| Sau buổi cơm chiều, hai chi em Dung
        vừa
        dọn dẹp, rửa chén bát thì Quan tớị Dung ra tận cửa đón. Nàng vui vẻ kêu em:
 -Hòa ơi, Anh Quan tới chơi nè.
 Hòa ở trong nói vọng ra:
 -Chị ngồi nói chuyện với ảnh. Một chút em ra liền.
 Dung trách Hòa nho nhỏ chỉ đủ cho Quan nghe:
 -Cô bé nàỵ Đã biết anh tới chơi, chuẩn bị từ hồi chiều
        tới giờ mà cũng chưa xong?
 Dung cố tình nói vậy để gán ghép Quan với Hòa, chứ thật ra
        thì Hòa đang mê Dũng, chứ 
        nàng có thì giờ đâu mà để ý đến Quan.
 Phần Dung cũng vậỵ Nàng đã yêu thầm Dũng từ lâu. Nhưng thất
        Dũng có vẻ chú ý tới Hòa nhiều hơn nên nàng tìm cách ghép Hòa
        với Quan
        để
        nàng khỏi mất Dũng.
 Ba má Quan là bạn thân của ba mẹ nàng từ thời còn ở Việt Nam.
        Sau khi mất nước, hai gia
 đình hùn nhau tổ chức vượt biên. May mắn là sau mấy ngày lênh
        đênh trên biển cả, họ được
 một tàu buôn ngoại quốc vớt. Kết quả là hai gia
        đình
        đêù được định cư tại Mỹ.
 Cũng từ đó mà hai gia đình càng thân hơn. Cha mẹ Quan chỉ có
        mình chàng mà thôi. Ông bà cố gắng làm lụng vất vả để lo cho Quan ăn học. Sau mấy năm đến
        trường, Quan lại
        nổi tiếng về môn..ăn chơi. Ông bà cũng có ý muốn
        cưới vợ cho chàng,
        để
        chàng có trách nhiệm với gia đình mà lo làm ăn. Vì vậy, đã
        nhiều lần ông bà bảo
        Quan lái xe đưa hai người
        đến thăm ba mẹ Dung. Kỳ thực là để cho đám trẻ có cơ hội
        gần gủi, tìm hiểu nhau. Và nếu được thì....tiến tới hôn
        nhân. Sau mấy lần tới lui, Quan có ý chê hai chị em Dung, là không có
        hợp "gu" của chàng. Hai chị em nàng cũng cho Quan là có vẻ trác táng quá nên không
        thích. Vì lẽ
        đó mà bặt đi một thời gian không gặp nhaụ
        đùng một cái, tự nhiên Dung lại gọi phone
        mời Quan đến chơị Quan vừa ngạc nhiên vùa tò mò nên cũng đến cho
        biết. Vừ? ngồi
        xuống ghế, Quan đã tự nhiên như người trong nhà, hỏi Dung:
 -Ba má đâu hết rồi Dung?
 -Thường thì weekend ba hay đưa mẹ đi thăm bè bạn. Có khi ở lại
        chơi đến mai mới về. Riết rồi quen, em cũng chẳng hỏi coi hai người đi đâu
        nữa.
 Quan đề nghị :
 -Hay là tụi mình đi chơi luôn chú ở nhà làm cái gì
 -Có lý à, Để Dung hỏi Hòa coi
 Vừa lúc đó thì Hòa cũng ra tớị Nàng đã nghe mẫu
        đối
        thoại của hai người nên không đợi Dung hỏi, Hòa nói luôn:
 -Mà....hai người tính đi đâu đây?
 Hòa hỏi câu đó là nàng cũng có ý ghép Dung cho Hòạ Vì Hòa
        nhận thấy chị mình có vẻ chú
 ý đến Dũng nên nàng cũng lọ Quan nghe hai người nói chuyện có vẻ
        tán thành nên đề nghị
 luôn:
 -Tụi mình đi vũ trường nghe nhạc đi.
 Hòa vỗ tay đồng ý liền. Nàng reo lên:
 -Được đó. Nhưng mà tối nay anh Quan phải lôi chị Dung ra nhảy em
        mới chịu
 Dung phản đối:
 -Hỏng đuơ.c. Quan nhảy với Hòa đị chớ Dung nhảy yếu lắm
 Quan giảng hòa khôn khéo:
 -Đuơ.c tối nay, tôi sẽ tình nguyện làm thân trâu
        ngựa nhảy
        với hai chị em luôn.
 Hoà cố tình bán cái Dung cho Hòa, nên nàng ráng nói thêm một
        câu:
 -Anh phải tập cho chị Dung dạn một chút. Ở nhà tập nhảy cho
        đã. Lúc ra nhảy lại hỏng dám
 nhảỵ
 Quan hối thúc:
 -Thôi được rồị, ai muốn nhảy thì nhảy, ai không muốn thì ngồi
        nghe nhạc. Hai người thay đồ lẹ lẹ đi để trễ.
 Dung bảo Quan ngồi xem tivi chờ hai chị em nàng vào phòng
        sửa soạn.
