NĂM THÁNG KHÓ PHAI

Tác giả: Con Đường Hoa
E-mail:
nhatanh02010***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)

Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.

Khuyến cáo : Các bạn độc giả nếu có đọc truyện của tôi thì chỉ là để giảm stress và lấy khí thế làm việc phục vụ cho xã hội chứ không nên bắt chước theo hành động của những nhân vật trong truyện thì nguy to. Thân ái chào các bạn!


==============================

Một tháng sau khi lỡ làng dan díu yêu đương, ân ái với dì Phương, Hùng lấy cớ ở nhà hoải riết chán nên giã từ dì cùng vùng đất Sông Ray “khỉ ho cò gáy, chó ăn đá gà ăn muối”lên đường trở lại Bà Rịa-nơi mà có một thời gian dài nó đã từng sống từ năm lớp Bốn đến năm lên lớp Mười tại ngôi nhà mái tôn lụp xụp nơi xóm bờ sông Long Hương nghèo nàn, rách nát những mảnh đòi cơ cực lầm than. Giờ đây xóm nhà ấy chỉ còn tồn tại trong ký ức những người từng sinh sống, lớn lên tại đây như nó bởi vì đã từ lâu nhà nước đã giải tỏa xóm, đưa dân đi định cư trong xóm Gò Cát sau đó cải tạo nạo vét, tu sửa bờ sông thành một khu tham quan du lịch nổi tiếng của thành phố ; trở lại nơi này, nó đến trú ngụ tại nhà người chú ruột ở thôn Phước Nguyên, được sự hỗ trợ của Lợi-thằng bạn thân học chung lớp với nó từ khi bắt đầu vào lớp Sáu vả lại được dỉ Phương cho mượn tiền nên nó mua một chiếc xe Honda Cup 81 đầu bằng để nhanh chóng gia nhập hội tài xế xe ôm rong ruỗi gần như trên khắp mọi nẽo đường từ Bà Rịa đi Long Khánh, Long Thành đến Xuyên Mộc, Vũng Tàu…Tuy xe đã khá cũ nhưng dàn máy vẫn còn mạnh thành thử mỗi ngày như mọi ngày xe đều mang lại lợi nhuận thu nhập cho nó tuy không nhiều nhưng nếu góp gió thành bão ngày này qua tháng nọ thì không những giúp nó đủ sống mà còn đỡ đần cho bé Lan-em gái nó nhiều khoản chi phí như tiền học phụ đạo, tiến sách vở…; thỉnh thoảng, nó và Lợi hai thằng rủ nhau đến quán Cây gòn gần trụ sở Công an thành phố lai rai vài bình bia hơi với đậu hủ chiên chấm mắm tôm, chân gà hấp hành chấm muối tiêu chanh trút bầu tâm sự của hai thằng thanh niên mới lớn. Thời gian này, hai ba lần nó được bạn mời đến nhà chơi hay ăn đám giỗ, do hồi nhỏ mặc dù nó cũng từng hay tới nhưng lại không hề để ý làm gì còn giờ nó mới nhận thấy rằng nhà thằng bạn có vẻ đông người hơn trước kia mà lại toàn lả chị gái, chị nào chị nấy dung nhan đểu sắc nước hương trời, “mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười”; chị Hậu cúa nó đen gần giống như cột nhà cháy đã từng làm cho mê mệt, ngất ngây nếu chỉ cần so với một chị trong nhà này thôi thì cũng chưa bằng một góc của họ chứ đừng nói chi là…Trong số chị gái thằng bạn, nó để ý đến nhiều nhất là chị Ba Bích Hường vì chị không những đẹp nhất nhà, tuy đã ba mươi mốt tuổi rồi nhưng trông chị hãy còn trẻ chán vả lại thân thể lại đầy đặn, thon thả có da có thịt hơn nữa tính tình lại xởi lởi, vui vẻ, dễ gây thiện cảm với bất kỳ người nào đối diện và lã đương nhiên một trong những người đó Hùng ; vì trước giờ nó đã từng tìm hiểu, khám phá và chiếm đoạt thân thể đến những hai người phụ nữ (chị Hậu ba lần, dì Phương một lần)cho nên quả thật chẳng hiểu sao mà nó lại nhanh chóng có cảm tình với người chị thứ ba của bạn nó và còn hơn thế nữa, chưa gì mà nó tỏ ra khao khát, ham muốn chị đến cùng cực một cách chớp nhoáng như vậy. Do chổ bạn bè thân thiết, chẳng lẽ lại đi tỏ tình với chị bạn mình coi sao được, còn mặt mũi nào để mà ngó nhau nữa chính vì thế nó đành tự dằn lòng, kiềm chế bản thân trước “cái nhan sắc trời phú” kia nhưng chuyện đời thực sự không thể nào lường trước được, cái gì sẽ tới thì trước sau gí cũng phải tới mỗi khi ta hoàn toàn không nghĩ tới ; những hoàn cảnh gần giũ giữa nó và chị xảy ra càng lúc càng nhiều chẳng hạn lúc thằng bạn bận bịu thì chị lại gọi nó chở chị đi chợ mua sắm, đi lo công chuyện chổ này chồ kia hoặc là nhờ nó làm giúp chị đủ thứ việc vặt vãnh. Một ngày nọ, Lợi đổ bệnh trầm trọng phải chở đi cấp cứu tại bệnh viện được bác sỹ chẩn đoán là nhiễm trùng máu do vậy thời gian nằm viện không phải là một sớm một chiều, trong nhà có chị là bỏ công sức ra lo toan nhiều hơn cả vì những chị khác ai nấy đều bận bịu con cái chỉ riêng chị là chưa có chồng con nên thời gian rãnh rỗi của chị dồn cả vào việc chăm sóc thằng em cũng thật là hợp tình hợp lý chẳng chút gì phải kêu rêu, phàn nàn chi cả. Được thêm một điều nữa là có mặt của Hùng nên chị đỡ đi rất nhiều mọi lo toan để phục vụ em mình trong thời gian điều trị, từ lúc chở bạn vào bệnh viện cho đến giờ đã được một tuần lễ hầu như đêm nào cũng như tối nào, nó và chị đều ngủ lại tại đây trên cìng một chiếc chiếu trãi bên ngoài khoa nhiễm đặc biệt ở lần 1 khu nội khoa ; cứ vậy mà hai chị em thay phiên nhau hết người này đến người kia vào chăm sóc thằng bạn từ việc cho ăn uống, dùng thuốc đến rửa ráy, thay đổi quần áo đến việc đưa nó đi xét nghiệm, đóng viện phí…Hiện tại, khu rẫy của gia đình ông Thân qua tay người bà con này đến người cùng họ hàng khác rốt cuộc rồi cũng trả lại cho nhà ông trông coi, chăm sóc và lúc này bà Thạnh phải trụ lại dưới đó để phòng trộm đến lén hái đậu, bẻ bắp ; do bà bị phong thấp nên bà gọi điện cho chồng bảo đứa nào đó trong nhà xuống Núi nhọn thay bà đỡ một thời gian vậy là ông Thân bảo chị Hoàng và chị Minh chịu khó vào bệnh viện chăm sóc thằng em út để chị Hường xuống rẫy thay mẹ. Chiều hôm ấy, lúc gần năm giờ, chị ra bến xe đón xe đi Xuyên Mộc nhưng bến xe đã trống trơn thế là chị gọi điện thoại vào máy của Hùng để nhờ nó chở chị xuống rẫy ; lúc ấy, nó đang đậu xe chờ khách trước cổng siêu thị thành phố Bà Rịa gần đấy nhận được điện của chị lập tức nó liền nổ máy xe chạy ra bến xe. Vừa nhìn thấy nó, chị đon đả nói :
-Chị đi xuống Núi nhọn mà hết xe đò rồi, em chở chị đi nhé?

