Không biết dòng
sông Trẹm đã có tự bao giờ và cái tên
ngồ ngộ do ai đặt ra mà mỗi lần nhắc tới
thì nghe nó có vẻ quen thuộc với gia đình tôi
cũng như bao dân làng đã từng gắn bó với
nó suốt hàng thập kỷ. Nước sông biên biếc
vẫn êm đềm chảy như gợi tả cuộc sống ấm
no thái bình của làng Thái Bình. Trên trời
từng cụm cụm mây lướt trôi lướt trôi
lờ lững kéo nhau về phía mặt trời sắp lặn.
Vài cánh én chao qua liệng lại trên không,
tiếng lá cành xào xạc phát ra từ hàng dương
liễu bên đường dường như làm cho buổi
chiều nay thật thơ mộng ghê hồn.
Tôi đứng bên gốc một
cây liễu rít lấy 1 hơi thật dài rồi chu miệng
nhả một vòng hình chữ O thật lớn vào không
trung, tôi bần thần suy nghĩ về việc mai này
tôi sẽ ra sao khi tôi sẽ xa con nhỏ Huệ bồ tôi
để nhập ngũ. Tôi không biết xa nhau rồi con
nhỏ có chịu ở lại chờ đợi tôi không hay
là nó sẽ buồn mà quen đại với thằng khác.
Ôi đời trai lính chiến sống nay chết mai trên
trận mạc nào có ai hay! Dù rằng tôi ra đi
hứa hẹn sẽ có ngày trở về nhưng biết bao
giờ tôi mới trở về ? Rồi hông lẽ bắt con
nhỏ ở vậy thì nó sẽ thành gái già mất.
Ngày mai tôi sẽ lên nhập vào đơn vị, đời
tôi sẽ thay đổi bắt đầu vào ngày mai, vậy
thì tôi phải luyến tiếc và qúy giá cái ngày
hôm nay. Phải! Hôm nay là ngày cuối cùng của
những ngày tôi đã sống tự do, ngày mai tôi
sẽ bước vào quân đội để lên đường tham
gia bảo vệ đất nước Việt Nam.
Rít thêm một hơi thật
dài, nhả khói vào không trung tôi tiếp tục
ôn lại bao nhiêu kỷ niệm xa xôi. Bên tai tôi
dường như vẫn văng vẳng bản nhạc "Người
nhập cuộc" tối qua tôi đã nghe lại biết
bao nhiêu lần tôi cũng không nhớ:
"...Tôi xin vào cuộc gian nan,
Mà bạn thân gục ngã khi
Chưa biết yêu một lần
Để lại hận thù tôi tiếp nối
Khi quê hương mệt nhoài
Trên tóc đôi mươi."
Thôi chết mẹ rồi, chính
là đoạn này, chính là đoạn này đã tạo cho
tôi nhiều suy nghĩ. Tôi không muốn làm người
chiến binh trong bài hát mà gục ngã khi chưa
biết yêu 1 lần nào. Không thể được, tôi
phải biết yêu nghĩa là tôi phải biết ..đụ.
Đúng rồi, tôi nghe nói đụ sướng lắm, thôi
thì để đụ một lần rồi gục ngã chắc cũng
hổng đến nỗi buồn. Sáng nay tôi có qua nhà
con Huệ bảo nó ra gốc cây liễu bên dòng sông
Trẹm nơi mà bọn tôi vẫn thường ngồi bên
nhau tâm sự từ chiều chiều cho đến tối.
Nhưng tình yêu của tôi với con Huệ lúc bấy
giờ thanh cao và trong trắng như nước sông
Trẹm. Chiều nay có lẽ tôi sẽ không còn là
một thằng thanh cao, trong trắng nữa, bằng bất
cứ giá nào tôi sẽ ...đụ con Huệ hôm nay
mới được. Tôi chỉ muốn rằng con Huệ nó
thuộc về tôi nếu như tôi đụ nó trước.
