CoiThienThai.com - The Largest Vietnamese Entertainment Network

Buy Sex Toy Sex! Do choi danh cho nguoi lon! Click here!

Xem phim phá trinh! Hấp dẫn tuyệt vời - Click here!

Bạn đã có bảo hiểm nhân thọ (life insurance) chưa? www.HaPhanInsurance.com !

ThanhHaFlower.com - Mua hoa, gửi quà về Việt Nam ! Giá rẻ nhất!

Official websites: www.CoiThienThai.com || www.CoiThienThai.net

GÂY QUỸ CÕI THIÊN THAI - MEMBERS V.I.P Đăng ký thành viên: Members Log in || » Members Sign up « || » Cancel Membership «

Bạn có biết ? CõiThiênThai.com là nơi phổ biến Truyện Người Lớn miễn phí đầu tiên? CõiThiênThai.com có kho tàng truyện người lớn lớn nhất?

  • facebook
  • google plus
  • twitter
  • youtube
  • linkedin
Results 1 to 5 of 5
  1. #1
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Lâm Phương Tố (Truyện dài) (Tác giả: Phương Trinh)

    LÂM PHƯƠNG TỐ

    Tác giả: Phương Trinh
    E-mail:
    khoailacphunu1***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)

    CoiThienThai.com xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    PHẦN I

    Tập 1: Lâm Phương Tố


    Trận chiến quy-ước giữa Pháp và Việt-Minh năm 1954 tại Điện-Biên-Phủ, khu vực lòng chảo cao-nguyên Bắc-phần ViệtNam, cách Hà-Nội khoảng hơn ba trăm cây số, nằm về phía Tây-Bắc nước Việtnam.

    Sau khi Pháp thua trận vì bị đồng-minh “xúi dại, đem con bỏ chợ!” Đại-Tướng Delatter-de-Tassigni phải cuốn cờ rút lui về Pháp, trao lại quyền cai-trị cho chính-phủ quốc-trưởng Bảo-Đại (một công dân Pháp tên thật Vĩnh-Thụy, cháu sau cùng của vua Gia-Long (hoàng-tử Cảnh xưa), nhưng vua Bảo-đại bị áp-lực của cường-quốc ép phải phải chia nước Việt-Nam thành hai miền theo hiệp-định Geneve ngày 20 tháng Tư năm 1954, lấy sông Bến-Hải thuộc Vĩ-tuyến thứ 17 làm ranh giới hai miền Bắc-Nam, (nơi đó có một cây cầu nhỏ tên cầu Hiền-Lương bị rào lại, hai bên quân-đội ngày đêm canh gác, như bức tường Bá-Linh trước khi xụp-đổ 1989!)
    Khi đó hàng triệu dân-chúng miền Bắc sợ-hãi những cảnh đấu-tố tàn-ác, phải bỏ tất cả tài-sản lại lũ-lượt bồng bế, cõng, đỡ, dìu giắt nhau di-cư vào miền Nam để sống dưới chế-độ Tự-do dân-chủ chính phủ tn-lập của Thủ-Tướng Ngô-Đình-Diệm lãnh đạo.
    Ông bà Thịnh, một triệu-phú sống tại Hải-Phòng đành bỏ lại tài-sản đã tạo-dựng mấy chục năm bằng mồ hôi nước mắt, hối hả tìm đường lần mò tới chiếc tầu thủy Howard (HOW) của Mỹ đưa đồng-bào di-cư vào miền Nam cuối năm 1954, mang theo hai cô con gái và hai cậu con trai Hoài 17, và Tâm 15 tuổi vào Saigon tái lập nghiệp.

    Tới Saigòn, ông bà Thịnh nhờ mang theo được mấy trăm ngàn, nên mua ngay một căn nhà tại đường Trần-Hưng-Đạo, mở tiệm xuất-nhập-cảng ở tầng dưới, còn gia-đình cư ngụ tầng trên.

    Công-cuộc buôn bán tái lập may mắn càng ngày càng phát-đạt, gia-đình chẳng bao lâu đã tìm lại được nếp sống dư-gỉa hơn khi còn ở Hải-Phòng.
    *

    Hoài nộp đơn xin vào học lớp 12 trường trung-học Trần Lục, trong những ngày đi học bằng xe bus, Hoài thường thấy một nữ sinh “con gái miền Nam” rất đẹp, dáng cao cao khuôn mặt trái soan mịn-màng, mái tóc xõa xuống hai vai, những lọn tóc mây dài lơ-thơ buông phủ trên bộ ngực căng đầy rung-rinh dưới làn vảo áo dài mầu đen mỏng có áo lót trong, đôi môi được tô nhẹ dưới một lớp son hồng rất mỏng, nàng đẹp và quyến rũ vô cùng, rất nhiều nam sinh nhìn thấy nàng là trầm trồ khen ngợi vì thân hình qúa gợi tình của cô gái.

    Hoài cũng mơ mộng, ước ao được quen biết nàng.

    Sự mơ ước đó, bỗng một ngày thành sự thật mà Hoài không sao được, như một giấc mơ. Một hôm cô gái xuống bến xe bus tại chợ Bến Thành rồi chậm rãi bước ngang lên phiá Hoài nhìn chàng mỉm cười và bước qua con đường vào trong chợ Bến-Thành…
    Hoài ngơ ngẩn trước ánh mắt cô gái … nhưng không dám
    đi theo, khi về nhà suốt đêm nằm thao thức vương vấn
    bóng hình người đẹp không quên!
    Ngày hôm sau khi xuống xe bus nàng bước đi ngang bên
    chàng và bỗng nghiêng đầu liếc chàng một cái, mỉm cười
    rồi đi qua đường vào trong chợ Bến-Thành.
    Do dự một lát, Hoài bước vội theo cô gái, thấy nàng đi vào
    trong một sạp bán vải … Chàng vội đi lướt qua nhanh
    nhưng không dám ngó nàng…
    Hôm sau lại như vậy… Nhưng cô gái không bước qua
    đường mà đi chậm lại ngang với Hoài, nhìn chàng mỉm
    cười, Hoài nhìn cô gái trong lòng hồi hộp cất tiếng chào:
    - Chị … Chị đi học về?
    Cô gái dừng bước nhìn Hoài hai má nàng ửng hồng thiệt đẹp:
    - Anh học trường nào vậy?
    Trong giây phút bất ngờ và quá xúc động, Hoài mất bình tĩnh:
    - Tôi… Tôi…
    Chàng ngưng hẳn!
    Cô gái sắp bật ra tiếng cười lớn, nhưng nàng ngưng lại kịp:
    - Anh … Anh học trường nào vậy?
    Hoài trấn tĩnh:
    - À… Tôi … học Trần-Lục, còn …chị?...
    Nàng nhìn Hoài ánh mắt trong như đáy hồ thu, giọng êm ái:
    - Tố, Tố học trường Huỳnh-Thị-Ngà.
    - À?…
    Nàng hỏi:
    - Anh ở đâu?
    - Tôi ở Phú-Thọ…Còn chị?
    - À… Tôi ghé sạp vải coi hàng cho má.
    - À… Má chị bán hàng trong chợ Bến Thành?
    - Ư… Má Tố bán vải.
    - Ngày nào chị cũng ghé tiệm vải?
    - Dạ! Coi giúp má…
    Hai người vừa nói chuyện vừa bước qua đường.
    Vào trong chợ, Hoài nói:
    - Hân hạnh được biết chị… Bao giờ gặp…
    Tố nhìn chàng, ánh mắt đầm ấm:
    - Má hiền lắm, lại đây Tố giới thiệu má …
    - Nhưng …
    - Má hiền lắm, tới đây…
    Hoài bước theo Tố tới sạp vải rồi đứng sơ-rơ không biết nói gì!…
    Tố nhìn má líu-lo:
    - Má ơi! Đây là Hoài học trường Trần-Lục … ghé thăm má…
    Hoài cúi đầu nói nhỏ:
    - Con chào bác…
    Bà cụ vẻ mặt rất phúc-hậu, nhìn chàng:
    - Cháu ghé chơi hả, đi học về chắc đói rồi, để bác mua bún
    ăn nghe?
    Chàng vội vàng:
    - Thưa Bác con không đói.
    - Ồ, bún ở đây ngon lắm, để bác mua cho…
    Bà cụ rời sạp vải bước ra ngoài…
    Tố nắm tay Hoài kéo vào phía sau sạp vải, chỉ chiếc ghế nói:
    - Ngồi đi, má mua bún về cho anh ăn đó, ngon lắm…
    Lưu-Nguyễn lạc vào cõi Thiên thai…Hoài chỉ biết nghe theo lời Tố…Nàng quá đẹp đã cướp mất hồn chàng!...
    *
    Lâm-Phương-Tố, tên đã đẹp mà người quá đẹp, rất sexy, những ngày mới gặp trên xe bus có khi chàng đã nghĩ sai về nàng: “Cô gái đó đẹp quá thật gợi tình … không hiểu “làm cái gì?” mà gợi tình quá?!”…
    *
    Sau khi quen biết và trong thời-gian yêu nhau, chàng mới rõ “Tố là con một, nhà giầu nên trang-điểm đẹp, học trường tư…” Chàng rất hân-hoan sung sướng có người yêu đẹp sexy Lâm-Phương-Tố quyến-rũ mê hồn trong cuộc đời mình… Ngày tháng trôi trong tình yêu-thương thơ mộng, đằm-thắm thiết tha …
    *
    Thi đậu Tú-tài xong, Hoài và Tố thi vào trường Đại-học Hành-Chánh Tài-Chánh, Sau khi tốt-nghiệp ra trường hai người đã xin cha mẹ cho làm đám cưới, thật là một cặp vợ chồng trai tài gái sắc, con nhà giầu học giỏi, bạn bè họ hàng hết lời khen ngợi. Cha Lâm-Phương-Tố là một nhà kinh-doanh lớn quen biết nhiều nên đã xin cho hai vợ chồng Hoài-Tố cùng làm cho sở Kinh-tế Tài-Chánh, Hoài làm phụ-tá Trưởng phòng Hành-Chánh còn Tố làm chủ-sự phòng Tài-chánh, thật là chức vụ cao, hai vợ chồng cùng đi cùng về, ngày tháng âu-yếm hạnh-phúc bên nhau, Hoài đẹp trai hiền lành yêu vợ, Tố dịu-dàng chiều chuộng Hoài hết mức, cuộc sống vợ chồng như lửa rực sóng dâng, như biển khơi trào dậy những cơn sóng dục-tình rạo-rực đê mê, thân hình nẩy lửa sexy tràn đầy của Tố đã mang lại cho Hoài những cơn chất ngất đam mê đắm chìm trong vòng tay tột cùng ân-ái bên nhau, chứa chan hạnh-phúc tuyệt-vời…
    *
    Hai năm trôi qua trong tình nồng say đắm-đuối bên nhau, nhưng bỗng Hoài nhận được giấy bị động-viên vào trường sĩ-quan Trừ-Bị Thủ-Đức, quá buồn, nhưng Hoài vẫn phải chấp-nhận nhập ngũ!
    Ngày Tố đưa chồng đi trình-diện thật là một ngày buồn không ai muốn rời tay ai, lưu-luyến luyến-lưu mãi rồi Hoài cũng phải “khăn gói” bước vào cổng trường, Tố buồn bã bâng-khuâng nhìn theo tới khi chồng khuất bóng, lòng buồn man mác đành lên xe trở về nhà!
    *
    Hoài vào trường lãnh quân-trang, ba-lô, cắt tóc, chích thuốc TBA chống sốt rét sau này, rồi được sắp đặt vào trong hàng ngũ đại đội, cùng các tân sinh-viên sĩ-quan khác học-tập giai-đoạn đầu 4 tuần-lễ nắng cháy da người! Trong long nặng mang nỗi sầu xa … vợ nhớ thương không nguôi!...

