Vợ chồng ông Thuận đi công việc trở về nhà. Bà
Thuận có tiếng là khó tánh, khó chịu nên nhiều người không
thích. Từ lúc thằng cháu ông Thuận ở tiểu bang khác qua đây
tạm trú vì mẹ nó mất sớm còn ba nó sang thuyền khác, nên nhờ
ông em trông hộ con một thời gian,vì nó không thích bà vợ kế
của ba. “Trời ơi! cái thằng qủy chùa Hai, có cái sàn nhà dơ mà nó
cũng không quét.!!”Bà Thuận la lớn rồi lên lầu đóng cửa
phòng cái rầm.
Thằng Hai lật đật chạy ra nói với chú nó:
“Con đang học bài mà! để lát con dọn sạch cho!”
Ông chú nhìn thằng cháu nói:
“Ôi! Mày quét giờ nào chả được!tính Thím mầy…...như dzậy!
hơi đâu lo!”
Tuy nói thế nhưng bản tính vốn sợ vợ nên ông im lặng đi làm
chuyện khác. Ông biết vợ ông, tối ngày la hết chuyện nầy đến
chuyện kia,rất là khó khăn đủ chuyện. Tuy mới trên 34 tuổi mà
làm như già khú đế. Mặt nhăn như khỉ ăn ớt. Từ lúc lấy vợ tới
giờ ông Thuận một lần té bị chấn thương xương sống nên ông
yếu đuối tinh thần lẫn thể xác nên bà vợ được thể làm
nư.Thằng Hai ở đây nó lại không ghét thím nó dù bả la lối
tối ngày,nó chơi trò vờ rất hay,thím nó la đàng nầy nó lẫn
đàng kia cười tủm tỉm.Có lần thím Thuận nó bắt được la lớn:
“Ngỗng đực, bô tao hề sao mầy cười hả!”
“Cháu có cười đâu!” nó chối lây bẩy cái miệng rồi phóng
đi.Tuy mới 15,16 tuổi nhưng thằng Hai cùng dềnh dàng to con.
Ở một thời gian nó biết thím nó tuy la lối nhưng chẳng có gì
để sợ.
Số là hai vợ chồng ông Thuận về Việt Nam chơi một
tháng,nhưng cuối cùng vào giờ sắp đi thì bà Thuận bị bịnh
cảm nặng nên bác sĩ dời một tuần ở lại Mỹ đi sau,ông Thuận
buột lòng lên máy bay một mình.Chỉ một tuần sau thì bà Thuận
trở lại bình thường nhưng bà lại không thích đi nữa nên trả
vé.
Tắm rửa xong bà Thuận lên lầu vào phòng đi ngủ. Nửa khuya bà
chợt giật mình lạnh toát người vì tay chân bà bị trói dang
ra trên giường. Bà tơ lơ mơ suy nghĩ tại sao?Bình thường bà
rất tỉnh ngủ nhưng không biết lần nầy chuyện như thế nầy mà
bà không biết.Bà thật tình run rẩy vì trong phòng có thêm
một bóng đen che mặt hắn đang tiến lại bà.Lần đầu tiên trong
đời cơn sợ hải làm bà líu lưỡi, muốn kêu thằng Hai mà không
được.Bóng đen tiến tới ngồi trên giường nhìn bà rồi chợt đưa
tay sờ vào chân bà. Cảm giác nhanh đến làm bà không ngờ khi
bàn tay của gã lần trong áo ngủ một thoáng đã đến âm hộ. Còn
bàn tay kia gã cầm con dao để lên ngực bà. Hắn mạnh bạo xoa
bóp âm hộ một hồi rồi trườn phía dưới,hắn lấy kéo cắt thật
nhanh quần lót rồi đưa miệng vào bú âm hộ,lưỡi nó liếm láp
thật mạnh vào giữa khe. Chợt một tiếng rên khẻ của người đàn
bà ngân lên. Hắn vẫn cắm cuối bú mớm thật lâu. Hình như bà
Thuận bắt đầu có cử chỉ thở mạnh quằn quại khi có người bú
lồn mình, vì từ nhỏ đến khi có chồng bà chưa được biết. Hắn
vẫn cắm cúi bú cho đến khi dâm thủy tuôn ra lênh láng,tiếng
rên của bà Thuận lớn hơn,bà chợt quên hết.Cơ thể của bà bừng
thức dậy sau bao ngày ngủ yên dưới ông chồng yếu đuối bệnh
tật.Hắn vẫn mãi mê bú và bà Thuận la ú ớ dẫy lên như người
lên đồng.Rồi bà trân người đón nhận một dương vật to lớn đâm
sâu vào âm hộ bà, lúc đầu hắn nắc chậm nhưng càng ngày càng
nhanh mạnh liên tục. Hắn thủ phục lên người bà và miệng hắn
tìm môi bà,không ngờ bà chợt đưa lưỡi ra tìm lưỡi hắn say
mê,mắt bà nhắm, vừa mút lưỡi mông hắn cồn cào nhấp mạnh.Tay
chân bà Thuận như thêm sức mạnh vô song bà bứt dây ôm lấy
nó,cơ thể bà cong gồng lên,bà chưa bao giờ đạt đến tuyệt
đỉnh ân ái nhứ thế,Những thớ thịt rần rần căng ra, cơn sướng
khoái tràn ngập choáng hết cơ thể,âm hộ bà căng phồng hết
mực ngậm lấy một dương vật sung mãn tràn trề to lớn chật
ních nhưng đầy nước tươm ra từ cái khe như vô tận.Khi hắn
rên hừ hừ xuất tinh mạnh thì hai cơ thể đều đạt kích ngất
một lần nữa hắn gục xuống noí:
“Thím!con đây!Xin lỗi thím!”
