Khi Khanh lấy
chồng nàng vừa hai mưới bốn.Cái tuổi sanh con đẻ cái ngon
lành.Nàng cũng chẳng học hành gì,con nhà lao động,học xong cở
lớp mười lớp mười một thì nghĩ,ở nhà tìm việc làm giúp đỡ cha
mẹ.Tuy nhà nghèo nhưng Khanh coi bắt mắt, khuôn mặt thì thường
thôi, nhưng thân hình to lớn hấp dẫn,nhất là đôi vú nhô cao
khiêu gợi,kèm theo mông to tròn và đôi chân dài trường
túc.Thằng chồng của nàng có học đôi chút,nhưng hắn đứng dưới
mang tai nàng,trông không xứng đôi,nhưng cha mẹ gã đâu thì lấy
đó.Hắn thi tú tài gì đó đậu,rồi thì cũng vớ vẫn làm ăn để
sống.Sau chiến tranh,thấy người ta chạy thì hắn cũng chạy.Khi
đến hải phận Thái Lan thì xuồng máy của nàng bị hải tặc cướp
và trôi dạt vào hoang đảo.May là cái thằng cướp chúa không
phải là tên ác độc chứ không là chẳng còn ai sống sót. May
thay lúc thập tử nhất sanh thì tụi cảnh sát Thái tới kịp lúc
và giải vây cho tất cả.Nhưng lúc hai bên giao tranh thì có một
thằng cướp lại chụp Khanh chạy tuốt vào rừng.Tất cả tụi cướp
đều bị bắt, và những người khác được hướng dẫn về trại tỵ
nạn,chỉ còn sót lại nàng với một tên cướp .Hải đảo hoang vắng
đêm xuống nhanh,trời đen như mực,nàng chỉ biết hắn nắm tay
nàng lôi sành sạch vào tận rừng sâu,sau đó nàng ngất xỉu không
biết gì nữa. Ngày thứ
nhất.
Sáng hôm sau thức dậy nàng thấy mình nằm bên giòng suối,còn
thằng ăn cướp đi đâu mất, chưa bao giờ sự sợ hãi đến với nàng
như vậy, nhưng giữa trưa thì hắn trở về,trên tay hắn ôm một
đống quần áo đủ loại và thêm một con thỏ vừa bị bắn chết.Hắn
không nói với nàng một tiếng nào,lụi cụi đun lửa,để nướng con
thỏ.Mùi thơm của thịt làm nàng bừng tỉnh và cơn đói kéo
tới.Gần cả hai ngày bụng nàng chẳng có miếng thức ăn nào.Khi
hắn nướng xong con thỏ,hắn lấy miếng vải cuộn con thỏ lại rồi
để cạnh nàng,lẳng lặng quây lưng.Khanh bò dậy,thân nàng ê ẩm
đau nhức,nhưng cơn đói rã rượi làm nàng chộp ngay con thỏ đã
chín xé ra ăn ngấu nghiến,chớp nhoáng hết sạch,một lát sau
nàng bò xuống suối uống nước.Buổi chiều hắn trở về vẫn không
nói tiếng nào,hắn liệng cho nàng mấy con cá vừa nướng
xong,thêm cái mền nhà binh cũ rồi đi mấtõ.Tiếng chim chiều ríu
rít trở về.Khanh không biết hắn muốn gì làm gì nàng.Nàng lại
tìm mấy con cá vừa nướng xong bứt ra ăn chậm rãi.Đầu óc nàng
trống rỗng,mù mờ,đờ dẫn.Ăn xong lại xuống bờ suối uống nước
như loài vật.
Ngày thứ hai.
Buổi trưa thằng ăn cướp về,lại vứt cho nàng một số quần áo,và
đùi một con mà nàng nghĩ là con nai đã nướng chín xong hắn đi
mất.Khanh càng ngày chẳng hiểu gì cả.Giữa vùng rừng trời nước
bao la, dòng suối ngọt lấp lánh,phong cảnh tuyệt đẹp.Buổi
chiều thì thằng ăn cướp về,cùng một số cá hắn đã nướng
xong,vứt đến cho nàng,rồi lẳng lặng ra bờ suối im lặng.Bây giờ
Khanh mới lén nhìn hắn.Thân thể hắn cường tráng như lực
sĩ,nhưng đen đúa vì nắng trời.Hắn cao lớn hơn nàng.Khanh tưởng
tượng như những trong phim Tắc Giăng mà nàng đã coi.
Ngày thứ ba.
Vẫn như vậy,cho đến một hôm,nàng lục tất cả những đồ cũ mà
thằng ăn cướp lượm về,có những cái nàng mặc vừa,có những cái
không,nàng nghĩ: “ Chắc là những người vượt biển bỏ lại”và cái
hên là nhiều đồ lót của đàn bà.
Nhiều ngày kế tiếp.