    *
    Xa nhau rồi, ngày đêm hai vợ chồng thao-thức thương nhớ nhau không nguôi, thư từ mỗi ngày một lá cho nhau, những lời yêu-thương thắm thiết nồng-nàn, âu yếm nhớ mong chất chứa tràn đầy.
    *
    Những ngày thứ bảy và chủ-nhật cuối tuần Tố đều mua sẵn bánh ngọt, cam táo, giò chả, thịt duốc, pho-mai là những thứ Hoài rất thích ăn khi còn ở nhà, sang sớm nàng mau mau lái xe mang đến khu tiếp-tân cho Hoài, hai vợ-chồng kéo nhau ra ngồi trên những chiếc ghế bên ngoài khu tiếp-tân, phía trước, bên hông trường Thủ Đức, Tố mở gói thức ăn tiếp cho Hoài, hai vợ-chồng vừa ăn-uống vừa chuyện-trò vui vẻ ân-cần âu-yếm cho bõ những ngày xa nhau thương-nhớ ngập lòng.
    *
    Đêm Tái Ngộ Trong Hotel…

    Sau bốn tuần lễ học tập vất vã, khóa huấn-luyện đã chuyển sang giai-đoạn II Hoài được về phép thăm Tố lần đầu, thương nhau nhiều nhớ nhau quá, gặp nhau vui mừng vô-hạn, nắm tay nhau trở lại hotel đã quen những lần trước, mướn phòng ngủ, để có chỗ riêng biệt tâm-tình ân-ái cho thỏa-mãn nỗi nhớ, niềm-thương chất chứa tràn-đầy ắp trong lòng.

    Hoài không dằn được cơn thèm-khát cơ-thể tràn đầy khêu-gợi của người yêu chàng nghe rạo-rực tột cùng, ôm nàng hai vợ chồng hôn nhau tha-thiết, Hoài khẽ đẩy nàng nằm ngửa ra giường, cởi từng khuy áo nàng ra hai vú to tròn căng phồng trên lồng ngực trắng nõn-nà, Hoài cúi hôn hai vú nàng, bàn tay xoa nhè-nhẹ mơn-man, tay kia cho xuống kéo tuột quần nàng ra, toàn thân Tố trần-truồng lồ-lộ hai đùi tròn lẳn thon dài, cặp mông nở nang săn chắc, âm hộ lún phún những sợi lông loăn-soăn đen nhánh giữa hai đùi, hai mu to mọng phồng lên ưỡn ra như hai con sò bự khe giữa him-híp bóp vào da-thịt hồng-hào tươi mát… vô cùng khêu gợi cơn dục-vọng thèm khát “Nàng” bừng cháy trong Hoài… Nàng nằm đó, hai mắt mơ-màng thân mình đẹp nõn-nà phơi bầy rõ rệt từng nét diễm-kiều xuân tình rạo-rực, da thịt nàng trắng ngần thơm nức mùi con gái dậy thì thơm hương tình-ái, Hoài run lên kích-thích đẩy hai đùi Tố dang ra cúi xuống banh hai mu nàng bú mút…ngay khe giữa nhờn trơn những tinh-khí trong nàng tràn ra ngập ngụa… Hoài vô cùng thích-thú nhưng rất ngạc-nhiên không hiểu tại sao đã chơi nhiều lần rồi mà “Của nàng” vẫn còn quá nhỏ, him-híp khít khao vô cùng săn khít mỗi khi làm tình cả hai vô cùng sướng khoái đê mê…
    Hai mươi bốn giờ phép bên người vợ yêu dấu “thương nhau rất nhiều” quấn-quít rạo-rực đê-mê tận hưởng tất cả đắm say âu yếm hai vợ chồng dành cho nhau… Nhưng rồi qua những cơn thể xác cháy bùng … vẫn phải chia tay, Hoài trở vào trường học tập.
    Xa nhau nhiều càng nhớ càng thương.
    Chiều thứ Sáu tuần tới, Tố lại đến đón Hoài về phép 24 giờ cùng đi Saigon ăn-chơi dạo-phố, xem cine, và lại mướn phòng trong hotel để vui sướng bên nhau cho thỏa những ngày nhớ-thương tình-dục ân-ái khao khát rạt-rào, hai-mươi-bốn giờ phép ngắn-ngủi từ chiều thứ Sáu qua chiều thứ Bẩy, có một ngày vui chơi, và một tối âu-yếm làm-tình rạo-rực bên nhau cho thỏa lòng nhớ-mong khao-khát.
    Những giờ hạnh-phúc vẫn trôi qua nhanh chóng, rồi buổi chiều thứ bẩy Tố lại phải đưa Hoài trở vào trường tiếp-tục những ngày huấn-luyện nắng mưa dầu dãi!
    Chia-tay nhau trong lòng bịn-rịn nhớ-mong.
    *
    Một tuần bị “cấm trại” Hoài không được về phép, cả hai thao-thức không ngủ, rồi mới sáng sớm ngày thứ bẩy Tố đã chạy Honda tới Thủ-Đức tìm thăm người yêu với những trái cam tươi mọng nước, những hột gà mới đẻ vàng tươi cho chàng hút sống tẩm-bổ sức khoẻ bền dai...
    *
    Khi khoá huấn-luyện tới “Giai-đoạn II”, Sinh-viên Sĩ-Quan được đi phép nhiều giờ hơn, có khi Hoài được phép đi từ chiều thứ Sáu tới chiều Chủ-Nhật mới phải trở lại quân-trường, hai người lại mướn phòng ngủ trong khách-sạn quen thuộc tại đường Trần-Hưng-Đạo hai ngày, hai đêm quấn-quýt bên nhau, cho nhau tất cả ân-ái mặn nồng, chứa-chan tình yêu chăn-gối sướng vui, trừ những lúc ra ngoài đi ăn, khi ở trong phòng, Hoài đã không chịu cho Tố mặc quần áo, cứ đòi nàng ở trần Eva “tiền-sử”, ôm-ấp mơn-man hai vú to tròn, và mân mê sờ-mó kích-thích “Của nàng” làm cho hai múi căng-mọng phồng lên, nàng ra nhầy nhụa hai mu ướt nhờn kích-thích đòi hỏi “yêu” nhau làm tình suốt hai ngày, hai đêm trao nhau những cơn say đắm, đê mê rạo-rực sung-sướng của thể xác những khoái-lạc đắm-say… Ngón tay và miệng lưỡi tuyệt-vời, Tố rên-rỉ oằn oại sung sướng ngất ngây thèm khát, đòi hỏi dục-tình chan chứa … những khoái cảm dâng trào rạo-rực tê-dại toàn thân, Tố thả hồn lên tận chín tầng mây …

    Sau hai ngày hai đêm tuyệt-vời bên nhau, chiều chủ-nhật Tố lại đưa Hoài vào trường tiếp tục những ngày huấn luyện, và chờ-đợi cuối tuần sau nàng lại đón chàng về cùng nhau ân-ái đê mê…
    *
    Sáu tháng huấn-luyện,
    Hoài đã được mang dấu-hiệu Alfa mầu vàng chói có gạch nằm ngang “con cá có đuôi” với chiếc gù bằng dây thừng mầu vàng vắt vẻo trên vai thõng xuống cánh tay trông đẹp làm sao.
    Khoá huấn-luyện Sĩ-quan dài hơn chín tháng trôi qua, tới ngày ra trường Hoài cùng các tân sĩ-quan tốt nghiệp được vị Thiếu-Tướng Chỉ-Huy Trưởng Quân-Trường Thủ-Đức gắn lon với cấp-bậc Chuẩn-úy Trừ-bị, là một chiếc cúc tròn mầu vàng bằng đồng sáng rỡ có chữ alfa có đuôi nho-nhỏ như vạch gân trên cúc, chàng được đưa về phục-vụ tại Long-Khánh.
    Trước khi trình-diện đơn-vị mới, Hoài được nghỉ phép hai tuần về Saigon với Tố …
    Nàng tìm mướn được một căn nhà nhỏ, tạm thời dùng làm tổ ấm yêu đương, hai người đang tuổi dậy-thì nồng-nhiệt tình-yêu, ngày đêm quấn-qúit bên nhau, làm tình liên tiếp trong những cơn kích-thích rạo-rực đã mang đến sự khoái lạc của thể xác đê mê rạo rực tột cùng…
    *
    Vấn đề chọn đơn-vị khi ra trường của Hoài cũng hi-hữu, số là trong những ngày huấn-luyện Hoài đã cố gắng học-tập từ trong các giảng-đường hay ngoài bãi bắn, bao giờ chàng cũng cố gắng thu-thập tài-liệu học-tập và thực-hành với hy vọng ngày mãn-khoá được điểm cao, sẽ chọn đơn vị tốt gần gia-đình, quả nhiên ngày mãn-khoá chàng tốt-nghiệp danh-dự đậu hạng bẩy (07) trong số hơn hai ngàn SVSQ ra trường, và trong buổi sáng diễn hành chàng được cầm kiếm đi hàng thứ 7 sau hàng đầu do các SVSQ vác cờ nhà Trường và mang cờ Thiếu Tướng hai sao của Chỉ-Huy-Trưởng, thật là vinh-dự biết bao!
    Nhưng chỉ vì khi cầm kiếm đi sau mấy chàng vác cờ hàng đầu, khi diễn-hành qua khan đài chính, Hoài đã nhìn thấy Lâm-Phương-Tố, người vợ yêu-dấu mặc áo dài đứng ngay phía dưới khán-đài vẫy chồng, thế là sau khi được gắn lon Chuẩn-Uý … rồi “tan hàng”, chàng phóng ngay tới gặp… vợ yêu, không nghe lời vị Đại-uý hướng-dẫn nói rõ:
    - “Ngày mai tám giờ sáng các anh phải có mặt ở Vũ-Đình-trường để chọn đơn vị!”
    Thấy vợ đang đứng chờ mình, Hoài ba chân bốn cẳng phóng nhanh tới nắm lấy bàn tay mềm-mại của người yêu, kéo luôn ra cổng chính dông tuốt về Sài-gòn … lại tới mướn ngay phòng ngủ quen-thuộc ôm ghịt lấy nau hào-hển hối-hả yêu-thương rạo-rực đắm say ghi nhớ ngày mang lon sĩ-quan chuẩn-uý, chẳng cần biết trời xập hay không!
    Luôn một ngày một đêm mãi tới ba giờ chiều hôm sau mới cùng Tố mặc quần-áo sửa-soạn tới trường, nhưng khi tới nơi mới bật ngửa ra! Hởi ơi, những giờ lựa đơn-vị đã hết từ lâu, chỉ còn lại khung cảnh hội trường vắng tanh! Lính đang dọn-dẹp hội trường bàn ghế, giấy tờ bừa bãi trên sàn!
    Chỉ còn một vị Đại-uý đứng đó với xấp hồ-sơ dầy cộm đặt trên bàn, và một tân Chuẩn-uý đang lui-cui với tờ giấy trong tay đó là anh Tịnh, nhà ở Thừa-Thiên “bị” đi Long-Khánh, buồn quá!
    May sao lúc đó có một vị Đại-uý phụ-trách hồ-sơ đã gíup cho hai người làm đơn xin hoán-chuyển Hoài về Long-Khánh, Tịnh về Thừa-Thiên, thật là cứu tinh, may quá cho cả hai.
    Ôi! Cũng chỉ vì “ham vui…” quá mà ra nông nỗi! Có người đã nói “… Nếu đem cân Nó không nặng quá mấy trăm grams mà tung-hoành Nam, Bắc, Đông, Tây khắp chốn bụi trần khiến cho bao nhiêu kẻ bình-dân, anh-hùng cái thế, vua chúa từ ngàn xưa thân bại danh-liệt, khốn khổ tàn đời mà vẫn cứ ham cái miếng thịt béo nhỏ nhoi kia!”
    May-mắn thứ hai nữa, là khi làm đơn xin hoán-chuyển đơn-vị nên phải chờ lệnh thuyên-chuyển của bộ Tổng-Tham-Mưu, thế là thay vì chỉ có một tuần phép, Hoài được hai tuần chờ lệnh lên đường.
    Trong khi đó Tố lại lầm tưởng Hoài được ở lại Sàigon nên nàng mướn luôn căn nhà nhỏ bên mé một bờ hồ trong xóm rất thơ-mộng, hai vợ chồng trẻ yêu nhau tha-thiết cùng nhau tận hưởng những ngày đầm-ấm đê-mê tình yêu tình dục đẹp như mơ…bên bờ hồ thu mộng…
    *
    Thế rồi hai tuần lễ quá ngắn ngủi trôi qua, Hoài phải lên đường trình-diện đơn-vị mới, Tố không thể đi theo được, vì việc dậy học của nàng, hơn nữa không biết nơi chàng đóng quân ra sao, đành chia tay nhau hẹn ngày gặp mặt, lòng buồn bã nhớ thương…
    “Em muốn gần anh
    cho anh âu-yếm,
    Môi thêm tươi
    cho má thêm hồng,
    Đêm đêm em nhớ nhiều hơn
    Mưa tuôn kẽ lá ướt nhờn nụ hoa…
    Anh về bên em
    cho tình ta rạo-rực
    Về bên em
    tình chăn-gối chan hoà…”
    *
    Những lá thư tình gói-ghém tất cả thương-yêu hứa hẹn “em cho anh tất cả anh ơi, ta đưa nhau tới đỉnh tuyệt vời…” Mỗi ngày hai vợ chồng viết gởi cho nhau một lá thư dài chứa đầy niềm thương, nỗi nhớ ước-muốn khát-khao chờ-đợi ngóng trông gặp mặt…