        Còn lại một mình nơi
 phòng khách, Quan nghĩ thầm:
 " Mới ngày nào hai chị em trông còn quê mùa cục
        mịch mà bây
        giờ mỗi người mỗi vẻ mười phân vẹn mười."
 Dung thì ốm ốm, cao cao y như nhũng model trên tivị Dánh người
        uyển
        chuyển, eo thon, chân
 dài. Cái thứ con gái như Dung đúng là trường túc bất tri laọ
        "Chân dài chơi hoài hông mệt". Còn Hòa thì dáng người tròn trịa, có da có thịt, vú
        đít cái nào ra cái nấy, Nhìn phớt qua là
 biết con nhỏ nàỵ..."điện nước đầy đủ"
 Thôi kệ, hụt con chị thì vớt con em thì cũng đỡ tủi .
        Mà hụt
        con em lại vớt được con chị thì cũng đáng đồng tiền. Mà lỡ....vớt luôn hai chị em thì
        chàng hỏng dám......từ chối. Thật là không uổng một buổi tối weekend. Quan
        vừa nghĩ vùa khóai
        chí cười một mình. Lúc hai chị em bước ra, Quan ngây người. Chàng không ngờ hai chị em
        sau khi lên khuôn lại nhuyễn như vậỵ. Dung mặc chiếc dress dài bằng nhung màu
        rượu chát,
        bên hông xẻ một đường dài, khoe cặp giò trắng phau mịn màng làm Quan phải nuốt
        nước bọt vừa dâng lên trong cổ họng. Chàng thắc mắc:
 "Mình nhớ con nhỏ này hồi ở chung với mình bên
        đảo, chân
        nó ghẻ không. Sao bây giờ lại thơm dữ vậỵ". Rồi Quan ao
        ước "được cái cặp giò này
        mà...vắt qua cần cổ thì dù có chết cũng cảm thấỵ...mát thây: Sau lưng Dung là Hòa, cũng
        đẹp không kém. Chiếc mini jupe màu đen trên bắp vế trắng ngần của Hòạ Chiếc aó thun
        bó
        sát trên ngực làm Quan thấy rõ hai đầu vú nàng cộm lên bên sau lớp
        vảị Quan làm bộ lơ đãng nhìn tivị Chàng biết nếu
        cứ ngó hai chị em nàng một hồi
        chàng sẽ ....không dám đứng dậỵ Tiếng Hòa vang lên, phá tan
        bầu không khí im
        lặng:
 -Thôi đi chớ anh Quan. Cứ lo nhìn .....chị Dung mà hết muốn
        đi
        phải không?
 Quan trả đủa ngay:
 -Nhìn Dung nãy giờ rồị. Bây giờ....nhìn Hòạ
 Quan dù sao cũng là một tay chơi sành sõị, đâu dễ gì một cô
        gái như Hòa mà át giọng chàng được. Hòa đớp chát liền để cho đỡ nghẹn:
 -Chớ hỏng phải từ này giờ anh ngắm chị Dung đến ngẩn ngợ Em
        thấy hết trơn.
 Dung tỏ ra đằm thắm hơn em. Nàng chỉ cười rồi bảo:
 -Thôi, đi thì đi cho rồị Vô đó thiếu gì người đẹp. Tội gì
        ngắm tụi này cho uổng công?
 Ba người cười xòa
        rồi vui vẻ bước ra xe. Không khí vũ trường vào
        đêm thứ Bảy bao giờ cũng 
        rộn rịp. Hầu như mọi người, mọi giới chỉ cần có rủng
        rỉnh chút đỉnh là có quyền hiên ngang
 vào vũ trường, hiên ngang múa may và hiên ngang to tiếng coi
        như chỗ
        không người. Trong
 khung cảnh mờ mờ ảo ảo cuả vũ trường. Quan thấy hai chị em Dung,
        Hòa như đẹp hơn gấp bội.
        Trong lòng chàng càng thêm háo hức. Chờ lúc ban nhạc
        chơi
        điệu
        slow mùi mẫn, đèn đóm tắt hầu như tốt thuị Quan mới
        đứng đậy, đưa tay mời Dung ra
        nhảỵ Dung hơi ngập ngừng. Nhưng nếu không nhảy thì coi cũng không đuơ.c. Nàng vốn
        đã nhảy dỡ, slow còn không chịu nhảy thì chỉ có
        nước....nhảy đực chứ biết
        làm gì bây giờ. Quan ôm ngang eo Dung, đưa
        nàng bằng những bước chân điêu luyện xa gần chỗ Hòa ngồi khuất
        sau mấy cặp khác, Quan mở màng tán ngay:
 -Không ngờ mới một thời gian ngắn không gặp mà Dung....trông khác
        hẳn.
 Dung giả bộ ngây thơ:
 -Khác thế nào hả anh ? già hẳn đi hả?
 - Không! Dung đẹp hơn xưa nhiều.
 -Vậy là hồi trước, Dung xấu lắm hả?
 -Anh có nói Dung xấu bao giờ đâụ Hồi xưa cũng đẹp
        nhưng mà
        bây giờ... càng đẹp hơn. Đẹp mà...khêu gợi nữa.
