Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 638)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 638: Mang Cô Đi Gặp Người Thân
“ Tốt,vấn đề thứ đầu tiên coi như tạm ổn.Vấn đề thứ hai: các ngươi có tất cả bao nhiêu tên? ”
Hướng Nhật cũng biết loại tôm tép này không có khả năng biết kẻ họ Phương tên gì,lại hỏi vấn đề khác.
“ Mười bảy,ngoài năm kẻ ông chủ mang theo bên người,còn có mười một người chúng tôi làm bảo tiêu ”
Gã mặc âu phục xám tuyệt đối không dám qua loa,đem số người kẻ rõ ra.
“ Năm kẻ kia có phải là hung thủ giết người lần này? ”
Hướng Nhật lại hỏi,xem qua những xác chết,năm kẻ kia tuyệt đối không phải người thường.
“ Đúng ”
Vừa nghĩ đến thủ đoạn giết người của năm kẻ kia,trong mắt gã mặc âu phục màu xám còn in sâu vẻ sợ hãi.
“ Các ngươi đến Bắc Hải với mục đích gì? ” Đây mới là vấn đề chính mà Hướng Nhật muốn biết.
“ Cướp bóc ”
Đáp án rất ngắn gọn nhưng lại làm người ta thấy sợ hãi.
“ Cướp bóc? ”
“ Cướp bóc là gì? ”
“ Ông chủ chúng tôi nói,muốn một nửa đám nhà giàu Bắc Hải phải bị cướp một lần,đến lúc đó chúng tôi sẽ nhận được một trăm ngàn thù lao.
Hướng Nhật liền hiểu được ý của hắn,cái gọi là cướp bóc không phải là cướp nhà băng,mà là đi cướp của nhà giàu,cái này còn muốn nhiều hơn so với cướp ngân hàng,đầu tiên là quỷ không biết thần không hay,hai là của cải lớn hơn của ngân hàng nhiều.Dù sao trong ngân hàng không phải cái gì cũng có thể mang đi,tiền thì lại rất dễ nhưng vàng bạc châu báu thì rất cồng kềnh,không có mấy xe tải cũng khó lòng mà mang hết,mà nhà giàu thì chỉ cần dùng máy tính liền xong hết.
“ Tang gia là đối tượng thứ mấy các ngươi cướp? ”
Hướng Nhật cũng không ngờ đối phương có kế hoạch điên cuồng như vậy,một nửa nhà giàu Bắc Hải,cái này tuyệt đối là con số trên trời không thể nào tưởng tượng nổi,cũng không rõ kế hoạch điên rồi này do ai nghĩ ra,cho dù là Phương gia,nếu bị người ta biết làm nên kế hoạch điên rồi như thế thì có lẽ một đêm là bị dẹp.
“ Ngươi thứ hai ”
“ Người đầu tiên cả nhà đều bị giết? ”
Hướng Nhật hỏi cũng không phải không có lí do,bởi gần đây Bắc Hải chưa có án lớn gì,có lẽ đối tượng thứ nhất đã bị chúng dùng tiền bưng bít hết rồi.
Gã mặc âu phục xám trầm xuống,chẳng qua cũng đã đủ để Hướng Nhật biết đáp án.
Vợ chồng Tang thị ở bên cũng cả kinh,vô cùng khiếp sợ đối với kế hoạch cướp bóc kinh thiên động địa kia của đối phương,mà cũng cảm thấy lo lắng cho số phận mình,may mà Hướng Nhật xuất hiện,nếu không phỏng chừng mình cũng chung số phận bi thảm như gia đình đầu tiên kia.
“ Hắn nói không sai gì chứ?Ngươi có gì cần bổ sung không? ” biết được điều mình cần,Hướng Nhật chuyển sang kẻ mặc âu phục đen vẫn chưa mở miệng,về phần Phương nhị thiếu gia làm sao khôi phục thần trí,cái này có lẽ hai thằng tiểu tốt cũng chả biết gì,không bằng đến hỏi luôn kẻ kia là được.
“ Không cớ ” gã mặc âu phục đen lắc đầu,tuy rằng chưa thử qua thống khổ mà người anh em song sinh đã trải qua,nhưng cũng biết rốt cuộc có thể bỏ qua sự sợ hãi ông chủ để thoát khỏi sự thống khổ đó mà nói ra tất cả thì cũng đủ để hiểu,cho nên tự nhiên hắn không dám không nói thật.
“ Không có là tốt ” Hướng Nhật gật đầu,trong lòng đã tính toán xong,bởi biết số lượng cụ thể của chúng cho nên cũng không sợ cá lọt lưới.Lần này mặc kệ Phương gia ra làm sao,nhất định phải làm thịt tên Phương nhị thiếu này.
Về phần sau đó trả thù Phương gia,chỉ cần chọc tức mình,dù là Phương gia cũng phải diệt vong.Chỉ cần công khai kế hoạch điên cuồng này của Phương gia,dù không ảnh hưởng gì đến Phương gia,nhưng nghĩ đến Phương gia cũng không thể làm việc không kiêng nể gì như vậy.
“ Ngài đã nói chỉ cần chúng tôi nói thật,ngài sẽ tha cho chúng tôi ” dường như cảm thấy Hướng Nhật nói câu kế tiếp sẽ làm gì đó,gã mặc âu phục xám đột nhiên hoảng sợ nhìn hắn.
“ Yên tâm đi,ta nói thì sẽ giữ lời ”
Hướng Nhật nói ra làm cho hai kẻ kia cảm thấy niềm tin vào sự sống,nhưng sau đó trong lòng chúng cảm thấy rét lạnh.
“ Chẳng qua,đối với súc sinh không có tính người,lời ta nói ra cũng quên mất rồi ”
Nói xong,không khách khí nữa mà vung tay lên, hai tiếng “ rắc…rắc ” vang lên,bọn chúng đã đầu lìa khỏi cổ.
“ Cậu giết bọn chúng? ” Tang Nhân Đống vừa thấy liền nhíu mày,tuy rằng cũng hận không thể giết đối phương,nhưng tận mắt nhìn thấy chúng bị giết,trong lòng lại cực kì khó chịu.Kỳ thực từ lúc Hướng Nhật bắt đầu tra tấn,hắn đã khó chịu rồi,đối với một kẻ giết người không đổi sắc như hắn,con gái quen cũng không phải việc tốt,cũng không biết hắn là bạn học của con gái thật không,nếu đúng vậy thì phải khuyên con gái cách xa hắn một chút.
“ Người như vậy,chết cũng không hết tội ” Hướng Nhật thấy vẻ mặt khó chịu của Tang Nhân Đống,cũng không rảnh giải thích,dù sao cũng không quen gì lắm,chỉ là tiện tay cứu người thôi.
“ Tang tiên sinh,phiền ông đi theo tôi,nếu cách quá xa thì tôi cũng không có cách nào bảo vệ các người đâu ”
Ra khỏi gara,dù trong lòng Tang Nhân Đống không thoải mái,nhưng đối phương vẫn là ân nhân cứu mạng của mình,cũng chỉ có hắn có thể bảo vệ cả nhà mình an toàn,ôm lấy vợ mình đi theo sau Hướng Nhật.
Vừa ra khỏi gara,ánh mắt Hướng Nhật nhìn về phía lầu hai của căn nhà,cẩn thận tìm cửa sổ phòng cô bé bốn mắt,bởi chỉ có cửa sổ đó che rèm cho nên rất dễ tìm,chỉ chỉ với vợ chồng họ Tang:
“ Kia là phòng con gái các người? ”
Tang Nhân Đống gật đầu,phòng con gái ở đâu hắn đương nhiên không thể không biết.
“ Ừm,vậy hai người ỏ đây một lát,tôi đưa con gái các vị ra ”
Có được đáp án,Hướng Nhật dưới ánh mắt kinh ngạc của vợ chồng Tang thị,cả người đột nhiên vọt lên,nhảy lên cửa sổ bên cạnh lầu hai,rồi nhẹ nhàng đáp xuống.
Một màn này làm Tang Nhân Đống quên luôn thủ đoạn tàn nhẫn vừa rồi của Hướng Nhật,ngạc nhiên khi thế giới còn có kẻ không phải người thường như hắn.Chẳng qua nhớ tới thủ đoạn giết người vừa rồi,trong lòng Tang Nhân Đống vốn đang sợ hãi liền tràn ngập tin tưởng vào Hướng Nhật,một người như vậy,dù mấy kẻ kia cũng đâu phải đối thủ của hắn chứ?
Hướng Nhật đứng lơ lửng bên cửa sổ,gõ cửa kính
“ Tang Âm,đâu mất rồi? ”
Hiển nhiên cô nàng ở trong phòng rất cẩn thận,tuy rằng nghe tiếng động bên ngoài nhưng cũng không kéo rém ngay,chỉ nhẹ nhàng hé một góc cẩn thận ghé mắt nhìn.
Lúc nhìn thấy Hướng Nhật thì cô nàng đã trở lại hình dáng quê mùa vội vàng mở cửa sổ,hưng phấn nói:
“ Anh như thế nào…?”
“ Đừng nói gì,mang cô đi gặp người nhà đã ”
Hướng Nhật biết đối phương muốn hỏi mình làm sao có thể đứng ở đây mà không bám vào vật gì,chẳng qua lúc này không rảnh để giải thích,dưới ánh mắt kinh ngạc của cô nàng bốn mắt,ôm lấy nàng rồi bế ra khỏi căn phòng.( thích)
(Hết Phần 638 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 639 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 639)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 639: Mạt Lộ
Cô nàng bốn mắt khiếp sợ,nhưng vẫn dán chặt vào thân thể Hướng Nhật,chưa để nàng cẩn thận suy nghĩ xem chuyện gì xảy ra thì hai người đã hạ cánh,cảm giác trái tim loạn nhịp làm cô nàng cảm thấy khó thở.
“ Tốt rồi,xem bên kia là ai? ” Hướng Nhật buông nàng ra,chỉ chỉ về phía vợ chồng họ Tang.
“ Âm Âm ”
Cô nàng bốn mắt còn chưa kịp thở lấy hơi đã thấy một người phụ nữ quần áo tả tơi nhào tới phía nàng.
“ Mẹ! ”
Nhìn thấy mẹ của mình,cô nàng bốn mắt liền chạy tới nhào vào lòng đối phương khóc hu hu,hiển nhiên mấy ngài nay nàng trải qua áp lực cực lớn,khi nhìn thấy người thân thì nàng hoàn toàn thả lỏng mà bộc phát cảm xúc.
“ Âm Âm,con không sao chứ? ” cô nàng bốn mắt ngẩng đầu nhìn mẹ mình,hai mắt đỏ hoe,chẳng qua vừa nhìn thấy cha mình liền khóc nức nở,hiển nhiên vô cùng kích động.
“ Cha mẹ không sao,đều nhờ bạn học của con ”
Tang Nhân Đống chỉ chỉ Hướng Nhật,trong giọng nói tỏ rõ sự cảm kích,ông cũng không có thói quen hành động cảm kích trước như vậy trước mặt người khác,nhưng như vậy cũng đã gián tiếp nói ra.
“ Cảm ơn bạn,Hướng Quỳ ”
Bắt đầu kiếm soát được cảm xúc của mình,cô nàng bốn mắt thoát khỏi vòng tay của mẹ mình,nặng nề khom người trước Hướng Nhật.
“ Đừng khách khí,mọi người đi trước đi,việc còn lại giao cho tôi.Chẳng qua,có thể làm phiền mọi người đừng báo cảnh sát vội,tôi còn việc cần làm ”
Hướng Nhật còn chưa tìm tên Phương nhị thiếu gia kia tính sổ,hiển nhiên sẽ không rời đi cùng nhà họ Tang,chỉ chờ họ lên xe hắn sẽ quay lại bắt đầu một hồi huyết tinh.
“ Tùy ý cậu ”
Đối với yêu cầu của Hướng Nhật,Tang Nhân Đống cũng không phản đối,kỳ thực khi Hướng Nhật giết người hắn cũng đã quyết định,báo cảnh sát vẫn phải làm nhưng việc về Hướng Nhật hắn sẽ giấu kĩ.
