COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK

Coi Thien Thai - Vietnamese Entertainment Network

Please click the banner to support Coi Thien Thai !

Advertisement with Coi Thien Thai for low prices!

TẠI SAO TÔI LOẠN LUÂN
(Truyện Loạn Luân)

Nhà văn Cõi Thiên Thai: Kinh Bích Lịch
E-mail:
[email protected]
Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi truyện

flower

Tại Sao Tôi Loạn LuânNó và tôi thân nhau lắm. Thân nhau từ lúc còn rất nhỏ. Đi đâu cũng có đôi, làm gì cũng có cặp và hay tách rời với bạn bè cùng lứa. Lúc lên Junior High, tôi bị tai nạn xe cộ, nên phải nghỉ một thời gian dài tịnh dưỡng. Tôi ở lại lớp và học chung với nó, nhưng nhờ vậy tôi với nó càng thân hơn. (tôi hơn nó một tuổi).

Lúc lên High School, sự thân thiết đóù trở thành sâu đậm. Đã không ít lần người ta hiểu lầm chúng tôi là tình nhân cũng vì vậy.

Rồi thời gian trôi qua … trôi qua … cho tới năm cuối cùng của High School, tôi và nó nảy sinh tình cảm … Một cái tình cảm đặc biệt khác hơn tình chị em, làm cho chúng tôi sợ, nhưng cũng rất náo nức đón nhận.

Nhớ lại lần đó, chúng tôi bỏ học, nó rũ tôi đi coi phim.

“Phim gì ? Bộ em hông có hẹn với L chiều nay đi bơi sao ?”, tôi hỏi trong lúc đi tản bộ từ trường về nhà.

“Phim gì cũng được. Em hông có hẹn với ai hết … với chị thôi. Cho dù có cũng bỏ”, nó đáp nheo mắt nhìn tôi.

“Em xạo lắm …”, tôi đáp, nhìn nó trìu mến “Chị chỉ thích phim tình cảm nếu em muốn”, tôi nói.

“Cũng được”, nó đồng ý dù biết đi coi phim chỉ là một cái cớ. Mục đích chính là tạo một cơ hội gần gũi với tôi.

Tại sao nó muốn gần gũi tôi chứ ? , dạo đó tôi thường mơ mộng và nghĩ nhiều về nó. Đã đôi lần tôi tự chất vấn : “Chắc nó đã tới tuổi dậy thì, cần một đứa con gái quan tâm tới. Và tôi xuất hiện đúng lúc trong cuộc đời nó ?”.

Rồi tôi phát hiện nó đã yêu tôi. Nó yêu tôi bằng ánh mắt đăm đăm sâu lắng, bằng cử chỉ nhẹ nhàng, chìu chuộng. Nó yêu tôi bằng những cái ôm tưởng như xã giao nhưng rồi mãi không buông. Sự quan tâm của nó đối với tôi càng lúc càng rõ rệt. Tính nết nó tôi rành nhất, một đứa con trai nặng tình cảm, lãng mạn, hơi yếu ớt như một đứa con gái và có cái nét đẹp cũng rất con gái !

Nhưng tôi cứ luôn từ chối tình cảm của nó, gián tiếp và trực tiếp. Thật ra, tôi cũng là một đứa con gái nặng tình cảm, đôi lúc cũng yếu lòng lắm, nhưng lý trí tôi luôn nhắc nhở mình phải kềm chế. “Nó là em trai của tôi đó”, tôi thường thầm nói với mình như vậy. Rồi tôi cũng vượt qua sự cám giỗ đó một thời gian.

Đến khi tôi phát hiện thằng em bắt đầu biết thủ dâm. Nó thủ dâm hầu như không sót đêm nào. Tôi chưa bao giờ thấy ai thủ dâm hết, đặc biệt là nó. Vì nó đối với tôi rất hiền lành. Vậy mà bây giờ …Tôi hay thường nghe nó coi phim bậy bên phòng. Nó hư quá ! Tôi đoán nó muốn gần gũi tôi lắm và sự dồn nén đã đưa nó tới con đường này.

Nhưng lý trí tôi đánh thắng bản thân. Tôi không thể để tình cảm mình buông thả vậy được. Tôi bắt đầu tránh mặt nó, bằng cách vùi đầu vô đống tiểu thuyết lãng mạn của Danielle Steel, nhưng phát hiện rằng mình càng tránh thì càng thấy nhớ nó.

Rồi không biết từ lúc nào tôi phát hiện nó rình tôi tắm. Tôi nhớ lần đó, chỉ vì tò mò tôi lén vô phòng nó điều tra (Tôi nghi là nó đã bớt yêu tôi). Tôi mở máy VCR lên và điếng mình khi thấy người trong video chính là tôi. Nó rình tôi bằng cách đặt máy quay phim lén trên trần nhà. Vậy mà tôi còn tưởng cái máy “smoke dectector” (máy canh khói) do nó gắn. Còn đáng giận hơn khi biết nó đem cái đoạn phim đó bỏ lên Pal-Talk cho mọi người coi. Quả thật tôi không hiểu, tại sao những người trên mạng lại thích sex và có thể chia sẻ cho nhau coi một cách thoải mái đến như vậy.

Tôi giận lắm định sẽ chửi cho nó một trận và méc ba má, kể hết ra những chuyện nó ngầm yêu tôi, rồi sỉ nhục tôi ra nhưng rồi tôi đã không khống chế mình, cũng như thuở còn nhỏ quá nhút nhác mới bị người ta xâm phạm tình dục. Tôi quyết định im lặng như không có chuyện gì xảy ra suốt mấy tháng liền.

Rồi tôi lại phát hiện nó hay nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ, bạo dạn hơn và mãnh liệt hơn. Nó bắt đầu làm tôi thấy xao xuyến, hồi hộpï. Hình như có cái gì liên hệ mật thiết giữa tôi và nó, thật không hiểu nỗi !

