Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 718)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 718: Không Bị Uy Hiếp
Xưởng cơ khí đằng sau kho hàng, đèn công suất lớn chiếu rõ không gian vốn nhỏ hẹp. Hai gã đàn ông ngồi nhàn nhã uống bình rượu đỏ rõ ràng vừa mới mua, trên mặt bàn lại không có đồ nhắm.
Gã đàn ông tóc vàng bên trái khuôn mặt đẹp trai, tuổi chừng 30, bề ngoài nhìn chẳng khác dân địa phương bình thường. Mà kẻ bên phải thì tóc bạc mắt đỏ, cũng rất đẹp trai tuổi chừng 21, 22, làm người ta cảm giác cực kì quỷ dị, nhất là con ngài đỏ như máu kia.
Bọn chúng vừa uống rượu nói chuyện với nhau, vẻ mặt sung sướng hiển nhiên trò chuyện rất khoái trái.
Mà ở bên, Dịch Trù Ngu cùng Anna đang nằm tê liệt trên mặt đất, ánh mắt tràn đầy sợ hãi. Mặc dù hai gã đàn ông không dùng thừng trói nhưng toàn thân cảm giác giống như bị vật nặng đè lên, không thể động đậy.
- Osho bá tước các hạ, không thể không nói vận khí ngài thật tốt, lần này vậy mà bắt được mỹ nữ tế tự Vatican, mang về có giá trị nghiên cứu nhất định.
Gã tóc bạc mắt đỏ bên cạnh loạng choạng cầm li rượu trên tay. Rượu đỏ trong ly chao đảo tỏa ra hương vị mê người.
- Tuy chúng ta không thiếu vật thí nghiệm, nhưng nói thực có một mỹ nữ tế tự đem làm đối tượng nghiên cứu, ta chắc đám điên cuồng kia nhất định sẽ hưng phấn ngủ không yên.
Gã tóc vàng nhấp một ngụm rượu đầy vẻ hưởng thụ.
- Đúng vậy. Đáng tiếc mỹ nữ như vậy cuối cùng lại bị như vậy. Chia thành từng khúc thực quá lãng phí!
Lúc nói chuyện, gã mắt đỏ nhìn Anna đầy vẻ dâm tà.
Dịch Trù Ngu ở bên chẳng hiểu gì bởi chúng dùng tiếng Pháp, nhưng Anna lại nghe rõ mồn một, sắc mặt bắt đầu tái đi.
- Ha ha, Xiis Field tiên sinh thân ái, ngài dọa tiểu mỹ nhân sợ rồi.
Gã tóc vàng hứng thú đánh giá Anna. Trong ánh mắt cảm giác như mèo vờn chuột. Nhìn thấy sắc mặt gợi cảm thanh thuần của Anna tràn đầy sợ hãi, đột nhiên gã mắt đỏ cảm giác như có một luồng nhiệt bốc lên tự đáy lòng, uống cạn ly rượu rồi nhìn gã tóc vàng nói:
- Bá tước các hạ, ta muốn cùng ngài thương lượng một việc.
- Cứ nói.
Gã tóc vàng híp mắt nhìn hắn cười ám muội, dường như sớm đã hiểu đồng bọn nghĩ gì.
- Tiểu mỹ nhân như vậy cũng không phải mỗi lần đều gặp, mà ta cũng muốn nếm thử tư vụ đàn bà đến từ Vatican.
Gã mắt đỏ liềm môi, thoạt nhìn đầy vẻ độc ác.
- Ah, dường như ngài không sợ người kia trả thù sao?
Gã tóc vàng hờ hững hỏi một câu, tuy nhiên trong lòng rất kiêng kị “người kia”, trên thực tế thì trong giọng nói của hắn có thể nghe ra, đối với “người kia” hắn không chút kiêng kị mà còn rất khinh thường.
- Ngài nói gã đàn ông kia?
Gã mắt đỏ khinh thường cười:
- Một chấp năng giả mà thôi, ta theo hắn nửa ngày cũng không biết sự có mặt của ta, có gì đáng sợ chứ. Hơn nữa các hạ đừng quên, ta cũng là chấp năng giả.
- Cái này cũng hơi khó đấy, ta đồng ý ngài, trong lúc hợp tác cần cam đoan các nàng an toàn.
Nói xong gã tóc vàng chỉ chỉ Anna cùng Dịch Trù Ngu.
- Yên tâm đi các hạ, chỉ là đảm bảo các nàng an toàn mà thôi, thực tế thì các nàng cũng không có gì ngoài ý muốn, ta chỉ đưa họ về cho lũ điên kia, sau khi xong đảm bảo các nàng vẫn rất vui vẻ.
Gã mắt đỏ liếm môi:
- Mà đến lúc đó ta cũng sẽ toàn lực ủng hộ các hạ tiến vào hội nghị tổng chấp sự.
- Đã vậy thì xin cứ tự nhiên, cần ta ra ngoài không?
Không biết cam kết của đồng bọn hay là câu cuối cùng kia mà gã tóc vàng liền động tâm, bỗng nhiên cực kì phối hợp làm theo.
- Không cần, nếu các hạ có hứng thú thì… dường như cô nàng kia cũng không tệ.
Gã mắt đỏ chỉ chỉ Dịch Trù Ngu bên cạnh. Gã tóc vàng cũng thoáng nhìn Dịch Trù Ngu, trong mắt cũng lộ ra dục vọng. Nhưng hắn kiềm chế rất tốt:
- Ta nghĩ ra ngoài vẫn tốt hơn, Xiis tiên sinh, theo tiếng Trung thì có lẽ ngài có thể song phi rồi.
- Ha ha, ta đây không khách khí
Gã mắt đỏ cười dâm tà, lại nhìn Dịch Trù Ngu cùng Anna, cùng lên một lúc dường như cảm giác không tệ.
- Vậy ta xin cáo từ.
Gã tóc vàng đứng dậy, chuẩn bị đi ra ngoài thì âm thanh gõ cửa truyền tới.
- Ai!
Gã tóc vàng liền đổi sắc, ánh mắt lạnh lẽo nhìn ra ngoài cửa, ngay cả gã mắt đỏ cơ thể cũng căng ra.
- Là tôi, Osho tiên sinh.
Âm thanh tiếng Pháp vang lên.
- Có chuyện gì không?
Gã tóc vàng chậm rãi nói, mà gã mắt đỏ cũng buông lỏng cảnh giác.
- Gan ngỗng cùng salad ngài gọi đã đưa tới.
Nghe được sáng sớm gọi người chuẩn bị đồ ăn, gã tóc vàng cùng mắt đỏ nhìn nhau, khẽ gật đầu:
- Vậy thì ăn trước rồi nói.
- Vào đi.
Cửa nhẹ nhàng mở ra, một gã trung niên xuất hiện trước cửa, tay trái đeo bao tay trắng bưng một cái khay, tai phải thì đặt sau lưng. Rất có phong độ quản gia Anh quốc. Mà phía sau hắn còn có một người trẻ tuổi mặc áo sơ mi đội mũ lưỡi trai. Dường như là người giao hàng.
- Đặt xuống đi, ngươi có thể ra.
Gã tóc vàng liếc mắt nhìn người trẻ tuổi đến giao hàng, hờ hững nói một câu.
- Vâng.
Gã trung niên lên tiếng. Chầm chậm bước ra ngoài.
- Có mùi máu tươi.
Bỗng nhiên gã mắt đỏ nói một câu, đôi mắt tản ra ánh sáng màu đỏ quỷ dị về phía gã trung niên. Người kia “A” một tiếng rồi kêu thảm thiết ngã xuống.
Hướng Nhật không ngờ lại xuất hiện tình huống này, nhưng mắt thấy mà không hành động thì hối cũng không kịp. Kỳ thực lúc cửa mở ra hắn cũng đã bao quát toàn bộ mọi thứ trong phòng.
Thuấn di một cái chộp tới gã mắt đỏ, nhưng vũ khí bí mật lớn nhất Hướng Nhật vốn ý lại rõ ràng lần đầu mất đi tác dụng, đối phương còn nhanh hơn hắn một bước, hoặc nói đối phương thực sự quá cảnh giác, vọt tới bên cạnh Anna cùng Dịch Trù Ngu, lập tức khống chế hai nàng.
Trong lòng Hướng Nhật khiếp sợ, nhưng phản ứng rất nhanh, thuấn di ngược lại bên cạnh gã tóc vàng, rất may là kẻ này không cảnh giác như gã mắt đỏ, hoặc nói dù có cảnh giác cũng chẳng có thực lực. Hướng Nhật dễ dàng bóp cổ hắn.
- Thả hắn ra, nếu không ta lập tức giết hai người này!
Gã mắt đỏ liền xiết chặt cổ hai nàng. Dường như tùy thời có thể hạ sát.
- Ngươi cho rằng có thể dùng các nàng uy hiếp ta?
Hướng Nhật cười lạnh, dường như hoàn toàn không thèm để ý Anna cùng Dịch Trù Ngu:
- Ngươi giết đi, phụ nữ ta không thiếu, giết các nàng. Cùng lắm ta sẽ tìm hai người khác.
(Hết Phần 718 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 719 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 719)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 719: Dã Tâm Càng Thêm Lớn
Hướng Nhật vừa nói xong thì sắc mặt gã mắt đỏ liền khó coi, hiển nhiên không ngờ Hướng Nhật lại nói lời này, nhưng bỗng nhiên nghĩ gì đó, trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn cười lạnh:
- Ta không tin! Trong tay ta có một cô gái là tu sĩ Vatican, ngươi thực sự để nàng chết? Không sợ giáo đình trả thù?
- Mày có thể thử xem.
Hướng Nhật cũng không nhìn Anna, đưa tay đẩy gã tóc vàng ra trước:
- Đừng quên, trong tay ta cũng có một người. Ngươi giết các nàng, ta cũng có thể giết cả hai người các ngươi, hai đổi hai. Xem ra ta cũng không bị thiệt.
Gã mắt đỏ giận dữ, cũng không để ý lời Hướng Nhật uy hiếp, không biết là xuất phát từ tin tưởng thực lực bản thân hay là thờ ơ với sống chết của đồng bọn, nghiêng đầu nhìn gã tóc vàng đang là con tin nói:
- Osho bá tước, xem ra lần này ngài bị ủy khuất.
Gã tóc vàng sao lại không hiểu ý đồng bọn? Đây là muốn hi sinh chính mình. Vẻ mặt trở nên khó coi, há miệng muốn nói gì đó nhưng bởi cổ bị bóp nên không thốt nên lời.
Hướng Nhật thấy vậy liền nới lỏng tay ra.
- Xiis Field, ngươi muốn làm gì!
Nói chuyện được, gã tóc vàng giận dữ nhìn về phía tên mắt đỏ.
“Nói nhảm, đã là tù nhân mà ngươi còn muốn giáo huấn ta?
Gã mắt đỏ lạnh lùng cười. Không thể ngờ vừa rồi hai người còn cười nói khoái trá như vậy.