Chả biết tôi suy nghĩ như thế có trở thành
một thằng ít kỷ hay không, nhưng theo quan niệm
của tôi, thà đụ trước thì hơn. Công tôi
quen nó bao nhiêu năm, để mai mốt thằng khác
nhét cặc vào lồn của nó thì tức chết đi
được. Vì thế cho nên hôm nay tôi phải làm
thịt con nhỏ Huệ cho bằng được.
Tôi lấy tấm ny-lon trải
lên mặt đất dưới gốc cây liễu quen thuộc,
tựa lưng vào gốc liễu, mắt tôi hướng về
dòng sông Trẹm. Dòng nước vẫn chảy lững
lờ vô tư trong sáng như tâm hồn một đứa
trẻ,
dòng sông nó đâu có biết trong đầu óc tôi
đang tính một chuyện đen tối.
Cứ lo mãi suy nghĩ mông
lung, con Huệ từ phía sau gốc liễu sát đến giơ
tay bịt mắt tôi và hỏi:
- Đố biết được là ai?
Co nhỏ này khờ thiệt, không nó thì còn ai
biết cái chỗ kín đáo này của tôi với con
Huệ chứ, tôi làm bộ trả lời:
- Con Tư bán hột vịt lộn phải hông?
- Xí ..í ...iiii... Anh đừng có nằm mơ, nói lại
đi.
- Ờ ..ờ thì ... con Năm bán mắm bò tọt ?
- Xí ..í ..í ... mệt anh, không thèm chơi nữa.
Anh nói lại đi ! Đoán xem em là ai?
- Con mắm nào đây chưa chịu khai à?
- Ơ ..anh gọi người ta là con mắm hả? Đoán
lại đi.
- Được, nhưng phải cho anh rờ mới biết
được à ! Không chịu thì thôi !
- Chấp anh luôn.
Hai bàn tay tôi choàng ra phía sau, làm bộ sờ
sờ lên đầu con nhỏ rồi lần lần 10 ngón tay
lướt nhẹ xuống xuống dần lên mắt, mũi, má
rồi môi, rồi chợt hai bàn tay tôi đi thật lẹ
canh ngay bộ ngực bự của con Huệ chụp tới
và bóp một cái mạnh. Con nhỏ hết hồn, hai bay
đang bị mắt tôi chợt vung ra phản ứng tự
nhiên đỡ. Nhưng làm sao kịp chớ, ít nhiều thì
tôi đã chộp trúng hai trái đào tiên của con
nhỏ rồi. Nó mắc cỡ la toán lên:
- Hứ ! Anh ăn gian. Anh kỳ qúa đi thôi! Không
thèm chơi với anh nữa.
- Thôi mà cưng anh xin lỗi hihi ...cho anh ôm một
miếng coi.
- Thôi đừng, anh ăn gian quá đi, anh lời rồi,
hôm nay anh gan thiệt dám đụng ...vú em.
- Anh xin lỗi, anh lỡ tay mà.
Con nhỏ ngoe ngoảy. Thật ra
từ lúc quen con Huệ cho đến bây giờ tôi chưa
bao giờ dám đụng lên vú của nó, tôi cứ
ngài ngại sao ấy. Nhưng mà sờ rồi thấy mềm
mềm phê phê chớ bộ. Hèn chi mà người ta
khoái ba cái vụ này là phải. Nghĩ tới đó
tôi mỉm cười nhẹ, con Huệ thấy lạ hỏi:
- Ơ anh lạ ghê , sao cười em gì đó?
- À không, anh có cười em gì đâu, anh chỉ
cười ...hà hà ..không gì.
- Ngày mai anh lên đường à? Lúc mấy giờ? Thu
xếp xong chưa?
- Phải! Ngày mai anh đi lúc 7:00 sáng sớm. Anh
còn chưa chuẩn bị xong.
- Ồ ...thế sao anh không lo chuẩn bị đi lại hẹn
em ra đây tán dốc à, hihihi?