“Trời! Hai! Tội lỗi quá!” dù la lên bà Thuận vẫn ôm thằng
Hai thật chặt.
Hắn trẫy người dậy hôn lên hai đôi vú bà Thuận nhưng cặc hắn
vẫn còn ở trong lồn bà.
Thằng Thuận đi học về không thấy thím Thuận nó đâu,chạy lên
phòng nó thấy bà đang dọn dẹp phòng nó.Tuy bà Thuận lớn hơn
nó,nhưng ở Mỹ, về kỹ thuật ân ái nó rành rẽ vì học lại
trong sách vỡ và phim ảnh hơn bà Thuận. Từ lúc lấy chồng tuy
ngoài mặt cau có khó chịu nhưng thật ra bà Thuận lại non nớt
trong tình trường. Sau vài ngày bà Thuận mê thằng nhỏ như
điếu đỗ. Thân hình bà Thuận rất đẹp, săn chắc gọn gàn,vú mớm
cao to,âm hô mếp mu đầy đặn nở nang. Ông Thuận vì bịnh nên
không màn đến làm tình.Sau nầy bà Thuận còn ghiền thêm cái
phần bú cặc.
Thằng Hai đến phía sau bà Thuận ôm vào mông đít bà.Bà Thuận
quây lại hỏi;
“A! thằng hiếp dâm mới về hả?”Bà gọi Hai là thằng Hiếp
dâm.Thực ra là đúng bởi vì khi vào ở nhà Chú, nó nhìn bà
Thuận là nó đã mê bà,nên bao nhiều lần bà la lối nó đâu
màng. Chỉ một ít thuốc ngủ nó đã đêm lại cho bà tràn đầy sung
sướng,nhưng chính nó cũng còn tuổi vị thành niên. Cả hai
người đối với xứ Mỹ là không đúng luật.Nhưng làm sao hơn.
Miễn không ai hé môi.Hai thay đồ , cặc hắn cương cứng lõ ra
ngoài,hắn bước tới,bà Thuận nhìn thấy la lên:
“Trời! sao cương sớm thế!”
Chỉ vào dương vật thằng Hai cười nói:
“Hắn thèm lồn rồi thím ơi!”
Hắn lọt trần truồng bà Thuận và chơi kiểu chó.Bà Thuận sướng
quá rên hừ hử.Cắc cớ hắn vừa vỗ mông đít vừa nhấp mạnh như
người sãi ngựa hỏi lớn:
“Sao đụ sướng không trả lời!:
Bà Thuận chưa kịp thì nó vỗ banh bách nắc tới.
“Suớng...sướng...đụ sướng Hai ơi! nữa...mạnh lên Hai...trời
ơi!!!”bà Thuận vừa rên vừa nói,âm hộ bà ra nước lênh láng.
Ở Việt Nam chiếc xe du lịch chở ông Thuận truợc dốc, ông
Thuận bị thương nặng. Bà Thuận tức tốc về Việt Nam, nhưng
không kịp, ông Thuận qua đời. Sau khi chôn chồng xong bà Thuận
về lại Mỹ. Bà cũng rất thương chồng,ông Thuận vốn là người
hiền lành chơn chất.Bà có bầu và sanh thằng con,không ai
nghi ngờ gì. Sau khi sanh nỡ bà còn đẹp hơn xưa. Dĩ nhiên là
thằng Hai sống với bà.Trong một thế giới lớn người ta vẫn
biết nhau,nên bà quyết định đi một nơi ít người Việt.
Thằng Hai có tật ghiền bú lồn.Hắn có thể bú bà Thuận tức là
Thu Liên tên thật của nàng bất cứ chổ nào nếu có thể,nhưng
phần đông là những nơi im vắng đầy chất lãng mạn.Hắn nhẫn
nha quét cái lưỡi sâu vào vùng nhớp nháp giữa hai khe,khi
họt le đỏ ối cương sưng lên là lúc Thu Liên quẫy mình trong
cơn sướng nước từ trong lồn ưá ra là thằng Hai đã hết biết.