Không chỉ bới Hướng Nhật cứu cả nhà hắn,mà bởi đối phương tìm con gái mình mà tới,nếu mà truy ra khẳng định con gái cũng không thoát được trách nhiệm.
“ Hướng đồng học,bạn không đi cùng chúng tôi sao? ”
Tang Âm có chút lo lắng nhìn Hướng Nhật,sự lợi hại của những kẻ kia nàng đã thấy,cũng không muốn muốn chuyện gì xảy ra với Hướng Nhật.
Hướng Nhật cười cười:
“ Tang Âm đồng học,mọi người đi trước đi,tôi không sao đâu ”
Vừa dứt lời,đột nhiên bên trái truyền đến âm thanh:
“ Còn muốn chạy?Tất cả đứng đó cho ta ”
Chỉ thấy một tên thanh niên nho nhã bước ra từ góc hoa viên của biệt thự,dường như mới ở ngoài về,trong tay còn cầm cái túi gì đó.Đại khái tầm 24,25 tuổi,thân thể không mấy cường tráng,nhưng ánh mắt rất sắc bén,toàn thân tỏa ra sát khí nồng đậm,dường như đã giết không ít người.
Hướng Nhật thấy gã đeo kính thì nhíu mày,bước lên chắn trước ba người nhà họ Tang,mà ba người kia thì sợ đến mặt cắt không còn giọt máu.
Dường như họ biết rõ gã thanh niên nho nhã này,lúc trước chính là hắn ra ra tay trước,rất nhanh liền làm đầu bạn của Tang Nhân Đống quay ngược ra sau lưng,hình ảnh khủng bố này bọn họ tuyệt đối không muốn thấy.
“ Xem ra là ngươi cứu bọn chúng? ”
Gã thanh niên cũng không thèm nhìn dám người họ Tang,có lẽ hắn thấy họ cũng chỉ là những con kiến,chỉ người trẻ tuổi nhìn không có mấy uy hiếp kia mới là người đáng để hắn chú ý.
Dù sao đối phương có thể dễ dàng vào trong cứu ba người họ Tang khẳng định không phải người bình thường,chỉ không rõ kẻ này là “đồng loại ” hay “ dị năng giả ”
“ Là lão nhị Phương gia mới mày tới? ”
Hướng Nhật không trả lời,nhìn trên người tên thanh niên này hắn cảm thấy gì đó rất quen,dường như trước đó đã gặp không lâu.Chẳng qua hắn chẳng thể nào nhớ ra,bởi vừa nhìn thấy đối phương,còn cả sát khí toàn thân nồng đậm kia nữa,căn bản không thể nào quên.
“ Ngươi là ai? ” thanh niên nho nhã biến sắc,hắn không ngờ đối phương biết ông chủ mình là ai.Việc này lắm hắn cẩn thận hơn rất nhiều,nếu chỉ là một kẻ qua đường,vậy thì quá tốt,nhưng nếu đối phương cố tình đến thì quả thực không ổn.
Dù sao việc này liên quan vô cùng lớn,dù bọn hắn là ngoại tộc phỏng chừng cũng không có kết cục gì tốt,mà Phương gia chắc chắn sắp xảy ra tai họa.
“ Tao là ai không quan trọng ”
Hướng Nhật cảm thấy những lời này rất bí hiểm,chẳng qua nói ra cũng có tư vị như mèo vờn chuột vậy.
“ Quan trọng là…tao biết mày là ai.Hơn nữa ta còn có thể nói cho màyi,đám chúng mày sẽ có kết cục cực kì bi thảm ”
Kết cục đương nhiên bi thảm,Hướng Nhật sẽ đòi lại công bằng cho Hác Tiện Văn,còn cả công đạo cho những người đã chết trong căn phòng đã bốc mùi kia.
“ Nếu biết chúng ta là ai,vậy ngươi đừng mong rời đi.Kết cục bi thảm nhất cuối cùng thuộc về ai,ta nghĩ rất nhanh sẽ rõ thôi ”
Tên thanh niên nho nhã mắt lóe lên hàn quang,đột nhiên há mồm hô to:
“ Lão đại,lão tam,lão tứ,lão ngũ,có kẻ đến phá ”
Âm thanh rất to truyền khắp căn biệt thự,rất nhanh thu hút sự chú ý của người ở trong,vì giây sau liền có năm thân ảnh lao đến,trong nháy mắt đứng trước mặt Hướng Nhật,tốc độ tạo thành hư ảnh quả nhiên nhanh kinh người.
Năm tên chạy ra sau,chẳng qua năm kẻ này tốc độ không đồng đều,cũng chỉ là tốc độ của người thường,mà trong đó có kẻ Hướng Nhật muốn tìm,chính là Phương nhị thiếu gia.
Thằng nhóc này miệng còn đang ngậm xì gà,nhìn chiều dài có lẽ mới châm lửa hút không lâu.Chẳng qua nhìn thấy Hướng Nhật thì sắc mặt đại biến,ngay cả điều xì gà đang cắm cũng rơi khỏi miệng.
Lực chú ý của Hướng Nhật chủ yếu đặt lên người năm tên xuất hiện nhanh nhất,bởi chúng mới là mục tiêu chủ yếu,bên cạnh là người thường thì coi như bỏ qua,mà làm Hướng Nhật ngạc nhiên cùng hối hận là,trong năm kẻ đó có một người quen,kẻ đó cánh tay băng bó,rõ ràng là mới bị thương không nhẹ,hắn chính là kẻ đánh tinh tinh cùng ông anh vợ nhập viên mà tối qua hắn hung hăng giáo huấn.
Thằng nhóc này cũng sợ hãi run rẩy,rõ ràng cũng nhận ra mình,vẻ mặt sợ hãi,thân thể cũng len lén lùi ra sau.Đại khái là tối qua hắn cũng được khắc sâu kí ức ma quỷ cả đời khó quên.Chỉ là hắn không thể tưởng tượng,vốn tưởng rằng có thể gặp được kẻ cường hãn là mật giả đại tông sư,không ngờ rằng…lại gặp kẻ chết tiệt kia.Thật sự là cùng đường rồi.Chẳng lẽ cái mạng nhỏ của mình đến đây là hết?
(Hết Phần 639 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 640 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 640)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 640: Ta Muốn Hắn Sống
“ Xem ra tối qua ta không nên để ngươi rời đi dễ dàng như vậy. ”
Thấy tên bạch mã vương tử mặt trắng kia ánh mắt Hướng Nhật lóe lên hàn quang.Vốn tưởng rằng đối phương chẳng qua là cùng bọn tinh tinh xung đột mà thôi,nếu biết hắn là kẻ hung tàn không có tính người thì tối qua nên cho hắn bốc hơi luôn.
“ Hồng Liệt,mày biết hắn? ”
Sven thấy Hướng Nhật nói chuyện cùng gã bạch mã vương tử,nghi ngờ nhin qua.Bạch mã vương tử Hồng Liệt trên mặt lộ vẻ kiên quyết nói với Sven:
“ Không tốt rồi,ta phải đi đây ”
Sự kinh khủng của Hướng Nhật hắn cực kì rõ ràng,hơn nữa vừa rồi thấy trong mắt đối phương như muốn giết người,trong lòng hắn run lên biết nếu không rời đi sẽ bị vạ lây.
“ Muốn đi? ”
Hướng Nhật cười lạnh,hôm nay dù là ai trong bọn chúng cũng đừng mong rời đi.
“ Đại nhân,tôi không cùng bọn với chúng,chỉ là đi ra ngoài gặp phải nên bị kéo đến gặp.”
Hồng Liệt không hiểu vì sao đồng bọn lại đắc tội một Mật giả đại tông sư cường đại như đối phương,chẳng qua hắn là người thông minh,cũng không muốn bị nghi ngờ mà dính vào nguy hiểm.
“ Hôm nay mới gặp? ”
Ánh mặt Hướng Nhật hơi động,ý muốn giết người cũng vơi đi,nếu đúng như lời đối phương thì kẻ này cũng không đáng tội chết.
“ Sư phụ của tôi cùng sư phụ bọn họ là huynh đệ đồng môn ”
Hồng Liệt cảm thấy mình có hy vọng thoát thân,liền không do dự nói ra bí mật sư môn.
“ Hồng Liệt! ”
Sven rống lên,chuyện liên quan đến sư môn tuyệt đối cấm với người ngoài,nếu để người ngoài biết môn phái bọn họ làm ra chuyện táng tận lương tâm như thế,tuyệt đối sẽ bị đồng đạo vây giết,không tha một ai.Hướng Nhật hờ hững liếc Sven một cái,rồi nhìn Hồng Liệt có chút thâm ý:
“ Vậy chuyện bọn chúng làm ở Bắc Hải ngươi cũng không biết? ”
“ Hôm nay tôi mới biết bọn họ tới Bắc Hải ”
Hồng Liệt không còn để ý gì đến bí mật hay không bí mật của sư môn nữa,tình huống bây giờ giữ mạng mới là quan trọng,hắn còn chưa muốn chết.Hướng Nhật xoay người,chỉ chỉ Hồng Liệt hỏi cô nàng bốn mắt:
“ Tang Âm,bạn biết kẻ kia không? ”
Cô nàng bốn mắt lắc đầu,chẳng qua nhìn những kẻ bên cạnh Hồng Liệt,trên mặt khắc sâu lên sự sợ hãi.
Hướng Nhật liền hiểu ra,vẫy tay với Hồng Liệt:
“ Nếu đã vậy thì qua bên đây,yêu cầu của ta rất đơn giản,giúp ta bảo vệ họ,không có vấn đề gì chứ? ”
“ Không thành vấn đề,không thành vấn đề ”
Hồng Liệt vội vàng gật đầu,hắn biết sự lợi hại của Hướng Nhật,có hắn ở đây mình cũng chẳng cần bảo vệ người bên cạnh hắn,nhất định là đang thử mình.Đừng nói Hồng Liệt không có tâm tư phản kháng,dù có không cam lòng nhưng hắn vẫn sẽ thề bảo vệ ba người nhà họ Tang.
“ Hồng Liệt,mày muốn chết phải không? ”
Sven sầm mặt xuống,trong giọng thể hiện lên sự bạo ngược.
“ Các vị,tôi không biết các vị làm gì,chẳng qua tôi khuyên các người nên ngoan ngoãn tự phế hai tay,sau đó mặc cho vị đại nhân này xử lí ”
Hồng Liệt cung kính đứng bên cạnh Hướng Nhật,đây rõ ràng không phải nịnh bợ mà là lời nói thật từ tâm can,chẳng qua ý tốt của hắn không được đám Sven nhìn ra,Sven lạnh lùng nhìn hắn:
“ Hồng Liệt,xem ra sư phụ đã nói đúng,sư thích căn bản là một kẻ hèn yếu,khó trách lúc đầu bị sư phụ giành mất đàn bà mà không dám nói gì,sư phụ như thế mới đào tạo ra cái dạng đồ đệ như ngươi,để ta thanh lí môn hộ,môn phái chúng ta không cần kẻ bỏ đi ”
Nghe đối phương nhục mạ sư phụ mình,trong mắt Hồng Liệt toát ra vẻ nhục nhã cùng thù hận,nhưng rất nhanh liền bình tĩnh,liếc mắt nhìn Hướng Nhật ở bên,những kẻ này đã bị khắc lên chứ “chết ”,hắn cũng chẳng thèm so đo với những kẻ đã chết.
