| Bạn bè dăm đứa hợp rồi tanĐứa thành phân bón, đứa làm quan
 Đứa say ngất ngưỡng cười nhân thế
 Đứa ngồi cắn bút viết hoang tàn.
 .... Một tràng đạn nổ dòn dã, thằng lính đổ ập người như 
                  cây chuối bị phạt ngang thân, Tú nóng mặt chồm lên, tiếng mìn 
                  cóc nổ khô khan cắt gọn đôi chân Tú đến tận đùị Nó gào thét 
                  trong đau đớn. Nó gọi tên Vũ, nó van xin Vũ, nó nhắc nhở Vũ 
                  phải nhớ đến câu thề mà hai đứa đã hứa với nhau, sẽ giúp nhau 
                  thoát khỏi cuộc đời tật nguyền. Vũ bò lên cạnh Tú, mặt Tú bê 
                  bết máu, tay nó cố gỡ túi áo như muốn lấy một vật gì, miệng 
                  tru tréo gào lên như con heo bị chọc tiết: -Bắn đi, bắn tao đi... Vũ, đụ má mày... tao đáng bị mày bắn.
 Vũ quên mất chiến trường trước mặt, quên bom đạn, ngồi thẳng 
                  người kê mũi súng vào tim Tú, lạnh lùng, bình thản, Vũ bóp cò... 
                  những người bạn đến và đi như cảnh lá cành tơi tả trong cơn 
                  gió cuồng nộ, trận gió Lào hừng hực trên mảnh đất chùa tháp 
                  khô khan. Vũ lục túi áo Tú, một chiếc quần lót phụ nữ mỏng 
                  manh...
 -Đi chơi đĩ đi Vũ.
 -Tao còn 10 đồng làm sao đủ.
 -Đưa tao chơi trước, về Sài Gòn mày chơi bù.
 Vũ móc tiền đưa cho Nghĩa. Nghiêm mặt cảnh cáo :
 -Không đủ thì thôi, cấm chơi chạy.
 -Tao biết mà, đừng lo.
 Nghĩa là lính lái xe, lần nào đi lấy tiếp liệu cũng xin cho Vũ 
                  theo bảo vệ. Cả bọn bốn đứa học chung Tổng Hợp tuy khác khoa 
                  nhưng bị gọi nghĩa vụ cùng đợt. Khoa có gốc gia đình cách mạng 
                  nên được chuyển về làm công nhân quốc phòng. Nghĩa nhà giàu, 
                  nhờ chạy chọt lại biết lái xe nên được ở hậu cứ. Chiếc xe vận 
                  tải hạng trung chạy chầm chậm trên con đường rừng gập ghềnh, 
                  con đường mà dân buôn lậu biên giới hay di chuyển hàng vào 
                  Việt Nam qua ngõ Dầu Tiếng. Nghĩa thõng tay ngoài cửa xe làm 
                  dấu. Hôm nay sao vắng vẻ lạ thường. Mãi mới có ba người đàn bà 
                  chận xe.
 -Anh cho quá giang về Sài Gòn trả sau được không anh?
 -Sao lại trả sau về tới đó biết đâu mà tìm mấy chị.
 -Làm ơn đi anh, mấy hôm nay bị chặn bắt hết hàng rồi!
 Cô gái trẻ nhất trong bọn nháy mắt làm dáng
 -Em còn mấy gói Sa-Mit, giúp tụi em đi anh...
 -Lên đi, về tới Sài Gòn cho tôi xin cái áo si vin.
 Vũ nói nhỏ với bạn.
 -Thôi, kệ mẹ nó đi, mày còn muốn chơi đĩ không?
 -Đụ mẹ nhìn con nhỏ tao nứng cặc thêm.
 Vũ bóc gói thuốc mới toanh châm lửa, rít mạnh hơi khói ếm thật 
                  lâu để trấn áp cơn thèm.
