| Vừa đến tuổi ba mươi tám Tịnh đã góa phụ ba 
					năm.Từ khi chồng nàng bị tai nạn nằm xuống.Thân hình cân đối 
					nẩy nỡ đều đặn của gái một con làm mướt mắt nhiều người đàn 
					ông theo đuổi.Nhiều khi đi với đứa con gái ra đường người ta 
					gọi chị em.Làm việc ca chiều trong viện dưỡng lão của những 
					người Mỹ đã lâu nên Tịnh cũng không mấy vất vã.Mấy ngày hôm 
					nay nàng buồn vì lão John qua đời.Lão có một thời đi lính ở 
					Việt Nam.Lúc mới nhập viện lão rất khó tánh,ưa chửi thề 
					tục.Nhưng sau nầy khi Tịnh săn sóc lão diu lại.Có khi lên 
					cơn lão đòi đánh lộn với mấy lão già chung quanh làm rối cả 
					lên.Người ta phải gọi Tịnh vào nói lão mới yên,lão phân bua 
					với nàng: “Mẹ! Cái thằng Bob chết tiệt bên cạnh,cư lải nhải 
					khoe hồi xưa lính này lính nọ.Thời còn ở Việt Nam,..nó gặp 
					phải tao… tao đá bỏ mẹ!”Tịnh phải nhẹ nhàng nói phải trái 
					lão mới yên.Có lần nàng đang đưa những thức ăn đến cạnh 
					giường lão,khi nàng quây qua lấy khây thức ăn lão John lấy 
					tay xoa đôi mông to săn cứng của nàng tỉnh queo.Tịnh phải 
					lấy tay lão xuống,nhẹ nhàng nói: “ chà! Bửa nay lão John dê 
					quá!” Lão trườn qua cười hì hì nói: “Mẹ! dòm đít của mày hấp 
					dẫn quá…cho tao dê chút mà…mày có mất mát gì đâu!”Nàng hứ 
					mắt nói: “Ê! Không phải của nhà thờ nha! Lần sau trả tiền đó 
					cha nội!” Lão John cười láo lỉnh: “Tao già rồi…sờ chút thôi…làm 
					ăn mẹ gì nữa!” Tịnh cười nheo mắt nhìn lão già: “Ai biết! 
					Già dịch!” Lão John cười hì hì tiếp “ Mày muốn trả tiền hả! 
					dể ợt! Nhưng tao phải coi cái khác tao mới trả!” Nàng quây 
					qua bỉu môi nhìn lão nói: “ Còn khuya,đừng có ham nha ông 
					nội!”Vậy mà những hôm nàng nghĩ làm lão John buồn rười 
					rượi,lão trông nàng từng phút.Khi thấy bóng Tịnh ở xa là lão 
					hú hí như chim.Tịnh cũng phải săn sóc thức ăn cho nhiều 
					người già khác,có những bà già cũng mết nàng,gặp là ôi thôi 
					lắm chuyện.Có nhiều khi nàng thấy chao đảo vì những ra đi 
					đột ngột của người gìa quen thân như lão John.Con Lisa bạn 
					thân của Tịnh thì ít khi chìu cái kiểu của nàng.Con nhỏ tóc 
					vàng sợi nhỏ thân hình bốc lửa,mặt trông như bà Sơ nhưng dữ 
					ơi là dữ,nhưng trong lòng Tịnh biết con nhỏ rất tốt.Nó tâm 
					sự với Tịnh khi nó vừa 17 thì nó bị thằng bạn trai phá 
					trinh,nhưng lúc xong thì chẳng thấy phía dưới ra một giọt 
					máu nào,nó nói với thằng bạn trai lần đầu tiên làm 
					tình,thằng bạn trai cười hô hố không tin,nó cũng chẳng biết 
					tại sao,nhưng nó quyết định bỏ thằng đó,vì nó thành thật mà 
					thằng đó có lòng nghi ngờ.Tịnh cũng cười hô hố bảo bạn: 
					“Thời bây giờ chứ phải 50 mươi hay 100 năm về trước mà mày 
					đau khổ vì chuyện đó,theo khoa học có người con gái lần đầu 
					làm tình thì ra ướt màu đỏ trên ra trắng nhưng phần nhiều 
