CoiThienThai.com - The Largest Vietnamese Entertainment Network

Buy Sex Toy Sex! Do choi danh cho nguoi lon! Click here!

Xem phim phá trinh! Hấp dẫn tuyệt vời - Click here!

Bạn đã có bảo hiểm nhân thọ (life insurance) chưa? www.HaPhanInsurance.com !

ThanhHaFlower.com - Mua hoa, gửi quà về Việt Nam ! Giá rẻ nhất!

Official websites: www.CoiThienThai.com || www.CoiThienThai.net

GÂY QUỸ CÕI THIÊN THAI - MEMBERS V.I.P Đăng ký thành viên: Members Log in || » Members Sign up « || » Cancel Membership «

Bạn có biết ? CõiThiênThai.com là nơi phổ biến Truyện Người Lớn miễn phí đầu tiên? CõiThiênThai.com có kho tàng truyện người lớn lớn nhất?

  • facebook
  • google plus
  • twitter
  • youtube
  • linkedin
Page 34 of 52 FirstFirst ... 24323334353644 ... LastLast
Results 331 to 340 of 518
  1. #331
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 331 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 2: Chuyện Xưa Của Vú Em

    Chương 331: Độc giác cự nhân





    - Hàn băng chiến giáp!
    Vừa vào tầng khí quyển của mặt trăng xong, Cao Lôi Hoa liền quát nhẹ một tiếng. Một lớp áo giáp sương tuyết mỏng manh theo chú theo xuất hiện quanh người Cao Lôi Hoa. Hàn băng chiến giáp là một trong số ít các ma pháp long ngữ về băng hệ mà Cao Lôi Hoa biết. Mà nguyên nhân Cao Lôi Hoa học ma pháp này là vì Quang Minh đế quốc ở ven biển, vào mùa hè thời tiết có phần oi bức. Cho nên Cao Lôi Hoa học ma pháp này để mùa hè có thể sử dụng cho mình cùng người nhà hạ nhiệt, cứ nghĩ xem, ma pháp này đúng là một cái máy điều hòa hạng xịn chứ nhỉ......
    Vừa gọi Hàn băng chiến giáp xong, Cao Lôi Hoa hơi nhíu mày. Hình như thế giới này nguyên tố băng hệ rất là loãng, nên khi Cao Lôi Hoa triệu hồi Hàn băng chiến giáp chỉ tạo được một lớp mỏng. Thật sự quá kém so với lúc ở đại lục, ở đó, Cao Lôi Hoa có thể tạo một lớp dày cộm.
    May thay, tầng khí quyển của mặt trăng cũng không có dày như trên đại lục. Tầng khí quyển này rất loãng vì vậy độ ma sát khi rơi xuống không cao, nhiệt độ không quá lớn, cho nên một tầng áo giáp băng mỏng manh trên người Cao Lôi Hoa như vậy cũng là đủ rồi.
    Hơn nữa, phía sau Cao Lôi Hoa còn có ảo giác thần thể nữa nên khi tiến vào tầng khí quyển Cao Lôi Hoa cũng không lo lắng cho lắm.
    Vừa vào tầng khí quyển, Cao Lôi Hoa triển khai cánh thần sau lưng vỗ mạnh. Mượn lực vỗ cánh, thân hình Cao Lôi Hoa thoáng dừng trên không một chút.
    Nhưng cũng không đợi cho Cao Lôi Hoa điều chỉnh mình, một lực hút mạnh từ trên mặt trăng truyền tới.
    Lực hút từ mặt trăng mạnh đến nối Cao Lôi Hoa không kịp nghĩ gì đã vị kéo rơi xuống.
    ‘Hình như là có ma pháp cấm không giống ma pháp ở dưới tiểu đảo không trung của Lôi thần thì phải?!’ Trong lúc rơi xuống, lập tức Cao Lôi Hoa phát hiện ra hình như trên mặt trăng này có một loại ma pháp cấm không gì đó thì phải. Bởi vì năng lực tự do bay lượn của thần cấp ở đây hoàn toàn mất đi hiệu quả.
    Mắt thấy chính mình rớt xuống càng lúc càng nhanh, Cao Lôi Hoa hít một hơi thật sâu.
    - Hà!
    Cao Lôi Hoa hít một hơi, một ngụm chân khí từ trong đan điền đi ra. Làm cho thân thể Cao Lôi Hoa miễn cưỡng phập phềnh ở trên không.
    Sau đó, dựa vào một ngụm chân khí này, Cao Lôi Hoa như một sợi lông chim chậm rãi rơi xuống dưới.
    **********************
    Cách mặt đất tầm một ngàn mét. Cao Lôi Hoa đã có thể nhìn thấy rõ phong cảnh của mặt trăng phía dưới.
    - Kinh thật!
    Vừa nhìn thấy cảnh vật bên dưới, Cao Lôi Hoa sợ hãi than một tiếng. Trong tầm mắt của Cao Lôi Hoa, phía dưới là một khu rừng rậm! Đúng vậy, là một rừng cây, chẳng qua cây cối nơi này không có mày xanh như trên đại lục, mà tất cả chúng đều có màu tím. Không chỉ là cây cối, mà tất cả những gì hắn thấy ở nơi này đều là màu tím. Từ tảng đá, bùn đất, ngọn cỏ, thậm chí đến cả nước cũng là màu tím, tất cả mọi thứ đều là màu tím! Nơi này quả thực là một cái thế giới màu tím.
    - Có nước lại có cây cối, nơi này có lẽ cũng sẽ có sinh vật có trí tuệ sinh sống chứ nhỉ?!
    Cao Lôi Hoa cười hà hà, sau đó nhanh chóng tăng tốc độ rơi xuống nữa. Lúc Cao Lôi Hoa chỉ còn cách mặt đất chỉ hai trăm mét thì chuyện lạ xảy ra!
    Ở dưới mặt đất, một đạo lôi điện màu đen từ phía dưới nhằm vào Cao Lôi Hoa đánh lên!
    - Ngu ngốc!
    Vừa nhìn thấy lôi quang Cao Lôi Hoa quát lạnh một tiếng.
    - Quay lại!
    Cao Lôi Hoa không có làm động tác gì khác, chỉ đơn giản ra một mệnh lệnh cho lôi quang này.
    Hắc lôi vừa nghe thấy mệnh lệnh của Lôi thần thì như một con rắn lớn chuyển đầu một trăm tám mươi độ, quay lại phía rừng rậm!
    Là một Lôi thần, ngoại trừ lôi điện do thiên kiếp sinh ra thuộc quản hạt của Sáng Thế Thần thì tất cả lôi nguyên tố đều nằm trong lòng bàn tay của Cao Lôi Hoa, Cao Lôi Hoa chỉ hướng tây thách nó dám đi hướng đông!
    - Bùm!
    Một tiếng nổ vang, lôi quang không chút lưu tình nào bổ xuống dưới. Vị trí đánh xuống chính là chỗ mà hắc lôi phát lên.
    - A~~
    Một tiếng hét thảm từ trong rừng vang vọng lên, sau đó một bóng người cháy đen như cột nhà cháy chạy vào trong rừng rậm màu tím gần đó.
    Cao Lôi Hoa nheo mắt nhìn bóng người đang chạy. Đây là một sinh vật có chiều cao ít nhất cũng hơn sáu mét. Hình dáng bên ngoài có vẻ rất giống với con người, chỉ có điều ở giữa trán hắn có một con mắt to ơi là to. Mà con mắt đó cũng là con mắt duy nhất trên khuôn mặt của hắn.
    - Độc nhãn cự nhân?
    Lập tức Cao Lôi Hoa nhớ tới một loại quái vật trong truyền thuyết của Trái Đất khi xưa. Độc nhãn cự nhân. Người khổng lồ một mắt.
    Cự nhân đen như cột nhà thấy một kích của mình không trúng mục tiêu, hơn nữa còn bị phản kích thì biết ngay mình không phải là đối thủ của tên đang bay trên không trung này.
    Vì vậy, sau khi dính đòn, vị độc nhãn cự nhân này nhanh chóng chui vào trong rừng rậm màu tím.
    Chưa kịp đặt chân lên mặt trăng thì đã phát hiện ra sinh vật có trí tuệ là độc nhãn cự nhân. Lập tức trong đầu Cao Lôi Hoa thầm nghĩ: Mấy gã độc nhãn cự nhân này có lẽ là thổ địa ở đây cũng nên. Có lẽ hắn biết cách rời khỏi mặt trăng này cũng nên?!
    Nên hiểu rằng Cao Lôi Hoa cũng không muốn ở lại mặt trăng này làm gì, nói gì thì nói mấy tháng nữa là đến lễ kết hôn của hắn rồi. Bây giờ tâm tư của hắn chỉ đặt lên cái lễ kết hôn đó thôi.
    - Đứng lại!
    Nghĩ vậy, lập tức Cao Lôi Hoa bay theo độc nhãn cự nhân quát to.
    Nhưng độc nhãn cự nhân tuy thân hình khổng lồ nhưng cực kỳ nhanh nhẹn, chỉ vài cái búng người, bóng dáng của độc nhãn cự nhân đã biến mất trong rừng rậm màu tím rồi. Bị những cành cây đại thụ che dấu, Cao Lôi Hoa muốn tìm hắn cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
    Từ trên không tìm kiếm đúng là không có khả năng rồi, Cao Lôi Hoa đành phải hạ cánh xuống dưới mặt đất.
    Lúc Cao Lôi Hoa vừa mới hạ xuống dưới thì một tiếng xào xạc vang lên! Âm thanh do cây cối va chạm mãnh liệt vang lên.
    Cao Lôi Hoa quay đầu lại phía sau nhìn thì phát hiện ảo giác thần thể của mình đè gãy một đống cây cối.
    - Hic, xem ra phải thu hồi lại ảo giác thần thể cái đã. Chỉ là đống năng lượng băng lôi đó!!!
    Cao Lôi Hoa nhíu nhíu mày, nhiệm vụ của ảo giác thần thể quá lớn. Bây giờ nó đang có trách nhiệm làm pin cho Cao Lôi Hoa. Nhưng thân hình lại quá to cao, thành ra lại cồng kềnh, khó di chuyển trong rừng rậm được.
    - Đúng rồi! Hay là đem đống năng lượng đó bỏ vào trong cơ thể của mình?
    Cao Lôi Hoa thầm nghĩ.
    Nghĩ là làm. Cao Lôi Hoa chậm rãi gỡ khối thuốc nổ trong ảo ảnh thần thể đó ra. Sau đó thử mang một viên băng lôi đưa vào trong cơ thể của mình xem sao đã... …
    Uy lực của băng lôi Cao Lôi Hoa đã nếm thử, cho nên Cao Lôi Hoa rất cẩn thận trong việc này. Chỉ cần hơi bất cẩn một cái có khả năng tạo thương tổn lớn cho thần thể của mình... ...
    ***************
    Lúc này, tại một nơi trên mặt trăng, ma cung của đại ma vương Lucifer.
    - Hỡi Hắc Ám thần vĩ đại, hình như có người đi lên mặt trăng của chúng ta.
    Một nam tử có cánh màu đen phất phới đằng sau bẩm báo với Lucifer đang ngồi trên ngai vàng.
    - Nhân loại?
    Ngồi trên ngai, Lucifer ngẩng đầu lên. Lúc này trong đôi mắt màu tro nâu của hắn lộ ra thần sắc hưng phấn...

    (Hết Chương 331 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 332 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  2. #332
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 332 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 2: Chuyện Xưa Của Vú Em

