CoiThienThai.com - The Largest Vietnamese Entertainment Network

Buy Sex Toy Sex! Do choi danh cho nguoi lon! Click here!

Xem phim phá trinh! Hấp dẫn tuyệt vời - Click here!

Bạn đã có bảo hiểm nhân thọ (life insurance) chưa? www.HaPhanInsurance.com !

ThanhHaFlower.com - Mua hoa, gửi quà về Việt Nam ! Giá rẻ nhất!

Official websites: www.CoiThienThai.com || www.CoiThienThai.net

GÂY QUỸ CÕI THIÊN THAI - MEMBERS V.I.P Đăng ký thành viên: Members Log in || » Members Sign up « || » Cancel Membership «

Bạn có biết ? CõiThiênThai.com là nơi phổ biến Truyện Người Lớn miễn phí đầu tiên? CõiThiênThai.com có kho tàng truyện người lớn lớn nhất?

  • facebook
  • google plus
  • twitter
  • youtube
  • linkedin
Page 31 of 52 FirstFirst ... 21293031323341 ... LastLast
Results 301 to 310 of 518
  1. #301
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 301 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 2: Chuyện Xưa Của Vú Em

    Chương 301: Mục tiêu chân chính





    Cả nhóm Huyết Tinh Linh ngơ ngác trên không trung, trên mặt tràn đầy kinh ngạc. Một đao mạnh mẽ, một đao khủng bố, một đao tràn đầy uy lực!

    Một đao khủng bố này không làm nhóm Huyết Tinh Linh bị chút trầy xướt nào cả. Nhưng đám quái vật mà nhóm Huyết Tinh Linh triệu tập lại tan biến thành tro bụi!
    Tuy các nàng không bị thương, nhưng kế hoạch chạy trốn của các nàng cũng tan theo bọt biển. Bởi vì nước biển xung quanh các nàng cũng bị một đao của Cao Lôi Hoa chém tan thành hư không, hiện tại các nàng giống như lơ lửng trên không. Do đó kế hoạch ngồi trên Cửu Thủ Caribe chạy trốn cũng đi toong.
    Lúc này, may mắn sống sót dưới một đao của Cao Lôi Hoa, mấy nàng Huyết Tinh Linh kiểm tra lại cơ thể mình. Sau khi thấy mình không bị gì, tất cả hoài nghi nhìn Cao Lôi Hoa. Các nàng không hiểu nổi vì sao một đao khí thế cuồn cuộn này lại không làm các nàng bị một tia tổn thương. Chẳng lẽ nam nhân này cho các nàng một con đường sống?
    Nhưng ngay sau đó, lập tức các nàng hiểu vì sao đao đó không làm các nàng bị thương! Đúng vậy, một đao này của Cao Lôi Hoa tha cho các nàng, bởi vì tự nhiên có người thu thập các nàng rồi!
    Tám mươi chín Huyết kỵ sĩ sớm tương thông tâm ý với Cao Lôi Hoa, lúc Cao Lôi Hoa xuất đao thì đã nhanh chóng đuổi theo, lúc đao Cao Lôi Hoa chém xuống thì đã đuổi kịp nhóm người Huyết Tinh Linh.
    - Đi chết đi, bọn người chết tiệt, đồ phản bội! Dùng máu của bọn bây an ủi trăm vạn huynh đệ chết không nhắm mắt trên bình nguyên Bi Ai đi! Linh hồn dơ bẩn của bọn bây lên bình nguyên hối cải với linh hồn các huynh đệ đi.
    Tám mươi chín Huyết kỵ sĩ phẫn nộ chia bảy, tám người thành một tốp nhỏ vây nhóm người Huyết Tinh Linh. Đồng thời, hung hăng vung huyết kiếm đâm tới!
    Lúc bị huyết kiếm đâm thì nhóm Huyết Tinh Linh hoảng sợ nhìn thân thể bất tử bất diệt mình ‘bụp’ một tiếng, sau đó miệng vết thương lan rộng ra như sóng nước. Lúc các nàng rớt xuống thì tan biến dần như bọt nước vào không khí.
    Giải quyết xong nhóm Huyết Tinh Linh, chỉ còn đồng chí Cửu Thủ Caribe nuốt Nguyệt Nhị với tiểu công chúa Tinh Linh Lỵ Nhi. Từ lúc Huyết kỵ sĩ đuổi kịp và làm bốc hơi hết nhóm Huyết Tinh Linh chỉ diễn ra trong một giây. Thậm chí Cửu Thủ Caribe còn chưa kịp rớt xuống đáy biển.
    - Giờ thì trả con gái ta cho ta chứ.
    Cao Lôi Hoa lăng không đạp tới trước người Cửu Thủ Caribe. Giọng nói như một mệnh lệnh không thể cự tuyệt!
    - Gừ~ Gừ… gừ… gừ~
    Cửu Thủ Caribe nhìn Cao Lôi Hoa, trong mắt hiện lên tia hung quang. Là yêu quái, nó cũng có tuyệt chiêu liều mạng của mình. Nhìn chằm chằm vào Cao Lôi Hoa, từng tiếng gầm gừ như bản nhạc từ miệng Cửu Thủ Caribe truyền ra, không chỉ từ chiếc miệng lớn trên mình nó, mà chín cái miệng trên xúc tua cũng cùng niệm chú văn.
    Cửu Thủ Caribe là một yêu thú hải dương, do đó ma pháp mà nó thông thảo nhất chính là ma pháp thuộc tính thủy.
    - Gừ…A~
    Tiếng gừ cuối cùng, Cửu Thủ Caribe ngẩng đầu rống lớn. Thủy nguyên tố tập trung dày đặc. Một cơn lốc xoáy xuất hiện trên biển, trên không mây đen xoay quanh theo lốc xoáy, nước biển bốc lên cuồn cuộn. Nhìn qua liền thấy một cột nước nối dài từ mặt biển lên trời.
    Mắt thấy ma pháp cường đại này sẽ hình thành, Cao Lôi Hoa buông lời thương tiếc:
    -Ngu ngốc.
    Sau đó, tay phải đấm mạnh lên mình Cửu Thủ Caribe.
    - A~.
    Cửu Thủ Caribe kêu thảm, chú văn vì tiếng kêu này mà bị ngắt quãng âm tiết. Kẻ thù ngay trước mặt mà còn niệm chú văn dài như vậy, đúng là muốn chết mà!
    - Ngươi đã không chủ động giao con gái ta ra thì…
    Cao Lôi Hoa rút Tài Quyết ra.
    - Xoạt.
    Một kiếm chia trời xẻ đất chém ra! Một kiếm này dễ dàng chia đôi cột nước lốc xoáy mà Cửu Thủ Caribe gọi ra, đồng thời chia đôi luôn Cửu Thủ Caribe.
    Sau khi chém đôi Cửu Thủ Caribe ra thì từ trong bản thể Cửu Thủ Caribe, một lớp bọc trong suốt xuất hiện, bên trong là tiểu công chúa Tinh Linh đang hôn mê. Nhưng lại không thấy con gái Cao Lôi Hoa là Nguyệt Nhị đâu!
    Cao Lôi Hoa không thấy Nguyệt Nhị trong lòng liền cảm thấy bất an.
    - Yaaa~
    Trong lòng bất an, Cao Lôi Hoa hét lớn, tay cầm xúc tua Cửu Thủ Caribe, nâng một nửa con Cửu Thủ Caribe lên. Sinh mạng lực của Cửu Thủ Caribe ngoan cường, có thể so sánh với thủy tức trên Trái Đất. Cho dù bị chia làm hai, chỉ cần có đủ thời gian, có cơ hội, nó liền phục sinh lại.
    - Con gái ta đâu!
    Cao Lôi Hoa quát Cửu Thủ Caribe.
    - He he! Con gái của ngươi?
    Không ngờ Cửu Thủ Caribe lại nói tiếng người, đắc ý nở nụ cười. Đúng vậy, là một ma thú hoàn mỹ hơn cả siêu cấp ma thú, biết tiếng người là chuyện muỗi:
    - À, ý ngươi là mục tiêu phải không!

    - Nói cho ngươi biết, mục tiêu, sớm bị chúng ta đưa đi rồi.
    Cửu Thủ Caribe đắc ý cuồng tiếu.
    - Mục tiêu?
    Cao Lôi Hoa trừng to mắt, đồng thời hiểu ngay mục tiêu của nhóm Huyết Tinh Linh này căn bản không phải là tiểu công chúa Tinh Linh Lỵ Nhi mà là con gái mình?
    - He he, khụ!
    Cửu Thủ Caribe vừa ho vừa cười nói:
    - Những gì ngươi mới nhìn thấy ở trên thuyền đều là kịch do bọn ta diễn thôi! Hiện tại, mục tiêu, ha ha, chỉ sợ đã đưa đến nơi rồi! Tiện thể nói cho ngươi biết, mục tiêu của chúng ta không phải là tiểu công chúa tộc Tinh Linh!
    - Đức Satan vĩ đại, một lần nữa sẽ mang ý chí của người chiếu rọi lên thế giới tươi đẹp này!
    Nói đến đây thì Cửu Thủ Caribe kích động đắc ý cười ha hả.
    - Con mẹ nó vĩ đại! Nói cho ta biết, con gái ta ở đâu?
    Cao Lôi Hoa tức giận mắng, tay cầm Cửu Thủ Caribe quất mạnh. Thân thể khổng lồ của Cửu Thủ Caribe trong tay Cao Lôi Hoa nhẹ như bông.
    - Nam nhân hùng mạnh, ngươi có thể khinh thường sức mạnh của ta, nhưng đừng coi ta là thằng ngốc.
    Đột nhiên Cửu Thủ Caribe cười rộ lên:
    - Ta sẽ không nói cho ngươi biết con gái ngươi ở đâu đâu.
    - Không nói hả!
    Trong mắt Cao Lôi Hoa lóe lên ánh sáng tử sắc yêu dị:
    - Ông bức mày nói!
    - Ngươi không cần tỏ vẻ tức giận làm gì. Cho dù có giết, ta cũng không nói một câu nửa chữ.
    Yêu thú Cửu Thủ Caribe cuồng tiếu:
    - Nói cho cùng thì nhiệm vụ của ta cũng đã hoàn thành rồi!
    - Nhiệm vụ đã hoàn thành? Nói như vậy, tất cả những gì các ngươi vừa làm đều là yểm hộ.
    Tử sắc trong mắt Cao Lôi Hoa càng lúc càng đậm. Nói cách khác, nãy giờ Cửu Thủ Caribe cùng kỳ nhèo với Cao Lôi Hoa là để tranh thủ thời gian cho đồng bọn của nó!
    - Đúng vậy thì sao nào.
    Yêu thú Cửu Thủ Caribe nhìn thẳng vào mắt Cao Lôi Hoa, nhưng vừa nhìn thì nó phát hiện ánh mắt mình không thể dời khỏi tầm mắt của Cao Lôi Hoa được.
    - Tốt lắm.
    Lúc này, trong tai Cửu Thủ Caribe, giọng nói của Cao Lôi Hoa đột nhiên trở nên hư ảo:
    - Nhìn vào mắt ta.
    - Ư.
    Yêu thú Cửu Thủ Caribe mơ mơ màng màng nhìn vào cặp mắt tử sắc yêu dị của Cao Lôi Hoa, đôi mắt này dường như có sức quyến rũ nó, khiến nó chìm đắm vào trong, không rời khỏi được!
    - Mục tiêu của các ngươi là con gái ta, Nguyệt Nhị phải không?
    Cao Lôi Hoa thản nhiên nói.
    Cùng lúc đó, tám mươi chín Huyết kỵ sĩ làm xong nhiệm vụ, đứng sau lưng Cao Lôi Hoa không nhúc nhích. Bọn họ không dám làm phiền Cao Lôi Hoa. Bọn họ đều biết chủ nhân của mình nắm giữ rất nhiều lực lượng thần kỳ. Giống như bây giờ, chủ nhân đang khiến cho Cửu Thủ Caribe ngoan ngoãn nói ra bí mật trong lòng. Mà như lời của chủ nhân thì thứ này hình như có tên là—Thuật thôi miên?!
    - Đúng vậy, mục tiêu của chúng ta là một bán Tinh Linh trên thuyền.
    Giọng nói của Cửu Thủ Caribe có phần cứng ngắc, nhưng vừa đủ trả lời câu hỏi của Cao Lôi Hoa.
    - Các ngươi bắt công chúa Tinh Linh chỉ dùng để yểm hộ sao?
    Giọng nói của Cao Lôi Hoa vẫn nhẹ nhàng.
    - Đúng vậy, chỉ dùng yểm hộ.
    Cửu Thủ Caribe cứng nhắc đáp.
    - Nói như vậy, các ngươi sớm biết con gái ta sẽ ở trên thuyền này.
    Cao Lôi Hoa hỏi.
    - Không biết, chúng ta là do cấp trên trực tiếp điều đến.
    Cửu Thủ Caribe trả lời hơi khó khăn. Cao Lôi Hoa không khỏi nhíu mày, cảm thấy Cửu Thủ Caribe chỉ là một con tốt nhỏ nhoi, không đáng giá, căn bản không biết chuyện gì quan trọng cả.
    - Tốt lắm, giờ nói cho ta biết, con gái của ta ở đâu?
    Nghĩ hồi, Cao Lôi Hoa liền chậm rãi hỏi.
    - Tinh Linh tộc, ở xung… quanh… di tích… …
    Giọng nói Cửu Thủ Caribe cứng ngắc, dường như nó cố gắng giãy dụa nhưng vẫn trả lời.
    - Tốt lắm.
    Cao Lôi Hoa duỗi tay phải ra đặt lên đầu Cửu Thủ Caribe:
    - Như vậy, hiện tại nhiệm vụ của ngươi coi như đã hoàn thành!
    - Bụp.
    Thân thể khổng lồ của Cửu Thủ Caribe trên tay Cao Lôi Hoa phình to như một quả bong rồi nổ tung. Cao Lôi Hoa không hỏi nguyên nhân vì sao, hắn cũng không cần biết nguyên nhân là gì. Chỉ là con gái hắn không ngờ lại bị người khác không coi vào đâu dám bắt!
    - Mẹ nó!
    Cao Lôi Hoa tức giận mắng, hắn siết chặt nắm tay. Cao Lôi Hoa tự trách mình, mỗi lần Nguyệt Nhị đi theo hắn ra ngoài đều xảy ra nguy hiểm. Lần trước ở trong Vong Linh cốc thì gặp sát thủ Diệp Đỗng.
    - AAA!
    Cao Lôi Hoa phẫn nộ đấm một quyền lên mặt nước, một cột nước cao phóng thẳng lên. Hắn sẽ làm cho bọn người kia hối hận khi đã sinh ra trên thế giới này!
    Sự thật như lời nói, với sự khủng bố hiện tại của Cao Lôi Hoa, phỏng chừng không có ai nguyện ý gặp phải một kẻ thù như hắn. Dường như, tốc độ tiến bộ của Cao Lôi Hoa quá nhanh, mà năng lực Cao Lôi Hoa trong địch thủ vĩnh viễn không cập nhật đúng! Cao Lôi Hoa, vĩnh viễn mạnh hơn nhiều so với tư liệu trên tay bọn hắn, mạnh hơn nhiều, rất nhiều… …
    - Đi, lấy tốc độ nhanh nhất đi tới tộc Tinh Linh.
    Phát tiết xong, sau khi bình tĩnh lại, Cao Lôi Hoa hét to với bọn Huyết kỵ sĩ, xung quanh di tích tộc Tinh Linh, hẳn là cái nơi mà ông anh vợ Nguyệt Hoa Thiên với tay mạo hiểm kia nói! Nhưng vẫn chưa xác định được, nếu là cái đó thì tốt nhất.
    Xách tiểu Lỵ Nhi lên, Cao Lôi Hoa và tám mươi chín Huyết kỵ sĩ bay lên trời…

    (Hết Chương 300 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 301 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!











