Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 968 )
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 968: Song hệ dị năng giả
Ở bên cạnh quan sát một hồi lâu, Hướng Nhật rốt cụcnhìn ra điểm khác lạ.
Chính là lực lượng La tỷ xuất thủ có vấn đề.
Mặc dù bên ngoài công kích như cuồng phong bạo vũcó vẻ rất lợi hại, nhưng sự thực lại không phải thế. La tỷ hay người trẻ tuổibình thường đều sử dụng không quá nhiều lực lượng, hai người vẫn còn đang tronggiai đoạn thăm dò đối phương, xem thì có vẻ khủng lắm, nhưng trên thực tế sovới biểu diễn chả khác nhau là mấy.
Có lẽ hai người đã cảm thấy đánh như vậy quá mứcnhàm chán, rất nhanh thu tay lại, trở lại trạng thái giằng co trước đó.
- . . Ngươi nên dùng thực lực chân chính của mìnhđi, lực lượng kiểu này không thể nào gây thương tổn được ta.
Người trẻ tuổi bình thường nghiêm túc nhìn La tỷ,hai người vốn là đối thủ cũ của nhau, thực lực của nhau đều am hiểu rõ ràng hơnai khác.
La tỷ không hề lên tiếng. Tuy trên mặt nàng tỏa rathần sắc lạnh như băng nhưng trong lòng đang thầm kêu khổ. Khắc tinh của Mậtgiả quả thật khó đối phó, coi như miễn cưỡng đắc thủ đi chăng nữa, cũng làchiến thuật giết địch tám trăm, tự thương một ngàn, cuối cùng người thua thiệtvẫn là chính mình.
- Hoặc ngươi có một lựa chọn: Ngay bây giờ đưa đồvật đó cho ta, ta lập tức rời đi.
Đến người bình thường còn biết La tỷ đang phẫn nộtrong lòng, thế nhưng nàng biết làm sao đây? Ai kêu dị năng của hắn trời sinhlại là khắc tinh của Mật giả.
- Ngươi đừng đắc ý quá sớm.
Ánh mắt La tỷ bỗng trở nên lạnh lẽo, cát bụi dướichân như gặp phải luồng gió mạnh, trong nháy mắt di chuyển ra bốn phía, tạothành một cái vòng tròn lớn bao bọc xung quanh nàng.
- Lĩnh vực à, rất tốt, ta rất chờ mong.
Người trẻ tuổi bình thường nghiêm sắc mặt, hắn xácđịnh mình không thể thất bại, nhưng lực lượng của lĩnh vực không phải chỉ nóilà có thể dễ dàng hóa giải.
Chợt ngay giây phút này...
Hướng Nhật đứng một bên nãy giờ bất động, đột nhiênthuấn di đến sau lưng người trẻ tuổi, nhắm ngay đầu tên thanh niên hung hăngtung một quyền. Đây là chiến thuật ban nãy hắn đã thương lượng với La tỷ, mộtkhi nàng tung ra lĩnh vực, đó chính là lúc Hướng Nhật có thể đánh lén.
Bành!
Một tiếng trầm đục vang lên, Hướng Nhật bị bayngược ra. Trên cánh tay truyền tới từng đợt đau đớn kịch liệt, dường như làmhắn xuất quyết. Ngực chợt cảm thấy khó chịu, một ngụm máu tươi phun ra tungtóe.
- . . . Mày dám đánh lén tao à!
Người trẻ tuổi bình thường đứng tại chỗ bất động,sắc mặt dữ tợn, khóe miệng cũng tràn ra tơ máu, song so với Hướng Nhật vừa rồiđánh lén thì thương thế của hắn còn nhẹ hơn nhiều.
- Đánh lén mày thì có vấn đề gì à?
Hướng Nhật nhịn đau đứng lên, xem xét qua cánh tayphải một chút giờ đây đã vặn vẹo biến hình, ít nhất là xương đã bị gãy, cáckhớp xương đã lệch khỏi vị trí.
Kết quả này tuyệt đối nằm ngoài dự liệu của hắn,vốn tưởng dưới công kích của mình, đối phương không chết cũng bị trọng thương,ngờ đâu người bị trọng thương lại là mình, xem ra rất ứng với câu nói:"Nhiều lắm thì trọng thương" của La tỷ lúc trước. Mình bây giờ khôngphải bị thương nặng sao?
Con mẹ nó, quả nhiên bị con mụ này hại chết.
Trừ cánh tay phải đang bị thương, Hướng Nhật cảmgiác cả người trên dưới đều đau nhức, cảm giác này hắn đã rất lâu chưa từng nếmlại. Đó là một lần ở Bắc Hải, vì bảo vệ Nữ Hoàng mà dùng ba quyền đập tường lòicả xương tay, cùng với lần trước tới Mỹ vì bị người đánh lén mà chấn thương ởlưng, giờ đây là lần thứ ba bị thương, cũng là lần nghiêm trọng nhất.
Nhưng điều khiến Hướng Nhật không cách nào tiếpnhận được chính là đối tượng bị đánh lén cư nhiên chỉ bị thương nhẹ, thậm chíngay cả vị trí đang đứng ban đầu cũng không xê xích chút nào, việc này có quákhoa trương không cơ chứ?
- Tao sẽ khiến mày sống không bằng chết!
Sắc mặt người trẻ tuổi bình thường trở nên cực kìâm độc. Đừng từ bên ngoài mà nghĩ hắn chỉ bị thương nhẹ, tuy nhiên nặng nhẹ rasao chỉ có chính hắn rõ ràng nhất, vì bị đánh lén đột ngột làm hắn không cáchnào chuyên tâm hóa giải lĩnh vực, dẫn tới nội thương không nhẹ, tuyệt đối khôngphải nhẹ nhõm như vẻ bề ngoài.
- Vậy tao có nên nói rất hoan nghênh hay không?
Hướng Nhật áp chế khí huyết đang sôi trào, tâmtrạng thoáng ổn định lại, giờ đây hắn không cho rằng đối phương chỉ dựa vào dathịt mà có thể phản chấn khiến mình bị thương nặng tới mức này, khẳng định làhắn có Dị năng gì đó mình không biết, Dị năng này giúp da thịt và thân thể củahắn ta đạt tới một trình độ không thể tưởng tượng được. Hướng Nhật không khỏitrợn mắt nhìn La tỷ đang đứng một bên, con điếm già này, sớm không báo cho lãotử một tiếng, chẵng lẽ muốn lão tử bị thương để có thể trải nghiệm trọn vẹn sứcmạnh của Dị năng này sao?
- Này, đại tỷ, còn ngơ ra đó làm gì, lão tử muốnchơi tiếp.
Đối với thương thế của Hướng Nhật, La tỷ tuy khôngphải cố ý, nhưng nói thật trong lòng đã có ý định này. Nếu như ban đầu nàngnói ra chỉ e sẽ không có kết quả này, người trẻ tuổi bình thường mặc dù biểuhiện rất tùy ý, nhưng nàng biết rõ đối phương khẳng định bị nội thương khôngnhẹ chút nào.
Biết đâu tối nay có thể lưu hắn lại?
Nắm bắt lĩnh vực, lòng tin của La tỷ đột nhiên tăngnhiều, đứng một bên cùng Hướng Nhật tạo thành thế chân vạc giáp công đốiphương.
- Hai Mật giả cấp năm, đã muốn đối phó với tao sao?
Người trẻ tuổi bình thường từ trong tức giận tỉnhtáo lại, trên mặt cố làm ra vẻ khinh thường, nhưng trong lòng không thể khôngcẩn thận. Hai tên Mật giả cấp năm, cũng không phải con mèo con chó gì ngoàiđường, mặc dù dị năng của mình khi đối kháng Mật giả chiếm lợi thế cực lớn,nhưng nếu đối phương không tiếc bất cứ giá nào hy sinh một người trong đó, tốinay bản thân mình e rằng phải lật thuyền trong mương rồi.
- Ngươi đã bị trọng thương.
La tỷ lạnh lùng nói.
- Trọng thương?
Người trẻ tuổi bình thường cười ha ha một tiếng:
- Thật là buồn cười, các ngươi cho rằng ta bị thươngà, vậy hãy để cho các ngươi thưởng thức một chút xem ta có phải dễ bị thươngtổn như vậy không.
Dứt lời trên tay khẽ động, một đạo điện quang màuxanh lam bằng ngón cái từ lòng bàn tay xuất ra tạo thành một quả cầu điện, từtừ trở nên lớn hơn, đến khi đạt kích thước của một quả bóng rổ nhỏ. Bên ngoàiquả cầu, từng dòng điện lưu không ngừng chớp động!
Đồng tử Hướng Nhật chợt co rụt lại, dĩ nhiên khôngphải hắn sợ dị năng này, trên thực tế, Dị năng giả loại này trước kia hắn từngđối phó qua một lần, khi đó tại nhà Sở A - cha của Sở Sở, tên Cá mập trắng đóchính là bị hắn thu thập. Cái hắn kinh ngạc ở đây là đối phương đã có Dị năngkháng được Mật giả, làm sao còn có Dị năng lôi điện?
- Hắn là song hệ Dị năng giả, cẩn thận lôi điện củahắn, ngay cả Chấp năng giả cũng không dám đón đỡ.
Chứng kiến Hướng Nhật đang thất kinh, La tỷ ở bêncạnh giải thích.
Song hệ Dị năng giả? Hướng Nhật sau khi sửng sốtliền minh bạch, từ tràng cảnh bây giờ có thể thấy đối phương có hai loại Dịnăng. Không nghĩ tới còn tồn tại thể loại biến thái này, Hướng Nhật vẫn là lầnđầu tiên giao thủ cùng song hệ Dị năng giả.
- Chết con mẹ mày đi!
Thấy Hướng Nhật cả "song hệ Dị năng giả"cũng không biết, người trẻ tuổi bình thường trong mắt hàn quang lóe lên, lôiquang cầu trong tay hóa thành một tấm lưới điện màu xanh, nhằm phía Hướng Nhậtbay tới.
Cũng không lạ khi hắn chọn Hướng Nhật làm đối tượngcông kích đầu tiên, thứ nhất là Hướng Nhật rất đụt, lần đầu gặp phải đối thủnhư mình khi ra tay sẽ bị luống cuống, thứ hai là đối phương ban nãy đánh lénmình đã bị trọng thương, độ mẫn cảm của thân thể nhất định sẽ giảm xuống rấtlớn, khó khăn trong việc né tránh. Chỉ cần giải quyết tên này xong, người cònlại không còn chút uy hiếp nào nữa.
(Hết Phần 968 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 969 )
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 969 )
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 969: Chúa Tể Giả (Thượng)
“Xuy~~” một âm thanh nhỏ vang lên, lam sắc điệnmang đến cách người Hướng Nhật nửa mét như gặp phải một tầng trở ngại vô hình,kiên trì hai ba giây đồng hồ, sau đó tan biến giữa không trung.
Hướng Nhật có chút sững sờ nhìn La tỷ đang đứng trước mặtmình, không biết nói gì hơn, hắn có vẻ như bị thương đến mức không thể đón đỡđược đòn công kích này sao chứ.
Thôi thì dù sao người ta cũng có lòng tốt giúp hắn, HướngNhật cũng không thể nói người ta quan tâm không phải lối, xen vào việc củangười khác được.
- Nhìn không ra, ngươi lại rất quan tâm tới hắn?
Trong mắt người thanh niên hiện lên một tia phức tạp, nhưngsau nháy mặt lại kiên định lại như cũ.
- Hắn là người do ta mời tới trợ giúp, đương nhiên ta phảibảo đảm an toàn cho hắn.
La tỷ nói mà mặt không biến sắc, kỳ thực lúc nãy khi lam sắcđiện mang bắn về phía Hướng Nhật, trong nháy mắt tim nàng đã đập chậm lại nửanhịp, sau đó nàng căn bản không có suy nghĩ, thuấn di một phát qua đây.
- Cứ cho là như vậy đi, ngươi cho rằng ngươi còn có thể lưuta lại đây sao?
Ánh mắt người thanh niên càng trở lên lạnh lẽo.
- Bỏ qua đêm nay, ngươi phải cẩn thận đến bằng hữu bên cạnhngươi đấy, các nàng tùy thời có thể...
- Đồ vật cho ngươi, đừng đi quấy rối bằng hữu của ta.
Sắc mặt La tỷ âm trầm hẳn xuống, nàng biết rõ, đối phương xácthực nói được làm được, đối với đồng nghiệp bảy năm trước này, đối phương đểđạt được mục đích mà không từ thủ đoạn âm độc nào, nàng đã gặp qua không biếtnhiêu lần.
- Có thể!
Người thanh niên gật đầu, nhưng bỗng nhiên lại xoay vòi nói:
- Nhưng mà món nợ đánh lén ta cũng không thể tính toán dễdàng như vậy, ta còn muốn nữ nhân Huyết tộc kia.
- Không thể!
La tỷ lập tức cự tuyệt, nàng biết đối phương nói nữ nhânHuyết tộc là ý ám chỉ ai.
Giống như đã sớm biết La tỷ sẽ trả lời như vậy, người thanhniên cười nhạt một tiếng:
- Không cần Huyết tộc nhân cũng được, nhưng tên này...
Chỉ chỉ Hướng Nhật, tiếp tục nói:
- Ta muốn mang về, ta cũng có thể cam đoan với ngươi, tuyệtđối sẽ không lấy đi tính mệnh của hắn.
Thần sắc La tỷ không khỏi trầm xuống, nàng không ngờ tới mụctiêu cuối cùng của đối phương lại là Hướng Nhật. Phỏng chừng là do tên hỗn đảnkia có thực lực Mật giả cấp năm mà ra. La tỷ rất rõ ràng khi tiến vào số 98,trừ phi có cơ duyên hoặc là đại nghị lực, bằng không cả đời này cũng đừng mongthoát thân được. Lấy chính nàng làm ví dụ mà nói, nếu như không phải lần ấychớp được cơ hội, thì giờ này có lẽ nàng vẫn còn là một thành viên của số 98.
- L, ta cho ngươi hai lựa chọn, ngươi chỉ có thể chọn một,đây là giới hạn cuối cùng của ta.