- Ta là hội viên dự khuyết tổng nghị trượng nghị viện, ta có quyền ra lệnh cho ngươi, lập tức thả hai vị tiểu thư kia ra đổi ta về!
Gã tóc vàng nóng nảy, bình thường hắn ở trên cao một lời quyết định sinh tử vạn người, cũng không muốn vì hai cô gái mà mình xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Càng làm hắn tức giận là mặc dù đồng bọn thực lực cao hơn hắn nhưng địa vị lại kém hơn trong tổ chức dám chơi sau lưng hắn.
- Thật xin lỗi. Quyền lợi của ngươi hiện giờ ta thay thế tổng nghị trượng nghị viện thu về.
Gã mắt đỏ khinh thường nói, hiển nhiên hắn quyết tâm “xử lí” đồng bọn kia.
Một màn này làm Hướng Nhật bất ngờ, may là hắn xử kẻ kia trước, nếu không hề phòng bị nhất định sẽ bất lợi. Cảm giác được động mạch cổ của con tin không còn đập, hiển nhiên đã chết. Hướng Nhật ném hắn qua một bên, tuy rằng không biết gã mắt đỏ ra tay kiểu gì nhưng Hướng Nhật cũng không lo lắng đối phương có thể làm gì mình, nếu không sẽ chẳng đợi đến lúc này.
- Jack tiên sinh, giờ ngươi cho rằng mình có gì trên tay sao?
Gã mắt đỏ nhìn Hương Nhật, trong giọng nói đầy vẻ đắc ý do chiếm thế thượng phong.
- Ngươi biết ta là ai?
Hướng Nhật hơi sửng sốt, hắn nghĩ mấy nàng Sở Sở cũng không dám chắc có thể nhận ra. Còn đối phương liếc mắt là nhìn ra hắn.
- Jack tiên sinh, không thể không nói sự xuất hiện của ngươi thực sự ngoài ý muốn của ta.
Gã mắt đỏ bĩu môi:
- Thực ra từ đầu ta cũng chưa nhận ra, đáng tiếc. Hình dáng của ngươi đã bán đứng chính mình.
- Hình dáng? Ngươi là người trước đó theo dõi ta?
Hướng Nhật khá bình tĩnh, dù mình cải trang nhưng dáng người không thay đổi gì, người bình thường căn bản sẽ không chú ý điểm ấy, dù gặp hai người dáng người giống nhau cũng sẽ không cho là cùng một người, trừ khi đối phương là kẻ từng cẩn thận quan sát, nhớ kĩ đặc điểm người đó mới dám kết luận chắc chắn như vậy.
- Không sai, nếu không ta cũng chẳng có thu hoạch như vậy.
Gã mắt đỏ liếc Anna bên tay trái, hiển nhiên thu hoạch chính là nàng.
- Có thể nói cho ta biết. Các ngươi thuộc tổ chức hay thế lực nào không?
Đây là việc Hướng Nhật muốn biết nhất.
- Jack tiên sinh, ta không rảnh nói nhảm, ngươi đừng mong từ miệng ra biết điều gì! Giờ ta đếm đến ba, ngươi lập tức ra khỏi phòng nếu không ngươi chỉ có thể trơ mắt nhìn hai cô nàng này chết!
Nói đến đây, mặc dù gã mắt đỏ tự tin vào thực lực bản thân nhưng bởi tốc độ thuấn di vừa rồi của Hướng Nhật thực sự quá nhanh, nếu không phải hắn phát hiện thân phận đối phương trước có lẽ đã thành con tin giống đồng bọn. Vậy nên rất kiêng kị Hướng Nhật.
- Ta đã nói qua, ngươi cứ việc giết, ta sẽ không đau lòng.
Hướng Nhật đứng yên, thực ra từ lúc bắt đầu hắn rất do dự, khu vực cũng không phát động. Nhưng hắn sợ cũng như thuấn di lúc trước, không hề có tác dụng. Thực lực đối phương hắn đã âm thầm quan sát, rất mạnh, là kẻ mạnh nhất hắn từng gặp, còn cường đại hơn Phong lão tứ nhiều theo suy đoán của hắn rất có thể đối phương là Chấp năng giả.
Hướng Nhật nghe Lưu Phi nói qua, một khi đạt tới Chấp năng giả sẽ có khu vực. Vậy nên Hướng Nhật lo lắng, vạn nhất khu vực không thể thành công không chế đối phương lại thành chọc giận hắn vậy thì Dịch Trù Ngu cùng Anna sẽ nguy hiểm. Hơn nữa thủ đoạn vô thanh vô tức của đối phương quá dọa người, Hướng Nhật không dám mạo hiểm như vậy. Dù hắn nói nhẹ nhàng không quan tâm Dịch Trù Ngu cùng Anna, nhưng đây chỉ là để lừa đối phương.
Gã mắt đỏ cũng do dự, ánh mắt lộ vẻ điên cuồng:
- Tốt! Nếu Jack tiên sinh đã không hợp tác như vậy, ta cũng chỉ có thể giết một người, xem như lời khuyên chân thành nho nhỏ cho ngươi
Nói xong tay phải gồng lên, Dịch Trù Ngu vốn thở khó khăn liền rên rỉ, khuôn mặt đỏ bừng.
- Dừng… Ta đi!
Thấy đối phương thực sự ra tay, Hướng Nhật liền lớn tiếng bảo ngừng lại, hắn không thể trơ mắt nhìn Dịch Trù Ngu chết. Chưa nói đến nàng là người quen, đổi lại bất kì người con gái nào sắp chết trước mắt Hướng Nhật cũng không muốn nhìn thấy.
- Ha ha ha…
Gã mắt đỏ cười như điên, rốt cục hắn đã thành công, điều này làm hắn cực kì đắc ý.
Trong lòng Hướng Nhật khó chịu, từ trước tới giờ là lần đầu tiên bị kẻ khác uy hiếp thành công, có lẽ phải ra ngoài nghĩ cách.
- Chờ một chút
Lúc Hướng Nhật sắp đi ra ngoài. Gã mắt đỏ liền gọi hắn lại.
- Ngươi sẽ không nói nói là muốn trả người cho ta chứ?
Hướng Nhật lạnh lùng quay lại.
- Như ngươi mong muốn, Jack tiên sinh. Bỗng nhiên ta có ý tưởng, thấy Jack tiên sinh thực sự quan tâm hai vị tiểu thư xinh đẹp, vậy xin hỏi ngươi có nguyện ý để các nàng chết hay không?
Gã mắt đỏ liếm môi, khuôn mặt lạnh lùng không chút tức giận.
- Ngươi muốn nói gì?
Hướng Nhật nhíu mày, nhưng có thể khẳng định, dường như mình nhún nhường nên dã tâm của đối phương càng thêm lớn.
(Hết Phần 719 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 720 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 720)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 720: Độc
- Ý của ta là nếu ngươi chết. Ta sẽ để hai vị phu nhân này trở về, ngươi nghĩ sao?
Khuôn mặt gã mắt đỏ hiện lên vẻ trêu tức với khoái cảm tàn nhẫn. Hiển nhiên theo suy nghĩ của Hướng Nhật, hắn lui lại thì càng làm ác ý của đối phương lớn thêm.
- Thật không biết là mày ngốc hay bảo tao ngốc, rõ ràng tao đang giằng co với một thằng điên.
Hướng Nhật có chút bi ai nhìn gã mắt đỏ, thằng này mơ hão khi muốn dùng Dịch Trù Ngu cùng Anna uy hiếp tính mạng mình.
- Nói như vậy ngươi không có ý định cân nhắc đề nghị của ta sao?
Gã mắt đỏ lạnh lùng cười nói, thực ra hắn cũng biết muốn đối phương tự sát trước mặt mình là điều không thể.
- Vậy ta đổi đề nghị khác, ở đây có thanh đao, ngươi đâm vào lồng ngực mình. Ta thả một người, đương nhiên nếu ngươi đâm hai đao ta sẽ thả hai người. Jack tiên sinh, đề nghị của ta nếu cự tuyệt thì ta đành giết một người đàn bà của ngươi để cho ngươi suy nghĩ kĩ lại.
Nói xong, một tiểu đao màu bạc đột nhiên từ thân thể hắn bay ra, không có ai khống chế lại có thể treo lơ lửng trước mặt hắn.
Trong lòng Hướng Nhật cả kinh, cái đó cùng loại với lĩnh vực của hắn, có lẽ đây đúng là lĩnh vực. Giờ khắc này Hướng Nhật không dám có chút khinh thường.
- Ngươi xác định ta dùng đao đâm mình hai cái sẽ thả các nàng?
Hướng Nhật lạnh lùng nhìn gã mắt đỏ, thực ra hắn có thể đi, đối phương cũng không ngăn cản hắn, nhưng Dịch Trù Ngu cùng Anna sẽ nguy hiểm.
Mà hắn tránh được lần này, lần sau đối phương dùng đám Sở Sở uy hiếp chẳng lẽ hắn bỏ mặc sao?
- Đương nhiên! Nhưng ta khuyên ngươi đừng nên làm trò bịp bợm nếu không thì ngươi hãy tạm biệt hai cô bé này đi!
Gã mắt đỏ làm việc rất cẩn thận, cái này cũng gián tiếp nói lên hắn rất kiêng kị Hướng Nhật.
- Tốt, ta đồng ý, lấy đao ra.
Hướng Nhật vươn tay, thanh tiểu đao kia bay tới tay hắn nhưng không phải Hướng Nhật điều khiển mà là gã mắt đỏ dùng lực.
- Jack tiên sinh, ta thấy biểu hiện của ngươi như muốn ở trước mặt đàn bà của mình biểu hiện tư cách đàn ông.
Lời nói ý nghĩa không tệ nhưng theo nụ cười lạnh lùng khát máu kia lại làm người ta buồn nôn.
Hướng Nhật không thèm để ý hắn, trong lòng thầm cười lạnh, đã như vậy cứ cho mày đắc ý trước. Nắm thanh tiểu đao màu bạc kia, không thèm nhìn liền cắm vào ngực mình.
Đối với người khác thì thân thể Hướng Nhật chẳng khác nào áo chống đạn siêu cấp. Nhưng đối với chính hắn thì chỉ cần bỏ đi lực lượng trên làn da thì chẳng khác gì người thường. Cho nên có thể gây tổn thương cho bản thân. Ngoại trừ người có thực lực cường đại như hắn thì cũng chỉ còn hắn thôi.
- Đao thứ nhất.
Hướng Nhật rút đao ra, máu tươi tuôn như suối nhuốm ướt một mảng áo sơ mi. Nhưng Hướng Nhật không hề nhíu mày tựa như đâm vào thân thể người khác.
Khóe miệng gã mắt đỏ lộ vẻ đắc chí nhưng rất nhanh liền khựng lại. Nhìn lồng ngực Hướng Nhật không ngừng đổ máu. Lưỡi thè ra liềm láp môi.
