MỘT CHÚT NGÀY XƯA
Tác giả: Sịp
E-mail: N/A

Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


Phần 51





Dẫu đang nằm trên người tôi, nhưng không lúc nào T giữ được sự yên tĩnh. Hai chân em chòi đạp như người thi bơi ếch, khoảng háng chà giúi giụi, lây lớt trên mặt tôi. Như đã nói ở một đoạn trước, khí dâm em trào ra lênh láng, làm mũi miệng tôi nhây nhớt thấy sợ.

Lắm lúc cáu tiết, tôi giáng bàn tay phát vào mông em đét đét, nó phều phào tựa cái bong bóng bơm căng, nên chi nghe em lụ bụ những gì không rõ. Bị ngộp, tôi phải gạt doãi hai giò em ra, hếch cái mũi vào khoảng trống, chèn ui, khí bám đặc, kéo dây kéo nhợ lùm xùm.

Tôi mắng T da diết, em ư ử, nói chẳng ra câu cú chi. Tôi hét lên : đái gì đái mãi không dứt, khiếp, ăn cho lắm, rồi thải đàm dãi ra mà kinh. T cười khục khục mà hai giò giãy tê tê. Hai tay em phải bụm lôi bớt khúc mía ra mới lầu bầu đối đáp được : rúc vào bú te rẹc làm người ta xổ hết khí ra, vừa được no vừa được chửi.

Thế là T ấm ức khóc tu tu nghẹn ngào : biết mà, đàn bà tụi tui ngu bỏ mẹ, đem lồn cho các ông sơi, các ông còn mắng như mắng chó. Tôi nghe bắt thương nên nói vuốt : ai mắng, ai chửi hùi nào, chẳng qua thấy dầm dề thì có ý kiến chút thui, dzị mà cũng thút thít, đúng là mau nước mắt.

T vẫn chưa nguôi cơn lẫy, cau có lại tôi : ờ, ông có ý kiến mà gắt như mắm tôm, đít người ta mà ông tưởng là trống, ông đập ỏm lên, rát cả thịt. Nói thiệt, tui mà hổng thương ông sắp chia tay, tui đạp cho bể mặt, có thẹo mới tởn.

Tôi vốn biết em thuộc hàng sừng sỏ, cãi tay đôi chẳng ngán một ai, nên lảng lảng cho qua. Tưởng rằng chỉ có tôi hành xác em thì phần em hết mần ăn gì được, nào dè em cũng đáo để ra phết. Cây kèn của tôi có một mẩu mà hai tay em uốn éo vê tròn, nhún tới nhún lui, lả lướt nghiêng nghiêng thổi réo rắt, khiến lắm lúc tôi cũng nhợn.

Tôi có cảm tưởng như đang bị ai nắm lôi tuột lên tuốt trời xanh, bặp bặp và thổi phì phì tắc cả tiếng, rồi bỗng nhiên kèn bị nghẹt, em lấy đầu lưỡi ngoáy ngoáy vô cái lá mía, cha mẹ ơi, tui ngỡ xích cùm gì cũng bung té be téc béc hết.

Tôi gồng gót chân hất háng lên, em nghĩ là kèn tôi thích được thổi nhanh, thổi mạnh, nên em đùm cả nắm cả mớ, nhắm tịt mắt lại, uốn éo, vặt vẹo, bẻ kèn tới lui mà phồng má thổi chết thôi. Các cụ ạ, có hồi tôi tưởng mình đứt chến, cái miệng há ra ú ớ kêu : ái, ái, nhưng rồi em phì phọp làm tôi cụt hứng ráo.

T đúng là một tay chơi kèn có hạng. Nhìn dáng em ôm kèn, nhắm tịt hai mắt, đu đưa, nhún mình mà phun hơi vào, còn hai tay mò mò ôm gọn cái thân kèn lắc lư, tôi dám đánh cá cụ nào phong độ và tài ba tới đâu e cũng bị lật gọng là cái cẳng.

Đàn bà không đam mê thì thôi, khi đã ưng và chọn chơi món gì là tha thiết, chứ hổng như cánh nam ta léng phéng thứ gì cũng muốn và thứ gì cũng qua loa dzơ măng. Tôi phải nhận T sành sỏi vô cùng và vì thế mà em đáng yêu hết cỡ.

Em lừ lừ thổi kèn mà như rút hết ruột, hết mề tôi ra. Chao ôi, buốt hổng ra buốt mà tê chẳng phải tê, nó nhộn nhạo lung tung, đầu óc tôi đâm mụ mị hổng sao tìm ra một từ để diễn tả cho trúng. Có hồi em làm tôi đã quá, đang nghịch lùm xùm tôi phải nhả vội lồn em ra mà dạng háng, ển khu lên chịu đựng.

