Anais Nin là nhà văn nữ Hoa Kỳ đầu tiên viết
loại truyện dâm tình (erotica). Vào năm 1941, nhà văn Henri
Miller, tình nhân của bà cần tiền đi du lịch và các con bà cần
tiền đi học nên bà đã nhận lời viết loại erotica cho một nhà
xuất bản.
Mãi đến cuối thập niên 60, phong trào bình đẳng nam nữ ở Hoa
Kỳ lên cao, cho phép phụ nữ viết riêng thể loại erotica cho
phụ nữ đọc, nhà xuất bản mới in lại toàn bộ truyện ngắn
erotica của bà, bổ túc cho văn nghiệp chính thức vốn đã nổi
tiếng từ lâu, dưới một tên chung là DELTA OF VENUS (Tam giác
của thần Vệ Nữ).
Truyện Chiếc Nhẫn được lấy từ tuyển tập nầy.
===================================
Tại xứ Peru dân da đỏ thuờng có tục lệ trao đổi nhẫn trong
lễ đính hôn giữa đôi trẻ. Những chiếc nhẫn này đều là nhẫn có
từ lâu đời của gia đình hai bên, gọi là nhẫn nhưng nhiều khi
giống như một chiếc vòng xích nhỏ.
Một chàng da đỏ rất đẹp trai đã yêu một cô gái gốc Tây ban Nha,
do đó bị gia đình nhà gái phản đối kịch liệt. Lý do viện dẫn
là dân da đỏ thường bị coi là lười biếng và thoái hoá, và khi
lấy một người mang dòng máu Tây ban Nha, hay dễ đẻ ra những
đứa con yếu đuối và tính khí bất thường.
Nhưng gia đình phản đối thì kệ gia đình, đôi trẻ cương quyết
cử hành lễ đính hôn trong vòng bạn bè thân thiết. Ông bố cô
gái xông vào giữa buổi lễ, đe dọa rằng nếu chàng trai mà đeo
chiếc nhẫn cô gái trao, thì ông sẽ lấy lại nhẫn một cách đẫm
máu nhất, nếu cần cắt cụt luôn ngón tay đeo nhẫn ấy luôn. Biến
cố nầy làm lễ đính hôn bị trục trặc, mọi người giải tán, và
đôi trẻ phải đi đến quyết định kể từ nay chỉ gặp nhau một cách
bí mật.
Họ phải vượt qua rất nhiều khó khăn mới gặp lại nhau vào một
buổi tối. Họ say sưa hôn nhau một lúc lâu. Những cái hôn làm
cho nàng bốc lửa, sẵn sàng hiến thân vì cha nàng mỗi lúc một
tức giận, nàng sợ rằng đây sẽ là lần chót có thể gặp chàng.
Nhưng chàng da đỏ thì giữ vững lập trường là phải cưới nàng
hợp pháp, do đó cho dù nàng năn nĩ hiến thân chàng vẫn không
chấp nhận sự hiến thân trong bí mật nầy của nàng. Trong lúc
bàn tán, nàng chợt nhận ra chàng không đeo nhẫn đính hôn của
nàng đã tặng. Khi đưa mắt hỏi thì chàng thì thào vào tai nàng:
-Anh có đeo nhẫn của em trao chứ, nhưng đeo ở một chỗ không ai
nhìn thấy, đeo ở chỗ mà nhẫn có thể ngăn cản anh làm tình với
em hay bất cứ ai khác trước ngày cưới chúng ta.
-Em không hiểu anh nói gì - cô gái thì thầm- anh đeo nhẫn ở
chỗ nào vậy?
Chàng liền cầm lấy tay nàng đặt vào giữa hai chân chàng. Những
ngón tay nàng sờ thấy dương vật trước hết, sau đó chàng hướng
dẩn cho nàng thấy chiếc nhẫn đeo ở tận cùng cơ phận này. Nhưng
trong khi sờ mó như vậy, với sự vuốt ve nhẹ nhàng của nàng,
duơng vật to cứng lên và chàng kêu lên đau đớn vì bị vòng xiết
quá chặt.
Cô gái sợ quá, gần xỉu luôn vì cảm thấy chàng như muốn tiêu
diệt luôn dục vọng của chàng. Nhưng đồng thời cái ý nghĩ duơng
vật của chàng đang được xiết chặc bằng nhẫn đính hôn của mình
làm cho nàng nóng người, thích vuốt ve dương vật chàng hơn.
Nàng ôm chặt lấy chàng, tiếp tục hôn người chàng và cả dương
vật của chàng. Riêng chàng thì cứ rên rỉ, năn nỉ xin đừng vì
nàng càng hôn thì chàng càng đau đớn vì dương vật cứ cương lên.
Vài ngày sau nữa thì chàng đau thiếu điều hấp hối luôn, nhưng
chẳng có cách nào tháo được chiếc nhẫn ra. Sau cùng phải nhờ
đến bác sĩ giải phẩu mới lấy nó ra được.
Nàng đến kiếm chàng và đề nghị hai đứa cùng chạy trốn. Chàng
nhận lời. Hai người phóng ngựa suốt đêm đến một thành phố lân
cận. Tại nơi nầy chàng dấu nàng trong một căn phòng rồi đi làm
tại một đồn điền gần thành phố. Nàng phải dấu mặt cho tới khi
nào ông bố mệt, không còn đi lùng kiếm nữa. Chỉ có mỗi anh
chàng tuần đường là biết có nàng sống ở đó. Anh chàng trẻ tuổi
này sẳn sàng che dấu cho nàng. Ðứng từ cửa sổ nàng thường
trông thấy anh cầm chùm chìa khoá các nhà, đi lại rao lớn câu
thường lệ mổi đêm đi tuần: Ðêm trong sáng và mọi sự tốt lành
trong thành phố.
