Congtu
07-19-2010, 01:28 AM
MỐI TÌNH ĐẦU II
Tác giả: Con Đường Hoa
E-mail: nhatanh02010***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)
CoiThienThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.
Chắc chắn một điều là mối tình giữa Lợi và chị Sáu Minh hoàn toàn không phải là mối tình đầu của nó vì khi tình cờ gặp lại chị Đông - con bác Thông ở Sài Gòn, chị chú bác ruột - thì toàn bộ câu chuyện cũ sáu năm về trước mới chậm rãi lần lượt tái hiện lại trong đầu nó chẳng khác gì một cuốn phim chiếu chậm. Thời gian trôi vùn vụt quá nhanh, lại thêm quá nhiều chuyện liên tiếp xảy ra trong cuộc đời cho nên ai mà nhớ cho nổi một kỷ niệm dù là hoa thơm cỏ lạ đến mấy đi chăng nữa nhưng chỉ xảy ra vỏn vẹn trong vòng một đêm về sáng. Dạo ấy, Lợi chỉ là một thằng bé mới có 11 tuổi chuẩn bị vào học lớp 6, ăn chưa no lo chưa tới ; không hiểu có phải do dậy thì quá sớm hay không nó cũng chẳng hề biết mà vô tình nó lại được cái diễm phúc lớn lao là làm chủ một bông hoa tuyệt đẹp ngào ngạt hương thơm, một tấm thân đồng trinh kiều diễm đầy nữ tính. Thực tình mà nói mãi cho đến bây giờ, nó vẫn chưa biết thế nào là tình yêu chứ đừng nói chi là hồi đó, nó mới vừa học xong lớp năm thì sao định nghĩa được vấn đề mà mọi người lớn hay quan tâm đến nó, hay buồn hay vui vì nó ; cũng có khi ghét nhau, thù nhau hoặc tàn sát lẫn nhau vì nó. Lần này, chị Đông từ thành phố xuống Bà Rịa cùng với chồng và đứa con gái 5 tuổi đến nhà Lợi gửi thiệp mời bố mẹ Lợi dự đám cưới thằng em chị vào tháng tới và vừa nhìn thấy chị, nó bỗng nhớ lại mồn một câu chuyện của dĩ vãng giữa chị và nó. Lập tức, nó chuồn nhanh ra khỏi nhà đến quán café gần đó, gọi một ly café đá cùng mấy điếu thuốc Jet mà nghiền ngẫm quá khứ với xúc cảm dạt dào lẫn lộn bồi hồi, xao xuyến. Tất cả những gì đã xảy ra sáu năm trước nay tái hiện lại trong ký ức nó rõ ràng như là đang diễn biến trước mắt khiến nó không khỏi bàng hoàng, ngẩn ngơ pha một chút sung sướng, nuối tiếc. Sau khi học xong lớp 5, bố Lợi sắp xếp hành lý dẫn nó lên Sài Gòn đến nhà bác Thông chơi hai ngày rồi bố quay về Bà Rịa, để nó ở lại nhà bác khi nào gần vào năm học mới thì sẽ lên đón nó về ; sở dĩ như vậy vì gia đình muốn nó được chị Đông – con cả bác Thông – dạy kèm môn Pháp văn trước khi nó vào học lớp 6. Mới có ngày đầu tiên thôi, nếu không có chị Đông thì chắc Lợi đã xin bố dẫn nó trở về Bà Rịa rồi vì năm đứa em của chị trạc tuổi từ 10-18 không những không thân thiện trái lại, chúng rất kiêu căng, hống hách, coi thường thằng em chú bác quê mùa, khờ khạo trăm thứ trăm điều. Chúng ít khi ra ngoài chơi, suốt ngày cứ quanh quẩn trong nhà, bày hết trò này đến cuộc khác để hành hạ Lợi, bắt nó phải chơi ; nếu không chơi thì không yên với chúng mà chơi thế nào nó cũng bị chúng vào hùa với nhau cho bắt đừ. Có một lần chơi năm mười, suốt hai tiếng đồng hồ, nó liên tục nhắm mắt đọc năm mười rồi sau đó là đi kiếm tụi kia hết bàn này đến ván khác vì bọn em chị Đông xúm lại chơi kiểu hội đồng ăn gian ; may cho Lợi là lúc ấy, chị Đông đi chợ về và chị liền bắt năm đứa em của chị quỳ gối suốt một tiếng đồng hồ do cái tội ăn hiếp Lợi.
Chị khuyên nó không được chơi với mấy đứa em của chị nữa, đồng thời đe bọn kia không được ép buộc Lợi phải chơi với chúng. Lợi nhớ rất rõ là ngay buổi tối đầu tiên thôi, vợ chồng bác Thông phải vất vả khổ sở vì chuyện sắp xếp chổ ngủ cho nó. Số là năm đứa em chị Đông, mỗi đứa đều có phòng riêng ở lầu 1 trong đó có ba thằng con trai chẳng thằng nào chịu cho Lợi ngủ chung mà nhà bác chẳng còn phòng nào dư cả nên cuối cùng, khi chị Đông lên tiếng bảo Lợi lên lầu ba ngủ chung phòng với chị thì lúc ấy mới ổn thỏa mọi chuyện đâu vào đấy. Do lầu 2 không có ai ngủ cả vì thiết kế lầu không có ngăn phòng mà chỉ là lầu xép chứa các vật dụng đã cũ chờ thanh lý nên ở lầu 3, dù cho chị Đông và Lợi có đánh lộn với nhau đi nữa thì cũng chẳng hề có ai hay ai biết ; vả lại nguyên cả gian lầu ba là giang sơn sở hữu riêng của chị Đông, cô con gái đầu lòng 24 tuổi trong gia đình bác Thông. Gian trước lầu là nơi làm việc, giải trí của chị bày trí ghế salon, bàn vuông, kệ sách, máy vi tính, tivi, đầu đĩa, giàn loa ; còn gian sau là phòng ngủ với tủ quần áo, bàn trang điểm, quạt máy gắn tường và nệm Kim Đan dày hơn 10dm phủ drap trắng kê trên nền gạch bông có đầy đủ gối nắm, gối ôm, mền đắp thậm chí có hai ba con gấu bông. Do không có muỗi nên phòng chị Đông cũng như là các phòng ngủ khác, tất cả đều không cột mùng và qua toàn cảnh một gian lầu như vậy cũng đủ chứng tỏ đây là một gia đình khá giả, có của ăn của để. Chị Đông hiện đang làm nhân viên kế toán tại một trường phổ thông cấp II trong quận nhưng nếu chỉ đánh giá qua nhan sắc thì không ít người cứ mãi lầm tưởng chị là người mẫu. Chúng ta hãy tả sơ qua hình dáng, vóc dáng chị! Mái tóc chị dài óng ả, mềm mại, mượt mà và êm ái như nhung, chẳng khác gì là mây là suối, luôn kẹp gọn lên ôm lấy khuôn mặt trái xoan tuy hơi ovale nhưng làn da thì trắng hồng đến nỗi tuyết cũng phải thua, hoa cũng phải hờn. Với vầng trán cao càng làm tăng thêm vẻ đẹp thần sầu của cặp mắt chị đen láy, long lanh, quyến rũ nét hồ thu, ngời sáng và cong vút hai hàng mi sắc lẻm như dao cau sẵn sàng cứa nát bất kỳ trái tim của một đấng mày râu nào, cho dù đó là Từ Hải hay Thúc Sinh.
Sống mũi dọc dừa nằm giữa cân đối với hai gò má phinh phính, trắng ngần nhô cao hai lưỡng quyền như dãy Trường Sơn trãi dọc biển Đông ; nằm trên chiếc cằm lẹm xinh xắn là đôi môi tuy hơi mỏng và dảnh lên nhưng mọng đỏ, đều đặn một hình trái tim tươi thắm, luôn luôn để lộ hai hàm răng trắng ngà cùng hai lúm đồng tiền ở hai bên khóe miệng. Thân thể chị Đông tuy mảnh khảnh, nhỏ nhắn nhưng không gầy guộc, khẳng khiu mà trái lại rất có da có thịt, nở nang và đầy đặn. Từ hai bờ vai thon thả xuống tận đến hai bàn chân nuột nà của chị là những đường nét tuyệt vời, đầy gợi cảm gợi tình của một pho tượng thần Vệ nữ kiêu sa, đài các. Dĩ nhiên là đối với Lợi, một thằng con nít hỉ mũi chưa sạch thì làm sao mà cảm nhận được hết vẻ đẹp của người chị họ mà cả tháng nay, đêm nào cũng như đêm nào, nó cũng đều được gần gũi, cận kề ; do đó thì làm gì có chuyện động trời động đất nào mà xảy ra giữa hai chị em cho được. Tuy nhiên riết rồi cũng thành thói quen của nó, đó là mùi xà bông Camay cùng mùi da thịt con gái dễ chịu, thoang thoảng từ nơi mái tóc và thân thể chị tối nào cũng lan tỏa vào khứu giác khiến nó có cảm giác là nếu thiếu vắng thì chắc không thể nào ngủ được. Tính tình chị Đông nhu mì, hiền hậu, hòa nhã, vui vẻ nhưng rất nghiêm khắc, một là một và hai là hai nên Lợi rất đỗi yêu mến chị nhưng cũng không bao giờ dám hỗn hào với chị và do Lợi hiền lành, ít nói, không đanh đá cá cầy, ngoan ngoãn, chịu khó nên ngay từ buổi đầu tiên, chị Đông đã tỏ ra có cảm tình đặc biệt với thằng em chú bác nhỏ hơn chị những mười ba tuổi. Từ ngày bị chị hai phạt quỳ, mấy đứa em của chị cũng trở nên đàng hoàng, thân thiện với Lợi, không còn ăn hiếp hay bắt nạt nó nữa nhưng không vì vậy mà nó chơi đùa nhiều với chúng ; khi nào chị Đông có mặt ở nhà thì nó đều quấn quýt lấy chị, ngoài giờ học Pháp văn ra để giúp đỡ chị việc này hết rồi đến việc khác như lau chùi đồ dùng, quét nhà, đọc số liệu cho chị nhập máy vi tính. Nó để ý thấy là ngoài lúc đi chợ, khi đi mua sắm thì chị Đông không khi nào chơi bời lêu lỏng với bạn bè, nào phòng trà, nào karaoke như bao cô gái hà thành cùng trang lứa ; cũng có lúc chị đi uống café, đi picnic cùng bạn bè nhưng lần nào cũng vậy, có trễ lắm thì chỉ ba tiếng đồng hồ là chị đã về đến nhà rồi. Vậy chứng tỏ là chị Đông chưa hề bị tiếng sét ái tình đánh trúng, chị chưa yêu ai và cũng chưa hề biết tình yêu là điều thiêng liêng, cao quý nhất đối với loài người nên thật tình mà nói, không hiểu tại sao chị lại biết đường thuộc lối để dẫn dắt thằng em họ cùng chị chập chững bước vào tình yêu.
