| Phần một: Vào 
					chuyện 
 Tính đến nay tôi về sống chung với ông bà Nội hơn 7 tháng, 
					hằng ngày vẫn tiếp tục đi học lớp 11 tại trường trung học 
					địa phương, với hai đứa con của chú tôi.
 Trong gia đình có 
					lẽ cô Yvonne là thường theo dõi sự học hành và đi lại của 
					tôi do yêu cầu của Mẹ tôi chăng?,- tôi nghi vấn thế thôi- vì 
					sách vở thường bị lục tung kiểu tìm kiếm “bức thư tình” nào 
					đó dấu sau bìa bao tập sách. Cô còn hỏi giờ đi giờ về của 
					tôi..., vậy đúng là y thị?!  Em Jane con gái chú đồng học lớp 11, không bao giờ bước 
					sang bên phòng em trai và tôi làm gì!.Chú thím tôi dường như 
					vô tư hoàn toàn, họ đang bận việc điều hành nhà in với ông 
					Nội tôi, chẳng chú ý gì về ba chuyện “lăng nhăng trai gái” 
					của cháu. Cứ tối tối thiếm pha sữa hay mang bánh bắt chúng 
					tôi ăn để học đêm, thiếm có vẽ chăm sóc con, cháu theo trách 
					nhiệm người mẹ hiền, hơn nữa thiếm còn đưa và đón cả ba anh 
					em chúng tôi đi học về hằng ngày. Tôi bắt đầu chú ý thiếm 
					như người từ mẫu...
 Phần tôi, “trong các vết thương không có vết thương nào đau 
					dai dẳng như vết thương lòng”... Tôi bị ngăn cách cô giáo 
					Kim vì cái “vòng kim cô”: 3 năm án treo. Tôi nhớ cô Kim, nhớ 
					cái dư vị tình yêu ngọt ngào sau lần quan tòa phán quyết 
					chia cách, cô là huấn luyện viên thể dục trong trường trung 
					học cũ.
 Tôi yêu cô giáo Kim thật sự vì từ nơi miệng cô toát ra 
					hương thơm kỳ diệu huyền hoặc, mỗi lần chúng tôi trao nhau 
					nụ hôn tình tứ có một không hai đời thanh niên, mùi thơm góp 
					phần kích thích hưng phấn tìm nhau, cũng có thể đồng sở 
					thích thể thao:”môn đi bộ Busland” tức đi bách bộ qua vùng 
					núi đồi, với cặp chân “rắn rỏi trường túc” đầy quyến rũ kia 
					rong rủi lướt đồi, vượt cạn; đám Nam sinh chúng tôi thằng 
					nào cũng cố gắng bám sát, đi gần cô để hưởng hương thơm kỳ 
					diệu toát ra thoảng bay trong gió.
 Một ngày kia, tại sân bóng rổ nhà trường, cô Kim cầm quả 
					bóng đưa tôi, dạy cách ném vào khung lưới, bàn tay cô áp vào 
					hai tay tôi lần đầu như bị điện giựt, một khoái cảm sung 
					sướng là lạ máu dồn chạy rần trong châu thân tôi, tôi cảm 
					nhận như được cô chú ý riêng mình và chăm sóc đặc biệt, nên 
					cuối giờ dạy tôi hỏi cô, cần em phụ đem những quả bóng, 
					những trợ huấn cụ vào kho nhà trường không?.
 -Cô Kim vui vẻ, chỉ tôi và Nam sinh khác nữa, rồi cô tập 
					hợp Nam Nữ sinh hướng dẫn xếp hàng về lớp. Nhưng cô nói nhỏ 
					vừa hai người nghe:”Tan học, em chờ cô ngoài cổng bên tay 
					trái, cô sẽ chở em về nhen”. Buổi chiều định mệnh...Xe đến nhà, cửa là roller door điều khiển remote control nên 
					rất nhanh,vừa đậu vào garage đi vào phòng khách, nhà không 
					ai có lẽ các em còn đi học, chồng cô nghe nói đi làm xa. Cô 
					Kim chỉ kịp cởi bỏ chiếc áo khoác ngoài, vội ôm choàng lấy 
					tôi hôn lấy hôn để- tôi chưa thạo “hôn” lần đầu tiên đời con 
					trai vừa lớn, với những thao thức về sinh lý của lứa tuổi 
					16, đón nhận nụ hôn tình tứ tuyệt vời của cô giáo mình. Ôi 
					quá sung sướng!, tôi như lịm vì khoan khoái, tim nhảy thìn 
					thịt muốn thoát khỏi lồng ngực, máu dồn chạy nhanh khắp thân 
					thể, tận bàn chân cơ hồ tôi như quỵ xuống đất... Đó là lần 
					đầu chúng tôi gặp nhau.
 Tuần lễ kế chúng tôi lại hẹn nhau về nhà, cũng tại phòng 
					khách; lần nầy như dạn dĩ hơn cô Kim cởi chỉ còn nịch ngực 
					màu đen làm nổi làn da trắng quá hấp dẫn. Quay sang ôm tôi, 
					bằng giọng quyến rũ đa tình:-Em hôn cô đi, đừng sợ chi,- cô đợi sự âu yếm mơn trớn của 
					em đó- tôi như bị hớp hồn điều khiển theo lệnh cô. Chồm hẳn 
					người lên ôm cổ cô Kim hôn một cách chân tình mải mê, mùi 
					tóc và mùi thơm da thịt khiến tôi ngây ngất.
 Cô hơi lơi tay tôi ra nói em cỡi khoen áo ngực cô đi. Tôi có 
					vẽ ngập ngừng đôi phút vì thổn thức, nhưng trấn tĩnh lại 
					ngay, đưa tay tháo và không cần cô mời gọi tay tôi áp sát 
					ngực cô, hơi ấm từ đôi vú tỏa ra cảm giác sung sướng tôi 
					thoa nắn vòng vòng, mân mê hồi lâu. Ôi cặp nhũ hoa cô khá 
					xinh xắn, không to nhưng săn chắc núm đỏ nhô hẳn ra trước, 
					bởi năng tập thể dục vận động nên giữ nét mỹ miều phong độ 
					đến hôm nay dành cho người tình bé nhỏ, dù rằng cô đã có 
					con. Lòng tôi hân hoan nhìn thấy cặp vú lộng lẫy của người 
					phụ nữ đầu tiên, tôi khẽ nói:
 -Cô ơi!, cho em bú được không?ù- Của cô giờ nầy của em chứ 
					ai vào đây.
 Tôi hơi đẩy cô về ghế sofa gần đó, cô ngả người nằm dài, tôi 
					lúng túng không biết nên hôn hay thoa nắn vú cô nữa, trong 
					khi con chim tôi rạo rực, căng cứng bên dưới quần. Tôi khom 
					xuống hôn và thoa nắn hai đầu vú cô hồi lâu. Chợt nghe
 -Em à, ta mặc đồ, đưa em ra đầu ngỏ gần nhà về đúng giờ kẻo 
					gia đình biết.
 Ngày mai đúng hẹn nhen, chúng ta nhiều thì giờ.
 
