View Full Version : Người Vợ "Pơ Phếch" (11 Phần) (Tác giả: Sịp)
Congtu
01-09-2025, 11:50 PM
NGƯỜI VỢ "PƠ PHẾCH"
Tác giả: Sịp
E-mail: N/A
Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.
Phần 1
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story10.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story10.html)
(https://www.coithienthai.com/ad_story11.html)https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story14.html)
THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: https://www.coithienthai.com/images/email1.gif & gửi kèm CC 1 bản tới https://www.coithienthai.com/images/email2.gif
Lần đầu tiên, Ba Chạc nhìn thấy vợ đứng làm bữa ăn trong bếp với cặp kính cận trên mắt, anh nhìn sững không chớp. Đây đâu phải là điều lạ lùng vì vợ chồng đã ăn ở với nhau gần chục năm rồi, mà sao anh chưa hề thấy vợ tuyệt vời như thế.
Cũng may là anh nhẹ nhàng bước vào nên chị chưa hề hay biết, nhưng lặng lẽ đứng ngắm vợ từ phía sau, anh không khỏi hãnh diện về sắc đẹp của chị. Người chị đẫy đà, có hơi phục phịch, song lại nhẹ nhàng khoan thai, đáng mặt là một phụ nữ đầy quyến rũ.
Nhìn đôi hông nẩy nở, cặp mông tròn trịa, láng lẫy dưới chiếc váy hoa nhẹ, Ba Chạc chỉ muốn đưa tay ra sờ bóp vào thử, nhưng chị đang mải mê nấu món ăn, anh không nỡ đưổi xua đi sự mơ mộng của chị. Anh biết chắc rằng giá anh có sàm sỡ luồn tay vào dưới váy chị để dò lần lên đôi chân dài thì chắc chị cũng không trách cứ gì đâu, nhưng với anh cứ để nỗi thèm thuồng ôm ấp chị rùng rùng trong tâm khảm mới thấy hả hê.
Đã bao lần rồi, vợ chồng anh quấn quít nhau như mật, ngày nào cũng là một ngày mới của cả hai. Tay trong tay nhau mà vẫn hoàn toàn khác, cơ hồ như họ vừa sống với nhau hôm nay, mới đây, nên còn vô cùng mặn nồng và lưu luyến.
Vợ chồng lấy nhau mãi vẫn chưa có con nên rảnh rang để mà cung phụng nhau rất mực. Anh lo cho chị, chị yêu quí anh, môi liền môi, má liền má. Gia đình lúc nào cũng giống chốn thần tiên hoan lạc. Chị nhõng nhẽo anh, anh bắt đền chị, phụng phịu, dỗi hờn, rồi lại bật cười khanh khách với nhau ngay như đôi trẻ.
Anh vẫn ca tụng chị là thần tượng của mình. Nằm cạnh nhau, nói năm điều ba chuyện là anh lại kể lể với chị về sự say đắm của anh. Anh dùng con người chị như một sơ đồ nghệ thuật để diễn tả sự nao nức của lòng. Anh khen từ khuôn mặt đến từng cơ phận trên người chị. Anh có lối ví von rất lạ, kêu gọi danh xưng của từng món trên thân hình chị bằng một tiếng rất gợi cảm.
Anh không dùng những danh từ như “ vành trăng “ hay “ mày ngài mắt phượng “, hay “ liễu yếu đào tơ “ mà lại điển hình hóa bằng những địa danh của quê hương yêu dấu. Chẳng hạn, anh gọi mặt chị là bưởi Biên Hòa vì dáng nó tròn vành vạnh như trăng. Bạn bè xầm xì câu “ mặt sao ngao vậy “, ý nói mặt to thì ắt hẳn của ở dưới cũng to, anh nghe mà không giận, trái lại còn hãnh diện là khác. Chả hễ là đàn ông, ai không muốn vợ mình có lồn bự hay sao, các ông nào vờ vĩnh chê bai chẳng qua chỉ là tự dối. Vì thật ra ông nào cũng thích có cái lồn to để sờ, để mân cho đã, các cụ ta vẫn chẳng phê phán câu “ sờ lồn béo, đéo lồn gầy “ là sai chăng.
Lại nữa, với đôi vú chị, anh gọi là Bến Tre vì chúng to, dầy cui, trắng au như dừa ở đó. Người ta đồn gái Bến Tre tắm bằng nước dừa nên ai cũng trắng trẻo dễ thương. Chị không là dân Bến Tre vậy mà “ xôi “ của chị không thua gì dừa bản xứ. Nó đầy và nằng nặng, chạm tay vào mát mẻ làm sao, còn nói chi đặt miệng vào hôn hay liếm bú thì chỉ còn nước lịm dần mà chết. Hai bầu vú căng cong lóng lánh, được điểm bằng hai quấng tròn vo với hai núm đỏ hồng, trông y hệt đóa sen chúm chím. Anh đã biết bao lần ôm vò, bóp bú mà lạ, sao chẳng thấy chán, thấy chê. Anh hay nói giỡn : có cấm chợ cả năm anh cũng chẳng đói, mỗi ngày chỉ cần gặm vú em nút một hơi là khỏe lại ngay. Chị biết anh chọc, song cũng thích, lại giả vờ trách mắng : anh chỉ được cái nói bậy. Có gia thất rồi mà không bỏ máu dê, ra đường thấy đàn bà con gái chỉ lom lom nhìn vào vú như muốn xé toang áo họ ra. Về lại còn phê bình vú bà này lớn, vú chị kia to. Anh nghe chị mắng chỉ cười chạy tội, lại khéo nịnh thêm : ấy, tại các bà muốn khoe ra thì mình nhìn, chớ sao sánh được với em.
Đến vùng cấm ở háng chị thì anh khen tấm khen tắc. Anh bảo lồn chị đúng là hương hoa xứ Huế vì nó khum khum như bưởi thanh trà. Quả vậy thật, khi chị nằm ngửa ra thì y hệt nửa quả bưởi đang bám vào nơi háng. Những múi bưởi rành rành mở banh ra dưới cơn gió lăn tăn, những sợi lông tựa những tép xôn xao mời gọi. Mùi hương thoảng qua từ vật báu đó ngọt ngào như mùi mật, anh lim dim cặp mắt như tìm một định danh. Mắt anh nhìn xa xăm, lờ đờ lãng đãng và bất thình lình ồ lên vỗ đánh đét vào đùi, phán một câu xanh rờn làm chị mở tròn mắt : à đúng rồi, quê hương Hà Tĩnh, chỉ có ở đó mật của ong mới tới độ tuyệt hảo. Chị cũng phải cười ré lên vì sự so sánh của anh, chị hất ra : thôi đi anh, anh khen quá làm em nhột. Ai đời chỗ em dùng đi tiểu lại có mùi lạ lùng đó. Anh lấp liếm : chứ không à, rồi gục vào đòi khám để chứng minh. Chị co rúm người lại vì thấy vẻ hung hăng của anh.
Nhưng dù chống ngăn cách nào thì chị vẫn không đẩy lui được anh ra, trái lại còn làm đà cho anh lăn vào như điếu đổ. Anh đằn chị ra, rúc đầu vào ngoáy tít. Tóc anh đâm lởm chởm vào khoảng háng để trần của chị, châm chọc vùng da non nhạy bén làm chị rinh rich cười. Một lúc thì ngả kềnh ra không xô đẩy nổi, anh hầm hồ phá phách nửa trái bưởi hả hê. Mũi anh chọc chọc vào hít hà liên tục, quậy đùng đùng chỗ háng chị muốn tét bét tanh banh.
Anh hít, anh ngửi, anh hôn, anh ngắm, vành chỗ này, tách chỗ kia, đám lông lào xào dưới lòng tay anh như răng lược. Chị trân mình lên đón nhận sự ve vuốt của anh. Những ngón tay như chiếc đũa đâm nhanh và rút lẹ, day chỗ mu, móc trong lỗ, vuốt cái hạt, đằn nơi khe, lưỡi anh thè ra thụt vô trông vô cùng dâm đãng. Chị rất sợ cái lưỡi nham nhám đó vì đã bao lần nó làm cho chị phải nổi điên. Nó chèo, nó chọc, nó lết, nó lia, ôi chao mớ thịt vốn mềm dịu bỗng cương lên từng lúc. Và hẳn nhiên khí nhễu nhão ra, nhuốm ướt đầy cả háng. Anh hả toác miệng ra chờ đợi, đăm đăm nhìn cả mu, cả môi, cả yếm lồn giựt giựt xôn xao. Thế là không dằn được, anh từ từ úp mặt vào lồn chị, giữ im để hít sâu hơi hướm đàn bà.
Chị nín thở nằm im ra đó, chờ mà không biết chờ cái gì. Bàn chân chị ngứa ngáy làm sao, cứ muốn co duỗi cho thoải mái mà tựa như con chuột sợ quắn người trước con mèo tinh nghịch. Anh giúp chị hạ đi cơn rạo rực, bằng cách nhẹ nắm lấy hai cổ chân chị mà mở từ từ ra. Anh gác từng chiếc giò lên vai để cái lồn chị bảy ra toàn vẹn trước tia nhìn nóng bỏng của anh.
Anh hôn vào bàn chân, quanh qua phía trên, gặm dần từng ngón chân chị vào miệng, mút mát, nhằn nhằn như ăn xương gà. Da chân chị nổi gai, những chiếc gai nhu nhú làm anh tăng thêm độ gặm mút. Đồng thời lưỡi anh cũng bắt đầu liếm. Anh liếm da bên trong, da bên ngoài, kể cả gót chân, móng chân và kéo dài lên xuống từng chiếc đùi. Chị nhúc nhích người vì nhột, cái nây quăng qua quật lại như lăn quăn, cái lồn tầy huầy như sóng cuộn, chỗ háng nhấp nhô như diều.
Bỗng anh giữ chịt lấy hai giò chị kéo hổng lên cho phần mông nâng cao. Và chưa chi anh ào ào liếm vào chỗ háng chị. Lưỡi con thuồng luồng nhóc nhách bò vào cái hang đầy rêu ướt át, nó liếm những giọt sương đọng bám ở đó và cố lau sạch bụi bặm rêu rong phủ đầy. Lưỡi anh chạm đến đâu thì thịt mềm ở đó ầm ầm nổi loạn. Nó cương dần lên và cứng lại dưới miệng lưỡi anh. Anh liếm chăm chỉ, chị bị xóc quá sâu nên đùi quậy lung tung. Mỗi lần vùng vằng thì nửa trái bưởi càng áp sát vào môi miệng anh nhiều hơn nữa. Anh liếm, anh liếm, giữ chặt lấy giò chị, ghì cho mông không xoay chuyển hầu lồn chị nằm trọn chỗ miệng anh.
Anh ê a liếm, bú, nút lồn mà rên, mà ca cẩm như chó : ôi, lồn vợ tôi, sao mà to mà dầy, mà ngon, mà thơm, mà ngọt thế ni. Hèn chi người ta nói mật Nghệ Tĩnh cũng ví như mùi lồn phụ nữ. Anh tranh nhau nói với chị : em ơi, cho anh bú lồn em nghe. Đừng bắt anh nhịn mà tội nghiệp. Chị nghe xúc động lắm, đáng lẽ chị la mắng anh nói tầm xàm tầm bậy, song lại thương anh mà bật ngửa người ra. Cái lồn trịn vào mặt anh một vùng như cái thúng úp, anh bú xào xào và ngúc ngắc cái miệng lung tung. Chị sướng quá, cái lồn được dằn vặt đúng độ, kẹp hai giò khóa nghiến mặt anh. Anh ngộp muốn chết mà lại không nhả lồn ra cứ cạp.
Bất đồ, chị nín hơi lâu quá, xả nghe cái rột. Đang ngọt ngào hương vị Nghệ Tĩnh, anh chợt ré lên : ôi mắm bà giáo Thảo ở đâu đổ tùm lum ra vậy. La cự thì la mà miệng vẫn gặm bú tỉnh queo. Cái lồn xoay tứ tung, vài sợi lông rời ra giắt vào kẽ răng anh nhồn nhột. Anh phải tách bớt giò chị ra mà nhổ phì phì, những sợi lông tơ đen rơi lòa xòa trên bắp vế. Chị thấy anh bắt ho hen phải dặn vói theo : của anh chớ của ai mà sợ mất, bú từ từ kẻo sặc mất vui. Anh hít từng hơi dài và điều chỉnh mức độ gặm vào lồn, nút nghe chóc chóc.
Chị muốn thử hỏi anh nên nhong nhỏng nói ra : nghe nói hồi chưa cưới em, anh ưa đi rình coi lồn đàn bà lắm hả. Anh gãi đầu gãi tai chống chế cho qua : đâu có nà, tại mấy thằng bạn ôn dịch thấy em hay ghen nên chọc cho em tức. Chớ lồn đâu sẵn mà để anh coi. Chị bĩu môi không tin, chị đáp trả treo : thôi đi tía, cái mặt anh mà hiền. Ngay lấy em về rồi mà anh còn trầm trồ là mấy con bạn em đứa này lồn to, đứa kia vú bự. Em mà dễ ngươi là anh đè mẹ mấy con bạn em ra mà bú như bú em bây giờ.
Rồi chị nghiêm trang dặn dò anh : em nói thiệt trước để anh liệu. Anh có muốn dòm lồn hay bóp vú ai thì cố nhịn mà về nhà biểu em cởi cho muốn làm sao cũng được nghe. Chớ loạng quạng rình mò có ngày bị mấy mẻ la lên anh muốn hiếp dâm là ở tù mệt nghỉ. Anh nghe mà xẻn lẻn, ú ớ nín khe.
Thú thiệt là mấy cô bạn của chị cũng ác. Nhè lúc chị vắng nhà là a thần phù vô chọc ghẹo anh. Có chị thì nói mát nói mẻ : cha chị đi rồi làm anh ngơ ngẩn dữ a. Có chị lại bặm trợn hỏi anh : sao anh ngó em có giống chị không. Những lúc đó, anh chỉ muốn thò tay bóp vô vú ả vì anh biết là ả nứng lồn muốn được anh chơi, nhưng anh rét, lỡ thình lình vợ về bắt gặp thì điếc. Cho nên anh lửng lơ con cá vàng với ả : em mặc đồ kín um như vầy thì sao anh biết nổi, bữa nào em phải cho anh ghé qua nhà hé mắt dòm sơ thì mới phán đoán thiệt hư. Cô ả chừng cũng chịu đèn nên đả đớt thách thức, anh bấm bụng tiếc hùi hụi, hăm he trong lòng : rồi có ngày con chết đó con.
Ấy mảng dòm chị say sưa đến quên cả thực tại. Đến khi chị quay lại thấy anh, hỏi anh về hồi nào, anh bẽn lẽn thở ra : chèn ơi, vợ anh “ pơ phếch “, anh đứng nãy giờ chết trân không chịu nổi, cưng ơi.
(Hết Phần 1 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 2 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story5.html)
Congtu
01-12-2025, 09:40 PM
NGƯỜI VỢ "PƠ PHẾCH"
Tác giả: Sịp
E-mail: N/A
Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.
Phần 2
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story10.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story10.html)
(https://www.coithienthai.com/ad_story11.html)https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story14.html)
THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: https://www.coithienthai.com/images/email1.gif & gửi kèm CC 1 bản tới https://www.coithienthai.com/images/email2.gif
Như một con mèo đang ăn vụng bị chủ bắt gặp, Ba Chạc ấp úng nói chẳng ra lời. Khen vơ khen vào vợ xong, anh tịt luôn. Chị Loan biết chồng lúng túng, nên vả lả nói ra : anh đi rửa ráy đi rồi ra ăn cơm. Vừa nói chị vừa háy anh một cái, thiếu điều muốn hun cháy anh thành miếng giẻ bị ngún. Anh nhanh nhẩu đi vào.
Đến lúc ngồi vào bàn đối diện với nhau rồi mà cơn hồi hộp trong lòng anh vẫn chưa tan loãng. Anh trân trố nhìn vợ, xoáy mắt vào chiếc áo váy hoa đỏ mà nhận ra vẻ đẹp của chị toát lên sự mặn mà sâu thẳm. Chị cũng ngượng ngùng vì thái độ của chồng, nhất là khi thấy anh cứ lăm lăm cầm muỗng nĩa trong tay, mà không động đến một tí thức ăn nào hết. Chị có vẻ lạ lùng về thái độ của chồng, chị cũng dửng dưng không muốn ăn, lặng lẽ theo dõi anh từng chút. Cuối cùng chị phải lên tiếng hỏi : anh ăn đi chớ, làm gì nhìn em trân trối vậy.
Ba Chạc đưa bàn tay xoa lên cánh mũi ngập ngừng. Anh chợt rên lên hừ hừ như người bị sốt : chèn ơi, nhìn em ngồi trước mặt, anh làm sao nuốt vô cho nổi. Bữa nay em diện ác quá, đứng phía sau lưng em, anh muốn tắt thở luôn. Cái nây em, cái hông em no tròn núc ních, nếu anh đoán không lầm em lại bỏ trống trơn ở bên trong, làm sao mà anh chịu cho nổi. Nói rồi, anh buông muỗng nĩa xuống, đẩy cái dĩa thức ăn ra và kêu vợ : em bước qua ngồi chung với anh cho anh đỡ nao nức. Chút mình ăn cũng được, em à.
Loan biết rõ tánh chồng, hễ chả muốn là trời muốn, có chối từ cũng chẳng được, nên riu ríu đứng lên. Chị ôm gọn gấu váy lên rồi ngồi trên đùi chồng. Chị đặt đít từ từ mà nói vói : sao chịu chưa, tía nội. Tía là khôn tổ mẹ, muốn gì là bằng được mới nghe. Y như rằng chị chỉ mặc có độc cái váy, còn da thịt bày thoải mái ở trỏng. Khi chị vừa đặt mông xuống đã nghe mát rượi. Ba Chạc choàng tay ôm lấy người chị xiết vào lòng. Chị thấy có vật gì cưng cứng đang đâm xoi lên đít chị.
Tuy biết chồng hứng chí, song chị vẫn làm bộ chọc anh : ủa anh mua bắp về đó hả, sao không cất vô tủ mà lại lận trong quần vậy. Anh được dịp chọc chị, đáp liền : ối, trái bắp này quá già rồi, da nhăn nheo ráo nạo, râu lại mọc um tùm. Vậy mà có hơi hướm em nó cũng cố ngóc đầu lên nổi. Cả hai cùng bật cười khanh khách. Chị nói với anh : không hiểu tại sao anh có tên là ba chạc, chớ theo em phải gọi anh là ba trợn, hay ba xạo mới đúng.
Anh thích chí quá, cười lên nắc nẻ. Anh ôm đồm khoảng ngực chị vào đôi cánh tay. Chất lụa mềm cộng thêm độ giãn nở của đôi bầu vú làm anh thấy dễ chịu. Đúng là chị “ xăng xú, xăng xì “ hết lượt, hèn gì anh chẳng điêu đứng, lao đao. Anh vồ vập hôn lên gáy, lên tóc, lên cổ, lên phía sau tai chị mà hổn hển thốt lời cám ơn, trong khi hai bàn tay vò lia lịa trên đôi vú. Vừa vò vừa hun, miệng anh gừ gừ như chó.
Loan nhột nên co dẫy xục xịch trong tay chồng. Sự va chạm càng làm cho thân hình chị đưa đẩy trên bắp đùi anh. Một mặt nó làm cho hai tay anh nắm bắt, chụp giựt tợn, một mặt trái bắp ở trước háng bị đằn đè nên chòi đạp khủng khiếp. Loan nũng nịu hỏi chồng : anh làm như bị nhịn cả đời không bằng. Mới hồi hôm trả bài lia lịa, sáng ra lại thiếm xực sơ sơ, mà giờ còn tòm tem đòi nữa. Anh cười hề hề : có vợ cỡ em thì bao nhiêu mới đủ. Làm ngày chưa đủ, tranh thủ làm đêm, ngoài ra còn vào ra chút đỉnh mới thấm.