Lại có thêm một cơ hội để mà được gần gũi người chị gái xinh đẹp, dịu dàng thì làm sao nó có thể từ chối cho được dẫu cho nó đang có mối đi xe ôm hay là chở chị đi không tính tiền xe thì trước sau gì thế nào nó cũng sẵn lòng ; nó tươi tắn mời chị ngồi lên yên sau chiếc xe Cup 81 của nó rồi rồ ga quay đầu xe nhắm hướng Long Điền chạy thẳng tới. Đã ba năm trời trôi qua, bồi hồi nhớ lại chính vùng đất rẫy Núi nhọn kia, nơi một căn chòi chăn vịt cạnh hồ Cá sấu đã nảy nở mối tình tuy loạn luân, tội lỗi nhưng nồng nàn, cháy bỏng giữa chị Ba Hường và thằng em út chị mà cho đến ngày hôm nay, chị vẫn không thề nào quên được cảnh tượng đêm hôm đó, hai chị em vụng về, lúng túng, ngờ nghệch yêu nhau, ân ái cùng nhau một cách không thể nào tưởng tượng nổi ; giờ nhớ lại, chị không khỏi cảm thấy xao xuyến, bâng khuâng mãi cho đến khi qua Đất Đỏ rồi chị mới biết. Quãng đường dài từ đây xuống Xuyên Mộc trước kia dân gọi tên là “con đường tử thần” vì không những gồ ghề, lởm chởm toàn đá là đá mà còn chằng chịt ổ gà, ổ voi lẫn lộn xe Honda chạy phải mất cả hai tiếng đồng hồ chứ chẳng phải chơi nhưng giờ thì nhà nước đã cho ngành cầu đường sửa sang, kiến thiết lại thành một quốc lộ thằng băng, láng mịn cho nên xe Hùng chở chị không đầy nữa giờ sau đã đến nơi. Trời chiều buông xuống, không hề thấy một chút gì gọi là hoàng hôn cả, bầu trời tối đen như mực không trăng không sao có thể đấy chính là dấu hiệu của một cơn mưa từ phía Bình Châu kéo đến chăng? Gió thồi ào ào, vùn vụt tứ bề và khi xe ngừng lại trước căn chòi rẫy quen thuộc, chị lên tiếng :
-Có lẽ mưa sắp tới rồi, thôi em cho xe vào chòi đi mau lên!

Sau khi dắt xe vào chòi, đến lúc này nó mới buột miệng nói :
-Vái trời mưa đừng lớn để em còn trở về Bả Rịa nữa!

Nhưng nó vừa dứt lời thì nước mưa từ trên trời bỗng dưng tầm tã trút xuống một trận mãnh liệt, dữ dội vô cùng khiến cho mái tôn che nóc chòi cứ từng nhịp từng nhịp rung lên bần bật và vách cót giăng xung quanh đôi chổ phập phồng thỉnh thoảng có một luồng gió thổi hắt hơi nước vào gây cảm giác lành lạnh sởn cả gai ốc khắp người ; việc đầu tiên ở đây là nó phụ chị tìm những cái thau, cái sô để hứng những chỗ tôn bị dột nhỏ nước mưa tong tong xuống gần như khắp nhà tiếp đó là dùng giẻ dày bịt kín lại những chổ vách bị thủng.
-Thôi để chị đi nấu cơm hai chị em mình ăn nghe!-Chị Hường mau mắn nói.

Với chiếc bếp dầu lò xo, chị nhanh chóng đi vo gạo trong cái nồi nhỏ bắc lên, chưa đầy năm phút sau thì nồi cơm đã bắt đầu sôi sùng sục ; trong khi ấy, chị lặt mớ cải bẹ xanh để chuẩn bị nấu canh.
-Nè Hùng, mưa lớn quá thì cứ ngủ lại đây đi, sáng mai rồi về. Vả lại dẫu mưa có tạnh mà em chạy về một mình chị thấy nguy hiểm lắm, nhỡ có gì thì phiền cho chị lăm. Em có chuyện gì gấp ở nhà không?
-Hổng có chuyện gì đâu chị. Nhưng mà em ở lại…chị có phiền gì không?
-Có gì đâu mà phiền. Chị em với nhau không mà. Em ở lại nếu tạnh mưa, chị với em đi soi ếch vui lắm!

Quả thật đây chính là cơ hội ngàn năm một thuở mới có của Hùng, dẫu sao thì nó sẽ có thêm nhiều thời gian hơn để mà được gần gũi, ngắm nhìn người chị gái thằng bạn lòng nó thầm để ý bấy lâu nay chứ chưa phải hoàn toàn là nó có ý đồ xấu xa gì khác hơn nữa ; chẳng mấy chốc, cơm canh đã được chị dọn ra chiếc bàn tròn cũ kỹ và hai chị em ngồi lại ăn cùng với mấy con khô chị mua ở chợ Bà Rịa rất là ngon miệng. Ăn xong, mưa đã hơi ngớt, chị cầm một cái thùng sắt tây còn nó cầm đèn pin và cả hai xắn quần trùm kín áo mưa vào chuẩn bị cho một chuyến hành trình đi soi ếch ban đêm. Chị Hường vô tư xắn hai ống quần đồ bộ vải katê đỏ bông tròn trắng ngay trước mặt thằng bạn em út mình khiến nó dẫu cho có nhắm cặp mắt lại cũng thấy rõ mồn một cặp giò thon dài, trắng ngần còn hơn cả bông bưởi của chị ; dường như chị cũng thấy được ánh mắt hơi là lạ của nó cứ bâng quơ, giả vờ nhìn vào chồ da thịt trống trãi của chị nên chị hơi ngường ngượng kéo thả hai ống quần xuống một chút. Hai chị em ra đội nón lá rời khỏi chòi, vòng ra phỉa khu rẫy, đúng như lời chị nói vừa mới dứt mưa xong thì trên những mô đất trong rẫy giữa hai luống đậu vô số những con ếch lớn có nhỏ có tha hồ mà… “bắt cặp” với nhau với tiếng kêu uỗm uồm inh ỏi khắp nơi ; không những riêng gì hai chị em mà hầu như cả xóm, cả thôn nhà nhà ai nấy đều xách thùng, soi đèn ra rẫy để chụp ếch đấy chính là nguồn thu nhập rủng rỉnh vào mùa mưa to gió lớn có thể giúp họ sống qua ngày đoạn tháng nơi khu rẫy tuy rằng đã có đường quốc lộ chạy qua nhưng cũng hãy còn điu hiu hút gió, “chó ăn đá gà ăn muối”, “khỉ còn ho, gà còn gáy” này. Tuy có rất nhiều nhóm soi ếch nhưng tuyệt nhiên chẳng ai hề đề ý đến ai, cứ mạnh ai thấy ếch thì bắt bỏ vào thùng sắt, giỏ tre thành thử ra chị Hường và Hùng đi mãi, đi mãi đến gần sát bìa rừng và một tai họa đang chực chờ xảy ra cho chị ; nhờ có ánh đèn pin soi sáng nên mặc dầu đi sau chị, nó vẫn trông thấy rất rõ có một con rắn lục xanh lè đang lổn ngổn cử động dưới đất chì cách bàn chân phải chị chưa đầy hai tấc, nó hốt hoảng la lên cho chị cảnh giác rồi chạy xổ tới dùng chân đá văng con rắn ra xa. Nghe nó la, chị thất thần kinh hãi rồi chẳng may bị trợt chân lên một gờ đất trơn trợt may mà nó thấy kịp vội vàng ôm chầm đỡ lấy người chị chứ nếu không thì chị không bị rắn cắn vào chân cũng sẽ bị …“chụp ếch” tẻ ngữa ra đập đầu vào tảng đá lớn bên cạnh chứ chẳng phải là đơn giản đâu ; chị hú hồn, ôm chặt lấy người thằng bạn cùng tuổi với em trai mình sau khi buông tay làm rớt cái thùng nặng trĩu ếch xuống. Cũng may là cái thùng rớt dựng đứng chứ nếu ngã lăn ra thì hơn cả chục chú ếch trong đó sẽ tự nhiên tức khắc được giải phóng ngay, lúc ấy nguyên cả hai gò ngực đầy đặn căng mẩy của chị bỗng dưng áp sát vào ngực nó chỉ trong tích tắc nháy mắt khiến nó trong giây phút sao mà cảm thấy ham muốn, khao khát một cách vô độ với nỗi niềm rạo rực, bâng khuâng, xao xuyến khó có thể nào cưỡng lại cho nổi. Dường như đã nhận ra một sự đụng chạm vô tình giữa hai thề xác với nhau thì phải nên chị tỏ ra ngượng ngùng vội vàng buông nó ra, lí nhí nói lời cảm ơn. Thấy đã bắt được khá nhiều ếch vả lại sợ trời mưa lớn nữa nên hai chị em lẳng lặng người xách thùng, người soi đẻn quay trở về nhà nhưng lần này anh chàng Húng nhà ta đã galăng với chị bằng cách đổi cho chị cầm đèn để nó xách giùm chị cái thùng nặng trĩu ếch to, ếch nhỏ ; quả thật may mắn cho cả hai giống y như lúc ớ Bà Rịa lên bởi vì vừa vào hẳn trong chòi thì cơn mưa thứ hai lại ào ạt kéo tới còn mãnh liệt, dữ dội hơn trận mưa đầu khi nãy, vì chiếc áo mưa nó mặc khá rộng và do không cài nút hai bên cho nên áo chemise nó mặc bên trong hơi bị ướt đôi chổ và đến giờ này, nó phải cởi ra ở trần hong áo lên chiếc ghế dựa gỗ duy nhất trong nhà. Chị Hường tuy áo quần vẫn khô ran nhưng do thấy bộ này hơi chật cho nên chị ra nhà tắm sau nhà thay bộ khác cũng bằng vải katê xanh bông tròn trắng, ngay lúc ấy chợt nghe tiếng chị hét lên thất thanh, nó lật đật vội vàng ba chân bốn cẳng phóng ra xem chị gâp sự cố gì mà trong vòng chưa đầy một tiếng đồng hồ lại cứ mãi liên tục xảy ra như vậy ; lần này chỉ là một con chẫu chàng nãy giờ bám nơi tấm vách nhựa nylon giăng kín phòng tắm bất ngờ nhảy lên trúng ngay cánh tay chị, tuy chẳng hề nguy hiểm gì cả nhưng dẫu sao thì cũng làm cho chị hết hồn suýt nữa là rớt cả tim ra khỏi lồng ngực chứ chẳng chơi. Lúc này, chị mới vừa mặc xong áo ngực thành thử cho nên gần như tất cả da thịt phần trên của chị lõa lồ phơi bày trước cặp mắt ươn ướt đa tình của thằng bạn em trai mình, thấy chẳng có gì nó nhanh chóng tháo lui còn chị chụp vội lấy chiếc áo mậc vào người với dáng vẻ ngường ngượng, thiếu tự nhiên ; khi trở lên, chị thấy nó ngồi nơi ghế mặc quần dài ở trần còn áo thì hong nơi lưng ghế phía sau nó, chị hỏi :
-Ủa áo em bị ướt hả?
-Em xin lôi! Tại mặc áo ướt khó chịu quá.
-Hổng sao! À, áo em bị đứt hết một hột nút rồi để chị kết lại cho?