 Lần gặp gỡ thứ ba, sau buổi thi nên rất sớm; chúng tôi tắm 
					rửa lẫn nhau, phòng tắm khá to trang hoàng thật mỹ thuật, 
					nơi chúng tôi làm tình tự do giữa lối đi từ bồn tắm đến vách 
					hơn hai mét ngang. Tấm thảm to bằng cao su đầy hơi, phủ kín 
					khăn lông, ánh đèn pha trên trần tỏa xuống hơi nóng sưởi ấm 
					hai thân thể đang trần truồng, cô nằm dài dang cánh tay ra 
					dấu cho tôi nằm kề bên. Chúng tôi ôm nhau hôn, mút lưỡi tận 
					hưởng hương thơm từ môi miệng, mùi da thịt ngọc ngà quý phái 
					của cô gây hưng phấn cách mau lẹ; tay cô thoa khắp người tôi 
					càng làm rạo rực, nổi dâm dục chợt ập đến mỗi lúc chim tôi 
					cương cứng dần lên, nó cọ xát vào khoảng mênh mông khe lạch 
					của cô. Bàn tay mỹ miều cũng đang vọc lấy của quý tôi, thật 
					sự yêu thương với niềm khoái lạc tuyệt vời...
 -Em ơi, cho cô thưởng ngoạn của quý ngàn đời được chưa?.
 - Bây giờ tất cả những gì của em thuộc về cô hoàn toàn.
 Vậy em ngồi dậy, chồm nằm đè trên người cô, hôn cô trước 
					thoa vú sau; kế đó em nắm con chim nhét vô âm hộ cô mà nắc, 
					nhịp từ từ theo ý em.
 Em đâu biết làm sao?!, cô hãy nắm chim em nhét vô cửa mình,- 
					âm hộ cô trước rồi bảo em làm gì tiếp, chứ nói nhiều em tiếp 
					thu không kịp. Theo lệnh và ý muốn người tình, tôi vừa nắc 
					được đôi ba lần đang mơ màng đang tận hưởng nổi khoái lạc 
					lên đỉnh vu sơn, thì chợt cảm thấy đau nhói ở đầu con cu, 
					vội rút ra một dòng máu tươi vươn rải theo, tôi nhìn nó cách 
					kinh hãi.
 Cô Kim ngồi dậy ôm tôi hôn và vỗ về khuyên: không sao, em 
					vừa “bị mất trinh”, dâng sự trinh nguyên cho cô, nó đau 
					nhưng sẽ phục hồi trong chốc lát.
 Cô cám ơn em, em thành đàn ông, em là người tình nho nhỏ mãi 
					mãi bên nhau, là chồng cô... Chúng ta nên ngưng một hai hôm 
					tiếp tục lại nhen.
 Thương em lắm, người tình bé nhỏ kia ơi.
 
