| Thời gian thơ mộng nhất của đời học sinh là 
                  kỳ ôn thi tốt nghiệp, rồi một ngày nào đó, tất cả bạn bè sẽ 
                  như những cánh chim bay, tự do tung cánh bay về mỗi phương 
                  hướng khác nhau. Có mấy ai xem lại quyển "báo tường" hay "mực 
                  tím"? Có một chút gì đó gợi lại trong thoáng nhớ với tiếng 
                  trống báo rằng: "hết tiết học" và giờ tan trường.... Bây giờ, 
                  bọn mình đã xa nhau...Có nhớ nhau, chỉ còn lại đây là những 
                  dòng lưu bút viết vội vàng mà thôi! Bọn con gái sẽ vân vê tà 
                  áo dài trắng thướt tha, mỹ miều. Bọn con trai bớt cái tính 
                  nghịch ngợm hơn. Và một đôi dòng như trang lưu bút với ngòi 
                  viết bằng mực tím của bọn con trai trong sân trường ngày ấy... Oai và Trực như "một cập bầy trùng" từ lớp vỡ lòng. Chúng 
                  nó ở cạnh nhà nhau, và hai họ Nguyễn, Trần xem nhau như "bà 
                  con xa không bằng láng giềng gần". Hai đứa học chung một lớp, 
                  chơi đùa móc xích với nhau không lúc nào rời xa. Ðến cái thời, 
                  được xem là "bước vào đời" hay "vị thành niên" hoặc là "trỗ mã" 
                  của Oai và Trực, đâu có ai ngờ hai chúng nó thương nhau đến 
                  như vậy. Ngoài lề cuộc sống, một mãnh tình riêng tư của Oai và 
                  Trực ít ai trộm nhìn, hay ngờ vực là chúng nó "P.D". Trang 
                  tình sử được ghi lại từ thưở chúng nó bước vào lớp 9. Hai 
                  chúng nó có những lời "thầm thì" trong dạ về cái việc "thủ dâm".
                   Ngày nào cũng thế, thằng Oai hay sang nhà Trực để học bài 
                  chung với nhau trước giờ học phụ đạo, hai đứa có một gian 
                  phòng riêng ngăn cách những tiếng ồn ào từ hàng xóm, rất ngoan 
                  hiền, lúc nào hai cậu con trai với điểm hạng 8,3 cũng văn ôn 
                  võ luyện. Rất hứng thú khi hai đứa ôn bài về môn sinh vật, 
                  thằng Oai lật cuốn sách sinh vật học ra ngay vào cái chương 
                  dạy về "bộ phận sinh dục của con người" có hình vẽ minh hoạ 
                  một con cu được gọi là "dương vật" rồi cười cười rất ư e ngại. 
                  Thằng Trực cũng vậy, liếc mắt nhìn nhưng rất khoái trong lòng 
                  vì chả bao giờ hình dung ra được "dương vật" của một đứa con 
                  trai lớn lên thế nào? Có có giống của mình không? Có lông 
                  không? Và có "bắn đạn máy bay" như mình không nhỉ? Thằng Trực 
                  không dám ngõ lời với thằng Oai những câu hỏi ấy. Mắc cỡ lắm 
                  thay. Nhưng thằng Trực, nghĩ ra một trò chơi thật lý thú:  Thế rồi một hôm nọ, cũng như những buổi ôn bài khác, nhưng 
                  hôm nay, anh chàng Trực giăng một cái võng lưới để nằm đong 
                  đưa, kẽo kẹt, cho anh chàng Oai trải chiếc chiếu hoa nằm dưới 
                  sàn gạch bông mà ôn bài thơ Kiều với nhau. Cậu Trực nằm trên 
                  võng đù đưa với một tấm chăn mỏng đắp trên người và mặc võn 
                  vẹn chỉ có chiếc quần đùi, thân người đang ở trần cố ý làm một 
                  việc "khêu dâm" cho Oai.  Ngoài trời đang rớt từng cơn mưa thật nặng hạt. Không khí 
                  thoáng lạnh, làm cho Oai rất thích cái mát lạnh của bầu không 
                  khí này. Oai đắp trên người một cái mền và thư thả đong đưa 
                  theo cái nhịp võng đong đưa từ bàn tay của Trực. Oai bắt đầu 
                  thực hiện cái "tà dâm ý" của mình, một tay cầm cuốn sách văn, 
                  miệng thì bình luận về các bút pháp của đại văn hào Nguyễn Du, 
                  nhưng còn tay kia thì tuột cái quần đùi ra khỏi người, ý là 
                  Trực nằm dưới, tay đưa võng sẽ chạm vào mông đít của Oai. 