    Chương 332: Tín ngưỡng lực





    - Ngươi xác định, đến mặt trăng là một nhân loại?
    Ở trên ngai vàng, Lucifer hỏi tên ác ma kia. Biểu lộ hưng phấn trong mắt Lucifer là không thể nghi ngờ.
    Phải biết rằng, cuộc sống trên mặt trăng này cũng rất nhàm chán, ngoài trừ lâu lâu ngẫu nhiên đi gây chuyện một chút với bộ tộc độc nhãn cự nhân cùng bộ tộc gốc trên mặt trăng này là hỏa nham nhân ra thì cuộc sống của hắn chỉ có ăn uống rồi ngủ. Hiện tại cuộc sống của hắn đã nhàm chán cứ y như người thực vật vậy, không có việc gì làm.
    Quan trọng hơn là mấy năm trước, cái tên tử thần chết tiệt kia vốn cùng hắn yên vui lại làm một chuyện không nói nghĩa khí giang hồ gì hết. Vốn là mấy năm trước, gã tử thần đó dựa vào thực lực cường đại của gã, mạnh mẽ phá cái kết giới trên mặt trăng này rồi bỏ xuống địa cầu không quay lại nữa. Kể từ ngày đó, cuộc sống của Lucifer chỉ có thể dùng hai từ nhàm chán để hình dung.
    - Vâng, thưa chủ nhân, dựa vào dao động của kết giới mà chúng ta bố trí truyền đến thì người đến chính là một nhân loại. Hơn nữa còn là một con người bình thường.
    Tên ác ma đó nói với Luciffe. Bộ tộc ác ma đã sống trên mặt trăng từ rất lâu, có thể nói hiện tại toàn bộ mặt trăng đều nằm trong sự khống chế của bộ tộc ác ma. Cho nên trên mặt trăng nơi nơi đều có kết giới do bộ tộc ác ma giăng ra để kiểm soát.
    Những tầng kết giới này đều là kết tinh tinh hoa vạn năm của bộ tộc ác ma, cho nên chỉ cần có người lạ hay sinh vật gì đó chạm vào thì người trong tộc ác ma sẽ phát hiện ra ngay. Thậm chí bộ tộc ác ma còn có thể thông qua năng lượng dao động mà kết giới truyền về để xác định sinh vật nào đã xuyên qua kết giới. Đương nhiên, điều kiện đầu tiên là sinh vật xuyên qua đó bộ tộc ác ma đã biết trước.
    Cho nên khi Cao Lôi Hoa vừa vào bầu khí quyển mặt trăng thì bị người phụ trách giám sát mặt trăng của bộ tộc ác ma phát hiện. Chỉ là do phương thức vận hành thần lực của Cao Lôi Hoa khác với các vị thần bình thường. Cho nên trừ khi Cao Lôi Hoa nguyện ý ra, nếu không thì cũng chẳng có ai có thể nhìn thấu tu vi của Cao Lôi Hoa.
    Mà lúc nhóm ác ma phụ trách giám sát kết giới bầu trời mặt trăng phát hiện có sinh vật bay qua kết giới thì cũng lắp bắp kinh hãi. Nhưng không cảm thấy năng lượng dao động mạnh mẽ gì nên cả nhóm đều cho rằng đây chỉ là một con người bình thường.
    Về phần một con người làm cách nào để đến được mặt trăng thì cũng không phải nghĩa vụ gì của nhóm giám sát này. Bọn họ chỉ cần đem tin tức đó lên thông báo cho vua của chúng ma Lucifer là ok rồi.
    - Được rồi.
    Từ trên ngai vàng, Lucifer đứng lên:
    - Chúng ta đi nhìn xem. Ta cũng muốn biết một con người bình thường có thể dùng cách nào để từ địa cầu lên được trên mặt trăng này. Cái này làm ta tò mò đây!
    ****************
    Bên kia. Vì thu hồi ảo giác thần thể của mình, Cao Lôi Hoa đang cố thử đem sáu quả băng lôi trong ảo giác thần thể dẫn vào cơ thể của mình. Nôm na là thay pin.
    Uy lực của băng lôi thì Cao Lôi Hoa đã nếm rồi, chỉ một phát đầu tiên dù Cao Lôi Hoa toàn lực đỡ cũng bị thương không nhẹ. Cho nên lúc dẫn đoàn năng lượng băng lôi này vào, Cao Lôi Hoa cẩn thận khôn lường.
    Ảo giác thần thể vốn là một thể tương liên với Cao Lôi Hoa, cho nên đêm năng lượng di chuyển từ hai bên rất dễ dàng, giống như việc anh chỉ cần nhấn Ctrl+C để coppy sau đó nhấn Ctrl+V để paste trong CPU mà thôi.
    - Thành công!
    Mấy phút sau, Cao Lôi Hoa đã thành công dẫn được khỏa năng lượng băng lôi thứ nhất vào trong cơ thể của mình.
    Ngay sau đó Cao Lôi Hoa nhanh chóng đem khỏa năng lượng băng lôi đó nhồi vào trong đan điền của mình.
    Sau khi nạp pin xong. Cao Lôi Hoa mới phát hiện ra đám năng lượng băng lôi bám trong đan điền có cảm giác không nghe lời, thậm chí pháp tắc sử dụng của chúng Cao Lôi Hoa không cảm nhận được. Có lẽ là do băng lôi này không chịu sự khống chế của Cao Lôi Hoa hắn.
    Sau khi đem băng lôi vào trong đan điền ổn định lại, Cao Lôi Hoa liền phát hiện ra pháp tắc của băng lôi này không thuộc pháp tắc của Lôi thần hắn, hình như là do Sáng Thế Thần tạo ra. Cho nên chỉ cần nắm giữ pháp tắc của băng lôi có lẽ sẽ nắm giữ được thiên kiếp cũng nên!
    - Khà khà!
    Cao Lôi Hoa cười khà khà, nếu hắn thực sự nắm giữ được pháp tắc này, thiên hạ rộng lớn này có chỗ nào là hắn không thể đi được cho chứ. Thử nghĩ một chút đi, thằng nào mà bị mấy chục đạo thiên lôi đánh xuống. Thậm chí là mấy trăm đạo từ trên đánh xuống thì tên đó như thế nào… ha ha, có trách chỉ trách ngươi đụng vào ta thôi…!
    Chỉ có điều đây mới chỉ là suy nghĩ của Cao Lôi Hoa mà thôi. Pháp tắc của Sáng Thế thần mà dễ dàng nắm giữ như vậy thì Sáng Thế thần cũng không đem cái pháp tắc này thêm vào trên thiên kiếp.
    Sau khi đã xác định rõ băng lôi không có gây tổn thương gì cho thần thể của mình, Cao Lôi Hoa liền nhanh chóng rút luôn năm cục pin từ trong ảo giác thần thể vào cơ thể của mình luôn.
    Sau khi đem năm khỏa đó vào trong đan điền tụ họp với khỏa đầu tiên thì đột nhiên Cao Lôi Hoa nở nụ cười!
    Bởi lúc dẫn dắt mấy khỏa băng lôi đó, đột nhiên Cao Lôi Hoa phát hiện một cái hiện tượng-- năng lượng của băng lôi hoạt động! Tuy rằng nhìn qua có vẻ yên tĩnh, nhưng vẫn có chút nhúc nhích. Chỉ là khi băng lôi bị một tầng năng lượng lôi quang bao quanh thì giống như ngủ đông, khả năng hoạt động của băng lôi bị hạn chế đến điểm thấp nhất. Từ trong đan điền, Cao Lôi Hoa xuất một khỏa băng lôi ra rồi cởi bỏ tầng lôi thần lực bao phủ băng lôi. Trên tay hiện ra một đạo năng lượng băng lôi kiếp! Chỉ có điều đáng tiếc là trong cơ thể chỉ có đúng sáu cục pin năng lượng thiên kiếp này.
    - Khà khà, không nắm giữ được pháp tắc của thiên kiếp. Nhưng không có nghĩa là ta không thể dùng được thiên kiếp.
    Cao Lôi Hoa vui vẻ nở nụ cười, hiện tại hắn giống như một cục pin dự trữ. Thậm chí bây giờ Cao Lôi Hoa còn có ý tưởng là khi nào mình dùng hết băng lôi trong cơ thể thì đi nhận thêm một đợt thiên kiếp nữa. Chà, lúc đó có lẽ tha hồ có thiên kiếp mà xài!
    - Ha ha.
    Lắc lắc đầu, thu hồi này cái ý tưởng buồn cười này. Cao Lôi Hoa tùy ý thu ảo giác thần thể lại.
    Trong lúc Cao Lôi Hoa thu hồi lại ảo giác thần thể, vô số tiếng sấm sét vang lên như những chiến sĩ đang hô hào chém giết trên chiến trường vọng bên tai Cao Lôi Hoa.
    Cao lôi ngẩng đầu nhìn lên. Liền thấy trên không trung, những hắc lôi đang không ngừng ngưng tụ lại. Giống như có rất nhiều người đang thi triển lôi thuật. Cao Lôi Hoa vội vàng nhảy lên một gốc đại thụ màu tím, sau đó nhìn về phía tiếng kêu vang kia.
    Địa điểm chiến đấu cũng không cách xa Cao Lôi Hoa bao nhiêu, với nhãn lực của Cao Lôi Hoa thì có thể dễ dàng nhìn thấy cuộc chiến đấu giữa hai chủng tộc cường đại.
    Mà một bên đang chiến đấu là bộ tộc độc nhãn cự nhân mà Cao Lôi Hoa đã thấy lúc chưa đặt chân xuống mặt trăng.
    Chỉ là mấy tay độc nhãn cự nhân này phải cao to hơn cái tay mà Cao Lôi Hoa vừa cho cháy như cục than. Mấy tay cự nhân này đứng lên có khi cao gần mười mét, hơn nữa lại có khả năng tấn công tầm xa lẫn tầm gần! Tấn công tầm xa thì phát ra những hắc lôi công kích. Khi giáp lá cà, với thân hình cao hơn mười mét này thì bọn họ đúng là những con trâu bò, à không, hơn cả voi…
    Đặc biệt bên trong đó còn nổi cộm lên một số tên cự nhân rất cường bạo! Thậm chí có tên cự nhân sử dụng con mắt duy nhất của mình bắn ra những tia sáng màu đen. Hễ ai bị tia sáng này chiếu trúng thì giống như bị điện giật, tê liệt tạm thời vài giây.
    - Bọn trâu bò!
    Cao Lôi Hoa nhìn thấy đám độc nhãn cự nhân đó thì thầm nghĩ nếu đem cả đám độc nhãn cự nhân này đặt trên đại lục thì... Hè hè, trên đại lục ai là đối thủ của bọn họ đây?
    Tuy đám độc nhãn cự nhân này rất trâu bò nhưng cũng không thể xem thường đối thủ của họ.
    Cùng đánh nhau với độc nhãn cự nhân là một đám ác ma, sau lưng có cánh dơi, đầu dài dài có hai sừng, hơn nữa còn có một cái đuôi có chóp tam giác. Đám ác ma đó tuy không có cường tráng như đám độc nhãn cự nhân, nhưng cũng cao tầm bảy tám mét là ít, hơn nữa sức chiến đấu cận chiến của bọn họ không hề dưới đám độc nhãn cự nhân. Thậm chí so với độc nhãn cự nhân thì cách thức chiến đấu của đám ác ma này càng độc hơn, nhan hiểm hơn, bỉ ổi hơn…. Mà luận về xa chiến, đám ác ma này cũng rất bền tay.
    Chơi ma pháp à! Ma pháp, vốn là sở trường của đám ác ma này luôn. Luận về việc sử sụng ma pháp thì đám ác ma mới chính là ông tổ. Cho nên đừng có múa rìu qua mặt Lỗ Ban, sinh con vượt mặt Âu Cơ nhé!
    Vì vậy mỗi khi đám ác ma này rat ay thì ma pháp hoa lệ cứ bay ầm ầm đến đám độc nhãn cự nhân. Tuy rằng đều là pháp pháp thuấn phát nhưng uy lực cú nào cú nấy đều kinh người.
    Đối mặt với những ma pháp kinh thiên động địa đó đám cự nhân vẫn không hề có chút hoảng sợ.
    - %****A A! Gừ! Gừ!
    Đám độc nhãn cự nhân cùng kêu lên theo một quy luật. Trong nháy mắt, trên người bọn họ lóe lên một tầng lôi quang màu đen. Tầng lôi quang màu đen này giống y như một lớp giáp bảo vệ bên ngoài cho đám độc nhãn cự nhân này. Dưới lớp giáp lôi quang bảo vệ đó, đám độc nhãn cự nhân có thể tăng sức đề kháng ma pháp trên diện rộng. Cho nên mặc kệ ma pháp của đám ác ma, các cự nhân này vẫn xung phong lao lên tấn công.
    Sau khi nhìn thấy đám độc nhãn cự nhân này tạo một lớp lôi quang bảo vệ bên ngoài thì ở trên không trung Cao Lôi Hoa không khỏi nhướng mày.
    Vừa rồi, ngay tại đám độc nhãn cự nhân rống lên một tiếng có quy luật thì một loạt năng lượng diệu kỳ từ từng gã cự nhân phóng lên trên cao trước người Cao Lôi Hoa, sau đó ngưng tụ lại thành một cỗ rồi tiến vào bên trong người Cao Lôi Hoa. Nói đúng hơn là mạnh liệt lao vào bên trong thần cách của Cao Lôi Hoa, sau đó dưới tác dụng của thần cách, cổ năng lượng này được phóng đại lên rất nhiều lần!
    Ngay sau đó từ cỗ năng lượng được phóng đại này phát ra một luồng năng lượng nhỏ, tầm một phần mười cỗ năng lượng được phóng đại trên. Cỗ năng lượng nhỏ bé này lại thoát ly ra khỏi cơ thể Cao Lôi Hoa rồi bay về phía đám độc nhãn cự nhân.
    Quá trình này nói thì chậm, thật ra nhanh như chớp mắt. Sauk hi cỗ năng lượng trở lại cơ thể đám cự nhân xong, lập tức trên cơ thể đám độc nhãn cự nhân này xuất hiện một tầng lôi quang màu đen bảo vệ cơ thể bọn họ!
    - Đây là… Sao lại thế này?
    Cao Lôi Hoa siết chặt tay, một cỗ năng lượng này đột nhiên theo tâm pháp Tử Lôi Cửu Kích trong Tử Lôi bí quyết của Cao Lôi Hoa lưu chuyển toàn thân. Nhất thời làm cho Cao Lôi Hoa có cảm giác như mùa hè nóng nực được làm que kem, ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông trên cơ thể như được tẩy rửa thoải mái vô cùng.
    - Đây là, lực lượng gì?
    Cao Lôi Hoa nghi hoặc lẩm nhẩm, không biết đây là lực lượng gì, vì sao lại khiến cơ thể mình thoải mái như vậy chứ? Điều duy nhất có thể khẳng định, cổ lực lượng này là do đám độc nhãn cự nhân trong hắc lôi phía dưới truyền lên.
    {- Tín ngưỡng lực!}
    Một giọng nói quen thuộc vang lên trong đầu Cao Lôi Hoa. Đó chính là giọng nói của Cao Lôi Hoa!
    - Tín ngưỡng lực?
    Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi một tiếng.
    Đúng lúc này, âm thanh từ đám độc nhãn cự nhân trong hắc lôi vang lên. Lúc này đây Cao Lôi Hoa có thể nghe rõ ràng những tiếng nói của đám cự nhân đó.
    - Hỡi Lôi thần ở đại địa. Xin dâng lên người lòng thành kính, chỉ xin đổi lấy lực lượng của người, xin hãy ban thưởng cho chúng con, lực lượng của lôi điện-- lôi mâu thuật!
    Tuy rằng cách rất xa, nhưng những giọng niệm cầu cứ như vang vảng bên tai Cao Lôi Hoa! Quái dị hơn là loại ngôn ngữ này Cao Lôi Hoa không hề biết, nhưng giống như là đã có máy phiên dịch sẵn, ý tứ của lời cầu xin trực tiếp xuất hiện trong đầu của Cao Lôi Hoa.
    Sau đó, lại một cỗ lực lượng giống như khi nãy thông qua thần cách của Cao Lôi Hoa tiến vào trong cơ thể. Lúc tiến vào bên trong cơ thể Cao Lôi Hoa liền vận chuyển một vòng. Rồi cỗ lực lượng này lại giống như lần trước phân ra một phần mười, một lần nữa bay xuống dưới đám độc nhãn cự nhân.
    Sau đó, từng đạo lôi mâu hắc ám xuất hiện trên tay đám độc nhãn cự nhân, rồi như những viên đạn phóng thẳng về phía đám ác ma... ... ... ...
    Những tín đồ đó cầu nguyện thần linh cũng chính là muốn mượn sức mạnh của thần linh. Mà giọng nói vang lên trong đầu Cao Lôi Hoa khi nhận được tín ngưỡng lực kia chính là do thần cách của Cao Lôi Hoa sinh ra.
    Cao Lôi Hoa không biết, đây là điểm mà Sáng Thế thần suy nghĩ chu đáo. Tuy cùng lúc sở hữu lĩnh vực tiến giai trở thành thần cấp là việc ít có khả năng. Nhưng ít vẫn có nghĩa là có. Mà giống như Cao Lôi Hoa lại lĩnh ngộ thần cách mới thì nhất định không thể nắm giữ lĩnh vực của mình dễ dàng được. Cho nên căn cứ theo ý tứ của Sáng Thế thần. Mỗi một vị thần tự mình lĩnh ngộ thần cách để thành thần thì trong thần cách của bọn họ đều có tư liệu giới thiệu về thần cách của mình để có thể phát triển thành thần chân chính… …
    *********************
    Lần này chiến tranh với đám độc nhãn cự nhân là quân đoàn tiên phong 32 gồm 41 thành viên của tộc ác ma.
    Mà hôm nay, đám ác ma này rất là khó chịu!
    Bọn họ đánh nhau với độc nhãn cự nhân không phải một sớm hai chiều, cơ hồ là cách vài năm lại làm một trận với đám cự nhân này. Đối với đám ác ma mà nói, bọn độc nhãn cự nhân này là thú vui giải trí duy nhất của chúng trên cái mặt trăng buồn chán này.
    Mà trước kia mỗi lần đánh nhau với đám cự nhân này, tuy có dính phải lôi điện nhưng chưa từng có lần nào mạnh một cách trâu bò như hôm nay.
    Mà hôm nay, cái bọn cự nhân này giống nhau xài hàng đá hay sao đó, giống như cái lôi mâu vừa gọi ra này. Cái này mà gọi là lôi mâu gì, có mà là lôi trụ thì đúng hơn, mịa, sao lại như thế nhỉ, đám ác ma thầm chửi trong lòng!!
    Không chỉ đám ác ma phát hiện ra điểm này mà chính những cự nhân cũng thấy mình có gì khác lạ. Hôm nay ra tay sao trơn tru thế? Bọn họ cảm thấy uy lực của ma pháp mạnh hơn xưa rất nhiều lần!
    Vì thế, dưới tình huống ma pháp lôi điện được tăng cường rất nhiều lần, đám độc nhãn cự nhân càng đánh càng hăng! Mà đám ác ma thì vừa đánh vừa rút lui.
    Rốt cục, chịu không nổi sự tấn công từ ma pháp lôi điện của độc nhãn cự nhân, ác ma tộc thổi kèn thu binh.
    - Hú! Hú! ~
    Thấy tộc ác ma thua trận rút lui.Cả đám độc nhãn cự nhân như kinh kông vỗ ngực!
    - Hú hú hú hú hú…~~
    Đột nhiên, một cự nhân trong đám hú lên một tiếng rất dài. Gã này cao lớn nhất trong đám nên vừa cất tiếng hú, cả đám liền im lặng.
    - Thần, thần, thần củachúng ta! Không vứt bỏ, không có vuwats bỏ chúng ta!!
    Dùng một loại ngôn ngữ đặc thù của tộc. Gã cự nhân này gầm rú với tộc nhân của hắn.
    Đồng thời.

    Tất cả đám cự nhân đều co người quỳ xuống, hướng về phía lão Cao chúng ta đang đứng, cúi lạy...