Chị lấy ngón tay xỉ xỉ lên trán anh chừng như quan tòa kết án : xí, anh làm bộ nói nịnh. Chớ xểnh tui ra là anh vội đi kiếm chỗ khác rồi. Anh gân cổ lên cãi, nhưng chị đã đóng kín họng anh : chớ hổng phải sao, cha, con nhỏ bên nhà bị ông mò còn gì nữa. Chính ông khoe với tôi là con nhỏ hung khỏi nói, ông khen là vú nó ngon lành, còn sờ mằn luôn háng nó nữa. Đêm ngủ còn nghe ông chóc chóc cái miệng như thèm dữ lắm. Anh bị kê tủ đứng, im thin thít. Để hóa giải sự vây bủa của vợ, anh lấp liếm hun bừa lên khắp nơi và rúc đầu vào cù léc chị.
Anh cứ dùng cái đầu húc như xe ủi đất, đằn chị ra mà rúc vào ngực. Anh lanh tay mò mở mấy hột nút áo và tách vạt ra đưa đầu tóc vào ủi lùng bùng. Mớ tóc anh đâm lòa xòa lên vú chị, làm chị bật ngửa ra. Hai trái dừa Bến Tre dầy cơm lung linh trước mắt. Anh đưa tay bụm nguyên con ở mỗi bên tay. Anh nưng nưng hai cái vú như thử cân lại coi có bị giảm cân vì có tay ai mò chạm vào. Rồi anh xuýt xoa dùng chót mũi day đều lên từng cái vú. Chị la chói lói khuyên, anh mặc kệ. Anh dùng mấy ngón tay búng khảy cho hai núm vú sưng dựng lên, rồi nhón giữ lấy, kéo nhằng nhằng vô ra như kẹo kéo.
Chẳng mấy chốc, cả hai đầu vú đều nhọn lễu. Hai quầng vú cũng săn tít lại như ướp đá. Lớp da bóng ở chỗ quầng càng căng láng lẫy. Anh trân trọng vừa tưng vừa bóp hai bầu vú suốt từ trong ra ngoài, lại nâng lên hạ xuống, còn miệng thì giỡn hớt ư a. Chị bây giờ chết lặng tỉ như con chuột lắt bị con mèo chơi khăm vờn trong tay mệt nghỉ. Chị ngả kềnh ra trong vòng tay anh, hơi thở phập phồng thoăn thoắt. Nhịp thở rộn của chị càng khiến cho hai trái vú thấp thỏm xuống lên. Anh cũng ngộp hơi vì tia nhìn thao láo từ hai cái vú nõn nà của chị.
Anh chà miết hai bàn tay nhồi nắn vú chị ào ào. Thỉnh thoảng lại điểm bằng những chúm hôn da diết. Mấy lần anh ngập ngừng định cắn vào đầu vú một phát, nhưng lại sợ chị đau, nên miệng há ra rồi lại chợt ngưng. Lúc đó, chị nín hơi vì sợ, tròn xoe mắt chờ miếng cắn của anh vào núm vú, chắc là ê và đau lắm. Nhưng rồi thấy anh xìu bàn tay lại, chị biết anh không nỡ, nên chị vội vàng vít cổ anh hôn mà nói nhỏ lời cám ơn.
Tuy vậy, rồi việc muốn tránh cũng không tránh được, anh gật gù như ướm hỏi chị, và thấy chị lặng thinh, anh đưa sát cái vú vào miệng anh nhắp thử. Chị cũng không phản kháng gì, thế là từng bên một, anh đưa dài lưỡi ra rà rà trên cái vú. Anh cuốn cong lưỡi liếm xung quanh cái vú, như người đang ăn cây kem lau chùi chất béo nhễu ra quanh chiếc bánh. Đến lúc lưỡi liếm gần tới quanh quầng vú thì anh lết chậm lại, cuối cùng thì chấm đầu nhọn của lưỡi lên cái núm vú đã thây lây dón lại thành cục nổi sần. Anh chấm như thế nhiều lượt, đầu vú thòi thụt vô ra, nhưng càng săn lại hơn.
Trong khi nghịch vờn cái núm vú của một bên thì ngón cái của anh bên vú kia cũng làm y như thế thay cho lưỡi. Chị cứ nhúc nhích người, chẳng hiểu vì mỏi hay vì bị khích động. Lưng chị dập dềnh cọ vào khoảng ngực anh, như con mèo bị ngứa đang gãi vào cây cột. Anh nhìn chị dập dềnh như sóng vỗ, anh càng đùa với chị và tăng nghịch bằng lưỡi với ngón tay.
Có lẽ sự măn bóp của anh làm cho chị càng lúc càng bấn bíu. Chị hổn hển không khác bị ngạt nên chòi giẫy đùng đùng. Anh vội chặn cơn rực đó bằng những cú bú mút xòm xọp lên một bên vú. Anh bú, anh dằng y hệt như đứa bé vừa bú vừa rúc vú mẹ không chịu để yên. Anh miên man ngậm nút và tay thì xoa xoa bóp bóp chiếc vú khác, y chừng làm nó cũng bị vò nhão ra mới chịu. Hai trái dừa Bến Tre giờ lộn chộn thấy đã thèm. Cùi dừa trắng nhộn nhạo phòi ra nơi kẽ tay anh, hoặc lùng bùng đầy trong miệng. Đúng là thứ dừa đặc sản, vừa to vừa nhiều nước. Anh bú đến mỏi miệng mà vú vẫn không xẹp bớt, trái lại còn như lớn thêm ra.
Chị nhìn thấy anh bú say sưa quá nên tình mẫu tử chợt nổi lên trong chị. Chị hình dung trước mắt như con chị đang ngậm bú dòng sữa từ người chị sản sinh ra. Nỗi ước ao có được một đứa con với anh làm cho chị bỗng thương anh như con đẻ. Chị choàng tay ôm lấy đầu anh, xoa lên mớ tóc anh và vít mặt anh vào lún trong vú chị để anh được thỏa tình bú mớm. Anh dùng dằng bú giựt từng vú chị, lại lấy cả hai tay nưng kéo hai bầu vú xuống mân mê, đón nhận sự mềm mại của bộ ngực mà lòng tỏa nỗi hân hoan. Anh lần xần bao nhiêu thì trái bắp ở háng anh càng bị đè cấn bấy nhiêu. Phần tại anh còn mặc trên người đủ thứ, nên khi nó dồn cứng thì chiếc sịp càng làm nó bị chặn không ung dung ngóc đầu lên nổi. Anh cứ loay hoay va chạm vào mông chị. Thấy nỗi chịu đựng của anh vất vả quá, chị nhỏ nhẹ khuyên anh tạm ngưng bú để chị sắp đặt cho. Anh nhả vú chị ra chờ. Chị lệt bệt đứng lên kéo mấy chiếc ghế lại sắp thành một dãy. Chị ngồi vào, chỉ cho anh gối đầu lên đùi chị, còn chân đặt dài trên mấy cái ghế sau.
Đợi anh nằm hẳn hoi, chị xổ tung áo ra cho anh ngậm vú bú tiếp. Chị phải khom người xuống một chút thì anh mới ngậm được vú chị vì ghế hơi cao. Thành ra lưng chị cong vón lại như bị xếp. Anh bú như vầy thì thoải mái vì miệng có việc làm mà hai tay vẫn vo bóp được vú tự do. Có điều cái thằng quỉ trong háng anh thì vẫn cứ ọc ạch, nó dựng tếu lên và đòi chui ra ngoài. Chị lom lom cho anh bú mà vẫn không tránh nhìn chỗ độn cao đó. Chị lẳng lặng không cần hỏi ý anh mà choài tay ra mở thắt lưng, lột quần xuống. Tới phiên cái quần lót còn chưa kịp lột thì của nợ lại càng có vẻ hung hăng, giận đùng đùng đòi bẻ gông xích thoát ra.
Chị phải giảng giải : từ từ, đừng nôn. Và tay chị lòn nhấc đít anh lên mà phụ gỡ nốt cái sịp ra. Thằng cu con bị nhốt tự nãy giờ được chị giải phóng cho nên bung mạnh nghe cái rột, thấy mà ớn ợn. Tuy đã bao lần cầm nắm nó trong tay, lại cũng đã bao lần ngậm vít nó trong người, vậy mà nhìn vẻ sửng cồ và vênh váo của nó chị vẫn cảm thấy sợ. Dường như nó lại dài thêm ra, sần sùi, gân guốc như giác đấu thủ, hung hăng sẵn sàng vật ngả mọi đối đầu. Nói hơi ngoa ngoắt một chút, nó lồng lộng như một cây cột đình, trơn bóng. Chị là vợ anh mà còn e dè khiếp đảm, chính nó đã làm cho chị chết lên chết xuống nhiều phen, ứ đầy lên tận cổ, vậy mà bảo lìa xa thì chị không ưng.
Tâm tình chị lẫn lộn giữa giận và thương, một mặt quí anh, một mặt lại ghê ghê vì sự hung hăng của cái củ lẳng đó. Chị vẫn khum lưng cho anh bú, nhưng hơi nhoài người ra để nắm lấy thằng con. Chị cầm nó trong tay, đón nhận sự nóng hổi của nó truyền dần vào làm ngây ngất chị. Chị nhẹ tay nắn vuốt nó, tưởng là nó sẽ dịu bớt, ngờ đâu gặp hơi thịt da chị nó càng ngóc vểu lên. Nó chuồi chuồi trong tay chị, lăn lóc như con cá trê bị bắt vuột, trườn lạch bạch trên rổ. Chị xoay xoay bàn tay theo chiều dài đứng của nó, chỗ da bọc ngoài thập thò như cổ con rùa dưới cái mai. Chị vừa xoa, vừa nhão giọng ra ê a : ngoan đi con, để bố bú no thì cho con chui vào ngủ.
Anh bị chị vò nắn cứ nguây nguẩy cái đít, làm cho thằng bé quậy xào xào. Chị sướng quá nên lại nhoài người thêm để giữ được thằng cu gần mũi mà hít cưng đáo để. Thành ra phần vừa không muốn anh bị tuột mất cái vú mà phần lại cố bụm lấy chim anh, nên chị lúng túng lắm. Cứ như thế, hai người quấn quíu mãi mãi trong vòng ôm của nhau.
(Hết Phần 2 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 3 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story5.html)
Congtu
01-13-2025, 11:24 PM
NGƯỜI VỢ "PƠ PHẾCH"
Tác giả: Sịp
E-mail: N/A
Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.
Phần 3
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story10.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story10.html)
(https://www.coithienthai.com/ad_story11.html)https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story14.html)
THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: https://www.coithienthai.com/images/email1.gif & gửi kèm CC 1 bản tới https://www.coithienthai.com/images/email2.gif
Như tự bao giờ, mỗi lần được nằm trên đùi vợ bú vú tì tì, tay bóp nựng cả hai bầu vú nặng trịch, Ba Chạc thấy mình đang lạc vào một cõi thần tiên nào đó. Chị Loan thì coi anh như đứa con của chị, nên cúi rạp mình xuống giao gọn hai vú cho chồng bóp, nắn, bú, nút, chị lại xoa đầu vuốt tóc và nhè nhẹ ru anh nữa chứ. Anh lim dim chợt buồn ngủ, nhưng chỉ sợ thiếp đi, chị lặng lẽ rút vú ra thì uổng. Lại nữa chị còn bỏ đi làm chuyện khác, để anh nằm chèo queo một mình thì chán chết. Cho nên mắt thì ríp lại mà cái miệng vẫn gặm kín cái vú bự òm, tay vẫn mằn mằn trên hai bầu vú.
Phần chị cũng vậy. Chiều ý chồng để anh đùa với hai vú chị mà chị lại thấy ngứa ngáy bàn tay. Chị biết lúc nào chồng chạm đến người chị là cu anh đã vội ngỏng lên một cục, phía trước quần dồn độn u lên, chị xốn xang quá cỡ. Mắt muốn tránh nhìn đi chỗ khác mà cây cọc thịt cứ đâm xầm vào mắt chị. Anh bị cấn cái nên cọ quậy thay đổi rục rịch luôn luôn. Biết là anh khó chịu, chị phải vẽ anh đổi vị trí nằm hay ngồi lại và chị phụ anh lột bỏ hết quần ngoài, quần trong ra cho anh được thoải mái.
Con cặc anh từng hành lồn chị thiếu điều muốn bể, vậy mà cởi bung ra là nó hùng hổ dễ nể. Nó lừng lững tựa cột buồm, giương cứng lên lồng lộng giữa khoảng không, tím lịm như củ dền, gân nổi đầy như bó dây cáp. Cái đầu loe ra chẳng khác cái nấm của quả bom nguyên tử vừa phát nổ, nó lom lom chiếu tướng hăm he. Chị thiếu điều muốn gục vào ôm gọn lấy nó đút vào miệng bú rột rột mới chịu. Nhưng sợ khi nhoài người làm thì vú chị bị tuột ra, tội nghiệp anh không gặm bú, bóp được nữa nên chị hi sinh nhịn để phục vụ anh.
Tuy vậy, chị không thể nhịn chẳng đưa tay sờ mó con cặc đó. Chị cố vói tay ra cầm nắm nó vào lòng tay, xoay tròn lên xuống, nó cứ chùi chũi vươn ra, trơn tuột trong da tay chị. Cái đầu nấm nhô ra nhô vào giữa kẽ tay như đầu chày đang tìm cối. Chị càng xoa nó càng căng dài và tím đậm hơn, trông mà khiếp. Hai hòn dái cà hích cà hác, lủng lẳng, dập dềnh, xẹp lên xẹp xuống, nức nở chực khóc. Chị vội phải lấy một bàn tay đè lên cho chúng bớt thổn thức, rồi chị ủi ủi để chúng mềm bớt. Dè đâu tay chị đặt vào càng làm cho chồng nứng dữ tợn. Anh co giò nâng háng lên mà thúc như dùi trống gõ thúc quân, hai hòn dái vùng vằng trong da tay vợ.
Chị Loan bóp phọt phọt, hai hòn dái trật qua trật lại như hột mít bị bóc vỏ, trầm trầy trầm trợt. Đầu con cặc cà ngúc cà ngắc, chòi chòi, vùng vẫy, một chút khí đặc phọt ở cái nấm, đục trắng như sữa. Chị Loan thương chồng vuốt nhẹ chùi chất nước nhờn ấy mà xoa lên khắp cái nấm. Và không để anh rậm rực vì bị chị nắm, chị xóc xóc con cặc anh như người dùng muối sát vào da cổ gà vừa cạo sạch lông. Chị chăm chỉ làm, e ấp cưng chiều cái của đem cho chị những cơn động đực dữ dội với tình thương của một người vợ
“ pơ phếch “.
Trước chị còn xóc nhè nhẹ, sau nhanh dần, nhanh dần, con cặc anh cứ nhũi nhũi như con lươn nghe động trườn trốn vào chỗ bùn non. Hai chân anh giờ đã chống xuống nệm ngỏng đít lên để hiệp cùng tay chị mà đảo tía lia. Chị vừa xóc con cặc vừa bóp hai hòn dái làm anh ngất ngư con tàu trên sóng. Mắt anh sáng rực lên nhìn đăm đăm vợ như muốn nuốt chửng chị vào trong tận cùng của anh. Miệng anh ha há như con chó chờ chực được chủ bón cho ăn, nếu có thêm chút nước bọt đùn ra nữa thì đúng là cảnh chó đực mơ màng nhìn lồn chó cái.
Nằm nghịch vợ mà đầu óc Ba Chạc chợt nghĩ, chợt nhớ đâu đâu. Lúc tưởng về những ngày đầu tiên vợ chồng về chung sống với nhau. Lúc lại nghĩ về những mối tình vụn dở dang hay những cô bạn của chị. Từng chút, từng chút mang lại cho anh những hình ảnh lung linh mờ mờ nhạt nhạt, đan xem nhau như nan quạt, xoay tít thò lò. Này là lúc anh gối đầu lên một bắp vế để trần của Loan, mắt chiếu tướng vào lồn của chị, tay mân mê mớ lông xoăn mềm dịu. Anh vạch mép bên này, anh vành mép bên kia, chăm chú nhìn sâu vào, miệng chõ chõ như muốn liếm.
Anh bảo chị : cái lồn em thiệt ngộ, lúc anh nhìn nó ra thế này, lúc anh lại nhìn nó ra cách khác. Có lúc anh nghĩ em là gái Mỹ Tho, lúc anh lại cho em là gái Long Xuyên. Chị ngây ngô chả hiểu gì hết, cứ trố mắt hỏi dò, anh gật gù giảng cho chị : này nhé, lồn em bự òm thì đúng là Mỹ Tho chắc chắn, còn vòng quanh lồn em lằng nhằng sợi chỉ đỏ thì đúng là Long Xuyên không trệch chút nào. Chị vẫn mù tịt như người bị lạc lối, miệng hau háu chờ anh giải thích thêm. Anh đủng đa đủng đỉnh nín khe, chị phải nũng nịu dựa cọ cái vú khều vào tai anh năn nỉ : nói cho em hiểu đi anh. Nghe cái giọng ngọt lịm của chị, anh muốn chết ngất, nên anh ư hừ rồi chậm rãi nói : thì lồn to là vì gái Mỹ Tho vốn được ví “ lồn kho một trách “, còn lồn em đỏ như có buộc sợi chỉ hồng thì đúng là gái Long Xuyên vì có câu “ lồn viền chỉ đỏ “, em không biết hay sao.
Chị Loan vùng lên cười nắc nẻ. Chị ngả lăn ngả lộn, cười đến chảy nước mắt. Anh lạ lùng về thái độ của chị, nhưng giữ im để xem sự thể ra sao. Chị cười bò lăn bò càng, nước mắt nhễ nhại cả hai bên má. Chị đưa chùi quệt và nói trong hơi thở : anh đúng là xạo có sách. Nịnh vợ cỡ như anh là không ai sánh nổi. Nhưng anh rắc rối quá, khi thì ví chim em như thanh trà xứ Huế, giờ lại khen là gái Mỹ Tho với gái Long Xuyên. Em muốn điên cái đầu vì những lời khen bốc thơm đó. Nhưng mà em không nhận bất cứ danh xưng nào đâu, em chỉ muốn em là vợ của anh và lồn em xấu đẹp gì thì cũng chỉ để riêng anh hưởng. Nói xong, chị khuyến khích anh : thì em để lồn ra đó, anh muốn sờ, muốn cắn hay muốn xé vứt nó đi em cũng ưng. Liền đó, chị giúi hai vú bảo anh bú đi và kéo tay anh đặt vào lồn chị.
Khi thì anh lại nhớ đến cô này, chị kia bạn của vợ. Có lần anh đánh bạo đã rờ đại lên vú cô bạn Tuyết. Cô ta giả vờ ê a từ chối mà cứ ưỡn người ra cho tay anh bíu chặt lấy ngực cô. Anh vò vò ngoài áo mà cái núm đã nổi vều lên một cục, anh rục rịch định tẩn cô vào vách thọc tay vào dưới áo cởi bung nịt vú mà bóp trực tiếp vào đó, song cô ả rét ngăn lại. Anh tiếc ngẩn ngơ, song cũng chịu, chỉ còn vỗ cái bộp vào mông đít gỡ gạc. Con nhỏ Tuyết đi rồi, anh lấm la lấm lét như mèo bị tước mất chén mật. Cả ngày anh đi ra đi vào thở dài sườn sượt, đến nỗi không qua khỏi con mắt thăm dò của chị, song chị cứ lờ đi.
Tối đến, chị khuyến dụ anh đụ chị. Đợi cho anh đút chặt cặc vào lồn chị và quặp hai giò nhốt mình anh nằm gọn trong đó thì chị mới bắt nọn anh : sao anh đang nghĩ đến cái lồn nào khác hả. Trông cái mặt anh nghệt ra, em đi guốc trong bụng anh biết là bữa nay có tên bạn của em lò dò đến đây gặp anh và anh bị cự tuyệt nên ấm ức. Anh chối lia chối lịa và ra sức đụ cho chị tanh bành tét bét, chị chịu hết nổi nên cũng quậy đôi mông theo những cú nắc của anh. Đến khi hai người ngả oặt ra, anh phóng tinh đầy trong lồn chị thì chẳng ai còn sức rút ra khỏi, nên cứ nằm úp lên nhau mà ngáo.