    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  2. #302
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 302 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 2: Chuyện Xưa Của Vú Em

    Chương 302: Cấm địa tộc tinh linh





    Nói đến số người bay lên trời, vừa tròn chín chục. Chín mươi người này chính là Cao Lôi Hoa và tám mươi chín Huyết kỵ sĩ.
    Tuy nhiên Huyết kỵ sĩ hiện tại có điểm khác với Huyết kỵ sĩ lúc đầu Cao Lôi Hoa triệu hồi ra, sự khác biệt nằm ở ánh mắt sang ngời như có thần của họ!
    Trước kia, ánh mắt bọn họ là một mảng âm u mờ mịt, mặc dù có tư duy đơn giản nhưng lại thiếu đi một phần linh khí. Hiện tại bọn họ đã khôi phục được hơn nửa trí tuệ trước kia, tuy trí nhớ không tròn vẹn nhưng như thế cũng đủ rồi.
    Ít nhất bọn họ còn nhớ đến thân phận của mình! Là một chiến sĩ không cam lòng ngã xuống trên chiến trường vạn năm trước, là một trong trăm vạn chiến sĩ bị bọn người Huyết Tinh Linh phản bội khiến toàn quân bị tiêu diệt trên bình nguyên Bi Ai.
    Sự tồn tại của bọn họ chính là để trừng phạt nhóm người Huyết Tinh Linh phản bội!
    Lúc này, ở trên con thuyền xa hoa, bất kể mọi người, từ thủy thủ cho đến hành khách đều bận đến tối tăm mặt mũi. Hiện tại trên thuyền không còn phân biệt ra ai là quý tộc ai là bình dân, chỉ có một đám con người bận rộn vì sinh tồn.
    Dù là vương tử hay là tên cu li, đều dốc sức mình ra làm việc.
    Bởi vì lúc yêu thú Cửu Thủ Caribe dung xúc tua bắt Nguyệt Nhị với tiểu công chua Lỵ Nhi đã vô tình làm đáy thuyền thủng một lỗ, một cái lỗ này đối với Cửu Thủ Caribe chỉ nhỏ như lỗ mũi, nhưng lại khiến mọi người trên thuyền cuốn cuồng lên. Cũng may thế giới này là thế giới ma pháp, không giống như trên Trái Đất trước kia Cao Lôi Hoa sống. Nếu là trên Trái Đất, một chiếc thuyền lớn bị thủng một lỗ to như vậy thì bị chìm là cái chắc.
    Cực kỳ may mắn, đây là thế giới ma pháp, tại thế giới ma pháp rộng lớn này cũng có một số ma pháp khó tin.
    Giống như bây giờ, các ma pháp sư đang sử dụng ma pháp thủy hệ, điều khiển thủy nguyên tố. Cố gắng giảm bớt lượng nước tràn mạnh vào thuyền.
    Ở bên cạnh, được xưng là chuyên gia kiến tạo ma pháp sư hệ ‘tự nhiên’ đang phát huy năng lực của bọn họ, bởi vì thuyền của thế giới này làm bằng gỗ là chính. Cho nên đối với pháp sư hệ tự nhiên thì việc cung cấp gỗ để tráng lại thuyền bị thủng chỉ là việc lật bàn tay.
    Dưới sự cố gắng của các ma pháp sư tự nhiên. Bằng mắt thường có thể thấy lỗ thủng to đang dần dần thu nhỏ lại.
    Có thể nói lỗ thủng này là nguyên nhân chính gây nguy hiểm đối với mọi người. Hiện tại đã được tu bổ tốt rồi.
    Lúc mọi người đang chìm đắm trong niềm vui sướng thì một âm thanh phá nước từ mặt biển cạnh thuyền vang lên. Lập tức, ánh mắt mọi người dõi theo chỗ âm thanh phát ra. Sau đó mọi người đều thấy một người có mái tóc bạc từ nước đi lên, gã tóc bạc đã lấy cứng chọi cứng với một kích của yêu thú kia, hơn nữa còn đánh bại con yêu thú đó.
    Mái tóc bạc number one của Cao Lôi Hoa thật sự chói mắt, gây ấn tượng mạnh khiến người ta xem qua một lần không thể quên.
    Mà lúc Cao Lôi Hoa chiến đấu với con yêu thú, mọi người ở trên thuyền cũng chứng kiến qua. Thật không ngờ cái ma pháp không biết là gì đó lại có thể chém đôi mặt nước, điều đó nhân loại không thể làm được!
    Chỉ có điều lúc đó chiến đấu cách xa quá, mọi người cũng không rõ chuyện gì đang diễn ra.
    Mà lúc Cao Lôi Hoa và đám Huyết kỵ sĩ phá nước bay lên thuyền thì đám người Tinh Linh trên thuyền cũng thấy Cao Lôi Hoa.
    Sau khi thấy Cao Lôi Hoa đáp xuống thuyền xong, Cả đám Tinh Linh nhanh chóng lại tiếp đón.
    - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, xin hỏi tiểu công chúa của chúng ta đâu? Công chúa của chúng ta không có việc gì chứ?!
    Đám Tinh Linh sốt ruột hỏi han.
    - Không có việc gì, Lỵ Nhi đã bình an rồi.
    Hạ xuống boong thuyền, Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng đưa Lỵ Nhi trong tay cho mấy người Tinh Linh.
    - Thật tốt quá, tốt quá. Tinh Linh thần tại thượng, cuối cùng tiểu công chúa đã binh an vô sự.
    Cả đám Tinh Linh nhìn công chúa không có việc gì liền kích động không thôi, không biết nói gì cho tốt. Nữ đội trưởng dẫn đầu Anna vội vàng tiến tới tiếp công chúa Lỵ Nhi.
    Sau đó tay Anna lóe lên một màn ánh sáng màu xanh lục, dưới tác dụng của những tia sáng phát ra, tiểu công chúa Lỵ Nhi dần dần tỉnh lại.
    - Đúng rồi, lão ca Nguyệt Hoa Thiên của ta đâu?
    Cao Lôi Hoa lắc đầu rũ tóc đang ướt, sau đó hỏi Anny.
    - Em rể. Chú tìm anh à?
    Nói Tào Tháo, Tào Tháo đến. Đi bên cạnh Nguyệt Hoa Thiên là mạo hiểm gia ‘Lam Bạch’. Thuyền trưởng của thuyền này là bạn của Nguyệt Hoa Thiên, vừa rồi Nguyệt Hoa Thiên đến giúp đỡ vị thuyền trưởng đó.
    - Lão ca, chuẩn bị một chút, chúng ta lập tức xuất phát đi di tích!
    Cao Lôi Hoa hít một hơi sâu, trong đôi mắt đen tràn đầy lửa giận. Đây là cơn phẫn nộ của Lôi thần không ai có thể chịu được.
    - Sao vậy em rể?
    Nguyệt Hoa Thiên nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa, sau đó nhìn đám Huyết kỵ sĩ dũng mãnh đứng sau lưng Cao Lôi Hoa. Quan sát tỉ mỉ đám người Cao Lôi Hoa, đột nhiên Nguyệt Hoa Thiên phát hiện ra không thấy Nguyệt Nhị đâu.
    - Em rể, Nguyệt Nhị đâu?
    Nguyệt Hoa Thiên vội vàng hỏi, không lẽ Nguyệt Nhị xảy ra chuyện gì rồi sao?
    Đồng thời, lập tức Nguyệt Hoa Thiên cảm thấy tự trách mình. Nơi đây là đại dương, là thế giới của Hải tộc, ở trên đại dương, không một ai có tư cách kiêu ngạo với chủ nhân của Hải tộc! Mà Nguyệt Hoa Thiên vốn là vương tử của Hải tộc lẽ ra có thể trợ giúp rất nhiều , nhưng bất hạnh thay là nội bộ Hải tộc đang mất đoàn kết, tuy ngoài mặt thì Hải tộc đều phục tùng dưới sự lãnh đạo của bộ tộc Hải Hoàng, nhưng trong tộc Hải Hoàng cũng còn rất nhiều chi nhánh. Giống như chị và anh rể của Nguyệt Hoa Thiên và Tĩnh Tâm.
    Thật xui xẻo, chỗ mà đám người Cao Lôi Hoa đang ở lại chính là lãnh hải mấy người chị của Nguyệt Hoa Thiên quản lý. Mà hắn và chị họ không hợp nhau nên không nhờ cậy được gì… …

    (Hết Chương 302 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 303 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  3. #303
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 303 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 2: Chuyện Xưa Của Vú Em

