PDA

View Full Version : Lỗi Lầm Này Của Ai ? (Tác giả: Con Đường Hoa)



Congtu
11-03-2013, 10:16 PM
LỖI LẦM NÀY CỦA AI ?

Tác giả: Con Đường Hoa
E-mail: nhatanh02010***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)

Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.
Khuyến cáo : Các bạn độc giả nếu có đọc truyện của tôi thì chỉ là để giảm stress và lấy khí thế làm việc phục vụ cho xã hội chứ không nên bắt chước theo hành động của những nhân vật trong truyện thì nguy to. Thân ái chào các bạn!


=====================================


Kết thúc chuyện tình “Khi trái tim thổn thức”, chính thức là hai chị em Mỹ Hậu-Văn Hùng đã bắt đầu có thông điệp ngầm với nhau đó là cứ vào ngày thứ bảy cuối tuần, cả hai sẽ gặp gỡ để gần gũi, quan hệ nhau một lần ; thường là chúng hẹn hò nhau ngay tại nhà trong phòng ngủ của chị gái hoặc của em trai, cũng có khi chúng khóa cửa cùng nhau đi ra chổ cái lều trong rừng dạo trước và lần nào cũng như lần nào, chúng cũng đểu yêu đương, ân ái, làm tình, quan hệ cho đến khi mệt rũ cả người ra mới thôi. Dạo này, chẳng hiểu sao mà hai chị em không những không còn cảm thấy e dè, ngượng ngùng như trước nữa trái lại càng ngày cả hai lại càng tỏ ra táo bạo, dạn dĩ trong mỗi lần quan hệ ; do có sức khỏe cho nên mỗi lần như vậy, Hùng đểu cố gắng rất nhiều để chủ yếu làm cho chị nó được thỏa mãn hết tất cả nỗi niềm ham muốn, đòi hỏi, khát khao nhục dục xác thịt. Vào một đêm nọ, sau khi cùng nhau uống hết một xị rượu đế, vì là ngày thứ bảy cho nên nó đã bồng chị vào phòng nó và rồi trong bóng tối lờ mờ, lần đầu tiên nó đã hùng dũng tỏ ra thực sự mạnh mẽ vô cùng bởi vì chẳng hiểu sao mà nó lại thấy chị lại quá đỗi hấp dẫn, quyến rũ nó bội phần đến như vậy khiến chị gần như chết lên xỉu xuống ; trong khoảnh khắc đêm tình nồng cháy ấy, nó đã quan hệ giao hợp với chị đến những hai lần…Nếu một ngày nọ, dì Phương trở về nhà sau chuyến đi chơi mà không có sự hiện diện của một bà bạn của dì chuyên nghề mai mối thì chắc chắn cuộc tình tội lỗi, loạn luân giữa hai chị em còn mãi miết kéo dài chưa biết đến bao giờ mới chấm dứt đây ; vừa nhìn thấy chị Hậu, hỏi thăm xã giao vài câu biết chị đang dở dang một đời chồng thế là bà ta liền lấy điện thoại ra gọi cho ai đó khoảng vài phút sau là bà cúp máy rồi đánh tiếng mai mối chị cho một người quen hiện ở nông trường cao su Cẩm Đường. Người đàn ông mà bà giời thiệu với chị góa vợ đã lâu, năm nay đã ngót nghét năm mươi tuổi do trước giờ chưa có mụn con nào để nói dõi tông đường cho nên mấy năm nay vẫn mãi tìm người nâng khăn sửa túi, lẽ đương nhiên là chị vẫn còn ngần ngừ chưa nhận lời ngay nhưng mấy ngày sau đó, do dì cứ nói ra nói vào cho nên mặc dù chẳng biết mặt mũi vị hôn phu của mình ra sao nhưng chị lại nhanh chóng gật đầu ưng thuận. Đến khi hai bên giáp mặt nhau rồi thì mới vỡ lẻ, đừng nói chi là chị ngay đến cả Hùng cũng phải tỏ ra kinh dị vì diện mạo của ông ta bởi vì chẳng hiểu do lúc cha sinh mẹ đẻ có dị tật như vậy hay là do bệnh mà khuôn mặt ông xuất hiện hai ba khối u không thể nào giải phầu được trông chẳng khác gì mấy trái chuối sứ đeo dính lủng lẳng chiếm mất nữa bên mặt ; có lẽ đây là duyên tiền định gắn kết với phần số cuộc đời còn lại của chị cho nên chị mảy may không hề có ý kiến gì gọi lả phản bác hay chối từ chi cả. Vậy là ngày vu quy chỉ một sớm một chiều đã được đôi bên họ nhà gái lẫn nhà trai thống nhất là ngày rằm tháng này mặc cho bạn bè, hàng xóm láng giềng hết lời can gián, đàm tiếu còn dì Phương thì khỏi phải nói bời vì dì trước sau gì cũng một lòng một dạ ủng hộ cho đám cưới người cháu gái một phần vì dì không muốn cháu mình tuy hãy còn trẻ nhưng đành phải chịu cảnh dang dở phòng không gối chiếc hơn cả năm nay nhưng phần lớn là mặc dù diện mạo có ma chê quỷ hờn thiệt nhưng đổi lại là ông ta rất có tiền, dì tính là sau đám cưới này thì ít nhất dì cũng phải lận lưng được mấy triệu đủ để làm vốn mở quán café rồi…Có thể nói buồn bã, đau đớn nhất là cậu em trai Trần Văn Hùng, chỉ cần nghĩ tới một viễn cảnh là chỉ mấy ngày nữa thôi chị sẽ rời xa nơi mà hai chị em đã có với nhau khá nhiều kỷ niệm ân tình thắm thiết này bấy nhiêu đó cũng đủ làm cho nó thêm tan ruột nát lòng ; phải chi hai chị em từ trước giờ chỉ là quan hệ chị em binh thường thì không nói gì đằng này do hai đứa đã từng dan díu ân ái với nhau chẳng khác gì “già nhân ngãi non vợ chồng” thì làm sao khỏi phải nhung nhớ, lưu luyến nhau khi cách xa nhau nghìn trùng thăm thẳm. Mai sau này, đứa thí ờ Sông Ray cón đứa thì về Cẩm Đường dẫu có muốn nhìn thấy nhau cũng rất khó chứ đừng nói chi đến chuyện gần gũi, quan hệ trao tặng, hiến dâng cho nhau những nỗi niềm khát khao, đòi hỏi, ham muốn nhục dục một cách bình thường! Đấy chính là nỗi lòng của Hùng và ngay đến cả chị Hậu cũng vậy nhưng vì thiết nghĩ mình vốn là phận gái thuyền quyên phải lấy chồng sinh con chứ không thể nào mà bám víu lấy em trai mình trong một mối tình tội lỗi, loạn luân, ngang trái và oan nghiệt thì biết khi nào hai chị em mới thoát hết tội tình mắc phải với tổ tiên, đất trời đây? Dù toan tính như vậy nhưng hầu như sắp đến ngày vu quy thì đêm nào cũng như đêm nào, hễ khi ngã người nằm xuống giường là chị cứ mãi miết khóc thầm và có lẽ do quá buồn rầu, ưu phiền cho nên hai chị em không hề màng gì đến chuyện uống rượu, hát ca giải sầu như mọi khi nữa kể cả việc yêu đương, ân ái cùng nhau hai đứa cũng chẳng thiết đến. Cứ tối đến là Hùng lại tụ tập ở nhả một thằng bạn nào đó trong xóm nhậu nhẹt, hát ca mãi cho tới khuya mới lò dò về nhà, khi ấy thì thấy chị mình đã ngủ say sau khi tự trút nỗi lòng mình qua những giọt nước mắt đoanh tròng, nó mới chịu chui vào buồng ngủ vùi trong men rượu cô độc dò võ một thân một mình.

