| Phần
                  1: Lần Đầu Gặp Gỡ Khi tôi lớn lên,
                cuộc sống đầy đủ và sung túc đã làm tôi quên
                đi sự thiếu vắng tình thương của người cha. Bao
                nhiêu tình thương
                mẹ đều dành hết cho tôi, nên tôi cũng không
                cần thiết đến tình
                thương của cha là mấy. Tôi chỉ nghe mẹ kể lại
                rằng, Ba và mẹ tôi
                đã ly hôn sau một cuộc cải vả. Vì sống bên mẹ, nên tôi nhút
                nhát và rụt rè như một đứa con gái. Năm tôi
                18 những đứa bạn
                cùng lớp đều có bạn gái, nhưng tôi thì vẫn
                thích chơi đùa với
                những đứa trẻ trong xóm. Nói vậy nhưng nhờ bộ
                mã cao lớn và không
                đến nỗi xấu, tôi cũng làm quen được với một
                cô gái, nói đúng
                hơn thì cô ấy làm quen với tôi trước. Tôi chỉ
                xem cô ta là bạn
                thôi, ngược lại cô ta đã âm thầm mến tôi từ
                buổi đầu. Sự hời
                hợt của tôi đã làm cho cô ta chán nản, và
                sau đó một vài tháng
                tôi thấy cô ta đi sánh vai với một chàng trai mới.
                Lúc đó tôi
                cảm thấy như mình vừa đánh mất một cái gì đó,
                một thoáng ghen
                tức thoáng qua trong lòng, sau đó tôi lại thấy
                hồn mình nhẹ nhõm
                như vừa trút đi một gánh nặng.  Sau khi đậu tốt nghiêp phổ thông,
                tôi đậu luôn vào một trường đại học. Ở đó
                tôi bắt đầu một
                cuộc sống tự lập, tôi bắt đầu mạnh mẽ và
                hoạt bát hẳng ra,
                nhưng hình bóng những cô gái không bao giờ nằm
                trong tâm trí củatôi. Tôi mãi mê cắm cúi vào bài vở mà không
                để ý rằng mình
                đang cô đơn.
                Hôm đó sau khi tan học, tôi đang đạp xe về nhà
                thì
                trời mưa ập đến. Con mưa lớn bất ngờ đã làm
                cho tôi ướt nhem,
                tôi dừng lại bên một căn nhà lớn có một mái
                hiên thật rộng
                để trú mưa. Tôi đang loay hoay với bộ quần áo
                của mình thì tôi
                nghe tiếng gọi :
 - Tú, bạn đang trú mưa hả ?
 Tôi ngẩn đầu lên
                thì thấy Hoàng, người bạn trai học cùng lớp với
                tôi. Tôi mĩm cười
                gật đầu, Hoàng đẩy xe vào trong và nói :
 - Đây là nhà của mình, Tú vào trong cho đỡ lạnh
                chờ tạnh mưa rồi hẳn về.
 Tôi ngập ngừng bước theo Hoàng vào trong nhà,
                căn nhà trang hoàng
                thật lộng lẫy nhưng không một bóng người. Tôi
                lên tiếng hỏi Hoàng:
 - Ủa, Ba má Hoàng không có nhà hả ?
 - Ba má mình rất ít khi về nhà lắm.
 - Sao vậy ? Tôi hỏi.