    Chương 303: Mở cửa di tích





    Minh ngây người ra, bởi vì điều Cửu U vừa nói khiến hắn ngây ra! Tên tuổi của Cửu U từ lúc Thần Ma đại chiến từ rất ít người biết. Nhưng nếu là thần từ vạn năm trước đều biết tên này. Cửu U, năm xưa là một trong tám ma hoàng mạnh nhất của Satan. Đồng thời cũng là một trong những vị thần đi theo Satan lúc Satan đọa lạc.
    Hơn nữa, kế hoạch phục sinh Satan mấy ngàn năm nay đều do chính tay hắn bày ra, nhưng bất hạnh thay lại bị Lôi thần khi đó phá hỏng.
    Từ đó về sau, Cửu U sinh ra hứng thú mãnh liệt với các thế hệ Lôi thần. Mà Lôi thần hiện tại là một nam nhân mới đạt tới thần cấp—Cao Lôi Hoa.
    Nhưng xem ra, Cửu U đánh giá nam nhân này cao hơn Lôi thần trước rất nhiều. Thậm chí nói thẳng ra thì Cửu U sợ nam nhân này.
    Bên kia.
    Cuối cùng Cao Lôi Hoa, Nguyệt Hoa Thiên và Lam Bạch đã đến cửa di tích.
    Tòa di tích bí mật này nằm dưới một ngọn núi lớn, chỉ có thể thấy một chiếc cửa vào.
    Sau khi vừa nhìn thấy cửa vào, mạo hiểm gia Lam Bạch vui mừng mở rộng tấm bản đồ da nói với mấy người Cao Lôi Hoa:
    - Là nơi này, chính là nơi này!
    Nhưng ngay lúc Lam Bạch hưng phấn nói thì đột nhiên từ phía sau vang lên tiếng thét chói tai của nhóm Tinh Linh đang cảnh giới.
    Cao Lôi Hoa vội quay đầu lại, sau đó liền nhíu mày. Cho dù có định lực kiên cường như Cao Lôi Hoa khi nhìn thấy tình cảnh đó vẫn cảm thấy buồn nôn.
    Trùng, vô số trùng tử! Tầng tầng lớp lớp nhúc nhích đen nghịt, cực kỳ ghê tởm. Vô số trùng tử ngăn cản đường lui của nhóm Cao Lôi Hoa.
    - Làm sao đây chú Cao?
    Vùi đầu vào ngực Cao Lôi Hoa, tiểu Lỵ Nhi không dám ngẩng mặt hỏi Cao Lôi Hoa.
    - Không có việc gì, đừng ngẩng đầu lên.
    Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng giữ đầu Lỵ Nhi.
    - Mở, mở rồi, mau vào!
    Ở phía sau mọi người vang lên tiếng hưng phấn của Lam Bạch, hắn đã mở được cửa di tích… …
    Người trong lúc gặp nguy hiểm có thể phát huy ra sức mạnh phi thường. Giống như mạo hiểm gia Lam Bạch bây giờ, đằng sau là sự uy hiếp của vô số trùng độc đã khiến cho tay nghề của Lam Bạch phát huy cực hạn, chỉ trong vòng vài giây đã mở được cửa di tích!
    - Nhanh lên, mọi người nhanh đi vào!
    Mở cửa xong, Lam Bạch nhanh chóng quay đầu kêu mọi người.
    Ngay sau đó, nhóm Tinh Linh và Nguyệt Hoa Thiên nhanh chóng chạy về phía cửa di tích.
    - Đừng loạn, nhường nhóm Tinh Linh đi vào trước, sau đó có trách nhiệm tìm cơ quan đóng cửa di tích. Ta và Lam Bạch giữ cửa cho.
    Trong lúc hỗn loạn, Nguyệt Hoa Thiên liền đảm nhiệm vai trò lãnh đạo của mình, lúc này hắn biểu lộ ra khí thế lãnh đạo không thể nghi ngờ.
    Chỉ có điều, lúc mọi người đều đi vào hết thì Cao Lôi Hoa vẫn đứng ngoài cửa.
    - Em rể, sao vậy?
    Nguyệt Hoa Thiên kêu Cao Lôi Hoa.
    - Hì hì.
    Cao Lôi Hoa quay đầu cười với Nguyệt Hoa Thiên, sau đó đem tiểu công chúa Tinh Linh Lỵ Nhi cho Nguyệt Hoa Thiên.
    Rồi nói với các Huyết kỵ sĩ:
    - Huyết kỵ sĩ, các ngươi vào trong bảo vệ mọi người.
    - Tuân lệnh chủ nhân.
    Huyết kỵ sĩ lớn tiếng đáp, tuy bọn họ ít nhiều gì cũng có chút tư duy nhưng đã có thói quen phục tùng mệnh lệnh của Cao Lôi Hoa vô điều kiện.
    - Em rể, chú muốn làm gì?
    Nguyệt Hoa Thiên vội la lên, bên ngoài toàn là trùng tử ghê tởm, Cao Lôi Hoa định làm gì dưới tình huống đó đây?
    - Ài.
    Cao Lôi Hoa khởi động thân thể thoải mái nói:
    - Lão ca. Các người vào trước đi. Một lát nữa ta sẽ vào.
    - Được rồi.
    Nguyệt Hoa Thiên thấy bộ dạng kiên quyết của Cao Lôi Hoa thì cũng không nhiều lời, mang mọi người đi vào trong di tích. Sau đó đóng cửa di tích lại.
    Bên trên hạp cốc.
    - Ặc~ ặc~~. Con mẹ nó sinh tởm. Tên ma trùng này. Chẳng lẽ hắn không có tý ti văn minh chiến đấu sao?
    Trên hạp cốc. Một người đứng sau Cửu U đang giữ miệng mình nôn khan.
    - Ha ha. Dạ, ngươi đừng hy vọng gã ma trùng này không ghê tởm.
    Ở phía sau Cửu U, Minh thưởng thức thanh đoản kiếm trên tay cười nói:
    - Mặc dù có điểm ghê tởm, nhưng không thể phủ nhận một chiêu này của hắn rất mạnh.
    Đây là một chiêu ghê tởm của gã Trùng Ma, đại quân trùng tử.
    Trùng tử, khắp núi đầy những con trùng! Hơn nữa không phải loại trùng bình thường, mà là trùng do ma lực của gã Trùng Ma hắn biến thành.
    Đợi đến khi đám người Nguyệt Hoa Thiên đi vào trong, Cao Lôi Hoa quay đầu lại nhìn một vách đá cách mình không xa nói:
    - Bây giờ ngươi có thể đi ra.
    Yên tĩnh. Nơi đó không có một chút động tĩnh gì. Chỉ có điều tốc độ của đám trùng trên núi càng lúc càng nhanh hơn.
    - Ngươi không ra hả?
    Cao Lôi Hoa cười lạnh:
    - Đã vậy ta mời ngươi ra.
    Nói xong, Cao Lôi Hoa rút Tài Quyết ra. Sau đó giơ Tài Quyết lên.
    - Ảo giác thần thể!
    Cao Lôi Hoa hét lớn, sau đó một cỗ thần lực biến dị màu vàng lẫn đen nhanh chóng ngưng tụ sau lưng Cao Lôi Hoa! Một ảo ảnh Cao Lôi Hoa to lớn hiện ra phía sau Cao Lôi Hoa.
    Tuy nhiên ảo ảnh hiện tại của Cao Lôi Hoa có lẽ không đơn thuần là ảo ảnh!
    Từ lần giúp Băng Sương Cự Long Furion đỡ thiên kiếp, cái ảo giác thần thể này đã hấp thụ rất nhiều thần lực của thiên kiếp. Từ đó đến nay, Cao Lôi Hoa vẫn không hề dùng đến ảo ảnh thần thể. Lần này triệu hồi ảo giác thần thể ra thì phát hiện cái ảo ảnh này không ngờ đã ngưng kết thành thực thể. Tuy ảo giác thần thể đã ngưng kết thành thực thể nhưng đối với Cao Lôi Hoa mà nói thì nó càng có lợi, cho nên hắn cũng không có ý cò ý kiến gì.
    Triệu hồi ảo giác thần thể ra, Cao Lôi Hoa vung Tài Quyết chém lên vách đá.
    Lúc Cao Lôi Hoa làm một động tác mạnh mẽ như vậy, ảo ảnh phía sau cũng cầm Tài Quyết chém mạnh vào vách đá!
    - Xoạt ~ xoạt ~
    Hai đạo kiếm khí lớn nhỏ như hai lưỡi trăng không thương tiếc chém tới vách đá.
    Lúc hai đạo kiếm khí hình lưỡi trăng chém tới thì một bóng người từ trong vách đá nhanh chóng bay ra.
    Người đó vừa lao ra khỏi vách đá thì hai đạo kiếm khí lớn nhỏ đã chém lên trên vách đá tạo thành hai vết chém sâu hoắc!
    - Khặc khặc, thật không ngờ! Không ngờ ngươi lại phát hiện ra chỗ đại gia ta ẩn thân.
    Người đó vừa thoát ra, không ngờ không hề bỏ chạy mà còn cười nói với Cao Lôi Hoa:
    - Tuy nhiên, cho dù ngươi phát hiện ra chỗ ẩn thân của đại gia thì đã sao! Nói cho ngươi biết, hôm nay đại gia ta muốn lấy cái mạng cùi của ngươi! Hiện tại, ngươi hãy nhớ kỹ tên tuổi đại gia ta! Ta chính là một trong các chúc thần của Satan—Trùng Ma! Ngươi cũng có thể gọi ta là đại nhân Trùng Ma. Nhớ kỹ tên ta, để đến khi gặp Diêm Vương còn báo danh tính của ta, chết trên tay ta là vinh dự của ngươi!

    (Hết Chương 303 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 304 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  4. #304
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 304 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 2: Chuyện Xưa Của Vú Em

    Chương 304: Mở cửa di tích





    Cao Lôi Hoa đảo mắt nhìn người nọ, ngay sau đó cảm thấy rợn tóc gáy. Trước mặt là một người trông cực kỳ gớm ghiếc, thậm chí Cao Lôi Hoa còn cảm thấy mấy cái thây khô còn sạch sẽ hơn cả hắn!
    Nghe mấy lời cuồng ngôn của hắn xong, Cao Lôi Hoa nở nụ cười lạnh, nhẹ nhàng thu Tài Quyết lại.
    - Ha ha ha ha!
    Trùng Ma thấy động tác đó của Cao Lôi Hoa thì cười phá lên:
    - Ha ha! Làm sao vậy, sợ à? Cất kiếm hả? Ha ha! Được rồi, thấy thái độ của ngươi cũng không tệ, ngươi đã thích chết. Ta sẽ cho ngươi quyền được chọn chết thế nào!
    - Giết ngươi, không cần kiếm.
    Cao Lôi Hoa lạnh nhạt nói. Dùng Tài Quyết để giết tên gớm ghiếc này, Cao Lôi Hoa thật không dám nghĩ tới, dơ thanh kiếm của mình mất.
    - Cái gì? Cái tên cuồng vọng này! Ngươi sẽ vì sự cuồng vọng của mình mà trả giá!
    Trùng Ma hét lớn, khống chế vô số trùng tử tấn công Cao Lôi Hoa.
    - Hà.
    Đối mặt vô số trùng tử, Cao Lôi Hoa vận khí đan điền, hít sâu một hơi!
    - Ha ha, trùng của ta, tiến lên! Cắn chết tên cuồng vọng này cho ta!
    Trùng Ma cuồng tiếu chỉ huy bầy trùng. Lúc tới gần cơ thể Cao Lôi Hoa, đám trùng này co người lại! Sau đó những con trùng nhỏ nhoi này thể hiện một sức bật kinh người.
    Vô số con trùng bắn lên không trung, rồi như những hạt mưa rớt xuống Cao Lôi Hoa!
    Mắt thấy đám trùng như những viên đạn bay về mình, Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên không trung!
    - Hống~~
    Một tiếng gầm vang trời dội đất từ miệng Cao Lôi Hoa phát ra. Sau đó là một vòng sóng âm có thể nhìn bằng mắt thường lan ra! Lấy Cao Lôi Hoa làm trung tâm, làn sóng âm khuếch ra xung quanh!
    Cổ vũ kỹ-- Thiếu Lâm Sư Tử Hống! Từ lúc có thể dùng Lôi thần lực thay thế cho nội công tâm pháp, phần lớn những võ công trước kia Cao Lôi Hoa không thể sử dụng thì bây giờ đã có đất dụng võ rồi. Hiện tại Cao Lôi Hoa cũng thử nghiệm một chút.
    Chỉ có điều Cao Lôi Hoa không ngờ tới là ảo giác thần thể Cao Lôi Hoa phía sau cũng đồng thời mở miệng ra. Sau đó, một tiếng thét so với Cao Lôi Hoa còn lớn hơn gấp mười lần từ ảo giác thần thể rống lên. Chức năng của ảo giác thần thể chính là đem đòn tấn công của Cao Lôi Hoa khuếch đại gấp mười lần phát ra!
    - Bụp bụp bụp! Bụp bụp bụp!
    Làn sóng âm đi đến chỗ nào, trùng tử chỗ đó liền giống như những viên pháo chuột nổ lép bép!
    Chỉ trong nháy mắt, những con trùng tràn đầy trên núi đã bị nổ tan xác pháo không còn bao nhiêu!Chỉ có mấy con mạng lớn thì ngoi ngóp sống dở chết dở.
    Thấy tình cảnh trước mắt, lập tức sắc mặt Trùng Ma trắng bệch. Phải biết rằng, vô số trùng tử đồ sộ này chính là tâm huyết bao năm của hắn! Nhưng bây giờ, tâm huyết cả ngàn năm của hắn chỉ bị một tiếng rống của đối phương phá hủy hết! Chỉ một tiếng rống! Con mẹ nó, không ngờ chỉ một tiếng rống đã đem tâm huyết ngàn năm của mình đổ sông đổ biển!
    Cao Lôi Hoa cũng không nghĩ tới ảo giác thần thể có thể phục chế được cổ vũ kỹ của mình, hơn nữa còn khuếch đại lên gấp mười lần nữa chứ! Khi Cao Lôi Hoa và ảo giác thần thể cùng phát ra Sư Tử Hống thì dẫn đến vụ ‘song ca Sư Tử Hống’. Uy lực Sư Tử Hống khi song ca vượt quá tưởng tượng của Cao Lôi Hoa. Chỉ trong nháy mắt, hai tiếng hống này đã chấn nát hầu hết trùng độc nhi nhít trên núi.
    Lúc này, phía trên hạp cốc.
    Gã được gọi là Dạ đang hoảng sợ nhìn Cao Lôi Hoa hống, sau đó kinh ngạc nhìn đám trùng nổ tung như pháo chuột.
    Mà cạnh Dạ, đang đùa giỡn đoản kiếm ‘Minh’ cũng dừng tay, đồng thời há to miệng nhìn tình cảnh phía dưới. Bây giờ thì hắn đã hiểu vì sao Cửu U nói gã nam nhân đó rất khủng bố rồi.
    Trùng Ma tuy có phần ghê tởm nhưng thực lực của hắn cũng nằm trong tốp giữa. Hơn nữa, chiêu ma lực trùng tử của hắn khiến người ta rợn da gà. Vì những con trùng do ma lực biến thành không đơn giản như thiên hạ nghĩ. Cho dù ở bên trong lĩnh vực, những con trùng này vẫn hoạt động một cách tự nhiên!
    ‘Minh’ và 'Dạ’ nhìn thấy đám trùng này thì cả người nhũn ra. Nhưng không ngờ gã nam nhân Lôi thần tân nhiệm này chỉ dựa vào một tiếng rống to đã làm lũ trùng nổ chết.
    Đây là lực lượng gì! Minh và Dạ mồm như chữ O, không sao khép lại được.
    - Quả nhiên là một nam nhân hùng mạnh.
    Giọng nói của Cửu U có phần buồn bã, sau đó hai mắt hắn nhìn về phía Cao Lôi Hoa:
    - Nếu không phải trên người hắn cầm thứ đó, ta cũng không khổ tâm như vậy.
    Theo như lời Cửu U thì trên người Cao Lôi Hoa có thứ gì đó. Chẳng lẽ Cao Lôi Hoa từng lấy đồ vật gì của Cửu U sao?
    Cửu U không biết ánh mắt quái dị của mình bây giờ lại khiến cho hai gã tay sai phía sau hoảng sợ.
    Bởi vì ánh mắt của Cao Lôi Hoa rất phức tạp, đặc biệt ánh mắt hắn nhìn trắng trợn như có vẻ thấy được đồ vật đó, rất dễ khiến cho người ta hiểu lầm.
    Nếu Cao Lôi Hoa mà nhìn thấy ánh mắt này của Cửu U, nhất định Cao Lôi Hoa sẽ không hề do dự tẩn cho Cửu U một trận! Thử nghĩ xem, một thằng đàn ông con trai ai lại nhìn chằm chằm vào một thằng đực rựa khác chứ, nhìn như thế chỉ có thể là… … …
    Ở phía sau Cửu U, Dạ và Minh không khỏi liếc mắt nhìn nhau. Trong ánh mắt bọn họ cùng hiện lên một ý tứ, dường như lão đại Cửu U đang yêu? Mà đối tượng, hình như là gã nam nhân tóc bạc đó thì phải?
    Cả hai không khỏi giật mình, lùi về phía sau một bước. Cả hai đều thầm nghĩ trong lòng: Không biết từ lúc nào mà lão đại lại có sở thích này cơ chứ? Nghe nói mấy hôm trước lão đại ở trong thế giới loài người mấy ngày, phải biết rằng con người là một loài sinh vật hủ bại nhất trên đại lục, cái gì mà Loli, ngự tỷ, thục nữ, muội muội… mấy cái từ chưa từng nghe bao giờ.
    Mà lão đại ở lỳ trong thế giới loài người mấy ngày có phải bị người ta truyền bá tư tưởng xấu xa, hủ bại rồi không? Có thể bây giờ lão đại thích trai đẹp rồi?
    Tuy hai đứa mình không có tiêu sái bằng cái gã tóc bạc đó, nhưng so với gã Trùng Ma ghê tởm đang đứng dưới thì mình thật là anh tuấn, thật là hot boy, trời có biết lão đại có xuống tay với hai đứa mình không?! Cho nên, cần phải duy trì khoảng cách với lão Đại.
    Nghĩ vậy, Minh và Dạ liền né xa Cửu U một chút. Cả hai lùi ra sau nữa.
    ************************.
    - AAA! Tên chết tiệt! Không ngờ ngươi dám giết những con trùng của ta!
    Trùng Ma ghê tởm điên cuồng quát Cao Lôi Hoa…

