MẸ / CON

Tác giả: Sịp
E-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả hãy gửi email cho Cõi Thiên Thai, CTT sẽ forward cho tác giả)

Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


Phần 11









Mặc dù đã được chễm chệ nằm úp sấp choán hết cả ngực và bụng tôi, lại còn cẩn thận nêm chặt cái cừ sâu hoắm vào cái mội mỏ dầu, thế mà xem ra anh vẫn chưa ưng bụng. Anh lao chao vớ xiên vớ quàng, nhúc nha nhúc nhích, miệng rên rẩm lia chia.

Tôi thẽ thượt hỏi dò anh : từ tốn, em có trốn đi đâu mà anh quính quáng như sợ mất. Anh càu nhàu cảu nhảu : xa em chưa bao lâu mà thèm chi thèm dữ, anh cắm sâu vào người em rồi mà cứ thấy như chưa đâu vào đâu cả.

Tôi âu yếm giúp anh bằng cách mò nắm lấy cả hai tay anh đặt vào hai bầu vú mà nhắc nhở : anh bấu chặt vào hai ụ mỡ này và kiu kịt nhấn đà đi cho yên chí. Anh xủi tôi ầm ầm, lại tấn lên kéo xuống, nói nhăng nói cuội : thì anh vẫn giập em đấy chứ, nhưng có lẽ lâu quá anh không gần em nên háo hức làm sao.

Tôi xoa lần xần lên mái tóc anh, vuốt hai bên má, mũi mặt và hòa theo nỗi than với anh : em cũng nôn nao cả người, thoáng trông thấy anh là muốn anh gần em ngay. Vừa rồi em nhớ anh, vào ngâm mình trong bồn nước, lan man nghĩ tới hồi anh mò em làm em mẩn cả người. Em kêu anh da diết, chắc là anh không nghe nên mệt nhoài em tự chán em vô cùng.

Chưa chi tôi đã sụt sịt, kể khổ : anh biết không, vắng anh, em nhìn vào gương, thứ gì cũng hóa ra xấu xí vô cùng. Vú thì xệ sượng, đít thì teo tóp, mông thì răn rúm, còn hoa bướm của anh thì rụng cánh tả tơi. Tôi nũng nịu kề miệng vào tai anh trách cứ : em bắt đền anh đó, anh bỏ em, làm em già hẳn đi.

Anh có vẻ cảm động song lại nhấn mạnh : tất cả của cải trên người em là của anh, chỉ dành cho riêng anh, em xấu đi phần nào cũng phải, chứ để đẹp phây phây ra, chúng thấy lại nho nhoe tán tỉnh em thì anh tức chết được.

Tôi lại phân bua vào : anh biết không thằng cún nhà anh đêm qua một hai đòi chui vào ngủ với mẹ. Nó than thở là hôm nay thì cuối khóa nên xin mẹ cho lấy hên. Em chiều con và cũng vì nhớ đến anh nên em bằng lòng. Cu cậu xởi lởi tấm lòng, vừa lăn vào đã sờ ngay vú mẹ, em nhìn con mà nhớ đậm đến anh.

Anh lắng nghe, hai mắt đăm đăm, tay ngừng bặt không đùa nghịch nơi vú tôi nữa, sự chuyển động đun đẩy trên mình tôi cũng tạm dừng, anh cật vấn tôi : rồi sao nữa. Tôi ê a kể lại tất : nó xoa xoa một bên vú, còn mũi thì ghé vào khoảng hở mà hít lấy hít để, khen vú em thơm. Em muốn ẩy nó ra vì thấy con đã lớn bằng mẹ, song lại nhớ con giống anh vô cùng nên em thả lỏng cho nó vừa lòng.

Anh hơi nhíu mày, miệng châu hẩu ra như chờ đợi, tôi dấn tiếp : cả đêm em chẳng ngủ nghê gì được vì hơi thở con làm em bấn xúc xích. Thú thật em nghĩ là anh đang về nằm cạnh em mà em muốn được anh yêu cho bõ. Em muốn vú mớm này phải để anh sờ, bóp và ngậm vào miệng, còn bim bướm kia để anh vọc nắn cho vui, chừng nào em thấy nôn nao thì kéo vời anh lên để được anh úm đến ngất ngây, ngây ngất.