Một lần nọ, không biết có phải cơ hội tới với chúng tôi hay không, (tôi và nó đã ít xã giao từ mấy tháng qua) tôi bị cúm, nhờ nó tới massage cho đỡ nhức đầu, rồi ngủ thiếp đi vì 2 viên Tylenol hơi mạnh. Trong mơ màng, tôi cảm giác nó sờ xuống vùng ngực tôi. Nó hành động một cách khác thường, có chủ tâm, nhưng lại vô tình tạo cảm giác khá nhiều đối với tôi. Đến khi tôi khẻ trở mình, nó mới rút lui, rồi lẳng lặng bỏ đi. Tôi vờ làm ngơ, như không hay biết.

Nhưng tối đó, tôi cứ không sao quên được cái cảm giác nó mang tới cho tôi. Cảm giác như cơn gió ùa vô ngưỡng cửa một cô thiếu nữ, rộn ràng, phơi phới.

Cũng đã nhiều đêm lắm rồi, tôi mất ngủ. Vì nó. Tôi sợ lắm, sợ không biết phải làm gì để ngăn cản nó, hay sợ chính mình không cản được mình.

Gần đây, tôi lại càng không hiểu. Có nhiều sự bức xúc trong cơ thể thật khó tả. Con gái nào khi yêu cũng vậy sao, tôi thường hỏi. Lắm lúc lại bị nóng nực (nên tôi hay ngủ truồng là một trong hai lý do) Nhiều mộng mơ cũng là sự đổi thay lúc đó.

Tại Sao Tôi Loạn LuânTôi nhớ trong một lần gặp nó ở cầu thang, tôi đang bợ rổ đồ dơ. Nó cần chìa khóa nhà, tôi chỉ nó lấy từ túi quần tôi. Nó “vô tình” lại sờ vô trong, gần như chạm tới bẹn. Vậy mà tôi cũng làm lơ. Không biết mình đang nghĩ gì . Tôi biết chắc chắn nó cố tình ! Nhưng im thôi. Vậy mà im cũng không được bao lâu, tôi quyết định đối chứng với nó. Tôi hẹn nó ra một quán nước, nói cho nó nghe: “Chị biết hết rồi, em sống buông thả lắm chị sợ em hư. Em am hiểu về sex cũng là chuyện tốt. Coi như biết để không bị chết vì thiếu hiểu biết, nhưng biết để sa đọa và đam mê quá sẽ trở thành một căn bịnh. Gọi là bịnh ám ảnh tình dục. Chị sợ lắm”.

Nó nghe tôi nói một tràng thật dài, cuối cùng chỉ nói một câu: “Chị biết được hết càng tốt, em khỏi phải nói ra. Từ nay trở đi, em sẽ chủ động với chị … Còn bây giờ mình về !”.

*
*   *

Chúng tôi bước vô rạp lúc quảng cáo đang chạy. Khung cảnh có vẻ hơi tối tăm. Tôi cởi áo khoác đưa cho nó cầm tạm, rồi cả hai hướng về một phía cuối dãy, ít người ngồi. Như đã có dự tính trước, chúng tôi cố tình xích sát nhau. Nín thở và chờ đợi cái gì sẽ xảy ra giữa tôi và nó?

Khi cuốn phim chiếu được 5 phút, tôi thấy nó nhẹ nhàng lài người qua, (tôi ngồi bên phải), đặt bàn tay lên đùi tôi. Tôi để im, nó cũng để im, sợ có người nhìn thấy.

Tại Sao Tôi Loạn LuânMột lúc sau, nó mới dám xoa nhè nhẹ lên củng tôi. Hai đứa như nín thở, ngầm hiểu ý. Rồi nó kéo củng tôi lên, sao cho đủ đặt bàn tay vô trong đùi. Tôi cứ vờ đi và xích gần tới phía nó. Phải nói là lúc đó toàn thân nổi đầy da gà !

“Coi chừng người ta nhìn”, tôi thì thào, thầm đồng ý với mưu đồ của nó.

“Hông sao đâu”, nó đáp, chỉ cái áo khoác “Để nó lên đùi đi !”. Tôi làm theo lời nó. Lúc đó tôi cảm giác mấy ngón tay nó run run rà lên rà xuống, nửa như khều nửa như móc.

Dù là chung quanh tối tăm, nhưng tôi vẫn thấy chưa yên tâm, “Chị sợ có người thấy”, tôi nói, hơi chúi đầu về phía trước giả vờ như đang uống nước.

“Lo gì”, nó thì thào. “Kín rồi! Ai biết”

“Chị sợ thấy thiệt mà … coi chừng !”, tôi nói trong khi thấy một người tiến gần tới phía chúng tôi. Nó liền rút tay về. “Một lát nữa ?”, nó hỏi. Tôi gật đầu chịu.

Chúng tôi ngồi im một lúc khá lâu, tâm hồn trống rỗng. Lo lo, nghĩ ngợi.

Khi mọi người bắt đầu ngồi đầy chung quanh, phim đang lúc đoạn hay. Âm thanh sôi nổi. Nó từ từ nhích cùi chỏ qua chạm vô bầu vú tôi.

“Đừng !”, tôi lí nhí thúc vô hông nó. Liếc mắt nhìn. Nó im, rồi đặt tay lên vị trí cũ trên đùi tôi. Tôi không nhúc nhích, trong khi nó mân mê.

Lúc phim chiếu được nửa phần, nó lại lòn tay dưới cái áo khoác sờ vú tôi. Nhưng cái áo ngực đã cản hết một phần. Tôi bèn lòn tay kéo cái áo xuống cho nó, thầm trách mình sao dễ dãi quá, rũi ro bị ai thấy thì quê chết! Nhưng nhìn quanh, tôi để ý mọi người có lẽ chú tâm vô đoạn phim hấp dẫn, nên thấy yên tâm hơn.

Nó biết tôi đã bật đèn xanh nên rón rén lòn tay ra sau lưng tôi, mở luôn nút áo ngực. Tôi thùn người xuống cho nó khỏi phải ngướn cao. Từ từ như con rắn rình mồi, nó nhẹ nhàn ướm vô phần ức. Tôi nghiêng người qua cho nó dễ dàng tìm lấy đầu vú. Nó níu lấy, vặn vẹo trong khi tôi nín thở, mười ngón tay co quíu, bám vô tay ghế. Rồi suốt 15 phút sau đó, nó không ngừng hoạt động, làm tôi nóng bừng lên.