Rồi những gì sẽ đến cũng phải đến, ngày lễ vu quy của chị Mỹ Hậu diễn ra cũng tưng bừng, rộn ràng, náo nhiệt không kém nhưng suốt cả ngày hôm đó, lúc nào chị cũng dõi mắt nhìn xem thằng em mình ngồi ở đâu làm gì nhưng tuyệt nhiên chị không hề thấy bóng dáng nó đâu cả và trừ chị ra, do ai nấy cũng đều hớn hở tay bắt mặt mừng nâng ly chúc tụng cho nên sự vắng mặt của Hùng thực sự chẳng là mối bận tâm của ai cả. Lúc này, anh chàng ngay từ sáng sớm đã trốn vào cái khu lò than bỏ hoang trong rừng sâu, mò xuống suối đặt lờ bắt cá ; nơi này vốn là của nhà ông Việt –trưởng ấp khai thác củi đốt lấy than nhưng chỉ qua ba đợt khai lò, do đất cát không có chân dẫn đến dấu hiệu lò sắp sập cho nên ông bỏ không làm nữa, trong lò có một cái chòi lợp bằng lá dừa xé tuy nhỏ bé nhưng kín đáo và có đặt một cái sạp dát lại bằng những thân tre đập dập mỗi lúc mỏi lưng ngã người xuống bên cạnh một dòng suối trong xanh mát rượi thì quá là thú vị, tuyệt vời không còn gì bằng nữa! Trong ngày chị ruột vu quy, chính tại nơi này, Hùng chỉ ăn toàn cá nướng lai rai một mình hết một lít rượu rồi ngủ vủi quên đi ; đến khi tỉnh dậy thì thấy là đã sáng hôm sau, nó mới lật đật chạy trở về nhà thì mới hay là chị đã lên xe về nhà chồng rồi, cảnh nhà lại vắng lặng như tờ giống với binh thường lúc trước…nó vào phòng chị bất giác úp mặt vào chiếc gối nắm chị hay kê đầu hít lấy hít để cái mùi tóc của chị, mùi thân thể chị còn vương lại trên chiếu rồi khóc hù hụ vì thương nhớ người chị nay đã vu quy mà nó không cỏ dịp để nhìn chị một lần cuối cùng. Khóc chán, nó ngồi dậy thì chợt thấy trên đầu tủ quần áo chị có một chiếc điện thoại di động đặt hờ hững lên một tờ giấy ghi nguệch ngoạc vài chữ “Hùng yêu dấu của chị! Chị đi rồi nhưng không gặp em. Chị để lại cho em chiếc điện thoại này trong đó có số của chị. Có gì gọi chị nhé! Mong được gặp em lần cuối” . Nó bấm máy thì thấy trong đó chỉ có một số điện thoại duy nhất là số của chị “0918137178”, nó toan gọi cho chị nhưng rồi nó nghĩ bây giờ chị đã có chồng rồi thì gọi chị để làm gì nữa cho nên nó thôi, cất điện thoại vào túi chậm rãi cất từng bước nặng trĩu đi ra khỏi nhà. Nó rất muốn lúc này tới nhà ai đó để nhậu cho tận đến tối làm sao có thể quên đi cho được hình bóng thân thiết của người chị Hai mà mỗi khi yêu đương, ân ái. làm tình cùng nó chị đều tỏ ra hết sức mạnh mẽ vô cùng, hiền dịu và dễ thương vô cùng lại hết lòng chìu chuộng, đáp ứng tất cả mọi đòi hỏi, ham muốn của nó đến tận cùng nỗi niềm sung sướng, đam mê, khoái lạc. Nó đi qua nhà thằng Quy, đúng là ước gì có nấy vì tại đây đang bắt đầu bày “bàn hương án” và đang thiếu tay, nó cùng với ba thằng bạn ngồi xúm lại xoay tua ly mắt trừu rượu đế trong vắt với dĩa mồi khô cá sặc trộn xoải xắt lát mỏng ; đến quá mườh hai giờ một chút, sau khi bốn thằng quất hết một lít, Hùng ngất ngưỡng vào rừng tới chổ lò than đánh một giấc đến bốn giờ chiều thức dậy cảm tháy bụng đói cồn cào liền về nhà vào bếp thấy có chút đỉnh thức ăn còn dư lại như bún, chả lụa, jambon, xủi cảo…, nó liền làm liên tiếp một hơi hai tô bún đầy ụ chả, jambon chan nước mắm chanh tỏi ớt. Sau khi no nê, nghỉ ngơi khoảng nữa tiếng sau, nó ra nhà tắm sau nhà tắm gội sạch sẽ đặng đến nhà thằng Hooàng nhậu tiếp, khi nó cởi quần dài vắt lên sợi dây kẽm phơi đồ thì khoàng hai ba phút sau, chiếc điện thoại trong túi quần nó bỗng dưng phát ra tín hiệu có người chẳng biết là ai gọi đến nhưng nó bận đang tắm cho nên chẳng thèm để ý đến và có ngờ đâu vì người gọi đến chẵng ai xa lạ vào “trồng khoai đất này” cả chính là chị Hậu, người chị ruột cũng là người tình muôn thuở của nó. Ngay từ lúc tờ mờ sáng này, chị đã lên chiếc xe hơi bốn chổ cùng với người chồng mới rời khỏi Sông Ray đi về nông trường Cầm Đường mịt mù xa tít, đến nơi vào khoảng giữa trưa thấy chị mặt mày ủ dột buồn rầu, chồng chị hỏi han lý do thì chị nói là bởi lúc đi chưa chia tay được với thằng em thành thử ra…; chị mừng như cha mẹ chị vừa sống lại vì bất ngờ ông ta bảo tài xế lái xe quành trở lại chở chị quay về Sông Ray để gặp gỡ em trai rồi ngày mốt đón chị qua đây cũng được. Chị rối rít cám ơn ông rồi nhanh chóng ngồi lên xe, chị nhẩm tính rằng nếu xe có chạy nhanh đến cỡ nào đi chăng nữa thì cũng phải chạng vạng tối mới tới nhà được và lúc chị gọi điện thoại cho thằng em, chị còn cách Sông Ray khoảng sáu bảyn chục cây số chứ không ít ; cũng như Hùng, chị biết rất rành khu lò than bỏ hoang của nhà ông trưởng ấp vì đôi lúc chị cùng nó hay ra đây lội suối đặt lờ bắt cá, đêm nay chị dự định sẽ không về nhà mà chị sẽ gọi điện hẹn em trai ra chổ ấy do đấy là một nơi hoang vu, vắng vẻ không ai để ý đến. Ngồi trên xe, chị điện đến hai ba lần nhưng lạ một điều là thằng em chẳng biết làm gì mà lại chẳng thèm bắt máy trả lời ; sau khi tắm xong, ra lấy quần dài mặc vào, tình cờ cầm điện thoại thấy có tín hiệu cuộc gọi nhỡ liền xem quản lý cuộc gọi biết ngay là chị mình gọi về, Hùng toan gọi lại chị nhưng nó lại nghĩ chắc là chị hỏi thăm mình đây mới gọi và dẫu cho có phone hồi âm cho chị thì chẳng qua cũng chỉ là nói qua nói lại cho thêm đau lòng nhau thôi chứ được tích sự chi nữa. Hùng nào ngờ đâu là chị đang trên đường trở về, khi đang đi tới nhà thằng Hoàng thì chị tiếp tục gọi cho nó ba lần nữa ; cuối cùng nó cũng phải đành bắt máy…

-Alô, em nghe nè chị!
-Hùng ơi, chồng chị cho phép chị về thăm em tới ngày mốt chị mới trở qua bên đó. Em ra chổ lò than nghe, chị sẽ tới đó gặp em. Nhà còn món gì thì mang ra hai chị em nhâm nhi. Bí mật nhớ`đừng cho ai biết là chị về!