 -Vậy thì mày chơi một mình đi cho đỡ vả. Mày đi sục cặc trước 
                  đi đã không có lại khóc ngoài quan ải uổng tiền.
 Nghĩa xuống xe đứng sau gốc cây rừng giả vờ vạch quần đái, mắt 
                  Nghĩa nhìn thẳng vào đám đàn bà. Nó nghĩ đến tấm thân phụ nữ 
                  mà nó đã lâu lắm không được đụng chạm, tay nó sục liên hồi. 
                  Tiếng hừ hừ nho nhỏ làm cho bọn đàn bà quay lại nhưng chỉ thấy 
                  khuôn mặt đờ đẫn của Nghĩa xa xa, sau đó tiếng nước chảy sè sè 
                  và Nghĩa hân hoan bước ra với sự hể hả của món ăn khai vị 
                  trong bữa tiệc sắp đến. Vũ trèo ra sau thùng xe chung với đám 
                  con buôn, Vũ biết với số tiền ít ỏi đó Nghĩa chỉ có thể bắt bò 
                  lạc ngã ba Dầu Tiếng nên ra sau cho Nghĩa có chỗ làm ăn. Nghĩa 
                  vòng vèo quanh chợ chiều, trả giá, mặc cả ỉ ôi làm cho Vũ buồn 
                  cười. Mẹ kiếp, hai tháng lương lính chưa đủ chơi gái một lần. 
                  Cuối cùng Nghĩa cũng tìm được một ả điếm già chở đến 1 bãi đất 
                  hoang vắng. Vũ nhìn vào chiếc kính hông rồi liếc nhìn cô gái 
                  buôn lậu, Nghĩa đang cong lưng nhấp nhổm trong lòng xe chật 
                  hẹp, quần tụt xuống tận đầu gối ra sức hưởng thụ món ăn nhục 
                  dục làm cho chiếc xe rung rinh. Đám đàn bà có lẽ cũng chẳng 
                  lấy gì làm lạ nên vẫn ngồi yên dựa vào thành xe, mắt lim dim 
                  ngủ trong cảnh xâm xẫm tối của vùng thôn quê thời chiến. Vũ 
                  lại châm thuốc, nhìn cô gái buôn lậụ Nàng cũng khá xinh, ngồi 
                  bệt trên tấm vải bạt che mui xe, chân nàng duỗi dài một cách 
                  mệt mỏi làm cho Vũ bỗng thèm rỏ rãi. Vũ cũng muốn ôm nàng, đè 
                  ra để thoả mãn thú tính. Lâu lắm rồi Vũ chưa được gần đàn bà 
                  nên chỉ cần nghĩ đến cũng đủ làm cho Vũ rỉ nước. Vũ cho tay 
                  vào túi bóp nhẹ chiếc quần lót... Tiếng người đàn bà càu nhàu:-Có 10 đồng mà làm gì dữ vậy cha nội, ra đi cha cho con còn đi 
                  ngủ. Rồi tiếng ư ư giả tạo lại vang lên, chiếc xe tròng trành...
 Vũ phá lên cười sặc sụa làm cho cô gái trẻ có lẽ đang đỏ mặt 
                  cũng mỉm cười theo.
 -Hàng bị bắt nhiều không mấy chị?
 -Bắt hết còn bị nhốt đến trưa đó chú. Tụi tôi còn đỡ chứ cô 
                  này mới đi có mấy chuyến mà lần này coi như cạn tàu ráo máng.
 Vũ thở dài, thời buổi khó khăn sinh ra đủ thứ nghề, nhưng nghề 
                  nào cũng bất hợp pháp. Còn nghề hợp pháp thì chưa chắc đủ ăn 
                  cháo. Vũ nói với theo một câu an ủi.
 -Cướp đêm là giặc cướp ngày là quan.