Tuy trong chòi chỉ đốt một ngọn đèn dầu nhỏ leo lét, vàng vọt đặt trên bàn nhưng do mắt hãy còn tinh anh nên chị lấy hộp kim chỉ ra chẳng mấy chốc chị đã xâu được kim rồi chưa đầy hai phút sau, chị đã kết xong nút vào áo của nó sau khi nhường ghế cho chị ngồi còn nó ngồi lên giường. Từ trước đến giờ, trong chòi lúc nào cũng như lúc nào chỉ có mỗi chiếc giường gỗ cẩm lai cũ kỹ kích cỡ 1.6m đặt nơi cái ngách chòi, chổ này rất kín đáo nên không bị dột nước cũng chẳng hề bị gió tạt và ngay sau khi nhận lời ngủ lại qua đêm tại đây thì Hùng cứ mãi phân vân, thắc mắc là chẳng lẽ tối nay nó ngủ chung với chị trên chiếc giường này hay sao? Nó ngần ngừ một hồi lâu mới thốt lên thành tiếng :
-Ùa chị, tối nay em ngủ....ở đâu? .....!!!!
-Cái thằng này ngộ quá đi. Thì...ngủ chung...với chị chứ chẳng nhẽ chị cho em ngủ dưới đất hay sao?-Chị ngắt lời nó trong khi hai gò má chị cứ đỏ hồng lên.
-Vậy...vậy em ngù trước nghe?
-Ừ, em nằm ở mé trong đi!

Khi nó đã yên vị thí không tới mườ phút sau thì chị cũng vặn nhỏ đèn lại cho đỡ hao dầu rồi khẽ bước tới ghé người ngồi xuống mé ngoài bên cạnh nó ; trước giờ chị ngủ ở chòi rẫy này đêm nào như tối nấy cũng cần phải giăng mùng vì do cây rừng nhiều nên nếu không giăng mùng thì muỗi có thể khiên đi mất chứ chẳng chơi, chị với tay thả chiếc mùng tuyn hơi cáu bẩn đã giăng sẵn rồi dằn mùng cẩn thận xuống tấm chiếu cũ kỹ sờn mòn. Thấy vậy, Hùng vội ngồi ngay dậy phụ chị tấn mùng và có lẽ do nơi này sấp bóng đẻn tối hơn những chổ khác trong chòi nên chì thấy mờ mờ dẫn đến lúc này, bất chợt nó vô tình nắm nhằm bàn tay phải mềm mại như một tấm lụa của chị và tuy biết rằng mình sơ ý nhưng chẳng hiều sao mà nó cầm mãi lấy bàn tay ấy, không những thế nó còn khe khẽ mân mê bàn tay chị trong bàn tay nó mà không chịu buông ra ; còn chị tuy rằng cũng nhận thấy đây là một điều bất ổn khác thường nhưng giống y như nó, chị cũng lặng yên để bàn tay mình trong bàn tay thằng con trai mười tám tuổi là bạn của em trai chị với cảm giác bồi hồi, xao xuyến tự dưng xuất hiện trong cõi lòng chị. Rất nhanh chóng, chị thầm so sánh thì nỗi niềm này chẳng khác khi tâm trạng chị vào những lần trước sắp sửa bước vào cuộc yêu đương, ân ái với thằng út trong gia đình mà hai lần đầu tại vùng Núi nhọn này (truyện Tình một đêm mưa, lần thứ ba nơi một căn phòng trọ ở chợ Bả Rịa (truyện Tình tái ngộ) và mới đây dưới Tiền giang (truyện Em trai và chị gái) ; lúc này lại tiếp tục xảy ra sự cố đó là một tiếng sét long trời lở đất chói óc inh tai vang dậy bên ngoài khiến cho hai chị em đều cùng giật nảy cả người lên vì kinh hoàng sau đó xích người sát vào nhau. Chỉ Ba Hường khẽ ngước nhìn Hùng bằng cặp mắt lá răm sắc lẽm hai hàng mi vút cong long lanh gới cảm rồi e thẹn ngó xuống, thấy thế không thể nào tự kiềm chế bản thân được nữa, nó vừa nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy vầng lưng thon thả, mềm mại của chị bạn nó vừa ghè miệng hôn lên mái tóc dài mịn màng, óng ả, thơm thơm mùi xà bông Dove phủ xõa đến giữa lưng chị ; chưa chi mà chị đã tỏ ra run rẫy khác thường, đôi môi chị mấp máy ngập ngừng :
-Hùng...đừng...có...vậy mà!
-Tại...chị...đẹp quá-Nó thều thào trong hơi thở-Em...để ý...chị...lâu rồi!
-Nhưng...em là...bạn của em chị...không nên...ký lắm, nhỡ có người biết thì chêt!
-Ở đây chí có...chị với em...thôi chứ có còn...ai đâu?

