Trên thế giới này dường như mọi chuyện đều có khả năng xảy ra... Đây là câu chuyện thật, không hư cấu, không nhằm mục đích gì cả, chỉ để giải thoát, giải thoát những nỗi đau còn đọng lại, giải thoát cho tâm hồn vẩn đục từ lâu.


Năm nay tôi 26 tuổi, cuộc đời trải qua nhiều sóng gió, cái tuổi cần ổn định mọi thứ như.g với tôi mọi thứ còn mông lung quá. Nhiều khi nhìn lại mình, thấy cuộc đời thật sương gió, thật khốn nạn. Ngày ấy, cách đây cũng lâu rồi, không nhớ từ bao giờ nữa, khoảng 8 năm về trước, lúc đó tôi đang học ĐH năm nhất thì mọi chuyện bắt đầu xảy ra. Thực ra trước đó đã bắt đầu rồi, mọi thứ chỉ mới bắt đầu. Và hình như bgiờ cũng chỉ mới bắt đầu. Và tôi muốn dừng lại, nhưng...

Mẹ tôi lấy bố tôi năm 17 tuổi, năm 18 sinh tôi. Mẹ tôi là kế toán của một doanh nghiệp nhà nước, bố tôi là kỹ sư công trường nay đây mai đó. Tuổi trẻ của tôi là những ngày đẫm nước mắt. Suổt ngày tôi sống trong uất hận, xấu hổ vì bố tôi có vợ hai bên ngoài. Vì công việc ông thường đi xa, hết dự án mới về. Có khi là một tháng, có khi là cả năm. Bạn bè thường gọi tôi là thằng mồ côi, có nhiều thằng độc miệng còn hỏi đểu" bố mày có đưa bà hai về không?". Lúc còn nhỏ tôi chưa hiểu hết nỗi đau, tôi chưa hiểu được tầm quan trọng của người bố trong gia đình. Bạn bè cứ có bố mẹ đưa đón, còn tôi, hừm... thui thủi một mình...

Mẹ tôi là người đàn bà cam chịu, nhẫn nhục, đôi khi là bất cần. Có những trận đòn bố tôi đánh mẹ tôi, tôi và mẹ chỉ biết khóc. Mẹ tôi cũng mấy lần định ly hôn, định bỏ đi nhưng chẳng hiểu sao vì danh dự, vì cần người bố cho con nên chấp nhận chung chồng. Nhà chỉ có hai mẹ con, mẹ tôi đẹp, phải nói là rất đẹp. Cũng có nhiều lời ong tiếng ve, cũng có nhiều ông ham của lạ đến tán tỉnh khi bố tôi không có nhà. Mẹ tôi đều từ chối. Tôi không thích kể về mẹ tôi đẹ0 thế nào, mông to ra sao, ngực lớn thế nào. Đó là những thứ phù du. Chỉ cần nói rằng,kbà rất đẹp.

Lúc tôi học cấp 3, tôi đã biết thủ dâm, nhưng chưa bao giờ tôi tưởng tượng ra mẹ mình trong khi thủ dâm. Mặc dù mẹ tôi chẳng bao giờ giữ kẽ với tôi. Mẹ tôi thường thay quần áo trước mặt tôi, tất nhiên chỉ thay áo lót và quần dài. Tôi vẫn sờ vú mẹ đến năm tôi học lớp 3 nên nhiều khi mẹ tôi để ngực cũng là bình thường. Có lần mẹ tôi tắm còn kêu tôi mang khăn mặt vào. Mặc dù bà quay lưng lại nhưng tôi vẫn thấy hết. Chuyện cứ thế trôi đi, nhiều khi giặt quần áo cho mẹ, tôi còn thấy cả vết máu kinh khi mẹ đến ngày. Tôi cũng chưa bao giờ nghĩ gì mặc dù tuổi tôi lúc đó đã hiểu hết. Tôi còn nhớ có lần tôi thủ dâm xong cứ thế là ngủ quên mất không kéo khoá quần lại, sáng hôm sau mẹ tôi còn cười bảo" sao con đi ngủ lại để chim ra ngoài, nóng quá để cho mát à?". Tôi chỉ cười thẹn thùng.