 Hoàng bưng cho tôi
                một ly nước và một cái khăn và nói :
 - Tú lau khô đi cho bớt lạnh
 Hoàng từ từ ngồi xuống ghế, sát
                bên tôi và nói:
 - Từ ngày ba má mình ly thân thì căn nhà này
                không còn là một
                mái ấm nữa
 Hoàng ngước mắt nhìn tôi nói:
 - Tú biết không ! Trước đây gia đình mình là
                một gia đình hạnh phúc,
                nhưng từ khi ba mình có người tình mới thì ba
                không còn quan tâm
                gì đến gia đình nữa. Cô ta là thu ký mới của
                ba mình, rất trẻ và
                đep. Má mình phải van xin cô ta buông tha cho ba mình
                nhưng cô ta vẫn
                bám lấy ba mình. Rồi sau một phiên tòa, ba má mình
                đã ly thân,
                nói xong Hoàng bật khóc. Khi nghe câu chuyện của
                Hoàng tôi thấy
                xót xa cho mình lắm, ít ra Hoàng cũng đã có một
                khoảng thời gian
                hạnh phúc bên tình thương của cha và mẹ. Còn tôi
                khi mới chào
                đời đã là một đứa trẻ không cha. Tôi cũng
                không dằn nỗi nước
                mắt, tôi choàng tay qua vai Hoàng để an ủi, rồi
                Hoàng ôm chặt
                lấy tôi nấc lên từng tiếng. Tôi thoáng giật mình
                nhưng rồi nghĩ
                chắc tại Hoàng quá xúc động thôi. Khi ôm Hoàng
                trong vòng tay
                trong lòng tôi dâng lên một cảm giác ấm áp lạ
                thường, cái cảm
                giác của sự thân thiết và hơn cả sự thương
                yêu thông thường.
 Được một lúc Hoàng buông tôi ra, lấy khăn giấy
                lau nước mắt rồi
                nói:-Xin lỗi Tú, mình không nên kể cho Tú nghe những
                chuyện buồn như
                vậy.
 - Không có gì đâu, mình cũng đồng cảnh ngộ như
                Hoàng thôi.
 
 Tôi nhìn ra ngoài sân, trời đã hết mưa từ lúc
                nào. Tôi đứng dậy
                xin phép Hoàng ra về, Hoàng nói :
 -Bây giờ cũng đã trễ hay Tú ở lại đây ăn
                cơm với mình đi, cả
                3 tháng nay lúc nào mình cũng chỉ ăn có một mình
                thôi nên nhiều
                lúc không thèm đụng đến cơm nữa.
                Cơm nước mình đã chuẩn bị từ sáng nên giờ
                chỉ hâm lại thôi.
 Tôi không còn cách nào để từ chối lời mời
                ân cần của Hoàng
                nên nói :
 - Vậy hôm nay làm rộn Hoàng một bữa.
 Hoàng nhìn tôi, cười
                ra chiều vui lắm. Trong bữa cơm hai đứa vừa
                ăn vừa nói chuyện với nhau rất hợp ý. Cơm nước
                xong xuôi, ngoài
                trời cũng đã xế chiều. Tôi đứng dậy từ
                giã Hoàng ra về, vẻ
                mặt của Hoàng buồn lắm, biết không còn cách giữ
                tôi được nữa Hoàng đành tiễn tôi ra cửa. Trước khi ra về
                tôi không quên cám
                ơn Hoàng về bữa cơm, Hoàng nắm lấy tay tôi nói
                :- Hay tối nay Tú đến với mình đi, mình ở nhà
                một mình buồn lắm.
 - Mình phải về chuẩn bị bài vở cho ngày mai nữa.
 - Hổng sao hết Tú cứ mang sách vở và quần áo
                qua đây tụi mình
                học chung rồi Tú ngủ lại đây sáng mai tụi mình
                cùng đi học cho
                tiện.
 Tôi đang phân vân chưa biết phải tính sao thì Hoàng
                không đợi tôi
                đồng ý, kéo tôi quay lại nói:
 - Để mình lấy xe chở Tú về lấy đồ cho nhanh hén.
 Hoàng chở tôi về nhà, tôi vơ đại bộ quần áo,
                một số vật dụng
                cá nhân và sách vở cho vào túi lên xe về nhà
                Hoàng.
 ------------------------------------------------------------- Phần
                2: Cảm Giác Đầu Đời Tối hôm đó sau
                khi đã chuẩn bị bài vở xong,
                Hoàng chở tôi đi dạo vòng sông Bach Đằng. Hai
                đứa ghé vào ănkem và trò chuyện thật vui vẻ, lắm lúc tôi bắt
                gặp Hoàng nhìn
                tôi với một ánh mắt thật khác lạ. Tôi bối
                rối quay đi chỗ khác,
                trong lòng tôi hồi hộp lắm, cái cảm giác yêu
                mến khác lạ lại
                len lỏi trong hồn tôi. Tôi tự hỏi mình đó là
                thứ cảm giác gì
                vậy ???? Chúng tôi rời khỏi quán kem, quay về nhà
                vì trời cũng
                đã khuya. Trên đường về, ngồi sau lưng Hoàng mà
                trong lòng cứ rộn
                lên, tôi tự đặt cho mình biết bao câu hỏi nhưng
                không biết giải
 đáp.