Dịch Trù Ngu cùng Anna nhìn cảnh này, trong mắt ngoài khiếp sợ còn có đau xót. Dịch Trù Ngu không hiểu tiếng Pháp nhưng cũng đoán được Hướng Nhật vì cứu các nàng mà tự đâm mình.
Đối với người em họ này, vừa quen chưa tới một ngày, có lẽ trước đó có thành kiến nhưng giờ thấy hắn không chút đâm mình vì cứu các nàng. Dịch Trù Ngu phát hiện rốt cục mình không thể quên được cảnh này. Nàng hi vọng thanh đao kia cắm trên ngực mình.
Mà Anna không bị rào cản ngôn ngữ, hoàn toàn hiểu được đoạn đối thoại của hai người, từ đầu nàng rất hận lời lẽ lạnh lùng vô tình của Hướng Nhật, nhưng chuyện xảy ra tiếp theo làm nàng hiểu rõ đã trách lầm hắn.
Mà vượt qua tưởng tượng của nàng, rõ ràng Hướng Nhật đã đáp ứng điều kiện của đối phương, lấy đao đâm vào ngực mình cũng vì cứu nàng. Trước đó nàng không dám nghĩ đến, theo những hiểu biết về hắn, người này có thể cứu các nàng đã là ơn trời biển rồi, tự hủy hoại mình vì các nàng, sao có thể?
Sự thực bày ra trước mắt làm nội tâm Anna cực kì phức tạp, vị đắng, khó trách hắn lại được nhiều người con gái yêu đến vậy, giờ phút này nàng đã hiểu ra một chút.
Hai cô nàng nghĩ gì Hướng Nhật hoàn toàn không biết nhưng nhìn vẻ lo lắng của hai người, hắn đã khá hơn nhưng vẫn chưa đủ, muốn gã mắt đỏ kia lơi lỏng cảnh giác mình còn phải đâm một đao nữa.
- Đao thứ hai.
Cầm thanh tiểu đao còn dính máu, Hướng Nhật lại đâm vào ngực mình rồi rút ra.
“Ộc” máu tươi bắn ra tung tóe, áo trước ngực hoàn toàn bị nhuốm đỏ, thậm chí quần jean cũng bị ướt một nửa. Dịch Trù Ngu cùng Anna không dám nhìn, nhắm mắt mà khóe mi đẫm lệ.
- Hai đao đã xong, nên thực hiện lời hứa của mày.
Hướng Nhật vứt thanh đao đi, liên tục tự đâm hai đao, tuy đau đớn kịch liệt nhưng vẫn chịu đựng được. Mà đừng thấy bề ngoài bị thương nặng, thực ra hắn đã tận lực dùng lực lượng vô hình chặn miệng vết thương để cho tốc độ máu chảy chậm lại. Nhưng cũng không làm được nhiều, hắn sợ đối phương nhìn ra sơ hở.
- Lời hứa? Hứa cái gì?
Gã mắt đỏ cười cười, hiển nhiên hắn sớm đã qua cầu rút ván. Thấy Hướng Nhật bị thương nặng hắn cũng không tin đối phương còn bao nhiêu sức phản kháng, mà cây đao kia đâu chỉ là một tiểu đao bình thường?
Hướng Nhật biến sắc, dường như ngoài dự tính của hắn, làm hắn căm phẫn, vừa định ra tay thì thân thể bỗng mềm nhũn ra, không khống chế được thân thể mà khụy xuống đất, may là dùng tay chống được nên mới không quá khó coi. Lại nhìn gã mắt đỏ, trong mắt hận ý mãnh liệt:
- Trên đao có độc?
- Thật tốt quá, Jack tiên sinh, cuối cùng ngươi cũng phát hiện.
Gã mắt đỏ nhìn Hướng Nhật như mèo vờn chuột, chính lúc này hắn muốn ra tay.
- Dù có độc thì đã sao? Tao vẫn có thể giết mày.
Hướng Nhật khẽ cắn môi dường như không chịu thua, cố gắng đứng lên nhưng thất bại.
Gã mắt đỏ nhìn cảnh này thấy như đang giãy chết, lạnh lùng cười:
- Jack tiên sinh, giờ ngươi làm gì cũng vô dụng, dù thượng đế có đến cũng không có cách nào làm miễn dịch loại vi rút này. Lúc nghiên cứu nó chính là vì đối phó nhưng kẻ có lượng lượng cường đại như chúng ta, sao nào, mất đi lực lượng cảm giác khó chịu không, có phải muốn giết ta không? Đến đây đi, giết ta đi, ha ha ha…
- Mày thực hèn hạ! Mày nói sẽ thả các nàng.
Giờ phút này Hướng Nhật dường như đã hoàn toàn thất bại, chỉ hy vọng có thể cứu hai cô gái.
- Jack tiên sinh, quả thực ngươi quá ngây thơ. Yên tâm đi, hai người phụ nữ của ngươi ta sẽ chăm lo thật tốt. Đương nhiên ngươi có thể mở to mắt nhìn ta làm sao lo cho các nàng. Nhưng trước đó ta muốn thu hồi tiền lãi trên người ngươi, dùng để đền bù tồn thất tinh thần lúc ngươi bước vào hù dọa ta.
Nói xong hắn thả lỏng Dịch Trù Ngu cùng Anna, bước tới bên cạnh Hướng Nhật, hắn tận mắt thấy Hướng Nhật tự đâm mình hai đao, máu chảy nhiều như vậy không thể nào là giả… Vậy nên hắn yên tâm, một kẻ mất đi sức mạnh dù có là chấp năng giả, với hắn mà nói cũng là tùy ý hành hạ.
(Hết Phần 720 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 721 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 721)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 721: Gió Đổi Chiều
Nhìn Hướng Nhật khó khăn chống đỡ thân thể trên mặt đất, trên mặt gã mắt đỏ lộ ra khoái cảm tàn nhẫn bệnh hoạn:
- Thực sự rất tiếc, vốn là Chấp năng giả, cấp bậc cao nhất trong dị năng giả lại biến thành một phế nhân ngay cả đứng không không được…
‘Rắc, rắc, rắc” chưa nói hết câu liền cảm giác đùi bị bóp chặt. Sau đó là cơn đau kịch liệt, cúi đầu xuống thì thấy Hướng Nhật trước đó hoàn toàn mất đi sức chống cự đang nắm đùi mình, trong mắt hiện lên vẻ chọc tức như mèo vờn chuột.
- Đáng chết!
Gã mắt đỏ cả kinh kêu lên muốn lùi lại, phát hiện đùi mình bị đối phương tóm lấy không thể lui ra sau, trừ khi bỏ lại cái chân này. Huyết sắc trong mắt liền đảo qua, hồng mang bắn ra. Tiểu đao vốn bất động trên mặt đất đột nhiên bay lên hung hăng đầm vào sau lưng Hướng Nhật.
“Keng” âm thanh chát chúa như va phải kim loại, tiểu đao màu bạc bị bắn ra rơi xuống đất, mũi đao cũng quằn đi như cái móc câu.
- Mày thực sự cho rằng một cái đao cùn ấy mà muốn làm tao bị thương? Nếu không phải vì vừa rồi muốn mày ngu ngốc tin tưởng, mày nghĩ tao sẽ chảy nhiều máu như vậy à?
Hướng Nhật nắm chặt đùi đối phương, âm thầm dùng lực lượng vô hình ngăn chặn miệng vết thương lại, đứng dậy khỏi mắt đất và hiển nhiên lực đạo ở tay cũng không ngừng gia tăng.
Mỗi lúc Hướng Nhật tăng lực đạo thì khuôn mặt gã mắt đỏ thêm tái nhợt, cuối cùng trán lấm tấm mồ hôi hột, hắn đã chính thức được “hưởng thụ” cảm giác đâu tận xương tủy, cơn đau kịch liệt từ đùi truyền tới tựa như xương cốt đã bị bóp nát.
Hướng Nhật bước tới khoác vai đối phương, lúc này mới buông tay đang nắm đùi hắn ra, bởi như vậy cũng tiện cho việc khống chế thân thể hắn.
- Giờ thì có phải là không còn ý định lặp lại những câu khoác lác vừa rồi? Ai ngây thơ đây?
Nắm chắc phần thắng, Hướng Nhật cười lạnh nhìn gã mắt đỏ, trả lại toàn bộ những lời trước đó của đối phương.
Thần kì chính là gã mắt đỏ bị khống chế thân thể rõ ràng không bối rối lắm, ngoài sắc mặt tái nhợt có chút dọa người.
- Người làm thế nào, căn bản không có khả năng…
Rõ ràng hắn thấy tận mắt, căn bản không động đậy được. Nhưng khi nhìn lại thì kẻ phế vật kia vẫn đang khỏe như voi. Ngược lại còn khống chế mình, tự tin như vậy nhất thời càng làm hắn không dám tin tưởng.
- Cũng là những lời mày nói trước đó, mày cũng đừng mong từ miệng tao biết được gì.
Hướng Nhật nói vậy kỳ thực nói toạc ra cũng chẳng còn giá trị, lúc đối phương nói tự đâm hai đao vào ngực mình liền thả Anna và Dịch Trù Ngu, Hướng Nhật đã đoán ra thanh đao kia có vấn đề.
Thân là dị năng giả, đâm hai đao vào ngực có thể trọng thương hoặc tử vong sao? Đáp án đương nhiên là không, nếu ngay cả hai đao cũng không chịu được sao gọi là dị năng giả? Có lẽ đối phương cũng chẳng hi vọng xa vời hai đao làm một dị năng giả mất đi chiến lực. Vậy nên đáp án duy nhất là trên đao có vấn đề.
Ngoài mặt Hướng Nhật vẫn đâm mình hai đao, thực ra trước khi đâm hắn đã dùng lực lượng vô hình bao trùm lưỡi đao, cũng không phải thanh đao làm mình bị thương mà là lực lượng của mình đâm chính mình bị thương.
Vậy nên cho dù đao có vấn đề thì cũng chẳng có tác dụng với hắn. Cái này là nguyên nhân mà Hướng Nhật tự đâm mình hai đao đồng thời giả bộ trúng chiêu lừa đối phương lơi lỏng cảnh giác, vậy nên hắn mới có cơ hội.
- Nói, mày thuộc tổ chức nào? Tại sao lại biết rõ về tao?
Đối với địch nhân hiểu rõ thực lực chân chính của mình Hướng Nhật kiên quyết muốn diệt trừ nếu không hắn chẳng thể yên lòng.
- Vừa rồi ngươi mới nói qua mà đã quên rồi sao?
Gã mắt đỏ nhắc nhở Hướng Nhật, không thể moi được gì từ miệng đối phương.
- Xem ra phải dùng chút thủ đoạn với mày thì mới có thể khiến mày ngoan ngoãn hợp tác.