Khi có ai đi về khuya, người đó vỗ tay để gọi anh tuần đường.
Anh này sẽ hộ tống và sẽ mang chìa khóa đến mở cửa cho người
kia vào nhà nếu cần. Trong khi chàng người tình da đỏ miệt mài
lao động thì anh tuần đường cùng nàng trò chuyện thường xuyên
một cách lành mạnh.
Anh kể cho nàng nghe một tội ác mới xảy ra trong làng: Những
dân da đỏ nào rời bỏ vùng núi và các đồn điền để vô rừng đều
trở thành dã man như thú dữ vậy. Nét mặt xuơng xẩu quí phái
của họ biến thành những nét thô dữ của loài thú.
Sự biến dạng kiểu nầy vừa xảy ra cho một anh da đỏ trứơc kia
đẹp trai nhất làng, đầy duyên dáng, ít nói, có óc trào lộng lạ
lùng và một đam mê nhục dục thầm kín và quái lạ. Hắn đã đi vào
rừng săn bắn để kiếm tiền nhưng thất bại và nhớ quê nên hắn
trở về. Hắn nghèo xơ xác, lang thang không nhà cửa. Không còn
ai nhận ra và nhớ tới hắn nữa. Hắn lang thang đi xin ăn khắp
phố.
Rồi một hôm hắn bắt một cô bé ngoài lộ rồi dùng con dao vẫn
dùng để lột da thú vật, hắn rạch nát âm hộ cô bé. Hắn không
cuỡng hiếp cô bé, hắn chỉ thọc dao vào đó, xọc tới xọc lui cho
nát người ra. Cả làng ồn ào xáo trộn. Họ không biết trừng phạt
hắn như thế nào. Họ phục hồi một cổ tục để trừng phạt hắn. Họ
rạch người hắn tạo ra những vết thương, rồi trét vào đó một
thứ acid mạnh của dân da đỏ để cho hắn phải đau đớn gấp đôi cô
bé. Rồi sau đó đánh bằng roi cho đến khi hắn chết.
Khi anh tuần đêm đang kể chuyện này cho nàng nghe thì người
tình da đỏ của nàng trở về. Anh trông thấy rõ nàng đang
nghiêng người trên cửa sổ nhìn người tuần đêm. Anh chạy ào lên
phòng xuất hiện trước mặt nàng với mái tóc đen hoang dại, đôi
mắt bốc lên tia sét giận dữ và đầy ghen tuông. Anh bắt đầu
nguyền rủa, mắng chửi và tra vấn nàng.
Kể từ khi gặp trục trặc vì cái nhẫn, dương vật của chàng chưa
lành hẳn, nó đầy những sẹo do chiếc nhẫn và những vết mổ để
lại. Mỗi lần giao hợp là đau đớn vì da non trở nên đau xót nên
anh không thể làm tình nhiều với nàng như lòng mong muốn. Sau
mỗi cuộc ái ân, dương vật anh sưng lên và xót trong nhiều ngày.
Bởi thế anh vẫn sợ là không thỏa mãn đuợc nàng thì nàng sẽ
kiếm người khác. Bởi thế khi trông thấy anh tuần đường trẻ
trung hơn anh, là anh vội tin ngay là nàng đã dấu diếm ngoại
tình. Anh muốn làm cho nàng đau đớn thể xác bằng bất cứ cách
nào, đau nhiều như anh đã và đang đau vậy. Anh bắt nàng xuống
hầm rượu vang có xà ngang.
Anh cột một sợi thừng nhỏ vào xà nhà. Nàng tuỡng anh sẽ dùng
giây đó để đánh nàng. Bởi thế nàng không hiểu tại sao anh lại
lôi ra một cái ròng rọc. Anh trói hai cổ tay nàng vào đầu giây
thừng rồi kéo lên cho nàng tòn ten giữa trời, đau đớn vô cùng.
Nàng khóc nàng thề là nàng vẫn trứơc sau như một lòng chung
thủy, nhưng anh điên lên rồi. Khi chàng kéo ngược nàng lên một
lần nữa thì nàng ngất xỉu. Lúc đó chàng mới tỉnh ra, tháo giây
hạ nàng xuống rồi bắt đầu vuốt ve và hôn hít nàng. Nàng mở mắt
ra và mỉm cười với chàng.
Nhục dục ào lên xâm chiếm lòng chàng, chàng leo lên người nàng,
đút mạnh dương vật vào sâu người nàng, dùng hết sức mạnh mà
chàng đúng vào. Chàng cứ tuỡng nàng sẽ vùng vẫy kháng cự vì
chàng đã hành hạ làm nàng đau đớn quá sức. Nhưng nàng không
kháng cự gì hết. Nàng vẫn mỉm cười và ôm chặt mổi khi chàng
đút vào. Chàng đưa tay xuống sờ vào âm hộ của nàng, nó đang
uớt dầm dề. Chàng càng thêm hứng, vội vã giao hợp một cách dữ
dội và nàng đáp ứng không kém phần đam mê. Ðó là đêm tốt đẹp
nhất của hai người khi chàng và nàng nằm cạnh nhau trên sàn
hầm rượu lạnh lẽo, trong bóng tối, tốt đẹp hơn cái đêm đầu
tiên chàng phá trinh nàng.
Hết |