Hắn không gọi tên La tỷ, lúc này lại gọi danh hiệu của nàng,đoán chừng hắn nghĩ kế hoạch đã gần thành công, cho nên cũng không cố kỵ việcbại lộ thân phận nữa .
Sắc mặt La tỷ trở nên khó coi hẳn đi, trong lòng nàng tứcgiận không thôi, nếu như có thể mà nói, nàng nguyện ý cùng đối phương đại chiếnmột hồi. Nhưng đối với dị năng khắc chế Mật giả của đối phương, nàng hoàn toànkhông nhìn thấy một tia chiến thắng nào. Cho dù đối phương hiện tại bị trọngthương, hắn muốn rời đi, chính mình căn bản cũng không thể ngăn được.
Lựa chọn thứ 2 nàng cũng không thể chọn được, giờ nàng đã bịbức đến hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan, vô luận là chọn lựa cái nào cũng khôngđược. Chọn lưu lại Monica, tiểu hỗn đản kia chỉ sợ sẽ vĩnh viễn phải sống trongbóng tối, mà lựa chọn lưu lại tiểu hỗn đản, như vậy tiểu thư Monica sẽ trởthành vật nghiên cứu của số 98.
- ... Không cần phải khó xử vậy đâu, tên này hay là để cho tatới thu thập đi.
Nhìn La tỷ trầm ngâm không nói, Hướng Nhật cảm thấy mìnhkhông thể trốn đằng sau lưng nữ nhân được, thuấn di một cái, kéo dãn khoảngcách giữa mình và La tỷ ra xa vài mét. Trên thực tế trong lòng hắn hiện giờđang rất tức giận, đối phương đưa ra hai lựa chọn cả hai đều đã động đến sát cơcủa hắn, nhất là hắn còn muốn mang Monica đi, càng làm Hướng Nhật hạ quyết tâmgiết người diệt khẩu.
- Cậu...
La tỷ vừa muốn nói, Hướng Nhật lập tức cắt đứt lời nàng.
- Yên tâm, chỉ là không cẩn thận tay bị thương nhẹ thôi, đốiphó với loại này tôm tép nhãi nhép này, hẳn là không thành vấn đề.
Ngoài miệng mặc dù nói mạnh như vậy, nhưng trong lòng vẫn rấtlo lắng. Mặc dù vẫn chưa rõ dị năng quỷ dị của đối phương là cái gì, nhưng lựclượng Mật Giả hiển nhiên đã vô dụng, giờ thì cũng chỉ có thể dựa vào thủy dịnăng mà thôi.
- L, ngươi coi như là có lòng, nhưng người ta không chấp nhậnân tình của ngươi đâu.
Lời nói của Hướng Nhật rất cuồng vọng, nhưng người thanh niêncũng không cảm thấy sợ hãi, quay sang La tỷ đứng một bên nói.
La tỷ sắc mặt âm trầm không nói gì, lúc này nàng đã có chúthối hận trước khi đến không có nhắc nhở Hướng Nhật đối phương có dị năng gì,nếu như hơi chút nhắc nhở một chút, tình hình cũng không biến chuyển tồi tệ đếnmức này. Tối thiểu là hai mật giả cấp năm còn nguyên vẹn, coi như là cái loạndị năng giả song hệ dị năng khắc chế Mật giả cũng phải cảm thấy kiêng kị. Nhưnghiện giờ một người đã bị trọng thương, nhưng càng làm khó có thể tiếp thu đượchơn chính là, bên mình đã trọng thương như vậy rồi nhưng vẫn còn không có thulại nửa điểm lợi ích nào.
- Ai nói, trong nội tâm ta rất cảm kích nàng, chỉ là có ngườiCDSHT quá mức, cho rằng mình là vô địch thiên hạ, kỳ thực... Hơn được ai chứ.
Theo một tiếng cuối cùng ra khỏi miệng, năm ngón tay HướngNhật vung lên, thanh âm ‘Xiu…Xiu..’ theo đó vang ra.
Kiếm chỉ... Cái kĩ năng này đã lâu rồi hắn chưa dùng qua, nếunhư công kích cận thân đối phương là vô dụng, hơn nữa còn có thể làm mình thụthương, như vậy giờ sử dụng kiếm chỉ thích hợp nhất. Kỹ năng này không dùngthân thể tiếp xúc với đối phương, thế nên không lo bị phản dame tổn thươngchính mình.
Năm đạo chỉ phong vô sắc vô hình, tất cả đều bắn thẳng vàongười người thanh niên. Nhưng đối phương vẫn đứng đó không nhúc nhích, hồnnhiên như chưa có gì xảy ra, giống như là Hướng Nhật vẫn chưa từng xuất thủ quavậy.
Làm sao có thể!
Dù đã tiên liệu trước việc này, Hướng Nhật cũng cảm thấy cóchút giật mình. Mặc dù uy lực của kiếm chỉ không thể so sánh với một quyền cậnthân của mình, nhưng đến nửa điểm tác dụng cũng không có, cái này không phảiquá yếu đấy chứ?
- Vô dụng, dị năng của hắn là 'Lực lượng phản phệ’, trừ philực lượng vượt qua được tốc độ phản phệ của hắn, mới hóa giải được dị năng củahắn, nhưng cho dù như vậy, đại bộ phận lực lượng cũng sẽ tác dụng phản lạingười đang tiếp xúc thân thể với hắn, mà lực lượng còn lại tác dụng trực tiếplên người hắn, đáng tiếc đã chẳng còn bao nhiêu.
La tỷ đứng một bên nói.
- Cô không cảm thấy những lời này nói bây giờ đã muộn sao?
Hướng Nhật rốt cục đã hiểu ra vì sao mình đánh lén đốiphương, lại bị phản dame khiến thân thể chịu tổn thương không nhẹ, nguyên lailà một quyền của mình có bao nhiêu lực lượng, đại bộ phận đều bị chính mìnhtiếp thụ hết. Nhìn La tỷ lúc này còn có thể bình tĩnh như vậy mà giải thích, HướngNhật trong lòng dở khóc dở cười, người mà giải thích sớm cho ta một chút mànói, ta đã sớm thu thập được người này rồi, còn phải chịu chút thương tích nàysao?
- Giờ vẫn chưa tính là muộn, tối thiểu là ngươi chết rồi cũngđược làm quỷ rõ ràng!
Tiếng nói vừa dứt, vô số lam sắc điện mang từ trong tay ngườithanh niên tụ tập, lại có thêm hơn mười quầng sáng đỏ đậm tụ tập trên tay hắncùng một lúc.
- Đây là...
La tỷ thấy thế thân thể rung mạnh, gắt gao nhìn chằm chằm hơnmười quầng sáng đỏ đậm kia , trong miệng thì thào tự nói:
- Không nghĩ tới đây lại là sự nhiên, hắn cư nhiên đã thànhcông, thành công...
Lam sắc điện mang cùng quầng sáng đỏ đậm xen kẽ vào nhau, gàothét mà hướng phía Hướng Nhật bay tới, lúc này đây, nó bay đi với thanh thế cựclớn, tốc độ nhanh hơn đến kinh người, tối thiểu đã nhanh hơn trước kia vài lần.
Mà Hướng Nhật hình như giờ đang ngu người đi vậy, vẫn khôngnhúc nhích.
- Cẩn thận...
Thanh âm La tỷ vừa mới ra khỏi miệng, lam sắc điện mang vàquầng sáng đỏ đậm tất cả đã rơi lên người Hướng Nhật, một quang mang chói mắtxuất hiện, mà địa phương nơi Hướng Nhật đứng lúc này đột ngột bị quang mang ấycắn nuốt.
(Hết Phần 969 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 970 )
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 970 )
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 970: Chúa Tể Giả (Hạ)
Thờigian tia sáng chói mắt kéo dài cũng không lâu, chỉ ngắn ngủn trong vòng hai bagiây. Khi ánh sáng qua đi, Hướng Nhật đã sớm biến mất không còn bóng dáng, hiệntrường chỉ còn lại một hố sâu chừng một mét, xung quanh là một vết cháy đen,khét lẹt cùng với một thứ gì đó kết tinh trong suốt chưa biết tên.
- ĐKM, thiếu chút nữa đã làm anh die!
Thời điểm La tỷ mặt mũi tái nhợt vì bi thương vàngười thanh niên thần sắc hoan hỉ vì thắng lợi cùng nhau hẹn hò thì, từ nơi xaxa, một bóng người từ trên nền cát đứng dậy.
Là hắn!
Trong lòng La tỷ vui mừng như điên, hắn chưa chết!
Tại sao lại có thể là hắn cơ chứ?
Người thanh niên thất vọng không thôi, rõ ràng đãbị trọng thương, lại còn có thể sử dụng thuấn di.
Hướng Nhật chính là có chút may mắn, nếu không phảilà thấy mười quần sáng đỏ ngầu kia, trong lòng dâng lên cảm giác nguy hiểm, mơhồ cảm thấy có thể ngay cả lĩnh vực cũng không ngăn cản được, thế nên ngay lậptức thuấn di rời đi, nếu chậm một chút đoán chừng bây giờ mình không phải làhóa thành một đám tro bụi thì cũng thật sự là trọng thương không thể động đậynữa rồi.
Mấy quầng sáng đỏ ngầu kia rốt cuộc là cái gì,trong lòng Hướng Nhật vẫn còn cảm hấy sợ hãi. Hắn mặc dù đã gặp một thứ tươngtự, nhưng đó là dị năng đặc biệt của Huyết tộc, làm sao lại có thể xuất hiện ởtrên người một kẻ không phải huyết tộc nhân chứ. Hơn nữa, uy lực cũng không thểđạt đến trình độ khủng bố như vậy được.
Nhìn chỗ đứng của mình lúc trước, cái vết cháy khétấy không cần phải nói, khẳng định chính là kết quả của lôi hệ dị năng. Cònnhững mảnh tinh thể kết tinh kia, đó là những hạt cát sau khi trải qua nhiệt độsiêu cao mà biến thành thủy tinh. Chỉ là nó có chút khác biệt với những thủytinh bình thường, những hạt cát này sau khi trải qua nhiệt độ siêu cao nungnóng đã biến thành một loại thủy tinh mới, độ cứng hẳn là không hơn kém so vớikim cương.
- Không nghĩ tới ngươi có thể may mắn tránh thoát.
Nhìn thấy Hướng Nhật đang chậm rãi đi tới, ngươithanh niên biểu lộ ra vẻ lãnh đạm, trong lòng thì đang âm thầm tiếc nuối.
Tuy rằng một chiêu kia uy lực rất lớn, nhưng sửdụng đối với Mật giả có thể thuấn di, hầu như không thu được hiệu quả gì, trừphi đối phương muốn nếm thử uy lực của một chiêu kia, cố ý không thuấn di.
Lúc trước hắn cho rằng đối phương đã bị trọng thương,không dùng nổi thuấn di nữa, mới ở thời khác mấu chốt, ấm thầm tung ra đòn sátthủ này. Không ngờ kết quả lại không được như những gì hắn mong muốn, ngược lạicòn bại lộ đòn sát thủ ra. Phải biết rằng, đòn sát thủ này hắn muốn dành đểchiêu đã La tỷ a.
- Vừa nãy chính là Huyết Yểm sao? Không nghĩ tớihắn thật sự đã nghiên cứu được.
La tỷ ở một bên thần sắc lạnh như băng nhìn ngườithanh niên, nàng rất rõ ràng , huyết yểm được chế tạo ra không đơn thuần là mộtcuộc nghiên cứu khoa học, đã có không biết bao nhiêu huyết tộc nhân đã tángmạng trong đó, lí do mà nàng thoát ly khỏi số 98 , nguyên nhân chủ yếu chính làdo loại nghiên cứu tanh máu này mà ra.
- Hiện tại đã không phải là bảy năm trước, rấtnhiều thứ, ngươi tuyệt đối sẽ không tưởng tượn ra được.
Người thanh niên giống như không có nghe ra sự phẫnnộ trong lòng La tỷ, hắn đem phần lớn lực chú ý đặt lên người Hướng Nhật. Trảiqua lần đánh lén bị đối phương tránh thoát, hắn cảm giác người trẻ tuổi này soLa tỷ còn khó chơi hơn.
- La tỷ, có phải cô đã từng nói, tên này sợ dị nănggiả đúng không?
Hướng Nhật thoải mái hỏi.
- Không phải là hắn sợ dị năng giả, mà là hắn sợngười vừa là dị năng giả vừa là Mật giả.
Ánh mắt La tỷ phức tạp nhìn về phía Hướng Nhật,trong lòng khẽ động, chẳng lẽ ……
- Như vậy cũng tốt.
Hướng Nhật cười nhàn nhạt, vừa khéo, hắn đúng làMật giả có dị năng, chính là tồn tại có thể khiến đối phương cảm thấy sợ hãi.
Bàn tay giơ ra, một giọt nước trong suốt sáng longlanh từ lòng bàn tay hắn hiện ra, sau đó từ từ biến lớn, cho đến khi to ra bằngnắm tay, lẳng lặng trôi lơ lửng trên bàn tay hắn.
- Dị năng.
Chứng kiến một màn này, sắc mặt người thanh niênbiến đổi cực lớn, không ngờ rằng đối phương còn là một dị năng giả.
Mặc dù không rõ đối phương là dị năng giả cấp bao nhiêu,nhưng lúc trước ở nhà hàng hắn lại không thể phát hiện ra được dị năng của đốiphương, điều này có thể chỉ ra rõ ràng, cấp bậc dị năng của đối phương tuyệtđối không dưới hắn.
Mật giả cấp 5 lại còn là dị năng giả cấp 5, đâytuyệt đối so với hai cấp năm mật giả đứng chung một chỗ còn phải làm người tacảm thấy kinh khủng hơn. Bởi vì một dị năng giả chỉ có một lĩnh vực, cho dù làsong hệ dị năng giả, cũng chỉ có một lĩnh vực. Nhưng người vừa là Mật giả và Dịnăng giả thì lại bất đồng, bọn họ có hai lĩnh vực, một cái là lĩnh vực của mậtgiả, một cái là lĩnh vực của dị năng giả, hai tầng lĩnh vực chồng lên nhau hiệuquả tuyệt đối không đơn giản như là một cộng một bằng hai, có thể là ba, có thểlà bốn, thậm chí có thể là mười, là hai mươi, cái này còn tùy thuộc vào bảnlĩnh vận dụng lĩnh vực của người đó.