Có lúc anh lại nghĩ đến nguyên lai cái tên hiện giờ của anh. Tên trong khai sanh đâu có thứ tên kỳ cục vậy, chẳng qua vì anh đã từng đi lính, lúc nào cũng lủng lẳng sợi ba chạc đeo trong người, đến nằm ngủ cũng không tháo ra nữa. Bạn bè ngạo gọi anh là Ba Chạc, ai dè anh đeo cứng tên đó mãi. Giờ còn lính tráng gì nữa đâu mà cái tên vẫn chưa lánh xa anh, trái lại bạn bè gặp cứ ba chạc, ba chộ mà kêu réo. Hồi mới cưới, chị cũng thắc mắc y hệt, anh giảng cho chị nghe, nhưng mà chị vẫn quen mồm gọi anh bằng cái tên trên. Đôi khi còn dựa vào đó để chọc ghẹo anh là ba trợn, ba xạo nữa.
Thấy anh chợt sững, chị xoa lên tóc anh nhóng nghe. Anh vội vàng tợp lấy vú chị và móc tay vào lồn giả lả ve vuốt cả hai cho đỡ cơn rạo rực đang chộn rộn dâng lên. Anh ngoáy sâu ngón tay vào lồn chị, cắn lên đầu vú và se cái núm bên kia, ráng sức mằn mò cả ba thứ cùng một lúc làm cho chị nguôi ngoai quên hết. Chị dần dơ cao một bên bắp vế lên, chìa hẳn lồn ra cho anh móc. Anh dồn hai ngón tay vào lỗ quậy ào ào, nước nhờn tứa ra, núm vú săn lại, răng anh cắn chặt lấy đầu vú khác nhằn như lăn viên kẹo trong mồm.
Chồng bóp vú và vọc lồn vợ, vợ bóp nắn và xục cặc chồng, cả hai dằn xóc óc a óc ách như chiếc xe chạy trên đường lồi lõm, nhún nha nhún nhảy tựa khiêu vũ bóng ma. Chẳng chờ chẳng đợi, cả hai cùng đồng loạt tru lên như chó, giá có ai nghe được chắc phải bật cười. Ba Chạc loạc choạc chụp tay lên đôi vú, lúc lại thọt vào lỗ lồn, khí dâm của vợ nhây nhớp đầy tay nên khi anh xoa lên vú thì dính lem nhem khắp chỗ.
(Hết Phần 3 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 4 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story5.html)
Congtu
01-14-2025, 10:48 PM
NGƯỜI VỢ "PƠ PHẾCH"
Tác giả: Sịp
E-mail: N/A
Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.
Phần 4
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story10.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story10.html)
(https://www.coithienthai.com/ad_story11.html)https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story14.html)
THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: https://www.coithienthai.com/images/email1.gif & gửi kèm CC 1 bản tới https://www.coithienthai.com/images/email2.gif
Chợt Loan tỏ vẻ ngập ngừng muốn nói điều gì đó, tuy vậy bàn tay chị vẫn tiếp tục thỏa mãn bóp nắn anh. Ba Chạc chừng ngạc nhiên nhưng không hỏi. Bàn tay chị chậm dần rồi dừng hẳn lại, chị vẫn nắm giữ khúc thịt gân của anh mà dè dặt nói : này anh, em có chuyện này muốn nói với anh. Chỉ nói được bấy nhiêu, chị ngưng lại thăm dò.
Ba Chạc sững sờ không kém. Dù chưa hiểu vợ muốn đề cập đến việc gì, nhưng anh cũng ngưng bàn tay đang mò măn vú chị và cả bàn tay đang ngoáy tít trong hang cua. Anh lẳng lặng nhìn chị, vậy mà những ngón tay còn tự phát se se lấy cái núm vú đã sải nhọn ra.
Chị Loan thở phào một cái như lấy đà và chập chững nói : anh này, em thấy cậu bé ở trước nhà có vẻ gì là lạ. Mỗi lần thoáng thấy em, cậu ta lúng túng làm sao. Cậu quính quáng nhìn trộm em, có lần vội vàng đến vấp ngã, loạng choạng chao đảo, phải ráng giữ, rồi vọt vào nhà.
Ba Chạc nghe bắt tức cười : tưởng gì, có vậy mà làm anh điếng hồn, tưởng là có tên nào muốn ám hại em. Và anh làm như kẻ bồng dưng trở dại, bật ngửa hẳn người, xạng tay xạng chân, cười không dứt. Đến lượt chị Loan ngơ ngác, chị hỏi dồn : sao đương nhiên anh lại cười. Có điều thú vị à.
Anh thương vợ, ngưng không cười cợt nữa. Chị Loan cũng khựng bàn tay chẳng dám mằn cặc chồng. Hai người lơ đãng chờ đợi phản ứng của nhau. Ba Chạc chờ cho vợ thấm dần sự lặng lẽ, anh mới chậm rãi nói : phải thôi, ai nhìn thấy em mà không bối rối. Cậu ấy trẻ, lại thấy em ngồm ngộp chịu sao cho nổi, em bày biện hàng họ ra lồ lộ, đến anh còn chết lên chết xuống nữa là.
Chị Loan nheo nhéo lên : giờ mà anh còn chọc em nữa a. Em muốn điên ruột lên, trái lại anh tỉnh queo. Chị sụt sịt muốn khóc. Anh thấy tội nghiệp vợ. Anh trở lại xoa vú chị, an ủi : em yên tâm, anh không trách gì em đâu. Cậu bé nhìn trộm hay có mê em tí chút thì đã sao. Hồi anh bằng tuổi cậu ấy, anh cũng nao nức vì đàn bà không kém. Hôm nào chợt thấy bà mẹ cho con bú, anh ngẩn ngơ đứng chôn chân đi không nổi. Đến khi thằng bé bú no, nhả vú, bà mẹ kéo vạt áo đậy lại thì anh thở phào như vừa bị đoạt mất của quí. Bà mẹ thấy vẻ tiu nghỉu của anh, bẽn lẽn, vội đứng dậy tọt vào nhà. Đêm đó, thế nào anh cũng gặp tai nạn bắn máy bay, sáng ra đáy quần ướt mẹp.
Chị đang nhũn người như con chuột lội nước cũng phải bật cười. Chị thú vị với câu chuyện của anh, biết là chồng chị thuộc loại người đáo để, hèn gì gặp chị thì xoắn lấy không tha. Thì ra máu dâm của anh vốn đã tích tụ như ngày còn thơ ấu, nên có chị về gần bên bèn hùng hục không tha.
Ba Chạc cảm thấy cử chỉ im lặng của vợ nên bảo chị : em để việc đó cho anh. Miễn là em chỉ cho anh biết mặt mũi cậu ta để anh đoán xem cậu ấy có giống anh ngày bé. Và để hóa giải nỗi nặng nề xen giữa hai người, anh lại lăn vào tấn công chị. Anh bốc hốt ào ào lên đôi vú, bóp chìn chịt vào cái lồn, xào lăn, mò mẫm, day se, vuốt nắn, liếm láp khắp thịt da. Những con giun ngoằn ngoèo hun đốt từng phân, từng tấc lên người chị, làm chị lăn lộn mệt nhoài. Chị ú ớ kêu lên với vẻ sung sướng tận cùng. Chị hăm hở ưỡn ngực, dạng chân cho anh thỏa thuê sờ mó, anh thật ham hố đã bú, đã bóp, còn hôn chùn chụt lên người chị nữa.
Những ngón tay đầy ma lực của anh quyện hòa với chiếc lưỡi rám như cạnh gai xới tung con người chị. Chị oằn oại trong vòng tay yêu thương của chồng, lăn lộn theo đà xoay trở anh muốn. Vú chị văng vật muốn nổi loạn, chỗ háng bỏng cháy như bị lửa đốt, anh mằn kéo hai núm vú đến cứng lồi ra, móc thật sâu vào lỗ lồn chị đùng đùng.
Chị Loan nằm kềnh ra đó mà ý nghĩ thì vẩn vơ nhớ lại việc cậu bé. Của đáng tội nếu cậu ấy có tò mò là vì chị cũng có lỗi một phần. Sự trống tuếch trống toác của chị làm cho cậu ta có lần nhìn thấy, khi chị giật mình ngoái lại thì chỉ kịp thấy cậu lẩn vào nhà. Tại anh chồng chị nữa, ai đời lúc nào cũng muốn chị khỏa thân mới chịu. Thành ra ngủ suốt đêm với nhau, sáng ra đâu đã kịp mặc vào thứ gì. Ai dè cậu bé kế bên tò mò xem trộm được. Cũng may bệ cửa sổ hơi cao, cậu bé chỉ mới nghía vú chị, chứ phía dưới cửa sổ được lắp kính thì tai họa còn trầm trọng biết bao.
Hôm ấy, thấy vẻ hốt hoảng của cậu, chị tỏ ra thích thú. Chị dấu chồng và hãnh diện vẻ đẹp đàn bà của mình. Chị tưởng chẳng ai còn nhìn thèm thuồng chị vì chị lớn tuổi rồi, vậy mà cậu bé thoáng trông bộ vú trần đã lấm la lấm lét, như bị xe đâm sầm vào hắn. Chị đợi Ba Chạc đi khỏi nhà, chị vào phòng tắm ngắm nghía tấm thân. Hai trái vú dạo này nghễu nghện xồ xề ra, nặng trĩu xuống, núm bị anh ngậm cắn lôi ra đến không lặn vào nổi, nhưng mà vẫn đầy đặn, tròn trịa. Cho bàn tay vào dưới nâng lên vẫn thấy độ nặng, độ nhún cân phân.
Chị hãnh diện về sắc đẹp chín dòn và quyến rũ đó. Ra đường, dù đã ăn mặc kín đáo, vậy mà những cặp mắt xoi mói vẫn dán sát vào. Ông/anh nào đi qua cũng chằm chằm vào chỗ ngực độn cao của chị, có lần chị thấy như tay họ đang vò mằn ở vú. Có ông mải lo ngắm mà loạng choạng đạp vào chân nhau, chúi nhủi. Chị muốn bật cười mà vì lịch sự ngậm tăm. Chồng chị đi cạnh bên, đợi cho họ bước qua xa xa, mới nhắn nhe chị : lão ấy mết em đến bị vấp. Chị gạt phăng, chối đây đẩy. Anh còn nói thêm : cũng may là em có mặc yếm, chứ không thì lão ấy đến gục xuống mất. Anh nói mà cười khà khà. Chị đập túi bụi vào tay anh nhõng nhéo : thôi, em không đi nữa, ta về thôi, anh chọc em hoài.
Chị đưa tay đặt lên vú, bóp nhè nhẹ như lúc anh sờ chị. Chị tưng tưng từng bên vú như người tự khám ung thư mỗi ngày, vặt vặt cái núm, ấn ấn chỗ quầng, vểnh đầu vú lên nhìn thôi miên trân trố. Chị xem vú lại rờ xuống háng, con sò dầy cộm một cục. Chị nhắm mắt lại tưởng tượng như cậu bé đang ngồi ngắm chị. Cậu há hốc mồm, trợn to mắt mà nuốt ừng ực cơn rạo rực trong tâm. Chị ghẹo đùa cậu : em thích chị lắm hả. Có muốn chị cho sờ tí ti không. Cậu bé dấu mặt vào hai lòng tay. Chị gỡ tay cậu ra và cầm đặt lên một bên vú. Cậu bé chưng hửng, ngập ngừng nhìn chị. Chị khuyến khích áp tay cậu day day lên chỗ vú. Như có phản xạ truyền vào, cậu bé nhúc nhích bàn tay xoa xoa, trước còn dè dặt, sau bóp mạnh dần rồi hung hăng xiết nắn.
Đến lượt chị lim dim đôi mắt. Bàn tay khờ khạo của cậu bé trở nên huyền nhiệm. Nó vằn vò một bên vú chị, lúc nhúc tựa sâu giòi, lăn tăn như gợn nước. Cậu ngước mắt lên ướm hỏi bâng khuâng, chẳng biết chị có hiểu gì chăng mà gật đầu thuận ý. Thế là cậu bé úp nốt bàn tay bỏ không lên chiếc vú còn trống. Hai tay mò mò nhồi bột, cái núm vú chuệc choạc lòi ra lòi vô giữa kẽ tay cậu. Cậu rên lên hừ hừ. Cậu mải miết ôm vò hai cái vú nhão nhoét, vừa vò vừa i a : ối, vú chị to quá, bóp đã bàn tay, nhưng giá gì… Cậu buông lửng không dám nói.
Chị hiểu ngay nên gợi mở : em thích, em thèm à, chị cho đấy, thử đi. Cậu bé phân vân, bụm chặt đôi vú nhìn một hồi, cái miệng loe loe ra như muốn ngậm. Chị xê dịch người lại, ịn cặp vú vào gần miệng bé, cậu trần trừ rồi đớp lấy ngay. Cậu bú và đằn cái vú như con nít, quay quầng quầng cái núm trong miệng, còn một tay thì bóp vặt khắp quầng, núm vú bên kia. Cậu bé dù chỉ bú cái vú da mà cũng sặc lên sặc xuống, có lẽ vì sợ bị cất bỏ. Cậu nhoáng nhoàng tạp lấy tạp để, chị phải hét lên : từ từ, chị có lấy ra đâu mà vội. Và để cậu yên lòng, chị nâng lấy đầu cậu giữ cho cậu bú đầy lên vú. Thằng bé thỏa thuê mút chặt, giựt đầu vú ào ào. Chị nghịch tinh thò tay xuống háng nó, chạm vào khúc gân đang dựng ngỏng. Cậu bé giật nhỏm mình kẹp chặt lấy bàn tay chị giữ khe.
Chị để yên cho cậu bé bú như bà mẹ san sẻ tình thương nuôi đứa con của mình. Cậu bé bú hoài không no, buông vú này thì chụp vú kia, có khi còn cắn mạnh một cái làm chị đau nhói. Chị thấy hồn bay bổng vút cao như tiếng sáo trên rừng, lang thang cùng trời cuối đất. Bỗng giật mình vì tiếng đồng hồ reo, chị choàng tỉnh thấy mình đang mơ bậy. Sực nhớ đến giờ trưa gần đến, chị tẽn tò bước ra lo sửa soạn bữa cơm. Đầu óc chị luôn bị ám ảnh vì hình ảnh cậu bé.
Sự việc này xảy ra đã khá lâu rồi, chị dấu kín trong lòng. Vậy mà sao bỗng dưng bữa nay chị lại đem khai với anh tất. May là anh thuộc loại người ba trợn, nên chẳng chút ghen tương. Nhưng chị thắc mắc không hiểu giữa chị và cậu bé có mối thần giao cách cảm nào mà khiến chị vớ va vớ vẩn như thế. Chị dặn lòng từ nay phải thận trọng, đừng khuyến khích con người ta có ý nghĩ không hay. Chị sẽ choàng áo vào trước khi ra khỏi phòng chồng vợ để lỡ cậu bé có ngước trông lên cũng bớt vẻ thèm thuồng. Thế nhưng chị lại nửa tội nghiệp cho cậu, tại sao chị lại khắt khe cấm cản sự trầm trồ của cậu trước vẻ đẹp trời cho. Chị có ích kỷ không, vì cậu chỉ nhìn chứ có đụng chạm đến được đâu mà ngăn cấm.
Từ nãy giờ, Ba Chạc thấy vợ bâng khuâng, hững hờ bàn tay không vò bóp hòn dái và cặc anh nữa, nên lạ lẫm vô cùng. Anh đánh thức chị : em nghĩ gì thế. Chị cuống cuồng chối lịa và bóp vội chim anh. Anh thừa biết tỏng tòng tong, song vẫn lơ là làm ngáo : ừ không có thì thôi.
(Hết Phần 4 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 5 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story5.html)
Congtu
01-15-2025, 10:35 PM
NGƯỜI VỢ "PƠ PHẾCH"
Tác giả: Sịp
E-mail: N/A
Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.
Phần 5
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story10.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story10.html)
(https://www.coithienthai.com/ad_story11.html)https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story14.html)
THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: https://www.coithienthai.com/images/email1.gif & gửi kèm CC 1 bản tới https://www.coithienthai.com/images/email2.gif
Dì Hưng về thăm nhà, nài nỉ xin cho Tài ra phố ở với dì. Dì viện lẽ từ ngày chú mất, sống một mình phận nữ, dì rất lo sự dòm ngó, ve vãn của đàn ông lai vãng. Dì muốn có đứa cháu trai bên cạnh để hóa giải sự quấy rầy này. Mẹ chấp thuận nên Tài đi theo dì.
Nhà dì rộng thênh thang, hai tầng lầu, dì Hưng dành cho Tài phòng ở phía ngoài, sát đường. Còn dì chiếm ngụ căn phòng bên trong, Tài tha hồ tự do theo ý muốn. Công việc của Tài là giúp dì trông nom nhà cửa, chạy lấy hàng, bữa ăn dì cháu đặt mua, nên không lo nấu nướng hay rửa chén bát.
Dì Hưng suốt ngày ngồi chợ, trưa nhờ Tài ra trông hộ chốc lát, tối về thường kêu nhọc mỏi. Tài được dì cho đi học nghề xế chiều, về nhà thì dì đã vào phòng xem phim bộ. Nhưng nghe tiếng Tài sột soạt, dì ra để cùng ăn cơm tối với nhau. Sau đó, dì nhờ Tài bóp hộ tay chân và vai để dì đỡ mỏi, Tài khép nép làm vì trong đầu vẫn lảng vảng câu răn đe “ xa mẹ ấp vú dì “ mà không dám tuềnh toàng láo lếu. Dì Hưng cũng hiểu vậy, nên dù bất đắc dĩ phải nhờ cháu trai mà vẫn ké né lo âu. Khi Tài bóp tay chân thì dì doãi thẳng ra, tránh xa khoảng hông hay gần ngực để Tài khỏi lúng túng, sợ va chạm vào. Khi nhờ bóp vai thì dì ngồi hẳn lên xoay lưng lại để cháu đứng sau nắn bóp.
Nhưng với cái tuổi đang lớn, đứa trai nào chẳng có ý tò mò. Bao lần, Tài nôn nao vì khi làm công việc xoa bóp tay chân cho dì mà không rời bỏ nổi ánh mắt tránh nhìn vào khuôn ngực phập phồng lên xuống kế bên. Chả thế mà có lúc Tài tần ngần khựng tay lại, dì Hưng phải hỏi, cậu ấp úng không biết nói sao.
Nhất là từ hôm bất chợt nhìn thấy chị phụ nữ ở căn nhà đối diện. Hai nhà sóng ngang nhau nên dù vô tình đến đâu cũng nhìn rõ mọi sự. Tài thấy hai vợ chồng nhà này thật yêu nhau tha thiết, lại chẳng có một mống con cái nữa, suốt ngày bám nhau hơn đỉa đeo, sam quấn. Anh chồng thì gầy gầy, dáng ẻo lả mà khỏe như vâm, chả trách người đời vẫn khen “ gầy gầy là thầy đụ “. Trái lại bà vợ thì hết xảy, không, phải nói là hấp dẫn, không, phải nói là tuyệt diệu, không, khó nói quá. Chỉ đơn giản gọi là “ pơ phếch “ mà cũng không diễn tả hết. Thôi thì cứ gọi như thế cho gọn và được việc.
