MẸ / CON

Tác giả: Sịp
E-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả hãy gửi email cho Cõi Thiên Thai, CTT sẽ forward cho tác giả)

Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


Phần 1


Nhóc nhìn sững, mắt không chớp, khi thấy tôi bước vào. Gọi là nhóc vì quen miệng, thực sự thì nó đã lớn đại. Mới hôm qua nó vào phòng, gặp lúc tôi đang ngồi ở bàn phấn, tôi đã gạ : mẹ đứng lên, so với con, xem ra sao.

Tôi chiều ý nó, lịu bịu đứng lên. Nó áp sát vào gần, bóng hai mẹ con phản chiếu trong bức gương, nó vượt cao hơn tôi một khoảng. Tôi lũm chũm chỉ tới cằm nó thôi. Tình mẫu tử trào dâng, tôi kéo nó sát hơn nữa, vít mặt nó xuống, hôn ào ào lên trán, lên má và nơi chót mũi.

Nhóc như con mèo ngoan được chủ nựng, nó rúc đèo đẹo vào người tôi. Miệng nó nói nheo nhẻo : mẹ ơi, con thương mẹ. Thằng bé lớn tướng mà vẫn còn vòi mẹ. Nó nhõng nhẽo vùi vùi khuôn mặt vào ngực tôi.

Tôi để mặc cho con hưởng giây phút thần tiên của nó. Nó giụi giụi đâu mũi, hít hà mùi hương nơi vạt áo và kêu nho nhỏ : mẹ thơm quá. Tôi sực nhớ đến chồng tôi, ngày trước anh cũng thường có những lúc như thế.

Anh quấn tôi như trẻ thơ quấn mẹ, lúc nào cũng hít hà kêu ông ổng lên : ở đâu mà thơm ngát, điếc cả mũi. Tôi ngồi nơi bàn phấn, anh vịn vai đứng cúi lom khom, cặp mắt ngây dại ngắm hình tôi trong gương, ánh lên nét sáng rỡ.

Tôi luôn cảm động nên nài nỉ anh : để yên cho em sửa soạn rồi còn đi cho kịp. Anh càu nhàu làm rối bù mớ tóc vừa chải xong của tôi. Anh rúc mũi vào hai bên gáy, nhồn nhột, làm da tôi săn nổi hạt. Tôi cố trấn an, anh ư ử : chẳng đi đâu nữa, ở nhà quách, vui hơn.

Vậy rồi anh xăm xăm vật ngửa tôi ra, hôn chụt chụt lên mắt, lên môi, lên cổ. Anh định giứt những hạt khuy bấm nơi ngực áo tôi thì tôi đã vội hét : thử xem cửa đã gài chưa mà ẩu xị nhảm, lỡ con nó vào.

Anh cười hề hề, đam mê đang ngùn ngụt dâng cao, xong cũng hiền từ buông tôi ra, nháo nhào chạy đi chốt cửa. Anh đi đã vội mà lúc quay vào còn hối hả hơn, anh làm như sợ tôi tan biến hay lủi đi mất.

Anh nói hớt hải : xem kỹ rồi, còn hoạnh họe nữa thôi. Tôi a tòng theo đòi hỏi của anh, nên bình tĩnh ngồi yên trước tấm gương để mặc anh xử sự. Anh lom lom nhìn tôi, đưa ngón tay tách lần từng hạt nút bóp.

Tiếng tách gọn tanh, nhẹ rất nhẹ, mà tôi vẫn đếm được nỗi háo hức của anh tràn đầy nơi khóe mắt. Anh lồm bồm rên khe khẽ, tôi nghe tiếng được tiếng mất : thương, thương quá. Vạt áo đã bung ra, anh lúng túng trì níu cái nịt vú cằn nhằn : đã dặn đừng mặc lót liếc gì cả mà không nghe, để mỗi lần nổi cơn lại kéo dài thời gian lâu lắc.
Tôi chống chế : thì anh vừa hối sửa soạn còn đi, nên em phải mặc cho đủ lễ bộ. Anh mắng yêu : mặc với chả mặc, cữ để thầng lẫng ra đã sao. Tôi đáp lời anh : lên cơn rồi nói bậy, vú mớm để lòng thòng, ra đường nổi rõ lên hai cái núm, nhìn sao được.