Đến khi nó lấy tay ra, tôi trở mình lại, bỏ chân vắc chéo qua. Tôi mới hay đáy quần ướt mem. Vội nghiêng mình sửa tướng cho đỡ mỏi lưng, tôi lại thấy nó lòn tay qua, mở phẹt-ma-tuy và cho tay vô sì-líp. Tôi lui về, dựa lưng vô ghế, hai chân đẩy sang hai bên. Đồng thời, tôi thụn bụng xuống cho bàn tay nó lọt vô trong. Ở đó, nó mơn trớn trên vùng lông, rồi dùng ngón trỏ và giữa kẹp nhẹ ngay mòng đóc, cùng lúc co dũi hai ngón kia, vạch ra hai bên.

Thật là thằng em quá quắc !, tôi nghĩ bụng, suốt ngày chỉ học từ ba cái phim bậy bạ, nên cái gì cũng biết.

Khó khăn lắm tôi mới ngồi yên. Lâu lâu nó cứ liếc nhìn tôi rồi mỉm cười. Mồ hôi tôi đổ ướt hết lưng, có lúc gần như sướng tới cực điểm. Nếu không phải ráng kềm chế, chắc phải nấc thành tiếng !

Sau khi phim hết, chúng tôi ra bãi đậu xe. Xe nằm trong một góc vắng và tối. Nên chúng tôi có dịp tiếp tục công việc bỏ dỡ giữa chừng trong rạp.

“Chị nghĩ …ở đây hay chỗ nào khác?”, nó hỏi trong khi đưa bàn tay úp vô ngực tôi, mà mặt không dám nhìn thẳng. Tôi không phản ứng vì cũng không biết phải phản ứng cách nào.

Lúc đó, tôi lại nghĩ : Tại sao mình là chị nó lại không can ngăn nó, mình sao hư quá! Nhưng rồi tôi lại đáp với nó một cách thụ động: “Đi đâu cũng được. Chị hông biết … Em quyết định đi”.

“Em biết một chỗ … nhà nghỉ đó”, nó nói.

“Motel à ?”, tôi hỏi. “Còn chỗ nào khác hông ?”.

“Hông !”, nó đáp.

“Thấy hông tiện lắm”, tôi thở mạnh, ngẫm nghĩ, nhưng đầu óc trống rỗng.

“Em thấy chỗ đó hông ai dòm ngó”, nó nói.

“Chị vẫn sợ!”, tôi đáp vậy, nhưng không có ý từ chối.

“Chị sợ gì. Em vô mướn cho. Mướn xong rồi chị đi ngõ sau. Ai thấy đâu mà chị sợ”, nó trấn an tôi. Tôi im lặng suy tính.

“Nhưng thôi … Chị quyết định đi”, nó nói rồi buông tay ra khỏi ngực tôi có vẻ hơi giận dỗi.

“Vậy, em muốn tới motel. Em có chắc là hông ai dòm ngó ?”, tôi do dự.

“Được mà, em cam đoan”, nó đáp, quay qua nhìn thẳng vô mắt tôi quả quyết.

“Nếu lỡ có người phát hiện thì tính sao ?”, tôi vẫn còn lo lắng hỏi.

“Có sao …., chị cứ nói chị em mình tới đây đặt phòng dùm bạn … bạn chị, chị Phương hông phải hôm nay tới Cali sao”, nó giải thích. Tôi ngẫm nghĩ thấy có lý.

“Có gì thì em thay mặt chị trả lời đó. Chị sợ chị run quá nói dóc hông được”, tôi dặn dò.

“Vậy mình đi hén”, nó nói và chồm sang tôi kéo đầu tôi về phía nó, hôn vội một cái. Tôi hơi giựt mình vì thái độ sỗ sàng của nó, nhưng không tỏ vẻ phản đối.

Rồi nó đề máy xe (nó mới đậu bằng lái), lái ra khỏi bãi đậu và hướng về khu nhà nghỉ gần đó.

Lúc trên xe, tôi nhớ lại chuyện nó hôn tôi vừa rồi bèn nói, “Vừa rồi chỉ là thường thôi hả, hông có ý gì khác ?”.

“Thường và bất thường sao hả ... Em thích hun chị vậy !”, nó đáp, “Dù cho chị là chị của em”, đưa tay sang đặt lên đùi tôi.

“Chị hông biết nữa ...Chưa bao giờ em hun chị kiểu đó”, tôi nói.

“Vậy coi như lần đầu. Lát nữa, sẽ có lần thứ hai và hàng trăm cái sau đó”, nó cười khì, còn tôi nghe nó nói chỉ biết ngồi im.

Khi chúng tôi ra xa lộ, nó lại nhích bàn tay nó vô trong củng tôi. Nước nhờn từ đáy sì-líp bây giờ đã khô quánh. Nó lại định kích thích cho tôi ướt hay sao, tôi nghĩ. Cảm thấy cứng hết mình, nhưng không dám nhúc nhích.

Đầu óc thì quay cuồng lên, tôi dựa đầu ra sau ghế, thừ người xuống. Thật không ngờ mình sắp làm một chuyện tày trời với đứa em ruột. Mình đang nghĩ gì vậy, tại sao tình dục mình lệch lạc quá. Bác sĩ nói đúng rồi. Sợ quá, nhưng công nhận chuyện này nó kích thích mình làm sao. Trái tim tôi như nhảy ra khỏi lòng ngực. Hí hoáy, tôi đưa tay mở cửa cho lớn hơn, hy vọng mình sẽ tỉnh táo ra.

Gió từ đâu lùa vô, mơn man trên tóc, chúng tôi có vẻ nóng lòng nên không ai nói với ai thêm câu nào suốt đoạn đường.

Khi chúng tôi đậu xe trước cửa motel, nó nhanh nhẹn bước vô trong như một người thành thạo mướn phòng, còn tôi nhác nên chỉ ngồi ngoài chờ đợi.

Sau khi nó lấy thẻ phòng, chúng tôi lái vòng qua một cái cua để đậu xe trước cửa. Nó bước vô trong, mở đèn rồi ra hiệu cho tôi đi vô. Tôi hơi do dự, sợ sệt vì sợ bị bắt gặp. Nó biết tôi còn nhác nên đi nhanh ra, nắm lấy tay tôi kéo vô.