Tôi chợt thở dài sườn sượt : vậy mà em đành nằm khan, chờ như đất nẻ chờ mưa, người em hầm hập như lên cơn sốt. Sáng ra thằng cún thèn thẹn xin lỗi mẹ, em định bảo sao bố con giống nhau thế, song kịp nén lại, sợ con nó biết cái chỗ thấu đáo của tình vợ chồng.

Đến lượt anh lại thở dài, anh trách cứ bản thân : dạo trước em hối anh chỉ vẽ cho con, anh à ơi chưa khứng, bây giờ nó lớn tướng, anh lại đâm ghen với nó. Buồn buồn nó còn lẻn vào xin ngủ với em, chứ anh thì bơ vơ, lạc lõng, nhớ em chỉ để nhớ suông tình.

Tôi xót xa vô cùng, nghe như tiếng than của anh là một lời trách móc tôi. Định bụng nói kháy : ai biểu anh bỏ mẹ con em chi, vắng anh thì em phải nhờ đến nó chứ, song nhìn thấy mắt anh đỏ vằn, đăm chiêu thì tôi nín.

Tôi lấp liếm gạ gẫm anh : chúng mình đến lạ, xa thì nhớ mà gần cứ nhấm nhẳng với nhau. Tôi xoa dịu anh bằng cách nhích lơi hết tầm hai chân ra và lách người để anh có thể ôm chầm lấy cặp vú, tôi thỏ thẻ với anh : bỏ chuyện thằng cún đi, anh đã về thì vui với em cho thỏa.

Tôi lả lơi nũng nịu : lâu rồi em không được anh chơi, chắc anh cũng nôn nao như em không kém, anh dồn hết sức đưa em vào cõi thiên thai đi, để em được chất ngất trong vòng tay anh và anh cũng giải tỏa được nỗi ấm ức thiếu hơi hướm đàn bà.

Chưa gì tôi đã cuốn vòng hai chân lên cao quặp lấy hông và lưng anh vật ngang vật ngửa. Bất đắc dĩ anh giập tôi uỳnh uỳnh, cái cọc vùi nhăn vùi nhúm trong lỗ làm tôi xóc lên đồm độp. Anh thấy tôi hăng hái thì vớ bóp nát hai vú mà dấn sức dẫn tôi những cú tả tơi.

Anh vẫn còn hậm hực trong lòng nên vừa nắc vừa nhắc chừng tôi : thằng nhóc có xin thì em cũng một vừa hai phải thôi, đành rằng em thương nó nhưng cũng phải chừng mực. Trẻ mỏ ngày nay chúng tinh ma lắm, nó sờ soạng nhau, làm chuyện người lớn nhanh gấp mấy chúng ta. Em lớ vớ để nó cuỗm em hồi nào không hay thì tai tiếng chết.

Tôi cứ phải nói huyên thuyên góp lời : đang sướng không hưởng cứ lo càm ràm và tự dưng tôi uốn éo ra dáng. Cái chày vồ của anh bị cái miệng hang tôi mút chặt, nhồi cho vài chục nhát làm anh nổi hứng bưng nửa người dưới tôi lên mà húc như trâu điên.

Giá lúc khác chắc tôi kêu rầm vì sợ vẹo cột sống thế mà lúc này được anh bồi tôi hí hửng ưỡn ẹo cho anh đâm sát rạt sâu hơn. Anh tấm tắc khen bừa phứa : em có mòi tiến bộ, học ở đâu mà làm chặt chịa gậy của anh.

Nói xong anh chém lia chém lịa, phạt phăng phăng như hạ cây mía ngoài đồng. Mía chưa kịp ngả thì anh róc xoẹt xoẹt, làm bao nhiêu lá đều bị tước ra hết. Tôi sướng run lên, càng cong tớn phần giữa háng lên, tựa như mâm trái cây đầy ắp bày ra cho anh tha hồ thưởng thức.