 Đêm hôm nay ba má Hoàng lại vắng nhà, chúng tôi
                thay quần áo
                lên giường ngủ, tôi ngủ chung với Hoàng trong
                căn phòng riêng
                rộng lớn và đầy đủ tiện nghi của Hoàng. Hoàng
                tắt đèn, căn phòng
                chìm trong bóng tối, tôi không thể nào chợp mắt
                được, bao nhiêu
                câu hỏi lại hiện lên trong đầu tôi.
                Hơi thở của tôi của Hoàng
                càng lúc càng mạnh, tôi đoán biết Hoàng cũng
                đang hồi hộp lắm.
                Hoàng khều nhẹ tôi hỏi :- Sao Tú thở mạnh vậy?
 - Hoàng cũng vậy mà.
 Hoàng đưa tay cù lét tôi, tôi nhột giật nảy người
                lên. Hoàng
                thôi không cù lét tôi nữa mà tay Hoàng miết
                nhẹ lên bụng rồi
                lên ngực tôi. Lúc đó cả thân người tôi nóng
                ran lên, tôi nằm
                yên không chống cự, tôi có cảm giác như mình
                bị thôi miên vậy.
                Bàn tay Hoàng di chuyển nhẹ nhàng trên ngực tôi
                rồi xuống bụng,
                rồi hạ bộ. Tôi rùng người như có một luồng
                điện đang chạy trong
                người tôi, nó chạy dọc theo xương sống xuống
                đến hạ bộ. Dương
                vật của tôi lúc này cương cứng tột độ, nó
                muốn chọc thủng cái
                quần đùi mỏng manh của tôi. Hoàng đút tay vào
                quần tôi, cầm lấy
                dương vật của tôi vuốt nhẹ. Tôi cắn chặt môi
                để khỏi rên lên
                thành tiếng, Hoàng chồm nằm lên người tôi đôi
                môi của Hoàng
                đặt lên môi tôi. Chúng tôi ôm chặt lấy nhau,
                lưỡi của Hoàng
                đánh nhẹ lên lưỡi của tôi, cảm giác lâng lâng
                đê mê đến với
                tôi.Tôi không còn biết gì nữa, tôi bắt đầu
                hòa mình váo cuộc
                hoan lạc. Chúng tôi mút lưỡi nhau say sưa, Hoàng
                rời khỏi đôi môi,
                hôn lên cổ, xuống ngực rồi bụng. Hoàng hôn lên
                hai hòn tinh hoàn
                của tôi, ngậm chặt nó trong miệng, tôi không còn
                kiềm chế được
                mình nữa và khẽ rên nhẹ. Hoàng đưa lưỡi đánh
                lên cái đầu khất,
                mút nhẹ tôi thấy hồn mình bay bổng. Hoàng vừa
                mút vừa vuốt nhẹ
                cái dương vật, tôi nhip theo từng cái mút của
                Hoàng, càng ngày
                càng nhanh. Tôi khoang khoái cực độ, tôi gồng người,
                miệng Hoàng
                vẫn mút chặt dương vật của tôi. A!!!!!!! tôi bắn
                thẳng dòng tinh
                trùng vào miệng Hoàng, dòng thứ 2, thứ 3, rồi
                từng giọt, từng
                giọt. Tất cả Hoàng đều nuốt sạch, tôi mệt mỏi
                nằm vật ra giường.
                Hoàng ngồi dậy lau miệng và lau sạch cái dương
                vật lúc này đã
                íu xìu của tôi, Hoàng đến nằm trên cánh tay tôi,
                hôn lên má tôi
                khẽ hỏi :-Tú sao rồi ? có mệt lắm không?
 - Tôi vẫn nhắm mắt, mĩm cười không trả lời
 Có lẽ trong bóng đêm Hoàng không thể nào thấy
                được nụ cười sung
                sướng và thỏa mãn của tôi. Thấy tôi vẫn nằm
                im không trả lời
                nên Hoàng tưởng tôi giận, nắm chặt lấy tay tôi
                nói :
 -Cho Hoàng xin lỗi, lúc đó Hoàng không kiềm chế
                được chính bản
                thân của mình nữa.