    (Hết Chương 332 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 333 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  3. #333
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 333 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 2: Chuyện Xưa Của Vú Em

    Chương 333: Tín đồ





    Hắn có thể trở thành tộc trường chính là vì đầu óc mẫn tuệ cùng cảm giác sắc bén của mình!
    Khi mỗi tộc nhân thi triển lôi thuẫn thuật, hắn liền cảm giác được thần uy phía trên đầu bọn họ. Thứ này, hắn đã từng thấy trên các vị thần trong quang minh liên minh và hắc ám ma tộc trong lần đại chiến thần ma lúc trước.
    Độc nhãn cự nhân là một chi nhánh của bộ tộc người khổng lồ. Bọn họ có tuổi thọ có thể so sánh với cự long, mà khả năng sinh sản của họ cũng cao hơn cự long rất nhiều.
    Vừa rồi, khi bọn họ thi triển lôi thuẫn thuật. Hắn chợt cảm thấy đạo lôi thuẫn này so với lần trước có chỗ bất đồng. Lôi thuẫn thuật lần này kể cả tốc độ lẫn uy lực đều mạnh hơn trước kia.
    Thân là tín đồ của Lôi Thần. Bọn họ - Độc nhãn cự nhân dựa vào lôi linh để thi triên ma pháp, dùng tín ngưỡng của mình để trao đổi với thần linh. Tín ngưỡng lực có hai loại, một loại là lúc nào cũng cảm ơn thần linh vì đã sinh ra mình, còn loại còn lại chính là tín ngưỡng khi triển khai ma pháp.
    Mà, tốc độ và uy lực ma pháp của bọn họ lại liên hệ tới khoảng cách từ họ tới thần của mình.
    Khi thi triển lôi thuẫn thuật, một cỗ lực lượng từ phương xa hướng tới, A Nặc cũng quay lại nhìn địa phương đó.
    Nhưng ở lần thứ hai khi các tộc nhân thi triển “lôi mâu thuật”. Bỗng phía tay phải phát ra một cỗ thần uy mà lúc vừa nãy hắn nhận ra.
    Hắn cảm giác được, đây chính là thần uy của thần mình! Lôi điện thần uy, hắn đã từng nhìn thấy một lần ở trên đại lục. Trong một lần hiến tế, hắn đã thấy thần uy của Lôi Thần!
    Độc Nhãn Cự Nhân bọn họ đã từng sống trên đại lục xinh đẹp kia. Bọn họ là nhất mạch thượng cổ cự nhân, là một chi trực hệ. Hồi trước trên đại lục da bọn họ cũng không đen như thế này. Hồi đó, bọn họ có làn da vàng khỏe mạnh, trong tay họ là một tầng lôi điện màu vàng.
    Bọn họ được gọi là “thiểm điện cự nhân”!
    Bọn họ là người hầu của Lôi Thần! Sự tồn tại có thể sánh với cự long.
    - Thần, không rời bỏ chúng ta!
    A Nặc dùng ngôn ngữ đại lục hét lên.
    Nhìn thấy A Nặc quỳ xuống. Đám Độc nhãn cự nhân cũng chẳng biết lý do. Nhưng bọn họ vẫn nghe theo lời của tộc trưởng, hạ thân thể khổng lồ của mình quỳ xuống.
    +++++++++++++++++++++++.
    Lúc này, ở hướng mà đám Độc nhãn cự nhân quỳ xuống, Cao Lôi Hoa gãi gãi đâu.
    Này, đám độc nhãn cự nhân này, không phải quỳ mình chứ?
    Cao Lôi Hoa thầm nghĩ. Phải biết rằng, hắn là người địa cầu, nên chưa từng biết cảm giác bị người ta quỳ lạy.
    - Thần của con! Người đừng bỏ rơi chúng con!
    Nhìn thấy Lôi thần không để ý tới mình, A Nặc rất sợ hãi mình sẽ bị vứt bỏ thêm một lần nữa. Bọn họ sợ cảm giác bị thần ruồng bỏ.
    - Thần?
    Cao Lôi Hoa đứng lên, dường như người to lớn đó thật sự nói với mình.
    - Thần?
    Nhìn tộc trưởng của mình, dường như đám độc nhãn cự nhân cũng nghĩ ra cái gì đó. Nên, ngay lập tức, bọn họ lầm bầm một thứ ngôn ngữ mà Cao Lôi Hoa không biết.
    Ngôn ngữ mà nhóm độc nhãn cự nhân này dùng là nguyện văn của tế tự khi còn trên đại lục. Đây là ngôn ngữ cổ tạo thành nguyện văn bây giờ mà những tế tự vẫn ngâm xướng.
    - U minh hắc ám theo ta. Trong bóng đêm, có lôi điện dẫn đường. Tuy rằng khó khăn nhưng không quá nguy hiểm. Bởi vì có người dẫn đường …
    Những câu bản địa chú văn từ trong miệng của đám khổng lồ này vang lên. Đồng thời một cỗ tín ngưỡng cũng điên cuồng lao về phía Cao Lôi Hoa.
    Dưới tác dụng của tín ngưỡng lực, ảo giác thân thể phía sau Cao Lôi Hoa dần dần ngưng tụ lại.
    Tay trái nắm lấy Tài Quyết Chi Nhận, tay phải cầm Thần Phạt Chi trượng. Quanh thân tỏa ra hào quang màu vàng. Đây chính là ảo giác thân thể của Lôi Thần.
    Xác định được, đám người khổng lồ kia gọi chính là mình. Cao Lôi Hoa liền đứng lên, bay về phía đám người độc nhãn cự nhân.
    - Thần, thần của chúng con!
    Nhìn về đằng xa, A Nặc không nhịn được kích động nói. Con mắt duy nhất của hắn đã rơi lệ.
    Ngàn năm trước khi trợ giúp Quang Minh liên minh truy kích Ma tộc ở tử nguyệt tinh. Bọn họ đã bị Quang Minh quân vứt bỏ tại nguyệt cầu này.
    Trải qua mấy ngàn năm, bọn họ lại có hy vọng. Thần của bọn họ - Lôi thần đã tự tới đây. Thần tới là để đón bọn họ về!
    Nghĩ vậy A Nặc ngẩng đầu lên :
    - Thần của con, có phải người tới đón con dân của người?

    Từ lúc đến đây, tín ngưỡng lực của đám độc nhãn cự nhân không ngừng chảy vào người Cao Lôi Hoa, rồi hình thành một quang cầu màu tim xung quanh hắn.
    Cứ như thế, thần uy cứ phát ra trên người Cao Lôi Hoa. Đây chính là thần uy của thần khi đối mặt với tín đồ. Không có cảm giác áp bách, nhưng cỗ thần uy này lại khiến co A Nặc rất kích động.
    Tuy rằng thân hình của thần có chút nhỏ, nhưng điều quan trọng hơn hắn là thần!
    Nhìn giọt nước mắt rơi xuống. Tuy rằng rơi trúng đầu Cao Lôi Hoa nhưng bị lôi quang hộ thể cản lại. Mặc dù không trúng, nhưng vẫn khiến Cao Lôi Hoa tức giận.
    Vậy nên, không chút do dự, ảo giác thân thể phía sau Cao Lôi Hoa nhận lệnh của chủ nhân đá bay A Nặc ra ngoài.
    - Thần ơi, người vứt bỏ con dân của ngài hay sao?
    Mắt A Nặc rưng rưng, đáng thương nhìn Cao Lôi Hoa, rất giống như người vợ bị bỏ rơi. Điều này so sánh cũng không sai biệt lắm.
    - Phù phù!
    Sau khi đá tên khổng lồ kia ra, Cao Lôi Hoa thở ra rồi nói:
    - Nghe lời ta, các ngươi đã xảy ra chuyện gì.
    Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên, đôi mắt đen nháy nhìn chằm chằm A Nặc.
    - Thần, người đừng bỏ rơi chúng tôi.
    A Nặc nói.
    - Được rồi, được rồi, không vứt bỏ các ngươi. Nói coi chuyện gì đã xảy ra đi.
    Cao Lôi Hoa cảm thấy nổi da gà. Nghe một người khổng lồ ca mười thước nói không được bỏ rơi hắn thật khiến người ta sởn tóc gáy.
    Tuy nhiên, may mắn là vẫn giao tiếp được với bọn họ.
    - Thần của con, người muốn con nói từ đâu?
    A Nặc hỏi, hắn cũng không biết thần muốn cái gì.
    - Các ngươi, ngay từ đầu không phải ở mặt trăng tím này đúng không?
    Cao Lôi Hoa hỏi, bởi vì ngay từ đầu tên độc nhãn cự nhân kia đã nói dẫn hắn trở về. Mà bọn họ biết Cao Lôi Hoa là Lôi thần của lục địa. Vậy thì nói đúng ra họ là những người từ lục địa lên đây.
    - Thần của con, người quên chúng con sao? A, bộ dáng của chúng con hoàn toàn bị biến đôi. Người không nhận ra chúng con cũng là chuyện bình thường.
    A Nặc nói:
    - Chúng con gọi là “ lôi điện cự nhân” – người hậu trung thành nhất của ngày. Vồn rằng chúng con là làn da vàng có thể phát ra lôi điện màu vàng. Chúng con từng ở trên lục địa.
    Dừng một lát, A Nặc nói tiếp:
    - Tại đây chúng con có một thần điện thờ người. Chúng con mãi là tín đồ trung thành của người...

    (Hết Chương 333 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 334 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  4. #334
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 334 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 2: Chuyện Xưa Của Vú Em

    Chương 334: Sa mạc yêu dị





    Thần ma đại chiến, Quang Minh liên minh được sự giúp được lớn của long tộc nên Ma tộc đã thất bại. Ngay cả Vong Linh Nữ Thần hùng mạnh cũng bị Quang Minh Tứ Thần phong ấn trong Vong Linh cốc. Tuy rằng có quan hệ với Vong Linh Nữ Thần, nhưng bộ tộc Độc nhãn cự nhân lại theo Quang Minh liên quân đối đầu với Ma tộc. Trận chiến đó, chúng con là chủ lực tấn công doanh trại Ma tộc trên tử nguyệt (mặt trăng tím).
    Quang Minh Thần, cái tên ngụy quân tử đó. Đánh lên tử nguyệt là một quyết định sai lầm. Năm đó, sau khi tấn công tử nguyệt, chúng con không địch lại được ác ma bộ tộc. Rơi vào đường cùng liên minh quyết định rút lui về đại lục. Nhưng lại phái bộ tộc của chúng con cản hậu. Lúc đó vốn hùng mạnh, chúng con cũng không nghĩ nhiều. Nhưng ngay sau đó, đám Quang Minh liên minh đáng ghét không ngờ vứt bỏ bọn con tại nơi tử nguyệt tràn đây ma khí. Bọn họ đã bỏ rơi chúng con, bỏ chúng con lại đây mà không hề quay lại trợ giúp.
    - Chủ nhân vĩ đại, Quang Minh liên minh đáng bị nguyền rủa!
    A Nặc bi thống nói:
    - Ngài không biết đâu, sống tại địa phương toàn khí tức tà ác này bao nhiêu năm rời! Chúng con đã bị năng lượng đó ăn mòn, lớp da hoàng kim ngày xưa giờ đã thành màu đen.Lôi quang màu vàng giờ cũng thành màu đen. Thần ơi!
    A Nặc ôm đùi khóc, khiến lỗ tai của Cao Lôi Hoa kêu lên ong ong.
    -Khốn kiếp, nhẹ nhàng hơn tí coi.
    Cao Lôi Hoa rống lên một tiếng. Ảo giác thân thể lại đá A Nặc bay ra chỗ khác:
    - Thần của con.
    A Nặc nói:
    - Chủ nhân, ngài phải nguyền rủa bọn chúng! Nếu không phải giúp họ, căn bản chúng con sẽ phải ra đây! Hiện tại cũng không biết tộc nhân trên đại lục như thế nào, thật tưởng niệm.
    - Thần của con, ngài đến đây lần này chẳng phải để đưa bọn con về!
    A Nặc một lần nữa ôm lấy chân của Ảo Giác thân thể, dùng con mắt duy nhất đưa tình nhìn Cao Lôi Hoa.
    - Sao phải trở về.
    - Thần của con, tuy rằng chúng con đen đi, nhưng cũng đừng bỏ chúng con chứ.
    Nhìn bộ dáng do dự của Cao Lôi Hoa, A Nặc trở nrrn nóng nảy:
    - Tuy chúng con bị đen đi, nhưng chúng con vẫn trung thành với ngày như xưa. Thần của con, cầu mong ngài mang chúng con trở về.
    Cao Lôi Hoa cười khổ không thôi. Nếu hắn có thể trở về thì hắn cũng có thể dẫn bọn họ trở về, nhưng ngay cả hắn cũng không biết về nhà kiểu gì. Hắn sở dĩ muốn gặp đám độc nhãn cự nhân này chính là để tìm hiểu tin tức về việc quay về đại lục trong miệng bọn họ. Nhưng đám người này lại đòi Cao Lôi Hoa dẫn bọn họ trở về.
    - Thần của con, người không nên vứt bỏ chúng con.
    Con mắt của A Nặc lại ngân ngấn nước.
    - Phù, được rồi, năm đó Quang Minh liên minh làm sao có thể trở về?
    Cao Lôi Hoa đột nhiên nghĩ tới vấn đề này. Nếu biết được bọn họ rút lui như thế nào, Cao Lôi Hoa cũng có thể theo phương pháp đó mà mang nhóm Độc Nhãn Cự Nhân này trở về đại lục.
    - Rời đi?
    A Nặc nhớ rất rõ:
    - Năm đó khi bọn chúng muốn bọn con cản hậu, vậy nên bọn con vừa đánh vừa lui.
    A Nặc uể oải nói:
    - Nhưng, khi bọn họ rút lui, bọn con chỉ biết đại khái phương hướng chứ không biết bọn họ rút đi kiểu gì. Lúc đấy, con mới biết bộ mặt thật của Quang Minh liên minh.
    - Hướng nào?
    Cao Lôi Hoa hỏi, nhưng rồi nhíu mày. Tìm kiếm trên tinh cầu này cũng không phải là chuyện đơn giản.
    - Thần của con, nơi đó gần Thái dương lạc sơn (dãy núi Thái Dương). Thần của con, con nguyện cùng người cùng nhau đi tìm truyền tống trận.
    A Nặc nói:
    - Chúng con mãi là người hầu trung thành của người.
    - Được rồi, nhiều người càng dễ làm.
    Cao Lôi Hoa gật đầu. Đối với việc có thể tìm được truyền tống trận không, Cao Lôi Hoa cũng rất để ý. Tử nguyệt rất lớn, một mình hắn tìm thì đến năm nào mới tìm được. Có nhóm độc nhãn cự nhân cùng tìm, độ khó có thể giảm bớt đi.
    Trở về đại lục, có lẽ biện pháp này cũng không thực thế, bởi vì trên tử nguyệt có một cỗ lực hút. Cao Lôi Hoa không có năng lực chống lại cả một tinh cầu. Cao Lôi Hoa phỏng chừng, cho dù hắn có toàn lực thoát khỏi nguyệt cầu, thì tỉ lệ cũng quá nhỏ.
    Nghĩ vậy Cao Lôi Hoa gật đầu nói với nhóm độc nhãn cự nhân.
    - Được rồi!
    Cao Lôi Hoa nói:
    - Vậy nhóm của ngươi cùng ta tìm kiếm.
    **************************.
    Theo đám độc nhãn cự nhân, Cao Lôi Hoa tiến tới Thái Dương lạc sơn.
    - Thần của con. Trở về đại lục nhất định phải đi qua truyền tong trận. Mà chúng con – độc nhãn cự nhân bộ tộc là người hầu trung thành nhất của ngài, trừ bỏ lôi điện ma pháp ra chúng con không biết cài gì nữa. Truyền tống ma pháp trận chúng con càng dốt đặc cắn mai.
    - Hơn nữa. Lúc đó, chúng con cũng từng theo phương hướng kia tìm đường mà Quang Minh liên minh rút lui. Ngay sau khi họ bỏ đi, chúng con cũng đuổi theo họ.
    A Nặc nói:
    - Chúng con tới nơi này nhưng không dám tiến vào.
    - Nơi nào?
    Cao Lôi Hoa hỏi.
    Từ trên cao nhìn xuống dưới, có thể thấy đó là một sa mạc trải dài trăm dặm. Một mảng sa mạc hiện giữa một mảng rừng rậm. Một màu vàng xen giữa một màu xanh, trông rất bắt mắt
    Trông nơi này rất tà dị. Rừng rậm tràn đầy sức sống lại xuất hiện trên một sa mạc.
    - Chính là nơi này.
    A Nặc nói:
    - Trinh sát tới nơi này đều mất tích.
    Cao Lôi Hoa cẩn thận nhìn bãi sa mạc màu vàng này.
    - Đi vào xem thử.
    Cao Lôi Hoa nói, rồi tiến vào trong sa mạc.

