| Vợ anh Tư đi sanh ở Bệnh viện ở nhà chỉ còn 
                  hai cha con. Con Trinh mới có 17 tuổi mà vú đít tròn trịa như 
                  con gái trưởng thành. Anh Tư làm gì làm cũng mới có 37 tuổi. 
                  Vợ mang bầu gần ngày hổng cho gần mấy tháng nay anh Tư bứt rức 
                  trong người khó chịu lắm rồi. Thấy con Trinh đi ra đi vào anh chẳng có làm gì được. Cái quần 
                  vải gì mà mỏng tanh! hai cái mông của nó no tròn muốn tét vải 
                  ra. Cặp vú cao ngiệu như khiêu khích anh muốn ôm lấy mà vò mà 
                  bóp cho đã thềm. Chi còn vài ngày nữa là mẹ nó về rồi hổng 
                  biết tính sao đây. Mẹ nó có về cũng đâu đã cho anh đụng đến! 
                  Ít ra cũng phaỉ nhịn thềm vài tháng là ít.
 Cái lồn của bả sanh đẻ rồi cũng đâu còn bót, hái cái vú đụng 
                  vô mềm xèo chứ đâu có săn cón như hai trái bưởi tươi rói của 
                  con Trinh.
 Tính tới tính lui chỉ còn diệp nầy không mần thì kể như huốt 
                  luôn mất. Nó là con gái của mình không khéo nó mét mẹ nó cũng 
                  chết. Vả lại ai lại đi làm chuyện tầm bậy như vậy với nó chứ!
 Hồi trưa nầy nó nằm nó ngủ nó phơi cái háng lớn còn hơn cái 
                  bụm tay anh Tư cứ làm bộ ngồi đọc báo mà có đọc được chữ nào 
                  đâu. Hai mắt anh như dán vào giửa hai cái dùi tròn lẳng của 
                  con bé.
 Thây kệ! ông bà thường nói trồng cây có trái chiến không ăn để 
                  thiên hạ ăn hay sao chứ..?!
 Hai caí “trái chiến” cứ làm anh Tu bất thềm mà con Trinh 
                  nào có Biết gì đâu! Nghe tiếng nước chảy trong nhà tắm anh Tư rón rén lẻn vô phòng 
                  kế bên , chẳn là có cái lổ ở đây có thể nhìn xuyên qua nhà tắm 
                  mà anh Tư đã bỏ công che đậy rát khéo khó có ai ngờ. Chuyện 
                  anh nhìn trộm con gái tắm bắt đầu từ lúc con Trinh lên trung 
                  học .
 Lúc đó nó mới 12, 13 tuổi gì đó, Một hôm nó nhờ anh chỉ làm 
                  bài tập, nhà chỉ có hái cha con và nó thì vẩn ngây thơ leo 
                  ngồi trong lòng anh Tư. Hôm đó vô tình anh Tư đụng vô vú nó nó 
                  la đau anh mới nhìn kỉ thấy vú con nhỏ đã bằng hai trái chanh 
                  lớn. Anh thiệt tình :
 - Bị sao đau đưa Ba xem
 - Không được
 - Thì ba coi sao đau lở bị gì rồi sao? dể còn đi bác sỉ con ạ!
 Con nhỏ nghe đi bác sỉ coi bộ hoản mới ngại ngần dở áo lên cho 
                  ba no coi. Anh Tư ngạc nhiên sao mới 13 tuổi vú lại to thế. 
                  Anh mới nhấn mấy ngón tay quanh bầu vú con nhỏ kéo phụp áo 
                  xuống mặt đỏ gay.
 - Để ba coi nào hổng lẻ mới bây lớn mà bị ung thư vú
 Trinh trố mắt nhìn ba nó nghi ngờ rồi lại từ từ kéo áo trở lên. 
                  Anh Tu lấn nầy thấy không còn tự nhiên, tim anh đập thình 
                  thịch thằng nhỏ dưói háng anh tự nhiên nhúc nhích. Anh sợ con 
                  Trinh nó biết vì nó đang ngồi trong lÒng anh mới bảo:
 - Đâu con quay mặt lại để ba xem cho rỏ
 - Thôi đi ba, một hồi mẹ về mẹ coi cũng đựơc
 - Không sao ba biết chuyện bịnh họan rành hơn mẹ con. Mẹ con 
                  về rồi cũng kêu ba xem thôi mà. Con gái ngoan của ba, ba của 
                  con coi chự bộ ai sao mà con sợ.
 Con Trinh trường xuống đất xoay người lại đối mặt anh Tư cùng 
                  lúc thằng nhỏ anh Tư cũng không còn bị đè nên ngóc lên. Anh Tư 
                  thuận tay xốc nách con Trinh ngồi lên bàn học rồi anh nhích 
                  ghế gần lại một chút. Bây giờ thằng nhỏ có ra làm sao con 
                  Trinh cũng không tài nào thấy được vì nó đang trốn dưới bàn.
 Anh Tư nghiêm trang như một b/s nhấn nhấn chung quanh một cách 
                  hờ hửng ra điều đăm chiêu nhưng trong long trống ngực cú đánh 
                  thình thịch.
 - Con có bị té hay va ngực vô dâu không con? chẳn thấy bầm sao 
                  lại đau cà?
 - Dạ không! chỉ đau khi nào đè vô thôi à
 - Vậy để ba thoa dầu nóng cho con xem mai có còn đau không nha?
 - Dạ ba
 Anh Tư không dám đướng lên lại tủ thuốc bèn sai con Trinh đi 
                  lấy, nó ngoan ngoản bỏ áo xuống bẹn người qua bắp vế anh Tư 
                  leo xuống đật bưóc đi. Anh Tư nhìn theo nuốt nước bọt cái ựt. 