 Tôi khẽ kéo Hoàng sát vào, ôm chặt và hôn lên
                môi Hoàng. Ở
                đó vẫn còn thoang thoảng mùi tinh trùng của tôi,
                hương vị của Tình
                Yêu.
 -------------------------------------------------------- Phần
                3: Chia Tay Sau đêm hôm đó
                chúng tôi càng thân thiết nhau hơn, hai đứa cứ
                quấn quít lấy nhau như hình với bóng. Tôi có mặt
                ở nhà Hoàng ngày
                càng thường xuyên hơn, ban ngày chúng tôi đi học
                cùng với nhau,
                đêm đến tôi ngủ lại nhà Hoàng. Sức học của
                hai đứa ngày càng
                sa sút, đi học về hai đứa quăng tập vở qua một
                bên, ôm ấp, làmtình. Đói thì ăn, mệt thì ngủ, sung sức thì làm
                tình.
 Thời gian 3 tháng trôi qua thật nhanh chóng, chuyện
                của chúng tôi
                đến tai mẹ của Hoàng. Bà cấm không cho Hoàng chơi
                với tôi nữa,
                một mặt xin tôi thương Hoàng mà rời xa Hoàng.
                Tôi đau khổ vô cùng
                khi nghĩ đến lúc phải xa Hoàng, nhưng những lời
                của mẹ Hoàng, khuôn
                mặt đau khổ ấy đã làm tôi quyết định xa Hoàng.Một tuần qua tôi
                không ghé nhà Hoàng nữa, vào lớp tôi cứ tìm
                mọi cách tránh né
                Hoàng. Tôi biết Hoàng buồn lắm và tôi cũng có
                hơn gì Hoàng đâu,
                một ngày không gần Hoàng tôi cảm thấy khó chịu
                vô cùng. Hoàng
                thì tìm mọi cách gặp tôi hỏi cho ra lẽ. Hôm nay Hoàng không đi
                học, trong lòng tôi đứng ngồi không yên chỉ
                mong sao tan học đến
                thăm Hoàng. Tôi rời lớp học một cách vội vã,
                tôi dắt xe ra khỏi
                cổng trường thì đã thấy Hoàng đứng đó từ
                bao giờ. Gặp tôi Hoànghỏi :
 - Tại sao Tú lại lánh mặt Hoàng vậy, đã có
                chuyện gì xảy ra Tú
                hãy nói cho Hoàng biết đi ?
 Tôi cúi mặt tránh câu hỏi của Hoàng.
 -Hôm nay Tú không trả lời rõ ràng thì Hoàng sẽ
                không cho Tú về.
 Tôi biết nói làm sao với Hoàng đây, tôi không
                thể nào kể lại
                câu chuyện giữa tôi và mẹ Hoàng được.
 Hoàng gắt lên :
 - Tú cho Hoàng biết đi !
 Tôi gục đầu ngập ngừng khẽ nói:
 -Tú không còn thích Hoàng nữa.
 Nói xong tôi lao xe ra đường đạp như một người
                điên loạn. Thoảng
                bên tai tôi vẫn nghe tiếng nói của Hoàng vọng lại :- Tú nói dối
                ối ối..............
 Về đến nhà tôi vật mình ra giường, khuôn mặt
                thãm não của Hoàng
                hiện lên trong đầu tôi. Hai hàng nước mắt cứ
                trào ra, có lẽ nó
                đã tồn đọng trong tôi quá lâu rồi.
                Tối hôm đó Hoàng đến tìm tôi, nghe tiếng xe của
                Hoàng tôi nằm
                im trên giường mặc cho Hoàng vừa gõ cửa vừa
                gọi. Một hồi lâu
                thấy tôi không mở cửa Hoàng bỏ đi, khi nghe tiếng
                xe đi khá xa
                tôi bật dậy, chạy nhanh ra cửa nhìn theo cái bóng
                mờ dần của Hoàng.