					cũng có cô không thấy gì.Chuyện cũng thường thôi,mày bỏ nó 
					là phải.Tình yêu phải tin nhau thì mới vững lâu,còn không bỏ 
					mẹ nó đi, mày chưa tới 30 thiếu gì thằng khác thèm hun cái 
					hĩm của mày”.Con Lisa nhìn Tịnh như kẻ quái,quất tay mạnh 
					lên vai nàng hét: “Cái hĩm của tui thì sao!bà coi chừng cái 
					miệng của bà!” Tịnh cười bỏ qua phòng khác khi con mụ Maria 
					đang rên gọi nàng.Con mụ hẳn như đinh đóng cột tới giờ là 
					gọi Tịnh ơi ới,chẳng làm gì ngoài cái vụ lấy cho mụ một ly 
					cam vắt. Vân con gái Tịnh chưa ra trường đại học nhưng có 
					bồ rồi ra ở riêng.Thằng bồ Mỹ mặt trông bảnh trai to lớn.Cứ 
					vài tuần Vân lại về thăm nàng.Hôm thứ bảy vừa rồi,hai đứa nó 
					về chơi còn dẫn theo thằng nhỏ bạn người Việt Nam.Thằng nhỏ 
					theo cha mẹ qua Mỹ diện HO,tuy nó người Việt nhưng cũng đứng 
					xem xem với thằng Tomy bồ của con Tịnh.Nàng nghĩ thầm phải 
					chi nó với con Vân thì nàng thích hơn,dù sao cũng là người 
					Việt.Nhưng ở đời không phải mình muốn là được.Những cái lắc 
					léo xảy ra là chuyện thường tình.Tụi nó ăn nhậu cho đã,rồi 
					lăn ra ngủ.Tối nàng đi ngang qua phòng con Vân thấy nó rên 
					rĩ trong phòng làm người nàng nóng ran.Anh chị chắc nhậu đã 
					rồi lẹo tẹo với nhau nay.Tịnh trở về phòng vừa xôn xao rộn 
					ràng cơ thể,cũng vừa lo không biết bao giờ tụi nó làm đám 
					cưới.Qua Mỹ lâu nên sự cởi mở của nàng cũng giống như người 
					Mỹ,Tịnh nghĩ đàn ông sướng thì đàn bà chắc là không sao! Cái 
					quan trọng là làm sao đừng dính bầu,thì hai người sướng như 
					nhau mà thôi.Cái điều đó thì nàng dạy con kỹ càng khi nó còn 
					nhỏ. Lơ mơ nghĩ vớ vẩn làm Tịnh mất giấc ngũ.Đêm ngoài trời 
					trăng soi vằn vặt vàng cả không gian.Người đàn bà quẩy thân 
					hình như rắn bò, săn cứng trong bộ đồ ngủ mỏng khi tay nàng 
					thò xuống phía dưới chạm nhẹ vào vùng ï âm bộ ướt át…
 Con Lisa nhìn Tịnh nói: “Bà làm caiù gì như người mất hồn 
					vậy…bà nội! Mới chiều thứ Hai nha!,còn những bốn chiều đi 
					cày nữa mới tới cuối tuần!”Tịnh bỉu môi nói: “ Tao đâu có 
					thằng đàn ông nào đâu! Đâu phải như mày!” Nàng cười đi vào 
					phòng thức ăn.
 Tới bửa ăn trưa con Lisa nói với Tịnh: “ Tui sẽ lấy thằng 
					Steve!” Tịnh nheo mắt hỏi lại: “Mày lấy chồng hả?!”Lisa nói: 
					“Dấp! Tui sẽ mời bà. Gần ba mươi rồi tui phải có thằng 
					chồng.Thằng Steve rất good trên giường,tánh nó lại rộng 
					rãi,chân thật,nhiều khi hắn chơi tui sướng quá la um sùm,hắn 
					tưởng tui đau nên lo sợ lo lắng!Tui cũng muốn có có con,nên 
					tui nhận lời cầu hôn của nó!” Tịnh nói: “Chúc mày may mắn!” 
					Con Lisa hỏi nàng:
 “Còn bà,chồng chết đã lâu,tìm ông khác đi chớ! Để cái hĩm 
					lâu nó mục khô hết,tìm cái của nợ mà cho vào để có dầu mỡ 
					trơn tru!”
 Tịnh tru tréo:
 “ Quỉ Lisa! Ừa tao cũng đang tìm cái chày thịt đây!”