Vô trong phòng, đóng cửa rồi mà tôi vẫn còn run, chẳng biết làm gì. Trong khi nó bước tới cửa phòng tắm mở đèn lên, rồi trở ra tắt đèn phòng ngủ, tôi bước lùi rồi ngồi xuống giường. Hồi hộp, lo lắng.

Căn phòng gần như mờ ảo đủ để tôi nhìn thấy nó đang từ từ mở các nút áo.

“Chị có định cởi …”, nó hỏi nhỏ rồi bước chầm chậm về phía tôi.

“Sao chị hông cởi đi !”, nó nói. “Ừ, từ từ … chị cởi liền …”, tôi đáp, nhìn qua nó.

Vừa đi nó vừa cởi luôn sợi dây nịt. Tôi run quá, nhưng kích thích muốn vỡ tung lòng ngực. Cũng không ngờ tôi bắt đầu cởi áo ra thiệt, trong khi nó đứng lại chờ đợi và nhìn tôi từ trên xuống dưới.

Đến khi gần như chỉ còn bộ đồ lót thì mới hay nó cũng trần như nhộng. Dưới ánh sáng lờ mờ, tôi chỉ thấy giữa đùi nó một khúc thịt lồ lộ đứng thẳng. Lần đầu tiên trong đời tôi thấy dương vật của thằng em phát triễn toàn vẹn như một người đàn ông. Thân thể chắc nịt, thật khác hẳn lúc ngày xưa!

Và mạnh dạn chưa bao giờ thấy, nó bước tới nắm lấy tay tôi kéo đứng dậy, rồi ôm choàng tôi, lòn tay bóp nhẹ vô bầu vú. “Em chưa thấy ngực ai đẹp như của chị”, nó thì thào trong khi tôi run run để tay lên vai nó, cảm giác rợn hết châu thân.

“Em hun chị được hông ?”, nó hỏi. Tôi gật đầu. Nó bèn từ từ cúi xuống ngậm vô đầu vú tôi. Lần đầu tiên nó làm vậy. Tôi giựt bắn người, ngạc nhiên vì tưởng nó hôn miệng nào ngờ nó quá sổ sàng. Nhưng phải nói cảm giác tê cứng đột ngột rất lây lây.

“Chị đừng nhúc nhích”, nó nói. Tôi ráng đứng yên, nhưng khó quá. Cơ thể mình bây giờ không nghe lời mình nữa rồi. Tôi đành phải bóp chặt lấy vai nó để giữ yên, trong khi nó liếm láp.

Đôi lúc nó nút nhẹ làm tôi thấy choáng váng. Hai chân muốn khuỵu xuống. Trong vô thức tôi lòn tay tìm lấy tay nó đặt lên ngực bên kia cho nó bóp. Nó bóp được mấy cái thôi thì thình lình hạ xuống bẹn tôi.
Lúc đó quần lót tôi đã ướt đẫm. Nó xoa xoa vài lần rồi đưa tay xé mạnh. Chiếc quần lót rách tẹt ra một bên. Tôi kích thích đột ngột, nhưng thích thú vô cùng ! Tôi nấc mạnh trong cổ họng. “Ư … ư”

Rồi tôi cứ ngồi im đó theo thời gian, nhìn thấy đầu nó nhấp nhô trước ngực. Lâu lâu, tôi bóp vai nó chặt hơn, lắng nghe từng dòng chảy của ngực và âm đạo trôi vào cõi thiên thai.

Một lúc sau, nó ngẩng đầu lên, đẩy nhẹ tôi ngồi lên giường. Nó dìu tôi nằm nghiêng xuống, trước khi kề môi ngậm chặt vô lưỡi tôi. Tay nó thì vẫn không rời khỏi ngực tôi.

Tại Sao Tôi Loạn LuânLúc nó chồm lên và đặt miệng nó lên đầu nhũ hoa nút nhè nhẹ, tay nó cũng bắt đầu rà xuống, rà xuống và dừng ngay ở bẹn, nửa như xoa tròn nửa như muốn ấn vô, làm tôi ghét nó ghê !

Sau vài phút, nó nhận ra tôi đã ướt. Nó đưa ngón tay lên miệng nút một cách ngon lành ngầm có ý chọc ghẹo tôi. Rồi trườn nhanh xuống đùi tôi, nó kéo dạng chân tôi ra, và đặt nhanh đôi môi nó vô cửa mình.

Tôi ngửa đầu ra, nấc lên một tiếng. Rồi thì tôi cong cớn, quên hẳn mình là ai, quên hẳn người đang thỏa cho mình là ai.

Đến khi không còn kềm chế được nữa, tôi ào tới cực điểm. Lần đầu tiên tôi đặt khoái cảm trước mặt nó, thật quê lắm chứ. Nhưng nó mà dùng lưỡi đánh hoài lên mòng đóc, mấy ai chịu được hơn 5 phút !?

Tôi nằm đó nghỉ mệt. Nó cũng nằm nhoài giữa hai đùi tôi thở hổn hển. Đoạn, nó chồm lên và đè tôi ngửa ra. Nó hôn lên miệng tôi. Hôn một cách cuồng dại như chưa bao giờ được hôn. Vị mằn mặn lịm vô trong lưỡi, âu là chất nhờn vừa mới tiết ra còn đọng lại trên môi nó thấm qua cuống họng tôi. Dễ chịu làm sao ! Tôi dang mình thả lỏng. Thời gian như đang đứng im tại chỗ.

Còn nó, nó quỳ ở giữa hai đùi tôi, nhìn len lén vô mặt tôi thì thào, “Em … đại đó nhen ?”, dù là nó đã thừa biết tôi đã cho phép nó “đại” tôi từ khi bước vô phòng rồi.

Tôi không trả lời nó, chỉ nuốt nước miếng và nằm im cho nó tùy xử lý.

Tại Sao Tôi Loạn LuânRồi nó lòn tay xuống bắt lấy dương vật đặt nhẹ lên mặt âm hộ, từ từ ấn vô. Cảm giác đầu tiên khá chặt, nhưng nước nhờn giúp cho nó và tôi thấy tiện lợi hơn.