Đối với các kiểu tra tấn bức cung Hướng Nhật sớm đã quen tay, cứ để đối phương nhận lấy thống khổ thì bí mật gì cũng phải ói ra hết.
- Ngươi có thể thử, có thể ta sẽ nói cho ngươi biết không chừng.
Gã mắt đỏ nghe lời Hướng Nhật mặt không biến sắc, hoàn toàn xem nhẹ việc mình bị Hướng Nhật khống chế, trong mắt không hề có chút lo âu, thậm chí không hề cử động.
Hướng Nhật cảm thấy không ổn, đối phương dám đưa ra vẻ mặt bất cần như vậy thì nhất định có hậu chiêu. Quả nhiên vừa nghĩ đến đây Hướng Nhật liền cảm thấy thân thể bị xiết chặt, cảm giác nặng nề áp bách thân thể, dường như trọng lực thoáng chốc tăng lên gấp bội, thậm chí hàng chục lần mà vẫn không ngừng tăng thêm.
Lĩnh vực!
Hướng Nhật liền hiểu ra đối phương thi triển lĩnh vực. Nhưng phản ứng hắn không hề chậm, lực lượng trong thân thể liền phóng xuất ra ngoài tạo thành lĩnh vực của mình. Lúc này mới cảm giác thân thể nhẹ nhõm, cảm giác nặng nề kia cũng hoàn toàn biến mất.
- Không thể nào!
Gã mắt đỏ khiếp sợ như muốn phát điên, vốn lúc hắn phát động lĩnh vực thì đã cảm thấy vai mình đã lỏng ra một chút, nhưng cảm giác này chỉ không phẩy mấy giây thì đã trở lại.
Hắn không thể tưởng tượng được thời khắc mấu chốt mình phát động lĩnh vực lại không có tác dụng. Mà lúc đối phương dùng lĩnh vực ép tới liền bị phá tan. Cảm giác không bình thường này hắn không tiếp nhận nổi, phải biết rằng hai chấp năng giả chiến đấu giữa lĩnh vực, dù một bên thực lực mạnh hơn cũng chẳng thể phá tan lĩnh vực kẻ khác, chỉ ảnh hưởng thêm vào đối phương mà thôi.
- Nói cho tao biết kẻ sau lưng mày là ai, tao có thể cân nhắc cho mày toàn thây!
Hướng Nhật nói. Nếu không phải cần biết kẻ điều khiển giấu mặt phía sau màn là ai hắn sớm đã giết rồi, dù sao một chấp năng giả có thể tránh được thuấn di cũng tạo uy hiếp cho hắn.
- Nếu mày muốn trước khi chết được hưởng thụ thống khổ… tao cũng không ngại hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của mày.
Hướng Nhật không tin đối phương ngay cả sát chiêu cuối cùng cũng không thành công mà còn dám ngậm miệng.
Rất nhanh, gã mắt đỏ quả thực bị đã kích không ít, ngay cả lĩnh vực hắn tự hào cũng mất đi tác dụng, cận kề với tử vong làm hắn cực kì sợ hãi, sắc mặt càng thêm tái nhợt.
- Ta có thể nói cho ngươi biết. Đem tất cả những gì ta biết nói cho ngươi. Nhưng ngươi phải đáp ứng một điều kiện của ta.
- Nếu muốn tao buông tha mày thì không cần nói.
Hướng Nhật liền đưa ra hạn chế. Nếu thả đối phương thì hậu quả khôn lường, một chấp năng giả âm thầm trả thù thực nguy hiểm, chuyện ngu xuẩn như thả cọp về rừng này Hướng Nhật sẽ không làm.
(Hết Phần 721 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 722 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 722)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 722: Rợn Người
- Không, ta chỉ muốn ngươi giúp ta giết một người.
Gã tóc bạc nói ngoài dự tính của Hướng Nhật, rõ ràng không phải cầu xin mình.
- Ai?
Tâm Hướng Nhật khẽ động, nhớ đến lúc hắn giữ con tin cũng nói giúp hắn giết một người, oán trách ai đến mức không sợ chết cũng muốn giết hắn.
K?
Hướng Nhật sững sờ, hơi nhíu mày.
- K là ai?
- Danh hiệu một người, ngươi đáp ứng giết hắn giúp ta, ta cam đoan ngươi cũng tìm được tất cả đáp án ngươi muốn.
- Tốt, tao đáp ứng mày.
Để moi được tin từ đối phương, đồng ý cũng chả sao, dù sao cũng không mất gì của mình. Về phần làm hay không thì với một kẻ đã chết cũng không quan trọng.
- Giờ nói cho tao biết. Mày là ai? Ai phái mày tới? Mục đích gì?
- Xiis Field, số 98, thành viên nội chấp sự, danh hiệu S, vâng lệnh hội đồng tổng chấp sự tới đón sứ giả thần giáo Saladin.
Được Hướng Nhật đồng ý, gã mắt đỏ liền nói ra, dường như không lo lắng Hướng Nhật sẽ nuốt lời hoặc hắn vốn có mục đích nào đó.
- Thần giáo Saladin?
Hướng Nhật nghe được một cái tên mới, có thể là đối tượng bàn bạc với số 98, sợ rằng không phải nhân vật đơn giản, cái thần giáo này tối thiếu cũng có dị năng giả. Về phần gã mắt đỏ là người của 98 Hướng Nhật sớm đã đoán ra, chỉ là không dám chắc. Dù sao biết mình là Chấp năng giả, còn tên gọi Jack cũng chỉ mấy huyết tộc gặp ở Hàn Quốc biết mà thôi.
Chẳng qua lúc đó nể mặt Lưu Phi nên Hướng Nhật cũng không gây khó dễ cho chúng, còn giúp cả đám tăng thực lực.
- “ Thần giáo Saladin” ta cũng không biết nhiều, chỉ biết chúng ẩn núp ở biên giới Tây Bắc Nga.
- Tổ chức khủng bố. Nhưng K nhất định biết rõ, tìm được hắn ngươi có thể biết thêm từ miệng kẻ đó.
Đối với người này gã mắt đỏ như có cừu hận khắc cốt ghi tâm. Hướng Nhật hiểu được hắn có thâm cừu đại hận với tên K kia nên ngay cả chết cũng muốn kéo đối phương theo, nhưng Hướng Nhật không muốn bị biến thành kẻ đi báo thù:
- Được rồi, tao mặc kệ mày cừu hận gì với kẻ tên K kia, những gì mày vừa nói tao chưa rõ lắm, mày hãy thể giải thích rõ ràng từng điểm đi? Nội chấp sự là gì? Còn có danh hiệu cùng hội đồng tổng chấp sự nữa.
- Số 98 chia làm bốn cấp, thành viên vòng ngoài, ngoại chấp sự và nội chấp sự và hội đồng cao nhất tổng chấp sự.
- Thành viên vòng ngoài ngươi đã gặp, cô nàng Lưu Phi bên cạnh ngươi, ngoại chấp sự có 38 người, danh hiệu bọn chúng lần lượt là chấp sự số 1, số 2,… và đến chấp sự số 38.
Nghe đối phương nói vậy Hướng Nhật liền nhớ tới kẻ biết tàng hình mình gặp ở Hàn Quốc, hắn tự xưng là chấp sự số 2, thì ra là ngoại chấp sự đoàn.
- Nội chấp sự có 13 người, danh hiệu theo thứ tự là hai mươi sáu chữ cái, kẻ nằm dưới đất kia cũng là thực lực kém cỏi nhất.
Gã mắt đỏ chỉ cái xác bị hắn dùng thủ đoạn không rõ ràng giết chết, trên mặt không chút áy náy.
- Tất cả nội chấp sự đoàn đều là chấp năng giả?
Đây mới là vấn đề Hướng Nhật quan tâm nhất, gã mắt đỏ trước mặt thuộc nội châp sự đoàn vậy cũng có thể cả đám đều là chấp năng giả. Mười ba chấp năng giả. Wow, thực lực chân chính thực mạnh mẽ.
- Không, chỉ có sáu chấp năng giả, những kẻ khác đều là phế vật như hắn.
Ngón tay hắn lại chỉ về tên tóc vàng, hiển nhiên đối phương là minh chứng tốt nhất. 6 tên, Hướng Nhật thở phào nhẹ nhõm, nhưng số lượng cũng không ít, một tay đếm không hết, mà bên trong số 98 còn có tầng cao nhất:
- Hội đồng tổng chấp sự là cái gì?
- Hội đồng tổng chấp sự có sự lựa chọn, chỉ có bốn người, ba chấp năng giả và một yên diệt giả.
- Gì? Yên diệt giả cũng vào được hội đồng tổng chấp sự?
Hướng Nhật kinh ngạc, tổ chức số 98 này vốn là cường giả vi tôn, không ngờ kẻ thực lực tương đối thấp lại tiến vào được tầng cao nhất.
- Hội đồng tổng chấp sự không phải chỉ dựa vào thực lực, chỉ cần xét công. Cống hiến đủ là tiến vào hội đồng tổng chấp sự.
Có điểm hắn không nói rõ, cái gọi là “cống hiến” đơn giản là đấm bụng đám chấp năng giả, đả kích đám Yên diệt giả cùng một nửa số phiếu của thành viên hội đồng tổng chấp sự sẽ được để cử, có thể tiến vào hội đồng tổng chấp sự.
Hướng Nhật cảm thấy thật phức tạp, vấn đề chính bây giờ là vì sao ra tay với hắn?
Hiểu được đại khái về số 98, Hướng Nhật cũng không có lòng dạ nào tìm hiểu thêm nữa, trở lại vấn đề chính.
- Thực ra lúc đầu cũng không có ý nhắm vào ngươi, dù sao đắc tội một chấp năng giả cũng không có lợi cho số 98. Chỉ có thể nói là trùng hợp, vừa vặn thấy ngươi đi từ cao ốc kia ra sau đó liền đi theo… Kế hoạch từ khi thấy hai cô gái kia mới bắt đầu.
- Nói vậy là tao không may đụng phải?
Hướng Nhật không biết tâm tình mình lúc này phải dùng từ gì để tả, thì ra âm mưu đối với mình là bất ngờ nổi lòng tham.
Gã mắt đỏ không nói gì nhưng nhìn vẻ mặt hiển nhiên là đúng.
- Để tao nghĩ đã, có vấn đề gì sẽ hỏi.
Thấy đối phương hợp tác Hướng Nhật cũng không nỡ lòng ra tay, đương nhiên ý nghĩa này vụt qua rồi tắt ngấm như sao chổi, vì người phụ nữ của mình thì nhất định phải làm kẻ ác rồi.
- Có việc ta phải nhắc ngươi, Jack tiên sinh, mức độ nguy hiểm của hắn tuyệt đối vượt qua tất cả mọi người Điệp gia trong nội chấp sự đoàn.
Không biết có phải là do sắp chết hay không, hắn nói rất thật tâm hoặc mang mục đích khác, nói xong gã mắt đỏ liền im bặt.
- Ah? Là ai?
