CoiThienThai.com - The Largest Vietnamese Entertainment Network

Buy Sex Toy Sex! Do choi danh cho nguoi lon! Click here!

Xem phim phá trinh! Hấp dẫn tuyệt vời - Click here!

Bạn đã có bảo hiểm nhân thọ (life insurance) chưa? www.HaPhanInsurance.com !

ThanhHaFlower.com - Mua hoa, gửi quà về Việt Nam ! Giá rẻ nhất!

Official websites: www.CoiThienThai.com || www.CoiThienThai.net

GÂY QUỸ CÕI THIÊN THAI - MEMBERS V.I.P Đăng ký thành viên: Members Log in || » Members Sign up « || » Cancel Membership «

Bạn có biết ? CõiThiênThai.com là nơi phổ biến Truyện Người Lớn miễn phí đầu tiên? CõiThiênThai.com có kho tàng truyện người lớn lớn nhất?

  • facebook
  • google plus
  • twitter
  • youtube
  • linkedin
Page 3 of 52 FirstFirst 1234513 ... LastLast
Results 21 to 30 of 518
  1. #21
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 21 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 1: Sơ lâm dị giới

    Chương 21: Bình sữa - Phát minh mọi thời đại









    Sau khi mọi chuyện đã xong, gần như là 7 giờ hơn.

    Con trai cả Saga và Nguyệt Sư cùng Nguyệt Nhị đều là học sinh của Học viện Ma Võ Thánh Peter, sau khi dùng cơm xong, ba đứa nhỏ đáng thương kéo thân mình mệt mỏi đi về trường.

    Ở cửa, Cao Lôi Hoa lộ ra nụ cười tươi như mặt trời, bắt đầu vẫy tay về hướng ba đứa nhỏ đáng thương.
    -Phù !

    Cao Hoa Lôi cười nhẹ nhàng. Nhìn bọn nhỏ đi ra xa, hắn mới về phòng, sau đó thật cẩn thận đỡ Kim Toa Nhi từ trong lòng Tĩnh Tâm, tiếp theo dùng một chiếc muỗng nhỏ cho nó uống sữa.

    Nhìn thấy chiếc chén đựng sữa lớn này, Cao Lôi Hoa lập tức cảm thán! Đây quả là dị giới!
    Ngay cả cái bình sữa cũng không có! Để trẻ con ăn như thế phiền toái thật!
    Nếu hiện tại có cái bình sữa thì tốt, Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng suy nghĩ lại, sau đó ngẩng đầu nhìn Tĩnh Tâm phía đối diện.
    Lúc này Tĩnh Tâm đang ôm Rudolph, cẩn thận từng li từng tí một cho nó uống sữa.
    Ánh mắt Cao Lôi Hoa nhìn chăm chú vào ngực Tĩnh Tâm, hai mắt chăm chăm không hề chớp một cái.
    Tĩnh Tâm dường như cũng cảm thấy ánh mắt của Cao Lôi Hoa, nàng ngẩng đầu nhìn thẳng ánh mắt của Cao Lôi Hoa, trong đôi mắt ngọc bích ấy đầy vẻ nghi hoặc.

    -Cái kia, Tĩnh Tâm.

    Cao Lôi Hoa chỉ về phía ngực Tĩnh Tâm nói:
    - Cô có biết trẻ nhỏ cần sữa mẹ như thế nào không? Phải biết rằng sữa mẹ là thứ trẻ nhỏ sau khi sinh rất cần đó. Trong sữa mẹ có chứ một ít kháng thể thiết yếu, có thể giúp trẻ nhỏ tăng cường sức đề kháng rất lớn.

    Tĩnh Tâm đưa mắt nhìn xuống ngực mình, ngẩng đầu lên nhìn tiểu Lôi đang cười cười, sau đó chỉ chỉ vào ngực mình, nhẹ nhàng lắc đầu.
    - Cô nói là cô không có sữa sao?
    Cao Lôi Hoa hỏi.

    Tĩnh Tâm nhẹ nhàng gật đầu, khóe miệng giật giật.
    - Sao lại như vậy ?

    Cao Lôi Hoa không thể tin được nói:
    - Bầu vú cô to lớn, vểnh cao, mượt mà. Tướng như vậy quả là cực phẩm trong các loại vú, tuyệt đối là loại vú có sữa dồi dào dinh dưỡng!

    Thế nào lại không có nhỉ? Chẳng lẽ là ăn uống không đủ dinh dưỡng
    Nhìn bộ ngực hấp dẫn của Tĩnh Tâm, bệnh nghề nghiệp của Cao Lôi Hoa thốt ra, cũng chẳng cần biết những lời này giảng giải trước mặt nữ nhân thì có hiệu quả gì.

    Mặt Tĩnh Tâm hơi đỏ một chút, lời nói Cao Lôi Hoa thật sự là gây chút tổn thương. Nếu là người khác nói như vậy, e rằng sớm đã bị TĨnh Tâm một kiếm chém bay. Nhưng mà lúc Cao Lôi Hoa giảng giải không có một tia tà niệm, điều này từ giọng nói của Cao Lôi Hoa có thể nghe ra được.

    - Tĩnh Tâm, buổi tối ta sẽ nấu một nồi canh gà cho cô. Vú của cô như vậy mà không có sữa tức là dinh dưỡng không đủ! Phải bồi dưỡng thật tốt, đứa nhỏ không thể không có sữa mẹ. Như vậy sẽ không tốt đối với sự phát triển về sau của nó.

    Cao Lôi Hoa cực kỳ bình tĩnh nói với Tĩnh Tâm.

    Những lời này của Cao Lôi Hoa lại làm cho vẻ mặt lạnh như băng của Tĩnh Tâm biến thành hồng hồng như quả taó.
    Tuy nhiên xem ta tạm thời vẫn rất cần bình sữa.

    Cao Lôi Hoa vừa dùng thìa bón cho đứa nhỏ trong ngực mình uống. vừa nhẹ nhàng cảm khái.
    Nếu tại dị giới không có bình sữa, vậy thì hắn, vị vú em này, sẽ “ phát minh “ ra bình sữa- vậy phẩm vượt thời đại.
    Vừa bồng Kim Toa Nhi, trong đầu Cao Lôi Hoa cũng đã triển khai kế hoạch thiết kế bình sữa.

    Thế giới này đã xuất hiện đồ gốm, nói cách khác là thân của bình sữa này không thành vấn đề. Nếu thật sự không làm được thì cũng có thể chọn gỗ làm thân bình.
    Hiện tại chủ yếu chính là núm vú cao su của bình sữa, cái này ở thế giới cơ bản đều là nguyên liệu nhân tạo thành, ở thế giới này không thể tìm ra loại đồ vật này được. Tuy nhiên, núm vú cao su yêu cầu nguyên liệu cũng không sao, chỉ cần có thể mềm mại co dãn nên cơ bản cũng có nguyên liệu thay thế.

    Sau khi Tĩnh Tâm cho Rydolph ăn sáng xong, ngẩng đầu nhìn về phía Cao Lôi Hoa.
    Lúc này nàng phát hiện trong lòng Cao Lôi Hoa, bé Kim Toa Nhi cũng đã ngủ, mà Cao Lôi Hoa vẫn một mực bắt chước một bà mẹ cho con ăn tiếp, dù bé Kim Toa Nhi đang ngủ say vẫn có thể tiếp tục uống sữa.
    Khóe miệng Tĩnh Tâm giật giật, nàng đi tới bên người Cao Lôi Hoa vỗ nhẹ.
    - A?

    Cao Hoa Lôi phản ứng lại, nhìn Tĩnh Tâm đang đứng bên cạnh người hắn.
    Đôi mắt Tĩnh Tâm như đang nói với hắn, Cao Lôi Hoa thực dễ dàng hiểu rõ ý tứ của Tĩnh Tâm “ đang suy nghĩ cái gì?”.
    - A, đúng rồi, Tĩnh Tâm.
    Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên nói:
    - Nơi này có một loại nguyên liệu nào mềm mại, nhưng cũng có độ co giãn hay không? Nói tóm lại là cắn lên tựa như cắn đầu vú đó?
    Tĩnh Tâm trừng mắt nhìn, co dãn? Còn muốn khi cắn thì giống như là cắn lên vú! Tuy nhiên nhìn bộ dạng rất chân thành của Cao Lôi Hoa, Tĩnh Tâm liền nhẹ nhàng gõ trán suy nghĩ.
    Co dãn? Mềm mại? Cảm giác? Cái gì có thể hội tụ dạng này? Tĩnh Tâm nhìn trán nhíu nhíu mày cố gắng nghĩ.
    - Quên đi, không thể nhớ ra thì đừng nghĩ nữa. cũng không phải là cái gì quan trọng đâu.
    Cao Lôi Hoa nhìn thấy bộ dáng Tĩnh Tâm cau có mặt mày liền nói,
    Đột nhiên, Tĩnh Tâm vỗ vỗ bàn tay thon nhỏ! Sau đó ý bảo Cao Lôi Hoa ôm đứa bé đi cùng nàng.
    Tĩnh Tâm ôm Rudolph lên sau đó đi ra ngoài cửa, Cao Lôi Hoa ôm Kim Toa Nhi theo sau Tĩnh Tâm, đi đến phòng binh khí của Tĩnh Tâm.
    Khóe miệng Cao Lôi Hoa giật giật, phòng binh khí, Tĩnh Tâm muốn mang hắn đến nhìn cái gì?
    Chỉ chốc lát sau, Tĩnh Tâm liền chỉ lên chiếc hộp trên giá cao vẫy vẫy tay với Cao Lôi Hoa.
    - Cái này?
    Cao Lôi Hoa lấy từ hộp ra hỏi.
    Tĩnh Tâm khẽ gật đầu, ý bảo Cao Lôi Hoa mở ra nhìn xem.
    Cao Lôi Hoa mở hộp ra phát hiện bên trong không ngờ là một cây trường tiên thô to như gậy, trường tiên dài ước chừng mười thước này là gân của một loại động vật không biết tên.

    Cao Lôi Hoa nhìn nhìn tên vật phẩm cạnh hòm: Gân của Ngưu long lục giai- thuộc họ Á long, co dãn tuyệt hảo, đao kiếm không thể thương tổn, là nguyên liệu tốt nhất để làm tiên(roi).
    - Ha ha!
    Cao Lôi Hoa cầm đoạn gân rồng to này, cười hai tiếng! Đây quả thực là nguyên liệu làm núm vú cao su tốt nhất !
    Gân rồng to như cây côn này là nguyên liệu còn tốt hơn mấy lần so với cao su để làm núm ví ở địa cầu! Đúng là trời sinh ra nó để làm núm vú cao su! Chỉ cần sau khi tái xử lý, tạo ta hình dáng núm vú cao su, cuối củng đặt lên trên bình gốm, thì chính là một cái bình sữa đơn giản rồi!
    Nhìn Cao Lôi Hoa vui vẻ, hài lòng, Tĩnh Tâm cũng nhẹ nhàng mỉm cười.
    Đã có nguyên liệu, Cao Lôi Hoa lại đặc chế ra vài cái bình sữa,sau đó liền ở lì trong phòng bắt đầu chế tạo bình sữa.

    Được xưng là đao kiếm không thể thương tổn, nhưng gân ngưu long cũng không khác gì đậu hũ trong tay Cao Lôi Hoa, kẻ có thể thoải mái đâm thủng da của siêu cấp ma thú. Cao Lôi Hoa thật cẩn thận điêu tạo ra vài cái giống núm vú cao su, sau đó đâm thủng một lỗ ở đầu vú, cuối cùng thì lắp núm vú cao su vào bình gốm! Vài cái núm vù như vậy chiếm nguyên liệu không nhiều lắm. Cái trường tiên (roi dài) dài hơn mười thước kia nhìn qua cũng không có gì khác so với trước.

    Không bao lâu, hắn đã cho “ ra lò” vài chiếc bình sữa đơn giản.

    Nhìn sáu cái bình sữa xếp thành một hàng, Cao Lôi Hoa liền sinh ra cảm giác thỏa mãn mãnh liệt trước nay chưa hề có.

    Tuy vài cái bình này có chút khó coi nhưng cực kỳ có tác dụng!

    Cứ như vậy, sái bình sữa này được xưng là Bình sữa Cao tộc version1 ( Bình sữa do họ Cao đời thứ nhất). về sau, mỗi cái bình này đều có giá trên triệu kim tại dị giới, chúng xuất hiện đã mang tới một sự tiến bộ vượt thời đại cho sự nghiệp trông trẻ ở thế giới này. Hơn nữa, bình sữa nhỏ nhỏ này đã mang lại cho Cao Lôi Hoa vô số tài phú…

    (Hết Chương 21 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 22 )


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!











