-
Ba chửa bệnh con gái
(tiếp theo: Ba làm gì con)
- Ủa là trái tràm sao? Tui đâu có biết !
- Ba thoa dầu nóng cho con thấy bớt đau dó mẹ
Anh Tư lính quýnh ngượng ngịu không biết nói sao nghĩ bụng, cái con khùng biết hổI nảy dặng nó câm caí mồng. Cũng may chi Tư lu bu ba caí đồ mớI mua không để ý con gái nói caì gì. Tính chị hờI hợt bởI thế nên anh Tư qua mặt cũng phaỉ.
Chị vui vẽ mang ra ba cái thứ vừa mua sắm gần đứt nữa tháng lương anh Tư.
- Trinh à mẹ mua cho con cái nầy
- Cái gì hả mẹ
- Cái áo vú, con có ngực rồI phạI bận cái nầy vào nghe con, lạI đây mẹ thử coi vừa không nào, cỏI áo ra đi
Anh Tư làm bộ lỉnh ra ngoài hút thuốc nhưng lo lắm, chỉ sợ con Trinh lạI dạI mồm thì lôi thôi. Chợt chị tư réo:
- Ba mầy vô coi con gai nầy, làm sui tớI nơi rốI đây nha hahah
- Mẹ nầy ki quá đi
Anh Tư nữa muốn bước vô nữa cứ làm bộ không nghe. Thực ra anh đâu cần coi nữa làm gì. Anh đã bóp nảy giờ còn coi gì nưã. Con Trinh bước ra
- Ba coi có được không nà?
Anh Tư đành phảI quay vô cửa. hai me con đang đứng đó con Trinh ăn mặt chỉnh tề chứ không phảI chỉ có nịt vú như anh tưởng. Nhưng bộ đồ ngủ mớI mua cọng thêm có áo vú đàng hoàn nó trông như một cô gái. Anh nhủ thầm từ nay mình phảI cẩn thận mớI được.
Kể từ hông ấy anh hay để ý rình con Trinh thay đồ và cuốI cùng anh đã nhân lúc cả nhà đi vắng mớI đục cái lổ nầy để ngày ngày rình con Trinh tắm.
Theo dỏI mấy năm nay anh tư thấy con Trinh lớn như thổI. Hai vú nó càn ngày càn to thêm, chân dài ra va da dẽ cứ trắng như hột gà bóc.
Con Trinh đã cơỉ áo ra. Nó ưởng hai vú về phía cái lổ, kéo áo ra khỏI đầu. Anh Tư nín thở hưởng thụ giây phút nầy hoài mà không chán bao giờ. Con cu anh cứng đơ chỉa thẳng ra như muốn đâm thủng cái vách váng xuyên qua nhà tắm. Trinh tuột cái quần ra rồI đến silip cũng rơi xuống sàn. Anh Tư như muốn banh cái lổ đinh cho lớn ra thêm để nhìn cho hết cái lồn trưu trứu trước mắt. Anh chịu hết nổI rồI chỉ còn diệp nầy không làm để chi Tư đi sanh về thì không biết đến đờI naò mớI có cơ hội. Anh Tư đứng vừa coi vứa vọc con cu cương cúng cho đế khi con Trinh tắm xong lau mình thí anh lẻn ngay ra sân châm lữa hút thuốc như không có chuyện gi.
- Chừng nào đi vô thăm mẹ hả ba
- Ơ thì nấu cơm ăn xong cha con mình mang cơm cho me luôn
- Vậy để con đi nấu cơm nha
- Ừa con đi nấu cơm đi rồI ba vô phụ làm đồ ăn
Trinh đi vô bếp vừa đi vừa hát nho nhỏ hôm nay nó thấy nó quan trọng vì không có mẹ ở nhà ba nó hỏI nó điều nầy điều nọ, nó thấy nó lớn ra. Lát nưả nó đi thăm mẹ và em trai nó trong bịnh viện sao không vui được.
Anh Tư thì trầm ngâm vừa vui vừa lo. Anh cứ suy đi tính lạI về cái kế hoạch tốI nay. Điều anh lo nghĩ là làm sao để con Trinh đồng tình và nhất là không nói vớI ai chuyện sẽ xảy ra tốI nay. Anh mỉm một nụ cườI khó hiểu vất mẩu thuốc lá rồI đi vào bếp…
Sau khi ở bệnb viện về đế nhà anh Tư ra điều mệt moỉ đi tắm xong vô giường nằm. Con Trinh dọn dẹp đâu đó cũng đi tắm. Nghe tiếng nước chảy anh Tư nhổm dậy nhưng nghĩ sao lạI nằm xuống thở dài.
Trinh tắm xong đi vộI vô chổ ba nó nằm lo lắng:
- Ba sao vậy ?