    Khi Cao Lôi Hoa cùng đám người độc nhãn cự nhân tiến vào sa mạc hơn trăm thước. Bỗng cát dưới chân bọn họ bỗng chấn động, phập phồng như sóng biến. Sóng cát chậm rãi dao động.
    Cao Lôi Hoa lập tức triển khai thần thức quét qua một mảng sa mạc. Trực giác nói cho hắn biết, có nguy hiểm đang tới gần.
    Phiến sa mạc này cùng với phiến rừng rậm kia thế nào cũng không hợp.
    - Phác!
    - Phanh!
    Đột nhiên dưới đất, vô số cốt trảo vươn lên, hướng về phía A Nặc.
    - Gầm!
    A Nặc dùng sức giẫm, đánh văng cốt trảo ra.
    Rồi một cốt trảo trong suốt bỗng vươn lên nắm lấy chân phải của Cao Lôi Hoa.
    Ca!
    Cánh tay trong suốt bỗng nứt một tiếng.
    - Di?
    Cao Lôi Hoa kinh ngạc một chút, cánh tay này chắc là của sinh vật bất tử. Nhưng bộ xương yếu ớt đó không ngờ trúng thần lực của Cao Lôi Hoa mà không vỡ chỉ để lại một vết nứt.
    Sau khi bị Cao Lôi Hoa đánh văng ra. Sa mạc lại nổi sóng. Một bộ xương trong suốt đứng lên. Cả bộ xương đều được bảo trì đầy đủ. Nhưng bộ xương này cũng có khác biệt so vơi nhân loại, trên lưng nó có hai khúc xương thật dài. Sau khi đứng lên, nó lại, đánh một trảo về hướng Cao Lôi Hoa.

    (Hết Chương 334 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 335 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  5. #335
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 335 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 2: Chuyện Xưa Của Vú Em

    Chương 335: Thần điện giữa biển khô lâu





    - Yaa!
    Cao Lôi Hoa sải bước về phía trước. Nhanh chóng ngưng tụ Lôi thần lực, lôi quang màu tím sẫm hiện lên trên tay Cao Lôi Hoa. Sau đó, xuất một quyền về phía trước.
    - Ầm!
    Âm thanh như đá vỡ vang lên, những khung xương trắng như ngọc trước mắt liền bị nứt nẻ rồi vỡ tan ra như vụn phấn.
    - Ô ô~~
    Lúc Cao Lôi Hoa chấn nát bộ xương khô đầu tiên này thì đột nhiên trên sa mạc vang lên những âm thanh như tiếng ma quỷ kêu gào, âm thanh này khiến người nghe cảm thấy rợn cả tóc gáy. Theo tiếng quỷ kêu ô ô này. Toàn bộ sa mạc màu vàng bắt đầu nổi gió lên cuộn sóng cát dữ dội.
    Cùng lúc đó, hàng loạt cánh tay khô lâu nhanh chóng chui ra từ cát chụp lấy chân Cao Lôi Hoa và đám độc nhãn cự nhân đi theo hắn.
    Gặp phải tình cảnh đó, đám độc nhãn cự nhân tạo thành một trận hoảng loạn. Nhũng khô lâu đó thật là quái dị, chúng hoàn toàn không cùng một cấp bậc với những khô lâu ở trên đại lục mà Cao Lôi Hoa đã gặp qua!
    Những khô lâu này không chỉ rất cứng rắn mà khí lực cũng rất mạnh.
    Độc nhãn cự nhân có dáng người cao tầm mười mét, tất nhiên lực lượng của bọn họ sẽ không hề nhỏ rồi. Mà bàn tay nhỏ bé của những khô lâu này chỉ có thể bắt lấy một ngón chân của đám cự nhân. Nhưng chuyện lạ là dù lấy sức lực của độc nhãn cự nhân cũng chỉ có thể miễn cường chống đỡ không bị những bàn tay của khô lâu kéo bọn họ vào trong biển cát này.
    - Hà.
    Cao Lôi Hoa thở một hơi ra, lôi nguyên tố trong thiên địa nhanh chóng ngưng tụ bên người Cao Lôi Hoa. Sau đó biến thành từng đạo hồ quang màu đen.
    Ở trên tử nguyệt (mặt trăng tím) này nguyên tố hắc ám quá mức dày đặc, cho nên làm cho mọi vật ở đây đều có khuynh hướng bị nhiễm đen hoặc tím.
    - Địa ngục, lôi quang!
    Cao Lôi Hoa giơ tay lên, khẽ quát một tiếng.
    Ngay lập tức vô số lôi điện như những ngọn roi kết thành tấm võng, lấy Cao Lôi Hoa làm trung tâm lan ra bốn phương tám hướng. Sau đó dừng ở phía trên không.
    Dưới ý niệm của mình, những lôi quang này không có thương tổn một chút gì đám độc nhãn cự nhân, mà tất cả đều được Cao Lôi Hoa điều khiển đánh lên tay khô lâu.
    - Ba ba ba ba!
    Một loạt âm thanh vang lên. Những vết nứt sâu bắt đầu xuất hiện trên những cánh tay này, ngay lập tức những cánh tay khô lâu rút nhanh lui vào trong biển cát.
    Nhưng, rút lui không có nghĩa là đã kết thúc.
    Sau khi những cánh tay khô lâu này rút lui vào trong biển cát xong thì…
    Một bộ khô lâu, hai bộ khô lâu, ba bộ khô lâu, bốn bộ khô lâu......
    Rất nhanh, sau khi lui vào trong biển cát vàng đó thì vô số bộ xương bạch ngọc trong suốt xuất hiện. Những bộ khô lâu này chui từ trên cát ra đứng dưới ánh mặt trời chói chang trên mảnh sa mạc màu vàng này. Tất cả chúng tập hợp lại, sắp xếp, một đám đông tầm hơn một ngàn bộ khô lâu nhanh chóng vây quanh đám người Cao Lôi Hoa lại... ...
    Ánh mặt trời nóng cháy trên cao, mảnh núi rừng xanh ngát xa xa, bạch cốt sáng bóng trên sa mạc vàng, tất cả tạo nên một hình ảnh quỷ dị đến cực điểm.
    Cũng giống như bộ khô lâu đầu tiền xuất hiện, sau lưng của những khô lâu này cũng mọc lên hai đốt xương như cánh.
    Vừa đi ra khỏi cát, tập hợp vây lại xung quanh. Những khô lâu này giương móng vuốt lên nhăm nhe nhè tới tấn công đám độc nhãn cự nhân. Vô số cốt trảo va chạm vào nhau tạo nên những âm thanh kẽo kẹt khi những khô lâu này chạy tới đan xen vào nhau làm cho người ta có một loại cảm giác không an toàn.
    - Thần, Giờ chúng ta phải làm gì đây?
    Nhìn rừng khô lâu lao tới, độc nhãn cự nhân A Nặc lên tiếng.
    - Còn có thể làm gì bây giờ.
    Cao Lôi Hoa cười nói:
    - Chỉ có một nghìn bộ khô lâu mà thôi, xử luôn!
    Nói xong, Cao Lôi Hoa chưởng một đạo lôi thần lực ra, bằng mắt thường có thể thấy được đạo lôi thần lực này như quang trụ đánh về phía trước. Hễ bộ khô lâu nào xông lên, chỉ cần đụng tới một đạo lôi thần lực này, đều bị đánh tan thành bột phấn.
    Mà đám độc nhãn cự nhân cũng thi triển ‘lôi mâu thuật’ không ngừng nghỉ.
    Từng bộ khô lâu một bị Cao Lôi Hoa giã nát, nhưng ngay cả khi bị như vậy, thì những bộ khô lâu này vẫn xông lên phía trước không mệt mỏi, cứ như tre già măng mọc, tên này chết tên khác xông lên. Ưu điểm lớn nhất của sinh vật bất tử-- không sợ chết, không sợ mệt!
    Dưới sự cố gắng của Cao Lôi Hoa và đám độc nhãn cự nhân, từng khúc xương văng lên tung tóe. Thế nên chưa được một lúc thì trước mặt Cao Lôi Hoa và đám cự nhân đã xuất hiện một tầng tro cốt trắng tinh.
    Hơn một ngàn bộ khô lâu nói nhiều cũng nhiều, nói ít cũng ít. Dưới thực lực mạnh mẽ của Cao Lôi Hoa, không cần mất nhiều thời gian. Cả ngàn bộ khô lâu này đã bị Cao Lôi Hoa đánh nát, lưu lại một tầng tro tàn.
    - Ha ha.
    Nhìn một lớp tro tàn này, Cao Lôi Hoa cười ha ha. Tuy rằng có chút phiền toái, nhưng mà hơn một ngàn bộ khô lâu này cũng không có vấn đề gì. Nếu như không phải mang theo đám cự nhân này thì nếu gặp phải đám khô lâu này Cao Lôi Hoa trực tiếp bay qua cho rồi.
    - Tiếp tục đi tới đi.
    Xử lý khô lâu xong, Cao Lôi Hoa nói với đám độc nhãn cự nhân.
    - Vâng, thần của ta!
    Đám độc nhãn cự nhân này đều bị thực lực của Cao Lôi Hoa vừa mới bày ra làm cho khiếp sợ.
    Nhưng mà ngay lúc Cao Lôi Hoa cùng đám độc nhãn cự nhân chuẩn bị đi tới thì... ...
    - Ô ô~~
    Sa mạc dao động càng thêm mãnh liệt, từng đám từng đám khô lâu ở trong cát vàng giãy dụa chui lên. Lúc này thì số lượng của đám khô lâu đếm không xuể, liếc mắt một cái không nhìn thấy điểm cuối!
    Hễ chỗ nào có cát vàng thì chỗ đó có khô lâu bò lên, một đại quân khô lâu mênh mông vô bờ như trăm vạn chi sư xuất hiện! Vô số khô lâu như nước lũ trắng xóa từ bốn phương tám hướng cuốn về phía đám người Cao Lôi Hoa.....
    - Răng rắc, Răng rắc!
    - Kẽo kẹt, Kẽo kẹt!
    Từng bộ khô lâu trắng xông lên phía Cao Lôi Hoa cùng đám độc nhãn cự nhân, tiếng va chạm giữa những ngón tay trên bạch cốt vang lên hết sức chói tai. Vô số đầu khô lâu như một, đều vung bạch cốt lên xông tới.
    - Trời à, ta…!
    Cao Lôi Hoa mắng to một tiếng. Nhìn đại quân vô tận khô lâu này, Cao Lôi Hoa nhớ tới một câu câu chuyện: Kiến cắn chết voi!
    - Trời ơi. Thần của ta! Chủ nhân. Đám xương cốt đó, là xương cốt của thiên sứ!
    - Thiên sứ?
    Cao Lôi Hoa cẩn thận nhìn đám khô lâu này, đúng vậy, nếu nhìn kỹ mà nói, thì hai cái gai xương trên lưng của những bộ xương này có lẽ là hai bộ khung xương cánh cũng nên:
    - Hic, dường như là thiên sứ thật, chuyện này là sao vậy?
    Cao Lôi Hoa hỏi.
    Đồng thời đi phía sau những bộ khung xương thiên sứ này còn có vô số bộ khung xương không có gai xương phía sau lưng. Những khô lâu này có lẽ là của nhân loại.
    - Thần, ta biết những bộ khung xương này là ai!
    Độc nhãn cự nhân A Nặc cười khổ với Cao Lôi Hoa.
    - Ai?!
    Cao Lôi Hoa hỏi một tiếng. Ánh mắt không hề rời khỏi đám khô lâu đang tiến tới.
    - Là liên minh Quang Minh!
    Độc nhãn cự nhân A Nặc nói:
    - Không hề nghĩ tới nhưng những khung xương này chính là phe chúng ta, đó là những bộ hài cốt của liên minh Quang Minh chúng ta!
    - Sao ngươi biết được?
    Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.
    - Đằng đó đó, phía sau những thiên sứ chính là khung xương của nhân loại.
    Độc nhãn cự nhân A Nặc chỉ tay những khung xương nhân loại ở phía sau. Khác với những bộ khung xương của thiên sứ, trên những khung xương nhân loại vẫn còn một số mảnh giáp tàn phiến. Thiên sứ cùng ác ma giống nhau đều là sinh vật cường đại, bọn họ cũng không cần mấy cái loại khôi giáp này. Mà nhân loại thì bất đồng, do đó những thứ này mới khiến cho A Nặc nhận ra được đây là khung xương của nhân loại.
    - Trời ơi, thần vĩ đại. Năm đó cả trăm vạn quân của liên minh Quang Minh tiến lên mặt trăng này đều ở đây hết, ai có thể lấy thời gian ngắn mà tiêu diệt được đội quân trăm vạn khô lâu này đây?
    Độc nhãn cự nhân A Nặc nói.
    - Ta, ông trời ạ!
    Lần thứ hai Cao Lôi Hoa cảm thấy buồn bực mà nói. Bởi vì nếu những bộ xương cốt này thực sự là của liên minh Quang Minh thì hy vọng về nhà của Cao Lôi Hoa đã có nguy cơ thất bại rồi?
    - Thần, giờ chúng ta phải làm sao?
    Độc nhãn cự nhân A Nặc hỏi.
    - Đánh tới tạo một con đường chứ sao!
    Cao Lôi Hoa bất đắc dĩ nói. Hiện tại lui về đã không có khả năng. Giờ bọn họ đã đi đến đây rồi, cùng với lui ra ngoài chi bằng đả thông sa mạc, tạo một con đường tơ lụa đi.
    - Tài Quyết!
    Nhìn cơn thủy triều khô lâu trước mắt, Cao Lôi Hoa cũng thu hồi thái độ bỡn cợt. Tài Quyết xuất hiện trong tay.
    - Các ngươi theo sát.
    Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng, xuất một kiếm về phía trước vô số khô lâu này.
    - Xoát xoát xoát!
    Cao Lôi Hoa xuất kiếm liên tục, hơn mười mấy đạo kiếm khí bắn ra. Những bạch cốt trên đường ngăn cản hắn giống như những bông tuyết gặp nắng hè chói chang, trong nháy mắt tan rã, hóa thành tro trắng trên sa mạc. Đại quân bạch cốt tuy rằng lớp này lớp khác xông lên, nhưng cũng rất khó ngăn cản kiếm khí của Cao Lôi Hoa! Dưới sự dẫn dắt của Cao Lôi Hoa, đám người bộ tộc độc nhãn cự nhân theo sát phía sau, đoàn người như một mũi quân xông thẳng lên phía trước.
    Xông lên, tiến lên phía trước. Thế tiến như nước song cuồn cuộn!!!
    Lúc Cao Lôi Hoa cùng đám độc nhãn cự nhân xâm nhập vào trong sa mạc được 4 cây số, một tòa thần điện cổ kính xuất hiện xa xa phía trước. Tuy rằng cách rất xa, nhưng một cỗ hơi thở tang thương từ cái thần điện cổ xưa đó phát ra.
    Sa mạc thêm cổ điện, hơn nữa còn có vô số vong linh khô lâu. Làm cho thần điện cổ kính này giống như do ma quỷ tạo thành. Hơn nữa, càng tiến lại gần. Thần điện cổ kính càng rõ ràng. Cao Lôi Hoa có thể nhìn thấy cổ điện này cũng không to cho lắm. Một thần điện cổ xưa duy nhất trong cái không gian mênh mông cát vàng thật là cô quạnh!
    Nhưng từ thần điện Cao Lôi Hoa có thể cảm giác được một cỗ hơi thở hủy diệt! Đơn thuần hủy diệt, đây là một loại hơi thở tựa như sinh ra để hủy diệt. Chỉ là không biết vì cái gì, cổ hơi thở hủy diệt này giống như bị cái gì giam cầm.
    Mà lúc đoàn người Cao Lôi Hoa tiến lại gần thì đại quân khô lâu giống như bị cái gì kích thích, xông lên tấn công đoàn người Cao Lôi Hoa điên cuồng. Giống như liều mạng ngăn cản đoàn người Cao Lôi Hoa lại gần cổ điện vậy.
    - Thần của ta.
    A Nặc yếu ớt nói:
    - Chúng ta còn muốn đi tới sao?
    - Ừ, đi xem.
    Cao Lôi Hoa nghĩ lúc, gật gật đầu. Nhóm liên minh Quang Minh này tại sao bị tiêu diệt ở trên sa mạc này, không phải đám người đó đã thoát khỏi đây trở về đại lục rồi sao?
    Có thể bên trong thần điện này có chỗ truyền tống cũng nên? Cao Lôi Hoa suy đoán, dù sao thì đại quân liên minh Quang Minh cũng trải qua sa mạc này. Cho nên đường về nhà nhất định phải đi qua sa mạc này cũng nên.
    ********************
    Hoàng cung Ác Ma.
    - Vua của ta, không tốt!
    Một giám sát viên chạy như điên tiến vào:
    - Vua của ta, có người đi vào biển khô lâu!
    - Cái gì?
    Lucifer trừng hai mắt nói:
    - Đi!
    Không nói dư thừa, Lucifer quát đám người phía sau một tiếng, sau đó mở đôi cánh màu đen bay ra khỏi cung điện............
    Biển khô lâu, trải qua nhiều năm như vậy vẫn còn có người dám đến sao? Lúc Lucifer đứng dậy bay ra ngoài, ở phía sau Lucifer đột nhiên vang lên vài giọng nói thì thầm.
    - Phải không, sao lại có người đi biển khô lâu được?
    - Chúng ta đây làm sao bây giờ?
    - Chúng ta cũng đi thôi.
    Một giọng nói thì thầm nhẹ giọng nói:
    - Nếu để tên điên cuồng kia thoát ra ngoài được thì nguy, chúng ta nên đi ngăn cản hắn cho bằng được.
    Người này vừa nói xong thì tất cả đều im lặng, trầm ngâm.
    Lúc này thì tất cả đều mở cánh ra bay theo Lucifer về phía biển khô lâu…