Ngủ chung với chị, Lợi được chị chỉ vẻ cho một số thao tác matxa vật lý và khi đã rành rõi thì đêm nào cũng vậy, trước khi ngủ, hai chị em đều làm matxa cho nhau ; lâu ngày, việc này trở thành thói quen của hai chị em và một đêm về sáng nọ, có một việc tuy không phải phản xạ có điều kiện nhưng thật bất ngờ xảy ra giữa hai chị em, đó là một mối tình tuy loạn luân tội lỗi nhưng tuyệt đẹp như ánh sáng vĩnh hằng cõi thiên thai. Ngày nào cũng vậy, sau khi ăn cơm xong, tuy chưa đến giờ ngủ nhưng Lợi vẫn lên lầu ba lúc còn sớm để ra gian trước xem ti vi cùng chị Đông và cũng có khi chị khởi động đầu đĩa chiếu phim cho nó xem ; một trong những phim ở đây mà hai chị em làm khán giả chính là nguyên nhân khiến hai chị em yêu nhau một cách quá đỗi bất ngờ. Gia đình bác Thông có 4 cái tivi gồm lầu chị Đông ở một cái, tầng trệt một cái còn lầu một có đến hai cái cho bọn “tiểu yêu” cho nên không bao giờ có tình trạng người ở lầu này nhưng lại lên xem ké tivi của người khác ; do vậy nên hai vợ chồng bác Thông và đám em chị Đông không hề có bất kỳ người nào biết được câu chuyện tình xảy ra giữa chị Đông và Lợi. Bây giờ, nó nhớ mang máng hình như nhan đề cuốn phim tối hôm đó là Eo biển xanh thì phải? Phim của Mỹ nội dung diễn tả cuộc sống của người anh cùng em gái ruột lúc nhỏ chẳng may bị đắm tàu, cha mẹ chết cả và lạc vào hoang đảo giữa biển khơi sống cho đến khi trưởng thành, hai người đã yêu nhau như vợ chồng. Phim có khá nhiều cảnh ân ái cụp lạc rất hấp dẫn, lôi cuốn. Sau khi xem xong, tuy không hiểu được ý nghĩa của những hình ảnh ái tình trong phim vừa rồi là gì cả nhưng chẳng hiểu sao nó lại cảm thấy mặt và mình mẩy cứ nóng bừng bừng lên như bị sốt. Chị Đông xuống nhà dưới, một lát sau chị trở lên với dĩa thơm xắt miếng trên tay và sở dĩ chị buộc phải có việc làm như vậy là để giúp chị tự giải tỏa bớt cảm giác ngượng ngùng với thằng em họ vì những gì chị đã tường tận thấy trong phim. Dù sao đi nữa, chị tốt nghiệp tú tài và đi làm cũng đã lâu vả lại chị lớn hơn Lợi những mười ba tuổi nên chị thừa biết nội dung bộ phim muốn truyền tải cho khán giả điều gì rồi ; qua đó, chị không thể nào phủ nhận là bản thân chị xa lạ với những hành động ái tình tuy là chưa lần nào chị trãi qua. Hai chị em ngồi nơi ghế salon, thưởng thức từng miếng thơm ngọt lịm và chị Đông cố nói láy qua chuyện khác với Lợi để có thể quên đi cuốn phim đầy khêu gợi, khích động vừa rồi. Chị hỏi :
- Nè Lợi, hồi chiều chị có dạy em chia động từ ở thì tương lai chưa nhỉ?
- Dạ chưa, chị!
- Vậy là chị quên rồi. Thôi, chiều mai em nhớ nhắc chị nghe. Dạo này, không biết sao chị cứ hay quên như thế?
- Bộ chị chín chục tuổi rồi hay sao mà quên? - Lợi nói đùa.
- Ừ, chắc cũng gần gần rồi đó. Để chị kiếm cây gậy chống mới được!
Hai chị em cười đùa với nhau thật vui vẻ và chẳng mấy chốc, cả hai dường như đã quên đi được cuốn phim vừa xem. Ngó đồng hồ treo tường, thấy đã hơn 9 giờ, chị Đông giục Lợi :
- Thôi, mình đi ngủ đi em! Khuya rồi, ba la chết.
- Tối nay có matxa không chị?
- Sao lại không? Quen rồi, không matxa chắc chị ngủ chẳng được đâu.
Như thường lệ, chị Đông vào gian phòng ngủ trước để thay quần áo và tháo tấm drap nệm ra giũ sạch, trãi lại cho ngay ngắn. Khi Lợi vào thì nó thấy chị đã thay bộ đồ áo cánh quần lửng bằng thun trắng chấm bông xanh và nằm ở mé trong tấm nệm, gối đầu lên chiếc gối tai bèo. Nó với tay bật số 1 nơi chiếc quạt máy gắn tường rồi ngã mình nằm xuống mé ngoài tấm nệm, vì còn con nít nên trên người nó chỉ vỏn vẹn áo thun ngắn tay màu xám và quần đùi kaki xanh dương.
- Em nằm úp người xuống chị matxa cho!
Nghe lời chị, Lợi lật người nằm úp bụng xuống nệm, chị Đông ngồi dậy yên lặng kéo lưng áo thằng em lên rồi bắt đầu những thao tác matxa trên lưng nó và từ đây, chị lần hai bàn tay ra vừa đấm vừa bóp khắp cả người nó. Những ngày trước, khi chị matxa nó, nó cảm thấy thật bình thường nhưng đêm nay, thật là lạ vì ngoài những cảm giác ê ẩm ra lại còn có thêm những biểu hiện là lạ mà nó không sao giải thích được. Mặt mày và toàn thân nó càng lúc càng nóng lên nhừ nhừ giống như tâm trạng lúc nãy sau khi xem xong phim khi hai bàn tay chị mãi miết rà tới rà lui trên da thịt nó. Khoảng 15 phút sau, hai chị em đổi phiên nghĩa là chị Đông nằm úp người, vén lưng áo lên cho Lợi đấm bóp ; từ lưng chị, nó từ từ nắn bóp nhẹ nhàng lần xuống hai đùi và cặp giò mềm mại, thon thả của chị. Tự dưng, nó bỗng để ý đến một điều là sao da thịt nơi lưng, nơi chân chị cũng nõn nà, trắng hồng chẳng khác gì da thịt của cô diễn viên Mỹ đóng vai người em gái trong phim khi nãy ; chính vì vậy mà hai bàn tay nó mỗi lúc một chậm dần trên da thịt người chị họ. Lúc này, thực sự là chị Đông đang bị cái tâm trạng xao xuyến, bồi hồi khi nãy nay trở lại xâm chiếm cõi lòng chị cho nên chị nhanh chóng cảm nhận được sự hơi khác lạ của thằng em họ và dần dần, chị cũng nghiệm ra rằng nó cũng có cái tâm trạng rạo rực, rộn ràng chẳng khác gì chị. Khi chị nằm ngửa người để nó matxa lên bụng chị thì bất ngờ, chị nhận thấy ánh mắt thằng em như là cứ dính chặt vào lớp da thịt trắng như trứng gà lột nơi ngực, nơi bụng chị và chị không khỏi xốn xang, phấn khích tận đáy trái tim trinh nguyên cùng cõi lòng ngây thơ, trong trắng của chị. Những đêm trước, tối nào hai chị em cũng đều matxa cho nhau, đôi khi còn gãi ngứa nơi lưng, nơi đùi hay nói cách khác là mơn trớn vuốt ve nhau một cách rất đỗi bình thường nhưng giờ phút này đây, những vuốt ve mơn trớn ấy cùng với những hình ảnh ân ái trong cuốn phim Eo biển xanh lại là động lực thúc đẩy cả hai đi đến bờ vực sâu thăm thẳm của tình yêu loạn luân tội lỗi. “ Chả nhẽ mình lại lên tiếng đề nghị chị cho mình hôn chị ấy giống như trong phim?”- Bỗng nhiên, Lợi nảy sinh trong đầu óc ý tưởng trên và dĩ nhiên, nó không thể nào dám nói với chị như vậy vì nó đâu muốn bị cạo đầu ; như có thần giao cách cảm, chị Đông nhìn qua cử chỉ ngập ngừng, thái độ bối rối thiếu tự nhiên của thằng em họ, dần dần chị cũng đoán ra được là nó muốn gì ở nơi chị rồi. Bây giờ, thực tình mà nói thì chị cũng có suy tính tương tự như nó và chị đang mong muốn nó chủ động làm việc ấy với chị nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì chị biết là nó sẽ không bao giờ dám hành động táo bạo như vậy nếu như chị chưa bật đèn xanh cho phép nó đi thẳng đến phía trước. Nghĩ ngợi giây lát, chị Đông khẽ ngồi dậy, nói nhỏ vào tai Lợi :
- Em muốn hôn chị phải không?
Thấy chị Đông nói trúng tim đen của mình, Lợi tỏ vẻ sợ hãi vô cùng và tưởng chừng như là nó sắp bị chị mắng đến nơi rồi vì nó làm sao biết là chị cũng đang cùng một giuộc như nó. Mặt mày tái mét, nó lắp bắp chối :
- Em…không…có! Em …không …muốn!
- Em đừng sợ! Chị không có la em đâu! – Chị ngồi dậy, vừa nói vừa lần bàn tay nắn bóp cánh tay phải của thằng em họ.
- Em sao vậy? Bị sốt rồi hả? Sao cứ nhừ nhừ vậy?
- Em hôn chị đi! Chị cho phép em đó – Thấy Lợi cứ nín thinh, chị Đông khẽ giục trong hơi thở đã bắt đầu khác lạ.
- Chị ơi! Chị đừng giận em nghe. Xem xong phim vừa rồi, không hiểu sao em cứ muốn hôn chị nhưng em không biết hôn. Hay là chị hôn em trước đi?
- Con trai phải hôn con gái trước chớ! Ai đời lại bắt con gái hôn con trai trước?
- Hôn chổ nào đâu chị? Chị chỉ em đi!
- Chị cũng…đâu có…biết. Em hôn …đại đi! – Giọng chị Đông bối rối, ngượng ngùng.
Ngôi nhà ba lầu của gia đình bác Thông vừa cao lại vừa rộng, mỗi thành viên lại ở cách biệt nhau, vả lại cửa lầu dẫn từ tầng hai lên tầng ba đóng kín nên chắc chắn là không ai có thể nghe được cuộc đối thoại giữa hai chị em chú bác ruột Nguyễn Thị Đông 24 tuổi và Nguyễn Hùng Lợi 11 tuổi, cho dù có cố tình rình mò theo dõi đi chăng nữa. Lúc này, tâm trạng Lợi vừa kích động, rạo rực vì một điều gì đó nó cũng chưa biết vừa hồi hộp, lo sợ và ngập ngừng hồi lâu, với vẻ ngại ngùng, nó cúi xuống kề sát mặt hôn vào mái tóc óng ả, mềm mại, thơm tho của chị Đông trong hơi thở hổn hển. Chị khẽ nhắm nghiền đôi mắt, đôi môi chị sung sướng mỉm cười và khuôn mặt chị bắt đầu đượm lên vẻ mơ màng, đờ đẫn, khác thường. Do đây là lần đầu tiên, kinh nghiệm hoàn toàn không có nên chẳng qua là Lợi chỉ hôn đại hôn đùa vào tóc chị mà thôi ; chưa gì mà nó đã vội hôn lần xuống trán xuống mắt chị. Sở dĩ nó làm được những thao tác trên là vì nó nhớ lại và bắt chước theo bộ phim vừa rồi mà thôi ; nó hôn chị không những không được mạnh dạn cho lắm, trái lại dường như là nó đã trét đầy nước bọt lên khắp mặt mũi chị Đông rồi thì phải? Cô con gái đầu lòng của bác Thông giờ phút này đây cũng đang từ từ hôn lại vào hai gò má thằng em với dáng vẻ sượng sùng, e ấp rồi chị chậm rãi, nhẹ nhàng ngã người nằm xuống nệm, không quên kéo theo người tình nhỏ tuổi úp lên người chị với tất cả nỗi niềm rạo rực, phấn khích trong lòng. Vậy là từ những thao tác matxa, những ve vuốt mơn trớn bình thường hàng đêm, do Lợi dậy thì quá sớm chăng hay do chị Đông trưởng thành sinh lý muộn màng cộng thêm bộ phim cấp III vừa mới xem, hai chị em đều đã đi quá đà thoát khỏi mối quan hệ họ hàng ruột thịt và càng lúc càng dấn sâu vào cuộc tình loạn luân tội lỗi tuy ngập ngừng, chập chững nhưng rất say sưa, nồng nàn mà thằng em hoàn toàn không hề biết đấy chính là loạn luân tội lỗi, trừ con chị ra.
