GA CHỜ BẾN ĐỢI

Tác giả: Con Đường Hoa
E-mail:
nhatanh02010***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)

Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.




Trở về nhà từ vùng quê Tiền Giang tạm biệt đám cưới chị Liên cùng bố và chị Ba Hường, sau khi nối lại tình xưa với người chị thứ ba xinh đẹp trong gia đình, Lợi lại retour với kiếp sống lênh đênh, rày đây mai đó của một thằng lái xe ôm ; suy đi nghĩ lại, bỗng dưng nó cảm thấy sao mà bản thân nó đến giờ phút này đây quả là đã có quá nhiểu lỗi lầm rất lớn với các chị gái của nó mà trong đó có hai người nay đã qua đời đó là chị Tư Nghĩa và chị Tố Mỹ. Đành rằng các chị ấy ai ai cũng đều tự nguyện hiến dâng thân xác cho nó chứ chẳng phải là do nó bức ép gì các chị nhưng lương tâm vẫn cứ luôn áy náy, bức rứt, khó chịu ; nó định bụng là sẽ không bao giờ đụng chạm gì đến các chị nữa cho dù là có cơ hội rồi sự đời lại xảy ra vô cớ, ngẫu nhiên không như những gì nó dự định khiến nó không thể nào không bước lại vũng lầy nghiệt ngã của sự loạn luân, ngang trái. Số là cách đây ba năm, lúc nó lên tuổi mười lăm, vào một đêm chỉ có nó và chị Hai Hảo ở nhà cùng mợ Yến, hai chị em đã trót lỡ dan díu với nhau ; hiện tại thì chị Hai nó không còn có mặt trong gia đình nữa vì bố mẹ đã mai mối cho chị bước tiếp bước nữa với một người đàn ông làm nghề đốt lò than trạc bốn mươi tuổi ở Xuyên Mộc đã có một đời vợ, còn bé Hiếu-con chị thì ông bà ngoại cùng các dì nuôi giùm. Do vậy mà hơn cả năm nay, hai chị em hầu như hiếm có dịp gặp gỡ trừ những ngày giỗ, tết chứ đừng nói chi đến chuyện gần gũi quan hệ với nhau ; tuy đã có được nguyên cả một đêm dài chiếm đoạt thân thể chị nhưng dẫu sao thì nó lúc nào cũng như lúc nào cũng đều b âng khuâng nhung nhớ đến chị, mơ lại những cảnh tượng ân ái nồng nàn giữa chị và nó (truyện Câu chuyện chị em). Năm nay, chị Hai nó đã ba mươi ba tuổi và từ khi theo người chồng mới nối nghiệp đốt than năm sương mười nắng, vất vả từ ngày này qua tháng khác vậy mà nhan sắc chị vẫn chưa tàn phai, có thể nói là càng mặn mà sắc sảo, dày dạn hơn xưa ; càng ngày chị càng xinh đẹp hơn như nhân gian thường nói “gái một con trông mòn con mắt” bên cạnh ông chồng hom hem già trước tuổi gầy guộc, đen đúa mắc chứng bệnh ho lao kinh niên do ảnh hưởng của khói than bụi củi. Mặc dù chẳng phải là hạng người ham hố giàu sang hay khoái dục nhưng do cuộc sống quá khổ cực, lầm than trăm bề cho nên vào một buổi chiều, không hề có một lời từ biệt, chị đã âm thầm đi theo tiếng gọi của một cuộc tình chóng vánh bỏ lại người chồng cùng cực, bệnh hoạn vò võ cô đơn trong ngôi nhà lá nhỏ bé, lụp xụp cạnh bìa một khu rừng rậm rạp, um tùm ở xã Bàu Lâm, huyện Xuyên Mộc. Một anh chàng khoảng ba mươi bốn, ba mươi lăm tuổi làm nghể bán vải dạo khá điển trai và có tài ăn nói dễ lọt lổ tai người nghe cứ cánh ba bốn ngày lại thường xuyên đi ngang qua nhà vợ chồng chị đề vào xóm người dân tộc buôn bán ; cám cảnh cô vợ trẻ đẹp lại phải sống cơ hàn, cực khổ bên cạnh lò than hừng hực khói lửa suốt cả ngày lẫn đêm, lúc đầu anh ta chỉ nói chuyện qua lại riết rồi những lời dụ dỗ trăng gió, bướm hoa của anh ta thốt ra từ đầu môi chót lưỡi đã khiến cho chị Hảo không thể nào bỏ ngoải tai được. Theo như anh ta nói, anh ta góa vợ đã năm năm nay, nhà anh ở Bình Châu sống cùng với mẹ già và nhà chỉ có hai mẹ con, cuộc sống tuy không giàu sang nhưng cũng chẳng đến nỗi nào ; những lời đường mật ngọt ngào của anh ngày này qua bữa nọ cứ mãi tỉ tê rót vào tai chị : nào là chị hãy bỏ chống theo anh về Bình Châu sống, anh bảo đảm chu cấp cho cuộc sống của chị được ấm no đầy đủ chỉ cần chị nấu nướng, chăm sóc cho mẹ anh hai ngày bữa cơm là đủ…Chỉ bấy nhiêu đó thôi mà chị chỉ sau một đêm thao thức, trằn trọc suy nghĩ đã quyết định dứt áo ra đi và lẽ đương nhiên lúc ấy, chị hoàn toàn không hề biết là do nguyên nhân đó, chị đã sai lầm trong tính toán một bước sa chân vào một ổ chứa mại dâm ở một vùng ven biển Bình Châu. Anh chàng bán vải sau khi dụ dỗ chị được rồi liền lộ mặt nguyên hình là một tên ‘Sở Khanh” của thế kỷ 21, anh ta dẫn chị đếnỏ động của bà Thủy làm chủ dã man bán chị cho bà với gíá mười triệu đồng xong anh ta chuồn thẳng không hề có một lời nào từ biệt chị. Đã hơn năm tháng nay, chị Hảo đành phải gạt nước mắt, ngậm đắng nuốt cay ở lại tại ổ chứa này và hai lần chị đã trốn đi tìm đường quay về Bà Rịa sống với bố mẹ nhưng cà hai lượt chị đều bị mấy tên “mậc rô” tay sai của bà chủ bắt lại được. Chị bị đánh đập tàn nhẫn, bị trói suốt hai ngày hai đêm không cho ăn uống chi cả và bà chủ hăm dọa chị là nếu chị bỏ trốn lần nữa thì bả sẽ cho mấy tên đầu trâu mặt ngựa chơi hội đồng chị một trận thừa sống thiếu chết rồi ném chị xuống biển làm mồi cho cá mập. Bà nói nếu muốn an toàn ra đi thì chỉ việc trả lại cho bà hai chục triệu đồng, mọi chuyện sẽ hoàn toàn êm thắm đâu vào đấy, khi ấy chị sẽ được trả lại quyển tự do, không ai quản thúc cấm cản gì chị cả, muốn đi đâu thì đi…Giờ đây chị lấy đâu ra số tiền lớn như thế để trả lại cho bà, gia đình bố mẹ và các em chị làm ra được đồng nào xào đồng đó làm gì có của cải để dành mà đưa cho chị chuộc thân ; chính vì vậy chị đành phải chấp nhận cho số kiếp hẩm hiu, đắng cay đầy tủi nhục, ê chề nơi ổ chứa mại dâm. Nơi này nằm biệt lập ở một vị trí vắng vẻ, cách khu dân cư khá xa vả lại bà Thủy đã dung tiền mua chuộc chính quyền cho nên quanh năm suốt tháng chẳng hề có bóng dáng một người cảnh sát nào đến để điều tra xét hỏi chi cả ; trong động nếu trừ chị Hảo ra thì có tất cả mười hai cô gái chuyên nghề buôn hoa bán phấn tuổi từ mười tám đến hai lăm đểu trẻ đẹp, duyên dáng chẳng khác gì diễn viên hay người mẫu. Mỗi ngày khoảng 5-6 giờ tối, rộn ràng khách mua hoa từ thanh niên trai tráng đến trung niên lịch lãm thậm chí có cà lão nông râu tóc bạc phơ tới đây uông bia ôm ; nếu ai co yệu cầu tiếp viên phục vụ 100% thì phải có xế chở đi về “điểm tập kết” sau khi thoải mái lựa chọn “hàng” vì bà chủ kỹ tính không bao giờ cho tiếp viên phục vụ khách ngay tại quán, bà sợ công an Tỉnh đi chiến dịch truy quét thì rất là phiền toái cho công việc làm ăn của bà. Thật là may mắn cho chị Hảo vì chị đã luống tuổi vả lại số thứ tự tiếp viên của chị lại là số 13 (là tiếp viên thứ 13 đến đây hành nghể) mà con số này theo quan niệm của dân chơi đó là một con số xui xẻo cho nên chị mừng thầm trong lòng bởi vì không thấy ai đoái hoài gì đến chị cả suốt cà năm tháng ròng trôi qua mặc dù chị không làm ra được tiền như là mười hai cô tiếp viên kia. Thấy vậy, bà chủ thương tình mới cho chị làm công việc chế biến món nhậu cho khách như nướng mực, làm lẫu bò, lẫu cá…thỉnh thoảng chị còn kiêm thêm cả công việc giặt ủi thuê cho mấy cô “chân dài” hoặc bưng bê đồ ăn, nước đá cho khách kiếm tiền sống qua ngày. Lúc đầu, các cô tiếp viên còn khinh khi, hất hủi, dè biểu chị (họ gọi chị là gái già), coi chị như rơm như rác, là đồ phế thải nhưng chỉ tròn một tháng sau, cũng chính họ thay đổi quan niệm với chị vì chị khoi6ng những siệng năng, chăm chỉ mà còn ân cần, niềm nở đối đãi, chăm sóc họ rất tốt và tất cả bọn họ đều vui vẻ gọi chị là “chị cả”. Có một lần, một thằng mặc rô sau khi uống ngà ngà say nữa đêm mò vào giường chị toan làm ẩu thì lập tức bị hai ba cô tiếp viên xúm lại đánh cho một trận nhừ tử vì cái tội dám hổn hào xúc phạm đến chị cả của họ. Không vì vậy mà chị Hai của Lợi mong muốn sống đời đời kiếp kiếp ở cái động mãi dâm này mà chị lúc nào cũng canh cánh nỗi niềm riêng trong lòng là hể có dịp thì chị sẽ bỏ trốn dẫu cho thịt nát xương tan ; cũng còn may cho chị là chốn này ở cách xa khu dân cư cho nên việc chị bị lửa bán tới đây gia đình chị hoàn toàn không hề hay biết. Còn phần ông chồng đốt than của chị cũng chẳng tường chị đi đâu, vốn sống với chị chẳng hề có giấy tờ đăng ký kết hôn chi cả cho nên ông không trình báo gì với bố mẹ chị, qua một tháng không thấy chị về, buồn rầu ông giao lại mảnh đất của ông cho người em họ trông coi rồi theo bạn bè lên Lâm Đồng mướn đất trồng cà phê. Lúc bị bán tới động, chị còn bị tên Ân-gã bán vải dẽo miệng lứa lấẫn luôn cả điện thoại di động của chị cho nên mọi mối quan hệ liên lạc của chị với người này người kia tất cả đều bị cắt đứt ; tuy số điện thoại nhà ở Bà Rịa chị vẫn còn nhớ nhưng chị lại không dám gọi về vì sợ gia đình hay biết được tình cảnh của chị thì nguy to, chị chỉ ao ước là làm sao có được một phép màu náo đó mà chỉ có mỗi mình Lợi-thằng em út của chị hay được thôi thì chắc chắn dù có giá nào đi chăng nữa thì nó cũng sẽ tìm cách giải cứu cho chị thoát khỏi ách gông xiềng nô lệ mà chi đang phải gánh nặng trên vai dù cho lòng không muốn chút nào cả. Nơi đây quả thật hoàn toàn không phải là nơi chôn nhau cắt rốn của chị, chẳng qua chỉ là ga chờ bến đợi trong chốc lát mà thôi và có thể nói rằng ông trời tạo ra lắm điều cay nghiệt nhưng đôi lúc cũng không thể nào phụ lòng người cho được, cuối cùng thì chị Hảo cũng đã được giải thoát rồi sau đó không cẩm lòng được, chị đã tiếp tục nối lại tình xưa với thằng em trai út trong gia đình chị…Một anh tài xe ôm ở Bà Rịa đồng nghiệp với Lợi một hôm chở khách đi Bính Châu, tình cờ đi ngang qua chổ làm của chị (ban ngày nơi đây trá hình là một quán café bình thường như mọi quán café khác), anh ta vào uống café và nhận ngay ra được chị lúc ấy đang phụ bưng bê trong quán bởi vi mấy năm trước, một vài lần anh có đến nhà ông Thạnh ăn giỗ nhưng chị thì không nhận ra anh. Anh tính hỏi chuyện chị nhưng thấy trong quán có mấy thằng mặc rô thằng nào thằng nấy dữ dằn ra mặt cho nên anh thôi, qua ngày hôm sau gặp thằng em út chị ngoài đường, anh vội vàng báo cho nó hay sự tình trên ; bán tín bán nghi nó nói :
-Ủa anh có nhìn lầm không? Chị ấy lấy chồng đốt than ở Xuyên Mộc mà sao lại trôi dạt xuống Bình Châu bán café được?
-Tui chắc chắn một trăm phần trăm là chỉ chứ tui không bao giờ lầm được. Mau mau xuống đó coi sao chứ cái quán café ấy là động chứa trá hình ấy. Khi nào đi, tui sẽ chỉ đường cho.

