Lụm cụm rồi trời cũng tối. Trước đó mợ Lan đã lụi hụi tắm rửa, tẩy uế gì lâu lắc sau cuộc đánh vật văng lửa tóe khói với thằng nhóc. Chả biết mợ có định đi đâu, hay thăm thú ai mà xem ra trang trang điểm điểm thấy ngộp. Mợ tô phấn dồi son, lại đánh cái váy ngắn cũn cỡn, coi mà phát sốt phát rét.
Mấy lần thằng Đực định hỏi dò mợ, song nghĩ sao nó lại im. Mợ lượn là đi ra đi vào, mùi nước hoa, mùi quần áo, mùi da thịt, mát mẻ, thơm tho, làm thằng Đực điếc cả mũi. Nó nhìn ngây ngô vào cái váy của mợ, nó là thứ hàng lụa gì mà nhăn nhúm như bùi nhùi, mỗi bước chân đi lại phát ra riếng sột soạt, như ai vò ai túm.
Đến giờ cơm, nó nhắc khéo, mợ bảo tối ăn nhà cho tiện. Thế là hai mợ cháu vào bếp. Thằng Đực ngồi trên cái ghế cao lênh khênh, trong khi mợ lạch bạch lo làm món này món nọ. Cũng vì cái váy ngắn quá nên mỗi khi mợ chúi xuống lấy cái xoong hay tìm món gì là y như cái lót bên trong vểnh lên ngỗ nghịch.
Thằng Đực trêu : ối, tối chập choạng mà bướm còn vào nhà. Mợ Lan một mực bảo mắt thằng nhóc quáng gà, bướm đâu mà chập choạng. Thằng Đực tủm tỉm cười và lảng sang chuyện khác : ờ, tui nhìn lộn, hóa ra con gà mái nó chổng bố cái phao câu lên.
Bấy giờ mợ Lan mới lờ mờ hiểu ra nên chửi : phao câu để cho cả nhà anh ăn đấy. Thằng Đực cay nhưng không giận mà lại ghẹo chòng : mình tui nhá nó cũng đã phún hết tỉ ra rùi, cả nhà tui đua nhau gặm thì nó thành cái mõm chó. Hai mợ cháu đối đáp nhau ra rít, xem ra chẳng ai nhường nhịn ai.
Mãi khi đã dọn bữa ra, hai người ngồi đối nhau mà thằng Đực vẫn nói kháy : ủa, sao bà bảo phao câu dành cho tui ăn mà chẳng dọn ra. Mợ Lan thua nước nên cười cầu tài : muốn ăn thì chốc nữa ăn,. Giờ cơm nước cho no bụng cái đã.
Thằng Đực ngồi đối diện mợ, tay và, miệng nhai, nhưng cái chân để trần cứ nghí ngoáy dưới gầm bàn khoắng khìa khìa lên đùi mợ. Mợ Lan có vẻ thích thích song lại làm nghiêm nạt : ăn đi tử tế, khoắng thế thì nhai sao cho kỹ.
Thằng Đực khệnh khạng : ăn mấy món này nhạt phéo, tui đang tìm cái phao câu để nhắm thử xem sao. Lúc này thì ngón chân nó đã chui dưới váy mợ, ngón cái đang mò mò nơi cái sịp. Đầu da ngón chân lướt lạng qua lớp lụa mỏng, khua khua nghe mát vô cùng.
Mợ Lan sượng không sao nhai được, cứ cầm hờ hững cái bát với đôi đũa chết lặng nơi tay. Thằng Đực xích tới một chút để ngón chân vươn đúng chỗ cần vươn và gẩy gẩy đầu ngón vào cái chỗ mềm mềm mợ đang dấu dưới váy.
Nó nhận rõ con đường dọc và khè khè ria ngón cái theo chỗ khe đó. Mợ Lan lúc đầu còn làm ngơ, nhưng lúc nó cọ bền bỉ thì mợ lợn cợn thấy khó chịu. Mợ đặt hẳn cái bát xuống và dạng hé đùi ra. Thằng Đực lại nhướn thêm tí nữa, nuốt vội nuốt vàng miếng cơm ăn dở, rồi níu lấy cạnh bàn mà dận đùng đùng ngón chân mau mắn.
Mợ Lan đực cả người, thở hổn ha hổn hển, hai đùi lúc lắc đu đưa. Thằng Đực cạo xào xào dọc cái khe và ngo ngoe đầu ngón cái nhận bin bin vào cái hột gì ở chỗ đó. Tự dưng hai tay mợ Lan múa loạn xạ, mợ lúng túng tựa gà mắc đẻ.
Thằng Đực liếc nhìn mợ phều phào thì nó càng đạp nhún đầu ngón cái binh binh. Chưa gì nó thấy khoản đó lệt bệt ướt. Nó đứng vội lên, vòng ra sau ghế mợ ngồi, thò luồn tay vào cổ áo khoét rộng của mợ tìm cái vú. Nó nhanh nhẩu giật hất cái yếm lên mà ập tay vào mân mê cái vú vừa được giải phóng.
Mợ Lan kêu ư a nho nhỏ, thằng Đực chỗm luôn miệng mợ mà nút lưỡi chót chót. Tay nó vê cái đầu vú, mợ Lan hơi ngửa người ra. Thằng Đực lôi tuột luôn cái áo lên phía đầu mợ vứt quẳng ra cạnh đó. Nó cũng giứt luôn cái nịt vú cho đi chơi để nó nhìn hả hê cặp vú mợ phùng phình vì bị nó vê.