    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  2. #22
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 22 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 1: Sơ lâm dị giới

    Chương 22: Bình sữa - Phát minh mọi thời đại









    Sau giờ ngọ, ánh nắng thật tươi sáng.
    Cao Lôi Hoa lần đầu tiên làm bình sữa cũng thực là thành công, tuy rằng vài cái bình có hình dáng không được tốt lắm, nhưng cũng rất hữu dụng.
    Hiện tại, Rudolpli cùng Kim Toa Nhi mỗi đứa một bình thoải mái bú. Mà ngay cả hoàng kim Slime cũng ôm lấy cái bình sữa lớn ra sức bú.
    Nhìn Slime hoàng kim, Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng cười, cũng không biết lúc ấy vì sao mà hắn mang nó đi theo. Càng không hiểu sao Slime cũng nguyện ý đi theo hắn.
    Dưới ánh mặt trời.
    Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng ôm hai đứa bé cùng Slime, ngồi trên mặt cỏ, dựa vào cây to, hắn thích cái cảm giác hạnh phúc bên những đứa trẻ này.
    Từ miệng Cao Lôi Hoa, nhẹ nhàng nổi lên một đoạn nhạc, rất nhẹ, nhưng cũng rất dễ làm cho người ta say mê.
    - Hãy ngắm nhìn những ngôi sao băng đang nhảy múa trên bầu trời.
    Chúng thật là lộng lẫy.
    Lúc này trời đêm thật xinh đẹp.
    Tôi ôm bạn, đưa bạn tới những giấc mơ hạnh phúc...
    Khúc hát thật ngắn, cũng rất êm ái. Cao Lôi Hoa không ngừng lại, một lần nữa cất tiếng ca.
    Ánh mắt Cao Lôi Hoa lúc đó nhìn về phương xa.
    Có lẽ, tại thế giới xa xôi kia, có một cô bé cũng đang đợi hắn đến để nghe hắn hát lên một đoạn ca khúc bình thường nhưng êm tai này.
    Tĩnh Tâm im lặng ngồi bên cạnh Cao Lôi Hoa, làn gió thổi qua mái tóc dài của nàng. Tay của nàng nhẹ nhàng vuốt mái tóc ra sau đầu.
    Cảnh tượng như vậy, làm cho Cao Lôi Hoa bất chợt nghĩ đến một cảnh tương tự trong quá khứ ở trên địa cầu .
    Cũng giống thế này, đều ở dưới tàng cây, Vũ Hinh lẳng lặng ngồi trên thảm cỏ bên canh hắn, nghe hắn kể cho tiểu Lỵ Nhi bé bỏng những câu truyện thiếu nhi thơ mộng.
    Không biết vì sao, Cao Lôi Hoa đột nhiên nghĩ ra một câu, một lời thoại kinh điển: "Nguyện cho giây phút này trở thành vĩnh hằng."
    Thùng thùng!!
    Lúc này, một loạt tiếng đập cửa nhẹ nhàng phá tan sự im lặng trong nháy mắt.
    - Ồ? Đang giữa trưa, bọn nhỏ thì ở học viện, ai đến thế nhỉ ?
    Cao Lôi Hoa nghi hoặc nói một tiếng.
    Tĩnh Tâm nhẹ nhàng đứng lên, phủi phủi áo quần chuẩn bị ra mở cửa.
    - Tôi đến đây.
    Cao Lôi Hoa khẽ cười một tiếng, nhẹ nhàng đem hai đứa bé đặt vào lòng Tĩnh Tâm, sau đó đi về phía cửa.
    Mở cửa lớn ra, Cao Lôi Hoa nhìn ra ngoài cửa.
    Thấy một gã đàn ông trững trạc mắt xanh ước chừng ba mươi tuổi đang đứng ở cửa. Nam tử nhìn Cao Lôi Hoa sửng sốt một chút, sau đó lùi một bước nhìn biển số nhà, sau đó lại tiến lên hỏi:
    - Xin hỏi, đây có phải là nhà của tiểu thư Tĩnh Tâm không?
    - Ồ, đúng nhà rồi.
    Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng gật gật đầu:
    - Anh tìm Tĩnh Tâm à?
    - Vâng!
    Nam tử lên tiếng nói:
    - Xin hỏi, anh là thế nào với Tĩnh Tâm?
    - Tôi à ?
    Cao Lôi Hoa khẽ cười nói:
    - Tôi chỉ là người Tĩnh Tâm nhờ tới chăm sóc mấy đứa nhỏ thôi.
    - À?
    Nam tử rõ ràng nhẹ nhàng thở ra, sau đó hướng về Cao Lôi Hoa thi lễ:
    - Thất lễ quá, xin tự giới thiệu. Tôi là quang minh kỵ sĩ cấp sáu Luke.
    - A, mời vào đây.
    Cao Lôi Hoa mỉm cười, nhưng cũng không nói tên mình với Luke.
    Nhưng Luke không để ý, nhẹ nhàng cười bước vào sân.
    Trong sân nhỏ, Tĩnh Tâm đang nhẹ nhàng ôm hai đứa nhỏ, đôi môi nhỏ đang chu lên một cái, dường như là đang hát, nhưng lại không nghe thấy âm thanh nào.
    Kỳ thật, qua mấy ngày ở cùng, Cao Lôi Hoa cũng biết một số chuyện.
    Tĩnh Tâm, không có khả năng nói. Cao Lôi Hoa từ xa nhìn vị kiếm sĩ xinh đẹp này. Nàng rất mỹ lệ, tuy rằng tinh cách có điểm lạnh lùng, nhưng cái lạnh như băng đó cũng không giảm bớt sự xinh đẹp của nàng, ngược lại làm cho nàng đạt đến một cái đỉnh cao của cái đẹp. Làn gió thổi qua, mái tóc dài màu lam của nàng múa theo gió. Nàng, trông như tinh linh trong băng tuyết, lạnh như băng nhưng lại vô cùng xinh đẹp.
    Có lẽ, trời cao thật công bằng. Trời cao mang cho nàng sự xinh đẹp hơn đời, nhưng cũng lấy đi năng lực ngôn ngữ của nàng.
    - Tĩnh Tâm.
    Tên nam tử kia đi tới trước mặt nàng, nhẹ nhàng kêu một tiếng.
    Tĩnh Tâm ngẩng đầu lên, nụ cười trên mặt nhanh chóng thu lại. Sau đó nàng nhẹ nhàng chỉ chỉ một bên, ý bảo Luke có thể ngồi xuống.
    Luke nhẹ nhàng ngồi xuống một bên:
    - Tĩnh Tâm, ta, ta nghe mấy đứa nhỏ của nàng nói nàng đã trở lại, ta liền tới đây ngay.
    Tĩnh Tâm không có phản ứng gì, nàng đang nhẹ nhàng đổi vị trí hai đứa nhỏ.
    Luke thâm tình nhìn Tĩnh Tâm như trước:
    - Tĩnh Tâm, gần đây nàng có khỏe không...
    ***********************
    Nhìn Tĩnh Tâm cùng Luke trên mặt cỏ, Cao Lôi Hoa khẽ thở dài. Tĩnh Tâm đúng là Tĩnh Tâm, mấy ngày qua Cao Lôi Hoa lại có ý hay vô tình đem hình tượng của nàng cùng Vũ Hinh hợp lại. Cao Lôi Hoa không biết mình có cảm giác gì đối với Tĩnh Tâm, nói yêu thì quá không thực tế, hai người mới biết nhau có hai ngày.
    Có lẽ, Cao Lôi Hoa cho rằng mình có lẽ là đem hình bóng Vũ Hinh gắn cho Tĩnh Tâm!
    Nhìn hai người trên mặt cỏ, Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng cười, đi về phía hai người.
    Bất kể thế nào, yêu cũng tốt, thay thế cũng vậy! Cao Lôi Hoa hiện tại chỉ biết là mình rất ấn tượng về Tĩnh Tâm! Bất kể là thế nào, có phải yêu hay không, cũng không khác nhau mấy. Mà tên quang minh kỵ sĩ anh tuấn trước mắt này hiền nhiên rất có tình cảm đối với Tĩnh Tâm! Một khi đã vậy, Cao Lôi Hoa liền mặt dày chuẩn bị đem "tinh địch" bóp chết trong trứng nước!
    Chính là, dường như Cao Lôi Hoa không nghĩ tới, hắn mới chính là người tới sau, phải bóp chết chính là người khác bóp chết hắn mới đúng.
    Trước ánh mắt ngơ ngác của Luke, Cao Lôi Hoa thoải mái ngồi xuống bên cạnh Tĩnh Tâm, lại ôm Kim Toa Nhi từ trong lòng Tĩnh Tâm ra, sau đó mỉm cười nhìn Luke.
    Luke bực bội nuốt ngụm nước miếng, hắn vốn chính là người hướng nội.
    Mỗi lần tới gặp Tĩnh Tâm, hắn cũng không nói được mấy câu. Tuy nhiên cũng may Tĩnh Tâm không nói, hắn cũng có thể thốt lên vài câu, giống như đang lẩm bẩm "tự sướng" vậy.
    Nhưng khi Cao Lôi Hoa ngồi xuống một bên hắn cảm thấy những lời vất vả suy nghĩ đang muốn nói mấy câu lại không thể thốt ra.
    - Ha ha, không biết ngài Luke là làm ở đâu?
    Cao Lôi Hoa sau khi ngồi xuống liền bắt đầu tuôn ra công phu "đánh rắm" của hắn, dù sao cũng kiên quyết không thể để Tĩnh Tâm cùng nam nhân khác ở cùng một chỗ mới chính là vương đạo!
    - A, Chúa ban phước lành, tôi hiện tại là giáo sư của học viện Ma võ Thánh Peter.
    Luke nhẹ nhàng cười, thản nhiên nói. Đồng thời Luke đã ngầm ý bảo Cao Lôi Hoa rời khỏi đây đi.
    - Ồ, vậy cha ngài là vị nào thế?
    Cao Lôi Hoa không có ý rời đi, ngược lại còn hỏi thân thế của Luke.
    - A, cha ta là phó viện trưởng của học viện Ma võ thánh Peter, được phong là Kiếm Thánh, Robinhood.
    Tuy rằng khó chịu, nhưng Luke cũng đành phải trả lời vấn đề Cao Lôi Hoa hỏi.
    - À, ta nhớ ra rồi.
    Cao Lôi Hoa đột nhiên nói:
    - Ba đứa nhỏ Saga hình như học tập ngay tại học viện Ma võ thánh Peter? Không biết ngài Luke có biết ba đứa nhỏ không?
    - A, điều này là hiển nhiên. Bọn chúng là con Tĩnh Tâm, ta tất nhiên phải chú ý đến ba đứa.
    - Thật phiền toái cho ngài Luke.
    Cao Lôi Hoa tà dị cười, hắn không biết lúc này nụ cười tà của hắn đã lọt vào mắt Tĩnh Tâm.
    - Đây là việc ta phải làm mà.
    Trong lòng Luke cũng đã sinh ra ý nghĩ muốn chém cái tên cản trở mình trước mặt này, nếu không phải quy tắc ky sĩ ước thúc hắn, có thể hắn đã thực sự tới "mằn thịt" Cao Lôi Hoa.
    Lúc này, Tĩnh Tâm ở bên cạnh bình tĩnh ngắm ánh mắt Cao Lôi Hoa, khóe miệng nàng mỉm cười. Từ lúc gặp nam nhân này trên hoang đảo, nàng luôn thấy thú vị như vậy, sau khi hắn đến đây, hai ngày nay Tĩnh Tâm cười nhiều hơn cả mười mấy năm trước đây cộng lại.
    - Còn nữa! Luke tiên sinh, ngài là quang minh ky sĩ cấp sáu đúng không? Chiến sĩ không phải xưng là Đại Kiếm Sư sao?
    Cao Lôi Hoa bắt đầu chém bão cùng Luke.
    - Luke tiên sinh, ngài ăn gì?
    - Ngài Luke...
    .....
    .....
    Không biết "bắn" bao lâu, phải nói là đến thiên hôn địa ám! Từ giữ trưa xả đến hoàng hôn. Kết cục là Luke phê như con tê tê đứng lên chào tạm biệt Tĩnh Tâm.
    - Ngài Luke đi cẩn thận nhé!
    Cao Lôi Hoa đứng ở cửa mỉm cười chào Luke rồi bắt tay vào làm việc, dường như cả một thời gian buổi chiều nói liên tục đối với hắn không có chút ảnh hưởng gì, thanh ầm của hắn vẫn trong trẻo như thường.
    Không thể không nói, Luke là tình địch! Kế tiếp còn hai tình địch nữa. Hắc, Tĩnh Tâm xinh đẹp như vậy đương nhiên phải có rất nhiều người theo đuổi mới đúng!


    (Hết Chương 22 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 23 )


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  3. #23
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 23 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 1: Sơ lâm dị giới

    Chương 23: Cao giai Đại công kê









    Sau khi tiễn Quang Minh kỵ sĩ về, Cao Lôi Hoa cười đắc ý! Cả một buổi chiều, Luke phải giải đáp quá nhiều câu hỏi của Cao Lôi Hoa. Cao Lôi Hoa nói đến mức “mưa xuân” bay khắp nơi, đến khi miệng lưỡi “hạn hán” mới chịu dừng lại. Còn Quang Minh kỵ sĩ Luke hầu như chỉ trả lời các vấn đề của Cao Lôi Hoa theo bản năng, vậy mà cũng ngất ngây con gà tây.