 Lisa tươi tỉnh phán:
 “ Bà già tui mất lâu rồi,ông già tui con gân lắm,bà muốn tui 
					giới thiệu cho,tui sẽ gọi bà là Mom! OK?”
 Tịnh đứng lên vừa đi vừa nói khi giờ ăn hết:
 “OK,con mẹ gì! Mày biết phòng số 7 không? Thằng cha già 
					Vince mập ú.Lâu lâu lên cơn cởi hết áo quần tả tiết ra,phơi 
					rốn phơi luôn thằng nhỏ lèo bèo co rúm trông phát nản.Ông 
					gìa mày tới tuổi đó chưa?”
 Con Lisa quẹo vào phòng khác cười nói: “ Ông gìa tui mới năm 
					mươi mấy à! Còn tốt lắm,chưa chui vào đây đâu!”.
 
 Cuối tuần con Vân,thằng Tom bồ nó,còn thêm thằng nhỏ Quỳnh 
					về nhà.Tụi nhỏ nấu nướng tùm lum rồi ngã rượu wine ra uống 
					với nhau.Tịnh cũng nhào vô chơi với tụi nhỏ rất thân 
					mật.Thằng Quỳnh lí nhí trả lời câu hỏi của nàng: “Dạ,Quỳnh 
					năm nay mới 26,qua Mỹ trễ nên học trễ” Chỉ có Tịnh và Quỳnh 
					còn nói nhiều tiếng Việt,con Vân thì có tiếng hiểu tiếng 
					không.
 
 Thời trung học con Vân thường đi chơi về khuya ưa đi tắm rồi 
					mới ngủ.Đang nằm lơ mơ nghe tiếng nước xối xả,Tịnh lại nghĩ 
					đến con Vân đang tắm.Trong bộ đồ ngủ lụa mong manh nàng ra 
					khỏi phòng ,trời đã về khuya,tiếng nước nghe rõ,nàng mở cửa 
					bước vào phòng tắm,cuối xuống bồn sứ rửa mặt,trong đầu 
					choáng váng vì mấy ly rượu wine nhỏ.Nàng tính ngước lên gọi 
					Vân nói vài việc,thì tiếng nước ngưng, tấm màn phòng tắm kéo 
					ra.Người bước ra không phải là Vân mà là Quỳnh trong bộ đồ 
					Adam mạnh khỏe.Dương vật to lớn ngổng cao chỉa lên trời hùng 
					hổ.Tịnh hoãng hốt thối lui quây mình đi chổ khác, Quỳnh kéo 
					nhanh tấm màn che lại.Không gian như ngừng lại,Tịnh lấp bấp: 
					“Tôi….xin…lỗi…tôi …nghĩ..Vân…Vân Ờ…ờ!” Thời gian vuốt đi 
					nuốt trửng và Tấm màn chắn bật ra người con trai vuột bay 
					tới sau lưng nàng,như không thể chờ lâu được.Hắn đặt nhẹ hai 
					bàn tay trên hai vai kéo nàng vào người hắn,dương vật chạm 
					vào đôi mông Tịnh,hắn quây nàng lại cuối xuống môi nàng.Tịnh 
					cheat đuối trong bờ môi của cậu trai trai cường tráng,nàng 
					quỵ sụp,đầu hàng vô điệu kiện trong đôi môi nóng hổi tham 
					lam của cậu trai.Từ mội nàng phát ra tiếng như thoảng vào 
					không gian vô tận: “Đừng…đừng…Quỳnh ơi!...Quỳnh…!” nhưng hai 
					cái lưỡi quyện vào nhau không rời thật lâu.Hắn nhẹ tay đẩy 
					đôi vai nàng xuống.Cơ thể thơm tho người con trai hiện ra 
					thật gần,thật gần, từng thớ thịt theo mắt nàng xuống dần khi 
					má, môi, mắt ,nàng cọ quyẹt vào thỏi thịt cứng ngắt gân guốc 
					thì đôi bàn tay nàng tư nhiên ôm vào vuốt ve cọ xát và chiếc 
					miệng xinh há ra ngậm vào đầy nỗi đam mê ngây ngất,của một 
					thời đã xa tưởng mất nhưng thật gần có được.Nàng liếm láp 
					thành khẩn như một tín đồ trung thành của giáo phái tình 
					yêu.Cái chày thịt căng dần căng dần,những sợi gân phồng to, 
					phồng to lên hết cỡ thì ùa vỡ kèm theo tiếng rít trên miệng 
					Quỳnh,hắn ưỡn người,giòng tinh truyền giống bắn mạnh vào 
					trên mặt Tịnh,cái chất trắng sệt, mát, đầy trên khuôn mặt 
					xinh đẹp chạy từng vệt xuống đôi má.Quỳnh cong người,hắn kéo 