Mùa đông đến, hai mẹ con thường ngồi trên giường xem ti vi, đắp chăn bông. Mẹ tôi không sinh em bé nữa vì không muốn phải khổ thêm vì có người chồng như vậy. Bố tôi có con với người kia nên ít về, thường thí tháng về một hai ngày. Có đêm tôi nghe thấy mẹ tôi khóc một mình. Tôi chỉ muốn sang dỗ dành mẹ. Mỗi lần đi công tác về, bố tôi lại hành hạ mẹ tôi cả đêm. Tôi biết, vì sáng hôm sau mẹ tôi rất mệt mỏi và mắt sưng húp. Bố tôi lo mẹ tôi ở nhà có ngưới khác nên cứ về là hành hạ. Mẹ tôi tuy không nói ra nhưng tôi hiểu. Có lần bố đánh mẹ tôi giữa đêm vì bà không chịu quan hệ. Tôi chỉ láng máng nghe thấy mẹ bảo là "tôi không muốn dùng chung"...

Rồi tôi đậu đại học, tôi đi học cách nhà 100km. Tôi thường về nhà cuối tuần. Mẹ tôi xa chồng nên càng ngày càng sinh đẹp, mỡ màng hơn. Trông cứ như gái còn son.

Chuyện bắt đầu khi tôi nhận được điện thoại của dì tôi về quê vì mẹ tôi mổ ruột thừa. Lúc đó mổ ruột thừa cũng là trung phẫu chứ không là tiểu phẫu như bây giờ. Tôi vào viện thăm mẹ tôi, ở bên mẹ tôi mấy ngày thì đưa về nhà. Về nhà hàng ngày vẫn phải thay băng, chịu khó đi lại để cho quen. Ngày đầu thì dì tôi thay băng cho mẹ tôi, còn hôm sau mẹ tôi tự thay. Tôi thương mẹ bảo để con làm cho, mẹ tôi cười bảo" con đúng là đứa có hiếu". Tôi lúc đó chỉ nghĩ là mổ ruôt thừa ở trên bụng, ai dè là nằm sâu xuống dưới chỗ kín. Tôi kéo quần mẹ xuống sát rồi mà vẫn vướng nên cứ nhích dần mãi. Mẹ tôi cũng ngại nhưng đã lỡ rồi, hơn nữa mẹ con tôi cũng không có giữ kẽ lâu rồi. Tôi đành kéo hết quần lót mẹ xuống để thay băng. Khi mổ ruột thừa, bác sĩ bắt "vệ sinh" tức là cạo hết lông mu đi. Tôi không biết nên mắt cứ trố tròn. Vì trứơc đó có lần tôi đã thấy bướm mẹ nhiều lần rồi, đều có lông đen. Mẹ tôi như hiểu ra, cười giải thích là cho tôi hiểu "vệ sinh" và nói là:

- Đấy, đấy là nơi 20 năm trước con chui ra đấy, đau lắm mới sinh được ra anh đấy.

Tôi cười nhìn vết mổ thì ít mà nhìn nơi tôi sinh ra thì nhiều. Tôi cũng không muốn tả bướm mẹ tôi to như nào, hồng hào ra sao, mu cao thế nào. Mà chỉ có thể nói rằng sau này và đến bây giờ dù qua tay nhiều người đàn bà nhưng chưa ai to và múp như mẹ tôi. Ngày hôm sau tôi thay băng cho mẹ lần nữa, đó cũng là lần cuối, từ lần sau mẹ tôi tự thay vì bà đã đỡ hơn. Chẳng hiểu sao từ lần đó tôi bị ám ảnh. Tôi chỉ muốn cuối tuần về nhà gặp mẹ. Nếu trước đây thủ dâm tôi không nhớ về mẹ, còn bây giờ tôi luôn nghĩ ra bướm mẹ lúc đó để thủ dâm. Tôi lấy quần lót của mẹ để đầu giường để hôm sau mẹ nói là gió bay đâu mất. Nếu trước đây tôi không nhìn mẹ bằng ánh mắt nhục dục thì giờkhác, tôi luôn nhìn vào chỗ đó của mẹ, đôi khi vẫn tranh thủ trêu mẹ bằng cách sờ ti mẹ.