                  Thằng Trực tay đưa võng, nhưng cặp mắt không dán vào trang 
                  sách, mà liếc nhìn vào làn da bánh mật của Oai. Nhất là khi 
                  thằng Oai đã tuột quần ra khỏi hai chân, để lộ mông đít cấn 
                  nặng lên những sợi dây gân của chiếc võng mà thân hình loã 
                  trần vẫn còn che đậy bởi một tấm vải chăn mỏng dính. Tay Trực 
                  vẫn cố đẫy cho chiếc võng đong đưa, cho tay mình chạm vào da 
                  thịt của một ngưòi bạn trai học chung cùng lớp. Thằng Oai vẫn 
                  nằm yên trên võng, giả vờ như ôn với anh chàng Trực. Con cu 
                  Oai rất nứng, Oai kéo co một chân lên có ý như kéo chổng cái 
                  mền để cho chàng Trực ta nằm phía dưới trông thấy cu mình. 
                  Trực vẫn ôn bài thơ Kiều với Oai, ghé mắt trông lên thấy Oai 
                  đã trần truồng nằm trên võng đắp một cái mền hé hé, cong chân 
                  đầu gối khoe thân nõn nà trơn tru mịn mượt. Tay của Trực đưa 
                  võng, nhưng chạm vào da thịt mát rượi của Oai, làm con cu nằm 
                  lớp vải độn hai lốt độn lên một khối u. Ðít mông của Oai nằm 
                  trên chiếc võng đang lưới đã lâu và được tay của Trực sờ mó, 
                  va chạm vào nên rất "gợi tình", khiến cho Oai không ngại ngần 
                  gì, xoay mông đít nằm sắp lại cho con cu mình thọt xuống qua 
                  khe đan hình thoi của chiếc võng lưới. Oai đang nằm úp người 
                  xuống chiếc võng, Trực nằm ngữa người trên nền gạch, tay Trực 
                  đong đưa chiếc vòng, vỗ mông đít của Oai, bất ngờ, Oai nằm sắp 
                  lại, nên tay trực đụng phải con cu của Oai, nắm vào. Hai đứa 
                  vẫn im lìm theo từng nhịp võng không có tiếng ru "à ơi" . Trực 
                  thấy con cu cứng cương nóng hổi đang chìa xuống dưới cái võng, 
                  nên nắm lấy con cu áp vào vòng tay mình mà làm cột, lắc đưa 
                  nhịp võng thật đều. Tay nắm con cu của Oai, Trực cứ im mặc cho 
                  tiếng kèo cà của võng mà đưa, thằng Oai khoái lắm, trong thế 
                  nằm úp mặt trên võng, chìa con cu co Trực nắm lấy kép bóp đu 
                  đưa trên võng. Thằng Trực thấy con cu của Oai dài quá, nằm gọn 
                  trong một nắm tay, mà đầu con cu lại lòi ra một khúc, đỏ son 
                  như đầu một con rắn. Trực nắm lấy con cu của Oai rồi tiếp tục 
                  đưa võng. Con cu của thằng Oai vọt khí rất mạnh rớt xuống nền 
                  gạch bông những vệt trắng đục. Thằng Oai vẫn còn nằm đó, hai 
                  tay ghì lấy cái giá võng, hai chân cong dũi níu lấy đầu giá 
                  võng phía sau, lấy thăng bằng cho nhịp võng của Trực ngừng đưa. 