					chiếc khăn táêm lớn quấn vào người lách mình ra cửa.Tịnh 
					ngẫn ngơ cởi đồ bước vào bồn táêm mở nước ngâm mình trong cơ 
					thể run rẩy từng hồi…
 Nửa giờ đồng hồ sau,Tịnh vẫn thao thức trên chiếc giường 
					hiu quạnh của mình, bộ quần áo ngủ mỏng hé thân hình tuyệt 
					vời lồ lộ ẩn hiện tòa thiên nhiên.Chiếc quần lót thật nhỏ 
					không đủ ngăn những rạo rực đam mê khám phá mờ ảo của phần 
					thân thể mà thượng đế gầy dựng cho sự ham muốn loài người, 
					riêng dành cho người Nam đúng nghĩa. 39 tuổi đời,Tịnh là 
					loài trái táo thơm chín cây.Của những giai điệu âm ba trầm 
					bỗng, của loài côn trùng đêm tìm về ân ái,thì quả lắc mở 
					nhẹ,cửa mở,rồi đóng,Quỳnh đến thật gần với nàng.Nàng nằm 
					thật yên mắt nhắm như công chúa chờ hoàng tử sau khi ăn trái 
					táo của mụ phù thủy. Quỳnh ngồi xuống bên mếp giường,hắn 
					nhìn người đàn bà năm thẳng thớm ngay ngắn,khuôn mặt đẹp dịu 
					dàng,hàng lông mi cong vuốt trên đôi mắt khép lại hờ 
					hửng,hắn nhìn xuống chiếc áo ngủ mờ mờ nhấp nhô vùng ngực 
					căng phồng mời mọc,mắt hắn đi dạo sâu xuống vùng bụng eo 
					thôn thả theo đôi chân dài.Tay hắn lần đến những khuy nút mở 
					tung từng hạt như không thể chờ lâu hơn nữa.Hắn ngạc nhiên 
					sững sốt không ngờ thân hình Tịnh đẹp như vậy.Hắn se sẽ cuối 
					xuống vùng ngực no tròn vừa vặn,lưỡi hắn rà trên hai đầu núm 
					vú,không bỏ cơ hội tay hắn lần về phía dưới chà xát vào lớp 
					vải mong manh,bao phủ hình tam giác nhô cao gợi cảm,bàn tay 
					hắn lách nhẹ vào trong.Trời ơi! Hắn chưa bao giờ gặp sự ướt 
					át tuyệt vời như thế.Lồn của Tịnh nóng rang nở ra trong lòng 
					bàn tay hắn.Nước trong lồn nàng tươm ra ướt nhão ngốn tay 
					khi hắn thụt sâu vào vùng ẩn mật huyền bí…hơi thở Tịnh mạnh 
					dần mạnh dần,hối hả,Quỳnh chồm lên, lưỡi hắn liếm quanh môi 
					Tịnh.Như hoa tự nở,môi Tịnh hé ra hút sâu lưỡi hắn vào muệng 
					nàng.Cả hai siết cứng vào nhau như đôi sam… Thật khó tưởng tượng,Tịnh cong người run rẩy đón nhận 
					nồng nàn khi lưỡi của Quỳnh đi sâu vào vùng nhậy cảm nhất 
					của âm hộ; mòng dóc nở lớn đỏ ối; trong đời Quỳnh chưa bao 
					giờ bú lồn người đàn bà nào mà say mê thành khẩn trân trọng 
					đến như vậy.Âm hộ Tịnh ướt đẫm no tròn,những sợi lông đen 
					nhuyễn mịn như tơ trông thật khiêu gợi mời mọc ôm vào hai 
					mếp vun cao như thần phép ,phù thủy cuống hút sự điên cuồng 
					của Quỳnh. Tịnh cảm nhận vùng sâu kín của mình được xâm nhập chật 
					ních bởi khúc chày thịt ngỗng to của Quỳnh.Sung sướng tràn 
					ngập.Những giác quan nở lớn đón nhận.Đôi mông rắn chắc của 
					hắn càng ngày càng nhanh,mạnh dữ dội,dập vào người nàng như 
					thác lũ,như sóng thần dội vào bờ.Thịnh rên trong cổ họng của 
					niềm hoang lạc tột đỉnh,nàng cảm nhận từng đợt trào dâng của 
					Quỳnh bắn xối xả vào người nàng,khi hắn cực sướng và chưa 
					bao giờ nàng cảm nhận làm tình thống khoái như vậy.Hai bộ 
					phậïn sinh dục nhầy nhụa ôm chặt,nuốt chửng,vào nhau không 
					muốn rời.