    (Hết Phần 1 - Tập 1 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 1 - Tập 2 )


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  2. #2
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Lâm Phương Tố (Phần 2 ) (Tác giả: Phương Trinh)

    LÂM PHƯƠNG TỐ

    Tác giả: Phương Trinh
    E-mail:
    khoailacphunu1***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)

    CoiThienThai.com xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    PHẦN I

    Tập 2: Tố gặp lại Hoài










    Đang tuổi dậy thì xuân-tình chan chứa, tâm hồn mơ-mộng nhớ-nhung, thể xác rạo rực thèm khát những cơn dục-tình, nên mới chỉ hai tuần xa cách, cả hai không thể xa nhau hơn nữa, Tố rất nhớ thương chồng nên nàng đi thăm Hoài ngay, hai người gặp nhau tâm-tình nhớ-mong thể xác dâng đầy dục vọng khát khao rạo-rực Tố ở lại với chồng trong căn phòng ngủ khách-sạn nhỏ tại thị-xã Kontum cao nguyên đất đỏ mấy ngày may sao đơn-vị không phải đi hành-quân, Hoài xin phép Tiểu-Đoàn-Trưởng cho ra ngoài khách-sạn với vợ, hai người lại chìm-đắm trong tình yêu thể xác rạo-rực đê mê, ôm nhau như chăn quấn, hôn môi say đám mơ-màng, Hoài lật ngửa Tố ra giường nệm lột hết áo quần nàng trần truồng lồ lộ hôn bú hai vú tròn đầy, cúi xuống giữa hai đùi Tố trắng mịn nõn-nà bú mút ngay hai mu, cái hạt, Tố run lên dang rộng cặp chân dài thon-thon mịn cho chàng …. Ôi! Sướng quá Tố bị kích thích rên lên trong nàng đầy ắp chất chứa trào ra như suối nguồn ào-ạt hai Mu mềm nhũn ướt nhờn, Hoài thích thú ngậm kín hai vành mu mọng mút hết những mùi vị thơm ngọt ngất ngây … lưỡi rà… mút nhanh-nhanh trên cái hạt … Tố rên lên dang hai đùi kéo mạnh Hoài lên bụng …
    - “U!… A!”...
    Hoài banh hai bu nhầy nhụa mở ra …- “Ọc!...” Thẳng cứng thọc sâu vào trong lỗ him-híp chơi thật mạnh thật sâu, lắc-lư chà sát khắp da thịt bên trong, day-day thật nhiều trên cái hạt nàng…
    Tố sung-sướng đê-mê nhắm mắt lại, hai tay xiết vào nhau, lắc-lư đầu sướng khoái, mái tóc nàng tung xõa trên gối trên giường …hàng vạn ngàn sợi tóc đen nhánh rung rinh nghe toàn thân đê mê khoái lạc …Sướng rồi, chơi lần nữa càng sướng thêm những cơn khoái lạc của thể xác tột cùng sướng khoái … đê mê!…
    Chỉ có hai ngày yêu vội đam mê… Rồi lại phải chia-tay vô-cùng bịn-rịn, cứ nắm tay nhau không nỡ chia tay.
    Hoài âu yếm vuốt tóc vợ:
    - Thôi, em về nghe?
    - Nhớ giữ gìn sức khỏe.
    - Ok!
    Tố nói nhỏ bên tai chồng:
    - Em yêu anh…
    Hoài nắm bàn tay vợ âu-yếm:
    - Hai tuần nữa anh xin phép về tha hồ “yêu” nhau.
    Môn ngậm môi hôn đắm đuối đê mê.
    *
    Trở lại Saigon Tố tiếp-tục đi dậy học
    Một hôm lái Honda đi làm, chẳng may nàng bị chiếc xe hơi đụng ngã trầy-trụa cánh tay trái.
    Người lái chiếc xe hơi đụng vào xe Honda của nàng lại là một bác-sĩ trẻ tên Bằng đang làm tại bệnh-viện Cộng-Hoà, Bằng vội đưa Tố vào nhà thương, rồi tự mình chăm sóc băng bó vết thương nơi vai, thấy thân-hình trắng nõn-nà, và nét xinh-đẹp vui-tươi của nàng, Bằng bỗng thầm mơ-ước:
    - “Ước gì nàng là người yêu của mình?”
    Ân-hận đã gây ra tai-nạn cho Tố, lại có cảm-tình với người phụ-nữ xinh-đẹp nên Bằng cẩn-thận chữa trị cho thuốc tốt và săn-sóc nàng cẩn-thận, chỉ sau hai ngày nằm điều-trị tại bệnh-viện vết thương đã hết đau, bác-sĩ Bằng cho Tố xuất viện về điều-dưỡng tại nhà, ngày nào Bằng cũng ghé thăm nàng sau giờ làm việc, thay băng vết thương, và tặng quà.
    Hoài được tin Tố bị thương nên xin nghỉ ba ngày phép về thăm vợ, nhân dịp đó Tố giới thiệu Bằng với chồng, và hai người trở thành đôi bạn thân.