 Dù trong bóng tối, Dung cũng cảm thấy hai gò má nàng hồng lên,
        vừa thẹn thùng vừa thích
 thú. Nàng mắng yêụ
 -Thôi đi ô ng tướng, chỉ giỏi nịnh đầm.
 Quan thấy coi bộ được, chàng tiến mạnh hơn:
 -Anh nói thiệt mà.
 Vừa nói, Quan vừa xiết chặt vòng tay, cả người Dung áp chặt vào
        Quan. Dung nghe như bủn rủn cả tay chân trong khi nàng cũng cảm nhận
        được bờ háng nàng
        đang
        bị một vật gì cứng
 cứng cạ mạnh. Dung vừa đê mê, vừa hồi hộp, cúi đầu không dám nhìn Quan.
        Thấy nàng không phản đối, Quan càng xiết chặt hơn. Hai người
        như hông còn di chuyển được nữa, chỉ nhích qua nhích lại theo tiếng
        vừa đủ để cho hai thân xác cùng bốc lủa
        như nhaụ Bản nhạc vừa
        chấm dứt. Quan dìu Dung trở lại bàn. Dung đi mà cảm thấy
        bước
        chân mình vướng vướng, rin rít bởi một chất gì như keo đã rỉ ra bên trong chiếc
        quần lót tự bao giờ.
 Hai người về đến bàn cũng là lúc ban nhạc chuyển sang điệu New Wave
        dồn dập. Hòa nhanh nhẹn đứng dậy, lôi Quan trở ra sàn nhảỵ Ngồi lại một
        mình,
        Dung lẩn thẩn so sánh hai người, Quan và Dũng. Cả hai cùng đẹp traị Dũng thì điềm
        đạm,
        lành mạnh nhưng có vẻ hơi nhà quê không đuơ.c lịch lãm bằng
        Quan. Cái sôi nổi bạo tợn của Quan khiến Dung cảm thấy Quan trẻ trung,
        chịu chơi hơn. Nếy lấy
        chồng thì lấy Dũng, nhưng nếu kiếm kép thì nàng thích Quan hơn.
        Dung ngồi nhớ lại việc vừa rồị nàng cảm thấy mặt nàng nóng rang
        lên. Phải công nhận
        là vừa quê vừa sướng. Thôi thì.. nếu Dũng đã yêu Hòa thì cũng
        được. Dung
        chẳng buồn gì. Dù sao thì cũng có Quan. Gã thanh niên sẵn sàng làm
        cho tấ m thân nàng rực bốc cháy.
 Ông Cường trở về sau gần một tuần lễ họp hành liên miên. Ngọc
        ra đón ông ở phi trườnng. Nàng vồn vả: 
        -Anh có mệt không ? Công việc có trôi trải không anh ?
 Ông Cường vừa hôn má nàng vừa trả lời:
 -Cũng chẳng có gì mệt. Mọi sự êm đẹp ca.?nbsp;
 Ông muốn chứng tỏ cho vợ biết là ông vẫn còn sung
        sức, khỏe
        mạnh. Chớ thật sự, ở cái tuổi gần 60 của ông, lúc nào mà không mệt. Ngọc dành
        lái xe đưa ông Cường
        về nhà. nàng săn đón ông từng chút làm ông cảm động ra mặt.
        Ở cái tuổi gần đất xa trời như ông Cường mà có
        được một người vợ trẻ
        đẹp, hấp
        dẫn như Ngọc. Lại được nàng tận tình chăm sóc như.....Cha thì làm sao mà ông
        không mê cho đuơ.c .Trong cuộc sống đang bình thản, tự nhiên người này
        được người kia chăm lo
        hơi quá
        đáng khác thuơ`ng thì hãy coi chừng. Có thể cái
        sừng sắp sửa lú lên trên
        đầu mà mình không biết. Hoàn cảnh ông Cường thì đúng như vậỵ Suốt tuần lễ ông họp hành ở
        Canada thì hầu như
        Ngọc nằm lì bên phòng Dũng. Một người đàn bà khát
        tình bên cạnh
        một gã thanh niên sung sức thì trời có gầm cũng không rời nhaụ Suốt ngày
        đêm, hai người đắm chìm trong khoái lạc, ái ân. Họ chơi nhau đủ kiểụ Hết ông
        leo qua tới bà leo
        lạị Ngọc chơi như để đền bù lại khoảng thời gian đói khát, thèm
        "thằng em" vừa quạ Nàng nghĩ thầm, phải vắt Dũng cho tới giọt cuối cùng truơ'c khi ông
        Cuơ`ng
        trở về mới thôi. Tiếng ông Cường từ phòng khách vọng vô làm Ngọc giật
        mình,
        trở về với thực tại:
 -Suốt tuần nay anh đi, cưng ở nhà có nhớ anh không?
 Ngọc trả lời bằng cái giọng lẳng lơ:
 -Nhớ chứ, nhớ mà...thèm nữa.