Sau khi nói chuyện với anh ta, nó vội vàng mở điện thoại di động bấm số 0198156948 gọi chị Hảo mấy lượt nhưng chỉ nghe trả lời ‘số máy này không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi số khác hoặc gọi lại sau” ; qua ngày hôm sau, nó tức tốc chạy xe xuống Xuyên Mộc bởi vì nó nghĩ rằng chỉ có xuống đây thì mới rõ thực hư. Do có lần nó chở chị Ba Hường cùng bé Hiếu đến chổ khi ho cò gáy này để thăm chị cho nên nó vẫn còn nhớ đường, tới nơi lúc 9 giờ sáng thì thật là ảm đạm làm sao, căn nhà lá lụp xụp của hai vợ chồng chị Hai nó chốt cửa khóa ngoải im lìm ; một lát sau, người em họ của chồng chị ở gần đó sang nói chuyện với nó thì vỡ lẽ ra giờ nó mới tin hoàn toàn vào lời anh bạn tài xe ôm ở Bà Rịa. Từ biệt anh ra về, nó phân vân chẳng hiểu vì nguyên nhân nào mà chị nó lại bỏ chồng đi bán café ôm, lòng ngổn ngang trăm mối bộn bề và nó dứt khoát là dù cho có thế nào đi chăng nữa thì nó cũng phải xuống Bình Châu bắt chị về cho ra nhẽ. Nó điện thoại hẹn gặp hai thằng bạn cùng lứa với nó ở Long Điền tên là Phong và Phú cũng chạy xe ôm như nó, tại một quán nước gần chợ Long Điền lúc mười hai giờ trưa, ba thằng chụm lại bày mưu tính kế ; trong đó có thằng Phong rất đa mưu túc trí vả lại nó rành rõi địa bàn Bình Châu. Cuối cùng kế hoạch giải thoát chị Hảo cũng đều được cả ba thằng thống nhất phương án hành động…

Khoảng 8 giờ tối một ngày nọ, tại động chứa bà Thủy xuất hiện hai thanh niên lạ mặt ăn mặc ra dáng dân chơi ( thằng Phong và thằng Phú giả dạng), sau khi uống bốn lon bia, chúng gặp bà chủ nói rõ ý định của chúng là chở chị Hảo đi phục vụ cho đại ca chúng là tên Bảy bò cạp ; đây là một tên trùm xã hội đen khét tiếng ở Bình Châu mấy năm nay, không rõ tên thật chì biết là con thứ bảy và người hắn xâm chi chit hình con bò cạp cho nên giang hồ gọi hắn là Bảy bò cạp. Nghe nói đến tên này, bà Thủy tin ngay, mặc dù hắn không bảo kê cho quán của bà nhưng vai vế cũng như sự hào hoa, phóng đãng của hắn bà đã từng nghe qua vả lại số tiền đặt cọc cho chị Hảo đến những năm triệu đồng là một số tiền hiếm khi cô tiếp viên nào dưới trướng bà mơ thấy được. Mấy cô chân dài hí hửng kháo với nhau là tối nay chị cả được trúng mánh, riêng chị Hảo cứ bần thần, hoảng hốt không muốn đi nhưng do bà chủ nữa hăm dọa nữa nài nỉ chị cho nên chị đành phải vào trang điểm, mặc váy và áo hai dây vào rồi khoác áo khoác đi ra ngồi lên xe Dream do thằng Phong cầm lái còn thằng Phú ngồi sau chị. Lẽ đương nhiên là chị không sao biết được đây lại là hai thằng bạn của em út chị đang hành động giải thoát chị khỏi chổ buôn thân bán xác ê chề, nhục nhã này ; khi xe chạy được khá xa trên con đường vắng vẻ, thằng Phong ngừng xe lại, chị hoảng hồn vì cứ nghĩ rằng hai thằng thanh niên mặt còn búng ra sữa này bày mưu tính làm ẩu chị chăng?
-Mấy cậu tính làm gì vậy?- Giọng chị run run, lo sợ.