 Tôi được giấy bảo lãnh đi du học của người
                cậu sống ở Đức (Germany ), sau một thời gian không lâu tôi được
                cấp Visa và chờ
                ngày sang Đức. Tôi được mẹ cho lên Sài Gòn
                chơi vài ngày thăm
                lại những người bạn cũ, khi đi ngang qua nhà của
                Hoàng tôi dừng
                lại, tôi phân vân không biết có nên vào hay
                không. Sau bữa đó
                Hoàng không đến lớp nữa, tôi cũng không gặp
                lại hoàng và cũng
                không biết tin tức gì về Hoàng. Tôi lấy lại bình
                tĩnh, mạnh dạn
                bước vào. Tôi gõ cửa, nhưng không ai trả lời,
                cánh cửa chỉ khép
                hờ. Tôi đẩy cửa bước vào, và tôi không còn
                tin vào mắt mình
                nữa, Hoàng đang ôm hôn một chàng trai khác. Tôi
                nghe lòng mình
                như sụp đổ, tôi lặng lẽ quay ra cửa. Bổng tôi
                nghe tiếng Hoàng
                kêu lớn :
 -Tú...
 Tôi quay lại thì thấy Hoàng đang chạy về phía tôi,
                tôi dừng lại,
                Hoàng đứng trước mặt tôi, đôi mắt rướm lệ
                nhìn tôi. Tôi cúi
                mặt, quay ra cửa, bước đi nhưng Hoàng níu tay tôi
                lại nói :
 - Tại sao đến hôm nay Tú mới đến thăm Hoàng
                chứ !
 - Hôm nay có lẽ là ngày cuối cùng, Tú đến
                chia tay với Hoàng.
 - Tú định đi đâu ?
 - Ngày mốt mình phải bay sang Đức để học, không
                biết khi nào mới
                gặp lại. Thôi Hoàng ở lại ráng giữ gìn sức
                khỏe, chúc Hoàng
                luôn hạnh phúc.
 Nói xong tôi bước đi, bỏ lại vẻ mặt ngơ ngác
                của Hoàng.
 --------------------------------------------------------- Phần
                4: Xứ Lạ Tôi ra đi không
                có gì vương vấn, mối tình đầu xem như đã chết.
                Tôi
                chỉ thương mẹ phải đứt ruột cho tôi đi xa tìm
                một tương lại mới.  Ngày đầu tiên sang Đức mọi thứ đối với tôi
                thật khác lạ, một
                cuộc sống mới, một cuộc đời mới. Tôi sống
                với cậu và mợ trong
                một căn nhà rộng lớn, có phòng riêng đầy đủ
                mọi thứ. Vì cậu
                mợ chưa có con nên xem tôi như con ruột của mình,
                họ dành tất cả
                tình thương cho tôi để tôi khỏi tủi thân.
                Tôi qua Đức trước ngày nhập học chính thức 4
                tháng, cậu tôi đăng
                ký cho tôi một khóa học tiếng Đức để khi vào
                học chính thức đỡ
                vất vả hơn.
 Ba tháng trôi qua thật nhanh chóng, ngày nhập học
                đã tới. Tôi
                phải chia tay với cậu, mợ để lên một thành
                phố lớn học. Cậu
                đưa tôi ra nhà ga dặn dò mọi điều, tôi quyến
                luyến chia tay. Bước
                lên tàu trong lòng tôi lo lắng lắm, đã bao giờ
                tôi đi xa bằng
                xe lữa đâu. Chuyến tàu khởi hành đúng giờ,
                hành khách thưa thớt,
                tôi đang suy nghĩ mông lung thì có một người đàn
                ông bước đến.
                Ông ta nói :
 -Tôi có thể ngồi đây không ?
 Tôi gật đầu mĩm cười. Tôi lấy sách ra đọc
                được một chút thì cảm
                thấy hơi đau đầu vì đi xe chưa quen, ông ta quay
                sang hỏi tôi :
 - Cậu bị đau đầu à !
 - Vâng !
 Với vốn tiếng Đức ít ỏi tôi cũng rất ngại
                tiếp xúc với người
                lạ, đó cũng là cái nhược điểm lớn của tôi.
                ( những câu đối
                thoai bằng tiếng Đức,tôi xin được dịch bằng
                tiếng Việt theo cách
                tôi hiểu lúc bấy giờ )
 - Cậu có cần thuốc chống say xe không ?