    (Hết Chương 335 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 336 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  6. #336
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 336 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 2: Chuyện Xưa Của Vú Em

    Chương 336: Minh long cản đường





    - Mẹ nó, tên khốn nào muốn gây phiến phức cho lão tử ta đây. Muốn tìm chết thì trên mặt trăng này thiếu gì chỗ chết tử tế, tự dưng điên điên chạy đến biển khô lâu làm gì. Ta xxx!
    Lucifer vừa bay vừa mắng. Hiện tại hắn rất khó chịu, vốn đang chuẩn bị đi gặp cái tên nhân loại mới đến mặt trăng này một chút. Nhưng hắn vừa định xuất phát thì dính phải vụ này.
    Cứ nghĩ đến cái tên điên thích giết chóc kia đi ra khỏi biển khô lâu. Lucifer cảm thấy rợn da đầu.

    Hắc ám chi thần Lucifer, thực lực hắn không kém gì tử thần. Nếu ngay cả tử thần có biện pháp thoát khỏi cái mặt trăng đáng ghét này thì hắn cũng có thể làm được. Nhưng không phải hắn không muốn đi đến đại lục, mà là hắn không thể đi đến đại lục. Ở trên mặt trăng này, hắn có chức trách của mình—chiếu cố cái tên đại phiền toái trong biển khô lâu.
    Tất cả những thổ địa của mặt trăng này đều biết trên mặt trăng cũng có cấm địa. Mà cấm địa này thì đến cả ác ma hung ác nhất trong bộ tộc ác ma cũng không dám đến—biển khô lâu!
    Bởi vì bộ tộc ác ma tuy thích chiến đấu đến điên cuồng nhưng bọn hắn vẫn là có óc. Cho nên dù giết hại thành tính nhưng vẫn không giết phe mình.
    Mà biển khô lâu lại không giống. Những bộ khô lâu đó chính là vì giết chóc mà tồn tại, hễ nó phát hiện thấy ai có máu, có xương là bọn nó đều xông tới chém chết. Cho nên cho dù là cuồng bạo như đám ác ma cũng không dám đi quấy rầy vị kia đang hôn mê.
    Nếu không, một khi vị kia đột nhiên thức dậy thì đó tuyệt đối là tai nạn.
    Ngàn năm trước, nhóm liên minh liên quân Quang Minh đi vào trong biển khô lâu. Kết quả bị người đó, chỉ một người giết hại không còn tên nào.
    Bên kia, Cao Lôi Hoa cùng độc nhãn cự nhân đang tiếp tục tiến lên. Trước mắt khô lâu tuy nhiều, nhưng khi Cao Lôi Hoa rat ay thì giống như lá mùa thu bị gió cuốn rơi rụng.
    Kiếm khi màu đen như lưỡi hái của tử thần. Kiếm khí đến đâu, khô lâu nơi đó tan thành tro bụi.
    Dưới kiếm khí Cao Lôi Hoa mở đường, đám độc nhãn cự nhân tiến tới từng chút một, đồng thời đám độc nhãn cự nhân này phụ trách tiêu diệt những bộ khô lâu còn sót lại trên đường.
    Càng ngày càng tiếp cận cổ điện.
    Xuất hiện trước mặt Cao Lôi Hoa là một cổ điện dài chừng bảy mươi mét, rộng cỡ bốn mươi mét, cao tầm ba mươi mét.
    Chỉ có một gian đại điện. Nhưng lại phát ra một cỗ khí thế bàng bạc, làm cho người ta cảm thấy uy nghiêm.
    Vật liệu xây dựng nên nó có vẻ là đá kim cương cứng nhất đại lục. Có điều hình như đã trải qua năm tháng tang thương, giống như đã tồn tại vô số năm về trước.
    Lúc này ánh hoàng hôn phủ xuống tòa cổ điện, làm cho nó có khí thế trang nghiêm vô cùng.
    Chỉ là không khí trang nghiêm của thần điện bị khô lâu xung quanh dập tắt hoàn toàn, không những làm người ta mất cảm giác trang nghiêm mà thêm phần tà dị phi thường.
    Lúc đám người Cao Lôi Hoa bước chân vào thần điện. Tất cả vong linh khô lâu đều dừng chân lại. Giống như có gì đang cản, không cho chúng vào.
    - Thế nào, có bị thương gì không?
    Nhìn đám khô lâu không hề tiến vào, Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn trăm tên độc nhãn cự nhân phía sau hỏi.
    - Chủ của ta. Dưới ánh sáng của người, chỉ có một huynh đệ bị khô lâu làm bị thương ngón chân cái.
    Độc nhãn cự nhân A Nặc bi thương.
    Nói tới đây A Nặc tinh ý nhìn Cao Lôi Hoa. Thần không hổ là thần, gặp phải biển khô lâu vẫn mở được một con đường đến đây. Mà bọn họ cần đi theo sau lưng thần thôi! ~
    Mà lúc đám người Cao Lôi Hoa bước chân vào đại điện xong thì đám khô lâu cũng lui dần ra xa.
    - Gừ ngao~~~
    Một tiếng long ngâm từ phía trước của thần điện vang lên. Cát vàng bắn lên tung tóe, một bộ xương khổng lồ từ dưới cát nhô lên.
    Đám người Cao Lôi Hoa không tự chủ nhìn con quái vật lớn này. Quái vật khổng lồ này có một bộ khung xương bạch ngọc khổng lồ, dài tầm 10 mét hơn, mà đó chỉ là một bộ phận được nhô lên thôi.
    Lúc này, trên khúc xương tỏa ra khí tức hắc ám đen xì mãnh liệt.
    Cao Lôi Hoa nhìn bộ khung xương này thì giật mình, trước mắt khung xương này đúng là cốt long, giống như bộ mà Vong Linh đại trưởng lão triệu hồi ra. Chỉ có điều cốt long này có vẻ trâu bò hơn con Vong Linh đại trưởng lão triệu hồi ra nhiều lắm. Cái này hắn chỉ cần nhìn màu sắc xương mà đoán ra. Vong linh đại trưởng lão triệu hồi ra cốt long, long cốt ánh sáng có màu u ám, hơn nữa mặt ngoài xương cốt thô ráp. Mà cốt long này thì giống như ngọc được mài dũa bóng loáng, còn tản ra hắc quang thâm thúy.
    - Trời ạ, thần của ta, đây không phải cốt long, đây là một trong hai đại thần của long tộc-- Minh long!
    Độc nhãn cự nhân A Nặc tuổi đời nhiều nên một số tri thức của đại lục vẫn biết được.
    Cốt long trước mắt này cũng không phải là cốt long mà đám ma pháp sư vong linh triệu hồi ra so sánh được. Truyền thuyết, trước khi Sáng Thế thần sáng tạo long tộc đã sáng tạo hai cự long. Phân biệt là long thần hiện tại-- Thần long. Chưởng quản tất cả cự long còn sống. Cùng với Minh long trước mặt này, chưởng quản tất cả cự long chết đi! Hai con này đều là cường giả mạnh nhất, chủ thần của Long tộc.
    - Ngao!
    Minh long đi ra rồi lắc lắc thân mình, phủi cát dính trên người xuống.
    Khung xương thật dài, đầu long dữ tợn, cốt cánh to lớn, long trảo lóe hàn quang. Đuôi dài, cùng với hốc mắt lóe lên ánh đỏ là linh hồn chi hỏa. Trước mắt Minh long nhìn qua có phần làm cho người ta sợ hãi.
    Phủi cát xuống xong. Minh long chuyển đầu nhìn về phía cự nhân sau Cao Lôi Hoa. Vừa nhìn thấy đám độc nhãn cự nhân xong, Minh long lại đem tầm mắt dừng trên người Cao Lôi Hoa. Không có biện pháp, cùng đám cự nhân đứng chung một chỗ thì ai mà để ý đến một người nhỏ bé cơ chứ.
    - Nhân loại. Ngươi từ đâu mà đến?
    Minh long nhìn thấy Cao Lôi Hoa, nhất thời sửng sốt. Hắn cẩn thận nhìn Cao Lôi Hoa. Sau đó một tia thần niệm trực tiếp vang lên trong đầu Cao Lôi Hoa.
    - Đại lục.
    Cao Lôi Hoa cảnh giác nhìn cốt long đen như mực này trả lời.
    - Vậy ngươi đến biển khô lâu này làm gì?
    Giọng nói như người cổ đại, nghe không tự nhiên chút nào, Minh long hỏi.
    - Để trở lại đại lục.
    Cao Lôi Hoa không nhanh không chậm nói.
    - Trở lại đại lục? Ôi.
    Minh long hít một tiếng:
    - Rời khỏi biển khô lâu đi, nhân loại. Ta mặc dù không biết ngươi làm thế nào từ đại lục lên mặt trăng này. Nhưng ngươi đã đến mặt trăng thì yên tâm mà sống ở trên đây đi. Trở về đại lục không thực tế.
    - Không có khả năng?!
    Cao Lôi Hoa lạnh lùng nói:
    - Ở trên đại lục, ta còn một việc quan trọng nhất. Ta phải trở về. Hơn nữa. Truyền tống trận về đại lục lại nằm trong thần điện này!
    Cao Lôi Hoa gắt gao nhìn chằm chằm Minh long nói.
    Kỳ thật, đối với việc truyền tống trận có trong thần điện hay không thì Cao Lôi Hoa cũng không chắc, hắn chỉ đoán thôi. Bởi vì liên minh Quang Minh ngay từ đầu rút lui lại đi vào sa mạc này. Mà trong sa mạc chỉ có một cỗ thần điện này. Cho nên xác suất có truyền tống rất cao!
    - Ai.
    Minh long hít một tiếng, sau đó thân ảnh bắt đầu một lần nữa chìm vào bên trong cát vàng:
    - Đường đến đại lục ở trong thần điện này. Nhưng ta không thể cho các ngươi đi vào.
    - Có ý tứ gì?!
    Vừa nghe có đường về nhưng hình như Minh long có ý ngăn hắn về. Cao Lôi Hoa cả giận nói. Vốn, Cao Lôi Hoa đi vào mặt trăng là chuyện ngoài ý muốn, quan trọng nhất là hôn lễ chuẩn bị tổ chức. Hắn không có thời gian tại mặt trăng mà chơi đùa.
    - Bởi vì. Một cái ước định.
    Giọng nói xa xăm của Minh long vang lên:
    - Ta sẽ không cho kẻ nào tiến vào thần điện này.
    - Một cái ước định?
    Cao Lôi Hoa cuồng tiếu đứng lên:
    - Mẹ! Bởi vì một cái ước định chó má mà ngươi ngăn ta về?
    - Ai. Cho dù là ước định chó má nhưng cũng là ước định.
    Minh long hít sâu nói:
    - Bộ tộc cự long của ta nặng nhất là hứa hẹn. Ta không nghĩ sẽ thất hứa. Tóm lại, các ngươi, trở về đi. Nơi này, không phải là địa phương các ngươi vào.
    Minh long nói, hắn không nghĩ sẽ phát sinh xung đột với nhân loại trước mặt này, cho nên hắn tận lực lựa lời khuyên bảo.
    - Không ai, có thể ngăn ta trở về. Mặc kệ lý do gì!
    Cao Lôi Hoa hừ lạnh một tiếng, hắn cất bước đi nhanh tới cửa điện.
    - Quay lại, nhân loại!
    Nhìn Cao Lôi Hoa không để ý đến việc hắn ngăn trở. Minh long quát Cao Lôi Hoa:
    - Nếu bước tới một bước nữa, đừng trách ta vô tình!
    - Cản đường ta về, thì chúng ta cũng chẳng cần cái gì là tình nghĩa hết!
    Cao Lôi Hoa cười lạnh một tiếng, giơ Tài Quyết lên, một đạo kiếm mang chỉ về phía Minh long:
    - Cút! Đừng có chắn đường ông mày!!
    - Nhân loại, không nên ép ta!
    Minh long rống lên một tiếng, thân thể không còn trầm xuống cát nữa...

