CoiThienThai.com - The Largest Vietnamese Entertainment Network

Buy Sex Toy Sex! Do choi danh cho nguoi lon! Click here!

Xem phim phá trinh! Hấp dẫn tuyệt vời - Click here!

Bạn đã có bảo hiểm nhân thọ (life insurance) chưa? www.HaPhanInsurance.com !

ThanhHaFlower.com - Mua hoa, gửi quà về Việt Nam ! Giá rẻ nhất!

Official websites: www.CoiThienThai.com || www.CoiThienThai.net

GÂY QUỸ CÕI THIÊN THAI - MEMBERS V.I.P Đăng ký thành viên: Members Log in || » Members Sign up « || » Cancel Membership «

Bạn có biết ? CõiThiênThai.com là nơi phổ biến Truyện Người Lớn miễn phí đầu tiên? CõiThiênThai.com có kho tàng truyện người lớn lớn nhất?

  • facebook
  • google plus
  • twitter
  • youtube
  • linkedin
Results 1 to 10 of 52

Threaded View

Previous Post Previous Post   Next Post Next Post
  1. #19
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Một Chút Ngày Xưa (Phần 31 ) (Tác giả: Sịp)

    MỘT CHÚT NGÀY XƯA
    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 31









    Nghe tôi kể tới đây, T nhỏm hẳn người lên, tay giựt đùng đùng, chân lẩy bẩy khua khúc dồi trường, làm tôi khổ sở muốn chảy nước mắt. Em đổ dồn hối tôi : nói tới lun cho em nghe. Đừng cà kê dê ngỗng nữa, bỏ bớt chi tiết, đi vào nội dung cho em đỡ nôn ruột. Tôi nhăn còn hơn cái bị rách, khúc dùi cui bị đạp mạnh, cái vỏ chuối tuột toẹt ra không sao tự thun lại được. Tôi mắng T: đàn bà con gái mà lông nhông như ngựa vía, đạp muốn gãy cả vũ khí của người ta ra, lấy gì mà khượi, nạy, khui chai hổng biết.

    T có vẻ thấm hiểu nên tay xoa xoa lia lịa, dí hẳn cặp vú vào gây thêm cảm giác, phân bua : tại anh chớ bộ, em hóng hớt căng người mà anh thì đủng đỉnh đùng đình, khiến em sao tránh đừng đạp để anh lưu ý. Tôi thích ứ hơi, nhưng còn lên mặt làm cao : nói được rồi, còn cạ cạ cặp vú vô thì ai nhớ câu chiện mà kể.

    Bất đồ T tóm lấy bàn tay tôi quết vô giữa háng em, lết chà như sơn gỗ, nhún nhường nói : đây, em đền, vọc tí đi cho đỡ cự nự. Cái mặt lì lì như thằng cu ti thấy húm, ngộ trâng tráo ghét cách gì. Tôi ra vẻ bất cần nên bàn tay xuội lơ, T phải banh hộ mấy ngón ra và vùi vùi vô cái lỗ ướt nhoen nhoét. Em giục liền miệng : nói đi anh.

    Tôi tằng hắng lấy trớn : hai đứa anh lôi rị xà nẹo với nhau. Chị ta có vẻ hờn lẫy : tui đau thì kệ tía tui, mắc gì ai xun xoe hỏi cho ra đầu ra đũa. Để tui chết phứt cho rùi, sống trên đời mà bị khinh khi thì sống chi cho chật đất. Chị ta nói thế mà hai bàn tay chị đè ập lấy đôi tay anh, khiến cho cặp vú bị ôm cứng ngắc, anh không muốn xoa mà cũng phải xoa rổn rảng.

    Bây giờ thì anh hết còn ké né cứ ôm trịt lấy vú chị mà bóp thỏa thuê. Chị vươn cổ cò làm như muốn cố thoát ra, nhưng cái mông lại đè lên bim anh mới độc. Chị đùn đẩy, cái mông gõ bưng bưng làm thằng nhỏ nứng điên nứng địa, quẫy ào ào và vùng vằng lung tung ở trỏng. Anh bóp vú cật lực, chi la ti toe mà lại giữ không cho ngưng.