 Ông Cuơ`ng cười độ lượng. Ông thông cảm cho nỗi thiếu thốn
        của người vợ trẻ :
 -Thiếu thì bây giờ...bù lại
 Ngọc đùa một câu làm ông đau nhói:
 -Sức anh bao nhiêu mà đòị.....bù
 Nói xong câu đó, Ngọc cũng thấy hối hận. Đó là cái niềm
        đau
        chung của những người cóvợ trẻ. Lẽ ra nàng không nên nói đến. Ông
        Cường cũng
        hơi
        buồn, nhưng làm bộ lơ đi. Vì điều Ngọc nói hoàn toàn đúng:
 -Bộ em tưởng anh hết....... xí quách rồi sao?
 Ngọc vẫn còn áy náy câu nói khi nãy nên nàng vớt lại:
 -Em đâu có biết đuơ.c. Lỡ có bà nào ở bên đó rút hết
        rồi mới thả anh về thì còn
        đâu mà cho em.
 Ông Cường cảm thấy vui trở lạị Ông nghĩ:" thì ra cô vợ
        trẻ ghen bóng ghen gió nên nghĩ vậy chứ đâu có chê ông già." Ông vui vẻ:
 -Anh sẽ chứng minh cho em thấy
 -Thấy làm sao?  Ngọc hỏi lại:
 -Thấy là anh thủ tiết để dành cho em.
 Vừa nói ông Cường vừa lật ngữa Ngọc ra giường, hung hăn nằm
        đè lên Ngọc. Ngọc cười rinh rích trong cổ họng, âu yếm nói:
 -Từ từ, rách áo em hết bây giờ.
 -Ai biểu em hông cởi ra, rách ráng chịụ
 Nói vậy nhưng ông vẫn đỡ Ngọc ngồi dậy, hai tay cởi bỏ
        áo quần nàng với ánh mắt "thành kính". Mảnh vải cuối cùng nhỏ bằng hai bàn tay
        vừa
        rời khỏi bàn chân Ngọc là ông Cường lại vật nàng xuống. Ông dùng hết kinh nghiệm đụ
        đéo của đời ông ra, quyết làm vừa lòng người vợ trẻ .Suốt
        tuần ngụp lặn trong thú aí ân với Dũng, gã thanh niên
        đẹp trai
        khỏe mạnh, Ngọc đã quá
        thỏa mãn. Bây giờ phải ráng mà nằm banh càng cho một ông già
        gần hết xí quách chơi, Ngọc chẳng những không thấy
        hứng thú mà thiếu điều còn bực
        mình nữa là khác. Tuy vậy, Ngọc cũng giả bộ oằn oại, rên la, ôm xiết lấy tấm
        lưng
        già của ông Cường mà cào cấu như điên dại, làm ông
        Cường sung sướng đến lịm
        người. Lòng cảm thấy thương yêu rạt rào người vợ
        trẻ.....thủy chung.
 Dũng vùa ngùng xe, đã thấy Hòa ăn diện thật đẹp mở của
        bước ra.Chàng bước xuống vòng qua của cho Hòa lên, xong trở vào
        xe lái đi. Vừa cài
        thắt lưng an toàn, Hòa quay sang hỏi: 
        -Anh tính đưa Hòa đi đâu vậy?
 Dũng cười cười, hỏi ngược lại:
 -Em muốn đi đâu? Hay là....đi xi nê nữa đi.
 Hòa đỏ mặt, ngượng chín người. Nàng biết Dũng muốn nói tới cái
        chuyện lần trước trong rạp hát. Hòa trách yêu:
 -Vô duyên, anh muốn đi đâu thì đi, Em hỏng biết đâụAnh rủ
        mà.
 Nghe Hòa nói, Dũng biết ngay là cô nàng đã dám cho ăn thua, Dũng
        rào đón:
 -Muốn đi đâu thì đi phải hôn? Vậy thì hỏng có ý kiến ý cò gi
        nghe chưạ
 Hòa cười duyên:
 -Có gì thì em......bắt đền an đó. Đùng có ham.
 Dũng nghe như mở cờ trong bụng. Chàng khoái cái vụ đền lắm.
        Bắt đền thì cũng xong rồi. Dũng lái xe chạy thẳng đên một quán ăn sang trọng dọc bãi
        biển. Chàng dìu ngang eo
        Hòa bước vô nhà hàng như cặp vợ chồng hạnh phúc nhất trên
        đời, Hòa e ngại:
 - Em ăn cơm rồị Vào đây làm chi cho tốn kém.
 Dũng ra vẻ hào hoa:
 -Lâu lâu mới được đi chơi với em một lần mà. Phải
        đi chỗ
        cho đáng chứ.
 Nghe Dũng nói, Hòa cảm thấy yêu Dũng hơn. Nàng có biết
        đâu,
        sở dĩ Dũng đưa nàng đến đây là vì....trên lầu nhà hàng là khách sạn. Dũng gọi
        hai ly ruơ.c, Hòa cản lại:
 -Đừng uống ruơu anh. Một hồi anh còn lái xe mà.
 -Uống với anh một ly thôị
 -Thôi, em sợ say lắm.
 -Giờ nay hai đứa mình không uống cũng saỵ...say tình.