Hai tay tôi quơ chốp không khí liên miên, miệng tôi há ra, chưa kịp nói lời này thì đã trệu sang lời khác. Tôi kêu khào khào : ớ, đừng, nữa, thôi, chết ngắc roai, và nếu đừng bị T đè bên trên chắc tôi đã bò lết mà tránh cái cục bung xung đang giằng xé, cấu véo thịt da mình.

Chính tôi là người đầu tiên hối hả đề nghị T : ngưng, ngưng, đừng thổi nữa, tụi mình a dzô nắc nhau một chặp đi. Mãi mãi tôi mới thấy T bất đắc dĩ nhả kèn ra, hai tay chùi khìa khìa lên vải nệm và miệng thì bùng nhùng đầy bọt trắng, nhổ toẹt toẹt, mặt nhăn như khỉ.

Tôi đang lên cơn nên cóc cần lịch sự chi nữa. Tôi đè phéng em bật ngửa ra, chụp lấy vú, hét rinh : gác giò lên vai anh để anh đẽo cho sướng. Tội nghiệp, T ngoan như con cừu, chẳng trách cứ, oán than, em uốn vòng khu lên, nhón hai giò cao lênh khênh tựa cột nhà, rồi chờ tôi hành động.

Vốn ngậm cái lồn tự nãy giờ, thế mà nhá thấy nó nhấp nhổm hé ra trên cái lỗ đít, tôi đã hồi hộp. Tôi xốc hai giò T vào đúng vị trí nơi vai và áp mạnh vô mà tấn kích. Con cu tôi lùi lũi chui vào cái lỗ ướt mẹp, trơn sẵn nên nó giúi giụi đi ngon ơ.

T lắng nghe và vu vơ thốt : đã. Chưa gì em dang lơi hai giò ra như càng pháo và nhắn nhe tui : nắc cật lực vô, em cũng nứng tổ chảng. Thế có chết người hun, các cụ. Ai mà chẳng điên tiết đụ cho ra đụ, chày cối gì đâm chết thôi.

Cái lồn em nhọp nhẹp dưới sức nặng của thân mình tôi mà em vẫn nheo nhẻo tỉnh bơ. Trái lại em còn cho nước tới tấp : nọ, anh giã vậy mới là giã, đúng điệu xì lô phốc, anh chém chết mẹ nó đi, cho nó đứng ấm ức gào như mèo cái gào mèo đực.

Tôi đang tập trung lấy sức mà cũng phải phì cười. Thấy tôi nhỏn nhoẻn không đúng lúc, T bực phang luôn : đụ hổng lo đụ, còn cười toe mới nư đa. Và a tòng với tôi, nàng mở hết cỡ hai đùi ra gạ : em xạng hết lồn ra để anh đụ cho sâu nè, tới đi anh.

Chèn đéc ui ! Đâu ra thứ đờn bà hiểu đời dzị hè. Tôi ấp đầy hai tay lên cặp vú mà phang tới bến tới bờ luôn. Hai giò T ve vẩy càng làm tôi cố ráng sức, tôi nắc cơ hồ như nắc cho nư giận. Đâu dè T xon xỏn khen rân : anh nắc dzị mới phái, em cho hít, cho lun, anh đâm téc béc te be ra cho em, để mai mốt đi lại nhớ.

Tôi chúi đầu, chúi cổ giập ầm ầm, T bị đùn lên, tôi lại lôi vội xuống, lồn chim quyện lấy nhau quầy quậy. Nước láng lẩy đùn ra, con cu như cây láp xe hơi bôi trơn mỡ thụt ra thụt vô ở cái ổ bạc đạn coi có nhịp có nhàng ra phết.

T đeo bíu lấy cánh tay tôi, hai tay càng vung vít dẻo đeo, ưỡn cao cái lồn lên cho tôi dọng. Mỗi lần tôi đâm vằm xuống là một lần mắt T nhá sáng lên, tôi biết em đang sướng tột độ. Tôi bế xốc em lên và đổi chỗ ngồi ỳ ra mép giường, T chồm chồm như đang cưỡi ngựa, nắc líu lo và hát inh lên : nhong nhong ngựa ông mới về, cắt cỏ bồ đề cho ngựa ông ăn.

Tôi lắc đầu, nhận thua em hết vốn. Thấy tôi có mòi lơi lơi, T quàng tay vào cần cổ tôi, ướm nháy : đụ đi chớ, sao lơ phơ ngưng te rẹc dzị cà ! Cụ nào còn sức đề nghị vào giúp đàn em cho đàn em thở một tẹo nè !

(Hết Phần 51 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 52 )

Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!