 Trưa hôm sau Tịnh nói với Vân:
 “Hôm nay Mẹ đãi các người chầu cơm Tây!”
 Cả bọn vỗ tay tán thưởng.Chưa bao giờ Vân thấy mẹ mình 
					trẻ trung và yêu đời như thế.Từ lúc Bố mất đến giờ,mẹ nàng 
					sống ẩn dật,chỉ biết đi làm.Nhiều khi sợ mẹ cô đơn nên Vân 
					không muốn học xa,nàng về thăm mẹ đều đặn,nàng nghĩ mẹ nên 
					bước thêm bước nữa,nhưng không thấy bà để ý đến ai.Vân mạnh 
					về sex nên nghĩ mẹ cũng phải cần đàn ông.Tịnh dịu dàng trong chiếc váy dài kín đáo.Cả bọn leo lên 
					xe.Vân dành phần lái.Tịnh ngồi sau với Quỳnh.Mùa hoa anh đào 
					gần vùng thủ đô nở rộ đón xuân.Đất trời tươi thắm,lòng người 
					vui theo tiếng chim.Phía trước thằng Tom nói huyên 
					thuyên.Phía sau Tịnh,Quỳnh im lặng,nhưng trong lòng hai 
					người ngỗn ngang xao động mơ màng.Quỳnh liếc qua Tịnh,cái 
					thân thể hắn đã ôm ấp bú liếm đêm qua,lòng hắn rộn lên sung 
					sướng hạnh phúc may mắn. Tịnh đẹp dịu dàng với lối phấn son 
					đơn giản,mái tóc ngắn gọn phủ xuống gần đôi vai thanh 
					tân.Tịnh thích đọc sách,những nhà văn nữ như Lê Thi Thấm 
					Vân,Đỗ Hoàng Diệu,Đỗ lê Anh Đào,Nguyễn Thị Thanh Bình viết 
					nhiều dâm ý làm nàng thích nhất,Thịnh cũng say mê chuyện 
					người nữ giáo sư mê anh học trò công khai,thách đố,tù 
					tội,chấp nhận mối tình dù bị người đời nguyền rũa,hay lý lẽ 
					của bọn mang hồn đạo đức giã dối,Tịnh nghĩ: Ít ra những 
					người có máu Dâm mới viết được những câu chuyện Dâm thú 
					vị,dù có Văn Học hay không.Nhưng đó là lời vinh danh thật và 
					tiếng nói tự do của thân xác hiện hữu chân thành. Francor 
					Sagan,hay Florence Dugas những nhà văn nữ của Pháp Quốc viết 
					rất phóng khoán về tình dục , hay khỏi chê.
 Lúc chia tay Tịnh liếc kín đáo Quỳnh nói:
 “Nếu rảnh cứ về chơi”
 Quỳnh mĩm cười gật đầu quây đi,nhưng hắn biết sau bộ áo quần 
					kín đáo của Tịnh là những tạc đạn chờ giờ nổ.
 
 Con Lisa nhìn Tịnh soi mói:
 “Tui trông bà hình như dẹp ra thì phải! Bộ có bồ hả?!”
 “Ừa! Bồ nhí” Tịnh trả lời
 Lisa tiếp:
 “Nói thiệt nha Mom! Đừng để ông già tui chết trong cô đơn!
 Tịnh cười lớn lách mình qua phòng lấy thức ăn nhẹ,lòng rộn 
					rả xôn xao nghĩ đến ngày cuối tuần tới gặp Quỳnh.Con cặc to 
					lớn bú đã làm sao,những gân guốt đưa vào miệng lưỡi không 
					làm lợn giọng mà còn làm thêm nỗi đam mê ngây ngất,ngọt 
					bùi.Cái đầu khấc đỏ au bóng lưỡng nhô ra dễ thương quyến rũ! 