- Em nói thế sao được, ngày mai anh đi rồi
biết bao giờ anh trở lại. Gặp hôm nay rồi
chứ biết ngày mai ra sao - Giọng tôi buồn buồn.
- Anh này nói bậy! Em không cho anh nói bậy, anh
nhất định trở về cưới em mà, có phải thế
không?
- Lẽ dĩ nhiên ! Giải ngũ anh sẽ về cưới em,
em ở nhà chờ anh chứ ?
- Dạ! Em sẽ chờ.
Tôi nghe nó trả lời mà
thấy ham, nhưng lòng dạ đàn bà ai mà hiểu
được, nó nói nó chờ tôi hôm nay chứ rủi
nó "qủa" (hứng) lên nó gặp thằng
nào rồi nó nứng bậy thì chết mẹ. Nghĩ tới
đó, tôi không cho phép thằng nào trước tôi
được, tôi phải tham lam cho tôi, người không
vì mình thiên tru địa diệt mà. Tôi phải nghĩ
cho tôi trước mới được, và phải nghĩ cho
con cặc của tôi nữa mới phải chứ! Rồi tôi
bỗng chủ động ôm choàng con Huệ, tôi đỡ
nó nằm nghiêng nghiêng lên đùi tôi, cúi nhẹ
xuống tôi đặt một nụ hôn nồng cháy lên
môi con nhỏ. Tôi và con nhỏ vốn yêu nhau say
đắm nên nó không ngại gì mà không "tiếp
chiêu" của tôi. Con nhỏ nhắm mắt tận
hưởng sự sung sướng khi lưỡi tôi đi xuyên
qua miệng nó và chui tuốt vào bên trong rà rà
tìm lưỡi. Rồi tay của tôi không chịu ở
không, với lại lần này chịu chơi tay phải của
tôi nhè nhẹ đặt lên một bên vú trái của
con nhỏ và xoa nhè nhẹ. Con Huệ dường như đang
phê nên không phản ứng gì. Được nước
tôi làm tới, tay tôi vặt nhẹ từng cúc áo
của nó ra. Cúc áo vừa bật ra, con nhỏ hoảng
hốt xua tay che bộ ngực lại, nhưng tôi đâu dễ
dàng tha nó, tôi khoác tay nó ra và lột hẳn
luôn cái áo bà ba sang một bên. Con nhỏ không
bận áo ngực, cho nên tôi có thể nhìn thấy
rõ mồn một. Ngực con nhỏ trắng ngần, hai vú
thật bự to hơn cả nắm tay của tôi, đầu vú
nó nâu nâu lợt trong ngộ nghĩnh lắm. Nhìn vào
thì thấy hai bầu vú nó căng cứng, ngó hoài
chắc là chắc tôi sẽ chịu không nổi nữa. Tay
tôi đỡ đầu con Huệ xuống gác lên đầu gối,
để hai tay của tôi ở không mà làm chuyện
"khác". Lúc này hai tay đã được rãnh
và "không có chuyện gì làm" cho nên
tôi mạnh dạn đặt hai bàn tay của tôi lên cả
2 bầu vú căng cứng của con Huệ mà xoa mà
bóp rồi nắn rồi vặn vẹo. Ôi trời! Bóp vú
sướng thiệt người ơi ! Thế mới lạ, vú
của con gái bóp thì khoái nhưng sao tôi có vú
nhưng bóp có sướng mẹ gì đâu. Rồi tôi
mới chợt phát hiện là cả hai chúng tôi
đều sướng, vì thấy con nhỏ phê phê, mắt nó
mở hổng lên, còn tôi thì trong người như có
hàng ngàn dòng điện đang di chuyển búa xua,
lúc thì lên trên khi thì chạy xuống. Bàn tay
tôi tham lam, trườn xuống phía bên dưới nữa,
rồi xuống nữa, chạm cái quần của nó. Rồi
bỗng bàn tay tôi chui tọt mẹ trong cái quần
của con Huệ, con nhỏ vội chụp tay tôi lại, nói:
- Đừng anh ... để khi mình cưới nhau nha anh!