                  Nảy giò anh kho cả cổ nhưng không dám nuốt sợ con bé để ý thắc 
                  mắc. Nhìn cái mông nhô ra hơn trước mà bây giờ anh mới để ý. 
                  Cái eo của nó cũng khác- hình như thon hơn nên trông hai dò có 
                  ve dài hơn trước. Nói chung nó không còn bé nữa- Nó phát tự 
                  hồi nào anh không để ý nhưng nay thi không còn lầm lẩn gì nữa. 
                  Cái thân thể ấy làm anh Tư xúc động mạnh. Anh biết như vậy là 
                  bậy bạ, là loạn luân cho dù chỉ trong ý nghỉ nhưng sao không 
                  thoát được cái ý bậy bạ trong lòng!
 Anh Tư lấy mẹ con Trinh lúc mẹ nó mới 20 tuổi. Thực ra anh đã 
                  ngủ với mẹ nó trong một diệp đi choi o Sài gòn và lần đầu tiên 
                  ấy mẹ nó chẳn đau đớn hay máu me gì cả nên anh có ý không vui 
                  và từ đó không còn mặng nồng. Mẹ con Trinh biết vậy nên theo 
                  riết và rồi có bầu. Gia đình anh Tư vốn con nhà đàng hoàn nên 
                  bắt anh Tư phải cưới, vả lại anh Tư cũng thấy tội nghiệp nên 
                  mới nên vợ nên chồng,.
 Chuyện ấy xưa rồi có điều anh tư vẩn còn ấm ức trong lòng vì 
                  cho rằng chị Tư không còn con gái khi ngủ với anh lần đầu. Chị 
                  thì chị khẳn định chẳn biết ai ngoài anh.
 Vì mang cái mặc cảm bị chi Tư qua mặt và coi thường nên anh Tư 
                  cứ đi tìm một người trinh nữ để thử cho biết trắng đen. Vì vậy 
                  mà mười mấy năm nay anh chị cứ lục đục với nhau. Chi Tư thì 
                  ghen tối trời đất còn anh Tư thì bé không tha già không bỏ, 
                  nhưng rốt cuộc phải nói anh cũng chưa gặp được em nào còn 
                  trinh đúng như sách vở vẩn tả. Thành ra anh Tư vẩn không biết 
                  còn trinh nó ra làm sao. Đẻ con bé ra anh đặt tên Trinh như có 
                  ý chưỏi xéo mẹ của nó.
 - Dầu nóng nè ba!
 Anh Tư cắt ngang ý nghỉ quay lai con gái cầm lấy lọ dầu rồi 
                  nhích ra cho nó nào giửa háng anh để lại thót lên bàn ngồi đối 
                  diện rồi kéo áo lên tự nhiên không còn e ngại như hồi nảy. 
                  Chắc nó thấy ba nó ngồi thừ ra tưởng ba nó lo lắng cho nó nên 
                  nó thấy thương ba và không còn ngài ngaị như lúc nảy.
 Anh Tư mở lọ dầu làm bộ không nhìn vào vú con Trinh rồi tự 
                  nhiên quẹt một tí trên đầu ngón tay xong để lọ dầu vào giửa 
                  háng con nhỏ và bắt đầu thoa lên ngực con bé nhè nhẹ. Bây giờ 
                  thằng nhỏ của anh lại thức giất. Tay anh thoa, hai mắt dáng 
                  chặt lên ngực Trinh và hồn anh đê mê hoan lạc vô tả. Hai bầu 
                  vú tuy chưa đầy đặng nhưng săn chắc, đứng sựng như thách đố 
                  với hai bàn tay cuả người cha tội lổi.
 Anh thầm van vái để thoát ra khỏi cảnh nầy nhưng đồng thời lại 
                  mong sao mẹ con Trinh cứ đi mãi chớ có về sớm.
 Con Trinh không biết cảm thấy thế nào nhưng ngưòi cứ muốn ngã 
                  xuống bàn nó nói
 - Ba con muốn nằm xuống ba à
 - Thì nằm, con lại divan nằm cho ba thoa dể hơn hén?
 - Dạ ba
 Nói rồi con nhỏ lại tuột xuống bước qua divan. Lợi dụng lúc nó 
                  quay lương anh Tư cũng nhanh chân sàn qua divan ngồi liền để 
                  Trinh khỏi thấy cái của nợ anh nó đang đội vải đi bán trông 
                  thật khó coi.
 Nằm ngửa lên divan phẳng cứng hai gò hống con Trinh như có vẻ 
                  cao lên thêm hay tại nó ưởng ngực lên không biết. Anh Tư tiếp 
                  tục thoa nắng nhè nhẹ chẳn cần thêm dầu mở gì nửa. Chút tí dầu 
                  nóng cọng them vói sức nóng của hoả diệm sỏn con Trinh truyền 
                  qua người làm anh nóng rang cả mặt mày. Con Trinh lấy một cánh 
                  tay che ngang mắt, hơi thở nặng nề, người nóng rang như lên 
                  cơn sốt.
 Hai tay anh Tư vẩn thoa điều, người anh hơi chòm xuống sát như 
                  muốn ngậm lấy hai trái thuyết lê trắng hồng, còn cái cùi chỏ 
                  trái mắt gì cũng cọ qua cọ lại phía dưới bụng dưới con bé. Anh 
                  Tư chợt khám phá ra thêm điều nữa là háng con Trinh không 
                  giống cách đây hai ba năm lúc nó vô tư tắm hoặc thay đồ tự 
                  nhiên trước mặt ba mẹ nó. Anh chợt nhớ lâu lắm rồi không thấy 
                  nó tắm hay thay quần áo kiểo đó nữa.