Hướng Nhật tò mò. Kẻ nào có thể đánh giá như vậy. Một người còn nguy hiểm hơn nội chấp sự đoàn có sáu chấp năng giả cùng bảy yên diệt giả.
- Hắn là K, kế hoạch cải tạo Siêu Nhân trong số 98 là hắn tạo ra, ta nghĩ Lưu Phi có thể đã nói với ngươi, lợi dụng gen Huyết tộc thêm vào mật dược đặc chế rồi tạo ra Huyết tộc đời thứ hai, mà K là tổng phu trách kế hoạch cải tạo này.
- Có lẽ kế hoạch siêu nhân không đáng sợ, nhưng nếu ngươi biết hắn muốn cải tạo một quái vật vượt qua tồn tại chấp năng giả ngươi liền biết kế hoạch này điên cuồng cỡ nào!
Quái vật vượt qua tồn tại chấp năng giả? Hướng Nhật thầm kinh hãi, nếu quái vật này được tạo ra thì khẳng định là tai nạn lớn?
(Hết Phần 722 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 723 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 723)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 723: Tác Dụng Của Nói Mát
- Anh không cần đi bệnh viện kiểm tra sao?
Ngồi bên trong chiếc Ferrari màu đỏ, Anna nhìn hắn khi đã đổi bộ quần áo ánh mắt có chút phức tạp.
- Quan tâm tôi thế, không phải có ý đồ gì đấy chứ?
Hướng Nhật cười hắc hắc, ánh mắt ám muộn đáng ăn đòn. Nhưng thực sự thì chảy chút máu cũng hơi váng đầu nhưng nói chung là không có gì đáng ngại.
Vẻ mặt Anna lạnh lùng, nhưng lại nhớ tới đối phương cứu mình liền bình tĩnh lại:
- Hướng tiên sinh, tôi hi vọng anh đừng đùa giỡn những chuyện như vậy.
- Không cố ý, lỗi của tôi, lần sau sẽ không thế nữa.
Hướng Nhật vuốt mũi, tuy đùa giỡn với cô bé tóc vàng này rất kích thích nhưng biểu hiện không phối hợp của nàng làm hết cả hứng.
Nghĩ vậy Hướng Nhật quyết định không trêu chọc Anna nữa, quay đầu về phía Dịch Trù Ngu đang lái xe nói:
- Trù Ngu, chuyện hôm nay chớ nói cho người trong nhà.
- Ừm.
Dịch Trù Ngu gật đầu, đối với người nhỏ tuổi hơn gọi tên mình ở sau cũng không hề có chút bất mãn.
- Đúng rồi, em họ. Quan hệ của cậu cùng tiểu thư Anna là thế nào?
Dịch Trù Ngu đang lái xe đột nhiên hỏi.
- Sao thế, cô có thể hiểu chúng tôi nói gì à?
Bởi nói chuyện với Anna chỉ dùng tiếng Pháp nên Hướng Nhật mới hỏi vậy. Bởi việc liên quan tới hắn và Anna thì hai người đều chủ động sử dụng tiếng Pháp nói chuyện với nhau.
- Không phải, tôi cảm thấy hai người không giống tình nhân, dường như tiểu thư Anna rất có thành kiến với cậu.
Có lẽ trải qua kinh nghiệm bị bắt cóc, Dịch Trù Ngu nói chuyện tùy tiện, không hề để ý Anna ở bên cạnh.
- Cô nói đúng, Dịch tiểu thư, gã đàn ông này dùng phương pháp hèn hạ để bắt tôi đồng ý làm nô lệ cho hắn ba năm! Tôi làm gì có quan hệ với hắn!
Anna nói nghiến răng nghiến lợi. Nàng cực kì hối hận tại sao lúc trước lại đáp ứng.
- Này tiểu thư Maria thân yêu, tôi hi vọng cô nói chuyện nên tôn trọng sự thật một chút, trước đó tôi không ép cô. Là cô chủ động đồng ý mà.
Hướng Nhật có chút bất mãn, nhưng không khí nói chuyện như vậy làm hắn rất thoải mái.
- Nô lệ?
Giọng Dịch Trù Ngu cổ quái, hiểu được khẳng định là có chuyện liên quan. Nhưng nàng cũng không hỏi thêm mà nói:
- Giờ em họ làm gì?
- À, tôi vẫn đi học, chưa đi làm.
Hướng Nhật ngồi thẳng dậy, tuy miệng vết thương bị lực lượng vô hình ngăn lại nhưng vẫn hơi đau.
- Sinh viên? Em họ học trường đại học nào?
Tuy là câu hỏi nhưng trong giọng cũng không hề có nhiều sự bất ngờ.
- Một nơi nhỏ bé ở Bắc Hải.
- Hướng Nhật rất “khiêm tốn” nói.
Dịch Trù Ngu vui vẻ nói:
- Bắc Hải mà nhỏ bé à? Tôi đã đi qua hai lần, lúc nào rảnh đến chỗ cậu chơi.
- Không vấn đề. Nhất định tiếp đãi chu đáo.
Hướng Nhật cũng coi như nàng tụy tiện nói nên cũng cam đoan.
- Em họ có bạn gái không?
Dường như khó giữ miệng, vấn đề Dịch Trù Ngu hỏi càng ngày càng riêng tư. Hết lần này dồn Hướng Nhật vào những câu hỏi khó, cũng không thể nói mình không chỉ có một bạn gái mà là cả đám được? Tuy nhiên là sự thực, trước mặt một người con gái Hướng Nhật cảm thấy hơi ngại.
- Dịch tiểu thư, em họ của cô không chỉ có một bạn gái.
Đương nhiên Hướng Nhật không trả lời không có nghĩa là không có người chen vào, nhất là Anna hận không thể trả giội cho hắn một gáo nước lạnh thì chẳng cần phải nói.
- Gì? Rất nhiều sao?
Dịch Trù Ngu giật mình, lại có chút hưng phấn. Trong giọng nói lộ rõ vẻ tò mò.
- Theo tôi biết ít nhất cũng là 7, 8 người, còn nữa hay không thì tôi không rõ lắm.
Anna cực kì thích thú khi đâm chọc hắn, cơ hội trước mắt hiển nhiên không bỏ qua.
- Đúng vậy, Maria cũng là bạn gái tôi, chúng tôi sớm đã ở cùng nhau.
Lời Hướng Nhật chẳng hề sai, bạn gái cũng là bạn nữ giới, còn ở chung nhà thì không cần phải nói, sớm đã ở chung phòng còn không phải là chung sao?
- Ah!
Dịch Trù Ngu bị Hướng Nhật làm khiếp sợ, vừa rồi còn không phải thừa nhận không phải bạn gái sao? Giờ lại thành như thế?
Anna lập tức trợn mắt nhìn Hướng Nhật nhưng cũng chẳng biết nói sao, Hướng Nhật trơ mặt ra nói:
- Đùa thôi, đùa mà, dù sao cũng không phải là thật, tôi biết Maria là người rộng lượng sẽ không để ý đâu nhỉ?
- Đùa chẳng buồn cười chút nào!
Anna đem những lời muốn nói nuốt vào bụng, sắc mặt lại trở nên lạnh lùng.
- Coi như tôi chưa nói gì.
Hướng Nhật cười cười. Biết rõ đùa cũng có chừng mừng tránh làm cô nàng này điên lên.
- Đúng rồi, thực sự là hai người ở cùng phòng.
Dường như vấn đề kia hơi mâu thuẫn nên Dịch Trù Ngu liền hỏi.
Những lời này vừa nói ra Anna liền đỏ mặt, vội vàng giải thích:
- Dịch tiểu thư, cô đừng hiểu lầm, tôi ngủ trên giường còn hắn ngủ dưới sàn.
- Ừm. Cái này tôi có thể chứng minh, đúng là cô ấy ngủ trên giường còn tôi ngủ dưới sàn, thật sự không lừa cô đâu, đúng là sự thật.
Hướng Nhật đổ thêm dầu vào lửa, lại còn ra sức nhấn mạnh việc đó nhưng mục đích của hắn lại mang hiệu quả ngược lại. Phát huy đầu đủ khả năng chữa lợn lành thành lợn què.
Dịch Trù Ngu cười trộm, cũng không biết có tin Hướng Nhật hay không. Anna nghiến trợn mắt há mồm nhìn Hướng Nhật:
- Là anh cố ý.
- Chẳng lẽ không đúng à? Chúng ta vốn không ngủ chung một chỗ, nói ra để người ta không hiểu lầm.
Hướng Nhật tỏ vẻ ngây thơ vô tội. Anna cũng không biết làm sao, đúng là hắn nói thật! Chỉ là sự thật này càng khiến người nghe coi nó thành “lời nói dối” mà nghĩ sai lệch đi. Nàng cũng chẳng thể phản bác, càng nói thì càng hiểu lầm thêm.
- Đúng rồi, Maria, tôi thương lượng với cô một việc. Tối nay cô cũng không thể bắt tôi ngủ sàn chứ? Tôi bị thương…
Hướng Nhật vừa nói vừa chỉ ngực mình.
- Nếu ngủ trên sàn thì…, tôi sợ thương thế càng nặng thêm.
- Tối nay tôi sẽ nhường giường cho anh.
Anna cố gắng bình tĩnh lại, vẻ mặt lạnh lùng không thèm nhìn hắn, nghiêng qua nói với Dịch Trù Ngu ở bên:
- Dịch tiểu thư, tối nay tôi ngủ cùng cô sẽ không phiền chứ?
- Không phiền, rất hoan nghênh, nhưng mà…Em họ không trách tôi chứ?
Câu hỏi này hoàn toàn chứng minh nàng đã bị Hướng Nhật làm hiểu sau vấn đề.
(Hết Phần 723 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 724 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 724)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 724: Ghen đến phát điên !
Đêm xuống, Dịch lão lục cũng đã về cả người nồng nặc mùi rượu, trên mặt hiện rõ vẻ thỏa mãn.
- Ra ngoài khoe khoang đã rồi mới về hả?
Ăn tối xong Hướng Nhật liền kéo hắn qua một bên, có chút bất mãn, thằng nhóc này này trốn ra ngoài vui vẻ khoái hoạt mà không thèm rủ mình một câu.
- Hắc hắc…
Dịch lão lục cười đắc ý. Hôm nay có thể nói là ngày vui nhất từ bé đến giờ của hắn bởi có nhiều tiền trong tay. Trước mặt đám bạn bè cũng đủ uy phong.
- Tối nay tính đi đâu tiêu dao khoái hoạt đây?
Hướng Nhật biết rõ thằng nhóc này vẫn tính nào tật nấy.
- Tối nay chắc không được, hôm nay uống rượu cả ngày đầu vẫn còn đau, nếu không phải ông vắng nhà thì chắc chả dám về.
Đang nói đột nhiên bên ngoài truyền tới âm thanh ầm ĩ dường như có tiếng chất vấn, mắng chửi gì đó.
- Giọng tam thẩm.