 - Cám ơn ông, tôi
 chịu được mà !
 - Cậu là người nước nào ?
 - Tôi là người Viêt Nam.
 - Cậu tên là gi` ?
 - Tu.
 - Cậu qua Đức để làm gì ?
 - Tôi đi du học.
 Những câu hỏi của ông ta không khó nên tôi
                trả lời thật rành
                mạch. Ông ta biết tôi không rành tiếng nên hỏi
                tôi những câu
                hỏi và những từ ngữ thật đơn giản cho tôi
                hiểu.
                Sau những lần
                trò chuyện vui vẻ, tôi bắt đầu để ý đến ông
                ta. Ông ta có khuôn
                mặt thật dễ mến, bộ râu quai nón được cạo
                gọn gàng cộng thêm
                cặp mắt kính trắng trông ông ta thật trí thức.
                Người ông ta rất
                cao, tôi đoán cũng 1m80 trở lên (Vì tôi cũng đã
                cao 1m75 rồi).
 Trò chuyện một lúc tôi được biết ông ta tên
                SIEGFRIED ELSCHLAGER
                là một thương gia người Đức, hôm nay ông ta ra
                sân bay để sang Amerika
                cộng tác 2 ngày.
                Trên đường đi nhờ có ông ta mà tôi quên đi
                mệt nhọc, ông ta có vẻ rất thích nói chuyện với
                tôi, tôi cũng
                mến ông ta lắm. Đoạn đường còn khoảng 30 phút,
                ông ta xin tôi
                địa chỉ chỗ tôi ở và hứa sẽ đến thăm tôi.
                Tôi cho ông ta địa
                chỉ của mình và cũng không quên xin lại địa chỉ
                của ông ta. Ông
                ta đáp:- Rồi có một ngày cậu sẽ biết nhà của tôi,
                đừng lo !
                Tôi phân vân lắm không biết ông ta nói vậy có
                ý gì. Chuyến tàu
                dừng lại ngay nhà ga của phi trường. Ông ta bịn
                rịn bắt tay tôi,
                tôi nhìn vào mắt ông ta, kìa cũng ánh mắt đó,
                ánh mắt thật quen
                thuộc. Đúng đó chính là ánh mắt của Hoàng vẫn
                thường nhìn tôi,
                nhưng ánh mắt của ông ta có phần nào tha thiết
                hơn. Tôi thấy mình
                bối rối lắm, cũng cái cảm giác ấy, cái cảm
                giác mà tôi tưởng
                rằng không bao giờ tìm lại được.
 Sau khi ông ta đi rồi, hình bóng
                của ông ta cứ chờn vờn quanh tâm trí của tôi.
                Tôi lấy sách ra
                đọc để xua đi những hình ảnh đó, tôi thầm
                nghĩ ông ta chỉ vì mến
                mình nên nói vậy thôi chứ thời gian đâu mà
                thăm với hỏi. ------------------------------------------------------- Phần
                5: Bất Ngờ Tôi vào học đã
                được một tuần, không khí trường lớp đã bắt
                đầu
                quen thuộc. Vì đăng ký muộn nên tôi phải mướn
                một căn phòng trong
                một ngôi nhà của tư nhân nằm gần trường. Hằng
                ngày sau những
                bữa lên lớp tôi khép mình vào căn phòng quanh
                vắng bầu bạn với
                sách vở. Đêm hôm đó trời mưa tầm tã, tôi
                ngồi nhìn trời mưa mà
                lòng nhớ về Viêt Nam. không biết mẹ đang làm gì,
                hình ảnh Hoàng
                với cái nhìn say đắm chợt thoáng qua rồi thay vào
                đó là bóng hình
                tầm thước, bộ râu quai nón, cặp kính trắng với
                đôi mắt khát khao,
                đắm đuối hiện lên trong tâm trí tôi. Đúng là
                ông ta, tại sao tôi
                lại nghĩ đến ông ta nhỉ ? tôi tự hỏi mình. Bỗng
                nhiên có tiếngchuông làm tôi giật bắn mình, tôi bước ra mở
                cửa. Tôi thầm nghĩ
                chắc bà chủ nhà lại dặn dò điều gì đây, thật
                bất ngờ người
                đứng trước mặt tôi không phải là bà chủ
                nhà mà là bóng dáng
                quen thuộc của ông ta. Người ông ta ướt nhem, bộ
                đồ Vest ướt sủng
                nước, trông ông ta thật thảm hại. Trong lòng tôi
                lại dâng lên
                một nổi thương cảm và xót xa.