    (Hết Chương 304 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 305 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  5. #305
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 305 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 2: Chuyện Xưa Của Vú Em

    Chương 305: Song ca sư tử hống





    Cao Lôi Hoa đảo mắt nhìn người nọ, ngay sau đó cảm thấy rợn tóc gáy. Trước mặt là một người trông cực kỳ gớm ghiếc, thậm chí Cao Lôi Hoa còn cảm thấy mấy cái thây khô còn sạch sẽ hơn cả hắn!
    Nghe mấy lời cuồng ngôn của hắn xong, Cao Lôi Hoa nở nụ cười lạnh, nhẹ nhàng thu Tài Quyết lại.
    - Ha ha ha ha!
    Trùng Ma thấy động tác đó của Cao Lôi Hoa thì cười phá lên:
    - Ha ha! Làm sao vậy, sợ à? Cất kiếm hả? Ha ha! Được rồi, thấy thái độ của ngươi cũng không tệ, ngươi đã thích chết. Ta sẽ cho ngươi quyền được chọn chết thế nào!
    - Giết ngươi, không cần kiếm.
    Cao Lôi Hoa lạnh nhạt nói. Dùng Tài Quyết để giết tên gớm ghiếc này, Cao Lôi Hoa thật không dám nghĩ tới, dơ thanh kiếm của mình mất.
    - Cái gì? Cái tên cuồng vọng này! Ngươi sẽ vì sự cuồng vọng của mình mà trả giá!
    Trùng Ma hét lớn, khống chế vô số trùng tử tấn công Cao Lôi Hoa.
    - Hà.
    Đối mặt vô số trùng tử, Cao Lôi Hoa vận khí đan điền, hít sâu một hơi!
    - Ha ha, trùng của ta, tiến lên! Cắn chết tên cuồng vọng này cho ta!
    Trùng Ma cuồng tiếu chỉ huy bầy trùng. Lúc tới gần cơ thể Cao Lôi Hoa, đám trùng này co người lại! Sau đó những con trùng nhỏ nhoi này thể hiện một sức bật kinh người.
    Vô số con trùng bắn lên không trung, rồi như những hạt mưa rớt xuống Cao Lôi Hoa!
    Mắt thấy đám trùng như những viên đạn bay về mình, Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên không trung!
    - Hống~~
    Một tiếng gầm vang trời dội đất từ miệng Cao Lôi Hoa phát ra. Sau đó là một vòng sóng âm có thể nhìn bằng mắt thường lan ra! Lấy Cao Lôi Hoa làm trung tâm, làn sóng âm khuếch ra xung quanh!
    Cổ vũ kỹ-- Thiếu Lâm Sư Tử Hống! Từ lúc có thể dùng Lôi thần lực thay thế cho nội công tâm pháp, phần lớn những võ công trước kia Cao Lôi Hoa không thể sử dụng thì bây giờ đã có đất dụng võ rồi. Hiện tại Cao Lôi Hoa cũng thử nghiệm một chút.
    Chỉ có điều Cao Lôi Hoa không ngờ tới là ảo giác thần thể Cao Lôi Hoa phía sau cũng đồng thời mở miệng ra. Sau đó, một tiếng thét so với Cao Lôi Hoa còn lớn hơn gấp mười lần từ ảo giác thần thể rống lên. Chức năng của ảo giác thần thể chính là đem đòn tấn công của Cao Lôi Hoa khuếch đại gấp mười lần phát ra!
    - Bụp bụp bụp! Bụp bụp bụp!
    Làn sóng âm đi đến chỗ nào, trùng tử chỗ đó liền giống như những viên pháo chuột nổ lép bép!
    Chỉ trong nháy mắt, những con trùng tràn đầy trên núi đã bị nổ tan xác pháo không còn bao nhiêu!Chỉ có mấy con mạng lớn thì ngoi ngóp sống dở chết dở.
    Thấy tình cảnh trước mắt, lập tức sắc mặt Trùng Ma trắng bệch. Phải biết rằng, vô số trùng tử đồ sộ này chính là tâm huyết bao năm của hắn! Nhưng bây giờ, tâm huyết cả ngàn năm của hắn chỉ bị một tiếng rống của đối phương phá hủy hết! Chỉ một tiếng rống! Con mẹ nó, không ngờ chỉ một tiếng rống đã đem tâm huyết ngàn năm của mình đổ sông đổ biển!
    Cao Lôi Hoa cũng không nghĩ tới ảo giác thần thể có thể phục chế được cổ vũ kỹ của mình, hơn nữa còn khuếch đại lên gấp mười lần nữa chứ! Khi Cao Lôi Hoa và ảo giác thần thể cùng phát ra Sư Tử Hống thì dẫn đến vụ ‘song ca Sư Tử Hống’. Uy lực Sư Tử Hống khi song ca vượt quá tưởng tượng của Cao Lôi Hoa. Chỉ trong nháy mắt, hai tiếng hống này đã chấn nát hầu hết trùng độc nhi nhít trên núi.
    Lúc này, phía trên hạp cốc.
    Gã được gọi là Dạ đang hoảng sợ nhìn Cao Lôi Hoa hống, sau đó kinh ngạc nhìn đám trùng nổ tung như pháo chuột.
    Mà cạnh Dạ, đang đùa giỡn đoản kiếm ‘Minh’ cũng dừng tay, đồng thời há to miệng nhìn tình cảnh phía dưới. Bây giờ thì hắn đã hiểu vì sao Cửu U nói gã nam nhân đó rất khủng bố rồi.
    Trùng Ma tuy có phần ghê tởm nhưng thực lực của hắn cũng nằm trong tốp giữa. Hơn nữa, chiêu ma lực trùng tử của hắn khiến người ta rợn da gà. Vì những con trùng do ma lực biến thành không đơn giản như thiên hạ nghĩ. Cho dù ở bên trong lĩnh vực, những con trùng này vẫn hoạt động một cách tự nhiên!
    ‘Minh’ và 'Dạ’ nhìn thấy đám trùng này thì cả người nhũn ra. Nhưng không ngờ gã nam nhân Lôi thần tân nhiệm này chỉ dựa vào một tiếng rống to đã làm lũ trùng nổ chết.
    Đây là lực lượng gì! Minh và Dạ mồm như chữ O, không sao khép lại được.
    - Quả nhiên là một nam nhân hùng mạnh.
    Giọng nói của Cửu U có phần buồn bã, sau đó hai mắt hắn nhìn về phía Cao Lôi Hoa:
    - Nếu không phải trên người hắn cầm thứ đó, ta cũng không khổ tâm như vậy.
    Theo như lời Cửu U thì trên người Cao Lôi Hoa có thứ gì đó. Chẳng lẽ Cao Lôi Hoa từng lấy đồ vật gì của Cửu U sao?
    Cửu U không biết ánh mắt quái dị của mình bây giờ lại khiến cho hai gã tay sai phía sau hoảng sợ.
    Bởi vì ánh mắt của Cao Lôi Hoa rất phức tạp, đặc biệt ánh mắt hắn nhìn trắng trợn như có vẻ thấy được đồ vật đó, rất dễ khiến cho người ta hiểu lầm.
    Nếu Cao Lôi Hoa mà nhìn thấy ánh mắt này của Cửu U, nhất định Cao Lôi Hoa sẽ không hề do dự tẩn cho Cửu U một trận! Thử nghĩ xem, một thằng đàn ông con trai ai lại nhìn chằm chằm vào một thằng đực rựa khác chứ, nhìn như thế chỉ có thể là… … …
    Ở phía sau Cửu U, Dạ và Minh không khỏi liếc mắt nhìn nhau. Trong ánh mắt bọn họ cùng hiện lên một ý tứ, dường như lão đại Cửu U đang yêu? Mà đối tượng, hình như là gã nam nhân tóc bạc đó thì phải?
    Cả hai không khỏi giật mình, lùi về phía sau một bước. Cả hai đều thầm nghĩ trong lòng: Không biết từ lúc nào mà lão đại lại có sở thích này cơ chứ? Nghe nói mấy hôm trước lão đại ở trong thế giới loài người mấy ngày, phải biết rằng con người là một loài sinh vật hủ bại nhất trên đại lục, cái gì mà Loli, ngự tỷ, thục nữ, muội muội… mấy cái từ chưa từng nghe bao giờ.
    Mà lão đại ở lỳ trong thế giới loài người mấy ngày có phải bị người ta truyền bá tư tưởng xấu xa, hủ bại rồi không? Có thể bây giờ lão đại thích trai đẹp rồi?
    Tuy hai đứa mình không có tiêu sái bằng cái gã tóc bạc đó, nhưng so với gã Trùng Ma ghê tởm đang đứng dưới thì mình thật là anh tuấn, thật là hot boy, trời có biết lão đại có xuống tay với hai đứa mình không?! Cho nên, cần phải duy trì khoảng cách với lão Đại.
    Nghĩ vậy, Minh và Dạ liền né xa Cửu U một chút. Cả hai lùi ra sau nữa.
    ************************.
    - AAA! Tên chết tiệt! Không ngờ ngươi dám giết những con trùng của ta!
    Trùng Ma ghê tởm điên cuồng quát Cao Lôi Hoa…

    (Hết Chương 305 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 306 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  6. #306
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 306 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 2: Chuyện Xưa Của Vú Em

    Chương 306: Thứ bị mất đi (Thượng)





    Cao Lôi Hoa cười lạnh nhìn Trùng Ma không nói một lời nào. Đồng thời tay phải ngưng tụ lôi thần lực, chuẩn bị một kích tất sát!
    - Tên chết tiệt!
    Trùng Ma hổn hển căm tức nhìn Cao Lôi Hoa, tâm huyết ngàn năm của hắn đã bị một tiếng hống tùy tiện của gã phá tan thành mây khói! Điều này sao có thể khiến hắn không tức giận cơ chứ, sao có thể không điên tiết lên chứ?!
    Nhưng mà, trong lúc Trùng Ma còn giẫm chân tỏ vẻ tức giận. Đột nhiên đối diện hắn, Cao Lôi Hoa giơ tay phải lên như cầm một thanh kiếm phất tới! Một đạo kiếm khí lưỡi trăng được phát ra!
    Cùng với động tác của Cao Lôi Hoa, ảo giác thần thể phía sau cũng phát ra một đạo kiếm khí lưỡi trăng.
    Tốc độ hai đạo kiếm khí một to một nhỏ rất nhanh, chỉ trong nửa khắc đã xuất hiện trước mặt Trùng Ma.
    Trùng Ma kinh hãi, đối mặt hai đạo kiếm khí, hắn vội vàng hô to một tiếng:
    - Hộ thể kim giáp trùng!
    Lập tức, thân thể Trùng Ma giãn ra, kim quang trong cơ thể bắn ra. Chính xác mà nói thì vô số trùng tử màu vàng từ trong cơ thể hắn bắn ra, sau đó nhanh chóng bám bên ngoài cơ thể hắn. Đám trùng tử kim sắc này bao phủ thành một lớp màu vàng xung quanh thân thể Trùng Ma. Trông như một chiếc áo giáp dát vàng!
    - Choang choang!
    Hai đạo kiếm khí chém lên người Trùng Ma, âm thanh kim loại va chạm vang lên leng keng.
    Nhưng mà, hai đạo kiếm khí tràn đầy uy lực đó không ngờ sau khi chém lên người Trùng Ma thì nhẹ nhàng bật ra. Không làm Trùng Ma trầy vi tróc vẩy chút nào.
    - Ha ha! Thế nào! Đây là bảo bối hộ thể của ta—hộ thể kim giáp trùng, bảo bối này của ta có độ cứng rắn không thua gì thần khí phòng ngự, dưới sự phòng hộ của nó ta không cần phải sợ thương tổn gì cả!
    Trùng Ma cười ha hả:
    - Có nó, đòn đánh của ngươi chỉ là đòn muỗi, không gây thương tích cho ta! Chỉ cần có nó, ta là bất bại!
    - Ngươi luôn luôn tự tin như vậy sao?
    Đột nhiên, Cao Lôi Hoa xuất hiện phía sau Trùng Ma. Lúc này, Cao Lôi Hoa đã thu hồi ảo giác thần thể. Bởi vì ảo giác thần thể quá to lớn. Khi chuyển động dễ bị người ta phát hiện.
    - A?!
    Trùng Ma kinh ngạc xoay người, hắn không nghĩ tới tốc độ Cao Lôi Hoa lại nhanh như vậy.
    - Tự tin. Cũng không đại biểu cho thực lực.
    Cao Lôi Hoa cười lạnh, lôi thần lực mạnh mẽ trên tay đấm mạnh lên lưng Trùng Ma.
    - Đông!
    Khi nắm tay của Cao Lôi Hoa và lưng Trùng Ma va chạm không còn phát ra âm thanh leng leng nữa! Mà lúc này phát ra âm thanh như tiếng người ta dùng đại chùy đập lên miếng sắt!