Sắc mặt Dịch lão lục khó coi:
- Tôi ra xem.
Nói xong vội vàng đi ra ngoài. Hướng Nhật cũng chẳng hứng thú gì với chuyện Dịch gia, cũng không quan tâm chuyện gì xảy ra, chuẩn bị đi vào tắm nước nóng rồi ngủ, rốt cục đêm nay lại được chăn ấm nệm êm rồi.
Hắn chưa kịp về phòng thì Anna đã gọi giật hắn lại:
- Chuyện gì gấp thế?
Hướng Nhật phát hiện trên mặt cô nàng tóc vàng có vẻ tức giận, có lẽ chuyện không hay đã xảy ra.
- Dịch tiểu thư ở ngoài bị người ta nói như vậy anh còn không ra giúp?
Anna trừng mắt nhìn Hướng Nhật, đối vời việc hắn trốn trong phòng cực kì bất mãn.
- Trù Ngu? Cô ấy làm sao?
Hướng Nhật nhíu mày, đây là Dịch gia, sao Dịch Trù Ngu lại bị người ngoài bắt nạt được, chỉ có thể là người trong nhà thôi.
- Anh ra xem thì biết.
Anna lạnh lùng nói rồi bước ra ngoài.
Hướng Nhật cũng theo sau, tuy đoán là chuyện Dịch gia nhưng nếu là Dịch Trù Ngu thì lại khác, hắn vẫn phải quản. Trải qua chuyện lúc sáng Hướng Nhật không coi Dịch Trù Ngu là người lạ nữa mà cư xử như người thân.
Đi vào phòng khách mới biết được náo nhiệt hơn hắn tưởng. Vậy nhưng không gian không đủ lớn, thoáng cái chứa hơn hai chục người liền trở thành chen chúc.
Lão thái thái ngồi ghế sô pha chính giữa, bên cạnh bà là năm người phụ nữ trung niên bộ dáng thùy mị, ngoài Lý thị vợ lão Ngũ trẻ nhất vẻ mặt lo lắng, những người khác thì lộ vẻ xem kích vui hoặc tức giận bất bình.
Đám trẻ tuổi Dịch gia hơn chục người, Hướng Nhật biết một ít, có kẻ lông bông trợ giúp Dịch lão lục trong bữa tiệc tối ở Hác gia, lúc ấy nghe Dịch lão lục gọi hăn là Dịch lão tam nhà ta.
Dịch lão lục cùng lão tứ thì khỏi nói, hai ngày đã gặp nhiều rồi, bảy tám người bên cạnh cũng không lạ gì, lúc trước cùng ăn cơm, chỉ là không biết tên.
Làm Hướng Nhật kì quái chính là lão đại Dịch Thiên Hành từ lúc hắn đến thủ đô chưa hề gặp mặt, không biết đi đâu.
Lúc này ngoài Dịch lão lục cùng Dịch lão tam, những kẻ khác đều nhìn Dịch Trù Ngu tỏ vẻ hả hê, lúc này trên mặt nàng tràn đầy ủy khuất, khóe mắt đã nhòe lệ.
Hướng Nhật xuất hiện hiển nhiên thu hút ánh mắt của mọi người. Nhưng phần lớn đều lạnh nhạt. Dịch lão tam cùng phe Dịch lão lục, có lẽ Dịch lão lục nói gì đó với hắn, tuy vẻ mặt thờ ơ nhưng cũng gật đầu với Hướng Nhật.
- Cháu ngoan nhanh đến ngồi cạnh ta.
Lão thái thái đang ở nơi náo nhiệt cũng không quên gọi Hướng Nhật tới. Việc này càng làm những kẻ bên cạnh càng thêm ghen ghét cùng hâm mộ.
- Xảy ra chuyện gì ạ?
Hướng Nhật chưa tính là người Dịch gia, vốn không nên hỏi câu này, nhưng thấy Dịch Trù Ngu quá điềm đạm đáng yêu nên hắn không thể khoanh tay đứng nhín. (Số phận đã định là em này bị thịt, ta thích )
- Còn không phải là mấy việc nhỏ nhặt kia sao, ôi, nhà lớn như vậy mà chẳng lúc nào được yên.
Lão thái thái đau đầu, lúc bà không ở đây mấy nàng dâu làm náo loạn khiến bà không biết nói sao. Về sau chẳng biết làm gì cho tốt.
Lão thái thái tỏ vẻ bất mãn liền khiến đám con dâu run rẩy, nghĩ lại thì chuyện này cũng bắt đầu quá phận.
- Chiếc xe bên ngoài mọi người thấy rồi chứ?
Trình thị vợ lão Tam, người khóe miệng có nốt ruồi và cũng là mẹ Dịch lão tứ mở miệng, trong giọng tỏ rõ sự phàn nàn:
- Lão thái thái, không phải là bọn con cố ý làm thế, người xem, chiếc Ferrari bên ngoài bao nhiêu tiền mới có thể mua được, ít nhất cũng phải bốn, năm trăm vạn? Mấy đứa trẻ có bao nhiêu tiền, không làm được gì, mọi người cũng biết đấy, bốn năm trăm vạn đi mua đồ, tiền ở đâu ra? Tất cả mọi người là họ Dịch đấy, không có đạo lí người này có người kia không.
Hướng Nhật hiểu ra, Dịch Trù Ngu mua chiếc Ferrari này. Nhưng kì quái là tại sao nàng không nói tiền mình cho để mấy bà già này có cơ hội nỏ mồm đây?
Tuy Hướng Nhật không biết nguyên nhân gì nhưng Hướng Nhật cảm thấy vẫn nên nói cho rõ ràng:
- Bà ngoại, việc này thì cháu rõ nhất.
- Gì, cháu biết à?
Lão thái thái đau đầu, tò mò nhìn hắn. Đám lớn tuổi có mấy trăm vạn mua xe không là gì, nhưng nha đầu Dịch Trù Ngu thì nói sao cũng chẳng thể có nhiều tiền như vậy, cũng khó trách mấy cô con dâu nghi ngờ nàng, lời nói thì hay ho nhưng thực chất thì không phải oán trách bà không công bằng sao?
- Là thế này, hôm qua không phải cháu cùng đám Trù Ngu ra ngoài sao? Đúng lúc nàng muốn mua vài món đồ, cháu cho nàng chín trăm vạn, được chứ?
Hướng Nhật thản nhiên nói, dường như đưa ra chín trăm ngàn cũng như ném mấy đồng cắc vậy. Đương nhiên tiền sòng bạc thì không thể nói, đồng thời suy nghĩ cẩn thận, nguyên nhân Dịch Trù Ngu không dám nói sự thật cũng là bởi không dám đề cập chuyện sòng bạc.
- Chín trăm vạn?
Bên cạnh truyền tới tiếng kinh hô, lão thái thái cũng khó tin nhìn hắn, cháu ngoại có nhiều tiền vậy sao?
Ngay cả lão thái thái cũng không tin thì người ngoài càng chẳng tin nổi, đều cho rằng Dịch Trù Ngu lừa gạt Hướng Nhật, nói là mượn chín trăm ngàn, ngươi cho rằng mình là ai?
Khóe miệng Trình thị dẩu lên:
- Tiểu Hướng, không phải ta nói cháu. Chín trăm vạn…
- Lục ca ta cũng cho không ít, không tin hỏi hắn đi.
Hướng Nhật ngắt lời ả, cảm thấy mẹ nào con nấy, khó trách vì sao Dịch lão tứ đáng ghét như vậy.
Lời vừa nói ra tất cả liền nhìn Dịch lão lục. Hắn bị người ta nhìn liền hơi mất tự nhiên, cũng không dấu vẻ đắc ý liền nói:
- Em họ cho cháu hơn một triệu.
(Hết Phần 724 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 725 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 725)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 725: Ai ?
Bên cạnh liên truyền tới tiếng xôn xáo, hơn một triệu, cái này mà dám nói ra! Nhưng lần này tất cả không còn dám xem thường mà là nửa tin nửa ngờ, bởi lẽ dù có bốc phét cũng không cần nói to như vậy chứ!
- Cháu có thể làm chứng, lúc sáng Dịch lão lục cho cháu xem thẻ của nó, đúng là có nhiều tiền như vậy!
Dịch lão tam đứng cạnh Dịch lão lục liền nói giúp một câu, thực ra hắn sớm đã hâm mộ muốn chết, quả thật hắn nhìn chuỗi số “0” trong thẻ của Dịch lão lục hai mắt đã sáng rực lên. Sớm biết Hướng Nhật giàu khụ như vậy hắn đã dính chặt lấy chứ chẳng để bây giờ chỉ biết nhìn mà hâm mộ.
Việc này không ai tin hoàn toàn nhưng cũng phải đến tám phần, mà việc như vậy cũng không thể nói không, khẳng định phải có nếu không đến lúc bị vạch trần chẳng phải là bẽ mặt sao?
- Thực sự là 140 triệu?
Trình thị vẫn không tin, suy bụng ta ra bụng người, ả không tin lại có thể cho người không quen thuộc nhiều tiền như vậy, huốn chi ả cũng không có nhiều như vậy. Phải biết rằng số tiền lớn như vậy ai dám nói cho là cho?
- Nếu tam thẩm không tin thẻ cháu ở đây, giờ người đi xem thử, mật mã cháu cũng nói ra, nhưng lúc sáng mới tiêu hơn mười vạn, giờ không đủ 140 triệu nhưng vẫn hơn 139 triệu.
Dịch lão lục lấy thẻ ra, có cơ hội khoe khoang trước mặt đám anh em trước kia khinh thường hắn thật ước chưa chắc đã có.
Sắc mặt Trình thị trở nên khó coi, đương nhiên ả không dám cầm thẻ của Dịch lão lục đi kiểm tra nhưng cũng đã tin là sự thật.
Người ngoài không tin cũng phải tin, nhìn Dịch lão lục trước kia vâng vâng dạ dạ như mèo bệnh cầm chiếc thẻ ngân hàng, cái này quả thực còn hơn cả bằng chứng. Mà sự thật này cũng chứng minh Dịch Trù Ngu mua được chiếc Ferrari, nếu không có mấy chục triệu gửi ngân hàng thì ai dám tiêu hoang như thế?
Nghĩ như vậy, ánh mắt liền khác hẳn, vốn tưởng là đến lên thủ đô vòi tiền Dịch gia, vậy mà người bên ngoại, cho mấy trăm triệu không chút đau lòng thì bản thân cùng gia đình hắn tiêu xài cỡ nào chứ?
- Tiểu lục, Trù Ngu, sao hai đứa không nói việc này? Để mọi người hiểu lầm.
Lão thái thái thấy có chút xấu hổ liền nói, nhìn Dịch Trù Ngu cùng Dịch lão lục tỏ vẻ cả giận.
Dịch lão lục được tiện nghi còn khoe mẽ, than thở nói:
- Không phải là sợ bà trách chúng cháu sao? Người đã nói không phải mình làm ra, nếu mà nhận...