Chỉ có thế thôi mà Hùng cứ ngỡ rằng nó đang ở trong mơ nhưng thực tế đã đành là vậy không thể nào sai đi đâu được cả, nó lật đật trở về nhà lấy một cái túi nilon bỏ vào đấy khá nhiều bún chung với chả, jambon, xủi cảo sau đó nó ra quán mua một chai ba xị rượu đế cùng với hai gói mì Gấu đỏ vì nó sợ chị đi về sau quãng đường xa sẽ đói bụng dữ. Tuyệt nhiên chẳng hể có một ai trông thấy nó lầm lũi bước đi trên con đường dẫn vào rừng mà tim nó không ngớt đập rộn ràng như trống ngũ liên, đến nơi nó chui vào căn chòi lá quét dọn sạch sẽ cái sạp vì đấy chắc chắn đêm nay sẽ chính là nơi hưởng thụ hạnh phúc tình yêu giữa hai chị em ; nghĩ như vậy, nó cảm nhận thấy khắp toàn thân đang dậy lên vô số những xúc cảm kích thích, bồi hồi, bâng khuâng, xao xuyến vô cùng. Nó ngồi nơi sạp chờ đợi mãi đến hơn cả tiếng đồng hồ, khi trời đã sụp tối thì chị Hậu mới tới nơi sau khi vượt qua quãng đường rừng đi bộ khoảng sáu bày cây số từ ngoài đường nhựa vào tới chồ lò than. Gặp nhau, hai chị em mừng mừng tủi tủi đến nỗi chẳng nói với nhau được lời nào cả ; cảm giác hồi hộp, xúc động lẫn lộn xao xuyến, vui mừng, bâng khuâng cứ dậy lên trong cõi lòng hai đứa và hồi lâu sau nó mới lên tiếng bảo chị xuống suối rửa tay chân mặt mũi cho sạch sẽ bụi đường. Một lát, chị trở lên mặt mày tươi rói trong chiếc áo kiểu vải soa màu xanh dương và chiếc quần tây màu nâu bó sát chị mặc từ sáng cho tới giờ, nó nhìn chị nói bâng quơ :
-Em thật đoảng quá. Quên lấy quần áo cho chị thay rôi!
-Thôi kệ, để sáng sớm mai chị về nhà thay cũng được mà!

Hai chị em bày đồ ăn lên trên một cái gốc cây đã được vạt bằng đi, tuy có mì gói nhưng lại chẳng có nước sôi để chế thành thử chị Hậu đành phải dằn bụng bằng hai chén bún, sau đó cả hai mới bắt đầu ly chị ly em nhưng dường như là cả hai đểu không muốn dành thời gian vào việc nhậu nhẹt nữa mà là tập trung vào một chuyện khác trọng đại hơn…Những chuyện chị nói em nghe cũng khá rời rạc, chủ yếu nói về ông chồng mới của chị lúc đầu thấy tính tình cũng dể dãi, thoải mái chứ gặp người khác thì chưa chắc gì cho chị quay trở về nhà khi mà chưa biết trong nhà chồng rộng hay hẹp, dơ hay sạch như thế này đâu. Đêm càng lúc càng dần về khuya, chai rượu đã vơi đi nữa, men rượu vào trong cơ thể hai chị em đương nhiên không làm cho chúng say mà dần theo thời gian càng lúc càng làm dậy lên men tình tận sâu đáy lòng chúng ấp ủ bấy lâu nay ; một cơn gió thoảng qua, chị thấy lạnh nên xích người ngồi sát lại chồ thằng em rồi bất chợt chị âu yếm ngã đầu kê vào vai nó…
-Hùng…chị…nhớ…em…-Chị khẽ thầm thì.
-Chị…Hai…em…nhớ chị! Chị…