 Nghĩa nổ máy vòng về ngã ba chợ chiều, ả điếm già mở cửa vuốt 
                  sơ lại quần áo rồi đon đả đi vào ngõ chợ vắng tanh. Nghĩa nói 
                  vọng ra sau:
 -Lên đi Vũ.
 -Đụ mẹ thôi, tao nằm sau cho thẳng cẳng sướng hơn. Ai muốn lên 
                  trước thì lên.
 Nghĩa lẳng lặng đạp ga cho xe vòng ra quốc lộ 9. Gió thổi ào 
                  ào, càng về khuya trời càng lạnh. Vũ năm dài sát thành xe, hai 
                  người đàn bà cũng ngã lưng ngáy. Chỉ còn mỗi cô gái ngồi bó 
                  gối nét mặt buồn tênh.
 -Chị nằm ngủ đi, tiếc của cũng vậy thôi.
 Cô gái ngoan ngoãn nằm xuống, kéo chiếc vải bạt che gió. Hương 
                  thơm da thịt đập vào mũi Vũ làm cho Vũ thấy rạo rực. Vũ nhỏm 
                  dậy châm thuốc hút, cố gắng nghĩ đến những chuyện đàng hoàng 
                  để dịu bớt cơn thèm.
 -Anh không dám nằm hả? Sợ đụng chạm hả? Lính mà cũng biết đàng 
                  hoàng sao?
 Cô gái hỏi dồn một tràng dài. Vũ nhìn nàng. Cười không trả lời 
                  mà lẳng lặng nằm xuống.
 -Sao anh không chơi như bạn anh?
 -Không đủ tiền!
 -Lính lái xe đâu có nghèo như anh.
 -Tuỳ người
 -Nhìn họ anh thèm không?
 -Còn em?
 Cô gái im lặng một lúc lâu
 -Anh muốn không... xào khô thôi... coi như em trả công quá 
                  giang.
 Dứt lời cô gái quay lưng vào Vũ, nhích người vào thật sát. Vũ 
                  hơi sững sờ, tay chân cứng lại không biết phản ứng làm sao. Cơ 
                  thể nàng ấm áp quá, mùi tóc làm cho Vũ ngây ngất. Vũ xoay mình 
                  đưa tay cho cô gái gối đầu, tay phải vuốt nhẹ bờ vai nàng. 
                  Tròn trĩnh êm ái và mát rười rượi. Vũ bóp mạnh rồi xoa nhẹ 
                  xuống bắp tay, lớp vải áo thật vướng víu. Hai người đàn bà ôm 
                  lưng nhau ngủ ngon lành làm cho cô gái yên tâm cầm tay Vũ áp 
                  vào ngực. Vũ sờ nhẹ nhàng trên khuôn ngực căng, một ngón tay 
                  len vào kẽ khuy áo cọ sát làn da nong nóng. Vũ gồng bụng áp 
                  dương vật vào sát mông cô gái, sướng một cách lạ lùng. Hơi thở 
                  của Vũ phà vào gáy nàng làm cho nàng tê dại, bàn chân duỗi 
                  thẳng ra trong trạng thái buông thả. Cả hai cùng sướng, đê mê... 