					Chỉ nghĩ thôi Tịnh nghe râm rang phía dưới.
 
 Quỳnh đang ngủ chuông điện thoại reo vang.Vân gọi hắn, muốn 
					đến.Khi Vân đến nhà trọ mặt mũi tèm lem như mới vừa 
					khóc,nàng thổn thức:
 “Thằng Tom nó có con khác!”
 “Con nào!?”
 “Tui bắt gặp hình con nhỏ Á Châu trong ví hắn!”
 “Từ từ nào! Có gì chắc!”
 “Sao không! Con nhỏ khỏa thân!”
 “Biết đâu mấy con trong quán Bar!”
 “Biết gì !thằng đó chuyên mê đàn bà!
 Bỗng Vân nhìn Quỳnh chợt nói:
 “Anh thấy tui sao?”
 “Thì cô đẹp!”
 “ Thật sao!”
 Vân đứng bật day,nàng cởi hết đồ đứng tồng ngồng trần truồng 
					trước mặt Quỳnh nói:
 “Anh nhìn rõ tui có sexy không?!”
 Quỳnh tá hỏa tam tinh,nhưng vẫn nhìn: Vân thân hình 
					đẹp,vú,mông,lồn cắt tỉa mượt mà nhưng không bằng Tịnh.
 “Anh muốn làm tình với tôi không?!”
 “Thích lắm,nhưng khi khác đi,anh bịnh!”
 “Anh chê hả!”
 “Ở đó mà chê!”
 Quỳnh đứng lên bảo Vân mặc đồ lại đưa r a xe.
 “Chuyện gì phải từ từ giải quyết nha!” Quỳnh nói.
 Khi Vân đi rồi Quỳnh chợt nghĩ: Trời!mình thiệt may mắn.Hai 
					cái hĩm ngon lành của hai mẹ con đều trong cặp mắt của 
					mình.Cặc hắn cương lên,muốn thủ dâm,nhưng lại thôi.
 
 Tịnh có lối ăn mặc kín đáo khi ra đường.Nàng không theo thời 
					trang.Những bộ đồ đơn giản nhưng trông mát mắt không quê 
					mùa.Hôm lại rước Quỳnh, Tịnh lại phang ngay một cái váy ngắn 
					nhẹ chết người,để lộ đôi chân dài thật khiêu gợi.Khác với 
					lối ăn mặc thường ngày của nàng.Quỳnh sửng sờ nhìn Tịnh.
 “Làm gì nhìn người ta kỹ thế!” Tịnh nói.
 “Thì…hấp dẫn quá phải nhìn chứ!” Quỳnh cười nói.
 Tịnh đáp:
 “Con ong đã tỏ đường đi nước về rồi mà!”
 “Ong nầy muốn triệu lần nữa!”
 “Ở đó mà ham!”
 Chiếc xe chạy êm ru,Quỳnh đưa tay vuốt nhè nhẹ trên đùi Tịnh.
 “Coi chùng tai nạn nha!” Tịnh cười nói.
 Mùi thơm thoang thoảng của Tịnh bay qua quyến rũ.Con đường 
					phía trước vắng xe khi khúc rẽ vào exit ngoại ô.
 “Cho Quỳnh hôn cái đi!”
 “Xe đang chạy mà! Nguy hiểm! Bộ nhớ hả!” Tịnh nói.
 “Vâng! Cô nương! ghê lắm!”
 Tịnh chợt cho chiếc SUV chậm lại rẽ vào nơi thật vắng,gần 
					cánh đồng bắp khô,dừng lại.Quỳnh chồm lên Tịnh.Hai đôi môi 
					dính chặt vào như không rời thật lâu,bàn tay hắn lần phìa 
					dưới,Quỳnh ngạc nhiên hỏi:
 “Không mặc quần lót ?!”
 “Thì để chờ ai thì biết!”
 “ Đã quá Tịnh ơi! Ướt hết ngón tay Quỳnh rồi!”
 Tịnh đỏ mặt nhìn ra ngoài cửa kiếng,nàng dạng chân thêm ra 
					cho Quỳnh mò mẫn dễ dàng.Âm hộ trơn ướt nóng dần no đầy tay 
					của hắn.
 “Tịnh ơi đã quá! Ra sau xe nha!”