Hùng nói không hết lời, nín lặng giữa chừng rồi vòng tay ôm ngang tấm lưng mềm mại của chị, chị gần như ngã hết cả người dựa vào người nó rồi hai cánh tay cơ bắp lực lưỡng thằng em xốc cả thân thể chị đứng lên chậm rãi đi vào trong chòi lá ; nó đặt chị xuống sạp, cả toàn thân hai chị em lúc này như đang bốc cháy ngùn ngụt và hai cánh tay chị không chần chừ chi nữa mà vòng lên ôm kéo ghịt vầng cố sau gáy nó xuống. Hùng vừa hổn hển thở vừa vùi mặt hôn vào mái tóc chị uốn lượn xiton óng ả, mượt mà, vào khuôn mặt ngăm đen thân thương của chị. Chị cũng lặng yên nhẹ nhàng, từ tốn hôn đáp trả vào trán nó, vào mắt, vào mũi nó và có thể nói rằng hạnh phúc thực sự của chị chính là đây chứ chẳng phải là nơi xứ sở Cẩm Đường xa xôi cách trở gì cả, rồi cả hai vửa run rẫy vừa quằn quại vửa mày mò tìm kiếm hai bờ môi thắm thiết ngày nào để mà trao tặng, hiến dâng cho nhau những nụ hôn quả thật là ngọt ngào, say sưa, đắm đuối, mê mệt. Nhớ lại lần đầu tiên tại nhà, hai chị em còn e ấp lẫn ngượng ngùng trong chối từ nhưng giờ phút này đây, cảm giác e ấp vụng dại ấy nay đã hoàn toàn thay thế bởi những dạn dĩ, táo bạo, cuồng loạn và nồng nhiệt bởi cả hai đều cùng biết rằng chúng không còn lại được bao nhiêu thời gian nữa, chẳng qua giỏi lắm là ba mươi sáu tiếng đồng hồ thôi rồi thì chúng sẽ chia xa, chẳng biết đến bao giờ mới được gặp lại. Lúc này, chị Hậu cảm thấy sung sướng, thú vị vô cùng trong vòng tay thằng em trai chị cho nên từng giọt lệ hạnh phúc cứ tuôn trào từ nơi hai khóe mắt chị xuống khiến cho hai bờ môi hai chị em lại thêm thấm đậm mùi vị mằn mặn của nước mắt làm tăng thêm cảm giác yêu thương, kích thích vô cùng bất tận ; mười lăm phút trôi qua, không biết là chúng đã hôn môi nhau biết bao nhiêu lượt rồi đến nỗi khoang miệng chúng càng lúc càng khô khốc cả lại, tuyệt nhiên hoàn toàn không cỏn có lấy một giọt nước bọt nào cả. Lẽ đương nhiên là hiện giờ, ông chồng lớn tuổi của chị ở bên Cẩm Đường đang vò võ ngủ một thân một mình cô quạnh làm sao mà ngờ được rằng cô vợ trẻ mới có hai mươi hai tuổi của ông đang mê mãi yêu đương, ân ái, làm tình một cách hết sức tội lỗi, loạn luân cùng thằng em ruột thịt tại khu lò than bỏ hoang trong rừng già Sông Ray ; bây giờ nếu nói rằng chị mà nhớ đến ông thì có lẽ chị chết liền thôi chứ không thể nào mà làm trái ngược lại cho được. “Có ai biết trong tro còn lửa,…”, chắc chắn rằng cuộc tình ngang trái, oan nghiệt giữa hai chị em Mỹ Hậu-Văn Hùng tuyệt nhiên hoàn toàn nằm lọt hẳn trong vòng bí ẩn mịt mùng, không hề có ai hay ai biết mà làm chứng nhân hay là “kỳ đà cản mũi” được đây? Cũng như mọi đêm thường lệ, đêm nay ngay giở phút này thỉ dỉ Phương cũng đã vùi mình vào sòng tứ sắc mà mua vui cùng tướng xanh, sĩ đỏ, tượng vàng, xe trắng ; dì đâu có hay biết là cô cháu gái thân thương lấy chồng xa xứ đang trở về và hiện cùng thằng em trai ngất ngây, say sưa trong vòng tay tình ái của nhau nơi cái lò than nhà ông trưởng ấp vốn bị bỏ hoang lâu ngày trong rừng. Sau đám cưới của chị Hậu, ông rể hào phóng cho riêng bà dì vợ những năm triệu đồng quả thật là dư dả để cho dì có thể mở được một cái quán café nho nhỏ mà bấy lâu nay dì luôn mơ ước, còn chị trước khi đi cũng nhét túi dì vài trăm để dỉ lận lưng làm vốn đánh bài ; xin nói trước cùng các bạn độc giả là tập tiếp theo câu chuyện ”Lỗi lầm này của ai?”sẽ bắt đầu đến lượt dì trở thành người tình của thằng cháu trai nhỏ hơn dì những hai mươi ba tuổi trong ngôi nhà vắng vẻ, lặng lẽ như tờ mà quanh đi quẩn lại ra vào cũng chỉ có hai dì cháu, hồi sau diễn biến ra sao chúng ta sẽ rõ các bạn nhé! Xin nói một chút về gia cảnh ông Toàn-ông chồng mới của chị ở Cẩm Đường, quà thật gia đình ông rất khá giả khi đang làm chủ năm hecta cao su, bốn hecta cà phê vả lại ông vốn chỉ có một người con trai với người vợ trước đã qua đời nay vừa tròn hai mươi lăm tuổi (còn lớn hơn cả chị -người mẹ kế của anh) ; anh cưới vợ ba năm nay có hai đứa con và do hai vợ chồng anh cất nhà ở riêng cách nhà ba anh khá xa, khó bề chăm sóc cho ông cho nên thành thử ra dủ trong bụng chẳng ưng tí nào nhưng anh cũng đành phải gật đầu chấp nhận cho ông già đi tiếp bước nữa vì không có người vừa nâng khăn sửa túi vửa hầu hạ, chăm sóc ông. Như vậy, rõ ràng chúng ta thấy là chị Hậu về làm vợ ông chẳng qua chỉ là được lòng mỗi một mình ông ta mà thôi chứ còn con ông, họ hàng bên ông chưa chắc gì là đã danh chính ngôn thuận tán đồng chị ; tuy chưa ở được ngày nào bên nhà chồng song chỉ cần nhin thấy thái độ của một vài người nhà trai sang nhà gái dự tiệc thì ít nhiều chị cũng nhận ra được điều nghịch lý thực tế trên nhưng do trót lỡ “phóng lao thì phải theo lao” chứ biết làm sao hơn đây. Một chi tiết thật đáng thú vị đó là hai người em ông Toàn- một người ba lăm tuổi và anh còn lại thì ba mươi mốt, chẳng biết ăn phải bùa mê thuốc lú gi của vợ kế ông anh cả của mình mà chỉ cần một sớm một chiều ở nhà gái là cả hai tuy đã có vợ con đùm đề nhưng thảy đều chết mê chết mệt cô dâu ; chưa gì mà hai ông đã kháo nhau bàn tính với nhau là sau này, trước sau gì hai ông cũng tìm cách tán tỉnh “chị cả” vì nhà họ ở cách nhà ông anh họ không xa gì mấy, đấy không khác hơn là một trong những chuyện sau này sẽ được kể tiếp trong những tập tiếp theo của truyện, mời cac bạn đón theo dõi nhé! Lúc bấy giờ, hai chị em Mỹ Hậu –Văn Hùng đã không còn ngần ngại chi cả vả lại ngồi lâu cũng thấy mỏi lưng thành thử ra nên cả hai đã vòng tay cùng dìu đỡ nhau ngã người nằm dài xuống trên cái sạp trãi manh chiếu hãy còn khá mới, chưa đến đỗi nào gọi là củ kỹ sờn mòn cho lắm nhưng có thể qua hết đêm nay thì chiếc chiếu chắc chắn còn te tua hơn nhiều do khi nằm xuống rồi, hai chị em cứ mãi miết lăn qua lộn lại còn hai chân thì lại không ngớt tỳ, cằn, đạp vào từng thớ chiếu.

Tuy trong xóm so với bạn bè cùng trang lứa, Hùng cũng chẳng phải là điển trai cho mấy bởi vì không những nó vừa đen đúa, mặt hơi gãy mà miệng thì lại hơi hô nhưng nếu lấy ông Toàn ra mà ví với nó lẽ đương nhiên rằng nó nổi trội hơn ông là cái chắc ; từ trước đến giờ có thề đếm trên đầu ngón tay là hai chị em yêu đương, ân ái và làm tình với nhau khoảng bảy, tám lần chi đó chính vì vậy mà đêm nay, cả chị lẫn em đểu tỏ ra rất là bản lĩnh đồng thời không những thế còn tự rút ra được nhiều kinh nghiệm trong việc làm cho nhau được thỏa mãn, sung sướng, hả dạ mát lòng. Ỗng Việt trưởng ấp từ ngày bỏ không làm lò than nữa thì cũng không hề có khi nào ông hoặc là sai bảo con cái vào ngó ngàng xem cái lò sập xuống hay chưa ; có lẽ vốn dĩ mang trọng trách dùng làm nơi tận hưởng men vị tình ái cho hai chị em ruột thịt cùng cha cùng mẹ cho nên mãi cho đến hôm nay mặc dủ đã trãi qua không biết bao nhiêu trận mưa giông bão tố rồi thế nhưng cái lò vẫn chưa hề hấn gì, vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt. Từ dạo ấy cho tới giờ, ngoại trừ chị Hậu và Hùng ra, tuyệt nhiên hoàn toàn không hề có dấu chân của một cặp tình nhân nào bén mảng đến đây, không tính đến chuyện lâu lâu có mấy người đi chăn vịt vãng lai qua đây vào nằm nghỉ trưa chính vì vậy mà từ đầu ấp cho đến cuối xóm dường như là chẳng có mấy ai biết đến là có một cái lò than bỏ hoang ở trong rừng chứ nếu không thì cuộc tình loạn luân tội lỗi giữa hai chị em thực sự khó lòng mà thoát được cặp mắt của nhân gian giống như câu tục ngữ người ta thường truyền miệng “tai vách mạch rừng”. Đêm nay, mặc dù trời quang mây tạnh, vầng trăng ngày mười sáu tròn vành vạnh tỏa sáng khắp nơi cho vạn vật thế nhưng do mái chòi lá trong lò than nằm khuất dưới tán rừng rậm rạp, um tùm thành thử ra bầu không gian bên ngoài cũng như bên trong chòi đểu mờ mờ tuy vậy cũng không đến đỗi nào tối cho lắm. Thỉnh thoảng có một cơn gió lùa vào bên trong chòi khiến cho hai chị em cảm thấy giá lạnh, gai ốc nổi lên cùng người và do vậy mà cả hai cứ càng lúc càng run rẫy, càng ôm chặt lấy nhau hơn…
-Hùng, chị…nói em…nghe!-Chị khẽ thốt lên bên tai thằng em-Đêm nay…chị muốn…em cho…chị…một đứa con…có được… không?