                  Oai hướng mặt xuống, thở dốc và nói với Trực:  -Mày thay nhớt xe đã quá. Ðàn ông con trai với nhau mà, ai 
                  mà không vậy. Ðến lượt tao thay nhớt xe cho mày. Trực chưa có dịp thốt lên những lời muốn nói với Oai, thì Oai 
                  đã xuống võng, nằm đè lên người Trực, Oai đang tuột chiếc quần 
                  đùi của Trực ra khỏi người, ngồi nhìn ngắm Trực đang nằm phơi 
                  thân trên chiếc chiếu. Oai lột luôn cái quần lót sọc đỏ sọc 
                  xanh nhờn nhờn ươn ướt rịn ra từ con cu của Trực. Oai nhìn 
                  Trực không một lời nói vu vơ, bàn tay của Oai bóp lấy con cu 
                  của Trực mà sụt và khẽ nói: "để tao thay việc thủ dâm cho mày, 
                  nằm yên đó mà sướng". Thằng Trực chưa bao giờ rơi vào trạng 
                  thái có người sụt cu mình như vậy. Và đã hứng lắm, khi Oai 
                  khêu tình gợi dục trên võng trong những giây phúc vừa qua. 
                  Trực nằm yên cho Oai bóp cu, tay còn lại của Oai đang gãy nhột 
                  vào hai trứng dái, làm Trực chịu không nữa. Trực muốn rên, 
                  nhưng sợ "tai vách mạch rừng", hàng xóm nghe thấy thì sao. 
                  Trực xịt khí ra, và ngồi chổm dậy, bấu lấy vai của Oai. Trực 
                  hít hà, thở mạnh thay cho tiếng rên của một lần dâm lạc. Hai 
                  đứa tự lau khô những giọt mưa tình còn đọng trên nên gạch và 
                  da bụng của Trực, rồi kéo nhau vào buồng tắm múc gáo nước rửa 
                  cu. Oai cho Trực mượn một cái quần lót khác để mặc vào. Hai 
                  đứa cùng với vòng đạp xe quay đều, cho kịp giờ đến lớp...
 **   *
 Mối tình "thư sinh" của hai đứa con trai cứ âm thầm lặng 
                  kín vỡn vơ như cụm mây trắng trên bầu trơi đã trao cho nhau 
                  những ái ân không màu. Những lúc học ôn ở nhà, cũng là những 
                  giây phút thần tiên cho Oai và Trực càng chấp cánh chim tình 
                  bay cao xa mãi đến tận một chân trời. Ở nơi ấy, chỉ có hai đứa 
                  mà thôi. Oai đang cỡi nốt những gì còn đang vướn bận trên 
                  người, cho thân hình mình phơi trần mình trụi nằm trên chiếc 
                  võng yêu đương cho Trực quỳ sát bên rồi hôn lên da thịt mát 
                  nồng. Trong cõi mây mềm, thiên thai dục ái ấy, Trực ngồi bên 
                  chiếc võng đa tình, với một ánh mắt thật tình ái, sáng rực lửa 
                  của tình trai, mà ve vuốt lên thân người của Oai đang trần 
                  truồng, dũi thân dài trên chiếc võng. Từng ngón tay ve vuốt 
                  lên da thơm, hai tâm hồn Oai với Trực chìm lắng trong một 
                  không gian ngọt mềm chất ngất của ái ân. Thế là, Trực ngắm 
                  nhìn Oai đang nằm trên võng rồi leo lên nằm sắp lên người Oai. 