    (Hết Chương 336 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 337 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  7. #337
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 337 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 2: Chuyện Xưa Của Vú Em

    Chương 337: Lão Cao nhận đồ đệ (thượng)





    Là ngươi bức ta!
    Cao Lôi Hoa rất tức giận. Đối với Cao Lôi Hoa, quan trọng nhất là trở về đại luc. Mà Minh Long lại không cho hắn trở về. Điều này không phải bức hắn ra tay thì là gì.
    Nhìn đao mang mà Cao Lôi Hoa phát ra, Minh Long giơ tay phải của mình lên đỡ lây đao mang này.
    Đnag!
    Đao mang của Cao Lôi Hoa dừng trên người Minh Long, chỉ thấy một vết dường như không thể thấy. Mà dưới năng lực của Minh Long vết nứt đó liền biết mất.
    - Rống!
    Minh Long rất tức giận:
    - Nhân loại, ngươi quá đáng rồi đó.
    - Cút!
    Cao Lôi Hoa nổi giận gầm một tiếng, rồi đánh về phía Minh Long. Ngay khi Cao Lôi Hoa vừa động, thần lực được vận hành theo phương thức vận khí. Lôi Thần lực nhanh chóng trần ngập toàn thân Cao Lôi Hoa, từng trận thần uy tràn ra.
    - Rống, không cần thi triển thần uy.
    Minh Long thấy Cao Lôi Hoa thi triển thần uy liền hét to một tiếng
    - Cho ngươi chết nè.
    Cao Lôi Hoa rít lên một tiếng, rồi chém một kiếm về phía Minh Long.
    - Ta… …
    Minh Long tự trách mình. Nó cũng không muốn phát sinh chuyện gì với Cao Lôi Hoa. Nhưng hắn là loại người nói không suy nghĩ. Tuy hắn không muốn xung đột với Cao Lôi Hoa, nhưng câu nói của hắn lại khiến Cao Lôi Hao tức giận
    Minh Long cũng không phải sợ Cao Lôi Hoa. Thân là chủ thần, Cao Lôi Hoa cũng chưa thể làm hắn sợ. Nhưng quyết đấu ở đây là không sáng suốt vì ở thần điện này có một tên điên cuồng đang ngủ say.
    Khi thần cùng thần chiến đầu, sẽ phát ra thần uy. Đối với tên kia mà nói thì đó chính là một thứ thuốc kích thích.
    Nhưng hiện tại đã muộn. Cao Lôi Hoa vừa thi triển thần uy đã dẫn tên kia tới đây.
    - Dừng tay mau.
    Nhìn thấy Cao Lôi Hoa chém tới, Minh Long đột nhiên nói với Cao Lôi Hoa.
    - Như thế nào, nhường chúng ta đi qua sao?
    Thân ảnh Cao Lôi Hoa dừng ở không trung, kiếm chiêu cũng dừng lại. Điều này thể hiện sự khống chế siêu việt của Cao Lôi Hoa.
    - Không phải.
    Minh Long lắc đầu nói:
    - Không cần đánh nữa.
    - Có ý gì?
    Cao Lôi Hoa lạnh nhạt nói, rồi nắm chặt tài quyết chi nhận lại.
    - Bởi vì.
    Minh Long dường như muốn nói tới điều gì đó. Nhưng trong thần điện một thân ảnh màu bạc phá không bay ra cắt đứt điều Minh Long định nói.
    *******.
    - Oa, ha ha ha!
    Thân ảnh màu trắng kia bay ra ngoài rồi cười điên cuồng.
    Nghe được tiếng cười này, Cao Lôi Hoa cũng quay đầu lại nhìn.
    Chỉ thấy trên thần điện, một thân ảnh màu trắng đang đứng đó điên cuồng cười. Tay trái hắn cầm một trường đao cũ nát, trên đó có vô vết nứt biểu thị cho sự lâu đời của nó.
    - Bên ngoài vẫn thật thoải mái.
    Thân ảnh màu trắn kia cười một tiếng rồi chuyển mắt nhìn đám người Cao Lôi Hoa.
    Nhóm độc nhãn cự nhân cũng nhìn tên vừa cười này. Người này khoách một chiếc áo choàng màu trắng cũ nát. Bên trong là bộ quần áo màu đen.
    - Vừa rồi, ta dường như cảm giác được hơi thở của lão bằng hữu – Lôi Thần. Thân ảnh đó vừa xuất hiện liền nói với Cao Lôi Hoa:
    - Lôi Thần ở nơi nào? Chẳng lẽ vừa thấy lão tử ra liền chạy mất sao.
    - Thần của con, tên khốn nạn này đang nói về ngài sao?
    Độc nhãn cự nhân nói với Cao Lôi Hoa.
    - Lôi Thần đây.
    Cao Lôi Hoa từ trong đám người độc nhãn cự nhân đứng dậy. Tài Quyết Chi Nhận trong tay hắn lóe từng đạo hồng quang.
    - A, Tài Quyết?
    Thân ảnh màu trắng nhìn trên tay của Cao Lôi Hoa là Tài Quyết Chi Nhận, đồng tử hắn liền co rút lại, rồi lại lộ ra vẻ mặt hưng phấn.
    - Là ngươi! Chính là ngươi! Lôi Thần! Mấy vạn năm không gặp rồi. Cho ta thấy lại cảm giác chiến đấu đi!
    Sau khi đồng tử của tên kia co rút lại, hăn giơ đao lên, nhảy xuống chém tới Cao Lôi Hoa.
    Chiến đầu không cần lí do. Đao của thân ảnh màu trắng này toát ra một khí thế cuồng bạo! Vô tình! Thậm chí còn có một cảm giác hủy diệt, không chỉ hủy diệt người khác mà còn hủy diệt cả chính mình. Đây mới chân chính là người điên.
    Phù!
    Cao Lôi Hoa hít sâu một hơi. Hắn cũng không dám coi thường một đao tùy ý này của thân ảnh áo trắng kia. Hắn giơ hai tay lên định đỡ đao này. Cao Lôi Hoa bị đao này ép xuống dưới, bàn chân hắn đã lún vào trong cát.
    Đây thuần túy là năng lượng vật lý. Sức mạnh cường đại này khiến hai tay của Cao Lôi Hoa run lên.
    - Mẹ, hóa ra không phải là tên Lôi Thần kia.
    Thân ảnh màu trắng sau khi chém một đao, cũng không chém đao thứ hai. Hắn khẽ gắt một tiếng rồi đem đao đeo trên lưng:
    - Ta còn tưởng rằng là tên Lôi Thần kia, ai ngờ chỉ là một hạ vị thần. Ngươi chính là người nối ngiệp Lôi Thần?
    Cao Lôi Hoa trầm mặc. Đôi mắt đen của hắn nhìn chằm chằm vào thân ảnh màu trắng. Cao Lôi Hoa có cảm giác minh bị khinh thường.
    Minh Long ở bên cạnh nhìn mọi thứ. Khi thân ảnh màu trắng chém Cao Lôi Hoa một đao xong, hắn rất kinh ngạc. Minh Long nghi hoặc nghĩ, Huyết Sắc Minh Vương khi nào lại biết phân rõ trái phải? Trước kia, người nào đứng trước mặt hắn đêu bị chém chết, không ngờ hôm nay hắn lại không giết người.
    - Lôi Thần – Cao Lôi Hoa.
    Cao Lôi Hoa nhấc chân ra khỏi cát.
    - A, tân nhiệm Lôi Thần à. Ngươi lĩnh ngộ được linh vực tầng mấy rồi.?
    Huyết Sắc Minh Vương hỏi.
    - Tầng một.
    Cao Lôi Hoa thản nhiên nói.
    - Vậy ngươi đã lĩnh ngộ lĩnh vực được bao năm rồi?
    Huyết Sắc Minh Vương hỏi tiếp.
    - Vài tháng.
    Cao Lôi Hoa chậm rãi giơ Tài Quyết lên rồi hướng về phía Huyết Sắc Minh Vương.
    - Ha ha ha, muốn khiêu chiến ta sao?
    Huyết Sắc Minh Vương nhìn Cao Lôi Hoa rồi điên cuồng cười.
    - Mới lĩnh ngộ đc lĩnh vực được vài tháng mà không ngờ đã được thành tựu như vậy. Có lẽ mấy vạn năm nữa ngươi mới có tư cách đấu với ta. Nhưng hiện tại ta không có hứng thú với ngươi.
    Huyết Sắc Minh Vương nâng đao lên:
    - Kêu tên tiền nhiệm Lôi Thần tới đây thì còn có thể. Còn người, thì quên đi.
    Mắt của Cao Lôi Hoa tối sầm lại, đây là lần đầu tiên hắn bị làm nhục tại dị giới. Lôi quang ngưng tụ bên người clh. Cuồng bạo lôi điện biểu thị cho sự phẫn nộ của hắn. Có lẽ hắn có thể kém mấy lão bất tử nhưng ko ai có thể khinh thị hắn.
    - Ý của ngươi là, ta không có đủ tư cách làm đối thủ của ngươi.
    Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào Huyết Sắc Minh Vương.
    - Chính là thế.
    Huyết Sắc Minh Vương cười nói:
    - Thật sao? Mắt ngươi có thể thấy sao?
    Cao Lôi Hoa cười lạnh một tiếng:
    - Chỉ nhìn thấy thôi cũng chưa chắc là sự thật.
    Trên mặt đất, thân ảnh Cao Lôi Hoa vừa động! Ngay cả “Chủ thần” Minh Long cũng không thấy rõ được. Hắn chỉ thấy một đạo bạch quang lao về hướng Huyết Sắc Minh Vương.
    - Nhanh quá!
    Đồng tử của Huyết Sắc Minh Vương co rút lại, hắn không thấy đc lực lượng dao động trên người Cao Lôi Hoa, nhưng tại sao tốc độ của hắn lại nhanh vậy?!
    Ngay lúc lao đến, Cao Lôi Hoa khẽ lầm bầm:
    - Tốc độ lĩnh vực!
    - Di, ngươi không phải là Lôi Thần hay sao? Tại sao ngươi lại có tốc độ lĩnh vực?
    Huyết Sắc Minh Vương kinh ngạc nhìn Cao Lôi Hoa.
    Hiện tại hắn chỉ thấy được một chuỗi tàn ảnh. Nghi hoặc thì nghi hoặc, nhưng hắn cũng chẳng sợ hãi.
    Huyết Sắc Minh Vương đỡ lấy một cách tự nhiên
    Đông!
    Kiếm của Cao Lôi Hoa chạm vào đao của Huyết Sắc Minh Vương.
    Khi hai vũ khí chạm nhau. Tu vi mấy ngàn năm cùng tu vi mấy chục năm liền lộ ra độ chênh lệch ngay tại đây.
    Huyết Sắc Minh Vương đã sống rất lâu. Tu vi của hắn so với Cao Lôi Hoa chênh lệch rất nhiều.
    Cấp độ Huyết Sắc Minh Vương đã vượt qua mức độ chủ thần. Minh Long cũng chẳng biết được Huyết Sắc Minh Vương đã đạt tới trình độ gì. Dù sao Huyết Sắc Minh Vương là có cùng một đẳng cấp với Lôi Thần trước kia. Mà Lôi Thần trước kia tuy nói rằng chỉ có trình độ chủ thần, nhưng các vị thần khác đều biết hắn đã vượt qua nó rồi.
    Hai vũ khí chạm nhau, Cao Lôi Hoa liền bị bật ra.
    - Phù!
    Huyết Sắc Minh Vương nói:
    - Tốc độ không tồi nhưng lực lượng thì chưa đủ.
    - Lực lượng sao?
    Bị bắn ra, Cao Lôi Hoa liền cười lạnh một tiếng:
    - Tiếp chiêu – Tử Lôi Cửu Kích – Xuân Lôi Bạo Kích...

    (Hết Chương 337 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 338 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  8. #338
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 338 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 2: Chuyện Xưa Của Vú Em

    Chương 338: Lão Cao nhận đồ đệ (thượng)








    Tử Lôi Cửu Kích – Xuân Lôi Bạo Kích!