Có thể nói rằng phải vất vả lắm chị mới nói hết những lời lẽ trên, nếu người khác nghe được thì chắc chắn họ sẽ phải đánh giá chị là lăng loàn trắc nết, là hạng gái đứng đường chứ chẳng thề nào tốt lành cho được nhưng đối với Hùng thì lại khác, nó hoàn toàn không nghĩ chị như vậy mà trái lại nó thực sự cảm thấy xúc động vô cùng vì những lời lẽ trên nó biết rằng vốn dĩ xuất phát từ trái tim chân thành, mộc mạc của chị. Nó suy nghĩ rõ ràng là tuy nó hết sức yêu thương chị nhưng là hai chị em với nhau mà lại có con thi còn mặt mũi nào ngó nhau nữa vả lại bây giờ chị cũng đã có chồng rồi chứ đâu còn phải son trẻ như ngày nào ; nếu dạo trước mà có con thì trước sau gì thì cũng ít có rắc rối hơn là bây giờ hiện trạng chị đã kết hôn hợp pháp. Từ trước đến giờ, quan điểm của Hùng là chỉ biết yêu đương, ân ái, làm tình với chị mà thôi chứ nó chưa bao giờ nghĩ đến việc có con hay không có con thành thử ra nó thực sự cảm thấy quả thật khó trả lời yêu cầu bất ngờ của chị ; nó lắp bắp :
-Em…không biết. Có con…là chết đó. Rồi chồng chị sẽ...như thế nào...nếu...
-Em đừng lo! Chị sẽ có cách làm cho ông ấy...tin là con của ông ấy. Thế nào...có...được không...em?
-Dạ...em...sẽ...cố gắng!

Từ nãy đến giờ do nỗi lòng chị Hai mình mong muốn là làm sao hết đêm nay, chị sẽ có được một đứa con với nó cho nên nó cứ càng lúc càng bị kích thích một cách mạnh mẽ, mãnh liệt và dữ dội không kém và tuy rằng chẳng biết hiệu quả ra sao nhưng dủ gì đi nữa thì nó cũng phải tỏ ra cố gắng quyết liệt hơn, tự tin hơn, bản lĩnh hơn. Chính vì vậy cho nên mặc dù chưa cởi quần dài ra song dương vật nó dường như là đã cương ngỗng lên rất dài, rất to và rất cứng độn nguyên cả một mảng quần phía trước lên không ngớt cạ cạ vào một bên đùi phải của người chị ruột khiến chị cảm thấy không những sung sướng, khoan khoái vô cùng mà chị còn tỏ ra hết sức hãnh diện, tự hào về thằng em, về những gì mà đêm nay nó mang đến cho chị không phải là ngẫu nhiên vô tình như những lần trước nữa mà là cố tình, có dụng ý sắp đặt đó chính là một bào thai một thời gian không xa mấy sẽ hình thành nên trong cơ thể chị. Chị nhấm tính một cách tương đối chính xác chu kỳ kinh nguyệt của chị, nếu đêm nay sau khi quan hệ giao hợp xong với em trai thì khoảng năm ngày sau, trong người chị sẽ có một tế bào trứng rụng xuống và cứ mong là tinh trùng của Hùng sẽ đủ sức mạnh và khả năng làm cho chị thụ thai ; khi ấy chị sẽ tìm cách quan hệ với ông Toàn để cho sau này, ông ta hoàn toàn tuyệt đối tin tưởng đứa con là của ông chứ thực ra đó lại chính là giọt máu rơi của Hùng. Sở dĩ chị toan tính như vậy đó là vì tình yêu mà chị dành cho em trai đối với bản thân chị quả thật giống như một báu vật thiêng liêng, cao cả chứ tuyệt nhiên không phải là một ý nghĩ vụng dại thoáng qua một cách ngẫu nhiên vui đùa, giỡn chơi của chị đâu ; có một đứa con sau này thì có thể thay thế hết mọi nỗi niềm nhung nhớ, mong mỏi khi phải cách xa thằng em-người tình những hàng mấy trăm cây số thật khó khi mà muốn nhìn thấy nhau chứ đừng nói chi là gặp gỡ, gần gũi hay quan hệ ân ái, yêu đương nam trên nữ dưới như giờ phút này đây. Mặc dầu vậy nhưng chị cũng khẽ nhỏ nhẹ bảo em mình đừng có quá quan trọng hóa vấn đề mà có thể làm ảnh hưởng giảm đi hưng phấn tình yêu sẵn có, hãy để cho đôi bên được thoải mái, tự nhiên, thong thả và thư giãn thì hiệu quả ắt hẳn sẽ đạt được như ý muốn và nghe theo lời chị, lúc này đây hai bàn tay Hùng mới bắt đầu cử động lần lên nhẹ nhàng, chậm rãi tháo cởi hai hột nút ốc nơi phần cổ cũng như ngực chiếc áo kiểu vải soa màu xanh dương của chị khiến cho chỉ trong chốc lát, vị trí này rộng hở ra nhanh chóng phơi bày một phần da thịt kín đáo của hai gò ngực chị mềm mại, căng tròn, tràn trề nhựa sống. Sau đó, hai bàn tay nó không ngần ngại gì mà không tháo cởi tiếp hột nút thứ ba, thứ tư cuối cùng là hột nút thứ năm rồi thì mở hai vạt thân áo trước người chị gái rộng sang hai bên ; từ trước đến giờ lẽ đương nhiên đối với nó, thao tác này coi như là đã quá quen thuộc nay thực sự chẳng biết là lập lại lần thứ bao nhiêu rồi thành thử ra cho nên không bao lâu sau, nó đã tuột hai vai áo chị xuống từ từ kéo rời hai ống tay áo chị ra khói hai cánh tay, hết cánh tay phải sang cánh tay trái. Cầm chiếc áo chị mặc trên tay tuy rằng hãy còn vương vấn bụi đường suốt từ sáng cho đến tận bây giờ có lẽ là đã hơn mười tiếng đồng hồ nhưng nó vẫn không thể nào lẫn lộn mà quên đi được mùi mồ hôi thân thương, quen thuộc trước giờ của chị, quả thực đêm nay Hùng không sao có thể nào xao nhãng đi cái trọng trách lớn lao bậc nhất chị đã lên tiếng nhờ nó giúp đỡ đó là...cho chị một đứa con ngoài giá thú và càng nghĩ nó lại càng cảm thấy yêu thương chị nhiều hơn trong đó có pha lẫn một chút tội nghiệp sao sao đó...Từ ngày mốt trở đi, có thể chính xác đến một trăm phần trăm là nó sẽ không bao giờ có cơ hội ngàn năm một thuở nào để mà gặp gỡ, gần gũi chi được nữa bởi vì chị sẽ phải trở về Cẩm Đường xa tít mù khơi sống với ông chồng tuổi tác còn lớn hơn cả người cha ruột nay đã qua đời sớm, sẽ sinh con đẻ cái và còn không biết là sẽ gặp biết bao nhiêu phiền muộn đắng cay do phía bên nhà chồng gây ra cùng với những sóng gió trắc trở khôn lường của cuộc đời đen bạc. Nó cẩn thận gấp đôi chiếc áo chị lại đặt lên trên mé đầu sạp vì ở vị trí này rất an toàn, không hề sợ rớt xuống đất dẫu rằng có gặp phải tình huống bất ngờ hiểm nguy nào rồi tiếp tục, nó lần hai bàn tay xuống phía dưới lưng chị gái mày mò, sờ soạng tháo cởi hai cái móc nhôm nhỏ rời ra khỏi hai lổ khoen cài nối hai sợi dây nơi chiếc áo ngực chị mặc bằng thuan voan trắng hãy còn mới tinh khiến cho chỉ trong giây phút, chiếc áo này từ từ lỏng dần, lỏng dần rồi tuột lệch xuống đôi chút cũng như không còn bó sát vào da thịt nơi phần ngực, phần lưng chị nữa. Sau khi cất chiếc nịt vú chị lên cùng một chổ với chiếc áo soa, chắc là lúc này không thể nào chần chừ chờ đợi gì nữa cả, Hùng nhẹ nhàng cúi xuống khẽ vùi mặt nó vào giữa hai bầu vú căng đầy, mềm mại của chị rồi với thao tác quen thuộc cố hữu như những lần án ái, yêu đương trước, miệng nó nhẹ ngậm nút lấy đầu núm vú bên phải chị đồng thời bàn tay phải của nó cũng không quên lần lên cử động mày mò, sờ soạng, nắn bóp bầu vú trái còn lại của chị một cách vô cùng phấn khích hừng hực khiến cho nó và chị cả hai đểu cùng không khói tránh được cảm giác rần rật say sưa, mê mãi, yêu thương mãi miết cho đến tận cùng không gian vắng lặng, tĩnh mịch của đêm trường dài vằng vặc hư vô, huyền ảo. Lúc bấy giờ, bé Lan- em gái út trong gia đình cũng đã trở về Bà Rịa khi sáng sau một ngày đêm dự đám cưới của chị Hai hiện đang ngủ say nơi nhà người cậu ruột lẽ đương nhiên rằng bé làm sao mà biết được rằng giờ phút này đây chị Hai từ nhà chồng tại Cẩm Đường trở về làm chuyện tội lỗi, loạn luân với người anh trai thứ ba của bé, một chuyện trời chẳng dung, đất không tha và nhân gian chắc chắn rằng không ai dám cả gan đứng ra bảo vệ hoặc làm chứng nhân cho. Trong thế gian này, phàm những chuyện không nên, cấm đoán thì thường thường người ta luôn luôn không thể nào tự kiềm chế được, cứ mãi miết tò mò tìm hiểu, khám phá cho bằng được mới thôi chính vì lẽ trên thành thử ra hai chị em dẫu rằng lòng có không muốn đi chăng nữa thì xác thịt bên ngoài vẫn cứ rạo rực đòi hỏi, ham muốn được thỏa mãn sinh lý đến tột cùng. Khác hẳn với Lợi-thằng bạn thân học chung từ năm lớp Mười, Hùng vốn dĩ từ trước tới giờ không có nhiều người tình, trước sau gì cũng gắn bó thủy chung với người chị ruột cùng cha cùng mẹ mà thôi nhưng chung quy lại cũng giông như bạn nó ở chổ nó từng phạm tội “không phải là con người” bởi vì nếu là người thì không ai mà lại mù quáng, nhắm mắt nhắm mũi đi yêu đương, ân ái và làm tình với chính người chị cùng mang chung dòng máu trực hệ với mình cả vả lại đêm nay mức độ quan hệ thân xác giữa hai chị em không còn là ngẫu nhiên, bình thường như hai lần trước nữa mà là phải có một đứa con với nhau thật là “hết biết”...Gần bốn mươi lăm phút đồng hồ sau, nó mới bắt đầu thực hiện thao tác đổi bên nghĩa là nó lần miệng qua ngậm nút lấy đầu núm vú bên trái của chị còn bầu vú phải chị mà từ nãy đến giờ nó đã “chán cơm chê cháo” thì nó thay thế vào đó bằng cách cử động đưa bàn tay trái lên mày mò, nắn bóp, sờ soạng với cảm giác rừng rực, phấn khích cùng cực.