Vậy là chỉ trong giây phút, cu cậu nhà ta đã hạ quân bài của mình xuống cho chị bạn mính thấy rõ chứ không còn úp úp mở mở để chị thêm thắc mắc nghi ngờ nữa còn chị từ bấy lâu nay, có lẽ chị cũng đã đọc được điều này qua ánh mắt nó đôi lúc giả vớ bâng quơ mà lại cố tình nhìn chị cho nên lòng chị không cảm thấy ngạc nhiên, hoang mang và ngỡ ngàng cho lắm ; từ lúc đi dự đám cưới ở Tiền Giang về gần bốn tháng trời nay chị cũng đâu có dịp nào chung đụng, gần gũi với em trai vả lại hiện tại em chị đang mắc bệnh nặng thì chắc chắn rằng sẽ lâu lắm cõi lòng chị mới có cơn gió tình yêu thối tới mang chút mưa rào làm mát dịu trái tim sắp sửa khô cắn hóa thành sỏi đá của người phụ nữ tuy đã ba mươi mốt tuổi nhưng vẫn còn “ống chề”,“phòng không gối chiếc”. Chính vì vậy cái ý định phản ứng, từ khước trong đầu óc chị càng lúc càng dường như càng bị mất dần, mất dần cuối cùng là tự xóa nhòa đi bởi vi từng phút giây trôi qua, chị cứ mãi miết lặng yên, không còn nói lên được lời nào nữa cả và chị cảm thấy xúc động thực sự khi thấy thằng nọ chỉ là thật tình bảy tỏ tình cảm cùa nó với chị mà thôi chứ chẳng phải là xâm phạm hay chiếm đoạt chị chi cả ; thấy chị có thái độ trên, chẳng hiểu chị ưng thuận hay chối từ nhưng nó cũng nhanh chóng dừng lại thôi không hôn lên tóc chị nữa vì nó sợ chị sẽ nổi giận vả lại nó chằng hề muốn mang tiếng làm chuyện xấu xa, bỉ ổi với phụ nữ bởi vì dẫu sao thì đối với nó, chị là người dân nước lã làm gì dễ dàng hiểu được nỗi lòng nó như chị Hai Hậu hoặc dì Phương của nó. Nó toan lên tiếng bảo chị hãy ngủ đi vì đêm có vẻ đã quá khuya rồi chẳng còn sớm sủa gì nữa nhưng rồi một tiếng sét khác lại vang dậy ngoài trời cùng những lằn chớp ngoằn ngoèo như xé rách màn đêm làm cho trong khoảng thời gian chưa đầy một cái nháy mắt, cùng một lượt chứ tuyệt nhiên không hề là kẻ trước người sau hai chị em vụt ôm chầm lấy nhau cho đỡ sợ ; lần này cả hai quả thật cùng khép kín thân thể sát vào nhau nếu mà đo thì khe hở khoảng cách giữa chúng luôn luôn có số đo là không và lần này, sự kích thích ham muốn trỗi dậy bên trong con người nó càng mạnh mẽ, dữ dội và khốc liệt hơn chẳng thua chằng kém gì trận mưa đêm bên ngoài lúc bấy giờ. Hùng hồn hà hổn hển vừa thở vừa hôn thật nồng nhiệt lên tóc chị Hường và sợ lại tiếp tục có thái độ như khi nãy cho nên nó nhanh chóng rời miệng từ mái tóc chị xuống vầng trán chị, cặp mắt chị, hai gò má chị, sống mũi chị ; lần này khác hẳn với lần trước, có lẽ đã quyết định dứt khoát để khỏi phải thêm gánh nặng tâm lý hơn thành thử cho nên thái độ chị nhanh chóng hoàn toàn thay đổi, chị khẽ nhắm nghiền hai mắt lại và liên tục hết nghiêng mặt sang phải rồi sang phải trong sự lặng yên bắt đầu đón nhận lấy những nụ hôn nồng nàn, cháy bỏng do thằng bạn em trai chị trao tặng cho chị với biết bao nhiêu ân tình thắm thiết, sâu nặng. Cánh tay đa tình, rắn chắc của nó một lần nữa lần lên khẽ ôm vòng xiết lấy vầng lưng chị thon thả, đầy đặn và mềm mại chằng khác gì mặt một tấm lụa được trãi rộng ra, đáp lại nó bằng hai cánh tay chị lần lượt cử động đưa lên ôm vòng qua gáy và hai bờ vai gầy guộc của nó, một động tác minh chứng thực sự sâu sắc cho sự đồng lòng, chấp nhận những gì dần dần lan truyền từ trái tim nó sang trái tim chị chẳng khác chi dòng điện chạy khắp nơi để mang đến năng lượng cho con người trên thế gian này làm việc, giải trí, hưởng thụ. Có phải đây là tình yêu nảy chồi bén rễ giữa hai chị em không hay chẳng qua chỉ là một lúc thỏa mãn những đòi hỏi, khát khao về thể xác lẫn sinh lý mà thôi, có thể cùng lúc có cả hai khái niệm trên chăng xuất phát từ nỗi niềm cô đơn, trống vắng giữa một thằng con trai mới lớn đã từng trãi qua bốn lần yêu và một người phụ nữ luống tuổi nữa chừng xuân? Chị Hường thầm nghĩ giữa chị và thằng bạn em mình tuyệt nhiên hoàn toàn không có gì gọi là tội lỗi, loạn luân như giữa chị và em trai mấy lần trước, chỉ là có điều hơi không phải đối với thằng em đang nằm bệnh viện mà thôi ; thôi thì đêm nay cứ việc tận hưởng niềm hạnh phúc bất ngờ này đi rồi ngày mai chuyện gì đến sẽ đến chứ cơ hội ngàn năm một thuở như thế này thì đâu thế nào thường xuyên luôn luôn có được đâu mà chờ với đợi, mà tìm với kiếm! Chính vì suy nghĩ dứt dạt như vậy thành thử cho nên từ nãy đến giờ tuy đã hơi quá lâu nhưng chị vẫn lặng yên đón nhận hết tất cả những nụ hôn do Hùng trao tặng, ban phát lên khắp khuôn mặt xinh đẹp, dễ thương như vầng trăng ngày rằm của chị và rồi cuối cùng khi phát hiện ra đôi môi nó đang chậm rãi mày mò tìm kiếm đôi môi chi tuy hơi dảnh lên nhưng mọng đỏ, tươi thắm như một đóa hồng nhung nở rộ trong vườn thì chị không ngần ngại, chần chờ chi nữa cũng không chối từ hay né tránh mà trái lại dần dần hé mở rộng ra để đón nhận lấy hai vành môi khát khao, háo hức của thằng bạn em chị. Vậy là lúc này đây, không còn gì có thể chối cãi được nữa, tình yêu đã thực sự rành rành đến cùng với hai chị em với cảm giác say sưa, ngất ngây, đê mê, đắm đuối và do là lần đầu tiên trong đời nên cả hai khó mà tránh khói nỗi niềm run rẫy, e thẹn, ngượng cùng những cử chỉ vụng về, lúng túng, ngờ nghệch, lụp cha lụp chụp, không được tự nhiên cho lắm ; mặc dầu vậy nhưng hai chị em đều cùng cố gắng mang đến hạnh phúc lẫn sung sướng cho nhau bằng nụ hôn đầu đời tuyệt vời, thú vị nhất trong cuộc đời lắm truân chuyên, khổ ải này. Lúc bấy giờ, dường như có thần giao cách cảm vậy vì Lợi đang nằm thiêm thiếp trên gường bệnh tại bệnh viện Bà Rịa do tác dụng của những liều thuốc bỗng choàng tỉnh và cảm thấy ngực mình nhói đau mà chẳng hề biết lý do tại sao lại như vậy ; lẽ đương nhiên nó đâu thể nào ngờ được rằng hiện giờ tại khu rẫy của nhà nó tại Núi nhọn, chị Ba của nó ngày nào mềm mại trong vòng tay nó đang bắt đầu vào cuộc yêu đương, ân ái cùng với thằng bạn nó ở Sông Ray về lại Bà Rịa? Nỗi lòng thằng bạn quả thật rộn rã, phấn khới vì nó đang được tận hưởng hạnh phúc xác thịt cùng với người con gái mà nó đã để ý thầm thương trộm nhớ có thể là gần cả hai tháng trời nay, hai chị em yêu nhau thực sự chứ không phải đơn thuần chỉ là thỏa mãn sự khát khao, đòi hỏi sinh lý đâu ; độ so le chênh lệnh nhau những mười ba tuổi lẽ đương nhiên không bao giờ ngăn cản, hạn chế hay cấm đoán những gì mà hai chị em đang trao gởi, hiến dâng cho nhau dù chỉ là đôi chút.