                  Vũ luồn tay qua nách, cởi nhẹ hàng khuy để cho cả bàn tay vào 
                  trong lớp áo lót, chiếc nịt vú văng mạnh làm cho tay Vũ áp 
                  thêm mạnh, Vũ thấy hai núm của nàng cương cứng như dương vật 
                  của Vũ, phần thịt mềm mềm rung nhè nhẹ theo tiếng động cơ nổ 
                  đều làm cho đầu óc Vũ điên loạn. Vũ bóp mạnh đầu ngực và nghe 
                  thấy cô gái ưỡn người thở mạnh. Vũ bỏ vùng đồi để cho tay vào 
                  quần cô gái, vuốt ve phần da bụng đang thót lại theo từng cử 
                  động của Vũ. Vũ lần tay xuống sâu hơn, vào hẳn bên trong lớp 
                  quần lót. Nàng ướt nhẹp, nước nhờn bê bết trên vùng lông lưa 
                  thưa. Một múi thịt nhỏ nổi phồng ở giữa giật nhè nhẹ mỗi khi 
                  Vũ chạm tay vàọ Vũ se se hai ngón tay nơi đó làm cho cô gái 
                  nẩy hẳn người mông dí chặt vào Vũ. Tiếng nàng rên ú ớ bạt theo 
                  cơn gió nghe thật hoang dại. Vũ cho ngón tay vào trong khều 
                  trên lớp da ướt nhẫy rồi lại dùng cả bàn tay bóp mạnh hai mép 
                  thịt căng phồng. Cô gái hơi nhỏm người, chân nhấc hẳn lên cao 
                  cho bàn tay Vũ thoải mái hơn, nàng khẽ quay mặt lại nhìn Vũ, 
                  mắt nàng mờ dại, nụ cười lẳng lơ và đôi môi mím nhẹ như muốn 
                  ngăn lại lời van xin, tay trái nàng bíu chặt mép vải bạt, tay 
                  phải nàng bấu vào đùi Vũ, nàng ngửa cổ há hốc miệng ú ớ. Vũ 
                  thấy nàng giật giật, âm hộ nàng nóng bừng bừng co thắt. Nàng 
                  xoay người nằm thẳng lưng, ngực nàng lồ lộ với mép áo lót xô 
                  lệch trông đĩ thoã dâm dật, chân nàng xoãi ra và tay nàng cầm 
                  lấy tay Vũ ấn mạnh vào rồi rút ra liên tục như phụ hoạ với Vũ 
                  cho ngón tay Vũ vào sâu thêm. Lúc Vũ thấy nàng chụp tay trên 
                  dương vật Vũ bóp nghiến hết sức mãnh liệt và hai chân nàng 
                  cong cớn nâng hẳn thân người nàng lên, Nàng đang thoả mãn tột 
                  cùng, dâm thuỷ trào ra ướt đẫm cả ra lớp vải quần bên ngoài 
                  rồi nàng xụp xuống thở hổn hển...
                   Ngã Ba Hàng Xanh, trời vẫn còn tốị Vũ xuống xe hẹn Nghĩa ngày 
                  đi rồi lững thững thả bộ. Vũ muốn ghé Khoa, nhưng trời còn tối 
                  quá. Lũ đàn bà cũng bàn xong chuyện hẹn hò đổi chác với Nghĩa 
                  rồi lẩn nhanh vào các ngã đường của thành phố. -Nhà anh ở đâu, tiếng cô gái buôn lậu sau lưng.
 -Nhà tôi bị tiếp thu rồi, tôi đi lòng vòng chờ sáng rồi ghé 
                  người bạn.
 -Kiểm soát quân sự bắt anh chết.
 -Tôi có giấy công tác.
 -Vậy sao anh còn xin áo si-vin
 -Tại tôi không thích mặc áo này, người ta không có thiện cảm 
                  cho lắm.
 -Sao anh không tìm quán cóc ngồi chờ?
 -Rồi lấy gì làm tiền?
 -Anh không có tiền thật hả?
 Vũ lại nhìn cô gái cười không buồn trả lời.
 -Anh về nhà em đi, gần đây thôi. Nhà không có ai đâu mà anh 
                  ngại.
 Vũ theo cô gái băng qua các ngõ hẻm tối tăm, đó là một căn nhà 
                  nhỏ cũng tối tăm không kém.
 -Em tên Quyên, còn anh tên gì?
 -Vũ.
 Quyên loay hoay thắp đèn dầu.
 -Sài Gòn bây giờ cúp điện liên miên chán quá anh Vũ ạ. Tại sao 
                  nhà anh bị tiếp thu?
 -Gia đình tôi đi hết, tôi không về kịp nên kẹt lại.