 Hòa cảm thấy hứng chí. Biết là đi với Dũng trước sau gì thì
        nàng cũng mất trinh. Mà không gặp Dũng, Hoà lại nhớ chàng đến mõi mòn. Gái mới lớn
        lại bén hơi traị Tới đâu thì tớị Vả lại trinh tiết là cái chó gì ở
        xứ Mỹ nàỵ Tụi
        con gái trung học mới 13,14 tuổi đứa nào lại không thủ condom, thuốc
        ngừa thai đầy trong cặp. Chứng tỏ là tụi nó đã
        hưởng từ kiếp nào rồị Còn nàng, đã hai mươi mấy tuổi
        đầu
        rồi mà cũng chưa biết cái "củ cặc " nó ra làm sao thì quê quá.
        Đem cái
        "của ngàn vàng" cho người mình yêu, dù
        sao cũng sướng hơn là cho người khác.
 Hòa vui vẻ cụng ly với Dũng, rồi nàng đưa lên miệng nốc mạnh. Ly
        rượu làm cho cả hai ngà ngà saỵ Câu chuyện vui hơn, bạo dạn
        hơn. Dũng nhìn Hòa
        bằng ánh mắt say đắm. 
        Chàng thăm dò:
 -Đi với anh lần này em có sợ không?
 -Sợ thì đã không đi, mà đi thì có nghĩa là không sợ
 -Không sợ thì....mình uống nũa đi.
 Hoà xả láng luôn, tỉnh bơ trả lời:
 -Uống thì uống sợ gì.
 Dũng xoay ra sau, làm dấu cho người bồi mang thêm hai ly
        nữa. Khi Hòa
        uống xong ly rượu thứ
        hai mắt nàng đã lờ đờ. Kinh nghiệm cho Dũng là không nên cho
        đàn bà uống qua saỵ quá say nàng sẽ rủ ra như
        xác chết, chẳng còn vui gì nữa. Nên
        Dũng bảo Hòa ngồi chờ. Chàng xin phép vào restroom. Nhưng kỳ
        thực là chàng đi xuyên qua nhà
        hàng, đến thuê một căn phòng ngay trên lầu. Khi Dũng trở lại, chàng thấy Hòa đã gục
        đầu trên hai taỵ
        Nàng có vẻ đã thấm rượu. Chàng âu yếm cầm khăn ấm lau lên mặt Hoà rồi hỏi:
 -Em có mệt không.
 Hòa cảm thấy choáng váng trong đầu, nhưng vẫn nói
        tỉnh:
 -Có gì đâu mà mệt.
 -Hay là để anh đưa em lên tầng trên hóng gió, và uống ly
        nước
        đá chanh cho tỉnh nhé.
 Sau buổi đi nhảy với Quan về, Dung
        vừa thẹn lại vừa nhớ Quan.
        Nàng nhớ nhất là cái gì cưng cứng đã cọ cọ vào háng làm Dung nhột muốn chết
        đêm ấỵ Đi đâu thì thôi mà về đến phòng là Dung lại nhớ đến cái cảm giác đê mê
        đó.
        Cái cảm giác thật lạ chưa bao giờ Dung được hưởng. Mỗi lần nhớ tới cũng đủ thấy
        đã. Dung càng muốn tìm
        hiểu thêm. Nàng bắt đầu lén lút mướn phim sex vềphòng coị.
        Cứ
        mỗi lần xem là đôi tay nàng không thể nào giữ yên
        được. Nó cứ tự động
        đưa
        lên xoa nắn cặp vú rồi trước sau gì cũng thọc tay vô quần táy máỵ Có lẽ nhờ vậy mà
        tự nhiên người nàng nở nang hẳn rạ Bộ ngực đã vun đầy hãnh diện mà kênh đời
        chứ
        không còn khép nép dưới lớp áo như dạo trước
        nữa. Cặp mắt Dung cũng long lanh, ướt át trông hấp dẫn
        hẳn rạ Hòa cũng vậy, từ sau cái hôm liều lĩnh thủ
        lửa xem
        đàn ông có cái gì mà bạn bè nàng mê dữ vậỵ Thủ rồi nàng mới biết cái đó
        đáng
        mê thiệt. Và cũng như Dung, Hòa trông nở nang hẳn ra, vú đít ngồm ngộm thấy phát mệ Dung
        ngồi ôn lại tùng chi tiết của bản nhạc Slow mà nàng đã nhảy với Quan. Mặc dù là
        nàng nhớ như in trong đầu
        như chỉ vừa mới xảy ra đây thôị Rồi như một phản
        xạ tự nhiên. Dung đến nhắc phone bấm số gọi cho Quan.
        Từ đầu giây bên kia, Quan trả lời bằng một
        giọng ngái ngủ: 
        -A lô, ai đó.
 -Dung đâỵ anh đang làm gì đó?
 -Oh, "hi" Dung, Anh đang nằm...nhớ em đó
 Dung cười thật tươi trong điện thoạị nàng vặn hỏi Quan:
 -Chớ hỏng phải đang ngủ sao? Nghe cái giọng nhừa
        nhựa là em
        biết liền.