Xung quanh hai chị em là một không gian vắng lặng, tĩnh mịch, yên bình, chỉ có tiếng chặc lưỡi của những chú thạch sùng đang bò tới bò lui trên trần nhà mà thôi chứ không còn thanh âm nào khác ngoài tiếng thở hổn hển của cả hai trong lúc cùng nhau bước vào cõi tình. Qua đó, chúng ta thấy rõ được là tình yêu không hề liên quan ảnh hưởng bởi sự chênh lệch tuổi tác và tuổi trẻ khó lòng mà tránh khỏi dục vọng bùng phát từ những tác động của môi trường xã hội, nhất là phim ảnh ; do vậy nên phần nào cũng phải thông cảm cho hai chị em chứ khoan hãy vội chê trách, lên án, kết tội sớm cho chúng. Lúc đầu, chị Đông và Lợi hôn nhau vẫn còn ngượng ngùng, thiếu tự nhiên nhưng dần dần càng về sau thì những nụ hôn mà hai chị em trao cho nhau càng có vẻ dạn dĩ hơn với nỗi niềm say mê, đắm đuối. Khi chị Đông và Lợi hôn nhau đến mức độ tưởng chừng như mưa như gió rồi thì chắc chắn là do bản năng sẵn có mời gọi mà thôi chứ Lợi hoàn toàn chưa hề hay biết chi cả, nó từ từ lần miệng xuống tìm kiếm đôi môi mọng đỏ, tươi thắm và hơi dảnh lên của chị. Dĩ nhiên, tuy hơi ngượng ngùng nhưng chị lại tỏ ra rất hồ hởi, phấn khích đón nhận lấy đôi môi nó đang chập chững quấn quýt gắn vào môi chị, đầu lưỡi nó ngập ngừng xoắn xuýt lấy đầu lưỡi chị. Do đây là lần đầu tiên trao gửi nụ hôn đầu đời cho nhau của hai chị em nên cả hai chưa hề biết cách tự kiềm chế hơi thở nên chỉ được chút xíu là cả hai phải rời môi nhau ra để lấy lại hơi thở và mỗi lần như vậy, nước bọt từ nơi miệng Lợi lại nhễu xuống rớt trở lại vào miệng chị rồi khi đã thở bình thường, hai chị em lại tiếp tục gắn môi vào nhau một cách nồng nàn, mê mệt. Có thể nói chị Đông và Lợi yêu nhau với bao nhiêu nỗi khờ khạo, dại dột của tuổi trẻ một thời của quá khứ nhưng không kém phần phấn khích tột độ khiến cho giờ đây ngồi nhớ lại, nó không khỏi tránh được cảm giác bồi hồi, xao xuyến và cảm thấy lúc đó, đôi môi chị Đông sao mà ngọt ngào, dịu dàng, thơm tho đến như vậy? Bao nhiêu đường, mật ngọt cũng như là kem dường như hội tụ tất cả vào nơi đôi môi chị thì phải? Tất nhiên, nó càng vụng về lúng túng bao nhiêu thì càng làm cho chị thêm phấn khích, rạo rực bấy nhiêu và bấy giờ dường như là không có bất cứ trở ngại nào có thể chia cách được hai chị em ; bố mẹ cùng năm đứa em chị dù cho có ai chưa ngủ đi nữa cũng không thể nào ngờ được rằng chuyện tình loạn luân tội lỗi của chị Đông và Lợi đang xảy ra nơi gian lầu ba rộng rãi, vắng lặng.
Chị Đông chẳng khác gì rơm lâu ngày để cách xa mồi lửa là thằng em họ, nay bất chợt lửa vừa bén vào rơm rồi chưa gì mà rơm đã ngùn ngụt bốc cháy dữ dội, không sao dập tắt nổi. Nước bọt tứa ra khỏi miệng hai chị em càng lúc càng nhiều khiến cho nhiều lúc bị trơn trợt, Lợi phải hôn tuột xuống cố, xuống ngực chị và cứ thế nó hôn luôn ; ban đầu, nó còn hỏi chị là hôn ở đâu chứ còn giờ này thì nó khỏi phải hỏi han chi cho mệt, cứ nhắm hôn chổ nào trên da thịt chi mà hôn được là cứ hôn đại hôn đùa vào. Không những hoàn cảnh không gian thôi mà thời gian cũng gần như chậm hẳn lại, tạo điều kiện thuận lợi cho hai chị em có được nhiều cơ hội để trao gửi cho nhau tình yêu ngang trái dại khờ. Bất chợt, hai bàn tay Lợi bỗng dưng lần lên và chị Đông giật mình khi nhận ra là nó đang mày mò tìm cách tháo cởi hai hột nút áo nơi cổ, nơi ngực chị. Chị lấy làm thắc mắc là không hiểu vì sao nó lại biết và lại nghĩ ra được điều này để thực hiện với chị cơ chứ trong khi nó chỉ là một thằng bé mới có 11 tuổi? À, chị biết rồi! Chắc chắn là nó bắt chước theo đúng như bộ phim Eo biển xanh mà hai chị em vừa mới xem mà thôi, ngoài ra không thể nào khác hơn được. Mặc dù ngay từ đầu, chị Đông vốn dĩ đã chấp nhận cuộc tình ngang trái, đã đồng ý hôn hít từ nãy đến giờ với thằng em họ chú bác ruột của chị nhưng vì chưa chuẩn bị được tâm lý khi phải phơi bày da thịt mình trước mắt một thằng con trai nên chị chưa thể nào không bật đèn đỏ cho thằng em dừng tay ngay lại, không thể nào tiếp tục đi đến những phương trời vô vọng nữa. Tuy thế, chị Đông lại có cảm giác sợ Lợi buồn nên chị ngồi dậy nói :
- Em đi tắt giùm chị đèn neon và mở đèn ngủ đi. Sáng quá, chị thấy kỳ lắm!
Trong lúc Lợi đứng dậy làm theo lời chị thì chị vẫn ngồi xoay lưng ra phía cửa, lần nhanh hai bàn tay lên cởi hết những hột nút ốc của chiếc áo thun đồ bộ chị đang mặc ra ; sau đó, chị nhẹ lột hai vai áo xuống rồi cánh tay phải chị gần như quặt ra sau tuột ống tay áo trái ra khỏi cánh tay trái và tiếp theo làm ngược lại, cánh tay trái cởi ống tay áo phải ra khỏi cánh tay phải. Khi ấy, Lợi cũng đã làm xong việc chị nhờ và dưới ánh sáng bóng đèn trái ớt đo đỏ mờ mờ, nó nhìn thấy rất rõ chị đang làm gì ; nó còn nhận ra hai cánh tay chị lần ngược ra sau lưng để tháo hai cái móc sắt nhỏ cài hai sợi dây nối hai đầu chiếc nịt vú bằng thun voan trắng mới tinh. Chỉ trong chốc lát thì chị Đông đã trần như nhộng, phơi bày tấm lưng trắng nõn nuột nà trước mắt nó và chị vừa lần hai cánh tay lên che bớt hai gò ngực đầy đặn vừa nằm trở xuống nệm, kéo một phần cái mền đắp hờ lên cho giảm bớt cảm giác trống trãi. Lợi có cảm giác lúc này như máu trong người đang sôi lên sùng sục, nó run rẫy như người lên cơn sốt rét và thực sự nó hoàn toàn không hiểu vì sao nó lại bị như vậy? Với tâm trạng háo hức và hồ hởi, nó bước đến nằm xuống đồng thời vòng tay ôm lấy tấm thân mềm mại, trắng như bông gòn, đầy hấp dẫn nữ tính mời gọi. Phải nói là từ trước đến giờ, chưa lần nào nó được chiêm ngưỡng, thậm chí là tình cờ ngó thấy một thân thể con gái nào cả chứ đừng nói chi là được ôm được ấp ; nó lấm lét, sợ sệt lần tay lên và ban đầu, nó chỉ dám nhẹ đặt bàn tay trái lên bầu vú phải chị Đông, tưởng chừng như chị sắp sửa nổi cơn lên thì nó chỉ có nước chết mà thôi.
Thấy chị Đông không những không có phản ứng gì cả mà trái lại còn hơi quằn người lại, tỏ vẻ phấn khích, nó mới cảm thấy an tâm và bàn tay nó mới từ từ mạnh dạn nhè nhẹ nắn bóp bầu vú chị ; mới đầu tuy còn chập chững, lúng túng nhưng càng về sau càng khéo léo và thành thạo hơn. Hai chị em cùng run rẫy, hổn hển trong hơi thở gấp gáp khi bất chợt Lợi cúi mặt xuống và vụng về hé miệng ngậm nút lấy đầu núm vú phải của chị ; tuy chẳng có gì cả nhưng đầu vú chị sao mà mềm mại, nhiều gợi cảm đến đỗi dường như là có muôn tỷ dòng điện cứ mãi miết rần rật chạy tới chạy lui trong cơ thể nó. Từ dưới xương cùng dọc theo hai bên sống lưng chạy lên trung ương thần kinh rồi từ đây lan tỏa ra khắp châu thân và tứ chi, những dòng điện đó càng lúc càng tỏa ra sức nóng vô hồn thiêu đốt cõi lòng thơ trẻ của nó. Trong khi miệng say sưa nút vú phải của chị thì bàn tay phải nó sao mà cảm thấy thật thừa thải, tình cờ lần lên đụng phải bầu vú trái chị Đông và thế là có việc làm ; bàn tay ấy cứ vậy mà mày mò, nắn bóp, sờ soạng bầu vú còn lại của chị. Hai bàn tay chị hết vày vò tấm drap trắng trãi nệm lại mò mẫm khắp chổ nơi lưng áo thằng em rồi liên tục miết tới miết lui đầu tóc nó và nhân lúc Lợi vừa rời miệng khỏi đầu núm vú phải chị thì hai bàn tay chị Đông lập tức nắm lấy hai bên lai dưới chiếc áo thun xám ngắn tay của thằng em cuộn lên trên, vòng qua cổ với đầu sau cùng cởi tuột ra khỏi hai cánh tay nó. Vậy là lúc này, giống như chị Đông thì Lợi cũng đã trần như nhộng và trên người nó chỉ vỏn vẹn còn mỗi cái quần đùi màu xanh dương.
Nó tiếp tục cúi xuống mày mò tìm kiếm rồi hé miệng ngậm nút lấy đầu núm vú trái của chị Đông, còn bầu vú phải mà nó đã nút chán liếm chê rồi thì nó lần bàn tay trái lên mò mẫm, nắn bóp. Bấy giờ, hai chị em không còn nhớ đến bất cứ điều gì trên thế gian này nữa ; tất cả đều quên hết, quên hết, quên cả không gian và thời gian, quên gia đình người thân, kể cả mối quan hệ chị em chú bác ruột giữa hai đứa và chỉ có mỗi một thứ mà hai chị em vẫn còn nhớ được, biết được đó là chốn thiên đành tình ái cả hai đang dẫn dắt nhau chập chững bước vào. Đúng là nhờ có bản năng nên tình yêu của con người là môn học không cần phải học mà ai cũng đều hay đều biết ; chị Đông và Lợi hai chị em cũng vậy, chị tuy chưa va chạm thực tế nhưng cũng hơi biết một số kiến thức lý thuyết vì dù sao chị cũng đã tốt nghiệp Tú tài, còn Lợi thì hoàn toàn mù tịt bởi lý thuyết rỗng mà thực tế là một con số không. Thế mà hai chị em vẫn biết cách khơi gợi cảm giác tình dục cho nhau tuy là còn chưa được nhanh nhẹn cho lắm nhưng cũng đủ để tự kích thích bản thân và lôi cuốn được người tình của mình cùng với mình càng lúc càng chơi vơi vào chốn bồng lai tiên cảnh tình yêu. Lúc này, Lợi đã dần dần lần miệng hôn liếm khắp phần trên thân thể chị Đông tức là ngoài hai gò ngực chị là khỏi phải nói rồi, nó còn hôn lên vai chị rồi xuống cả bụng và hai vòng eo thon thả, mềm mại của chị. Trong đêm tình này, chị Đông hơi có một chút thắc mắc là tại sao có rất nhiều đàn ông con trai theo đuổi chị, chị không hề tơ tưởng vướng bận đến họ mà chị lại chấp nhận yêu đương, ân ái và trao gửi luôn cả thân thể mình cho một thằng con nít nhỏ hơn chị những 13 tuổi. Những nụ hôn khờ dại của thằng em tuy chẳng giống ai nhưng lại rất gợi tình gợi cảm một cách đặc biệt, chẳng khác gì một liều thuốc phiện quá đỗi mạnh mẽ dễ dàng lôi tuột chị sa vào vực thẳm ái tình say sưa và đắm đuối mà chẳng hề có lối thoát.