                  Chiếc võng nhè nhè đong đưa vì hai thân xác đáng quyện lấy 
                  nhau. Họ hôn nhau thật thắm thiết. Họ đang âu yếm ôm chặt lấy 
                  nhau trên chiếc võng tình kẽo cà một lời ru dâm ái. Trực buông 
                  thả thân xác của Oai ra, nằm tựa lưng vào phía kia của chiếc 
                  võng, hai đít mông tựa sát vào nhau, bàn tay của Oai thò xuống, 
                  bóp lấy hai con cu cho thật chặt mà "sụt". Ðít mông của hai 
                  đứa cạ nãy sát hơn, cho nhịp võng lúc lắc, đong đưa. Trực vòng 
                  hai tay ra sau, nắm vào sườn của võng, cho Oai bóp xoa hai con 
                  cu của đôi lứa lúc nhanh hơn. Hai chân của Trực bặm sát xuống 
                  nền gạch làm chuẫn, không dùng chân để làm tư thế đưa võng nữa 
                  mà ghì võng lại, rồi Trực cong người lên, hai đứa vọt khí ra 
                  ra cùng một lúc. Trực khom nhẫy người lên, oằn lưng dài hướng 
                  vê phía bụng của Oai, hai đứa thoát ru những du khúc nghe "hự 
                  hự", khí của Trực vọt ra từ con cu cứng bị bóp chặt bởi vòng 
                  tay của Oai. Con cu Oai cũng phun vòi khí thật mạnh. Tinh 
                  trùng âm ấm chảy ra của hai con cu cạ sát nhau, rớt xuống bụng 
                  của Oai đang nằm ngữa, tựa nghiêng đầu sang mắc võng rồi nhắm 
                  nghiềng mắt lại vì cơn bão thú tình...  Nằm yên bên nhau trên chiếc võng một hồi lâu, hai đứa còn 
                  hơi "ngập ngừng bưóc vào nhà tắm". Bên ngoài trời mưa như thác 
                  đỗ, hai đứa chạy ra ngoài mái hiên trên sân thượng mà tắm nhau. 
                  Oai với Trực đứng dưới cái máng xối ào ào nước mưa mát rượi từ 
                  mái hiên nhà. Cợt đùa bên nhau, vạch cái lưng thun quần ra cho 
                  nước mưa dội từ máng xối rửa sạch hai con cu mới vừa ướt nhờn 
                  dịch khí. Mưa vẫn ào ạt trút xuống, hai đứa giỡn hớt với nhau 
                  rồi kéo nhau vào nhà tắm, hai đứa trầm mình vào cái hồ chứa 
                  nước men gạch trơn sạch rồi bơi lội trong đó. Trực bơi chân 
                  rồi tuột quần mình ra, bơi thân tiến đến Oai đang vun vẫy hai 
                  chân trong hồ nước trong khe, hai tay Oai đang tựa nương lên 
                  thành hồ. Trực vuốt ve lên chân dài của Oai rồi kéo luôn cái 
                  quần đùi của Oai ra. Cái hồ chứa nước trong veo, Oai đang tưạ 
                  lưng vào thành hồ, ngâm mình trong nước mặc cho Trực muốn làm 
                  gì thì mặc ý. Trực tuột được cái quần của Oai ra khỏi người 
                  cho hai đứa truồng trần tung tăng bơi lượn.. Trực bóp lấy cu 
                  Oai đang dài cương dưới mặt nước. Trực ôm chân của Oai vòng 
                  bên bụng, nhìn con đang nứng, rồi nâng mông đít Oai lên, cho 
                  con cu Oai thóp lên khỏi mặt nước trong hồ như con cá đớp mồi, 
                  nhô lên khỏi ao hồ nước đọng. Oai nhích người lên ngồi trên 
                  thành hồ, cho Trực xoa bóp con mình. Trực hôn lên hai háng của 
                  Oai, rồi nút vào dái đang teo nhách vì nước thắm lạnh. Hai đứa 
                  không dám ra khí trong hồ nước chứa dành để xài, nên leo vội 
                  vàng ra sàn, ôm nhau tựa thành hồ, cạ cu, nắn bóp mông đít. 
                  Hai đứa chưa chịu ra khí, nén khí lại, rồi cùng nhau cầm cu 
                  đái vào trong cầu nghe "tỏn tỏn"....  Nắm tay nhau đến chiếc võng, Oai muốn cho Trực nằm lên 
                  chiếc võng tình yêu ấy, sắp người xuống cho con cu thòng dài 
                  xuống. Trực làm theo lời Oai, nằm lên võng xuyên con cu qua 
                  khe lưới và Oai đang nằm ngữa người ra trong khuôn võng, đối 
                  mặt ngay con cu của Trực. Oai dùng tay mình lắc đều nhịp võng, 
                  Trực nằm trên vòng thòng cu xuống quẹt ngang mặt Oai thật đều. 