    Một đường kiếm như sấm sét hướng về phía Huyết Sắc Minh Vương.
    - Tinh diệu!
    Nhìn một kiếm của Cao Lôi Hoa, Huyết Sắc Minh Vương liền phá lên cười, rồi nâng đao lên đỡ lấy kiếm của Cao Lôi Hoa.
    Khi Cao Lôi Hoa chém kiếm này, vẻ mặt khinh thị của hắn cũng thu liễm lại. Nếu hắn còn khinh Cao Lôi Hoa, thì hắn sẽ không còn là Huyết Sắc Minh Vương của ngày nay.Ngay cả nhãn lực nhìn người còn không có thì sống đên lúc này đúng là kỳ tích.
    Một chiêu của Cao Lôi Hoa tinh diệu hơn những chiêu thức mà hắn biết. Có lẽ trong ngàn vạn năm qua, đây là chiêu thức tinh diệu nhất..
    Võ học tại dị giới chỉ chú trọng vào sức mạnh chứ không chú trọng vào kỹ năng.
    Mà thần nhân đều có lĩnh vực của mình. Lĩnh vực thường đại biểu cho vị thần hùng mạnh. Nên bọn họ càng chú trọng lĩnh vực mà bỏ qua vũ kỹ.
    Khi Cao Lôi Hoa bay qua thế giới này, thì hắn là người sở hữu những vũ kỹ độc nhất tại đây! Trung quốc cổ vũ kỹ!Là mồ hôi và kết tinh của bao nhiêu vị tiền bối.
    - Một đao mà cũng nghĩ rằng có thể đỡ được một chiêu của ta! Ngươi quá coi thường ta rồi!
    Lúc này, Cao Lôi Hoa điên cuồng cười, ánh mắt lộ ra một tia nguy hiểm. Lúc này hắn nhớ lại quá khứ của mình. Khi hắn chỉ là một dị năng nhân bậc ba nhỏ bé và phải đối mặt với một tên bậc năm
    Cái cảm giác yếu đánh mạnh này khiến Cao Lôi Hoa có cảm giác hưng phân
    Nhưng làm sao để mình mạnh lên. Chỉ có khiêu chiến người mạnh hơn mình mới khiến mình mạnh hơn được.
    Chiến đấu với người yếu hơn sẽ không làm mình mạnh hơn được.
    Hớn nữa đối với Cao Lôi Hoa mà nói, thần không có nghĩa là hùng mạnh. Từng có rất nhiều người mạnh hơn nhưng hiện giwof vẫn chỉ có Cao Lôi Hoa còn sống.
    - Ngươi không phải nói, ta có tốc độ mà không có sức mạnh hay sao?
    Cao Lôi Hoa đứng ở giữa không trung quát với Huyết Sắc Minh Vương
    - Tử Lôi Cửu Kích – Xuân Lôi bạo kích , thiên toàn lôi chuyển, trầm lôi địa ngục, đông lôi phích lịch, cuồng lôi chấn cửu liêu, kinh lôi bạo ngũ nhạc, nộ lôi tê thiên liệt địa, thiên đả lôi phách đồ chân long, thần lôi ma chấn kinh thiên
    - Khiển!
    Một chiêu, lại một chiêu. Lôi thần lực cứ điên cuồng vận chuyển. Loại vận hành này chỉ có thể nói là bùng nổ.
    Huyết Sắc Minh Vương nhìn Cao Lôi Hoa thi triển chin chiêu thức này, đồng tử hắn mở lớn ra. Minh Vương thấy rằng khi Cao Lôi Hoa thi triển chin chiêu thức này của hắn. Vốn rằng thần lực của hắn không bằng mình, nhưng giờ đã hơn nhiều lần. Chỉ trong nháy mắt, thần lực của Cao Lôi Hoa đã gần bằng hắn.
    - Dường như mình đã khinh hắn quá.
    Mặt của Huyết Sắc Minh Vương càng ngưng trọng, hắn nhìn chằm chằm vào Cao Lôi Hoa, không bỏ qua hành động nào của hắn.
    - Không đủ, vẫn còn chưa đủ.
    Cao Lôi Hoa ở giữa không trung, nghiến răng. Còn chưa đủ, phải thêm lực lượng nữa để sử dụng chiêu này.
    Làm sao để mạnh hơn?
    Ma hóa!!
    Ánh mắt đen của Cao Lôi Hoa hiện lên một tia điên cuồng! Dù sao nơi này cũng chẳng có Tĩnh Tâm và mấy đứa bé, có thể khiến Cao Lôi Hoa cố kỵ. Có mặt của người thân, Cao Lôi Hoa không muốn bày ra bộ mặt ma hóa của mình. Nhưng hiện tại không cần cố kỵ.
    Nghĩ vậy, Cao Lôi Hoa hét nhỏ một tiếng.
    Hắc ám năng lượng từ người hắn tràn ra.
    -Mẹ, vẫn chưa dừng lại sao.
    Thấy Cao Lôi Hoa vẫn còn tích trữ năng lượng, và lại là một loại hắc am năng lượng. Loại năng lượng cho dù là hắc ám thần lực cũng không bằng! Năng lượng này còn hỗn loại và đen tối hơn cả hắc ám thần lực.
    Nhưng ngay sau cỗ lực lượng đó là một cỗ lực lượng thần thánh. Đây là lôi thần lực tối tinh khiết. Cứ như vậy hắc ám lực lượng cùng quang minh lực lượng bao quanh thân thể của Cao Lôi Hoa. Tạo thành một cơn lốc năng lượng không ngừng xoay chuyển xung quanh Cao Lôi Hoa.
    Thật lâu, sau khi hắc ám lực lượng tan đi, Cao Lôi Hoa biến mất, chỉ còn một con quái vật màu đen.
    Nó có những cái vảy giống như lân giáp. Ngay cả bộ mặt ucngx bị một cai vảy che đi. Dưới đó là một đôi đồng tử màu đỏ cùng một mái tóc bạc. Mà mắt trái của hắn có màu đỏ, còn bên mắt còn lại là màu vàng.Nhưng đặc biệt hơn là một con quái vật tràn đày năng lượng tà ác lại có hai đôi cánh màu vàng của thần.
    Đây là trạng thái ma hóa của Cao Lôi Hoa.
    Nhìn quái vật trên không trung, Minh Vương rất ngạc nhiên. Hắn đã đi dọc ngang rất nhiều nhưng chưa từng gặp quái vật như thế này. Thần thánh, tà ác hai loại lực lượng không ngờ lại trên cùng một cơ thể. Cái tên Cao Lôi Hoa mang cho hắn rất nhiều điều kinh ngạc.
    Khi Minh Vương còn đang kinh ngạc về trạng thái ma hóa của Cao Lôi Hoa thì Cao Lôi Hoa lại ra một chiêu mạnh nhất của mình.
    - Xong, lên!
    Cao Lôi Hoa hét to một tiếng:
    - Tử Lôi Cửu kích! Một tiếng động vang lên, Cao Lôi Hoa chém về phía Minh Vương.Mười tám chiêu chỉ hóa thành một chiêu chém này.
    Nhưng chiêu này lại gây ra cảm giác với Huyết Sắc Minh vương. Hắn chỉ có thể giơ đao lên đỡ. Đến rất tốt!
    Bị Cao Lôi Hoa bức vào tuyệt cảnh, Huyết Sắc Minh vương lại càng điên cuồng! Một tay cầm đao thường ,một tay cầm đao gãy. Rồi chém từ trên xuống. Tuy cùng một động tác nhưng cảm giác lại rất khác biệt. Cuối cùng hắn đã điên rồi.
    Minh Vương khi điên cuồng mới được gọi là “Huyết Sắc Minh Vương”.
    Trong nháy mắt, Minh vương đã thi triển hơn mười đao.
    Đương, đương…
    Tiếng đao kiếm vang lên. Chiêu cuối cùng, chiêu mười tám, đã được thi triển.
    Đao đã ngưng tụ. Thức thứ mười tám, đao mạnh hơn đao, đao nặng hơn đao.
    Khi hai thanh vũ khí chạm nhau, khi hai tên biến thái đấu với nhau, khi sản sinh thần uy. Nhóm người độc nhãn cự nhân không ngừng rút lui.
    Lúc này thân hình của Huyết Sắc Minh Vương có chút đình trệ. Chân của hắn chìm xuống đất.
    Băng!
    Cuối cùng mười tám chiêu đã được thi triển trên người Huyết Sắc Minh Vương.
    Tiếng động đó chính là khi Tài Quyết Chi Nhần làm vỡ mảnh nhỏ trên đao của Huyết Sắc Minh Vương.
    Tử Lôi Cửu Kích. Hiện giờ nửa người của Minh Vương đang chìm trong cát vàng.
    Hắn giơ cây đao của mình lên rồi xem vết nứt của nó.
    Thật lâu sau, bỗng Minh VƯởng cười điên cuồng.
    - Ha Ha HA! Ngươi là người thứ mười làm vở đao của ta! Ngay của tên Lôi Thần kia cũng không làm được đâu.
    Huyết Sắc Minh Vương cười nói:
    -Ta sai rồi, ta đã khinh thường nươi. Ngươi quả là con mẹ nó “cường” (mạnh).
    - Phù phù!!!
    Cao Lôi Hoa thở hổn hển nhìn Huyết Sắc Minh Vương sau khi đỡ “ tử lôi cửu kích” của mình.
    - Nhưng ngươi vẫn chưa đủ mạnh.
    Huyết Sắc Minh vương cười to, cánh tay cầm phá đao chậm rãi giơ lên.
    - Ha ha!
    Cao Lôi Hoa cũng cười. Đừng nói hắn còn một chút lực lượng giờ này, đứng đối với hắn cũng là một chuyện khó khăn.
    Nhưng, rồi Cao Lôi Hoa cũng lộ ra ý cười. Đây là lần đầu tiên trên thế giới này, hắn sử dụng cạn thần lực của mình.
    Thậm chí, ngay cả bảo trì trạng thái ma hóa cũng không được.
    Nhưng cho dù không có lực lượng Cao Lôi Hoa vẫn tự tin cười. Cao Lôi Hoa chưa từng bình tĩnh như hôm nay. Tuy không còn sức lực nhưng hắn vẫn cực kỳ sung sướng.
    Bình tĩnh lại, Cao Lôi Hoa dường như đã thay đổi. Dường như cơ thể hắn cũng phần nào dung nhập vào thiên địa.
    - Còn muốn tái chiến sao?
    Cao Lôi Hoa thấy Minh Vương giơ tay lên liền nói:
    - Từ Từ!
    Mắt của hắn sáng lên:
    - Tạm không đánh.
    -?
    Tay cầm Tài Quyết của Cao Lôi Hoa cũng hơi chút run rẩy.
    - Chuyện này, có thể thương lượng được không?
    Minh Vương rất lo lắng nhưng cũng đã quyết tâm hỏi Cao Lôi Hoa:
    - Chiêu “khủng” đó có thể truyền ra ngoài không? Ý ta là ngươi có thể truyền chiêu đó cho ta.
    Nghe được câu nói của Minh Vương, Minh Long ngã xuống đất. Hắn đang thầm nghĩ có phải do ngủ lâu quá, nên đầu óc hắn có chút choáng váng? Trong trí nhớ của Minh Long, Minh Vương không giống thể này…

    (Hết Chương 338 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 339 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  9. #339
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 339 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 2: Chuyện Xưa Của Vú Em

    Chương 339: Lão Cao nhận đồ đệ (hạ)





    Một đường kiếm như sấm sét hướng về phía Huyết Sắc Minh Vương.
    - Tinh diệu!
    Nhìn một kiếm của Cao Lôi Hoa, Huyết Sắc Minh Vương liền phá lên cười, rồi nâng đao lên đỡ lấy kiếm của Cao Lôi Hoa.
    Khi Cao Lôi Hoa chém kiếm này, vẻ mặt khinh thị của hắn cũng thu liễm lại. Nếu hắn còn khinh Cao Lôi Hoa, thì hắn sẽ không còn là Huyết Sắc Minh Vương của ngày nay.Ngay cả nhãn lực nhìn người còn không có thì sống đên lúc này đúng là kỳ tích.
    Một chiêu của Cao Lôi Hoa tinh diệu hơn những chiêu thức mà hắn biết. Có lẽ trong ngàn vạn năm qua, đây là chiêu thức tinh diệu nhất..
    Võ học tại dị giới chỉ chú trọng vào sức mạnh chứ không chú trọng vào kỹ năng.
    Mà thần nhân đều có lĩnh vực của mình. Lĩnh vực thường đại biểu cho vị thần hùng mạnh. Nên bọn họ càng chú trọng lĩnh vực mà bỏ qua vũ kỹ.
    Khi Cao Lôi Hoa bay qua thế giới này, thì hắn là người sở hữu những vũ kỹ độc nhất tại đây! Trung quốc cổ vũ kỹ!Là mồ hôi và kết tinh của bao nhiêu vị tiền bối.
    - Một đao mà cũng nghĩ rằng có thể đỡ được một chiêu của ta! Ngươi quá coi thường ta rồi!
    Lúc này, Cao Lôi Hoa điên cuồng cười, ánh mắt lộ ra một tia nguy hiểm. Lúc này hắn nhớ lại quá khứ của mình. Khi hắn chỉ là một dị năng nhân bậc ba nhỏ bé và phải đối mặt với một tên bậc năm
    Cái cảm giác yếu đánh mạnh này khiến Cao Lôi Hoa có cảm giác hưng phân
    Nhưng làm sao để mình mạnh lên. Chỉ có khiêu chiến người mạnh hơn mình mới khiến mình mạnh hơn được.
    Chiến đấu với người yếu hơn sẽ không làm mình mạnh hơn được.
    Hớn nữa đối với Cao Lôi Hoa mà nói, thần không có nghĩa là hùng mạnh. Từng có rất nhiều người mạnh hơn nhưng hiện giwof vẫn chỉ có Cao Lôi Hoa còn sống.
    - Ngươi không phải nói, ta có tốc độ mà không có sức mạnh hay sao?
    Cao Lôi Hoa đứng ở giữa không trung quát với Huyết Sắc Minh Vương
    - Tử Lôi Cửu Kích – Xuân Lôi bạo kích , thiên toàn lôi chuyển, trầm lôi địa ngục, đông lôi phích lịch, cuồng lôi chấn cửu liêu, kinh lôi bạo ngũ nhạc, nộ lôi tê thiên liệt địa, thiên đả lôi phách đồ chân long, thần lôi ma chấn kinh thiên
    - Khiển!
    Một chiêu, lại một chiêu. Lôi thần lực cứ điên cuồng vận chuyển. Loại vận hành này chỉ có thể nói là bùng nổ.
    Huyết Sắc Minh Vương nhìn Cao Lôi Hoa thi triển chin chiêu thức này, đồng tử hắn mở lớn ra. Minh Vương thấy rằng khi Cao Lôi Hoa thi triển chin chiêu thức này của hắn. Vốn rằng thần lực của hắn không bằng mình, nhưng giờ đã hơn nhiều lần. Chỉ trong nháy mắt, thần lực của Cao Lôi Hoa đã gần bằng hắn.
    - Dường như mình đã khinh hắn quá.
    Mặt của Huyết Sắc Minh Vương càng ngưng trọng, hắn nhìn chằm chằm vào Cao Lôi Hoa, không bỏ qua hành động nào của hắn.
    - Không đủ, vẫn còn chưa đủ.
    Cao Lôi Hoa ở giữa không trung, nghiến răng. Còn chưa đủ, phải thêm lực lượng nữa để sử dụng chiêu này.
    Làm sao để mạnh hơn?
    Ma hóa!!
    Ánh mắt đen của Cao Lôi Hoa hiện lên một tia điên cuồng! Dù sao nơi này cũng chẳng có Tĩnh Tâm và mấy đứa bé, có thể khiến Cao Lôi Hoa cố kỵ. Có mặt của người thân, Cao Lôi Hoa không muốn bày ra bộ mặt ma hóa của mình. Nhưng hiện tại không cần cố kỵ.
    Nghĩ vậy, Cao Lôi Hoa hét nhỏ một tiếng.
    Hắc ám năng lượng từ người hắn tràn ra.
    -Mẹ, vẫn chưa dừng lại sao.
    Thấy Cao Lôi Hoa vẫn còn tích trữ năng lượng, và lại là một loại hắc am năng lượng. Loại năng lượng cho dù là hắc ám thần lực cũng không bằng! Năng lượng này còn hỗn loại và đen tối hơn cả hắc ám thần lực.
    Nhưng ngay sau cỗ lực lượng đó là một cỗ lực lượng thần thánh. Đây là lôi thần lực tối tinh khiết. Cứ như vậy hắc ám lực lượng cùng quang minh lực lượng bao quanh thân thể của Cao Lôi Hoa. Tạo thành một cơn lốc năng lượng không ngừng xoay chuyển xung quanh Cao Lôi Hoa.
    Thật lâu, sau khi hắc ám lực lượng tan đi, Cao Lôi Hoa biến mất, chỉ còn một con quái vật màu đen.
    Nó có những cái vảy giống như lân giáp. Ngay cả bộ mặt ucngx bị một cai vảy che đi. Dưới đó là một đôi đồng tử màu đỏ cùng một mái tóc bạc. Mà mắt trái của hắn có màu đỏ, còn bên mắt còn lại là màu vàng.Nhưng đặc biệt hơn là một con quái vật tràn đày năng lượng tà ác lại có hai đôi cánh màu vàng của thần.
    Đây là trạng thái ma hóa của Cao Lôi Hoa.
    Nhìn quái vật trên không trung, Minh Vương rất ngạc nhiên. Hắn đã đi dọc ngang rất nhiều nhưng chưa từng gặp quái vật như thế này. Thần thánh, tà ác hai loại lực lượng không ngờ lại trên cùng một cơ thể. Cái tên Cao Lôi Hoa mang cho hắn rất nhiều điều kinh ngạc.
    Khi Minh Vương còn đang kinh ngạc về trạng thái ma hóa của Cao Lôi Hoa thì Cao Lôi Hoa lại ra một chiêu mạnh nhất của mình.
    - Xong, lên!
    Cao Lôi Hoa hét to một tiếng:
    - Tử Lôi Cửu kích! Một tiếng động vang lên, Cao Lôi Hoa chém về phía Minh Vương.Mười tám chiêu chỉ hóa thành một chiêu chém này.
    Nhưng chiêu này lại gây ra cảm giác với Huyết Sắc Minh vương. Hắn chỉ có thể giơ đao lên đỡ. Đến rất tốt!
    Bị Cao Lôi Hoa bức vào tuyệt cảnh, Huyết Sắc Minh vương lại càng điên cuồng! Một tay cầm đao thường ,một tay cầm đao gãy. Rồi chém từ trên xuống. Tuy cùng một động tác nhưng cảm giác lại rất khác biệt. Cuối cùng hắn đã điên rồi.
    Minh Vương khi điên cuồng mới được gọi là “Huyết Sắc Minh Vương”.
    Trong nháy mắt, Minh vương đã thi triển hơn mười đao.
    Đương, đương…
    Tiếng đao kiếm vang lên. Chiêu cuối cùng, chiêu mười tám, đã được thi triển.
    Đao đã ngưng tụ. Thức thứ mười tám, đao mạnh hơn đao, đao nặng hơn đao.
    Khi hai thanh vũ khí chạm nhau, khi hai tên biến thái đấu với nhau, khi sản sinh thần uy. Nhóm người độc nhãn cự nhân không ngừng rút lui.
    Lúc này thân hình của Huyết Sắc Minh Vương có chút đình trệ. Chân của hắn chìm xuống đất.
    Băng!
    Cuối cùng mười tám chiêu đã được thi triển trên người Huyết Sắc Minh Vương.
    Tiếng động đó chính là khi Tài Quyết Chi Nhần làm vỡ mảnh nhỏ trên đao của Huyết Sắc Minh Vương.
    Tử Lôi Cửu Kích. Hiện giờ nửa người của Minh Vương đang chìm trong cát vàng.
    Hắn giơ cây đao của mình lên rồi xem vết nứt của nó.
    Thật lâu sau, bỗng Minh VƯởng cười điên cuồng.
    - Ha Ha HA! Ngươi là người thứ mười làm vở đao của ta! Ngay của tên Lôi Thần kia cũng không làm được đâu.
    Huyết Sắc Minh Vương cười nói:
    -Ta sai rồi, ta đã khinh thường nươi. Ngươi quả là con mẹ nó “cường” (mạnh).
    - Phù phù!!!
    Cao Lôi Hoa thở hổn hển nhìn Huyết Sắc Minh Vương sau khi đỡ “ tử lôi cửu kích” của mình.
    - Nhưng ngươi vẫn chưa đủ mạnh.
    Huyết Sắc Minh vương cười to, cánh tay cầm phá đao chậm rãi giơ lên.
    - Ha ha!
    Cao Lôi Hoa cũng cười. Đừng nói hắn còn một chút lực lượng giờ này, đứng đối với hắn cũng là một chuyện khó khăn.
    Nhưng, rồi Cao Lôi Hoa cũng lộ ra ý cười. Đây là lần đầu tiên trên thế giới này, hắn sử dụng cạn thần lực của mình.
    Thậm chí, ngay cả bảo trì trạng thái ma hóa cũng không được.
    Nhưng cho dù không có lực lượng Cao Lôi Hoa vẫn tự tin cười. Cao Lôi Hoa chưa từng bình tĩnh như hôm nay. Tuy không còn sức lực nhưng hắn vẫn cực kỳ sung sướng.
    Bình tĩnh lại, Cao Lôi Hoa dường như đã thay đổi. Dường như cơ thể hắn cũng phần nào dung nhập vào thiên địa.
    - Còn muốn tái chiến sao?
    Cao Lôi Hoa thấy Minh Vương giơ tay lên liền nói:
    - Từ Từ!
    Mắt của hắn sáng lên:
    - Tạm không đánh.
    -?
    Tay cầm Tài Quyết của Cao Lôi Hoa cũng hơi chút run rẩy.
    - Chuyện này, có thể thương lượng được không?
    Minh Vương rất lo lắng nhưng cũng đã quyết tâm hỏi Cao Lôi Hoa:
    - Chiêu “khủng” đó có thể truyền ra ngoài không? Ý ta là ngươi có thể truyền chiêu đó cho ta.
    Nghe được câu nói của Minh Vương, Minh Long ngã xuống đất. Hắn đang thầm nghĩ có phải do ngủ lâu quá, nên đầu óc hắn có chút choáng váng? Trong trí nhớ của Minh Long, Minh Vương không giống thể này…