Mà những dị năng giả có được song lĩnh vực này, đãlà tồn tại vượt qua Chấp Năng Giả, bọn họ có một cái danh xưng khí phách khônggì sánh được —— Chúa Tể Giả!
Chúa tể của tất cả, phàm là người đẳng cấp dướiChúa Tể Giả, đều là thịt cá đã làm sẵn chờ đối phương tới ăn. Căn bản không cầnphải suy nghĩ nhiều, người thanh niên xoay người bỏ chạy, mặc dù không thểthuấn di, nhưng tốc độ của hắn cũng xấp xỉ gần bằng thuấn di, mau kinh người.
- Muốn chạy, muộn rồi!
Hướng Nhật đương nhiên không thể để đối phương tùyý trốn mất, mặc dù không biết người này tại sao vừa nhìn thấy mình biểu diễnthủy hệ dị năng nho nhỏ xong liền chạy trốn, nhưng tuyệt đối không thể để chohắn chạy mất, nếu không thì sẽ hậu hoạ vô cùng, chính là Monica cũng có thể sẽbị người này uy hiếp.
Thuấn di một cái, Hướng Nhật chắn ở trước mặt đốiphương, thủy cầu trong tay hóa thành một thủy cầu cỡ lớn, ném thẳng vào đầu đốiphương .
Người thanh niên dừng kịp lúc, nhưng hắn không hamchống cự, cả người nổi lên từng tia lửa điện màu làm, rất nhanh, đại thủy cầuđã bị phá, hắn lại tiếp tục chạy trốn.
Hướng Nhật không khỏi có chút sững sờ, làm sao hắnlại có thể phá vỡ đại thủy cầu của mình đến vậy, không phải nói hắn sợ Mật giảcó dị năng sao? Tại sao lại không có tác dụng gì?
- Ngu ngốc, dị năng cùng với khả năng của ngươiphải cùng nhau sử dụng.
La tỷ bên cạnh trong trạng thái khiếp sợ Hướng Nhậttỉnh lại , thấy Hướng Nhật vụng về, vội vàng ở bên lớn tiếng nhắc nhở.
Hướng Nhật nghe mà sửng sốt, giống như hồi chuôngcảnh tỉnh, đúng vậy, đối phương có cái loại dị năng ‘lực lượng phản hệ’, nhưngnếu như mình đem lực lượng mật giả bao bọc ở trong màn nước, vậy hắn còn phảnphệ được lực lượng nào nữa đây?
Nghĩ như vậy , Hướng Nhật rốt cuộc đã hiểu ra đốiphương tại sao khi thấy mình lộ ra nửa điểm dị năng là đã quay đầu bỏ chạy,nguyên lai là sợ mình dùng thủy hệ dị năng bao lấy lực lượng Mật giả đi đối phóhắn, vậy dị năng lực lượng phệ phản của hắn liền không còn đất mà dụng võ nữa,chỉ có thể chờ đối phương tới làm thịt mà thôi.
Nghĩ thông suốt điểm này, Hướng Nhật nhất thời phấnchấn, liên tục thuấn di đuổi theo tên thanh niên. Tốc độ đối phương tuy mau,nhưng cũng không thể nào bằng được tốc độ thuấn di.
Một quyền đánh ra, đồng thời màn nước cũng theo tâmý mà xuất hiện, bao bọc lấy lực lượng vô hình của một kích đấy, nặng nề đụnglên trên người người thanh niên.
“Phanh!!!” Một tiếng vang thật lớn vang lên.
Người thanh niên bị đụng bắn ra ngoài, thậm chíthân thể trên không trung có chút xoắn gập lại với nhau, hai chân gần như chạmvào lưng. Ước chừng bay đi được vài chục mét , lúc này mới rơi xuống mặt đất.Trừ việc thân thể lâu lâu co giật một chút ra, hầu như đã biến thành một đốngbùn nhão, bất động.
- Đơn giản vậy sao?
Hướng Nhật bị màn này hù cho kinh sợ, là bị chínhmình hù dọa, nguyên tưởng một quyền này cũng chỉ làm đối phương bị thương thôi,không ngờ rằng lại có thể tiễn người ta thêm một đoạn đường đi gặp Diêm Vương.
Thấy người thanh niên vừa rồi bay ở trong khôngtrung, hạ thân cùng thượng thân(thân trên thân dưới ^^) gần như đã đạt đếntrình độ chồng lên nhau, Hướng Nhật cũng cảm thấy người này không thể sống sót.Chẳng qua, hắn thật sự không thể ngờ rằng, cái này cũng không phải là một kíchtoàn lực, cư nhiên lại có thể phát ra uy lực lớn như vậy.
Điểm này, Hướng Nhật là người trong cuộc nên cảmthấy mơ hồ, chỉ là nhất thời không cách nào nghĩ thông suốt mà thôi, thật rathì chỉ cần ngẫm nghĩ một chút, là có thể hiểu rõ ràng, lực lượng bị bao bọctrong màn nước, người thanh niên không thể nào dùng “lực lượng phản hệ” đi hóagiải, như vậy cũng chỉ có thể sử dụng cơ thể hắn đi đỡ đòn.
Nhưng hắn không phải là mật giả, không có da thịtcường đại đến biến thái như của Hướng NHật. Trừ loại dị năng có thể khắc chếnăng lực của Mật giả ra, hắn cùng những dị năng giả cấp năm khác không khác gìnhau. Cho nên đối mặt với Mật giả cấp năm, cơ bản là không thể phản kháng.
(Hết Phần 970 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 971 )
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 971 )
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 971: Hai tầng lĩnh ngộ
- Ngươi giết hắn rồi.
La tỷ đi tới, chứng kiến người trẻ tuổi bình thường nằm trên mặt đất, vẻ mặt có chút phức tạp nhưng cũng không lấy làm thương cảm. Trước kia vốn là đồng bọn, nàng đương nhiên rõ ràng gã chết rất đáng, không biết bao nhiêu máu của Dị năng giả Huyết tộc vô tội đổ ra, hơn một nửa nguyên nhân là do hắn.
- Lỡ tay một chút, ta cũng không ngờ có vậy mà hắn đã không chịu được.
Hướng Nhật chỉ biết cười khổ, hắn đã hiểu ra tại sao đối phương không đánh mà bỏ chạy. Chỉ có thể trách lúc trước người này gây cho hắn một ấn tượng quá mạnh mẽ, ai dè đối phương chẳng khác gì con cọp giấy, đâm cho một cái là thủng.
- Không chịu được?!
Trong lòng La tỷ cực kì phiền muộn, nếu thật không chịu được, tại sao nàng vốn có một thân lực lượng mạnh hơn nhiều lại hoàn toàn không làm gì được đối phương.
- Dị năng của ngươi là thế nào vậy, sao trước đó không thấy ngươi sử dụng qua?
Hỏi xong câu này, nhịp tim của La tỷ đột nhiên tăng tốc, nàng không khỏi nhớ lại cái mộng cảnh đó. Trong giấc mộng, tên tiểu tử thúi này cũng dùng Thủy dị năng, có lẽ nào sự tình trong giấc mộng sẽ trở thành sự thật?
- Tất nhiên, con người ta luôn cất giấu một vài bí mật.
Hướng Nhật không định nói thật, chuyện này có liên quan tới tác dụng của Hồng Long và Nhất Diệp Trâm. Nhớ tới Hồng Long, hắn nhớ hình như vẫn đang nằm trong tay của nàng ta:
- À, đồ đâu? Nên trả lại cho ta chứ nhỉ?
- Ngươi muốn lấy lại?
La tỷ sau cơn sửng sốt, hơi kinh ngạc nhìn hắn.
- Nó vốn là của ta mà.
Hướng Nhật bắt đầu khó chịu, xem bộ dáng của La tỷ dường như muốn lấy lại sẽ gặp chút khó khăn.
- Vậy thì cầm đi này.
Không dài dòng đôi co, La tỷ trực tiếp lấy trâm ra ném cho Hướng Nhật.
Hướng Nhật ngỡ ngàng quan sát Hồng Long đang nằm trong tay mình, hắn thật không tin được, dễ dàng đưa cho hắn vậy sao? Không phải hàng giả chứ? Song nhìn kĩ bên ngoài một chút, dường như không phải giả, viên bảo thạch màu đỏ đính trên đó tỏa ra quang mang nhàn nhạt cũng không thể là hàng ngoài chợ, đích thị là màu hồng lam cực kì hiếm thấy.
--- Nguồn sieucapthuankhiet.com ---
Hơn nữa cảm giác khi cầm trong tay cũng rất quen thuộc, có thể khẳng định là Hồng Long không sai. Tuy nhiên Hướng Nhật nhà ta có một điều nghĩ mãi không thông, La tỷ sao lại có thể dễ dàng trả lại cho hắn như thế, nàng cũng không phải không biết sự trân quý của Hồng Long.
- Này, dù ta không biết làm sao ngươi đồng thời sở hữu lực lượng của Dị năng giả và Mật giả, nhưng ngươi biết cấp bậc cao nhất của Dị năng giả không?
La tỷ nhìn Hướng Nhật đang ngẩn người, đột nhiên hỏi.
- Chắc không phải cấp 5?
Theo trực giác, Hướng Nhật dĩ nhiên không cho rằng đối phương sẽ nói là Chấp năng giả, đáp án khẳng định là thứ mình chưa biết.
- Chấp năng giả chưa phải là cao nhất.
- Còn có cấp bậc cao hơn?
Trong lòng Hướng Nhật khẽ động, hồi tưởng lại giấc mộng gặp phải Âu Dương lão quái, thực lực tuyệt đối kinh khủng không phải người như hắn có khả năng chống trả. Có lẽ đó chính là tồn tại cao hơn Chấp năng giả.
- Đương nhiên là có cấp cao hơn rồi, trên Chấp năng giả chính là Chúa Tể giả.
Đối với tên dân ngu cu đen khu vực miền núi như Hướng Nhật, La tỷ có chút khinh thường.
- Chúa Tể giả?
Hướng Nhật chặc chặc lưỡi hít hà, nghe mỗi cái tên thôi đã khí phách biết bao nhiêu.
- Không sai, từ tên gọi đã có thể hiểu, đấy chính là Chúa Tể của vạn vật.
- Trâu bò vậy sao?
Chúa Tể vạn vật đó nha, không chỉ nói là lợi hại, mà phải nói là phi thường lợi hại. Hướng Nhật bỗng thấy hơi tịch mịch, thì ra trên mình còn tồn tại thể loại biến thái bậc này.
- Giờ đã hiểu vì sao hắn phải bỏ chạy rồi chứ?
La tỷ chỉ vào người trẻ tuổi đang nằm bất động một chỗ.
- Tại sao?
Hướng Nhật biết rõ nhưng vẫn hỏi, trong lòng hy vọng La tỷ sẽ tiết lộ thêm những điều hắn chưa biết.
Quả nhiên La tỷ không khiến hắn thất vọng:
- Bởi vì ngươi đã bước vào ngưỡng cửa Chúa Tể giả.
- Ta là Chúa Tể giả?
Hướng Nhật chỉ tay vào mũi mình, thật khó mà tưởng tượng hắn cư nhiên đã trở thành tồn tại biến thái nhất - Chúa Tể của vạn vật.
- Đừng có mừng vội, ngươi tạm thời còn chưa phải, chẳng qua là ngưỡng cửa thôi. Chúa Tể giả chân chính, tên như ý nghĩa, là Chúa tể của vạn vật, ngươi coi bộ dáng mình bây giờ có thể làm được sao?
La tỷ ném cho hắn một ánh mắt cực kì khinh miệt.
Hướng Nhật im lặng, hắn công nhận bản thân chưa có năng lực như thế.
--- Nguồn sieucapthuankhiet.com ---
- Vậy làm sao để trở thành Chúa Tể giả chân chính?
- Đồng thời sở hữu lực lượng Dị năng giả cùng Mật giả, đó là tư cách làm Chúa Tể giả, tuy nhiên muốn trở thành Chúa Tể giả hàng thật giá thật, trừ phi một trong hai cấp bậc Dị năng giả hay Mật giả đạt đến cấp 6.
- Cấp 6?!
- Cấp 6!
La tỷ khẳng định.
- Thế làm sao mới đột phá được cấp 6?
Hướng Nhật đã bị cái danh hiệu Chúa Tể giả làm mê hoặc, bất kể như thế nào hắn rất muốn mình trở thành Chúa Tể giả, khi đó mới thực sự được an toàn, có thể bảo vệ những nữ nhân bên cạnh mình không bị thương tổn. Trong lòng nóng như lửa đốt chất vấn La tỷ.
- Ta biết ta còn đứng đây kể lể mấy chuyện này với ngươi à?
La tỷ quyến rũ lườm hắn một cái. Nàng không ý thức được bản thân mình đang thất thố.
Toàn thân Hướng Nhật phê như con tê tê, không nghĩ tới La tỷ còn có mặt nữ tính thế này, song cảm xúc rất nhanh bị hắn áp chế.
La tỷ tiếp tục nói:
- Tuy ngươi chưa đột phá đến cấp 6, nhưng từ Chúa Tể giả trở xuống, cho dù là Dị năng giả hay Mật giả, ngươi vẫn là người mạnh nhất.
- Người mạnh nhất? Ta đây lại chẳng thấy vậy đâu, hồi trước ngay cả ngươi ta cũng đánh không lại.
Hướng Nhật đã từng dùng thân thể trải nghiệm qua, La tỷ mặc dù không giết chết hắn, nhưng lại giúp mặt mũi hắn trở thành đầu heo, mình ngay cả chéo áo của nàng cũng chạm không tới, cảm giác thống khổ khi bị đánh mà không thể phản kích, hắn thực sự không muốn nếm trải thêm chút nào nữa.
La tỷ nghe những lời của hắn, bất đắc dĩ thở dài sâu kín, trong giọng nói mang theo tiếc hận nồng đậm:
- Nói thật nhé, lần đầu tiên ta thấy người đụt như ngươi đó. Chả nhẽ ngươi không biết lĩnh vực của Dị năng giả và Mật giả có thể kết hợp sao?