 Tôi mời ông ta vào nhà, lấy khăn
                cho ông ta lau khô. Tôi bảo ông ta hãy tắm và
                lau người cho thật
                khô để khỏi bị cảm. Sau khi tắm xong ông ta hỏi
                tôi :-Cậu có máy sấy tóc không ?
 - Có, tôi sẽ lấy cho ông liền.
 Tôi đem máy sấy đến phòng tắm và gõ cửa.
 - Cậu mang nó vào đây dùm tôi.
 Tôi rụt rè mở cửa bước vào, tôi đứng sững
                khi thấy ông ta đang
                trần truồng, đập vào mắt tôi là cái dương vật
                to và dài có thể
                nói là khủng khiếp của ông ta. Tôi lo nhìn mà
                quên cả đưa máy
                cho ông ta, bỗng ông ta lên tiếng :
 - Có chuyện gì vậy ? Sao không đưa nó cho tôi ?
 Tôi đờ mặt, bối rối đưa cái máy sấy cho ông
                ta và thẹn thùng
                quay đi. Tôi bước ra ngoài khép cửa buồng tắm
                lại, trái tim tôi
                đập thình thich. Tôi thầm nghĩ : Tại sao nó lại lớn
                và dài đến
                như vậy ????
 Tôi đã từng xem nhiều loại phim cấp 3 ( tôi vẫn
                thường xem mỗi
                khi cậu mợ vắng nhà, vả lại ở đây là nước
                tự do, những phim
                như vậy thường được chiếu thoải mái) nhưng tôi
                chưa từng thấy diễn
                viên nào có được như cái của ông ta.
 Ông ta từ phòng tắm bước ra, vẫn thân thể trần
                như nhộng ấy.
                Tôi ngỡ ngàng, ông ta lên tiếng : -Cậu có thể cho tôi một cái gì đó để che đậy
                không ? Quần áo
                trong túi xách của tôi đều ướt cả rồi.
 Tôi gật đầu đi lấy cho ông ta cái quần ngủ của
                tôi. Vì trời vào
                hè nên cũng oi bức lắm, khi đi cậu tôi không
                cho tôi đem nhiều
                đồ sợ cồng kềnh, cậu bảo tôi lên đó mùa
                đông rồi hãy mua cho
                tiện. Vì vậy tôi chỉ có những cái quần đùi
                thiệt ngắn. Tôi lấy
                một cái, ái ngại đưa cho ông ta và nói :
 - Tôi.... tôi chỉ có những cái như vầy thôi.
 Ông ta như hiểu ý của tôi mĩm cười nói :
 - Không sao! Có còn hơn là không mà.
 Tôi cũng mĩm cười gật đầu. Ông ta mặc xong cái
                quần đùi của tôi,
                tôi không thể nào nhịn cười được. Cái quần
                ngắn củn không che
                đậy nỗi cái dương vật quá khổ của ông ấy,
                nó chỉ đủ che có một
                nửa, còn một nửa đưa ra ngoài. Thấy tôi cười
                ông ta nhìn tôi đau
                khổ
 -Cậu không còn cái nào tốt hơn sao ?
 - Hay tôi lấy cho ông 1 cái quần Slip mới vậy.
 Ông ta lắc đầu :
 -Tôi không bao giờ mặc Slip cả, nó làm cho tôi
                đau và rất khó
                chịu.
 - Hay ông mặc quần Jean của tôi, có lẽ nó sẽ
                tốt hơn.
 - Thôi! Tôi cảm thấy để như vậy cũng được
                nếu cậu không ngại.
 -OK ! nếu ông thích,
 Tôi nấu Spagetti cho ông ta ăn, nhìn ông ta ăn thật
                ngon miệng.
 Ăn xong ông ta nói:
 - Cậu nấu ăn thật tuyêt vời.
 - Ông nói vậy để lấy lòng tôi phải không ?