    *
    Tố vẫn đi dậy học và thỉnh-thoảng đi thăm Hoài, tình-yêu hai vợ chồng luôn-luôn nồng cháy đam-mê hơn cả những ngày trăng-mặt sau đám cưới, vốn là một phụ-nữ trẻ đẹp, Tố có chồng ân-ái mặn-nồng yêu-đương rạo-rực cơ thề nàng như diều gặp gió bùng lên càng phát triển hơn trước, đôi mắt đẹp mơ-màng, ngực nở hai vú tròn căng “đôi gò bồng-đảo cao vời-vợi”, hai mông tròn-trịa nở-nang đầy-đặn, cặp chân dài thon-thon uyển-chuyển, giữa hai đùi nõn-nà “của nàng” to bự ăm-ắp vun đầy như một bàn tay úp “mu rùa” ưỡn căng ra “một lạch đào-nguyên nước ngâp đầy…” khiến cho Hoài đắm say, ngây-ngất cuồng-si mỗi khi ôm-ấp gọn thân mình khêu-gợi dục-tình nõn-nà của Tố trong vòng tay, trao nhau ân-ái tuyệt-vời…
    Trong những cuộc hành-quân Hoài đã lập nhiều chiến-công anh dũng, đã được khá nhiều giấy ban khen và huy-chương, nhưng cũng bị thương trầm-trọng nhiều lần. Riêng cuộc sống lứa đôi hai vợ-chồng đã mang lại cho nhau niềm vui sướng qua những tháng năm êm trôi trong tình-yêu hạnh-phúc mê-đắm thiết-tha, tình-yêu tình-dục thể-xác ham-muốn cho nhau những giờ ân-ái, vợ chồng nào cũng phải có nhờ vậy mới hạnh-phúc dài lâu, thật là một cặp vợ chồng hoàn hảo.
    *
    Năm 1968
    Giữa đêm giao-thừa Tết Mậu-Thân đã xẩy ra cuộc tổng tấn-công bất ngờ của quân-đội Bắc-Việt vào các tỉnh miền Trung, miền Nam, và thành-phố Sàigon, quân-đội miền Nam đã phản-công mãnh-liệt, một số bác sĩ dân-sự bị khẩn-cấp trưng-dụng thành quân-y-sĩ điều-trị cho các quân nhân và dân-chúng trong vùng bị thương, bác-sĩ Bằng đang là một Quân-y sĩ làm tại bệnh-viện Cộng-Hoà nhận lệnh thuyên-chuyển tăng-cường nhóm quân-y-sĩ đi đồi 30 Hạ-Lào, sau đó đã bị thương và nhờ có hạnh-kiểm phục-vụ tốt nên được đổi về lại Quân-Y-Viện Cộng-Hòa.
    *
    Năm 1972, năm được mệnh-danh “Mùa Hè đỏ lửa!” Quân đội Cộng-Sản Bắc Việt-Nam đã chiếm đóng thành phố Quảng-Trị nhiều ngày … Nhưng các chiến-sĩ Thuỷ-quân Lục-chiến và Nhẩy Dù đã phối hợp với các chiến-sĩ Lục-quân Việt-Nam oai-hùng xông pha hy-sinh với những trận chiến kinh hoàng và chiến-thắng vẻ-vang rồi lá quốc kỳ mầu vàng ba sọc đỏ lại “bay … bay phất phới như con Rồng thiêng uốn khúc rở-ràng trên thành phố Quảng-Trị thân yêu …Lá Cờ Vàng 3 sọc Đỏ tung bay trên cổ thành Đinh Công Tráng ngày 16-9-1972. Quân đội VNCH đã chiếm lại được Quảng-Thành, nhưng Hoài bị thương nặng, nên được đưa về Quân-Y-Viện Cộng-Hòa điều-trị, và gặp lại Bác-sĩ Bằng.
    *
    Năm 1974 Hoài lên Trung-Tá đổi ra làm Trung-đoàn Trưởng một đơn-vị bộ-binh đang phục-vụ tại Tỉnh Quảng-Trị, Bs Bằng cũng được thăng cấp Trung-tá Quân-y và thuyên chuyển tới bệnh-viện Đa-Khoa toạ-lạc trên đường Lê-Lợi Đông-Hà Quảng-Trị rồi hai người bạn lại có dịp gặp nhau lần đó.
    *
    Tháng Tư, 1975
    Quân-lực VNCH phải nhận lệnh rút quân khỏi Quảng-Trị khẩn cấp, bỏ ngỏ các “Cửa biên-giới” cho CS miền Bắc dễ dàng xâm-nhập miến Nam.
    Tất cả Quân-Cán-Chính VNCH hàng trăm-ngàn người không được chuẩn-bị phải tức-tưởi “rút hết” về Sàigon lập tức sau Lệnh của Tổng-Thống Nguyễn-Văn-Thiệu.
    Qua bao nhiêu ngày thoát hiểm trong những trận pháo-kích, mưa đạn tả tơi khi tháo chạy trên con đường “Đại-lộ Kinh-Hoàng”… xác người la-liệt khắp nơi, Hoài về được Saigon gặp lại Tố và em trai Tâm, ba người mừng vui không tả hết.
    Hai vợ chồng Hoài-Tố sống lại bên nhau tình yêu tình-dục càng đam-mê say-đắm hơn cả những “ngày tân-hôn xao-xuyến” tột cùng! Bù đắp lại bao nhiêu nhớ mong vời-vợi lo-lắng khôn nguôi, đêm hôm đó mới thật là “đêm hoa chúc giao-hoan” sau những ngày mong-ước, Hoài ôm sát Tố trong vòng tay, hai vợ chồng hôn nhau hối hả, hai thân hình rạo-rực cơn lửa dục nung-nấu, xác-thịt đòi-hỏi làm tình, cơn dục ngất ngây hai thân-mình quấn chặt lấy nhau … Tố rên rỉ quằn quại sung-sướng trong vòng tay khít khao cùng tận của chồng “… cùng đưa nhau tới đỉnh tuyệt vời…” sướng khoái đê mê, Tố nhắm nghiền hai mắt, miệng rên-rỉ sung-sướng tột cùng, hồn nàng lơ-lửng trên chín tầng mây vời vợi mông-lung…hai thân mình dính vào như một tận-hưởng tràn-đầy cơn rạo-rực sướng khoái mien-man…
    * * * *
    Trại Cải-Tạo Hoàng-Liên-Sơn
    Ai ngờ Sài-gòn hoàn-toàn bỏ trống cho Việt-Cộng miền Bắc tràn vào theo lệnh đầu hàng của Tổng-thống “hai ngày” Dương-Văn-Minh…
    Hàng trăm-ngàn sĩ-quan QL VNCH lỡ “dại!” nghe lời dối gạt “gói gạo ba ngày” đi trình diện.
    Một tuần sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, Hoài cũng “khờ-dại” nghe lời dối gạt cũa VC xách “ba ngày gạo” đi trình-diện, để rồi bị bắt, bị đưa ngay đi lên Hoàng-Liên-Sơn quanh năm sương mù giăng phủ, gío rít buốt da, gía lạnh buốt thấu xương dưới mấy chục độ C. – 0 độ!
    Ôi buồn! Ôi Khổ sở tột cùng, kêu không thấu trời cao!
    Hai vợ chồng xa nhau, Tố mang nặng nỗi buồn “chinh-phụ”
    “Chàng từ khi vào nơi giá rét
    Đêm ngày chàng sống chết ra sao?
    Xưa nay tù-ngục gian-lao
    Thân gầy đói rét biết bao dãi dầu!”
    *
    Tố ở nhà một mình cô-đơn buồn khổ, bị đuổi khỏi trường với lý do “vợ Nguỵ!” Phải nhường chỗ cho những người con-cháu họ Hồ!
    Từ cô giáo dậy học trẻ đẹp, xinh tươi bỗng chốc trở thành thân hình thiếu-phụ hao gầy, nàng phải tần-tảo buôn-bán lủi-chui kiếm sống cho hai chị em, nàng vốn là “vợ Sĩ-quan nguỵ, lại quá xinh-đẹp nên bị bọn CS nằm vùng luôn-luôn “ép buộc” phải “hợp-tác” với cán-bộ Phường-xã để được “ân-huệ” dễ-dàng kiếm sống hàng ngày.
    Nhưng Tố nhất định giữ phẩm-giá của nàng, nên đành phải vất vả sống “chui” buôn-bán “chui” thân cò lặn-lội sớm khuya, ăn đói nhịn khát, cố dành dụm tiền mua qùa bánh, thuốc-men sẵn chờ đi thăm viếng chồng…
    *
    Thăm chồng
    Lần đầu tiên Tố đi thăm Hoài rất là vất-vả, đường đi vượt núi băng ngàn, trải qua bao nhiêu gian-khổ nàng vẫn quyết tâm lặn-lội đi thăm chồng không kể nắng mưa dầu dãi, chông gai nguy hiểm dọc đường, nàng vốn sinh trưởng trong một gia-đình khá-giả, mảnh mai ẻo-lả nữ-sinh viên tốt-nghiệp sư-phạm làm cô giáo “thân như liễu mảnh như mai”, nên khi đi thăm Hoài, từ Saigòn tới Hoàng-Liên-Sơn, trải qua bao nhiêu đường xe đường bộ, vượt núi bang ngàn, chân mềm đạp trên sỏi đá gồ-ghề bao nhiêu ngày vất vả trầy-trụa chân tay khó-khăn, nguy-hiểm Tố không sờn lòng, đúng là một tấm gương sáng phụ-nữ Việt-Nam!
    *
    Tới Hoàng-Liên-Sơn đâu phải là dễ!
    “Dãy núi Hoàng Liên Sơn là một dãy núi ở vùng Tây Bắc Việt Nam, gọi là Hoàng Liên Sơn vì trên dãy này có nhiều cây hoàng liên, người Thái gọi dãy núi này là Khau Phạ nghĩa là "sừng trời", sau đó bọn VC còn gọi tên mới là “Cổng Trới!” vì tới đó là hết lối ra … nếu không xuống địa-ngục chỉ còn lối “lên Trời!”…
    Dãy núi Hoàng Liên Sơn rộng 30 km, chạy dài 180 km theo hướng tây bắc-đông nam, giữa hai tỉnh Lào Cai và Lai Châu kéo dài đến tận phía tây tỉnh Yên Bái, Đây là phần cuối của dãy núi Ai Lao Sơn, đoạn tận cùng phía đông nam của dãy núi Himalaya. Phần tây bắc của dãy núi có nhiều ngọn núi cao trên 2.800 m, trong đó có ngọn Phan Xi Păng cao 3.143 m (có tài liệu nói Phan Xi Păng cao 3.142 m), cao nhất Đông Dương, ngoài ra còn có ngọn Tả Giàng Phình cao 3.090 mét, Pú Luông cao 2.938 mét.
    Rừng ở Hoàng Liên Sơn gồm hai kiểu chính: rừng thường xanh núi thấp và rừng thường xanh núi cao.
    Trong khu vực dãy núi này, những chục năm sau người ta khai thác ra một khu gọi là “Vườn quốc gia Hoàng Liên Sơn”, là một vườn quốc gia Việt Nam được thành lập năm 2002, nằm ở độ cao từ 1.000-3000 mét so với mặt biển trên dãy Hoàng Liên Sơn, thuộc địa bàn các huyện Than Uyên, Phong Thổ tỉnh Lai Châu và Sa Pa của tỉnh Lào Cai.
    Đỉnh Phan Xi-Păng là đỉnh núi cao nhất ở Việt Nam, được xem là nóc nhà của Đông Dương, Phan Xi Păng, Fansipan, hay Phan Si Phăng là ngọn núi cao nhất Việt Nam, cũng là cao nhất trong ba nước Đông Dương nên được mệnh danh là "Nóc nhà Đông Dương" (3.143 m) thuộc dãy núi Hoàng Liên Sơn, cách thị trấn Sa Pa khoảng 9 km về phía tây nam, nằm giáp hai tỉnh Lào Cai và Lai Châu thuộc vùng Tây bắc Việt Nam; Theo tiếng địa phương, núi tên là "Hủa Xi Pan", có nghĩa là phiến đá khổng lồ chênh vênh.
    Phía dưới đỉnh núi xa xa là thị trấn Sa-Pa nằm ở độ cao 1.500 mét so với mực nước biển, nơi đây rất đặc-biệt trong một ngày có bốn mùa, (sau năm 1990 nơi này được tu-sửa để dẫn-dụ khách du-lịch, và được coi là nơi nghỉ mát lý tưởng cho khách du lịch giầu trong nước và ngoại-quốc.)
    *
    Chùn chân, mỏi gối xước da tay chân, mặt mũi nắng mưa dầu dãi tháng ngày vô cùng vất-vả, lần đầu tiên bương-trải tới thăm chồng, nàng hy vọng gặp nhau cho thoả niềm mong nhớ-thương.
    Khi tới được nơi Hoài bị quản-thúc, nàng nôn nóng mong gặp mặt chồng ngay…
    *
    “Ủng-hộ đồng-chí Cách-mạng!”
    Nhưng chưa được gặp chồng, nàng đã gặp những cay đắng ngậm-ngùi!
    Tố bị tên cán-bộ “Bắc-Việt” trưởng trại say mê, tìm cách làm khó-dễ không cho vào thăm chồng, hắn bắt nàng phải ở lại “trạm” bên ngoài, bị hạch-sách, khám xét và chờ … “làm việc?!” rất lâu, hết buổi chiều tới gần tối không cho vào thăm chồng.
    Bọn cộng sản lưu manh trắng-trợn nói:
    - Cô ở lại văn-phòng đêm nay… “Ủng-hộ Công-lao Chiến-sĩ Cách-mạng” sáng mai sẽ được thăm chồng…
    Nghe những lời thô-bỉ, Tố phản-đối:
    - Không khi nào!...
    Nàng nhất định không chịu nhục, xách giỏ đồ-ăn quay ra về…
    *
    Những phụ-nữ khác cùng đi với Tố cũng nhao-nhao lên phản-đối mãnh-liệt, có người còn nói sẽ tố-cáo hành-vi tồi-bại của bọn vông-nô với cấp trên của họ và chính-phủ.
    Các cô các chị bảo nhau:
    - “Mình đi về!”…
    Nhưng khi họ vừa quay ra chưa tới cửa, một tên vô loại gật gù đầu…đểu cáng nói lớn:
    - “Được! Các người không chịu “Ủng-hộ … công-lao cách-mạng một tí” phải không?!... Hừ! … Có giỏi cứ chống lại “nhân-dân” đi?” …
    Một tên nói tiếp:
    -“Bỏ đi hả?… Hừ! Cứ bỏ đi?”…
    Tên Trưởng trại nói lớn:
    - “Về nhà đi! Mấy ngày sau sẽ … “nhận tin” chồng các người, bọn Ngụy chống lại Cách-mạng sẽ không được tha đâu! ... Cứ đi đi?...”
    Một tên nhìn đám phụ-nữ nói to:
    - “… Về đi sẽ … nhận xác chồng!...”
    Nhóm phụ-nữ xanh mặt, không ai bảo ai, đều quay lại, buông giỏ đồ ăn phịch xuống sàn nhà… thẫn-thờ nhìn nhau …
    Bọn chúng vui cười hỉ-hả … trong căn phòng giường lót chiếu cói … lột trần “ăn” ngấu nghiến từng cơn… như bọn sói vồ mồi!... Những phụ nữ xấu số tự biết thân-phận vợ “Ngụy, Mỹ”… đành nhắm mắt cố “chấp-nhận” cho qua cơn tái-tê buồn-tủi … không ai đủ can-đảm “giữ mình” để chồng bị chúng sát hại, đành mặc-nhiên cho bọn đói khát “vợ Ngụy xinh đẹp nõn-nà như Tiên…” đành nhắm mắt mặc cho tụi cán bộ thay nhau thỏa-mãn trên cơ thể nõn nà nẩy nở của mình, chúng tha hồ tận hưởng những cơn thèm khát dục vọng dã man, trên than thể những phụ-nữ đang tuổi xuân thì qua một đêm dài, chúng tha hồ … thỏa-màn cơn điên cuồng dục-vọng!...
    Mỗi lần, những tên cán bộ lại khen cùng một giọng:
    - “Em đẹp lắm, sẽ được đặc ân thăm chồng…”
    Tên cán-bộ Trưởng nhóm trong bọn sói điên, lột quần áo nàng trần-truồng ra sờ-mó mơn man cơ-thể nàng, khen:
    - Ô, em đẹp quá “Chời!... ”
    Hắn như con chó đói-khát lâu ngày đè nàng ra thỏa-mãn trên cơ-thể nàng tột-cùng như chưa bao giờ được gần phụ-nữ!
    Tố nhắm mắt lại, nguyền rủa thầm “Đồ chó đẻ, thằng mất dậy!”
    Mười mấy tên “giặc đói” thay phiên trong đám năm, sáu phụ-nữ như những tên côn-đồ hải tặc Thái-Lan! Tố trẻ đẹp nên bốn tên thay nhau dầy vò trên cơ-thể nàng, Tố cắn răng nhắm mắt, những giọt nước mắt chảy dài xuống hai má, nàng cầu mong cho … chóng qua!...
    Sự im-lặng nhẫn nhục của họ, là những chửi thầm rủa xả bọn cuồng-dâm, them khát “da-thịt” đàn bà!
    (Để hiểu rõ sự thật của bọn dã-man hãy đọc thêm bài viết “Vợ tôi rất đẹp nàng có đôi mắt Phượng” của NgyễnĐạtThịnh)
    *
    Sáng hôm sau đám phụ-nữ cùng đi thăm chồng và nàng mới được vào những phòng nhỏ có chiếc chõng tre trong căn nhà tranh ngoài cổng trại giam gía-buốt, để gặp mặt chồng!
    Căn nhà tranh dài, thấp, lợp lá gồi, vách lá, có chừng mười phòng nhỏ, do chính những bàn tay tù-nhân chính-trị dựng lên, dùng làm nơi tạm cho các gia-đình thăm non, bọn cán-bộ cho phép tù nhân chính trị được ra đó gặp mặt gia đình.
    Khi Tố được phép tới thăm chồng, hai người gặp nhau mừng-mừng tủi-tủi, vui sướng hạnh-phúc chứa chan, Tố không dám nói cho Hoài biết sự việc đã xẩy ra, sợ chàng buồn-khổ, sợ chồng nổi giận phát điên làm bậy sẽ có hại, nên đàng cắn răng căm-hận một mình!
    Ngồi trên chiếc giường tre bên cạnh người vợ yêu-thương, Hoài ôm chầm lấy Tố, hai vợ chồng mừng vui mắt rưng rưng lệ, sung-sướng được gặp lại nhau sau bao nhiêu tháng năm xa cách nhớ thương, họ ôm chặt lấy nhau trong nghẹn ngào hạnh-phúc, thế rồi trong giây phút làm tình vội-vàng với chồng yêu-dấu, da thịt hâm nóng da-thịt Tố đã đón nhận những giây phút rạt rào vui sướng cùng chồng, những giây phút thật của tình-yêu chung thủy nồng-cháy trong cơn rạo-rực thiết tha của hai trái tim cùng một nhịp…
    Nhưng rồi chiều hôm đó khi phải chia tay, cả hai buồn rưng ngấn lệ! Phút chia-ly đau khổ vô cùng, cả hai đều không biết đến bao giờ mới lại được gặp lại nhau?!...