 Cái gò no tròn và cao hơn giửa hai bắp đùi . Anh thăm dò bằng 
                  cùi chỏ them thi biết nó còn có lông thì phải .Anh cạ cùi chỏ 
                  nghe nham nhám qua lớp vải mỏng của chiếc quần ngủ và chẳn còn 
                  gì bên dưới.
 Anh lân lân tưởng tượng một cái gò cao cao chẻ làm đôi bên 
                  dưới, có tơ liễu hai bên khe sưng bộng hồng hồng. Anh Tư chợt 
                  nuốt nuớc bọt lần nữa. Anh nghe con Trinh cũng nuốt nước bọt 
                  đánh ực va dang hai đùi ra thêm.
 Hôm đó chị Tư về làm hai cha con lơ lơ láo láo. Con Trinh buộc 
                  miệng :
 - Mẹ ơi sao ngực con đau quá à! Ba nói không khéo ung thư
 - Tầm bậy con bây lớn ung thư cái gi, bộ ba mầy không biết con 
                  gái dậy thì mọc trái tràm đụng vô nó đau sao chứ
 Anh Tư ra bộ ngơ ngơ..(?)
 - Ủa là trái tràm sao? Tui đâu có biết ! - Ba thoa dầu nóng cho con thấy bớt đau dó mẹ
 Anh Tư lính quýnh ngượng ngịu không biết nói sao nghĩ bụng, 
                  cái con khùng biết hổi nảy dặng nó câm caí mồng. Cũng may chi 
                  Tư lu bu ba caí đồ mới mua không để ý con gái nói caì gì. Tính 
                  chị hời hợt bởi thế nên anh Tư qua mặt cũng phaỉ.
 Chị vui vẽ mang ra ba cái thứ vừa mua sắm gần đứt nữa tháng 
                  lương anh Tư.
 - Trinh à mẹ mua cho con cái nầy
 - Cái gì hả mẹ
 - Cái áo vú, con có ngực rồi phại bận cái nầy vào nghe con, 
                  lại đây mẹ thử coi vừa không nào, cỏi áo ra đi
 Anh Tư làm bộ lỉnh ra ngoài hút thuốc nhưng lo lắm, chỉ sợ con 
                  Trinh lại dại mồm thì lôi thôi. Chợt chị tư réo:
 - Ba mầy vô coi con gai nầy, làm sui tới nơi rối đây nha hahah
 - Mẹ nầy ki quá đi
 Anh Tư nữa muốn bước vô nữa cứ làm bộ không nghe. Thực ra anh 
                  đâu cần coi nữa làm gì. Anh đã bóp nảy giờ còn coi gì nưã. Con 
                  Trinh bước ra
 - Ba coi có được không nà?
 Anh Tư đành phải quay vô cửa. hai me con đang đứng đó con 
                  Trinh ăn mặt chỉnh tề chứ không phải chỉ có nịt vú như anh 
                  tưởng. Nhưng bộ đồ ngủ mới mua cọng thêm có áo vú đàng hoàn nó 
                  trông như một cô gái. Anh nhủ thầm từ nay mình phải cẩn thận 
                  mới được.
 Kể từ hông ấy anh hay để ý rình con Trinh thay đồ và cuối cùng 
                  anh đã nhân lúc cả nhà đi vắng mới đục cái lổ nầy để ngày ngày 
                  rình con Trinh tắm.
 Theo dỏi mấy năm nay anh tư thấy con Trinh lớn như thổi. Hai 
                  vú nó càn ngày càn to thêm, chân dài ra va da dẽ cứ trắng như 
                  hột gà bóc.
 Con Trinh đã cơỉ áo ra. Nó ưởng hai vú về phía cái lổ, kéo áo 
                  ra khỏi đầu. Anh Tư nín thở hưởng thụ giây phút nầy hoài mà 
                  không chán bao giờ. Con cu anh cứng đơ chỉa thẳng ra như muốn 
                  đâm thủng cái vách váng xuyên qua nhà tắm. Trinh tuột cái quần 
                  ra rồi đến silip cũng rơi xuống sàn. Anh Tư như muốn banh cái 
                  lổ đinh cho lớn ra thêm để nhìn cho hết cái lồn trưu trứu 
                  trước mắt. Anh chịu hết nổi rồi chỉ còn diệp nầy không làm để 
                  chi Tư đi sanh về thì không biết đến đời naò mới có cơ hội. 
                  Anh Tư đứng vừa coi vứa vọc con cu cương cúng cho đế khi con 
                  Trinh tắm xong lau mình thí anh lẻn ngay ra sân châm lữa hút 
                  thuốc như không có chuyện gi.
 - Chừng nào đi vô thăm mẹ hả ba
 - Ơ thì nấu cơm ăn xong cha con mình mang cơm cho me luôn
 - Vậy để con đi nấu cơm nha
 - Ừa con đi nấu cơm đi rồi ba vô phụ làm đồ ăn
 Trinh đi vô bếp vừa đi vừa hát nho nhỏ hôm nay nó thấy nó quan 
                  trọng vì không có mẹ ở nhà ba nó hỏi nó điều nầy điều nọ, nó 
                  thấy nó lớn ra. Lát nưả nó đi thăm mẹ và em trai nó trong bịnh 
                  viện sao không vui được.
 Anh Tư thì trầm ngâm vừa vui vừa lo. Anh cứ suy đi tính lại về 
                  cái kế hoạch tối nay. Điều anh lo nghĩ là làm sao để con Trinh 
                  đồng tình và nhất là không nói với ai chuyện sẽ xảy ra tối 
                  nay. Anh mỉm một nụ cười khó hiểu vất mẩu thuốc lá rồi đi vào 
                  bếp…
 
 Sau khi ở bệnb viện về đế nhà anh Tư ra điều mệt moỉ đi tắm 
                  xong vô giường nằm. Con Trinh dọn dẹp đâu đó cũng đi tắm. Nghe 
                  tiếng nước chảy anh Tư nhổm dậy nhưng nghĩ sao lại nằm xuống 
                  thở dài.