Cả chị lẩn em ngồi trên giường, ngây ngất cuồng loạn trong vòng tay ôm của nhau từ giây này sang phút khác riết rồi cũng cảm thấy mỏi lưng vô cùng cho nên tuy không hẹn nhưng cùng một lúc cả hai đều cùng dìu đỡ nhau ngã người nằm dài xuống mặt giường rộng rãi, thênh thang trải tấm chiếu cũ kỹ, sờn mòn và khi ấy, Hùng không quên nhẹ nhàng trân trọng khẽ kê đầu chị Hường lên chiếc gối tai bèo mà lớp vải áo bên ngoài màu trắng đã chuyển sang màu cháo lòng hoen ố vàng xỉn lại. Nó cúi xuống gần như nằm đè hẳn lên trên thân thể chị ngà ngọc, hấp dẫn và quyến rũ một cách cùng cực tiếp tục việc tìm hiều, khám phá, chiếm đoạt chị có lẽ bắt đầu từ A cho đến Z chứ chẳng thề nào tới M hay N là ngừng lại trong khi ấy, chị ngắm nghiền đôi mắt bồ câu to tròn long lanh, sắc sảo mà tận hưởng những cảm giác hạnh phúc tràn đầy sung sướng, khoan khoái do thằng bạn em trai mình mang đến, nguyên cả toàn bộ khuôn mặt chị không ngớt nghiêng qua phải rồi lại nghiêng sang trái với hơi thở càng lúc càng hổn hển, nặng nhọc gần như đứt quãng. Lúc này, nếu nói rằng nó vẫn còn luyến lưu nhung nhớ chị Hai Hậu hay dì Phương thì quả lả một điều thật sai lầm đáng tiếc và nó dường như đã quên mất hẳn đi người phụ nữ mà nó đang mày mò thưởng thức, chiếm đoạt chẳng phải ai xa lạ mà lại chính là chị Ba của thằng bạn thân nó ; lẽ đương nhiên nó cũng không bao giờ biết được những chuyện tình loạn luân, tội lỗi ê chề, nhục nhã vốn dĩ tử trước đến giờ từng xảy ra giữa chị và Lợi hay là giữa thằng bạn nó với chị Hai Hảo, chị Năm Hoàng, chị Sáu Minh, chị Bảy Sương, chị Tám Chi.....Còn ông Thạnh hồi chiều này sai đứa con gái thứ ba xuống rẩy thay mẹ trông nom, chăm sóc khu rẫy của gia đình củng đâu có ngờ rằng lại “nối giáo cho giặc”, hà hơi tiếp sức cho một cuộc tình mới mẻ nữa vừa sinh sôi nảy nở trên thế gian này đó chính là cuộc tình đêm mưa tầm tã, mãnh liệt, dữ dội giữa chị Bích Hường và Văn Hùng-bạn thân của thằng con trai út ông ; giờ này ông đã ngủ say nhưng dẫu cho ông có còn thức đi chăng nữa thì ông cũng chẳng thể nào ngờ được rằng ngay hiện tại chiếc giường gỗ cũ kỹ trong căn chòi rẫy của ông lại nhanh chóng hóa thành giường hạnh phúc giữa người con gái thứ ba của ông với một thằng con trai nhò hơn những mười ba tuổi. Đầu tiên, chị còn kê đầu lên gối nhưng chỉ một lát sau không bao lâu là chiếc gối ấy đã bị lệch sang một bên còn hai chị em thì cứ mãi miết không ngừng lăn qua rồi lộn trở lại làm cho mặt chiếu đã sờn mòn lại càng lúc càng nhăn nhúm, dúm dó lại trông thật thảm hại làm sao ; hai bàn tay nó từ lâu đã bắt đầu liên tục hết lần này đến lượt khác mày mò, sờ soạng để tìm hiều, khám phá thân thể mỹ miều, đầy đặn, thon thả, mềm mại của chị cốt yếu nhằm thỏa mãn một trăm phần trăm tất cả nỗi niềm ham muốn, khao khát bấy lâu nay cứ ngập tràn, tồn tại trong đầu óc cũng như cõi lòng nó, một thằng con trai vừa mới biết yêu đương ân ái, vừa mới biết thế nào là đàn bà con gái. Chưa gì mà nó đã cảm nhận được rằng chị bạn mình quả thật trội hơn qua mặt hẳn cả chị Hậu và dì Phương của nó từ nước da mịn màng, trắng ngần đến đỗi bông bưởi hãy còn thua xa cho đến những đường nét cong vút tuyệt mỹ đầy kích thích, gợi cảm trên thân thể hoàn toàn xứng đáng đạt điểm mười trong khi đó thì tượng Thần Vệ nữ thời Hy lạp xa xưa nếu giỏi lắm cũng chỉ đến năm, sáu điểm mà thôi.