    Độ phòng ngự của hộ thể kim giáo trùng cón thể ngăn cản được vũ khí sắc bén tấn công, nhưng đối với lực lượng cơ giới thì bó tay! Một đòn vừa rồi của Cao Lôi Hoa chính là dựa trên nguyên lý này, một quyền khi nãy mang theo sức mạnh vô cùng lớn, giống như một cây đại chùy cực mạnh đập xuống!
    - Bang!
    Một tầng khí loãng từ trên lưng Trùng Ma bốc lên. Sau đó là tiếng xương gãy! Sau khi kêu ca ca hai tiếng thì chỗ giáp trùng trên lưng Trùng Ma bị lõm vào. Cái hộ thể kim giáp trùng trừ bỏ lớp ngoài ta thì bên trong đã bị chấn vỡ hoàn toàn! Ở bên ngoài dù chưa xuất hiện vết rạn nứt nhưng chỉ cần một lực nhỏ tác động vào cũng dễ dàng phá nát nó!
    Không chỉ vậy, một quyền này của Cao Lôi Hoa mang theo dư lực chấn Trùng Ma bay ra xa.
    - Quả nhiên lực phòng ngự không tồi, so với thần khí bình thường còn mạnh hơn vài phần.
    Cao Lôi Hoa nói:
    - Tuy nhiên nếu chỉ có thể phòng ngự được bên ngoài thì có ích lợi gì?! Một tầng phòng ngự có thể ngăn cản quyền của ta sao?

    Nói xong, Cao Lôi Hoa lại biến mất. Khi hắn xuất hiện thì đã ở phía trên Trùng Ma!
    Tốc độ lại thêm lực lượng! Luận tốc độ, Cao Lôi Hoa là thiên hạ vô song! Luận lực lượng, lôi thần lực biến dị ai có thể chống đỡ đây?!
    - Trùng Ma, mau né ra!
    Rốc cuộc, trên hạp cốc, Cửu U mắt thấy Trùng Ma chuẩn bị ăn đấm liền không kìm nổi kêu lên. Tuy cái tên Trùng Ma này rất ghê tởm, Cửu U cũng rất ghét hắn. Nhưng dù sao hắn cũng là một trong các chúc thần của Satan. Cửu U không thể để Trùng Ma chết như vậy được. Cho nên lên tiếng đề tỉnh.
    Trùng Ma vừa nghe thấy tiếng của Cửu U, không hề nghĩ ngợi, lập tức nghiêng thân mình chạy trốn về phía trước.
    - Đã muộn.
    Cao Lôi Hoa cười lạnh. Đồng thời tay phải bày ra một tư thế kỳ quái, các ngón tay của hắn hơi chìa ra trong lòng bàn tay, đầu ngón chỏ thì hướng vào trong các ngón tay. Toàn bộ ngón tay nắm lại thành quyền.
    - Quyền kỹ-- Phá! Sơn! Không!
    Cao Lôi Hoa quát khẽ. Đối với lớp phòng ngự rất mạnh bên ngoài của Trùng Ma, thì chiêu Phá Sơn Không này rất là hữu quả. Nói trắng ra thì loại phòng ngự dùng trùng tử này y hệt như Ngạng Khí Công ở Trái Đất, hơn nữa chỉ ứng với giai đoạn luyện da của Ngạng Khí Công. Loại công phu Ngạng Khí Công nàu chỉ luyện ngoại không luyện nội, cho nên giống như bên ngoài bọc sắt mà bên trong là đồ gốm.
    - Bốp!
    Cả người Cao Lôi Hoa như phá không xuất hiện phía sau Trùng Ma, sau đó nắm tay của hắn đã để trên người Trùng Ma!
    Làm xong, Cao Lôi Hoa liền bay lui ra sau.
    - Không!
    Sau khi trúng phải Phá Sơn Không. Trùng Ma rống lên, hắn cố ngẩng đầu nhìn về phía lão đại.
    Bởi vì Phá Sơn Không của Cao Lôi Hoa đã đem cỗ lôi thần lực biến dị kia truyền vào cơ thể của Trùng Ma!
    Một cỗ lôi thần lực nhập vào trong cơ thể Trùng Ma, nhanh chóng làm công tác hủy hoại của mình! Cơ thể bên trong bị phá hủy thì lớp phòng thủ bên ngoài dùng để trưng triển lãm à?
    Trên hạp cốc, Cửu U nhìn tình cảnh dưới núi khẽ thở dài. Cho dù hắn đã đề tỉnh Trùng Ma, nhưng vẫn chậm một bước.
    - Muốn giết ta, không dễ dàng như vậy đâu! Ta sẽ không dễ chết như vậy đâu! Lĩnh vực!
    Trùng Ma cố gắng mở miệng nói, khó khăn lắm mới thốt lên được lĩnh vực của mình:
    - Trùng vực!
    - Bụp bụp!
    Trùng Ma triển khai lĩnh vực của mình, sau đó thân thể hắn nhanh chóng biến thành vô số trùng tử. Những con trùng này đồng loạt mở ra một đôi cánh nhở trong suốt sau lưng!
    Lĩnh vực của Trùng Ma—Trùng vực. Kỳ thật Trùng vực cũng không phải là một lĩnh vực tấn công. Lĩnh vực này chỉ có thể giúp Trùng Ma hóa thành vô số trùng tử tiến hành công kích sau khi triển khai lĩnh vực. Bên trong lĩnh vực chỉ có trùng và trùng. Cuồn cuộn không ngớt trùng được sinh ra. Chỉ cần Trùng Ma muốn bao nhiêu thì lĩnh vực sẽ sản sinh ra bấy nhiêu trùng cho hắn.
    Nhưng mà, lần này Trùng Ma triển khai lĩnh vực ra không phải để tấn công mà là để-- chạy trốn. Chỉ cần lĩnh vực trùng vực còn tồn tại thì Trùng Ma còn có thể sống lại! Cho nên, chỉ cần một bộ phận chạy thoát thì sau này Trùng Ma có thể tạo lại một cơ thể mới!
    Nghĩ vậy Trùng Ma liền biến thành vô số trùng tử nhanh chóng mở cánh, bay về phía đỉnh cốc trốn thoát!
    Nhìn thấy Trùng Ma khiển khai lĩnh vực, lúc đầu Cao Lôi Hoa còn sững sốt, sau đó, khóe miệng nở nụ cười gian.

    (Hết Chương 306 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 307 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  7. #307
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 307 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 2: Chuyện Xưa Của Vú Em

    Chương 307: Thứ bị mất đi (Hạ)





    Lão Cao sẽ không chịu thua. Hắn đã nhìn thấy cách chạy trốn như thế này hai lần.
    Một lần là khi Hỏa Thần dẫm vào chiếc xe BB của hắn rồi hóa thành hàng ngàn ngọn lửa để chạy trốn. Lần thứ hai, đó chính là bóng ma đã cố gắng cướp cánh tay của Satan từ Cao Lôi Hoa và Nguyệt Đỉnh Thiên. Lúc hắn trốn cũng hóa thành vô vàn quang điểm. Nhưng lần đó, Cao Lôi Hoa quơ được một vật màu đỏ. Hắn cũng biết là vật gì, chỉ biết rằng, vật đó sờ rất mềm, hơn nữa còn tỏa ra mùi rất kỳ lạ.. …
    Nói cho cùng, hắn cũng đã có hai lần kinh nghiệm. Hắn sẽ không để người khác dùng phương pháp đó mà chạy mất.
    Để đối phó với phương pháp này, Cao Lôi Hoa đã khổ tâm suy nghĩ rất nhiều. Cuối cùng hắn cũng đã ngộ ra được một chút.
    - Muốn chạy sao?
    Nhìn thấy đám phi trùng này, Cao Lôi Hoa cười lạnh rồi bắt đầu kết ấn với tốc độc càng ngày càng nhanh.
    - Phong!
    Cao Lôi Hoa quát to một tiếng. Những tia lôi điện tử kim bắt đầu hiện ra… …
    Nghe tiếng quát này của Cao Lôi Hoa, vô số lôi quang tụ tập lại với nhau tạo thành một hàng rào điện.
    Bởi vì đột nhiên xuất hiện lưới điện nên, đám trùng tử không kịp dừng lại nên đụng phải hàng rào điện kia.
    - Ba ba!
    Nháy mắt, một đám phi trùng liền bị chết cháy. Tuy khe hở của lưới điện không phải là nhỏ, nhưng đám trùng này không thể bay ra ngoài được. Bởi vì hàng rào này làm bằng lôi điện.
    Nhưng chiếc hàng rào điện này chỉ có thể cản đám trùng và vây bắt chúng lại mà thôi. Tấm hàng rào điện này không thể chịu nổi một lần công kích của đám trùng tử nữa.
    Mà cũng không sao, dưới sự khống chế của Cao Lôi Hoa, trên trời xuất hiện vài đạo sấm sét bổ về phía lưới điện. Lôi quang kéo tấm lưới xuống mặt đất.
    Rồi Cao Lôi Hoa vận Lôi thần lực lên. Cỗ lôi thần lực trên mặt đất nổ tung như địa lôi.
    Trong nháy mắt, đám phi trùng trong lưới điện đã chết hơn một nửa. Bọn chúng sợ hãi bay quanh lôi võng.
    - Ha ha.
    Cao Lôi Hoa đắc ý cười:
    - Lôi ngục!
    Ngay lập tức, từng đạo lôi quang từ trên người Cao Lôi Hoa phóng ra bốn phương tám hướng.
    - Bây giờ xem ngươi có thể trốn ở chỗ nào?!
    Cao Lôi Hoa đắc ý cười.
    Trùng Ma cũng rất khẩn trương. Hiện tại, đường nào hắn cũng không thể đi được. Trên trời thì có lôi võng, phía dưới thì, lôi điện nổ ầm ầm. Nhưng bây giờ, hắn cũng chỉ có thể cố gắng tăng cường lĩnh vực của mình để sinh ra nhiều phi trùng hơn. Chỉ cần thần lực không tiêu hao hết, hắn có thể sản sinh ra vô số phi trùng… ….
    **************.
    - Cửu U, làm sao giờ?
    Trên hạp cốc, Minh và Dạ nhìn tình hình ở dưới núi rồi nói với Cửu U.
    Cửu U cười khổ. Lần trước gặp nam nhân đầu bạc này, nàng cũng dùng phương pháp này để chạy trốn. Bao nhiêu năm nay, cách chạy trốn này ở Thần giới là thịnh hành nhất. Bởi lẽ phương pháp này rất tốt, mà hơn nữa cũng ít người tìm ra được cách phá giải phương pháp này.
    Nhưng quan trọng hơn là, cho dù muốn đối phó với phương pháp chạy trốn này. Cũng không có nhiều người có thể phản ứng nhanh như vậy.
    - Cứu hắn không?
    Cửu U thở dài, phải biết rằng, từ khi Satan bị thua trận, những vị thần dưới trướng của hắn càng ngày càng ít bởi Quang Minh Zeus – con trai cả của Sáng Thế thần cũng là người đánh bại hắn.
    Cửu U do dự thật lâu, rồi cắn răng gật đầu. Minh và Dạ tuy rằng rất mạnh nhưng chỉ có tương đương với ‘Trùng Ma’ mà thôi.
    Cho nên, muốn cứu Trùng Ma, chỉ có thể là Cửu U thôi. Cửu U thở dài, hiện tại Cửu U cũng không biết có thể cứu Trùng Ma ra được không. Minh và Dạ còn không biết, bây giờ Cửu U không hoàn chỉnh, mà bộ phận bị thiếu đang nằm trong tay nam nhân kia.
    - Được rồi, đi cứu hắn vậy.
    Cửu U cuối cùng cũng quyết định ra tay. Cửu U thu hồi chiếc quạt xếp, nhảy xuống dưới, hướng về nơi Cao Lôi Hoa bố trí lôi võng.
    Ngay lúc đó, thân hình Cửu U cũng nhạt dần.
    - Đinh! Đinh.
    Tiếng chuông trong trẻo vang lên bên cạnh thân ảnh của Cửu U.
    Tuy rằng phía dưới tiếng sấm sét đinh tai nhức óc do Cao Lôi Hoa triệu tập nhưng lại không thể áp chế nổi thanh âm trong trẻo này.
    - Đinh! Đinh! Đinh!
    Tiếng chuông của Cửu U càng ngày càng trong trẻo.
    Nghe được tiếng chuông, Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên . Tuy rằng, lôi điện vẫn tiếp tục oanh tạc nhưng giờ tất cả sự chú ý của hắn đều tập trung trên bầu trời.
    - Sát lục chi vũ, tuyệt sát.
    Thanh âm lạnh lẽo từ trong sơn cốc vang lên. Giọng nói mang theo cỗ sát khí rõ rệt.
    Đôi mắt của Cao Lôi Hoa chợt mở to ra! Sát lục chi vũ, cái tên này không phải lần đầu tiên Cao Lôi Hoa nghe qua. Hắn biết rằng điệu múa này là tuyệt chiêu của Mộng Ti. Đây chính là chiêu thức vì giết người mà nhảy, tuy xinh đẹp nhưng lại rất hiểm độc.
    Nhưng giọng nói trên trời kia không phải là giọng trẻ con của Mộng Ti mà là một người trưởng thành.
    Nhìn thấu qua lôi quang, Cao Lôi Hoa thấy thân ảnh đang lao xuống. Thân ảnh trắng kia từ trên trời lao xuống. Từng bước chân nhịp nhàng, nhìn qua thật giống bước nhảy của Mộng Ti.
    Lúc này thân ảnh đó xuất hiên, nhẹ nhàng chỉ vào lôi võng.
    Ngay lập tức, hàng rào điện liền bị phá vỡ.
    Đối với chuyện đó, Cao Lôi Hoa cũng chẳng kinh ngạc. Bởi vì lưới điện này chỉ để ngăn chặn đám trùng kia thôi, không thể ngăn cản thế công của người kia.
    Khi lôi võng bị phá, đám phi trùng lao ra như thủy triều.
    - Muốn chạy sao!
    Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng, ba đạo lôi điện từ trên trời liền giáng xuống.
    Tuy rằng thân ảnh màu trắng này có thể có quan hệ cùng Mộng Ti ở nhà hắn, có lẽ là thân nhân. Nhưng dù gì thì hắn cũng không quan tâm nữa.
    Vì cứu con gái Nguyệt Nhị, chỉ cần có kẻ cản đường thì chết hết đi.
    Rầm!
    Ba đạo lôi quang tạo thành chữ phẩm bao quanh lôi võng.
    Thân ảnh kia nhìn thấy ba tia lôi quang liền dừng lại một chút rồi nhảy lên đỡ lấy ba tia lôi quang đó!
    Lúc chắn lấy ba tia lôi quang, Cửu U lấy một chiếc quạt xếp màu trắng ra rồi giơ lên. Trong nháy mắt, chiếc quạt xếp chợt lớn ra đỡ lấy ba đạo Thiên lôi của Cao Lôi Hoa.
    Tuy rằng đỡ được, nhưng thân ảnh màu trắng kia không kìm được nôn ra một bụm máu màu đen.
    Cao Lôi Hoa đã bỏ nhiều thời gian để ngưng tụ Thiên Lôi. Có thể nói lôi quang lần này mạnh tới mức, cho dù là hắn cũng không chịu được.
    - Mau chạy đi!
    Sau khi ói ra một bụm máu tươi, Cửu U trừng mắt quát lớn một tiếng.
    Đám phi trùng không hề do dự dùng tốc độ nhanh nhất bay đi.
    - Lại muốn chạy sao?
    Nhìn đám phi trùng chạy trốn, Cao Lôi Hoa lập tức nóng vội. Nhưng đột nhiên hắn lại nghĩ tới một chiêu thức vừa dùng! Đó là một chiêu thức rất hiệu quả.
    - Ảo giác thần thể!
    Cao Lôi Hoa quát nhẹ một tiếng. Lôi thần lực nhanh chóng ngưng tụ.
    - Không tốt, chạy nhanh! Trốn càng xa càng tốt!
    Cửu U nhìn Cao Lôi Hoa triệu tập ảo giác thân thể lập tức quát một tiếng rồi chạy ra xa.
    - Muộn rồi!
    Cao Lôi Hoa hét to một tiếng, Lôi thần lực nhanh chóng được ngưng tụ. Hắn ngửa đầu ra đằng sau.
    - Sư tử hống!
    Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng!