Người ở đâu lịch sự, duyên dáng đến thế. Da trắng như trứng gà bóc, lúc nào cũng láng lẫy bừng bừng. Mặt tròn vành vạnh như trăng rằm, mày ngài mắt phượng, cổ hạc ba ngấn, tai rộng nở nang, tay bơi như mái chèo, chân khoan thai như gió thoảng, bước đi hờ hững mà da diết bóp nát trái tim mọi người. Đã vậy bộ ngực đồ sộ lúc nào cũng nhúng nha nhúng nhính, mỗi bước chân như muốn xé toạc áo để chui tọt ra. Tài nhắm mắt tưởng tượng nhận ra vẻ tròn trịa, sức đè nặng khi bàn tay đặt chạm vào. Còn nói gì nếu cậu có cơ hội chụm môi hôn lên đó, hay hả được miệng ra ngậm nó một hồi. Ôi chao, chỉ mới hình dung thế thôi mà lòng Tài đã nao nao, rộn rực, miệng cậu đã giẩu ra như chó đói chực cơm, hai tay buồn buồn như có trăm ngàn con giun bò đục khoét trong đó.
Đã nhiều đêm anh rình mò ngắm trộm bà ấy. Tài không dám mở đèn sáng mà chỉ im ỉm trong bóng tối. Dì Hưng bận xem phim bộ, nào biết đâu chuyện đó. Lắm khi cậu muốn bỏ đi vì e bị bắt gặp, mang tiếng xen lấn vào chuyện nhà người, song bỏ lơ thì sao đành cho được. Chuyện vợ chồng người ta âu yếm nhau, vồ vập nhau, ôm ấp nhau trong tay, có quá đà đi nữa thì cũng đúng thôi, nhưng sao cậu vẫn ghen thế nào.
Ai đời, cửa nẻo mở thông thốc mà hai ông bà hôn nhau tít thò lò như bất kể thiên hạ sự. Hôn chán còn sờ soạng bóp nghịch nhau. Chao ôi, cái lúc mà ông chồng vén áo vợ bóp ào ào đôi vú, chị ta lăn lộn né tránh cứ như hai đô vật trên đài, xống áo bèo nhèo, tuột rời ra cả. Anh chồng nào chịu buông tha, lồng lộn nắm lấy vợ, lôi tuồn tuột vào người, rồi bú, rồi mút, rồi day lên cả hai vú vợ. Chị vợ ré như bò rống, nhưng thích mà bò lăn ra cười. Chiếc áo mở banh ra bày cả hai bầu vú nhung nhúc, rung rinh theo đợt cười. Anh chồng vờn vợ như mèo vây nghịch con chuột nhỏ.
Tối đó, tâm hồn Tài náo loạn như có chiêng, trống, khánh, mõ, phèng la gõ ầm ầm không bịt tai nổi. Cái chân cậu cứ rậm rực muốn bò vào phòng dì, nửa dùng dằng, nửa cay đắng. Đã vậy mà thôi đâu, bên nhà kia vợ chồng còn tiến xa thêm nữa. Anh chồng đang cố giằng lôi tuột nốt quần vợ ra, cô vợ giãy đùng đùng như bj đốt. Hai chân chị tựa đôi thuồng luồng vùng vẫy, người co co hét toáng lên : đừng, đừng. Chẳng ngờ những lời hoảng hốt này lại là một thúc đẩy anh chồng, anh lăn vào vừa giữ đè tay chị, vừa khóa ghịt bắp chân và mạnh tay nắm lưng quần giựt xuôi xuống. Chị vợ đè chặt đáy quần nên khi anh chồng giựt, tiếng vải bị xé toang trong bóng đêm nghe tựa tiếng thiếc gãy.
Chị vợ chỉ còn chiếc quần lót đen trên người. Anh chống thấy chị cố thủ thế nên quầng quầng bên cạnh chơi trò bịt mắt bắt dê. Anh ta vờn vợ, khua khua hai tay, dứ dứ và thình lình chụp được chị, móc tay vào lưng quần lót mà cố lôi ra. Số phận chiếc sịp lại vang lên băng một tiếng xé chát chúa. Chị vợ bất lực khóc òa, chị ngồi ì ra bày nguyên cái háng với vùng lông đen bè bè hình tam giác úp.
Tài nuốt ực bãi nước bọt trong miệng. Anh chồng thấy vợ khóc, đang năn nỉ ỉ ôi gì đó. Anh bò lên nằm cạnh vợ, nắm tay chị trong tay anh, miệng chép chép huyên thuyên. Chị vợ nguôi dần rồi ngả vào anh. Bên này Tài thấy anh chồng cứ rúc vào bú vú và bóp. Chị vợ chắc là mỏi nên kềnh người ra nằm. Nửa người anh chồng nằm vắt đè lên tiếp tục mút và nghịch vú vợ, trong khi phần dưới của chị bày biện dưới ánh đèn sáng.
Anh chồng bú thì vẫn bú nơi một vú, nhưng bàn tay vò bóp thì đã dời xuống rờ vuốt cái háng bám lông. Bàn tay anh chạm tới đâu thì đùi chị dang ra một chút. Khi những ngón tay anh rờ đúng vào mu và xoa xoa, vuốt ngược thì chị nhúc nhích nhấc mông lên để chúng có thể chui vào người chị. Anh móc gì mà chị cứ rung từng hồi, hai gót chân di di trên mặt giường như cái càng xe xê dịch.
Người chồng có vẻ hứng nên cắn vú bú và giựt vô ra. Cái núm vú phều phào ở môi anh như miếng thịt trầy trợt, ăn vào không được mà nuốt cũng không xong. Cái vú tầy huầy như cục bột trong miệng đứa bé tham ăn, phùng phùng xẹp xẹp. Phần chị vợ chẳng khác, bị vần vũ dưới bàn tay điệu nghệ và ma quái của chồng, chị uốn éo như vũ nữ Apsara múa trong đền thánh. Chị cố ưỡn háng lên cho anh sờ chị sâu, mớ lông quay mòng mòng giữa ngón tay anh và cái lồn rục rịch nhoe nhoét. Đại để là chị vừa có vẻ thích, vừa có vẻ ngại, nhiều lần anh đằn ngón tay sát lồn, chả hiểu chạm vào chỗ nào mà chị nhảy đùng đùng lên, ngoáy đít phụ với anh. Khi đó, Tài thấy chị nhổm hẳn lên, đeo tay vào cổ chồng mà đu đưa, mà cà cái lồn sùng sục. Anh chồng thì vẫn ngậm cứng bên vú vợ, còn tay thì nạo nạo lùm xùm.
Tài ở bên này bấn xúc xích. Cậu thấy nghẹt thở, mắt nổ đom đóm, tai ù đặc lại, chố phía trước quần như bị ai đang cầm khúc cây dện vào tức tối. Cậu phải vội tuột hết quần ra để cặc vung tự nhiên mới đỡ bực. Bên kia hai vợ chồng vẫn không hề hay biết. Tài chợt thấy đúng là vú chị hàng xóm to hơn của dì Hưng nhiều, cả hai đều có chồng mà sao của dì lại nhỏ nhắn vậy. Tài ướm thử thì chắc vú dì Hưng chưa đủ trọn bàn tay, còn vú chị ấy to dềnh, anh chồng bụm tay lại mà vẫn thừa ra cả mảng. Khi anh ấy bú vợ thì miệng chỉ trám trọn nơi đầu vú, một chút quầng còn để loe ra, nói chi là cả bầu vú có cố nhét cũng không hết.
Hai người nghịch đùa nhau chừng chẳng cần biết đêm qua lâu chưa. Bú vú, móc lồn rồi chị vợ lại mò nắm cặc anh mà xục, hai người lăn lộn xào xáo như trăn. Anh chồng bú vú, bóp lồn lâu thật lâu mới đổi thay qua trò khác. Anh đè vợ ra, lôi ngược hai chân lên và gục mặt vào liếm lồn chị. Anh thè cái lưỡi liếm mớ lông, quệt lên hai mu lồn, rồi dùng hai ngón tay bành cái lỗ ra mà đưa mồm vào khoắng. Đầu lưỡi chui thun thút vào cái lỗ, dặm dặm mấy cái, lúc lôi ra kéo theo sợi trắng đục lờ nhờ, Tài nghĩ là khí lồn chị cùng với nước miếng anh bện lại.
Anh liếm thành khẩn lên cái lồn, húp lấy cái hột le, dù cách nhau cả một con đường mà Tài nghe như có tiếng chút chút vang lên rất rõ. Chị vợ sướng quá, vẩy tít hai giò, đạp bâng quơ trên không trung. Anh chồng phải bịn lấy hông chị giữ để liếm. Bây giờ thì anh vừa liếm vừa bú lồn chị. Tài nhảy nhổm lên khi thấy chị quặp giò vào cổ anh chồng như thế võ khóa địch thủ. Thiếu điều chị chỉ cần quật một cái đạch là anh chỏng cẳng ra mà thở. Thế nhưng Tài không thấy chị làm thế mà đôi chân đang đạp giãy tự dưng khép cứng lấy đầu anh nhốt im một lúc. Anh xục xục cạp cạp, chị càng quậy đùng đùng. Tài không chịu nổi được nữa, bắn phọt ra những tia nồng nồng vung vãi. May mà cậu đã cụ bị sẵn nên kịp chụp được cái quần đùi bụm chặt lấy đầu cu, nên giờ cậu cà gúc cà gúc, mửa đến mật xanh mật vàng có bao nhiêu phòi ra hết.
Lần ấy Tài thấy ráo của cải của chị hàng xóm mà trái lại dường như vợ chồng chẳng biết gì. Mãi đến hôm vô tình chị ta bắt gặp Tài thoáng nhìn được vú chị sáng sớm vừa ở phòng ra, chị chỉ đoán là Tài mới biết ngực chị thôi.
Kể từ lần nhìn trộm đó, Tài vô cùng bối rối khi dì Hưng nhờ xoa bóp. Tài uể oải làm mà thần trí nát tan. Bộ ngực phập phồng của dì ám ảnh làm cho bàn tay Tài như bị cục than hồng đặt lên đó. Dì Hưng ngạc nhiên cứ mắng cháu : mày sao vậy. Làm hộ dì không lo làm, chỉ nghĩ vẩn vơ. Tài muốn thét lên : dì ơi, con van dì tha cho con, chứ dì nhờ con mãi thế này e tội lỗi chết. Nhưng cuống họng cậu cứng ngắc không sao thốt ra lời được.
(Hết Phần 5 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 6 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story5.html)
Congtu
01-16-2025, 10:40 PM
NGƯỜI VỢ "PƠ PHẾCH"
Tác giả: Sịp
E-mail: N/A
Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.
Phần 6
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story10.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story10.html)
(https://www.coithienthai.com/ad_story11.html)https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story14.html)
THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: https://www.coithienthai.com/images/email1.gif & gửi kèm CC 1 bản tới https://www.coithienthai.com/images/email2.gif
Dì Hưng thấy cháu lúc nào cũng lầm lầm lì lì lại nghĩ hay là nó nhớ mẹ. Dì gạn hỏi, chặn đầu chặn đuôi, nhưng Tài chối tất. Cậu không muốn bị dì biết được làm mất đi chỗ tiêu khiển sôi nổi của mình. Cậu một hai bảo không có gì cả. Cậu vẫn đi học nghề mỗi chiều, nhưng tâm trí không tập trung nổi. Về nhà ăn vội ăn vàng, lo bóp tay chân cho dì và lỉnh ngay vào buồng. Dì Hưng trở về với những phim bộ để mơ màng những cuộc tình Hàn quốc hay Hồng Kông.
Thỉnh thoảng dì cũng chợt nhớ đến chồng, và phần nào cũng khiến dì bâng khuâng. Dì nghĩ giá bây giờ chú còn thì cuộc đời dì đâu đến nỗi lẻ loi, cô quạnh. Thằng cháu dì đâu thay thế được chú, dù rằng những lúc nhờ nó đấm bóp hay xoa nắn tấm lưng, đôi bàn tay nó có phần nào làm dì xốn xang, gờn gợn. Mỗi chiều ngồi chợ về, chờ thằng cháu về cùng ăn, dì thường suy nghĩ vẩn vơ. Có nó cũng đỡ được cái tay, cái chân, lúc đau lúc ốm có đàn ông con trai trong nhà cũng đỡ sợ. Nhưng mà vẫn sao sao ấy.
Nói nào ngay, dì vẫn trẻ, người còn thon thả, ăn nói nhẹ nhàng. Lắm ông vẫn còn ve vãn, nịnh nọt, nhưng ông thì vợ con đùm đề, ông thì đi không muốn vững, nên dì cứ lảng lảng ra. Hồi chồng còn, anh ấy vẫn chê dì không theo thời theo thế, ăn mặc sơ sài. Chú đòi dì sắm các loại áo trong láng lẫy để chú thấy vui vui, dì thì doãi ra vì cho là diêm dúa. Thế rồi chú lẳng lặng mua cho dì, cái thì màu đỏ chói, cái màu hồng, cái màu vàng anh, cái mỏng tang, dì dẫy nẩy không chịu mặc, chú phải thuyết phục cạn hơi.
Lần đầu tiên, chú nằng nặc đòi cởi thay áo cho dì, dì co người lại như con mắm. Chú vừa van nài, vừa cố tách tay dì ra. Dì giận dỗi đứng ì ra đó, chú cởi hết áo ngoài lẫn áo trong, rồi choàng cái yếm mới vào và gài khóa cẩn thận. Chú kéo dì ra trước gương bảo dì ngắm xem, chú đứng sau thập thò trầm trồ. Mắt chú sáng băng sao, chú nâng đôi vú cao lên để dì thấy cái yếm ôm gọn hai đồi ngực tròn vô cùng. Dì ra vẻ thẹn thùng mà vẫn len lét liếc xem.
Dì thấy quả thứ đắt tiền dầu gì cũng làm cho phụ nữ tăng phần sang trọng, nhưng dì vội sầu buồn. Chú hỏi thì dì thút thít kể : người ta vú bự, vú to, còn em bụm bàn tay không đủ, anh mua chi cho phí tiền. Chú phát cười òa : ấy người ta vú lớn mặc người, vợ anh vú nhỏ đời đời anh vẫn thương. Nói xong ông bụm hai tay tưng tưng lấy hai vú, dì nghe bình bịch như quả bóng. Chú sờ rồi chú bóp, vân vê hết vú này đến vú kia, dì lịm đi chốc lát, chú chờ chờ rồi mở tháo nịt vú ra. Bàn tay chú đặt thẳng lên hai vú dì day day vòng tròn. Hai người ôm cứng lấy nhau cà hích cà hác như hai chó mắc lẹo.
Bây giờ chú mất, dì nhớ vô cùng. Chẳng còn ai để khen chê vú to vú nhỏ mà sao lắm đêm xem phim rồi, khó ngủ biết bao. Cứ nhớ lại thời gian có chồng cạnh bên, sờ sờ soạng soạng, vuốt vuốt măn măn, chưa chi hai bầu vú tức tức như đang chờ được nắn bóp.
Thằng Tài thì đã lớn. Thấy cái nhìn của nó lúc phục vụ mình, dì cũng ngại. Dù là dì cháu, nhưng có kiêng có lành. Lỡ dì cháu có điều gì xảy ra, thiên hạ đàm tiếu chịu sao cho nổi. Phương chi thằng bé lắm khi lính quính cũng thấy tội. Nó dè dặt nín thở khi bóp cánh tay, bắp chân dì. Dì tuy cẩn thận nằm dang tay chân như người biểu diễn ném dao trên tấm ván, vậy mà những ngón tay nó vẫn run. Có bữa bất chợt gặp nó liếc nhìn chỗ ngực mình, dì thấy nhộn nhạo trong đầu. Chả rõ trong trì nó nghĩ gì mà lấm la lấm lét.
Dù dì cố dấu kín mình trong những manh quần tấm áo dầy để cháu đỡ phiền lòng, song những thứ áo lót chú mua chả lẽ dì dẹp bỏ, dù sao đó cũng là kỷ niệm vợ chồng. Khi tắm rửa, dì cởi áo ra, hít ngửi, lơ mơ vẫn như còn hơi hướm bàn tay chú trên đó. Dì thay quàng áo khác vào thì hệt như còn chú đứng cạnh bên đang điều chỉnh và gài khóa cho dì. Ôi bàn tay như lá sen cào cào lên da thịt, bập bùng tựa ngọn lửa bén cao.
Tài từ hôm nhìn trộm được vợ chồng trước nhà, dẫu chưa bắt gặp họ làm tình nhau, nhưng cử chỉ ôm ấp, mò sờ nhau đã làm anh choáng váng. Tiếc là hai nhà cách nhau cả con đường nên cậu nghe được vợ chồng họ nói gì, song còn nói năng gì ngoài những lời khen của cải trên người nhau da diết.
Vú chị đã to mà lồn chị cũng không kém. Nó bành bành như nửa trái bưởi úp vào, hai mu dồn độn lên như hột sầu riêng chắc nịch. Lông thì mướt một chòm, đẹp còn hơn râu các quan triều đình ngày trước. Chồng chị có chạm tay vào là chưa gì chị đã vội banh hết háng ra. Chỗ khe lông mọc thưa bày ra một con trai đỏ hỏn, lưỡi thè thè như muốn đớp lấy bàn tay người. Còn cái hột le nữa, nó vểnh lên đầy đặn như hạt trai gắn ở đó.
Anh chồng chỉ cần dí ngón tay vào xoay nhẹ đã thấy nó lợn cợn rung lên. Anh ấy đè ngón tay lên hai mu, banh ra, rõ rang là có chất khí nhi nhỉ ướt. Anh ta càng xoe cái hột le chừng nào thì chị vợ càng vặn mình chừng đó, nước ri rỉ, ri rỉ như lạch suối không ngưng. Anh có mạnh tay bóp lỗ lồn, hay vặt hai mu thì chị dồn hơi và rặn ì một cái nước phọt ra có vòi. Anh tưởng chi tiểu bậy, nhưng không đó là khí lồn chị bị kích thích tuôn phọt ra như thế.
Anh có vẻ thích, vội hứng vào lòng tay, úp ngay lên mặt như người xoa lô xông khi rửa. Anh xoa đều khắp mặt và cho mấy ngón tay vào miệng mút ngon lành. Chị õng ẹo nói gì đó, nhưng anh lắc triền miên. Hai người mải mê như thế, còn biết gì có ai đang tò mò theo dõi. Họ cứ tưởng là đêm khuya ai cũng ngủ cả hay chăng. Tội nghiệp làm Tài bấn xúc xích đến mửa óc óc đầy quần. Phọt đám tinh trùng rồi, cậu bã người ra như chổi cùn giẻ rách. Cậu thở ì à ì ạch và thấy khát nước ghê nơi. Cậu nhẹ chân ra tìm cốc nước, uống tưng ngụm từ từ. Ngang chỗ phòng dì, Tài còn nghe lục đục tiếng dì trở mình chưa ngủ.
Anh mường tượng dì đang trăn trở như anh. Tài muốn vờ ho lên để xem dì có cần nhờ gì không mà chẳng dám. Nỗi ẩn ức vì thiếu bóng dáng một người đàn bà làm cho Tài khó chịu. Chẳng hiểu vì sao Tài không thích mấy cô nhóc ở quanh, có lẽ dưới mắt Tài người đàn bà mới phát triển thật vẹn toàn vẻ đẹp. Tài không nói ngoa chứ giả như có ai bày ra hai người nữ trần truồng trước mắt, cho phép được chọn lấy một người, thì cậu không trù trừ mà chọn người đã có chồng con.
Theo Tài, họ mới đích thực là của trời ban cho nhân loại. Người ngợm họ toàn bích, dẫu ở bụng có vài vết nhăn thì vẫn vô cùng khiêu gợi. Vú họ lớn thì lớn hay có bé thì cũng thanh tân, quầng sáng lăn tăn những hạt sữa mềm lợn cợn, hai núm vú hồng hay nâu bóng loáng mọc mời. Hai chân là cả hai dòng suối chảy dài xuống đến gót. Khoảng tam giác úp nơi háng gồ lên như con ốc khum lưng. Chưa chạm đến đã biết chỗ đó mát tay hết sức.