Càng lúc càng đi sâu. Có lúc nó ngưng ngang vì phải lấy thế và dùng thêm sức. Khi ấy tôi thấy mình bị nong ra khá nhiều, nên hai chân tôi cứ muốn banh ra và giơ cao lên.

“Đau hông chị?”, nó hỏi trong lúc hạ mình xuống cho ngực chạm lấy ngực tôi.

“Đau lắm, nhưng dễ chịu”, tôi đáp, ôm chặt lấy lưng nó vì tôi cảm giác ôm chặt như vậy sẽ thích hơn.

Sau một lúc ngâm mình trong âm đạo, nó bắt đầu nhịp khẻ. Ra và vô. Tôi cảm giác có chút hụt hẩng, lo lắng, bàng hoàng nhưng hòa lẫn sự dễ chịu, xao xuyến và lâng lâng.

“Sao vậy ?”, bỗng thấy nó ngừng, tôi liền hỏi.

“Hông, em muốn nghỉ một lúc …”, nó đáp.

Tôi ngạc nhiên nhìn nó dò hỏi. Nó im trong tít tắt, rồi thú thật với tôi, “Em sợ em … sợ em xuất tinh … Sướng quá em chịu hông nỗi … Chỉ được … được với chị thôi em như … chị biết đó … hông làm cũng ra”.

Tôi cười khi nghe nó nói. “Em cứ từ từ đi. Chị hông cần gấp lắm. Chị xong rồi … chị chờ em được”.

Nó gật đầu, nói : “Em chỉ tiếc nếu xong quá sớm thôi”, rồi nó nằm xuống ôm tôi chặt cứng.

Tôi vuốt lưng nó một lúc lâu, đến như đã đủ thời gian cho nó làm quen với cảm giác trong mình tôi.

“Còn một chuyện này nữa, em chưa … chưa nói cho chị biết”, nó thình lình ngẩng đầu lên nói.

“Chuyện gì”, tôi hỏi.

“Không hiểu sao cái của em không … không cứng được lâu”, nó nói. “Để một lúc tự dưng … xuống”.

“Ý em nói nó … nó bị xìu”, tôi nói. “Vậy tại sao … chị làm gì biết”.

“Không sao hết. Chỉ cần em bỏ cái này vô”, nó nói. “Nhưng em nói trước sợ chị sợ”.

“Bỏ cái gì”, tôi nói.

Nó bèn lấy ra một cái vòng xoắn bằng cao su dẽo. “Cái này”, chỉ và nói. “Kêu là ‘cock ring’. Có nghĩa là vòng đeo vô”.

“Vòng đeo gì vậy ?”, tôi hỏi. “Để làm chi ?”.

“Tại em dễ bị xìu. Người ta nói tại động mạch bị lỏng”, nó nói. “Mang nó vô để giữ cho máu không dồn mất”.

“Chị không biết … không rành”, tôi nói. “Nhưng em có chắc là người ta nói đúng”.

“Đúng. Em thử rồi … Được !”.

“Em làm sao … miễn được thôi”, tôi nói

Vừa dứt lời thì nó nhoài người lên, quay lưng lại hướng tôi và húy hoáy làm cái điều nó muốn làm. Tôi tò mò định chồm qua nhìn nó thì nó mắc cỡ quay qua hướng khác. Một phút sau nó quay lại, tôi chỉ kịp nhìn sơ qua, dương vật nó căng hết cỡ, gân nổi thành quầng bao quanh. Tôi định bụng sẽ cản nó lại vì tôi nghĩ làm vậy nguy hiểm cho nó lắm, thì nó đã trườn lên người tôi, đè tôi xuống. Rồi nó lèn giữa hai đùi tôi, nhoài dương vật cứng ngắt vô cửa mình. Tôi ưỡn mình ra đón một cách thụ động.

Khi dương vật đã vô hơn được 3cm, nó bắt đầu nhịt nhựa trên mình tôi, nhẹ trước rồi đều đặn sau. Rướng vô từng khấc thịt của cơ âm đạo. Được mấy nhịp, nó nắm lấy hai chân tôi dang sang hai bên. Đặt lên vai nó, rồi chỏi hai chân xuống, nó dồn đầu lên phía trước hí hoáy, hì hục.

Tôi nghe hơi thở nó trở mạnh mà quên rằng mình cũng đang hổn hển. Một phút trôi qua thật lẹ, chúng tôi xiết chặt nhau theo cảm tính của cơ thể. Khi sự hứng khởi tăng dần, tiếng rên của đứa cũng lớn theo và đều đặn như một điệu kèn khàn.

“Chắc em ngưng một lát … chịu … chịu …hết nỗi”, nó thình lình lại ngưng, hì hục thở bên tai tôi. “Làm kiểu này chắc bung sớm quá!”.

“Đừng … tiếp đi … em đừng ngừng!” tôi nói được một vài tiếng và bóp lấy mông nó ấn xuống. “Tiếp … tiếp”, tôi rên hư hử.

Nó rạp người xuống ôm chặt tôi để cản tôi lại. “Chờ em một chút. Chút nữa thôi”, nó hổn hển.

Nhưng tôi cứ ưỡn ẹo, kích thích nó bằng tay chân và lời nói: “Chị ra … ra … ra … em ơi, chị ra … đừng ngừng … EM ƠI … ĐỪNG NGƯNG”, tôi rên lớn rồi quắp chặt lấy mông nó ấn sâu vô.

Không hơn 2 giây sau tôi nghe tiếng nó gừ.

“Em ra … ra … ra … CHỊ ƠI …. ƠI … ƠI … EM MUỐN CHỊ QUÁ ! MUỐN CHỊ QUÁ !”.

Trong tít tắc, tôi nghe từng đợt một bắn thẳng qua người tôi tưởng chừng kéo dài hơn 10 giây. Ấm và nóng.

Cứ nghiến chặt lấy thân thể tôi như vậy, thân thể nó bắt đầu dịu xuống như cái bong bóng xì hơi. Tôi lại xiết mạnh nó vô lòng. Rồi hai chúng tôi buông thỏng ra, thở hào hển. Hả dạ.