- Ba chi mệt và bị nhứt đầu
- Ba có muốn con bắt gió cho ba không?
Anh Tư làm bộ miển cưởng gật đầu. Con Trinh nhanh nhẩu đi dẹp khăn rồI trổ laị ngồI lên giường một cách tự nhiện. Anh Tư nằm ngửa trên bụng đắp cái mền. Con Trinh bận bộ đồ lụa mõng ngồI ở mép giường bỏ hai chân thòng xuống đất. Nó chồm lên nắn bỏp tráng anh Tư không nói gì. Mùi xà phòng từ ngườI từ tóc nó tóat ra ngây nhấy, cọng them mùi da thịt con gái ngồ ngộ làm con cặc đang ngủ yên bổng nhiên bật dậy dướI lớp mền dày. Anh Tư làm bộ nhắm mắt nhưng vẩn thấy hai gò hồng nhấp nhô dướI làn vảI mỏng không bận áo ngực.
Anh Tư trông còn trể hơn chị tư nhiều. Anh cao lớn nhưng khuông mặt thanh tú trẻ trung, anh hay cườI và bạn gái con Trinh đứa nào cũng thích anh. TụI nó nói ba con Trinh đệp trai nên sinh ra con Trinh mớI đẹp như vậy. Trinh lấy làm hảnh diện lắm.
Anh Tư làm bộ thiu thiu, ngáy giả bộ nho nhỏ, con Trinh nhè nhẹ đứng lên lẻn ra ngoài. Nó lục đục gì đó một lát rồI cũng tắt đèn. Tiếng dép nó đi về hướng phòng của nó…
Anh Tư suy nghỉ miên mang một lúc ý nầy lộn xộn vớI ý khác ….
Anh chợt giật mình tỉnh giất , thì ra anh đã thiếp vào giấc ngủ lúc nào không hay. Anh nhin đồng hồ mớI 10:30 anh mừng thầm trong bụng khi mọI tiếng động không còn nữa. Cũng may anh thức đúng lúc. Anh bứơc xuống giường đi chân không nhè nhẹ về hướng phòng bé Trinh.
Cửa phòng đóng kín, anh áp tai vào cưả chẳn nghe thấy gì. Anh vặn tay nắm đẩy cửa lẻn vào rồI khép lạI ngay. Đứng một lạt cho quen vớI ánh sáng trăng len qua rèm cửa sổ, anh thấy Trinh đang nằm ngữa hai tay để lên ngực. Cái mền mỏng che một phần thân thể trong bộ áo lụa trắng hồng pha vớI anh trăng vằng vặt như một tiên nga.
Anh Tư nhón gót lạI sát bên giường con gái. Trinh thở điều đặng trong giấc ngủ yên bình. Anh Tư nắm chéo mền dở lên và nhè nhẹ kéo qua một bên hiện nguyên than thể Trinh dướI anh trăng mờ mờ. Anh ngồI xuống bên nhẹ nhàng không một tiếng động . mép giường lún xuống do sức nặng của anh làm đùi Trinh dạng ra. Anh Tư khô cổ phaỉ nuốt nước miếng liền liền, phần Trinh vẩn thở điều trong giấc điệp.
Anh Tư nhẹ nhàng đở hai tay Trinh để xuống giưòng, tiếp đến cho tay lên ngực Trinh. Cảm giác thích thú chạy dài toàn thân . Anh đê mê lướt nhẹ hết đồI bên đây xong qua đồI bên tê . Hai cái vú ngày nào bằng hai quả chanh mà anh làm bộ thoa dầu nóng cho em nay nở nang bằng hai quả bưởI ngon lành. Vẩn đứng, vẩn săn cón thiệt múp.
Anh lần mở từng hột nút vẹt hai vạt áo con gái ra hai bầu vú vun tròn đang phơi ra trước mắt, anh nhè nhẹ tiếp tục thoa nắn triều mến:
Con ơi con ngủ cho say
Để ba sờ vú xong quay sờ lồn
Lồn con trắng trẻo phơi cồn
Vú con cao ngất đưa hồn lên mây
Cặc ơi ta bảo cặc nầy
Lồn Trinh bú trước sau bầy cuộc vui
Anh Tư đã xoa đã nắn đã đờI phân nửa thân hình đứa con gái yêu mà nó hảy còn say giấc. Bây giờ đền phần còn lạI không biết có trót lọt hay không. Anh đã chuẩn bị mọI trưòng hợp đốI phó nhưng anh vẩn mong con bé đồng tình thì mớI thiệt đã điếu.