 Phần thứ hai
 
 Mọi thí sinh đang thi tốt nghiệp lớp 10, tôi vào 3 ngày đầu 
					với môn toán và lý hóa, sinh ngữ nó qua dễ dàng, nhưng các 
					môn sau từ từ khựng lại có môn bỏ giấy trắng, đầu óc tôi bị 
					thu hút bởi vầng môi, ánh mắt, cặp vú, hình ảnh cô Kim đã 
					chiếm trọn suy nghĩ của tôi, lúc nào cũng tơ tưởng, mơ mộng 
					sự học bị sao lảng..., nên cuối học kỳ tôi trượt vỏ chuối.
 Tôi bị rớt Trung học, người xẻ chia và cảm thông cho tôi 
					nhất có lẽ là cô giáo Kim; nhưng ngược lại thấy nét mặt mẹ 
					tôi không vui và có nhiều ngôn từ mất tình đoàn kết giữa mẹ 
					con.
 Bà theo dõi tôi, do đó bà phát giác tôi có tư tình, “dan 
					díu” với cô giáo Kim đang dạy thể dục tại trường: là hoa đã 
					có chủ – tức trái tim có sở hữu chủ - và qua lời tự thú đã 
					nhiều lần chúng tôi làm tình tại tư gia của cô. Tệ hại hơn, 
					Mẹ tôi, thay vì khuyên bảo tôi, tác hợp duyên tình hay tìm 
					phương thức ôn hòa thì trái lại nhờ pháp lý phân xử. Pháp bất vị thân. Cô Kim gánh trọn trách nhiệm pháp lý và 
					mặt xã hội; còn tôi trẻ vị thành niên, quan tòa không chụp 
					“vòng kim cô” lên đầu.
 Nhưng tôi không hề oán giận ai cả, nhất là Mẹ tôi, nhiều khi 
					tự oán trách mình đồng tình, bị cám dỗ, ham vui xác thịt để 
					cô Kim lãnh đủ...thương cô Kim quá! Tôi, chính tôi phải có 
					trách vụ bảo vệ người yêu của tôi, vì chưa có sự nghiệp...
 Chuyện“Với vòng tay học trò em không ôm giữ nổi đời cô...”đang 
					vào khúc quanh. Tôi nghĩ vòng vo - mượn ý và lời thơ người 
					khác:
 Không phải tại em,
 Không phải tại cô,
 Tại Trời xui khiến
 Nên chúng mình ”đụ nhau”...
 Tôi như mất quân bình, đầu óc bấn loạn không muốn ở chung 
					nhà cha mẹ; nhớ đến ông bà Nội và người Chú có thể nương 
					thân làm lại cuộc đời.
 Dù rớt trung học- nó chỉ là mảnh giấy đo học lực- nhưng lên 
					lớp 11, tôi vẫn xuất sắc các môn sở trường: toán-lý-hóa, và 
					sinh ngữ nhất nhì trong lớp. Gây được sự tin tưởng phần nào 
					trong gia đình.
 
 Hơn bảy tháng trôi qua, tôi biết cô Kim cuộc sống rất vất vả 
					trăm bề vì mất việc làm, mất thể diện..., có thể bị anh 
					chồng dày vò phần tinh thần nữa, nên tôi thưa với thiếm dâu, 
					mở đường giúp đỡ và liên lạc với cô Kim trở lại.
 Tôi cứ ngờ thiếm là người đàn bà khó tính và nghiêm minh, 
					tôi vừa nói câu là thiếm “đi guốc trong ruột” tôi ngay. 
					Thiếm rất cảm thông cô Kim, vì là thân phận chung đàn bà với 
					nhau. Vậy cháu ý muốn gì?.
 -Con muốn thiếm kiếm việc trong hãng in của gia đình giúp đỡ 
					cô Kim?
 -Việc thì chắc không có, ai bắt cháu dâu đi làm lao động, 
					không thuận lẽ chút nào!. Thiếm đang nghĩ sẽ mở rộng dịch vụ 
					ngành in và quảng cáo lấy khách hàng bằng hình thức “mở thêm 
					chi nhánh mới” khi ông Nội mua dàn máy in mới thay các máy 
					in kém năng suất; giúp Kim tự điều khiển và làm chủ.
 Lẽ dĩ nhiên tiền bạc, chi phí hãng in mình khuếch trương đài 
					thọ.
 Còn thâm ý thiếm nghĩ:”hai đứa có cơ hội gặp nhau để hú hí 
					phải không?”
 -Dạ đúng, cháu nhớ cô Kim lắm. Nhưng đầu óc mê muội chưa có 
					kế sách.
 Muốn mở dịch vụ Busines, Kim phải vô trường Cao đẳng học lấy 
					hai ba chứng chỉ về “computer office và computer skill”, mới 
					điều hành được, vì thiếm nghĩ Kim có trình độ học và kinh 
					nghiệm lịch lãm ngoài đời, nhưng khác: lãnh vực giữa giáo 
					dục và thương mãi. Đằng sau trở ngại đã có Nội có Chú thiếm...
 Số điện thoại trong đầu, thiếm cho phép cháu thăm hỏi cô 
					Kim?
 -Cô Kim hả?,- cô khỏe không?, nhớ giọng ai không? - Tony đây 
					cô ơi ...
 Em vui sướng gặp lại anh Tony, -chúng ta hàn huyên nhau sau-, 
					nên gặp thiếm Jimmy, thiếm ruột sẽ giúp đỡ tụi mình... đang 
					chờ đầu dây.
 -Chào thiếm, cháu là Kim đây.
 -Đừng gọi thiếm chúng ta là bạn, là chị em, tốt hơn gọi tên 
					Jenny cho thân mật.-Chị muốn gặp Kim để bàn việc làm ăn, em 
					phải lên ngay, chạy đậu ngõ sau, nơi Tony đứng chờ Kim.
 -Vâng, khoảng hơn 50 phút lái xe nữa.
 