    *
    Kể từ 1975 bị giam-cầm đầy ải, thiếu ăn, Hoài vô-cùng gầy-yếu, lại bệnh-tật, thiếu ăn, thiếu thuốc Hoài như con ma đói sắp chết tới nơi, bửa ăn chỉ có một chén bo-bo rắn hơn sỏi đá và chút muối hột như mới móc ở dưới đất lên vừa mặn đắng vừa sạn cát lẫn nhau, Hoài cố nhét những hạt bo-bo vào miệng trệu-trạo nuốt trôi cố duy-trì lại chút sinh-lực lụn-tàn của chút sinh lực còn le lói như ánh ma chơi sáp tắt trong cái xác người lê lết, hy vọng một ngày còn “lết” được về gặp lạ người yêu duy nhất, bên nhau.
    Ngày tháng, năm lặng-lẽ trôi qua trong bệnh-hoạn, đói rét lạnh gió hú mây mù-mịt buốt giá như cắt da của dẫy Hoàng-Liên sơn mờ-mịt gió hú ngày đêm, tháng năm trôi qua rất lâu, và rất lâu, không ai còn biết thời gian nữa!...
    1981
    Cuộc sống mòn mỏi lết lê trong lao-tù Cộng-Sản mãi tới tháng ba năm 1981, sau sáu năm khổ-cực trong trạng thái vật vờ của một xác chết chưa chôn ấy, Hoài bỗng nhận được giấy phóng thích, được ra khỏi trại giam.
    Cầm tờ giấy chấm dứt cuộc sống tù ngục của mình trong tay, lúc đầu Hoài như mất “cảm-giác!” Chàng ngơ-ngẩn dửng dưng như cầm một tờ truyền-đơn học tập; Nói dửng-dưng cũng vẫn chưa đúng; Hoài không ý thức được những thay đổi trong tờ giấy mang lại một đời sống tự-do sau khi đã quên mất tất cả tự-do!
    *
    Vui sướng khi đón chồng về, nhưng Tố càng phải đầu-tắt mặt-tối tần-tảo buôn-bán kiếm cơm, kiếm thuốc cho chồng, mặc dù Tâm oải lưng gò chân đạp xích-lô hàng ngày nhưng hai chị em phải tất-tả cực-khổ, tốn-kém rất nhiều tiền thuốc-thang cho Hoài chữa cơn bịnh sốt rét hành-hạ, cái lạnh đã thấm vào xương phổi từ lâu! Tố và tâm cố gắng lo thuốc men cho chàng phục-hồi sức-lực đã quá kiệt-quệ!
    Mặc dù còn yếu-đau mệt mỏi, run-rẩy tay chân, nhưng Hoài cũng cố-gắng giúp vợ và em trong những công-việc nhà hàng ngày.
    Được Tố lo chạy-chữa thuốc men và ăn uống khá hơn, Hoài khỏe lại nhiều, và chàng đã bắt đầu đi đạp được xích-lô, những hang hoá nặng nề hết cỡ do khách đi xe chất đầy trên chiếc xíc h-lô đạp lại thêm một người ngồi ép vào nặng mấy trăm cân khiến cho Hoài gò lưng gắng đạp hai chân gầy guộc trơ xương, nhiều khi lưng đau mỏi gối như sắp xụm xuống đường, nhưng phải phấn đấu, phải kiên-trì gian-khổ tìm manh áo bát cơm, chàng đành cố trong trạng-thái sắp “chết” vẫn phải làm…Nhờ đó nên cũng giúp-đỡ Tố và Tâm phần nào trong cuộc sống địa ngục trầngian tồi-tệ nhất hành-tinh, nơi mà con người thua con chó!
    *
    Tố còn trẻ, đang tuổi hồi-xuân cơ thể đầy ấp dục-tình rạo-rực từng cơn thèm-muốn, Hoài lại quá yếu-đuối, thân thể gày gò gân chùn gối xụm không làm sao cho Tố thoả-mãn dục-tình khi những cơn đòi hỏi của thể xác bừng lên như lửa cháy rạo-rực lòng xuân …

    (Hết Phần 1 - Tập 2 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 1 - Tập 3 )


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  3. #3
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Lâm Phương Tố (Phần 3 ) (Tác giả: Phương Trinh)

    LÂM PHƯƠNG TỐ

    Tác giả: Phương Trinh
    E-mail:
    khoailacphunu1***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)

    CoiThienThai.com xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    PHẦN I

    Tập 3: Cho Tâm chơi










    Một đêm không cầm lòng được, Tố nhào đại vào phòng Tâm, chú em chồng mạnh-khoẻ sinh-lực dồi dào đã thầm yêu chị, ham muốn được làm tình trên cơ-thể nỏn-nà sexy vô cùng quyến-rũ của chị dâu, trong lòng rạo-rực quá chừng, Tâm ôm chầm lấy thân mình người chị dâu đẹp nõn nà …hôn miệng hôn môi, hôn tha thiết lên đôi gò bồng đảo tròn căng rạo-rực dục tình của Tố, mút hai núm vú tròn-tròn, bàn tay mơn man nựng nịu đôi gò bồng đảo của nàng, Tố bị kích thích quá, dang rộng hai đùi, Tâm đưa tay ôm gọn lấy bộ sinh-dục to mọng đẫy đà của Tố, ngón tay thọc sâu vào trong lỗ ướt nhờn mơn-man kích thích tinh khí Tố chẩy ra ràn rụa hai mu…Tâm kéo tuột chiếc quần của Tố ra khỏi hai chân, nàng ưỡn mông lên âm hộ mọng đầy hai mu to bự phồng lên mấp máy… Tâm kê chiếc gối cao dưới mông Tố, hai cánh bướm nhũn mềm xoè ra những giọt sương mai lấp láng đọng hai bên mép nhờn-nhờn kích thích… Tâm thọc lưỡi sâu vào trong lỗ chà-sát hai mép hai mu khe giữa của nàng… kéo lên cao phía trên hai mu mọng … bú liếm liền-liền trên cái hạt của người chị dâu trẻ đẹp dâm tình nước nhờn tinh-khí trong âm hộ nàng trào ra như lũ-lụt suối dâng… Tố run rẩy kéo mạnh Tâm lên bụng:
    - U!…. Cho vào đi?...
    Tâm banh hai mu Tố ra thọc thật mạnh sâu vào chơi nàng dữ-dội… Tố sướng rên ôm ghịt Tâm xuống cho cọ-sát nhiều hơn…
    Cơn khoái-lạc vẫn chưa nguôi, vẫn cứng lên đòi hỏi Tâm cứ để yên trong nàng lắc lư kích thích, Tố hứng khởi vô cùng nàng cho Tâm tới lần thứ ba …
    Tố về phòng riêng ngủ một giấc mê-man…
    Ngày qua đêm tới Tố cho Tâm chơi bất kể lúc nào khi cơn đòi hỏi rạo-rực bùng lên, Tâm sức trai cuồng nhiệt chơi chị dâu như giã gạo những đêm trăng, chơi Tố khi Hoài đi vắng chơi Tố những đêm tình dục trong nàng dâng sóng tràn bờ… Thật là một cuộc tình-dục đê mê sướng không sao tả hết…
    *
    Tâm đã tìm cách ra biển học nghề đánh cá, ngày đêm tối mặt dãi nắng dầm mưa ngoài biển cả cùng các dân chài lưới đánh cá kiếm ăn, và học nghề đi biển thành-thạo hơn, chàng cùng một số thuyền nhân hợp ý nhau cố-gắng dành-dụm được ít tiền mua vàng chui dấu kín, hy-vọng có ngày dùng số vốn liếng ít oi kia sẽ vượt biển tìm cảnh sống tự-do xa lánh địa-ngục trần-gian kia!