Cả thằng Phong lẫn thằng Phú đều tức cười trước biểu hiện của chị.
-Chị yên tâm đi! Nhiệm vụ của tụi này là chỉ chở chị đến đây thôi. Chị đứng đây chờ, một tý nữa là “đại ca” của tụi này đến chở chị đi đấy- Thằng Phong lên tiếng.

Nói xong, hai thằng phóng xe đi mất dạng theo đúng như kế hoạch, còn lại một mình chị Hảo đứng lại nơi lề đường vắng vẻ ; chị rùng mình bởi cơn gió lạnh buốt thổi tới liên tưởng chỉ lát nữa thôi chị sẽ nằm trong vòng tay một thằng đại ca xã hội đen râu tóc tua tủa mà gai ốc cứ nổi lên khắp cả người. Chừng ba phút sau, từ xa có ánh đèn xe Honda chạy tới và chị suýt nữa đã la lên vì chẳng ngờ người ngồi trên xe đỗ lại ngay trước mặt chị không ai khác cả chính là Lợi, thằng em út của chị.
-Chị ngồi lên xe mau, kẽo chúng phát hiện ra thì nguy

Vậy là chưa cần phãi giải thích thanh minh thanh nga gì với em trai, chị lật đật ngồi lên yên sau, nó rồ ga rồi cho xe chạy thằng về hướng quốc lộ ; lúc bấy giờ, tại động bà Thủy, bà ta chưa gì đã phát hiện ra âm mưu giải thoát chị cả vì cọc tiền năm mươi tờ giấy một trăm ngàn thực sự ra chỉ có tờ đầu và tờ cuối là tiền thiệt còn lại là tiền âm phủ, lúc nãy do trong quán chỉ bật đèn mờ cho nên hai thằng Phong và Phú đã thành công trong việc di chuyền chị cả ra khỏi quán. Lập tức, bà lệnh cho hai thằng mặc rô trong đó có tên đã từng làm ẩu với chị Hảo dung xe phân khối lớn để truy đuổi chị, bà nói nếu bắt được chị thỉ tùy nghi chúng muốn làm gì chị thì làm rồi chở về đây cho bà rửa hận ; hai thằng hí hửng phóng xe đi và chẳng mấy chốc, chúng đã phát hiện ra ở phía trước cách chừng 100m là chiếc xe Dream của hai chị em Bích Hảo-Hùng Lợi. Do thằng Phong tiên đoán trước mọi việc như thần cho nên cùng thằng Phú canh me dưới một gốc cây ven đường cho nên khi thấy xe bạn mình chở chị phóng vút qua là lập tức rà xe chạy theo bọc hậu, thắng Phú hai tay cầm sẵn hai chai dầu nhớt mở nắp đỗ nhớt tuôn tràn xuống đường ; bởi tối nay chỉ có trăng non mờ mờ vả lại trời sắp như chuyển mưa cho nên hai thằng mặc rô không sao thấy được hành động từ nơi xe thằng Phong phía trước. Dòng nhớt chảy loang trên mặt đường trơn trợt vô cùng, khi bánh trước của xe hai thằng ma cô chăn gái vừa trờ tới với tốc độ cao thì lập tức chiếc xe trợt đổ kềnh ra giữa đường ma sát trên mặt đường xẹt ra những tia lửa sáng chói, quăng hai thằng bay về phía trước khoảng hai chục mét rối nằm im bất động ; vậy coi như là kế hoạch giải thoát chị cả đã thành công mỹ mãn, đuôi bám theo hai chị em hoàn toàn đã bị cắt. Hai tài xế xe ôm-bạn đồng hành của Lợi tăng tốc chạy vượt qua mặt nó, ra hiệu với nó là về Long Điền trước, nó hiều ý liền bóp kèn trả lời đồng ý ; khi ra tới quốc lộ được khoảng chừng năm cây số thì mưa bắt đầu nhỏ từng giọt từng giọt, quýnh quáng nó liển rẽ xe vào bìa rừng cao su bên đường và thời may, nó thấy có một cái trạm chốt kiểm lâm mờ mờ ánh đèn dầu hắt ra ngoài liền chạy xe đại vào bên trong để trú mưa. Trạm có lẽ mới được cất lên cho nên vẫn hãy còn ngửi được mùi sơn nơi các bức vách gỗ, nền được đổ xi măng láng khá sạch sẽ, bên trong chỉ có kê một cái bàn làm việc cùng hai cái ghế đẩu ngoải ra chẳng hề có vật dụng gì khác nhưng bên trên có một cái cầu thang dẫn lên gác, chổ này có treo một cái đẻn dầu nhỏ nơi cột trạm và mé phía trong có kê một chiếc giường sắt trãi nệm phủ lớp drap trắng đã ngã sang màu cháo lòng cùng với một tấm bông sô màu xanh lá cây đã được xổ ra chứng tỏ có người ở lại tối trong trạm chứ chẳng phải là không. Dẫn xe vào bên trong, cài chốt cửa trong lại, hai chị em lên gác ngồi nơi giường và lúc này thì Lợi mới lấy ở trong cốp xe ra hai ổ bánh mi cùng hai chai nước suối mà nó mua lúc chập tối sau khi ăn cơm với hai thằng bạn ở chợ Bình Châu xong ; tuy cũng đã ăn cơm lúc năm giờ ruỡi nhưng giờ đây, chị Hảo sau một chuyến tháo chạy lạị cảm thấy đói bụng ghê gớm iho nên chị cầm ổ bánh em trai đưa cho nhai ngon lành. Chị vừa ăn vừa thuật lại tất cả những gì đã xảy ra cho chị trong vòng năm tháng qua kể từ lúc dại dột nghe theo lời tên Ân bán vải cho đến khi bị hắn lừa bán vào động mãi dâm …
-Giờ chị chẳng còn mặt mũi nào mà trở vể Bàu Lâm nữa đâu. Chị sợ ở chổ ấy người ta biết chuyện của chị.
-Em có xuống rồi. Chị yên tâm đi, chẳng ai biết chuyện gì đâu ngay cả ông em họ của anh Hai cũng vậy. Còn anh Hai thì đi theo bạn lên trồng café ở Lâm Đồng rồi.

Nghe em mình nói vậy, bao nhiêu nỗi lo âu bấy lâu nay đau đáu trong lòng chị bỗng dưng tan biến đi đâu hết, chị nói :
-Vậy ngày mai em chở chị ra bến xe cho chị đón xe về Bà Rịa sống cùng với ba mẹ với mấy em. Chị sẽ không bao giờ đi xa nữa đâu.
-Chị nhớ lựa lời nói với ba mẹ đấy!
-Chị biết rồi!