“ Đủ rồi,lão nhị,chuyện thanh lí môn hộ cứ để sau ”
Người nói chuyện là kẻ lúc nãy đến nhanh nhất trong năm tên,cũng là lớn tuổi nhất,đại khái chừng 30,mặc trang phục rất bình thường,cũng chẳng có gì đặc biệt,không ngờ hắn lại là lão đại của Sven.Hồng Liệt chẳng nói chẳng rằng liền cứ vậy phản bộng,trong lòng lão đại vô cùng giận dữ,chẳng qua càng thêm phần cẩn thận.Tên Hồng Liệt này cũng không hẳn là sợ chết,nhưng tuyệt đối là kẻ thức thời,nếu không cũng sẽ không phản bội sư môn trước mặt bọn họ.Giờ hắn chẳng suy tư mà lựa chọn bên kia,rõ ràng là rất coi trọng đối phương,hơn nữa còn gọi người kia là “ đại nhân ” cũng không phải đơn giản,đối với Mật giả,chỉ có vãn bối mới gọi trưởng bối như thế.Mà trưởng bối cùng vãn bối thì không phân chia tuổi tác,mà là thực lực,nói cách khác,thực lực của đối phương được Hồng Liệt thừa nhận,mới tình nguyện trở mặt thành thù với mình mà không dám đắc tội với vị trưởng bối kia.
“ Các hạ thuộc môn phái nào? ”
Vô cùng cẩn thận,lão đại cũng không hò hét đánh giết như tên Sven kia,đầu tiên hiểu rõ thân phận đối phương sau đó rồi tính.Hướng Nhật cảm thấy buồn cười,đã là thời hiện đại rồi,những kẻ này còn dính vào môn phái chết cũng không rời:
“ Môn phái sẽ nói sau,ta hỏi các ngươi một vài vấn đề.Những người giúp việc nhà họ Tang là các ngươi giết? ”
Lão đại nghe Hướng Nhật né tránh vấn đề môn phái,nghĩ rằng hắn không muốn lộ ra sư môn,đang định nói thì một gã hai bảy,hai tám tuổi ở bên đã chen vào:
“ Lão đại,khách khí với hắn làm gì,đánh rồi nói sau.Chính ta còn muốn xem,kẻ được tên hèn nhát Hồng Liệt gọi là “ đại nhân ” rốt cuộc là cái giống gì ”
“ Không sai,lão đại,giết rồi nói sau,Hồng Liệt cũng cho đi theo luôn ”
Một gã thanh niên hai lăm,hai sáu tuổi cũng chen vào.Lão đại thấy mấy sư huynh đệ nói vậy cũng biết nói nữa cùng chỉ phí công,sớm muốn có ngày chết trong tay đàn em.Nhìn qua bên Phương nhị thiếu gia nói:
“ Thiếu chủ,người nhìn cái gì thế? ”
Thiếu chủ?Ánh mắt Hướng Nhật sáng lên,liếc mắt nhìn tên Phương nhị thiếu gia,quả thật có chút ngạc nhiên về việc này.Phương nhị thiếu gia đã bình tĩnh lại sau cơn khiếp sợ,đối với Hướng Nhật có thể nói hắn cực kì căm hận,nghe nói từ sau cái đêm đó,chính mình bị biến thành một kẻ điên,nếu không phải may mắn gặp được thế ngoại cao nhân,có lẽ cả đời này mình đã là một kẻ ngu ngốc,cuộc sống như vậy quả thực so với chết còn khổ hơn,lần này nhìn thấy Hướng Nhật coi như là gặp mặt kẻ thù nên ra sức mà ngắm.Tuy rằng mới đầu đối phương tạo cho hắn cảm giác khủng bố,nhưng giờ phút này có năm trợ thủ ở bên,đối phương lại chỉ có một thì tuyệt đối không phải đối thủ.
“ Ta muốn hắn sống ”
Hai mắt Phương nhị thiếu gia đỏ ngàu nhìn Hướng Nhật,trong lòng đã tính toán xem nên dùng cực hình gì để chiêu đãi đại cừu nhân Hướng Nhật này cho tốt,không biến đối phương thành kẻ tàn phế vậy thì hắn không xứng làm Phương nhị thiếu gia.
(Hết Phần 640 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 641 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 641)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 641: Trốn Chỉ Phí Công
Được Phương nhị thiếu gia liếc mắt,lão đại cũng biết nên làm thế nào,nhìn Hướng Nhật một lúc rồi gằn giọng:
“ Các hạ thích bó tay chịu trói hay để chúng ta ra tay? ”
“ Có gì khác nhau sao? ”
Hướng Nhật cười nhạt,nghe khẩu khí kẻ này dường như muốn chỉnh mình,mà thực sự là như thế,lão đại của mấy kẻ này cũng không để Hướng Nhật trong mắt,dù sao bọn họ có 5 người,mà cũng chả ai tin,Hướng Nhật nhiều lắm cũng chỉ 20 tuổi mà,có thực lực cao thâm như vậy.
Tuy lúc đầu có chút cẩn thận,nhưng là suy nghĩ rằng Hướng Nhật xuất thân từ môn phái lợi hại,nếu vì vậy mà bị đối phương trả thì thì không tốt lành gì.Nhưng Thiếu chủ đã lên tiếng cùng với đối phương không nói ra môn phái mình,cho dù sư phụ đối phương tìm đến cửa mình cũng có thế nói lí,dù sao đối phương không báo sư môn cũng coi như là hiểu lầm.
“ Nếu ngươi bó tay chịu trói thì ít nhất sẽ ít thống khổ hơn,nếu để chúng ta ra tay,sợ rằng ngươi sẽ không chịu nổi lại thống khổ này ”
Âm thanh lão đại lạnh lẽo,mật giả chiến đấu quả thực là như vậy,cho tới bây giờ đều là chém giết.Lực lượng là chủ yếu,chỉ cần hơi va chạm, kẻ nhẹ thì gãy xương đứt gân,nặng thì mất luôn tính mạng.
“ Thực ra ta cũng muốn nói lời này với các ngươi ”
Hướng Nhật dùng ánh mắt khinh thường nhìn vào ma quyền sát chưởng của chúng,nói thật,đám tiểu tốt như vậy cũng không đủ để vận động gân cốt.
“ Muốn chết! ”
Lão nhị cũng là gã thanh niên lịch sự kia quát,hiển nhiên câu nói của Hướng Nhật đã chọc giận hắn,thân ảnh lóe lên như quỷ mị lao về phía Hướng Nhật,nhưng cũng chỉ gọi là nhanh thôi,vẫn chưa đạt đến trình thuấn di.So với Hướng Nhật hắn nhiều lắm cũng coi là kẻ mới vào nghề.
Hồng Liệt ở bên liền căng thẳng,hắn biết tên kia xui rồi,gã thanh niên lịch sự đến gần Hướng Nhật,dường như có thể nhìn rõ trên mặt hắn hiện lên vẻ dữ tợn.
Hướng Nhật vẫn chẳng mảy may quan tâm,tùy ý để đối phương đánh một quyền lên người mình,dường như chả cảm thấy đau đớn gì,nếu mà có thì…cũng chỉ như muỗi cắn,vẫn chưa đủ trình để mà nói.
Gã thanh niên lịch sự biến sắc,vốn tưởng rằng đột nhiên đánh tới nhất định phải làm đối phương hộc máu,không ngờ đối phương không thèm né tránh,hơn nữa chẳng hề bị thương tổn gì mà bàn tay mình vẫn còn đau nhức,dường như có dấu hiệu rạn xương.Trong lòng liền cảnh giác,vội vàng quay lại,chẳng qua động tác của Hướng Nhật hiển nhiên còn nhanh hơn,hắn còn chưa kịp lùi ra sau liền cảm thấy áp lực,một cánh tay với lực lượng cực mạnh túm lấy cổ hắn,nhấc cả người hắn lên không,phương pháp này vô cùng thô bạo mà cũng là cách Hướng Nhật thích nhất.
Gã thanh niên kia cũng có chút bản lãnh,dù bị túm cổ cũng không chút bối rối,tay đấm chân đá,một quyền đánh về huyệt thái dương của Hướng Nhật,chân thì sút vào hạ thể Hướng Nhật.Hai chiêu cùng ra một lúc cực kì độc ác.
Hướng Nhật cũng không thể để yên,lúc trước mình cố ý ăn một đấm của đối phương,đó cũng chỉ để xem bọn chúng có bao nhiêu sức lực.Giờ hiển nhiên đâu ngu mà làm nữa,huống chi chân đối phương còn muốn làm mình mất đi khả năng đàn ông.
Hướng Nhật nghiến răng,lắc mình né tránh một quyền vào huyệt Thái Dương,chân còn nhanh hơn,chân đón lấy một cước của đối phương,lấy cứng chọi cứng.Thế như chẻ tre đá gãy chân đối phương,tốc độ vẫn không giảm hướng về thằng nhỏ của hắn.
Gã thanh niên lịch sự rú lên thảm thiết,chân hoàn toàn biến dạng thành một góc vuông,mà Hướng Nhật còn ác hơn khi đá và chỗ đó khi không có gì che chắn.Thằng em.
“ Phốc ” gã thanh niên rơi xuống.
Đũng quần đỏ hồng một mảng,đời này coi như thành đứa con bất hiếu,nói thì chậm chứ động tác của hai người chỉ diễn ra trong hai ba giây,người bên cạnh vừa nháy mặt một cái gã thanh niên kia đã bị Hướng Nhật ném đi như cái giẻ rách.Hơn nữa trước khi ném xuống,Hướng Nhật thuận tay bóp nát cổ họng của hắn,chết đến không thể chết thêm được nữa.
“ Lão nhị! ” thấy tên kia có dấu hiệu giã từ sự sống,khóe lão đại đỏ gằn lên,chẳng qua vẫn không dám rat ay,vừa rồi lão nhị ra tay cùng đối phương,đều không thoát khỏi ánh mắt của hắn.Lão nhị ngay cả xuất chiêu cũng chưa xong đã biến thành người chết,thực lực như vậy tuyệt đối bọn hắn không thể nào một chọi một mà thắng.
“ Lão tam,lão tứ,lão ngũ ,lên cả đi ” tình huống này,đã không còn đúng lúc để nói đạo nghĩa giang hồ,huống chi bọn chúng vốn chẳng phải loại người như vậy.
“ Đáng thương ” Hồng Liệt ở bên lắc đầu,ánh mắt có chút đau khổ,nói thế nào bọn họ cũng là sư huynh đệ đồng môn.Mà lúc này tất cả đều chuẩn bị bỏ mạng trong tay người kia,cũng khó tránh khỏi cảm giác thỏ chết cáo khóc.
Hướng Nhật cũng chẳng có chút đồng tình,bọn chúng đều là kẻ lòng dạ độc ác,giết bọn chúng cũng coi như là thay trời hành đạo.Chưa đợi đối phương xông lên,hắn đã thuấn di đến bên cạnh gã hai bảy,hai tám tuổi,đánh một quyền lún sau vào ngực đối phương,kẻ kia chưa kịp kêu một tiếng đã gục xuống đất.Chết thảm vô cùng,tai,mắt,mũi,miệng đều chảy máu,mà lồng ngực cũng cho thấy bị một lực lượng khổng lồ phá hủy,nát như tương,xong kẻ này,Hướng Nhật lại thuấn di đến bên gã hai lăm,hai sáu tuổi, “ rắc rắc ”,đối phương chưa kịp phản ứng thì mặt đã quay ra sau lưng,thêm một kẻ ra đi.
Chỉ còn lão đại cùng lão ngũ hơn kém Hướng Nhật tầm hai tuổi(ta không rõ lắm nên để hơn kém),hai người dù không hiểu chuyện gì xảy ra,nhưng việc lão tam và lão tứ chết trong nháy mắt cũng làm bọn họ sợ vãi linh hồn.Chưa kịp làm gì mà năm sư huynh đệ chỉ còn hai người,giờ phút này căn bản chẳng còn tâm tư phản kháng,hai người chẳng nói nửa lời liền chia ra hai hướng mà chạy,như vậy thì tỉ lệ sống còn cao hơn một chút.Chẳng qua Hướng Nhật thuấn di thì tốc độ nhanh đến mấy cũng như rùa bò.Đầu tiên Hướng Nhật đuổi theo lão ngũ,đá một cước thật mạnh,trên mặt lão yêu còn chưa hiện rõ sự sợ hãi thì đã bị sút bay ra ngoài,bay vụt lên va vào hòn giả sơn cả hai ba mươi thước.