Lần đầu tiên, chị Đông và Lợi hai chị em như hai con thiêu thân không hề biết mệt mỏi, lao vào chốn tận cùng hoan lạc của cuộc tình cấm ngang trái loạn luân trong một đêm về sáng và không biết sau này có còn lần thứ hai nữa hay không vì lần này cả hai mặc dù đang lần chần nhưng có vẻ chắc chắn là sẽ cùng nhau đi đến giai đoạn tận cùng quan trọng nhất của mối tình vụng trộm. Lúc này, Lợi đã thưởng thức trọn vẹn tất cả mọi chốn, mọi chổ nơi phần trên tấm thân ngọc ngà của chị Đông và thật tình mà nói là nó cảm thấy rất lạ lùng, rất khó chịu không sao hiểu được tường tận lý do dẫn đến như vậy. Từ nãy đến giờ, nó nhận ra rằng bỗng dưng con cu nó dựng đứng lên, làm nhô cao mặt trước đũng chiếc quần đùi nó đang mặc ; nó thẫn thờ ngồi dậy, yên lặng tự hỏi không biết vì sao mà nó lại bị tình trạng như thế? Chị Đông cũng đã cảm nhận được nỗi bàng hoàng của thằng em vì khi nó nhỏm người lên thì tình cờ chị trông thấy nó đang “chào cờ”, chị ngồi dậy đặt tay lên vai nó và khẽ nói tuy là mặt chị cứ đỏ bừng lên với một màu gấc chín.
- Không sao, không có gì đâu, em đừng sợ!
- Chị ơi! Sao nó…..kỳ vậy chị? Em bị…..bệnh gì vậy chị?
- Em cởi quần ra đi rồi một lát tự nó sẽ hết thôi!
Nghe lời chị, tuy thấy hơi chột dạ trong lòng nhưng Lợi cũng lần hai bàn tay nắm lấy hai bên lưng chiếc quần đùi nó mặc, từ từ tuột lần hai ống quần xuống khỏi đùi, đầu gối, hai giò và cuối cùng là hai bàn chân nó. Khi thân thể nó hoàn toàn trần truồng, con cu nó lại càng dài hơn, to hơn và cứng hơn so với lúc bình thường chỉ là một trái ớt khô ; dĩ nhiên, nó hoàn toàn không thể nào biết được là bản năng tự nhiên bên trong con người nó, một thằng Lợi khác đang đòi hỏi làm nhiệm vụ truyền giống truyền tinh. Chị Đông lúc ấy cũng đang dần dần nhẹ nhàng cởi tuột chiếc quần thun lửng chị mặc, do hai chị em ngồi đối diện với nhau nên nó thấy rõ mồn một là bên trong người chị vẫn còn mặc chiếc quần lót trắng bằng thun voan mới tinh. Khi cởi xong chiếc quần lửng, chị lại lần hai bàn tay tiếp tục cởi nốt chiếc quần lót của chị và dù muốn dù không thì ngay lập tức, nó nom rõ chổ kín chị mà điểm nổi bật lên đó là một lớp lông đen mịn phủ xõa phía trên cũng như xung quanh âm hộ chị. Từ trước đến giờ, dù cho có cố tình đi nữa thì nó cũng vẫn chưa bao giờ trông thấy thân thể của một người con gái nào cả, chứ đừng nói chi là bộ phận quan trọng kín đáo của họ như là đêm nay, nó được chiêm ngưỡng một cách trọn vẹn từ trên xuống dưới tấm thân tuyệt mỹ, diễm kiều của chị Đông. Chị lần hai cánh tay lên ôm vòng qua tấm lưng trần thằng em, nhẹ ngã người nằm xuống nệm và kéo theo nó sấp úp lên người chị và trong cơn phấn khích dữ dội, hai đôi môi hai chị em lại mày mò tìm kiếm quấn quýt lấy nhau. Trong lúc cùng chị nút môi nút lưỡi nhau, không hiểu sao bàn tay phải Lợi lại biết háo hức lần xuống sờ soạng, ve vuốt cặp đùi chị nõn nà trắng như bông tuyết thật mịn màng, gợi cảm và từ nơi đùi chị, có lẽ là do ma đưa lối quỷ dẫn đường nên bàn tay nó đã nhẹ lần vào giữa chút xíu là chạm phải chổ kín chị Đông. Nó cảm nhận được là lúc đó chị run rẫy, quằn quại chứng tỏ rằng chị thực sự sung sướng, khoan khoái như trên cõi đời này không còn gì có thể so sánh ngang bằng và nó thắc mắc là âm hộ chị tiết ra một chất nước gì đó làm ướt bàn tay nó, nó cảm thấy bàn tay rin rít khó chịu vô cùng. Với trình độ của một thằng con nít vừa mới học xong Tiểu học thì làm sao nó có thể biết được đó chính là chất dịch sinh lý phụ nữ mà bất kỳ người đàn bà con gái nào cũng đều phải tiết ra khi bị kích thích dục tình quá độ.
Đến lúc này, Lợi cứ mãi miết loay hoay vì không biết là mình sẽ làm gì cả ; vậy là chắc chắn thằng nhóc này không thuộc tuồng theo bộ phim Eo biển xanh rồi! Thầm nghĩ như thế rồi chị Đông yên lặng suy tư vài giây, sau đó chị quyết định nhắc tuồng nó ; vừa nghĩ ngợi, chị vừa dùng bàn tay trái níu vai phải nó kéo nó trườn lên người chị rồi lần bàn tay phải xuống khẽ nắm lấy con cu nó chạm sát vào giữa âm đạo chị. Bấy giờ, nó mới chợt nhớ trong phim vừa rồi có cảnh thằng anh trần truồng nằm lên người con em và bản năng trong tận cõi lòng nó đã mạnh mẽ trỗi dậy khi mà con cu nó càng lúc càng dài ra, càng cứng lên, càng to hơn, giựt giựt liên hồi. Chị Đông rất vui mừng, hơi dạng rộng hai chân ra hai bên để đón nhận thằng em họ chú bác ruột của chị đang từ từ đưa đầu khấc con cu nó vào lổ âm đạo chị ; cùng một lúc, cả hai chị em đều cảm thấy từ dưới thân đưa dần lên một nỗi đau đớn vô cùng dữ dội pha lẫn với sung sướng cực độ khiến cho chị Đông và Lợi bật lên tiếng thở nấc xen tiếng rên rĩ vẳng lên trong đêm trường tĩnh mịch nơi gian lầu vắng lặng. Hai cánh tay chị càng lúc càng xiết chặt lấy vòng lưng gầy guộc, nhỏ con của thằng em trong lúc nó bắt đầu nhấp nhỏm hai mông lên xuống, đưa đẩy con cu nó liên tiếp thụt ra lại thọt vào sâu bên trong âm đạo chị. Hai hòn dái nó xệ dài xuống vì trạng thái tâm lý nó không được bình tĩnh nhưng ngay từ lúc đầu cũng đã có được một vị trí thích hợp trên người chị đó là gác hai bên cửa mình chị một cách đàng hoàng, nghiêm chỉnh. Tuy cương ngỗng lên nhưng dù gì đi nữa thì con cu nó cũng còn ở mức độ kích thước khiêm tốn nên dường như là lọt thỏm vào bên trong âm đạo chị, giống y như là một đứa bé bị rơi tỏm vào một vực sâu thăm thẳm. Lúc này, Lợi hoàn toàn không hề biết là đầu khấc con cu nó mới vừa ngang tàng đâm thủng rách màng trinh chị Đông, cái tiết hạnh quý báu nhất đáng giá nghìn vàng của chị, nơi mà đáng lẽ ra chị phải để dành sau này trao tặng cho người chồng tương lai. Từ âm đạo chị bắt đầu tiết những giọt máu trinh nguyên hồng hồng lẫn trong dịch nhơn nhớt ra ngoài, từ từ thấm xuống tạo thành một vệt không hình thù chi cả trên tấm drap trắng trãi nệm. Vì đây là lần đầu tiên khai hỏa giao hợp với một người con gái, chưa biết bất kỳ kinh nghiệm nào cả nên thời gian giao hợp của hai chị em quá ngắn ngủi cho dù Lợi rất cố gắng hết sức đưa đẩy con cu nó càng lúc càng len lỏi vào sâu tận bên trong âm đạo chị.
Chỉ vỏn vẹn gần 3 phút đồng hồ sau thôi nhưng cũng đã quá đầy đủ đối với cả chị Đông và Lợi vì hai đứa cảm thấy tâm trạng mình thật là thỏa mãn, sung sướng vô cùng ; lầu đầu xuất tinh, Lợi cứ tưởng chường như là đầu khấc con cu nó vừa giựt giựt liên hồi vừa “tiểu” luôn vào bên trong âm đạo người chị họ chú bác ruột của nó. Thật vậy, khi nó đã không còn chút sức lực nào để có thể thụt ra thọt vào chổ kín của chị nữa, nó thấy có một chất nước tuôn tràn từ trong chốn đào nguyên của chị ra ; chất nước đó vừa nhơn nhớt vừa rin rít dính cả lên bụng, lên đùi nó cũng như chị Đông. Dĩ nhiên, nó không sao biết được là trong chất nước đó có đến vô số con tinh trùng đang vẫy vùng ngang dọc và chỉ cần một con trong số đó nếu gặp gỡ được với trứng rụng của chị thì sẽ kết hợp tạo thành ngay một bào thai oan nghiệt. Sau khi rút con cu ra khỏi âm đạo chị, nó mệt mỏi cùng chị ngồi dậy mặc quần áo vào và lúc này, cả hai chị em đều cảm thấy khát khô cổ họng vì cơ thể mình đã trút quá nhiều sinh lực vào cuộc tình đầu tiên tuyệt đẹp. Chị Đông mỉm cười, nhìn Lợi khẽ hỏi :
- Em mệt không ?
- Dạ mệt! Lại còn khô cả cổ nữa. Em đi uống nước đây. Chị uống không, em rót cho.
Chị Đông lẳng lặng gật đầu, khẽ tát yêu vào má nó trước khi nó đứng dậy đi ra gian trước lầu. Một lát sau, nó trở vào với ly nước lấy từ nơi tủ lạnh đưa tận tay chị Đông ; uống xong, chị đặt ly lên mặt bàn trang điểm rồi vòng tay ôm vòng qua cổ thằng em, kéo nó xuống và hai chị em lại vui vẻ cùng nhau chìm vào giấc ngủ say sưa, mê mệt….Qua sáng hôm sau, bỗng dưng gia đình bác Thông nhận được tin bà ngoại chị Đông qua đời nên chị phải cùng mẹ tức tốc ra Huế ngay để dự đám tang ; còn Lợi thì được bố đón về Bà Rịa. Kể từ ngày đó mãi cho đến bây giờ đã là sáu năm, khoảng thời gian đủ làm phai mờ tất cả, tình cờ nay gặp lại chị, nó không khỏi nhủ thầm là ước gì nó được gặp lại chị lần thứ hai.
Hết
Kết thúc lúc 15 giờ 47 phút ngày 16/07/2010
CON ĐƯỜNG HOA
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story1.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story1.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story2.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story2.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story3.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story3.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story4.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story4.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story5.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story5.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_quangcaotruyen1.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../TNLVN/quangcaotruyen1.html)
Tác giả: Con Đường Hoa
E-mail: nhatanh02010***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)
CoiThienThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.