- Nếu đã lấy thì cũng không sao, tiền cháu ngoan cho hai đứa, là người một nhà, chia sẻ không phải là tốt sao!
Lão thái thái ngắt lời hắn, vẻ mặt tươi cười, liếc mắt nhìn đám con dâu:
- Giờ các người rõ chưa? Không phải ta thiên vị, sau này cũng đừng có ý kiến, cháu ngoan muốn cho tiền ai là của người đó, ta không quản.
Những lời này nói ra đám con dâu liền khó chịu, chỉ có Lý thị mẹ của Dịch Trù Ngu tuổi nhỏ nhất thì cảm thấy nở mày nở mặt, hiển nhiên nàng không muốn con gái bị người ta nói này nói nọ, đáng tiếc địa vị thấp bé nên không dám nói gì.
Nhưng nàng cũng hơi bất mãn, con gái có khoản tiền lớn như vậy mà chẳng nói với nàng một tiếng. Nhưng cùng mừng thầm, đây là gần trăm triệu, có gì tốt không mua được chứ?
- Cháu ngoan, vung tay là mấy trăm triệu, ta cũng muốn biết rốt cục bản thân và gia đình có bao nhiêu?
Lão thái thái cười híp mắt, có lẽ bị “quà gặp mặt” của thằng cháu ngoại làm khiếp sợ nên mới hỏi như vậy.
Người bên cạnh liền dỏng tay nghe, quả thật quà ra mắt cả trăm triệu, Dịch lão lục cùng Dịch Trù Ngu cũng chỉ đi dạo vài vòng mà đã có nhiều như vậy, nếu bọn họ nhân cơ hội thân cận chẳng phải sẽ phát tài sao? Nghĩ đến đây đám thanh niên liền nhìn Hướng Nhật với ánh mắt nóng bỏng.
- Cũng không nhiều, nhưng vài tỷ đô thì cũng có.
Hướng Nhật cũng muốn khoe khoang, đương nhiên quan trọng là không muốn Dịch gia xem thường mình, coi hắn là kẻ đến vòi tiền.
- Hả, nhiều thế cơ à.
Lão thái thái giật mình nhìn Hướng Nhật.
Đám người bên cạnh trợn mắt, vài tỷ đô, đây là bao nhiêu tiền? Dù cả Dịch gia cũng làm gì bằng? Tuy rằng bọn họ không hoàn toàn tin, nhưng dù không có vài tỷ đô thì cũng không kém là mấy. Nếu không vung tay là trăm triệu, ai rảnh mà làm như thế?
Dịch Trù Ngu cùng Dịch lão lục cũng giật mình, Dịch lão lục nghĩ, em họ có nhiều tiền như vậy chẳng trách không thèm 200 triệu. Đối với hắn mà nói 200 triệu cũng chỉ là hạt cát trong đại dương.
Thấy lời mình làm Dịch gia chấn động, Dịch Trù Ngu cũng được giải vây, Hướng Nhật cảm thấy nhàm chán liền nói:
- Nếu không có việc gì cháu đi ngủ trước.
- Ừm, đi đi cháu ngoan. Mai dậy sớm một chút ra ngoài cùng ta, đừng chê bà già lẩm cẩm lại bảo ta nói nhiều.
- Không, không đâu.
Hướng Nhật vội đáp ứng rồi đi vào trong. Vốn muốn thay Hướng mẫu báo hiếu, việc của lão thái thái đương nhiên không thể cự tuyệt.
Hướng Nhật ra khỏi phòng khách, không khí náo nhiệt cũng giảm đi nhưng trong tâm ai cũng có ý riêng, vừa hâm mộ vừa ghen ghét Dịch lão lục cùng Dịch Trù Ngu được ưu đãi, nghĩ xem làm sao mới được tiền từ tay đứa em họ quý hóa kia cho tốt.
Hướng Nhật về phòng ung dung đi tắm, thuận tiện kiểm tra vết thương trước ngực, đã đóng vẩy đương nhiên không đáng ngại. Đối với việc lành nhanh như vậy Hướng Nhật cũng không lấy làm lạ, lúc ở Mỹ bị Huyết Tộc đánh lén cũng vài ngày là khỏe.
Lau khô thân thể, quấn khăn ra khỏi phòng tắm, đèn phòng ngủ vốn đã tắt, Hướng Nhật không để ý, đưa tay ấn công tắc trên tường lại không lên.
Thử vài lần vẫn không sáng. Hướng Nhật đoán có người đã phá hỏng. Dù sao cũng buồn ngủ, sáng hay không cũng chả sao, Hướng Nhật sờ soạng trên giường. Mơ hồ nhận thấy trên giường có người. Trong lòng Hướng Nhật cả kinh:
- Ai?
(Hết Phần 725 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 726 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 726)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 726: Là nàng ?
Người trên giường không chút phản ứng tựa như đang ngủ say, căn bản không nghe thấy tiếng Hướng Nhật.
Đương nhiên Hướng Nhật không muốn như vậy, hắn ngâm mình trong bồn tắm mới bao lâu chứ? Không thể này ngủ say như vậy được. Mà lúc mình trong phong tắm, đèn sáng lại cả tiếng nước chảy. Người bước vào sao lại không biết hắn ở trong. Trừ khi đối phương không muốn gây tiếng động.
Chẳng lẽ cô nàng ngoại quốc Anna đổi ý về ngủ?
Hướng Nhật ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng, đúng rồi, là mùi hương trên cơ thể Anna.
- Maria.
Hướng Nhật khẽ gọi, không phải là muốn ngủ cùng Dịch Trù Ngu sao? Vì gì mà đột nhiên lại chạy về, chẳng lẽ mình không có duyên với cái giường đến vậy, vất vả lắm mới thuyết phục được để nằm trên giường. Giờ lại nằm đất sao?
Thầm thở dài một hơi, Hướng Nhật quay đi, không ngờ từ sau truyền đến tiếng động, đột nhiên một thân hình nóng bỏng ôm lấy hắn từ phía sau.
Hướng Nhật chỉ quấn khăn tắm, mình trần, qua tiếp xúc da thịt hắn cảm giác đối phương rõ ràng không mặc quần áo mà chỉ có nội y.
- Maria, đùa như vậy chẳng vui đâu, cô phải biết rằng là một thằng đàn ông bình thường, tôi rất khó kiềm chế.
Hướng Nhật khẽ run rẩy, làn da mềm mại kia kích thích hắn liền phản ứng ngay, tiểu đệ đệ bắt đầu ngóc đầu dậy.( nguyên văn là khăn tắm mất tác dụng nhưng đổi lại cho dễ tưởng tượng)
- Này Maria, đây là cô chủ động nên đừng có trách tôi.
Hướng Nhật chẳng phải thánh nhân, mà nhu cầu phương diện này cực kì mãnh liệt, mà chính hắn cũng tơ tưởng đến cô nàng tóc vàng nên chủ động tới miệng không ăn thể nào cũng bị trời đánh.
Đẩy tay Anna ra, ngửi mùi hương trên cơ thể Hướng Nhật cũng không nghĩ được nhiều, đẩy ngã nàng xuống giường.
Rất nhanh Hướng Nhật lột sạch nội y đối phương rồi hai tay bắt đầu thiết tha khám phá trên cao, vừa vặn nắm chặt trong tay. Cảm thấy có chút kì quái, bộ ngực Anna bình thường rất lớn, lúc mình đo sao lại chỉ vừa vừa thôi.
Hướng Nhật hung ác đoán có lẽ bình thường nàng dùng gì đó mới làm nó to ra như vậy chứ? Không ngờ cô nàng này lại để ý đến bộ ngực của mình như vậy
Không quan tâm gì nữa, Hướng Nhật dùng tất cả vốn liếng kích thích thân thể nàng, rất nhanh cơ thể nàng nóng bừng. Hướng Nhật hiểu rõ lúc này, cởi khăn tắm ra ép chặt thân thể xuống.
Tách đùi nàng ra, dường như cô nàng rất khẩn trương, thân thể run rẩy hai tay ra sức đẩy Hướng Nhật.
Hướng Nhật ghì tay nàng lên đầu giường, đến nước này muốn bỏ mà được sao? Mặc kệ tất cả, dù sao cũng là cô nàng ngoại quốc khiêu khích hậu quả nàng đi mà gánh.
- Anh đến đây, Maria.
Nhắm ngay vị trí, thân thể Hướng Nhật đè xuống.
Cô nàng rên một tiếng, bởi hắn tiến vào mà sợ hãi. Như bạch tuộc quấn lấy thân thể hắn, móng tay bấu vào lưng Hướng Nhật. Cái này càng làm hắn hưng phấn. Hắn biết việc này đại biểu cho cái gì.
Từ nhỏ Anna sống ở Vatican, tiếp nhận nền giáo dục bảo thủ, người giáo đình không thể cho nàng biết về chuyện yêu đương, đến nay còn chưa có bạn trai, lại còn khá trẻ con nên lần đầu tiên cũng không kì quái.
Nghĩ đến lần đầu nàng sẽ không thích ứng, Hướng Nhật cũng không vội chuyển động. Chờ nàng quen rồi mới bắt đầu nhẹ nhàng cử động. Nhưng cô nàng Anna này thực quật cường, dù làm việc này cũng không muốn cúi đầu, rõ ràng cố nén tiếng rên rỉ.
Cảm giác càng lúc càng thoải mái, khát vọng chinh phục của Hướng Nhật bị khơi dậy, bắt đầu mạnh thêm. Hắn muốn biết cuối cùng cô nàng này có thể nhịn được hay là mình thua trước.
Rốt cục sau một hồi mây mưa, Hướng Nhật tấn công dồn dập, cô nàng phía dưới đã yếu thế, tiếng rên rỉ trong phòng ngủ làm mạch máu sôi trào.
Nhưng Hướng Nhật lại không hề có chút khoái cảm chinh phục, trong lòng cảm thấy không ổn, bởi âm thanh của người phía dưới không phải là của Anna, đây là…. Dịch Trù Ngu.
Là tiếng Dịch Trù Ngu. Hướng Nhật trợn tròn mắt, động tác liền khựng lại, cả người nằm sấp trên thân thể nóng bỏng, không biết nên tiến hay lui.
- Anh biết rồi à?
Thấy Hướng Nhật khác thường, người con gái phía dưới cũng nhận ra, khẽ hỏi.
- Sao em phải khổ như vậy?
Hướng Nhật nghẹn đắng, lần đầu gặp chuyện như vậy cũng không biết làm sao cho tốt. Đổi là người khác có lẽ Hướng Nhật sẽ thao thao bất tuyệt mà biện giải, nhưng Dịch Trù Ngu lại khác, trên danh nghĩa nàng là chị họ của hắn, mà lại còn là huyết thống trực hệ.
Tuy hắn không phải là Hướng Quỳ nhưng thân thể là của Hướng Quỳ, mà quan hệ chị em họ. Đây rõ ràng là loạn luân còn gì.