Tài vẫn có ao ước là sau này sẽ lấy đàn bà, tuyệt đối không chọn mấy cô õng à õng ẹo. Tài sẽ hết lòng cung phụng người yêu, thỏa mãn mọi yêu cầu của họ. Anh sẽ là một nô bộc không lương suốt ngày bên họ, là một tín đồ thờ nữ chúa trong tim. Nếu người vợ có bắt anh giúi mặt vào lồn và rủa là “ rúc lồn vợ đến quên tất cả “ thì anh cũng nghe theo. Anh sẽ vào ra ôm chặt vợ vào lòng, bóp hai cái vú và luồn tay sờ vào háng. Nếu cần, anh sẵn lòng nhịn, bỏ ăn để chỉ được quanh quẩn ôm ấp chị trong tay.
Đó là tâm trạng của Tài hiện giờ. Sự say mê ngờ nghệch đó khiến không lúc nào cậu ngủ đẫy giấc nữa. Cứ chợp mắt đi lại tưởng đã sáng vùng dậy liền. Nhìn trời vẫn tối câm lại thở dài ngả xuống. Vậy mà láo nháo thế nào anh chộp được chị vừa từ phòng ngủ bước ra. Có thật không vì chị ở trần nhông nhổng. Anh vừa ló ra thấy vội tụt vào, nhưng chị cũng đã thấy nên đưa nhanh hai tay lên che vú.
Tài thấy miệng chị lép nhép gì đó, chắc là rủa cậu. Nhưng nào có phải lỗi tại cậu đâu. Đàn bà có thân không đậy, bỏ hớ hênh ra thì mọi người nhìn. Âu đó là qui luật trời sanh ra giữa đàn ông và phụ nữ. Anh mỉm cười bâng quơ song không chấp chị làm chi. Chị bỏ vào nhà, chốc sau trở ra lại, Tài vẫn đứng trân trân bên này gác. Chị đã bớt giận dỗi, trong ánh mắt đã bớt sự quắc lên. Tài vờ như chưa thấy gì cả, còn chị thì ra dấu hỏi sao lại nhìn chị. Chỉ điểm ngón tay vào mắt và đưa ra phía anh. Tài thú vị với lối đối thoại câm nên cũng ra dấu đáp lại. Cậu đưa hai tay bịt lấy mắt, ý nói chưa thấy tí ti ông cụ gì, nhưng chị bĩu môi có dáng không tin. Tài chắp hai tay lại xá xá tỏ ra xin lỗi. Chị vùng vằng bỏ vô.
Tiếng dì Hưng gọi giật Tài lại. Cậu xuống ăn sáng với dì. Dì cháu dặn dò nhau công việc, rồi dì sắp sửa ra chợ. Tài thấy hôm nay dì có vẻ trang điểm một chút, dì kẻ chân mày đậm, dặm chút ánh đen dài theo mi mắt, thoa chút phấn hồng lên gò má, và môi điểm màu son. Mùi thơm từ người dì bay ra thoang thoảng, Tài ngất ngây nuốt mãi không trôi.
Càng quái ác hơn nữa, bữa nay dì diện áo cánh lụa vàng, chỗ gài khuy cứ nhô lên không co kín nổi. Thấp thoáng bên trong là chiíec nịt vú màu hồng phấn, hắt ánh lên màu dịu mát thật tươi. Tài thấy hai đầu gối run run kinh khủng, muốn ngoảnh đi mà mắt bắt phải nhìn. Dì chừng cũng thoáng hiểu nên đang ăn đã vội đứng lên. Dì bước nhanh vào bếp và nhờ Tài dọn dẹp hộ.
Dì bỏ đi rồi, Tài thấy cô độc vô cùng. Những vòng loang bung ra quay vầng vầng quanh anh. Mắt anh nhoang nhoáng như đang có triệu triệu tia chớp nhoáng nhoàng, xen lẫn tiếng sấm gầm tức ngực.
(Hết Phần 6 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 7 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story5.html)
Congtu
01-19-2025, 11:30 PM
NGƯỜI VỢ "PƠ PHẾCH"
Tác giả: Sịp
E-mail: N/A
Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.
Phần 7
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story10.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story10.html)
(https://www.coithienthai.com/ad_story11.html)https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story14.html)
THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: https://www.coithienthai.com/images/email1.gif & gửi kèm CC 1 bản tới https://www.coithienthai.com/images/email2.gif
Cuối năm trời trở lanh dữ tợn, dì Hưng rên lên về chứng đau khớp. Lúc nào cũng thấy dì lấy bàn tay này nắn mấy ngón tay bàn tay kia kêu lắc cắc. Có khi dì nhăn mặt lại đau đớn vì các ngón bị cững còng, không sao bẻ được. Chỗ gu ở lưng bàn tay dì sưng tấy lên, da bóng tựa mụn nước, dì phải vẩy luôn tay mới chịu đựng nổi. Tài khuyên dì đừng ham ra chợ sớm và về nhà trễ, cần nghỉ ngơi, nhưng dì bảo cả năm chỉ có dịp ngày tư ngày tết, phải chịu khó lo kiếm ăn, kẻo phí đi.
Thấy vẻ nhăn nhó chịu đựng của dì, Tài không chịu nổi. Cậu xin phép dì cho cậu giúp để nắn giãn các ngón tay. Cậu cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của dì, cố duỗi cho các khớp thẳng ra, bàn tay dì giật giật đau nhói. Tài thấy ngón trỏ của bàn tay dì ngắn hơn ngón giữa, chợt nhớ đến một tài liệu đọc đâu đó đoán định người có kiểu cách ngón tay như vậy thường thuộc về loại tình nồng. Bất giác, Tài thấy thương hoàn cảnh vô cùng, dì còn trẻ mà chú đã sớm bỏ đi để đời dì phải hiu quạnh.
Hai dì cháu lo lắng cho nhau, dì Hưng than lẩm cẩm : đời người thật chán, còn trẻ thì phung phí sức khỏe, khi luống tuổi thì lụp cà lụp cụp, chưa gì đã giống các lão bà. Tài không dám nói ra, song cậu hiểu đàn bà mà thiếu đàn ông thì chẳng khác cây thiếu nước tưới, còn đàn ông mà thiếu đàn bà thì cũng vậy. Cậu nhớ câu hát trẻ con vẫn nghêu ngao “ đàn ông chóng già vì thiếu đàn bà “ muốn bật cười.
Hai dì cháu đứng sát cạnh nhau. Tài dùng hai bàn tay ép lấy tay dì, xoa lên xoa xuống, có đằn cho chỗ gu mềm lại. Bàn tay không sao thẳng ra, cứ khum khum như mô đất. Tài cố nắn cho máu chạy đều, song dường như các khớp xương đã đông cứng lại. Tài ép mạnh hai tay đẩy lên dần phía nách dì, rất từ từ để dì không bị đau. Dì bỏ lỏng tay để Tài làm được dễ.
Lo cho dì nhưng Tài không dám nhìn thẳng vào dì. Cứ hơi lạc ý nghĩ là cậu đâm sầm vào hình bóng của chị chủ nhà trước mặt. Tài lan man như cậu đang bóp nắn cánh tay chị và bỗng dưng con người chị lấn át che kín mất bóng dì. Trước mắt Tài giờ là chị chủ phố bên kia.
Tài thấy cậu đang đăm đăm nhìn vào thân hình chị, một mẫu người toàn hảo, ngồn ngộn dưới lớp áo xống thơm tho. Khuôn ngực nhẹ nhàng lên xuống, làm nổi lên hai bầu vải loi choi. Tài nín thở vì sự nhịp nhàng lồ lộ đó. Mắt cậu hoa lên tựa có triệu triệu hào quang vỡ òa, chị hàng xóm uốn éo người nhột nhạt. Da thịt chị nóng lên hầm hập, không sốt mà thành sốt, mồ hôi rịn ra. Chị than nóng nực khó chịu.
Bất ngờ chị đưa tay mở bung nút áo ra. Khuông ngực được giải phóng nhảy bật ra khỏi hai tà, chiếc nịt vú sừng sững như mái chèo khua rổn rảng. Tài nín thở, mắt mở to thao láo. Chị ấy vẫn chưa ngưng, bứt rứt như có ai xẻo rứt từng miếng thịt. Chị khua tay gãi chỗ này, cào chỗ kia, khi thì ở ngực, lúc ở lưng, khi ở dưới nịt vú, khi lền lền chỗ bụng. Tài ngạc nhiên không đoán được nguyên do, lăng xăng chẳng biết làm chi giúp chị.
Lại một lúc chị bung xung vật mình vật mẩy, lăn bên này trở bên kia, lật đà lật đật, không chịu ngồi yên. Chị rên lên thông thống, e rằng nếu không có phương thuốc giúp chị hạ cơn đau thì chị khó chịu nổi lâu hơn. Tài đang xoa nắn cánh tay chị mà chị thì ngả kềnh ra. Chị thu hai bàn tay khư khư ôm lấy ngực, vò nhàu nhã chiếc nịt vú xô lệch mà kêu hừ hừ.
Tài không tin mình được gần sát chị đến vậy. Chị tiếp tục cào cấu lên chiếc yếm, miệng kêu rít lên như bị đàn giòi bọ đục ruỗng trong lồng ngực. Chị vầy vò bầu vải che ngực càng lúc càng dữ dội, có lúc tưởng đã bứt đứt nó ra. Tài quính lên chẳng biết phải làm sao. Cứ hỏi dồn chị : sao thế, sao thế. Chị rít lên : không giúp gì cho người ta mà cứ đứng hỏi vớ vẩn. Nó đang hành muốn thủng ngực người ta rồi đây này. Nói xong chị lăn lộn đau đớn.
Tài vội đặt tay lên chiếc yếm và dò hỏi : đâu, chị đau chỗ nào. Chị chỉ lung tung, không xác định đâu là chỗ nhói đau rõ rệt. Tài nắn phần trên, lại nắn phần dưới, chị vẫn lùng bùng trăn trở. Tài phải bụm kín hai tay lại để giữ cho chị đừng lăn lộn. Hai tay ôm gọn chiếc nịt vú, đồng thời cùng với chị tìm cách giảm cơn đau. Chị hối Tài tháo bỏ chiếc yếm ra để chị thở cho dễ. Tài băn khoăn lúng túng, chẳng rõ có nên không.
Thấy Tài chần chừ, chị hét vung lên : thôi, cậu cút đi, tôi chẳng cần nhờ cậu nữa. Tài ngơ ngẩn điếng hồn. Cậu hết còn e ngại vì chính chị mở lối cho, chứ có phải tại mình dụ khị chị đâu. Tuy vậy tay cậu vẫn thấy run khi lật úp chị lại để tìm mở cái khóa yếm. Mảnh lụa bung ra, chị vội trút cả hai tay vẩy cái nịt vú văng ra, như vứt đi xác con chuột vừa lẳng nhẳng bám vào chị.
Cha mẹ ơi, hai bầu vú chị dềnh dàng như mâm cỗ. Hai vồng thịt lù lù tựa gò mối, chúng nhỉnh lên như chọc vào người nào đứng cạnh. Nó vành vạnh, tròn trạnh, thây lẩy, không quá sượng như vú con gái, nhưng lại chẳng xệ như vứ bà già. Tài ngầm thán phục chị giữ trau tria cặp vú như một gia bảo, nên dù chị có vẻ lớn tuổi mà vẫn còn lưu lại nét thanh tân, dịu mềm.
Chị vẫn nhức nhối sao đây, nên ôm khư khư lấy hai vú, ép qua ép lại, vặt tới vặt lui. Chao ôi, hai cái vú như bị kềm kẹp trầy qua trật lại giống quả chuối ép, nguây nguẩy thiệt hay. Tài hỏi : đỡ chưa, chị lắc đầu quầy quậy. Tài lại càng quính, loay hoay như anh chồng thấy vợ rặn đẻ đến nơi. Cậu hết đưa tay ra, lại rụt tay vào, ý cậu là muốn bụm lấy đôi vú ấy mà xoa giúp chị.
Thế rồi, muốn tránh cũng chẳng được, anh đành phải thực hiện ý mình. Anh ôm lấy hai vú, nắn day thật mạnh, những múi thịt thập thò qua kẽ tay anh như mớ lòng gà được rửa trên tay cô gái. Chị có vẻ bớt nhức nên rên ư a và lắc lắc cặp vú giống đánh nhịp. Tài thích chí nên tăng sự bóp, thúc vồng ngực ọp ọp, càng bóp thì chị càng vặn cuốn người. Chị nhổm lên phục xuống, từng nhịp, từng nhịp như ngồi đồng. Cả thân người lắc lư chẳng khác con tàu đang chui hầm.
Tài say sưa bóp hai vú, miệng dẩu ra chờ chực. Chị lại hét lên : ngậm vú đi, nút mạnh vào, lại bắt đầu nhức rồi. Tài như bị dẫn đi bởi lời mụ phù thủy, nên há ngay miệng ra mút chụt lấy một vú mà bú và vò cật lực. Chị hể hả thấy rõ, cố vươn tấm ngực đồ sộ ra cho cậu thưởng thức. Hai cái vú thà lây thà lẩy, ngồm ngoàm như mớ bột, nổi bọt um lên.
Cậu chẳng còn e lệ hay rụt rè mà tận tình vỗ về chị. Một phần vì e ấp ý muốn sờ và bóp vú đã lâu, một phần chỉ sợ cơ hội qua đi thì chẳng còn lần may nào khác. Anh vùi hai vú, anh xóc toàn bầu, vê hai núm vú, gợn gợn chỗ quầng, mơn mơn đến nỗi các hạt thịt săn lên đượm lốm đốm trên vú chị.
Dì Hưng nãy giờ thấy thằng cháu bốc đồng ngỡ là cháu bị rồ. Nhưng đã lâu dì chưa được nếm mùi vị lạ lạ nên để yên xem thằng bé làm gì. Dì thấy cháu xục xạo chỗ ngực và a thần phù nó lại lật quách dì ra lột luôn chiếc yếm. Cũng may nó chỉ cởi bên dưới lớp áo ngoài, nên dù vú dì trật ra vẫn còn lùng bùng ở đó. Trái lại, cậu nhỏ lại nghĩ là áo dì cũng tuột rồi nên bóp loạng choạng. Trước thì sờ sờ nắn nắn, sau thì động cỡn giúi mũi vô hít hít triền miên. Có lúc cậu nhỏ ngập ngừng, mắt dại đi như đang mơ màng gì đó, thế rồi ọp ọp rúc vô bú vú như điên. Cả khoảng áo trước ngực ướt nhoẹt nước miếng. Dì hết hồn, sợ cháu đi xa hơn thì chết. Dì Hưng vung tay la : mày làm gì vậy, Tài. Cả một thùng tô nô nước đổ ụp lên người anh, từ trên đầu. Tài chợt rùng mình tỉnh lại, chẳng có chị chủ nhà nào cả, mà chỉ có dì Hưng đang ở cạnh.
Nhìn cảnh dì xống áo nhàu nhã, Tài ân hận vô cùng. Anh chắp tay lạy dì như tế sao, xin dì tha cho. Dì Hưng cũng lịm đi, nằm đó thút thít. Tài huyên thuyên kể, nhưng hẳn nhiên dấu biệt sự lẫn lộn dì với cô chủ phố phía trước nhà. Anh đổ lỗi chợt nhớ đến mẹ nên ngỡ dì là thân sinh, nên xàm xỡ không nên không phải. Dì nghe có lý nên nguôi dần, nhưng để cảnh cáo thằng cháu, dì hăm he sẽ tống cổ cậu về lại nhà và mách mẹ nếu còn một lần khác với dì.
Tài dạ dạ thành khẩn. Sau bữa đó, dì Hưng không cậy nhờ cháu bóp tay bóp chân nữa. Nhưng lúc nào dì vẫn bị ám ảnh về cử chỉ của thằng cu đã dành cho dì. Nỗi bâng khuâng theo dì cả vào sâu trong giấc ngủ, chập chờn và khiến dì giật mình choàng tỉnh suốt đêm.
(Hết Phần 7 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 8 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story5.html)
Congtu
01-20-2025, 11:21 PM
NGƯỜI VỢ "PƠ PHẾCH"
Tác giả: Sịp
E-mail: N/A
Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.
Phần 8
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story10.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story10.html)
(https://www.coithienthai.com/ad_story11.html)https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story14.html)
THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: https://www.coithienthai.com/images/email1.gif & gửi kèm CC 1 bản tới https://www.coithienthai.com/images/email2.gif
Mới sáng sớm vừa thức dậy, mặt chị Loan đã xụ ra một đống. Anh Ba hỏi gì chị cũng không trả lời, cứ i ỉ như chuột gặm. Ba Chạc không hiểu ra sao nữa, chặn đầu này, vặn đầu kia, chị cứ giả lơ. Anh giận lẳng lặng bận quần áo, định bỏ đi. Chị hỏi giựt : đi đâu đó. Anh nói tại chị ỉu xìu anh muốn đi, chớ ở lại thấy cái mặt đưa đám, vui chi đâu.
Chị nhõng nhẽo : có một việc cậy nhờ anh mà cha bỏ lơ bỏ lảng. Anh trợn tròn mắt chẳng rõ chị nhờ cái gì đâu chớ. Chị nhắc lại chuyện chị mét cậu bé ở trước nhà nhìn trộm vú mớm chị và hỏi anh đã sang bắt tội cậu ta chưa. Anh bật cười bò lê bò càng, tưởng đâu muốn đứt mạch máu mà ngủm củ tỏi. Chị Loan chưng hửng nhìn anh, ngỡ là cha nội lên cơn tam tam. Chị nói như than vãn : tui biết mà, vợ con anh lỡ có ai dòm thấy vú bày ra cũng kệ. Chưa chừng anh còn thấy khoái là khác. Vậy để bữa nào tui để nó rờ, nó bóp, nó bú, nó măn luôn cho rồi. Cũng may bệ cửa sổ cao cao, chớ thấp chủm chắc cậu ta dòm thấy lồn tui luôn, anh cũng khỏi nói.
Anh làm nghiêm mặt lại : bà đừng nói bậy. Thằng nào mà rờ mà nắn vú vợ tui, tui khện thấy tía nó luôn. Chẳng qua chiện của bà hớ hênh thì trách cậu ta sao được. Bộ a thần phù cậu leo qua đây bóp vú bà sao mà bà sai tui đi mắng vốn. Tại mình mà đi kết tội người ta. Tui đây nè, bà nào, cô nào để vú ra, tuy có vợ rồi, mà tui còn ham nhìn muốn bể con mắt. Huống chi cậu ấy chưa dòm thấy vú người nữ lần nào.
Chị Loan hứ một cái thiếu điều muốn lủng mái. Anh chồng lỡ trớn nên giả lả nói trớt luôn : chớ hổng phải sao. Bà nghĩ coi bà diện đồ ra phố, có thằng cha nào thấy mà lơ dòm. Người gì hai cái vú như mâm xôi nghễu nghện, người chưa tới thì ngực đã một đống như đèn xe hơi. Biểu sao mà mấy cha chẳng nhìn muốn lọt con ngươi ra ngoài. Bà nhớ bữa bà diện bộ sa teng láng lẫy đi với tui mà hổng đeo xú cheng không. Cha mẹ ơi, mấy cha đảo qua đảo lại, bà mắc cỡ nép sau cánh tay tui, cái vú cọ cọ nhột thấy mẹ.
Chị Loan đang tức cành hông mà cũng chồm lên ngắt chồng một cái rách thịt. Chị bôm bốp nói với anh : tại cha hết, đêm nào cũng bắt lột truồng, rồi sờ, rồi soạng, rồi vạch, rồi banh. Giò cẳng người ta mà cha làm như đi mua heo coi cựa, cha lật bên này, cha liếm bên kia, nhích lần lên tới háng. Cha ăn, cha lủm, còn làm bộ chê khen : chỗ này lông nhiều, chỗ kia lông ít. Tay mằn, tay mò, tay vô, tay ra, chọt chọt ngoáy ngoáy, nhột mà tức thấy mẹ. Làm như hổng cho cha bú thì cha ngủ hổng nổi, rọ rạy suốt đêm, đụ hoài đụ hủy, thì giờ đâu bận được áo quần. Vừa xỏ cái tay, cái ống vô là cha giựt tuột ra, rồi nhào nắc lia, lồn rêm muốn chết. Lúc nào cũng thấy nóng hổi chỗ mu, cấn cấn chỗ lỗ, lông rụng lùm xùm. Bởi, mới quên bận, quên che để con nít cũng dòm được vợ anh ở trần để vú.