- Huệ à, cho anh nhé, cho anh chút gì làm kỉ
niệm để sau này nhớ mãi nha em!
Nói thì nói vậy thôi chứ cơ hội ngàn vàng,
dù cho bây giờ trời gầm tôi cũng hổng thèm
buông chứ ở đó mà van với xin. Tôi đẩy
tay nó ra ngoài, luôn tiện cởi luôn cái quần
nó ra, tuột từ từ ..rồi từ từ xuống tay
tôi chạm phải cái quần xì líp của con nhỏ,
tôi lột luôn theo cái quần ra khỏi 2 chân nó,
bây giờ tôi mới có thời gian nhìn kỹ vào
vùng cấm địa. Thì ra đây là cái lồn ! Phải
rồi, nghe nói về nó rất nhiều nhưng bây giờ
tôi mới chính tận mắt thấy được cái lồn.
Những sợi lông mọc lún phún trên mu lồn
mới ngồ ngồ làm sao, tôi vươn tay tới đặt
nhẹ lên và xoa nhè nhẹ trên bờ cỏ thiên
nhiên này. Cảm giác khoái thiệt. Rồi toi
nghiên cứu kỹ tới vùng cấm địa của con Huệ,
dưới ánh dương chiều, lồn nó trông đỏ hỏn
như hai miếng thịt bò ép lại, tôi lấy hai tay
kéo hai mép lồn ra hai bên rồi nhìn vào tận
trong. Nhưng tôi có thấy gì đâu, chỉ thấy ở
giữa dường như có một cục gì đó đo đỏ
lạ lắm. Tôi đút 1 ngón tay trỏ vào thử
lồn nó thì con Huệ giựt bắn người như ai
cầm cây roi điện chích vào người nó vậy.
Ngón tay tôi không có ý tha cho nó, cho nên
tôi xọt thẳng vào phía trong của cái lồn nó.
Tôi ngoáy, nó rên. Nó rên "ư hử"
nghe đã tai thiệt. Tôi chợt thọc ra, thọc vô
trong lồn nó và thấy nó sướng lắm. Tôi bạo
dạn trườn xuống phía dưới lồn nó rồi kê
miệng vào lồn nó mà hút. Tôi không biết là
tôi hút sẽ được gì nhưng tôi nghe người ta
nói "bú lồn sướng lắm!". Mũi tôi
dường như cảm giác được một mùi thum thủm
phát ra từ lồn của con Huệ. Thì ra lồn gái
còn trinh thì có mùi thum thủm lạ qúa chứ !
Chiếc lưỡi tôi bạo dạn cứ nhè ngay cái
lồn con Huệ mà liếm từ dưới đít nó liếm
lên giữa hai mép lồn. Dừng lại ở giữa
lồn nó, lưỡi tôi nhè nhẹ đi sâu vào , rồi
sâu vào chút nữa, tôi bắt đầu dùng lưỡi
ngoáy lồn con Huệ, con nhỏ sướng qúa rên lên
"Hư ...hư ...hư ...sướng qúa ..sướng qúa
anh Huy ơi !" Rồi hai tay nó choàng qua choàng
lại, tay này bóp vú kia rồi nó aặt hai tay lên
trên đầu tôi đè xuống lồn nó. Con nhỏ này
nó tính lấy lồn lắp miệng tôi hay sao đây
này? Tính cho tôi ăn hết cái lồn của nó để
tôi chết hay sao này? Hai chân nó quặp lại,
kẹp cổ tôi vào giữa háng nó, hai tai lại
tiếp tục nhận đầu tôi xuống lồn nó. Lưỡi
tôi đi khắp một vòng từ dưới đít lên
trên lồn rồi từ trên lồn xuống dưới đít,
lưỡi tôi quét lên quét xuống cứ như
người ta quét nhà vậy. Thú lắm chứ, lưỡi
tôi không ngớt ngoáy, nạo trong lồn con Huệ,
chợt một chấn nước sền sệt hôi hôi từ
trong lồn con Huệ chảy ra. Tôi tò mò nếm thử
thì thấy nó mằn mặn và tanh tanh. Nhưng nó ngon
thật. Tôi không bỏ qua cơ hội này nên liếm
sạch nước trong lồn chảy ra.