Mùa đông ấy, hai mẹ con xem ti vi trên giường, đắp chăn bông. Đang xem phim chưởng chẳng hiểu sao giữa cuốn băng lại là cảnh phim sex. Có lẽ để tránh công an bắt nên người thâu đĩa làm thế. Lúc đó chẳng hiếu sao mặt tôi đỏ bừng, mẹ tôi xấu hổ quay đi vì trên màn hình là hai người trần truồng đang quan hệ với nhau, họ rên la rất to. Tôi đứng dậy lấy điều khiển tắt ti vi đi rồi về phòng mình. Mẹ tôi cũng đi ngủ và không nói một lời nào. Đêm đến tôi không tài nào ngủ được, sáng hôm sau tôi định bắt xe đi học sớm. Mẹ thu dọn hành lý cho tôi. Vô tình bà thấy quần lót của bà ở dưới giường của tôi, những 2 cái.

Tôi đánh rang, vào phòng thì đã thấy bà ngồi đầu giường tôi, vẻ mặt thẫn thờ:
- Sao con lại làm như thế? Sao con giấu quần lót của mẹ?

- Con...

Bà chạy vào phòng mình khóc thút thít. Mẹ tôi, bà là người mạnh mẽ nhưng cũng rất tình cảm và yếu lòng. Tôi thu xếp hành lý định đi, rồi qua phòng mẹ chào một câu. Bà nằm trong chăn khóc, tôi bỏ chăn ra vỗ về:

- Con xin lỗi, con bị ám ảnh về cái đó của mẹ, nên...

Tôi bỏ lửng giữa câu...

- Con đi học ngoan đi, học tốt, đừng làm điều gì sa ngã.

- Vâng

Tôi đi ra đến cửa định đi rồi nhưng quên mất chưa xin tiền đóng học nên quay vào phòng mẹ. Mẹ ngỡ tôi đi rồi nên thay quần áo định đi ăn sáng rồi đi làm. Lâu rồi tôi mới thấy mẹ thay đồ, lần này không giống như những lần trước, bà thay cả quần lót vì nghĩ tôi đi rồi. Lông của mẹ đã mọc lún phún trở lại, màu đen. Mẹ tôi ngỡ ngàng lấy áo che lại, tôi đứng như trời trồng, bỏ túi đồ xuống. Không hiểu sao lúc đó tôi có thể làm thế, như ma xui quỷ khiến: Tôi lao vào mẹ, đè mẹ xuống giường mà cưỡng hiếp mẹ... Mẹ tôi cào cấu, van xin, khóc lóc nhưng không hề la mắng tôi, vì mẹ thương tôi. Mẹ chỉ có mình tôi. Tôi mặc kệ, cứ lao vào như hổ đói, lúc đó mẹ tôi đã trần truồng rồi nên không khó để tôi chạm vào đó. Mẹ tôi vừa khóc vừa nói:

- Mẹ hại con rồi, trời ơi con tôi, bỏ mẹ ra ngay.

Tôi không còn biết đất trời là gì mặc mẹ cào cấu rách hết lưng, tôi vẫn cố gắng đưa cái âý của tôi vào nơi mà như mẹ nói "10 năm trước con đã sinh ra ở đây"... Hồi lâu mẹ tôi biết không thể làm gì khác vì tôi quá khoẻ, hơn nữa lúc đó như con hổ đói, mẹ tôi buông xuôi, bà chỉ nhắm mắt và khóc. Còn tôi, tôi cứ ấn chim tôi vào thật mạnh bướm mẹ, lông mẹ mới mọc lú nhú sau lần cạo trước nên làm tôi đau đau nhưng thích thích. Tôi chưa quan hệ bao giờ, chỉ thấy trên fim sex nên cũng chẳng biết làm kiểu gì. lúc đó cũng không còn tâm trí nào mà nghĩ, chỉ biết là tôi dập như điên, mẹ tôi khóc to thêm, trên là nước mắt rơi, bên dưới mẹ dù không muốn nhưng nước nhờn hảy ra nhiều. Tôi dập một lúc rồi xuất tinh trong mẹ, lúc quan hệ tôi không nhín xuống dưới vì mải nhìn mặt mẹ. Lúc xuất tinh tôi mới để ý, bướm mẹ thật đẹp, hồng hào. Lâu rồi bố tôi không đụng đến. Xong mẹ tôi không nói gì, lấy chăn đắp kín đầu khóc. Tôi mặc quần áo rời đi ngay. Cuối tuần sau tôi không về. Tuần nữa cũng vậy. Tôi ân hận quá. Thật là nghịch tử.