 Quyên vừa pha trà vừa thấp giọng
 -Ông xã em cũng đi rồi, nhưng còn ở đảo.
 Sài Gòn bây giờ ai cũng có một tâm trạng buồn chán, buông thả. 
                  Vũ ngồi yên lặng nhìn Quyên, dưới ánh đèn lung linh, người 
                  thiếu phụ kia đã đang mất dần giá trị con người, tất cả chỉ vì 
                  cuộc sống, vì miếng ăn. Bần cùng sinh đạo tặc.
 -Quên, để em lấy cho anh cái áo sơ mi, anh đi tắm đi rồi ngủ.
 Vũ lại nhìn Quyên, im lặng không trả lời rồi lững thững cầm 
                  chiếc áo hỏi Quyên chỗ để tắm. Căn nhà bé tí, vỏn vẹn 1 góc 
                  bếp và chiếc giường nhỏ. Một khoảnh xi măng che tấm ni lông 
                  đánh dấu bằng thùng phuy nước. Vũ giội vội vàng qua loa rồi 
                  lặng lẽ ngồi uống trà xuông. Bao nhiêu đó cũng là quý lắm 
                  trong hoàn cảnh xã hội nhiễu nhương. Quyên cũng đi tắm, bóng 
                  đàn bà qua lớp màn ni lông mờ mờ ảo ảo lại làm cho Vũ rạo rực. 
                  Vũ đứng dậy tiến thẳng về góc nhà, vén màn nắm lấy tay Quyên 
                  giật mạnh vào ngườị Vũ cúi xuống hôn lên môi Quyên, nước mát 
                  lạnh làm cho Vũ thấy môi Quyên ngọt lịm. Quyên vùng vằng có lệ 
                  rồi hôn trả mãnh liệt. Nàng cũng thèm đàn ông lâu quá rồi.-Vũ chờ Quyên tắm xong đã được không...?
 Vũ chẳng trả lời, chỉ lẳng lặng hôn lên ngực Quyên, cắn mạnh 
                  đầu ngực căng tròn làm cho Quyên rên lên nho nhỏ. Vũ bế xốc 
                  Quyên nhẹ nhàng đặt xuống chiếc giường phản gỗ. Vũ quỳ xuống 
                  hôn lên vùng da thịt sâu thẳm của Quyên, nước lã và dâm thuỷ 
                  của Quyên làm cho Vũ thêm thèm khát. Quyên đê mê oằn oại. 
                  Quyên đờ đẫn rên xiết. Tay chân nàng thưa thãi nắm níu lấy Vũ 
                  rồi nhanh nhẹn cởi quần Vũ, tuột chiếc quần đùi cho dương vật 
                  Vũ bật thẳng đứng ra ngoàị Quyên chồm người lên ngậm trọn khối 
                  thịt gân guốc, lưỡi nàng ngoáy tròn trên đầu khấc trong khi 
                  tay nàng ve vuốt bọng đái căng mọng của Vũ. Vũ ngửa cổ chịu 
                  đựng thứ cực hình kỳ lạ. Tay Vũ mơn trớn má Quyên, vuốt ve bờ 
                  vai tròn lẳn. Vũ nâng Quyên đứng dậy rồi cầm dương vật cọ sát 
                  vào cửa mình ướt đẫm của Quyên. Mắt Quyên nhắm nghiền, nàng 
                  chờ đợi con vật kỳ lạ kia chui vào, nàng muốn nó lách mình vào 
                  giữa hai sớ thịt ửng hồng nóng rát. Nhưng không, nó cứ chờn 
                  vờn nhả từng giọt nước nhờn trên chiếc mòng căng mọng của 
                  Quyên, nó gặm nhắm một chút bên phải rồi nhay nhay một chút 
                  bên trái, nó thúc vào 1 chút rồi lại trườn ra làm cho Quyên 
                  khó chịu, Quyên dướn người đưa đẩy theo nó nhưng mỗi lần sắp 
                  cặp nó vào thì Vũ lại bóp mạnh hai đầu ngực làm cho Quyên rụt 