Nhìn người đàn bà được bú lồn sung sướng ta mới thấy muốn
nàng đạt cảm xúc cao độ người đàn ông phải biết bú lồn cho
lâu,và cái lồn phải thật sạch.
Nhưng trời lại không cho bà Thuận tức là Thu Liên được yên
lành.Trong một hôm thằng Hai bị đứt mạch máu não,đưa vào nhà
thương thì chết.Thu Liên buồn sầu vô tả.Chôn cất thằng Hai
xong thì nàng buồn nên đi làm một hãng giấy cho khuây khỏa.
Con nàng cũng đã lớn.Thời gian sau Thu Liên bớt sầu vì công
việc không nặng nhọc nhưng vui vì Thu Liên có bạn.Bản tánh
của nàng ngày xưa khó thì nay dễ nên ai cũng quí.Rồi nàng
gặp thằng Bảo làm chung hãng, lúc đầu tưởng là Mỹ đen, nhưng
sau mới biết là cha da đen mẹ Việt.Thân người cao to như lực
sĩ,nhỏ tuổiû hơn nàng, khi gặp thì không hẹn hai người xáp
vào nhau.
Lúc con cặc thằng Bảo lôi ra Thu Liên không ngờ nó to khủng
khiếp.Đúng là giống Phi Châu.Sau chồng, nàng nghĩ dương vật
thằng Hai là bự nhưng đối với Bảo chả nhằm gì.Vậy mà âm hộ
nàng ngậm tuốt ngon lành, cơn sướng tăng mạnh hơn lần nào
hết.Đã nhiều tháng trời không hơi hám đàn ông từ ngày thằng
Hai mất,nhiều khi cơn dâm bùng lên trong cơ thể nàng không
biết làm sao.Ở tuổi 43 người đàn bà phát triển như toàn diện
về thể chất.Thằng Bảo thay thằng Hai làm nàng ngất ngư thống
khoái bởi những trận làm tình mãnh liệt hàm hổ mạnh bạo và
những lần bú cặc mê tơi say đắm dại khờ. Cặc thằng Bảo đen,
cứng to dài đụ dai nên nhiều khi Thu Liên như chết trong cõi
bồng lai.Nhiều khi đang làm việc trong hãng,Bảo ra dấu chỉ
vào hạ bộ hắn rồi chỉ vào hạ bộ nàng lấy ngón tay làm vòng o
ngón tay khác xỏ vào chột chột, là nàng biết hắn muốn đụ.Hay
là hắn gọi điện thoại bảo nàng phải mặc đồ gì đi chơi
tối,thường là những bộ rất sexy khoe của thì hắn thích và
nứng cặc.Sau đo ù hắn bú lồn và đụ nàng một trận tời bời
khói lửa.Hắn thích nhất là những bộ đồ chật mà nàng đưa chim
đưa mu đưa vú đưa ra như mời.Thu Liên không ngờ là nàng lại
hợp với kiểu chơi bạo dạn đó.
Có những trận làm tình nàng rên rĩ la lối từ đầu đến khi hắn
xuất tinh.Bảo khoái quá sướng như mờ con mắt.
Đến khi Thu Liên 55 tuổi thì nghe tin thằng Bảo bịmh ung thư
làm nàng chán nãn .Thật tình mà nói đến tuổi nầy nàng vẫn
còn đẹp và sung sức trong ân ái.Sự buồn khổ làm nàng rơi
xuống chân cầu tuyệt vọng não nề..Nàng nói thầm với trời đầt:
“Lạy Ngài tôi đâu có hại ai sao lại mang kiếp làm người cô
đơn!”
Nhưng rồi nhờ phép lạ thằng Bảo qua khỏi chính các bác sĩ
cũng không hiểu tai sao? Bảo sau nầy có gia đình có con nhưng
vẫn thường xuyên đến với Thu Liên vào những ngày rảnh. Chính
vợ Bảo cũng biết và chấp nhận cuộc chơi ba người nên rất thú
vị.Có lần đi ăn tối với hai người đàn bà trong nhà hàng ,Bảo
đưa tay mò lồn Thu Liên và lồn vợ cùng một lúc,vì trước khi
đi ăn hắn đã dặn hai người đàn bà chỉ mặc váy nhưng không
mặc quần lót.
Trong phòng ăn của nhà Thu Liên, Bảo ngồi dang chân cho Thu
Liên bú cặc.Dù bú cặc Bảo bao nhiêu ngàn lần Thu Liên vẫn mê
mẫn tâm thần.Nàng say sưa bú cho đến lúc hắn chịu không nỗi
cặc phồng to hết cỡ bắn khí lên đầy mặt nàng. Thu Liên sung
sướng đón nhận và nói:
“Cám ơn trời đất cho Bảo qua cơn tai ương!” Thu Liên thầm
nghĩ “Lát nữa đây hắn mà lấy lại sức, nàng lại được đụ một
chầu tơi tả đã đời!”
Hết
Nguyễn Chuối Tiêu.
Cuối hè 2008 Việt USA |