Tuy rằng hiện giờ, do đêm càng lúc càng dần về khuya cho nên từng cơn gió lạnh buốt chẳng biết từ đâu đưa tới tràn vào bên trong chòi lá và mặc dầu vậy nhưng nó vẫn cứ cảm thấy toàn thân nóng hực lên, mồ hôi mẹ mồ hôi con không ngớt tuôn trào ra khắp cả người chẳng khác gì như đang ở trong một cái lò than hầm hập. Do đó, nó đã nhanh chóng ngồi dậy lần lượt tháo năm hột nút ốc nơi chiếc áo chemise trắng ngã màu cháo lòng mà nó đang mặc trên người rồi sau đó kéo tuột hai ống tay áo ra khói hai cánh tay mình, hết cánh tay phải tới cánh tay trái ; tối nay do bất ngờ không biết trước được là chị mình trở về cho nên tiếp đón chị mà nó chỉ mặc độc chiếc áo mà nó hay dùng để đi làm rẫy cùng với chiếc quần sort bằng vải kaki ngắn củn cỡn quá nữa đầu gối tuy vậy chị Hậu cũng chẳng hề chê trách nó điểu gì cả. Thêm mười lăm phút nữa thì hai bàn tay Hùng mới từ từ chậm rãi lần xuống phía dưới hạ thể chị, đầu tiên nó kéo chiếc phermature nơi chiếc quần tây màu nâu bó sát lấy người chị sau đó, nó nắm lấy hai bên lưng quần chị khẽ nhích từng chút một tuột lần lần đều đặn hai ống quần chị xuống khỏi cặp đùi đầy đặn cùng hai bờ mông múp míp, qua hai đầu gối tới cặp giò thon dài và cuối cùng là hai bàn chân mềm mại, nuột nà hết bàn chân phải đến bàn chân trái. Bởi vì chiếc quần khá chật lại bó sát lấy người chị cho nên để cho em trai cởi ra được dễ dàng, nhanh chóng hơn, chị không ngừng tạo điều kiện hỗ trợ, giúp đỡ nó bằng cách lúc thì nhỏm mông lên vả khi thì lại hết co rồi duỗi cả hai chân lên và lúc này tuy rằng chưa có làm gì cả song chị đã cảm nhận được nơi chổ kín đáo nhất trên cơ thể chị dường như từ nãy đến giờ đã liên tục tứa ra dịch nhờn sinh lý khá nhiều rồi thì phải? Lẽ ra đêm nay, chị phải ngủ tại nhả chồng ở Cẩm Đường bên cạnh một người đàn ông mặt mũi gớm ghiếc vả lại còn lớn tuổi hơn cả cha ruột mình nhưng không, tuyệt nhiên hoàn toàn không phải là mơ mà là sự thực đến nỗi không sao lường trước được, từ nãy đến giờ chị đang yêu đương, ân ái và làm tình cùng với thằng em trai ruột thịt cùng cha cùng mẹ với chị và một lát nữa đây, chẳng bao lâu nữa thì hai chị em sẽ cùng nhau bước vào giai đoạn tối quan trọng nhất của cuộc tình đó là giai đoạn quan hệ giao hợp, giai đoạn mà sau này sẽ dẫn đến một kết quả như chị mong muốn : một đứa con của hai chị em. trai cũng được mà gái cũng xong nhưng rất dễ thương, khỏe mạnh và bụ bẫm được sinh ra trên cõi đời đầy dẫy oan nghiệt, ngang trái này! Sau khi cởi xong chiếc quần tây của chị Hậu, Hùng cẩn thận gấp lại gọn gàng rồi để nằm lên trên chiếc áo kiểu vải soa màu xanh dương nơi mé đầu sạp cùng với chiếc nịt vú của chị còn chiếc áo chemise của nó mà nó vừa mới cởi ra lúc nãy thì nó lại để ngay bên cạnh ; sự phân chia vị trí của nó như thế chẳng qua cũng chỉ là ngẫu nhiên vô tình mà thôi chứ hoàn toàn không phái là do nó cố tình sắp xếp đâu! “Trời đã sang đông, thôi anh xin làm im vắng, cố quên rằng ta đã xa nhau...”, lời bài hát đêm nào đó cách đây khoảng năm tháng về trước đã cám dỗ, quyến rũ hai chị em từ bỏ mối quan hệ chị em ruột thịt cùng mang chung dòng máu trực hệ do cha sinh mẹ đẻ để trở thành người tình của nhau mãi cho đến đêm ngày hôm nay chắc chắn vẫn còn vang vọng dư âm trong tâm trí cũng như cõi lòng hai đứa khi hiện tại chúng đang ở vào những giây phút sắp sửa chuẩn bị quan hệ giao hợp truyền tinh truyền giống cho nhau. Lúc này đây, hai bàn tay thằng em lại cũng đang nhẹ nhàng và chậm rãi lần xuống hạ thể chị nắm lấy hai bên lưng chiếc quần lót bằng thun voan màu trắng hãy còn mới tinh, lớp vải cuối cùng còn sót lại trên thân thể chị che đậy một cách nữa kín nữa hở bộ phận quan trọng nhất cuộc đời con gái của chị rồi trong phút giây, chiếc quần lót ấy theo\đà kéo của hai bàn tay nó từ từ tuột xuống khỏi đùi, mông tới căp giò cuối cùng là lần lượt rời khỏi hai bàn chân chị, hết bàn chân trái đến bàn chân phải ; dẫu sao so với chiếc quần tây khi nãy thì đối với chiếc quần lót này lại khá dễ dàng hơn trong việc cởi thoát ra khỏi thân thể bởi vì loại quần này không quá chật cũng không đến đỗi bó sát lấy da thịt cho lắm. Lần này cũng vậy, nó lại để chiếc quần lót của chị Hai mình lên mé đầu sạp cùng với mới y phục hỗn độn của chị ; nào là áo soa kiều, áo ngực, quần tây nay có thêm quần lót và y như rằng, chỉ hơn một phút