Chắc chắn một điều là mối tình giữa Lợi và chị Sáu Minh hoàn toàn không phải là mối tình đầu của nó vì khi tình cờ gặp lại chị Đông - con bác Thông ở Sài Gòn, chị chú bác ruột - thì toàn bộ câu chuyện cũ sáu năm về trước mới chậm rãi lần lượt tái hiện lại trong đầu nó chẳng khác gì một cuốn phim chiếu chậm. Thời gian trôi vùn vụt quá nhanh, lại thêm quá nhiều chuyện liên tiếp xảy ra trong cuộc đời cho nên ai mà nhớ cho nổi một kỷ niệm dù là hoa thơm cỏ lạ đến mấy đi chăng nữa nhưng chỉ xảy ra vỏn vẹn trong vòng một đêm về sáng. Dạo ấy, Lợi chỉ là một thằng bé mới có 11 tuổi chuẩn bị vào học lớp 6, ăn chưa no lo chưa tới ; không hiểu có phải do dậy thì quá sớm hay không nó cũng chẳng hề biết mà vô tình nó lại được cái diễm phúc lớn lao là làm chủ một bông hoa tuyệt đẹp ngào ngạt hương thơm, một tấm thân đồng trinh kiều diễm đầy nữ tính. Thực tình mà nói mãi cho đến bây giờ, nó vẫn chưa biết thế nào là tình yêu chứ đừng nói chi là hồi đó, nó mới vừa học xong lớp năm thì sao định nghĩa được vấn đề mà mọi người lớn hay quan tâm đến nó, hay buồn hay vui vì nó ; cũng có khi ghét nhau, thù nhau hoặc tàn sát lẫn nhau vì nó. Lần này, chị Đông từ thành phố xuống Bà Rịa cùng với chồng và đứa con gái 5 tuổi đến nhà Lợi gửi thiệp mời bố mẹ Lợi dự đám cưới thằng em chị vào tháng tới và vừa nhìn thấy chị, nó bỗng nhớ lại mồn một câu chuyện của dĩ vãng giữa chị và nó. Lập tức, nó chuồn nhanh ra khỏi nhà đến quán café gần đó, gọi một ly café đá cùng mấy điếu thuốc Jet mà nghiền ngẫm quá khứ với xúc cảm dạt dào lẫn lộn bồi hồi, xao xuyến. Tất cả những gì đã xảy ra sáu năm trước nay tái hiện lại trong ký ức nó rõ ràng như là đang diễn biến trước mắt khiến nó không khỏi bàng hoàng, ngẩn ngơ pha một chút sung sướng, nuối tiếc. Sau khi học xong lớp 5, bố Lợi sắp xếp hành lý dẫn nó lên Sài Gòn đến nhà bác Thông chơi hai ngày rồi bố quay về Bà Rịa, để nó ở lại nhà bác khi nào gần vào năm học mới thì sẽ lên đón nó về ; sở dĩ như vậy vì gia đình muốn nó được chị Đông – con cả bác Thông – dạy kèm môn Pháp văn trước khi nó vào học lớp 6. Mới có ngày đầu tiên thôi, nếu không có chị Đông thì chắc Lợi đã xin bố dẫn nó trở về Bà Rịa rồi vì năm đứa em của chị trạc tuổi từ 10-18 không những không thân thiện trái lại, chúng rất kiêu căng, hống hách, coi thường thằng em chú bác quê mùa, khờ khạo trăm thứ trăm điều. Chúng ít khi ra ngoài chơi, suốt ngày cứ quanh quẩn trong nhà, bày hết trò này đến cuộc khác để hành hạ Lợi, bắt nó phải chơi ; nếu không chơi thì không yên với chúng mà chơi thế nào nó cũng bị chúng vào hùa với nhau cho bắt đừ. Có một lần chơi năm mười, suốt hai tiếng đồng hồ, nó liên tục nhắm mắt đọc năm mười rồi sau đó là đi kiếm tụi kia hết bàn này đến ván khác vì bọn em chị Đông xúm lại chơi kiểu hội đồng ăn gian ; may cho Lợi là lúc ấy, chị Đông đi chợ về và chị liền bắt năm đứa em của chị quỳ gối suốt một tiếng đồng hồ do cái tội ăn hiếp Lợi.
Chị khuyên nó không được chơi với mấy đứa em của chị nữa, đồng thời đe bọn kia không được ép buộc Lợi phải chơi với chúng. Lợi nhớ rất rõ là ngay buổi tối đầu tiên thôi, vợ chồng bác Thông phải vất vả khổ sở vì chuyện sắp xếp chổ ngủ cho nó. Số là năm đứa em chị Đông, mỗi đứa đều có phòng riêng ở lầu 1 trong đó có ba thằng con trai chẳng thằng nào chịu cho Lợi ngủ chung mà nhà bác chẳng còn phòng nào dư cả nên cuối cùng, khi chị Đông lên tiếng bảo Lợi lên lầu ba ngủ chung phòng với chị thì lúc ấy mới ổn thỏa mọi chuyện đâu vào đấy. Do lầu 2 không có ai ngủ cả vì thiết kế lầu không có ngăn phòng mà chỉ là lầu xép chứa các vật dụng đã cũ chờ thanh lý nên ở lầu 3, dù cho chị Đông và Lợi có đánh lộn với nhau đi nữa thì cũng chẳng hề có ai hay ai biết ; vả lại nguyên cả gian lầu ba là giang sơn sở hữu riêng của chị Đông, cô con gái đầu lòng 24 tuổi trong gia đình bác Thông. Gian trước lầu là nơi làm việc, giải trí của chị bày trí ghế salon, bàn vuông, kệ sách, máy vi tính, tivi, đầu đĩa, giàn loa ; còn gian sau là phòng ngủ với tủ quần áo, bàn trang điểm, quạt máy gắn tường và nệm Kim Đan dày hơn 10dm phủ drap trắng kê trên nền gạch bông có đầy đủ gối nắm, gối ôm, mền đắp thậm chí có hai ba con gấu bông. Do không có muỗi nên phòng chị Đông cũng như là các phòng ngủ khác, tất cả đều không cột mùng và qua toàn cảnh một gian lầu như vậy cũng đủ chứng tỏ đây là một gia đình khá giả, có của ăn của để. Chị Đông hiện đang làm nhân viên kế toán tại một trường phổ thông cấp II trong quận nhưng nếu chỉ đánh giá qua nhan sắc thì không ít người cứ mãi lầm tưởng chị là người mẫu. Chúng ta hãy tả sơ qua hình dáng, vóc dáng chị! Mái tóc chị dài óng ả, mềm mại, mượt mà và êm ái như nhung, chẳng khác gì là mây là suối, luôn kẹp gọn lên ôm lấy khuôn mặt trái xoan tuy hơi ovale nhưng làn da thì trắng hồng đến nỗi tuyết cũng phải thua, hoa cũng phải hờn. Với vầng trán cao càng làm tăng thêm vẻ đẹp thần sầu của cặp mắt chị đen láy, long lanh, quyến rũ nét hồ thu, ngời sáng và cong vút hai hàng mi sắc lẻm như dao cau sẵn sàng cứa nát bất kỳ trái tim của một đấng mày râu nào, cho dù đó là Từ Hải hay Thúc Sinh.
Sống mũi dọc dừa nằm giữa cân đối với hai gò má phinh phính, trắng ngần nhô cao hai lưỡng quyền như dãy Trường Sơn trãi dọc biển Đông ; nằm trên chiếc cằm lẹm xinh xắn là đôi môi tuy hơi mỏng và dảnh lên nhưng mọng đỏ, đều đặn một hình trái tim tươi thắm, luôn luôn để lộ hai hàm răng trắng ngà cùng hai lúm đồng tiền ở hai bên khóe miệng. Thân thể chị Đông tuy mảnh khảnh, nhỏ nhắn nhưng không gầy guộc, khẳng khiu mà trái lại rất có da có thịt, nở nang và đầy đặn. Từ hai bờ vai thon thả xuống tận đến hai bàn chân nuột nà của chị là những đường nét tuyệt vời, đầy gợi cảm gợi tình của một pho tượng thần Vệ nữ kiêu sa, đài các. Dĩ nhiên là đối với Lợi, một thằng con nít hỉ mũi chưa sạch thì làm sao mà cảm nhận được hết vẻ đẹp của người chị họ mà cả tháng nay, đêm nào cũng như đêm nào, nó cũng đều được gần gũi, cận kề ; do đó thì làm gì có chuyện động trời động đất nào mà xảy ra giữa hai chị em cho được. Tuy nhiên riết rồi cũng thành thói quen của nó, đó là mùi xà bông Camay cùng mùi da thịt con gái dễ chịu, thoang thoảng từ nơi mái tóc và thân thể chị tối nào cũng lan tỏa vào khứu giác khiến nó có cảm giác là nếu thiếu vắng thì chắc không thể nào ngủ được. Tính tình chị Đông nhu mì, hiền hậu, hòa nhã, vui vẻ nhưng rất nghiêm khắc, một là một và hai là hai nên Lợi rất đỗi yêu mến chị nhưng cũng không bao giờ dám hỗn hào với chị và do Lợi hiền lành, ít nói, không đanh đá cá cầy, ngoan ngoãn, chịu khó nên ngay từ buổi đầu tiên, chị Đông đã tỏ ra có cảm tình đặc biệt với thằng em chú bác nhỏ hơn chị những mười ba tuổi. Từ ngày bị chị hai phạt quỳ, mấy đứa em của chị cũng trở nên đàng hoàng, thân thiện với Lợi, không còn ăn hiếp hay bắt nạt nó nữa nhưng không vì vậy mà nó chơi đùa nhiều với chúng ; khi nào chị Đông có mặt ở nhà thì nó đều quấn quýt lấy chị, ngoài giờ học Pháp văn ra để giúp đỡ chị việc này hết rồi đến việc khác như lau chùi đồ dùng, quét nhà, đọc số liệu cho chị nhập máy vi tính. Nó để ý thấy là ngoài lúc đi chợ, khi đi mua sắm thì chị Đông không khi nào chơi bời lêu lỏng với bạn bè, nào phòng trà, nào karaoke như bao cô gái hà thành cùng trang lứa ; cũng có lúc chị đi uống café, đi picnic cùng bạn bè nhưng lần nào cũng vậy, có trễ lắm thì chỉ ba tiếng đồng hồ là chị đã về đến nhà rồi. Vậy chứng tỏ là chị Đông chưa hề bị tiếng sét ái tình đánh trúng, chị chưa yêu ai và cũng chưa hề biết tình yêu là điều thiêng liêng, cao quý nhất đối với loài người nên thật tình mà nói, không hiểu tại sao chị lại biết đường thuộc lối để dẫn dắt thằng em họ cùng chị chập chững bước vào tình yêu.