 -Ờ, thì nằm nhắm mắt một hồi ngủ quên luôn.
 -Vậy chớ tối qua làm cái gì mà bây giờ anh buồ`n ngủ?
 -Thì đã nói là tối qua nhớ em quá ngủ không được.
        Bây giờ
        mới buồn ngủ
 -Đừng có xạo, hay là tối qua anh đi với cô nào?
 -Quan cười thầm trong bụng, Chàng nghĩ chưa chi mà đã ra giọng ghen
        tương.Quan ởm ờ:
 -Có ai đâu mà đi, Hỏng tin em qua đây coi đị
 Dung muốn lắm nhưng cũng làm bộ từ chối:
 -Thôi, hỏng được em đang bận.
 Quan suýt buộc miệng nói "bận thì cởi ra" nhưng chàng
        ngưng
        kịp. Chàng dò dẫm:
 -Dung đang bận gì đó ? Anh có thể giúp Dung được hôn ? Nhớ em
        quá hà.
 -Dung phải đi đến vài nơi để đưa đồ cho ba mẹ Xong rồi mới
        rảnh được.
 -Tưởng gì. Vậy thôi Dung chuẩn bị đi rồi anh qua đưa Dung
        đị OK?
 Dung làm bộ ngần ngừ một chút rồi mới nói:
 -Ờ, cũng được. Anh qua liền đi nhạ
 Trong khi chờ đợi Quan đến, Dung vội vả nhảy vào phòng tắm.
        Nàng cần phải sạch sẽ thơm tho bởi vì Dung biết chắc là Quan sẽ làm gì....Chiếc xe thể
        thao màu đỏ rượu chát của Quan đưa hai người ra đến xa lộ Quan quay sang hỏi Dung:
 -Bây giờ mình đi đâu đây?
 -Em cũng...hỏng biết đi đâu nữa.
 Quan trố mắt ngạc nhiên:
 -Ủa, sao em bảo là phải đi giao đồ gì đó mà?
 -Ờ, nhưng mà em mới gọi phone lại thì...hỏng có ai ở nhà
        hết.
 Thật sự thì làm gì có đồ mà giaọ Chẳng qua Dung nhớ Quan nên
        kiếm chuyện vậy thôị Quan cũng lờ mờ đoán được tâm ý Dung, Chàng làm bộ nói lãng
        qua chuyện khác:
 -Vậy thì thôi, Để hôm khác anh đưa Dung đi, bữa nay tụi
        mình
        đi chơi luôn nhé.
 -Đi, mà đi đâu mới được.
 -Tùy ý Dung, hay là mình ra phố uống nước.
 -Thôi, Dung sợ chỗ đông người lắm.
 Quan khoái chí. Sợ chỗ đông người có nghĩa là thích chỗ vắng
        người.
        Mà trên khắp thế giới này đâu có chỗ nào vắng bằng....cái phòng của chàng. Quan gạ
        gẫm:
 -Vậy, mời Dung đến nhà anh chơi cho biết. Ba má anh nhắc Dung
        hoàị
 -Ơị...mà ghé nhà anh một chút thôi nghe.
 -OK, ngồi chơi một chút, trời mát anh đưa em ra biển hóng
        gió.
 Chiếc xe thể thao của Quan rẻ vô exit, quay trở lai
        hướng nhà Quan. Bước chân vào nhà Quan, Dung ngỡ ngàng, nàng
        cứ tưởng đâu là Quan ở chung với cha
        mẹ Nào ngờ Quan thuê studio room ở riêng. Trên bàn sách báo, băng video ngổn ngang.
        Quan vừa dọn dẹp để lấy chỗ cho Dung ngồi, vừa nói
        chữa thẹn:
 -Đó, em thấy chưa, nếu có cô nào ở đây thì nhà của
        đâu
        có bê bối như thế nàỵ
 Dung vừa hồi hộp trong bụng, vừa tò mò. Đây là lần
        đầu tiên
        nàng bước chân vào
        căn phòng với một người đàn ông. Quan mở tủ lạnh lấy
        nước mời
        Dung xong chàng lại trên giàn stereo cho nhạc trổi lên. Chàng xoay qua Dung:
 -Sẵn đây để anh dợt cho Dung vài bước. Em nhảy còn yếu lắm
        đó.
 Dung nghe nhắc tới vụ nhảy là má nàng nóng bùng lên. Nàng làm
        bộ cầm ly nước đưa lên miệng cho đỡ ngượng:
 -Tại Dung cũng ít đi chơi nên chẳng cần gì nhảy haỵ
 -Biết vậy rồi, nhưng cuộc sống ở xứ này là phải biết nhảy
        để xã giao chứ em.
 Vừa nói Quan vừa đưa tay tắt bớt ngọn đèn rồi kéo tay Dung
        đứng dậỵ Thường ngày trong những tiếp xúc với mọi người, Dung ít nói nhưng không có nghĩa
        là nàng khù khờ. Mà ngược lại Dung suy luận nhận xét rất nhanh và chính xác.
        Nhưng hôm
        nay trong căn phòng vắng với một gã thanh niên. Dung thấy người mình như co rút lại, trở nên nhút
        nhát. Nàng ngoan ngoãn đứng lên theo Quan mà miệng không dám nói một
        lời.