Anh để tay lên lồn con, một cảm giác khác hẳn chạy khắp châu thân . con cặc dựt dựt lien hồI như muốn phóng tinh. Đâu có dể như vậy chứ. Anh gần bốn mươi rồI, trảI qua không biêt bao nhieu trận mạt đâu dể thua sớm như vậy. Chẳn qua vì dây la lồn lạ lồn Trinh anh biết chắc 100% còn trinh. Từ nhỏ đến nay con Trinh co biết gì ngoài chuyện học. Đi về không trể một bửa. Bọn con trai trong trường nó có coi đứa nào ra gi đâu.
Nghĩ đến lát nửa đây anh sẽ là chủ tấm thân ngà ngoc nầy anh Tư không còn biêt gi trên đờI nầy nửa. Kể ra ông trờI cũng có mắt- mẹ thiếu nợ thì có con trả thay. Anh quyết sẽ làm sao để con Trinh nhớ ngày hôm nay suôt đờI. Có như vậy anh mớI yên tâm là nó kín miệng.
Tay anh đi hoan trên cái mu lồn đầy đặng mà anh chư từng gặp ai có của quí đẹp dường nầy. Anh dây dây hai ngón tay xuống kẻ lồn chợt Trinh thở ra và dang hai dùi ra một tí. Anh hêt hồn rụt tay laị nhưng sau đó em lạI thở đều trở lại..
Anh Tư trường xuống đuôi giường, nằm dài giửa hai chân Trinh va trường lên cho đến khi mũi anh nằm ngay trên lồn con bé. Anh gục mặt vô đấy. Ôi! Thiên đường ở đây chứ còn ở đâu nữa. Anh hôn lồn con, anh hưỉ lồn con, anh liếm lồn con. Những sợI lông lồn còn tơ Trinh đã cạo trong nhà tắm trước mắt anh cách nay mấy ngày nay đã mọc dướI lớp quần mỏng đâm vô mặt vô mủI anh .
Anh nhận ra dưói đáy quần Trinh ương ướt. Thì ra con bé thức nảy giờ. Anh đánh bạo lấy cái kéo nhỏ đút sẳn dướI giường ra thực hiện giai đoạn 3. Anh đưa mủI kéo từ dướI lai quần. Tiếng vảI cắt nghe khô rợn. Chiếc quần xoa mớI, rơi từng vạt ra hai bên giường, bày đầy đủ tấm thân trinh trắng đứa con yêu trước mắt. Không còn mảnh vảI che thân lồn con Trinh trông ngon lành . Hai mép lồn nhô cao sưng hum húp. xuôi theo cái mu lồn lồ lộ. Anh Tư không còn e dè nữa cuốI xuông ngộm ngay cái mồng đốc trưu trứu vào miệng. Trinh chợt nất lên một tiếng rồI banh hai đùi ra thêm. Lồn em nhèm nhẹp muì hăn hăn anh Tư nuốt ực.
Anh nhào lên ôm ghì lấy Trinh hôn vào tai vào miệng như điên dạI. Chợt Trinh bung dậy la lớn:
- aaaai dó? Ba oi! Ai đây ai ở trong phòng con ba oi! Ôi sao quần áo con đâu cả rồI
Anh Tư hết hồn, chêt mẹ điến hồn anh lăng vộI xuống giường nằm im dướI đât nin thở
Be Trinh chồm lai caí công tất đền trên đầu giường, Anh Tư phóng lên chụp lậy tay nó Trinh la bài hải một cách khiếp sợ
- Suỵt ba đây mà im đi con
- Ôi ba ơi con sơ quá ! có ai trong phòng con đó ba
- Có ba đây đùng sợ nữa
Anh ôm con vào lòng ngổn ngang trăm mối. Hai gò ngực con bé đang ép sát vào anh tim đập thình thịch hơi thở bấn loạn. Cơn sơ hảI vơi đi chợt Trinh xô anh Tư ra nghi ngờ
- Sao ba không mặt quần áo gì hết trơn vậy ?
Anh quên mất hồi nảy đã tuột hết trơn quần áo ra rồi
- Ơ ơ ba thương con Trinh ơi!
- TrờI đất ! thôi chết con rồI. BA LÀM GÌ CON ?
- Từ từ ba nói con nghe
- Không không ba đi ra ngay đi hu hu ! trờI oí! mẹ ơi!
Anh Tư chỉ còn giảI pháp cuốI cùng, anh cho tay xuống giường mò tìm ống kim chích mà một ngườI bạn đã cho anh (anh bịa xin dể gây me thiến con chó ). Trinh như đoán dược điều gì chợt lên tiếng
- Ba đã…?
- Không ba chưa…
- TạI sao ba lạI làm như vậy? con là con ruột của ba mà
- Con ơi cũng tạI mẹ con cả ba khổ lắm Trinh ơi!