Thấy chị Hai minh tính toán như vậy, nó thực sự yên tâm bởi vì nếu ngày mai nó chở chị về nhà thì thế nào gia đình cũng sinh nghi hỏi ron hỏi ren ; dưới ánh sáng mờ mờ vàng vọt của ngọn đẻn dầu bỗng dưng nó nhìn chăm chăm vào chị bởi vì lúc chị còn ở nhà thường ngày chị vốn đã có sẵn nhan sắc, đêm nay lần đầu tiên chị trang điểm lại mặc váy cùng áo hai dây cho nên chị quả càng đẹp hơn bao giờ hết. Nhận ra thái độ biểu hiện của em trai, chị bắt đầu hơi chột dạ, ngường ngường đồng thời hai gò má chị lại hây hây đỏ trông thật đáng yêu làm sao còn Lợi thì mặc dù đã tự hứa với lòng là sẽ không lao vào chuyện yêu đương trăng gió cùng các chị trong gia đình nữa nhưng phải nói rằng lúc này đây có cơ hội cận kề, gần gũi chị Hảo, nó không thể nào cầm lòng được để mà tự kiềm chế nỗi niềm ham muốn, khát khao, đòi hỏi. Lúc bấy giờ, trân mưa đêm bên ngoài đang không ngớt tầm tã, mãnh liệt và dữ dội trút xuống từ nơi bầu trời đen kịt, sấm sét liên tục vang rền với những tia lửa điện ngoằn ngoèo sáng chói ; qua những kẻ vách hở, gió thốc hơi nước vào bên trong trạm kiểm lâm gây ra cảm giác lạnh lẽo vô cùng khiến cho hai chị em nhanh chóng xích người ngồi sát vào với nhau. Một tiếng sét cực lớn làm rung chuyển cả gian nhà tưởng chừng như sắp sập xuống, quá sợ hãi cả chị lẫn em đều cùng ôm chặt lấy thân thể của nhau cho phần nào giảm đi nỗi kinh hoàng ; mùi da thịt hòa lẫn mùi son phấn, mùi nước hoa xộc vào khứu giác của nó qua đường khoang mũi vì vậy trong cảm giác ngây ngất, đê mê nó chẳng nói chẳng rằng vùi mặt vào hôn lấy hôn để mái tóc mềm mại, mượt mà, êm ái, óng ả như nhung tựa lụa của chị phủ dài xuống tới giữa lưng. Từ đây nó nhanh chóng phủ xuống khuôn mặt chị liên tiếp những nụ hôn âu yếm, tình tứ đặt lên trán, lên mắt, lên mũi, lên hai gò má bánh bầu hơi nhô cao hai lưỡng quyền ; trong khi đó, lẽ đương nhiên là chị Hai nó bao giờ khước từ nó cả, chị vừa sung sướng vừa ngượng ngùng đón nhận những nụ hôn của thằng em trai út trong gia đình. Tuyệt nhiên hoàn toàn không hề có một tiếng nói, nếu có chăng là tiếng thì thầm của hai con tim hai chị em đang hòa cùng nhịp đập, chỉ sau một vài giây phút mày mò tìm kiếm lẫn nhau và chẳng khó khăn gì mấy bởi vì đôi môi dày mọng, thắm đỏ của chị Hảo đã mở rộng ra đón nhận lấy đôi môi thằng em nhỏ hơn chị những mười lăm tuổi để củng trao tặng cho nhau nụ hôn môi nồng nàn, cháy bỏng sau ba năm trời xa cách với bao nhiêu nỗi niềm nhung nhớ một cách đầy phấn khích, hừng hực ngọn lửa dục tình. Vậy chính xác là đêm nay, tình yêu đã nhanh chóng retour trở lại cùng với hai chị em Bích Hảo-Hùng Lợi mặc dầu nó vốn tự hứa với lòng là không bao giờ bước vào con đường cũ ngập tràn tội lỗi lầy lội ; có thể khoảng thời gian hơn cả 1000 ngày đêm xa cách chị Hai là quá lâu dài khiến cho nó không thể nào không nối lại sợi tơ tình ái với chị gần như muốn đứt lìa theo thời gian như thoi đưa. Hai thằng Phong, Phú-bạn của nó lúc bấy giở cũng đã chạy vể tới Xuyên Mộc, do chổ này không mưa cho nên chúng vẫn cứ cùng nhau rong ruỗi trên đường ; lẽ đương nhiên chúng làm sao biết được hiện tại ở phía sau lưng chúng mưa ào ào trút xuống dữ dội và hai chị em thằng bạn chúng mang tiếng là vào trú mưa nhưng thực ra để yêu nhau một cách say sưa, ngất ngây, cuồng loạn trong căn trạm kiểm lâm. Còn hai thằng mặc rô đuổi theo dấu vết của chị cả lúc nãy bị ngã trên đường bởi dòng nhớt do thằng Phú đổ ra, tuy không hề bị thương tích chi cả nhưng cả hai thằng đền bị ê ẩm khắp người, quần áo lấm lem nhớt lẫn đất cát ; chúng đành phải thất thểu chạy xe dầm mưa quay về quán chịu khó ngồi nghe bà chủ “ca cải lương”, một số cô tiếp viên nghe tin chị cả trốn thoát được thì tỏ ra mừng thầm cho chị và dẫu sao ai nấy cả thảy đều mong sao được như chị bởi vì đối với bất cứ người nào, nơi đây trước sau gì cũng chỉ là ga chờ bến đợi mà thôi…Tất cả những người này chung quy lại tuyệt nhiên hoàn toàn không hề có ai biết được chuyện yêu đương, làm tình, ân ái giữa chị cả cùng với em trai của chị ngoài chuyện chị cấu kết với người ngoài giả danh xã hội đen để lập mưu trốn thoát. Lúc còn ở quán trước khi đi, nghe nói là tối nay phải tiếp khách sộp là một tên trùm đại ca xã hội đen dữ dằn “đầu đội trời chân đạp đất”, chị Hảo không khỏi hoang mang, ngỡ ngàng, lo sợ bởi vì đã trót ở đây trước sau gì nếu chẳng chóng thì chầy, thân xác chị rồi cũng sẽ bị chà đạp như những cô tiếp viên khác trong quán ; chị gần như muốn khóc khi lên xe đi cùng với thằng Phong, thằng Phú nhưng giờ đây, chị lại càng muốn khóc hơn bởi vì bỗng dưng cảm thấy sung sướng vô cùng khi bất ngờ chị được dịp gặp lại, gần gũi rồi quan hệ, ân ái với thằng em út cũng là người tình một thuở trong quá khứ ba năm vể trước của chị. Hiện tại, chị đang run rẫy, quằn quại trong vòng tay ôm âu yếm, tình tứ của em trai mình, cùng nó hai chị em ngất ngây, mê mệt vừa hôn môi nhau vừa nhẹ nhàng dìu đỡ nhau ngã người nằm dài ra trên chiếc giường sắt cá nhân phủ tấm nệm đã cũ trãi lớp drap trắng đã chuyển thành màu vàng ngà ngà. Nói cho đúng ra, chổ ngủ này là của một anh nhân viên kiểm lâm hãy còn trẻ tuổi có tật hay làm biếng, hễ có dịp là anh ta bỏ viêc đi chơi ngay ; lúc nãy trước khi trời đổ mưa tức là chị em Lợi chưa đến, khi nghe bạn gọi điện thoại kêu đi nhậu, đang nằm ngủ trên giường anh lật đật xách xe đi ngay không màng gì đến việc gấp tấm bông sô lại cho ngay ngắn. Chính do cái tật ham ăn hám nhậu của anh chàng cho nên đêm nay nhân vật chính của chúng ta cùng với chị ruột của mình mới có chổ mà hàn huyên tâm sự loài chim biển, chứ không thì thực sự hai chị em cũng chẳng biết đi chổ nào vể đâu dưới trời mưa tầm tã, dữ dội như thế này? Vậy là trong gia đình, trong vòng năm tháng qua ngoại trừ nó ra thì chẳng hề có bất cứ ai hay biết được những đổi thay trong cuộc đời bể dâu của chị hai đầu đàn từ chổ là vợ một ông đốt than chân lấm tay bùn bỗng chốc trở nên một cô tiếp viên bán bia ôm sung sướng, nhàn hạ. Nó nhớ một cách chắc chắn là từ trước đến giờ, trừ chị Hai Hảo ra còn lại những chị gái trong nhà mỗi chị nó đều ân ái, làm tình ít nhất hai lần như chị Sáu Minh, chị Bảy Sương, chị Tám Chi và thậm chí những ba lần như chị Ba Hường, chị Năm Hoàng vậy thì thôi kệ, đêm nay cứ yêu đương, ân ái với chị cho đủ lượt đúng lần ngang bằng với các chị khác khỏi ai phải phiền hà kẻ ít người nhiều. Đến đây xin ngừng lại để nhắc lại một chút về tên Ân bán vải, đối với hắn thì chị Hảo không phải là người phụ nữ đầu tiên trở thành “hàng” của hắn đâu mà chị là lượt thứ mười giúp hắn kiếm được những món thật hời, trong vòng ba năm nay tổng cộng hắn đã thu vào cho bản thân mình một số tiền bất chính gần cả trăm triệu đồng từ việc bán thân xác các cô gái. Gia cảnh hắn hiện tại ở Long Khánh, hắn có vợ và hai đứa con, con gái lớn tám tuổi và con trai út năm tuổi ; vợ hắn bán sạp trái cây, rau củ ngoài chợ còn bố mẹ hắn vốn đã qua đời từ lâu và hắn dường như cũng chẳng còn mối quan hệ họ hàng dây mơ rễ má nào cả. Người con gái đầu tiên trở thành nạn nhân của hắn ở Bà Rịa mới có mười tám tuổi là sinh viên năm thứ nhất trường Cao đẳng Sư phạm Tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu, hắn đã nhẫn tâm bán cô gái đồng trinh này cho một quán bia ôm ở thành phố biển với giá cao ngất trời (mười lăm triệu đồng) ; hắn rất là khôn ở chổ hắn không bao giờ bán hai cô gái – nạn nhân vào cùng một nơi vì hắn sợ lộ hành tung của hắn do người thứ nhất hắn bán có thể chín mươi chín phần trăm nhớ được mặt hắn, lúc ấy e rằng sẽ lành ít dữ nhiều chứ chẳng phải chơi….Hiện cô gái này chỉ hai ngày sau đã uống thuốc ngủ tự tử vì cô không chịu nổi cú sốc quá lớn trong cuộc đời cô : nhân lúc bà chủ đi vắng, không kiềm chế được thú tính, cả năm thằng mặc rô làm việc trong quán đã dã man cướp đi trinh tiết – cái quý giá nhất đáng giá nghìn vàng của cuộc đời cô. Tuy tên Ân làm ra được nhiều tiền như vậy nhưng những món tiền bất nhân bất nghĩa ấy hắn không bao giờ mang về nuôi vợ dưỡng con của hắn mà như người ta thường nói là “của thiên trả địa” ; hầu như là hắn có đồng nào hắn đều đem nướng sạch vào các sòng bài sập xáà, kéo phé…đã rồi là tới các quán bia ôm, tiếp viên gái gú, hút xách tứ đổ tường chẳng món nào mà hắn chẳng lao vào không khác chi con thiêu thân vì trong túi sẳn có những đồng tiền phi nghĩa.