    (Hết Chương 339 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 340 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  10. #340
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) (Chương 340 )

    CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)

    Tác giả: N/A

    Nguồn: Hixx
    Quyển 2: Chuyện Xưa Của Vú Em

    Chương 340: Lão Cao nhận đồ đệ (hạ)





    - Cái gì?
    Cao Lôi Hoa nhìn Minh vương:
    - Ngươi nói, ngươi muốn học Tử Lôi Cửu Kích của ta?
    - Đúng.
    Minh vương gắt gao nhìn Cao Lôi Hoa:
    - Một chiêu này của ngươi có truyền cho người ngoài không?
    Minh vương khẩn trương nhìn Cao Lôi Hoa. Hắn phải thay đổi, phải mạnh hơn. Trình độ của hắn bây giờ vẫn chưa đủ đô!
    Cao Lôi Hoa lắc lắc đầu:
    - Võ học của ta không truyền ra ngoài, hơn nữa cho dù có truyền ra, ta cũng không truyền cho người không cùng quan hệ gì với mình.
    - Không truyền cho người không quen? Như vậy có nghĩa không có quan hệ thì không truyền, còn có quan hệ thì truyền?
    Minh vương vừa nghe đã thấy hấp dẫn, lập tức hỏi.
    - Ngươi thực sự muốn học?
    Cao Lôi Hoa hỏi lại một câu.
    - Đúng!
    Minh vương điên cuồng gật đầu, vừa rồi một đao kia của Cao Lôi Hoa làm Minh vương rất kinh ngạc. Cả đời Minh vương giết chóc mà sống, ở trong giết chóc không ngừng tăng cảnh giới của mình. Nhưng cũng giống Cao Lôi Hoa, không tìm thấy đối thủ thích hợp, cho nên võ công Minh vương không đề cao được bao nhiêu. Mà vẫn không thể đề cao được, nghĩ đến đây, trong mắt Minh vương hiện lên một tia hận ý, hắn vĩnh viễn không thể vượt qua hắn, cái tên tự cao tự đại kia.
    - Ý của ngươi là muốn theo tập tục của nơi ta, bái ta làm sư phụ?
    Cao Lôi Hoa chỉ hỏi xem sao thôi. Dù sao thực lực của Minh vương tuyệt đối không yếu hơn Cao Lôi Hoa bao nhiêu, một đòn vừa rồi cũng làm Cao Lôi Hoa thoát lực. Mà Minh vương thoáng nhìn vẫn còn cường tráng lắm.
    - Bái sư? Là gì? Mà kệ, bái thì bái. Sợ quái gì!
    Minh vương thật sự không hiểu hai từ bái sư là gì, bởi vì hầu hết quãng đời của Minh vương đều sống giữa chúng thần. Mà thần làm gì tồn tại quan hệ thầy trò trong đó.
    - Được rồi, Cao Lôi Hoa, ta bái ngươi làm thầy. Thế nào? Ngươi có thể dạy ta chứ?
    Minh vương gấp không thể chờ, nói với Cao Lôi Hoa.
    - Cái kia, ngươi xác định muốn bái ta làm thầy?
    Cao Lôi Hoa lại nói với Minh vương:
    - Ta nhắc ngươi trước, nhập môn chúng ta, có rất nhiều môn quy. Chiếu theo tập tục chúng ta, bái sư không phải sự kiện đơn giản, chuyện này rất nghiêm túc đó.
    - Chỉ cần ngươi dạy ta một chiêu vừa rồi, yêu cầu gì cũng chấp tuốt.
    Minh vương vội vàng nói, bây giờ hắn trừ bỏ bộ quần áo rách nát này cùng với cây đao trong tay thì chỉ là thằng cùng khố. Hắn cũng không sợ yêu cầu gì hết.
    - Nếu vậy, được rồi.
    Cao Lôi Hoa gật gật đầu. Dù sao Cao Lôi Hoa cũng là người hiện đại, cho nên cũng không chú ý mấy cái nghi thức nhập môn:
    - Vậy, từ nay về sau, ngươi kêu ta là sư phụ đi.
    Cao Lôi Hoa cười khà khà nói.
    - Sư phụ? Cái đó không thành vấn đề.
    Minh vương dùng sức gật đầu.
    - Ngươi xác định?
    Cao Lôi Hoa lại hỏi.
    - Chắc cú trăm phần trăm!
    Minh vương hung hăng đáp.
    - Trước nói với ngươi, một ngày làm thầy, cả đời làm thầy đó.
    Cao Lôi Hoa hảo tâm nhắc nhở. Vốn Cao Lôi Hoa muốn nói ‘một ngày làm thầy, cả đời làm cha’. Nhưng nghĩ đến gã Minh vương này không biết bao nhiêu tuổi, nên Cao Lôi Hoa sửa lại.
    - Không thành vấn đề. Không thành vấn đề.
    Minh vương miệng đáp liền.
    Cứ như vậy Cao Lôi Hoa đã thu được thêm một đồ đệ cực mạnh so với tên ở dưới đại lục. Còn nhớ tên đồ đệ ở Băng Tuyết đế quốc không, Cao Lôi Hoa đã thu một đệ tử theo danh nghĩa, cho nên Minh vương là nhị đồ đệ............
    Ngay lúc Cao Lôi Hoa cùng Minh vương bàn xong vụ thầy trò thì tại một chỗ xa trong sa mạc. Ma vương Lucifer cùng chúng ma đang ẩn nấp quan sát đám người Cao Lôi Hoa.
    Nhìn Cao Lôi Hoa cùng Minh vương chiến đấu.
    - Mẹ, cái này mà là người bình thường à?
    Nhìn Cao Lôi Hoa bộc phát ra thực lực. Lucifer rất muốn bóp chết cái tên ác ma báo tin.
    Cùng thượng cổ Tà Thần Huyết Sắc Minh vương đánh giết mà là người bình thường sao? Cười sái hàm mất.
    - Lucifer, giờ chúng ta phải làm gì?
    Không thấy bóng người bên Lucifer chỉ có vài giọng nói âm trầm xuất hiện.
    - Hừm!
    Tuy Cao Lôi Hoa không phải là người thường đã làm rối loạn kế hoạch của Lucifer, nhưng nói chung tâm trạng Lucifer vẫn rất tốt. Hắn khẽ mỉm cười:
    - Phân phó xuống, đình chỉ mọi hành động với bộ tộc độc nhãn cự nhân. Cứ để cho cái tên người ‘bình thường’ này mang bộ tộc độc nhãn cự nhân đi khỏi mặt trăng đi.
    Tuy rằng cách xa, nhưng nội dung Cao Lôi Hoa và Minh vương nói chuyện Lucifer vẫn có thể thông qua mạng lưới kết giới dày đặc trên mặt trăng này nghe được.
    - Thật thú vị.
    Lucifer cười hè hè nói:
    - Đường đường là thượng cổ Tà Thần nhưng lại làm đồ đệ người khác. Ha ha, chuyện buồn cười thật. Đáng tiếc, vì an toàn của tử nguyệt, chuyện vui này chỉ mình ta hưởng thụ, đáng tiếc.
    - Cao Lôi Hoa, hy vọng ngươi sớm Minh vương đi đến đại lục đi.
    Lucifer nói:
    - Cứ như vậy, ta cũng có thể rảnh đi đại lục chơi rồi.
    Chỉ là Lucifer còn không biết, ở một nơi trên đại lục, trong nhà Cao Lôi Hoa. Có một một đứa bé có đuôi dài của ác ma. Mà tên của bé chính là Rudolph. Dùng mông cũng có thể đoán ra, hai người có thể có liên hệ. (Bật mí trước: Hai người không phải quan hệ cha con)
    Bên kia, đợi cho Cao Lôi Hoa mang theo Minh vương cùng bộ tộc độc nhãn cự nhân trở về bộ lạc của độc nhãn cự nhân đi xa. Minh long từ trong trạng thái hóa đá ra ngỡ ngàng nhìn.
    Sau khi tỉnh lại việc đầu tiên Minh long làm là...... Đâm đầu vào thần điện một phát!
    - Cốp!
    - Á, hình như đau mà.
    Minh long lắc đầu:
    - Mẹ kiếp, không phải đang nằm mơ, cái tên Minh vương kia thực sự làm đồ đệ người khác, cùng người ta bỏ chạy?
    - Không, nhất định là nằm mơ. Nhất định là mơ ngủ rồi, cho nên cơn đau này cũng là cảm giác trong mơ mà thôi. Đúng, là nằm mơ. Cái tên Minh vương kia sao lại không giết người, mà còn bái người ta làm sư phụ? Giấc mộng hoang đường.
    Minh long xoa đầu, mặt ra vẻ đang nằm mơ thật, chậm rãi chìm vào cát vàng.
    - Có lẽ sau khi ta tỉnh lại, mọi thứ lại về chỗ cũ của nó. Đúng vậy, mấy vạn năm không có mơ. Như thế nào lại đột nhiên mơ một giấc mơ hoang đường thế không biết?!
    Vừa chìm xuống, Minh long vừa lầu bầu.
    Đoàn người Cao Lôi Hoa thoải mái xuyên qua biển khô lâu. Có Huyết Sắc Minh vương ở một bên, khô lâu trong biển khô lâu không có một cái dám xuất hiện. Hơn nữa có dưới sự phân phó của ma vương Lucifer, đám người Cao Lôi Hoa đi đường rất khỏe.
    Thậm chí, trên đường không xuất hiện một tên ác ma nào. Một số ác ma còn đi trước dọn đường nữa là......
    Bộ tộc độc nhãn cự nhân.
    Nhìn thấy nhà của đám độc nhãn cự nhân này Cao Lôi Hoa cảm thấy khiếp vía. Không thể không nói một câu khâm phục, đám độc nhãn cự nhân này rất có khiếu thẩm mỹ, ngôi nhà Cao Lôi Hoa nhìn thấy to lớn ngang ngửa thần điện trong biển khô lâu. Hơn nữa so với thần điện đó, đám này còn xây thêm một tòa thần điện siêu khủng.
    Dẫn Cao Lôi Hoa về nhà, A Nặc đưa tay giới thiệu.
    - Thần của ta, đây là nhà của ta.
    A Nặc nói xong. Liền kêu mọi người ai về nhà nấy. Sau đó mang Cao Lôi Hoa vào trong nhà tộc trưởng hắn, rồi giới thiệu người nhà hắn cho Cao Lôi Hoa.
    - Thần của ta, đây là con của ta.
    A Nặc chỉ một cự nhân cao 6 mét nói với Cao Lôi Hoa:
    - Tiểu gia hỏa này là khi chúng ta đi tới tử nguyệt rồi sinh.
    - Sao? Không phải các ngươi nói mình truy kích lên tử nguyệt sao? Sao mang phụ nữ đến đây?
    Cao Lôi Hoa nghi hoặc nói.
    - Hả? Ha ha. Người của bộ tộc A Nặc. Tất cả đều là binh lính! Đối với chúng ta mà nói, không phân biệt nam nữ. Đều là chiến sĩ!
    - À.
    Cao Lôi Hoa gật gật đầu.
    - Đến đây, Thang Mỗ. Đây là thần của tộc chúng ta-- điện hạ Lôi thần vĩ đại!
    A Nặc vẫy vẫy tay nói với con mình.
    Nhưng mà hình như Thang Mỗ bị thần uy của Cao Lôi Hoa làm cho sợ hãi, không dám đi ra, núp núp sau lưng A Nặc.
    - A, thần à. Xem ra Thang Mỗ sợ thần uy của người.
    A Nặc không xấu hổ nói với Cao Lôi Hoa.
    - Nhóc, chúng ta biết nhau?
    Vừa nhìn thấy thằng nhóc màu đen cao sáu thước kia, đột nhiên Cao Lôi Hoa lộ ra nụ cười bí hiểm.
    - Ồ~~
    A Nặc ngạc nhiên ồ lên.
    - Không có sao? Ngươi không biết ta sao? Không nhớ ở đâu à?
    Cao Lôi Hoa cười khà khà nói:
    - Ta nhớ lúc ta vừa mới đến đây đã gặp phải một đạo hắc lôi thì phải?
    - Ôi~ thần, người đừng trừng phạt ta được không? Ta nói thật, lúc đó… lúc đó… ta tưởng là con chim trắng bay trên trời. Cho nên muốn bắn rơi…!
    Thấy Cao Lôi Hoa nhận ra mình, thằng nhóc liền khóc ầm lên, những giọt nước mắt to như cái bát rơi xuống đất.
    - Hic. Ta, ghét người chim!
    Đó là lời cảm thán của Cao Lôi Hoa sau khi nghe nguyên nhân thằng nhóc bắn mình!
    A Nặc chuẩn bị công cuộc chuyển nhà cũng rất tốt!
    Làm cho Cao Lôi Hoa kinh ngạc là đám độc nhãn cự nhân giống như những con ốc sên. Cả đám này, mỗi người đều vác nhà trên lưng khiêng đi…
    Như vậy cũng tốt, Cao Lôi Hoa cười cười. Trở về đại lục, việc đầu tiên là đem đám độc nhãn cự nhân này lên đảo không trung.
    Cự nhân tuy rằng khổng lồ. Nhưng số lượng không nhiều lắm. Một cái đảo không trung có thể chứa trên vạn độc nhãn cự nhân không là vấn đề.
    Cứ như vậy, Cao Lôi Hoa mang đồ đệ thượng cổ Tà Thần Minh vương cùng với ba cái bộ lạc hơn vạn tín đồ xuất phát về đại lục...

    (Hết Chương 340 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 341 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

Page 34 of 52 FirstFirst ... 24323334353644 ... LastLast