 Trinh tắm xong đi vội vô chổ ba nó nằm lo lắng:
 - Ba sao vậy ?
 - Ba chi mệt và bị nhứt đầu
 - Ba có muốn con bắt gió cho ba không?
 Anh Tư làm bộ miển cưởng gật đầu. Con Trinh nhanh nhẩu đi dẹp 
                  khăn rồi trổ laị ngồi lên giường một cách tự nhiện. Anh Tư nằm 
                  ngửa trên bụng đắp cái mền. Con Trinh bận bộ đồ lụa mõng ngồi 
                  ở mép giường bỏ hai chân thòng xuống đất. Nó chồm lên nắn bỏp 
                  tráng anh Tư không nói gì. Mùi xà phòng từ người từ tóc nó 
                  tóat ra ngây nhấy, cọng them mùi da thịt con gái ngồ ngộ làm 
                  con cặc đang ngủ yên bổng nhiên bật dậy dưới lớp mền dày. Anh 
                  Tư làm bộ nhắm mắt nhưng vẩn thấy hai gò hồng nhấp nhô dưới 
                  làn vải mỏng không bận áo ngực.
 Anh Tư trông còn trể hơn chị tư nhiều. Anh cao lớn nhưng 
                  khuông mặt thanh tú trẻ trung, anh hay cười và bạn gái con 
                  Trinh đứa nào cũng thích anh. Tụi nó nói ba con Trinh đệp trai 
                  nên sinh ra con Trinh mới đẹp như vậy. Trinh lấy làm hảnh diện 
                  lắm.
 Anh Tư làm bộ thiu thiu, ngáy giả bộ nho nhỏ, con Trinh nhè 
                  nhẹ đứng lên lẻn ra ngoài. Nó lục đục gì đó một lát rồi cũng 
                  tắt đèn. Tiếng dép nó đi về hướng phòng của nó…
 Anh Tư suy nghỉ miên mang một lúc ý nầy lộn xộn với ý khác ….
 Anh chợt giật mình tỉnh giất , thì ra anh đã thiếp vào giấc 
                  ngủ lúc nào không hay. Anh nhin đồng hồ mới 10:30 anh mừng 
                  thầm trong bụng khi mọi tiếng động không còn nữa. Cũng may anh 
                  thức đúng lúc. Anh bứơc xuống giường đi chân không nhè nhẹ về 
                  hướng phòng bé Trinh.
 Cửa phòng đóng kín, anh áp tai vào cưả chẳn nghe thấy gì. Anh 
                  vặn tay nắm đẩy cửa lẻn vào rồi khép lại ngay. Đứng một lạt 
                  cho quen với ánh sáng trăng len qua rèm cửa sổ, anh thấy Trinh 
                  đang nằm ngữa hai tay để lên ngực. Cái mền mỏng che một phần 
                  thân thể trong bộ áo lụa trắng hồng pha với anh trăng vằng vặt 
                  như một tiên nga.
 Anh Tư nhón gót lại sát bên giường con gái. Trinh thở điều 
                  đặng trong giấc ngủ yên bình. Anh Tư nắm chéo mền dở lên và 
                  nhè nhẹ kéo qua một bên hiện nguyên than thể Trinh dưới anh 
                  trăng mờ mờ. Anh ngồi xuống bên nhẹ nhàng không một tiếng động 
                  . mép giường lún xuống do sức nặng của anh làm đùi Trinh dạng 
                  ra. Anh Tư khô cổ phaỉ nuốt nước miếng liền liền, phần Trinh 
                  vẩn thở điều trong giấc điệp.
 Anh Tư nhẹ nhàng đở hai tay Trinh để xuống giưòng, tiếp đến 
                  cho tay lên ngực Trinh. Cảm giác thích thú chạy dài toàn thân 
                  . Anh đê mê lướt nhẹ hết đồi bên đây xong qua đồi bên tê . Hai 
                  cái vú ngày nào bằng hai quả chanh mà anh làm bộ thoa dầu nóng 
                  cho em nay nở nang bằng hai quả bưởi ngon lành. Vẩn đứng, vẩn 
                  săn cón thiệt múp.
 Anh lần mở từng hột nút vẹt hai vạt áo con gái ra hai bầu vú 
                  vun tròn đang phơi ra trước mắt, anh nhè nhẹ tiếp tục thoa nắn 
                  triều mến:
 
 Con ơi con ngủ cho say
 Để ba sờ vú xong quay sờ lồn
 Lồn con trắng trẻo phơi cồn
 Vú con cao ngất đưa hồn lên mây
 Cặc ơi ta bảo cặc nầy
 Lồn Trinh bú trước sau bầy cuộc vui
 
 Anh Tư đã xoa đã nắn đã đời phân nửa thân hình đứa con gái yêu 
                  mà nó hảy còn say giấc. Bây giờ đền phần còn lại không biết có 
                  trót lọt hay không. Anh đã chuẩn bị mọi trưòng hợp đối phó 
                  nhưng anh vẩn mong con bé đồng tình thì mới thiệt đã điếu.
 Anh để tay lên lồn con, một cảm giác khác hẳn chạy khắp châu 
                  thân . con cặc dựt dựt lien hồi như muốn phóng tinh. Đâu có dể 
                  như vậy chứ. Anh gần bốn mươi rồi, trải qua không biêt bao 
                  nhieu trận mạt đâu dể thua sớm như vậy. Chẳn qua vì dây la lồn 
                  lạ lồn Trinh anh biết chắc 100% còn trinh. Từ nhỏ đến nay con 
                  Trinh co biết gì ngoài chuyện học. Đi về không trể một bửa. 