 Thiếm muốn Tony học hết term đầu lớp 11, nên vào trường Cao 
					đẳng ghi danh học về ngành In hay học Plumbing, tức thợ ống 
					nước kèm theo thợ lắp ráp ống cống xi măng thoát nước 
					(drainage). Khu vực mình chưa có ai đảm trách.
 Hiệu trưởng Cao đẳng kiêm phân xưởng sắt, đồng, xi măng là 
					em ruột thiếm, nhưng nó không quyền bằng bà coucillor- để họ 
					test phiền phức lắm, vì sợ học viên bỏ nửa chừng. Cháu cứ 
					ghi danh học lãnh Austudy, tức lãnh trợ cấp học của chánh 
					phủ đi học, thực tập tại hảng nhà.
 Mặt khác, cuối tuần hai đứa giao hàng in của hãng kiếm 
					thêm xài vặt, hoặc cháu dồn tiền cho Kim nuôi con, và đi học, 
					bỏ job hiện tại.  Cháu nên chăm sóc, an ủi Kim nhiều hơn nữa. Sau chín 
					tháng học, Kim có việc tự mình làm chủ trước.Tony một năm 
					sau tốt nghiệp, tụi cháu cưới nhau phải danh chánh ngôn 
					thuận không?!. Bây giờ tụi cháu “sáp chiến có bầu” không lo vì có chú thiếm 
					sau lưng.
 Cháu sẽ theo lời thiếm dạy bảo.
 
 Ồ Tony, nhìn anh mập quá, chồng em đẹp trai, trổ mã thanh 
					niên rồi.
 -Cô Kim đi ngả nầy,- họ không quên nụ hôn- rồi đi thẳng gặp 
					thiếm Jenny. Đây là xưởng in của Nội do chú thiếm điều hành.
 Em đang có job “y tá- ca đêm trong việọ,dưỡng lảo”, nhưng 
					vất vả thức đêm, dơ dáy em không thích lắm. Nghe thiếm Jenny 
					dành nhiều ưu tiên và mở đường cho tương lai, nàng gật đầu 
					lia lịa, cũng không ngoài mục đích gần người tình.Hai người đối thoại, Tony đứng sau lưng thiếm nghe rõ, thúc 
					Kim cứ OK.
 Cả hai định vào kho chứa hàng bày trò mây mưa. Nhưng tìm 
					không ra chỗ tốt Tony quay ra hỏi thiếm sẽ có ai vào kho lấy 
					giấy không.  Thiếm Jenny nhìn tụi tôi, mỉm cười như hiểu ý cháu mình..., 
					rồi nằm chiếc chìa khóa lũng lẳng đưa cao và chỉ phòng sau 
					lưng.  Một gian phòng nhỏ gồm: bàn rửa mặt, cầu tiêu, và cầu 
					tiểu nữ ngăn bởi tấm vách trên treo vài chiếc áo blouse 
					trắng để gia đình viếng xưởng, cạnh đó chiếc giường single 
					với thảm trải xanh, gối có lẽ để thiếm thường nghĩ trưa. Chúng tôi như hổ đói lâu ngày. Kim ra áo trước nằm bên trong, 
					tôi khóa cửa xong nằm ngoài. Kim suy nghĩ mông lung rơi lệ 
					cảm động, rồi bật lên tiếng khóc hạnh phúc, vì lòng từ tâm 
					của chú thiếm quá rộng lượng, cho mượn chỗ nghĩ trưa vợ 
					chồng hú hí, thiếm dâu ngồi làm việc bên ngoài như người 
					canh cửa... đồng tình.
 Cô Kim ơi, sao cô đẹp như thiên thần!. Một thân thể tuyệt 
					mỹ, làn da mịn trắng, với đôi chân thon dài nổi bật trên 
					khăn xanh giường hơ hớ trần truồng...-Ừ, vợ đẹp, mình phải cưng chìu hơn chứ?!
 Tôi ôm ghì sát người tình hôn cho thỏa thích, nồng nàn hơi 
					quen thuộc, tay kia thoa nắn cặp vú trắng hồng đầy vẻ khêu 
					gợi của cô, vùng bụng thon đẹp không sồ sề, rồi lần đi xuống 
					miệt dưới- “down under”-danh từ chỉ xứ Úc. Tôi trân trọng 
					nâng niu từng ly từng tấc trên thân thể ngọc ngà của người 
					vợ đầu đời. Ôi! âm mao cô Kim dựng đứng rậm rạp đen ngòm, 
					tôi mò lần sâu hơn đúng ngay hang động, hai bờ mép hồng hồng, 
					âm môn cô giờ đang rịn ướt.
 Tôi không kinh nghiệm lạc thú yêu đương, phải làm gì để 
					người tình thỏa thích sung sướng, thậm chí quá luống cuống, 
					vụng về từ hôn cho đến nghệ thuật gây cảm hứng cho nữ giới, 
					chỉ biết cầm của quý nhét vô, cô Kim như rùng mình la á.. á... 
					như lên cơn giật, con chim tôi khá to, lấp chật cứng âm đạo 
					cô, tôi cứ từ từ nhịp lúc thút vào thật mạnh, lúc lại ngưng, 
					lúc nhấn sâu để thỏa mãn cơn dục tình đang dâng trào trong 
					Kim. Cô hơi nẩy người lên để đón nhận con chim đi vào sâu 
					trong cổ tử cung, tôi bắt đầu xuất tinh trộn lẫn dâm khí cô 
					Kim làm hai người ngây ngất. Hai người tiếp ôm nhau để tận 
					hưởng giây phút ái ân thần tiên đó không muốn rời. Cô Kim 
					vội chồn dậy lấy khăn lau cho tôi, và đỡ tôi dậy.
 -Tony, anh mệt lắm không?.
 -Em sung sướng quá, thật hạnh phúc quá ước gì ta còn thời 
					gian giao hợp tiếp màn nhì... Cô đừng quá lo ta còn cả trăm 
					dịp, có thể thứ Bảy, có thể tối nay chúng phải đi ăn tiệc 
					với khách với chú thiếm nơi chốn sang trọng thần tiên, đây 
					chỉ vơi niềm nhớ nhung mà thôi. Hai đứa cùng hôn và nút lưỡi 
					rồi mặc áo quần.
 Bước khỏi phòng, thiếm Jimmy vẫn còn ngồi làm việc, kinh 
					nghiệm cho thiếm biết chúng tôi vừa thỏa tình mây mưa.
 -Thiếm mua hai phần bánh mì ăn nhẹ buổi trưa, để trong tủ 
					lạnh hai cháu dùng. Phần thiếm ăn xong. Chúng ta sang bàn 
					tiếp tân ăn và nói chuyện nhiều:
 Thiếm nhớ khoảng thập niên 70, nhà văn nữ Nguyễn Thị Hoàng 
					viết tác phẩm “Vòng tay học trò”. Gây xôn xao dư luận giáo 
					chức dạy học, nhưng nội dung xây dựng... “Cô giáo chưa có 
					gia đình là người gốc Huế (tức đầu óc bảo thủ, phong kiến) 
					vào Đà lạt dạy- đem lòng yêu cậu học trò lớp 11, họ cũng 
					trải qua nhiều gian nan, cuối cùng cậu học thi đổ tú tài và 
					tốt nghiệp khoa sư phạm để làm giáo sư”. Đấy là chuyện viết 
					thành tác phẩm. Nhưng chuyện thật thì:
 Tại Hoa kỳ, cô giáo có gia đình yêu học trò “vị thành niên”, 
					họ ăn nằm với nhau có bầu, trong khi lãnh án 3 năm, đứa trẻ 
					sanh trong khám đường. Thụ án xong họ thành duyên giai ngẫu 
					và ăn ở đến ngày nay. Ai cấm tình yêu tuyệt đối biến hai 
					người yêu nhau thành một đâu!.
 Còn hai cháu tại Úc đất rộng người thưa, “sự tăng gia sản 
					xuất không hợp lẽ” nên bị hệ lụy... Truyền thông báo chí gán 
					chữ “dan díu” thật thiếm chua chát, cảm thương chung thân 
					phận đàn bà...
 