Có điều có lẽ là vong hồn cô sinh viên sư phạm không đầu thai được, lang thang nơi chốn dương trần đã tìm được hắn cho nên kể từ khi bán chị Hảo vào động mãi dâm của bà Thủy xong trở về nhà, hắn bị ốm một trận thập tử nhất sinh suốt năm tháng ròng rã, suy nhược cơ thể kiệt cạn, tràn dịch phổi và đúng vào lúc chị vửa ra khỏi quán trên xe Honda của hai thằng bạn em trai mình, hắn đã trút hơi thở cuối cùng tại nhà hắn ở Long Khánh trước niềm đau đớn, thương xót vô bờ của vợ con hắn. Âu cũng là một sự chấm dứt số kiếp một tên lừa đảo chuyên buôn xác bán thân phụ nữ để trả giá cho những hành động bất nhân bất nghĩa của hắn mà hắn đã vô tâm trút xuống cuộc đời mười phụ nữ trên thế gian này do chính hắn mà họ đành phải lìa bỏ gia đình, cha mẹ, chồng con sa chân vào lối sống bán trôn nuôi miệng của những nàng Kiều thế kỷ 21. Hắn chết đi quả thật là chẳng có ai thương xót, tiếc nuối ngoại trừ vợ con hắn, trong số nạn nhân của hắn có chị Hảo có lẽ do phần số chị vẫn còn may mắn cho nên mặc dầu ở trong chốn bùn lầy nhơ nhớp suốt năm tháng trời ấy vậy mà chị vẫn còn trong sạch, lành lặn chứ không như những cô tiếp viên khác ở cùng quán với chị dưới ách nô lệ chăn dắt của bà Thủy. Một chi tiết nữa mà chắc có lẽ thể nào cũng có bạn đọc thắc mắc đó là khi dụ dỗ cô vợ ông đốt than bỏ chồng đi theo mình được rồi thế thì tại sao tên Ân không ra tay chiếm đoạt, hưởng thụ trước đi đã bởi vì bản chất hắn cũng chẳng phải là hạng người không ham gái ; xin trả lời là do hắn không muốn chuốc thêm tội lỗi chi cho nhiều vả lại theo lời một số đồng nghiệp đã từng làm giàu trên thân xác phụ nữ thì chơi những phụ nữ ấy quả thật rất xui xẻo chứ nếu không vì vậy thì đừng có hòng mèo chê mỡ dâng lên đến miệng. Nhắc lại thằng Phong sau khi chia tay hai chị em Lợi cùng thằng Phú quay về Long Điền bỗng dưng nó trở nên trầm ngâm tư lự, chẳng nói chẳng rằng chi cả trong khi thằng bạn nó cứ mãi huyên thuyên hết chuyện này đến chuyện khác, chính nó bỏ ra hai trăm ngàn cho Lợi mượn để thị uy trong số tiền năm triệu đồng đặt cọc cho bà Thủy trả giá cho một cuộc chơi thâu đêm suốt sáng của một tay đại ca giang hồ xã hội đen vô hình vô dạng nhưng thật tình nó không phải là tiếc nuối khoản tiền ấy mà không ngờ chỉ trong giây phút ngắn ngủi thôi, nó đã tương tư yêu thầm người chị gái của thằng bạn chạy xe ôm ở Bà Rịa. Lúc chở chị Hảo rời khỏi quán bia ôm, chị sau lưng nó còn thằng Phú ngồi sau chị, bộ ngực căng tròn mềm mại của người phụ nữ 33 tuổi chẳng biết vô tình hay hữu ý mà cứ cà mãi vào lưng nó khiến bây giờ đây nhớ lại cái cảm giác kích thích êm ái ấy, nó nóng cả mặt còn lòng thì bâng khuâng, bồi hồi làm sao ấy? Chưa chi mà nó đã có ý định mong muốn sao cho có dịp được gặp gỡ chị một lần thứ hai nữa sau này mặc dầu nó cũng đã có người yêu ở gần nhà trong xóm nó nhưng thôi đó là chuyện của thiên hạ còn bây giờ chúng ta hãy cùng nhau quay trở lại khung cảnh căn nhà trạm kiểm lâm ở vùng giáp ranh Bình Châu-Xuyên Mộc đang chìm ngập dưới cơn mưa tầm tã với hai chị em Bích Hảo-Hùng Lợi vậy nhé ! Mặc dầu cách đây đúng ba năm đã được một lần khám phá, tìm hiểu, tận hưởng và chiếm đoạt thân thể người chị ruột thứ hai trong gia đình thế nhưng thằng em trai của chị vẫn tỏ ra hừng hực, khát khao, ham muốn một cách kỳ lạ còn hơn cả lần đầu tiên ; chiếc áo bằng vải thun voan hai dây màu đen quả thật đúng là loại áo rất dễ cởi hơn hẳn những loại áo kết bằng nút vì chỉ cần lần hai bàn tay lên tháo hai sợi dây mảnh mai nằm vắt ngang qua hai bờ vai tròn trịa của chị thì coi như nó đã hoàn thành xong cái công đoạn trút bỏ được 50% y phục rồi còn chi nữa. Lúc này đây, hai bàn tay nó chỉ việc lần nắm lấy phần lai dưới chiếc áo chị cởi lần lên phía ngực và nách chị, qua vai đến cổ rồi tròng qua đầu chị ; lẽ đương nhiên, chị không hề tỏ thái độ bất bình phản kháng gì cả bởi vì đêm nay rõ ràng là chị không phải tiếp tên đại ca Bảy bò cạp hào hoa, phóng khoáng không kém phần dữ dằn như lời mấy cô tiếp viên trong quán kháo với nhau mà chị đang gần gũi, cận kề cùng với thằng em cũng là người tình năm xưa của chị bằng xương bằng thịt một cách thực tế hiển nhiên chứ chẳng phải là mơ mộng hão huyền. Sau khi cẩn thận đặt chiếc áo của chị mình lên mé đầu giường sắt bởi vì ở vị trí này rất là an toàn chắc chắn 100% không bao giờ sợ rớt đi đâu cả, hai bàn tay nó tiếp tục luồn xuống phía dưới lưng chị để sờ soạng, mày mò tháo cởi hai cái móc nhôm nhỏ xíu cài hai sợi dây nối nơi chiếc áo ngực cũng là màu đen của chị ra khỏi hai cái lổ khoen cài do đó chẳng mấy chốc, chiếc áo này rốt cuộc rồi cũng phải chịu cùng chung số phận như chiếc áo hai dây lúc nãy nghĩa là từ từ lỏng dần, lỏng dần không còn bó sát vào da thịt chị nữa và tuột lệch xuống phía dưới rồi theo bàn tay phải của nó vắt nằm yên lặng nơi thanh sắt đầu giường. Chiếc giường độc nhất trong trạm kiểm lâm nếu cho hai người cùng nằm ngủ thì quả là khá chật nhưng hiện giờ đối với hai chị em họ Nguyễn con ruột của ông Thạnh bà Thân lại rất rộng rãi, thoải mái làm sao bởi vì hoàn toàn không hề có khi nào mà cả chị lẫn em nằm cạnh kề bên nhau cả trái lại lúc thì chị nằm lên người em và thường xuyên là em cứ mãi đè miết trên thân thể vửa múp vừa mềm của người chị cùng mang chung một dòng máu. Nơi vách gỗ căn trạm thỉnh thoảng lại xuất hiện mấy chú thạch sùng từ một nơi ẩn náu đâu đó vô tư bò tới trườn lui lâu lâu tắc lưỡi kêu lên vài tiếng tiếc nuối cứ thế mà yên lặng chứng kiến cuộc tình vụng trộm, lén lút loạn luân tội lỗi của hai chị em xuất thân ở Bà Rịa và hiện tại là thằng em đang bắt đầu tìm kiếm những cảm giác kích thích nhục dục nơi phần trên thân thể chị nó bằng chính hai bàn tay cũng như là đầu môi chót lưỡi của nó vậy. Chẳng khác gì thằng con nít đang mút que kem, miệng nó khẽ nhẹ nhàng ngậm lấy đầu núm vú bên phải của chị mà nút lấy nút để còn bàn tay phải nó thì cũng không quên lần lên sờ soạng, nắn bóp bầu vú trái còn lại đang không ngớt phập phồng nâng lên hạ xuống theo nhịp thở hổn hển, gấp gáp do hưng phấn dục tình dâng lên đến cao độ muộn màng. Sau ba năm trời xa cách, đêm mưa tình này là lần thứ hai kết nối lại ân cũ tinh xưa, hai chị em càng lúc càng ân ái, làm tình cùng nhau một cách tự nhiên, thoải mái và dạn dĩ xiết bao, không hể gợn lên một chút gì là ngượng ngập, thiếu tự nhiên chi cả ; lần đầu tiên ở nhà tuy rằng có mặt mợ Yến nhưng hai chị em cũng đã cố gắng yêu nhau cho đến tận cùng trời cuối đất đến những ba lượt trong cùng một đêm chứ đừng nói chi đêm nay hai đứa lại ở tại một vùng đất hoang vắng, xa lạ dưới trời mưa giông gió giật thì đừng nói chi đến chuyện giấu giếm nhau bất cứ điều gì hay bất kỳ chổ nhạy cảm nào nơi thân thể của nhau. Cuộc tình ngẫu nhiên, không hề nằm trong toan tính đêm nay giữa hai chị em diễn biến sao mà tuyệt vời, yên ắng đến rợn cả người mà cả hai đều cùng tự nguyện trao cho nhau và cả thế gian trong đó có gia đình họ hàng, có ông chồng đốt than của chị Hảo, có bà Thủy chủ chứa cùng các cô tiếp viên bán bia ôm, có thằng Phong cũng như có cả vong hồn tên Ân bán vải kiêm buôn người tất cả đều không ai có thể hay biết thấu hiểu cho được.