    (Hết Chương 307 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 308 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  8. #308
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 308 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 2: Chuyện Xưa Của Vú Em

    Chương 308: GPRS thủy tinh





    - Rống!
    Một âm thanh khác vang lên, giống hệt âm thanh lúc trước. Một đầu sư tử được huyễn hóa hiện trên không trung.
    Lại là một chiêu song ca Sư Tử Hống!

    Một chiêu thức sát thương lớn lại xuất hiện tại nơi sơn cốc nhỏ bé này!
    Một làn sóng không khí mà mắt thường có thể nhìn thấy xuất hiện, lấy Cao Lôi Hoa và ảo ảnh làm trung tâm lan ra tám hướng với tốc độ cực nhanh!
    Nhìn thấy làn sóng này đuổi theo. Cửu U thở dài, lấy chiếc chuông nhỏ trong tay ra.
    - Đinh! Đinh! Đinh!
    Tiếng chuông vang dồn dập. Nhưng vẫn không chặn được tiếng Sư Tử Hống của Cao Lôi Hoa.
    Khí thế hùng mạnh đó đánh thẳng vào Cửu U. Làm Cửu U bay lên cao. Mắt Cửu U mờ dần rồi ngã xuống đất… ….
    Ngay từ lúc đầu, Cửu U biết rằng mình sẽ thua Cao Lôi Hoa. Mấy lần ra tay, toàn do nóng vội mà đánh, nên tự nhiên lực đạo không mạnh. Nhưng quan trọng hơn là hiện tại Cửu U không hoàn toàn là chính mình. Có một thứ của Cửu U đang nằm trong tay Cao Lôi Hoa, nên cho dù hai người có cấp bậc bằng nhau nhưng Cửu U vẫn chịu thiệt. Cửu U thở dài. Trận đánh này khiến Cửu U rất uất ức:
    - Hôm nay, phải lấy lại được vật đó bằng bất cứ giá nào…
    Khi ngã xuống, Cửu U vẫn còn cắn răng nghĩ… ….
    Dưới sự trợ giúp của Cửu U, Trùng Ma đã thành công bảo vệ được sinh mạng nhỏ bé của mình. Đám phi trùng tụ lại thành một cái đầu, tuy nhiên thế là đủ rồi. Chỉ cần cho hắn thời gian, hắn sẽ tái tạo lại được thân thể của mình.
    - Cửu U!
    Trên cốc, Minh và Dạ nhìn thấy Cửu U ngã xuống liền hét lớn một tiếng rồi lao về phía lão đại của mình.
    - Không cần! Mau rời đi, chạy càng xa càng tốt!
    Cửu U lấy hết sức hét lên một tiếng.
    Minh và Dạ cắn chặt răng rồi nhấc đầu của Trùng Ma chạy đi. Bọn họ cũng không biết tại sao Cửu U biết rằng mình không phải là đối thủ của nam nhân kia nhưng vẫn cầm chân hắn lại?
    Nhưng bọn họ cũng không nghĩ nhiều nữa, trí tuệ của Cửu U không phải thứ mà hai bọn họ hiểu được. Chắc rằng Cửu U có kế hoạch khác. Nghĩ như vậy, hai người nhanh chóng bỏ chạy.
    Nhưng có lẽ bọn họ không nghĩ tới, Cửu U ở lại, chẳng qua muốn đòi một vật trọng yếu trong tay Cao Lôi Hoa. Tuy Cửu U bị tầng sóng âm đó đánh rơi nhưng cũng chẳng thèm để ý.
    Bởi trong tay Cửu U còn một tấm vương bài, đó chính là con gái Nguyệt Nhị của Cao Lôi Hoa. Chỉ cần nắm trong tay vương bài này, Cửu U có cơ hội đoạt lại vật đánh mất. Đến lúc đó, Cửu U sẽ không còn sợ Cao Lôi Hoa nữa.
    Thân thể Cửu U rơi xuống đất.
    Ngay lập tức. Cửu U cảm thấy một mũi kiếm lạnh băng đang chĩa vào yết hầu của mình.
    - Ta thua rồi.
    Cửu U thở dài.
    - Con gái của ta đâu.
    Cao Lôi Hoa dí mũi Tài Quyết vào yết hầu của Cửu U rồi lạnh lùng nói.
    - Bên trong di tích.
    Cửu U cười nói.
    - Ta không rảnh để đùa với ngươi.
    Cao Lôi Hoa nói:
    - Nói cho ta biết, con gái ta hiện giờ ở đâu?
    Cao Lôi Hoa nhớ tới Cửu Thủ Caribe từng nói mình chỉ là tên lính quèn mà thôi. Mà người sai khiến nó chạy đến di tích chính là người đứng trước mặt hắn .
    Ngay lúc hắn chạy đến di tích. Thì đám người đi cùng hắn cũng gặp phải mai phục.
    Điều này càng chứng tỏ Cửu Thủ Caribe chỉ là một tên lính quèn. Có lẽ con gái của hắn thực sự bị mang tới đây, nhưng hắn lại không nghĩ rằng, sẽ có người để hắn cứu con gái của mình.
    - Cao Lôi Hoa tiên sinh, vài ngày không gặp mà ngài vẫn nóng tính như trước.
    Cửu U đột nhiên ngẩng đầu lên nói với Cao Lôi Hoa.
    - Là ngươi?!
    Nhìn khuôn mặt của Cửu U, Cao Lôi Hoa lại càng phẫn nộ. Khuôn mặt tuấn tú này hắn đã từng nhìn qua. Đó là lần bác của Tĩnh Tâm đến nhà. Đây là khuôn mặt của thiếu niên anh tuấn đi cùng họ. Lần này hắn vẫn không thay đổi gì cả, vẫn bộ quần áo đó, vẫn cái quạt xếp đó.
    - Ngươi dẫn ta đến đây có phải là muốn trả thù cho Nguyệt Nại Nhã không?
    Trong mắt Cao Lôi Hoa lộ ra một tia sát ý, xem ra tha cho Nguyệt Nại Nhã là một sự lựa chọn sai lầm. Chỉ có người chết mới không gây ra nguy hiểm gì.
    - Không, không , không phải đâu, Cao Lôi Hoa tiên sinh. Ngài không cần suy nghĩ nhiều.
    Cửu U nhẹ nhàng phủi bụi rồi đứng lên:
    - Tôi và Nguyệt Nại Nhã cũng không có giao tình gì, nàng cũng chẳng có tư cách để khiến tôi báo thù cho nàng.
    - Ca!
    Ngay khi Cửu U đứng lên, bàn tay của Cao Lôi Hoa đã bóp lấy cổ Cửu U:
    - Việc này ta không cần biết, ta chỉ muốn biết con gái ta đâu.
    Cao Lôi Hoa tăng lực đạo lên. Sẽ không ai hoài nghi nếu Cao Lôi Hoa có thể bóp nát chiếc cổ nhỏ bé đó.
    - Muốn biết con gái của ngài ở đâu thì hãy buông tay ra.
    Cửu U đắc ý nói với Cao Lôi Hoa. Cửu U biết rằng, Cao Lôi Hoa rất coi trọng con gái của mình, bởi vậy mới có thể trấn tĩnh như thế này.
    - Ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi ư!
    Cao Lôi Hoa tăng thêm lực đạo, rất nhanh , trên cổ Cửu U đã xuất hiện một vết bầm tím.
    - Ngài sẽ không giết tôi.
    Cửu U cười nói:
    - Nếu muốn biết con gái của ngài ở đâu thì hãy buông tay ra.
    Cao Lôi Hoa im lặng. Trên trán hắn hiện từng đoạn gân xanh. Dường như Cao Lôi Hoa đang rất phẫn nộ.
    Cửu U đắc ý nhìn Cao Lôi Hoa. Thậm chí Cửu U đã tính ra lúc nào Cao Lôi Hoa sẽ thả hắn ra.
    Ngay lúc Cửu U đang tràn đầy tự tin thì đột nhiên Cao Lôi Hoa cười lớn.
    - Buông ngươi ra? Ha ha ha!
    Cao Lôi Hoa không những buông mà còn nắm chặt hơn:
    - Ngươi dám động đến con gái ta, thì tại sao ta phải thả ngươi
    - Bởi vì, con gái của ngài đang nằm trong tay tôi. Mà ngài lại không biết cô bé ở đâu.
    Dường như Cửu U hơi khó nói, nhưng hắn vẫn không sợ hãi:
    - Hơn nữa, tôi đã từng tìm hiểu qua. Lấy tính cách của ngài, thì ngài rất trân trọng cô bé.
    - Điều tra cơ à!
    Cao Lôi Hoa nhíu mày nói:
    - Vậy ngươi có biết kết cục của những người động đến con của ta chưa?
    - A, cái này, tôi không quan tấm. Hiện tại, điều tôi quan tâm chính là con gái ngài đang nằm trong tay tôi.
    Cửu U tự tin nói.
    - Ha ha. Đáp rất tốt.
    Nhưng các ngươi không biết rằng trong tay ta vẫn có vũ khí bí mật.
    Tay phải Cao Lôi Hoa lấy từ trong nhẫn không gian ra một quả cầu thủy tinh rồi quơ quơ trước mặt Cửu U vài lần.
    Nhìn vào thủy tinh cầu này, Cửu U nhìn thấy trên đó, lóe ra một điểm đỏ và vài điểm xanh.
    - Thứ này gọi là GPRS thủy tinh.
    Cao Lôi Hoa cười híp mắt. Cũng phải nhớ lại lần trước, Băng sương Cự long Furion đã đưa hắn quả cầu này.
    Lần Cao Lôi Hoa và Furion bị Thiên kiếp đưa đến nơi phong ấn “Mộng Ti”. Furion đã đưa cho hắn vật này. Đây chính là vật giúp Furion không bao giờ lạc đường. Quả cầu này được thêm vào ‘ma pháp trận truy tung’, ’ma pháp trận định vị’ và ’ ma pháp trận cảm ứng’. Ba ma pháp trận này có thể khiến Furion thông qua thủy tinh cầu tìm được vị trí của mình trên lục địa. Mà Long tộc cũng có thể từ thủy tinh cầu tìm được vị trí của Furion.
    Lúc ấy, Cao Lôi Hoa không chậm trễ đưa chia cho con của mình. Để bọn chúng mang theo mình.
    Nhưng thời gian trôi qua, Cao Lôi Hoa đã quên sự tồn tại của vật này. Chỉ khi Nguyệt Nhị bị mất tích, vì sự an nguy của cô bé nên hắn mới nghĩ tới vật này.
    Hiện tại cũng chưa muộn! Có thứ này, hắn có thể tìm được nơi Nguyệt Nhị bị bắt.
    Ánh mắt của Cửu U chợt mở to. Bọn họ tuy đã điều tra Cao Lôi Hoa. Nhưng lúc Cao Lôi Hoa ở Vong Linh cốc, Băng nguyên, Lôi thần điện, làm sao bọn họ biết được. Vậy nên sự tình ‘GPRS thủy tinh’ tự nhiên họ không biết được.
    Nếu biết có thứ đó, Cửu U sẽ hủy diệt thủy tinh cầu trên người Nguyệt Nhị.
    - Hiện tại, cùng ta đi tìm con gái của ta nào.
    Cao Lôi Hoa cười lạnh, một tay nhấc cổ Cửu U lên, rồi mở thủy tinh cầu ra. Trên đó, một điểm đỏ đại diện cho Cao Lôi Hoa. Ngay cạnh đó là một điểm xanh, nhưng điểm xanh đó lại không nằm trong di tích.
    Thật không ngoài dự đoán của Cao Lôi Hoa. Vị trí của Nguyệt Nhị không ở trong di tích mà là ngược lại.
    - Xem ra, các ngươi cũng không mang con gái ta đi xa.
    Cao Lôi Hoa vác eo Cửu U, một tay vẫn bóp cổ, một tay cầm thủy tinh rồi bước theo hướng của thủy tinh cầu chỉ.
    Dưới sự dẫn đường của GPRS, Cao Lôi Hoa xách Cửu U đi qua một mảng sương mù rồi bước vào một nơi tồi tàn. Xem ra nơi đây từng là một tòa thần điện. Vẫn có thể thấy được sự phồn vinh từ đống đổ nát đó.
    Tới nơi này, điểm đỏ và điểm lam đã trùng vào nhau.
    - Ở trong này?
    Cao Lôi Hoa nhíu mày, rồi dò xét xung quanh, nhưng mãi vẫn không tìm thấy thân ảnh của Nguyệt Nhị.
    - Con gái ta ở đâu?
    Cao Lôi Hoa bóp chặt cổ của Cửu U.
    - Ngài không phải biết con gái ngài ở đâu rồi sao?
    Cửu U cười nói.
    -Đừng có khiêu khích sự nhẫn nại của ta, đồ mặt trắng.
    Cao Lôi Hoa tăng lực đạo.
    - Mặt trắng?!
    Giọng của Cửu U cao lên:
    - Tôi không phải là mặt trắng!
    Bởi vì khuôn mặt trắng của mình nên hắn càng ghét chứ “mặt trắng”.
    - Con gái ta ở đâu?
    Cao Lôi Hoa hỏi.
    - Phía, dưới.
    Đại trượng phu co được dãn được, dưới tình huống này, Cửu U đành phải trả lời Cao Lôi Hoa, cũng đồng thời nghĩ ‘nam nhân đáng ghét, ta và ngươi không đội trời chung.’
    Nghe được lời nói của Cửu U, Cao Lôi Hoa vươn tay bóp lấy bả vai của hắn.
    Một tia lôi thần lực tiến vào trong cơ thể của Cao Lôi Hoa nhanh chóng phong bế huyệt vị của hắn.
    Sự tình này giống vs chuyện của Quang Minh Thần. Sau khi Cao Lôi Hoa buông tay ra, Cửu U cảm thấy rất sung sướng, nhưng lại bất ngờ phát hiện mình không thể cử động được.
    - Ở bên dưới đúng không ?
    Cao Lôi Hoa nắm chặt tay, hít sâu một hơi. Hiện tại hắn cũng chẳng muốn tìm cửa động.
    - Ầm!
    Cao Lôi Hoa đấm một quyền xuống mặt đất tạo ra nhiều vết nứt rất sâu.
    Ầm ầm!
    Một cái hố sâu thăm thẳm đã được Cao Lôi Hoa tạo thành công.
    -Ực!
    Cửu U nuốt nước miếng, nhìn thấy Cao Lôi Hoa hắn còn tưởng rằng mình đang gặp Thần thú.
    Cửa động bị phá ra. Nhưng ngay lúc này, Cao Lôi Hoa lại sửng sốt nhìn vào trong động… ….