Trong suốt khoảng thời gian ở
đây,Khanh chưa bao giờ thấy hắn mở miệng.Một hôm đang ngồi gần
bờ suối,nàng sợ hãi hét to vì có một con rắn hổ mang bò
ngang.Hắn bỗng nhiên xuất hiện đẩy nàng qua một bên và lấy dao
dài chặt đứt con rắn ra làm hai,sau đó hắn thẩy con rắn vào
đống lửa.Lần đầu tiên nàng thưởng thực món thịt rắn rất
ngon.Nàng lí nhí cám ơn hắn,hắn cười cười nhìn nàng không
nói.Sau những ngày ở đảo vắng Khanh nhìn thấy râu tóc hắn như
người tiền sử,còn nàng khi nhìn dung nhan trong dòng suối
không khỏi sợ hãi như nhìn những cô gái thời đồ đá.
Khanh đang tắm,nước dòng suối
chỉ đến ngang ngực,bỗng nàng quây trở lại thì thấy hắn đứng
sau lưng nàng lúc nào không biết.Buổi trưa trời nắng gắt,
thường thì hắn biến mất,nên nàng trút bỏ quần áo để tắm.Phản
ứng tự nhiên nàng bỏ chạy,hắn rượt theo cười hăng hắc.Hắn chụp
nàng trong cánh tay rắn chắc,nàng chống cự,nhưng rồi hắn cũng
ẫm nàng lên bờ,tìm giây thừng cột hai tay và hai chân nàng và
để nàng nằm trên một phiến đá phẳng thấp,hắn không quên túm
tất cả mền áo hắn lượm được trải xuống dưới lưng nàng, buổi
trưa thân hình Khanh trần truồng lồ lộ trong đôi mắt sôi bỏng
của hắn.Đôi vú cao nhấp nhô gợi cảm,cái bụng thon và đôi chân
dài khiêu gợi.Hắn nhìn con mồi thong thả như hắn biết là của
hắn,không hấp tấp vội vã,hắn bỏ nàng đi xuống suối,tìm caí sô
cũ múc nước lên và đổ vào người nàng,những giòng nước chảy từ
đôi vú xuống chân,Khanh nhắm mắt quây đi chổ khác,trong lòng
nàng lo sợ không biết thằng ăn cướp nầy làm gì nàng.Dù sao
nàng cũng ở trong tay nó, mặc cho số phận đẩy đưa.Khi đến sô
thứ ba thì hắn cười hì hì và quì xuống đưa hai bàn tay mân mê
đôi vú của nàng,sau đó hắn dùng đầu ngón tay se hai đầu
vú,thời gian trôi qua khi hai đầu vú của nàng cương cứng thì
hắn đưa miệng vào mút.Khanh nhắm cứng mắt,nhưng cảm giác trong
người nàng bùng dậy nóng hổi,hắn kiên nhẫn mút hai đầu vú cho
đến khi Khanh bật ra tiếng rên nhỏ,thì lúc ấy tay hắn mò đến
âm hộ nàng,bàn tay hắn xoa xoa vùng mu cao dầy cộm trên những
sợi lông đen nhánh phủ kín,giữa cái khe khép kín.Ngón tay hắn
lách vào giữa khe và khẩy nhẹ vào vùng mồng dóc nhạy cảm,chỉ
một lát sau mồng dóc cương lên hé lộ chờ đợi,và nước dâm thủy
ra ứa khi lưỡi hắn cạ vào.Khanh sướng ưỡng người đón nhận,vì
lần đầu tiên trong đời nàng có cảm giác đê mê khi có người bú
lồn mình.Trước đó khi có chồng,chưa lần nào nàng có cảm giác
nầy,vì chồng nàng không bao giờ dùng khẩu dâm.Hắn bú nàng như
kẻ điên đang đói,Khanh rên rĩ sung sướng cực độ.Khi hắn đút
dương vật vào trong lồn nàng thì Khanh không còn biết gì
hết,ngoài cơn sướng tan trong cơ thể nóng hổi. Hắn nắc nàng
mạnh như ngựa chạy nước sãi.Khanh ú ớ trong cơn hoang dại,thân
nàng như rớt vào khoảng không gian sâu kín của bờ ái ân chất
ngất.Càng lúc càng nhanh,đến như không còn gì nữa... hắn rú
lên và phóng tinh,Khanh rên rĩ bay bỗng vào một không gian vô
tận của loài thú miền hoang dã sương ngất....
Nhưng sau đó thì cảnh sát Thái
cứu được nàng,và thằng ăn cướp bị bắn chết.Vì trong thời gian
chồng nàng ở trên đảo tạm trú khai là có người vợ bị kẹt trên
đảo hoang,nên nàng có cơ hội được gặp lại chồng,và sau đo định
cư ở Bắc Mỹ.
Những ngày trên đất Mỹ.