“ Rầm ” một tiếng,hòn giả sơn giống như bị đánh bom.Nổ tan,đất đá bay tán loạn,cũng may đứng khá xa nếu không ba người nhà họ Tang cũng không thể tránh khỏi bị văng trúng,mà lão ngũ xui xẻo kia,bị đánh như vậy xong hiển nhiên khó lòng sống nổi.Lão đại nghe tiếng nổ kia mà sởn da gà,chẳng dám quay đầu nhìn xem chuyện gì xảy ra,dốc hết sức bình sinh ra mà chạy.Đột nhiên một bóng đen lóe lên,sát thần kia đã ung dung đứng chặn đường trốn của mình.Lão đại hoảng sợ vội quay đầu lại,nhưng cảm giác áp lực vô cùng,cả người nhẹ bẫng đi,thân thể không còn nghe theo sự điều khiển của hắn nữa.
(Hết Phần 641 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 642 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 642)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 642: Âu Dương Tiên Sinh
Đón nhận ánh mắt quỷ dị của mọi người nhìn mình,Hướng Nhật kéo lão đại toàn thân cứng đờ quay lại.
Vợ chồng Tang thị chết lặng,thủ đoạn giết người của Hướng Nhật lúc trước ở gara so với một màn vừa rồi quả thực là gặp sư phụ,mà cũng cho bọn họ thêm một lần thấy được thực lực siêu nhân của Hướng Nhật.Nếu không xảy ra tai họa này bọn họ cũng không thể biết một người lại có thể làm ra những việc như thế này,bình thường trên ti vi cảnh một người đánh mười người đã rất đáng ngạc nhiên rồi.Mà sự xuất hiện của những kẻ kia đã phá vỡ lẽ thường này,mà làm bọn họ khiếp sợ không biết nói gì đó là còn có người kinh khủng hơn bọn chúng.
Thật không biết tại sao có người như vậy tồn tại trên đời,sự hiện diện của hắn uy hiếp đến tình mạng của người thường,cô nàng bốn mắt cũng không biết mình cảm giác gì về Hướng Nhật,có chút sợ nhưng trong lòng cực kì cảm kích.Bởi dù bạn học này có biến thái như thế nào,nhưng chuyện cứu cả nhà mình là có thật.Chẳng qua nàng tuyệt đối không ngờ,bạn học dễ mến kia lại là sở hữu năng lực siêu nhân,ban đầu nàng còn lo lắng đối phương không cứu người được mà còn bị bắt,bây giờ thì biết mình đã quá lo xa.
Phương nhị thiếu gia hoảng sợ,lại một lần nữa thấy được sự kinh khủng của Hướng Nhật,hắn căn bản chẳng dám bỏ trốn.Không ngờ sự giúp đỡ mạnh nhất của mình cũng vô dụng,ở trước mặt đại cừu nhân của mình mà không có năng lực chống cự mà lần lượt bỏ mạng.
Giờ phút này,hắn chưa bao giờ hối hận về kế hoạch điên cuồng ở Bắc Hải như vậy,ban đầu còn tưởng rằng tiện tay báo thù,nhưng giờ phút này sợ rằng cái mạng cũng khó giữ.Bốn hộ vệ bên cạnh hắn chẳng dám lộn xộn,ngay cả tên quái vật ông chủ mang theo cũng không phải đối thủ,người bình thường như chúng cũng chẳng có chút tác dụng.
“ Đại nhân ”
Kẻ duy nhất an lành phải kể đến Hồng Liệt,vốn là một Mật giả,hiển nhiên hắn biết sự lợi hại của đồng bọn,chẳng qua Hướng Nhật thì tuyệt đối là Mật giả kinh khủng nhất mà hắn biết từ trước tới nay.Trong lòng thầm kêu may mắn,hên rằng lúc trước mình chưa làm quá tay bới bạn bè hắn,nếu không có lẽ mình sớm đã thành cái xác>
“ Ừm ” Hướng Nhật gật đầu,tiện tay ném lão đại cho hắn.
“ Trông hắn cho kĩ,ta còn vài vấn đề cần hỏi hắn ”
“ Dạ! ” Hồng Liệt tựa như một thủ hạ cực kì trung thành,chỉ sợ đối với sư phụ cũng chưa từng cung kính như thế.
Hướng Nhật đi tới trước mặt Phương nhị thiếu gia,nhìn sắc mặt trắng bệch của hắn thì cười lạnh:
“ Lão Phương,chúng ta cũng coi là không đánh thì không quen.Ta vẫn còn sống ở đây,có phải ngươi muốn phái người đến bắt ta? ”
Phương nhị thiếu gia căn bản chẳng dám nhận,câu nói “ ta muốn hắn sống ” lúc đầu thực quá lớn,giờ có muốn chối cũng không xong.Nhưng lúc quan trọng như thế này,hắn cũng hiểu được một chút bản năng tự vệ:
“ Chỉ cần ngươi bỏ qua cho ta,bất cứ điều kiện gì ta cũng đồng ý,tiền,đàn bà,cái gì cũng có thể…”
Hướng Nhật cười lạnh,hắn vẫn muốn xem Phương nhị thiếu gia này có thể làm ra trò gì.Phương Nhị thiếu gia thấy Hướng Nhật không trả lời trong lòng run lên,cắn răng lấy ra tấm thẻ vàng từ trong túi đưa về phía Hướng Nhật:
“ Đây làm tỷ,là ta… ”
“ Là thứ ngươi cướp của người ta,mà cả nhà họ cũng đã chết hết ”
Hướng Nhật chặn lời hắn lại,ánh mắt lạnh lẽo,cũng không chút khách khí nhận lấy tấm thẻ kia:
“ Mật mã ”
“ Ta…” Thấy đối phương thoải mái cầm lấy tấm thẻ,trong lòng Phương nhị thiếu gia thầm vui mừng đang muốn lấy nó làm điều kiện trao đổi mạng sống.Hướng Nhật liền cắt lời hắn:
“ Không nói,chết ”
Âm thanh lạnh lẽo ma quỷ.Phương nhị thiếu gia toát mồ hôi hột,căn bản không dám nói ra điều kiện nữa:
“ Bốn số 4,hai số 2 ”
Hướng Nhật không nói thêm,đem tấm thẻ vàng ném sang phía Tang Nhân Đống:
“ Tang tiên sinh,phiền ông đem số tiền này đi làm từ thiện ”
Cũng không nói rõ làm làm việc thiện gì,tóm lại là đem 300 triệu kia cho Tang Nhân Đống.
Tang Nhân Đống kinh ngạc cùng khiếp sợ,ngơ ngác nhìn tấm thẻ vàng,đây là 300 triệu,đối phương mù à,vậy mà ném cho mình?Chẳng lẽ không sợ mình nuốt mất?Mà vợ ông cũng khó tin nhìn Hướng Nhật,dường như đang nhìn thấy một thằng ngu,ban đầu trong lòng còn sợ hắn,giờ phút này thì chẳng còn chút nào.Cô nàng bốn mắt thì vẻ mặt rạng rỡ nhìn Hướng Nhật,300 triệu,một con số trên trời,dù có giết người đốt nhà cũng có người sẵn sàng,mà người trước mặt mình lại không thèm liếc mắt đã ném cho cha mình,còn để cha mình đi làm từ thiện,chả khác gì ném xuống biển.
Mà hành động của Hướng Nhật cũng làm cho Phương nhị thiếu gia sợ hãi,đối phương liền tiện tay ném đi 300 triệu,cái này nói lên dùng tiền với hắn không có tác dụng.
“ Ngươi,ngươi muốn làm sao mới có thể bỏ qua cho ta? ”
Phương nhị thiếu gia lo sợ hỏi,hắn tuyệt đối không dám nghi ngờ việc đối phương dám giết mình,lúc này chỉ hi vọng đối phương chủ động nói ra điều kiện,không chừng sẽ có hi vọng sống sót.
“ Nói cho ta biết,làm sao ngươi bình thường trở lại? ”
Hướng Nhật quan tâm nhất là vấn đề này,hắn muốn biết rốt cuộc là ai có thể chưa lành cho kẻ bị mình biến thành ngu ngốc,đây tuyệt đối là uy hiếp lớn với hắn.Sau này để giữ bí mật,hắn cũng không dám dễ dàng biến kẻ khác thành ngu ngốc,bởi đây không còn là phương pháp xử lí ổn thỏa nhất.Mà cách duy nhất tránh để lộ tin tức chính là để hắn vĩnh viên câm lặng.
Phương nhị thiếu gia đang không biết làm sao bảo vệ tính mạng mình,không ngờ Hướng Nhật lại hỏi như vậy,mắt sáng lên:
“ Nếu ta nói cho ngươi,ngươi có thể bỏ qua cho ta không? ”
“ Đương nhiên ” Hướng Nhật chẳng thèm suy nghĩ liền đồng ý.
“ Chẳng qua ngươi cũng phải thề độc,sau này vĩnh viễn không đặt chân đến Bắc Hải nữa,ta mới có thể thả ngươi ”
Sở dĩ có thêm điều kiện này hoàn toàn là để tránh hắn nghi ngờ,nếu quá dễ dàng đáp ứng sợ rằng hắn sẽ sinh nghi,sợ rằng đối phương không giữ chữ tín.
Quả nhiên,Phương nhị thiếu gia,nghe xong thì thở phào nhẹ nhõm,hắn cũng nghĩ,nếu đối phương đã muốn giết mình thì chắc hẳn cũng không cần bắt một người chết thề độc.Mừng như điên không dám dấu giếm:
“ Đó là một người bạn ông của ta mời tới ”
“ Bạn gì? ”
“ Chỉ biết họ Âu Dương,ta cũng chưa gặp qua,ông nội ta gọi hắn là Âu Dương tiên sinh ”
Phương nhị thiếu gia miêu tả đơn giản ít đến đáng thương,ngay cả tên tuổi hay hình dáng ra sao cũng không có mà nói,quả thực là hắn chưa từng gặp qua.
Âu Dương tiên sinh? Trong lòng Hướng Nhật trầm xuống,lại là một tên Âu Dương,trước kia có giải quyết một tên Âu Dương,giờ lại có một kẻ là Âu Dương tiên sinh,chẳng lẽ đám người họ Âu Dương có thù với mình?
(Hết Phần 642 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 643 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 643)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 643: Mật Giả Nghiệp Đoàn
“ Theo lí mà nói,hắn chữa trị cho ngươi,ngươi cần phải đi gặp hắn ”
Hướng Nhật lạnh lùng nhìn Phương nhị thiếu gia,muốn xem lí do thoái thác này có mấy phần đáng tin.
“ Không,không có,lúc ta tỉnh…Âu Dương tiên sinh đã đi rồi ”
Phương nhị thiếu gia vội vàng giải thích,hiện giờ quan trọng nhất với hắn là giữ mạng,sao còn dám nói láo.Về vấn đề sau này trả thù lại càng là chuyện không nghĩ tới.
“ Tốt,chuyện này ta tạm thời tin ngươi,chẳng qua…” Hướng Nhật đổi giọng:
“Ngươi cũng nên nói cho ta biết,tại sao lại ép nàng hạ độc người khác?”
Hướng Nhật chỉ chỉ cô nàng bốn mắt,về việc Hác Tiện Văn bị hạ độc,hắn cũng muốn tìm hiểu rõ.
“ Đó là bởi vì…” Phương nhị thiếu gia ấp úng,đang do dự không biết có nên nói ra hay không.
Tâm Hướng Nhật khẽ động,ánh mắt lạnh lẽo:
“ Đó là bởi vì Hác gia là đối tượng kế tiếp bị cướp của các ngươi đúng không? ”
Phương nhị thiếu gia run rẩy,kinh hãi nhìn Hướng Nhật.Không chỉ vì Hác gia là mục tiêu kế tiếp,mà càng bởi hắn lén biết được đại tiểu thư Hác gia là người yêu của đại cừu nhân Hướng Nhật,mục đích đầu tiên là vơ vét tài sản,thứ hai là nhân tiên trả thù Hướng Nhật,một mũi tên trúng hai đích.Giờ Hướng Nhật lại hỏi,thấy tâm tư của mình bị phát thì hiển nhiên trong lòng cực kì kinh hãi.