 Nhưng nếu theo sắp xếp của gia đình, nếu tốt đẹp hai cháu có 
					quyền viết:
 Với “vòng tay học trò em ôm trọn đời cô”, là thiên tình sử 
					bất tuyệt.
 
 Cháu Tony xuống phân xưởng xem hàng in và chỗ, sáng thứ Bảy 
					lại nhận; thiếm muốn gặp riêng Kim.
 -Cuộc sống Kim ra sao?,
 -Dạ em đang ly thân với chồng, chờ trọn năm ly dị, em mặc 
					cảm, khổ sở lắm
 chị ơi!!, nhưng được Tony bí mật gửi thư an ủi... mà gượng 
					sống.
 - Thiếm hiểu, chị rất cảm thông.
 Thôi được, em nghe chị lần nữa:”hãy hòa huỡn với mẹ chồng”, 
					chờ ông Nội về, thiếm nói lại sẽ giúp em... Ý chị, khuyên em 
					phải “tự hạ mình”, như cảnh làm dâu: gặp gia đình mẹ chồng 
					khó tánh- mình nhẫn nhục- không ai hiểu em bằng Tony chính 
					chồng em là tốt, là có hạnh phúc gối chăn.
 Khi sự nghiệp em vững vàng ai cũng phải thầm nể nang:
 Vòng tay học trò sẽ “tròn” bây giờ thật sự “trọn vẹn” trước 
					sau.
 **   *
 Kìa chú Jimmy về với khách, họ sẽ vào đây, chúng ta trở 
					lại phòng làm việc thiếm.-Jenny, em check Email xem có message không?
 -”Ba Mẹ, tối hôm qua cuộc họp với hãng sản xuất máy Nhật, 
					ông Nội quyết định mua dàn máy in sách mới. Nếu nhóm người 
					muốn mua máy cũ trả cao, nhắm lời hơn 5 triệu ngã giá liền, 
					giá chung 45 triệu. Nội nhắn, đừng để mất cơ hội. Nội đến 
					hảng điện tử Mitshumitsi ở phía Nam. Về sau một ngày.
 -Khoảng 8 giờ tối con và Thầy Thứ trưởng kỹ nghệ, lên máy 
					bay về lại Úc 10 giờ sáng hôm sau. Gia đình rước con. Nhớ Ba 
					Mẹ... Con Jason”.
 Jenny, em cùng sang xưởng với khách -nói chi tiết dự bán 45 
					triệu- chưa có hoa hồng cho Ba -ông nhạc gia. Để Ba thương 
					lượng. Tối nay họ mời gia đình ăn nhà hàng Hilton Sydney 
					khoảng 19 giờ, họ đã book và lấy 5 phòng ngủ. Em lên sớm thu 
					xếp chỗ...
 