Nó tiếp tục nằm trên mình tôi như vậy thêm một lúc lâu, dương vật còn ngâm dưới bụng tôi. Cả hai mệt đừ như sau một cuộc đua tiếp sức, không buồn nói một câu.

Khi nó nhoài người xuống nghỉ, toàn sức nặng của nó đè lên người tôi nặng trĩu, thở đều đặn. Tôi đưa tay vuốt đầu nó cho tới khi nghe thấy tiếng ngáy ngủ ngon lành bên tai. Tôi cũng muốn thiếp đi vì mệt.

Lúc nó tỉnh dậy, dương vật đã lọt ra ngoài từ lúc nào không hay. Chất tinh dịch còn vương lại vòng quanh đùi, nong nóng. Tôi khẻ cựa mình trong lúc nó chóng hai tay nhổm người lên, rồi nói:

“Tỉnh rồi à. Ngủ ngon vậy”. Nó cười, đẩy tôi day lưng lại phía bụng nó, rồi quàng tay qua nâng niu vú tôi thêm một lút nữa.

“Nhờ vậy mới có thêm sức … Bây giờ, chị tính sao nữa. Cứ như vầy chị có sợ. Hay là … ?”, nó đột nhiên hỏi.

Tôi cắt ngang, đáp : “Em lo là chị mang thai ? Đừng lo chị sẽ uống thuốc ngừa thai, cái loại morning after pill, hông sao”.

“À, quên chuyện đó … “, nó nói. “Em nghe nói uống thuốc này sau khi quan hệ hông cần mang áo mưa tránh thai ? …”
“Ừ”, tôi gật đầu nói.

“Mà chị uống thuốc tên gì vậy ? Em hỏi cho biết”, nó nói.

“Prevene”, tôi đáp.

“Chị rành quá”, nó nói. “Nhưng hồi nảy em hông phải nói ý đó. Em định nói bây giờ chị em mình …quan hệ sao đây … có tiếp tục hiệp nhì hay hông ?”.

“Tiếp tục hiệp nhì … thôi đủ rồi. Nằm nghỉ đi, chút nữa về … để ở nhà đợi”, tôi nói.

“Nếu ba má nói … trả lời sao đây?”, nó hỏi.

“Nói đi coi phim”, tôi đáp. “Coi như hông có chuyện gì xảy ra”.

“Em hông biết có nói xạo được hông. Chuyện đã xảy ra sao coi như hông xảy ra được. Em nói dóc dở lắm”, nó nói.

“Cũng đúng, nhưng trước mặt mọi người em phải đóng kịch thôi”, tôi nói.

“Còn như hông có ai ?”, nó chất vấn.

“Thì … tùy”, tôi đáp.

“Vậy bây giờ hông có ai … coi như tùy em phải hông”, nó nói xong lập tức đưa tay đặt lên bụng tôi.

Tôi xô nó ra, rồi hai chị em nhào ra vật lộn như cái thuở còn nhỏ. Một lúc lâu mệt đừ, nó thình lình hỏi tôi một câu khó trả lời.

“Chị mất trinh hồi nào em hông biết ?”.

Tôi giựt mình, nóng bừng mặt mày chỉ biết ú ớ “Sao em …nói mà hông biết mắc cỡ?”

“Hồi nãy em có để ý …”, nó nói. “Em thấy hông có”.

Một phút im lặng, tôi không biết phải nói sao với nó. Cuối cùng tôi cũng lên tiếng, khi thấy bộ mặt nó có vẻ hơi thất vọng. “Ừ, chị hông còn trong trắng nữa. Nhưng, bây giờ chuyện đó hông còn quan trọng nữa. Mà … hông hiểu tại sao con trai vẫn thích vợ mình còn trinh trong khi lại hông coi trọng chuyện trinh tiết của con gái. Chị thấy ích kỷ quá !”

“Em hông biết em có ích kỹ hông. Mà chị mất hồi nào ? Với ai ? Em còn tưởng ….”, nó nói.

“Sorry em. Chị hông cho em biết trước chuyện này”, tôi cúi đầu ái ngại. “Nhưng mà chị thiệt có khổ tâm”.

“Khổ tâm gì ? Chị chia sẻ với em được mà”, nó an ủi.

Tôi suy nghĩ một lúc lâu, không biết có nên kể cho nó nghe. Cuối cùng tôi nói đại. “Chuyện đó lâu lắm rồi. Lúc chị còn nhỏ”.

“Còn nhỏ. Hồi nào ?”, nó trợn mắt hỏi.

“Hồi đó … hông biết … Em nhớ cái lúc mình mới sang đây hông ?”, tôi nói.

“Sang đây sao ?”, nó nói.

“Lúc mới sang đây. Nhà mình chưa có chỗ ở”.

“Đúng. Mình ở nhà cô chú 5”, nó cắt ngang.

“Đúng. Chị ngủ chung với con Hằng, còn em ngủ chung với thằng Định”, tôi nói.

“THẰNG ĐỊNH LÀM CHO CHỊ ….”, nó chợt la lên.

“Hông phải thằng Định … là chú 5”.

“TRỜI”, nó há hốc miệng. “CHÚ 5. CHỊ NÓI THIỆT … CHÚ 5. CHÚ 5 VỚI CHỊ … CHÚ 5 LÀM CHO CHỊ. CHỊ CÒN CHÚT XÍU THÔI MÀ … CHÚ 5 ỔNG …”.

“Suỵt …!!! Em nói nhỏ thôi làm gì la lớn vậy”, tôi nói. “Ừ, chú 5. Chị hông bao giờ quên chuyện này hết…”

“Em hông thể tưởng được. Chú 5 đàng hoàng như vậy. Thằng chả … FUCK HIM. I don’t know …I should have kicked his ass”.

“Chuyện xưa rồi. Thôi bỏ đi !”, tôi nói. “Bây giờ ổng ở đâu mình còn hông biết”.

“Mà ổng làm sao ? Cách nào ?”, nó hỏi dồn.

“Ổng biết chị ngủ chung với con Hằng. Ổng qua phòng con Hằng thì dễ dàng rồi. Ổng sờ mó chị lần đầu lúc lần đó con Hằng bịnh”.