                  người đánh mất cơ hội. Quyên không thể chịu được nữa, Quyên 
                  rên rỉ đòi Vũ cho vàọ Quyên tự tay cầm lấy dúi mạnh, chân nàng 
                  gác lên mép phản cho cửa mình nở rộng thêm, Quyên vòng tay ấn 
                  mông Vũ thật mạnh, con vật trườn nhanh vào hang sâu, lọt thỏm 
                  đụng vào cổ tử cung làm cho Quyên thốn lên, Quyên hoa cả măt, 
                  Quyên thèm cái gì đó thật nặng chồng chất lên nàng. Quyên ôm 
                  cứng lấy Vũ không cho con vật giẫy dụa trong nàng. Cảm giác 
                  nóng bỏng đốt cháy Quyên. Nàng ngả người nằm tênh hên trên 
                  giường. Vũ đặt trọn hai bàn tay trên hai trái đào nhồi bóp 
                  mạnh bạọ Môi Vũ gắn chặt lấy môi Quyên, uống từng chút nước 
                  giãi Quyên đang trào ra trong cơn thèm khát. Vũ cong lưng, Vũ 
                  nhổm người, Quyên giang chân thật rộng, của Vũ to quá, Quyên 
                  thấy chật chội, cái gì đó tưng tức trong nàng làm cho nàng vật 
                  vã quay quắt. Mồ hôi Quyên toát ra, nàng muốn buông thả nhưng 
                  tiếc nuối. Nàng đẩy Vũ, quay người đứng cong lưng chống vào 
                  thành giường. Vũ hiểu ý cầm dương vật cương cứng đâm vào. Vào 
                  đâu? Vũ không biết, không cần biết, Vũ bụm miệng Quyên vì nàng 
                  đang rú lên hoang dại, tay Vũ bóp trên ngực Quyên như không 
                  cảm thấy hả cơn thèm, Vũ vòng tay cho xuống dưới, đút ngón tay 
                  vào cửa mình Quyên ướt nhầy nhụa, đút vào bằng cả hai ngón, 
                  rồi ba ngón trong khi hai chân, hai mông Vũ nắc liên hồi. 
                  Quyên muốn khụy xuống nhưng Vũ lại nâng Quyên lên để tiếp tục 
                  những nhịp trống trận. Và chân Vũ bắt đầu run lên, đầu óc Vũ 
                  tê dại quay cuồng, mắt Vũ mờ nhạt, Vũ thót người, dương vật co 
                  giật không ngừng, khí bắn ra từng đợt như muốn tuôn cho hết 
                  những chất chứa của dồn nén ứ đọng. Quyên lăn người nằm sóng 
                  xoài trên phản, chân tay giang rộng rũ liệt, nàng sướng tột 
                  đỉnh, sướng điên dại dù đau rần giữa hai chân, nhoi nhói giữa 
                  hai mông và đầu gối mỏi rã rờị.. tê tái từng bắp thịt nhưng 
                  hoàn toàn thoả mãn, thoả mãn tột cùng của người đàn bà đã biết 
                  mùi ái ân... Ghé nhà Khoa, em gái Khoa mở cửa đón chào.
 -Anh Khoa đi công tác tuần tới mới về.
 Hương tuy còn con gái nhưng thân hình nảy nở như phụ nữ làm 
                  cho bạn bè Khoa thằng nào cũng thèm.
 -Vậy thì có khi anh không gặp được vì mai anh phải trở lại.
 -Anh đào ngũ đi anh Vũ.
 -Anh cũng muốn vậy, nhưng bây giờ đâu còn ai dám chứa chấp 
                  mình đâu.
 -Em sẽ đi làm để chứa anh.
