Vân sinh ra và lớn lên ở vùng biển. Vùng biển
miền trung có cái nắng, có cái gió, với bao kỷ niệm êm đềm
thời học trò trong trắng và ngây thơ, với những chiều hè
đánh trần cùng chúng bạn chạy nhảy trên bãi cát và biết bao
kỷ niệm nữa của một thời mộng mơ. Thế rồi vì con đường lập
nghiệp Vân phải chia tay với quê, chia tay với Hương - Cô
bạn thời áo trắng, chia tay trong quyến luyến và bịn rịn.
Hơn năm năm xa quê, lãng du nơi đất khách quê người, Vân
trở về thăm quê.
Đâu rồi cảnh cũ người xưa, đâu rồi chúng bạn một thời
trong trắng, đâu rồi cô bạn bịn rịn ngày xưa. Trong Vân xôn
sang bao ký ức một thời.
Về quê. Người đầu tiên Vân gặp lại chính là Hương. Hương
giờ đã có chồng, thật kỳ diệu làm sao nhà Hương lại kế bên
nhà Vân.
Phút gặp gỡ ban đầu, xốn xang bao kỷ niệm, ánh mắt họ vẫn
lung linh như ngày nào. Nếu không phải giữa thanh thiên bạch
nhật chắc họ khó kìm nổi tình cảm trào dâng.
Hương đã có chồng, chồng Hương là một người đúng nghĩa
“Nông chí điền” - Một con người chân chất, thật thà, chân
chỉ hạt bột, chí thú làm ăn. Quanh năm chí tháng với con
thuyền cùng mọi người trong xóm ra khơi đánh cá, mỗi đợt vài
ba ngày.
Hương ở nhà, vò võ với căn nhà quạnh vắng khâu lưới cho
chồng, ra bến bán cá mỗi khi chồng về. Cuộc sống kinh tế của
vợ chồng Hương cũng không đến nỗi nào.
Chiều đó Hương ghé qua nhà Vân. Mẹ Vân cặm cụi ngoài vườn,
mình Vân ngồi xem tivi. Trong nhà, câu chuyện lại đưa họ về
những kỷ niệm xưa, tình cảm một thời áo trắng lại trỗi dậy
thật quyến luyến, thật mãnh liệt, kỷ niệm xưa nối tiếp kỷ
niệm xưa đưa câu chuyện của họ như đến bất tận.
Chiều nay chồng Hương có nhà, Hương phải về sửa soạn bữa
cơm chiều.
Chia tay, đôi mắt họ như quyện lấy nhau. Đánh bạo, Vân
kéo Hương lại, ôm ghì vào người. Không một chút phản đối
Hương cũng ghì ôm lấy Vân. Đôi môi tìm đôi môi, họ trao nhau
nụ hôn, với họ là nụ hôn đầu, ngày xưa họ chưa kịp trao.
Vòng tay ôm ghì, họ dướn lên, họ ép thật sát lại bên nhau
như muốn tìm kiếm, như muốn thỏa mãn cho nhau. Hương nghe
lâng lâng tiếng Vân nồng ấm bên tai “Chiều anh chút nghe em”.
Bàn tay Vân lần trên ngực mơn man đôi bầu vú. Sự thèm
khát được trao trỗi dậy mãnh liệt. Nhẹ nhàng Hương kéo quần,
Vân trật ra khúc dương vật cương cứng, dướn người giang rộng
đùi, Hương mở cửa thiên đàng, trùng chân xuống Vân đi vào.
Cả hai cùng nhấn, dương vật Vân ngập sâu trong âm đạo lồn
Hương.
Cả hai cùng nắc. Phạch.. Phạch từng nhịp dập hòa trộn
cùng tiếng hít hà của Hương như một bản nhạc nền đưa họ vào
cõi thiên đường tình ái....
Tối đó cơm nước xong, Vân sang nhà Hương.
Đêm miền quê thật thanh bình và mộc mạc. Chiếc chiếu trải
trên sân, ấm trà xanh, rổ lạc luộc, họ quây quần dưới giàn
hoa leo thấp thoáng ánh trăng non đầu tháng rọi soi qua tán
lá. Câu chuyện lại dẫn họ về với kỷ niệm xưa một thời áo
trắng.