    *
    1982
    Vượt Biển
    Hoài, Tố và Tâm cùng một số bạn hữu, tổ-chức cuộc vượt biển trên một chiếc tầu gỉa làm đánh cá, gồm mười đàn ông, mười phụ-nữ trẻ từ hai mươi tới ba-mươi tuổi, năm em nhỏ sáu, bẩy tuổi, và bẩy thiếu-nữ từ mười ba tới mười bẩy tuổi còn đang đi học.
    Trong một đêm tối trới mưa bay rả rich, ba mươi hai người từ các điểm hẹn kín đáo âm-thầm leo lên chiếc ghe đánh cá ba mã-lực, phủ đầy lá cỏ cành cây trong một lạch nhỏ từ Long-Xuyên do mấy tay chèo lẹ-làng tiến dần ra cửa biển, rồi sau khi ghe đã rất xa bờ họ mới dám mở máy đuôi tôm nhắm thẳng hướng “Vịnh Thái-Lan” gần nhất cho ghe chạy tới, trong những năm 1979-1986 rất nhiều thuyền nhân Việt Nam chạy bằng ghe trên biển đi tìm tự-do, các nước Thái-Lan, Indonesia, Philippines, Mã-Lai là những nước Đông Nam Á Châu có những căn lều vải đón nhận các thuyền nhân Việt Nam tị nạn chính trị nhiều nhất, và họ chờ Uỷ-Hội Quốc Tế xét đơn tìm các nước tự-do đón nhận người sang sinh sống, do đó Hoài và mọi người đều quyết định cho thuyền nhắm tới hướng Mã-Lai.
    Qua một đêm dài mệt mỏi, khi trời vừa hừng sáng mọi người rất vui mừng đều thấy phía sau lưng là Vietnam đã khuất và ánh thái-dương đang ló dạng phía sau lưng trong khi ghe nhỏ cứ bon-bon nhắm hướng tây tiến tới, thay vì Mã-Lai mà họ đang lênh-đênh tiến tới Thái-Lan.
    Trời trong sang biển khá êm đềm, mọi người mở gói thúc ăn khô ra ăn điểm tâm, sau đó nhìn trời mây bao a những cánh chim hải âu bay lượn tren cao đôi khi xà thấp gần chiếc ghe lúc mấy em nhỏ chơi đùa tung lên cao một vài mấu bánh nhỏ… ghe đang tiến trên hải-trình êm ả, hy vọng tràn đầy, mọi người bắt đầu lên tiếng hỏi thăm nhau …
    Ghe nhỏ nhưng ba mã-lực, biển lặng nên “ngựa” chạy rất nhanh, ghe đang tới khu vực “Gulf of Thailand”, trời trong xanh, nước mênh mông, nhìn những cánh chim sải dài bát ngát, ai cũng vui-vẻ nghĩ tới lúc bước chân lên bến tự do.
    Nhưng…
    Định mệnh đã an-bài!
    Số mạng con người đã ghi sẵn trong sổ Nam-Tào, có lẽ từ trước khi lọt lòng mẹ?!
    Hải-tặc Thái-Lan
    Chiếc ghe nhỏ bé và ba-mươi hai con người khốn-khổ “từ cõi chết đi tìm đất sống”, chưa tới đất sống còn đang lênh-đênh ngoài biển cả bán mình cho cá, đã không may bị bọn hải-tặc Thái-Lan tàn-bạo dã-man hơn loài súc-vật chặn ghe, đánh đập đàn ông tàn-nhẫn để dằn mặt cho sợ hãi, và trói gô lại thành chùm.
    Chúng hè nhau xé toang áo quần tất cả đàn bà, con gái trần truồng ra, chia nhau hãm-hiếp tơi bời.
    Những phụ nữ đã có chồng đành nằm dài ngay ra sàn tầu phó mặc thân mình cho chúng thay nhau hãm-hiếp ba, bốn lần chán chê, riêng Tố còn trẻ và đẹp hơn đám phụ nữ kia, nên nàng phải đón nhận tới ba thằng to lớn sức mạnh như trâu đang cơn thèm khát dục-tình, dầy-vò tột cùng thoả-thích trên cơ-thể nàng ngay trước mắt Hoài và Tâm!
    Đối với những nữ-sinh mới mười ba tới mười bẩy tuổi hãy còn trinh, chúng càng khoái hơn!
    Tên thuyền-trưởng nắm lấy một cô gái xinh-xinh chừng mưới sáu, mười bẩy, bế lên tay chạy nhanh vào các-bin đè xuống lột trần truồng ra sờ-mó mơn-man và “đi đường lưỡi” ngay, thưởng thức hết chất “tươi” nguyên-thuỷ thơm ngọt ra như suối nguồn tươi-trẻ, sau đó hắn làm tới ba lần, mặc dù “gái mười-bẩy bẻ gẫy sừng trầu!” Nhưng cô gái vẫn tả tơi như mệt ngủ thiếp đi sau cả giờ đồng hồi mới tỉnh lại!...
    Sáu cô “bé” khác vừa đủ cho sáu tên nồng cốt đàn em chia nhau làm thịt phá trinh, nhưng nào có thôi đâu, những tên vừa chơi xong mười phụ nữ rồi, chúng lại nhào đến các em “ăn” tiếp sái nhì, ba… Thật là một bọn qủi sứ ác-ôn! Đám phụ-nữ thì không sao! Nhưng bẩy nữ-sinh còn trinh tiết cũng … chẳng sao, vì bọn cướp biển Thái-Lan đã quá rành những “ngón tay và miệng lưỡi!” Phút ban đầu các em có run sợ, nhưng mọi việc đều êm …trôi trong cảm-giác ban đầu các thiếu nữ bị mất trinh nhưng đều ngất ngây đón nhận phút giao hoan xao động bên trong…
    Mấy ngày lênh-đênh trên biển, bọn hải-tặc đã thay nhau hãm-hiếp đám phụ-nữ ngày, đêm không chán… Chúng cho nhóm phụ-nữ tha hồ ăn cá biển nướng rất ngon và bổ dưỡng, riêng bọn đàn ông thì hoạ may được chút dư-thừa, cặn bã! May cho họ chúng không đánh đập nhiều và không quăng ai xuống biển, nhưng dây trói bị thấm nước càng chật hơn, nhức nhối tay chân không dám kêu xin!
    Bọn con gái được “chiều-chuộng” hơn đám phụ-nữ vì các em mới mất trinh, còn nhỏ bé khít khao rất nhiều!
    Bất cứ lúc nào ham muốn, bọn chúng lại tiếp-tục dầy-vò đám nữ-sinh và phụ-nữ cho thật thoả-thê khoái-lạc mới ngưng.
    Một ngày kia sau khi đã làm thịt đám con gái và phụ-nữ chán chê rồi, chúng lái thuyền đưa bọn người tới một hòn đảo hoang ngoài biển.
    Chưa kịp bước lên bờ, Hoài và Tâm cùng tất cả đàn-ông bị bọn chúng xô đẩy dồn ép vào một góc, bị đánh đập dã-man cho tới khi chân xiêu người ngã lết được lên đất liền còn bị đánh và trói vào các gốc cây.
    Trên đảo đã có một số đàn ông và phụ-nữ trung-niên bị bắt từ trước, riêng người mới như bọn Tố còn ngon lành hơn nên chúng chiếu cố rất nhiều, nhất là trẻ tuổi xinh đẹp như Tố, và các cô gái dậy-thì mười ba, mười bốn mười bẩy kia và các phụ-nữ mười chín, hai mươi mới chộp được thì bọn cướp không cho mặc áo quần, bắt cởi bỏ hết trần-truồng, chúng tha-hồ nghịch-ngợm, rồi hãm-hiếp thỏa-thê mới chịu bỏ đi, bọn khác lại ghé thuyền tới hãm-hiếp nữa, có khi một ngày năm, sáu lần.
    Tố cùng các phụ-nữ khác, bị chúng thay nhau hãm-hiếp hàng ngày, và còn cho uống thuốc khích-dâm làm cho càng thêm xung-mãn đòi hỏi làm tình.
    Năm đó nàng hai mươi sáu tuổi, nhưng nhìn chỉ như một cô gái trẻ đôi-mươi dậy-thì, thân-hình nàng thon-thon săn-chắc mông đùi nở-nang đầy-đặn của một phụ-nữ trẻ dậy thì tràn trề sức sống, tóc nàng óng mịn xõa vai, ngực căng, đôi vú to tròn săn-chắc, đẫy-đà của một thiếu-nữ đang xuân, hấp-dẫn, thân-hình nàng khêu-gợi dục-tình như vậy, nên bị bọn chúng thay nhau chơi nhiều lần hơn những phụ-nữ khác, bọn cướp ngày nào cũng thăm-viếng nàng năm, sáu lần nhiều hơn các phụ-nữ khác, không kém gì các nữ-sinh trẻ tuổi kia.
    Đối với những phụ-nữ đã từng làm-tình rồi thì không có gì đáng ngại, riêng các nữ-sinh mới lần đầu bị hãm-hiếp mất-trinh thì lo-sợ, nhưng sau khi bọn chúng sờ-mó mân-mê hai vú và xoa-nắn kích-thích hai mu thì các cô bị kích-thích tinh-khí tràn ra ướt nhờn hai mép âm-hộ… hứng tình lên, dương-vật chúng cho vào khít-khao sung-sướng đê mê… Hết nhóm này tới nhóm khác ra vô đảo hoang, chúng thay nhau hãm-hiếp suốt ngày, làm cho các cô gái trẻ đang tuổi dậy thì trở nên bạo-dạn, rạo-rực ham-mê tình dục hơn ai.
    Những ngày tháng trôi qua mau chóng, mọi sự đã quen rồi, phải quen! Nhưng vì chúng cho ăn quá nhiều hải-sản nên các bà, các cô gái càng ngày càng nẩy nở thịt-da, riêng Tố than mình nàng phát-triển nở-nang hơn, hai vú to-mọng căng-căng trên lồng ngực, ở truồng trên đảo nắng biển ai cũng xạm da trông khoẻ mạnh săn chắn hơn trước nhiều, thân-hình Tố nở nang loã-lồ như một cô gái “sơn cước” nguyên-thuỷ giữa thiên-nhiên, nàng lại đẹp nên luôn luôn “được” bọn cướp chiếu cố nhiều lần, tên nào tên ấy to mạnh hùng-hục như trâu điên, cứ thấy nàng là “vồ lấy” mang vào trong lều cỏ sờ-mó mơn-man hai vú và banh rộng hai đùi nàng ra… bon chúng rất “tân-tiến” có lẽ từng coi Playboys của Mỹ, nên rất rành … sáu câu “ngón tay miệng lưỡi” khiến nàng run rẩy lan tràn … Nhiều lần Tố phải nắm chặt hai bàn tay ôm ghịt lấy đầu, lắc lư rên rỉ thả hồn lên chín tầng mây … Càng thấy nàng sướng khoái, chúng càng ra sức bú trên cái hạt và khi chơi day-lắc liền-liền cho cọ sát khắp nơi… chúng bắt tất cả đàn ông đàn bà ở truồng, đứng hang hai, bắt uống rượu và cho phụ nữ uống thuốc khích dâm … khi các nàng bị kích-thích nứng lên đòi hỏi có khi chúng bú các nàng, có kho cho bọn đàn ông đè ra bú… lúc phụ-nữ hứng lên quá mức đòi hỏi làm tình, bọn chúng đá hất đàn ông ra, đè nhóm đàn bà xuống ra sức thọc vào chơi… Chán rồi chúng đẩy ra cho bọn đàn ông làm tiếp… Khi Tố bị ngấm thuốc kích dâm, là tên đầu xỏ đè nàng ra ngậm lấy hai mu mọng múi căng nhầy-nhụa bú-mút mơn-man trên cái hạt …Tố run lên xúc-động tinh-khí trong âm-hộ trào ra ướt nhầy-nhụa hai mu những vị ngọt thơm nồng nàn tình ái cứ chảy ra ướt sượt không ngừng …Nàng không ngờ lại sung-sướng rạo-rực tột-cùng như vậy … ở VN nàng có bao giờ được Hoài “yêu” như vậy đâu?!