Ba Chạc thấm thía lời vợ kể tội nên anh kiếm cớ cho qua : tui biết rồi mà. Vợ chồng mình đi đâu mà thiệt, kệ nó coi như ngày xui của bà, cho nó lấy hên. Mẹ, nó nhìn chớ đã đụng chạm gì đâu. Rồi anh đưa tay ra nhử vợ : em vô đây, anh thương. Đừng để khuôn mặt bèo nhèo sáng sớm coi ẹ lắm. Chị Loan nhủng nhẳng nhưng rồi cũng chịu. Chị lỏn lẻn xà vô tay chồng : đó ông muốn mần gì thì mần đi. Tui thí cô hồn cho ông, chớ trời sập, biểu ông nhịn cũng hổng nổi. Ba Chạc cười hề hề. Anh vo ngón tay xoe lấy đầu vú vợ, miệng trót trót như nẹt ngựa : ngoan, ngoan đi cưng. Anh nạp điện cho em nóng lên nhe.
Anh xoe miết hai núm vú, lăn lăn trong mấy ngón tay. Chưa gì chị Loan đã thấy đầu vú săn nhức lại. Chị chùi chùi cái hông bên anh, đẩy đẩy cái vú nhào nhào. Anh bụm chộp luôn mà bóp nghiến bóp ngấu. Bây giờ thì hổng nghe chị vợ cằn nhằn, cửi nhửi gì nữa, mà chỉ thấy tiếng ư ư, hai chưn chị đạp nhàu như đan cửi. Ba Chạc biết vợ tới cơn rồi, nên nằm vắt ngang lên nửa người chị, một tay đè lên vú, một tay banh háng chị ra. Cứ thế, anh bóp trên, móc dưới, xoành xoạch xoành xoạch. Cái mông chị Loan giờ hết trịn ở nệm nổi, cứ đảo đùng đùng hổng lên, được lấy tấn bằng hai chưn. Chị xoay cái lồn vòng tròn theo ngón tay anh móc. Thằng cha cắc cớ, móc được rồi, lại muốn ăn gian còn khều, còn cạo cả hai mu và búng cái hột le.
Chị Loan tức rực như người mắc đái mà không rặn ra được. Nó hệt người đau lậu đái ra cây “ một tiếng kêu cha, ba tiếng kêu chó “. Cảm thấy bực mà lại đã, chị thấy chỗ lồn bị quậy xới lên, lông lá gì ướt lẹp xẹp như dính mỡ cục, chất nhầy trắng ở đâu mà tèm lem hết. Ba Chạc thấy lồn vợ tựa phết bơ cứ lăn vào nguậy dữ.
Hai người lăn lộn giỡn nhau, chợt có cơn gió mai ào tới, chị Loan liếc thấy cửa nẻo mở toang và thoáng cậu nhỏ bên kia vừa thụt vào trốn. Chết mẹ rồi, thằng nhỏ đã thấy chị bị mò lồn. Chị chưng hửng phân vân tự hỏi nó còn thấy gì xa hơn nữa chăng. Rồi chị lại cười vì sự lẩn thẩn của mình : bữa trước nó thấy vú mình, bữa nay nó thấy chồng đang xục lồn mình nữa, còn xa gần nào nữa, hổng biết. Nội bấy nhiêu là mình chết đứt đuôi con nòng nọc rồi, còn gì.
Chị giận quá đấm chồng thùm thụp. Ba Chạc đang mân mê vú và móc lồn vợ bị đòn tức làm sao. Anh nổi nóng la lên : bộ bà điên nữa hả. Sao vợ chồng đang mò nhau mà bà nổi nóng đập tui. Bà vợ hét lên chỉ ra phía cửa : cha nội ẩu quá, bóp sờ người ta mà cửa mở trống huơ. Ba Chạc ngước lên,cậu bé đâu còn đó nữa, đang thích vì lồn vợ đảo lên đồng, nên nói trây : ai tò mò dòm thì kệ tía họ. Lồn vợ tao, tao mò, vú vợ tao, tao bóp, tao không bóp dành, mò giựt đứa nào, tao “ hổng khe “. Chị Loan tức muốn chết mà cũng cất lời không nổi.
Đầu óc chị lúc này cứ lởn vởn cậu nhỏ. Thằng vậy mà luôn gặp may, lâu lâu thậm thà thậm thụt thì lại trông thấy chị. Bây giờ chắc cậu ta mãn nhãn lắm, thấy vú thấy lồn đàn bà, liệu có bị ám ảnh triền miên. Chị thắc mắc là cậu ta ở đâu tới mà lạ hoắc. Hồi nào bên đó chỉ có một đàn bà, ít lâu nay mới thấy cậu. Cậu lên phố làm gì, nhưng sực thấy sự suy nghĩ vẩn vơ chị lại bỏ lung.
Chị định bụng cố làm quen với người chủ hộ. Đàn bà nói với nhau dễ phát giác ra ngay. Chị không tơ tưởng gì đến tình yêu hay mơ mộng giữa cậu và chị, nhưng tâm lý ai thấy có người trẻ trai để ý đến mà chẳng xao xuyến trong lòng. Chị la lối chồng chẳng qua là để có cớ vậy thôi, kẻo lỡ may chả hay được lại tưởng là chị lăng loàn, khêu gợi. Chớ còn con trai mới lớn ai chẳng tò mò. Chị là đàn bà có chồng mà còn ham nhìn lén đàn ông nữa là.
Ở đời nhiều tía non, tía già thiệt bặm trợn. Uống rượu bia nỗi gì mà trên đổ vô, dưới xổ ra, uống rồi đi đái, đái rồi uống, vậy mà ham chết bỏ. Say mèm thì bắt cu đái bậy tè le. Có cha ung dung vạch quần cầm cặc xỉa vào tường nhà chị làm một bãi xè xè đã điếu. Gặp cha còn trẻ thì cặc dái còn có vẻ ra trò, gân guốc cũng có hình, có dáng. Còn gặp tía già thì nhăn nheo như thượng sĩ đừ câm, cặc dái gục nằm một khúc. Kiểu dìa nhà có muốn chơi vợ cũng hổng lên, thấy lồn đó cũng “ cơm hè “ chớ chui vô gì nổi.
Chị nằm xà lơ nghĩ tới nghĩ lui, Ba Chạc bú òm ọp lồn chị mà hổng nghe chị nhúc nhích. Anh cũng thây kệ, việc anh anh làm, việc chị chị lo. Bà nghĩ đâu cũng được, miễn cứ banh lồn ra cho anh gặm là yên. Anh nghĩ cưới được con vợ ngon như chị là phước lớn. Người ta lục đục nhau vì chê vú chê lồn, hoặc vợ than chồng dở ẹc. Chưa nhập cung đã mửa cửa rào, hoặc làm như gà chết. Có bà nói ra miệng chưa biết sướng ra làm sao. Còn anh, nắc cái nào là chị vui cái nấy. Đụ một lần lại muốn “ ơ ghen “, anh mệt ngáo thì chị cũng ho hen hoặc chạm chưn chạm cẳng lôi dậy. Chưa kịp tỉnh, chị đã than run, than lạnh, đòi ôm sưởi ấm mới nghe. Rồi tay kê vào vú, tay nhét háng cầm hơi, tránh sao khỏi xun xoe sờ sờ, nhón nhón. Có là thánh mới không lên cơn động đực và một phùa đụ nắc lại diễn ra. Chả thế mà chưa gì mắt anh đổ ghèn, mờ tịt. Có khi chị ngồi lù lù ở đó mà anh đạp bậy trúng, chị la toáng lên. Ôi, cái thân đàn ông ham đụ, còn khí đâu mà biểu mắt trong, mình mạnh.
Nhiều khi anh cũng muốn xé rào, tìm bậy cái lồn nào chia bớt sương sương. Nhưng mụ vợ chằng ăn trăn quấn, nó mà nổi ghen dám lắt bỏ khúc gân. Mà nó hăm anh rồi chớ bộ : tui nói trước với anh, có muốn coi lồn, coi vú con nào thì ráng nhịn, dìa nhà tui lột cho coi. Anh muốn nhìn suốt ngày, suốt đêm, tui cũng chịu. Chớ anh mà lẹo tẹo đứa nào, tui bắt được đừng trách. Tui bắt hai đứa đụ nhau cho tui coi rồi tưới át xít cho lủng rụng mẹ nó cặc lồn luôn cho hết đường liếm mép. Bả nói nghe tởn thấy mồ, nên thôi thì “ cơm nhà lồn vợ “ cho êm.
Đúng là hai vợ chồng hai tâm trạng, chẳng ai trùng với nhau. Chị Loan hăm he chồng chớ cũng ham có thằng nhỏ nào để làm e làm dáng, chứng tỏ là chị “ còn duyên kẻ đón người đưa “. Thiệt tình là cặc chồng chị thì ít ai bì nổi, nó gồ ghề mà đục chị cái nào cái nấy nên thân, nhưng gặm mãi khúc mía quen cũng ngán. Chị tưởng tượng cậu nhỏ bên nhà mà đục chị chắc là nó lóng ngóng thiệt vui. Chị sẽ bày cho nó như mẹ dạy con, để nó quen dần trận mạc, lần lần chinh phục được giới nữ quanh mình. Chị dấu tâm trạng như mèo dấu cứt, âm âm i i để bụng nín khe.
Còn anh Ba xểnh chị ra là chăm chăm đi tìm lồn mấy bà ngắm đỡ. Khi xe đò dừng ở chỗ xét, anh thấy mấy bà lục xục chạy mau là biết y như mấy bà mắc đái. Có bà thì trật quần ngồi quay vô gầm xe nín thở xả xè xè, có bà quính quá xỉa mẹ vô bờ rào trút mau cho đỡ nặng. Anh làm bộ đánh rơi tờ bạc, cúi lượm mà nghía cái chơi. Có bà lồn dầy cui, có bà lồn mỏng dính, có bà lam nham bạch đới, có bà tét bét thấy kinh. Bà nào đái xong cũng không làm sao lau sạch, nước đọng ướt lông lồn, nhễu giọt thấy gớm. Bà vội quẹt tay chùi cái xoạch rồi bôi đít quần. Đàn bà đi đường, đi xe, chúa là ở bẩn. Tay đó vừa vuốt nước tiểu xong, vô quán đã ngồi ăn tỉnh bơ. Thậm chí về đến nhà, chống đang chờ, đang ngóng, chẳng cần rửa là đè luôn ra đụ ùm ùm, gớm ghiếc.
(Hết Phần 8 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 9 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story5.html)
Congtu
01-22-2025, 10:33 AM
NGƯỜI VỢ "PƠ PHẾCH"
Tác giả: Sịp
E-mail: N/A
Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.
Phần 9
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story10.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story10.html)
(https://www.coithienthai.com/ad_story11.html)https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story14.html)
THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: https://www.coithienthai.com/images/email1.gif & gửi kèm CC 1 bản tới https://www.coithienthai.com/images/email2.gif
Vừa ở chợ về, dì Hưng đã vội vã nói với Tài : này vợ chồng nhà phía trước bữa nay có ghé hàng dì hỏi han về cháu. Dì nói bâng quơ thế thôi, nhưng Tài chột dạ, tưởng chừng vừa bị một tảng đá nặng, sù sì, từ trên cao đổ ập đè lên ngực. Cậu ngộp thở, chết lặng, nhưng không dám mở miệng, e thất thố. Dì Hưng cũng lẳng lặng dè chừng, rồi tiếp : bà ấy hỏi han cháu là thế nào với dì. Ấy rồi cả hai rối rít khen cháu quá sức. Hai người hẹn là nay mai sẽ mời cả nhà ta sang chơi làm thân.
Tài thở phào ra. Anh băn khoăn không biết lời đó là thật lòng họ nói ra hay là xã giao. Còn chuyện mời mọc thì quả thật chẳng hiểu thế nào. Đã hai lần, cậu bị bà chị bên ấy bắt gặp nhìn trộm, dù thờ ơ đến đâu, cũng rõ mười mươi là Tài thấy rất rõ cảnh chị khỏa thân. Lần trước cậu chỉ nhìn thấy phía trên, e có khi bất cập, chị hớ hênh, không cụ bị. Nhưng buổi sáng tỏ tường, hai ông bà cứ đè nhau ra sờ sờ soạng soạng, mông đít thè le, chả lẽ hai người tỉnh bơ, coi thiên hạ dưới đuôi con mắt.
Chao ôi, thấy bộ vú chị ấy, Tài đã nực. Mửa thốc tinh ra mà vẫn nứng bề bề, cặc dái đêm nằm ê ẩm, dựng cỏng lên mà ớn. Chả vậy mà khi dì kêu khớp bị đau thì cậu vội xun xoe xin được bóp tay, bóp chân, để rồi bị mà mắt nhìn dì ra chị ấy. May mà cậu mới đè dì bóp lấy bóp để bên ngoài áo, không, thực tình bữa đó cậu nghĩ là đang bóp vú chị và cởi tuột áo chị hẳn hòi, nên hùng hổ sấn vào vo, bú. Khi dì sững sờ gọi giật, cậu chết điếng trong tim. Quên vú dì thì khả dĩ còn quên được, nhưng vú chị thì đeo đẳng suốt đời. Cứ mường tượng cả hai quả bưởi tròn xoe, cái núm đầy nhọn, tòe loe như hoa súng, miệng Tài đã hau háu mở to. Cái vú đó mà ngày ngày được ngậm vô nút thì sướng vui biết mấy. Chị ấy ăn gì mà vú to như vậy. Phụ nữ Phi Châu, da đen cũng chỉ to đùng đến vậy là cùng. So với giới nữ Việt Nam, chắc chị thuộc vào cỡ ngoại hạng, thây lây, nếu ở bên nhà khó tìm số nịt vú nào che đậy nổi.
Nếu Tài được là chồng của chị ấy, chắc cậu sẽ cấm chị mặc đồ lót, cứ để thế cho thong thả, vú thở hít không khí thỏa thuê sẽ nở nang hơn. Mặc mẹ thiên hạ, tay nào nhìn chết ráng chịu, miễn là chị với cậu dung dăng dung dẻ đi bên nhau, vú lừng lững như cặp đèn pha xe tải, cho thiên hạ nghía mà thèm thôi, còn tay nào loạng choạng sờ vô là cậu tương bỏ mẹ luôn.
Cặp vú ấy làm sao chồng nào nhịn cho nổi. Nhìn bộ mặt chồng chị (dù chưa thấy lần nào), Tài cũng nghĩ chắc là lão ngẩn tò te khi nhìn hai vú vợ. Đố lão khỏi xun xoe đến gạ xin sờ chút hay đòi bú cho qua cơn. Miệng lão chắc không bao giờ khép kín vì nây vú cộm thế kia thì bố ai khép được khi đã được cho ngậm một lần (mà nào phải chỉ một lần).
Thôi thì vú mớm kể cũng được đi. Còn lồn nào thua, nào kém. Có kho cả ơ cũng vẫn thừa để dành kho tiếp. Nó lùm lùm một đống cao nhòng, lại vểnh lên không khác đuôi con trai, thập thò như chuột, hai mép rực sợi chỉ đỏ thẫm màu. Lông thì lum lúp như bụi sậy, đen mướt như lãnh Mỹ A, bụm khum cả gò Vệ Nữ như ngôi mồ trinh nữ. Lúc người chồng vạch ra, hai mép hả to hau háu, lại nhấp nháy đảo lia, miệng lão khứa mấp máy như chỉ chực cắn vào mà xé, mà rứt. Đã thế, cửa nẻo để ngỏ, hai người cứ vồ vập lấy nhau, bú chụp, làm trò khỉ trên giường.
Tài chẳng có vai trò gì mà cũng ghen lồng ghen lộn. Cậu nghĩ lão ăn mãi cũng nên nhường cho cậu một phen, chỉ cần bú vú chị một lần và đụ chị một phát thôi là cậu trả lại vợ cho lão ngay. Hôm đó, cậu thấy thoáng chị nhăn mặt. Chị tỏ vẻ hốt hoảng khi nhận ra chuyện chồng vợ bị lộ để cậu nhìn, xen vào. Vậy rồi chị lại kéo chồng ập vào người, phải chăng chị muốn đánh tháo để cậu kịp vọt đi. Cậu vừa nép vào thì anh chồng cũng quay ra, đâu còn Tài ở đó nữa. Tâm lý đàn bà thật rắc rối, trách sao đàn ông cứ mụ mẫm, mù mờ. Có sống bao lâu với nhau thì anh chồng vẫn ngây ngô như con nít, ví như người lạc vào đền thờ mê cung không tìm thấy lối ra.
Với mẫu người đó, với khéo khôn đó, với vú lồn lồ lộ cạnh bên, chém chết đố anh chồng nào cả gan khỏi bị vợ đánh lừa, ma mị. Nhưng mà tại sao hai anh chị lại cất tiếng mời dì cháu cậu, trước nay có bao giờ như thế này đâu. Hay là tương kế tựu kế, họ muốn mời dì cháu cậu sang chơi, rồi huỵch toẹt sẽ hài tội cậu tò mò nhìn trộm mới hả. Đầu óc Tài lùng bùng, loăng quăng tơ vò trong đó. Cậu đập tay đùng đùng lên mặt bàn, cơ hồ muốn xô toẹt mọi vật đang dàn ra ở đó.
Nhưng dù có hết sức muốn tránh thì tình huống cũng không tránh khỏi. Gần ngày cuối năm thì lời mời thành sự thực. Dì Hưng dọn hàng sớm, hối Tài sửa soạn để kịp đi. Tài làm theo mà tâm rối tơ vò loạn xạ. Anh theo chân dì như kẻ mất hồn. Càng bước vào gần cửa, bước đi càng nặng trịch.
Vợ chồng đon đả đón dì cháu cậu. Cười vui như chẳng hề có việc xảy ra. Họ đưa thẳng khách vào phòng tiếp, giới thiệu những món ăn đã sắp sẵn trên bàn. Mọi người mở lời chúc nhau về một năm mới sắp đến. Anh chồng lim dim mắt vời Tài ra ngồi cạnh, thân tình như bạn cũ. Lão hỏi cậu về chuyện học hành, rồi nhân tiện hỏi ý cậu uống gì để anh lấy. Tài còn nhùng nhằng chưa quyết thì lão mớm ý ngay : ngày tư ngày tết, ta cũng nhắp tí rượu cho ấm bụng nhé. Nói rồi, lão đứng lên ra búp phê lấy chai rượu, chọn hai cái ly chân cao, thật trong, thật sạch, rót ra. Lão trân trọng đưa một ly cho Tài, còn một ly cầm trong tay. Cả hai nâng ly cao với lời chúc “ A votre santé “. Lão uống một mạch, trong khi Tài còn cầm giữ trong tay. Anh chồng uống xong, đặt ly xuống, nhìn thấy ly Tài còn đầy, lão giục : uống đi chứ, còn làm ly khác.
Trong khi ấy, chị vợ lăng xăng chạy ra chạy vào, dì Hưng theo một bên. Hai người thân vui bên nhau như người nhà. Tài còn vơ vẩn lo âu, chẳng hiểu sao là sao. Lòng anh vang vang như trống chầu ngày hội. Cậu chụp lấy cái ly, ngửa cổ nốc một hơi. Chất rượu nồng trôi tuột vào cổ họng như một ngọn lửa nhen, chạy suốt vào bao tử, gây nóng rực từng đoạn. Mặt anh hừng lên, đỏ như gấc, lao đao trăm ngàn ngọn sóng bủa vây.