đồng hồ sau, không chần chờ nấn ná gì thêm nữa nó đã nhỏm cả người dậy nhanh nhẹn cởi tuột phăng chiếc quần sort bằng vải kaki màu vàng xám ra khỏi hai chân mình nhưng do quên không nhớ ra rằng mình đã phân chia vị trí rồi thành thứ ra nên nó lộn chổ để đại chiếc quần đùi của nó lên mé đầu sạp nằm hờ hững ngay ở trên cùng mớ y phục hỗn độn của chị gái nó. Vậy là lúc này đây, toàn thân hai chị em đều trần truồng như nhộng, tuyệt nhiên không còn một mảnh vải nào che thân trông thật chẳng khác chi hai người tiền sử thuở mới tạo trời lập đất và theo từng nhịp điệu rung động của sự kích thích nhục dục của thề xác, hai bộ phận sinh dục của cả hai chị em đều đã bắt đầu co giựt liên tục nhất là dương vật của Hùng không ngớt biến đổi về kích thước bình thường càng lúc càng dài ra, càng to lên và càng cứng ngắt, nóng hổi tựa chừng một thanh sắt vừa mới lấy ở trong lò rèn ra. Tuy rằng vậy nhưng thằng em cũng chưa vội vàng quan hệ giao hợp với chị gái nó mà nó lại tiếp tục không ngừng kích thích sự đam mê, ham muốn của chị bằng cách lần bàn tay phải lên mày mò, sờ soạng chồ kín đáo nhạy cảm nhất trên thân thể chị mềm mại, đầy đặn tràn đầy nét quyến rũ, hấp dẫn vô cùng. Do vậy mả dịch nhờn sinh lý nhơn nhớt từ trong cơ thể chị lại không ngừng tiết rỉ ra bên ngoài qua đường âm hộ chị khiến cho những ngón tay nó cứ mãi miết rin rít, khó chịu nhưng không vì thế mà nó ngừng lại thôi không thủ dâm với chị nữa ; mặt khác, lúc này nó cũng đang bắt đầu trân người ra chịu trận với chị Hậu bởi vì bàn tay phải của chị hiện lần lên ban đầu là chỉ nắm lấy, sờ mó chút đỉnh nhưng càng về sau thì lại càng duột lên kéo xuống dương vật của nó một cách đầy phấn khích dữ dội và mãnh liệt tột cùng. Một lát sau, chính chị lại chủ động ngừng lại thôi không kích thích dương vật thằng em bằng bàn tay chị nữa bởi vì chị thoáng có ý nghĩ trong đầu óc mình nếu cứ tiếp tục như thế e rằng nó sẽ xuất tinh ra mất vì cảm giác khoái ngất cùng cực này đang lên đến đỉnh điểm tuyệt đối ; khi ấy lẽ đương nhiên dù cho có là thánh đi chăng nữa thì nó cũng không thể nào còn đủ khả năng để mà quan hệ giao hợp với chị được thêm giây phút nào nữa cả. Lúc này, không hẹn mà gặp, không ước mà thành, bỗng dưng chỉ cần sau một ánh mắt nhìn nhau thôi là hai chị em cảm thấy háo hức vô cùng cho nên cả hai vội vàng luồn gắn hai vành môi của mình vào với nhau để trao tặng cho nhau những nụ hôn say sưa, ngây ngất, mê mệt ; vừa đắm đuối hôn chị Hậu, chẳng khác chi một con kỳ đà, Hùng vừa từ từ trườn người tới leo lên nằm trên tấm thân mềm mại của chị còn chị hai bàn tay thì níu lấy hai bờ vai gầy guộc của nó vửa từ từ dạng rộng hai chân ra để nó được dễ dàng nằm vào tâm điểm của người chị. Lẽ đương nhiên là chị cảm nhận được trong giờ phút này dương vật thằng em vừa to vừa dài lại vừa cứng cứ mãi miết tiếp xúc, cọ sát cà cạ hết vào bụng chị lại xuống đùi chị rồi tiếp theo sau đó chẳng bao lâu, đầu dương vật nó lại đang bắt đầu mày mò chui vào từng cm một lút vào sâu bên trong âm đạo chị ; lần quan hệ giao hợp này chị thấy hoàn toàn khác hẳn với hai lần trước chị còn cảm nhận được sự đau đớn nhưng hiện tại thì cảm giác đau chỉ hơi thoáng qua ở những giây phút đầu tiên nhưng sau đó thì dần dần biến mất hẳn đi mà thay thế vào đấy là những tần số sung sướng, khoái lạc đến cực điểm luôn luôn dao động trong cơ thể chị do có lẽ đêm nay, thằng em yêu đương, ân ái, làm tình với chị với một tư thế dạn dĩ, tự nhiên với một trạng thái tâm lý binh thường, ổn định và mạnh mẽ vô cùng. Từ nơi xương cùng hai chị em lúc bấy giờ luôn luôn liên tục phát sinh ra những luồng xung điện kích thích sinh lý mà cường độ có thể lên đến cả hàng chục ngàn kA cứ thế mãi miết rần rật chạy dọc lên theo sống lưng lên đến trung ương thần kinh rồi từ đây lại dần dần lan tỏa ra khắp cả châu thân lẫn tứ chi. Với nỗi niềm khoan lạc không ngừng dâng trào lên trong cõi lòng cũng như truyền ra toàn bộ thân thể, hai bàn tay chị gái nay đã hoàn toàn khác hẳn với lúc nãy có nghĩa là không còn âu yếm vuốt ve từng lọn tóc hãy còn vương mùi khét nắng trên đầu thằng em nữa mà tự lúc nào đã tự ý lần xuống dùng những ngón tay có móng nhọn hoắt cào cào liên tục tạo nên những đường xước rướm máu đỏ hồng ngay trên tấm lưng trần gầy guộc của thằng em ruột thịt cùng cha cùng mẹ với chị.