 Chiếc SUV lớn của Tịnh trở thành mái nhà tình yêu,Quỳnh 
					mở nút quần Jeans kéo xuống.Xe như run lên trong cơ thể 
					Tịnh.Lần đầu tiên làm tình trên xe nàng vừa hồi hộp vừa 
					thích thú.Hắn kéo váy nàng lên vục mặt vào hạ bộ.Trong men 
					tình hai kẻ trở thành những người điên.
 Trên giường êm ả buổi sáng khi Tịnh và Quỳnh thức lắng nghe 
					tiếng chim hót.Hắn quần nàng cả đêm,hai thân thể sướng tả 
					tơi,Tịnh không còn thì giờ mặc lại áo quần,bàn tay Quỳnh vẫn 
					nằm yên trên âm hộ của Tịnh, hắn đang vân vê từng sợi lông 
					nhỏ mịm màn.Còn tay Tịnh cũng đang đùa bởn ra vào cái dương 
					vật đồ sộ của hắn.Tịnh thỏa mản cùng cực trong nỗi hoan lạc 
					dục tính,nàng thật hạnh phúc như hiện hữu có thật trong lòng 
					bàn tay,như cái dương vật của Quỳnh tư từ cứng lại trong bàn 
					tay của nàng,như chất nhớt cũng đang rĩ ra trong ngón tay 
					đun sâu vào âm hộ nàng của Quỳnh.Quỳnh lật Tịnh nằm sấp hắn 
					leo lên mông đít nàng từ phía sau,Tịnh nhắm mắt ưỡn cao mông 
					đít đón nhận sung sướng…
 **   *
 Vân trở về nhà nói với Tịnh,nó với thằng Tom tan vỡ,không 
					dính líu gì nhau nữa.Tịnh khuyên con gái: cuộc đời nầy thiếu 
					gì đàn ông,gõ cửa thì sẽ mở,sẽ có ngày con gặp một người đàn 
					ông tốt,nhưng ít ra bất cứ hoàn cảnh nào mình cũng phải can 
					đảm sống và hy vọng. Nhưng rồi chính Tịnh cũng ngỡ ngàn,bàng 
					hoàng sửng sốt khi Vân thố lộ là nàng thích Quỳnh và muốn 
					làm vợ của Quỳnh.Tịnh lấp bấp hỏi:“Bộ Vân với Quỳnh ….có gì..rồi sao!?”
 Vân trả lời:
 “Không! Không có gì hết! Anh Quỳnh lúc nào cũng đứng đắn!”
 Tịnh thở phào nhẹ nhỏm khi Vân tiếp:
 “Có lần con gợi ý,nhưng anh ấy lơ là con không hiểu tại 
					sao?Nhưng con biết anh ấy thương con và rất tử tế!”
 Tịnh khuyên con hảy thong thả,tình yêu không thể ếp buộc,hay 
					dùng bạo lực,khi đến nó sẽ đến.Nhưng chính nàng cũng chao 
					đão tâm cang.
 Sau một thời gian suy nghĩ Tịnh quyết định ý chí của 
					mình,nàng gặp Quỳnh.
 “Có chuyện muốn nhờ Quỳnh?!”
 “Chuyện gì Tịnh muốn mà tui từ chối đâu!”
 “Chuyện con Vân”
 “Chuyện Vân rồi sao!”
 Ngập ngừng giây lát Tịnh tiếp:
 “Muốn Quỳnh lấy Vân làm vợ!”
 “Trời! Đâu có được!”
 “Có gì không được!”
 “Quỳnh đâu có yêu Vân!”
 “Từ từ sẽ yêu!”
 “Quỳnh yêu…. Tịnh mà!”
 “Thì cứ yêu! Nhưng Quỳnh lấy tôi đâu có được phải không?!”
 “Nhưng tại sao?!...lại là……Vân!”
 “Tại vì Vân bay giờ …thích Quỳnh!”
 “Quỳnh đâu…. có yêu Vân!”
 “Rồi sẽ yêu như Quỳnh yêu tôi,có như vậy mình giây nhợ nhau 
					cả đời!...phải không?!”
 Quỳnh ra về tâm hồn ngỗn ngang trăm nẽo.