Hướng Nhật thấy bộ dạng của hắn liền biết mình đoán đúng đến 99.99% rồi,cũng may là lần này mình về sớm,nếu muộn mấy ngày sợ rằng Hác gia cũng sẽ như Tang gia vậy(cứ đến đây là buồn cười ),mà sợ rằng còn bi thảm hơn nữa.Dù sao ba người Hác gia đều là phụ nữ,hơn nữa mẹ con đều xinh đẹp,với con dâm trùng như Phương nhị thiếu gia,chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho họ.
Vừa nghĩ vậy,Hướng Nhật chẳng còn chút đồng tình gì với hắn,lạnh lùng nói:
“ Đã vậy thì nên tranh thủ thời gian nhắn nhủ di ngôn đi ”
Nghe Hướng Nhật nói xong,Phương nhị thiếu gia sợ tới mặt cắt không còn hột máu,chỉ chỉ vào Hướng Nhật cảm giác như bị lừa mà phát điên:
“ Ngươi đã đồng ý,chỉ cần ta cho ngươi biết ai chữa bệnh cho ta,ngươi sẽ không giết ta ”
“ Rất tiếc,ngươi không nên hạ độc người phụ nữ của ta ”
Giọng Hướng Nhật rét lạnh,cô nàng bốn mắt ở bên giật bắn người,nàng cũng không biết nữ sinh bị hạ độc kia là bạn gái Hướng Nhật.
Mà vợ chồng Tang thị biến sắc.Trước đó nghe con gái bị ép hạ độc người khác đã hoảng hồn,giờ lại nghe được người bị hạ độc là bạn gái của sát thần,trong lòng thầm lo sợ,cũng không biết lúc nữa đối phương có tìm cả nhà mình mà hỏi thăm không.
“ Ngươi dám giết ta,Phương gia chúng ta nhất định không bỏ qua,ông nội ta càng không bỏ qua cho ngươi! ”
Phương nhị thiếu gia cho rằng Hướng Nhật biết được mục đích của một mũi tên trúng hai con chim của hắn nên hét lên như điên.Kỳ thực Hướng Nhật cũng không biết chuyện hắn biết đại tiểu thư Hác gia là bạn gái Hướng Nhật.
“ Có như vậy thì ngươi cũng không nhìn thấy ngày đó ”
Hướng Nhật tiếp tục đả kích trái tim yếu ớt của Phương nhị thiếu gia,cái hắn muốn là đồi phương chìm trong tuyệt vọng,sau đó chết trong vô vọng,nếu không thì mối hận chẳng thể tiêu được.
“ Lên đi,đám phế vật các ngươi giết hắn đi,giết hắn mau! ”
Phương nhị thiếu gia dĩ nhiên đã điên loạn,xô đẩy đám bảo tiêu.
Một tên bảo tiêu cố gắng tận trung,vừa đưa tay vào trong ngực,nhưng chưa kịp móc ra thì “ chíu chíu ” vang lên lên,trên trán hắn đã xuất hiện một lỗ máu,vô lực ngã xuống đất.
Ba tên khác thấy vậy liền quay đầu bỏ chạy,đối với kẻ không phải người như Hướng Nhật bọn chúng không ôm chút hi vọng đả thương hắn,chỉ mong giữ được cái mạng là tốt rồi.
Chẳng qua ăn “ kiếm chỉ ” của Hướng Nhật,tất cả đều ngã lăn quay mà từ biệt thế giới.
Màn giết chóc với bốn tên bảo tiêu rốt cục đã làm Phương nhị thiếu gia tỉnh ra,vừa nhìn Hướng Nhật vừa lùi ra sau:
“ Ngươi không thể giết ta,ngươi không được giết ta,giết ta,ông nội ta nhất định sẽ trả thù…”
“ Ta biết chứ,dù vậy ngươi vẫn phải chết! ”
Việc Phương gia trả thù,Hướng Nhật đương nhiên cũng nghĩ tới,nhưng cái này cũng không phải là lí do ngăn cản hắn giết tên Phương nhị thiếu này,giữ tên cặn bã này lại là một mối họa lớn.
Trước đó Hướng Nhật định cho đối phương nếm thử đau đớn rồi mới chết,nếu không thì lúc trước cũng chẳng phải cứu ba người nhà họ Tang xong liền vội vã tiễn họ đi,chỉ là sợ họ trông thấy.
Chẳng qua giờ phút này bọn họ đã ở đây,hiển nhiên không thể làm như vậy,Hướng Nhật cũng không hi vọng bị coi là kẻ biến thái.Ai ngờ dù hắn không làm cũng đã bị coi là siêu biến thái rồi.
Bóp cổ Phương nhị thiếu gia,Hướng Nhật kéo lê hắn trên mặt đất.Đối mặt với cái chết gần kề,hai chân Phương nhị thiếu gia đạp không ngừng.Đũng quần ướt sũng,nước không ngừng chảy xuống.
Hướng Nhật thấy cực kì chán ghét,vội vã bóp nát yết hầu đối phương rồi ném qua một bên.
Thấy cảnh này vợ chồng Tang thị nhíu mày,cô nàng bốn mắt thấy một màn không thể nào tỏ ra như không thấy này,trước còn tưởng những kẻ kia rất tàn nhẫn,nhưng xem ra dường như còn có người tàn nhẫn hơn.Một người đã không còn sức chống cự vẫn giết không tha.Chẳng qua cũng không đồng tình với tên Phương nhị thiếu kia,dù sao những việc trước kia hắn làm thì vậy vẫn còn chưa đủ.
“ Hồng Liệt ” Hướng Nhật nói với Hồng Liệt vẻ mặt tỉnh queo ở bên,chỉ chỉ vào tên lão đại:
“ Cho hắn tỉnh lại ”
“ Chúng ta nên đi trước ”
Tang Nhân Đống biết rõ tiếp theo có lẽ chỗ này sẽ thành nơi tra tấn,thứ nhất là trước kia đã gặp qua,hắn không muốn nhìn tiếp,huống chi con gái còn ở bên,nếu thấy cái không nên thấy thì sẽ bị ám ảnh,rời đi vẫn tốt hơn.Và hơn cả là trong lòng đã quyết định,tuyệt đối sẽ không cho phép con gái qua lại với đối phương.
Tang Nhân đống đưa vợ và con gái rời đi,chỉ là trước khi rời đi,cô nàng bốn mắt ngoái lại nhìn Hướng Nhật với ánh mắt phức tạp.(cũng không rõ nghĩa cái này lắm nên để nguyên)
Hướng Nhật cũng không để ý ba người nhà họ Tang,hắn thấy hứng thú hơn với vẻ mặt hoảng sợ của lão đại vừa tỉnh dậy.
“ Tự giới thiệu chút đi,các ngươi là người ở đâu? ”
Đối với thân phận đám người lão đại,Hướng Nhật cực kì tò mò,có thể thấy được bọn chúng không phải dị năng giả,nhưng năng lực không hề kém dị năng giả,cùng với tên bạch mã vương tử Hồng Liệt với dạy dỗ tối qua đang ở bên cạnh,cực kì có khả năng đối phương là Mật giả.
Lão đại mở miệng đang muốn nói gì đó,đột nhiên nhìn thoáng qua thi thể Phương nhị thiếu gia gần đó,đột nhiên mặt biến sắc run rẩy hỏi Hướng Nhật:
“ Ngươi giết hắn? ”
“ Chẳng lẽ phải giữ cái loại tốn cơm đó? ”
Trong mắt Hướng Nhật hiện lên vẻ khó hiểu,kẻ này vẫn còn có lòng dạ mà quan tâm sự sống chết của người khác.
Sắc mặt lão đại trắng bệch:
“ Ngươi giết hắn,ngươi nhất định sẽ hối hận,chưa bao giờ để hắn xảy ra chuyện ngoài ý muốn,trừ khi là Âu Dương tiên sinh tự rat ay,nếu ai khác ra tay sẽ là bất kính với Âu Dương tiên sinh,nhất định sẽ bị Mật giả nghiệp đoàn đuổi giết ”
“ Xem ra ngươi hiểu rất rõ họ Âu Dương kia? ”
Trong lòng Hướng Nhật khẽ động,Mật giả nghiệp đoàn?Đó là cái gì,quả là một thứ lạ lẫm.
“ Ha ha ha,ta biết hôm nay chắc chắn phải chết,chẳng qua ngươi cũng không sống được lâu,ta sẽ ở dưới đó chờ ngươi ”
Lão đại cười như điên rồi thổ huyết bỏ mạng,tự sát cũng không nói ra,đến cùng Âu Dương tiên sinh là kẻ nào?
(Hết Phần 643 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 644 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 644)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 644: Bất Lực
Nghĩ rằng dù lão đạo kia đã chết,Hướng Nhật còn có thể biết đáp án từ miệng Hồng Liệt,ai ngờ tên này tỏ vẻ đau khổ,hỏi gì cũng lắc đầu.Nói sư phụ hắn đã quy ẩn mười năm trước,căn bản không có nói qua cái gì “ Mật giả nghiệp đoàn ” hay “ Âu Dương tiên sinh ”.Thu hoạch duy nhất là biết môn phái của bọn lão đại,cũng là môn phái ban đầu của sư phụ hắn,Sư Hổ môn,tên nghe thật quê mùa chẳng đáng để ý.Hướng Nhật cũng không muốn cưỡng cầu,đem việc còn lại giao cho hắn xử lí,bản thân thì vỗ mông rời khỏi biệt thự nhà họ Tang.
Trước khi quay về trường,Hướng Nhật quyết định,gọi điện báo cho một người,nói cho đối phương việc Phương nhị thiếu gia khôi phục thần trí,dù Hướng Nhật không ưa người kia,chẳng qua việc này vẫn nên báo thì hơn,tránh việc đến lúc Phương gia phát rồ không chừng không màng hậu quả mà lưỡng bại câu thương .Chuông vang lên,rất nhanh có người nhấc máy với giọng trào phúng.
Âm thanh ngạc nhiên truyền đến.
“ Ngươi lại chủ động gọi điện cho ta,hiếm thấy nhỉ ”
“ Đoán xem ta vừa gặp kẻ nào? ”
Hướng Nhật biết tính của người bên kia,ngoài kinh ngạc ra sợ rằng chỉ có đắc ý,bởi trước đó mình đuổi nàng đi mà giờ lại “ chủ động ” gọi điện cho nàng,hiển nhiên bởi có việc cần nàng giúp,đoán chừng cô ta chỉ chờ thế.Nếu không phải việc Phương nhị thiếu gia,Hướng Nhật cũng chẳng thèm gọi điện cho nàng.
“ Ngươi nhìn thấy ai có liên quan đến ta sao? ”
Quả nhiên người kia cứng đầu,dường như không muốn tiếp tục nói chuyện cùng Hướng Nhật thêm một câu nào nữa:
“ Nếu không có việc gì ta cúp máy ”
“ Cúp đi,coi như ta chưa thấy qua Phương nhị thiếu gia ”
Hướng Nhật tức điên lên,nếu không phải việc này quá quan trọng,hắn cũng không thèm để ý sắc mặt của ả.
“ Ngươi nói gì,Phương nhị thiếu gia? ” âm thanh bên kia liền khẩn trương,trong giọng nói kém theo sự run rẩy.
“ Không phải ai đó nói ta thấy ai cũng không liên quan tới mình sao? ”
Hướng Nhật lấy lại vốn,đương nhiên cũng không thèm khách khí,nhờ người ném đá vào chân kẻ khác,việc này cũng thật dễ dàng.
“ Chết tiệt,thằng oắt con,không biết tí gì tôn kính bề trên,ta là dì của ngươi,biết chưa? ”
Hướng Nhật hiển nhiên biết đối phương thẹn quá hóa giận
“ Muốn biết chuyện gì xảy ra thì vất ngay cái thái độ bề trên đó cho ta ”
Hướng Nhật mặc kệ người kia là dì út của hắn,nói chung hắn chả có chút gì hảo cảm với người đàn bà này.
