TÌNH THƠ CỦA NGUYỄN NHẬT ÁNH
TiaLia mới có được mấy bài thơ của Nguyễn Nhật Ánh nên TiaLia sẽ thả dần vào Vườn Thơ để share với mọi người, bắt đầu bằng 2 bài thơ này nhé:
ĐỪNG NHƯ CÔNG CHÚA (Nguyễn Nhật Ánh)
Đừng như công chúa
Ngủ mê trong rừng
Nằm hoài trên cỏ
Có ngày đau lưng
Mà như cô Tấm
Ngồi bên hiên nhà
Để anh qua ngõ
Có người trông ra
Đừng như trái thị
Rớt bị bà già
Cất trong hũ gạo
Coi chừng chuột tha
Mà như hoa thắm
Lung linh trong vườn
Một lần lỡ ngắm
Một đời lỡ thương
Đừng như, em nhé
Đông xám lạnh lùng
Mà như, em nhé
Xuân hồng bâng khuâng
Để anh qua ngõ
Em còn trông ra
Để em pháo đỏ
Anh còn hương hoa...
SINH NHẬT (Nguyễn Nhật Ánh)
Sinh nhật em chẳng biết tặng gì
Tặng đôi dép nhỏ để em đi
Tặng cây viết nhỏ cho em viết
Hay tặng vầng trăng đã dậy thì
Hay tặng em một buổi dạo chơi
Cỏ xanh dưới đất, mây trên trời
Anh mười lăm tuổi, em mười bốn
Quên mất rằng ta đã lớn rồi
Hay tặng em một sớm mai hồng
Cụm mây vàng chở nắng đi rong
Mênh mông trời đất không bờ bến
Kiếm chỗ nào cho mưa xuống thăm
Hay tặng em một chuyện tình dài
Đọc hoài mà chưa tới chương hai
Yêu hoài mà vẫn chưa tan vỡ
Xa cách hoài mà chẳng nhạt phai
Rốt lại thì anh biết tặng gì
Thôi, tặng một ngày không nói chi
Ngồi im chỉ để nghe sau áo
Hai trái tim cười rất đáng nghi.
Re: TÌNH THƠ CỦA NGUYỄN NHẬT ÁNH
TiaLia không hiểu 2 bài thơ sau đây của Nguyễn Nhật Ánh thuộc thể thơ/loại thơ nào vì nó không có vần hay âm luật gì cả, nhưng vì TiaLia thích ý thơ nên mới đem share với mọi người đấy!
CÓ MỘT NGÀY ĐÃ ĐẾN (Nguyễn Nhật Ánh)
Có những lúc
Tôi ngỡ ngàng
Tự hỏi
Tại vì sao
Tôi lại yêu em
Khi mặt trời
Sắp lẫn vào đêm
Không gì cả
Sao lòng tôi
Lại nhớ
Chiếc lá rơi
Trong chiều nổi gió
Tôi nhặt lên
Mà chẳng để làm gì
Và chiều nào sững bước
Giữa chân đi
Lòng không hiểu
Vì sao mình đứng lại
Ngậm trên môi
Một nhành cỏ dại
Chợt hiểu rằng
Tôi đã khác tôi xưa
Trong nỗi buồn vô cớ
Lúc trời mưa
Trong mơ mộng
Khi hiên ngoài nhạt nắng
Tôi chợt biết
Có một ngày
Đã đến
LẶNG LẼ MÙA HÈ (Nguyễn Nhật Ánh)
Lặng lẽ chiều nay
Lặng lẽ mùa hè
Sân trường vắng
Và lòng tôi cũng vắng
Muốn tặng em
Một chùm phượng thắm
Tôi nhờ mùa hè
Bẻ hộ tôi
Bẻ hộ tôi
Một nỗi nhớ xa vời
Cắm xuống đất
Để mọc lên trái đắng
Chút tình tôi thầm lặng
Hát thành lời ve kêu
Gửi mùa hè
Giữ hộ chút tình yêu
Khi chia xa
Vẫn nhớ ngày gặp lại
Lúc ấy
Em có là cô gái
Đốt tôi bằng ngọn lửa
Của riêng em?
Re: TÌNH THƠ CỦA NGUYỄN NHẬT ÁNH
TỨ TUYỆT CHO NÀNG (Nguyễn Nhật Ánh)
Thương nhau mấy núi cũng trèo
Nhà em lầu chín khó leo quá chừng
Chân đi một bước lại dừng
Ngó lên, lại nhủ: hay đừng yêu em!
Dành cho anh một chỗ buổi chiều
Dành cho anh một chỗ tình yêu
Dành thêm một chỗ cho anh đứng
Bên cạnh đời em lúc quạnh hiu.
Trái tim nằm ở trong người
Đâu như quần áo mà phơi ra ngoài
Nếu em còn trách anh hoài
Thôn Đông ngại nói, thôn Đoài nói đi!
Ghé thăm em một chút rồi đi
Ngồi thêm cũng chẳng nói năng chi
Lòng em cửa khép then cài lắm
Chẳng biết ngày xuân sắp lỡ thì
Ngày mai xa cách nhau rồi
Đừng quên anh đã từng ngồi bên em
Sau này, ai nói yêu thêm
Chỉ là nhắc lại điều em nghe rồi . . .
Hình như trong gió có mưa theo
Nghìn núi xanh xa có vạn đèo
Trái tim em cũng hình như có
Con đường qua đó rất cheo leo?