Mẹ tôi thương con, nhớ tôi lên gọi điện bảo tôi về. Lúc đó chưa có điện thoai di động phổ biến như bgiờ, mà phải nhờ người nhắn tin cho, nghe điện thoại cũng mất tiền. Tôi về sau gần một tháng. Mẹ tôi gấy hơn, bà cố tỏ ra không có gì, nhưng tôi biết mẹ buồn. Bữa ăn mẹ tôi cũng không nói gì , không hỏi han gì. Cả hai im lặng, im lặng đến đáng sợ. Tôi xem ti vi nhưng không ngồi cùng mẹ nữa, mẹ trên giường, còn tôi ở dưới đất. Hết phim tôi định đi về phòng ngủ thì mẹ tôi mở lời:

- Con hãy quên chuyện đó đi. Đó là loạn luân, là đièu không thể có ở thế giớ này. Mẹ đã làm hại con. Lẽ ra mẹ nên cẩn thận hơn, vì mẹ không ngờ là con đã lớn, trong mắt mẹ con vẫn là đứa trẻ.

- Con xin lỗi, con bị ám ảnh khi thay băng cho mẹ. Con thương mẹ. Sao bố lại đối xử với mẹ như vậy chứ, thật không công bằng.

- Từ nay con hãy học tốt, đừng để chuyện đó xảy ra nữa, hãy quên nó đi. Mẹ cũng khao khát lắm chứ, mẹ cũng là con người, nhất là mẹ thiếu đàn ông lâu rồi. Nhưng cái gì cũng có giới hạn.

Tôi nhìn vào mắt mẹ, mẹ lai như muốn khóc. Mẹ cố giấu nhưng tôi biết mẹ sắp khóc. Tôi đến bên mẹ lau nước mắt rồi lại không kiềm chế được mình. Mẹ tôi chỉ im lặng, lần này bà không đẩy tôi ra. Chỉ khóc và khóc... Tôi ra rất nhanh, mẹ không quay mặt đi nữa, mà vuốt má tôi, xoa lưng tôi: "con đã lớn thật rồi"... Mẹ cứ khóc mãi, tôi mệt quá, cũng không để ý gì, mẹ tôi bảo:

- lần cuối con nhé, con về phòng đi.

- con muốn ở lại đây với mẹ đêm nay, mai con đi rồi.

- Mai mẹ chở con ra bến xe sớm, con ngủ đi.

Đêm đó tôi đã trở thành người đàn ông đúng nghĩa, đã bị mẹ phá mất trinh rồi. Mẹ tôi không khóc khi nửa đêm tôi luồn tay vaìo bướm mẹ mà sờ, cũng khong nói gì khi tôi để chim tôi vào bướm mẹ. Cũng không bảo tôi xuất ra ngoài. Mẹ chỉ cạm chịu, không rên la, không gì cả, chỉ im lặng. Đêm đó tôi và mẹ quan hệ tới 4 lần.

Sáng hôm sau mẹ tôi chở ra bến xe cách nhà 4km để đi học. Cũng chẳng ai nói gì, không khí thật nặng nề. Để tôi xuống rồi mẹ về ngay. Tôi thấy mẹ đi vào tiệm thuốc bên đường, tôi biết mẹ vào đó làm gì.