- Kết hợp?
Hướng Nhật đích xác mới nghe được vụ này, Thủy dị năng hắn mới có được mấy ngày nay, chưa có thời gian nghiên cứu sâu sắc, chỉ có một lần duy nhất ở trang viên nhà Monica, vì thế không thể nào biết cái gì lĩnh vực kết hợp.
- Không sai, lĩnh vực kết hợp cũng chính là đồng thời sử dụng hai lĩnh vực cùng lúc, uy lực so với khi dùng một cái ít nhất tăng lên mấy lần.
- Thật lợi hại như vậy?
Hướng Nhật lấy làm kinh hãi, gấp mấy lần?! Trong lòng vừa động, một màn nước xanh nhạt mở ra bao bọc xung quanh mình, đồng thời sử dụng lĩnh vực của Mật giả, chợt kích thước vòng nước to lên gấp đôi, màn nước từ màu xanh nhạt ban đầu càng trở nên trong suốt nhưng tỏa ra ánh sáng trắng nhàn nhạt.
Tâm niệm khẽ chuyển, lĩnh vực xanh trắng lập tức mở rộng bao lấy La tỷ đang đứng cách đó không xa. La tỷ toàn thân cứng đờ, theo ý nghĩ của Hướng Nhật, cơ thể nàng từ từ bay lên không trung.
- Khốn nạn, còn không buông ta ra.
La tỷ dù không cách nào nhúc nhích, nhưng nàng cũng mở ra lĩnh vực, cố gắng hét lên một tiếng.
- Xin lỗi, xin lỗi, ta chỉ thử nghiệm một lát thôi, cưng không sao chứ?
Hướng Nhật vội vàng thu hồi lĩnh vực, cười hắc hắc không ngớt.
Không tưởng tượng được lĩnh vực kết hợp lợi hại bực này, cả La tỷ trước kia đánh cho mình răng rơi đầy đất cũng dễ dàng giải quyết. Xem ra một quyền vừa rồi dành cho X tính toán hơi sai lầm, nó không chỉ bao gồm lực lượng Mật giả, trong đó còn chứa Thủy dị năng, uy lực phải tăng lên mấy lần. Thoạt nhìn cũng không phải một kích toàn lực của mình mà còn kinh khủng hơn nhiều lắm. Chả trách lại "đấm phát chết luôn"...
(Hết Phần 971 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 972 )
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 972 )
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 972: Dựng lều
Dịch: Khiết
Nguồn: sieucapthuankhiet
Trong một bệnh viện ở thành phố Manhattan, Hướng Nhật giờ đang ôm cánh tay phải được bó cố định một chỗ bằng thạch cao ngay trước ngực, trải qua sự chuẩn đoán và sơ cứu của bác sĩ, hắn chỉ bị gãy chút xương mà thôi, cộng thêm vài chỗ nứt nhỏ, nghỉ ngơi nửa tháng là ổn.
Chỉ có điều ôm ‘cánh tay bạc’ còn thô to hơn cả bắp chân này, Hướng Nhật thật sự có chút mất tự nhiên, hơn nữa lại còn là cánh tay phải, đây đối với người không có thói quen dùng tay trái ăn cơm như hắn mà nói, không phải là tin tức tốt đẹp gì cho lắm, xem ra sau này chỉ có thể nhờ người khác bón cho ăn thôi.
- Cô phải về à?
Nhìn La tỷ giúp mình mua một đống thuốc về, Hướng Nhật bỗng nhiên sinh ra cảm giác không muốn rời xa, tuy rằng chỉ mới quen biết qua La tỷ, nhưng trải qua một đêm kề vai chiến đấu này, quan hệ giữa hai người có thể nói là đã tiến thêm một bước rất lớn.
- Tôi mà không quay về, nhất định Hoắc tổng sẽ gọi điện đi tìm.
La tỷ nhàn nhạt nói, đưa túi thuốc trong tay cho Hướng Nhật.
- Tôi không đưa cậu về được, đi đường cẩn thận.
- Ân, cô cũng phải cẩn thận đấy.
Nhìn theo bóng hình La tỷ đi, lúc này Hướng Nhật mới gọi xe taxi, quay về nhà của Monica.
Tuy nói New York là một thành phố sống về đêm, nhưng tất nhiên là khi đêm đã khuya rồi, trừ quán bar và các rạp chiếu phim ra, đa phần dân cư đã tắt đèn đi ngủ hết.
Khu nhà của Monica giờ cũng đã chìm vào tĩnh lặng, mọi người đa số là đang yên giấc. Hướng Nhật mở khóa xoay nắm đấm cửa phòng, vừa mới định đẩy cửa ra, không ngờ rằng phía sau cửa có người nào đó giữ chặt không cho vặn, răng rắc một tiếng, cửa một lần nữa lại được khóa lại, đem Hướng Nhật nhốt ở bên ngoài.
- Ai, ai ở bên trong?
Trong lòng Hướng Nhật cả kinh, nếu như không phải lo lắng đến đây là nhà của Monica, phỏng chừng hắn đã phá cửa xông vào rồi.
- Vì sao muộn như vậy mới trở về, anh đi đâu?
Từ bên trong cửa truyền đến thanh âm của Monica, có chút lạnh lùng, kèm theo một chút ức chế đã bị đè nén.
- Lisa? Sao em đã quay về rồi?
Trong lòng Hướng Nhật đầu tiên là một hồi vui vẻ, nhưng sau đó cũng có chút lo lắng, mình bây giờ cũng đã không còn lành lặn, bị Monica nhìn thấy cánh tay phải bị thương, phải giải thích như thế nào đây?
- Anh nghĩ rằng tối nay nhất định tôi sẽ không trở về có đúng không? Điều này đối với anh mà nói không phải là một tin tức tốt sao, giờ anh cảm thấy thế nào, Jack tiên sinh?
Thanh âm lạnh lùng của Monica truyền ra, nàng chưa có ý định mở cửa.
- Lisa, em mở cửa, để anh vào nhà đi….. anh bị thương.
Trong nháy mắt, Hướng Nhật đã biết nên giải thích mình bị thương như thế nào cùng nguyên nhân về muộn, gộp hai việc này vào thành một, bởi vì bị thương, cho nên mới trở về muộn, trình bày xong, cũng có thể tranh thủ sự đồng cảm của đối phương mà lấn tới một chút ha.
- Vâng, anh bị thương, chắc cũng chỉ là vết thương nhẹ, anh nghĩ cách giải thích này có thể làm người ta tin tưởng được sao? Tin anh bị thương nên về trễ cũng được, nhưng tôi làm sao có thể biết được vết thương của anh có phải là từ trên giường nữ nhân nào đó ngã xuống mới bị hay không chứ?
Monica càng nói càng tức giận, nàng có lý do để tức giận như vậy, từ biệt thự nhà Monica về đến đây, đi không tới ba mươi phút, thế nhưng phải mấy tiếng sau, mới nhìn thấy nam nhân trở về, điều này có thể không làm nàng tức giận sao?
Tiểu tử này vốn dĩ đã phi thường hoa tâm, ai biết hắn có thể đi tìm nữ nhân khác hay không chứ? Thời gian mấy giờ, cũng đủ cho hắn làm vài ba nháy rồi.
- Lisa, anh không có lừa em, anh bị thương thật.
Từ trong lời nói ccuar Monica nghe ra sự tức giận và cảm xúc khác thường, Hướng Nhật cười khổ trong lòng, mục đích xấu xa đành phải tiêu tan.
- Không tin, em xem xem.
Hướng Nhật đứng thẳng người lên, đối diện với vị trí mắt mèo.
Cũng không biết Monica có nhìn thấy hay không, nhưng một lát sau, Monica mở cửa ra, vẻ mặt vẫn lãnh đạm như cũ mà nhìn hắn:
- Anh bị thương?
Trong giọng nói tuy rằng còn có chút hoài nghi, nhưng vẫn tập trung sự chú ý vào cánh tay ‘lớn’ kia.
- Ừ, chỉ có thể nói là đời quá đen, lúc quay về không cẩn thận bị một chiếc xe đâm vào, em xem, đây là bệnh án, nó có thể chứng minh cho lời anh nói.
Hướng Nhật giơ giơ tới giấy trong tay, cố gắng thể hiện sự tin cậy.
Monica không nói gì, chỉ là cẩn thận tiếp nhận tờ giấy trong tay hắn.
Hướng Nhật biết kế hoạch đã thành công, bắt đầu sử dụng tình ý để tấn công:
- Lisa, anh thật sự xin lỗi, anh không nên làm cho em lo lắng, anh đảm bảo, sau này sẽ không xảy ra việc như vậy nữa.
- Đừng nói nữa! Để em đỡ anh ngồi xong.
Ngữ khí của Monica có chút cứng ngắc, tuy rằng rất muốn bản thân mình biểu hiện nhẹ nhàng một chút, nhưng vừa rồi nói chuyện quá mức nghiêm khắc, nhất thời không thể đem thái độ quay ngược 180 độ được.
- Cảm ơn em, Lisa.
Hướng Nhật biết Monica bây giờ đang xí hổ muốn tìm chỗ chui, giờ tấn công hiệu quả khỏi phải bàn.
- Bác sĩ nói sao?
Monica hỏi.
- Bác sĩ nói, nghỉ ngơi nửa tháng là khỏi, bất quá trong nửa tháng này, cái tay này tốt nhất là không nên cử động, nếu không có thể sẽ gây biến chứng.
Hướng Nhật nửa thật nửa giả nói, bác sĩ cũng không có nói là không thể cử động, thậm chí còn nhắc nhở hắn, đôi khi cũng phải cử động nhẹ nhàng một tý, để trợ giúp khả năng khôi phục khả năng linh hoạt sau khi tháo băng.
- Yên tâm, ngày mai em sẽ gọi chị giúp việc về..
Nhìn cánh tay phải ‘thô to’ của nam nhân, Monica nhẹ nhàng nói, trong giọng nói giờ cũng đã có chút dịa dàng.
- Cảm ơn em, Lisa, nhưng bây giờ anh muốn tắm, phải làm sao bây giờ?
Nhớ lại thái độ Monica ở biệt thự nhà nàng đối xử với hắn, Hướng Nhật cũng không muốn bỏ qua cho nàng, lúc này chính là cơ hội tốt nhất.
- Để em giúp anh.
Trầm mặc một lúc lâu, Monica cũng đưa ra quyết định cuối cùng, dù sao thì cũng đã xxx rồi… (Khiết: đã xxx chưa ấy nhỉ, ta k nhớ lắm, chỉ nhớ là mới hôn nhau thôi @@)
- Anh vào phòng tắm trước.
Hướng Nhật trong lòng thầm cười sung sướng, tốt, giúp chồng tắm là bước đầu tiên, chờ bước đầu tiên hoàn thành xong, vài bước kế tiếp thì cứ thuận thế mà làm thôi, hehe?
Monica rất nhanh đã theo sau hắn vào phòng tắm, Hướng Nhật giả vờ cởi quần áo một cách khó khắn, chốc chốc lại nhìn nàng một cách mong chờ.
Monica bị nhìn mà cảm thấy có chút ngứa ngáy, tuy nàng cũng biết nam nhân có thể có chút kích động, nhưng vào thời điểm này, nàng cũng không thể khơi dậy được chút hứng thú nào:
- Em đến đây, Jack, anh cẩn thận một chút, đừng đụng vào vết thương.
- Lisa, em thật tốt.
Hướng Nhật "cảm động" đến suýt rơi lệ.
Sau gáy Monica có chút rét lạnh, nàng cảm giác, cảm thấy nam nhân có điều gì đó cổ quái, thế nhưng nàng lại không rõ điều cổ quái ấy ở chỗ nào.
Rất nhanh, áo của Hướng Nhật đã bị cởi sạch, chỉ còn lại quần.
Nhưng Monica vẫn đứng ở nói đó không nhúc nhích, mặc dù hai người đã phát sinh ra cái loại quan hệ tối thân mật ấy rồi, nhưng tất nhiên không phải là Monica cam tâm tình nguyện, hơn nữa, loại sự tình này đối với một nữ nhân như nàng mà nói, cũng không phải là việc đơn giản nói thay đổi cái là thay đổi được luôn. Có lẽ phải sau một thời gian nữa nàng mới có thể thích ứng, nhưng tuyệt đối không phải là bây giờ.
- Quần cũng phải cởi đấy.
Nhìn Monica còn đang do dự, Hướng Nhật quyết định cho thêm một mồi lửa.
- Em biết, anh không cần phải nhắc.
Monica có chút tức giận nói, về phần có phải nàng dùng lời nói lớn tiếng này để làm dời đi sự chú ý của mình hay không, cũng chỉ có mình nàng rõ ràng mà thôi.
Hít thở sâu một hơi, Monica run run vươn hai tay ra, qua quýt cời thắt lưng của nam nhân, sau đó kéo quần xuống. Hướng Nhật bỗng nhiên có chút kích động, cũng rất là tự đắc, cảm giác Monica giống như một người vợ đang tận tâm mà hầu hạ chồng mình. Hơn nữa, tư thế lúc này của hai người thực sự là vô cùng mờ ám, Monica khom lưng giật quần xuống, đầu nàng hơi có khuynh hướng rúc vào hạ thân của Hướng Nhật, giống như đang làm mấy nốt nhạc dạo đầu vậy.
Cộng thêm với góc nhìn của Hướng Nhật bây giờ, trông thấy bộ ngực của Monica săn chắc đến kinh người, hơn nữa giờ nàng lại còn đang khom người, chịu ảnh hưởng của lực hút trái đất, trông nó càng thêm to lớn hơn nữa.
Nhìn thấy một màn như vậy, thân thể Hướng Nhật ngay lập tức có phản ứng.
Mà Monica cũng lập tức nhận thấy được điểm này, phản ứng rõ ràng của nam nhân như thế nàng không thể không nhìn thấy, quần con đã nhô hẳn lên rồi, dường như có thể ngay lập tức chọc thủng quần lao ra vậy.