    (Hết Chương 308 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 309 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  9. #309
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 309 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 2: Chuyện Xưa Của Vú Em

    Chương 309: Đổi trắng thay đen





    Lúc này, Cao Lôi Hoa đã nhìn thấy một việc khiến hắn cực kỳ tức giận.
    Dưới đống hoang tàn này, có một căn hầm. Bao quanh căn phòng này là một ma pháp trận mà Cao Lôi Hoa chưa bao giờ gặp qua. Nhưng điều khiến hắn phải kinh ngạc không phải là chuyện đó.
    Trong ma pháp trận này chính là con gái của Cao Lôi Hoa – Nguyệt Nhị đang mê man nằm trong đó.
    Nhưng điều này cũng không phải là điều khiến hắn sững sờ.
    Mà điều khiến Cao Lôi Hoa sững sờ đó là có một số tên đáng giận đang làm điều gì đó với con gái của hắn.
    Lúc này, trong ma pháp trận, Nguyệt Nhị đang khỏa thân nằm trong trận pháp. Mà bên cạnh nàng có 7-8 nữ nhân khỏa thân khác đang vuốt ve khắp người Nguyệt Nhị.
    Dường như các nàng đang tiến hành nghi thức nào đó.
    - AAA! Đáng chết! Rời khỏi con gái của ta mau!
    Cao Lôi Hoa nhảy từ trên xuống. Đám người này đã khiến hắn nổi giận. Sau khi tiếp đất, hắn chạy đến, không do dự tát vào mặt đám nữ nhân vô sỉ kia.
    - Ba ba ba ba!
    Những nữ nhân vây quanh Nguyệt Nhị đêu bị Cao Lôi Hoa tát bay ra ngoài, rồi ngã xuống đất. Miệng các nàng đều đã rỉ máu.
    Cao Lôi Hoa cũng không phải loại người lúc nào cũng thương hoa tiếc ngọc. Mấy cái tát này đã khiến cho má đám nữ nhân kia sưng vù lên.
    - Cút!
    Cao Lôi Hoa nghiến răng nói, rồi nhanh chóng cởi y phục của mình ra bọc lấy Nguyệt Nhị.
    Sau khi làm xong mọi thứ, Cao Lôi Hoa vỗ vỗ đầu Nguyệt Nhị nói:
    - Nguyệt Nhị, Nguyệt Nhị.
    Nhưng gọi cả nửa ngày, mà Nguyệt Nhị cũng chẳng có phản ứng gì. Cao Lôi Hoa liền cảm thấy có điều gì đó không thích hợp.
    Cao Lôi Hoa nhanh chóng truyền một tia lôi thần lực vào cơ thể Nguyệt Nhị. Nhưng đợi cả nửa ngày mà Nguyệt Nhị vẫn như thế.
    - Mẹ nó!
    Cao Lôi Hoa tức giận mắng một câu, rồi ôm Nguyệt Nhị nhảy lên trên.
    Hắn ôm Nguyệt Nhị tới trước mặt Cửu U.
    - Chuyện này là sao.
    Cao Lôi Hoa tức giận nhìn Cửu U, tay hắn bóp chặt đầu của Cửu U. Cửu U biết rằng nếu mình trả lời sai một câu nam nhân này sẽ cho mình một chưởng vào giữa đầu ngay.
    - Không sao, ngài cứ yên tâm đi. Con gái ngài bị bất tỉnh là do chúng tôi chuẩn bị mà thôi.
    Thanh âm của Cửu U có chút mất tự nhiên, bởi từ người Cao Lôi Hoa truyền đến một hơi thở khiến Cửu U khó chịu. Hắn tận lực khiến mình bình tĩnh:
    - Phòng ngừa sau khi ngài cứu được con gái của mình, rồi giết tôi để diệt khẩu. Nên tôi phải làm như vậy mà thôi.
    - Đồ chó chết. Ngươi đã làm gì con gái của ta.
    Cao Lôi Hoa gầm lên, khiến Cửu U choáng váng cả đầu óc.
    - Tôi đã nói rồi. Tôi có một loại thuật làm người khác hôn mê mà chỉ có tôi mới giải được.
    Cửu U đắc ý nhìn Cao Lôi Hoa đang tức giận. Lòng hắn có một chút sung sướng:
    - Chúng ta giao dịch, được không?

    - Ngươi có tư cách sao?
    Trên tay Cao Lôi Hoa lóe ra một tia lôi quang:
    - Đừng quên ngươi đang nằm trong tay ta.
    - Vậy thôi. Ngài có thể để con gái ngài hôn mê vĩnh viễn đi. Cứ giết chết tôi đi.
    Cửu U lộ ra bộ dáng “ lợn chết không sợ nước sôi”.
    Cao Lôi Hoa cắn chặt răng:
    - Nói đi, ngươi muốn thế nào.
    Cao Lôi Hoa đè nén sự giận dữ trong lòng, thở dài nói. Hiện tại hắn rất muốn đập chết tên mặt trắng này .
    - A, Cao Lôi Hoa tiên sinh, tôi làm thế sao được, tôi đang nằm trong tay ngài mà .
    Cửu U đắc ý nói:
    - Tôi hao tốn hết mọi tâm tư của mình chẳng qua để đòi lại một vật của tôi trong tay ngài mà thôi.
    - Vậy gì.
    Cao Lôi Hoa hung hăng nhìn Cửu U.
    - A, đó là vật bị Cao Lôi Hoa ngài lấy được.
    Cửu U nở nụ cười:
    - Chúng ta làm một cuộc giao dịch được không Cao Lôi Hoa tiên sinh.
    - Nói.
    Cao Lôi Hoa cắn răng nói, đồng thời nghĩ “ mình lúc nào lại đoạt mất đồ vật của tên mặt trắng này”
    Cao Lôi Hoa lấy đồ của người khác không ít, nhưng vẫn không nhớ được hắn lúc nào cầm đồ của tên mặt trắng này.
    - Ngài cởi bỏ cầm chế này, rồi đưa vật ngài cầm của tôi. Tôi sẽ giải bỏ cấm chế trên người con gái ngài.
    Cửu U cười nói.
    Cao Lôi Hoa cười lạnh một tiếng, không hề do dự giải khai huyệt đạo cho Cửu U. Nhưng ngay sau đó bóp lấy cổ hắn. Đến lúc, Cửu U giải khai cầm chế của Nguyệt Nhị xong hắn sẽ phải trả giá.
    - Bây giờ tôi sẽ nói cho ngài biết vật tôi cần là gì.
    Cửu U nói tiếp:
    - Cao Lôi Hoa tiên sinh, ngài còn nhớ, chúng ta đã từng tranh đoạt “tay trái của Satan” ở bở biển Quang Minh đế quốc chứ?
    - Tay trái của Satan?
    Cao Lôi Hoa nhíu mày nói:
    - Ngươi chính là bóng đen đó ?!
    - Đúng vậy.
    Cửu U khẽ cười
    - Vậy ngươi muốn tay trái của Satan? Không cần nói nữa, vật đó không có trong tay ta.
    Cao Lôi Hoa bóp chặt hơn một chút.
    - Không, không, không phải. Lúc đó tôi cũng ở đó, tôi cũng biết việc cánh tay của Satan biến mất. Đó không phải là vật tôi cần.
    Rồi Cửu U ngượng ngùng nói tiếp:
    - Không biết ngài còn nhớ không. Khi tôi chạy trốn, ngài đã nắm lấy một quang điểm. Vật đó màu đỏ đỏ.
    - Đồ vật màu đỏ hồng?
    Cao Lôi Hoa lập tức nhớ tới hạt châu mà khiến người ta tăng dục vọng.
    - Là đây sao?
    Cao Lôi Hoa lầy hạt châu màu hồng từ trong nhẫn không gian ra.
    Sau khi lôi ra vật này, Cao Lôi Hoa theo quán tính nhéo một phát. Từ khi có vật này, hắn đã nghiên cứu không ít. Hắn muốn biết đây là vật gì.
    Vài ngày trước đó, Cao Lôi Hoa cũng đi tìm một số hạt châu màu hồng khác. Nhưng những vật đó chỉ giống nhau về hình dạng mà thôi. Như “ hải giao” là sinh vật không nhuyễn thể, được gọi là “ hộc châu”, có hình dáng cực kỳ giống vật Cao Lôi Hoa lấy được.
    Nhưng sau khi tìm hiểu thì, hạt châu đó không phải là “hộc châu” . Bởi nói không có hơi thở yêu dị đó.
    - Là thứ này đúng không?
    Cao Lôi Hoa lấy ra vật đó rồi nhẹ nhàng bóp một cái. Nhưng Cao Lôi Hoa không thấy được khi hắn nhéo vật này, mặt Cửu U bỗng đỏ lên.
    - Đúng, chính là vật này.
    Cửu U khó khăn nói.
    Ngay khi Cửu U mở miệng, giọng nói quái dị của hắn đã khiến Cao Lôi Hoa chú ý. Hắn thấy, khi mình chạm vào vật này thì sắc mặt Cửu U liền biến đổi. Cao Lôi Hoa cảm thấy vật trong tay mình thật không đơn giản.
    - Cởi bỏ cầm chế trên người con gái ta ra. Ta sẽ trả ngươi vật này.
    Cao Lôi Hoa nói.
    - Được.
    Cửu U hưng phấn nói:
    - Ngài buông tay ra.
    Cao Lôi Hoa thả tay ra.
    Cửu U nhanh chóng chạy ra dựng con gái của Cao Lôi Hoa dậy, rồi lấy từ trong lòng ra một viên thuốc:
    - Cao Lôi Hoa tiên sinh, con gái ngài chỉ cần uống thuốc này là có thể trở lại bình thường.
    - Ta làm sao biết được thuốc này có hiệu quả hay không.
    Cao Lôi Hoa lạnh nhạt nói.
    - Hai ta giao dịch luôn tại đây, Cao Lôi Hoa tiên sinh có thể thử thuốc ngay tại đây.
    Cửu U híp mắt nói:
    - Thế nào, chúng ta có thể giao dịch không?
    Cao Lôi Hoa nắm chặt vật quái dị màu đỏ kia rồi gật đầu.
    - Chúng ta hiện tại sẽ giao dịch.
    Cửu U nói với Cao Lôi Hoa:
    - Tôi sẽ đếm tới ba, chúng ta cùng nhau trao đổi.
    Cao Lôi Hoa gật đầu, nhưng khóe miệng lộ ra một nụ cười âm hiểm. Thằng ngốc cũng biết được vật này chính là điểm yếu của Cửu U, vậy thì làm sao Cao Lôi Hoa có thể trả lại điểm yếu cho đối thủ cơ chứ.
    Phải biết rằng khả năng đổ thuật của Cao Lôi Hoa rất cao. Ngay khi Cửu U nói giao dịch, Cao Lôi Hoa ôm lấy Nguyệt Nhị và lấy ra một viên hộc châu. Phải biết rằng hai đồ vật này có bề ngoài cực kỳ giống nhau.
    Rồi, Cao Lôi Hoa giả bộ đổi tay ôm Nguyệt Nhị. Trong lúc đó hắn nhanh chóng hoán đổi hai vật.
    Cái mà Cao Lôi Hoa giao dịch chính là hộc châu. Còn hạt châu màu đỏ kia hắn dấu dưới người Nguyệt Nhị.
    Để cho Cửu U không hoài nghi, Cao Lôi Hoa giơ tay trái lên giả bộ bóp mấy cái vào hộc châu, tay phải cũng lén lút nhéo hạt châu màu đỏ bên dưới Nguyệt Nhị.
    Sắc mặt của Cửu U trở nên trắng bệch. Hắn cắn chặt răng kiên trì.
    - Cao Lôi Hoa tiên sinh, chúng ta giao dịch chứ.
    Cửu U cố gắng đè nén thanh âm của mình, hắn vẫn không biết rằng hạt châu mà hắn cần đã bị Cao Lôi Hoa đổi… ….