Chị Hai cứ mãi miết liên tục vừa hổn hển thở vừa vòng tay ôm ghịt lấy tấm thân nhỏ nhắn, gầy guộc của thằng em chị mà kéo sát xuống dính vào thân thể đầy đặn, múp míp của chị ; hai bàn tay chị luôn luôn âu yếm vày tới vò lui đầu tóc nó một cách thân thiện, yêu thương như là để chứng tỏ cho nó biết là trong khoảng thời gian xa cách ba năm trời trôi qua, lúc nào cũng giống lúc nào chị cũng đểu nhớ thương nó da diết, đắm đuối, say sưa, mê mệt. Từ lúc theo người chồng mới về sống tại Xuyên Mộc làm nghề đốt than đen đúa, khổ nhọc có thể nói rằng chị chưa hề một lần nào gần gũi, ân ái với chồng cả vì sự thực ra, cái công việc đốt lò dường như đã khiến cho chồng chị mất hết đi khả năng làm chồng ; năm tháng qua, chị chẵng khác gì một cái cây tuy sum suê cành lá nhưng lại thiếu nước tưới và mãi cho đến đêm nay, chị mới có cơ hội được thằng em út mang đến cho tâm hồn lẫn cả thân xác chị một nguồn nước lành lặn, mát trong khiến chị phần lớn giải tỏa được rất nhiều nơi khô cằn trãi dài trong cái sa mạc cát cõi lòng chị bao la, mênh mông và bát ngát tận chân trời góc biển. Từ nãy đến giờ, chị thầm hứa với trái tim mình là sẽ không hề giấu giếm nó bất cứ chổ nào nơi thân xác cũng như trong tâm hồn chị, sẽ dâng tặng cho nó những gì còn lại trong cuộc đời người phụ nữ vốn đã có một đứa con của chị ; điều đó đồng nghĩa với việc chị chấp nhận có thêm…một đứa con nữa với chính thằng em ruột của chị. Đối nghịch với cái cảm giác lúc nãy khi thay quần áo ở quán sắp sửa đi phục vụ cho một tên đại ca xã hội đen, chị thấy rờn rợn nổi gai ốc khắp cả người nhưng giờ đây, tâm trạng ấy hoàn toàn biếng mất trong chị mà thay thế vào đấy là những tình cảm thiêng liêng nhất tràn đầy yêu thương, dễ chịu mà bấy lâu nay chị đểu hướng về hết cho thằng em út trong gia đình đã từng trãi qua một đêm tình say sưa, nồng nàn với chị ngay tại nhà ở Bà Rịa. Lúc bấy giờ, Lợi đã ngồi dậy từ từ cởi nút chiếc áo chemise dài tay màu kem đã hơi cũ mà nó đang mặc, hết năm hột nút ốc là nó nhanh chóng cởi hai ống tay áo bằng cách cánh tay phải kéo ống tay áo bên trái rồi ngược lại sau đó tuột hai vai áo xuống, lần lượt cởi hai ống tay áo ra khỏi người. Vậy là hai bàn tay chị Hảo giờ đây lại có dịp tiếp xúc, mày mò kỹ càng hơn, cụ thể hơn với da thịt của em trai mình-người em mà chị đã xa cách những ba năm trời dài đăng đẳng ; quả thật chị cảm thấy thực sự quá đỗi hạnh phúc, sung sướng nhất trên cõi đời này không còn gì có thể ngang bằng so sánh được nữa bởi vì đêm nay, thay vì phải để cho một tên du đãng giang hồ dày vò thân xác, chị lại được bù đắp thật nhiều bởi tình yêu do nó mang đến trao tặng cho chị sau cuộc giái cứu chị thoát khỏi động mãi dâm nhục nhằn, ê chể một cách thành công tốt đẹp. Chiếc áo chemise của nó được cởi ra lúc nãy vô tình được vắt nằm lên trên chiếc áo hai dây bằng vải thun voan màu đen của chị nơi thanh chắn đầu giường thật giống như thân thể nó nó lúc nào cũng như lúc nào cũng đều mãi miết không ngừng nắm đè úp lên trên tấm thân mỷ miều, đầy đặn của chị để liên tục chiếm đoạt hết chổ này tới chổ khác từ cái vầng cổ ba ngấn khêu gợi, quyến rũ xuống đến hai bờ vai no tròn, tới bộ ngực căng tròn tràn trề nhựa sống chẳng khác gì hai hòn hỏa diệm sơn trên quốc đảo Nhật Bản đang chuẩn bị phun trào lửa cùng nham thạch dữ dội và khốc liệt và cuối cùng là cái vòng bụng thóp vào với hai vòng eo thon thả đầy nữ tính. Phải nói rằng nhân vật chính của chúng ta trong truyện này vốn có số đào hoa không thể nào phủ nhận được điều này dù muốn hay không, bởi vì cách đây chẳng bao lâu, anh chàng đi xuống Tiền Giang ăn cưới thì cũng đã lần thứ ba dan díu, tằng tịu với chị Ba Bích Hường (truyện Em trai và chị gái) còn đêm nay lại đến lượt chị Hai Bích Hảo nằm trong vòng tay đa tình của nó mà hiến dâng cho nó những gi nó khát khao, đòi hỏi, ham muốn tột độ đến cùng cực. Lẽ đương nhiên đêm nay hoàn toàn không phải chị của Lợi đi bán dâm cho khách đâu mà chính xác đây là cuộc tình retour kết nối trở lại giữa hai chị em cùng chung huyết thống, cùng có chung một cha một mẹ và chung một gia đình, một mái nhà được sinh ra và lớn lên từ nơi chôn nhau cắt rốn, điều này thực tế hiển nhiên chẳng có ai trên thế gian này lại không công nhận cho được. Nhắc lại anh nhân viên kiểm lâm trẻ tuổi khi do buồn quá nên đã đánh xe bỏ nhiệm sở đi nhậu cùng với bạn bè hiện tại anh ta đang hào hứng nâng ly rượu cụng mừng hết người này đến người khác và chắc chắn một trăm phần trăm là anh không thể nào ngờ được rằng lúc này đây nơi căn trạm, chiếc giường anh vừa mới nằm đắp tấm bông sô đang có hai vị khách không mời mà lại tới đó là hai chị em dùng để làm chổ ân ái gối chăn, yêu đương nồng nàn thắm thiết ; quả thật hai người thầm cám ơn anh không biết bao nhiêu mà nói tuy rằng cả chị lẫn em đều cùng không hề biết mặt mũi anh thế nào cả cũng như không sao đoán được anh trẻ hay già. Thời khắc từng phút từng giây cứ thế mãi miết chầm chậm trôi qua, cơn mưa bên ngoài hết ào ào dữ dội lại rả rich lâm râm rồi ngược lại, hết lâm râm rả rich lại dữ dội ào ào, cuộc tình loạn luân tội lỗi giữa hai chị em vẫn càng lúc càng say sưa, mê mệt, đắm đuối, ngất ngây với bao cảm giác hưng phấn rừng rực bắt đầu xuất phát từ xương cùng rân rân chạy dọc theo sống lưng lên đến não bộ rồi từ đây liên tiếp lan tỏa xuống tứ chi và khắp cả châu thân. Cả hai hiện tại dường như có lẽ đã quên hết tất cả, quên