Tôi không to cao nhưng đẹp trai, ăn nói có duyên, lãng mạn và khuôn mặt khả ái. Con gái thích tôi thì không thể kể hết. Giảng đường ĐH hơn 400 người đã từng có người con gái ném g)ấy làm quen với tôi trong giờ học. Nhà tôi không giàu, cũng không đến mức khó khăn. Bố tôi làm ra tiền. Ông tuy có người khác bên ngoài nhưng không bao giờ để tôi thiếu thốn gì. Tôi cũng là người tự lập, không thích vòi vĩnh gì.

Tôi không thể nào tập trung học vì luôn canh cánh trong lòng những câu hỏi, những hoài nghi "Tại sao mình lại làm như thế? Tại sao? Mình còn mặt mũi nào nữa mà sống? Tại sao mẹ lại đồng ý để mình làm thế? Mẹ là người dâm dục hay mình không phải là con ruột của mẹ? Không! Không thể! Mẹ là người đứng đắn, chưa bao giờ có điều tiếng gì, thậm chí trên tivi người ta hôn nhau mẹ cũng ngượng nữa là. Mà mình thì không thể là con nuôi của mẹ được. Vậy thì tại sao? Tại sao? Mình phải hỏi cho rõ ràng”... Tôi tự nhủ.

Tuần này tôi về quê sớm một ngày, không phải là vì nhớ mẹ, không phải là vì cần quan hệ. Tôi cũng chẳng nhớ gì đến lúc đó, lúc tôi nằm trên mẹ. Khi loạn luân cảm giác day dứt lắm chứ không sung sướng gì, dằn vặt lắm. Tôi chỉ muốn biết tại sao, tại sao cho những câu trả lời, cho những mối nghi ngờ còn đọng lại. Mẹ cũng chẳng ngạc nhiên khi tôi về sớm. Có lẽ mẹ nghĩ rằng tôi về vì chuyện ấy. Có lẽ mẹ nghĩ rằng thằng con trai mới lớn như tôi cần sự giải toả.
Mẹ đi chợ mua đồ nấu cơm. Bữa cơm lại im lặng đến dễ sợ, không ai nói gì, không ai mở lời trước. Mẹ vẫn gắp thức ăn cho tôi như hồi nhỏ. Khác nhau là bây giờ mẹ bẽn lẽn hơn. Buổi tối tôi qua phòng mẹ, phòng bố mẹ ngay sát bên phòng tôi, tôi có thể nghe thấy tiếng thở dài. Mẹ ngồi một chỗ, lại im lặng. Tôi nằm xuống đùi mẹ như hồi xưa. Mẹ xoa đầu tôi rồi lại khóc thút thít.

- Mẹ ray rứt quá con à. Mẹ chưa làm điều gì sai với bố con. Dù bố con đối xử với mẹ không ra gì.

- Tại sao mẹ không bỏ bố đi lấy người khác, mẹ đẹp và trẻ vậy mà.

- Cũng mấy lần làm đơn ly hôn nhưng ông ấy không kí, đến khi ông ấy đồng ý thì mẹ lại không muốn con mất bố. Có bố vẫn hơn.

- Con có phải là con ruột mẹ không?

- Sao con lại hỏi như vậy? Mẹ đã từng chỉ cho con biết nơi con đã sinh ra, mẹ đã đau thế nào mà.

- Tại... taị...

- Tại mẹ... Tại mẹ để cho con làm thế chứ gì.

- .............

- Cũng chẳng biết sao nữa. Có lẽ tại bố con đi suôt ngày nên mẹ chỉ gắn bó với con, con là người thân duy nhất nên mẹ đã không giữ ý với con. Mẹ sai lầm khi đối xử với con như thể con vẫn là đứa trẻ. Con lớn thật rồi.

- Con sẽ không bao giờ làm như vậy nữa.

- Quên đi con nhé, con còn tương lai, còn vợ con sau này. Coi đây như là bài học giới tính, bài học xương máu sau này.

- Con thấy mẹ vào tiệm thuốc, mẹ mua thuốc gì vậy? Tôi giả vờ hỏi...