“ Hừ! ”
Người bên kia nặng nề hừ một tiếng,sau đó lại nghiến răng nghiến lợi nói.Biết đối phương đã thỏa hiệp.Hướng Nhật dù không rảnh nhưng vẫn cứ chậm rãi nói:
“ Phương nhị thiếu gia,ngươi biết chứ,lúc trước là ngươi nhờ ta giúp giải quyết phiền toái này.Chẳng qua ta vừa gặp hắn,hơn nữa đã bình thường trở lại ”
“ Ngươi nói Phương nhị thiếu gia không còn ngu ngốc nữa? ”
Ngươi bên kia liền nghiêm túc,đồng thời trong giọng nói truyền đến sự khó tin.
“ Ít nhất là ta đã thấy ”
Hướng Nhật nói lời này hiển nhiên càng thêm phần thuyết phục.
“ Ngươi gặp hắn ở đâu?Có phải nhìn lầm không? ”
Người bên kia vẫn nghi ngờ,dù sao lúc trước trong gia tộc đã điều tra cả sáng lẫn trong tối tình hình Phương gia,tất cả đều có kết quả giống nhau,Phương nhị thế tổ kia đã điên rồi,cái này là chuyên khoa não quốc tế đã công nhận,cả đời này đừng mong bình thường trở lại.Chỉ là đầu dây bên kia nói mình vừa gặp tên Phương nhị thiếu này,cái này thật khó tin.
“ Nhìn lầm?Cô cho rằng có thể vậy à?Hắn còn nhận ra ta nữa ”
Hướng Nhật biết bà dì hoài nghi,nếu thay đổi là hắn cũng chẳng tin nổi.Lúc ở cổng trường,hắn nhìn thấy Phương nhị thiếu gia cũng giật mình,nếu không phải chắc chắn rằng mình không nhìn lầm thì cũng không đuổi theo.
“ Ta hỏi là ngươi gặp hắn ở đâu? ” bà dì nghiến rằng nghiến lợi,chuyện Phương nhị thiếu gia không phải là nhỏ,nếu gần đây thì còn dễ nói,nếu đã lâu mà người bên Phương gia không báo,nhất định mà đã lên kế hoạch,tuyệt đối là mục đích bảo vệ Phương nhị thiếu gia.
“À,nhà một người bạn ta ”
Hướng Nhật nói vô cùng hờ hững,cái hắn muốn chính là bắt “ trưởng bối ” kia phải sốt ruột mở mồm.
“ Nói địa chỉ cụ thể ”
Bà dì hốp ăn tính vốn nóng nảy,chẳng chờ Hướng Nhật kích động,âm thanh lanh lảnh vang lên muốn điếc cả ta:
“ Nói cũng phí công,dù các người có phái ai tới cũng không tìm thấy hắn ”
Hướng Nhật quyết định cứ phải trêu đùa bà dì này đã.
“ Vì gì chứ? ” quả nhiên bà dĩ bị mắc bẫy.
Hướng Nhật thấy vậy cười thầm:
“ Đừng nóng,nói chuyện này trước,ta nghĩ có chuyện mà lão già có thể còn hứng thú hơn
”
“ Chuyện gì? ”
Bà dì nghe xong càng lộ ra vẻ ham muốn,mà trong đó còn pha thêm chút hưng phấn.Vốn dĩ bị ông già cài ở Bắc Hải vẫn chưa có gì báo về,nếu có chuyện báo lên mà làm lão hứng thú,ưu đãi nhận được chắc chắn không thiếu.
“ Kế hoạch của Phương gia,là một kế hoạch cô không thể nào tưởng tượng nổi đâu ”
Hướng Nhật hiểu kế hoạch kia điên cuồng đến cỡ nào,nếu lộ ra ngoài,sợ rằng Phương gia sẽ không ngừng gặp phiền toái,chẳng qua vậy mới có thể làm cho Phương gia bị thêm nhiều công kích.
“ Thằng nhóc thối tha,ngươi có thể nói hết một lượt không,cứ lấp lửng như vậy ngươi mới vui à? ”
Bà dì cũng đoán được nếu như việc Phương nhị thiếu gia bình phục đã bị giấu như hắn nói,cái này khẳng định là chấp hành kế hoạch bí mật,nghe Hướng Nhất nói tiếp trong lòng càng thêm kích động.Hướng Nhật cũng chán đùa rồi,đem kế hoạch của Phương gia nói xong,chỉ là tạm thời che giấu sự thật là mình đã đem một ít người chấp hành kế hoạch của Phương gia làm thịt.Quả nhiên đầu dây bên kia truyền đến tiếng kinh hô,giọng nói của bà dì như bị nghẹn lại:
“ Người xác định chuyện này là thật? ”
“ Nếu giả ta còn xuất hiện ở nhà người bạn kia sao? ”
Hướng Nhật không đáp mà hỏi ngược lại.
“ Ngươi đã đến nhà người bạn kia,ngươi có thể trơ mắt nhìn đám cặn bã đó bỏ trốn? ”
Bà dĩ cũng không nghĩ ra,nàng đã thấy tận mắt sự lợi hại của thằng cháu này,ngay cả cả hai kẻ chưa bao giờ xa lão già cũng đều nói không phải đối thủ,đối phó mấy tên nhãi nhép đâu phải vấn đề chứ?
“ Đương nhiên tôi không để chúng trốn,có tôi ở đây,không ai có thể thoát.Chỉ là quỷ bỏ trốn thì ta bó tay ”
Hướng Nhật giả vờ như có lòng mà không có sức nói.
Đầu dây bên kia đột nhiên truyền đến âm thanh thở gấp,hiển nhiên bà dì đã hiểu ra thâm ý của Hướng Nhật:
“ Ngươi đã giết bọn chúng?Cả tên Phương nhị thiếu gia kia? ”
Nói xong câu cuối cùng,âm thanh cũng trở nên run rẩy.
(Hết Phần 644 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 645 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 645)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 645: Xông Pha Chiến Đấu
“ Có vấn đề gì à? ”
Nghe giọng bà dì đột nhiên thay đổi Hướng Nhật khinh thường bĩu môi nói.
“ Ngươi điên rồi,ngươi lại dám giết hắn,ngươi có biết hậu quả sẽ rất nghiêm trọng…”
Bà dì út muốn phát điên,âm thanh quả thực đã đến độ đinh tai nhức óc.
“ Đừng nói cái đạo lí đó với tôi,dù sao cũng đã giết,tôi nhớ trước đó cô đã nói với tôi,với thực lực bây giờ,dù có giết hắn,lão già cũng sẽ bảo vệ tôi đúng chứ? ”
Hướng Nhật nhắc lại bởi trước kia bà dĩ đã nói qua.
“ Trước kia là trước kia,bây giờ là bây giờ.Lần này ngươi cứ vậy mà giết người,hơn nữa lại phá hỏng kế hoạch của chúng,ngươi nói Phương gia sẽ bỏ qua cho ngươi?Cho dù lão già có ra mặt,chỉ sợ việc càng thêm bế tắc,Phương gia sẽ cho rằng ông già âm thầm cho người ra tay,đến lúc đó cục diện sẽ là chém giết không ngừng với Phương gia ”
Bà dì út nhìn Hướng Nhật với ánh mắt bất lực,đã nói với thằng nhóc này bao nhiêu lần,lầm việc không thể xúc động mà hắn cứ cố tình làm như thế.
“ Mẹ kiếp,chẳng lẽ phải giết sạch Phương gia? ”
Hướng Nhật rất tự tin với thực lực của mình,xử lí Phương gia cũng không phải vấn đề,chẳng qua hậu quả kia sợ rằng hắn không thể gánh nổi.
“ Nói thế,ta sợ rằng ngươi chỉ còn nước trốn lên mặt trăng đi…Thằng nhóc ngu ngốc,có phải ngại chưa đủ phiền toái! ”
Hiển nhiên bà dì út kiên trì phản đối Hướng Nhật.
“ Đúng rồi,ngươi nói kế hoạch kia của Phương gia có còn ai biết hay không? ”
“ Không có,trừ tôi ra thì đều đã chết: đương nhiên,khẳng định người của Phương gia cũng biết ”
Lời lẽ Hướng Nhật có phần khiêu khích.
Bà dì đương nhiên cũng nghe ra ý này liền dặn dò:
“ Chuyện này ngươi đừng nên để lộ,giờ ta đi gọi điện cho ông già,hỏi ông ấy xem giải quyết ra sao…Ngươi đừng tắt điện thoại,chờ ta gọi ” nói xong liền cúp máy.
Hướng Nhật tức giận trợn mắt lên,hắn còn chưa kịp hỏi xem đối phương có biết “ Mật giả nghiệp đoàn ” cùng “ Âu Dương tiên sinh ” hay không,bà cô này cúp máy cũng nhanh thiệt chứ?
Tầng 47 tòa cao ốc,một văn phòng xa hoa phía Đông Nam,Dịch Tiểu Quân vừa cúp điện thoại liền vội vàng chạy đến văn phòng bên cạnh,gõ cửa.chưa đợi người bên trong đồng ý liền đã đẩy cửa vào.
Trong văn phòng,bởi Dịch Tiểu Quân chưa được phép đã lao vào,làm cho một cặp nam nữ đang âu yếm nhau trong phòng làm việc hoảng hốt vội rời ra.( Tội nghiệp,dọa ma thì liệt luôn)
Nữ khoảng chừng hai lăm,chiếc váy ngắn lộ ra đôi chân thon dài,khoác trên người là chiếc áo cổ chữ “ V ” trễ xuống lộ ra một rãnh sâu trắng như tuyết cực kì hấp dẫn,ít nhất lúc tách ra gã đàn ông kia vẫn thèm thuồng liếc thêm một cái.
Nam thì hơn bốn mươi tuổi,tóc chải vuốt cẩn thận,quần áo phẳng lì,bộ dáng lịch sự,trên người toát nên phong vị của người đàn ông thành thục.
Nhìn thấy Dịch Tiểu Quân từ bên ngoài vào,người trung niên khí độ bất phàm cười khổ:
“ Tiểu Quân,em làm gì thế?Lúc vào không thể gõ cửa trước sao? ”
“ Có gõ nhưng không đợi được phải lao vào ”
Dịch Tiểu Quân không chút xấu hổ,liếc mắt nhìn cô nàng bên cạnh kia thì đang đỏ mặt nói:
“ Đại ca,giờ không còn là tin đồn,vừa rồi thằng cháu ngoại gọi tới,nói một chuyện cực kì kinh thiên động địa ”
“ Thằng cháu ngoại?Em nói là con của Tiểu Hoa? ”
Ngươi kia liền xác định,hắn chỉ có hai em gái,một thì chưa lập gia đình,cũng là người ở trước mặt,một người em gái khác lập gia đình,nhưng gần đây mới có tin tức,hiển nhiên thằng cháu ngoại kia là con người này.
“ Chẳng lẽ còn thằng cháu ngoại nào khác sao? ”
Dịch Tiểu Quân bất mãn liếc hắn,mấy anh em đều có vợ lẽ bên ngoài,nàng cũng biết,phỏng chừng cả nhà đều biết rõ chuyện người con gái đã lấy chồng cùng ông già,chẳng qua không ai dám nói thôi,Dịch Tiểu Quân tuy bất mãn nhưng cũng chỉ có thể biểu hiện một chút thôi.
“ Nó nói gì với em? ” người trung niên sửa sang lại một chút do vừa ăn vụng,đốt điếu xì gà,thong thả ngồi xuống bàn làm việc của mình.
Dịch Tiểu Quân liếc một cái,cô nàng kia thấy vậy liền khom người cáo từ:
“ Ông chủ,em còn vài việc chưa xong,em xin phép ”
“ Ừm ” người trung niên gật đầu,nhìn chằm chằm vào cặp mông đánh võng của mỹ nữ đến tận khi đối phương biến mất,lúc này mới nhìn cô em gái làm mình đau đầu nói:
“ Giờ thì nói đi ”
“ Phương nhị thiếu gia giả điên ” Dịch Tiểu Quân nói với giọng dọa người.