 Kim em lại tiệm làm tóc và trang điểm với chị, mình tiếp 
					khách mua lại xưởng. Tối nay em nhảy đầm với Ba chị hay Chú, 
					Ông dặn gì làm theo, nói gì cứ y đó lập lại, mục đích kềm 
					giá bán có lời cao. Nếu cuộc thương lượng trôi chảy lời 
					khoảng 2 triệu, chị bảo Ba chia em hoa hồng 20.000 UK hay 
					hơn để làm đám cưới.
 Thiếm tốt với vợ chồng tụi con: “cho ăn”, “cho chơi”, đưa áo 
					đẹp “cho mặc”, còn “cho tiền” làm đám cưới...Phước hạnh quá.
 Ngàn năm một thuở em ơi, biết chừng nào bán xưởng nữa. Tiền 
					đâu phải của thiếm...tiền ngoại giao chi xài trừ vào thuế. Ở 
					đây họ chi xài tiền ngàn, chục ngàn, các gia đình đại kỹ 
					nghệ gia, thương mãi, học vị cao trong xã hội, tiếng nói 
					nhường nhau có cả chục ngàn bỏ túi... khác xa lương lao động, 
					văn phòng vài trăm.
 Nhưng tàu lớn sóng lớn: gọi dân affair, môi giới hay dân 
					trung gian...
 
 -Ai đây Jenny?, -dạ cháu Kim người yêu của Tony, em gọi bằng 
					Bác.
 Hai con trang điểm đẹp quá Ba vừa ý, mùi dầu thơm của Ba có 
					mang theo không. Ừ quên Kim à, nước hoa chai nút kim tuyến, 
					xức vô tay thoa hai bên cổ, khi nhảy với Ba- chai kia dành 
					cho chú, họ thích mùi riêng biệt.
 Ba ký hai phiếu áo quần cho tụi con trước, Ba sắm em Kim 
					trọn bộ: luôn nội y tức vớ, bộ xì-líp và giầy. Phiếu sẵn rồi 
					đây.
 -Sao lại có quần áo vậy thiếm?, luật “ăn chơi” ở đây ai chủ 
					động phải biếu quý bà áo quần, cửa tiệm “đồ hiệu” bán quen 
					của họ giảm giá 30 % trước. Em đừng quan tâm. Họ xem em là 
					người tình trên sàn nhảy... Chú có bà vợ bạn, thiếm một 
					người không nhất thiết là ai, già trẻ hễ ôm nhảy biếu phiếu 
					áo quần, phái Nữ ai cũng nhận vậy. Do đó mình không quyền 
					nhảy đầm với người khác bản nhạc đầu.
 -Ăn xong, nếu khách sẽ ra sàn nhảy với con và cháu Kim, họ 
					hỏi giá bán, - cứ nói giá thương lượng của Ông Smith là 48 
					triệu- tức Ba, nhưng chưa trả lời vì Nội tôi đi Nhật, chờ 
					điện thư. Đêm nay Ba quyết ngả bán giá 47, cao hơn 2 triệu 
					là huê hồng. Cố chiều chuộng khách, họ sẽ mời hai con nói 
					chuyện tâm tình, nếu có hôn hít, buông lời lẳng lơ, táy mái 
					“thoa nắn vú” đừng tỏ khó chịu.
 Đúng dự đoán, Jenny được mời nhảy với người khách dự mua lớn 
					tuổi, là valuer- người đánh giá. Ông Smith mời Kim, chợt cô 
					nhớ mùi dầu thơm vội làm theo lời dặn, đúng hương vị quen 
					thuộc của mình- cho Bác hôn rồi hãy ra sân. Ông sững sốt, từ 
					môi miệng Kim toát ra hương vị tuyệt vời.. Ồ, Kim con có quý 
					tướng ẩn trong nội tạng. Ông cứ ôm ghì không thả, như mê mẩn, 
					như hồi xuân tuổi đan thanh... Ai cưới Kim ắt làm ăn phát 
					đạt ba đời.
 Trong khi Jimmy và người khách kia với hai partners nhún 
					nhảy theo điệu nhạc xập xình. Nhạc bản đầu chấm dứt.
 -Jenny cô quá đẹp và duyên dáng, là dâu ông Clark hả?- họ 
					kéo ra góc thính phòng tâm sự. Mặt sát như muốn hôn Jenny, 
					nàng kinh nghiệm giao thiệp nên đưa má kề cho hôn cách tự 
					nhiên.
 -Vâng anh cứ nói, em là dâu đại diện cho gia đình, nếu giá 
					thương lượng có thể chấp thuận được.
 -Tôi đại diện Công ty bằng lòng mua, ngã giá 47, 5 triệu, 
					nhưng nhân sự tôi muốn giữ cô Jenny, giúp ban điều hành 
					trong một năm, kể từ khi hợp đồng tạm ký đêm nay. Còn công 
					nhân chúng tôi lưu giữ không bớt ai.
 Cá đã cắn câu- nhạc dứt Jenny đi sát bên cha- ông Smith- ra 
					dấu hai ngón tay “chữ V= victory = chiến thắng”, nhưng họ cứ 
					nghĩ 47 triệu. Ba và anh mang va li giấy tờ giùm, còn Jenny 
					nắm tay khách mua về phòng làm việc gần đó.
 -Ba và anh à, Ông chịu bớt năm trăm ngàn, như vậy là 47,5 
					triệu,- ba nghĩ sao?! Anh Jimmy cho ý kiến?! Bằng lòng hay 
					là... còn nhân sự giữ lại hết.
 Đừng lý luận vì vài trăm ngàn. Ba thấy san bằng ngăn cách. 
					Anh Jimmy em nhường quyền cho anh, -anh ngại Ba trách... 
					Thôi con OK. Cả ba rất đắc ý...
 Hợp đồng đánh máy sẵn do luật sư soạn thảo họ chỉ ký tắt, 
					đàng mua và đàng bán, người giữ bản gốc.
 