Ngủ chung với chị, Lợi được chị chỉ vẻ cho một số thao tác matxa vật lý và khi đã rành rõi thì đêm nào cũng vậy, trước khi ngủ, hai chị em đều làm matxa cho nhau ; lâu ngày, việc này trở thành thói quen của hai chị em và một đêm về sáng nọ, có một việc tuy không phải phản xạ có điều kiện nhưng thật bất ngờ xảy ra giữa hai chị em, đó là một mối tình tuy loạn luân tội lỗi nhưng tuyệt đẹp như ánh sáng vĩnh hằng cõi thiên thai. Ngày nào cũng vậy, sau khi ăn cơm xong, tuy chưa đến giờ ngủ nhưng Lợi vẫn lên lầu ba lúc còn sớm để ra gian trước xem ti vi cùng chị Đông và cũng có khi chị khởi động đầu đĩa chiếu phim cho nó xem ; một trong những phim ở đây mà hai chị em làm khán giả chính là nguyên nhân khiến hai chị em yêu nhau một cách quá đỗi bất ngờ. Gia đình bác Thông có 4 cái tivi gồm lầu chị Đông ở một cái, tầng trệt một cái còn lầu một có đến hai cái cho bọn “tiểu yêu” cho nên không bao giờ có tình trạng người ở lầu này nhưng lại lên xem ké tivi của người khác ; do vậy nên hai vợ chồng bác Thông và đám em chị Đông không hề có bất kỳ người nào biết được câu chuyện tình xảy ra giữa chị Đông và Lợi. Bây giờ, nó nhớ mang máng hình như nhan đề cuốn phim tối hôm đó là Eo biển xanh thì phải? Phim của Mỹ nội dung diễn tả cuộc sống của người anh cùng em gái ruột lúc nhỏ chẳng may bị đắm tàu, cha mẹ chết cả và lạc vào hoang đảo giữa biển khơi sống cho đến khi trưởng thành, hai người đã yêu nhau như vợ chồng. Phim có khá nhiều cảnh ân ái cụp lạc rất hấp dẫn, lôi cuốn. Sau khi xem xong, tuy không hiểu được ý nghĩa của những hình ảnh ái tình trong phim vừa rồi là gì cả nhưng chẳng hiểu sao nó lại cảm thấy mặt và mình mẩy cứ nóng bừng bừng lên như bị sốt. Chị Đông xuống nhà dưới, một lát sau chị trở lên với dĩa thơm xắt miếng trên tay và sở dĩ chị buộc phải có việc làm như vậy là để giúp chị tự giải tỏa bớt cảm giác ngượng ngùng với thằng em họ vì những gì chị đã tường tận thấy trong phim. Dù sao đi nữa, chị tốt nghiệp tú tài và đi làm cũng đã lâu vả lại chị lớn hơn Lợi những mười ba tuổi nên chị thừa biết nội dung bộ phim muốn truyền tải cho khán giả điều gì rồi ; qua đó, chị không thể nào phủ nhận là bản thân chị xa lạ với những hành động ái tình tuy là chưa lần nào chị trãi qua. Hai chị em ngồi nơi ghế salon, thưởng thức từng miếng thơm ngọt lịm và chị Đông cố nói láy qua chuyện khác với Lợi để có thể quên đi cuốn phim đầy khêu gợi, khích động vừa rồi. Chị hỏi :
- Nè Lợi, hồi chiều chị có dạy em chia động từ ở thì tương lai chưa nhỉ?
- Dạ chưa, chị!
- Vậy là chị quên rồi. Thôi, chiều mai em nhớ nhắc chị nghe. Dạo này, không biết sao chị cứ hay quên như thế?
- Bộ chị chín chục tuổi rồi hay sao mà quên? - Lợi nói đùa.
- Ừ, chắc cũng gần gần rồi đó. Để chị kiếm cây gậy chống mới được!
Hai chị em cười đùa với nhau thật vui vẻ và chẳng mấy chốc, cả hai dường như đã quên đi được cuốn phim vừa xem. Ngó đồng hồ treo tường, thấy đã hơn 9 giờ, chị Đông giục Lợi :
- Thôi, mình đi ngủ đi em! Khuya rồi, ba la chết.
- Tối nay có matxa không chị?
- Sao lại không? Quen rồi, không matxa chắc chị ngủ chẳng được đâu.
Như thường lệ, chị Đông vào gian phòng ngủ trước để thay quần áo và tháo tấm drap nệm ra giũ sạch, trãi lại cho ngay ngắn. Khi Lợi vào thì nó thấy chị đã thay bộ đồ áo cánh quần lửng bằng thun trắng chấm bông xanh và nằm ở mé trong tấm nệm, gối đầu lên chiếc gối tai bèo. Nó với tay bật số 1 nơi chiếc quạt máy gắn tường rồi ngã mình nằm xuống mé ngoài tấm nệm, vì còn con nít nên trên người nó chỉ vỏn vẹn áo thun ngắn tay màu xám và quần đùi kaki xanh dương.
- Em nằm úp người xuống chị matxa cho!
Nghe lời chị, Lợi lật người nằm úp bụng xuống nệm, chị Đông ngồi dậy yên lặng kéo lưng áo thằng em lên rồi bắt đầu những thao tác matxa trên lưng nó và từ đây, chị lần hai bàn tay ra vừa đấm vừa bóp khắp cả người nó. Những ngày trước, khi chị matxa nó, nó cảm thấy thật bình thường nhưng đêm nay, thật là lạ vì ngoài những cảm giác ê ẩm ra lại còn có thêm những biểu hiện là lạ mà nó không sao giải thích được. Mặt mày và toàn thân nó càng lúc càng nóng lên nhừ nhừ giống như tâm trạng lúc nãy sau khi xem xong phim khi hai bàn tay chị mãi miết rà tới rà lui trên da thịt nó. Khoảng 15 phút sau, hai chị em đổi phiên nghĩa là chị Đông nằm úp người, vén lưng áo lên cho Lợi đấm bóp ; từ lưng chị, nó từ từ nắn bóp nhẹ nhàng lần xuống hai đùi và cặp giò mềm mại, thon thả của chị. Tự dưng, nó bỗng để ý đến một điều là sao da thịt nơi lưng, nơi chân chị cũng nõn nà, trắng hồng chẳng khác gì da thịt của cô diễn viên Mỹ đóng vai người em gái trong phim khi nãy ; chính vì vậy mà hai bàn tay nó mỗi lúc một chậm dần trên da thịt người chị họ. Lúc này, thực sự là chị Đông đang bị cái tâm trạng xao xuyến, bồi hồi khi nãy nay trở lại xâm chiếm cõi lòng chị cho nên chị nhanh chóng cảm nhận được sự hơi khác lạ của thằng em họ và dần dần, chị cũng nghiệm ra rằng nó cũng có cái tâm trạng rạo rực, rộn ràng chẳng khác gì chị. Khi chị nằm ngửa người để nó matxa lên bụng chị thì bất ngờ, chị nhận thấy ánh mắt thằng em như là cứ dính chặt vào lớp da thịt trắng như trứng gà lột nơi ngực, nơi bụng chị và chị không khỏi xốn xang, phấn khích tận đáy trái tim trinh nguyên cùng cõi lòng ngây thơ, trong trắng của chị. Những đêm trước, tối nào hai chị em cũng đều matxa cho nhau, đôi khi còn gãi ngứa nơi lưng, nơi đùi hay nói cách khác là mơn trớn vuốt ve nhau một cách rất đỗi bình thường nhưng giờ phút này đây, những vuốt ve mơn trớn ấy cùng với những hình ảnh ân ái trong cuốn phim Eo biển xanh lại là động lực thúc đẩy cả hai đi đến bờ vực sâu thăm thẳm của tình yêu loạn luân tội lỗi. “ Chả nhẽ mình lại lên tiếng đề nghị chị cho mình hôn chị ấy giống như trong phim?”- Bỗng nhiên, Lợi nảy sinh trong đầu óc ý tưởng trên và dĩ nhiên, nó không thể nào dám nói với chị như vậy vì nó đâu muốn bị cạo đầu ; như có thần giao cách cảm, chị Đông nhìn qua cử chỉ ngập ngừng, thái độ bối rối thiếu tự nhiên của thằng em họ, dần dần chị cũng đoán ra được là nó muốn gì ở nơi chị rồi. Bây giờ, thực tình mà nói thì chị cũng có suy tính tương tự như nó và chị đang mong muốn nó chủ động làm việc ấy với chị nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì chị biết là nó sẽ không bao giờ dám hành động táo bạo như vậy nếu như chị chưa bật đèn xanh cho phép nó đi thẳng đến phía trước. Nghĩ ngợi giây lát, chị Đông khẽ ngồi dậy, nói nhỏ vào tai Lợi :
- Em muốn hôn chị phải không?
Thấy chị Đông nói trúng tim đen của mình, Lợi tỏ vẻ sợ hãi vô cùng và tưởng chừng như là nó sắp bị chị mắng đến nơi rồi vì nó làm sao biết là chị cũng đang cùng một giuộc như nó. Mặt mày tái mét, nó lắp bắp chối :
- Em…không…có! Em …không …muốn!
- Em đừng sợ! Chị không có la em đâu! – Chị ngồi dậy, vừa nói vừa lần bàn tay nắn bóp cánh tay phải của thằng em họ.
- Em sao vậy? Bị sốt rồi hả? Sao cứ nhừ nhừ vậy?
- Em hôn chị đi! Chị cho phép em đó – Thấy Lợi cứ nín thinh, chị Đông khẽ giục trong hơi thở đã bắt đầu khác lạ.
- Chị ơi! Chị đừng giận em nghe. Xem xong phim vừa rồi, không hiểu sao em cứ muốn hôn chị nhưng em không biết hôn. Hay là chị hôn em trước đi?
- Con trai phải hôn con gái trước chớ! Ai đời lại bắt con gái hôn con trai trước?
- Hôn chổ nào đâu chị? Chị chỉ em đi!
- Chị cũng…đâu có…biết. Em hôn …đại đi! – Giọng chị Đông bối rối, ngượng ngùng.
Ngôi nhà ba lầu của gia đình bác Thông vừa cao lại vừa rộng, mỗi thành viên lại ở cách biệt nhau, vả lại cửa lầu dẫn từ tầng hai lên tầng ba đóng kín nên chắc chắn là không ai có thể nghe được cuộc đối thoại giữa hai chị em chú bác ruột Nguyễn Thị Đông 24 tuổi và Nguyễn Hùng Lợi 11 tuổi, cho dù có cố tình rình mò theo dõi đi chăng nữa. Lúc này, tâm trạng Lợi vừa kích động, rạo rực vì một điều gì đó nó cũng chưa biết vừa hồi hộp, lo sợ và ngập ngừng hồi lâu, với vẻ ngại ngùng, nó cúi xuống kề sát mặt hôn vào mái tóc óng ả, mềm mại, thơm tho của chị Đông trong hơi thở hổn hển. Chị khẽ nhắm nghiền đôi mắt, đôi môi chị sung sướng mỉm cười và khuôn mặt chị bắt đầu đượm lên vẻ mơ màng, đờ đẫn, khác thường. Do đây là lần đầu tiên, kinh nghiệm hoàn toàn không có nên chẳng qua là Lợi chỉ hôn đại hôn đùa vào tóc chị mà thôi ; chưa gì mà nó đã vội hôn lần xuống trán xuống mắt chị. Sở dĩ nó làm được những thao tác trên là vì nó nhớ lại và bắt chước theo bộ phim vừa rồi mà thôi ; nó hôn chị không những không được mạnh dạn cho lắm, trái lại dường như là nó đã trét đầy nước bọt lên khắp mặt mũi chị Đông rồi thì phải? Cô con gái đầu lòng của bác Thông giờ phút này đây cũng đang từ từ hôn lại vào hai gò má thằng em với dáng vẻ sượng sùng, e ấp rồi chị chậm rãi, nhẹ nhàng ngã người nằm xuống nệm, không quên kéo theo người tình nhỏ tuổi úp lên người chị với tất cả nỗi niềm rạo rực, phấn khích trong lòng. Vậy là từ những thao tác matxa, những ve vuốt mơn trớn bình thường hàng đêm, do Lợi dậy thì quá sớm chăng hay do chị Đông trưởng thành sinh lý muộn màng cộng thêm bộ phim cấp III vừa mới xem, hai chị em đều đã đi quá đà thoát khỏi mối quan hệ họ hàng ruột thịt và càng lúc càng dấn sâu vào cuộc tình loạn luân tội lỗi tuy ngập ngừng, chập chững nhưng rất say sưa, nồng nàn mà thằng em hoàn toàn không hề biết đấy chính là loạn luân tội lỗi, trừ con chị ra.