Anh hả hê vì hai vú tôi duễnh doãng tung tăng. Anh vớ nhàu vớ nhỉ, bóp xát đau ơi là đau và anh giập phừng phừng tôi sướng đến thấu gan thấu ruột. Tôi thách thức anh : đố anh làm cho em ngả nghiêng quéo quắt đến phải kêu ông ổng lên xem sao.

Tôi thấy anh vận dụng hết gân, dồn sức vào khúc gậy mà quơ, mà phang, mà càn, mà lướt. Cái nhụy hoa của tôi xem chừng bị chọc lia chọc lịa, vừa lú ló ra là bị anh phạt cho một cú nên thân. Tôi nghe rõ mồn một tiếng chách đều đều và âm vang khắp bên trong cái hố mỏ làm nhầy nhụa cả ra cái chất nhờn nhờn.

Anh xoay kiểu này, chuyển sang kiểu khác, có lúc đổi tài cho nhau làm tôi quầy quả lăn lộn. Tôi thích nhất lúc anh mớm ý cho tôi : đấy anh nhường tài em lái tầu, em đưa anh tới đâu cũng được. Tôi đứng trước giữ trịch, anh phía sau ôm gọn hai bầu vú mà đùn cho con tàu lướt băng băng.

Anh ấn, anh đẩy, anh xủi tôi ọp à ọp ẹp, hơi thở anh nóng hực thiêu cả phía lưng tôi. Hai bàn tay như thuồng luồng xoa vần cặp vú không nghỉ. Tôi có cảm tưởng chúng như hai cái bong bóng bơm căng đang bị tung hứng xập xình.

Tôi đang chăm chú cầm bánh lái thì anh lôi quặt tôi xoay lại. Anh đè tôi vào vòng lái mà lưu ý tôi : châm dầu vào, để khô ma sát làm cùn cây láp. Tôi trố mắt nhìn chưa kịp hiểu thì nghe cái cần vọt của anh nhắp tíu tít trong cái lỗ há to.

Anh hỏi ngọng nghịu : sướng chưa ? Tôi bấu chặt mà đáp : sướng, sướng quá đi chứ, nhưng anh bơm dầu xả láng vô, đừng nghỉ để nó trơn mà anh vùi cho tới. Anh ừ ào và làm tôi đau mỏi cả lưng. Anh nắc mê tơi, nắc gầm gừ, nắc té he, nắc đến lòi con rom, xệ hai hòn bi lủng liểng.
Tôi bị lôi cuốn vào trò chơi lạ lẫm của anh nên thả người cho anh làm gì cũng chịu. Anh càng đè, tôi càng đau thì càng muốn anh đè thêm. Anh hết còn bình tĩnh, bóp và nắc, nắc và bóp. Cuối cùng thì chính anh hét lên trước : chết cha, anh tới.

Tôi cũng vội vàng hét theo : em cũng tới luôn. Anh xấn xổ tém tôi loạng choạng vào bánh lái mà húc chết thôi. Con tầu bị bỏ mặc, quay vòng vòng tại chỗ. Anh mím môi, cắn miệng mà nắc tôi đến đỗi cả hai muốn xùi bọt mép.

Chừng anh buông ra thì đứng hết vững, tôi vội vàng níu lấy anh, lôi đổ ập vào người rị giữ anh lại. Anh nói hổn hển : nắc dữ quá, anh vã cả mồ hôi và loạng choạng muốn xỉu. Tôi lặp bặp đưa đà : anh mệt thì dựa vào em mà nghỉ, đừng phí sức nhỡ đau thì khốn.

Anh ôm chầm lấy tôi bịn rịn mà nói thoi thóp : nắc em thật đã hết biết. Tôi tự hào được anh khen và biết rằng mình có chút công lao làm cho anh được thoải mái. Tôi hôn anh và mằn mò dùng cái khăn lau cho anh sạch sẽ.


(Hết Phần 11 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 12 )


Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!