 Sau đó, hai vị khách về phòng mình với hai cô partners ngủ 
					qua đêm.
 
 
 Phần thứ ba
 
 Kim về nhà chú thiếm đã nửa đêm. Tony bị đánh thức dậy, vì 
					thiếm gọi đứa em trai bảo sang phòng bên ngủ nhường phòng vợ 
					chồng Tony.
 -Anh ơi em vô cùng sung sướng và hảnh diện làm dâu nhà họ 
					Clark. Chú thiếm Jemmy khá chu đáo, khôn ngoan, học thức 
					tánh tình dễ dãi, bao dung vô tư, em phải học từ thiếm nhiều 
					nữa. Em muốn dài dòng cám ơn thiếm: sẽ cho 20.000 làm đám 
					cưới. Thật sung sướng biết chừng nào!. Ai cũng quý trọng em, 
					chìu chuộng em, nhất là bác Smith coi em như đứa con gái duy 
					nhất.
 Bây giờ, em muốn hầu hạ anh và đã cỡi áo xong.
 -Nào em nằm nghĩ anh đấm bóp thư giản em, tội nghiệp làm 
					việc suốt cả ngày, từ 9 giờ sáng tới 24 giờ đêm- nếu hưng 
					phấn thì ta giao hợp liền còn em mõi mệt sáng ta vui vẽ. 
					Chúng ta làm tình bất cứ giờ nào, nay đâu còn sợ ai nữa?.
 Nói rồi, Tony thoa bóp hai bờ vai dài xuống hông, tận lưng 
					quần, xong bóp hai cánh tay, kế hai đôi chân vợ. Được chồng 
					âu yếm Kim thấy khoan khoái tinh thần lẫn thể xác; nàng quay 
					sang ôm chồng hôn như cám ơn, cơn ngủ ập đến. Hai vợ chồng 
					ôm nhau lịm dần theo màn đêm.
 Khoảng gần năm giờ sáng, Tony tỉnh thức, tốc chăn đắp lên 
					rồi nương tay kéo xì líp vợ. Mặc dù, còn hơi ngáy ngủ nhưng 
					Kim cũng nhấc mông cao cho chồng. Em tỉnh cho anh vui vẻ 
					nhen. -Dạ, em sẵn sàng. Tony không cần qua màn khởi đầu tự tay vọc chim mình cương 
					cứng rồi đưa vào âm hộ vợ, vì chưa kích thích nên con chim 
					hơi khó chui vào âm hộ...nhưng rồi chàng nhịp từ từ, nắc tới 
					nhẹ nhàng Kim hưng phấn, miên man trong cơn khoái lạc ghì ôm 
					chồng xuống hôn cách ân cần...
 Anh ơi, đừng phóng tinh trong âm đạo mang bầu sớm, em 
					hứng đang xuất ra đây, sung sướng, khoái lạc lắm. Hãy kềm 
					giữ để dành tận hưởng dài dài. Ai hưởng lạc thú vợ chồng vào 
					buổi tinh sương mới thấy sự thú vị của nó.Em muốn mình làm đám cưới, cả hai tốt nghiệp Cao đẳng tạo 
					việc làm ổn định sanh con chẳng muộn. Anh chìu em đi.
 