Mợ Lan nhột hết cỡ nên ngả oạch ra. Thằng Đực giữ lưng mợ dựa vào ghế rồi dùng bàn tay còn ở không mà xốc vô váy mợ, cuốn vắt lên, loạng choạng ghì kéo cái sịp ra. Mợ Lan vừa bị hôn ú ớ, vừa bị vê cái vú đến nổi gai lại vừa bị thằng nhóc mò lồn thì rạo rực tận mạng.
Thằng Đực không lột hẳn được sịp, nhưng tay nó đã đủ luồn vào măn hai mu và chẻ banh mớ lông của mợ mà rà rà vô cái lỗ khe rịn nước. Mợ Lan hết còn giữ gìn nữa, há toác hai giò ra để nó vần cái lồn như ý thích. Nó dùng nguyên ngón giữa miết chà dọc khe làm mợ bủn rủn cả người, khí ộc ộc ra lênh láng.
Thằng Đực nghịch mợ một lúc, đến khi nghe mợ giãy giụa lấy hơi lên nó mới nhả miệng mợ ra. Tưởng là mợ bị ngộp, dè đâu bà nói tỉnh queo : anh lột hẳn cái quần lót ra để vọc vậy như thế em lấn cấn quá. Thằng Đực muốn ù mẹ tai vì cái dâm tổ chảng của mợ.
Nó lăng xăng làm cho mợ vui lòng. Nó kéo rột cái ghế ra ngoài, quì hẳn gối trước mợ mà lach bạch lột các váy lẫn quần mợ ra. Đến khi mợ tênh hênh một cục thì nó tấm tắc bảo mợ : sao lồn bà dễ xuất khí thế.
Mợ Lan chả biết đáp làm sao, chỉ lơ lửng : ai biết. Thằng Đực vét mớ khí bôi bừa lên mớ lông rồi đằn ngửa mợ ra mà xin hít một hơi. Mợ Lan nhột có nhột song nghĩ đến cái miệng thằng bé hôn lên lồn thì lại khoái nên ngậm câm cho nó làm.
Thằng Đực gạt hai đùi mợ ra, lót bàn tay dưới đít cho lồn mợ vểnh lên, vậy là một tay vẫn vói lên bóp vú còn miệng thì áp vô háng mợ. Nó khen rối rít : ối thơm. Nó hun chụt chụt lên hai mu, đè mớ lông ngoáy ngoáy làm môi và những sợ lông cứa cứa khiến mợ Lan nứng rào rạo.
Nó thơm lồn mợ mấy cái thì thè lưỡi to hết bản mà quét lên mu, dùng đầu lưỡi xoắn rề rề mớ lông loe xoe châm chích làm mợ phải ưỡn ưỡn lên mới ngăn được cái sướng đột phá. Thằng Đực liếm chán thì đớp lấy lồn mợ mà bú, nó bú một thì tay vê vú thêm làm mợ xà quầng.
Chưa chi đã nghe mợ thì thào : nứng quá và hai giò mợ ngoắc ngoẻo như nhịp đu. Thằng Đực khều cái cục lồi ở giữa lỗ lồn, giữ ở đầu lưỡi châm châm vài phát rồi bất đồ nút nghe cái rột, mợ Lan điếng mây xanh, nhún hai đùi vì sướng.
Thằng Đực hết bú, liếm lại nhằn cái hột làm mợ quíu thằn lằn. Cái đầu vú mợ giờ thành hòn sành, hòn sỏi, hết còn mềm gọn nữa. Thằng Đực hít hà tựa đang ăn chả, ăn nem. Không có nước mắm mà nó húp nghe sột sột.
Mợ Lan đã mở rộng hết hai giò nhưng cái sướng vẫn lê thê bò loàng ngoằng đâu đó. Mợ reo inh ỏi : bố anh, bạ chỗ nào anh cũng bú lồn em được. Giỏi thật ! anh làm em nứng tê lồn, đâm dại đâm khùng luôn.
Thằng Đực nghe mà thích, nó ập ọng trả lời mợ : từ chiều tới giờ tôi khăm lắm, bà lượn ra lượn vô trêu ngươi tôi. Bà muốn dụ tôi bú lồn bà, thì đây tôi bú cho bà chết giấm chết giúi để hết rượng. Mợ Lan bị mắng chả oan chút nào, nhưng cũng cố biện bạch : em nào dám trêu anh, chẳng qua là tổng dượt để tối mình địt nhau cho đã.
Thằng Đực nạt : địt thì địt, mắc gì phải tổng dượt. Mẹ kiếp, chưa tập trận mà tôi còn làm bà xiểng niểng ra rồi, bà còn dượt thì tôi địt lồn bà hổng còn một miếng làm thuốc. Mợ Lan nghe có vẻ oải nên năn nỉ : em sai, vâng, em sai, anh đừng cáu. Có địt thì địt thôi, đừng giứt đứt lồn em ra, tội chết.
Thằng Đực muốn phì cười nên vội liếm, bú, nút và vê vú cho khỏa lấp việc lình xình giữa hai mợ cháu.
(Hết Phần 41 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 42)