 -Để anh tập cho Dung nhảy Slow Tangọ
 -Sao lại Slow Tango? Nghe lạ quá.
 -Đâu có gì lạ, nhạc chơi điệu slow nhưng mà mình nhảy tango
        chậm Đẹp lắm.
 Vừa nói, Quan vừa vòng tay ra sau lưng Dung miệng lẩm bẩm
        đếm
        nhịp:
 -1,2,3,4,1,2,3,4,1......
 Hai chân Dung cứ lúng túng bước loạn cào càoo lên. Đáng lẽ Quan
        bước tới thì nàng bước lui nhưng Dung lại bước tới làm hai thân thể nhập dính vào nhaụ
        Quan thừa cơ hội, chàng cố tình dạy làm sao cho Dung
        cứ bước trật mãi để chàng có dịp
        cạ cái đồ nghề của chàng vào mu Dung. Quan tập cho Dung thế nào mà chưa tới 10 phút
        người Dung đã bủn rủn. Hai gò má nàng đỏ hây hây, mặt nóng bùng như say
        rượu. Biết
        "con mồi" đã bắt đầu
        thấm thuốc, Quan tiến thêm bước nữạ Chàng âuu yếm bảo:
 -Em cứ tập trung tư tưởng coi theo bước chân anh nè.
 Vừa nói Quan vừ? hạ cánh tay xuống bợ mông Dung, nhắc bổng
        người nàng lên cho hạ bộ hai người dính chặt vào nhau, rồi Quan
        cứ đếm tiếp 1,2,3,4 mà rê Dung
        đi
        vòng vòng trong phòng?
 Cái lối nhảy này làm Dung không thể nào kềm chế
        được dâm thủy
        trong người nàng khỏi tuôn ra được. Mặt Dung đỏ lên như gắc
        chín. Hai tay nàng bấu cứng vào lưng Quan như là sợ....sút rạ Hơi thở nàng nặng nề
        đứt quảng. Quan cũng vậỵ
        thằng bé trong quần chàng cũng chịu hết nỗị Nó phồng to lên,
        cương cứng
        đòi ăn.
        Quan là tay chơi, chàng biết là đã đến lúc con mồi say thuốc. không thịt liền thì còn
        chờ đến khi nào nữa.
 Quan đi đến chiếc giường đệm đặ ở góc phòng rồi cúi
        người đặt Dung nằm gọn lên đó. Không để nàng có thời gian phản
        ứng, Quan nằm đè sấp
        lên ngaỵ Quan nằm sắp đè lên ngaỵ Quan vừa hôn Dung
        vừa trườn trườn
        để "thằng em" của chàng cạ mạnh vào mu lồn Dung. Giờ phút này Dung đã hoàn toàn
        mất hết bản năng tự vệ. Nàng nằm rũ rượi như một tên tột đồ sắp bị đem lên ghế
        điện. Quan cứ
        thong thả mà mở từng hột nút, cởi từ?g lớp vải trên
        người Dung
        vì trước biết chắc là không bao giờ nàng phản đối. Đúng vậy, Dung đâu có ngu dại
        gì ma phản đối. Áp dụng đúng phương pháp..."ông bà để lại" Quan
        cứ nhẹ nhàng
        cho " mười ngón thiên thần" của hai bàn tay chàng bò nhè nhẹ khắp vùng đất cấm trên thân thể
        Dung. Đã bao lần lén lút
        xem phim "người lớn". Nhìn những diễn viên rên xiết kêu gào,
        Dung biết là sung sướng lắm.
 Dung nhắm mắt tưởng tượng đủ điều. Bây giờ, tấm thân nóng hổi dục tình của nàng
        được mười
        ngón tay bằng xương bằng thịt của Quan kích thích, Dung thấy
        thực tế còn sướng gấp trăm
        lần nàng tưởng tượng? Mười ngón tay Quan cứ thong thả
        từng bước thầm mà rờ rẫm từ
        ót xuống cổ nách rồi kéo dọc theo hai bẹ sườn Dung, Dung như một con vật tế thần,
        cứ
        trân mình mà chịu đựng. Cái nơi mà Dung đang thèm thuồng
        được mân mê, ve vuốt
        nhất là cặp vú thì Quan lại chơi ác không chịu đụng đến. Chiếc
        lưỡi mềm mại của
        Quan cũng vậy, chỉ ra dọc từ  dưới rún Dung lên cổ, rồi kéo rê chung quanh
        đầu
        vú, chẳng khác nào trây mắt mèo lên người nàng mà không cho nàng gãị Trong khi miệng luơị
        Quan kích thích phần trên thì bàn tay chàng rờ rẫm phần
        dưới. Bàn tay Quan như năm con rít cứ nhè nhẹ từ bắp vế lên tới háng rồi
        lại vòng qua chân kiạ Chỉ mới có bao nhiêu đó đã khiến Dung oằn oại rên
        xiết. Đồng
        thời chất " mật ngọt" tươm ra dầm dề, ướt nhẫy cả mông đít. Đó chỉ mới là màn
        một. Sang đến màn hai, Quan bắt đầu dùng lười đánh nhẹ vào đầu vú đỏ hồng của
        Dung làm nàng cuống cuồng lên. Cả người nàng gai ốc nổi lên
        từng đợt. Cái chỗ Dung ngứa nhất đang được đụng
        đến. Quan cứ dùng lưỡi khều nhẹ đầu vú Dung một
        lúc mới chịu kê miệng ngậm lấy mà nút. Đồng thời bàn tay điêu luyện lại se se
        đầu vú còn lạị Dung sướng quá rồị Nàng chẳng còn biết gì
        nữa, cứ việc uốn eó,
        kêu gù gù trong cổ họng, bờ mông nàng hẩy hẩy lên như bị kiến cắn. Sau một hồi bú
        vú chán chê, Quan mới chịu liếm dần xuống bờ háng. Cũng giống như lần
        trước,
        chàng cứ việc liếm bú vòng vòng chứ nhất quyết không chịu đụng đến khu " tam giác vàng".