(Hết Phần 972 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 973 )
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 973 )
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 973: Yêu cầu của Monica
Dịch: Khiết
Nguồn: sieucapthuankhiet
- Hoắc tổng, cô vẫn chưa đi ngủ sao?
La tỷ trở lại khách sạn Hilton, tiến vào phòng, Hoắc Vãn Tình chưa đi ngủ, nàng vẫn đang ngồi ở phòng khách xem tivi say sưa.
- Chiều nay đã ngủ 8, 9 tiếng trên máy bay rồi, lúc tỉnh lại thì lại là buổi tối, giờ tỉnh như sao thế này, làm sao mà có thể ngủ được chứ?
Hoắc Vãn Tình có chút phàn nàn nói.
- Đúng rồi, La tỷ, chị đi gặp bạn học của chị hả? Vừa nãy thấy chị ra ngoài muộn thế này mà vẫn chưa về, tý thì em đã gọi điện cho chị rồi đấy.
- Uhm, người bạn chị gặp lúc nãy nhiệt tình quá, đã mấy năm không gặp...
Bịa đặt như thế này, không phải là việc La tỷ thành thạo, nói hai ba câu rồi cho qua luôn.
- A, chị nói xem, bây giờ em gọi điện thoại cho người nào đó, hắn sẽ cảm thấy thế nào nhỉ?
Hoắc Vãn Tình như nhớ tới cái gì đó, đột nhiên dùng vẻ mặt mong chờ nhìn La tỷ. Sự thực thì lí do nàng muộn như vậy rồi mà còn chưa ngủ, trừ việc buổi chiều đã ngủ say một giấc ra, nguyên nhân một phần cũng là vì muốn chờ La tỷ về để nghe ý kiến của nàng ta.
La tỷ đương nhiên biết rõ người nào đó mà Hoắc Vãn Tình nói đến là ai, đoán chừng hắn ta giờ này chắc cũng đã về đến chỗ ở, chưa thể đi ngủ ngay được. Nhưng mà nhìn thấy biểu tình nóng lòng muốn thử ngay của Hoắc Vãn Tình, nàng vẫn là nên khuyên can một tiếng:
- Hoắc tổng, giờ cũng đã khuya rồi, để mai gọi đi, nhân tiện thì gọi hắn tới gặp em luôn.
- ... Nói như vậy cũng có lý, em cũng biết giờ mà gọi thì rất có thể sẽ làm mất giấc ngủ của người ta, nhưng mà, tiểu quỷ kia thật sự quá đáng giận, đi mấy ngày rồi mà hắn không gọi điện về cho em một cuộc nào.
Hoắc Vãn Tình tức giận bất bình nói, tiểu sắc lang lúc chiếm hữu nàng thì rất bá đạo, có thể hết lần này tới lần khác … mà chiếm hữu được cả thân và tâm nàng, sau đó lại duy trì khoảng cách, thật sự là quá đáng giận mà.
- Có lẽ hắn bị việc gì đó dây dưa.
Nhìn thấy biểu tình oán hận trên mặt Hoắc Vãn Tình, La tỷ mở lời
- Hơ?
Hoắc Vãn Tình quay đầu, nhìn thật kỹ La tỷ, làm người sau có chút ngứa ngáy cả người.
- La tỷ, em thế nào lại có cảm giác chị đang đỡ lời cho tên kia vậy nhỉ?
Cũng khó trách Hoắc Vãn Tình có thể hỏi một câu như vậy, trước kia La tỷ đối với tiểu sắc lang kia không có bất kì hảo cảm gì, lúc trước còn khuyên bảo mình tránh xa hắn ra, nhưng vừa rồi nàng lại có thể nói, bảo mình ước hẹn hắn ra ngoài? Đương nhiên, nàng cũng không có quá nhiều liên tưởng, chỉ là có chút hiếu kỳ về thay đổi của La tỷ mà thôi.
- Có sao?
La tỷ có chút chột dạ, cũng không biết trong lòng là thật sự ủng hộ Hoắc Vãn Tình ước hẹn người nào đó không, hay là chính bản thân mình cũng muốn gặp người nào đó, đối với điểm thứ hai, nàng hiển nhiên sẽ không thừa nhận.
Oo0oO
Ở một nơi khác, đối tượng bị hai nàng thảo luận, lúc này đang ở trong một thời khắc vi diệu.
- ... Cái này không thể trách anh, Lisa, là nó không chịu sự khống chế của anh.
Hướng Nhật rất xấu hổ, dù cho hắn và Monica đã phát sinh cái loại quan hệ ấy rồi, nhưng lực khống chế của mình kém như vậy thì cũng không nên, giống như là đã mấy trăm năm rồi chưa được gặp nữ nhân vậy.
Tuy rằng trong lòng hắn cũng đang có cái ý định này, nhưng mà bại lộ mụa đích sớm như vậy... Làm cho hắn có chút cảm giác như bị nhìn trúng tim đen vậy.
Monica không nói gì, hít một hơi thật sâu, tiếp tục run run tay, kéo cái quần của nam nhân.
Xoạt ~~~
Cái quần thoáng một cái đã được kéo hết xuống, căn trường thường đằng đằng sát khí ngạo nghễ đứng sừng sững giữa không trung.
Hướng Nhật... sớm đã há hốc mồm, vốn cho là Monica sẽ cho hắn một cái tát, sau đó ném hắn lại phòng tắm một mình, không nghĩ tới, Monica lại có thể tiếp tục sự nghiệp cởi quần vĩ đại ấy, điều này làm cho hắn nhất thời có chút không thích ứng kịp.
Mình không có nằm mơ đấy chứ?
- Em không cho rằng bây giờ là lúc ngây người đứng một chỗ đâu, nghe em nè, đứng vào trong bồn tắm đi, ngày mai em còn phải đi làm, em không muốn đem toàn bộ giấc ngủ của mình lãng phí vào cái loại chuyện này đâu.
Thanh âm Monica tuy rằng nghe vẫn còn rất cứng rắn, nhưng Hướng Nhật lại có cảm giác nàng ta đang giả vờ rụt rè.
Không thấy ngay cả quần con của mình nàng ấy cũng chỉ động cởi ra sao? Điều này làm cho Hướng Nhật vốn đang là gan con chuột trong nháy mắt nở bung ra thành gan con báo:
- Lisa, chúng mình có thể cùng nhau tắm không?
- Em tắm rồi.
Monica hơi ngẩn ra, nhưng lập tức lạnh lùng nói.
- Anh cảm thấy em còn có thể tắm thêm một lần nữa.
Hướng Nhật chưa từ bỏ ý định, khó có được cơ hội này, hắn sao thể dễ dàng bỏ qua được chứ.
- Anh không cảm thấy đề nghị này rất buồn cười à? Nhanh lên một chút, thời gian của em cũng không có nhiều đâu, lẽ ra giờ này là em đang ngủ rồi trong phòng rồi!
Monica lạnh lùng nói.
- Ah, không, đừng hiểu nhầm, bác sĩ nói nếu như tay anh mà đụng vào nước, rất có thể sẽ trở thành người tàn phế.
Nhìn thấy thái độ kiên quyết của Monica, Hướng Nhật cũng không muốn ép nàng quá, vội vàng nói, đồng thời ngoan ngoãn mà tiến vào trong bồn tắm.
Monica cũng không nói thêm những lời vô ích, mở vòi hoa sen, thử độ ấm của nước, sau đó cố gắng hết sức dời ánh mắt ra khỏi tầm nhìn thấy cái thanh trường thương đang ngẩng cao đầu kia:
- Giơ tay cao lên, ngu ngốc, đừng có giơ cao như vậy, ngang ngực là được rồi... Đúng rồi, cứ như vậy.
Hướng Nhật nhắm mắt lại, hắn cũng nhận ra tiểu huynh đệ của mình có chút bất nhã, làm thế này có chút giống như bịt tai trộm chuông, nhưng rốt cục cũng không cảm thấy xấu hổ nữa
Vừa lúc nước ấm từ vòi sen phun lên người, sau đó cảm thấy một bàn tay ôn nhu bắt đầu tiến tới xoa bóp, nhẹ nhàng kì cọ qua lại, khiến cho Hướng Nhật ngứa ngáy hết cả ruột gan.
Vốn sắc tâm đã được hắn đè sâu xuống. Giờ đây lại bốc thẳng lên não, nhưng lần này gan báo của hắn không có bành trướng, dời lực chú ý đi, nói:
- Đúng rồi, Lisa, không phải em nói buổi tối nay sẽ không quay lại sao?
- ... Nơi ấy không có chỗ cho em.
Giọng nói trừ có chút lạnh lẽo ra, còn mang theo một chút cô độc sâu kín.
- Có phải có người bắt nạt em hay không, em cứ nói ra, anh sẽ đi giáo huấn hắn một trận!
Hướng Nhật căm phẫn dâng trào, nói
Trang viên nhà Monica lớn như vậy, làm sao có thể đến một cái phòng trống cũng không có chứ? Huống hồ Monica trước kia sinh sống ở đấy, gian phòng lúc trước của nàng đâu? Khẳng định đã phát sinh việc gì đó mà mình không biết, đoán chừng là đã có những uất ức mà nàng không thể chịu đựng nổi, không thì cũng sẽ không phải nửa đêm quay về nhà thế này, Hướng Nhật cũng không tin mình có mị lực lớn đến mức có thể khiến nàng làm như thế.
- Anh khẳng định?
Bàn tay ôn nhu đang nhẹ nhàng xoa bóp trên lồng ngực khẽ dừng lại.
- Đúng, bất kể là ai, anh nhất định sẽ không bỏ qua hắn!
Hướng Nhật đương nhiên không phải là đang nói đùa, Monica dù gì cũng là nữ nhân của hắn, không một ai được phép làm cho nàng phải ủy khuất, cho dù là cha mẹ của nàng cũng không được. Huống chi hắn đoán chừng cũng không phải là cha mẹ nàng làm, chỉ có thể là những người anh chị hoặc bác của nàng mà thôi.
- ... Có lẽ anh thật sự có thể giúp được em...
Monica giống như là đang thì thào nói.
Hướng Nhật mở choàng mắt ra, đêm nay Monica quả thật có chút khác lạ, quan sát nàng từ trên xuống dưới một lần, nhìn ra được, tâm tình quả thật có chút hơi kém:
- Lisa, nói cho anh biết, rốt cuộc đã phát sinh việc gì, em phải nhớ kỹ, anh là bạn trai của em, cho dù trời có sập xuống, cũng có anh ở bên đỡ cho em!
- Tốt, em đang muốn nói với anh một chuyện đây!
Như là đã đưa ra quyết định cuối cùng, Monica nhìn chằm chằm Hướng Nhật nói
- Em nói đi.
Hướng Nhật cũng bị nàng làm cho nổi máu hiếu kỳ.
- Keira anh đã gặp qua rồi.
- Ừ.
Trong lòng Hướng Nhật khẽ động, lẽ nào chuyện này cùng với mỹ nữ người mỹ lai phi kia có liên quan?
- Anh đi tán tỉnh nàng ta, sau khi thành công, cứ bỏ mặc nàng ta đấy mà đi! (Xh-cT)
Trong mắt Monica để lộ ra một tầng sát tâm, đồng thời cũng có chút làm kinh động lòng người.
(Hết Phần 973 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 974 )
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 974 )
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 974: Đường còn rất dài
Dịch: Thỏ Ặc Ặc
Nguồn: sieucapthuankhiet
- Em nói gì?
Hướng Nhật sửng sốt, không phải hắn nghe không rõ mà không thể nào tưởng tượng được. Trước đó nàng chỉ mong hắn có mỗi một người bạn gái là nàng ở Mỹ, ấy mà giờ đây lại vẽ đường cho hươu chạy kêu hắn đi theo đuổi người con gái khác. Tuy mục đích cuối cùng là bỏ rơi nàng ta, nhưng không phải nói là làm được ngay.
- Theo đuổi cô ta, sau đó bỏ rơi ả!
Monica lặp lại lần nữa.
Hướng Nhật không tránh khỏi cảm thấy nhức đầu. Loại chuyện như thế này, lúc bản thân mình mới nhập vào cơ thể mới rất vui vẻ ra sức, song giờ đây biết bao khoản nợ phong lưu chồng chất lên người, hắn không muốn gánh thêm nữa:
- Lisa à, chuyện này...e rằng anh không thể đáp ứng em.
- Tại sao?
Monica nhìn chằm chằm hắn một cách hung tợn:
- Anh không phải đã từng nói sẽ giúp em dạy dỗ những người từng khi dễ, trêu chọc em sao?
- Cái này không giống, em quên rồi ư? Anh đã hứa với em ở đây chỉ có mình em là bạn gái.
Hướng Nhật kiên nhẫn giải thích.
Ngờ đâu những lời giải thích vừa rồi càng khiến Monica không vui, nàng lạnh lùng nhìn hắn:
- Nếu anh thực sự nghe lời của em, không bằng đừng trở về nữa, ở lại đây luôn đi!
- Ở lại Mỹ?!
Hướng Nhật cười khổ, có khả năng sao? Đáp án cơ bản là không! Ở nhà còn Sở Sở các nàng, còn đứa con gái, còn người con chưa sinh, còn mẫu thân, hắn không thể bỏ rơi bất cứ ai cả.
Thấy nam nhân trầm ngâm không nói, Monica hiển nhiên rõ ràng hắn sẽ không đáp ứng yêu cầu vô lý của mình, nàng càng thêm đau khổ:
- Chuyện đó không thể xảy ra, đúng không? Nếu thế anh nên cân nhắc nhờ vả ban nãy của em: theo đuổi Keira để cô ta yêu anh, sau đó bỏ rơi ả!
Hướng Nhật không biết nên khóc hay nên cười nữa:
- Nói cho anh biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Đối với một nữ nhân mà nói, chuyện tàn nhẫn nhất chính là khi nàng ta yêu một người đàn ông, người đàn ông này lại vứt bỏ nàng. Xét cho cùng là thâm thù gì làm cho Monica muốn đối phó nàng ta ngoan độc như thế.
- Tối hôm qua, việc bỏ thuốc ám hại em nhiều khả năng chính là ả chỉ điểm.
Monica từ tốn nói một câu, nhưng ánh mắt bắn ra tia sáng lạnh lẽo, lạnh tới mức Hướng Nhật cũng hơi nổi da gà.