    Sau một buổi chiều, thu hoạch của Cao Lôi Hoa khá phong phú, biết thêm rất nhiều tri thức về thế giới này.
    Sau khi nhiệt tình vẫy tay tiễn Quang Minh kỵ sĩ Luke đáng thương, Cao Lôi Hoa không vào nhà ngay.
    - Trời cũng nhá nhem tối rồi, chắc bọn nhỏ cũng sắp về đây.
    Cao Lôi Hoa cười nhẹ, lẳng lặng tựa vào cạnh cửa nhìn về phương xa.
    Quả bóng vàng - Slime hoàng kim (Cao Lôi Hoa đặt tên cho Slime) thì lại đứng trên vai của Cao Lôi Hoa, thằng nhỏ này gần đây nhất chỉ có ngủ mà thôi. Hết ăn rồi lại ngủ. Thậm chí Cao Lôi Hoa còn hoài nghi nó có phải là con heo con chuyển thế không nữa.
    Ở phía sau, Tĩnh Tâm nhẹ nhàng ôm hai đứa nhỏ đang ngủ lên lầu, sau đó liền bắt tay vào chẩn bị bữa tối.
    Cao Lôi Hoa dõi mắt nhìn về phương xa, dù thế nào đi nữa, thì mối quan hệ cùng với bọn nhỏ không phải ngày một ngày hai là có thể thay đổi. Nhất là khi mấy đứa nhỏ này lại thiếu vắng tình thương yêu của người cha, điều đó khiến nội tâm của bọn nhỏ sinh ra sự chống đối đối với nam nhân bên ngoài. Tuy nhiên Cao Lôi Hoa rất kiên nhẫn, hắn tin sẽ thay đổi cái nhìn của bọn nhỏ đối với hắn. Cho dù là một tháng hay một năm đi nữa.
    Chập tối, tầm mắt của Cao Lôi Hoa dần dần thấy rõ bóng dáng ba đứa nhỏ đang đi từ từ.
    Nhìn thấy Cao Lôi Hoa đứng ở cửa chờ chúng về, ánh mắt của ba đứa nhỏ đều lộ rõ vẻ ngạc nhiên.
    Cao Lôi Hoa mỉm cười, không nói gì, rồi dẫn bọn nhỏ đi vào trong nhà hưởng thụ bữa tối phong phú. Dưới tình huống như vậy, im lặng so với việc lên tiếng cũng không thay đổi được ai, thì cũng không cần phải nói gì.
    Bóng đêm buông xuống.
    Tĩnh Tâm ôm Rudolph về ngủ, còn cô bé bán long nhân Kim Toa Nhi thì để lại cho Cao Lôi Hoa chăm sóc.
    Cao Lôi Hoa ôm Kim Toa Nhi, nhẹ nhàng đặt lên trên giường.
    - Mẹ~ ba. Người hát cho con nghe được không?
    Kim Toa Nhi nằm ở trên giường, ánh mắt trong veo nhìn Cao Lôi Hoa.
    - Ồ? Ừ, được chứ.
    Cao Lôi Hoa cười nhẹ, xoa nhẹ cái trán của Kim Toa Nhi rồi hát lên:
    - Hãy ngắm nhìn những ngôi sao băng đang nhảy múa trên bầu trời.
    Chúng thật là lộng lẫy.
    Lúc này trời đêm thật xinh đẹp.
    Tôi ôm bạn, đưa bạn tới những giấc mơ hạnh phúc…
    Dưới lời ca dịu dàng, Kim Toa Nhi mang theo nụ cười chìm vào giấc mộng đẹp.
    Thấy đứa nhỏ đã ngủ, Cao Lôi Hoa cười âu yếm, sau đó nhẹ nhàng mở cửa phòng bước ra.
    - A?
    Cạnh cửa phòng, thấp thoáng một bóng người mảnh khảnh vội vàng biến mất. Vừa rồi, nàng tựa như ngây ngốc đứng chờ ngoài cửa.
    - Ủa? Là ai vậy?
    Cao Lôi Hoa gãi gãi đầu, Tĩnh Tâm sao? Dường như không đúng, dù gì Tĩnh Tâm cũng không nói được.
    - A, mặc kệ vậy, đi ngủ đã.
    Cao Lôi Hoa dụi nhẹ mắt, khẽ cười, bước về phía phòng mình.
    ************.
    Sáng sớm hôm sau.
    Cũng giống ngày hôm qua, Cao Lôi Hoa sau khi chuẩn bị tốt bữa ăn sáng, liền bắt đầu căn sáu giờ sáng kiên quyết đánh thức ba đứa nhỏ và Tĩnh Tâm dậy.
    Sau đó lại bắt đầu cuộc tập luyện giống ngày hôm qua, chạy bộ một cây số.
    Cuối cùng, đại tiểu thư Nguyệt Nhị đáng thương lại phải để cho Cao Lôi Hoa cõng về nhà.
    Ăn xong bữa sáng, Cao Lôi Hoa đứng ở cửa bắt đầu tiễn ba đứa nhỏ với những đôi chân mềm nhũn lên đường:
    - Đi đường tốt nhé!
    Bên cạnh Cao Lôi Hoa, Tĩnh Tâm đang đứng ôm đứa nhỏ, nhìn hắn, cô đột nhiên cảm thấy Cao Lôi Hoa lúc này so với mình càng giống mẹ đám nhỏ hơn.
    Cao Lôi Hoa nhìn vào mắt Tĩnh Tâm, nhẹ nhàng cười. Thẹo tự nhiên, ánh mắt Cao Lôi Hoa hạ dần xuống bộ ngực của Tĩnh Tâm.
    - Đúng rồi! Tĩnh Tâm, tôi nói là phải làm canh gà cho cô, không ngờ lại quên mất!
    Cao Lôi Hoa vỗ vỗ đầu nói:
    - Đứa nhỏ phải được chiếu cố trước tiên, ta sẽ làm gà rừng! Gà rừng so với gà nhà thì nhiều chất dinh dưỡng hơn, sau khi uống canh gà, ta cam đoan sữa của cô sẽ rất dồi dào.
    Khoé miệng Tĩnh Tâm giật giật, kỳ thật nàng rất muốn nói cho Cao Lôi Hoa, nhiều khi hắn nói thực khiến người ta bất đắc dĩ. Hơn thế nữa chính là nàng không thể bày tỏ ra được.
    *********.
    Nói là làm luôn luôn là đặc điểm của Cao Lôi Hoa! Thoáng chuẩn bị xong, Cao Lôi Hoa đi thẳng về phía đông ngoài thành đế đô. Lúc đi vào Quang Minh đế quốc, ở trên thuyền, từ cao nhìn xuống, Cao Lôi Hoa liền thấy một khu rừng rậm phía ngoài thành.
    Ở thế giới này, dường như rừng rậm chiếm đa phần. Nơi nơi đều có rừng rậm, hơn nữa có rừng rậm tức là đại biểu có ma thú. Tuy nhiên loại rừng rậm ở ngoại thành vừa nói, phải đi vào sâu mới có thể có ma thú.
    - Không biết thế giới này có gà không nữa. Nếu thật không có thì có nên bắt đại con chim nhỏ mang về không?
    Cao Lôi Hoa lẩm bẩm nói một mình, sau đó vỗ vỗ “Quả bóng vàng” Slime trên vai, nó rất thích đứng ở trên vai Cao Lôi Hoa, nói thế nào cũng không chịu xuống.
    - Sẽ bay lên đó, bám chặt nhé, Bóng vàng!
    Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng căn dặn sau đó thân thể hắn như lôi điện bắn về hướng ngoại thành. Tuy rằng trong cơ thể, dị năng khôi phục không được nhiều, nhưng mà muốn di chuyển như tia chớp thì có thể!
    Dưới tốc độ gần như biến thái, Cao Lôi Hoa ra ngoại thành rất nhanh, rồi nhanh chóng chui vào trong rừng rậm.
    Sau khi tiến vào trong rừng, Cao Lôi Hoa bắt đầu tìm kiếm “gà” của thế giới này.
    Kỳ thật, Cao Lôi Hoa căn bản không biết loài gà trong mắt người địa cầu trên thế giới này là có chút danh tiếng. Ở chỗ này, chúng nó chính là cao giai thượng vị ma thú - Lực Lượng Chi Điểu.
    Thực lực của nó còn mạnh hơn vài phần so với Đại kiếm sư của nhân loại. Nếu không phải ‘Thánh cấp’ thì căn bản không phải là đối thủ của nó!
    Hơn nữa nó miễn dịch tất cả ma pháp dưới thánh giai. Nhưng cái giá của việc miễn dịch ma pháp chính là nó không có một chút ma pháp nào.
    Còn nữa, sỡ dĩ kêu “Lực Lượng Chi Điểu” là bởi vì tuy nó không biết ma pháp, nhưng lực lượng của nó cũng tương đối có tiếng. Mặc dù chỉ cao hơn một thước, nhưng nếu đơn thuần nói về lực lượng, năng lực của nó có thể xếp trong Top 10 ma thú!.
    Nó được mọi người gọi là ma thú tiếp cận gần nhất với “siêu giai’ ma thú!
    Còn có một điều, cũng là một điểm quan trọng nhất. Đó chính là nó không có giá trị về kinh tế. Nó không có “ma tinh”giống các ma thú khác. Ngoại trừ chất lượng thịt tốt hơn, nó đúng là tồi tệ! Cho nên đó cũng là nguyên nhân khiến nó nổi danh, làm cho mọi người không muốn chọc nó. Ở dị giới, cho dù là kẻ vắt cổ chày ra nước thì cũng không dám động tới một sợi lông của con “gà” trâu bò này.
    ******************.
    Cao Lôi Hoa đúng là loại “số đỏ”.
    Vào rừng rậm chưa lâu, Cao Lôi Hoa liền phát hiện ra mục tiêu! Một con giống như con gà trống cỡ bự đang tản bộ trong rừng.
    - Tốt, một con gà thật bự!
    Thấy con gà cao hơn thước trước mắt, Cao Lôi Hoa nuốt một ngụm nước miếng.
    - Thật đúng lúc! Cực kỳ bự, bự như vậy hẳn là dinh dưỡng cũng là tốt lắm.
    Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng cười, ở trong lòng hắn thì gà luôn là ma thú bỏ đi. Trước kia xem qua tiểu thuyết, hầu hết con gà hình dạng như này chỉ là trung giai mà thôi.
    - Vì sữa mẹ của Tĩnh Tâm!
    Cao Lôi Hoa liền giống như gã kỵ sĩ âm thầm quát một tiếng, tiếp theo cả người hắn liền như một tia chớp màu vàng, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt “con gà” Lực Lượng Chi Điểu.
    Lôi điện trong tay hung hăng đập về con đại kê trước mắt này. “Xẹt xẹt” Tiếng lôi điện đầu tiên va chạm với con đại kê vang lên .
    “Bình!” một tiếng, ngay sau đó Cao Lôi Hoa tung một cú đấm lên thân con đại gà này!
    - Cluck, Cluck!
    Lực Lượng Chi Điểu ăn đau kêu to một tiếng, trong nháy mắt lôi quang trên tay Cao Lôi Hoa khiến cho toàn thân của nó tê rần.
    Sau đó một trận mưa nắm đấm giã thẳng xuống thân mình nó.
    Phải nói rằng, nó cũng rất buồn bực. Nói thế nào thì nó cũng miễn dịch ma pháp dưới cấp thánh. Nhưng lôi điện của Cao Lôi Hoa không hơn không kém, vừa vặn thánh cấp bậc bảy.
    Cho nên, toàn bộ thân thể nó bị nắm đấm này của Cao Lôi Hoa thoải mái mà nện.
    - Game over!
    Cao Lôi Hoa cười khà khà, duỗi tay chuẩn bị nhắc con đại kê lên.
    Đúng lúc này, trong lòng Cao Lôi Hoa cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm. Theo phản xạ hắn nhảy lùi về sau hai bước…

    (Hết Chương 23 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 24 )



    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  4. #24
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 24 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 1: Sơ lâm dị giới

    Chương 24: Điạ Ngục Lôi Quang









    Cao Lôi Hoa vừa kịp lùi về sau hai bước, một mũi tên màu đen liền cắm ngay chỗ hắn vừa đứng, đuôi mũi tên vẫn còn đang rung nhẹ.

    - Ai!
    Cao Lôi Hoa quay đầu hét to một tiếng! Nếu không phải vừa rồi hắn nhanh chóng né đi, mũi tên này đã cắm trên mình hắn.
    - Ha ha ha ha! Vẫn tránh được kịp, khá đấy.
    Theo tiếng cười kiêu ngạo, một gã tóc nâu chậm rãi đi tới, ở phía sau hắn một đội kiếm sĩ mặc trọng giáp đang đứng.
    - Tiểu tử, ra giá đi. Ta muốn con Lực Lượng Chi Điểu này.
    Gã tóc nâu đi tới trước mặt Cao Lôi Hoa, cực kỳ tự nhiên rút mũi tên màu đen cắm trên mặt đất lên.
    - Ngươi là ai?
    Cao Lôi Hoa lẳng lặng đứng một bên, lạnh lùng nhìn gã tóc nâu này.
    - Tiểu tử, tên của ta ngươi cũng không cần biết đâu.
    Gã tóc nâu liếc nhìn Cao Lôi Hoa một cái:
    - Nói giá đi, con Lực Lượng Chi Điểu này bao nhiêu tiền. Cầm tiền rồi thì cút đi.
    Đồng thời, đội kiếm sĩ phía sau gã tóc nâu dần dần xông tới.
    Vừa rồi, một quyền của Cao Lôi Hoa đánh ngã con Lực Lượng Chi Điểu quả thật làm bọn họ kinh ngạc một chút. Nhưng bọn họ cũng không có cảm nhận được chút dao động đấu khí hay ma lực nào trên người Cao Lôi Hoa. Vì thế, bọn họ tự nhiên xếp Cao Lôi Hoa vào loại quả hồng mềm có thể nắn bóp trong tay.
    - Còn nữa.
    Gã tóc nâu quay đầu nhìn Cao Lôi Hoa:
    - Đem kiện thần khí trên người ngươi giao luôn ra đi. Ta nghĩ trên người ngươi hẳn phải có thần khí có thể giết chết con Lực Lượng Chi Điểu.
    Đôi mắt đen của Cao Lôi Hoa tối sầm lại, một cỗ sát khí lờ mờ xuất hiện trong lòng Cao Lôi Hoa.
    - Không ai có thể kiêu ngạo trước mặt ta.
    Cao Lôi Hoa khóe miệng giật giật thản nhiên nói một tiếng.
    - Cái gì?
    Gã tóc nâu dường như không nghe rõ hỏi lại.
    - Chát! Một tiếng, Cao Lôi Hoa đã hiện ra tại trước mắt gã tóc nâu, giáng một cái tát nổ đom đóm mắt.
    Một tiếng phịch vang lên, gã tóc nâu nhếch nhác ngã xuống đất, mấy chiếc răng nanh cùng với máu trào ra từ trong miệng.
    - Ngươi! Ngươi!
    Gã tóc nâu chỉ vào Cao Lôi Hoa kêu.
    - Ta nói, không ai có thể trước mặt ta kiêu ngạo!
    Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng nói, nhưng đủ để mọi người nghe được! Lúc này trên người Cao Lôi Hoa hiện lên một lớp lôi điện lập lòe.
    - Bảo vệ thiếu chủ!
    Đội kiếm sĩ kia nhanh chóng chia thành hai tiểu đội, một đội vây quanh gã tóc nâu, một đội khác cấp tốc chạy đến gần Cao Lôi Hoa.
    - Ngu ngốc.
    Cao Lôi Hoa mắt nhìn mấy tên kiếm sĩ võ trang hạng nặng khinh miệt cười, võ trang hạng nặng à! Hắc hắc, chẳng lẽ không biết kim loại là loại dẫn điện tốt nhất chứ? Ở trước mặt Cao Lôi Hoa mặc áo giáp kim loại khác nào muốn chết chứ?
    - Tiểu tử, không ngờ ngươi lại dám đánh thiếu chủ của bọn ta. Ngoan ngoãn chịu chết đi!
    Tên kiếm sĩ dẫn đầu có dáng vẻ như đội trưởng cười gằn áp sát Cao Lôi Hoa, trường kiếm trong tay hắn sáng loáng, chói mắt lạ thường.
    - Chịu chết?
    Cao Lôi Hoa khinh miệt nhìn hắn:
    - Đầu tiên, là các ngươi chọc đến ta trước. Tiếp theo, người chịu chết không phải là ta, mà sẽ là…
    - Các ngươi!
    Cao Lôi Hoa quát một tiếng rồi vung tay phải lên:
    - Địa Ngục Lôi Quang!
    Vừa rồi một tiểu đội kiếm sĩ vừa vặn vây quanh Cao Lôi Hoa nhưng vào lúc này, từ trên người Cao Lôi Hoa bắn ra từng đạo lôi quang bắn ra xung quanh.
    Lĩnh đòn đầu tiên dĩ nhiên là mấy gã kiếm sĩ mặc giáp kim loại đáng thương.
    Vốn vài đạo lôi quang muốn diệt đám người này vẫn tương đối là khó khăn, nhưng bọn chúng có chết cũng không ngờ là do mặc giáp kim loại. Cái này chẳng trách Cao Lôi Hoa được.
    Sau khi lôi quang loá mắt qua đi, một tiểu đội gồm mười ba kiếm sĩ tất cả đều bị lôi quang đánh cháy đen, ngã thành mười ba vòng tròn xung quanh Cao Lôi Hoa. Không cần phải nói, mười ba gã này đều chết cả. Từng đợt khói đen bốc lên từ mười ba cỗ thi thể.
    - Kế tiếp, đến phiên ngươi.
    Cao Lôi Hoa tiếp tục đi về phía gã tóc nâu.
    - Không, không cần lại đây! Ta nói cho ngươi biết, ta là hoàng tử của Quang Minh đế quốc! Ta là hoàng tử Ivan! Ngươi không được động vào ta!
    Gã tóc nâu nhìn thấy Cao Lôi Hoa lại gần, lập tức mặt biến sắc tái nhợt. Kêu lên điên cuồng, ý đồ dùng thân phận của mình để ngăn cản Cao Lôi Hoa bước tới.
    - Hắc hắc, vương tử là cái rắm!
    Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng cười, lôi quang trên tay hắn đã ngưng tụ lại:
    - Tuy nhiên, ta tạm thời không nghĩ sẽ giết ngươi. Giết ngươi quả thật là rộng lượng với ngươi. Ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết! Khà khà!
    Ivan mặt trắng bệch chỉ vào Cao Lôi Hoa quát mấy gã thuộc hạ:
    - Lên nhanh, lên. Ngăn hắn lại!
    Nhưng là mấy gã thuộc hạ làm sao dám lên, một loạt lôi quang vừa rồi đã chứng tỏ thực lực cường đại của Cao Lôi Hoa.
    Lúc này bọn họ mới nghĩ lại, không cảm giác được dao động đấu khí và ma lực, không nhất định không phải là cao thủ, ngược lại, thậm chí có thể là cao thủ, hơn nữa là loại siêu cấp cao thủ! Bởi vì cũng chỉ có siêu cấp cao thủ mới có thể che dấu dao động ma lực của mình.
    Xoẹt! Thân ảnh của Cao Lôi Hoa trong nháy mắt đã vượt qua mấy gã kiếm sĩ, hiện ra trước mặt vương tử Ivan. Đồng thời tay phải của Cao Lôi Hoa mang theo lôi quang nhẹ nhàng ấn lên ngực gã!
    - A!
    Ivan thảm thiết kêu lên, miệng sùi bọt mép, ngất xỉu ngã xuống mặt đất.
    Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng cười, một chưởng này cũng không lấy mạng của Ivan. Chỉ là để lại một đạo lôi quang trong cơ thể của Ivan. Nhưng đạo lôi quang này lại sẽ chậm rãi tích tụ năng lượng. Ước chừng một tháng sẽ tích đầy năng lượng. Đến lúc đó sẽ bộc phát nho nhỏ một ít. Sau đó lại tích tụ, lại bộc phát.
    Nói cách khác, từ nay về sau, mỗi tháng Ivan sẽ phải hưởng thụ loại thống khổ này một lần, cho đến khi hắn chết mới thôi!
    - Khặc khặc!
    Làm xong hết thảy, Cao Lôi Hoa đứng lên, nghêng ngang đi về phía con đại công kê kia. Mấy gã kiếm sĩ còn lại tự động tránh ra nhường đường cho Cao Lôi Hoa đi qua.
    Cao Lôi Hoa đi tới trước mặt con gà bự, tặng thêm một quyền để con gà tiếp tục duy trì trạng thái ngủ. Sau đó bắt đầu kéo chân nó đi về phía đế đô Quang minh.
    Ở phía sau hắn, cả đội kiếm sĩ, hai chân đều mềm nhũn ngồi xuống đất. Trong nháy mắt vừa rồi, bọn họ đều nghĩ rằng mình sẽ phải chết.
    Một mạch chờ đến khi thân ảnh của Cao Lôi hoa đi xa.
    - Trời ạ! Thương thế của điện hạ thế nào?
    Một gã kiếm sĩ mới bắt đầu phản ứng, quay đầu nhìn vương tử miệng sùi bọt mép nằm trên mặt đất.
    - Trước hết đưa vương tử quay về đế đô đã, rồi đến gặp tiểu thư Tĩnh Tâm một chuyến, mời tiểu thư Tĩnh Tâm chữa trị cho vương tử điện hạ đi.
    Gã đội trưởng thở dài nói.
    Nghề nghiệp của Tĩnh Tâm là quang minh mục sư, người dân đế đô chỉ sợ đều không biết vị mục sư xinh đẹp này còn là một Đại Kiếm Sư cường đại. Mọi người đều chỉ nghĩ Tĩnh Tâm xinh đẹp là quang minh mục sư mà thôi.
    Trình độ ma pháp quang minh của Tĩnh Tâm tương đối cao, hơn nữa nàng lại xinh đẹp. Tại đế đô cũng khá có danh tiếng.
    Chỉ là, mấy kiếm sĩ này lại không biết bản thân Cao Lôi Hoa ở cùng nhà của Tĩnh Tâm, hơn nữa bọn họ còn đang định đưa hoàng tử tới nhà Tĩnh Tâm! Hắc hắc….