        Đôi mông tròn trỉnh của Dung cứ nẩy ngược lên
        từng hồị. Tới một lúc Dung không còn chịu đựng
        được nữa. Hai tay nàng bấu lấy đầu Quan ghịt mạnh vàọ Quan đau quá chịu không
        nổi đành phải cho
        nàng toại nguyện, chiếc lưỡi Quan đưa dài ra, vét
        từ sát hậu
        môn Dung vét ngược lên, làm Dung bắn mình lên. Rồi,
        cứ thế chiếc lưỡi Quan
        như con rắn, cứ tìm chỗ hang hóc mà chui đầu vào, Dung sung
        sướng quá độ , nàng sung sướng muốn
        điên cuồng lên. Hai hàm răng nàng cắn chặt, mặt nhăn nhó trông thật thảm hại, Cho
        đến khi Quan tung ra chiêu
 chót, chàng ngậm lấy mồng đốc Dung mà nút thì Dung kêu thét
        lên:
 -Ối , ối, sướng quá, em sướng qúa, chết em rồi, anh làm
        ơn
        đút cặc anh vô lồn em đị làm ơn đi anh.
 Quan nghĩ thầm trong bụng " chết thì chết mẹ cho rồi
        đi, la hét
        om sòm hoài" Sợ Dung la hét
 một hồi mấy người Mỹ bên cạnh không hiểu tiếng Việt
        tưởng là bên
        này có án mạng, phá cửa xông vào thì bỏ mẹ Quan đành phải
        dứt điểm. Chàng
        ngồi dậy, cầm con cu cứng ngắc của mình ấn từ từ vào lỗ lồn
        nhớt nhợt của
        Dung.....
 Đến đây thì hết
        những cảnh làm tình nên Đ không post lên nữa,
        để tiểu đệ kể tóm tắt khúc cuối cho các bạn nghe nha. Vì Dũng đã có Hòa, và Hòa lại là mới nên chàng không tới
        " thường" Còn Ngọc , Ngọc thì nứng mà Dũng thì
        cứ tron tránh nàng, tức qua nàng cho Thám tử điều tra chàng, và khi
        biết Dũng đang cặp với Hòa, thì nàng gọi phone tới Hòa và
        tự
        xưng
        là Ngọc người yêu của Dũng, Hoà không tin thì Ngọc nói là hiện giờ nàng đang ở nhà Dũng
        nếu không tin thì gọi tới thì biết và Ngoc cho Hòa số phone, nhìn
        số phone thì Hòa biết là số
        phone của nhà Dũng, nàng gọi lại thì Ngọc bắt phone. Sau đó nàng goi cho Dũng và hỏi Dũng là
        trước khi đến với nàng
        (Hòa) thì chàng có ăn nằm với Ngọc không ? thì chàng nói là có, và Dũng có nói là bây
        giờ thì hết rồị Lúc đó Hòa mới hỏi "tại sao ngọc vẫn còn ở trong nhà Dũng"
        Dũng
        chưa kịp trả loi thì Hoa đã cúp phone. Còn Dung thì sao?  Sau nhiều lần " lên mây" Dung có thai,
        và Quan cưới Dung làm vợ, sẵn dịp Dung đám cưới nàng gọi mời cha Dũng, và
        ông hỏi chừng nào
        nàng làm đám cưới vói Dũng (con trai ông ) thì nàng nói là
        không có chuyện đó nữa vì chàng
        có người đàn bà khác. Ông ngac. nhiên và hỏi Hòa là ai,
        thì Hòa trả lời là Ngọc và con nói thêm là Ngọc đang ở chung
        nhà với Dũng nữa và Hòa tiếp tục nói chứ nàng có biết đâu đầu giây bên kia ông
        Cường đã đứng tim chết cứng rồi. Hết 
   Xin các
          bạn vui lòng nhấp chuột vào các bản quảng cáo để
          ủng hộ Cõi Thiên Thai! (Vietnamese
                Stories)Last Update: Nov 15, 2000
 This story has been read (Since Apr. 15, 2000):
 
          Counter 
 |