Dịch Trù Ngu không nói gì, chỉ gắt gao ôm Hướng Nhật, dường như sợ hắn sẽ bỏ đi, thân thể dần hướng lên trên.
Kích thích này khiến Hướng Nhật cảm thấy từng lỗ chân lông trên cơ thể đều giãn ra. Nhưng hắn liền đề dục vọng xuống. Tuy không biết vì sao Dịch Trù Ngu làm vậy nhưng vẫn tỉnh táo nói:
- Trù Ngu, em phải biết, anh không làm được gì cho em, mà quan hệ của chúng ta…
- Em nguyện ý.
Không để Hướng Nhật nói, Dịch Trù Ngu đã dùng nụ hôn chặn miệng hắn lại.
Đến nước này Hướng Nhật còn biết nói sao? Huống chi trong lòng hắn cũng không cảm thấy Dịch Trù Ngu là người thân của hắn.
Đối mặt Dịch Trù Ngu nóng bỏng đang khiêu khích, nội tâm Hướng Nhật bắt đầu nổi lên cảm giác kích thích bị cấm kị, động tác càng thêm điên cuồng.
- Nhẹ thôi…
Dường như không chịu nổi hắn tấn công, Dịch Trù Ngu khẽ cầu khẩn.
Động tác của Hướng Nhật chậm lại nhưng hưng phấn không hề giảm đi bởi mỗi lần thay đổi rất nhanh. Quen với bóng tối, Hướng Nhật mơ hồ nhìn thấy khuôn mặt Dịch Trù Ngu, nàng không phải mỹ nữ tuyệt thế, kém hơn những người Sở Sở nhưng lại có khí chất của tiểu thư khuê các.
(Hết Phần 726 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 727 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 727)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 727: Nói bóng nói gió !
- Giờ em muốn đi à?
Sao một hồi kích thích. Say tình, Hướng Nhật không nỡ để Dịch Trù Ngu rời đi, đêm dài đằng đẵng bắt hắn giường đơn gối chiếc biết làm sao mà qua đây?
- Ừ, Anna vẫn chờ em ở phòng.
Tắm rửa sạch sẽ xong, Dịch Trù Ngu mặc lại quần áo, nằm bên cạnh Hướng Nhật. Hắn biết giữ nàng lại cũng không ổn, khẽ vuốt ve bờ vai nàng:
- Đèn trong phòng là em làm hỏng à?
- Dạ.
Dịch Trù Nghe khẽ đáp, trong bóng tối nên không rõ nàng nghĩ gì.
- Có thể nói cho anh biết vì sao lại làm vậy không?
Hướng Nhật khẽ thở dài, hắn không cho rằng mị lực của mình lớn đến vậy, Dịch Trù Ngu dám làm thế hẳn là có nguyên nhân.
- Em nghĩ, trao lần đầu tiên cho một người xa lạ, chẳng bằng cho một người đàn ông mà em không cảm thấy đáng ghét.
Dịch Trù Ngu hiểu Hướng Nhật hỏi cũng không có ý xấu mà là nói về chuyện khác.
- Anh còn tưởng lúc sáng cứu em nên bây giờ lấy thân báo đáp cơ đấy.
Hướng Nhật tự giễu mình.
- Cái đó cũng coi như một nguyên nhân.
Dịch Trù Ngu không phủ nhận.
Đột nhiên Hướng Nhật động tâm nói:
- Vậy quan hệ của chúng ta…
- Chúng ta chẳng có quan hệ gì, sau này em vẫn là chị họ của anh, anh lại là em họ thôi.
Dịch Trù Ngu giãy dụa trong ngực Hướng Nhật, ngồi thẳng dậy, âm thanh run rẩy:
- Yên tâm đi, hôm nay là kì an toàn, anh không cần cảm thấy có lỗi với em, tất cả là do em tình nguyện.
Nói xong, Dịch Trù Ngu đứng dậy, sợ soạng bước về phía cửa phòng.
- Muốn anh tiễn em không?
Cửa phòng bị kéo ra, ánh sáng xuyên qua khe cửa, Hướng Nhật nhìn thấy thân thể thanh mảnh của Dịch Trù Ngu mang vẻ cô đơn.
Nàng dừng lại trước cửa, sau đó không chút do dự đi ra ngoài cửa phòng lại đóng, tiếng bước chân xa dần rồi rốt cục không còn nghe thấy nữa.
Lòng Hướng Nhật nặng trĩu, mắt nhắm lại nhưng chẳng hề buồn ngủ. Trong nội tâm đầy mâu thuẫn, Dịch Trù Ngu rời đi làm cho hắn cảm giác trống rỗng vô cùng.
- Em họ.
Không biết suy nghĩ liên miên bao lâu. Đột nhiên ngoài cửa truyền tới tiếng gõ nhẹ, là Dịch lão lục, nghe liền biết chẳng phải việc tốt.
Hướng Nhật mặc quần áo chỉnh tề rồi mở cửa, nhíu mày nhìn Dịch lão lục đã chải chuốt đàng hoàng:
- Tìm tôi có việc gì?
- Sao lại không mở đèn?
Dịch lão lục xăm xoi nhìn vào trong phòng. Hướng Nhật nhíu mày:
- Hắc hắc, tôi nghe nói Anna ngủ cùng Dịch Trù Ngu. Sợ cậu cô đơn nên muốn đưa cậu đi một nơi tốt.
- Nơi tốt?
Hướng Nhật càng nhíu mày, vẫn không rõ thằng nhãi này muốn dẫn mình đi đâu. Rõ ràng lúc trước nói hôm nay uông rượu nhiều đau đầu, tối không muốn ra ngoài, không ngờ thay đổi trong chớp mắt.
- Đúng là tốt, bảo đảm đi một lần sẽ muốn tới lần hai.
Dịch lão lục hớn hở.
- Không có hứng, đang buồn ngủ.
Hướng Nhật lạnh lùng cự tuyệt, nếu không phải Dịch Trù Ngu vừa “đến thăm”, hắn cảm thấy nhàm chán cũng sẽ đi theo.
Thấy Hướng Nhật muốn đóng cửa, Dịch lão lục liền nóng nảy:
- Em họ, nghe tôi nói đi, hãy nghe tôi, không phải tôi rủ cậu ra ngoài, là có người nhờ tôi.
- Ai?
Hướng Nhật liền dừng lại.
- Phong đại thiếu gia.
Dịch lão lục chán nản, không ngờ cuối cùng vẫn phải dùng chiêu sát thủ này, ban đầu còn tưởng chỉ cần nói chỗ thú vị Hướng Nhật sẽ vội theo ngay cơ đấy.
- Phong lão tứ?
Hướng Nhật trầm giọng:
- Hắn tìm tôi làm gì?
- Tôi cũng không rõ, hắn gọi điện bảo tôi mời cậu ra ngoài.
- Vậy chờ một chút, đi rửa mặt cái đã.
Nhớ lúc sáng bắt hắn chạy đi chạy lại, Hướng Nhật cũng không tiện từ chối, vả lại cũng chẳng buồn ngủ, Phong lão tứ đã tìm thì đi một chút.
Ân ái xong, thân thẻ còn lẫn mùi hương khác, quả thực phải rửa ráy một chút.
- Được, được, không cần vội, cậu cứ từ từ rửa đi.
Dịch lão lục hưng phấn, xem ra vẫn là nể mặt Phong đại thiếu gia, tuy cảm thấy kém chút thể diện nhưng cũng không cảm thấy khó chịu.
Đợi Hướng Nhật xong việc, hai người bước ra cửa, vẫn là chiếc Audi A6 lúc trước.
- Không phải có tiền rồi à? Sao lại chưa đổi xe?
Hướng Nhật khá hiểu Dịch lão lục, kẻ mê tiền như hắn không thể nào có tiền rồi mà vẫn đi xe dỏm, nếu không trước đó cũng chẳng mượn chiếc R8 của người khác.
- Hắc hắc, giờ chưa tới lúc.
Dịch lão lục cười dâm, không biết vô tình hay cố ý mà để lộ cổ tay đeo chiếc đồng hồ Patek Philipe mấy trăm vạn.
Đáng tiếc Hướng Nhật chẳng thèm ngó tới, bước vào xe liền nói:
- Đúng rồi, hỏi cậu chuyện này.
- Em họ nói đi.
Dịch lão lục hơi thất vọng, cho rằng Hướng Nhật biết nhìn hàng, kéo ống tay che lại.
- Dịch Trù Ngu có đối tượng à?
Hướng Nhật cố gắng đặt câu hỏi một cách tùy tiện.
- Không có.
Dịch lão lục cũng không cảm thấy gì lạ.
- Sao đột nhiên lại hỏi việc này?
- Hỏi chơi thôi.
- À.
Khởi động xe, Dịch lão lục chợt nhớ gì đó, lại nói:
- Thực ra thì, cũng không hẳn là không có.
- Vậy là có?
Ánh mắt Hướng Nhật lạnh đi, hơi mất bình tĩnh. Dịch lão lục vẫn bình thản trả lời:
- Ông vẫn chưa quyết định đâu, tôi cũng chẳng biết là thật hay không, hình như ai nói qua, ông chuẩn bị cho Trù Ngu tới Trình gia.
- Trình gia?
- Lão đầu tử Trình gia cùng lão đầu tử là chiến hữu, mà còn có quan hệ thông gia, tam thẩm cậu biết rồi, nhà mẹ đẻ của bà ta đấy. Nhưng Trình gia lại chỉ có một thằng con trai, mà thằng nhãi kia cũng chả tốt đẹp gì, làm cho một đám nữ sinh phưỡn bụng ra. Có người vẫn học cấp 3.
Nghe đến đây ánh mặt Hướng Nhật lạnh đi.
- Lão gia tử không hỏi ý kiến Trù Ngu sao?
- Việc này cậu cũng hiểu mà, cô lớn cũng là mẹ cậu đấy, lúc trước lão gia tử hỏi ý kiến bà sao?
Cái này quả thực cực kì có sức thuyết phục. Ít nhất Hướng Nhật tin quả thực lão gia tử quyết là làm, chắc chắn không quan tâm suy nghĩ của Dịch Trù Ngu. Khó trách nàng lại nói đem lần đầu tiên cho người xa lạ không bằng trao cho mình, sợ không phải nói chơi mà là thực. Có lẽ không phải lão gia tử nói chuyện với nàng mà là nghe được gì đó.
Nếu không nảy sinh quan hệ, Hướng Nhật cũng sẽ làm ngơ, nhưng hai người đã có quan hệ xác thịt hắn sẽ không hy vọng Dịch Trù Ngu sẽ lấy kẻ khác, huống chi Dịch lão lục đã nói gọi kẻ đó không bằng súc vật, khẳng định nhân phẩm thuộc loại cặn bã. Chuyện này dù thế nào hắn cũng sẽ ngăn cản!
(Hết Phần 727 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 728 )
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!