 Hằng ngày Kim theo học việc với ông Smith, hoặc Chú Jimmy 
					quản đốc dự án đang xây cất hảng mới; khi thì đến Hội đồng 
					địa phương nhận đồ án đã chấp thuận, lúc thay mặt ông Smith 
					đi giao tế. Kim đảm nhậm như chân thư ký tập sự,- vì đang 
					ghi danh học: “khóa vi tính căn bản”, lương cao như chức 
					co-operator. Bởi gia đình nhà chồng xem trọng Kim để hợp lực 
					phát triển ngành in sách. Cho Kim quyền hạn chi xuất quà 
					biếu không quá 50 đồng, phiếu phụ nữ uốn tóc gội đầu, sơn 
					móng tay khi đi giao thiệp bên ngoài, lúc trước do Jenny hay 
					bà Nội đảm trách.
 Hôm nay ông Smith chỉ cho Kim sử dụng thực hành máy vi 
					tính,- làm sao mở xem File hồ sơ- trong đó Folder chứa nhiều 
					chi tiết của ông, hầu cô cập nhật mỗi ngày công việc- nhận 
					thấy Kim thông minh, nét mặt hớn hở vui tính. Cô không chỉ 
					đơn thuần thư ký, là tài xế lái đưa ông đi lại, là con chăm 
					sóc bửa ăn trưa, đôi khi cố vấn giúp ông thắng nhiều vụ thầu 
					lớn. Nên ông qúy trọng như con gái–ngang hàng với Jenny, 
					xưng Ba ngọt, chính ông muốn gần để hưởng mùi thơm từ trong 
					nội tạng toả ra không chừng?!. Còn Kim xem ông như dưỡng phụ 
					để nương thân.  Ông Smith sẽ đề nghị ông Clark chia phần hoa hồng làm ba: 
					ông và Clark vợ chồng Jimmy, trước trích ra 100 ngàn cho Kim 
					làm đám cưới và mua xe, giúp Kim thoát khỏi mặc cảm tự ty và 
					tội lỗi. Ông sẽ đề nghị vợ chồng Clark cho gọi Ba Má Tony lên ăn 
					cơm thân mật gia đình, để vợ chồng Tony “chuộc lỗi và định 
					ngày làm đám cưới”. Họ vốn cùng sắc tộc Hy lạp nặng về kỹ 
					nghệ, và xây cất, theo phong tục và tập quán tốt đẹp cổ 
					truyền gần gủi như người Á đông: luôn bảo bọc, nuôi dưỡng 
					con cái cho tới ngày chúng thành tài, thành nhân mới cho rời 
					khỏi gia đình; trong đó người cao niên được trọng vọng, khác 
					hẳn xã hội đa văn hóa Úc bây giờ. Hai ông vốn bạn thân từ hơn 40 năm, đúng hơn thông gia; 
					tiếng nói ông ảnh hưởng rất mạnh. Do đó, phải bằng lòng tác 
					hợp duyên tình tụi nhỏ. Ông Smith rất tư cách không tham 
					lam, việc bán cơ xưởng thu hoa hồng cao, ông chờ bạn–thông 
					gia- chờ về bàn thảo chia lợi nhuận, vấn đề của Kim ông cố 
					vấn là chắc xong.
 Sáng sớm chú thiếm Jimmy lên phi trường rước Jason, và ông 
					Morison Thứ trưởng kỹ nghệ cũng là cha vợ tương lai của 
					Jason.
 Hôm sau cùng dự buổi BBQ ngoài trời với toàn thể công nhân 
					và gia đình của họ. Mục đích ho nói rõ chuyến công tác sang 
					Nhật mua máy in điện tử tân tiến nhất, đang tiến hành tốt.
 Kim nhận chăm lo nhóm thanh thiêu niên, bày trò chơi; còn 
					nhóm trẻ nhỏ chạy leo trèo “lâu đài hơi” do hảng thuê để cha 
					mẹ rảnh rang ăn uống, tâm tình. Ai cũng thấy cô lịch lãm, 
					các em thấy Kim cuối đầu thưa, tăng thêm uy tín nàng trước 
					đám đông. Ông Clark nhìn cháu dâu cô Kim lấy làm đắc ý...
 
 Đám cưới Tony-Kim tổ chức linh đình, khách là những nhân vật 
					tai to, tước quyền trong xã hội, do ảnh hưởng của ông Clark 
					và Smith mời. Quan khách hơn 300 tham dự tiệc vì nễ nang, vì 
					giao tế, vì nghề nghiệp, vì uy tín hai ông nên “bao thơ tiền” 
					quà biếu nặng cợm.
 Ông Smith đại diện nhà gái là Ba của cô dâu- Kim chỉ còn 
					bà Mẹ không quen ăn nói trước đám đông, sau Tony chú rễ ôm 
					cô dâu hôn và dứt bản Slow đầu.  Ông chỉ muốn ôm Kim hôn con gái đở đầu- nhạc bản kế- 
					trước quan khách là niềm hảnh diện theo phong tục người cha 
					Hy Lạp. Tony thành “dượng giáo”, cô Kim sống hạnh phúc làm dâu 
					nhà họ Clark. Ai cũng kính trọng Kim, các con của Jimmy đều 
					gọi bằng cô vì dạy thể dục trước đây. Vầng trăng mười sáu, sáng tỏ với ngàn sao lấp lánh đón 
					chờ như hòa niềm vui, hạnh phúc lứa đôi.
 Tác phẩm mới “Vòng tay học trò”, tuyệt phẩm đáng đọc.
 Hết |