gia đình người thân và bạn bè, quên cả ngoài trời đang mưa, quên luôn mối quan hệ chị em ruột thịt giữa chúng ; chỉ còn duy nhất mỗi một điều mà chúng còn nhớ còn biết đó là chúng đang ân ái, làm tình với nhau mà thôi. Hiện giờ, chị Hảo cảm nhận được rõ ràng rằng hai bàn tay thằng em chị đang lần xuống sờ soạng, mày mò nơi chiếc váy màu xám cũng bằng chất liệu thun khá mỏng manh, khêu gợi mà hai ống bó sát vào cặp đùi chị chỉ bằng một sợi dây phermature khá nhỏ cùng với một cái nút ốc màu nâu cỡ lớn. Chẳng mấy chốc nó đã cởi tháo cái hột nút ấy và kéo sợi dây kéo xuống, sau đó hai bàn tay nó nắm lấy hai bên lưng váy chị từ từ nhích dần, nhích dần từng chút một kéo xuống khỏi cặp đùi no tròn qua hai đầu gối đến cặp giò thon dài rồi cuối cùng là ra hẳn bên ngoải khi đã qua hết hai bàn chân nuột nà, trắng ngần của chị. Dưới ánh sáng vàng vọt, lờ mờ, lập lòe của ngọn đèn dầu, hai bàn tay thành thạo khéo léo của thằng em út đang tiếp tục tấn công cứ điểm tối mật quan trọng cuối cùng còn sót lại trên thân thể chị hai nó đó chính là cái quần lót trắng nhỏ xíu mà chị mặc để che chắn chổ kín quý báu, quan trọng nhất của cuộc đời một người phụ nữ đã bước sang tuổi băm và cũng đã có một đứa con gái. Lúc này, ngọn đèn dầu treo nơi vách chắc là đã gần cạn nhiên liệu trong bầu cho nên nguồn sáng đã hơi mờ tối lại càng lúc càng leo lét sắp sửa tắt ngủm đi khiến không gian bên trong căn trạm kiểm lâm bỗng trở nên tranh tối tranh sáng mà tranh tối nhiểu hơn tranh sáng làm cho hai chị em càng cảm thấy phấn khích, rừng rực ngọn lửa tình trong tim một cách dữ dội và mãnh liệt hơn bao giờ hết do đó cả hai đều cùng ham muốn, khao khát hơn vể một chuyện gì đó kín đáo hơn, quan trọng hơn cả những gì chúng đang trao tặng, dâng hiến cho nhau. Sau khi cuộn chiếc váy và cái quần lót của chị mình vào chung với nhau rồi để lên trên mé đầu giường, Lợi ngồi dậy nhanh nhẹn cởi chiếc quần tây xanh nó đang mặc kể cả cái quần đùi màu xám bên trong, vậy là giờ phút này đây nó và chị Hảo hai chị em đều đã trở thành người nguyên thủy nghĩa là thân thể cả hai hoàn toàn trần truồng, tuyệt nhiên không còn một mảnh vải nào che thân cả. Khi ấy, dương vật nó đã nhanh chóng thay đổi kích thước càng lúc càng to lên, dài ra và cương cứng một cách hùng dũng vô song ; mặc dù không chần chờ nữa nhưng cũng không tỏ ra vội vàng, hấp tấp, với một tư thế thao tác bình thản, nó chậm rãi từ từ trườn người tới chẳng khác gì con thạch sùng khéo léo leo lên nẳm gọn trên người chị Hai nó. Bởi vì rõ ràng thực tế như ban ngày chứ chẳng phải nằm mơ, đây quả thật hoàn toàn không phải là tên đai ca xã hội đen Bảy bò cạp mà là thằng em cũng là người tình thuở xưa cho nên chị không hề phản ứng hay chối từ chi cả mà trái lại, chị rất nhiệt tình và háo hức đón nhận bằng cách xiết chật hai cánh tay mình ôm ghịt lấy thân thể em trai, kéo nó vào sát ngưới chị đồng thời ở phía dưới hạ thể, hai chân chị chậm rãi giang rộng ra cho hai chân em mình khẽ quặp sát vào hai chân chị. Do từ lúc mới bắt đầu khởi sự, chất dịch nhờn sinh lý từ trong cơ thể chị đã tiết ra khá nhiều cho nên lúc này, thảnh cơ âm đạo chị co giãn tối đa và trơn trớt vô cùng thành thử ra khi đầu dương vật thằng em vừa mày mò đúng ngay cửa mình chị đã nhanh chóng lọt tuốt sâu tận vào bên trong ngập hết hơn phân nữa dương vật nó. Giây phút này, chị thực sự cảm thấy vừa đau đớn vừa sung sướng lẫn lộn xen kẽ vào nhau khiến chị thở nấc lên một tiếng rên kéo dài, từng giọt lệ hạnh phúc trào ra đoanh hai tròng cặp mắt vút cong hai hàng mi lá răm tuyệt đẹp của chị ; đều đều, nhịp nhàng thằng em từ từ nhấp nhỏm hai mông lên xuống đưa đầy dương vật hết thụt ra lại thụt vào sâu tận tử cung chị. Ngay từ lúc mới bắt đầu khởi sự cuộc tình tái ngộ lần thứ hai sau hơn 1050 ngày xa cách, chị đã phải tự thừa nhận một điều là thằng em út chị hoàn toàn người lớn trưởng thành rồi chứ không còn là con nít vội vàng, hấp tấp, khờ khạo như xưa nữa, trước đây lần đầu tiên ở nhà nó còn làm chị chết lên xỉu xuống chứ đừng nói chi là đêm nay tại một nơi xa vắng, mấy lần trái tim chị như muốn ngừng đập, bao lượt hơi thở chị như sắp sửa đứt lìa do những thao tác yêu đương, ân ái đầy điệu nghệ của nó cũng như những đòi hỏi, ham muốn nơi nó và nơi chị mà chị tự nguyện cùng nó hợp tác, hỗ trợ cùng giải tỏa cho nhau những nỗi niềm cô đơn, thiếu vắng bấy lâu nay. Hai hòn dái nó xăng tròn lên không ngớt hùng dũng gác hai bên cửa mình chị liên tục phập phồng như là để tiếp thêm nguồn dưỡng khí sinh lực cho phần dương vật hoàn thành tốt nhiệm vụ xâm nhập, chiếm đoạt hết tất cả mọi ngóc ngách sâu kín tận bên trong cơ thể phụ nữ của chị ; vì lý do trên thành thử ra hai bàn tay với mưởi ngón có móng nhọn cứ thế liên tục cào cào trên tấm lưng gầy guộc của nó, chị cào tới đâu thì đều để lại mười vết xước rướm máu hồng đỏ đến đó. Một điều kỳ lạ là không những riêng gì chị Hảo mà hầu hết người phụ nữ nào có móng tay nhọn khi để lại dấu ấn trên lưng nó lúc làm tình cùng nhau thì nó đều cảm thấy không hề đau đớn chi cả mà trái lại rất là sung sướng, khoan khoái không thể nào tả nổi. Hết cào lưng em trai, hai bàn tay chị do không muốn thừa thãi lại lần lên cấu hai bờ vai nó, đã rồi lại bắt đầu vò tới vày lui đầu tóc nó làm tóc nó cứ rối tung lên cũng giống như mái tóc đen nhánh phủ dài tới giữa lưng chị mà từ nãy đến giờ nó đã vủi mặt vào hôn hít, vày vò.