Lúc này con cặc của tôi
đã chào cờ dựng đứng uy nghi phát khiếp
dường như nó đứng dậy đòi quyền sống.
Tôi chịu hết nổi, quỳ trên gối, tôi cởi
thiệt lẹ chiếc áo sơ mi đang mặc trên người
và tuột hẳn chiếc quần dài xuống quăng ra
một bên. Để giữ cho con Huệ vẫn tiếp tục
hôn mê trong "cơn mê tình ái" , trong khi
chờ tuột xong quần, một tay kia của tôi đè
lên lồn con Huệ và xoa xoa, rồi ngón tay đút ra,
đút vô trong lồn nó. Cởi xong, tay tôi cầm con
cặc cứng ngắt đặt kế bên lồn con Huệ và
đẩy một cái "ót' vào mút trong. Con nhỏ
kêu lên " Á ...á ...á ...chết em rồi ...đau
quá anh Huy ơi!" " ...Ơ ..ơ ..sướng qúa....anh
nắc mạnh mạnh tí đi!" Tôi nằm sắp lên
người nó rồi đẩy đẩy người tới. Con cặc
tôi thọc ra, thọc vô lồn con nhỏ ban đầu thì
có hơi khó, nhưng khi con tàu đã vào "quỹ
đạo" rồi thì xem rất trơn tru, tôi nghĩ có
lẽ nhờ chất nước nhờn vẫn cứ tiếp tục
tiết ra. "Ư ..ư ..sướng qúa Huệ ơi!"
Con nhỏ sướng không hơn không kém tôi, miệntg
nó bây giờ như đang nói lẩm bẩm cái gì đó,
hai mắt nó nhắm nghiền, hai tay quơ quơ như bắt
đom đóm. Khi con người ta phê thì là như vậy
sao? Tôi tiếp tục nắc và nắc càng nhanh, càng
nhanh tôi cảm thấy càng sướng và con Huệ
càng rên. Tôi biết điều này cho nên vẫn
giữ vận tốc nhanh. Cho đến khi tôi cảm thấy
trong người một cái gì đó bắn vào trong
lồn con Huệ thì một luồng điện chạy dọc dài
từ dưới cặc lên tới cột sống rồi tới
não bộ. Từ trong lồn con Huệ ứa ra một dòng
nước sền sệt trắng đục hoà lẫn một chút
màu đỏ của máu chảy xuống bên trên tấm
ny-lon.
Thế là tôi đã phá
trinh con Huệ. Tôi đã biết yêu và tôi đã
biết ..đụ rồi ! Đụ sướng thật, không trách
chi hở chửi lộn là họ mang "Đụ" ra
mà khoe. Tôi hôn lên miệng, môi con Huệ nói:
- Anh yêu em lắm. Nhớ ở nhà chờ anh nha Huệ.
- Dạ, em cũng yêu anh lắm. Anh đi sớm về nghe !
Em chờ .....
o 0 o
Một năm trôi
qua, Huy và Huệ vẫn còn liên lạc qua thư từ.
o 0 o
Tới năm thứ 2,
Huệ nhận được tin rằng Huy đã tử trận trong
một trận chiến quyết liệt. Huy đã chết, thôi
thì đã hết. Bây giờ Huệ còn biết chờ ai,
trông ai ?
Hết
Calgary,
Dec 22, 2000
Kỳ Phong
Lời
bàn: Có nhiều cái ít
kỷ cá nhân của con người rất đáng ghét nhưng
tánh ít kỷ của nhân vật trong truyện thật không
làm cho ta ghét chút nào. Cũng may là nhân vật
cũng đã nếm được mùi yêu đương không như
những người trai trong bài hát "Người nhập
cuộc", như vậy thì dù chết cũng yên lòng. |