                  Bọn con trai trong trường nó có coi đứa nào ra gi đâu.
 Nghĩ đến lát nửa đây anh sẽ là chủ tấm thân ngà ngoc nầy anh 
                  Tư không còn biêt gi trên đời nầy nửa. Kể ra ông trời cũng có 
                  mắt- mẹ thiếu nợ thì có con trả thay. Anh quyết sẽ làm sao để 
                  con Trinh nhớ ngày hôm nay suôt đời. Có như vậy anh mới yên 
                  tâm là nó kín miệng.
 Tay anh đi hoan trên cái mu lồn đầy đặng mà anh chư từng gặp 
                  ai có của quí đẹp dường nầy. Anh dây dây hai ngón tay xuống kẻ 
                  lồn chợt Trinh thở ra và dang hai dùi ra một tí. Anh hêt hồn 
                  rụt tay laị nhưng sau đó em lại thở đều trở lại..
 Anh Tư trường xuống đuôi giường, nằm dài giửa hai chân Trinh 
                  va trường lên cho đến khi mũi anh nằm ngay trên lồn con bé. 
                  Anh gục mặt vô đấy. Ôi! Thiên đường ở đây chứ còn ở đâu nữa. 
                  Anh hôn lồn con, anh hưỉ lồn con, anh liếm lồn con. Những sợi 
                  lông lồn còn tơ Trinh đã cạo trong nhà tắm trước mắt anh cách 
                  nay mấy ngày nay đã mọc dưới lớp quần mỏng đâm vô mặt vô mủi 
                  anh .
 Anh nhận ra dưói đáy quần Trinh ương ướt. Thì ra con bé thức 
                  nảy giờ. Anh đánh bạo lấy cái kéo nhỏ đút sẳn dưới giường ra 
                  thực hiện giai đoạn 3. Anh đưa mủi kéo từ dưới lai quần. Tiếng 
                  vải cắt nghe khô rợn. Chiếc quần xoa mới, rơi từng vạt ra hai 
                  bên giường, bày đầy đủ tấm thân trinh trắng đứa con yêu trước 
                  mắt. Không còn mảnh vải che thân lồn con Trinh trông ngon lành 
                  . Hai mép lồn nhô cao sưng hum húp. xuôi theo cái mu lồn lồ lộ. 
                  Anh Tư không còn e dè nữa cuối xuông ngộm ngay cái mồng đốc 
                  trưu trứu vào miệng. Trinh chợt nất lên một tiếng rồi banh hai 
                  đùi ra thêm. Lồn em nhèm nhẹp muì hăn hăn anh Tư nuốt ực.
 Anh nhào lên ôm ghì lấy Trinh hôn vào tai vào miệng như điên 
                  dại. Chợt Trinh bung dậy la lớn:
 - aaaai dó? Ba oi! Ai đây ai ở trong phòng con ba oi! Ôi sao 
                  quần áo con đâu cả rồi
 Anh Tư hết hồn, chêt mẹ điến hồn anh lăng vội xuống giường nằm 
                  im dưới đât nin thở
 Be Trinh chồm lai caí công tất đền trên đầu giường, Anh Tư 
                  phóng lên chụp lậy tay nó Trinh la bài hải một cách khiếp sợ
 - Suỵt ba đây mà im đi con
 - Ôi ba ơi con sơ quá ! có ai trong phòng con đó ba
 - Có ba đây đùng sợ nữa
 Anh ôm con vào lòng ngổn ngang trăm mối. Hai gò ngực con bé 
                  đang ép sát vào anh tim đập thình thịch hơi thở bấn loạn. Cơn 
                  sơ hải vơi đi chợt Trinh xô anh Tư ra nghi ngờ
 - Sao ba không mặt quần áo gì hết trơn vậy ?
 Anh quên mất hồi nảy đã tuột hết trơn quần áo ra rồi
 - Ơ ơ ba thương con Trinh ơi!
 - Trời đất ! thôi chết con rồi. BA LÀM GÌ CON ?
 - Từ từ ba nói con nghe
 - Không không ba đi ra ngay đi hu hu ! trời oí! mẹ ơi!
 Anh Tư chỉ còn giải pháp cuối cùng, anh cho tay xuống giường 
                  mò tìm ống kim chích mà một người bạn đã cho anh (anh bịa xin 
                  dể gây me thiến con chó ). Trinh như đoán dược điều gì chợt 
                  lên tiếng
 - Ba đã…?
 - Không ba chưa…
 - Tại sao ba lại làm như vậy? con là con ruột của ba mà
 - Con ơi cũng tại mẹ con cả ba khổ lắm Trinh ơi!
 Anh cố gắng làm bộ như đang khóc thút thit. Không biết do đâu 
                  anh lại khóc đươc . Lổ mũi anh nghẹt mắt anh đổ lệ thật sư. 
                  Trinh nằm im một hồi như cảm động đưa tay rờ vô mặt ba. Con bé 
                  hốt hoản
 - Chuyện gi? Ba oi tai sao lai là tại mẹ
 - Ba thương con ba không muốn con giống mẹ con nên ba cố ý thử 
                  xem.. quả nhiên con cũng bịnh như mẹ con. Bao nhieu năm nay ba 
                  nào có hạnh phúc với mẹ con đâu
 - Con bịnh? bịnh gi?
 - Lạnh cảm ! me con không có cảm giảc khi gần ba, ba đa làm đủ 
                  cách nhưng mẹ con vẩn không khá hơn. Ba âm thầm tìm cách trị 
                  cho mẹ và không noí ra sợ mẹ con buồn. Nay nhân không có mẹ 
                  con ỏ nhà ba qua đây thử xem con có giống mẹ không may ra con 
                  kiệp. Con còn trẻ ba có thể giúp trị cho con để lớn lên có 
                  hạnh phúc con ạ
 - Ba có gạt con không? thiệt vậy sao?