Anh nói trây trúa : kệ nó, vú đẹp thì chường ra, ai muốn nhìn thì nhìn, mắc gì phải đậy cho nó lù lù một cục, đàn ông nhìn bàn tán, đoán già đoán non là vú thực hay vú bơm. Tôi thích thú lối nói chẻ hoe của anh nên dọa dứ : được rồi, từ nay trở đi, em cứ để nguyên xi ra đó, chẳng xống áo gì tất, lượn ra lượn vào cho quạ nó mổ, cho cú nó nhìn.

Anh chẳng có lời nào vì đang cố giứt cái nịt vú ra để kịp vùi mặt vào giữa đường rãnh của hai bầu ngực tôi nung núc. Tính anh vẫn thế, cứ vừa thấy vú là rối hành rối hẹ cả lên. Anh quính quáng gục mặt vào, hai tay bợ đùn cặp vú để đầu mũi anh bị nhốt kín trong khe ngực mà hít điên hít dại.

Tôi nghe sóng dục chạy rần rần, hai bầu vú căng mọng lên, ấm ấm và da gà nổi kịch liệt. Anh hít chỗ căng phồng bên này, lại hít chỗ căng phồng bên kia, mũi môi anh tấn công lia chia làm tôi muốn đổ kềnh, đổ càng.

Anh ư ư trong họng : vú dầy mà chắc khiến lắm tay kềnh lúc nào chẳng biết. Anh ngoáy tí toét lên, nước miếng nước mồm dính lem nhem, tôi nghe ướt ướt khắp vú và miệng anh nhàu nhàu bặp, mút, bú biếc tùm lum, khiến tôi đang nao nao bỗng thấy rạo rực.

Anh vừa bú vừa bóp, vừa xe đi xe lại các đầu vú làm chúng nhọn hoắt ra và hai vú tức tức tựa bị kẹp bởi hai bàn ê tô sắt. Người tôi nóng lên, mắt tôi dại đi, tôi vơ vơ lôi mái đầu anh nhấn mạnh, để anh càng da diết bú, mút, nút, lôi cho tôi đã.

Anh vừa làm vừa thở ồ ồ, nhồi cặp vú tôi còn hơn người ta nhồi bột ngày lạnh, bột cứ trơ ra không dậy nổi. Anh cắn lấy từng đâu vú, tọng đầy kín mồm và kéo giựt, hay thổi phù phù làm tôi cãng xiểng niểng hậm hực

Anh kéo tôi lệt bệt khỏi cái ghế ngồi trang điềm. Cả hai quấn lấy nhau, cuộn tròn và lăn đùng ra sàn. Anh giành giựt ôm vồ tôi, tay loay hoay mò kéo rị, cố lột cái quần tôi còn đang mặc trong người.

Tôi thương muốn giúp anh làm nhanh hơn, nhưng vì anh láu táu đè trịt lấy người tôi nên trông tôi giống con dế ngúc nga ngúc ngoắc, không xoay trở gì được. Tôi phải hét nhắc chừng anh : thư thả, lơi em ra, để em lột giúp cho, anh làm chi như đi ăn cướp.

Anh cười hề hề, mắt vẫn không rời khỏi của nả đang cầm giữ trong tay anh. Anh rền rền như trời vần vũ sắp cơn mưa. Anh lột, anh rị, bốc hốt lia chia, cuối cùng thì cũng đạt kết quả. Khi cái sịp của tôi vừa bị hất ra chỗ bắp vế thì anh đã co chân lên mà đạp phắt cho nó rớt luôn.