    (Hết Chương 24 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 25 )


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!











    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  5. #25
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 25 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 1: Sơ lâm dị giới

    Chương 25: Lấy Oán báo Ơn









    Ra khỏi rừng rậm, Cao Lôi Hoa lại khuyến mãi thêm một quyền lên đỉnh đầu con đại công kê! Một quyền này trực tiếp tiễn con gà trống đáng thương (theo chân họ hàng gà khỏa thân) lên Tây Thiên.
    Sau khi giết chết con gà, Lôi Hoa thuận tay ném nó vào nhẫn không gian. Bởi vì con đại công kê này thật sự quá lớn, rất dễ hấp dẫn sự chú ý của người khác.
    Làm xong hết thảy Cao Lôi Hoa hài lòng cười cười, tiếp theo hắn nhanh như chớp chạy về nhà Tĩnh Tâm.
    Về đến nhà, Cao Lôi Hoa liền đi thẳng đến phòng bếp, vốn Tĩnh Tâm đang ở trong bếp làm điểm tâm ngọt, tự dưng lại thấy Cao Lôi Hoa hấp tấp xông vào, khiến nàng phải quay lại nghi hoặc nhìn hắn.
    - Hắc hắc, Tĩnh Tâm, gà ta đã bắt về đây!
    Cao Lôi Hoa cười cười với Tĩnh Tâm, sau đó ném "chú gà con" - Lực Lượng Chi Điểu trong không gian giới chỉ ra trước sự kinh ngạc há hốc mồm của nàng.
    - Tĩnh Tâm, có con gà này có thể làm canh gà rồi. Tuy nhiên con gà này cũng quá lớn, làm thịt sẽ có mùi máu tươi rất đậm, cô ra ngoài trước đi, một mình ta làm được rồi!
    Cao Lôi Hoa cười nói.
    Khóe miệng Tĩnh Tâm giật giật. Gà? Con này gọi là gà sao? Đây chính là ma thú cao giai Lực Lượng Chi Điểu mà, thực lực của nó không thua kém siêu cấp ma thú bao nhiêu, không nghĩ tới Cao Lôi Hoa chỉ là làm cái món ăn gì không biết để nàng có thêm sữa mà phải đi 'làm thịt' con ma thú hùng mạnh này. Ngắn ngủi trong vài ngày, Tĩnh Tâm đã nhìn thấy hai con ma thú 'hàng khủng' chết thảm trên tay hắn rồi.
    Thấy Tĩnh Tâm cứ trân trân nhìn con gà mà không đi, Cao Lôi Hoa có chút xấu hổ. Tuy rằng đã nhìn thấy tư thế oai hùng của nàng khi một kiếm chém Phong Lang thành hai đoạn lúc ở trên đảo hoang, nhưng trong thâm tâm hắn vẫn coi Tĩnh Tâm là một người phụ nữ yếu đuối. Tôn nghiêm của thằng đàn ông khiến cho hắn không muốn cho một cô gái phải nhìn thấy cảnh máu me.
    - A.
    Cao Lôi Hoa cười tự giễu, chính mình luôn cứ tưởng tượng thành Tĩnh Tâm rất yếu đuối. Nàng làm sao lại có thể sợ loại máu me do giết gà này được chứ!
    Cao Lôi Hoa không hề biết, Tĩnh Tâm không đi không phải vì không sợ cảnh giết gà sắp tới mà hiện tại nàng đang lâm vào trầm tư mà thôi.
    - Quên đi, cô không tránh ra cũng không sao.
    Khóe miệng Cao Lôi Hoa giật giật, tiếp theo rút thanh dao găm siêu sắc bên đùi ra. Sau đó Cao Lôi Hoa kéo con gà bự ra phía sau phòng bếp, ở đó có một dòng suối, con suối thường được dùng để tẩy rửa các loại thịt hoặc thực vật.
    Sau lưng hắn, ánh mắt Tĩnh Tâm hiện vẻ suy nghĩ đầy xa xăm, nàng nhìn thân ảnh Cao Lôi Hoa phía trước, khe khẽ thở dài:
    - Có lẽ, nếu mình gặp hắn sớm mấy năm, mình sẽ không gặp cảnh như bây giờ nữa.
    **************************
    Cao Lôi Hoa thành thạo cắt tiết, vặt lông, mổ bụng con gà 'vĩ đại" ra. Bởi vì con gà này thật sự quá lớn nên lúc làm thịt nó Cao Lôi Hoa cũng không tránh khỏi toàn thân bị tắm máu.
    Tuy nhiên, cuối cùng cũng đã xử lý ngon lành cành đào. Hắn hít vào một hơi thật sâu, buông con gà xuống, trước hết bản thân mình phải tắm rửa đã.
    Vừa định chuẩn bị tắm rửa thơm tho một phát, đột nhiên bên ngoài lại vang lên tiếng gõ cửa.
    - Thùng thùng! Thùng thùng.... tiếng gõ tương đối dồn dập.
    - A? Chẳng lẽ lại là cái thằng Luke đến đây?
    Cao Lôi Hoa chỉ kịp lau sơ cái tay liền phải chạy ra cửa, hắc hắc, hiện tại hình dáng của Cao Lôi Hoa có thể nói là đặc sắc: vè mặt đầy máu, một cái tạp dề. Nếu lấy thêm một thanh đao nhiễm đầy máu me thì chả khác gì một gã đồ tể, hơn nữa đúng là loại chuyên đồ tể người.
    Cao Lôi Hoa hưng phấn hướng về phía cửa, vốn là chuẩn bị cho tên Luke kia "kinh hỉ" một phen.
    Nhưng hắn mở cửa ra liền sửng sốt....
    Ở cửa không phải tên Luke, ở cửa chính là một đội kiếm sĩ mang giáp nặng, tay mấy gã kiếm sĩ đang nâng cái gã tóc nâu bất tỉnh gần chết.
    Mà đám người này là "người quen" của hắn, đúng là mấy gã thủ hạ lúc trước bị hắn đánh ngã, và cái tên hoàng tử Ivan gì gì đó.
    - Chào ngươi, chúng ta tìm Tĩnh Tâm đại pháp sư. A... ngươi... ngươi là ai?
    Mấy tên kiếm sĩ này bị Cao Lôi Hoa hù cho chết khiếp, thật vất vả mới bồng vương tử chạy tới nhà Quang minh pháp sư Tĩnh Tâm, thế mà mới vừa mở miệng đánh tiếng chào hỏi lại nhìn thấy tên mở cửa đang khoác một cái tạp dề đầy máu, ngẩng đầu lên thì thấy trên mặt hắn cũng loang lổ đầy máu là máu.
    Khi thấy ánh mắt mấy gã kiếm sĩ, Cao Lôi Hoa cũng tự hiểu ra. Hắn cảm thấy mấy gã này không nhận ra mình. Tuy nhiên, hiện tại trên mặt mình dính đầy máu, ai mà nhận ra được?
    - Ha ha. Mấy vị đến đây làm gì vậy? Ta được Tĩnh Tâm mời đến coi trẻ, vừa ở bên trong làm thịt động vật, nghe có người gõ cửa nên chạy ra.
    Cao Lôi Hoa cố ý đè thấp thanh âm mỉm cười nói:
    - Xin hỏi các người tìm Tĩnh Tâm có việc gì vậy?
    Nghe khẩu khí của Cao Lôi Hoa dường như không hẳn là người xấu, mấy gã kiếm sĩ mới nhẹ nhàng thở ra nói:
    - Chúng tôi tới đến tìm tiểu thư Tĩnh Tâm chữa trị cho thiếu chủ của chúng tôi. Thiếu chủ của chúng tôi bị người ta đánh bị thương.
    - À, ra là như vậy.
    Cao Lôi Hoa quái dị cười một tiếng, liền để bọn họ đi vào.
    Nghe được tiếng đập cửa, Tĩnh Tâm liền từ nhà bếp đi ra, lúc nàng thấy được mấy gã kiếm sĩ liền nhíu nhíu mày. Xem ra nàng rất phản cảm bọn này.
    - Tiểu thư Tĩnh Tâm, cầu xin cô.... nhất định phải chữa trị cho thiếu chủ.
    Mấy tên kiếm sĩ nhìn thấy Tĩnh Tâm tới, liền quỳ trước mặt nàng, sau đó nâng tên hoàng tử gì gì đó lên trước mặt Tĩnh Tâm.
    Tĩnh Tâm nhíu nhíu mày, sau đó ý bảo bọn họ đặt người xuống.
    Gã kiếm sĩ vội vàng đặt hoàng tử lên trên cỏ. Tĩnh Tâm đi tới bên người hoàng tử Ivan nọ, mở miệng yên lặng niệm vài cái, nhưng không có thanh âm. Sau đó trên tay nàng nhấp nhoáng ánh sáng màu trắng tinh khiết.
    Tay Tĩnh Tâm chói sáng đặt lên trên người gã tóc nâu, theo tia sáng của Tĩnh Tâm, miệng vết thương của hoàng tử Ivan do bị một cái bạt tai của Cao Lôi Hoa đánh, chậm rãi khép lại.
    Tia sáng tán đi, miệng vết thương của hoàng tử Ivan dường như có tốt hơn đôi chút, nhưng gã vẫn không tỉnh lại.
    Tĩnh Tâm nhíu nhíu mày, sau đó nhún vai tỏ vẻ bất lực. Bởi vì nàng cảm thấy trong cơ thể của hoàng tử Ivan có một luồng năng lượng đặc thù, năng lượng này ở trong cơ thể của hoàng tử Ivan, thực lực của nàng không thể xua tan nó được, hơn nữa cực kỳ biến thái chính là luồng năng lượng này không ngờ lại hấp thu ma lực Quang minh để dần dần mạnh lên.
    - Không.... sao có thể thế, chẳng lẽ Tĩnh Tâm cô cũng không chữa được cho hoàng tử sao?
    Gã đội trường tiểu đội kiếm sĩ có chút tuyệt vọng.
    Tĩnh Tâm không nói gì, chỉ là lắc đầu ý bảo chính mình bất lực. Sau đó làm thủ thế bảo mấy gã kiếm sĩ có thể đưa hoàng tử đi ra.
    - Không! Nếu hoàng tử không tỉnh lại, chúng ta sẽ đi đời!
    Một tên kiếm sĩ điên cuồng hét lên, đột nhiên hắn rút thanh trường kiếm bên hông ra chĩa vào Tĩnh Tâm quát:
    - Con đàn bà này, để lão tử nói cho ngươi biết... bất kể thế nào cũng phải làm hoàng tử tỉnh táo lại... nếu không lão tử đây sẽ không tha cho ngươi!
    Đồng thời, mấy gã kiếm sĩ khác cũng đều rút trường kiếm chỉ về phía Tĩnh Tâm:
    - Không chữa tốt cho hoàng tử, cô cũng phải đi theo hoàng tử!
    Bọn chúng đã điên lên thì chuyện gì cũng dám làm. Nếu hoàng tử không thể tỉnh táo trở lại, khi bọn hắn trở về hoàng cung cũng khó thoát khỏi tội chết!
    Tĩnh Tâm chán ghét nhìn mấy tên kiếm sĩ không biết suy nghĩ trước mặt này, sau đó quay đầu đi về phòng trong. Xem ra đến liếc nhìn bọn chúng một cái nàng cũng không thèm, giống như chỉ liếc mắt nhìn bọn hắn cũng khiến nàng cực kỳ ghê tởm.
    - A...A...A! Con đàn bà thối! Muốn chết!
    Tên kiếm sĩ điên cuồng hét lớn một tiếng, nhảy lên cao, thanh trường kiếm trong tay chém về phía Tĩnh Tâm....