Anh cố gắng làm bộ như đang khóc thút thit. Không biết do đâu anh lạI khóc đươc . Lổ mũi anh nghẹt mắt anh đổ lệ thật sư. Trinh nằm im một hồI như cảm động đưa tay rờ vô mặt ba. Con bé hốt hoản
- Chuyện gi? Ba oi tai sao lai là tạI mẹ
- Ba thương con ba không muốn con giống mẹ con nên ba cố ý thử xem.. quả nhiên con cũng bịnh như mẹ con. Bao nhieu năm nay ba nào có hạnh phúc vớI mẹ con đâu
- Con bịnh? bịnh gi?
- Lạnh cảm ! me con không có cảm giảc khi gần ba, ba đa làm đủ cách nhưng mẹ con vẩn không khá hơn. Ba âm thầm tìm cách trị cho mẹ và không noí ra sợ mẹ con buồn. Nay nhân không có mẹ con ỏ nhà ba qua đây thử xem con có giống mẹ không may ra con kiệp. Con còn trẻ ba có thể giúp trị cho con để lớn lên có hạnh phúc con ạ
- Ba có gạt con không? thiệt vậy sao?
- Ba thề có trờI nếu ba có lòng dạ nào, vớI kinh nghiện của ba con làm sao chống nổI ba. Con tin hay không tuy ý con Ba chi xin một điều nếu con còn thương ba mẹ thì đừng nói chuyện nầy ra cho bất cứ ai, nhất là mẹ con. Bả không hiểu bã sẽ tự tử và ba se bỏ đi biệt thi gia đình nầy tan nát la tạI con đó. Tuỳ ý con , con hảy thương lấy gia đình nầy!
Trinh nằm im rồI thút thít khóc
- Sao con khổ vầy trờI!
- Chuyện nầy ba dấu mườI mấy năm nay giờ thì con biết rồI đó. Gia đình nầy còn hay mất trong tay con
- Nhưng con làm được gi bây giờ hu hu
Anh tư mở cờ trong bụng, anh không ngờ con bé ngây thơ va dể tin như vậy. Anh bò lên giường ôm lấy Trinh ra điều đau khổ. Lần nầy nước trên mắt anh là nước miếng nhưng con Trinh tin ba nó đang đau khổ. Nó cũng ôm lấy anh Tư thỏ thẻ
- Thôi ba đừng buồn con hứa không nói vớI ai đâu giơ thì ba muốn con lam gì đây?
- Việc cần gấp là ba muốn thử xem con có bị bịnh như mẹ con hay không?
- Thử làm sao ba?
- Ba sẽ làm chuyện đó gỉa bộ vơí con thử xem con cảm giác thế naò con có bắng lòng con chỉ việc nói cho ba biết con có thích không vậy thôi
- Nhưng lở có bầu ..
- Làm gì có chuyện đó ! chỉ giả bộ thôi mà. Con là con của ba mờ
- Có đau không hả ba?
Nảy giờ lợI dụng Tring đang ôm anh Tư tranh thủ vừa hôn con vừa vuốt ve con gái. Bang đầu doc theo sóng lưng , dài dài xuống bờ mông. Anh Tư thoa bóp thật điệu nghệ. Có bao nhieu khả năng anh dùng tất. Hoi thở con Trinh nghe dồn dập dần. Con cặc anh Tư bắt đầu cứng lên
- làm gì đâu mà đau con, không dâu
- Con không biết..tuỳ ba.. ơ nhưng kì!
- Con cư nằm yên ba sẽ giảI thích từ từ con sẽ hiểu chứ nói con không biết đâu liền đâu.
Vưà nói hai ban tay anh cũng hoạt động không ngừng . NgườI con Trinh nóng rang, nó bắt đầu hỏI những câu không đầu không đuôi gì cả
- Ba thoa lưng con như vầy con có thích không?
- Dạ…có
- Thích làm sao?
- Con không biết
- Thôi ba không hỏI nữa con sẽ cho ba biet sau cung được
Anh Tu hôn lên môi con, Trinh xô mặt anh ra nhưng ròi dần dà nó cũng bắt chứơc anh hôn trả. Anh Tư nút lưởI con. Trinh cứ ư ư trong cổ họng ngườI nó cứ cong lên từng đợt khi ban tay ba nó vuốt lên ngực no. No mềm nhủn như con bún anh Tư lật tớI lật lui tuỳ thích. Anh thấp ngườI xuông hôn lên ngực, con Trinh trân ngươì chiu đựng, anh liếm lên núm vú, Trinh nất lên. Anh Tư cườI thầm lên tiếng.
- Sao vậy con ? không thích thi thôi vậy
- Da.. không phaỉ …nhưng nhưng….ôi! Ba !
- Con…con…thích…
(xin đón đọc phần cuối: Loạn Luân ??)