 - Ba thề có trời nếu ba có lòng dạ nào, với kinh nghiện của ba 
                  con làm sao chống nổi ba. Con tin hay không tuy ý con Ba chi 
                  xin một điều nếu con còn thương ba mẹ thì đừng nói chuyện nầy 
                  ra cho bất cứ ai, nhất là mẹ con. Bả không hiểu bã sẽ tự tử và 
                  ba se bỏ đi biệt thi gia đình nầy tan nát la tại con đó. Tuỳ ý 
                  con , con hảy thương lấy gia đình nầy!
 Trinh nằm im rồi thút thít khóc
 - Sao con khổ vầy trời!
 - Chuyện nầy ba dấu mười mấy năm nay giờ thì con biết rồi đó. 
                  Gia đình nầy còn hay mất trong tay con
 - Nhưng con làm được gi bây giờ hu hu
 Anh tư mở cờ trong bụng, anh không ngờ con bé ngây thơ va dể 
                  tin như vậy. Anh bò lên giường ôm lấy Trinh ra điều đau khổ. 
                  Lần nầy nước trên mắt anh là nước miếng nhưng con Trinh tin ba 
                  nó đang đau khổ. Nó cũng ôm lấy anh Tư thỏ thẻ
 - Thôi ba đừng buồn con hứa không nói với ai đâu giơ thì ba 
                  muốn con lam gì đây?
 - Việc cần gấp là ba muốn thử xem con có bị bịnh như mẹ con 
                  hay không?
 - Thử làm sao ba?
 - Ba sẽ làm chuyện đó gỉa bộ vơí con thử xem con cảm giác thế 
                  naò con có bắng lòng con chỉ việc nói cho ba biết con có thích 
                  không vậy thôi
 - Nhưng lở có bầu ..
 - Làm gì có chuyện đó ! chỉ giả bộ thôi mà. Con là con của ba 
                  mờ
 - Có đau không hả ba?
 Nảy giờ lợi dụng Tring đang ôm anh Tư tranh thủ vừa hôn con 
                  vừa vuốt ve con gái. Bang đầu doc theo sóng lưng , dài dài 
                  xuống bờ mông. Anh Tư thoa bóp thật điệu nghệ. Có bao nhieu 
                  khả năng anh dùng tất. Hoi thở con Trinh nghe dồn dập dần. Con 
                  cặc anh Tư bắt đầu cứng lên
 - làm gì đâu mà đau con, không dâu
 - Con không biết..tuỳ ba.. ơ nhưng kì!
 - Con cư nằm yên ba sẽ giải thích từ từ con sẽ hiểu chứ nói 
                  con không biết đâu liền đâu.
 Vưà nói hai ban tay anh cũng hoạt động không ngừng . Người con 
                  Trinh nóng rang, nó bắt đầu hỏi những câu không đầu không đuôi 
                  gì cả
 - Ba thoa lưng con như vầy con có thích không?
 - Dạ…có
 - Thích làm sao?
 - Con không biết
 - Thôi ba không hỏi nữa con sẽ cho ba biet sau cung được
 Anh Tu hôn lên môi con, Trinh xô mặt anh ra nhưng ròi dần dà 
                  nó cũng bắt chứơc anh hôn trả. Anh Tư nút lưởi con. Trinh cứ ư 
                  ư trong cổ họng người nó cứ cong lên từng đợt khi ban tay ba 
                  nó vuốt lên ngực no. No mềm nhủn như con bún anh Tư lật tới 
                  lật lui tuỳ thích. Anh thấp người xuông hôn lên ngực, con 
                  Trinh trân ngươì chiu đựng, anh liếm lên núm vú, Trinh nất lên. 
                  Anh Tư cười thầm lên tiếng.
 - Sao vậy con ? không thích thi thôi vậy
 - Da.. không phaỉ …nhưng nhưng….ôi! Ba !
 - Con…con…thích…
 Anh Tư làm bộ không nghe tiếp tục ngậm núm vú Trinh nút. 
                  Người Trinh nóng rang hơi thở dồn dập Trinh không noí nữa lời 
                  nhưng thân dưới cứ ép sát vào cu ba nó đã nói lên bằng vạn lời 
                  ham muốn. Anh Tư dầy dạng kinh nghiệm liếm từ cổ con liếm 
                  xuống. Anh đưa lưỡi đi đến đâu người con Trinh cong lên đến đó 
                  như đang bị ma nhập. Anh Tư tuột dần xuống dưới rốn con, Trinh 
                  không còn kềm được nữa phải rên lên - Ba oi!..,chết con…ư…ư!
 - Trinh ơi! Tha lổii cho ba…nha con!
 - Con…thương ba…ôi!
 Sau đó chỉ còn nghe tiếng nút vú chùn chụt của anh Tư và tiếng 
                  rên nho nhỏ của Trinh. Dưới bóng trăng vằng vặt hai cha con 
                  bây giờ chỉ còn biết ngụp lặng trong hoan lạ. Tiếng trở mình 
                  của Trinh xột xoạt trên giường, tiếng thờ đứt đoạn của hai 
                  sinh vật đang trong cơn khái lạc không còn biết trời đất gì 
                  nữa.