    (Hết Chương 25 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 26 )



    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Last edited by Congtu; 11-20-2013 at 05:45 PM.

    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  6. #26
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 26 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 1: Sơ lâm dị giới

    Chương 26: Lại thêm một Vương Tử









    - Bịch!
    Gã kiếm sĩ vừa nhảy lên còn đang ở giữa không trung đã ngã ngược bay ra ngoài.
    - Đây là……
    Mấy gã kiếm sĩ khác đang đứng tại chỗ lập tức thanh tỉnh trở lại. Vì ở không trung biểu diễn “người bay” và thêm “thiên nữ tán huyết hoa” là một tên kiếm sĩ bậc bốn Bạch Ngân, hắn cũng có thể tính là một cao thủ. Thời buổi này cao thủ Thánh cấp đều ít đến thảm thương, bậc bốn cấp Bạch Ngân chính là cấp bậc cao nhất mà những dân thường có thể đạt được đến!
    Sau khi gã kiếm sĩ biểu diễn “người bay” lẫn "thiên nữ tán huyết hoa”, thì Cao Lôi Hoa mặt đầy máu tươi, tay nắm thái đao xuất hiện sau lưng Tĩnh Tâm, lúc này Cao Lôi Hoa cố ý lớn tiếng rống lên một tiếng:
    - Ai dám động đến cả nhà cô ấy!
    Nhìn thấy Cao Lôi Hoa tay cầm thái đao, cùng với trên mặt hắn máu me chưa kịp lau, hơn nữa cái tạp dề kia vẫn còn máu tươi nóng hổi. Mấy gã kiếm sĩ không khỏi rùng mình một cái.
    Cao Lôi Hoa tà dị nhìn mấy gã kiếm sĩ này, trong lòng âm thầm hối hận vì lúc trước đã không “diệt gọn” cả lũ, xem ra lần trước tha cho bọn chúng đúng là không nên. Tuy nhiên, dường như hiện tại xử lý cũng chưa muộn.
    Khoé miệng Cao Lôi Hoa lộ ra nụ cười tà ác, đồng thời một luồng lôi quang gần như khiến người ta không thể cảm giác được đang xoay tròn trên tay hắn. Chỉ có điều, một chút lôi quang này cũng đủ để cho mấy gã kiếm sĩ đi gặp Quang Minh thần đàm luận nhân sinh.
    ************************.
    Trong hoàng cung đế quốc Quang Minh.
    Một nam tử anh tuấn ngồi trên ghế nhẹ nhàng nhấm nháp hồng tửu, trên đùi hắn là một cô gái xinh đẹp đang quấn quýt ỉ ôi trong lòng hắn.
    - Điện hạ, vừa mới nhận được tin, tam hoàng tử Ivan bị trọng thương.
    Một tên hắc y nam tử hiện ra trước mặt gã nhẹ giọng đưa tin.
    - Thằng Ivan ngu xuẩn đó tuy ngu, nhưng mấy con chó dưới tay hắn cũng đều có chút thực lực, người đánh bị thương hắn là ai?
    Gã đàn ông kia thanh âm âm trầm nói.
    - Không rõ lắm, chúng thuộc hạ ở cách xa quá, lúc đuổi đến đã thấy tam hoàng tử bị đánh hôn mê, hơn nữa hai mươi bốn gã kiếm sĩ dưới tay hắn đã chết đi mười ba người.
    Tên hắc y đáp:
    - Nếu như theo chúng thuộc hạ phỏng đoán không sai kẻ đó chắc hẳn ít nhất cũng phải có thực lực bậc sáu đỉnh phong, thậm chí có thể là… Thánh cấp!
    - Thánh cấp à!
    Gã đàn ông ngẩng đầu thở dài một tiếng, nhân vật Thánh cấp vĩnh viễn là tồn tại đỉnh cao của đại lục. Bậc bảy Thánh cấp, là tồn tại tối cao trên đỉnh Kim Tự Tháp của đại lục này! Cho dù là vua của một nước đối với bọn họ cũng chỉ có thể hạ tôn nghiêm của mình xuống. Toàn bộ trên đại lục người đạt bậc bảy Thánh cấp không vượt quá số ngón trên hai bàn tay
    - Ngươi xem đó là vị Thánh cấp nào?
    Gã đàn ông hỏi.
    - Thuộc hạ đã tự mình đi tới hiện trường xem.
    Hắc y nhân lại nói:
    - Thuộc hạ nhìn thấy chính là dấu vết của ma pháp lôi hệ, thuộc hạ sở dĩ nói hắn là bậc bảy, chính là vì dấu vết của ma pháp lôi hệ này không phải bậc sáu có thể làm được. Trong tám vị thánh cấp cường giả, năm người là Kiếm Thánh, còn có ba người là băng, hỏa cùng với lôi! Như vậy có thể là Thánh ma đạo sư lôi hệ Solomond làm.
    - Thánh ma đạo sư lôi hệ Solomond.
    Gã nam tử nhẹ nhàng thở dài:
    - Hẳn cũng không phải là hắn, Thánh ma đạo sư lôi hệ Solomond thì Ivan cũng nhận biết được, thằng ngu Ivan này cũng không ngu đến nỗi trêu chọc đến Thánh ma đạo sư lôi hệ Solomond đâu.
    - Thuộc hạ cũng không dám khẳng định có phải là thánh ma đạo sư Solomond hay không.
    Hắc y nhân nói:
    - Tuy nhiên chí ít người vô năng sẽ không thể làm được việc này! Cho dù không phải là Thánh cấp, thì thực lực bậc sáu đỉnh phong chúng ta cũng nên lôi kéo.
    - Ừ.
    Gã đàn ông bưng chén rượu khẽ nhấp một ngụm:
    - Phân phó xuống dưới, âm thầm tìm hiểu thông tin của cao thủ này.
    - Thần đã phái thuộc hạ đi làm rồi.
    Hắc y nhân nhẹ nhàng cười nói:
    - Bây giờ còn có một tin nữa, mấy tên thuộc hạ của hoàng tử Ivan đã mang hoàng tử Ivan tới nhà tiểu thư Tĩnh Tâm.
    - Cái gì! Tên chết tiệt… ta không phải đã cảnh báo hắn không được bước chân đến nhà của Tĩnh Tâm một bước rồi sao!
    Gã đàn ông nghe tin tức này đột nhiên đứng bật dậy:
    - Chuẩn bị xe, đi tới nhà Tĩnh Tâm! Nếu tên chết tiệt kia làm ra chuyện ngu ngốc gì, ta sẽ không cho hắn sống yên!
    - Tuân theo lời điện hạ phân phó, thuộc hạ đã chuẩn bị xong xe ngựa rồi, đang chờ điện hạ ở cửa.
    Tên hắc y nhẹ nhàng cười nói:
    - Tuy nhiên, điện hạ hẳn là cần phải tỉnh táo lại.
    - Uhm.
    Nghe được lời nói của tên hắc y, gã đàn ông cũng bình tĩnh lại đôi chút:
    - Sauron, ngươi luôn hiểu được ý tứ của ta.
    - Thần sẵn lòng cống hiến sức lực cho điện hạ.
    *******************
    Lúc này, mấy tay kiếm sĩ nhìn Cao Lôi Hoa rồi lại nhìn hoàng tử Ivan phía sau lưng mình.
    - Tiểu thư Tĩnh Tâm, cô quyết định không chữa trị cho điện hạ phải không?
    Tên đội trưởng đội kiếm sĩ lớn tiếng nói.
    Tĩnh Tâm không trả lời, thậm chí không thèm phản ứng chút nào, chỉ hướng vào phòng trong mà đi.
    - Vậy đừng trách bọn ta không khách khí!
    Tên đội trưởng đội kiếm sĩ hét lớn một tiếng, đồng thời phía sau mấy gã kiếm sĩ cùng nhau phối hợp cầm trường kiếm bổ về phía Cao Lôi Hoa.
    Cao Lôi Hoa lạnh lùng cười, trong mắt hiện lên một tia khinh miệt, đồng thời thái đao của Cao Lôi Hoa bắt đầu động. Chỉ cần một giây Cao Lôi Hoa có thể “đưa” mấy tên vô dụng này đi gặp Quang Minh thần uống trà Dr Thanh.
    Nhưng mà đúng lúc này, một bóng người từ phía cửa nhanh chóng lao vào. Người này vừa vào cửa liền hét một tiếng to:
    - Dừng tay! Dừng tay lại hết cho ta!
    Người tới dường như tương đối có địa vị, hắn vừa hét lên như vậy không ngờ tất cả mấy gã kiếm sĩ đều lặng người dừng trường kiếm trong tay lại nhìn về phía người mới tới.
    Bọn họ dừng lại bởi vì bọn họ biết người mới tới, nhưng Cao Lôi Hoa thì không….
    Thái đao của hắn vẫn dũng mãnh bổ về phía trước, nhằm thẳng tên đội trưởng đội kiếm sĩ trước ánh mắt ngây ngốc của đám kiếm sĩ.
    Mắt thấy gã đội trưởng đội kiếm sĩ này sẽ khuất nhục mà chết khi thái đao của Cao Lôi Hoa hạ xuống, một bóng người màu đen đột nhiên từ ngoài cửa lao vào, cũng nhanh chóng đứng vào giữa hai người Cao Lôi Hoa và gã đội trưởng kia. Đoản kiếm trong tay hắc y nhân vung lên đón đỡ thái đao của Cao Lôi Hoa.
    - Keng.
    Thái đao cùng đoản kiếm phát ra tiếng vang to. Cao Lôi Hoa lùi một bước nhỏ về phía sau.
    Mà cái tên hắc y nhìn rất “khủng” kia lại trực tiếp bị một đao của Cao Lôi Hoa chém bay, đồng thời lại chợt lóe lên một màn trình diễn ‘người bay’ kèm theo ‘thiên nữ tán huyết hoa’. Một ngụm máu tươi từ miệng tên kia phun ra ào ào.
    Tên hắc y này không phải ai khác, chính là người ngay từ đầu luôn đứng bên người gã đàn ông trong hoàng cung kia.
    Mà kẻ đang tự nhiên bước vào cũng chính là gã đàn ông âm trầm ở trong hoàng cung.
    Cao Lôi Hoa thu lại thái đao với vẻ không đành lòng, xem ra tạm thời không thể chém giết vài con rối này rồi. Sớm biết vậy vừa rồi dùng toàn lực mà chém, Cao Lôi Hoa có đủ tự tin khi dùng toàn lực chém bay tên hắc y ngăn cản nhất định còn dư lực để có thể “cưa đôi” gã đội trưởng đội kiếm sĩ kia.
    Nhặt về một mạng, tên đội trưởng đội kiếm sĩ âm thầm lau mồ hôi lạnh một phen, sau đó một tiểu đội kiếm sĩ im lặng đứng qua một bên nhìn về một gã đàn ông trước cửa khổ sở kêu lên:
    - Đại vương tử điện hạ….

    Chú thích:Sauron - Một nhân vật trong truyện “Chúa tể của những chiếc nhẫn”

    (Hết Chương 26 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 27 )


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  7. #27
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 27 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 1: Sơ lâm dị giới

    Chương 27: Canh gà (cao giai) thập toàn đại bổ









    - Ha ha! Được, tốt lắm! Còn nhớ rõ đại vương tử ta!
    Người vừa tới liền hừ lạnh:
    - Vậy các ngươi còn nhớ ta đã nói Ivan vĩnh viễn không được bước vào nơi này không.