- Cô ta chủ mưu?
Nếu quả thật như Monica nói, đúng là không tài nào tha thứ được. Tối qua nếu không phải trùng hợp mình tìm tên khốn kia báo thù việc bắt giam mình, sợ rằng Monica đã trở thành nữ nhân của người khác, đây là điều Hướng Nhật không muốn thấy chút nào.
- Cô ta vốn là vị hôn thê của Richard.
Monica bổ sung thêm.
Thì ra là thế!
Hướng Nhật bỗng nhớ tới cuộc đối thoại với mấy người mỹ nữ da đen ở trang viên gia tộc Monica, nói gì mà vị hôn phu bị thay thế, đã tìm được một người khác mạnh hơn cái tên ngôi sao Hollywood hạng ba này, ý ám chỉ Richard là tên mặt trắng.
- Thôi được, anh đáp ứng em, tuy nhiên em tốt nhất đừng ôm hy vọng quá lớn, anh không nhất định có khả năng cua được cô ta.
Đây không phải Hướng Nhật tự coi nhẹ mình, mà hắn thực không cho rằng mình có mị lực lớn như vậy. Thông qua tiếp xúc đợt trước với mỹ nữ da đen, Hướng Nhật kết luận đối phương không phải người dễ dàng giải quyết. Thêm vào đó đối phương rất hận Monica, không khỏi gặp tình trạng 'vơ đũa cả nắm', đối với mình cũng không có hảo cảm gì. Điều này càng tăng thêm độ khó trong quá trình theo đuổi nàng ta.
- Chỉ cần anh làm, em tin anh sẽ thành công.
Trong mắt Monica lóe lên tia sáng kì dị, song rất nhanh bị nàng thu liễm.
Hướng Nhật tỏ vẻ vô tội sờ sờ cái mũi, Monica có lòng tin với mình như thế ư? Chẳng lẽ...mình nhìn vậy thôi nhưng cũng sát gái lắm sao? (CDSHT* detected)
- À còn có một việc, em xác định sẽ không ăn giấm... Ý anh nói là ghen đó chứ?
- Anh cảm thấy em sẽ ghen sao?
Monica lạnh lùng nói:
- Mục đích cuối cùng không phải là bỏ rơi cô ta sao? Không lẽ anh yêu ả?
- Không không! Điểm này chắc chắn không xảy ra, anh thề!
Hướng Nhật vội vàng chỉ tay lên trời.
Monica gật đầu nhẹ một cái, chợt lườm hắn, dường như vô ý nói bâng quơ:
- Tuy nhiên, nếu hai người bọn anh lên giường, anh cũng chả cần ở lại Mỹ nữa, vĩnh viễn đừng trở lại đây.
Nghe xong trong lòng Hướng Nhật run lên bần bật, thật là muốn mạng của hắn mà. Bắt mình theo đuổi mà không cho phát sinh quan hệ, độ khó còn không phải đơn giản chỉ là tăng lên một hai lần thôi đâu? Nàng chả nhẽ không hiểu nữ nhân một khi phát sinh tầng quan hệ đó với một người đàn ông mới có thể thích đến chết đi sống lại sao? Bỏ rơi kiểu này mới là thống khổ nhất.
Trong lòng thầm nghĩ, Hướng Nhật đương nhiên không ngu mà nói ra.
Monica không nói thêm câu nào, tiếp tục giúp Hướng Nhật tắm rửa. Bàn tay nhẹ nhàng chà xát lên ngực của hắn, hai bên sườn cùng với bụng, rửa rất cẩn thận tỉ mỉ. Nhưng có thể thấy nàng chưa có kinh nghiệm, dễ dàng đoán được đây là lần đầu tiên.
Hướng Nhật không có nhắm mắt, hắn ngắm nhìn Monica tẩy rửa cho mình. Do không cẩn thận, trước ngực của nàng đã thấm ướt một mảng lớn, những đường cong hoàn mỹ hiển lộ ra ngoài, hai hạt anh đào nho nhỏ nổi lên cực kì bắt mắt, chứng minh Monica không có mặc áo lót.
Chứng kiến hai ngọn núi vĩ đại mềm mại trước mắt, Hướng Nhật cố kìm nén xúc động muốn lao tới bóp lấy bóp để, gian nan nuốt một ngụm nước miếng:
- Lisa yêu dấu, anh muốn ôm em.
Monica nghe mà giật mình, nàng ngẩng đầu lên, thấy Hướng Nhật có ý đồ đen tối, định bỏ đi không để ý tới hắn. Song Monica không hề làm vậy, quên cả việc y phục đang thấm ướt ngả vào lòng Hướng Nhật.
Đáp án quá rõ ràng, còn cần dùng miệng nói ra?
Hướng Nhật giật mình trong khoảnh khắc, rất nhanh vươn cánh tay trái đón lấy vòng eo nuột nà, cúi đầu tìm làn môi đỏ mọng hôn xuống.
- Á.....
Monica nhẹ nhàng giẫy giụa kháng cự, nhưng nhanh chóng hòa mình vào nụ hôn ướt át.
Hướng Nhật ôm nàng rất chặt, cây trường thương ngẩng cao đầu đâm chọc vào bụng dưới của nàng, thân hình Monica khẽ run rẩy nhưng không đẩy hắn ra.
Ám hiệu từ nàng khiến Hướng Nhật mừng rỡ, được voi đòi hai Bà Trưng, tay trái từ eo của nàng di chuyển lên một bên vú đầy đặn cao ngất.
- Ứ....
Rốt cục lần này Monica đã có phản ứng, nàng đẩy hắn ra.
- Ai da, đau quá.
Hướng Nhật không cẩn thận đụng phải vết thương trên cánh tay phải, dĩ nhiên thực tế không đau đớn bao nhiêu, hơn phân nửa là đang giả vờ, muốn tranh thủ tình cảm từ nàng.
Quả nhiên trong mắt Monica hiện lên vẻ không nỡ, tuy vậy nàng vẫn cứng mồm:
- Đây là tự anh chuốc lấy.
- Lisa ơi!
Hướng Nhật đáng thương nhìn nàng õng ẹo:
- Cho anh sờ một cái đi mà, một cái thôi!
Monica hơi kinh ngạc, tên biến thái này không biết xấu hổ tí nào hay sao, yêu cầu này lại dám nói tuột ra như thế. Biết vậy vừa rồi đã không để hắn được như ý, nhưng thấy biểu hiện đáng thương của nam nhân, cuối cùng nhịn không được gật gật đầu:
- Ngoan nào, tắm xong về phòng anh ngủ là được chứ gì.
- Tuân lệnh!
Hướng Nhật phục hồi hưng phấn, lần nữa ôm Monica vào lồng ngực, tay trái rất chuẩn xác tìm về địa phương ban nãy, tùy ý xoa xoa nắn nắn. Chậc chậc, rất mềm mại, co dãn mười phần, có thể nắn bóp thành bất kì hình dáng gì.
- Anh không biết nhẹ nhàng chút sao?
Chắc bị nam nhân bóp gây chút đau đớn, Monica oán giận nói.
- Xin lỗi xin lỗi, làm đau em hả? Có muốn cởi quần áo ra chút không, như vậy anh mới có thể khống chế lực lượng được tốt...
- Nếu anh muốn chút hảo cảm em vừa có với anh nhanh chóng sụp đổ, anh cứ làm đi!
Một câu nói vừa xuất ra, tay Hướng Nhật đang lần mò đến hàng cúc áo lập tức bị dọa phải rụt trở về, xem ra muốn chân chính giải quyết Monica, đoạn đường còn rất dài a!
(Hết Phần 974 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 975 )
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 974 )
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 975: Kể cả thân thể ta
Dịch: Thần Thông
Nguồn: sieucapthuankhiet
Sáng sớm hôm sau, Hướng Nhật thức dậy thoải mái ngồi vào bàn hưởng thụ bữa sáng do Monica tự mình làm, lạp xườn rán và bánh mì nướng, mặc dù không cần dùng nhiều kỹ thuật nấu nướng nướng, nhưng hắn vẫn rất hài lòng với bữa ăn này.
Ăn xong bữa sáng, lại cùng Monica ôn tồn một phen, tuy rằng không thể được tiêu hồn dục cốt, nhưng cũng được thoải mái mà ôm ôm ấp ấp vài ba cái.
Hơn nữa từ tối hôm qua lợi dụng cánh tay phải bị thương đã chiếm được sự đồng tình của Monica, dưới sự đồng ý ngầm của nàng, có thể thỉnh thoảng mon men đi cảm nhận bộ ngực đầy ắp mềm mại ấy, Monica đối với cử động này cũng không có bài xích.
Điều này đối với Hướng Nhật mà nói, không thể nghi ngờ chính là một thắng lợi có tính đột phá. Bước đầu đã thành, bước thứ hai còn phải đợi lâu nữa sao?
Ôn tồn một lúc xong, Monica đến công ty, Hướng Nhật không có việc gì, một bên xem tv, một bên lên kế hoạch cho buổi tối nay. Vô luận là như thế nào, buổi tối nay phải triệt để giải quyết sự tình đính hôn của Monica và tên mặt trắng Richard kia, nhưng giải quyết như thế nào cũng cần phải lên kế hoạch tỉ mỉ, tất nhiên còn phải kể tới gia thế đằng sau đối phương là nghị sĩ thành phố New York.
"Leng keng —" đang tính toàn kế hoạch dở dang, bên ngoài có người nhấn chuông cửa.
Hướng Nhật nhìn xuyên qua mắt mèo, thấy người đến là tiểu nha đầu tóc xanh Elie, mặc dù có chút không tình nguyện, những vẫn mở rộng cửa:
- Sao ngươi lại tới đây?
- Ta không thể tới à... Ah, OMG, ngươi bị thương?
Lúc mới vào tiểu nha đầu có chút không thoải mái, nhưng khi nhìn thấy cánh tay phải của Hướng Nhật bị bọc như xác ướp, nhất thời trợn tròn mắt.
- Quái nhỉ? Ta không thể bị thương sao?
Hướng Nhật hỏi ngược lại.
- Ngươi không phải biết kungfu Trung Hoa sao?
Tiểu nha đầu rất ngạc nhiên, có kungfu Trung Hoa lợi như vậy, lại còn có thể bị thương, điều này quả thật là rất khó tin.
- Ngươi cho rằng biết kungfu Trung Hoa là sẽ trở thành thần sao? Sẽ không bị thương sao?
Hướng Nhật khó chịu mà nhìn nàng một cái.
- Thương thế của ngươi... là do đâu mà ra?
Tiểu nha đầu vẫn cảm thấy rất khó tin.
- Ngày hôm qua không cẩn thận bị một chiếc xe phóng cực nhanh đâm vào.
Hướng Nhật tức giận mà đáp.
Tiểu nha đầu nhất thời bụm lấy cái miệng nhỏ, mắt trợn tròn hơn nữa:
- Cái gì! Ngươi nhớ biển số xe của hắn không? Đây quả thực là một vụ mưu sát! Ngươi đã báo công an chưa?
- Đã nói là nó phóng cực nhanh, ngươi nghĩ rằng mắt ta lợi hại như vậy, có thể nhìn rõ biển số xe khi nó phóng cực nhanh sao?
Hướng Nhật không muốn tiếp tục dây dưa vấn đề này, thay đổi đề tài, nói:
- Nói đi, ngươi tới đây làm gì, chị ngươi đã đi làm rồi.
- Không, ta là tới tìm ngươi.
Tiểu nha đầu lúc này mới nhớ lại mục đích hiện tại.
- Tìm ta?
Hướng Nhật rốt cục đã nhớ ra ngày hôm qua tiểu nha đầu đã nói qua chuyện này, bất đắc dĩ mà nhún nhún vai nói:
- Ngươi xem đến, ta đang bị thương.
- Ta không cần biết, ngày hôm qua ngươi đã đáp ứng ta rồi, phải theo ta đến trường học, Suzanna mới cùng ta ước hẹn.
Tiểu nha đầu không nhìn thẳng cái cánh tay ‘thô to’ kia của Hướng Nhật.
- Nhưng ta đang bị thương.
Hướng Nhật chỉ chỉ cánh tay phải đang bị thương tật của mình, hắn cũng không muốn bồi tiếp tiểu nha đầu này đi chơi mấy trò trẻ con.
- Cái này không thành vấn đề, ngươi chỉ là bị thương ở tay, chân cũng không có bị thương.
Tiểu nha đầu có chút sống chết không buông, hơn nữa lý do nàng đưa ra xác thực là rất đầy đủ.
- Giờ ta không rảnh.
Hướng Nhật rất muôn đưa hai tay ra làm động tác lực bất tòng tâm, đáng tiếc chỉ có thể dùng một tay.
- Không rảnh mà vẫn có thời gian xem tivi?
Tiểu nha đầu liếc mắt lườm chiếc TV đang bật trong phòng khách, rất không thoải mái nói.
- Không sai, bởi vì ta muốn xem tivi, cho nên mới không rảnh.
Hướng Nhật rất tự nhiên theo đó mà chém tiếp lý do.
Vừa nghe thấy ngữ khí qua loa cho có lệ của Hướng Nhật, hai mắt tiểu nha đầu loạn động, có chút nhàn nhạt mà nhìn hắn nói:
- Ngươi xác định là sẽ không theo ta đến trường sao?
- Ta chỉ có thể nói một câu: xin lỗi!
Hướng Nhật ho nhẹ một tiếng, hi vọng nha đầu kia có thể biết khó mà lui.
Không ngờ tiểu nha đầu lại móc điện thoại ra, liếc nhìn hắn thị uy một tiếng:
- Hừ, giờ ta gọi cho chị Monica...
- Ta sợ chắc!
Ngoài cửa đột nhiên có tiếng chuông cửa.
Hướng Nhật nóng lòng thoát khỏi sự dây dưa của tiểu nha đầu, lần này không nhìn trước qua mắt mèo nữa, trực tiếp mở rộng cửa.
- Là cô?
Người đứng ngoài cửa khiến cho Hướng Nhật có chút kinh ngạc, hắn không ngờ nổi đối phương lại có thể xuất hiện ở chỗ này.