Thiệt là thằng Phong ở Long Điền chắc chắn không thể nào tin nổi hai chị em thằng bạn nó dân Bà Rịa lại là người tình của nhau cách đây ba năm về trước giờ đây đang say sưa, nồng nàn và ngây ngất truyền dòng nối giống cho nhau bằng hết tất cả mọi nguồn sinh lực lẫn tinh lực vốn có của bản thân mình tại một căn trạm kiểm lâm hoang vắng, yên tĩnh đến rợn người ở vùng giáp ranh Bình Châu-Xuyên Mộc ; điều đó có nghĩa là cơ hội sau này gặp lại người phụ nữ của nó không bao giờ có nữa dẫu rằng nó có nằm mơ cũng không bao giờ có được cái diễm phúc như thế ! Thành cơ âm đạo chị Hai cứ mãi miết theo từng giây từng phút càng lúc càng thít chặt lấy dương vật thằng em út trong gia đình ; tuy rằng hai chị em hơn kém nhau những mười lăm tuổi nhưng như nhân gian thường nói, tình yêu chẳng bao giờ phân biệt tuổi tác, địa vị, ngành nghể, quan hệ… thành thử cho nên trong đêm mưa tình này, dẫu biết rằng mang tội loạn luân với gia đình, với ông bà, với lễ giáo gia phong…nhưng chị Hảo và Lợi hai chị em vẫn cố gắng yêu nhau đến tận cùng sức suy lực kiệt để mà cho nhau hết tất cả những gì bản thân mình đang có. Nhịp nhàng đều đặn theo từng cử động giao hợp của hai dứa con ruột nhà ông Thạnh bà Thân, những thanh vạt lò xo giường sắt cứ kẽo kà kẽo kẹt khe khẽ vẳng lên trong đêm trường thanh vắng và cứ thế, cuộc tình giữa hai chị em mãi miết kéo dài đã năm phút, bảy phút rồi mười phút trôi qua…cả chị lẫn em đều thở hổn hển, run rẫy, đổ mổ hôi mẹ mồ hôi con nhưng vẫn cố gắng yêu nhau, cho nhau hết tất cả sinh lực lẫn tinh lực của mình trong nỗi niềm say sưa, ngây ngất, mê mệt vô song đến cùng cực. Đúng vào phút thứ mười bốn, đó chính là thời khắc khoái ngất của hai chị em cùng mang chung họ Nguyễn và cũng chính là lúc dương vật thằng em đang xối xả bắn phụt những tia tinh dịch trắng đùng đục như nước vo gạo, nhơn nhớt chẳng khác gì keo hồ tinh bột vào tận sâu cùng nơi tử cung chị ; do rất là nhiều không kể xiết cho nên dịch tinh nó chảy tràn ra cả bên ngoải làm ướt nhẹp, nhơm nhớp nguyên cả vùng bụng dưới và hai bên đùi chị gái cũng như em trai. Mặc dù đã xuất tinh xong nhưng do tâm lý vẫn còn ham muốn, đòi hỏi cho nên dương vật nó vẫn cứ cương ngỗng như lúc đầu vì vậy mà mãi miết tiếp tục nhịp nhàng chơi chị Hai của mình còn chị nó vì lòng khát khao nhục dục chưa hề dập tắt cho nên chị đều đặn chịu khó đón nhận những gì mà thằng em chưa giải tỏa hết được. Dương vật Lợi vừa dài vừa to lại vừa cứng cứ thế mà loi ngoi, vẫy vùng trong đám dịch tinh của nó lẫn lộn với dịch nhờn của chị Hảo, lẽ đương nhiên là chị nó sẵn sang chấp nhận cho một con tế bào tinh trùng nó vẫy đuôi ngang nhiên tiến vào thụ tinh cho tế bào trứng bên trong cơ thể chị để phát triển thành một bào thai oan nghiệt của thề hệ tương lai mai sau… Vậy là đến thời điểm đêm nay, chính thức là trong gia đình nó còn tất cả sáu người chị gái trên cõi đòi này thì mỗi một người chị, nó đều yêu đương, ân ái không dưới hai lần thậm chí như chị Ba Hường, chị Năm Hoàng những ba lần đối với một chị ; hai vợ chồng ông Thạnh không sao tưởng tượng được là đã và đang có biết bao nhiêu cuộc tình loạn luân liên tục xảy ra trong gia đình ông bà giữa các con gái với cậu con trai quý tử từ bảy tám năm nay. Mười phút sau, sau khi xuất tinh lần thứ hai, cậu em trai út mới thực sự đầu hàng vô điều kiện với dương vật mềm nhũn ra như chuối, thun nhỏ lại chẳng khác gì trái ớt khô, ướt nhẹp tựa thằng con nít bị mắc mưa ; lúc ấy, hai chị em bắt đầu rã rời, mệt nhoài tuy vậy cả hai vẫn cứ vòng tay ôm chặt lấy nhau, trao tặng cho nhau những nụ hôn cháy bỏng, nồng nàn…Sau năm tháng trời ê chề, nhục nhã nơi động mãi dâm cũng như sau ba năm trời xa cách nhau dài đăng đẳng, chi Hai và em út mới tìm lại được với nhau sau một cuộc giải thoát hồi hộp đến nghẽn cả tim khỏi chốn tù túng buôn thân bán xác với gần bốn tiếng đồng hồ yêu đương, ân ái, làm tình trên chiếc giường độc nhất trong căn trạm kiểm lâm vắng vẻ, yên tĩnh dưới đêm mưa dữ dội và khốc liệt. Đối với quán café trá hình của bà Thủy, đầy hoàn toàn không phải là nơi trông mong của chị Hảo mà thiệt tình nói rằng đối với chị, những gì chị trao tặng cho em trai đêm nay mới chính là nguồn sống, là hơi thở của chị và hơn thế nữa, Lợi mới thực sự đối với chị chính là ga chờ bến đợi./.

Hết


Kết thúc lúc 13 giờ 44 phút ngày 24 tháng 07 năm 2013
CON ĐƯỜNG HOA


Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!