Cuộc sống và ngày vẫn đi
qua,nhưng niền hứng thú chăn gối trong Khanh không còn
nữa.Nàng như lạc vào cõi thiên thai nào khác.Nàng mơ tưởng như
có lần gặp lại thằng ăm cướp đâu đây.Chuyện xảy ra như một
giấc mộng.Nàng muốn viết lại câu chuyện “ Thằng ăn cướp dể
thương và tuyệt dịu”nhưng sẽ không bao giờ....và sẽ không bao
giờ...
Trong những lúc đi làm những nghề lao động tại đất Mỹ, Khanh
có vài người bạn gái thân và thường tâm sự lẫn nhau kể cho
nhau nghe luôn những chuyện thầm kín.
Chị Hạnh nói với Khanh “ Thôi
bà!Chuyện của bà thì hay thật...Nhưng chúng ta phải chấp nhận
sự thật...Tại vì khi bà lấy chồng không có tình yêu thì khi ân
ái nó nhạt như nước lã là phải thôi!,chứ đâu phải là của thằng
chả nhỏ hay to!...To hay nhỏ thì...cũng OK thôi! Bà nhớ thằng
ăn cướp kia chẳng qua một thời gian sống với thiên nhiên,gần
với hoang dã và bà đã thương nó trước khi nó hiếp bà, thế thôi!
quên đi.Nước Mỹ thích thì ở,không thì li dị, có sao!.Như tôi
đây...ông chồng mà chưa sờ tới vùng mu là đã ra nước tùm lum...Nhiều
khi đang chơi tôi ổng thều thào...Của em đã thiệt...Anh mới để
lưỡi vào mà nó đã ra lênh láng...Đàn ông mà bú lồn vợ thì
thường thôi,ai chả làm vậy! Bà không thấy thằng chồng bà... bú...!,nói
chả...chả không bằng lòng,thì ...đi tìm thằng khác,hơi đâu mà
lo.Thứ nhứt bà chưa có con cái... Nhưng phải li dị xong thì
làm gì thì làm nhen bà...!”
Bà Trâm thì ôn hòa hơn,bà
khuyên Khanh đừng nên bỏ chồng,mà từ tốn bảo chồng hãy theo
những trào lưu mới và học hỏi những kinh nghiệm về tình
dục.Như bà Trâm với chồng vẫn thường thích coi những phim sex
ba X trước khi làm tình.Ông chồng sẽ biết cách nâng niu chìu
chuộng vợ,sẽ biết cách nầy cách nọ.Vân....V và V...Vân .”
Còn bà Dung đã li dị nên rất
thực tế “ Mẹ! Tao thì thích.... thì gần, còn....không thì
thôi!Mẹ! ở Việt Nam mấy thằng chả lúc nào cũng nói hơn mình.....Trai
năm thê bảy thiếp....Gái chính chuyên một chồng! Con nào mà
đưa Lồn cho chúng chơi thì nói là gái xấu, gái hư,nhưng chính
mấy chả đi chơi tùm lum thì không sao! Mầy phải hiểu là bọn
đàn ông VN là đồ bỏ.Hãy sống thực tế cho mình....Tao bây giờ
hứng tình thì cho thằng nào tao thích,chơi cho đã xong thì bỏ...Nhưng
tao nói cho mầy nghe nhen Khanh....Thì cà chớn cho lắm thì
cuối cùng nếu không gặp thằng tốt thì...cũng húp cháo
thôi!..Tao đang gặp thằng VN good,Thằng có bộ đồ lòng lòng
good,chơi dai như đĩa.Khi tụi tao lấy nhau sẽ nhớ mời mày!”
Bà Hoa thì lại thích trai
tơ.Bà nói: “ Tao thì 40,nhưng tao chỉ thích mấy thằng nhỏ.Hồi
còn nhỏ mới mười tám tuổi tao bị một thằng nhỏ hơn chơi tao
ngoài căn nhà kho.Mẹ nó mới đút vào nắc vài cái đã ra,nhưng có
điều là chỉ một lát sau nó có thể chơi tiếp.Còn như thằng
chồng tao bây giờ,một tuần một cái mà đã ngất ngư....con tàu
đi...Bởi vậy tao ngoại tình,vì thằng chồng yếu quá...Tao vẫn
thương chồng tao...nhưng cái thằng cà chớn...nữa khuya hay
khóc ngoài quan ải.Khi tao gặp thằng Tính tao thích nó.Thứ
nhứt nó vừa hai mưới mấy gì đó.Thứ hai nó chơi rất lâu,thứ ba
nó biết bú Lồn,thứ bốn nó hiền như cục đất,tao biểu sao nó
nghe dzậy...chỉ đơn giản vậy thôi...Đàn bà mà mầy...ai hiểu
được tụi mình!”
Mỗi Đêm Khanh nằm trằn trọc.Và
nàng cũng biết không ai hiểu mình.Bóng dáng thằng cướp biển
vẫn lờn vờn trước mặt.
Hết
VI TIỂU
NHÂN.
MÙA XUÂN NĂM 2003 |