- Không mời tôi vào à... Ah, tay anh…
Mỹ nữ người lai Keira vừa mới chuẩn bị lộ ra nụ cười mê hoặc lòng người của mình, nhưng trong nháy mắt thì lại thay thế bằng sự giật mình.
- Keira?
Hướng Nhật còn chưa mở miệng, tiểu nha đầu Elie đã ngó đầu ra, nhìn thấy người kia, vùng lông mày không khỏi nhíu lại.
- Elie?
Mỹ nữ người lai lại càng giật mình hơn, có vẻ như cũng không ngờ tới tiểu nha đầu này cũng đang ở đây.
- Cô tới đây làm gì? Nơi này không chào đón cô!
Tiểu nha đầu hiển nhiên là cực kỳ khó chịu với mỹ nữ người lai này, tiếp đó dùng ánh mắt càng thêm khó chịu nhìn Hướng Nhật.
- Ngươi biết nàng?
Ý của lời này giống như việc Hướng Nhật quen biết đối phương là một sai lầm không thể tha thứ vậy.
- Mới gặp tối qua.
Chứng kiến cái biểu tình này, Hướng Nhật lại còn không biết tiểu nha đầu Elie này cũng không có hảo cảm gì với mỹ nữ da màu, chỉ là hắn không rõ, Monica đối với mỹ nữ da màu Keira này đã có lý do, nhưng tiểu nha đầu lại có biểu hiện như vậy, chẳng lẽ trước đây nàng cũng đã bị khi phụ hay sỉ nhục qua???
- Đúng không? Ta khuyên ngươi nên cách xa nữ nhân này ra một chút.
Tiểu nha đầu không cấp cho mỹ nữ da màu này chút mặt mũi nào, đứng ngay trước mặt người ta nói ra những lời này.
Hướng Nhật không khỏi có chút xấu hổ, tuy nói tối qua hắn từ trong miệng Monica đã biết được tên hỗn đản hạ độc dược nàng kia có thể chính là mỹ nữ da màu này đứng đằng sau sai khiến, nhưng bản thân hắn đối với mỹ nữ da màu này cũng không có ác cảm gì, đương nhiên là cũng sẽ không có hảo cảm. Nhớ lại tối qua đã đáp ứng Monica là phải tán sau đó bỏ rơi nàng ta, lúc này cũng không thể tiểu nha đầu quấy rối việc này được.
- Chào cô, Keira tiểu thư, vào đây ngồi một chút?
Hướng Nhật làm ra tư thế mời.
- Đừng hòng!
Tiểu nha đầu tiến lên trước một bước dự định đóng cửa lại, hoàn hảo Hướng Nhật nhanh tay lẹ mắt, muốn tranh đóng cửa lại sao, tiểu nha đầu với chút khí lực cỏn con của nàng có thể so sánh với hắn sao, dùng hết sức cũng không thể đóng cửa lại được, hung hăng liếc mắt lườm Hướng Nhật:
- Ngươi cứ nhớ kỹ cho ta!
Sau đó nàng căm giận đẩy mỹ nữ da màu ra, chạy ra ngoài.
- Xin lỗi, tính tình Elie có chút không tốt.
Hướng Nhật nhìn tiểu nha đầu đang chạy càng ngày càng xa, chắc là nàng đang muốn đi tìm Monica để tố cáo hắn, khẳng định cũng sẽ không đạt được như ý, tất nhiên chính hắn đã được nàng ban chiếu ‘Phụng chỉ tán gái’ rồi mà .
- Tôi đã quen rồi.
Mỹ nữ người lai nói rất nhẹ nhàng, giống như chưa từng nghe thấy lời nào của tiểu nha đầu, giờ nàng chỉ có chút tò mò nhìn cánh tay bị thương của Hướng Nhật:
- Đã có chuyện gì xảy ra với canh tay của anh vậy?
Nàng so với tiểu nha đầu rõ ràng hơn, loại dị năng giả phi nhân loại này sẽ không dễ dàng bị thương, nàng nhớ rõ tối qua trước khi rời đi, tay Hướng Nhật thế nhưng hoàn hảo vô khuyết, nhưng bây giờ biến thành cái dạng này rồi, lẽ nào tối qua hắn đã gặp phải một đối thủ lợi hại nào đó???
- Không cẩn thận bị một chiếc xe đi tốc độ cao đụng phải.
Đây là lần thứ ba Hướng Nhật lấy cái cớ này.
- Vậy thì cũng đen quá!
Mặc dù vẫn có chút hoài nghi, nhưng mỹ nữ da màu cũng không có tiếp tục hỏi tiếp.
- Cô tới đây là..
Hướng Nhật thì lại hiếu kỳ với nguyên nhân tới đây của đối phương.
- Thật ra, tôi muốn anh giúp tôi một việc.
Hơi chút chần chờ một chút, mỹ nữ da màu mới nói ra một câu.
- Ah, ý cô là.
Trong lòng Hướng Nhật khẽ động, hắn chỉ mới hôm qua mới quen biết đối phương, hai người có thể nói là hai người xa lạ, mà bây giờ lại có thể quang minh chính đại tới tận cửa tìm sự giúp đỡ của mình, điều này khiến cho Hướng Nhật nghĩ như thế nào cũng thấy có chút cổ quái.
- Anh còn nhớ Phoenix không?
- Tất nhiên, đồng sự tối qua nghịch lửa.
Hướng Nhật đương nhiên vẫn nhớ kỹ người thanh niên da màu tối hôm qua, đây chính là trận chiến đầu tiên hắn dùng thủy hệ dị năng cơ mà.
- ... Kỳ thực tôi cũng không thích hắn, có thể bởi vì một số nguyên nhân, tôi phải cùng hắn đính hôn, cho nên tôi hi vọng anh có thể giúp tôi, khiến hắn phải chủ động rời khỏi ta. Tôi có thể đáp ứng anh bất cứ yêu cầu gì, bao gồm cả thân thể. Thuận tiện nói một câu, tôi vẫn là .. xử nữ .
Mỹ nữ da màu vừa nói chuyện, thân thể cũng chậm rãi nhích tới gần Hướng Nhật, ánh mắt câu hồn phát ra khiến cho nam nhân phải điên cuồng. Hướng Nhật thất kinh, không ngờ rằng mỹ nữ da màu tới tìm mình nhờ mình giúp đỡ lại là cái này.
Nhìn mỹ nữ da màu trước mắt này đang mặc một chiếc váy bó sát người đem cả thân hình đầy ắp hiển lộ không bỏ xót chút nào, Hướng Nhật quả thật có chút xung động, tối hôm qua Hướng Nhật đã ôn tồn một phen với Monica, nhưng vẫn chưa được đột phá một tầng cuối cùng, đã sớm khiến hắn thống khổ không chịu nổi, lúc này lại bị câu dẫn như thế, ham muốn vừa đè xuống muốn. Giờ đây lại trường phình ra gấp mấy lần.
Nhưng mà, một cảm giác sởn gai ốc khiến dục hỏa của hắn bị đè xuống, có chút cổ quái!
(Hết Phần 975 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 976 )
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 976)
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 976: Kỹ năng quỷ dị tới mức biến thái
Dịch: Thỏ Ặc Ặc
Nguồn: sieucapthuankhiet
Quả là có điểm cổ quái.
Hướng Nhật rõ ràng cảm nhận được nguy hiểm từ trên người mỹ nữ da màu, không, phải nói là cực kì nguy hiểm! Cái loại nguy hiểm này so với trước đó khi gặp X thậm chí còn muốn mạnh hơn một bậc.
Trong nháy mắt, lĩnh vực của Hướng Nhật được khai triển, lực lượng vô hình bao phủ toàn thân. Về phần lĩnh vực Thủy hệ dị năng khi sử dụng sẽ xuất hiện một tầng sáng xanh nhàn nhạt, do không muốn đánh rắn động cỏ nên Hướng Nhật không định thi triển. Hơn nữa tuy đã cảm nhận được hơi thở nguy hiểm phát ra từ trên người đối phương, song không hề mang theo sát ý. Điều này chứng tỏ đối phương tạm thời chưa có ý định động thủ với hắn, lĩnh vực kết hợp cũng không bị lãng phí.
- Thật xin lỗi, Keira tiểu thư, chuyện này ta không giúp cô được.
Hướng Nhật bình tĩnh trả lời, mặc dù mỹ nữ da màu trước mặt và Keira đã gặp tối hôm qua dáng vẻ bề ngoài giống nhau như đúc, giọng nói cũng không thay đổi nhưng hắn không cho rằng hai người này là một. Mỹ nữ da màu gặp tối hôm qua chỉ là người bình thường, căn bản không tạo cho hắn cảm giác nguy hiểm tột cùng như hiện tại. Vì vậy mới khẳng định hai người này hoàn toàn khác nhau.
- Jack tiên sinh, tại sao? Chẳng nhẽ ngài cảm thấy ta không đẹp?
Mỹ nữ da màu "giả" áp sát càng ngày càng gần, dường như muốn dính luôn trên người Hướng Nhật.
Hướng Nhật vội vã lui về phía sau, cử động nhìn như vô tình tránh né đối phương:
- Không phải, Keira tiểu thư, cô rất đẹp nhưng không phải tuýp người ta thích. E rằng đã làm cô thất vọng rồi.
- Là thế này phải không?
Quan sát Hướng Nhật một lúc, tựa hồ muốn nhìn thấu hắn đang nói thật hay là giả, mỹ nữ da màu "giả" bỗng nhiên tỉnh ngộ:
- Ta hiểu rồi, ngài hoài nghi ta không phải là lần đầu tiên có đúng hay không? Ta có thể chứng minh cho ngài xem.
Dứt lời, mỹ nữ da màu "giả" liền cởi quần áo.
Trong lòng Hướng Nhật cả kinh, mắt thấy đối phương sắp kéo khóa quần xuống, hấp tấp ngăn cản:
- Đủ rồi, trò chơi đến đây chấm dứt, ngươi rốt cục là ai?
Hướng Nhật không ngại đùa mà thành thật, ngại là ngại đối phương còn mục đích gì khác, chả bằng nói rõ ra còn hơn.
- Ngài lại hỏi ta là ai sao? Jack tiên sinh, mới vừa rồi ngài kêu tên ta, chẳng lẽ đã quên nhanh như vậy? Ta là Keira Leona Monica, chúng ta đã gặp nhau tối hôm qua rồi mà.
Mỹ nữ da màu "giả" kinh ngạc nhìn Hướng Nhật, không có chút nào có giác ngộ bị người ta nhìn thấu, trong ánh mắt vẫn tràn đầy vẻ mị hoặc mê người.
- Phải không? Ta lại không cho rằng ngươi là Keira tiểu thư ta đã gặp tối qua.
Hướng Nhật thấy đối phương khăng khăng giả ngu, bóc trần nàng không chút lưu tình.
Lần này mỹ nữ da màu "giả" không trả lời, thoải mái đi vào trong phòng khách, ngồi xuống ghế sô pha, sau đó lạnh nhạt mở miệng:
- Không ngờ lại bị ngươi phát hiện. Có thể nói cho ta biết ngươi làm sao nhìn ra được không? Ta không cho rằng bản thân có sơ hở gì.
Hướng Nhật đương nhiên sẽ không nói mình trời sanh có trực giác mỗi khi gặp nguy hiểm, chính loại trực giác này đã giúp hắn tránh thoát khỏi nhiều tình huống ngàn cân treo sợi tóc.
Không thể nói thật, nhưng nói láo với một người chưa rõ là địch hay là bạn tự nhiên không có vấn đề:
- Lúc ta nhìn thấy ngươi, ngươi đã lộ ra sơ hở lớn nhất. Tuy ta và Keira tiểu thư không quen biết mấy, nhưng vóc người của nàng cao hơn ngươi 1 cm.
Lí do thuần túy là cực kì vớ vẩn, Hướng Nhật thực tế không quan sát cẩn thận tới mức đó.
- Vậy ư?
Mỹ nữ da màu "giả"... Không, bây giờ hẳn phải gọi nàng là người thần bí, ánh mắt nàng mang theo một tia quỷ dị liếc Hướng Nhật một cái, giống như không tin lời của hắn chút nào.
Hướng Nhật hơi chột dạ, nói lảng sang chuyện khác:
- Có thể lộ ra bộ mặt thật của ngươi không?
- Đây chính là bộ mặt thật của ta.
Nói tới đây, thấy Hướng Nhật chưa tin, lại tiếp tục giải thích:
- Nếu bị ngươi phát hiện rồi, ta cũng chả cần lừa ngươi nữa, đây quả thực là bộ mặt thật của ta.
- Hử?! Vậy quan hệ giữa ngươi và Keira là...
Trong lòng Hướng Nhật thầm suy đoán, có thể là hai chị em song sinh. Bất quá một là Dị năng giả, một là người bình thường.
- Ta và nàng ta không có bất cứ quan hệ gì.
Chứng kiến vẻ mặt Hướng Nhật hiển nhiên tỏ vẻ không tin, người thần bí cười nhạt một cái nói:
- Có phải thắc mắt tại sao không có quan hệ mà dáng dấp lại giống nhau?
Hướng Nhật im lặng, hắn chờ câu trả lời của đối phương.
- Trên thực tế, ta chính là Keira.
Người thần bí lại nói ra một câu khiến người ta khó hiểu:
- Tuy nhiên, mặc dù ta là nàng nhưng nàng không phải là ta.
Đầu óc Hướng Nhật bị hồ lộng đến choáng váng, đây là giải thích kiểu gì chứ, cái gì mà "Ta là nàng, nàng không phải là ta"?!
- Ta thực sự cách nơi này hơi xa một chút.
Người thần bí lại chêm vào một câu.
- Là ý gì?
Hướng Nhật sửng sốt, mơ hồ hiểu được một chút hàm ý của đối phương.
- Xem ra ngươi còn chưa biết được nhiều.
Người thần bí vừa nói vừa đứng dậy, lịch sự đưa tay ra với Hướng Nhật:
- Xin tự giới thiệu, ta tên là K, hội trưởng tổng chấp sự nghị hội của số 98.
- Ngươi là K?
Hướng Nhật giật mình rụt tay lại, hắn bị chấn động không nhỏ, người thần bí nói mình là K, làm sao có thể chứ, làm sao nàng có thể là K?