Tài đứng vụt dậy, xin phép đi nhà tắm. Anh lảo đảo bước chân, lạng quạng. Dường như điện đèn tắt ngóm cả, dường như trái đất chợt ngừng quay. Chị vợ đang òn ả nói chuyện với dì Hưng, thoáng nhìn thấy, loạng choạng chạy lại, hỏi dồn : có gì thế. Tài quay lại, mặt mày tái mét, tay run lẩy bẩy. Dì Hưng cũng nhao người lên. Chị vợ cản lại : bà cứ ngồi chơi, để tôi hỏi cậu ấy xem sao.
Tài đã vào bên trong phòng tắm, lục xục gì rất lâu trong đó. Chị kiên nhẫn chờ bên ngoài. Đến khi có tiếng giật nước, cửa mở và Tài trở ra. Cậu vẫn đi loạng choạng, chị hỏi to : sao tự nhiên lại thảm hại vậy. Tài bất đắc dĩ phải nói thật to cho mọi người nghe rõ : em chưa uống rượu bao giờ, nên say nhanh. Cậu không ngờ xưng tiếng “ em “ ngon lành với chị như vậy. Chị đã nép sau chỗ khuất của cánh cửa, chị nắm lấy cánh tay Tài dặn nhỏ : chưa ai đoán chuyện gì đâu, đừng hốt hoảng, cứ tỏ ra vui mới được. Chị giật giật cánh tay Tài cho thêm phần sức mạnh vào câu nói.
Tài choáng váng. Một khủyu tay anh chạm vào khoảng vú chị. Tài không cho đó là sự vô tình, mà dường như chị cố ý làm vậy để cậu tin tưởng. Tài lí nhí hạ giọng thấp nói với chị : em xin cám ơn. Chị tha cho cái lỗi tò mò em nhìn thấy chị hai lần. Từ đó, lòng em lúc nào cũng không yên, em rất lo, chỉ sợ chị mét lại với anh. Tài nói xong ngước nhìn lên, mắt đọng nước. Chị chủ nhà thở phào và đáp theo : chị hốt hoảng có nói, nhưng lão không tin. Tài chưng hửng sao chị lại dùng đúng cái chữ “ lão “ để gọi chồng như vậy.
Chị chủ phố chuyển ngay sang giọng lớn : ấy, uống chưa quen, bị thế thôi. Ngồi một lát sẽ tỉnh lại. Rồi chị đỡ dẫn Tài ra chỗ dì. Dì Hưng nhìn cháu không nói gì. Tài ngồi xuồng, bình tĩnh lại, cơn nôn nao hạ dần, chị chủ phố loanh quanh chạy lấy khăn, lấy nước mát đưa cho cậu giải rượu. Anh chồng chị xà quầng bên những ly rượu vô chót chót, một mình.
Dì Hưng phụ dọn các món ăn vừa làm xong bày ra cạnh đó. Thừa lúc bà đi, chị chủ phố nói với Tài : đừng hoảng hốt, chỉ khiến người khác nghi ngờ. Chuyện qua rồi để cho qua, cứ tự nhiên qua lại, nhớ đấy. Tài nghe mà không tin lỗ tai mình. Thế là sao. Ở người đàn bà này đang toan tính gì, biết là cậu đang mê điên mê đảo, nhìn chị như bị thu hút mù lòa, mà chị lại còn rủ rê Tài năng lui tới nhà chị là sao. Chịu, chịu, xin lạy các bà, con xin chịu phép.
Ngồi vào bàn ăn, Tài vẫn lỏng chỏng lơ chơ, bồng bềnh như chân không chạm đất. Mọi người ăn nói ào ào, Tài với địa vị nhỏ nhất, nên lầm lì ít nói, cốt yếu chỉ nghe. Chị chủ nhà lịch sự gắp tiếp thức ăn cho cậu. Hôm nay, chị mặc chiếc áo lụa xẻ màu vàng nghệ, cổ hở rộng, chỗ ngực thêu hai lá to ôm, ví tựa hai bàn tay xòe ra. Chị nhón người, hai cái vú nhúng nhính, gặp chất láng của vải áo càng loang loáng đung đưa, lúc lắc, đè oằn xuống. Tài phải vờ cay ớt, nuốt nước miếng ực ực. Chỉ nhỏn nhoẻn cười, biết thừa sự thèm thuồng của cậu trai.
Bữa ăn kéo dài rất lâu. Anh chồng có vẻ say nên xin phép lên nghỉ trước. Dì Hưng giúp chị thu dọn, nhưng chị doãi ra, mời dì ngồi uống nước. Nhưng khi dì đùn Tài ra phụ thì chị không phản đối. Tài đi nhiều lần thu chén đĩa đặt vô sink, chị em tránh nhau ở chỗ hẹp. Thỉnh thoảng chị chủ bảo Tài : thì ra em là cháu của bà ấy. Chị lại tưởng là người ở trọ. Em lên học à.
Chị thân mật, nhưng chính sự thân mật làm cho Tài thấy ngán ngại thêm. Cậu cố thu mình lại để không va chạm, còn chị thì cứ khơi khơi coi cậu như em. Có một lúc, chị chợt hỏi Tài : chị hỏi thật, em thấy chị thế nào. Tài lúng túng, chị khuyến khích : em nói đi, đừng ngại. Tài đi lòng vòng bên ngoài, rất xa xôi, rất ướm dọ, hẳn nhiên là khen chị đẹp. Chị cười vui vẻ, nhưng khươi gợi thêm : đẹp mà đẹp thế nào, phải đi vào cụ thể cơ.
Tài ngập ngừng mãi. Sau cùng cậu đánh bạo thưa : em nói, chị đừng giận nhé. Chị gật đầu. Tài vọt miệng nói một thôi : vú chị thiệt đẹp, to mà chắc. Em ước ao sau này lấy được một người vợ có vú to và cứng săn như thế. Chị chủ thoáng đỏ mặt, Tài hấp tấp nói luôn, sợ không còn dịp khác : và “ chim “ chị còn “ pơ phếch “ hơn nữa. Em thú thật từ hôm thấy chị một lần, em mất hồn.
Khi dì cháu ra về, chỉ có chị chủ phố tiễn khách. Dì Hưng chúc tết anh chị, Tài cũng chúc theo. Lợi dụng lúc chỉ còn chị em cạnh nhau, Tài nói rất nhỏ : em yêu chị. Bữa nào chị lại cho em nhìn chị một lần, em thèm quá. Chị chủ nhà cười ruồi, không đáp.
(Hết Phần 9 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 10 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story5.html)
Congtu
01-22-2025, 10:35 PM
NGƯỜI VỢ "PƠ PHẾCH"
Tác giả: Sịp
E-mail: N/A
Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.
Phần 10
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story10.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story10.html)
(https://www.coithienthai.com/ad_story11.html)https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story14.html)
THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: https://www.coithienthai.com/images/email1.gif & gửi kèm CC 1 bản tới https://www.coithienthai.com/images/email2.gif
Nhận xét phê bình sắc đẹp của cậu nhóc khiến chị Loan nửa sửng sốt, nửa hãnh diện. Sửng sốt vì không ngờ cậu ấy bạo mồm, bạo miệng tới mức vậy, nói thẳng căng như dao chém đá, không sợ mất lòng mất bề. Còn hãnh diện là vì không ngờ đến ngần này tuổi mà còn được người trầm trồ về của nả trời cho như thế. Phụ nữ nào được khen chả thích, dù là khen đãi bôi, dù là khen lấy lệ. Đàn ông mù quáng, đẹp một thì xuýt ra mười, khen bóng khen bẩy, khen lung khen linh, dù rằng các khứa có nói quá đi chút ít cũng có vài “ pơ xen “ đúng, chớ chẳng phải không. Đằng này nhóc lại đi quá sâu vào chi vào tiết, đúng là vợ chồng chị cẩu thả thiệt.
Cậu ta nghía thấy hết trơn, cặp mắt nhanh tựa diều, tựa cú. Tưởng là nhóc thoang thoáng chút chơi, ai dè đâu nó đoán trúng phóc, tả gọn ghẽ từng li, nhột thấy mồ. Câu bé cũng đầy mơ mộng đó chớ, bóng bẩy dễ sợ, khéo léo đến hay, dùng từ chính xác, không chê vào đâu được. Tả tách bạch tành banh, chẳng khác người cầm trái chuối trên tay, tẩn mẩn lột vỏ từng phân mà ngắm, mà nghía, mà trau, mà tria.
Diễn tả bộ ngực chị, cậu ví với dừa, bưởi là thường tình rồi, đến đứa con nít lên ba cũng nói trơn tuồn tuột. Thế nhưng cậu lại tẳn mẳn tằn măn, chẻ ba chẻ bảy , líu la líu lo, ngâp ngừng ngập ngọ, phẩm bình là vú chị dầy cơm như sầu riêng, quầng tòe loe như bông lài, bông lý, núm chu chu như tép quít, tép cam, vàng như tơ, trắng như sữa, chao ơi, sao mà khéo nịnh, khéo bợ, dòn tan dữ vậy. Còn cậu đã bao giờ hửi hít vú chị đâu mà cậu nói là thoang thoảng mùi bông cau, bông bụp, bông trang, bông hồng, gọn bâng. Chèn ơi, người đâu mà từng từng trải trải, người đâu mà khéo nói khéo khen. Giá như đừng thấy bản mặt đỏ au, sượng sùng và ánh mắt len lén nhìn chị thì ai mà hổng tin là cậu quá xá rành.
Bây giờ, chị tiễn chân dì cháu cậu dìa bển rồi, cái tiếng khen còn lảng vảng đánh vào đầu chị như sóng dập. Thường mỗi năm, giao thừa lo cúng quải xong là vợ chồng chị vào trận, mở hàng cho nhau, mừng tuổi đón Xuân. Anh đè ngấu đè nghiến chị ra sờ soạng và leo lên cưỡi, nắc chết bỏ. Anh hối hả nói để lấy hên vì sướng tới cả 2 năm, rồi xoành xoạch vầy vò chị như muốn nuốt tươi, nuốt sống. Anh cạp vú chị đầy mồm, lùng phùng không khác nghẹn cục kẹo bột, tầy huầy giống thằng ăn trộm bị bắt tận tay, day tận trán. Con cặc anh quậy quậy tùm lum, xục cái lồn toét loe như miệng ống nhổ, khí nhễu gớm òm. Đụ còn bóp, bóp còn bú, bú còn nắc, nắc còn đảo, lồn tả tơi, vú nhão be nhão bét, vậy mà lão có chịu kiêng dè, cứ như chó nắc vào lồn chó cái. Nắc đã, người giựt tưng tưng, mửa, và mửa, rụt đầu rụt cổ, trợn mắt trợn mồm, bắn “ ra phan “ như liên thanh, đầu cà gúc, cà gắc như gà nghẹn giây thun, có bao nhiêu mật xanh mật vàng trút hết vô lồn vợ, nằm ngơ ngáo như thằng chõng. Ngó lão sau cuộc đụ không khác gì con chó hết hơi, chiếc xe bị lột dên, xe lửa bị mất sức ép, miệng nước miếng trào đầy, tay giò lỏng le lỏng lét.
Giờ này lão ngáo mẹ nó rồi. Vậy là năm nay chị hết còn được sướng từ năm trước sang năm sau. Cái lúc chị cạ cạ vú vô cậu nhóc, chị thấy cậu run mà thương. Nói vậy chớ con trai bị đàn bà ve vãn làm sao mà chẳng sợ, Phương chi vợ chồng chị lại mời bên ấy sang nhà, chém chết cậu cũng nghĩ là chị gài bẫy để mắng chửi cho một trận về cái tội nhìn trộm vú mớm, lồn đít người ta.
Trước chị có phần nào ghét cậu, nhưng tiếp xúc rồi cũng thấy hay hay. Con trai gì mà nhát háy, người ta chìa vú ra cho mò mà rụt rè, khép nép. Thiếu điều chị tuột luôn quần ra cho cậu móc lồn nữa, nhưng mà bà dì ngồi thù lù đó, còn thêm tay Ba Chạc nữa. Mình ghen chả, hổng lẽ chả hổng ghen mình, đàn ông nào chịu xẻ chia vú lồn vợ cho người ngoài mân mê, sờ bóp chớ. Chị tưởng tượng lúc năm cùng, tháng tận này mà có cậu nhỏ du dương cũng thấy hay. Gì chớ sức trai đè chị không chặt chịa hơn lão khứa thì chị dám đặt mười ăn một. Cái tướng lì lì đó đục đàn bà, con gái cũng tới chốn tới nơi. Chị muốn được thử giò, thử cẳng với nhóc, thử xem cậu bé kinh nghiệm đến đâu. Chị chưa dám nhìn lom lom vào chỗ háng cậu, song mới hình dung thôi đã thấy nể vì. Chỗ đó sao mà nó nhô lên như gò đống, trông kềnh càng như chiếc xe tăng, cỡ vậy nếu không là ba dô ka, cũng phải là SKZ. Đạn súng của cậu ít ra cũng cỡ bắp chuối, hay quả ô buy, hay đạn B-40, 41, tà tà ở đầu, loe loe hai bên, dài thòn hơn cả tấc, bắn vào đâu thì đến bê tông chống bom cũng bị xuyên phá vỡ vụn. Mới hình dung có vậy, chị Loan đã tưởng là cửa mình bị chọc đau toáng, máu me chảy nhoét nhoe.
Chị Loan biết sức trai hăng tiết vịt. Nó mà dập thì có nước chết tới bị thương, chơi một đêm thì vài đêm sau còn ê còn ẩm rần rần. Dạo này, Ba Chạc coi bộ súng hóc, đạn lép rồi, đụ chị ít còn đã. Khi nằm trên bụng chị, nắc đã thấy thở hộc ra, có lần đang dọng thì há mồm há miệng mà háp háp. Chị hỏi chồng : anh mệt hả. Ba Chạc xác nhận : sao hồi này con cặc anh oải quá. Chị phải nâng hai bên hông anh mà nắc ngược lên, vặn mình vùi con cặc anh xà quầy xà quầy mới ọc khí nổi. Đụ rồi, anh ngả uỵch ra nằm, cặc xun lại như khúc dồi thiu nhớp nháp.
Hèn gì chả chỉ uống thay vì làm tình. Lão chống chế rượu vô thì cặc chơi mới sướng, nhưng uống bao nhiêu thì cặc thảm bấy nhiêu. Chị Loan quen ăn nên thấy chồng xà lơ cứ giở trò ra chọc. Lúc đứng dạng chân lừng lững trên mặt anh, nhún khum để lồn nghễu nghện diễn hành, Ba Chạc chỉ sờ thôi vài cái rồi than mệt. Lúc chị kêu vú nhức đùng đùng, anh ngậm bú lấy lệ rồi nhăn là sao ngộp hơi nên nhả. Chị chán mớ đời với tâm trạng của phu quân, nên khi chị ngỏ ý mời dì cháu Tài thì anh chẳng phản, chẳng chống.
Khách đến nhà, lão uống tì tì. Chán rồi lên gác ngão. Để mặc chị một mình thao thức với canh khuya. Chị nhìn sang căn gác phía trước mặt. Thoảng đôi lần cậu nhóc đi tới đi lui. Có lẽ cậu cũng đang thức thao khó ngủ. Chị lặng lẽ mở cửa ra hàng hiên, khoác chiếc áo ngủ hoa thắt hờ ở lưng. Gió đêm lành lạnh, chị dựa lưng vào cột. Một hồi sau mỏi lại ngồi gác lên lan can. Vạt áo lòa xòa phủ đôi chân dài của chị.
Cậu nhỏ cũng bò ra ngồi bên lan can lầu. Cậu vờ như không thấy chị, chị vờ như không để ý ai. Nhân có cơn gió thoảng qua, chị tỏ vẻ bị lạnh, mở dây lưng xếp lại hai tà áo kín cho ấm. Ánh đèn đêm loang loáng, đường vắng hoe, áo để hở vài giây, cậu nhỏ há hốc mồm khi thấy chị trần truồng dưới áo. Chỉ cần một chút nhỏ nhoi, cậu đã rõ đôi vú chị, kể ra cái tam giác lông lật ngược giữa đùi. Thằng bé ngẩn ngơ, xun xoe hai ngón tay cái và trỏ như se đầu vú, chị rùng mình như hắn vừa nắm núm vú chị lăn se.
Cậu ta xoe ngón tay như vậy lâu lắm. Xoe rồi ngửi, ngửi rồi xoe, lại đút vào miệng mút như mút hột thị. Vừa làm vừa đăm đăm nhìn chị. Chị Loan lúng túng không biết phải làm sao. Chị biết cậu bé đang tưởng tượng nghịch vú chị, thâm tâm chị muốn mở banh áo ra để đón nhận sự nắn bóp của cậu mà ngại ngại làm sao. Lòng chị hực lên tựa bếp lửa đượm, bập bùng cao thấp hun hun. Câu bé cử động nhanh hơn các ngón tay và xoa dài xuống bụng. Cậu ngập ngừng khi tay đến gần giữa đùi, chưa chi chị Loan thấy chỗ đó cong tớn lên thành cái bánh tráng nướng.
Cậu ra dấu gọi chị. Chị Loan gục gặc đầu ý hỏi muốn gì. Cậu ta chỉ vào áo và làm cử chỉ mở ra. Chị lắc đầu, cậu dồn nét đau lên đôi mắt và dơ cao tay lên đầu, dáng than vãn. Tim chị Loan đập thình thình, chị phân vân, chị đắn đo, rồi đứng lên, lui nép vào gần cửa. Chị nghĩ gì đó và từ từ gỡ thắt lưng áo, còn gượng e đè tà thêm tí ti và liếc qua liếc lại mới mở lần ra. Chị giữ vạt áo toang hoác, đôi vú lạnh săn đội lên, cái tam giác lông bay lăn tăn. Cậu nhỏ đưa tay lên che miệng, gật đầu tán thưởng, vỗ vỗ hai tay. Chờ cho chị đoán hiểu, anh ra dấu cho chị dạng đùi ra và cậu chỉ nhứ nhứ vào cái húm của chị. Chị lắc đầu, cậu đưa tay chắp lại vái vái, chị lại phân vân, lại đắn đo, nhưng rồi buông hai vạt áo ra và ôm lấy từng bên giò mà nhấc dang ra. Giữa khoảng đuôi áo trắng, cậu nhỏ thấy lông chị dài đâm chúi xuống ở sát cái gò âm nữ đen kịt. Cậu bé vuốt giả bộ vô đũng quần cậu và cho ngón tay vào miệng ngoáy như đang mút cái chất vừa vét ở háng chị thưởng thức. Chị ớn mình bị sốt, gập người lại mửa khan. Chị không dè cậu ta thích vú, lồn chị tới vậy. Chị định bỏ chạy vào, nhưng cậu nhỏ đã chắp tay vái tế sao giữ chặt chị chôn chân lại.
Cứ thế, cậu ra dấu điều khiển chị. Khi thì biểu chị nưng hai vú lên, khi thì chỉ dấu chị bóp hai vú, xoa các quầng, nắm giựt núm và nhún nha nhún nhảy. Chị đáp ứng hết, y hệt con đồng bị thầy phù thủy sai khiến. Kế cậu vòi vĩnh chị móc lồn, cào mạnh và thọc vô tuốt trong lỗ ngoáy, chả hiểu sao chị đều nghe làm theo. Đến nỗi, chị quíu lại, phải ngồi kê lưng vô cột mới chịu nổi. Chị quậy ùm ùm vô lồn, người nấc lên từng hồi, vai rung rung như chuông, hai giò kẹp lại uốn éo như trăn lột và khi tay chị đưa lên thì lễu nhễu nước.