Xung quanh hai chị em là một không gian vắng lặng, tĩnh mịch, yên bình, chỉ có tiếng chặc lưỡi của những chú thạch sùng đang bò tới bò lui trên trần nhà mà thôi chứ không còn thanh âm nào khác ngoài tiếng thở hổn hển của cả hai trong lúc cùng nhau bước vào cõi tình. Qua đó, chúng ta thấy rõ được là tình yêu không hề liên quan ảnh hưởng bởi sự chênh lệch tuổi tác và tuổi trẻ khó lòng mà tránh khỏi dục vọng bùng phát từ những tác động của môi trường xã hội, nhất là phim ảnh ; do vậy nên phần nào cũng phải thông cảm cho hai chị em chứ khoan hãy vội chê trách, lên án, kết tội sớm cho chúng. Lúc đầu, chị Đông và Lợi hôn nhau vẫn còn ngượng ngùng, thiếu tự nhiên nhưng dần dần càng về sau thì những nụ hôn mà hai chị em trao cho nhau càng có vẻ dạn dĩ hơn với nỗi niềm say mê, đắm đuối. Khi chị Đông và Lợi hôn nhau đến mức độ tưởng chừng như mưa như gió rồi thì chắc chắn là do bản năng sẵn có mời gọi mà thôi chứ Lợi hoàn toàn chưa hề hay biết chi cả, nó từ từ lần miệng xuống tìm kiếm đôi môi mọng đỏ, tươi thắm và hơi dảnh lên của chị. Dĩ nhiên, tuy hơi ngượng ngùng nhưng chị lại tỏ ra rất hồ hởi, phấn khích đón nhận lấy đôi môi nó đang chập chững quấn quýt gắn vào môi chị, đầu lưỡi nó ngập ngừng xoắn xuýt lấy đầu lưỡi chị. Do đây là lần đầu tiên trao gửi nụ hôn đầu đời cho nhau của hai chị em nên cả hai chưa hề biết cách tự kiềm chế hơi thở nên chỉ được chút xíu là cả hai phải rời môi nhau ra để lấy lại hơi thở và mỗi lần như vậy, nước bọt từ nơi miệng Lợi lại nhễu xuống rớt trở lại vào miệng chị rồi khi đã thở bình thường, hai chị em lại tiếp tục gắn môi vào nhau một cách nồng nàn, mê mệt. Có thể nói chị Đông và Lợi yêu nhau với bao nhiêu nỗi khờ khạo, dại dột của tuổi trẻ một thời của quá khứ nhưng không kém phần phấn khích tột độ khiến cho giờ đây ngồi nhớ lại, nó không khỏi tránh được cảm giác bồi hồi, xao xuyến và cảm thấy lúc đó, đôi môi chị Đông sao mà ngọt ngào, dịu dàng, thơm tho đến như vậy? Bao nhiêu đường, mật ngọt cũng như là kem dường như hội tụ tất cả vào nơi đôi môi chị thì phải? Tất nhiên, nó càng vụng về lúng túng bao nhiêu thì càng làm cho chị thêm phấn khích, rạo rực bấy nhiêu và bấy giờ dường như là không có bất cứ trở ngại nào có thể chia cách được hai chị em ; bố mẹ cùng năm đứa em chị dù cho có ai chưa ngủ đi nữa cũng không thể nào ngờ được rằng chuyện tình loạn luân tội lỗi của chị Đông và Lợi đang xảy ra nơi gian lầu ba rộng rãi, vắng lặng.
Chị Đông chẳng khác gì rơm lâu ngày để cách xa mồi lửa là thằng em họ, nay bất chợt lửa vừa bén vào rơm rồi chưa gì mà rơm đã ngùn ngụt bốc cháy dữ dội, không sao dập tắt nổi. Nước bọt tứa ra khỏi miệng hai chị em càng lúc càng nhiều khiến cho nhiều lúc bị trơn trợt, Lợi phải hôn tuột xuống cố, xuống ngực chị và cứ thế nó hôn luôn ; ban đầu, nó còn hỏi chị là hôn ở đâu chứ còn giờ này thì nó khỏi phải hỏi han chi cho mệt, cứ nhắm hôn chổ nào trên da thịt chi mà hôn được là cứ hôn đại hôn đùa vào. Không những hoàn cảnh không gian thôi mà thời gian cũng gần như chậm hẳn lại, tạo điều kiện thuận lợi cho hai chị em có được nhiều cơ hội để trao gửi cho nhau tình yêu ngang trái dại khờ. Bất chợt, hai bàn tay Lợi bỗng dưng lần lên và chị Đông giật mình khi nhận ra là nó đang mày mò tìm cách tháo cởi hai hột nút áo nơi cổ, nơi ngực chị. Chị lấy làm thắc mắc là không hiểu vì sao nó lại biết và lại nghĩ ra được điều này để thực hiện với chị cơ chứ trong khi nó chỉ là một thằng bé mới có 11 tuổi? À, chị biết rồi! Chắc chắn là nó bắt chước theo đúng như bộ phim Eo biển xanh mà hai chị em vừa mới xem mà thôi, ngoài ra không thể nào khác hơn được. Mặc dù ngay từ đầu, chị Đông vốn dĩ đã chấp nhận cuộc tình ngang trái, đã đồng ý hôn hít từ nãy đến giờ với thằng em họ chú bác ruột của chị nhưng vì chưa chuẩn bị được tâm lý khi phải phơi bày da thịt mình trước mắt một thằng con trai nên chị chưa thể nào không bật đèn đỏ cho thằng em dừng tay ngay lại, không thể nào tiếp tục đi đến những phương trời vô vọng nữa. Tuy thế, chị Đông lại có cảm giác sợ Lợi buồn nên chị ngồi dậy nói :
- Em đi tắt giùm chị đèn neon và mở đèn ngủ đi. Sáng quá, chị thấy kỳ lắm!
Trong lúc Lợi đứng dậy làm theo lời chị thì chị vẫn ngồi xoay lưng ra phía cửa, lần nhanh hai bàn tay lên cởi hết những hột nút ốc của chiếc áo thun đồ bộ chị đang mặc ra ; sau đó, chị nhẹ lột hai vai áo xuống rồi cánh tay phải chị gần như quặt ra sau tuột ống tay áo trái ra khỏi cánh tay trái và tiếp theo làm ngược lại, cánh tay trái cởi ống tay áo phải ra khỏi cánh tay phải. Khi ấy, Lợi cũng đã làm xong việc chị nhờ và dưới ánh sáng bóng đèn trái ớt đo đỏ mờ mờ, nó nhìn thấy rất rõ chị đang làm gì ; nó còn nhận ra hai cánh tay chị lần ngược ra sau lưng để tháo hai cái móc sắt nhỏ cài hai sợi dây nối hai đầu chiếc nịt vú bằng thun voan trắng mới tinh. Chỉ trong chốc lát thì chị Đông đã trần như nhộng, phơi bày tấm lưng trắng nõn nuột nà trước mắt nó và chị vừa lần hai cánh tay lên che bớt hai gò ngực đầy đặn vừa nằm trở xuống nệm, kéo một phần cái mền đắp hờ lên cho giảm bớt cảm giác trống trãi. Lợi có cảm giác lúc này như máu trong người đang sôi lên sùng sục, nó run rẫy như người lên cơn sốt rét và thực sự nó hoàn toàn không hiểu vì sao nó lại bị như vậy? Với tâm trạng háo hức và hồ hởi, nó bước đến nằm xuống đồng thời vòng tay ôm lấy tấm thân mềm mại, trắng như bông gòn, đầy hấp dẫn nữ tính mời gọi. Phải nói là từ trước đến giờ, chưa lần nào nó được chiêm ngưỡng, thậm chí là tình cờ ngó thấy một thân thể con gái nào cả chứ đừng nói chi là được ôm được ấp ; nó lấm lét, sợ sệt lần tay lên và ban đầu, nó chỉ dám nhẹ đặt bàn tay trái lên bầu vú phải chị Đông, tưởng chừng như chị sắp sửa nổi cơn lên thì nó chỉ có nước chết mà thôi.
Thấy chị Đông không những không có phản ứng gì cả mà trái lại còn hơi quằn người lại, tỏ vẻ phấn khích, nó mới cảm thấy an tâm và bàn tay nó mới từ từ mạnh dạn nhè nhẹ nắn bóp bầu vú chị ; mới đầu tuy còn chập chững, lúng túng nhưng càng về sau càng khéo léo và thành thạo hơn. Hai chị em cùng run rẫy, hổn hển trong hơi thở gấp gáp khi bất chợt Lợi cúi mặt xuống và vụng về hé miệng ngậm nút lấy đầu núm vú phải của chị ; tuy chẳng có gì cả nhưng đầu vú chị sao mà mềm mại, nhiều gợi cảm đến đỗi dường như là có muôn tỷ dòng điện cứ mãi miết rần rật chạy tới chạy lui trong cơ thể nó. Từ dưới xương cùng dọc theo hai bên sống lưng chạy lên trung ương thần kinh rồi từ đây lan tỏa ra khắp châu thân và tứ chi, những dòng điện đó càng lúc càng tỏa ra sức nóng vô hồn thiêu đốt cõi lòng thơ trẻ của nó. Trong khi miệng say sưa nút vú phải của chị thì bàn tay phải nó sao mà cảm thấy thật thừa thải, tình cờ lần lên đụng phải bầu vú trái chị Đông và thế là có việc làm ; bàn tay ấy cứ vậy mà mày mò, nắn bóp, sờ soạng bầu vú còn lại của chị. Hai bàn tay chị hết vày vò tấm drap trắng trãi nệm lại mò mẫm khắp chổ nơi lưng áo thằng em rồi liên tục miết tới miết lui đầu tóc nó và nhân lúc Lợi vừa rời miệng khỏi đầu núm vú phải chị thì hai bàn tay chị Đông lập tức nắm lấy hai bên lai dưới chiếc áo thun xám ngắn tay của thằng em cuộn lên trên, vòng qua cổ với đầu sau cùng cởi tuột ra khỏi hai cánh tay nó. Vậy là lúc này, giống như chị Đông thì Lợi cũng đã trần như nhộng và trên người nó chỉ vỏn vẹn còn mỗi cái quần đùi màu xanh dương.
Nó tiếp tục cúi xuống mày mò tìm kiếm rồi hé miệng ngậm nút lấy đầu núm vú trái của chị Đông, còn bầu vú phải mà nó đã nút chán liếm chê rồi thì nó lần bàn tay trái lên mò mẫm, nắn bóp. Bấy giờ, hai chị em không còn nhớ đến bất cứ điều gì trên thế gian này nữa ; tất cả đều quên hết, quên hết, quên cả không gian và thời gian, quên gia đình người thân, kể cả mối quan hệ chị em chú bác ruột giữa hai đứa và chỉ có mỗi một thứ mà hai chị em vẫn còn nhớ được, biết được đó là chốn thiên đành tình ái cả hai đang dẫn dắt nhau chập chững bước vào. Đúng là nhờ có bản năng nên tình yêu của con người là môn học không cần phải học mà ai cũng đều hay đều biết ; chị Đông và Lợi hai chị em cũng vậy, chị tuy chưa va chạm thực tế nhưng cũng hơi biết một số kiến thức lý thuyết vì dù sao chị cũng đã tốt nghiệp Tú tài, còn Lợi thì hoàn toàn mù tịt bởi lý thuyết rỗng mà thực tế là một con số không. Thế mà hai chị em vẫn biết cách khơi gợi cảm giác tình dục cho nhau tuy là còn chưa được nhanh nhẹn cho lắm nhưng cũng đủ để tự kích thích bản thân và lôi cuốn được người tình của mình cùng với mình càng lúc càng chơi vơi vào chốn bồng lai tiên cảnh tình yêu. Lúc này, Lợi đã dần dần lần miệng hôn liếm khắp phần trên thân thể chị Đông tức là ngoài hai gò ngực chị là khỏi phải nói rồi, nó còn hôn lên vai chị rồi xuống cả bụng và hai vòng eo thon thả, mềm mại của chị. Trong đêm tình này, chị Đông hơi có một chút thắc mắc là tại sao có rất nhiều đàn ông con trai theo đuổi chị, chị không hề tơ tưởng vướng bận đến họ mà chị lại chấp nhận yêu đương, ân ái và trao gửi luôn cả thân thể mình cho một thằng con nít nhỏ hơn chị những 13 tuổi. Những nụ hôn khờ dại của thằng em tuy chẳng giống ai nhưng lại rất gợi tình gợi cảm một cách đặc biệt, chẳng khác gì một liều thuốc phiện quá đỗi mạnh mẽ dễ dàng lôi tuột chị sa vào vực thẳm ái tình say sưa và đắm đuối mà chẳng hề có lối thoát.