- Rất kinh ngạc phải không? Nói thế nào đây nhỉ, dị năng của ta có chút đặc biệt, chỉ cần ta muốn trở thành ai thì sẽ nhập vào người đó, thậm chí sở hữu cả trí nhớ của người đó không chút khó khăn gì. Dĩ nhiên sau đó người bị nhập vào sẽ quên một số chuyện, ví dụ như những lời hiện tại ta đang nói với ngươi.
Đối diện với sự kinh ngạc của Hướng Nhật, người thần bí kiên nhẫn giải thích.
Dù nghe đối phương giải thích xong, Hướng Nhật vẫn không tưởng tượng nổi. Trên thế giới này tồn tại dị năng quỷ dị tới mức này sao? So với "lực lượng phản phệ" của X còn biến thái hơn nhiều lắm. Nếu như ngụy trang thành người nhà của ngươi, đột nhiên xuất kì bất ý (đánh bất ngờ khi người ta không kịp đề phòng) cho ngươi một phát, sợ rằng ngỏm rồi cũng không biết chuyện gì xảy ra.
Thực là con mẹ nó biến thái! Trong lòng Hướng Nhật thầm chửi, dù hắn không tường tận lắm tình huống cụ thể của loại dị năng này, song ngẫm nghĩ một chút, so với việc hắn nhập hồn thân thể này cũng không sai biệt là mấy. Chỉ là một người có thể trở về bản thể ban đầu, một người thì vĩnh viễn không thể.
- Không cần quá kinh ngạc, Dị năng này đối với ta mà nói hơi bị dư thừa, bởi đối với một người có ý chí kiên định căn bản không có tác dụng gì. Trùng hợp hơn nữa là tất cả Dị năng giả và Mật giả đều là người có ý chí rất mạnh.
Nhìn ra vẻ kiêng kị trên mặt Hướng Nhật, người thần bí tiếp tục giải thích.
Tuy không hoàn tin tưởng lời của đối phương nhưng từ đáy lòng Hướng Nhật cũng không khỏi thở phào một hơi nhẹ nhõm:
- Ta thắc mắc, tại sao ngươi tìm được ta?
- Rất đơn giản, lúc ngươi giết chết X ta vừa vặn thấy.
Người thần bí tựa hồ muốn Hướng Nhật hoàn toàn hết nghi ngờ cho nên hỏi gì cũng đáp.
- Ngươi thấy được? Lúc chúng ta đánh nhau ngươi đứng ở đó?
Hướng Nhật lại cả kinh, lúc đó còn có người đứng ngoài quan sát? Hắn một chút cũng không cảm nhận được.
Người thần bí nhàn nhạt liếc hắn một cái, khinh thường nói:
- Nếu như ta ở đó, ngươi cho rằng ngươi có thể giết được hắn sao?
Hướng Nhật không lên tiếng, mặc dù chưa từng giao thủ với người thần bí trước mặt, song từ lúc cảm nhận được hơi thở nguy hiểm trên người đối phương hiển nhiên cũng không phải dạng người dễ đối phó. Càng quan trọng hơn chính là đây không phải bản thể của hắn, chỉ là một cái xác đi mượn. Nếu như bản thể ở đây e rằng không chỉ nguy hiểm đơn giản như thế, phỏng chừng còn kinh khủng hơn nhiều.
(Hết Phần 976 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 977 )
Đỉnh Cấp Lưu Manh (Phần 977 )
ĐỈNH CẤP LƯU MANH
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
Nguồn: hixx
Phần 977: Kỳ hạn 3 tháng
Dịch: Thỏ Ặc Ặc
Biên: Khiết
Nguồn: sieucapthuankhiet
- Vậy làm sao mà ngươi lại có thể thấy được?
Hướng Nhật rất hoài nghi, đối phương không ở chỗ đó, như vậy thì làm sao có thể biết được? Chẳng lẽ lại dùng dị năng đặc biệt này nhập vào người của X?! Không phải trước đó hắn đã nói đối với Dị năng giả và Mật giả không có tác dụng sao?
- Cũng chả đáng nhắc tới làm gì, trên người X có lắp đặt một thiết bị đặc biệt do ta tự tay thiết kế, có thể quan sát 360 độ và nghe thấy những chuyện xảy ra xung quanh hắn.
Người thần bí nhàn nhạt nói.
Hướng Nhật nghe mà sững sờ, không nghĩ tới đáp án lại như thế. Xem ra ngoại trừ thủ đoạn dị năng biến thái ra, hắn còn là một cao thủ về công nghệ cao.
- Thật ra ta không có ác ý gì với ngươi cả, có thể nhìn ra ngươi cách cảnh giới đó không còn xa. Ta cũng không muốn cùng ngươi đối địch.
Giọng nói của người thần bí hòa hoãn xuống.
- Đáng tiếc người của số 98 không ít lần tìm ta gây phiền phức.
Hướng Nhật không hề cảm kích, dù đối phương rất mạnh hắn cũng tuyệt đối không thể dễ dàng chấp nhận.
- Yên tâm đi, chỉ cần ngươi giúp ta làm một chuyện, ta đảm bảo sau này sẽ không ai gây phiền toái cho ngươi nữa!
Người thần bí dường như chỉ chờ Hướng Nhật nói những lời này.
- Sự cam đoan của ngươi khiến ta rất động tâm, nhưng rất tiếc ta không phải một người có thói quen bị người khác sai bảo.
Hướng Nhật lập tức cự tuyệt hảo ý của đối phương, đúng theo như lời hắn nói, hắn không phải một người thích bị trói buộc. Hơn nữa có trời mới biết đối phương muốn mình làm cái gì. Ngay cả hắn thân là thủ lãnh cao nhất số 98 cũng không thể làm được, kêu mình đi làm ư? Có thể sao?
- Nghe nói ngươi có rất nhiều bạn gái?
Người thần bí một lần nữa ngồi xuống ghế sa lông, duy trì vẻ ung dung nhìn Hướng Nhật, tựa hồ không bị ảnh hưởng khi bị cự tuyệt, ngược lại lại tỏ ra quan tâm tới người thân của Hướng Nhật.
- Ngươi đang uy hiếp ta?
Thanh âm Hướng Nhật trở nên lạnh lẽo, sát ý mãnh liệt từ trên người tỏa ra, hắn đương nhiên không muốn đối phương xen vào cuộc sống riêng tư của mình.
- Không cần khẩn trương, nếu ngươi cho nó là uy hiếp vậy cứ coi như đó là uy hiếp đi.
Người thần bí cũng không phủ nhận, tỏ vẻ như không nhận ra sát ý nồng nặc trên người Hướng Nhật, lạnh nhạt nói.
Sát ý trong mắt Hướng Nhật càng lúc càng tăng lên, bất quá hắn khống chế kịp thời, hít sâu một hơi:
- Ta có thể đáp ứng giúp ngươi làm một chuyện, nhưng ta không giết người, cũng không làm chuyện trái với đạo đức.
- Yêu cầu của ngươi thực sự khiến người ta khó có thể tiếp nhận.
Người thần bí thấy Hướng Nhật chịu thỏa hiệp, khóe miệng lộ ra một tia giễu cợt nhưng nhanh chóng bị thu liễm.
- Chỉ là... Rất đúng lúc, ngươi thay ta làm chuyện này khẳng định thứ nhất không phải giết người, thứ hai không phải phóng hỏa, thứ ba lại không hề vi phạm tới đạo đức và lương tâm của ngươi. Hơn nữa đối với ngươi mà nói còn là một chuyện tốt.
- Nói ta nghe xem.
Hướng Nhật không muốn cùng đối phương chơi trò đánh đố, hắn cần biết mọi chuyện một cách rõ ràng.
- Rất đơn giản, hãy làm to bụng của một người.
Người thần bí nhàn nhạt nói.
- Ngươi vừa nói clgt?
Hướng Nhật hoài nghi mình vừa nghe lầm.
- Giúp ta làm to bụng một người.
Người thần bí lặp lại lần nữa.
Lần này Hướng Nhật đã nghe thấy rất rõ ràng, yêu cầu của đối phương làm hắn không thể tưởng tượng nổi, phần nhiều hơn chính là tức giận:
- Ta nói rồi, chuyện vi phạm đạo đức...
- Ngươi còn chưa nghe ta nói người kia là ai.
Người thần bí chợt cắt đứt lời của hắn.
- Ai?
Theo bản năng, Hướng Nhật đặt câu hỏi.
Người thần bí vẫn cười nhạt như cũ:
- Ngươi biết nàng ta, còn rất quen là đằng khác. Đó là người cùng ngươi liên thủ chiến đấu tối hôm qua.
- La tỷ?
Hướng Nhật trong nháy mắt đã biết là ai, cùng liên thủ với hắn tối hôm qua ngoài La tỷ ra thì không còn ai khác.
- Không sai, chính là nàng, thế nào? Nàng rất đẹp phải không? Hơn nữa bây giờ lại trở nên trẻ trung như vậy, tin rằng ngươi cũng động tâm chứ nhỉ?
Người thần bí người hắc hắc.
- Tại sao?
Với La tỷ Hướng Nhật không hề có ác cảm, thậm chí còn có hảo cảm, song vì thế mà phải đưa nàng lên đĩa, Hướng Nhật không cách nào bỏ qua lương tâm mà đi làm chuyện này được.
- Điều này ngươi không cần biết, tóm lại ngươi chỉ cần làm là được.
Giọng nói của người thần bí trở nên băng lãnh, dường như rất bất mãn khi Hướng Nhật đặt câu hỏi.
- Đổi yêu cầu khác đi, cái này ta bó tay.
Hướng Nhật lạnh lùng cự tuyệt.
- Hử?! Nếu bó tay thì ngươi đối với ta không còn giá trị gì nữa, các bạn gái của ngươi ai cũng như hoa như ngọc...Nói thật chứ ta cũng không đành lòng xuống tay...
- Nếu như ngươi dám đụng tới các nàng, dù ngươi chạy tới chân trời góc biển ta cũng sẽ tìm ra ngươi!
Sát cơ của Hướng Nhật một lần nữa bùng lên. Bất quá hắn biết bản thể của đối phương hiện không có ở đây, hơn nữa cũng chưa chắc có thể lưu lại thân xác của phụ thân này, nếu không hắn đã sớm không nhẫn nại được mà động thủ rồi.
- Ngươi cảm thấy uy hiếp ta có tác dụng sao?
Người thần bí lạnh lùng cười một tiếng, giọng nói tràn đầy sự khinh thường. Hiển nhiên hắn vô cùng tự tin vào bản thân mình.
Hướng Nhật lâm vào trầm mặc, một lát sau hắn rốt cục cắn răng:
- Được, ta đáp ứng ngươi, nhưng chuyện này không thể làm nhanh như vậy, ta cần thời gian.
- Phải thế chứ, ta cũng không phải cái loại thích làm khó người khác, ta có thể cho ngươi thời gian, đương nhiên không thể quá dài, cứ lấy thời gian ba tháng làm hạn định đi. Trong ba tháng này, ta sẽ không động đến ngươi, người bên cạnh ngươi ta cũng sẽ không động tới. Nhưng, vượt quá cái thời gian này mà ngươi vẫn không làm được, vậy thì có thể sẽ phát sinh ra một chút chuyện không vui, đối với ngươi và ta đều thì là chuyện phi thường không vui đấy!
- Còn có, đừng nghĩ đến việc đem mấy người bạn gái của người giấu đi, đối với ta mà nói, muốn tìm tung tích của một người là việc cực kì dễ dàng. Cũng đừng nghĩ rằng thực lực người bây giờ rất mạnh là có thể bảo vệ được các nàng, tất nhiên ngươi chỉ có một người, muốn bảo hộ nhiều người như vậy. . . Tin rằng ngươi cũng sẽ không làm chuyện điên rồ ấy đâu, ngươi nói xem có đúng hay không?
Người thần bì khẽ vén chiếc váy lên quá nửa, bày ra tư thế dụ người ta bóc lịch.
Hướng Nhật mắt nhìn thẳng, lạnh lùng nói:
- Nếu như không còn chuyện gì nữa, ngươi có thể đi.
- Nhanh như vậy đã đuổi ta đi? Không muốn lưu ta lại sao? Câu ta nói lúc trước là thật, nữ nhân này xác thực là lần đầu tiên, thế nào, ta có thể khống chế nàng, để cho ngươi muốn làm gì thì làm, sau này nàng cũng sẽ không biết đâu.
Thần bí nhân lại kéo váy thêm một chút, lộ ra đôi chân thon mượt, mềm mại, cố ý dẫn dụ nam nhân phạm tội.
- Ta nói, ngươi có thể đi!
Hướng Nhật bất động thanh sắc nói, trong lòng hắn hiện giờ đang rất phức tạp, chuyện phát sinh hôm nay đã vượt qua khả năng nhận thức của hắn. Thủ lãnh đứng đầu số 98, lại có thể tìm tới tận cửa, mà lại còn yêu cầu mình đi làm to bụng La tỷ, điều này nói gì đi nữa cũng có chút như đùa. Đúng ra, nếu như đối phương có cài đặt thiết bị trên người X, vậy khẳng định cũng biết "Nhất Diệp Trâm" đang ở trên tay mình, nhưng vì cái gì mà hết lần này đến lần khác lại đưa ra điều kiện hoang đường đó, mà không phải là muốn "Nhất Diệp Trâm" đây?
- Thật là mất hứng, đưa tới tận cửa rồi mà cũng không muốn.
Người thần bí khó chịu đứng lên oán trách một câu, mục đích chuyến đi này đã đạt được, hơn nữa còn đùa giỡn được đối phương một phen, coi như là thu được chút hiệu quả ngoài ý liệu.
- Nhớ kỹ lời ta nói, ba tháng sau ta sẽ tới nghiệm thu thành quả của ngươi, hy vọng ngươi sẽ không làm ta thất vọng.
Nói xong, thả váy xuống, đạp đạp gót giày cao gót, lắc lắc thân thể đầy gợi cảm, bước ra ngoài.
P/S: đúng chất dị năng của tiến sĩ Charles Xavier
(Hết Phần 977 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 978 )