    Bây giờ … cái lưỡi tên hải-tặc… Ôi thật “tuyệt-vời!” … nàng rạo-rực bủn-rủn khắp người… duỗi dài chân ra, hai mắt lim-dim tận-hưởng những cơn khoái lạc từ âm-hộ dâng lên… Càng lúc nàng càng thấy toàn-thân như tê-dại, đê-mê run rẩy… cái lưỡi của hắn ngậm đầu con “cá-riếc” bú mút mơn-man … Trời ơi! Chúa ôi! … Sướng quá! Cơn sướng tràn lên, nàng giật mạnh hai mu… run bắn người… Mu co-thắt bóp vào mở ra… Hắn banh hai Mép nàng… thọc sâu vào trong ngập-lút khít-khao … chơi nàng cơn bão-táp mưa-giông … Nàng ép hai đùi bóp khít hai mu vào, run lên, khoái-cảm lan-tràn âm-hộ … hồn bay bổng lên tận chín tầng mây…
    Chơi xong, hắn giữ luôn nàng tại lều cỏ, chơi nàng hai lần nữa mới ngưng…Nhưng thuốc kích-thích ngấm trong người khiến Tố và đám đàn bà con gái cứ rạo-rực ngây ngất muốn làm tình không sao chịu nổi! Muốn làm tình mà thôi!…
    Mặc dù trên hoang-đảo nhưng ngày nào cũng có bọn cướp mới ghé lại hai, ba lần, chúng hãm-hiếp phụ-nữ chán chê và tiếp-tế thức-ăn hải-sản quá nhiều, bọn phụ-nữ ăn đồ biển béo ngậy nở ra hấp dẫn nhiều, bọn đàn ông cũng được ăn ké và bớt bị hành-hạ hơn trước.
    Tuy-nhiên bao giờ Tố cũng luôn-luôn là mục-tiêu chính cho bọn cướp ghé “thăm”, thỏa-mãn những cơn dục-vọng khát-khao hừng-hực như lửa cháy, trước những thân-hình gợi cảm của những “gái nước Việt”, phụ-nữ Việt-Nam đẹp, quyến rũ nhất Đông-Á-châu Thái-bình-dương, lịch-sử cho thấy bọn xâm-lăng Pháp, bọn Mỹ đã từng có những thời-gian dài được hưởng-thụ sự “nhỏ bé khít khao và săn chắc của phụ-nữ Việtnam tuyệt hảo hết chê!”
    *
    Hải-sản là món ăn đứng hàng đầu các món bổ-dưỡng cho cơ-thể con người, sinh ra rất nhiều Estrozen nữ, là chất gây kích-thích dục-tình trong cơ-thể phái yếu, vì vậy bọn phụ-nữ tuy bị nhốt trên hoang đảo nhưng hàng ngày đã hấp thụ toàn thức ăn hải sản như cá, tôm, cua, sò huyết tươi, thật “tai-hại” cho các nàng, trong cơ-thể chứa quá nhiều sinh-dục tố Estrozen, khiến cho thân hình các phụ-nữ nẩy-nở hai vú bỗng phồng lên như hai trái bưởi rung-rinh, âm hộ nở to hơn, hai mu bự mọng căng không quần áo càng thêm rạo-rực hơn, đòi hỏi làm tình hơn.
    Thấy cơ-thể bỗng trở nên rắn-chắc hồng-hào, tươi-mát hẳn ra, đám phụ-nữ trên đảo và Tố càng ngày càng cảm thấy rạo-rực đòi hỏi dục-tình, bọn hải-tặc ra vào như đi chợ suốt ngày thay nhau làm-tình đám phụ-nữ, mà thân-thể họ cứ phom-phom “đón-nhận” ngay! Phương-Tố, sau lần đầu được tên thuền-trưởng lật ngửa ra “bú-mút” và chơi quá sướng, từ ngạc-nhiên tới sướng khoái tột cùng, nàng cảm thấy âm-hộ mọng lên, hai mu phồng to “nở lớn ra” hơn trước, chất nhờn càng ướt nhiều hơn, rượu mạnh, thuốc kích-dâm đã thấm nhuần trong cơ-thể, lúc nào cũng như ngất-ngây mơ-màng rạo-rực đòi-hỏi làm-tình, chờ-đợi bọn hải-tặc tới...
    Các cô gái trẻ tuổi sau khi bị bọn chúng dùng lưỡi dùng môi làm cho nứng lên rồi bị mất-trinh khi chất rượu, chất kích-dâm ngấm vào cơ-thể các cô chẳng phừng-phừng cơn đòi hỏi dục-tình tha hồ cho bọn hải tặc thay nhau chơi sướng tới nỗi … hai vú nẩy-nở phồng to, mu mọng mở ra hai vành him-híp cọ-sát vào nhau trong lòng kích-thích rạo-rực rất nhiều, ngày nào cũng mong ngóng nhóm này, nhóm khác ghé thuyền vào đảo thay nhau làm tình cho thoả lòng khao khát. Chúng bắt tất cả cởi trấn-truồng, uống rượu và khi thuốc kích dâm lên cao độ là cho bọn đàn ông bú mút ngay … khi các nàng sướng quá vặn vẹo người rên rỉ, là chúng nhào tới làm ngay các phụ-nữ nhiều lần… Nhưng không phụ-nữ nào dại gì nói cho người thân biết những cảm-khoái đê-mê khi bọn hải tặc làm tình...Tố là “mục-tiêu chính” nên nàng bị rượu, bị thuốc khích dâm, bị chơi nhiều nhất nên cơ-thể và xác thịt nàng không còn là của nàng nữa, đã trở thành một nữ-thần tình-ái, không chơi không chịu được những cơn khát-vọng đòi hỏi làm tình của chính cơ-thể nàng cứ rạo-rực trào lên!... (Đó cũng là nguyên-nhân sau này đã xảy tới cho cơ-thể nàng, một cô gái gia-giáo hiền ngoan, mà trở thành một dâm-nữ mai sau, khao-khát dục-tình như lửa cháy, không khác gì những phụ-nữ VN khác đã bị bọn hải-tặc Thái-Lan hãm-hiếp nhiều lần rồi mai hậu đều trở thành khát-dục đam mê suốt cuộc đời, ôi cũng là số mệnh!)
    Chúng kéo nhau ầm-ầm vào đảo hoang, cho đám phụ nữ và đàn ông trần-truồng uống rượu có thuốc kích dâm, sắp hàng hai như đèn kéo quân, khi rượu ngấm nam nữ hứng tình lên vồ chụp lấy nhau mặc ai chơi nấy, riêng bọn hải tặc đã lựa sẵn những cô gái trẻ đẹp mà chơi … Tố luôn luôn là mục tiêu của bọn cướp, chúng thay nhau chơi nàng suốt đêm rồi ôm nhau ngủ lăn tới trưa hôm sau lại nhào lên chơi nữa, rượu và thuốc kích dâm khiến Tố bừng-bừng ham muốn những cơn làm tình dử-dội, cả tram đàn ông nhào nắn cơ thể nàng khiến Tố ngất ngây …
    *
    Một buổi tối, Hoài lén gặp được Tố trong một dịp may, chàng gầy gò phờ-phạc, nhưng tình yêu thương vợ chồng đã bùng lên sôi-nổi như những ngày xưa cũ, thương nhau xót-xa đau đớn, ôm chặt lấy nhau mắt lệ chan hoà, tình yêu lại bùng lên, hai vợ chồng âu yếm trao nhau ân-ái rộn-ràng, rạo-rực trong phút giây vội vã trên một bãi cỏ xanh mịn dưới lưng nàng bên bờ biển vắng, anh vô cùng ngạc nhiên thấy hai vú nàng lớn hơn và hai mu mọng căng hơn trước, Tố rất hứng khởi khi làm tình với chồng, xa cách lâu ngày nhớ thương rộn-rã tình càng nồng thể xác càng đắm-say, sự hăng say vội-vã nhưng tình yêu ngút-ngàn đã mang lại niềm sung-sướng tuyệt-vời cho cả hai, nhưng Hoài không khỏe mạnh hăng-say, dữ-dội như những tên cướp…. nhất là không biết dùng “lưỡi dùng môi…” nên không làm cho nàng được sung-sướng tột cùng không lên tận đỉnh mùa xuân… nên nàng vẫn còn chơi vơi, lơ-lửng với cảm xúc nửa vời càng thêm kích-thích, càng rạo-rực đòi hỏi nhiều hơn…
    Ngày hôm sau ba, bốn tên hải-tặc trở lại, Phương Tố đã “xả” được những rạo-rực đòi hỏi, hết ấm-ức trong lòng nàng sung-sướng tột cùng tâm hồn lơ-lửng mây bay…
    *
    Hơn tám tháng bị nhốt trên hoang-đảo, bọn cướp biển không cho đám phụ nữ mặc áo quần, đàn ông ở truồng hàng ngày chúng kéo nhau lên đảo cho mọi người uống rượu pha thuốc khích dâm đòi hỏi dục tình, rồi đè ra làm tình tập thể khoái lạc đê mê… đêm cũng như ngày.
    *
    Bỗng một hôm bọn người thấy có chiếc máy bay “bà già” giang hai cánh ào-ào bay lượn trên trời như tìm kiếm nạn nhân, họ quá vui mừng chạy ra gần bờ biển gom vội vàng các cành cây khô, cỏ khô xếp lại đốt lửa rơm cho khói lên, và quơ tay cao những cành lá vẫy gọi cầu cứu.
    Chiếc máy bay bỗng lao vọt đi xa, mọi người buồn thất vọng!
    Nhưng từ phía trời cao nó bỗng vù-vù bay trở lại, thì ra phi-công đã thấy đám người phía dưới vãy gọi kêu cứu, nó xà xuống thấp đến nỗi mọi người nhìn thấy rõ viên phi-công, anh ta ra dấu bằng ngón tay cái rồi lại bay ra biển xa-xa… Phi công đã báo tin cho chiếc Tuần dương-hạm Na-Uy đang ở ngoài khơi chạy vào, cho thuyền nhỏ tới sát bãi biển cùng lính tráng cầm súng giữ an-ninh bất ngờ tới cứu mọi người đem ra tầu, chở về trại tị-nạn Bula-Bidong Mã-lai.