“Ổng sờ nó trán nó rồi sờ chị luôn ?”.

“Ừ”, tôi đáp.

“Sao chị hông cự ?”.

“Sợ quá còn biết gì đâu ?”, tôi kể luôn. “Có lần chị đi tiểu. Giựt mình khi thấy ổng ngồi hút thuốc trong bóng tối. Sau khi tiểu xong, ổng kêu chị lại nói chuyện. Chị sợ lắm nhưng cũng phải làm theo”.

“Em biết ổng định làm gì chị rồi”, nó nói.
“Ổng nói được mấy câu rồi kéo chị lại ôm. Chị sợ quá trời, chỉ biết đứng như trời trồng. Rồi ổng hun chị. Mùi thuốc khó chịu quá, chị khóc thút thít. Nhưng ổng cứ tiếp tục”.

Tôi im lặng. Thở mạnh. Nhớ lại cảnh đó không khỏi làm cho tôi rùng mình.

“Sao chị hông méc ba má ?”, nó hỏi.

“Méc làm sao. Ổng hâm dọa đuổi hết nhà mình đi. Còn nói nếu chị tiết lộ, ổng sẽ hông tha. Ổng nói ổng có súng”, tôi kể tiếp. “Rồi sau đó, ổng bắt chị phải ra ngoài sau vườn mỗi đêm để gặp ổng”.

“Rồi ổng ‘làm’ chị ở sau vườn ?”, nó hỏi.

“Chưa”, tôi đáp. “Mỗi ngày, ổng làm một chút. Mỗi lần mỗi nhiều hơn. Mới đầu thì hun mặt, hun mũi, rồi sờ mó tay chân bậy bạ. Sau đó, ổng sờ … sờ luôn …”.

“Ổng sờ … sờ chị . Sờ luôn ‘chỗ đó’?”

“Ổng sờ rồi ổng bắt chị cởi đồ ra …Ổng nói theo lối sống tự do ở Tây Phương, sex còn là một sự vui chơi, thỏa mãn cho nhau, sự tự nhiên”

“Đúng là thằng già mất nết mà !”, nó sùng lên.

“Ổng nói gì chị cũng nghe vì sợ mà”, tôi run run kể tiếp. “Rồi ổng hông hun nữa mà liếm. Ổng liếm từ trên đầu chị xuống tới gót chân”.

“Rồi sau đó, ổng … ổng hiếp chị hả ?”, nó hỏi dồn.

“Chưa”, tôi nói. “Chừng một tháng sau đó ổng mới bắt đầu. Trước tiên, ổng cởi đồ ra. Ổng bắt chị sờ ổng. Rồi mấy ngày sau ổng bắt chị làm cho ổng. Làm bằng tay rồi tới bằng miệng”.

“Chị cũng làm theo?”, nó hỏi.

“Làm”, tôi đáp. “Vì hông làm sẽ chết với ổng. Ổng để súng ở bên cạnh mà”.

“Trời, chị khờ quá, thằng chả làm gì dám bắn chị”, nó nói.

“Chị đâu có dè. Bây giờ mới biết. Em biết chị sợ súng mà”, tôi nói. “Lúc đó sợ quá, với lại, mấy tháng bị hành hạ chị đâu còn biết gì đâu. Ổng còn nói có sex nhiều với nhau thì tình cảm sẽ mặn nồng hơn. Ổng nói ổng bắt đầu có tình cảm với chị và mong rằng lúc nào chị cũng phải đổi mới, nếu hông ổng sẽ bị nhàm chán”.

“Rồi chị nghe theo ổng, làm cho ổng hết trước khi, ổng mới làm nhục chị phải hông ?”, nó hỏi.

“Nếu chỉ một lần được dễ dàng thì cũng đỡ”, tôi nói. “Ổng thử hoài mà hông vô được. Ổng thử tới lui tới cả tuần mới được”.

“Chắc là đau lắm”.

“Muốn chết luôn”, tôi nói. “Cái của ông thì bự. Của chị thì nhỏ. Ổng lại dùng sức. Rồi lấy giẻ nhét vô miệng hông cho chị la. Cũng nhờ ổng lấy chai dầu bôi trơn gì đó cuối cùng mới xong”.

“Rồi sao nữa ?”, nó hỏi khi thấy tôi im.

“Lần đầu tiên chảy máu nhiều lắm. Chị sợ nhưng hông dám nói với ai”, tôi bùi ngùi. “Mấy tháng liền cứ như vậy. Hông ai biết. Trừ con Hằng ra”.

“Con Hằng biết à ?”, nó hỏi.

“Con Hằng biết chứ. Nó cũng bị mà, nhưng bị ít hơn”.

“TRỜI, THẰNG CHÓ ĐẺ MÀ. MOTHER FUCKER”, nó tức giận.

“Bởi vậy chị mới … vậy”, tôi cúi đầu, thở dài. “Con Hằng cũng vậy. Rồi may mắn thay gia đình mình dọn đi… Chị vẫn hông hiểu, tại sao sex phải quái đãn và quái gỡ thì sex mới hứng. Đàn ông nào cũng dùng ba cái sex đồ chơi sao, và còn những cuốn phim làm tình tập thể. Chị không thể chịu nỗi”, tôi thở dài “Nhưng …thôi …. chuyện qua rồi cho nó qua luôn đi”.

“Tội nghiệp …”, nó chỉ nói được hai chữ rồi ôm tôi. Hai chị em ôm nhau khóc một chập, vỗ dành an ủi cho nhau tới khi nằm thiếp đi hơn nửa tiếng.

Tại Sao Tôi Loạn LuânĐến khi tỉnh dậy, thấy nó ôm tôi chặt cứng. Hun hít trên lưng. Tôi biết nó muốn hiệp nhì lắm, định từ chối nó vì thấy mình đi ra ngoài khá lâu, nhưng rồi nghĩ sao tôi nằm im cho nó tự tiện. Nó ôm tôi từ phía sau như vậy, rồi không báo trước nó lách người vô giữa đùi tôi, lắc thêm mấy chục cái nữa rồi xuất tinh.