Đêm nay, có tổng cộng tất cả là ba sự cố lần lượt xảy ra cho chị, thứ nhất là con rắn lục suýt chút nữa là mổ vào bàn chân phải của chị, thứ hai chị bị trợt chân chút nữa là ngã đập đầu vào tảng đá bên lề đường lô rẫy và thứ ba cuối cùng có một con chẫu chàng “dê xồm”dám nhảy lên người chị lúc chị đang thay áo ; ba sự cố này cũng chính là ba nguyên nhân chủ yếu đưa đẩy hai chị em từ chổ còn lạ lẫm, chưa quen chưa biết dần dần đi tới cùng nhau bước vào cõi tình yêu ân ái nồng nàn, cháy bỏng. Nhớ lại ba năm về trước, khi nó mới lên mười lăn tuổi học lớp Mười cùng chung với thằng em chị, có lần đến nhà chơi chính nó là người bị chị mắng cho một trận nên thân té lứa vì cái tội lỡ chân đi dép vào hàng ba lót bằng gạch bông trước nhà chị vừa mới lau xong ; lúc ấy nó thực sự tẽn tò quê một cục thiếu điều muốn chui xuống đất để trốn, nó hoàn toàn không hề giận chị chỉ sợ chị mà thôi vì chị quá dữ dằn té tát, xối xả tràng giang đại hải không kịp thanh minh thanh nga chi cả, lần ấy có thể nói là một bài học suốt đời của nó. Vậy mà ba năm trời trôi qua, đêm hôm nay không ai khác chính là người chị gái ấy lại bất ngờ ngẫu nhiên trờ thành người tình thân thiết nhất cùa nó, người tình thứ ba hiện diện trong cuộc đời thằng con trai mười tám tuổi vốn dĩ đã từng dạn dày gió sương, khổ cực ; với tình cảm hết sức chân thành thắm thiết, không cần phải đòi hòi điểu kiện chi hết, chị đã trao tặng hiến dâng cho nó một mối tình nồng thắm mà dẫu cho thời gian dần theo năm tháng khó phai. Còn chị thì lẽ đương nhiên chúng ta cũng thừa biết rằng chị tuyệt nhiên không phải là hạng gái lăng loàn trắc nết đầu đường xó chợ hay giang hồ bến nước, từ trước tới giờ hoàn toàn chính xác rằng chị chưa hề có một mảnh tình nào vắt ngang qua vai cả cho đến lúc lần đầu tiên cũng ở Núi nhọn này, nơi cái hồ Cá sấu cách chòi rẫy nhà khoãng chừng gần ba cây số đi về mé rừng già bên trong, chị đã trót dan díu loạn luân tội lỗi, nghiệt oan với thằng em út trong gia đình. Quá khứ tái hiện lại rõ ràng trong đầu óc, lần đầu tiên hai chị em yêu nhau tại khu rẫy, lần thứ hai tại khu nhà trọ chợ Bà Rịa và lần thứ ba dưới vùng quê Tiền Giang còn trong đêm mưa này chính xác là lần thứ tư, người tình của chị không phải là thằng em út chị nữa mà là bạn thân của nó bởi vì thằng này theo như chị thầm nhận xét thì nó không những hiền lành, chân thật giống y như Lợi mà còn giỏi giang, chịu khó, tốt bụng chứ chẳng phải là hạng đá cá lăn dưa đâu mà sợ....nói tóm lại là trong thời gian không có mặt thằng em trai thì chí ít ra chị đành phải biết tìm hết cách này đến cách khác để tự giải tỏa nỗi niềm riêng canh cánh của mình âu suy cho cùng cũng là chuyện bình thường đáng phải làm mà thôi. Lúc này, chị nhận thấy nó lần hai bàn tay lên vụng về, lụp chụp nhẹ nhàng lần lượt tháo cởi những hột nút ốc nơi chiếc áo đồ bộ vải katê xanh chấm bông tròn trắng nhưng do quá run nên mãi lâu rồi mà nó chỉ mới tháo được hai hột nút đầu tiên nơi phần cổ và ngực chị ; cặp mắt nó sáng rực lên thèm thuồng, khao khát khi dưới ánh sáng vàng vọt lờ mờ của ngọn đẻn dầu nhỏ đặt trên chiếc bàn tròn gần đấy khi nó vừa nom thấy lớp da thịt trằng ngần, nõn nà hớ hênh phơi bày ra khi hai hột nút nơi này mới bung hở ra hai bên. Chị Hường thấy vừa buồn cười vừa tồi tội cho thằng nhóc này vì hai bàn tay nó cứ run lên bần bật chẳng khác gì cầy sấy khi tiếp tục lần cởi ba hột nút còn lại bên dưới nơi áo chị và dường như phải mất trắng một khoảng thời gian khá lâu hơn năm phút sau, nó mới hoàn thành xong việc cởi tuột hai ống tay chiếc áo đồ bộ trống rỗng ra khỏi hai cánh tay trắng ngần, múp míp, nần nẫn của chị vì loại áo chị mặc được may theo kiều sát nách. Đến mục tiêu khác trên thân thể chị đó chính là chiếc áo ngực bằng thun voan trắng hãy cỏn mới tinh chắc có lẽ là mặc lần đầu chăng thì do đã trần tĩnh lại được tinh thần cho nên khi luồn xuống phía dưới lưng chị thì hai bàn tay chưa chi mà đã nhanh nhảu tháo xonh hai móc nhôm nhỏ ra khỏi hai cái vòng khoen cài nối hai sợi dây nơi nịt vú chị mặc lại với nhau, lập tức chiếc áo ấy lỏng ra ngay không còn bó sát vào da thịt chị nữa rồi từ từ tuột lệch xuống một cách hờ hững.và lúc ấy, nó cẩn thận gọn gàng cầm cả hai chiếc áo của chị thằng bạn để lên mé đầu giường. Tuy rằng trước giờ ở vùng quê Sông Ray, Hùng thực sự chằng phải là chưa biết thế nào là thân thể đàn bà con gái bởi vì bằng chứng rành rành kia làm sao mà chối cãi cho được khi chị Hậu đã rồi đến di Phương lần lượt đểu trở thành người tình của nó nhưng hiện giờ, dẩu sao đi nữa thì nó cũng phải thừa nhận rằng hai gò ngực chị bạn nó mới nhìn phớt qua thôi cũng đủ “ăn đứt” người nhà của nó rồi chứ không thể nào vội vàng kết luận một cách nhầm lẫn cho được ; dưới ánh sáng vàng vọt lờ mờ của ngọn đèn dầu nhỏ, cặp tuyết lê trắng ngần tựa chừng bông bưởi và căng tròn, đầy đặn chẳng khác chi hai trái lựu trên cành không ngớt liên tục phập phồng, nhịp nhàng nâng lên hạ xuống theo hơi thở hổn hển gấp rút của chị khiến nò càng lúc càng cảm thấy kích động một cách mãnh liệt, dữ dội khó có thề nào cưỡng lại được. Lúc nó từ từ cúi xuống, chị vồn vã nhiệt tình đón nhận lấy nó bằng cách vòng hai cánh tay ôm choàng qua sau gáy nó kéo ghịt nó xuống sát vào thân thể chị, nó hổn hển ngây dại vùi mặt úp vào giữa hai gò ngực mềm mại, mịn màng của người phụ nữ ba mươi mốt tuổi ; miệng nó lần ngậm nút lấy nút để đầu núm vú bên phải của chị đồng thời bàn tay phải nó khi ấy cũng không thể nào quên cử động mày mò, sờ soạng, nắn bóp bầu vú trái còn lại của chị với càm giác cực kỳ phấn khích đến cùng cực. Hồi còn đi học, anh chàng vừa học dở nhất lớp vừa làm biếng chỉ siêng ba cái việc tào lao thiên tướng như là rủ bè kéo nhóm đi đánh nhau họa hoằn lắm là trong những buổi lao động tập thể của lớp không ai làm qua mặt được nó nhưng dẫu cho có học giỏi đi chăng nữa thì ba cái việc yêu đương, ân ái này cũng đâu có sách vở nào dạy cho nó đâu, chẳng qua đó là bản năng sinh tồn của loài người do tạo hóa ban bố cho mà thôi ; chính vì thế, khác hẳn với lúc đầu mới khởi sự còn vụng về, lúng túng giờ đây anh chàng tỏ ra khá thành thạo, tinh vi, điêu luyện trong từng thao tác nói chung là rất thuộc bài thành thử ra tuyệt nhiên hoàn toàn không có chổ nào nơi nó mà chị bạn nó có thể lắc đầu chê bai. Chị Hường nhận thấy Hùng cũng sành sõi, khéo léo chẳng khác gì Lợi-em trai chị trong việc ân ái, mây mưa và từ nãy đến giờ đã lâu, chị gần như chết lên xỉu xuống vì nó chứ chẳng phải chơi ; có thể kết luận rằng giờ phút này chị không còn nhớ gì được cả, quên gia đình bố mẹ cùng chị em lẫn bản thân chị và ngay đến thằng em út-người tình muôn thuở của chi bấy lâu nay, chị say sưa cuồng loạn với cuộc tình mới mẻ mà đêm mưa hôm nay bất ngờ cuộc đời mang đến cho chị y như rằng người ta thường nói “một lạ bằng tạ cái quen”.