    (Hết Chương 309 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 310 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  10. #310
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 310 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 2: Chuyện Xưa Của Vú Em

    Chương 310: Cao Lôi Hoa tên khốn khiếp





    Ngay sau đó, Cao Lôi Hoa đồng thời ném vật cần trao đổi cho người kia.

    Ba ba!
    Cửu U nhẹ nhàng đón lấy hạt châu màu đỏ, mà Cao Lôi Hoa cũng thoải mái đón được viên thuốc mà Cửu U ném ra.
    - Vậy thì chúng ta chia tay từ đây.
    Khi chiếm được thuốc giải, dường như có tật giật mình, Cao Lôi Hoa ôm lấy Nguyệt Nhị chạy nhanh ra ngoài.
    Mãi đến khi chạy được một khoảng, Cao Lôi Hoa đột nhiên lại nghĩ lại. “ Mẹ nó, mình chạy làm gì thế nhỉ? Chẳng phải mình muốn xử lý đám người Cửu U hay sao, tại sao lại giật mình mà chạy cơ chứ?

    - Thật hồ đồ!
    Cao Lôi Hoa gõ gõ đầu của mình, rồi quay trở lại đống phế tích bằng tốc độ nhanh nhất.
    Nhưng khi hắn chạy đến nơi thì đã không còn người nào.
    Cửu U dường như cũng giống như Cao Lôi Hoa, trong lòng có ý đồ đen tối. Hắn nhanh chóng mang những nữ nhân đang khỏa thân chạy trốn vào trong truyền tống trận.
    - Mẹ, lại để hắn chạy mất.
    Cao Lôi Hoa cắn chặt răng. Cuối cùng hắn đành thở dài lôi ra viên thuốc mà Cửu U đánh đổi.
    Nhìn Cửu U chạy trốn, Cao Lôi Hoa càng hoài nghi viên thuốc này. Hắn cực kỳ không yên tâm. Nhìn Nguyệt Nhị đang hôn mê, Cao Lôi Hoa gật đầu, rồi chia viên thuốc thành một phần nhỏ, đút vào mồm của Nguyệt Nhị. Sau một thời gian xác định không có việc gì, Cao Lôi Hoa mới đem toàn bộ viên thuốc đút vào mồm Nguyệt Nhị.
    Bây giờ cho dù thuốc này không công hiệu thì ít nhất cũng không làm nguy hại đến tính mạng của Nguyệt Nhị.
    Kỳ thật toàn bộ lo lắng của Cao Lôi Hoa đều là thừa. Sinh vật trên thế giới này cũng không tà ác như Cao Lôi Hoa tưởng tượng. Tất cả đều là do Cao Lôi Hoa tự nghĩ vậy thôi.
    Dù sao, người ở thế giới này và người ở Địa Cầu cũng khác nhau. Người thế giới này thuần khiết hơn nhiều so với quê hương của Cao Lôi Hoa.
    Cửu U không có lừa Cao Lôi Hoa chuyện gì cả. Viên thuốc này là hoàn toàn bình thường. Viên thuốc được tiêu hóa không lâu, đôi mắt của Nguyệt Nhị cũng chậm rãi mở ra.
    Ngay khi tỉnh dậy, Nguyệt Nhị đã thấy một nam nhân đầu bạc đứng trước mặt mình.
    - Ba!
    Nhìn thấy Cao Lôi Hoa, Nguyệt Nhị ủy khuất khóc òa lên. Dù sao thì Nguyệt Nhị cũng chỉ là cô bé hơn 10 tuối. Nàng chỉ có thể khóc thật to để giải phóng sự ủy khuất của mình.
    - Không có gì đâu, không có gì đâu.
    Cao Lôi Hoa đau lòng ôm Nguyệt Nhị thật chặt mà an ủi. Cũng tự hứa với lòng sẽ không để mấy đứa con của mình gặp nguy hiểm nữa, cho dù là Sáng Thế Thần đi nữa. Lúc này, Cửu U và đám nữ nhân kia đang ở trong một gian phòng sang trọng
    Cửu U đắc ý mang hạt châu màu đỏ ( hộc châu) đặt vào nhẫn không gian. Hiện tại hắn không có biện pháp dung nhập với vật này. Bởi muốn làm vậy, hắn phải dùng Đào Mệnh Đại Pháp, tuy rằng đây là chiêu chạy trốn rất hữu dụng nhưng cần phải có 3 tháng để cooldown. Vậy nên, hắn chỉ còn cách giữ thật tốt vật này và chờ đợi.
    Sau khi cất giữ hạt châu xong. Cửu U quay lại, nghiêm khắc nhìn đám nữ nhân trần trụi kia.
    - Có lấy được chìa khóa mở ra phong ấn chi môn của đại vương không?
    Cửu U hỏi.
    - May mắn không làm nhục mệnh, thưa Cửu U điện hạ.
    Mấy nữ tử kia mở bàn tay ra, dâng lên một chiếc chìa khóa màu vàng.:
    - Ngay khi người đàn ông đó đến, chúng tôi đã may mắn lấy được chiếc chìa khóa từ trong cơ thế của đứa bé đó.
    - Làm rất tốt!
    Cửu U cười híp mắt. Cao Lôi Hoa có lẽ không nghĩ tới, bắt cóc con gái hắn không phải đơn giản là đòi lại vật kia. Nguyện vọng của hắn chính là hồi sinh Satan.
    Nghĩ vậy,Cửu U lại đắc ý cười.
    Địa phương mà Cửu U dẫn Cao Lôi Hoa vào là địa phương phong ấn một bộ phận của cơ thể Satan. Ý của Cửu U là dẫn bọn người Cao Lôi Hoa đi vào trước để mở hết tất cả các cơ quan, rồi hắn lấy chìa khòa từ trong cơ thể Nguyệt Nhị và tiến vào di tích, lấy ra bộ phận thân thể của Satan. Nhưng hắn lại không nghĩ lới, Trùng ma lại khiêu chiến Cao Lôi Hoa quá đột ngột, nên ảnh hưởng tới kế hoạch của hắn.
    “ Tên trùng ma ngu ngốc.”
    Cửu U cắn chặt răng, chửi bới. Hắn còn tưởng rằng mình dẫn Cao Lôi Hoa tới nơi này là để hắn ra tay. Hành động này thiếu chút nữa phá bỏ kế hoạch của mình, lại còn khiến mình tí mất mạng.
    Nhưng may mắn, đám Tinh linh kia đã phá giải được kha kha cơ quan, mà quan trọng hơn hắn đã lấy lại được bộ phận của thân thể mình. Vậy nên cuối cùng thu hoạch cũng không tồi.
    Nhưng ngay khi hắn còn đang đắc ý. Bỗng có một cỗ cảm giác không lời truyền tới. Mặt Cửu U trở nên đỏ hồng. Hai chân hắn run rẩy, không nhịn được ngồi xuống đất.
    Ngay khi ngã xuống, mặt Cửu U bỗng trắng bệch.
    “ Sao lại thế này, tại sao cảm giác đó lại tới nữa? Vật đó chẳng phải trong tay mình sao, vậy sao cảm giác đó lại đến. Lúc này.
    Cao Lôi Hoa lôi từ trong nhân không gian một bộ trang phục để Nguyệt Nhị thay. Hắn không có quần áo cho cô bé nên đành phải đưa cho nàng bộ quần áo của hắn để mặc tạm.
    Thừa lúc, Nguyệt Nhị thay quần áo, Cao Lôi Hoa ngồi trên tảng đá nghiên cứu hạt châu. Cửu U đã dùng một cái giá khá cao để lấy lại vật này.
    - Nhìn thứ này cũng chẳng có gì khác thường cả, chẳng biết đây là vật gì nhỉ?
    Cao Lôi Hoa nhíu mày suy nghĩ. Nhưng cả nửa ngày vẫn nghĩ không ra. Trong lúc buồn bực, hắn để hạt châu vào giữa ngón trỏ và ngón cái, bấm mạnh một cái. Hạt châu liền bị méo vào trong. Nhưng độ co dãn của hạt châu đó không kém, rất nhanh đã trờ về hình dạng bình thường.
    - Hè hè, tuy không biết đây là vật gì, nhưng chơi với vật này cũng không tồi.
    Cao Lôi Hoa cười rộ lên.
    Nhưng Cao Lôi Hoa không biết được, khi hắn niết mạnh hạt châu đó.
    Ở phương xa, mặt Cửu U đỏ bừng, mắt chứa một tầng hơi nước.
    - Chẳng lẽ?
    Cửu U dường như nhớ tới điều gì đó, hắn nhanh chóng lấy hạt châu trong nhẫn không gian ra. Cửu U cẩn thận đánh giá hạt châu màu đỏ này.
    - Đông!
    Cửu U lập tức ném hạt châu trong tay sang một bên.
    Vẻ mặt hắn rất phức tạp. Ủy khuất? Không cam lòng? Oán hận? Phẫn nộ? Còn cả xuân ý?
    - Cửu U điện hạ?
    Nhìn Cửu U ngã xuống mấy nữ tử kia bối rối kêu lên.
    - Tất cả đi ra, ta cần ở đây một mình.
    Cửu U khó khăn nói với đám nữ nhân kia.
    - Rõ. Cửu U điện hạ.
    Đám nữ nhân kia tuy còn hoài nghi nhưng vẫn quay đầu rời đi.
    - Cao Lôi Hoa, tên khốn nạn. Ta và ngươi không đội trời chung! Ngươi đang bị phanh thây. Tên khốn kiếp! Sẽ có ngày! Sẽ có ngày! Aaaaaa!
    Đợi đám nữ nhân kia đi ra ngoài, Cửu U giơ tay lên trần phẫn nộ thét. Nhưng không đợi hắn nói xong, một cỗ cảm giác khác thường xuất hiện. Cửu U rên một tiếng, nhưng vẫn cố gắng nguyền rủa thêm một tiếng.
    - Cao Lôi Hoa, ngươi, ngươi, thật quá đáng.
    Cửu U cuộn người lại, dựa vào tường, miệng vẫn thì thào chửi Cao Lôi Hoa. - Hắt xì! Hắt xì
    Cao Lôi Hoa ở nơi xa bỗng hắt xì một tiếng.
    - Ba làm sao vậy?
    Sau khi thay xong quần áo, Nguyệt Nhị, nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa.
    A, không có việc gì, có thể mẹ Tĩnh Tâm nhắc khéo đến ba.
    Cao Lôi Hoa xoa xoa sống mũi rồi thui hồi hạt châu:
    - Được rồi, Nguyệt Nhị, chùng ta vào di tích xem đi.
    - Vâng.
    Nguyệt Nhị cười rồi gật đầu:
    - Ba, lần này ba không được cho người khác bắt con đi đâu đó.
    - Ừ.
    Cao Lôi Hoa nở nụ cười:
    - Lần này, nhớ ngoan ngoãn đúng cạnh ba, chỉ cần người náo tới gần, ba sẽ chém hết.
    Sau khi cứu được Nguyệt Nhị trở về, Cao Lôi Hoa trở nên thoải mái. Đặc biệt trêu Cửu U là mặt trắng, càng làm tâm tình hắn phiêu hơn.
    Kéo tay Nguyệt Nhị, hai người tiến về khu di tịch.
    Nhưng đúng lúc này, Cao Lôi Hoa đột nhiên nhíu mày.
    Tin tức từ kỵ sĩ tử vong.
    Huyết kỵ sĩ sống bằng máu tươi của Cao Lôi Hoa. Mỗi lần huyết chết, Cao Lôi Hoa đều cảm ứng được. Sau đó, hắn dùng máu của mình để họ sống lại.
    - Nguyệt Nhị từ từ.
    Cao Lôi Hoa gọi Nguyệt Nhị lại. Rồi nhấc tay áo lên, rạch một đường trên tay mình. Một dòng máu tươi trào ra.
    - Lấy danh nghĩa của ta,Cao Lôi Hoa, tái sinh huyết kỵ sĩ.
    Cao Lôi Hoa âm trầm quát một tiếng.
    Bang!
    Sau tiếng nổ, một huyết kỵ sĩ từ trong dòng máu tươi của Cao Lôi Hoa chậm rãi tái sinh.
    - Chủ nhân không tốt rồi.
    Sau khi tái sinh, hắn liền hét lớn với Cao Lôi Hoa…

    (Hết Chương 310 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 311 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

Page 31 of 52 FirstFirst ... 21293031323341 ... LastLast