Lần này nó “ra” nhẹ nhàng hơn, nhưng lại nói với tôi:

“Em thấy còn sướng hơn lần vừa rồi. Nhiều khi em nghĩ chị mất trinh rồi tốt hơn. Em không cần phải lo lắng gì nữa”.

Tôi cười, nói : “Em hư lắm! Sợ bị trách nhiệm sao !”.

Và vậy đó, cuộc tình loạn luân giữa chị em chúng tôi bắt đầu diễn ra từ buổi tối đó. Ngày sau, tôi bắt đầu dùng thuốc ngừa thai hàng ngày (nó rất ghét dùng áo mưa) và dĩ nhiên không còn lo lắng chuyện bầu bì gì nữa.

Chúng tôi thường hẹn hò ở motel bất cứ lúc nào có dịp. Còn những lúc bất tiện mà gặp nhu cầu đòi hỏi, chúng tôi lẽn vô phòng tắm, hay đứng lom khom gần cầu thang, trên lầu. Những lúc đó tôi hay thay vô một cái củng, kéo lên kéo xuống dễ dàng. Hễ ba má xuất hiện là lập tức rút lui. Có khi tôi “có tháng”, tôi chỉ chìu nó bằng kiểu hôn hít. Hoặc như không có “nhu cầu” gì hết, tôi lại kể cho nó nghe đầu đuôi chuyện của chú 5 và tôi, chuyện chú uống viagra mỗi khi gần tôi, chuyện ông thích nút ngón chân tôi mỗi khi tôi gác chân qua vai ông, hoặc những chuyện chú lén thiếm 5 mua “sex toy” rồi dấu ở sau sân nhà v.v…

Điều tiện lợi khác nữa là mỗi đầu tháng ba má tôi cũng hay vắng nhà nên chúng tôi có nhiều thời gian bên nhau. Nó hay mang mấy cuốn video loại “incest” (loạn luân) gì đó nó mua từ các website qua phòng tôi, coi rồi ngủ lại. Chúng tôi bắt chước theo y hệt các diễn viên chơi gần như đến kiệt sức. Mệt quá thì thiếp đại tại chỗ cho tới trưa ngày hôm sau.

Những ngày cuối tuần khi ba má vắng nhà, chúng tôi gần như không ra khỏi phòng. Chúng tôi tắt phone, khóa trái và coi nhau như cặp tình nhân trong tuần trăng mật. Hết ngủ rồi thức, mệt đừ hết người.

Các bạn có biết, chúng tôi cố giữ cái bí mật này cũng khá lâu, tưởng như sẽ ở với nhau như vậy tới chừng nào hay chừng đó, nhưng không ngờ (có ai biết trước được chữ “ngờ ?) Sau đó, tôi tình cờ phát hiện ra thằng em có bồ. Nó bắt đầu biết chưng diện, biết hẹn hò và biết nói dóc. Con bồ nó tôi cũng một lần nhìn thấy qua. Cũng xinh lắm. Tôi không trách nó vì một lẽ hiển nhiên rằng, nó đã trưởng thành, nó cần có đời sống tình cảm riêng của nó, chứ không theo mãi chị nó được !

Một lần tôi đối diện với nó, hỏi thẳng về bạn gái nó: “Em quyết định chấm dứt với chị phải hông. Cũng được, nhưng con nhỏ chỉ biết có sex mà thôi, hông sớm thì muộn cũng tìm cách chia tay vơi em. Người ta yêu nhau bằng tình cảm trước rồi mới tới sex sau. Nếu ai đó coi trọng sex, là kẻ đó hông yêu thật lòng”.

Nó bèn trả lời : “Chị chưa gặp người đó lần nào, sao biết người ta chỉ nghĩ tới sex ?”.

Tại Sao Tôi Loạn LuânNghe nó nói như vậy, lòng tôi xốn xang vô cùng. Tôi biết giữa tôi và nó không còn gì để níu kéo. Thế là hết ! Mình với nó chia tay nhau. Đôi khi tôi nghĩ không biết có phải vì mình quá dễ dãi với nó, nên nó mới nhàm chán.

Chia tay như vậy, suốt một tháng trời tôi gần như không gượng dậy nỗi, tưởng như trời đất sụp đổ. Cuối cùng, tôi quyết định tìm đến bác sĩ tâm lý, nhờ chữa trị dùm chứng bệnh lệch lạc tình dục mà tôi mắc phải. Theo lời của y, tôi vốn là một người bảo thủ, nhưng vì bị xâm phạm tình dục từ lúc nhỏ nên đã bị gieo ảnh hưởng xấu trong đầu, mang nặng thành kiến với đàn ông và đời sống tình dục của họ. Có hai giả-thuyết-hậu-quả mà ông đưa ra. Một là khi lớn lên tôi sẽ rất sợ tình dục. Hai là tôi rất thích tình dục, nhưng sẽ bị lệch lạc. Tôi biết mình nằm ở giả thuyết thứ hai, giả thuyết thích tình dục nhưng lại mắc phải sự loạn luân, lệch lạc. Ông còn nói với tôi, có thể sự loạn luân của tôi đã làm cho tôi cảm thấy an toàn, vì người tôi chung đụng dù sao cũng là một người thân quen, người mà tôi có ít thành kiến về tình dục nhất. Cuối cùng, ông khuyên tôi một giải pháp: nên dọn đi nơi khác, hãy để thời gian xóa dịu nỗi đau và hàn gắn vết thương lòng, rồi tôi sẽ tìm gặp một người đàn ông mà tôi không mang nặng thành kiến về tình dục.

Hết

Nhà văn Cõi Thiên Thai: Kinh Bích Lịch

 

Xin các bạn vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai!

Please click to visit Coi Thien Thai's sponsor

(VIETNAMESE STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN)

Join Cõi Thiên Thai's Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who live in Viet Nam)

Subscribe Unsubscribe

Last Update: August 23, 2004
This story has been read (Since August 23, 2004):

flower

This page is using Unicode font - Please download Unicode Font here to read
Web site: http://www.coithienthai.com
E-mail:
[email protected]

Please click on the banners to visit our sponsors! Thank you!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!
Advertise here! Click here!
(This window will be closed in 20 seconds)