Cậu nhỏ gật đầu ưng ý. Giờ thì phiên cậu biểu diễn với chị. Cậu mở zipper, kéo con cu ra. Xục cho nó cứng, dài nghễu. Rồi tay cậu bợ ngực, tay xục triền miên, anh cong hai giò, đưa nguyên phần trước ra tựa người lực sĩ cơ bắp xuống tấn. Anh xục cặc mà lăm lăm nhìn chị, chị bóp vú mò lồn mình mà nhìn trả lại cậu. Hai người thủ dâm mà nghĩ là mình đang dầy vò, hành hạ người kia.
Bên này cậu lết, bên kia chị bết, cà hích cà hác, cà xục cà xịch, tay vò, tay bóp, tay xục. Khúc gân lầy huầy, đảo tròn giữa cổ tay, lòng tay, đôi vú lùng nhùng, cái húm quay điên. May mà không ai dám rên lên, song nhìn họ làm, ai cũng biết là cả hai đang nứng. Thỉnh thoảng chị quay ngược vô nhà, sợ lão chồng ra bắt gặp. Tài thì mo phú vì đang sướng vô biên. Con cặc thiếu điều bị lặc, bị lìa, loi choi, lụp chụp. Chị Loan nghĩ cái đó nó mà lụi chị chắc ngập tới bến luôn. Nó dài đã dài, nó to cũng to, xỉa thì như dùi đâm, chòi chòi thì như gai khượi, không chỉ chỗ lồn bị ngứa mà vú tê, lưng cứng luôn theo. Chị tăng sức vào hai tay vừa măn vừa móc, mình ển cao xàng xàng như nhảy rock.
Hai người thi nhau nắc, hích, thành khẩn, mạnh mẽ, đua nhau xem ai hơn, ai thua. Xục xịch, loạc choạc, trợn trừng, trợn trạo, cố móc thật sâu, cố nhồi thật đã, cuối cùng thì hai cua rơ cùng đến mức một lúc. Chị Loan chúi người, lao chao, tay kẹp trong háng, lết như chó lết. Tài ngả người ra, chông con cu lên cao cao, và khí, khí bắn như cà nông, pháo. Tay Tài đầy chất nhờn, chị Loan cũng đầy chất nhờn. Chị lấy vạt áo bụm lấy cửa mình vụt chạy vào trong. Tài vẫn lấy tấn ngóc đầu mooc chê nã đùng đùng vào đêm tối.
Sau đó thì phố vẫn chìm trong giấc ngủ đêm khuya.
(Hết Phần 10 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 11 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story5.html)
Congtu
01-23-2025, 10:20 PM
NGƯỜI VỢ "PƠ PHẾCH"
Tác giả: Sịp
E-mail: N/A
Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.
Phần 11
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story10.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story10.html)
(https://www.coithienthai.com/ad_story11.html)https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story14.html)
THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: https://www.coithienthai.com/images/email1.gif & gửi kèm CC 1 bản tới https://www.coithienthai.com/images/email2.gif
Chị Loan lục đục mãi mới tắm gột xong mớ nhơ nhớp do chuyện thi nhau thủ dâm với cậu nhóc phía trước. Khi chị bước vào phòng ngủ của hai vợ chồng thì Ba Chạc còn ngủ say mèm. Chẳng những thế, lão còn ngáy như ếch ộp. Chị Loan cảm thấy có phần bực bội, trái lại thì cũng man máng mặc cảm dừa lối chồng. Cuộc phiêu lưu tình cảm của chị coi mòi đi quá xa hơn dự đoán như chị tưởng.
Từ trước tới giờ chị vẫn tự hào khó có ai hoặc khó có tình huống nào lay chuyển chị nổi. Nhất mực chị thờ chồng, đôi khi vơ vẩn buồn vì hai người lấy nhau lâu mà vẫn chưa có con, song ngược lại thì chị cho vậy càng nhàn hạ. Con là nợ, vợ (chồng) là oan gia, biết đâu mình chẳng nợ nần ai, cũng ai chẳng nợ nần mình, nên thân đơn thế chiếc, đâm chẳng phải lo, phải sợ.
Các bà con cái đùm đề đi đâu cũng lo ba chân bốn cẳng, vội vội vàng vàng, còn bổ về làm món ăn cho lũ nhóc. Giờ vợ chồng chị có du dương đến cả năm, cả tháng cũng chẳng hề gì. Nhà khóa lại để đó, tiền bạc xách mang theo, giá trộm có vào rinh thì chẳng thể bê hết mọi thứ, hai khứa tha hồ mà quậy. Nào phải anh chị kiêng khem hay bó buộc gì cho kham, địt phang nhau hà rầm ngày một, có khi còn thiếm xực sáng đêm. Hai người thỏa mãn nhau đến tận cùng hàng số, cặc dái, vú lồn đến nát nhão cả ra, chứ có phải vừa. Vậy mà mong kiếm chút thai chẳng khi nào đậu.
Một vài lần thấy chậm, quá cả hơn 30 ngày mà chưa thấy ộc ra, chị đã mừng, nháy nhó anh chắc là phen đó đậu. Chị còn hỏi anh thích trai hay gái, hai mgười đã nôn lo đi sắm tã, lót hay cả áo mũ cho con. Vậy rồi trớt quớt sạch, lục xục chỉ vài hôm sau là háng lại đỏ lòm. Chị tiu nghỉu như mèo bị cắt tai vì ăn vụng. Anh bực mắng mỏ chị xa xả : lớn cái đầu mà việc gì cũng hốt hoảng lên. Chị giận, cột thêm ba bốn sợi dây vào lưng quần, rồi còn nịt thêm lớp này lớp kia dầy lên ở háng cấm vận anh không cho bén mảng. Tối lão lên cơn nứng đè chị ra đâm, chị trơ ra một cục, anh giựt hoài dây lưng quần không đứt. Anh mò vô lồn thì bó u như áo giáp cui cui, móc mấy cũng gặp mớ mo nang lạo xạo.
Chả nứng quá đè đại chị ra đâm cu vô đít mà nắc, thở phì phì rồi ói tùm lum. Khí anh trây đầy quần, chị chẳng buồn lau chùi, cứ nằm sấp cho chả mần răng cũng được. Chả bắn tinh xong, đầu cu buốt như bị đâm, ôm khư khư mà nhăn mà nhó. Trách chị là vô tình, không biết chiều chuộng chồng. Chí tréo ngoe trả lời : vậy cho cha mới tởn.
Bây giờ vô với chồng, chị muốn khua chả dậy để tình tính tang một lúc. Giao thừa qua lâu rồi nhưng cái ấy của chị chưa chịu ngủ yên. Hồi nãy bị thằng nhỏ trước nhà khích chị đã móc, cào thi với nó. Hồi mới đầu cũng định chọc nó thôi, ai dè thằng cũng bạo. Nó móc cặc ra, thấy gớm tù vù, rồi xục làm như cha chết. Vậy nên chị đâm nứng ngang, banh mẹ lồn ra mà vọc. Thằng nhỏ khum ngửa người, nắm con cu như lính ôm khẩu M-60 bắn địch không ngưng. Chị thấy cậu hệt tay tài tử đóng vai Rambo trong phim ảnh. Thằng nhỏ xục ồm ồm, con cặc cà quay trong tay, dài cả tấc. Vậy là chị mửa, nó mửa, đáo để, tận cùng, đứng lên đầy một bụm tay luôn, chị phải úp vạt áo để khỏi rớt lem nhem ra đó.
Vào phòng tắm, chị còn gúc gắc thêm mấy phùa, mửa ọc ọc ra nữa, khí nóng chảy dài xuống đùi, xuống vế. Và thế là chị lo rửa, lo kỳ, chĩa vòi nước hoa sen tồ tồ cho sạch. Xoa mấy lần xà bông Camay cho bay mùi tanh tưởi. Sạch sẽ mới lau khô bò vào với chồng. Chị để nguyên sự ở lỗ, mục đích là vô cố lay tỉnh anh Ba vì vú chị còn rực quá, và lồn cũng bót bót giống tay ghiền thuốc sáng sớm. Nhưng khứa dậy không nổi.
Chị than lạnh, gã ừ ừ, quờ lấy cái mền trùm cho chị. Chị than đau mình, lão nói em tự lo bóp đi, anh mệt quá. Chị vả nhẹ má anh, khứa vẫn trơ trơ. Chị hun lên mặt, lên má, lên môi, lên mắt, lên trán, lên tai, trự cứng như khúc gỗ. Chị cầm tay anh đặt lên vú chị, bàn tay lỏng le như không còn gân cốt. Chị buồn một mình. Gác cái đùi quặp chặt lấy hông anh, chị cà hích cà hích chùi cái lồn xoèn xoẹt. Chẳng có phản ứng gì từ Ba Chạc.
Thậm chí chị còn dùng từ của anh để trì níu anh tỉnh : mình à, em đem bưởi Biên Hòa, dừa Bến Tre, thanh trà Huế, hũ mắm bà Thảo đầy đủ để mình thưởng thức đầu năm nè. Mặc, anh ừ hử rồi ngáo cứ ngáo. Chị nào chịu thua. Chị xổm người lên, cầm nguyên cái vú, rê chỗ núm lên môi anh. Đầu vú vừa tắm rửa xong còn săn nên chạm da miệng chồng cong tếu lên một cục. Chị rê qua rê lại, chọc giỡn anh : đây là hoa lài, hoa lý, đây là bông bụp, bông trang. Miệng anh có he hé ra, bặp vài cái rồi tê không bặp mút nữa. Chị lấy ngón tay nhét cạy môi anh ra, giúi cái quầng lẫn núm vú vô chà như mẹ chà bợn bé. Cũng không ăn thua gì, bực, chị thụi luôn cả bầu vú đầy miệng anh rồi đè xuống mà nhồi kịch liệt. Cả một khối thịt lều phều vô ra, phì phọp như người bơm mỡ vô cỗ máy. Bơm chán, bơm chê, bơm lê, bơm lết, chị làm kệ chị, anh ngủ vẫn ngủ.
Chị đổi chiến thuật, chị ngồi dậy leo mẹ nó lên mặt anh, chìa nguyên cái lồn vào chót mũi anh cà đi cà lại. Hai mu lồn nở lớn chành bành, chị di di cái lỗ dọc theo sống mũi. Vừa làm chị vừa nhắc anh : nè tép bưởi, hột sầu riêng, hũ mắm thúi mà anh từng ca tụng, dậy đi mà nếm cho ưng. Bất đắc dĩ, anh liếm sương sương vài cái cho chị khỏi bất mãn, rồi lè nhè nói : anh say quá, cho anh ngủ chút đi rồi anh dậy đụ em sau.
Chị thở phào từng chặp. Không hiểu sao chị sực nhớ lời cậu nhỏ : lồn chị dầy cui, tép nào tép nấy trắng phau như bông bưởi, chỉ đỏ viền như gái Long Xuyên và hai mu bành bành như hột xoài, hột lựu. Chèn ơi cái hột le nó chúm chúm như hoa mận, hoa đào. Kho cả ơ cũng còn hoài không hết. Còn mùi thơm của nó, em cố tả mà không trọn. Thứ gì mà vừa thoang thoảng mùi bông lys, bông hồng thì đã bắt mùi trái lê, trái táo. Em còn đang hoang mang thì đã nghe bông forget me not, daisy. Cha mẹ ơi, hổng lẽ ông trời hào phóng cho chị đủ thứ mùi để chị vật đàn ông chết hết.
Đó nọ, thằng nhỏ nịnh đầm tuyệt diệu, chưa gì đã đưa chị tận mây xanh. Chém chết trong óc nó đang kiếm cách cù rủ đụ được chị mới chịu. Chị thừa sức đi guốc trong bụng nó, đàn bà nào dù có chồng mà không mơ được kẻ khác chơi. Huống chi cặc nó cũng có tầm có hạng đó chớ. Thứ đó mà đút vô lồn, ít cũng nhợn tới cùng. Cái đầu khấc tầy huầy một nạm, cổ vươn ra như thép mới tôi, cái màu tím như mòng gà chọi, chắc chơi dai hết biết. Nhìn cậu khum khum mà thấy nổi da gà. Con trai cặc dài, to bự xư, thiếu lồn chịu sao nổi. Phương chi cậu đã dòm thấy chị bị bú lồn thì còn mê và ham hơn là đĩ ham đụ.
Nghĩ vậy chị Loan thở dài sườn sượt. Ước gì lúc này cậu sang được bên ni. Chị đang khao khát, có cậu chơi một cú cũng đỡ. Chị tiếp tục vả và lay anh từng hồi. Anh nghiêng bên này, anh ẹo bên kia, dẻo nhẹo như kẹo kéo mặc tình được tay người bán kéo lôi, nắn vuốt. Người gì đâu mà hết cốt, hết gân, cà xực cà xạc. Giờ thì chị đã ịn nguyên cái lồn lên miệng chồng rồi, chị thấy rõ lông cà đầy hai đường viền môi, anh chỉ mấp máy như lồn bị nhột, rồi chép chép khan vậy thôi. Chị quết tới quết lui cái lồn giống cây cọ quết màu lên mặt vải, kệ, chả cứ tỉnh rụi, tức không.
Chị chùi luôn lỗ đít lên miệng, mũi chồng. Chị kêu eo éo : này là hột mít lùi tro, này là nút hoa mới nở. Đó là những lời anh khen nịnh chị, anh có hé mắt ra dòm và lại lim dim. Chị nực nư rồi. Chị bò dậy ra tủ lục miếng suspensoir, hồi nào chồng chị đau háng, nhà thương cấp cho đeo, để con cu đừng chạm vào chỗ đau. Hồi đó, thấy anh nong vô, con cu thòi lòi một cục, chị bắt cười dữ lắm. Chị chọc anh búng búng đầu cu, ai dè nó ngỏng tếu lên, chị trộ : đau mà cũng còn nhúc nhích nổi. Sau kỳ đó, chị giặt sạch cất đi, rủi ảnh có đau thì chị làm cho anh, khỏi đi bệnh viện.
Chị lấy cái túi đeo ra, mùi băng phiến rộ nồng. Chị đưa lên mũi hửi và lấy tay nong nó ra lớn. Nó giống cái túi, lớn cỡ cái mạng che miệng, viền may dầy tránh bị sút. Chị lòn ngón tay vô chỗ lỗ, dọng cho nó rộng lên. Chị leo lên giường, cạy miệng anh ra, lấy tay kéo lưỡi anh, xỏ lỗ đeo con cu vô và kéo ra cột ở phía sau ót. Chị cẩn thận xếp mép viền thu nhỏ lại để anh thở được. Nhốt xong cái lưỡi anh rồi, chị thấy nó giống con cu hồi anh cột giữ vì bị đau.
Chị Loan mút lưỡi chồng cho nó cứng lên và chị niền lần nữa cho nó không xẹp xuống lại. Rồi chị ngồi chàng hảng, vất cái lồn lên đúng chỗ hở của cái lưỡi. Chị thở ì ạch, nhét lồn chị vào. Cái lưỡi chui tọt vô, chị nhắp lên nhắp xuống, tập cho cái lồn thấm ướt và ngậm bao tròn cái lưỡi anh như ngồi đụ. Tự ái có được thỏa mãn, nhưng chị vẫn còn nực vì vợ chồng đụ nhau cần phải có sự đồng cảm của cả hai người. Đằng này, chị lết lê như chó cái thèm cặc mà anh Ba thì chả biết, chả hay. Thành ra chị ví tựa người tự thủ dâm chớ không phải là được chồng đè. Nhưng làm sao bây giờ, đành ép mình chịu sự nửa đời, nửa đoạn.
Chị chấn tay lên ngực chồng, nâng đít lên nhắp xuống, càng lúc càng mau. Thỉnh thoảng chị lại cố banh hai giò ra cho cửa lồn há toác và chị lết chà cho lưỡi anh cọ sâu vào lồn chị. Mỗi lần như vậy thì khí lồn trào ra dữ tợn, ướt trây lên cái mạng nâng. Chị vẫn chưa sướng nên xoay trở mình lại, giữ nguyên lồn trong lưỡi chồng và thò tay lôi cặc anh Ba ra vò cho đỡ . Chị vần một hồi thì cặc chồng cứng sượng, chị ngậm vô mồm và mút xuống lên. Tay thì ôm khư khư thân con cặc, miệng há ra đâm thấu tới cuống họng, lưỡi đánh nhịp tách lỗ cặc ra, còn miệng thì xà quầy giụi con cặc đâm búa xua hết chỗ. Lồn chị thì đảo lia đảo lịa, lụp chụp vội vàng như sợ ai dành, ai giựt. Đôi mông chị ngoáy tít trên không, lắc lư như đầu cô đồng nhập cốt.
Lồn chị có đỡ, nhưng vú thiếu người bóp có vẻ sật sừ. Chị dùng một tay bóp nắn, chẳng ăn thua. Chị trịn lên ngực anh như mèo ngứa lồn gãi, như thợ bào gặp khúc hóc của thân cây, như cua rơ leo đèo mà bắp chưn oải không đạp nổi. Coi thiệt tội. Chị phải vận dụng trí tưởng tượng coi như đang được chồng và cả cậu bé lăn vào làm thịt chị. Cặc anh thì chơi miệng chị, còn cậu ta thì đang đụ lồn. Tưởng như thế chị mới thấy đã, lồn giựt ầm ầm, vú như có kìm kẹp vô nhay nghiến, còn mông thì bị vỗ chát chát khá đau. Cậu bé nằm dưới, chị nằm sấp trên cậu, chồng chị đứng cho chị bú cặc, thế mà nhóc ta còn lấy ngón tay ngoáy đụ lỗ đít, chị mới ưng.
Cậu ta ưỡn cặc lên dập đùng đùng, hai tay xóc nưng chị hơi hổng lên để mằn cặp vú, se cái nào cái ấy thiếu điều bứt liệng cái núm đứt ra. Ngón tay chọt lỗ đít thì như mũi khoan dầu sâu hoằm và tuốt luốt. Thốn thấy mẹ mà chị cũng nứng hơn. Trời cho đàn bà có ba lỗ thì đều được tận dụng xài hết ráo. Giá có ai cắc cớ leo lên đụ lỗ đít nữa thì chắc còn mê ly, đã điếu dường nào.
Có là gỗ mục thì Ba Chạc mới ngủ yên được, nên mở choàng mắt ra thấy vợ đang hành tội mình. Anh thương vợ biết bao, mùa xuân vợ thèm đụ mà anh say bí tỉ. Anh hối hận nưng đít vợ dậy. Tưởng chồng cất đi nỗi sướng của mình, chị Loan trị lại, quyết không để lồn trật ra khỏi lưỡi. Ba Chạc ngộp, giãy đùng đùng, la lên và hất chị ra. Rồi đang ở thế nằm chèo queo ra đó, anh lăn xả vào bóp vú và liếm lồn chị xào xào. Anh làm như ăn thịt chị, tay lùng nhùng, miệng tớp hối hả. Khí lồn sợi giăng, sợi vướng, anh gục vào lồn vợ mà cắn, mà nhay. Liếm kích thích xong, anh vật chị ra mà nhét cặc vô lồn giập. Anh dện như thợ nề đóng cừ, cú nào cú ấy như trời giáng. Đom đóm, châu chấu gì bung nhảy bò càng, chị níu lấy hai giò đưa bẹt cái lồn ra, chỉ cho anh chỗ này chỗ kia để anh đụ. Anh tấn, chị đảo, anh giập, chị giụi, anh hích lên, chị dọng xuống, mông nhấp nhô, đít nhấp nhô.
Anh nứng nên hét : cha mày, muốn chết tao cho chết. Chị nào vừa : giỏi thì làm tét lồn bà coi thử ra sao. Đúng là vợ chồng, người tung kẻ hứng, hòa thuận với nhau. Đêm xuân nồng mùi yêu đương da diết, đụ nhau mờ mắt lãng tai mà tình xuân càng lai láng mặn nồng. Ai nhìn thấy mà không nghĩ là hai nài đang cùng thúc ngựa trong cuộc đua khai mở đầu Xuân.
Hết
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story5.html)
Powered by vBulletin® Version 4.2.3 Copyright © 2025 vBulletin Solutions, Inc. All rights reserved.