    - Việc này.
    Tên kiếm sĩ đội trưởng lúng túng trả lời:
    - Là vì hoàng tử Ivan bị trọng thương cho nên chúng thuộc hạ đành phải tạm đưa người tới đây chữa trị.
    - Chữa trị? Hừ! Hay cho một tiếng chữa trị! Ngươi nói nhiều thế để làm gì? Chẳng lẽ bổn vương mù sao!
    Đại hoàng tử mở trừng trừng hai mắt, hung hăng nhìn về phía đám thuộc hạ của Ivan.
    Bị đại hoàng tử quát, bọn chúng liền im lặng không dám nói thêm câu nào. Bởi bọn họ đột nhiên nhớ tới một việc, đó là nghe đồn đại hoàng tử đang điên cuồng theo đuổi Tĩnh Tâm đại pháp sư. Có thể nói Tĩnh Tâm là một mỹ nữ nổi danh xinh đẹp nhất ở kinh thành. Tuy rằng nàng chưa bao giờ nói câu nào, nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến sức cuốn hút của nàng. Mà hơn thế, số kẻ theo đuổi nàng có thể xếp thành một hàng dài từ kinh thành đến tận rừng rậm Hắc Ám.
    Nhưng vừa rồi bọn họ lại nhất thời hồ đồ đắc tội với Tĩnh Tâm pháp sư, sợ rằng từ nay về sau sẽ khó ngóc đầu lên được.
    Điều này khiến không khí càng thêm cẳng thẳng.
    Đúng lúc này, hắc y nhân bị một kiếm của Cao Lôi Hoa đánh bay đang từ từ bò dậy. Hắn xoa khóe miệng, rồi buồn bực đi tới bên đại hoàng tử:
    - Điện hạ, không cần phải nói nhiều với đám hạ nhân vô dụng này, chờ hoàng tử Ivan tỉnh lại rồi hãy giải quyết bọn chúng.
    - Cũng được. Đại hoàng tử gật đầu chỉ vào tên đội trưởng.
    - Ngươi, dẫn theo đám thủ hạ cùng tên Ivan ngu xuẩn này cút mau!
    - Vâng, thưa điện hạ.
    Hắn cuống quít nâng hoàng tử Ivan cùng đám kiếm sĩ chạy thục mạng, nhanh chóng thoát ra khỏi nhà Tĩnh Tâm.
    Đợi cho bọn chúng đi hết, Cao Lôi Hoa mới thu thái dao lại, đi nhanh về phía phòng bếp, không hề để ý tới đại hoàng tử cùng tên hắc y nhân kia.
    Đại hoàng tử liền nhíu mày hỏi:
    - Hắn là ai?
    Hắc y nhân phía sau cúi đầu suy nghĩ một lúc rồi đáp:
    - Hắn chính là kẻ về cùng tiểu thư Tĩnh Tâm hôm trước, nghe nói là thân thích của tiểu thư, hiện tại dẫn theo một đứa nhỏ đến đây ở.
    - Thân thích! Cái này không hề gì. Đại hoàng tử nhẹ nhàng thở ra:
    -Nhưng hắn là một cao thủ đúng không? Vừa rồi thấy hắn một mình đối mặt với mười một tên kiếm sĩ mà không hề sợ hãi.
    Hắc y nhân trầm ngâm trong chốc lát, lắc đầu nói:
    - Chắc không phải, vừa rồi giao thủ, thuộc hạ không phát hiện trên người hắn có đấu khí hay ma lực dao động. Có thể hắn chỉ là một tên tiểu tử có chút ít sức khỏe.
    - Được rồi, không cần để ý đến hắn. Đại hoàng tử gật gật đầu, nếu đúng là không phải cao thủ thì không cần phải để mắt đến làm gì.
    Chờ đám kiếm sĩ nâng Ivan chạy xa, đại hoàng tử liền đi nhanh đến trước mặt Tĩnh Tâm.
    - Tĩnh Tâm, xin lỗi ta đến chậm.
    Đại hoàng tử nhìn nàng dịu dàng nói.
    Hiện tại, Tĩnh Tâm đang ôm tiểu nhi tử Rudolph, nghe thấy lời đại hoàng tử liền ngẩng đầu lên nhìn vào mắt hắn, rồi chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.
    - Thực xin lỗi, ta đã căn dặn đệ đệ của ta rồi nhưng không nghĩ tới thủ hạ của nó lại tới nơi này gây phiền toái.
    Đại hoàng tử cảm thấy có chút mất mặt, trong lòng nghĩ khi trở về làm thế nào để cho tên đáng giận kia một bài học!
    Tĩnh Tâm xốc lại Rudolph, sau đó nàng đến dưới bóng cây nhẹ nhàng ngồi xuống.
    Đại hoàng tử cũng vội vàng chạy đến trước mặt Tĩnh Tâm, sau đó liền thao thao bất tuyệt, không biết tại sao cứ mỗi khi đối diện với Tĩnh Tâm hắn luôn luôn cảm thấy bừng bừng trong người. Thấy nàng không phản đối, hắn càng thêm hưng phấn! Mãi cho đến giữa trưa, khi miệng lưỡi khô rát hắn mới chịu cáo biệt, lưu luyến ra về.
    Chờ đại hoàng tử đi rồi, Cao Lôi Hoa mới xuất hiện ở cạnh cửa. Hắn thực sự rất lo lắng khi một nam nhân khác ở cùng một chỗ với Tĩnh Tâm. Nhìn thấy đại hoàng tử đi khuất, hắn liền vội vàng đi tới chỗ nàng.
    Khi đến gần, hắn lập tức lộ ra vẻ tươi cười. Bởi vì không ngờ Tĩnh Tâm đang ngồi ở chỗ này ngủ. Nhịp hô hấp chứng tỏ nàng ngủ rất say sưa, thi thoảng đầu lại hơi gật một tí.
    Lập tức, chàng “vú em” cảm thấy giống như là đang ăn mật ngọt vậy, chính hắn cũng không biết mình vì sao lại có cảm giác vui vẻ đến vậy.
    Thấy không có việc gì, hắn cũng không muốn quấy rầy giấc ngủ của nàng mà đi đóng cửa chính, sau đó trở lại phòng bếp bắt đầu làm món canh gà đại bổ!
    Bởi vì Lực Lượng Chi Điểu thật sự rất to lớn, cho nên Cao Lôi Hoa đành bất đắc dĩ để mọi người ăn toàn món gà: gà kho tàu, gà xé phay, gà nướng, gà luộc và cuối cùng là một món chuẩn bị riêng cho Tĩnh Tâm -- canh gà đại bổ!
    Cao Lôi Hoa vốn dĩ chỉ muốn bắt một con gà để làm canh bồi bổ cho Tĩnh Tâm, khôi phục sức khỏe cho nàng, nhưng không ngờ gà ở thế giới này lại to khủng khiếp đến như vậy. Ngay cả chuẩn bị cho một bữa tối phong phú đầy ắp các món thế này mà cũng chỉ dùng đến một phần năm con gà, còn lại hắn đều ném vào nhẫn không gian!
    Cao Lôi Hoa nhận thấy bầu vú cao ngất của Tĩnh Tâm thuộc loại dồi dào sữa, đương nhiên ngoại trừ với thứ đi phẫu thuật thẩm mỹ như ở trên trái đất rồi.
    Mất cả buổi chiều, cuối cùng Cao Lôi Hoa cũng hoàn thành một bàn đồ ăn làm từ thịt gà!
    Thấy thời gian đã khá muộn, bọn nhỏ chắc cũng sắp trở về. Cao Lôi Hoa nhìn bữa tối trên bàn hài lòng cười.
    Giống như ngày hôm qua, hắn đang tựa vào cánh cửa lẳng lặng đợi lũ trẻ. Quả bóng vàng Slime vẫn ngồi trên vai Cao Lôi Hoa giống như trước.
    Một lúc sau, đứa con trai lớn Saga, đứa con trai thứ hai Nguyệt Sư cùng cô chị cả Nguyệt Nhị lần lượt xuất hiện trong tầm mắt Cao Lôi Hoa.
    Hôm nay, từ rất xa mà ba đứa nhỏ đã ngửi thấy một mùi hương thơm phức, nhưng không thể đoán được ra là món gì. Mùi vị rất hấp dẫn, lập tức khiến chúng thấy thèm ăn.
    Thấy Cao Lôi Hoa đứng ở cửa Nguyệt Sư nhẹ nhàng cười chào hỏi hắn.
    Còn Nguyệt Nhị thì mặt mày tức giận. Cuộc tập chạy hai ngày nay khiến nàng ma pháp sư này trông thật thảm hại, cho nên nhìn thấy Cao Lôi Hoa là nó lại thấy bực bội.
    Saga hơi sửng sốt, nhưng nhanh chóng khôi phục lại bộ dáng bình thường đi vào.
    Chờ bọn nhỏ vào hết, Cao Lôi Hoa liền xoay người đóng cửa. Nhìn hình dáng bọn nhỏ hắn cười đắc ý, mới chỉ qua vài ngày ấn tượng của bọn nhỏ về hắn đã có tiến bộ lớn. Như thế là một hiện tượng tốt
    Bữa tối.
    Đầu tiên, Tĩnh Tâm cùng mọi người im lặng cầu nguyện Quang Minh thần.
    Để tránh xấu hổ Cao Lôi Hoa cũng đành miễn cưỡng làm theo, nhắm mắt lại trong chốc lát. Nhưng hắn vẫn cảm thấy buồn bực, bởi một đảng viên Đảng Cộng Sản theo thuyết vô thần như hắn đâu có tin vào Quang Minh thần thánh kia.
    Cuối cùng, dưới ánh mắt chờ mong của bọn nhỏ, Cao Lôi Hoa liền nhấc “lồng bàn” lên.
    - Này, đây là!
    Saga vừa nhìn thấy đĩa thịt kho tàu với bột khiếm thảo (1) liền kinh ngạc kêu lên:
    - Lực lượng chi điểu?
    Tĩnh Tâm gật đầu.
    - Do ngươi làm? Saga không dám tin nhìn Cao Lôi Hoa hỏi lại.
    Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng cười, gật gật đầu, sau đó nhanh chóng đem món canh gà đại bổ đến trước mặt Tĩnh Tâm.
    Nhìn Cao Lôi Hoa gật gật đầu, ba đứa nhỏ đều thay đổi cái nhìn về hắn.
    Phải biết rằng nếu thực lực không đạt tới bậc sáu thì muốn bắt được Lực Lượng Chi Điểu này là e rằng không thể. Vậy mà nam nhân trước mắt, cũng chính là vú em của bọn chúng lại có thể làm được.
    Lúc này,Cao Lôi Hoa không hề biết rằng, chỉ vì một bữa ăn tối toàn thịt gà đã khiến hình tượng của hắn đối với ba đứa nhỏ thay đổi hoàn toàn. Sự sùng bái kẻ mạnh ở thế giới này thật sự không thể dùng lẽ thường để tưởng tượng được.
    Chú thích:(1) Bột khiếm thảo - Gorgon euryale là bột của hạt hoa khiếm thực (danh pháp khoa học: Euryale ferox - còn gọi là hạt fox, foxnut, makhana) là loài duy nhất trong chi Euryale. Hiện tại, nó là loài thực vật có hoa được phân loại trong họ Súng (Nymphaeaceae), mặc dù đôi khi được coi là một họ khác biệt có danh pháp Euryalaceae. Không giống như các loài khác trong họ Súng, các hạt phấn hoa của Euryale có ba nhân<1>.
    Euryale là loài cây một năm bản địa miền đông châu Á, và nó được tìm thấy từ Ấn Độ tới Triều Tiên và Nhật Bản, cũng như các phần thuộc miền đông Nga<2>. Nó sống trong nước, sinh ra các hoa màu tím tía. Lá lớn và thuôn tròn, thường có bề ngang trên 1 mét (3 ft), với cuống lá gắn vào tâm của bề mặt phía dưới. Mặt dưới của lá màu hơi tím tía, trong khi mặt trên màu xanh lục. Lá có kết cấu đệm, mặc dù thân, hoa và lá nổi trên bề mặt nước được che phủ trong các gai nhọn. Các lá khác nằm ngầm dưới mặt nước. Quả hình cầu, là chất xốp màu tím hồng bẩn, mặt ngoài có gai, đỉnh còn đài sót lại, hạt chắc, hình cầu, màu đen.
    Tại Ấn Độ, cụ thể tại các khu vực miền bắc và miền tây, hạt của Euryale ferox thường được nướng hay rang, làm cho nó nổ tung ra như bỏng ngô. Các hạt này sau đó được ăn, thường trộn với dầu và gia vị. Trong văn hóa Mithila ở Bihar, Ấn Độ, makhana (hạt khiếm thực) là thành phần mang lại điềm lành trong các đồ dâng cúng cho Đấng Sáng tạo trong các lễ hội và thường được dùng trong nấu ăn, đặc biệt để nấu cháo đặc/bánh pút đinh gọi là "kheer makhana" hay "makhane ki kheer".

    (Hết Chương 27 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 28 )


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!











    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  8. #28
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 28 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 1: Sơ lâm dị giới

    Chương 28: Có cảm giác căng phình không?









    Sau khi gắp thức ăn cho bọn nhỏ, Cao Lôi Hoa đem bát canh gà đại bổ đến trước mặt Tĩnh Tâm. Sợ nàng ăn không đủ cho nên Cao Lôi Hoa nấu hẳn một bát siêu lớn.