Lần đầu tiên, chị Đông và Lợi hai chị em như hai con thiêu thân không hề biết mệt mỏi, lao vào chốn tận cùng hoan lạc của cuộc tình cấm ngang trái loạn luân trong một đêm về sáng và không biết sau này có còn lần thứ hai nữa hay không vì lần này cả hai mặc dù đang lần chần nhưng có vẻ chắc chắn là sẽ cùng nhau đi đến giai đoạn tận cùng quan trọng nhất của mối tình vụng trộm. Lúc này, Lợi đã thưởng thức trọn vẹn tất cả mọi chốn, mọi chổ nơi phần trên tấm thân ngọc ngà của chị Đông và thật tình mà nói là nó cảm thấy rất lạ lùng, rất khó chịu không sao hiểu được tường tận lý do dẫn đến như vậy. Từ nãy đến giờ, nó nhận ra rằng bỗng dưng con cu nó dựng đứng lên, làm nhô cao mặt trước đũng chiếc quần đùi nó đang mặc ; nó thẫn thờ ngồi dậy, yên lặng tự hỏi không biết vì sao mà nó lại bị tình trạng như thế? Chị Đông cũng đã cảm nhận được nỗi bàng hoàng của thằng em vì khi nó nhỏm người lên thì tình cờ chị trông thấy nó đang “chào cờ”, chị ngồi dậy đặt tay lên vai nó và khẽ nói tuy là mặt chị cứ đỏ bừng lên với một màu gấc chín.
- Không sao, không có gì đâu, em đừng sợ!
- Chị ơi! Sao nó…..kỳ vậy chị? Em bị…..bệnh gì vậy chị?
- Em cởi quần ra đi rồi một lát tự nó sẽ hết thôi!
Nghe lời chị, tuy thấy hơi chột dạ trong lòng nhưng Lợi cũng lần hai bàn tay nắm lấy hai bên lưng chiếc quần đùi nó mặc, từ từ tuột lần hai ống quần xuống khỏi đùi, đầu gối, hai giò và cuối cùng là hai bàn chân nó. Khi thân thể nó hoàn toàn trần truồng, con cu nó lại càng dài hơn, to hơn và cứng hơn so với lúc bình thường chỉ là một trái ớt khô ; dĩ nhiên, nó hoàn toàn không thể nào biết được là bản năng tự nhiên bên trong con người nó, một thằng Lợi khác đang đòi hỏi làm nhiệm vụ truyền giống truyền tinh. Chị Đông lúc ấy cũng đang dần dần nhẹ nhàng cởi tuột chiếc quần thun lửng chị mặc, do hai chị em ngồi đối diện với nhau nên nó thấy rõ mồn một là bên trong người chị vẫn còn mặc chiếc quần lót trắng bằng thun voan mới tinh. Khi cởi xong chiếc quần lửng, chị lại lần hai bàn tay tiếp tục cởi nốt chiếc quần lót của chị và dù muốn dù không thì ngay lập tức, nó nom rõ chổ kín chị mà điểm nổi bật lên đó là một lớp lông đen mịn phủ xõa phía trên cũng như xung quanh âm hộ chị. Từ trước đến giờ, dù cho có cố tình đi nữa thì nó cũng vẫn chưa bao giờ trông thấy thân thể của một người con gái nào cả, chứ đừng nói chi là bộ phận quan trọng kín đáo của họ như là đêm nay, nó được chiêm ngưỡng một cách trọn vẹn từ trên xuống dưới tấm thân tuyệt mỹ, diễm kiều của chị Đông. Chị lần hai cánh tay lên ôm vòng qua tấm lưng trần thằng em, nhẹ ngã người nằm xuống nệm và kéo theo nó sấp úp lên người chị và trong cơn phấn khích dữ dội, hai đôi môi hai chị em lại mày mò tìm kiếm quấn quýt lấy nhau. Trong lúc cùng chị nút môi nút lưỡi nhau, không hiểu sao bàn tay phải Lợi lại biết háo hức lần xuống sờ soạng, ve vuốt cặp đùi chị nõn nà trắng như bông tuyết thật mịn màng, gợi cảm và từ nơi đùi chị, có lẽ là do ma đưa lối quỷ dẫn đường nên bàn tay nó đã nhẹ lần vào giữa chút xíu là chạm phải chổ kín chị Đông. Nó cảm nhận được là lúc đó chị run rẫy, quằn quại chứng tỏ rằng chị thực sự sung sướng, khoan khoái như trên cõi đời này không còn gì có thể so sánh ngang bằng và nó thắc mắc là âm hộ chị tiết ra một chất nước gì đó làm ướt bàn tay nó, nó cảm thấy bàn tay rin rít khó chịu vô cùng. Với trình độ của một thằng con nít vừa mới học xong Tiểu học thì làm sao nó có thể biết được đó chính là chất dịch sinh lý phụ nữ mà bất kỳ người đàn bà con gái nào cũng đều phải tiết ra khi bị kích thích dục tình quá độ.
Đến lúc này, Lợi cứ mãi miết loay hoay vì không biết là mình sẽ làm gì cả ; vậy là chắc chắn thằng nhóc này không thuộc tuồng theo bộ phim Eo biển xanh rồi! Thầm nghĩ như thế rồi chị Đông yên lặng suy tư vài giây, sau đó chị quyết định nhắc tuồng nó ; vừa nghĩ ngợi, chị vừa dùng bàn tay trái níu vai phải nó kéo nó trườn lên người chị rồi lần bàn tay phải xuống khẽ nắm lấy con cu nó chạm sát vào giữa âm đạo chị. Bấy giờ, nó mới chợt nhớ trong phim vừa rồi có cảnh thằng anh trần truồng nằm lên người con em và bản năng trong tận cõi lòng nó đã mạnh mẽ trỗi dậy khi mà con cu nó càng lúc càng dài ra, càng cứng lên, càng to hơn, giựt giựt liên hồi. Chị Đông rất vui mừng, hơi dạng rộng hai chân ra hai bên để đón nhận thằng em họ chú bác ruột của chị đang từ từ đưa đầu khấc con cu nó vào lổ âm đạo chị ; cùng một lúc, cả hai chị em đều cảm thấy từ dưới thân đưa dần lên một nỗi đau đớn vô cùng dữ dội pha lẫn với sung sướng cực độ khiến cho chị Đông và Lợi bật lên tiếng thở nấc xen tiếng rên rĩ vẳng lên trong đêm trường tĩnh mịch nơi gian lầu vắng lặng. Hai cánh tay chị càng lúc càng xiết chặt lấy vòng lưng gầy guộc, nhỏ con của thằng em trong lúc nó bắt đầu nhấp nhỏm hai mông lên xuống, đưa đẩy con cu nó liên tiếp thụt ra lại thọt vào sâu bên trong âm đạo chị. Hai hòn dái nó xệ dài xuống vì trạng thái tâm lý nó không được bình tĩnh nhưng ngay từ lúc đầu cũng đã có được một vị trí thích hợp trên người chị đó là gác hai bên cửa mình chị một cách đàng hoàng, nghiêm chỉnh. Tuy cương ngỗng lên nhưng dù gì đi nữa thì con cu nó cũng còn ở mức độ kích thước khiêm tốn nên dường như là lọt thỏm vào bên trong âm đạo chị, giống y như là một đứa bé bị rơi tỏm vào một vực sâu thăm thẳm. Lúc này, Lợi hoàn toàn không hề biết là đầu khấc con cu nó mới vừa ngang tàng đâm thủng rách màng trinh chị Đông, cái tiết hạnh quý báu nhất đáng giá nghìn vàng của chị, nơi mà đáng lẽ ra chị phải để dành sau này trao tặng cho người chồng tương lai. Từ âm đạo chị bắt đầu tiết những giọt máu trinh nguyên hồng hồng lẫn trong dịch nhơn nhớt ra ngoài, từ từ thấm xuống tạo thành một vệt không hình thù chi cả trên tấm drap trắng trãi nệm. Vì đây là lần đầu tiên khai hỏa giao hợp với một người con gái, chưa biết bất kỳ kinh nghiệm nào cả nên thời gian giao hợp của hai chị em quá ngắn ngủi cho dù Lợi rất cố gắng hết sức đưa đẩy con cu nó càng lúc càng len lỏi vào sâu tận bên trong âm đạo chị.
Chỉ vỏn vẹn gần 3 phút đồng hồ sau thôi nhưng cũng đã quá đầy đủ đối với cả chị Đông và Lợi vì hai đứa cảm thấy tâm trạng mình thật là thỏa mãn, sung sướng vô cùng ; lầu đầu xuất tinh, Lợi cứ tưởng chường như là đầu khấc con cu nó vừa giựt giựt liên hồi vừa “tiểu” luôn vào bên trong âm đạo người chị họ chú bác ruột của nó. Thật vậy, khi nó đã không còn chút sức lực nào để có thể thụt ra thọt vào chổ kín của chị nữa, nó thấy có một chất nước tuôn tràn từ trong chốn đào nguyên của chị ra ; chất nước đó vừa nhơn nhớt vừa rin rít dính cả lên bụng, lên đùi nó cũng như chị Đông. Dĩ nhiên, nó không sao biết được là trong chất nước đó có đến vô số con tinh trùng đang vẫy vùng ngang dọc và chỉ cần một con trong số đó nếu gặp gỡ được với trứng rụng của chị thì sẽ kết hợp tạo thành ngay một bào thai oan nghiệt. Sau khi rút con cu ra khỏi âm đạo chị, nó mệt mỏi cùng chị ngồi dậy mặc quần áo vào và lúc này, cả hai chị em đều cảm thấy khát khô cổ họng vì cơ thể mình đã trút quá nhiều sinh lực vào cuộc tình đầu tiên tuyệt đẹp. Chị Đông mỉm cười, nhìn Lợi khẽ hỏi :
- Em mệt không ?
- Dạ mệt! Lại còn khô cả cổ nữa. Em đi uống nước đây. Chị uống không, em rót cho.
Chị Đông lẳng lặng gật đầu, khẽ tát yêu vào má nó trước khi nó đứng dậy đi ra gian trước lầu. Một lát sau, nó trở vào với ly nước lấy từ nơi tủ lạnh đưa tận tay chị Đông ; uống xong, chị đặt ly lên mặt bàn trang điểm rồi vòng tay ôm vòng qua cổ thằng em, kéo nó xuống và hai chị em lại vui vẻ cùng nhau chìm vào giấc ngủ say sưa, mê mệt….Qua sáng hôm sau, bỗng dưng gia đình bác Thông nhận được tin bà ngoại chị Đông qua đời nên chị phải cùng mẹ tức tốc ra Huế ngay để dự đám tang ; còn Lợi thì được bố đón về Bà Rịa. Kể từ ngày đó mãi cho đến bây giờ đã là sáu năm, khoảng thời gian đủ làm phai mờ tất cả, tình cờ nay gặp lại chị, nó không khỏi nhủ thầm là ước gì nó được gặp lại chị lần thứ hai.
Hết
Kết thúc lúc 15 giờ 47 phút ngày 16/07/2010
CON ĐƯỜNG HOA
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story1.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story1.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story2.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story2.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story3.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story3.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story4.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story4.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story5.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story5.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_quangcaotruyen1.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../TNLVN/quangcaotruyen1.html)