 **   *
 Tịnh bằng lòng lấy ông Jim sau ngày đám cưới con Lisa.Con 
					Lisa sung sướng ra mặt,bởi vì nó biết Tịnh là người biết săn 
					sóc bố nó.Nó gọi Tịnh bằng Mom ngọt lịm,đi đâu nó cũng giới 
					thiệu nàng như bà mẹ tuyệt vời làm Tinh ngượng. Vài năm sau 
					ông Jim về hưu non (Vì ông làm cho chính phủ lâu năm) nên vợ 
					chồng nàng dời về tiểu bang Florida nắng biển ấm. Sanh xong đứa con thứ ba Vân cùng gia đình đi Florida 
					thăm mẹ.Tịnh vẫn còn đẹp mặn màvà nàng mập ra một tí.Quỳnh 
					ngẫn ngơ nhìn lại người xưa.Ông Jim là người Mỹ hiền hòa rất 
					tốt.Ông hạnh phúc khi vợ hạnh phúc,vợ buồn ông buồn.Cởi mở 
					trọng trách nhiệm là bản tánh của ông,nên ông rất vui mừng 
					khi vợ chồng Vân ở đây.Tụi nhỏ thích ông ngoại lắm.Ông thích 
					đưa tụi nhỏ đi chơi liên miên,chiều nay ông chở Vân cùng tụi 
					nhỏ đi biển,Tịnh và Quỳnh thối thoát ở nhà,có ý nói chuyện 
					với nhau.
 Tịnh đứng nhìn ra cửa sổ,buổi chiều xuống mát sân nhà có hòâ 
					tắm ghế nằm. Quỳnh đến phía sau lưng nàng,hắn đưa tay ôm 
					ngang hông,cuối xuống hôn vào gáy vào vai Tịnh,nàng đứng yên 
					lặng không phản ứng,hai cánh tay Quỳnh buông thẳng dưới váy 
					tư từ kéo lên trên,hắn thò hẳn tay vào quần lót.Âm hộ của 
					Tịnh vẫn đầy cao ấm áp ướt át như ngày xưa.Tịnh nhắm mắt 
					đứng yên lặng cho Quỳnh rờ rẫm mò mẫn.Thời gian đi qua. Bỗng 
					Tịnh quây lại nước mắt rơi xuống trên đôi má hồng đằm thắm 
					thật buồn.Quỳnh giật mình tỉnh thức.Hắn hiểu ý nghĩa giọt 
					nước mắt của Tịnh.Bao nhiêu dục tính tan biến như sương.Tịnh 
					nhẹ nắm tay Quỳnh ra sân,hai người nằm xuống hai ghế dài bên 
					hồ tắm kề nhau.Buổi chiều tan dần theo con nắng cuối.Tịnh 
					giang tay cầm tay Quỳnh, thời gian lắng đọng dịu dàng.
 Quỳnh hỏi nhẹ:
 “Lâu quá mình mới gặp lại nhau…nhớ ghê!”
 “Thật không? Tịnh cũng nhớ Vân,Quỳnh,các cháu ghê lắm!”
 “Chắc vài năm nữa Quỳnh,Vân dời về gần Tịnh?!”
 Tịnh vui ra,nàng mở bầu không khí cởi mở:
 “Thật à! Đó là ước mơ !Nhưng đừng có sờ bậy à nha!”
 Quỳnh vui hơn:
 “Thì có mất gì đâu…lâu lâu nhơ.ù ….sờ tí thôi!”
 Tịnh la lên:
 “Thôi ông mãnh! Ông có nhớ hồi đi tour ở Canada không?Trời 
					mùa đông lạnh trên xe Bus,may nhờ tui đêm cái mền lớn đắp 
					ngang người,người ta mặt quần Jeans bó sát mà ông mãnh kéo 
					xuống mò cho được.Ngượng chết người! Rủi có ai thấy còn mặt 
					mủi gì nữa!”
 “Vậy mà có người ướt nhẹp mới đã!”
 Má Tịnh hồng lên,liếc nhẹ Quỳnh nói:
 “Ông mo ø lâu mà không ướt sao được!”
 Quỳnh cười hì hì tếp:
 “Có nhớ lần mình trên chiếc xe SUV không? Sau nầy Quỳnh có 
					đưa Vân đến đó, nhưng không hứng thú như xưa!”
 Cơ thẻâ Tịnh rối lên buông tay Quỳnh ra,thì ông Jim và Vân 
					về đến nhà.Không khí ồn lên của đám trẻ,nghe tiếng Vân kêu 
					lớn:
 “Anh Quỳnh ơi! Anh đâu rồi!” ./.
 Hết NGUYỄN CHUỐI TIÊUMùa Xuân 2005
 |