- Thuóc tránh thai khẩn cấp con à. Con còn trẻ, quan hệ cả đêm như thế lại không dùng biện pháp tránh thai, mẹ sợ mẹ có em bé. Như thế thì chết mất. Chẳng hiểu sao uống thuốc tránh thai vào mẹ bị xổ huyết mấy hôm, bây giờ cũng hết rồi. Có lẽ tại mẹ chưa bao giờ uống nên thế.

- Muốn có em bé là có được ngay đâu, hơn nữa con lúc đó run sợ nên xuất tinh nhanh mà.

- Mẹ nhạy lắm, háng mẹ rộng mà, người ta bảo thế.

- Mẹ tha thứ cho con nhé. Con sẽ học tốt.

- Uhm, con đi về ngủ đi.

Tôi đứng dậy ra về, lúc này mới để ý mẹ tôi mặc áo ngủ móng thật đẹp. Cả đêm đó tôi mất ngủ, phòng bên kia cũng là những tiếng thở dài, những cái trở mình của mẹ.

Sáng hôm sau tôi dậy muộn, mẹ đã chuẩn bị đồ ăn sáng rồi. Ở nhà mẹ mặc rất kín đáo. Tôi chở mẹ lòng vòng đi chợ, lâu rồi... Mẹ không bám eo tôi như trước, mẹ vẫn ngại, mẹ giũ khoảng cách. Chiều về tôi lên giường ngủ ngay, mệt mỏi. Khi dậy tôi không thấy mẹ đâu, tôi đi tìm. Hoá ra mẹ đang tưới cây ở vườn. Tôi chạy ra giúp mẹ, hai mẹ con lại chơi trò như ngày xưa, tôi lấy vòi nước giả vờ tưới cây rồi làm ướt mẹ. Mẹ chạy lại giằng lấy vòi nước định té ướt tôi. Tôi thấy mẹ cười. Lâu rồi mới thấy nụ cười đáng yêu ấy. Mẹ tôi như một đứa trẻ. Cũng là cuối mùa đông, chuẩn bị chuỷen sang mùa thu nên mẹ tôi chỉ mặc áo dài tay, nước làm lộ ra cơ thể mẹ. Tôi lại té nước, mẹ lại chạy lại chỗ tôi bịt vòi nước lại. Và trong lúc xô đẩy, tôi đã làm mẹ ngã. Chẳng hiểu sao lúc đó tôi quên hết lời hứa, lại nằm đè lên mẹ. Mẹ cũng không nói gì, im lặng, nụ cười tắt hẳn, lại khóc khi tôi cởi dàn chiếc áo của mẹ xuống. Rồi đến chíêc quần dài, quần lót... Lông mẹ đã mọc dài hết, đen và mềm mại... Tôi không như những lần trước, cứ đưa chim mình vào rồi dập ngay. Lần này tôi sờ bướm mẹ, tại nó kích thích tôi quá, nó múp míp và nhiều lông. Nước ngấm qua quần áo mẹ ngấm vào cả chỗ ấy của mẹ ướt hết. Mẹ nhắm mắt, hất tay tôi ra. Mẹ vẫn ngại, vẫn day dứt. Ngay tại vườn nhà, vòi nước chưa kịp vặn lại… Tôi đã quan hệ với mẹ ruột của mình. Tôi laịi đưa chim tôi vào bướm mẹ, nơi mà tôi đã sinh ra, thật ấm áp và khít. Nó mút chặt lấy chim tôi. Tôi không muốn dập, chỉ muốn để im để cảm nhận. Mẹ tôi cũng không đẩy tôi ra, im lặng và chờ đợi. Chừng một lúc tôi cũng ra, mẹ không đứng dậy ngay, cứ nằm dưới đất, trần truồng. Tôi mệt quá nên cũng nằm đừ ra. Một lúc... Tôi lại dậy nhìn mẹ, nhìn cái nơi mà tôi sinh ra, nơi mà tôi vừa xuất tinh vào. Một dòng nước đục đục chảy ra... Tôi tắt vòi nước. Mẹ cầm quần áo đi vào.