    Nhìn bát canh còn to hơn mặt mình, Tĩnh Tâm có cảm giác không ăn hết. Tuy rằng mùi vị canh gà rất thơm khiến nàng thèm ăn nhưng thực sự thì bát canh quá lớn so với khả năng của nàng.
    - Tĩnh Tâm, đây là canh gà đại bổ! uống nó vào, khẳng định có thể làm cho nàng có nhiều sữa hơn!
    Cao Lôi Hoa đĩnh đạc nói, không cảm thấy trong lời nói của mình có chỗ nào bất ổn cả.
    Tĩnh Tâm nghe vậy liền nhìn vào ngực của mình rồi lại nhìn vào bát canh gà trước mắt.
    Chẳng lẽ món canh Lực Lượng Chi Điểu này lại có thế làm cho bầu vú của mình tiết ra sữa? Tĩnh Tâm không khỏi nghi hoặc nhìn vào mắt Cao Lôi Hoa.
    Nhưng ánh mắt hắn lại tỏ vẻ cực kì chắc chắn khiến nàng cảm thấy an tâm, nhẹ nhàng gật đầu rồi lấy chiếc thìa khuấy nhẹ bát canh.
    Trước ánh mắt mong chờ của Cao Lôi Hoa, Tĩnh Tâm khẽ uống ngụm canh đầu tiên.
    Hắn lúc này thật sự rất vui vẻ, món canh gà là kiệt tác hoàn mỹ của hắn trong suốt buổi chiều nay. Trước hết là chọn những phần bổ dưỡng nhất của con gà sau đó đem hết tài năng nấu nướng của mình ra để làm món canh tuyệt hảo này đến mức không thể chê trách được.
    Sau khi uống một ngụm canh, Tĩnh Tâm mỉm cười hài lòng. Hương vị vô cùng thơm ngon, thậm chí có thể nói đây là món ăn ngon nhất mà nàng thưởng thức từ trước đến nay!
    Hai mắt Cao Lôi Hoa sáng lên nhìn Tĩnh Tâm hỏi:
    - Thế nào, sao rồi? Có cảm giác gì đặc biệt không!
    Tĩnh Tâm nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa, đôi mắt ngọc bích tràn đầy nghi hoặc. Cảm giác gì? Chẳng lẽ hỏi canh có ngon không?
    - Là ngực ấy, có cảm giác căng căng, tưng tức nào không?
    Cao Lôi Hoa chỉ vào bộ ngực xinh đẹp của Tĩnh Tâm nói.
    Nàng liền nhìn lại ngực mình, tập trung cảm nhận, nhưng cuối cùng lại lắc đầu.
    - Ai, là ta quá nóng lòng, mới uống được một ngụm mà.
    Cao Lôi Hoa gãi gãi đầu:
    - Không cần gấp, cứ từ từ uống, uống xong nghỉ ngơi một lát, rồi thử lại xem có cảm giác gì không.
    Tĩnh Tâm yên lặng gật đầu, hé miệng húp từng ngụm canh nhỏ một.
    Ba đứa nhỏ có thể nói là lần đầu tiên ăn món ngon như vậy, mỗi đứa đều ăn gấp đôi.
    Thịt Lực Lượng Chi Điểu vốn là thực phẩm có tiếng ở thế giới này, nếu không phải chúng rất khó săn bắt thì có lẽ đã sớm bị mang lên bàn ăn hết cả rồi. Hơn nữa lại có thủ pháp chế biến siêu thời đại của Cao Lôi Hoa càng khiến mỹ vị Lực lượng chi điểu được tăng thêm một bậc.
    Chính vì vậy, một bàn yến tiệc vô cùng phong phú đã nhanh chóng được ba đứa trẻ giải quyết. Cũng phải nói rằng bọn chúng đều ở tuổi mười ba, mười bốn là giai đoạn phát triển cho nên sức ăn của chúng nhiều hơn cũng là điều tự nhiên. Đối với một đầu bếp mà nói, niềm hạnh phúc lớn nhất là được các thực khách yêu thích các món ăn của mình. Chính vì vậy, thấy bọn trẻ như vậy Cao Lôi Hoa rất vừa lòng dù hắn vốn dĩ cũng không phải là đầu bếp gì cả.
    Nhìn bộ dáng bọn nhỏ, Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng cười, buông đồ ăn trong tay xuống, sau đó nhìn Tĩnh Tâm.
    Có thể nói, tư thế nàng bây giờ vẫn vô cùng tao nhã, giống hệt dáng điệu tầng lớp quý tộc phương Tây khi dùng cơm: chuẩn mực, tao nhã. Điều này khiến hắn cảm thấy ngắm nàng ăn cũng là một sự hưởng thụ.
    Mất một lúc lâu Tĩnh Tâm mới giải quyết được một phần món canh gà đại bổ. Với sức ăn của nàng mà nói thì bình thường chỉ một phần của bát canh này không thể ăn hết được. Không biết Cao Lôi Hoa đã làm như thế nào mà khi mới nếm đã thấy hấp dẫn, dù món ngon nàng vẫn dùng thường xuyên. Nhưng đây có thể nói là một trong những món ngon nhất mà nàng đã thưởng thức.
    Nhưng có điểm đặc biệt ở món canh gà này là Tĩnh Tâm càng ăn càng thấy ngon hơn. Điều này làm cho Tĩnh Tâm nhớ lại khi mới gặp Cao Lôi Hoa, hắn mời nàng ăn món thịt nướng. Cảm giác khi đó cũng như thế này càng ăn càng thơm, càng ăn càng ngon, gần như làm Tĩnh Tâm không nỡ buông thìa xuống.
    Cao Lôi Hoa đang cảm thấy rất vui vẻ bởi đồ ăn do hắn nấu được Tĩnh Tâm và bọn nhỏ ăn nhiệt tình như vậy.
    Sau bữa tối, tất cả mọi người đều im lặng ngồi trên ghế nghỉ ngơi. Bởi vì ăn rất no nên tạm thời là không vận động được.
    Ngồi một lúc, Tĩnh Tâm đột nhiên nhíu mày.
    Lúc này, Tĩnh Tâm không ngờ lại cảm thấy một cảm giác tê dại từ bộ ngực truyền đến. Ta sẽ không thực sự có sữa đấy chứ! Tĩnh Tâm nghĩ trong đầu, nàng cảm thấy có chút khó tin, bởi theo lý thuyết thì một cô gái như mình sao lại có thể có sữa được.
    - Làm sao vậy? Có phải có cảm giác rồi ko?
    Cao Lôi Hoa thấy Tĩnh Tâm nhíu mày liền khẩn trương hỏi.
    Tĩnh Tâm nhẹ nhàng gật gật đầu, sau đó làm một động tác khiến Cao Lôi Hoa phun máu mũi.
    Tĩnh Tâm càu mày, bàn tay mảnh khảnh đưa lên ngực, nắm lấy vú phải của mình, sau đó nhẹ nhàng bóp bóp vài cái. Loại cảm giác tê dại này Tĩnh Tâm chưa từng trải qua, điều này làm cho nàng cảm thấy cực kì tò mò.
    - Ực.
    Hai mắt Cao Lôi Hoa mở to nhìn Tĩnh Tâm.
    Đột nhiên. Tĩnh Tâm cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía Cao Lôi Hoa, đôi mắt xanh lam tuyệt đẹp nhìn thẳng vào hai mắt Cao Lôi Hoa.
    - Ha ha! Ta chỉ biết cảm giác như thế chắc chắn là có thể tiết sữa!
    Cao Lôi Hoa không biết xấu hổ, tự nhiên nói tiếp:
    - Mau mau, nhanh đi cho tiểu hài tử thử xem có thành công không!
    Tĩnh Tâm gật đầu, chậm rãi đi lên trên lầu. Vừa đi Tĩnh Tâm vừa nghĩ mà buồn bực, vì sao chỉ một bát canh mà khiến cho nàng có loại cảm giác này? Chẳng lẽ thật sự sẽ tiết ra sữa sao?
    Nhẹ nhàng ôm Kim Toa Nhi lên, Tĩnh Tâm cố gắng nhớ lại cảnh tượng phụ nữ cho con bú ngày xưa. Sau đó nàng nhẹ nhàng cởi vạt áo, đưa miệng Kim Toa Khi lên đầu vú của minh.
    - Không?
    Kim Toa Nhi mở mắt, nửa ngủ nửa tỉnh. Nhưng vừa nhìn thấy một cái núm vú xinh đẹp, liền không do dự ngậm lấy, dùng sức hút thật mạnh.
    Hút thật lâu, Kim Toa Nhi nhíu nhíu đôi mày nhỏ, bởi vì nó không thấy có cảm giác ngọt lành trong miệng.
    Tĩnh Tâm cũng nhíu nhíu mày, sau đó lấy bình sữa ở bên cạnh đưa vào miệng Kim Toa. Cuối cùng khép áo lại rồi ôm nó đi xuống lầu.
    Xuống dưới lầu, Tĩnh Tâm liền đi tới chỗ Cao Lôi Hoa.
    Cao Lôi Hoa thấy Kim Toa Nhi đang ở trong lòng Tĩnh Tâm, sau đó lại thấy bình sữa trong miệng nó.
    - Thế nào? Vẫn không thành công sao?
    Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.
    Tĩnh Tâm gật đầu, nàng thật có chút cảm giác thất vọng. Vừa rồi, khi cho Kim Toa Khi ngậm đầu vú của nàng, nàng thật sự có cảm giác hạnh phúc.
    - Không có việc gì, hôm nay mới là ngày đầu tiên mà vú đã có cảm giác như vậy thì đã là thành công bước đầu rồi!
    Cao Lôi Hoa an ủi nói:
    - Yên tâm, chỉ cần có Cao Lôi Hoa ta ở đậy, nhất định có thể làm cho nàng cảm nhận được hạnh phúc làm mẹ! Canh gà vẫn có tác dụng, về sau mỗi ngày ta đều nấu cho nàng bồi bổ. Ngoài ra ta sẽ tìm thêm một số dược liệu nữa, ta còn nhớ rất nhiều thứ có thể tăng khả năng sinh sữa!
    Cao Lôi Hoa tin tưởng nói với Tĩnh Tâm.
    Chẳng qua, mãi cho tới sau này mỗi khi Cao Lôi Hoa nhớ tới việc này liền không biết nên khóc hay nên cười. Bởi vì hắn vất vả làm canh gà, thuốc bổ, lại đều là phạm vào sai lầm. Bởi vì Tĩnh Tâm không phải không thể sinh ra sữa mà là chưa tới thời kì!
    Tĩnh Tâm nghe Cao Lôi Hoa nói xong, liền gật gật đầu, rồi nhẹ nhàng cười với hắn. Nụ cười này hoàn toàn khác so với trước kia hoàn toàn xuất phát từ nội tâm.
    Nhìn Tĩnh Tâm xinh đẹp tươi cười, Cao Lôi Hoa không khỏi sửng sốt, lập tức hắn quyết tâm tìm sẽ tìm được dược liệu, không vì cái gì khác mà chính vì Tĩnh Tâm cười trông giống như là một thiên sứ vậy.

    (Hết Chương 28 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 29 )


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!











    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  9. #29
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 29 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 1: Sơ lâm dị giới

    Chương 29: Thánh ma đạo sư lôi hệ (Thựơng)









    Dù Tĩnh Tâm đã dùng món canh gà đại bổ nhưng tác dụng không được như mong muốn. Điều này khiến Cao Lôi Hoa hầu như cả ngày đều vắt óc suy nghĩ xem trên địa cầu còn có phương pháp nào làm lợi sữa nữa không. Chỉ tiếc là dù hắn còn nhớ rất nhiều bài thuốc nhưng các dược liệu cần thiết thì ở thế giới này lại đều không có. Quyển sách dạy nấu ăn dài dằng dặc mà hắn cố nhét vào đầu, vậy mà bây giờ bẩy phần đã trở thành vô dụng.

    - Hôm nay lại đọc thử xem thế nào.
    Tay trái lật trang giấy lên Cao Lôi Hoa liền rút ra một tờ có viết:
    - Món Bạch tuộc hầm với chân giò heo, nguyên liệu: Bạch tuộc 150g, chân giò heo một cái. Cách nấu đem bạch tuộc cắt thành miếng nhỏ, chân giò chặt thành 6~8 khối, sau đó cho cả vào nồi, thêm nước vừa đủ, đun với lửa lớn đến khi chín nhừ.
    Đọc xong Cao Lôi Hoa nghĩ ngay đây chính là một món ăn bổ sữa cho các sản phụ mới sinh con. Xem ra hắn thật sự muốn Tĩnh Tâm được thỏa nguyện là một bà mẹ thực sự.
    - A, bạch tuộc ở kinh thành có thể mua được.
    Cao Lôi Hoa nhìn dòng nguyên liệu hô nhẹ. Hắn đã nhìn qua bạch tuộc ở thế giới này vài lần, tại kinh thành cũng có bán thứ này. Nhưng có điều lại được gọi là 'cá nhiều chân'. Hắn cũng đã ăn thử, có thể nói giống y như bạch tuộc ở địa cầu.
    Chân giò heo? Đây mới là vấn đề lớn, Cạo Lôi Hoa đến giò vẫn chưa xác định được nơi này có tồn tại heo hay không. Bởi hắn chưa từng nhìn thấy ai bán thịt heo ở thế giới này.
    "Xem ra lại phải tới khu rừng vậy. Hy vọng có thể tìm được một con." Cao Lôi Hoa thở dài, hiện tại đó là hy vọng duy nhất, nếu trong rừng mà không có thì chỉ có nước dùng tiếp món canh gà.
    - Tĩnh Tâm, tôi phải ra ngoài có chút việc! Buổi tối sẽ trở về!
    Cao Lôi Hoa chuẩn bị một số thứ cần dùng, nói lên trên lầu với Tĩnh Tâm, rồi đi về phía rừng rậm.
    Lúc này, Tĩnh Tâm đang ngồi ở trên giường, tiểu Rudolph cùng Kim Toa Nhi đang ngủ.
    Nhưng có điều nếu để Cao Lôi Hoa nhìn thấy cảnh này có thể khiến hắn ngất ngay tại chỗ.
    Tĩnh Tâm đang dùng một tay mân mê bầu vú của mình. Mấy ngày nay do uống canh gà, tuy vẫn chưa ra sữa nhưng cảm giác tức ngực thì càng mãnh liệt hơn. Đặc biệt là do các bài thuốc đặc dụng nên vòng ngực của nàng bây giờ hấp dẫn hơn rất nhiều.
    Tĩnh Tâm miệng nở một nụ cười nhẹ, sữa không có nhưng vòng ngực to thêm vẫn là một chuyện tốt hiếm có.
    Giống như lần trước, Cao Lôi Hoa thoải mái đi từ bìa rừng vào. Vì khu rừng này nằm gần đế đố của đế quốc Quang Minh nên không có ma thú tồn tại. Nếu có cũng chỉ là mấy con tiểu ma thú hoàn toàn vô hại, ở sâu trong rừng thì mới có vài con lợi hại hơn một chút. Còn siêu cấp ma thú thì chắc chắn không bao giờ thấy. Kẻ nào nói ở đây có thì khẳng định là nói khoác không biết đằng nói.
    Cao Lôi Hoa nhanh như chớp chạy một vòng quanh khu rừng. Lập tức khiến cả kim rừng trở nên náo loạn.
    Đây là kiến thức sơ đẳng của một thợ săn. Nếu muốn bắt được con mồi phải nắm rõ tập tính của nó, biết được nó hay trú ngụ nơi nào trong khu rừng. Nhưng có điều, hắn làm sao biết được tính nết của bọn heo này, trước ở trên địa cầu heo đều được nuôi công nghiệp, làm gì có tập tính hoang dã.
    Điều duy nhất hắn nhớ là loài heo rất thích dũi đất, cho nên hắn liền tìm đến một rậm cỏ lớn, hy vọng có thể gặp được con nào đấy. Chỗ này cũng khá rộng và lý tưởng cho những chú heo đến để hoạt động.
    Ngay từ lúc chạy như điên xung quanh khu rừng, Cao Lôi Hoa bỗng đột nhiên cảm nhận được từng đợt xung điện cảm xúc truyền đến mà lại là tình trạng buồn bực.
    Vốn dĩ là dị năng nhân lôi điện bậc bẩy, Cao Lôi Hoa có thể cảm nhận được những xung điện cảm xúc từ xung quanh dù rất nhỏ. Điều này khiến hắn cảm thấy thiên nhiên thật kì diệu, từng cây cỏ cũng đều có những xung nhịp cảm xúc thuộc tính mộc, thủy, hỏa, phong, lôi.
    Tuy rằng chưa thể giao tiếp nhưng vào nhưng thời điểm đặc thù Cao Lôi Hoa đã có thể cảm nhận được một ít xung điện cảm xúc, giống như tình trạng hiện tại vậy.
    "Phát sinh chuyện gì? Sao lại khiến bọn chúng buồn bực?" Cao Lôi Hoa liền đưa tay ra, ở trên tay hắn suất hiện một tầng lôi quang mờ ảo không ngừng lấp lánh rồi bỗng nhiên hướng về một phía rừng cây um tùm!
    "Là hướng kia sao?" Cao Lôi Hoa ngẩng đau nhìn về phía rừng cây, chỗ đó mây đen đang chầm chậm tụ lại. Cao Lôi Hoa hít một hơi, sau đó cẩn thận che dấu hô hấp.
    Xác định chắc chắn mình không dễ bị phát hiện, Cao Lôi Hoa nhanh chóng bay đến địa phương kì quái phía trước.
    Cẩn thận tiến lại, Cao Lôi Hoa nhanh chóng tìm được một chỗ nấp thuận lợi trên một tán cây cổ thụ rồi quan sát phía dưới.
    Cao Lôi Hoa ngạc nhiên vui mừng ở phía dưới chính là thứ hắn đang đi tim! Một con heo với quang điện lấp loáng bao phủ toàn thân, so với heo địa cầu to lớn hơn rất nhiều, nhưng nhìn bề ngoài thì vẫn giống nhau!
    Trong lòng Cao Lôi Hoa như muốn hét lên! Nhìn con heo này, hắn chỉ thiếu nước lệ nóng lưng tròng! Bộ dáng quen thuộc nhé, ngay cả tiếng kêu cũng giống nhau. Cao Lôi Hoa đột nhiên nổi hứng muốn hát bài ca kinh điển: Heo~ Cái mũi của ngươi có hai cái lỗ~~.
    Thực ra, đây chính là con heo "Cuồng Bạo Thất Cách", ma thú bậc trung. Không có gì nguy hiểm, hơn nữa chỉ số thông minh cực thấp, dễ dàng bị bắt. Tuy giai cấp không cao nhưng ma tinh của chúng lại có tác dụng rất lớn, là một trong những vật liệu tốt nhất dùng để viết ma hệ lôi pháp.
    Chính vì vậy, trước kia người ta điên cuồng truy bắt chúng, thiếu chút nữa thì "Cuồng Bạo Thất Cách" bị tuyệt chủng dù chúng là ma thú có khả năng sinh sản mạnh nhất trong các ma thú bậc trung.
    Hiện tại, 'Cuồng Bạo Thất Cách' là một ma thú hiếm thấy, chỉ bắt gặp ở những nơi hoang sơ trong rừng sâu.
    Nói tóm lại, Cao Lôi Hoa chẳng may chó ngáp phải ruồi, ngay cả ma thú thưa thớt như vậy mà hắn cũng bắt gặp được.
    - Ha ha! Heo nhỏ, chờ Cao đại gia ta sao!
    Cao Lôi Hoa vui vẻ cười, nhìn chòng chọc vào 'Cuồng Bạo Thất Cách'! Sau đó nhanh như chớp chuẩn bị giáng một kích giết chết con heo phía trước.
    - Ha ha! Cho ngươi đi đầu thai này!
    Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng, đánh về phía con heo!
    Nhưng đúng lúc đó, một đạo quang điện mãnh liệt đã hình thành ở trên không, giáng thẳng xuống chỗ con heo.
    Càng khéo léo là vừa lúc Cao Lôi Hoa đánh tới, cả người hắn đang chắn ở trước. Kết quả đạo quang điện mạnh mẽ liền trút cả lên người hắn.
    - Á, không thể nào!
    Cao Lôi Hoa rên rỉ kêu, vì vui quá mà quên mất. Rõ ràng là cảm thấy lôi điện mới gây phiền toái cho hắn, không ngờ lại không xét tới điểm này. Lôi điện mà sắp gây phiêu toái chính là đạo quang điện mạnh mẽ này sắp đánh xuống.
    - A! Sao lại là con người?
    Một ông lão tay cầm pháp trượng từ phía sau thân cây đi ra nhìn Cao Lôi Hoa kinh ngạc kêu lên.
    (Hết Chương 29 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 30 )