    Một lát chị kêu um : ngộp, ôi ngộp, chết mất. Anh quính còn hơn chính mình bị ná thở. Anh hổn hển hỏi : sao, ngộp ở đâu, tại sao ngộp. Chị đớ ra không nói nên lời, ọ e lấy tay chỉ ra sau lưng. Anh luồn vào áo xoa cho giãn xương sống, nhưng chị vẫn lắc và ra dấu huyên thuyên, anh chả hiểu gì sất.

    Có lẽ vì bực quá nên chị hét cụt lủn : tháo dùm cái móc nịt vú ra, hôn tui lăn đùng ra bị giờ. Tôi quính thiệt sự nên làm nhanh làm đại. Cái khóa vừa gỡ lỏng thì nghe chị giựt bựt bựt hàng nút áo. Khi trút được cái xú để hai vú trần, chị mới thở phào mỉa mai : dzũ hun, có nhiu đó mà cũng lâu lơ lâu lắc, chắc mún tui chít mới ưng mà.

    Sẵn cục nên anh cũng cự lại : bà giãy đùng đùng, ai biết chỗ nào bà ngứa mà gãi. Ra lịnh lột thì nói mẹ cho rồi, còn ngúc ngắc chỉ tay, ọ ẹ hổng ra hơi. Chị phùng mang trợn má tấn công: ông bóp vú tui nghẹt thở, làm sao tui nói, ra dấu mà ông bư có hiểu đéo gì đâu. Xem ra chị cáu tiết xả ga, nên anh chả dại thách thức. Chị im lừ lừ một hồi rồi hỏi ngang xương : chớ ông lột nịt vú tui ra rùi, để đó ngắm khan sao.

    Anh lâm vào nước bí : nào tui có muốn lột, tại bà than ngộp rùi xúi tui phải làm, giờ ai bít làm sao nà. Chị nổi khùng vơ luôn hai bàn tay anh vò vò vô cặp vú, nói đứ đừ : thì bặp vô, bóp bóp vầy nè, nặn cho hai núm vú nhão nhẹt ra, rồi xủi cho cái quầng nổi cục lên, táp miệng vô nút nút dùm cái.

    Anh ngơ ngẩn nên cà khịa hỏi : kêu ngộp mà bắt nút, chắc bà điên tới nơi. Tôi nút có nước bà đi luôn, tui ở tù lãng xẹt. Chị càng cáu nên bợ luôn gáy anh, nện bưng bưng vô vú mà than: sao ngu chi lạ là ngu, nút nó thông hơi, tui mới hết ngộp cha ơi.

    T ré lên cười hí hí : bà này đúng là tay thầy giỏi. Chỉ cho con trai bú dzú mà tỉnh bơ nên anh phải ngậm liền tức thì chớ gì. Tôi chần chờ gì mà hổng xác nhận : chớ còn gì nữa, ngậm cho bả thông để bả chết thiệt thì sao ? T cười gập cả người, đỏ rần cả mặt, lăn lộn như người bị ai đạp trúng, huơ huơ reo : tui mà học được cái ngu của anh thì tui cũng ráng. Mẹ họ, chị đẩy, em đun, cả hai cứ như quê mùa mà phục vụ nhau hết nước.

    Chưa gì T ví von : tui đồ chừng anh ngậm vú bú nút, bả êm re chớ gì ? Tôi gân cổ cãi : bả có im cho tui nhờ còn phước. Đằng này lúc thì bả rên " ối ngộp, ối ngộp ", lúc lại chẻ hoe : " coi mòi hơi thông thông roai ". Anh thiệt xẩu mình, hết hiểu nổi tâm lý các bà.

    (Hết Phần 31 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 32 )


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Last edited by Congtu; 12-24-2013 at 11:31 AM.

    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

Tags for this Thread