 Anh Tư tiếp tục dở hết ngón nghề trên thân thể son trẻ cuả 
                  Trinh. Cái thân thể đang căng đầy nhựa sống hoan lạc mà bấy 
                  lâu nay anh Tư rình rập thềm thuồng chỉ mong được ôm ấp trong 
                  lòng cho thỏa mản cái thú tính bị ức chế do không được hưởng 
                  sự trinh trắng của mẹ nó. Con Trinh ngây thơ giờ nầy không còn 
                  nghi vấn gì nữa. Lữa dục trong thân thể đứa con gái 17 tuổi 
                  với bao đêm thao thức vì những mộng mơ tưởng tượng nay đã đốt 
                  cháy hết mọi e thẹn thường ngày. Nó như không còn điều khiển 
                  được mình mẩy của nó mà chính ba nó người phù thủy đang làm 
                  mưa làm gió trên cơ thể nó đang điều khiển thay.
 Liếm đến vùng mu lồn to đầy của Trinh anh Tư cố tận hưởng và 
                  ghi nhớ từng cộng cỏ non trên đồi hoan thơm mùi trinh nữ. Anh 
                  hôn anh liếm trên gò rồi từ từ xuống khe. Trinh hẩy mông lên 
                  như đáp lại, hay xe dịch để điều chỉnh cho đúng chổ mong muốn. 
                  Anh Tư biết vậy nên cứ chập chờn vòng vo thế là nguyên cái mâm 
                  trái cấm cũng xoây vòng vòng theo cái lưỡi ma thuật của anh Tư. 
                  Con Trinh không còn chịu nổi:
 - Ba ới!… ư.. Con muốn….đi.. ba ơi!
 Anh Tư biết con bé không còn chịu nổi nữa sẽ đạt đến đỉnh hoan 
                  lạc. Anh chợt chậm dần và dời xa tử huyệt. Anh muốn nó đến 
                  đỉnh vu sơn khi con cặc anh cắm vào cái lồn xinh xắng của nó 
                  để lần đầu tiên trong đời nó mãi nhớ cái cảm giác nầy cơ.
 Anh Tư nhổm đầu lên, làm như để lấy hơi. Cái lồn con Trinh bị 
                  hụt hẩn trên không mấy giây. Anh Tư nhanh nhẹn luồng ngay cánh 
                  tay trái xuống mông ôm vòng bờ mông no tròn nóng bỏng, tay 
                  phải anh quơ ngay cái gối chêm vào bên dưới. Giờ thì Trinh 
                  đang thoải mái chịu cái mông no tròn trên gối, Trinh như thầm 
                  cảm ơn cha dang rộng them hai chân chờ đợi. Anh Tư ngồi trong 
                  háng con Trinh chồm người vói tay ôm ghì hai quả tuyết lê đang 
                  vương lên mà miết như muốn bóp nát cho đã cơn cuồn loạn
 - ư…đau con ba ơi!
 Anh Tư sực tỉnh buông hai tay banh lấy giò con nhỏ ụp mặt vào 
                  ngay háng. Lưỡi anh quyết từ trên xuống ngay tử huyệt. Con 
                  Trinh trân hai giò nín thở…Lồn nó nhiểu nhảo dâm khí trơn lùi, 
                  hai mép lồn vốn no tròn bây giời căng lên làm chè hẻ ra trông 
                  rỏ mồn một dưới anh trăng mờ cái hột le xinh xoắng. Anh Tư đưa 
                  lưỡi quyét xuống hột le Trinh rên lên điên loạn. Anh Tư ngước 
                  lên nuốt hết bụm tinh khi trinh nữ một cách ngon lành. Anh lại 
                  cuối xuống và tiếng rên của Trinh bật lớn them. Anh liếm mép 
                  lồn bên trái rồi mép bên phải 1 tay ôm mông 1 tay vạch lồn con 
                  Trinh ra. Anh đưa lưỡi xuống tận lổ đít, Trinh hẩy lên xuýt 
                  xoa, người run lên từng chập. Lập tức anh Tư trường người lên 
                  con cặc vương lên hướng đến mục tiêu. Hai tay chống xuống 
                  giường không để Trinh cảm nhận được anh đang làm gi, vì nó 
                  nhắm mắt từ đầu đến cuối. Anh Tư hướng thằng nhỏ ngay vô tử 
                  huyệt. Trong tư thế độn mông bằng gối, lốn con bé tên hên hai 
                  chân hai bên hông ba nó, hai mếp lồn đỏ hồng sưng mộng nhầy 
                  nhụa dâm thủy. Đầu cặc anh Tư đã uớm vào cửa lồn con gái. Anh 
                  Tư rướng người thêm một tí, đầu cặt đã lách mình vào cửa động. 
                  Trinh đê mê không một chút kinh nghiệm gối chăn đâu biết nó 
                  đang dân hiến sự trong trắng cho cha nó chứ nào có chửa bịnh 
                  chửa hoạn gì đâu!