Dạo trước nó hay đến nhà chơi với em chị, lẽ đương nhiên khi ấy chị làm gì có chuyện để ý đến nó thậm chí còn la mắng nó thậm tệ vào cái lần nó lỡ mang dép bước vào hàng ba trước nhà mà chị vừa mới lau sạch sẽ còn hiện tại, chẳng những chị không còn tức mình chửi rủa nó mà trái lại chị chìu chuộng, đáp ứng nó tất cả mọi đòi hỏi, ham muốn nhục dục xác thịt cũng như sinh lý của nó ; kể từ đêm nay trở về sau xem như là chị và nó đã gắn kết với nhau theo dòng thời gian năm tháng khó phai và cũng giống như em trai, nó đã trở thành người tình lý tưởng của chị. Lúc này, từ nơi ngực chị miệng nó từ từ cử động vừa hôn vừa liếm lên vầng cổ chị cao trắng ngần lộ rõ cả ba ngấn sau đó lại nhẹ nhàng lần lên chổ hai vành môi chị dảnh lên đỏ thắm rồi chỉ trong phút giây, hai đôi môi khẽ chạm vào nhau từng lượt một cuối cùng là luồn sâu vào nhau cho đến tận chân răng gốc lưỡi ; lưỡi hai chị em không ngớt quấn quýt lấy nhau và do vậy nên nước bọt trong khoang miệng cả hai càng lúc càng khô khốc cả lại vì hề nước bọt người này có tứa ra nơi hai bên khóe miệng thì lập tức bị kẻ kia nút liếm sạch sẽ không còn lấy một giọt nào nữa cả. Sau khi rời khỏi môi chị, nó lại tiếp tục lần trở xuống ngực chị nhưng lần này bởi vì nó đã “chán cơm chê cháo”bầu vú phải chị cho nên miệng nó ngậm lấy đầu núm vù trái chị nút lấy nút để chẳng khác chi thằng con nít đang mút cây kem que một cách ngon lành, sung sướng còn bầu vú phải chị thì lẽ đương nhiên nó cũng chẳng quên lần bàn tay trái lên mày mò, sờ soạng, nắn bóp ; do vậy mà chưa chi chị đã cảm nhận thấy dường như có nước bắt đầu chảy ra từ nơi cửa mình chị, đó chính là chất dịch nhờn sinh lý nữ mà bất kỳ một người phụ nữ bình thường khác đều tiết ra khi yêu đương, ân ái chuẩn bị quan hệ giao hợp với nhau. Đến thời khắc này, chị không hề cảm thấy hoang mang lo ngại chi cả bởi vì chị vốn đã chuẩn bị sẵn tâm lý từ nãy đến giờ rồi chứ chẳng phải là đợi cho đến khi “nước lên mới nhảy”, chị chủ động chờ đợi tới lúc làm chuyện “trai trên gái dưới” với nó một cách thoải mái, tự nhiên, bình tình hơn bao giờ hết ; chính vì lẽ đó, khi hai bàn tay nó bắt đầu lần xuống cới tuột hai ống chiếc quần đồ bộ bằng vải katê màu xanh chấm bông tròn trắng mà chị đang mặc, tuyệt nhiên chị chẳng hề có một thái độ gì gọi là phản ứng hay chối từ chi cả trái lại chị còn hợp tác tương đồng cùng nó bằng cách hết co hai chân rồi từ từ duỗi ra tạo điều kiện cho nó dễ dàng thực hiện thao tác lột bò y phục dưới hạ thể chị. Vì vậy, nó không phải hao tốn thời gian lẫn công sức, không hề gặp bất cứ trở ngai khó khăn nào cả, chẳng mấy chốc nó đã cởi xong hai ống quần tuy bó sát lấy thân thể chị xuống khỏi cặp đùi căng tròn cùng hai bờ mông nảy nở qua hai đầu gối tới cặp giò thon dài cuối cùng là hai bàn chân trắng ngần, nuột nà hết bàn chân phải sang bàn chân trái. Đến lúc này, không ngần ngừ chần chờ chi nữa, hai bàn tay nó sẵn trớn tuột luôn cả chiếc quần lót bằng thun voan trắng mới tinh của chị -lớp vải cuối cúng còn che chắn giấu kín nơi quan trọng, quý báu nhất trong cuộc đời chị ; thực tình mà nói, thâm tâm chị hiện giờ dẫu sao thì cũng có chút ít hổ thẹn, mặc cảm với thằng em trai bởi vì như vậy là Lợi chẳng phải là người con trai duy nhất của chi bởi vì thực tế rành rành trước mắt : chị sắp sứa trở thành “người” của một thằng con trai khác mà không ai xa lạ đấy chính là bạn thân của em trai chị. Trong gia đình, hai vợ chồng ông Thân bà Thạnh sống rất chuẩn mực trong sạch và đàng hoàng tử tế nhưng thật chẳng hiểu do nguyên nhân nào mà đám con gái, con trai của hai ông bà từ sáu bảy năm nay lần lượt hết đứa này đến đứa khác cứ tiếp tục làm chuyện loạn luân, tội lỗi với nhau mà trong đó, chị Bích Hường- người con gái thứ ba từ trước đến giờ không những một lần mà đến ba lần yêu đương, ân ái cùng với thằng em út và đêm nay lại còn dạn dĩ, táo bạo hủ hóa với thằng bạn của em mình quả là không còn gì để mà bàn luận nữa. Suy cho cùng, chuyện dan díu vỡ lỡ giữa chị Hường và Hùng cũng phần nào có lỗi của số phận, của tạo hóa bởi vì giả sử như hồi chiều này nếu còn xe đò từ Bà Rịa đi Xuyên Mộc thì chắc chắn là sẽ không bao giờ xảy ra cuộc tình bất ngờ tràn đầy chất thi vị tuyệt vời giữa chị và nó ; lúc này đây thì nguồn điện sinh lý xuất phát từ dưới xương cùng hai chị em rần rật chạy dọc lên sống lưng đến hoành hành, tàn phá trung ương thần kinh rồi từ đấy dần dần lan tỏa xuống khắp cả châu thân lẫn tứ chi càng lúc càng tăng cao số đo, có thể là đã lên đến hơn cả mấy chục ngàn kA rồi thì phải? Sau khi để gọn gàng, cẩn thận chiếc quần đồ bộ lẫn quần lót của chị lên mé đầu giường cùng một chồ với áo đồ bộ và áo ngực, nó nhỏm người dậy cởi khuy nút quần tây, kéo dây phermeture xuống rồi lần lượt tuột dần tuột dần hai ống quần của nó xuống đùi, qua hai đầu gối tới cặp giò cuối cùng là nó chỉ việc lần lượt rút bàn chân phải tới bàn chân trái ra hẳn hai ống chiếc quần tây màn xám đã hơi cũ mà nó hay mặc để chạy xe ôm thường ngày. Trên người nó dĩ nhiên là chỉ còn lại mỗi chiếc quần đùi mặc trong và do kích thích siuh lý quá độ từ nãy đến giờ thành thử cho nên dương vật nó đã cương ngỗng lên từ lâu làm độn mảng trước quần đùi lên chẳng khác gì một khối u ác tính không ngớt liên tục cọ sát vào đùi, vào bụng dưới chị khiến chị khó tránh khỏi cảm giác ngường ngượng, thiếu tự nhiên ; Húng chưa chịu “chơi” chị Hường vội vì nó nghĩ rằng tương lai mai mốt đây cơ hội được gần gũi, chung đụng với chị biết có còn như đêm nay nữa hay không cho nên nó quyết định tìm hiều, khám phá và chiếm đoạt chị mãi cho đến tận cùng không còn gì nữa mới thôi. Nó cúi xuống dùng hai vành môi lúc này đã đạt đến mức tinh vi, điêu luyện không còn chồ nào chê được nữa nhẹ nhàng vừa hôn vừa liếm ngược từ hai bàn chân chị lên cặp giò tới cặp đùi, đến vùng bụng dưới chị và điểm dừng lại của nó là hai bầu nhũ hoa chị không ngừng phập phồng nâng lên hạ xuống theo nhịp thở hổn hển, gấp rút của chị ; biết bao nhiêu vô số gai ốc cứ nối khắp cả thân thể chị và dịch nhờn sinh lý cứ mãi tiết ra từ cửa mình chị càng lúc càng nhiều, hai bàn tay chị lúc này sao mà dạn dĩ cứ nắm lấy hai bên lưng chiếc quần đùi nó còn mặc trên người nữa muốn tuột xuống dần dần nữa lại thôi.