 Vũ cười khan
 -Vậy sao em không chịu lấy anh.
 -Chứa anh thôi chứ còn em không lấy anh được đâu.
 -Ừ. Lấy anh rồi phải nuôi anh xuốt đời khổ lắm.
 -Không phải vậy.
 -Vậy chứ tại sao anh đâu thấy em có người yêu khác đâu.
 Hương quay mặt dấu nét buồn tủi. Hương thích Vũ. Nhưng...
 Có một lần ba mẹ Khoa đi xa, Khoa rủ bạn bè về nhậu nhẹt say 
                  mèm. Hôm đó Hương cũng uống đôi chút nên có phần đùa giỡn quá 
                  trớn. Nửa khuya Hương xuống bếp uống nước, ngưòi bạn Khoa ngồi 
                  trong góc nhà nhìn Hương chăm chăm.
 -Anh nhìn gì như muốn lột truồng em vậy?
 -Lột truồng em sẽ không đã như nhìn em lúc này.
 -Mấy anh kia đâu rồỉ.
 -Say như chết trên nhà.
 -Anh uống nhiều mà không say hả
 -Hơi hơi thôi, bây giờ thì khát nước
 -Hương cũng khát quá
 Hương cầm cả chai nước lọc tu ừng ực, nước đổ loang ra ngoài, 
                  lớp vải áo dán chặt vào ngực, gò bồng dảo nổi hằn lên với hai 
                  núm vú ẩn hiện làm cho Hương đẹp 1 cách man dại, như 1 hiển 
                  hiện của dục thể. Bạn Khoa nhìn không chớp mắt, máu nóng dồn 
                  tụ lên đầu. Gã nhẹ nhàng tiến lại ôm chầm lấy Hương. Gã hôn 
                  lên cổ, lên tóc, lên má. Gã kéo đầu Hương, kề miệng vào hôn 
                  lên đôi môi người con gái son trẻ. Hương thấy rạo rực khắp 
                  người, vừa thích thú, vừa lo sợ. Hơi men làm cho Hương lơ mơ 
                  chập chờn. Bàn tay gã lại lần vào trong áo mò mẫm, vào trong 
                  quần xoa bóp. Hương rùn người
 -Đừng anh...
 Hương vùng người thoát ra rồi chạy lên thang gác. Nhưng người 
                  bạn Khoa như con thú đói mồi. Gã đuổi theo, lách vào phòng 
                  Hương, gã đẩy Hương ngã ngửa trên giường, đôi mắt ngầu đục đỏ 
                  lừ làm cho Hương ríu người sợ hãi. Nàng há to mồm để la, nhưng 
                  bàn tay gã đã bụm chặt lấy miệng Hương. Tay kia gã kéo tuột 
                  quần Hương xuống. Gã mạnh quá, gã tát Hương thô bạo, gã nằm 
                  phủ lấp trên người nàng làm cho Hương mệt nhoài sau một lúc 
                  vùng vẫỵ Hương nằm xuội lơ, nước mắt đong đầy, nàng nhắm lại 
                  mặc cho số phận..... Người bạn Khoa cầm chiếc quần lót của 
                  Hương, bàng hoàng nhận thức những việc vừa xảy ra, cơn say như 
                  chợt tan biến, gã nắm tay lùi dần..... gian phòng văng vẳng 
                  tiếng nức nở.... Vũ ơi...
 -Em không còn là con gái
 -Anh không quan trọng hoá vấn đề đó
 -Nhưng..... nhưng em....
 Hương oà lên khóc
 -Anh Tú hại đời em anh Vũ ơi!
 Vũ sững sờ, người bạn thân nhất của Vũ lại như vậy saọ Vũ thấy 
                  cái gì nghèn nghẹn trong cổ, Vũ bất động nhìn vào khoảng không 
                  gian vô nghĩa trước mặt
 -Tú chết rồi, anh không thể hận người đã chết.....
 
                  Hết |