“Giả điên? ” vẻ mặt người trung niên liên trở nên nghiêm túc,điếu xì gà cũng bị hắn ném vào gạt tàn,dường như đã biến thành người khác,hiển nhiên hắn cũng không ngu,biết giả ngu là có ẩn tình,đây khẳng định có mục đích cùng âm mưu đen tối:
“ Ừ,vừa rồi mới nghe thằng nhóc chết tiệt nói,bọn chúng có một kế hoạch lớn ở Bắc Hải…”
Dịch Tiểu Quân nói rõ ràng một lần,ngay cả việc Hướng Nhật đem cả đám người Phương gia làm thịt cũng không bỏ xót ”
Người kia vừa nghe xong trên mặt lộ ra vẻ nghiêm trọng cùng kinh hãi,sau đó cười khổ:
“ Lá gan thằng nhóc đó thật lớn,ngay cả Phương nhị thiếu gia cũng dám giết,ta không biết chuyện gì là nó không làm được nữa,may mà lúc trước ta ngăn cản Dịch Thiên Hành,nếu không sợ rằng chẳng còn ai nối dõi tông đường ”
Dịch Tiểu Quân khinh thường trợn mắt:
“ Thằng con trai của anh cũng phải quản cho kĩ,nếu không sớm muộn sẽ xảy ra chuyện ”
Người trung niên không nói gì,đứng dậy bước tới cửa sổ cảm thán:
“ Con trai Tiểu Hoa sao lại không giống cha nó vậy?Ta nhớ cha nó làm việc cũng không có xằng bậy như vậy ”
“ Nếu mà giống như thế,sợ rằng lão già cũng không khẩn trương như vậy ”
Dịch Tiểu Quân nói quả thật rất đúng,nếu thằng nhóc kia giống cha hắn,dù có lợi hại gấp đôi lão già cũng không xem trọng.
Người trung niên quay trở lại bàn làm việc,thở dài nói:
“ Trước khi em đến đây,có gọi điện cho ông già chưa? ”
“ Không có,đến nói với anh một tiếng để tránh bị anh nói là em giành công của mình ”
Dịch Tiểu Quân nói lấp lửng.
Người trung niên liền cười khổ:
“ Tiểu Quân,chúng ta là anh em một nhà,em…”
“ Được rồi,giờ anh gọi cho cha,em có muốn nói vài câu không? ”
Ngắt lời người kia,Dịch Tiểu Quân đi tới trước bàn làm việc cầm điện thoại lên hỏi.
“ Không cần,anh đoán lần này có thể thằng nhóc sẽ bị ông già mang lên kinh thành,với tính tình của hắn thì lúc đó sẽ rất náo nhiệt”
Người trung niên có thể đoán được hành động của cha mình,ông ấy càng già thì càng dễ nổi cáu,quả thật cần một kẻ “ xông pha chiến đấu ”
(Hết Phần 645 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 646 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 646)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 646: Sư Phụ Quái Vật
Chạy tới trường thì đã là giữa tiết hai,Hướng Nhật len lén chạy vào từ phía sau.
Hướng Nhật đi tới trong góc ngồi cạnh đầu củ tỏi đang cô đơn,vốn hắn muốn đến ngồi cạnh mấy nàng Sở Sở,chẳng qua hắn cũng rõ,ở gần cũng có người,muốn làm gì cũng không phải dễ dàng như vậy.
“ Lão đại,cuối cùng đã đi học? ”
Đầu củ tỏi thấy người ngồi bên cạnh là Hướng Nhật liền kích động kêu lên.
“ Chú uống nhầm thuốc à? ”
Hướng Nhật nhận thấy dấu hiệu động kinh liền tránh xa ra một chút.
Chẳng qua thằng nhóc này cũng chẳng chút xấu hổ,còn tỏ ra bộ dáng như bị người ta đánh kích động nói:
“ Không phải,lão đại,có chuyện muốn hỏi anh ”
“ Chuyện gì? ”
Thấy đầu củ tỏi lớn rồi mà vẫn biểu hiện buồn cười như con nít,Hướng Nhật cố nhịn,quyết định nghe xem thằng nhóc này nói gì,sau đó mới tính xem có nên nện hắn một bữa hay không.
“ Cái lần đầu tiên có phải rất nhanh không? ”
Trên khuôn mặt ngây thơ của đầu củ tỏi hồng lên,dường như vừa làm ra chuyện gì không đúng vậy.
“ Cái gì lần đầu tiên rất nhanh? ”
Cũng không hiểu hắn nói cái gì…Ít nhất Hướng Nhật cũng chưa hoàn toàn nghe rõ.
“ Đúng vậy…Cái kia lần đầu tiên ”
Đầu củ tỏi sợ hãi len lén nhìn mọi người,phát hiện không ai chú ý,âm thanh lí nhí:
“ Là cái lần đầu tiên của đàn ông với phụ nữ,có phải đàn ông kết thúc rất nhanh không? ”
Hướng Nhật nghe hắn nói,cuối cùng đã hiểu ra tại sao thằng nhóc này len lén như vậy,đánh mắt sang:
“ Chú và Tiểu Huệ đã đến mức này rồi? ”
“ Không có,không có,em chỉ hỏi chơi thôi chút thôi ”
Ánh mắt đầu củ tỏi đảo loạn,mặt đỏ bừng.
“ Hỏi chơi thôi à? ”
Hướng Nhật thấy thằng nhóc này đến chết vẫn to mồm,đoán chừng sắp ra tay với cô bạn bên Tài Đại rồi.
“ Theo kinh nghiệm mà nói thì lần đầu tiên của đàn ông rất nhanh,cho nên chú mày cũng không cần phải cảm thấy mất mặt ”
Nghe Hướng Nhật nói vậy dường như đầu củ tỏi liền thở phào nhẹ nhõm,ánh mắt lại trở nên hưng phấn nói:
“ Lão đại,mấy ngày nay anh đi đâu? Sao không thấy đi cùng mấy chị dâu? ”
“ Đi Hàn Quốc một chuyến,mới trở về hôm qua ”
Hướng Nhật cũng không giấu diếm.
Đầu củ tỏi nghe được trong mắt liền hiện lên vẻ khát khao:
“ Lão đại,anh thật thoải mái,suốt ngày đi du lịch nước ngoài,chẳng qua có một chuyện khẳng định anh không biết ”
Nói xong câu cuối,trên mặt hiện rõ lên sự đắc ý.
“ Có cái quái gì à,nói sơ qua xem nào ”
Hướng Nhật thấy bộ dạng quái lạ như đàn bà của hắn liền khẳng định là vừa đi nghe tin đồn từ đâu đó rồi.
“ Đại minh tinh Lạc Phi Tử muốn đến trường chúng ta học ”
Đầu củ tỏi nói với giọng kinh ngạc đồng thời mắt cũng bắt đầu sáng lên.
“ Chuyện này không phải sớm đã truyền ra rồi sao? ”
Hướng Nhật ghé mắt nhìn sang,chuyện này hắn sớm đã biết,hơn nữa còn chính miệng Lạc Phi Tử nói cho hắn nghe,cũng không còn là tin đồn nữa.
“ Trước kia chỉ là lừa người,giờ mới là thật,thời gian người ta nhập học đã định rồi ”
Đầu củ tỏi vui sướng vì mình biết được chút ít tin tức nhanh nhạy.
“ Gì?Lúc nào? ” Hướng Nhật cũng có chút hứng thú,nhìn bộ dáng Lạc Phi Tử nhập học là việc đương nhiên rồi.
“ Ngày mai ”
“ Nhanh thế à? ”
Hướng Nhật thầm kinh hãi,bởi lúc trước hắn nghe Lạc Phi Tử nói,chẳng qua thời gian cũng không nhanh như vậy,chẳng lẽ thằng nhóc đầu củ tỏi này thêu dệt thêm?
“ Chú mày nghe ai nói ”
“ Không phải trường học dán thông báo công khai sao? Lão đại,anh đi ngang qua không thấy à? ”
Đầu củ tỏi nhìn Hướng Nhật như thấy quái vật vậy,đây cũng không phải lần đầu tiên hắn dùng ánh mắt này nhìn người.
“ Anh đi từ ngoài vào cũng không để ý ”
Nói đến chuyện công khai thông báo này,Hướng Nhật xém nữa muốn xé nó đi,lần trước chuyện tai tiếng của mình cùng cô giáo xinh đẹp cũng do tờ báo đó bôi nhọ,điều này sao hắn không tức chứ?Chẳng qua nói đến cô giáo xinh đẹp,cũng lâu chưa gặp rồi,Hướng Nhật vừa suy nghĩ liền đứng ngồi không yên.
“ Củ tỏi,anh đi có việc,có chuyện gì chờ anh về rồi nói ”
Vỗ vai đầu củ tỏi,Hướng Nhật chào một tiếng rồi lẻn ra bằng cửa sau,may là vẫn như trước,đám Sở Sở không nhìn hắn,nếu mà thấy hắn chuồn đi sau này nhất định sẽ bị tra hỏi.
Phòng làm việc của mỹ nữ lão sư tương đối xa,bởi nàng là giáo viên khoa khác nhưng cái này cũng chẳng làm khó được Hướng Nhật,với tốc độ của hắn,gần hay xa cũng không khác nhau là mấy.
Chẳng qua chưa kịp chạy đến phòng làm việc của mỹ nữ lão sư thì đã nhận được một cú điện thoại,là từ kinh thành gọi tới.
Trong lòng Hướng Nhật vừa động liền đã đoán ra ai gọi tới,nhưng vẫn hỏi một câu:
“ Ai thế? ”
“ Là ta ”
Âm thanh nghe có chút già nua,nhưng vô cùng uy nghiêm,hoàn toàn có thể tưởng tượng ra người gọi điện kia có hình tượng ra sao.
Quả nhiên đúng như mình đoán,Hướng Nhật nghe thoáng qua liền biết người gọi chính là ông ngoại của mình,lão già Dịch gia.
“ Tìm tôi có việc gì? ”
Thật ra trong lòng cũng biết đối phương tìm mình có chuyện gì,có lẽ nó liên quan đến kế hoạch của Phương gia.
“ Phương nhị thiếu gia đã chết? ” câu đầu tiên của ông già họ Dịch đã đi thẳng vào vấn đề,lúc này chuyện quan trong là xác thực chuyện Phương nhị thiếu gia chết,nếu không hắn cũng không nói ra đầu tiên.
“ Vâng ạ,tôi đã rat ay,tuyệt đối không kẻ nào còn sống ”
Trong lòng Hướng Nhật có ý đối chọi gay gắt,người Dịch gia không sợ thì bản thân càng chẳng sợ.
“ Chuyện này ta biết rồi,ngươi an tâm mà học đi ”
Vốn tưởng rằng ông già nổi trận lôi đình,ai ngờ lại nói một câu nhẹ nhàng như vậy…,phản ứng đầu tiên của bà dì út khi nghe không giống vậy chút nào.
Hướng Nhật nghi ngờ không biết có nghe lầm hay không,hay bỗng nhiên lão già bị chập mạch mất rồi.
“ Đi cùng hắn có bao nhiêu người,ngươi biết thân phận bọn chúng chứ? ” Ông già lại hỏi.
“ Tổng cộng năm tên, là Sư Hổ môn ”
Những tin tức này bà dì không hỏi liền đã cúp điện thoại,có thể thấy dù ông già này tuy lớn tuổi nhưng vẫn rất cẩn thận,không như con gái của ông ta,vừa nghe tin quan trọng liền không kiềm chế nổi mà đã manh động.
“ Sư Hổ Môn? ”
Bỗng nhiên bên kia truyền đến âm thanh nặng nề,hiển nhiên là bộc phát tức giận với Sư Hổ Môn,điều này có thể chứng minh có thể ông già vô cùng khó chịu với Sư Hổ Môn,nếu không cũng không tức như thế.