    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!











    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  10. #30
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 30 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 1: Sơ lâm dị giới

    Chương 30: Thánh ma đạo sư lôi hệ (Hạ)








    - A! Sao đột nhiên lại xuất hiện một người?
    Sau một thân cây, một lão tay cầm một thanh pháp trượng, lão nhìn Cao Lôi Hoa bất thình lình hiện ra kinh ngạc hô hoán:
    - Bực thật, đang yên ổn mà đột nhiên thành ra như vậy. Lão gia đây không nghĩ đến là phải sát sinh.

    Điều đáng chú ý là, lão không muốn bất cẩn mà sát sinh lần nữa.
    - Ầm!
    Một tiếng vang như sấm, cùng với lời nói là lôi quang khủng bố như thác nước hung hãn trút lên người Cao Lôi Hoa! Lôi Quang mãnh liệt nhanh chóng vây quanh người Cao Lôi Hoa, trong nháy mắt, Cao Lôi Hoa đã bị lôi quang bao phủ!
    Dù bị lôi quang vây quanh Cao Lôi Hoa vẫn vui vẻ cười! Đạo lôi quang này căn bản không gây tổn thương đến Cao Lôi Hoa! Lôi điện chỉ vừa chạm được thân thể Cao Lôi Hoa đột nhiên nhanh chóng biến thành năng lượng cực kỳ thuần khiết, sau đó từ bên ngoài chui vào trong cơ thể Cao Lôi Hoa!
    Dị năng của Cao Lôi Hoa hiện đang suy yếu bởi vì tiêu hao quá độ nay được nguồn năng lượng cường đại nhanh chóng bổ sung vào cơ thể!
    - Ôi~ Thật là thoải mái!
    Hấp thu năng lượng lôi điện thuần khiết nhất, lúc này hắn chỉ cảm thấy ba ngàn vạn lỗ chân lông đều giãn nở ra, thật sự là thoải mái không lời nào tả! Đặc biệt là dị năng trong cơ thể dần dần hồi phục, càng làm cho Cao Lôi Hoa có đủ các loại cảm giác thoải mái!
    Lúc này, ở phía dưới Cao Lôi Hoa, ánh mắt yếu ớt của “Cuồng Bạo Thất Cách” đang nhìn gã đàn ông bị lôi quang bao quanh. Trực giác nói cho nó biết, gã đàn ông này khá nguy hiểm! Hơn nữa, chính gã này đang có ý đồ với mình!
    - Ca ca!
    Chính là sau khi Cao Lôi Hoa xoay người lại, đối với ‘đầu heo’ (nguyên tác “trư”) này cười hắc hắc! Sau đó Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng nắm tay lại! Lần trước dưới sự áp chế của long uy, dị năng tự khôi phục, hiện tại trong cơ thể Cao Lôi Hoa dị năng đã muốn khôi phục chừng bảy phần! Tin tưởng sau vài ngày sẽ khôi phục hoàn toàn!
    - Kế tiếp, cũng nên bắt đầu trò chơi săn bắn!
    Khóe miệng Cao Lôi Hoa hơi hơi nhếch lên! Hắn thấy được lúc này xung quanh con lợn nhỏ (tiểu trư) một tầng lôi quang mờ mờ, xem ra con lợn nhỏ này là ma thú lôi hệ!
    Nếu đã như vậy, sự tình cũng đơn giản hơn! Hắn là người khống chế lôi điện cũng không phải là tên gọi cho có! Thân ảnh Cao Lôi Hoa vừa động, nháy mắt đã hiện ra trước mắt “Cuồng Bạo Thất Cách”! Tốc độ cực nhanh thậm chí tạo thành một chuỗi tàn ảnh!
    - Phá Sơn Không!
    Cao Lôi Hoa khẽ quát một tiếng, trên nắm tay hắn, lôi quang lấp lánh nhẹ nhàng dừng ở trên mình ‘Cuồng Bạo Thất Cách’! Nhìn một quyền như nhẹ nhàng, trên thực tế là Cao Lôi Hoa vận dụng một loại quyền pháp Cách Sơn Đả Ngưu!
    Bởi vì nguyên nhân là dị năng, Cao Lôi Hoa không thể tu luyện tinh hoa võ học Trung Hoa--- nội công. Nhưng Cao Lôi Hoa cũng là một kỳ tài, hắn dám lấy dị năng thay thế nội công để sử dụng một ít quyền pháp tinh diệu, cũng cùng một hiệu quả như khi dùng nội công!
    Một chiêu ‘Phá Sơn Không’ này đúng là Cao Lôi Hoa sửa từ một chiêu Cách Sơn Đả Ngưu. ‘Phá Sơn Không’ là trực tiếp đem lôi điện tạo thành một hình cầu, thông qua quyền kình trực tiếp một quyền đả thương nội tạng đối thủ Một chiêu thông thường này được Cao Lôi Hoa dùng để đối phó với cái loại đối thủ chuyên phòng ngự siêu trâu bò này!
    Lần trước dùng chiêu này là lúc đối phó với một gã trâu bò bên hắc đạo luyện Thiết Bố Sam. Gã đó thật sự lỳ lợm, thiếu chút nữa căn bản đánh hắn không chết! Cuối cùng liền bị một chiêu này của Cao Lôi Hoa ‘Phá Sơn Không’ đánh không trở mình.
    ‘Cuồng Bạo Thất Cách’ là ma thú lôi hệ! Trong cơ thể vốn là có nguyên tố lôi hệ tồn tại, nhưng lúc này nguyên tố lôi hệ này lại thành hung thủ sát hại nó! Cao Lôi Hoa một quyền trực tiếp đem quả cầu lôi điện đánh vào trong cơ thể nó, sau đó quả cầu lôi điện này liền mang theo nguyên tố lôi hệ trong cơ thể ‘Cuồng Bạo Thất Cách’ điên cuồng vận chuyển!
    ‘Cuồng Bạo Thất Cách’ ngửa đầu phát ra một tiếng kêu bi thảm đến là thảm thiết! Cuối cùng bốn chân nó khịu xuống, ngã đánh ầm một tiếng trên mặt đất!
    Cao Lôi Hoa đắc ý cười một chút, lực lượng khôi phục bảy phần, loại ma thú cấp thấp này mà vào trong tay Cao Lôi Hoa thì chỉ cỡ một giây là giết chết!
    Cao Lôi Hoa phất phất tay, nhẫn không gian trên tay chợt lóe lên, toàn bộ tiểu trư liền bị đưa vào trong nhẫn không gian.
    Lúc này, phía sau cây lão già tay cầm thanh ma trượng đang sốt ruột! Lão khổ cực tìm được con ‘Cuồng Bạo Thất Cách’ này chỉ vì viên ma tinh cấp bảy rất hiếm thấy! Hiện tại thời đại này muốn tìm một đầu ‘Cuồng Bạo Thất Cách’ đã không còn là chuyện dễ dàng.
    Vừa rồi, một đạo lôi điện kia của lão cũng là đủ móc hàm con Thất Cách này! Nhưng không nghĩ tới nửa đường đột nhiên hiện ra một gã, đỡ lôi điện của lão, bực mình nhất là người này còn đánh một quyền giết chết con ‘Cuồng Bạo Thất Cách’, hơn nữa hào phóng đem nó thu vào trong nhẫn không gian.
    Nghĩ vậy lão già đâm sốt ruột, bản thân mình hiện thiếu đúng một viên ma tinh lôi hệ! Vậy là lão liền nghĩ ra, cùng người trẻ tuổi này thương lượng một chút.
    Nhưng vừa mới bước chân trái ra lại lập tức nghĩ đến chính mình đem một đạo lôi điện thiếu chút nữa bổ thằng nhỏ này chết, lão liền đâm ra ngượng ngùng không dám ra.
    Nhìn Cao Lôi Hoa bắt đầu muốn bước đi, lão càng lúc càng gấp, chân trái lão lại bước ra nửa bước, lại lùi về sau. Nghĩ muốn đi theo sau Cao Lôi Hoa rồi cùng thương lượng lại, nhưng rồi lại ngượng ngùng. Cảm giác mâu thuẫn này thực khiến lão nghẹn khuất mà!
    Thật vất vả, lão rốt cục cắn chặt răng hạ quyết tâm, chân nhanh chóng như suy nghĩ đuổi theo Cao Lôi Hoa.
    Nhưng khi lão bước ra khỏi cây thì không có phát hiện ra thân ảnh Cao Lôi Hoa! Lão nhìn trên nhìn dưới rồi nhìn trái ngó phải, nhưng mà không hề thấy Cao Lôi Hoa!
    - Ôi! Đời buồn rồi (Akay rồi)!
    Lão chà chà chân, cầm pháp trượng hung hăng đập gãy đại thụ bên cạnh.
    - Ô ha~ lão nhân gia, lão tìm ta sao?
    Đột nhiên, âm thanh giống quỷ từ sau lưng lão vang lên!
    - Hả? Chàng trai trẻ! Ta chỉ là đang tản bộ, tản bộ thôi!
    Lão quay đầu thấy Cao Lôi Hoa phía sau, tuy nhiên lão tâm lý như kẻ trộm, có tật giật mình! Nhanh chóng phản ứng lại, đánh trống lảng.
    - Lão nhân gia, đừng giả bộ nữa.
    Cao Lôi Hoa khẽ cười nói:
    - Vừa rồi đột nhiên xuất hiện lôi điện hẳn là kiệt tác của lão, nơi này trừ lão cùng ta thì bên ngoài không có ai cả!
    - Khụ khụ~
    Bị phát hiện nói dối lão cũng đỏ mặt lên:
    - Nói thật, thuật lôi điện đúng là ta phát ra, tuy nhiên ai kêu ngươi đột nhiên chạy ra, nếu ngươi không đột nhiên chạy đến, ta đã sớm đánh chết ‘Cuồng Bạo Thất Cách’ rồi.

    - He he!
    Cao Lôi Hoa cười quái dị nhìn lão.
    Lão bị Cao Lôi Hoa nhìn trong lòng phát run:
    - Người trẻ tuổi, thương lượng nhé, con ‘Cuồng Bạo Thất Cách’ kia tặng cho ta được không. Ta ra giá cao để mua.
    Lão có điểm ngượng ngùng nói. Tuy rằng con ‘Cuồng Bạo Thất Cách’ là lão phát hiện trước, nhưng là dù sao lão cũng dùng sét đánh người ta, nên phi thường ngại ngùng.
    - Việc này chỉ sợ không được.
    Cao Lôi Hoa nhún vai nói:
    - Ta còn muốn lấy nó làm đồ ăn, thiếu nó ta còn làm đồ ăn thế nào được?
    - Hả?! Nấu ăn!
    Lão trong lòng đau xót nói:
    - Việc này, người trẻ tuổi. Ngươi đã muốn dùng nó làm đồ ăn, vậy ngươi có thể lấy ma tinh của nó cho ta hay không. Viên ma tinh này đối với ta rất là quan trọng.
    - Như vậy à.
    Cao Lôi Hoa thoáng suy nghĩ một chút, cũng không có trả lời lại vấn đề lão mà hỏi ngược lại:
    - Lão gia, tên của ngươi là gì? Nhà lão ở đâu?
    - À, ta gọi là Solomond, là viện trưởng học viện Ma Võ Thánh Peter.
    Lão hơi kiêu ngạo nói:
    - Ta chính là pháp sư bậc bảy thánh cấp lôi hệ! Thánh ma đạo sư lôi hệ-- Solomond!
    Nghe lão giới thiệu xong, Cao Lôi Hoa lộ ra nụ cười dâm đãng! Nếu xuất thân của lão tốt như vậy, hắn còn khách sáo sao……

    (Hết Chương 30 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 31 )


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

Page 3 of 52 FirstFirst 1234513 ... LastLast