 Anh Tư nhích thêm chút nữa cặc anh cắm sâu thêm, anh bàn hoàn 
                  rung động, toàn thân như tê dại đi, Anh lại muốn xuất tinh 
                  ngoài quan ải hay sao chứ. Có xuất cũng phải xuất tận đáy tử 
                  cung. Anh hít mạnh một hơi dài xoay ý nghĩ qua chuyện khác cơn 
                  đê mê chợt giảm đi. Anh không thể kèm lâu hơn rướng thêm người 
                  tới trước. Con Trinh đưa hai tay cố đẩy ba nó ra
 - Ba ơi! Đau con ư…ư
 Pụp con cặt anh Tư đã cắm lút cán vào cái lồn trơn nhẹp nở lớn 
                  tối đa. Anh để yên quay qua hôn hít Trinh an ủi, anh liếm lên 
                  vú con, anh ngoạm vô cổ con như xoa dịu cái đau đầu đời của 
                  đưa con gái yêu. Cơn đau như thoáng qua dành cho cái cảm giác 
                  hoan lạc. Trinh cong cớn hai chân, tay ôm ghì ba nó. Anh Tư 
                  bắt đâu nhấp nhè nhẹ lên xuống, ra vô ngăn ngắn cho Trinh quen 
                  đi cái đau còn vươn vất và rồi sự hưng phấn trở lại nhanh 
                  chóng. Trinh ôm ghì lấy ba hai bàn chân chịu xuống giường, 
                  mông nhổm lên khỏi gối, miệng rên rỉ như đang khóc. Anh Tư đầu 
                  như nổ đom đóm. Anh ghì lấy mông Trinh nhấp nhô chầm chậm rồi 
                  nhanh dần theo nhịp thở đứt đoạn của hai người. Trái đất nổ 
                  tung cực lạc đã đến cực điểm, mông anh nhấp bần bật, lồn con 
                  Trinh đầy nước, cặt anh Tư cọ xát hoà nhập với tiêng rên không 
                  phaỉ của môrt mình Trinh nữa mà là cả hai ..đang ghào thét đầy 
                  dâm dật
 - Ôí con …Trinh ba…. sướng quá!… ư
 - Chết con ba…ôí!…con ..chết mất a…à….á
 Hai than thể quyện lấy nhau như hai con trăng mắt lẹo, hơi thở 
                  dồn dập, nhịp nắc cuả anh Tư lia lịa, bên dưới Trinh đập tay 
                  xuống giường miệng ú ớ hoan lac…
 - a a a a a a a a!
 - Ưưưưu….ư!
 Anh Tư cảm nhận được lồn Trinh co thắt nóng hổi, cặc anh trân 
                  lên phóng mạnh từng luồn tinh khí vào lồn Trinh. Hai cơ thể 
                  đang đến tột đỉnh hoan lạc cùnh nhau.
 
 Chi Tư ở bệnh viện về thấy gia đình khác lạ. Anh Tư tỏ ra 
                  thương chị hơn, chăm sóc chị chu đáo va diu dàng không như 
                  trước. Con Trinh siêng năng hẳng ra, làm mọi điều chị sai bảo 
                  chư không như trước ưa cải lại mẹ. Nhà thật êm ấm hạnh phúc . 
                  Chị nghĩ phải chăn chi sanh cho anh thằng cu nên anh quí mến 
                  chị them ra, còn Trinh nay đã có em trai nên tỏ ra nghiêm túc 
                  hơn xưa, và chị đơn giản nghĩ đến đúa con trai mới ra đời: Ôi 
                  nó sẽ sung sướng và sẽ được hạnh phúc như chị đây đang hạnh 
                  phúc.
 
 Chi đâu biết sau cai dêm anh Tư phá trinh con gaí hai cha con 
                  đã quấn quít nhau hơn. Anh thì đã thỏa cái mặc cảm không được 
                  hưởng trinh con gái nay đã tọa nguyện lại thêm lúc nào cũng 
                  được con gái thần tựng thán phục nó chỉ muốn ba nó “trị bịnh 
                  “cho nó hoài. Hể cứ vắng bóng mẹ nó là hai người lại xáp với 
                  nhau hôn hít. Anh Tư thì mò lồn hoặc kéo áo nó lên bú vú. Hai 
                  ngừơi lúc nào cũng thềm nhau và dỉ nhiên rất kín miệng. Cả hai 
                  thấy có lổi với chị Tư nên hết sức chìu chộng chị đủ điều .
 Gia đình cứ thế êm đềm trôi va mọi người đều thấy mình may 
                  mắng va thật hạnh phúc. Chi Tư nay như bật mẩu nghi sai bảo 
                  anh Tư đủ điều mà không hề thấy anh nóng giận. Con Trinh ngoan 
                  ngoãn bảo đâu nghe đó. Còn anh Tư va Trinh cũng vậy họ vui 
                  tươi yêu đời va yêu nhau như cặp uyên ương khong muốn rời nhau 
                  nữa bước. Người đi làm kẻ đi học họ mong mau chóng về nhà để 
                  lẻn vô chổ nầy chổ kia khuất mắt chi Tư mà âu yếm nhau. Chi Tư 
                  hình như cũng chản ý tứ gì cứ thấy hai cha con quyến luyến 
                  nhau lại mừng thầm trong bụng. Anh Tư cũng sợ chi nghi nên cố 
                  ý gần gụi chị đều đều va lại ân ái với Trinh nên người muốn 
                  xụm ra. Cũng may anh co sức khoẻ va khá dâm nên anh phục vụ 
                  đầy đủ bổn phận vơí vợ và hưởng thụ tận tình cái thân thể nỏn 
                  nà ngày càng đầy đặng của Trinh. Anh lấy cớ đã có trai có gái đề nghị với chị Tư đi thiến, 
                  chị Tư chịu liền . Thê` là như hổ thêm cánh anh ăn nằm với 
                  Trinh thoải mái mà không sợ bầu bí gì.  Hả chị Tư đi vắng la hai cha con ôm cứng lấy nhau. Bây giờ 
                  họ bày đủ trò đủ kiểu dể mây mưa và không còn e dè gì nữa. 
                  Trinh từ ngày biết mùi đàn ông và nhờ những bài học thực hành 
                  với ba nó, thân thể con bé càng ngon lành thêm ra. Hai vú 
                  Trinh giờ nở nang hết cở, hông háng cũng đầy đặng hơn trước. 
                  Cứ nhìn thấy nó la anh Tư nứng cặc. Con Trinh cũng không vừa 
                  cứ muốn ba nó dày xéo lên tâm thân màu mở nóng bỏng của mình.
                   Cuộc đời cứ thế trôi đi ai trong nhà cũng cảm thấy mản 
                  nguyện. Phải chăn đây là chân hạnh phúc ? Loạn luân hay gì gì phải chăng chỉ do con người đặt ra để ràng 
                  buộc thế gian chứ có ai muốn theo đâu nào.!
 Hết |