“ Đúng rồi,ông có biết một người tên Âu Dương tiên sinh không? ”
Trong lòng Hướng Nhật vừa động,nếu lão già đã biết,Sư Hổ Môn,vậy cũng có thể biết Âu Dương tiên sinh chứ?
“ Âu Dương tiên sinh?” ông già vừa nghe liền thở gấp.
“ Ngươi nghe ở đâu mà biết hắn? ”
“ Là hắn chữa khỏi bệnh cho Phương nhị thiếu gia ”
Hướng Nhật cũng không giấu diếm chuyện này,đồng thời cũng để xem ý của lão già,nếu lão đại của Sư Hổ môn kia nói giết người Âu Dương tiên sinh chữa trị nhất định sẽ bị “ Mật giả nghiệp đoàn ” đuổi giết,vậy thì xem thử lão già có lựa chọn từ bỏ hành động bảo vệ hay không.
“ Cái gì? ” ông già bị tin tức này làm giật mình,nhưng rất nhanh liền khôi phục vẻ bình thản
“ Không ngờ lão già này hắn cũng mời xuất sơn ”
“ Ông biết hắn? ”
Xem ra mình đã đoán đúng,lão già biết rõ ràng về Âu Dương tiên sinh này.
“ Không lạ,Âu Dương tiên sinh,một lão quái vật sống hai trăm năm,trước đây không lâu hắn còn đến Bắc Hải giúp thằng lớn một vài vụ lộn xộn ”
Thằng lớn trong miệng ông già có lẽ là con trai cả của ông ta.
“ Nghe nói người được Âu Dương tiên sinh chữa trị,trừ khi là hắn ra tay,nếu kẻ khác động vào sẽ bị “ Mật giả nghiệp đoàn ” đuổi giết? ”
“ Xem ra ngươi cũng biết sơ qua không ít chuyện ”
Ông già lại khẽ cười:
“ Yên tâm,ta đảm bảo ngươi không có việc gì,đồ đệ cái lão quái vật đó đang ở bên cạnh ngươi ”
“ Đồ đệ? ”
“ Phạm Thải Hồng ”
Cái gì!Hướng Nhật nghe xong thì trợn mắt há mồm,Phạm Thải Hồng còn có vị sư phụ như vậy?Khó trách cô nàng kia hơn 40 tuổi mà nhìn như gái hai mươi,thì ra cô ta có một sư phụ quái vật sống hơn hai trăm năm,cũng khó trách.
(Hết Phần 646 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 647 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 647)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 647: Tình Địch
Vừa điện thoại với lão già xong,thời gian cũng vừa hết tiết hai.Hướng Nhật tới phòng làm việc,cái xui là mỹ nữ lão sư không có ở đây,có thể là còn đang trên đường vì vừa mới tan lớp,không thể thoáng cái đã đến phòng làm việc được.
Hướng Nhật đứng đợi ở cửa,quả nhiên Tống Thu Hằng ôm vài cuốn sách đi tới,nhìn thấy hắn trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc và xấu hổ
“ Hướng Dương,anh về rồi à ”
Mỹ nữ lão sư bước nhanh tới,khuôn mặt đỏ ửng càng thêm động lòng người.
“ Tiểu Tống ” Hướng Nhật bước tới,đỡ lấy chồng sách đồng thời nắm lấy tay nàng.
“ Hết khóa rồi à? ”
“ Dạ ”
Còn có chút chưa quen với thân phận hiện tại của Hướng Nhật,nhưng Tống Thu Hằng cũng không rút tay ra,trên mặt càng thêm đỏ ửng.
“ Chúng ta vào rồi nói ”
“ Được ”
Hướng Nhật gật đầu,hắn cũng không muốn chuyện mình cùng mỹ nữ lão sư bị người ta biết,nếu lại có tin đồn xấu lần nữa cũng không tốt lành gì cho nàng.
Hai người bước vào phòng làm việc!Tống Thu Hằng đóng cửa lại,nhìn người kia đang ngồi trên ghế phía sau bàn làm việc,nhẹ nhàng đặt tài liệu xuống nhẹ nhàng hỏi:
“ Anh muốn uống gì, để em lấy cho,trà hay cà phê? ”
Từ ngữ ngọt ngào ấm áp này giống như một người vợ nói với chồng mình vậy.
“ Có rượu không? ”
Cho tới bây giờ Hướng Nhật cũng chẳng hiểu được cách hưởng thụ hương vị của cuộc sống,trà và cà phê với hắn cũng chẳng sướng bằng làm cốc nước lã.
Tống Thu Hằng lườm hắn một cái:
“ Sao anh lại thích uống rượu như vậy,em chẳng nhớ là nói với anh bao nhiêu lần,uống rượu nhiều chỉ hại thân thôi ”
“ Được rồi.Hôm nay nể mặt em,cho anh chén trà vậy ”
Hướng Nhật biết mỹ nữ lão sư quan tâm mình,thực tế thì câu vừa rồi chỉ là đùa giỡn,dù nàng có rượu thật thì Hướng Nhật cũng không phá hỏng không khí mà mỹ nữ lão sư tạo nên,trà cùng cà phê hắn chọn cái nào cũng thế cả.
“ Anh có muốn rượu chỗ em cũng chẳng có ”
Tống Thu Hằng đi tới cạnh bàn làm việc lấy ra một hộp trà.Lấy một cái chén màu hồng trong tủ sứ,cái chén không chút tì vết,hiển nhiên là chủ nhân sử dụng thường xuyên,hơn nữa thời gian cũng không phải ngắn.
“ Dùng chén của em được không? ”
Quả nhiên lời tiếp theo của mỹ nữ lão sư đã xác thực suy đoán của Hướng Nhật.
“ Cầu còn chả được ” Hướng Nhật cười hì hì,trên mặt hiện lên vẻ xấu xa.
Khuôn mặt mỹ nữ lão sư lại đỏ ửng lên,cầm lấy bình thủy trên bàn,pha trà xong liền bưng đến trước mặt Hướng Nhật:
“ Uống đi,thử xem trình độ của em có tiến bộ hay không? ”
Trong lòng Hướng Nhật thầm cười khổ,tay nghề của nàng tiến bộ hay không hắn cũng chẳng biết,nhưng có một cái không tiến bộ tí nào là trí nhớ của nàng.Hắn nhớ trước đó chính nàng đã nói với mình chẳng biết uống trà,giờ lại để cho mình thử,có nên thử chút xíu không nhỉ?
Chẳng qua trong lòng nghĩ vậy chứ hành động thì không thể nào làm thế,nếu không chắc chắn sẽ đả kích lòng tự tin của nàng,Hướng Nhật nhẹ nhàng bưng trà lên,nhấp một ngụm,làm tư thế như đang phẩm trà,sau đó giả vờ như đang thưởng thức nhẹ nhàng thốt ra một câu:
“ Trà ngon! ”
“ Ngon thật à? ” mỹ nữ lão sư lé mắt nhìn,mắt chớp liên tục,dường như đang chờ xem kịch vui.
“ Có sao đâu?Rất ngon mà ” Hướng Nhật thầm chột dạ,vốn ánh mắt của mỹ nữ lão sư rất nhạy bén,dường như chuyện gì cũng không thoát khỏi mắt nàng.
“ Anh nhá,tưởng em không biết à?Bề ngoài thì chẳng biết gì về uống trà,nói vậy không phải nịnh em chứ? ”
Tống Thu Hằng nhìn bộ dạng có tật giật mình của hắn,trong lòng cực kì ngọt ngào,nếu là hắn của mười năm trước tuyệt đối sẽ không làm như vậy mà trực tiếp nói ra câu “ Chả ra gì ” hoặc “ chả là gì so với rượu ” thay cho lời bình,dù đột nhiên thay đổi quá nhiều thì trong lòng cũng tràn đầy ngọt ngào,nhưng vẫn có chút đố kị,bởi người thay đổi là con dao hai lưỡi,học được cách lấy lòng các cô nàng nên giờ không phải rất nhiều bạn gái sao?
“ Em làm sao thế? ” thấy vẻ mặt có chút cô đơn của mỹ nữ lão sư,Hướng Nhật cảm thấy gì đó không đúng.
“ Không có gì,chỉ là nhớ tới chuyện trước kia của chúng ta ”
Tống Thu Hằng hờ hững nói.Có lẽ sợ hắn nhìn ra gì đó nên gương mặt lại khôi phục nụ cười dịu dàng kia.
“ Đã qua rồi,giờ chúng ta nên nhìn về tương lai ”
Hướng Nhật cũng đang suy tư,biết mỹ nữ lão sư đang nhớ lại chuyện cũ của hai người,mà nhắc chuyện cũ thì hắn cũng nhớ ra môt chuyện,vẫn nặng lòng không biết nên nói với nàng hay không:
“ Tiểu Tống,có chuyện này anh không biết có nên nói với em hay không? ”
“ Chuyện gì? ” Tống Thu Hằng ngạc nhiên,nhìn vẻ mặt khó xử ấp a ấp úng của hắn,chẳng lẽ thật sự còn chuyện giấu diếm mình mà chưa nói ra?
“ Hôm qua anh trở về từ Hàn Quốc vô tình gặp một người” cẩn thận tính toán,Hướng Nhật quyết định vẫn nên nói rõ ra,việc này sớm muộn gì cũng phải công bố.
“ Em biết không? ” Tống Thu Hằng sửng sốt,người hắn nói hẳn là mình cũng quen,nếu không thì hắn cũng không nói nói chuyện này với mình.
“ Là bạn học trước kia của chúng ta? ”
“ Ừm ” Hướng Nhật gật đầu,trong lòng vẫn không yên,hai người trước kia ở cạnh nhau giống như kẻ thù truyền kiếp vậy.
“ Em biết rõ người đó à? ”
Nhìn vẻ mặt thấp thỏm của hắn,trong lòng Tống Thu Hằng càng thêm tò mò,chẳng qua nàng cũng không nghĩ ra,đột nhiên hỏi vậy chắc là đàn ông rồi.
“ Không biết có coi là vậy không? ” Hướng Nhật trầm tư một lúc rồi nói:
“ Trứu Văn Tĩnh,em còn nhớ chứ? ”
“ Trứu Văn Tĩnh? ”
Vẻ mặt Tống Thu Hằng khựng lại,không biết là nhớ ra gì đó mà trằm mặc cả nửa ngày mới khẽ thở dài:
“ Ngươi hôm qua anh gặp là cô ấy? ”
“ Ừ ” thấy phản ứng của mỹ nữ lão sư như vậy,Hướng Nhật cảm thấy chua chát,phải chăng mình không nên đem chuyện của Trứu Văn Tĩnh nói ra?
“ Cô ấy khỏe không? ” không như hắn tưởng tượng,vẻ mặt mỹ nữ lão sư rất nhanh bình thường trở lại,trên mặt hiện lên sự ân cần.
“ Cũng không tính là tốt ”
Hướng Nhật nói ra lời này cũng không phải giành sự đồng cảm của nàng,mà quả thực muốn nói hết cho nàng biết.Đem đầu đuôi chuyện tối qua cùng cái đêm mười năm trước kể rõ ra một lần.
Sau khi nghe xong,trên mặt mỹ nữ lão sư hiện lên sự thương xót,tuy rằng quan hệ trước đây của hai người không khác nào kẻ thù,nhưng từ bỏ nhung lụa để vất vả làm lụng nuôi sống bản thân cùng con gái,loại cảm giác này tuy rằng mình chưa trải qua nhưng cũng có thể hiểu được nó khó khăn đến mức nào và càng thêm phần bội phục ý chí kiên cường của đối phương.
“ Hướng Dương,có phải anh lo em sẽ ghét bỏ nàng?Thật ra thì sau khi anh bỏ đi,em cũng đã hiểu,em tình nguyện chia sẻ anh cùng nàng chứ không muốn chúng ta phải xa cách lần nữa ”
(Hết Phần 647 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 648 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!