 - Đó là sự thật mà.
 Tôi thẹn thùng cúi mặt mĩm cười, khi ngước lên
                tôi bắt gặp ánh
                mắt đắm đuối của ông ta nhìn tôi.
 ------------------------------------------------------- Phần
                6: Chung Giường Đêm hôm đó, ông
                ta phải nằm chung với tôi trên cái giường chỉ
                dành cho một người. Tôi nói hãy để tôi xuống
                đất nằm nhưng ông
                ta không chịu, vì vậy tôi đành chìu ý ông ta. Sợ
                ông ta té nên
                tôi để cho ông ta nằm phía trong, tôi nằm mé
                ngoài. Bỗng ông ta
                ôm chặt lấy người tôi và cười nói :- Cậu khỏi sợ té nữa nhé.
 Tôi nằm im mà tim đánh thình thịch, tôi hồi hộp
                vô cùng. Ông ta
                bắt đầu vuốt ve tôi, hôn lên cổ, lên gáy. Bộ
                râu quai nón cạ
                vào gáy làm tôi vừa nhột vừa sướng tê người.
                Ông ta xoay người
                tôi lại vừa hôn tôi vừa nói.
 - Tôi yêu cậu,Tôi yêu cậu,Tôi yêu cậu ( Ich
                liebe dich)
 Tôi
                không còn nghe thấy gì nữa, chỉ còn hai nhịp thở
                dồn dập của tôi
                và ông ta. Ông ta đùa lưỡi vào miệng tôi, hai
                cặp môi hai cái
                lưỡi quấn chặt lấy nhau. Bàn tay ông ta vuốt ve
                dương vật của tôi,
                ông ta cắn nhẹ hai đầu vú làm tôi sướng tột
                độ. Ông ta lần xuống
                mút dương vật của tôi, tay ông ta xoa đều hai trái
                tinh hoàn. Ôi
                cái cảm giác tuyêt vời này tôi chưa hề tìm
                thấy ở Hoàng, tôi
                ngồi dậy ra hiệu cho ông ta nằm xuống. Tôi ngồi
                lên người ông
                ta, cọ sát hai cái dương vật. Lúc này chất tinh
                dịch tiết ra từ
                hai cái dương vật cũng khá nhiều nên tôi miết
                ngày càng nhanh. Tôi ngưng lại cầm dương vật của ông ta và mút.
                Cái công viêc
                này tôi chưa từng thực hiện với Hoàng, chỉ có
                Hoàng bú tôi chứ
                tôi không bao giờ bú của Hoàng. Cũng vì chuyện
                tôi không chịu
                bú mà Hoàng giận tôi gần cả tuần, sau thấy tôi
                quá bướng bỉnh
                nên thôi.
                Khi tôi mút dương vật của ông ta, tôi không có
                cảm
                giác ghê sợ mà tôi nâng niu nó như một vật
                quí nhất trên đời. Có lẽ tình cảm tôi dành cho ông ta còn nhiều hơn
                cả Hoàng. Tôi
                mút hai trái tinh hoàn của ông ta, nó to như hai
                trái trúng gà
                ta thật săn chắc.
                Tôi ngồi lên ngực ông ta, đưa dương vật của
                mình vào miệng ông ta và bắt đầu nhịp, nhanh dần,
                nhanh dần tôi
                bắt đầu rên rỉ càng lúc càng lớn dần. Biết
                tôi không còn chịu
                đựng được lâu, ông ta nâng tôi đứng dậy,
                cầm lấy dương vật tôi
                vừa mút vừa vuốt mạnh. Tôi nắm chặt tóc ông
                ta nhịp thật nhanh,
                tôi gồng người, A!!!!!!!!!!! Tôi la lớn một
                đợt tinh trùng phụt
                mạnh vào miệng ông ta, tay ông ta sục nhanh đợt
                thứ 2, thứ 3 bắn. Ông ta mút dương vật của tôi cho tới khi nó mềm
                èo, nhìn những
                giọt tinh trùng còn dính lại trên bộ râu quai nón
                tôi cảm thấy
                yêu ông ta thật nhiều. Tôi hôn ông ta khẽ nói
                :-mein Liebling ! (người yêu của tôi)
 Hết |