Nhạc hiệu chương trình thời sự bên hàng xóm vọng sang,
chồng Hương xin phép vào xem.
Dưới giàn hoa leo chỉ còn Vân và Hương với ánh trăng đầu
tháng làm bạn. Bàn tay Vân lại mơn man trên bầu ngực Hương.
Nép mình, ngả người vào Vân, Hương đón nhận tiếng Vân thì
thầm “Ước gì giờ này chồng em đi vắng”.
- Lại thèm rồi sao ? Em nghịch cho anh đỡ ghiền nghe !
Rồi cúi xuống, kéo khóa quần, dương vật Vân nằm trọn
trong miệng Hương.
Một giây sững sờ, Vân không thể nghĩ rằng Hương lại mạnh
bạo và liều lĩnh như thế khi chồng nàng đang ở nhà.
Còn Hương cứ nhởn nhơ, miệng Hương mơn man, nhẹ nhàng với
đôi môi, với chiếc lưỡi mềm mại Hương âu yếm, Hương mơn trớn,
Hương vuốt ve trên khúc dương vật cương cứng của Vân, như
muốn kéo dài đến bất tận cho Vân cái cảm giác buồn buồn tê
tê.
Vân ngồi lặng yên đón nhận ái tình của Hương, mắt không
rời cửa nhà, nơi chồng Hương đang trong đó xem tivi.
Thấp thoáng chồng Hương phía sau ô cửa. Hương ngồi thẳng dậy,
nhích ra xa. Vân, kéo vội khóa quần mặc cho dương vật cương
cứng thả rông ngoài quần lót họ lại trở về với câu chuyện
của kỷ niệm xưa. Chồng Hương chỉ biết ngồi nghe, tiếp nước
và thỉnh thoảng đưa đẩy một vài câu cho phải phép.
Nhạc hiệu chương trình phim truyện lại vọng đến, chồng
Hương thoáng chút bồn chồn, nhấp nhổm. Trong câu chuyện, chủ
động Hương giới thiệu sở thích của chồng để mở lối cho chồng
vào xem tivi.
Dưới giàn hoa leo, ánh trăng non đầu tháng rung ring qua
kẽ lá như đồng lõa với họ, lại một lần nữa ánh trăng chứng
kiến dương vật của Vân nằm trọn trong miệng Hương.
Giờ thì Hương làm thật gấp gáp, mái đầu gật gù, bờ môi
xoe tròn bo khít lên xuống suốt chiều dài khúc dương vật như
muốn bù lại cho Vân sự kìm nén, sự nhịn thèm khi chồng Hương
ngồi tiếp chuyện họ.
Từng luồng khí của Vân phóng ra trôi thẳng xuống cổ họng
trong vòm miệng ngậm chặt, bờ lưỡi gồng lên đẩy khúc dương
vật dính sát vòm miệng.
Vân đê mê trong khoái cảm tột đỉnh. Khí đã phóng hết Vân
vẫn cảm nhận được dư âm còn lại theo từng điệu day của lưỡi
Hương ...
Một ngày, một tối thật tuyệt vời nơi miền quê thanh bình,
họ đã trao nhau tất cả những gì ngày xưa chưa kịp trao.
Trời về khuya. Chia tay vợ chồng Hương ra về, tiễn Vân ra
cổng Hương thì thầm “Mai chồng em đi biển ...”.
.....
Mười lăm ngày phép qua mau. Hết đợt thăm quê Vân sang chào
vợ chồng Hương. Phút chia tay ánh mắt họ chợt tìm nhau, chợt
gặp nhau rồi lại chợt xa xăm. Chỉ họ mới hiểu, ánh mắt ấy
nói gì phút chia ly ...
Tháng sau Vân nhận được tin Hương đã có thai. Mầm sống
này của Vân hay của chồng Hương. Vân không dám khẳng định
...
Liệu Hương có biết ....
Trưa hè tháng 6 - 4.1/6/2005 |