Tôi nghe tiếng lụa bị xé, thanh và sắc như lưỡi dao Gillette cứa. Tôi càu nhàu : nôn chi mà nôn ác, lại rách bươm một cái lót nữa rồi. Anh nói như chữa cháy : kệ nó, mua cái khác, xé lại mua nữa. Tôi hứ hứ lưu ý anh : làm như giàu có lắm, hết tiền, ở truồng chứ ở đó mà mua.

Tưởng anh nói sao, ai dè anh đía tỉnh queo : càng tiện, khỏi giằng co, đỡ mất thì giờ mà cũng đỡ tốn tiền. Chưa gì anh đã vớ một giò tôi lên gác uỳnh lên vai anh và mấy ngón tay lang thang rờ tìm gì nơi lỗ đít tôi.

Tôi để mặc cho anh làm nhà thám hiểm như ý muốn. Cái giò tôi bị xoạc quá cỡ nên lủng lẳng đánh nhịp trên vai anh. Mỗi lần anh vón ngón tay mò ra xa là một lần người tôi bị vặn cong tớn, mông đùn lên một vòng no ức cổ.

Anh hì hụp mò mò, lướt ngược lên lần. Tôi biết cái chỗ anh đang xăm xoi không phải là cái lỗ đít, nhưng mặc. Anh vón vén rà rà, làm tôi muốn thun cả người lại. Đến khi ngón tay anh chạm vào cái mội nước đang rỉ rả đùn ra thì tôi nghe anh ré lên : trăm lần như một, cứ chạm tới là con bé đã ọc sữa.

Tôi nghe anh khôi hài mà bắt cười. Tôi cãi vã với anh : bộ khi không rồi con bé bị ọc sữa mà được mà. Tại anh xóc nó quá, đến em cũng ói nữa là nó. Anh cười khì khì chua vô : đúng là mẹ nào con nấy, nước nôi đâu lắm thế, chả biết.

Anh khều khều, vạch vọt, nặn nặn, xới xới. Tôi lều phều như cái phao câu thỉnh thoảng bị cá đớp, giật bắn người lên. Anh kịp nhận ra nên càng ôm cứng mà chà mà xát, mà vét mà nạo, làm tôi bung cả ta lông lẫn gan mề ra.

Anh thấy tôi óc ách sướng thì xốc hẳn tôi lên và uỳnh oàng bó cuốn tôi thành một cục. Anh lồm cồm quì hai gối, đun đẩy cả vùng mông tôi lên tràn phía trước, giờ cả hai giò tôi vắt vẻo như cặp ăng ten trên xe.

Anh khịt khịt lỗ mũi, rồi lúi chúi húc càn húc bừa vào giữa khoảng chênh vênh của hai đầu gối tôi. Hai chân tôi khua loạn xạ khi miệng anh chạm lần xần lên cái sẹo thịt. Tôi thoáng nghe tiếng xịt xoạc và tiếng i a từ miệng anh phát ra.

Thỉnh thoảng tôi lại nghe tiếng nuốt vội ực ực, tôi bị cuốn tròn một cục, cố nhoài người ra xem anh đang làm gì mà chịu. Lờ mờ chỉ cảm thấy chỗ cái sẹo thịt cứ bị trịn trịn lia, tựa như người thư ký công văn đóng triện gấp cho kịp đủ số giấy tờ chuyển đi vậy.

Anh a hèm, lắc lư đùn đẩy tôi, tôi xục xịch tựa con cua con cáy bị người ta lột mu ra húp sùm sụp, làm chết đa chết điếng. Tôi kêu cầm canh : anh nút làm em tức cả bim. Tôi giãy tê tê, khều khào kẹp lấy đầu anh lắc tíu tít.

Anh nút chùn chụt, tôi có cảm tưởng như đang bị anh rút mề rút ruột ra. Dù bị phá phách tứ bề mà tôi cũng nhận ra cái hột le bị chèn ép hơi nhiều, nó đang sưng tấy lên và nóng hừng hực. Đã thế nó còn làm tôi xốn xang vì như bị người ta xẩy cùi cho tróc ra và nó cấn cấn làm sao ấy.


(Hết Phần 1 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 2)


Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!