Lúc này, hai hòn dái Hùng tuy hơi xệ dài xuống nhưng lúc nào cũng như lúc nào đều hùng dũng hiên ngang gác lên trên hai đùi chị ở vị trí hai bên cửa mình chị và hầu như không ngớt phập phồng để làm tăng thêm nguồn sinh lực bản năng cho phần dương vật nó hoàn thành tốt nhiệm vụ đêm nay làm sao mà tạo nên trong cơ thể chị một bào thai như ý chị hằng mong muốn mà ngay từ đầu hai chị em đã giao ước với nhau. Song song theo đó thì thành cơ âm đạo chị Hậu cũng không ngừng co thắt một cách dữ dội và mãnh liệt không kém không ngớt thít chặt lấy dương vật em trai mình đến nỗi lớp lông xoắn tít mềm mại xung quanh cũng như phía trên âm hộ chị cứ mãi miết đan vào lớp lông nơi gốc dương vật thằng em. Cùng với nhịp điệu thời gian, từng giây phút trôi qua, thằng em tỏ ra rất là mạnh mẽ liên tục nhấc mông lên rồi hạ xuống để mà đưa đẩy dương vật mình hết thụt ra lại háo hức thọt vào sâu tận tử cung chị và có thể kết luận rằng đến giờ phút này, hai chị em tuyệt nhiên hoàn toàn không còn có thể nhớ được gì nữa cả thậm chí không còn nhớ hiện tại là ban ngày hay ban đêm kể cả vong linh bố mẹ cùng mối quan hệ chị em ruột thịt chúng đều quên đi một cách cố tình, tàn nhẫn nhưng duy nhất chỉ có mỗi một điều mà chúng không sao quên được đó là chúng đang yêu đương, ân ái, làm tình, giao hợp với nhau và đứa con tương lai sau này mà hiện tại cả hai đều đang cùng cố gắng tạo ra từ những đam mê xác thịt nồng cháy quá độ, từ chất men tình nhục dục vụng dại, điên cuồng, mù quáng. Đúng là đêm nay lại tiếp tục ma đưa lối quỷ dẫn đường hai chị em phạm phải lỗi lầm và có suy nghĩ mãi thì chắc chắn không thể nào trả lởi lý giải được rằng lỗi lầm này cùa ai? Bên nhà chồng chị Hậu lẽ đương nhiên rằng chưa hề có ai biết được chuyện tày trời động đất của cô dâu nhà họ với chính em trai cô chứ nếu không thì sẽ không bao giờ có ai mà cả gan tha thứ cho được lỗi lầm tệ hại này cả ; có thể họ sẵn sàng trói cô dâu lại cho vào bao bố cột chặt miệng bao lại sau đó thả trôi sông cho cá nhai tôm rỉa. Đêm hôm khuya khoắt, tất cả mọi người ai nấy đều chìm vào giấc ngủ say sưa, mê mệt vậy là chắc chắn chỉ có mỗi hai chị em Mỹ Hậu-Văn Hùng là còn thao thức, trăn trở với cuộc tình tội lỗi loạn luân , với cái công việc theo bản năng sẵn có vốn dĩ do tạo hóa sắp xếp, ban bố cho đó là truyển tinh truyền giống cho nhau. Ở phần thượng thể, hai bàn tay thằng em lúc này không ngớt sờ soạng, nắn bóp hai bầu vú đầy đặn mềm mại của chị gái còn ngược lại, hai bàn tay chị gái cứ mãi miết hết sờ soạng hai bờ vai em trai lại lần xuống cào cào tấm lưng trần gầy guộc càng ngày càng xuất hiện nhiều vết xước rươm rướm máu hồng đỏ của nó ; ở phần hạ thể, hai bộ phận sinh dục của hai chị em không ngừng gắn bó, cọ sát tiếp xúc vào với nhau đến nỗi dường như không còn một khe hở nào nữa cả nghĩa là dương vật thằng em càng lúc càng dài ra, to lên và cứng ngắt lọt thõm đến lút cả cán vào sâu tận bên trong âm đạo người chị ruột một cách quá đỗi hiên ngang, hùng dũng, táo bạo. Thời gian quan hệ giao hợp cũa hai chị em do vậy mà kéo dài, kéo dài ra tưởng chừng như chẳng bao giờ đến hồi kết thúc ; năm phút, mười phút, mười hai phút đã trôi qua, cả hai chừng đã thấm mệt nhưng dẫu sao thì chúng vẫn cố gắng cùng nhau đi đến tận cùng của cuộc tình và so với hai lần trước, đêm nay chúng cảm thấy sao mà thời gian cứ mãi miết giãn dài ra với từng nhịp thở nóng hổi, hổn hển của chúng. Mãi cho đến phút thứ mười lăm thì giai đoạn khoái ngất trong cuộc tình giữa hai chị em mới bắt đầu thực sự ập đến khiến cho cả chị lẫn em đều cùng có cảm giác như vừa mới bị hụt chân rơi tuột tự do xuống đáy một cái vực sâu thăm thẳm mịt mù và hiện tại chính vì vậy mà hai chị em ôm chặt cứng lấy thân thể của nhau ; ngay đúng thời khắc ấy, đầu dương vật Hùng đang giựt giựt liên hồi xối xả bắn phụt vào trong cơ thể chị Hậu những tia tinh dịch trắng đùng đục như nước vo gạo, nhơn nhớt rin rít như keo dán. Có lẽ do tích tụ lâu ngày cho nên đêm nay, lượng dịch tinh của nó xuất ra rất nhiều và ào ạt chẵng khác chi những cơn sóng thần hung hãn từ ngoài đại dương xa thẳm đổ ập vào thánh phố Hứa Vân Đài trên đất nước Hàn quốc năm nào ; bởi vì quá dư thừa cho nên từ trong âm đạo chị, dịch tinh nó hòa lẫn với dịch nhờn sinh lý của chị ứ tràn ra cả bên ngoài làm ướt nhẹp nguyên cả vùng bụng dưới và hai bên đùi hai chị em. Hy vọng là sẽ có một con tinh trùng mạnh mẽ nào đó của nó sẽ lạc lõng phiêu lưu đến miền đất hứa đầy hoa thơm cỏ lạ trong cơ thể chị rồi sau đó gặp gỡ phải tế bào trứng rụng của chị mà thụ tinh tế bào ấy thành một đứa con tương lai sau này chị hằng mong mỏi có được một chứng minh cụ thể, sâu sắc cho tình yêu tuy ngang trái nhưng trọn vẹn nghĩa tình của chị vốn đã dâng hiến, trao tặng tất cả về thằng em ruột thịt cùng cha cùng mẹ trong gia đình. Cả hai chị em đều hổn hển thở dốc, nhìn nhau một cách sung sướng và mãn nguyện vì chúng đã cho nhau hết tất cả sinh lực lẫn tinh lực để yêu nhau, ân ái làm tình cùng nhau mà không hề đòi hỏi điều kiện nào cả ; sau khi rút ra khỏi âm đạo chị gái thỉ dương vât thằng em đã thun nhỏ lại như trái ớt khô, mềm xèo còn hơn bún, rũ rượi ướt nhẹp tựa người bị mắc mưa ướt giống chuột lột...Hai chị em ngồi dậy, cùng nhau đi xuống suối rửa ráy sạch sẽ rồi trở lên mặc quần áo vào ; vậy là cô dâu-vợ ông Toàn sau chuyến trở về đã cùng với thằng em trai tiếp tực phạn phải lỗi lầm rất lớn và thực sự chúng ta chẳng hề biết lỗi lầm này của ai?./.


Hết


Kết thúc lúc 13 giờ 18 phút ngày 02 tháng 11 năm 2013
CON ĐƯỜNG HOA



Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!



http://www.coithienthai.com/images/ad_story1.gif (http://www.coithienthai.com/ad_story1.html)
http://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (http://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
http://www.coithienthai.com/images/ad_story3.gif (http://www.coithienthai.com/ad_story3.html)
http://www.coithienthai.com/images/ad_story4.gif (http://www.coithienthai.com/ad_story4.html)
http://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (http://www.coithienthai.com/ad_story5.html)
http://www.coithienthai.com/images/ad_quangcaotruyen1.gif (http://www.coithienthai.com/TNLVN/quangcaotruyen1.html)