                  Cảm giác là lạ thật. Oai cứ để cho cu Trực cạ vào mặt, theo 
                  từng nhịp đưa của võng, rồi há họng ra ngậm cu Trực mà nút. 
                  Oai không đưa võng nữa, mà vòng hai tay lên ôm lấy mông Trực, 
                  ghì cho thật sát con cu Trực và họng. Trực nằm trên võng, 
                  nhích mông lúc lắc chiếc võng theo nhịp nguợc chiều đong đưa. 
                  Oai nằm dưới cố bú cu Trực thật mạnh vào họng, rồi nuốt ngon 
                  vào họng những giọt mưa tình từ con cu của Trực vừa trút xuống. 
                  Con cu Trực đã khô ráo đi những giọt mưa tình dục, con cu nhột 
                  nhạt rút ra khỏi miệng môi của Oai và thở rên sau một cơn mưa 
                  ướt đầm niềm lạc thú. Trực đưa Oai lên, ngồi ngang đánh đu 
                  trên chiếc võng lãng mạn ấy, tay đánh vào mông đít, cho Oai đu 
                  đua trên võng, rồi Trực ngưng võng lại, cuối xuống thật gần 
                  hôn lên con cu Oai. Oai gác hai chân mình lên lưng Trực, ngã 
                  thân người nằm ngang trên chiếc võng cho Trực vỗ mông, đánh 
                  đưa từng nhịp võng theo cái bú mớm con cu Oai nằm sâu vào họng 
                  Trực. Hai tay của Trực nắm vào hai đầu chiếc võng, đầu Trực 
                  vẫn cuối xuống bú gọn con cu của Oai nút mạnh hơn. Người của 
                  Oai đã ngã mình xuống nền gạch bông, chỉ có mông đít còn lọt 
                  vào lưới võng. Trực nhã con cu Oai ra, nút vào hai hòn dái, 
                  tay Oai đang chống xuống nền gạch, còn tay kia bóp lấy con 
                  mình mà "thủ dâm". Hai chân vẫn níu vòng trên vai và lưng của 
                  Trực, một tay kia đang chống trên mặt đất, bỗng ghì bấu lên 
                  tóc của Trực, tay kia tự vuốt lên con cu của mình mà thúc giụt 
                  cho máu dâm khí bắn vọt ra mau. Trực vẫn nút lấy dái Oai, mồi 
                  cái bú liếm dái của Trực quá sướng lạ, làm cho áng mây đen 
                  giầng giũ nặng trĩu những hạt mưa mà trút xuống. Cu của Oai 
                  xuất tinh thật mạnh, Trực liếc mắt nhìn con cu của Oai xịt khí 
                  và tiếp tục bú dái cho Oai trút hết những cơn mưa tình vào một 
                  ngày đầu hạ.  **   *
 Ôi tình trai...! Một tiếng gọi từ cõi lòng quá mặn nồng yêu 
                  đương và thốt lên những lời chất ngất như tình yêu của đôi lứa 
                  vào lứa tuổi "hoa học trò"... Oai chạnh lòng đưa bước chân 
                  Trực đi xa từ nửa vòng trái đất. Trực du học ở nơi ấy, mây mùa 
                  thu có đa tình lãng mạn không? Lá có rơi vàng, rụng cho đầy 
                  một mùa thu cho bước chân của một hồn người đang tản mạn... 
                  Oai nhung nhớ Trực, tựa lưng trên chiếc võng tình ngày nao, cố 
                  nuối tiếc nhặt lại những mảnh vụn của tình nồng và lắng hồn 
                  mình nghe quanh quẩn bên tai một lời ru tình vang vọng...  Hết Ký bút, Trịnh Nhựt Ðông
 |