Có thể nói rằng đến giờ phút này đây, toàn bộ thân thể chị dường như hoàn toàn đã rơi vào tình trạng quẫn bách tình dục chăng thành thử ra chị mới có thái độ, hành vi như thế ; như hiển rõ được nỗi lòng chị, nó từ từ cởi quần đùi nơi phần dưới thân thể nó xuống và chưa đầy một phút sau, giống y như chị nó cũng đã hoàn toàn lõa lồ một trăm phần trăm, trần truồng từ mình tới chân chẳng khác chi hai người tiền sử thuở mới tạo trời dựng đất vậy! Dương vật nó so ra thì cũng chẳng khác gì của bạn nó về độ cứng, độ dài lẫn cả độ lớn không ngừng giựt giựt liên hồi và tuy rằng cả hai chị em đều kích thích, ham muốn một cách mãnh liệt nhưng lại không hề tõ ra vội vàng, gấp gáp chi cả bởi vì trong thâm tâm hai người đều nghĩ rằng chẳng bao lâu nữa chúng sẽ là...của nhau thôi chứ không thể nào khác ; chị cảm nhận rỏ ràng sờ sở ngay trước mắt là thân hình nó tuy gầy guộc như thằng em chị nhưng phần nào có vẻ cường tráng, cơ bắp hơn và dương vật nó nếu so sánh kỹ càng thì quả thật là to hơn, dài hơn của thằng em út trong gia đình chị. Và cuối cùng rồi thì cái thời khắc quan trọng nhất của hai chị em đã điềm, như một con rắn mối bò trên kèo chòi rẫy vào đúng ngay lúc ấy, Hùng từ từ trườn người tới leo lên nằm trên thân thể chị Minh Hường với một cử chỉ hết sức nhẹ nhàng, trân trọng, tinh tế làm sao trong khi đó thì chị mời gọi, quyến rũ nó bằng cách đơn thuần chỉ là vòng tay lên choàng qua sau gáy nó kéo ghịt nó xuống sát vào người chị còn hai chân chị thì dần dần dạng rộng ra để nó dễ dàng nằm vào giửa tâm điểm thân thể chị. Chẳng mấy chốc, đầu dương vật nó sau chỉ mấy giây mày mò tìm kiếm đã tìm ra được chổ đi vào cơ thể chị, ngay lập tức nó hơi đẩy người tới trước đút lọt dương vật nó vào ngập sâu bên trong lổ âm đạo chị đến lút cả cán ; tuy rằng từ trước tới giờ, chị đã bốn lần giao hợp với thằng em trai chứ đây hoàn toàn chẳng phải là lần đầu tiên trong cuộc đời chị nhưng sao mà chị lại cảm thấy đau xót vô cùng, sung sướng không thể nào tả nổi có lẽ là do kích thước quá khổ của “công cụ” thằng con trai nhỏ hơn chị những mười ba tuổi chăng. Do đã lớn tuổi nên âm đạo chị lúc bình thường cũng đã có một độ rộng nhất định rồi, gặp lúc này đây khi kích thích sinh lý đã tăng lên đến cực điểm thành thử cửa mình chị lại giãn nở ra gấp bội vả lại do chất dịch nhờn sinh lý tiết ra quá nhiều làm cho âm đạo chị thêm phần trơn nhớt, điều đó làm cho hạ thể chị dễ dàng chứa đựng hết cả cái dương vật vửa to vừa dài lại vừa cứng của người tình nhỏ tuổi trong đêm mưa này mãi miết mang hạnh phúc, sung sướng đến trao tặng cho chị. Hơi thở chị nấc lên liên tục lẫn trong tiếng rên rĩ say sưa thoát ra từ nơi hai vành môi tươi thắm của chị mà đêm hôm khuya khoắt lại được cơn mưa tầm tả khép kín, che giấu nên tuyệt nhiên không hề có bất kỳ người ngoài nào khác hay biết được những gì diễn biến xảy ra trên chiếc gường gỗ cũ kỹ trong căn chỏi rẫy của gia đình ông Thân cả ; có lẽ là tương lai mai sau, dẫu cho núi lỏ sông cạn đá mòn nhưng hai chị em Bích Hường-Văn Hùng quả thật không thể nào quên được những gì gọi là tình yêu nồng nàn, thằm thiết cả hai đang trao gởi, hiến dâng cho nhau đêm nay cũng như năm tháng khó phai những giây phút ái ân cháy bỏng, cuồng loạn giữa hai chị em “người dân khác họ” không hề vướng víu một chút gì gọi là loạn luân, tội lỗi chi cả. Trân mưa bên ngoài tuy làm cho không gian càng lúc càng lạnh lẽo vả lại trên gường cũng còn có cả tấm chăn thêu hình con rống màu xanh nhưng hai chị em lúc này đểu không cần phải dùng đến để đắp kín người và bởi vì cả hai đểu nhận thấy thân thể chúng hiện chẳng khác chi hai lò lửa dục tình ngùn ngụt bốc cháy mãnh liệt, dữ dội hơn bao giờ hết ; hai hòn dái nó mặc dù hơi xệ xuống nhưng không phải vì thế mà tỏ ra yếu ớt mà trái lại thật hùng dũng, hiên ngang gác lên hai bên cửa mình chị trên cặp đùi trắng bóc còn hơn cả trứng gà lột vỏ của chị không ngớt phập phồng co bóp để liên tục làm tăng thêm nguồn sinh lực dào dạt như sóng thần cho dương vật nó nhịp nhàng, đểu đặn hết thụt ra lại thọt vào sâu bên trong âm đạo chị có lẽ là đến sát tử cung chị rồi cũng nên chăng theo từng cử động nhấc mông lên hạ mông xuống. Cũng ví vậy mà hai bầu vú chị không ngừng cử động run lên bần bật hết nảy lên rồi này xuống theo từng nhịp chơi của dương vật nó cứ thúc đẩy mãi miết vào cửa mình chị, đêm nay quan hệ giao hợp với chị Ba của thằng bạn chẳng hiểu vì sao mà Hùng lại cảm thấy sướng khoái hơn hẳn cả những lần trước giữa nó với chị Hậu hay dì Phương dẫu rằng động tác cũng tương tự vậy, dẩu rằng chị cũng có chổ y như chị Hai, di Phương của nó nhưng thực sự nó cảm nhận được sự khác biệt hẳn cùng với sự mới mẻ không sao giải thích tường tận được. Lúc này, ngẫu nhiên tự khi nào chẳng biết rõ, hai bàn tay chị đã lần lên không ngừng lần lượt cào hết đường này tới vệt khác trên tấm lưng gầy guộc rắn chắc của nó nhưng đấy thực sự chẳng phải là do chị tức giận, bực mình gì với nó cả mà là biểu hiện cho càm giác đê mê, rạo rực càng lúc càng tăng cao lên về số đo cường độ và lại hai bàn tay chị tự dưng cứ tỏ ra thừa thải chẳng biết phải làm gi cả ; do mười ngón tay chị cả thảy đểu có móng dài nhọn cho nên chẳng mấy chốc lưng nó đã nổi hằn lên rỏ ràng đủ cả mười vết xước rướm máu đò lòm nhưng tuyệt nhiên nó hoàn toàn không hề cảm thấy đau xót chi cả trái lại do vậy mà cảm thấy nỗi niềm phấn khích trỗi dậy một cách mạnh mẽ, dữ dội trong cõi lòng cũng như khắp cả châu thân nó cơ hồ cơn sóng thần hung hãn năm nào đã từ khơi xa tràn vào sừng sững một bức tường nước khổng lồ đổ ụp xuống hòn đảo Haweai nên thơ, xinh đẹp dã man cướp đi bao nhiêu sinh mạng vô tội. Bao phủ phần trên cũng như xung quanh chổ kín chị là một lớp lông đen mịn màng, êm ái hơi xoăn lại và hiện tại thì lớp lông này cứ mãi miết xoắn xuýt lấy lớp lông nơi gốc dương vật của Hùng như chẳng thề nào rời ra khỏi nhau được nữa, chính cái chồ kín quý báu và quan trọng này của chị Hường trước kia đã từng bốn lần trờ thành nơi chứa đựng dương vật thằng em trai chị nhưng đêm nay thì tuy cũng là có cái “công cụ” đang không ngừng thụt ra thụt vào nơi đây nhưng thực sự đấy không còn là của người em chị nữa mà là của thằng bạn em chị sờ sờ rành rành ra trước mắt bằng xương bằng thịt. Thỉnh thoảng nó còn chống cả hai khuỷu tay tì xuống mặt chiếu để lấy đà hì hục chơi chị hết lần này đến lượt khác ; thời gian chậm chạp trôi qua, bốn phút, tám phút, mười phút, mười hai phút ấy vậy mà hai chị em vẫn cứ chưa hề có dấu hiệu gì gọi là suy nhược, mỏi mệt chi cả và đối nghịch lại là cả hai càng giây phút qua càng mãnh liệt, dữ dội truy hoan cùng nhau quần quại, cuồng loạn trên chiếc giường hạnh phúc một đêm mưa trong căn chòi rẫy hoa chúc ngập tràn ong bướm vườn xuân rộn rã khúc tình ca muôn thuở của nhân loại. Chị Hường vừa mới chấm dứt chu kỳ kinh nguyệt khoảng mười ngày nay, thực sự chị chẳng hề hay biết bản thân mình đã bước vào thời kỳ “an toàn, bình yên” hay vẫn còn “nguy hiểm” chực chờ nhưng dẫu sao thì chị vẫn không hề bận tâm nghĩ tới cứ vui vẻ mà đón nhận hết tất cả sinh lực lẫn tinh lục thằng bạn em trai mình ; đến phút thứ mười lăm, hai chị em cùng một lúc ôm chặt cứng lấy nhau với cảm giác như vừa bị hụt chân rơi tõm xuống một cái vực sâu không đáy mênh mông, thăm thẳm đấy chính là lúc cả hai bắt đầu bước vào giai đoạn khoái ngất đến tột đỉnh cùng cực. Cửa mình chị không ngừng co thắt liên tục, trùm khít lấy dương vật nó đang giựt giựt liên hồi, xối xả bắn phụt ra những tia tinh dịch trắng đùng đục như nước vo gạo, rin rít nhơn nhớt tựa keo dán vào sâu đến tận tử cung chị và do quá dồn ứ, dư thừa nên không ít từ dung tích tinh dịch ấy tràn ứ chảy hằn ra cả bên ngoài làm ướt nghẹp nguyên cả hai bên đùi và vùng bụng dưới của hai chị em khác họ, khác dòng giống, khác ông bà tổ tiên. Hơn một phút rã rời và mệt mỏi, chị và nó mới từ từ chậm rãi rời khòi người nhau, sau đó lần lượt chị trước em sau ra nhà tắm hứng nước mưa rửa ráy sạch sẽ rồi mặc ; có thể nói rằng tâm trạng cả hai lúc này quả thật bồi hồi, xao xuyến ôi sao mà cảm giác này có lẽ là năm tháng khó phai./.


Hết


Kết thúc lúc 19 giờ 30 phút ngày 10 tháng 01 năm 2014
CON ĐƯỜNG HOA

Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!