    (Hết Phần 1 - Tập 3 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 1 - Tập 4 )


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Last edited by Congtu; 03-11-2014 at 11:29 PM.

    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  4. #4
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Lâm Phương Tố (Phần 4 ) (Tác giả: Phương Trinh)

    LÂM PHƯƠNG TỐ

    Tác giả: Phương Trinh
    E-mail:
    khoailacphunu1***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)

    CoiThienThai.com xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    PHẦN I

    Tập 4: Chơi trong trại tạm cư










    Tại lều tạm-trú trong trại ti-nạn, nhóm đàn bà con gái đã bị rượu và thuốc kích-dâm trên đảo hoang, bị bọn hải tặc đè ra bú-mút chán chê chơi cả chục lần hàng ngày rồi buổi tối lại cho “rượu-thuốc kíc h-dâm” cơn ham muốn thể xác bùng lên nam-nữ “nóng máu” vồ lấy nhau bú-mút chơi nhau như máy… Khi được đưa vào trại tạm trú, đám phụ nữ “nhịn thèm” không được nên đêm, ngày kéo nhau ra bãi vắng, lùm cây cho đám thanh niên đè ra chơi như giã gạo thoả-thích tình dục đê-mê, năm sáu tên thanh niên đè Tố ra bú, chơi như phá của nàng mà chẳng ăn thua gì! Những cơn dâm đòi hỏi rạo-rực nàng cho Tâm chơi lu bù hai ba lượt mỗi ngày, Tâm bú mút của nàng tinh-khí trong âm hộ Tố cứ tràn ra lũ-lụt, vừa bú vừa mút vừa uống hết suồi ting thơm ngọt trong âm hộ Tố tràn ra, hai chị em xoắn lấy nhau trần truồng chơi nhau như tập trận trong lều, trên bãi cát, trên nền cỏ, ven lùm cây bất kể ngày đêm, âm hộ Tố càng nở to, hai mu nhờn mọng, hai mép nàng bóp chặt lấy dương vật Tâm thọc sâu vào cọ khát khắp nơi trong nàng … Tố rên lên ôm ghịt lấy Tâm, các cô gái trẻ các phụ-nữ cùng nhóm kia bị dục tình đòi hỏi trong người rạo-rực lêm tìm kiếm đàn ông chơi lu bù không biết chán…Chơi hơn cả bọn hải tặc chơi những ngày còn ở đảo hoang…
    *
    1984
    Tất cả nhóm của Tố cùng trong danh-sách vượt biển được đưa vào Mỹ.
    Hoài vì ở trong tù nhiều năm, khi về Saigon lại đạp xích-lô nên sức khỏe mới hồi phục còn quá yếu, khi bị bọn cướp đưa lên đảo đánh-đập hành-hạ, đói lạnh, sơn lam chướng khí không thuốc-men càng làm cho chàng đuối sức thêm, mặc dù được chính-phủ giúp-đỡ thuốc-men, nhưng vì những bệnh phổi, bệnh gan đã tới thời kỳ chót, chàng cố chịu đựng mỏi-mòn trong hai năm trời thể-xác hành-hạ, cho tới một ngày kia chàng hoàn-toàn kiệt sức trong bệnh-viện, nắm tay nhau hai vợ chồng nước mắt trào tuôn, Hoài chỉ nói nho-nhỏ:
    - Anh rất buồn không săn-sóc được cho em! Chúng mình yêu nhau tha-thiết, Tình yêu mình vĩnh-cửu phải không em?
    Tố nấc lên gục mặt xuống ngực chồng tràn-đầy nước mắt!
    Hoài cố dơ bàn tay gầy-guộc run-run đặt lên mái tóc nàng:
    - Anh vẫn nhớ ngày chúng mình gặp nhau, những tháng năm chúng mình bên nhau…
    Cánh tay chàng rớt xuống!
    Tố vĩnh-viễn mất Hoài!
    *
    Hai chị em sống âm-thầm trong một căn apartment nhỏ.
    Ngày tháng trôi qua buồn tẻ, mãi rồi Tâm đã tìm được việc làm xếp hàng hoá lên kệ cho một tiệm buôn, và Tố làm cashier cho một tiệm mỹ-phẩm, ngày tháng trôi mau, chẳng mấy chốc đã một năm.
    *
    Khi ở trên đảo, Tố bị bọn hải-tặc “lão-luyện ngón nghề” … kích-thích dục-tình trên cơ-thể, bị chúng cho uống rượu cho thuốc khích dâm, làm-tình nhiều lần, và những chất “độc-hại” kia đã thấm nhuần trong cơ-thể nàng, từ một cô gái gia-giáo hiền ngoan, một cô giáo dậy trẻ, một vợ hiền tha-thiết yêu thương chồng, mà đả bị thuốc, bị hiếp-dâm nhiều lần rạo-rực tột cùng… khiến nàng trở thành một dâm-nữ mai sau, Tố khao-khát dục-tình như lửa cháy, không riêng gì nàng, những phụ-nữ VN khác sau khi đã bị bọn hải-tặc Thái-Lan hãm-hiếp nhiều lần rồi, mai hậu đều trở thành khát-dục đam mê suốt cuộc đời, ôi cũng là số mệnh!
    *
    Sau những giờ làm việc, về nhà cuộc sống an-nhàn, cơ thể lại bừng cơn dục-vọng. Một đêm trở mình tỉnh dậy qua giấc ngủ mơ-màng, thấy quá cô đơn thiếu-vắng đàn-ông, trong lòng rạo-rực đòi-hỏi làm-tình rực lửa, thèm muốn đàn ông kích-thích đòi-hỏi quá nàng đành “tự mình giải-tỏa”, tuy nhiên sự thỏa mãn bằng cách thủ-dâm càng thèm khát hơi ấm da thịt đàn ông cọ-sát thân-mình cảm-khoái hơn! Mặc dù cố nhịn cơn thèm muốn, nhưng càng nhịn trong đầu càng sáng chói hình ảnh Tâm!...Muốn được Tâm chơi cho thỏa cơn rạo-rực tràn lòng…
    *
    Cho Mỹ Chơi
    Làm cashier cho hãng mỹ-phẩm lương quá thấp, hai tháng sau Tố nhờ cơ-quan tìm việc làm cho một hãng gắn ráp nồi cơm điện Tshiba, công việc của nàng rất đơn giản chỉ gắn các thứ có sẵn vào nhau cho hoàn-tất nồi nấu cơm do hãng Nhật tại Mỹ.
    Vì siêng năng làm việc, nàng được người quản-lý cho mỗi sáng tới hãng từ 7 giờ AM, mở cửa văn-phòng nhận hàng từ các hãng đưa tới.
    Trong số những người đưa hàng, có một thanh-niên da trắng hoạt-bát dễ thương, đưa hàng tới mỗi buổi sáng, và luôn-luôn ưu-tiên giao cho riêng nàng những loại dễ ráp-nối, vì vậy nàng cảm ơn hắn và trở thành thân-mật, hắn làm quen và hay tặng cho nàng quà-cáp khiến Tố trở thành “tham thì … qúa thân!”.
    Mỗi sáng hắn đều tới sớm hơn thường-lệ giao hàng, rồi ở lại đưa donut, hamburger, cà-phê, bánh ngọt mời Tố ăn.
    Với phong-tục người Mỹ khi nam-nữ đã trở thành thân-mật, và họ đã tặng quà nhiều lần, mình vui vẻ nhận qùa của họ, tức là “nhận” họ rồi, là họ sẽ đòi hỏi “dating” và làm tình.
    Nhưng Tố đâu biết như vậy! Một buổi sang hắn tỏ lời “cầu-xin” nàng cho… “yêu”. Tố không chịu, vì nàng chỉ nghĩ là hắn tốt với mình thôi, nên từ-chối, nhưng bản-chất người Á-đông hay nể nang, không nỡ phản-kháng mạnh sợ làm mất lòng người bạn tốt, hơn nữa hắn cũng rất bảnh trai, độc thân vui tính, nên mặc dù không chịu, nhưng nàng vẫn giữ cảm-tình như trước.
    Một hôm hắn chở hàng tới sớm như thường lệ, hắn cũng mua donut, cà-phê mời nàng ăn, nịnh bợ khen nàng đẹp và đưa tay vuốt-ve mái tóc nàng rồi đánh bạo nắm lấy bàn tay Tố xoa-xoa nhẹ đưa lên môi hôn, khen nàng có bàn tay đẹp …
    Tố mỉm cười vì thấy bàn tay mình đẹp thật!
    Nghĩ cá đã cắn câu, nên hắn càng lả-lơi hơn, hôn ngay lên má nàng và bàn tay nhẹ đưa lên ngực Tố… Bất ngờ quá, bị xúc động Tố nghe rộn rã trong người … xa vắng đàn ông đã nhiều năm, thể xác đòi hỏi làm tình nhiều đêm dài khao khát, những khoái-cảm vì bọn hải-tặc đã “tôi-luyện” qua nhiều tháng trên đảo … Tố nghe hơi nóng trào lên ngực, cơ thể rạo-rực bừng-bừng, hai má đỏ hồng rực-rỡ … Nàng nhớ lại những lần đã bị bọn hải-tặc giao hoan… Nghe xúc-động nàng đờ người ra trong cơn rạo-rực… Ngón tay hắn … chất nhờn bên trong ra ướt nhờn hai mép … Tố nhắm mắt lại kích-thích đòi hỏi dục tình Phương Tố không nghĩ-ngợi gì hơn … bão-lửa bừng lên… Nhưng nàng còn e-ngại một điều gì đó, nhưng lại không muốn phản-đối mạnh sợ mất lòng người ta!…
    Hắn ôm chặt người nàng thở hào hển… bàn tay rời đôi vú … cho xuống giữa hai đùi nàng… ngón tay hắn … toàn thân Tố rạo-rực “Của nàng” phồng căng mở ra hai mép nhũn mềm ấm áp …
    Tố khẽ đẩy hắn ra:
    - No! … N…o…u! … Don’t!…
    Thấy nàng phản-đối yếu-ớt, gã thanh-niên Mỹ ôm xốc nàng lên đặt mông Tố lên mặt chiếc bàn làm việc, đẩy nàng nằm ngửa ra, nâng hai chân nàng dơ lên cao, hắn đẩy chiếc váy đầm vào sát bụng nàng, mông và nguyên nửa dưới hai đùi nàng lộ ra trần-truồng trắng nõn, rồi hắn kéo tuột chiếc váy đầm ra khỏi hai chân nàng … Bộ phận sinh-dục của nàng to phồng ưỡn ra giữa hai đùi như mu rùa đầy ắp … Những ngón tay hắn … hung-tợn vô cùng… nàng nghe cơn nóng tràn lên … ngón tay vào sâu mơn-man kích thích tinh-khí trong âm-hộ Tố chảy ra ướt nhờn hai mép hai mu!... Ngón tay hắn mơn man kích-thích cọ sát trong nàng… Tố nghe rạo-rực dâng đầy thân thể hai mu co-thắt mở ra bóp vào nhầy nhụa… nghe rạo-rực toàn thân nằm đờ người ra… hai mu bị rãn căng … “Ọc!...” Nó to thù lù đẩy hai mép nàng rãn ra khít xịt xâm ngập mãivào trong… “Ôi!”… Tố rên lên hắn ôm chặt hai đùi nàng thọc sâu vào thật sâu chơi nàng dữ-dội tận cùng… mông nàng lắc lư nhào tới thụt lui… cọ sát sướng ran… Nó ôm hai vú tròn to mơn-man hai núm, thọc mạnh thật sâu vào lắc lư cọ sát khắp trong nàng …Nàng giật mạnh người bóp hai mu hít vào của nó, thằng Mỹ rung mình cả hai run lên … sướng…
    Nó kéo quần lên, chạy ra xe, nổ máy dông luôn một mạch…
    Tố nhỏm dậy tuột xuống bàn, kéo váy đần lên trên mông rồi bước tới cánh cửa phòng khoá lại, ngồi trên ghế thở một hồi trấn tĩnh:
    - “Thằng mắc dịch làm người ta sắp rách L. ra! … Hừ! Sao mình lại không cho Tâm? Tâm đã hy-sinh cho mình nhiều quá!..”
    *
    Tố về nhà sớm, ghé tiệm mua thịt, cá, rau, cam tươi và mấy thứ trái cây khác làm món ăn cho Tâm.
    *
    Tâm chơi Lâm-Phương-Tố
    Tâm về nhà sớm, mở khóa cửa bước vào nhà, không thấy Tố ở phòng khách coi TV như mọi khi, Tâm bước vào bếp đặt gói thức ăn xuống bàn, nhìn thấy cánh cửa phòng ngủ Tố hé mở, nàng đang nằm trên giường, chiếc áo mỏng lộ ra hai vú tròn to vời-vợi, cặp chân thon dài hai đùi trắng nõn mịn-màng, bàn tay nàng đang cho vào giữa hai đùi…hình như đang ngủ?
    Nàng bỗng xoay người nằm ngửa ra, hai vú tròn đầy trắng nõn phồng lên ngực, con Sò của chị to mọng ưỡn ra lún phún những lông đen khêu gợi quá chừng! Tâm run quá hồi-hộp vô cùng … Của chàng thẳng cứng lửa dục bừng lên, không dằn được cơn đòi hỏi làm tình trên cơ thể trần truồng của Phương Tố đang nằm kia sẵn sàng tất cả, chàng cởi phăng quần áo, chạy ào vào ôm lấy hai đùi Tố banh hai Mu to bự mở ra, thè lưỡi dài liếm lịa-lịa giữa hai mu ướt nhờn căng mọng, đầu lưỡi kéo lê trên cái hạt bú, mút liếm ào-ạt… Tố vặn-vẹo hai mông lắc lư thân mình, tinh-khí trong nàng như suối trên nguồn ào-ạt tràn ra ướt nhầy-nhụa hai mu … Sướng quá nàng ôm chặt lấy đầu Tâm rên lên tắc nghẹn:
    - “ U!… Sướng!...”
    Nàng kéo mạnh Tâm lên bụng…
    chàng trườn vào giữa hai đùi nàng dang rộng…
    - Ọc!...
    Của Tâm thẳng cứng chui sâu vào trong âm hộ hai mu Tố rãn căng ra…
    Những vòng tay ôm cứng lấy nhau… Tố rên-rỉ sướng khoái tột cùng, đã quá lâu nàng mới được làm tình… Tâm thọc sâu vào trong cọ sát vào cổ tử-cung day-day mạnh trên cái hạt… Tố nghe toàn thân phiêu bồng tâm hồn bay bổng lên mây…sướng … khoái tột cùng, nàng giật hai mông co bóp những thớ thịt trong âm hộ hít vào … Tâm rùng mình tràn lan trong nàng…
    Cả hai sung sướng đê mê, Tâm ôm chặt Tố trong vòng tay …
    - “Chị đẹp qúa!…”
    Tố âu-yếm vuốt tóc Tâm.
    Chàng cứ để nằm sâu bên trong, cọ-sát kích thích rồi lật ngửa Phương-Tố ra, thọc ngón tay trỏ và ngón giữa vào trong lỗ, hai ngón tay chui vào mà âm-hộ Tố đã phình ra chật khít, Tố khoái quá chàng thọc mãi vào tử cung nàng, chà-sát lên hai, ba “mấu chốt” bên trong kích-thích, Tố sướng vặn-vẹo người …
    Hai người hôn nhau say đắm đê mê.
    Tâm hả miệng ngậm kín hai mu bự mơn-man, lưởi cho vào khe-giửa mơn-mơn hai mép, hai vết màng trinh sần-sùi đã rách của nàng, cho lưỡi vào sâu trong lỗ ngó ngoái cọ sát hai mép hai mu, bú liền-liền trên cái hạt… ngón tay mân-mê hai vành nhờn mọng, xoay-xoay kích thích mơn-man hai vết rách màng trinh… vừa bú vừa mút chùn-chụt những tinh khí thơm ngọt nồng-nàn từ trong âm-hộ nàng ào ạt chảy ra… Tố vặn vẹo lắc lư mông rên rỉ:
    - U!…
    Tinh khí nàng ràn rụa đầy ngập miệng Tâm…
    Nàng ưỡn mông lên, bộ sinh-dục to-mọng đẫy đà, hai mu dầy và cao khêu gợi tột cùng …Tâm bú thật nhanh liền-liền trên cái hạt, những ngón tay xoa vuốt mơn-man hai mép ướt nhờn mơn-mơn giữa hai mép và cà-cà vết rách màng trinh, nơi đó và cái hạt nhậy cảm nhất… Tố rên lên hai mu bóp vào hả ra … giật mạnh hai đùi la lên:
    - Cho vào … đi?...
    Có những sự việc rất lạ, mặc dù Tố đã bị hải-tặc chơi hàng trăm lần trên đảo, chúng ra sức “phá-phách như điên khùng” thế mà khi Tâm banh hai mép nàng ra, Lỗ của Tố vẫn nho-nhỏ him-híp bít-bưng như âm-hộ cô gái mới lớn, thật kỳ (?) Hình như trời sinh nàng có một sự co-thắt đặc biệt không đàn-hồ, nên cảm giác khít-khao cọ sát khiến cả hai tột cùng sướng khoái …vô biên…Tố xa vắng đàn ông đã lâu trong lòng ngập-đầy sinh-khí rạo-rực khát-khao, Tâm đang tuổi thanh-niên sung-sức thầm yêu mơ ước làm tình với Tố, cả hai tình-yêu tình-dục tràn đầy chơi nhau đam-mê tột cùng vũ-bão trong những cơn khoái-lạc làm tình xoắn vào thể xác đắm-say như cọp đói bắt được nai tơ ngấu-nghiến con mồi…
    *
    Tâm ôm Tố trong vòng tay chìm vào giấc ngủ say.
    Khi Tâm mở mắt thức giấc, thấy Tố đang nằm trần-truồng bên cạnh ngủ ngon, chàng thẳng cứng lên lại thèm muốn được yêu Lâm-Phương-Tố lần này, Tâm cho bàn tay vào giữa hai đùi Tố mơn-man hai mép âm hộ còn ướt nhờn rồi thọc sâu hai ngón vào trong, Tố mở mắt ra nhìn Tâm âu-yếm, dang rộng hai đùi ra cho Tâm dễ-dàng hơn, những ngón tay mơn-man hai mép trong lỗ nàng cọ sát vào những mấu chốt sần sùi kích thích Tố, sướng quá những “giọt tình” trong âm hộ nàng chảy ra lan-tràn hai mu đòi hỏi làm tình …
    Cơn ham muốn làm tình trên cơ-thể ngừoi chị dâu xinh đẹp gợi tình của Tâm thẳng cứng như mợt húc dồi to thọc ngay vào miệng lỗ nàng, cái đầu thù-lù chui “Ọp!” vào trong hai mép nàng rãn căng ra hai mu phình lên to mọng đón nhận của tâm từ-từ chui ngập sâu vào trong lỗ, Tâm thọc chậm-chậm vào sâu hơn … Tố sướng quá, co hai chân lên cho lỗ mở ra ngậm lấy dương vật Tâm thọc mạnh vào chui lọt vào sâu hơn nữa… hai mu nàng mọng căng chật khít! Tâm phải nhấp-nấp cho tinh khí ướt nhờn giúp dương vật vào sâu cọ sát tận cổ tử-cung nàng… chơi nàng thạt manh thật nhanh nhấn vào sâu lút cán lắc lư cọ sát khắp da thịt trong âm hộ, chạm cổ tử-cung và day rất nhiều lần vào cái hạt nằm phía trên giữa hai mu … chơi nàng nhanh-nhanh mạnh dữ-dội tưởng như tan-hoang màng lưới … Tố sung-sướng nắm chặt hai bàn tay, lắc lư đầu rên rỉ:
    - “U! … Sướng! …”
    Mỗi ần tâm thọc mạnh vào sâu cọ sát lên cái hạt nàng nghe toàn thân tê-tái đê-mê rạo-rực cơn sướng … khoái âm hộ tột cùng, hồn nàng lên tận chín tầng mây …
    *
    Chơi nhau suốt một ngày, cả hai như keo sơn bạch tuộc xoắn xuýt lấy nhau “ấp trứng” mãi trên giường không thôi!
    Buổi tối
    Trong phòng tắm, Tâm ôm ghịt lấy thân mình trần truồng khêu gợi của người chị dâu nõn-nà trẻ đẹp, ấn lưng nàng dựa sát vào vách tường, nâng một chân Tố lên cao như hình dấy ^ , Tâm qùy xuống ngay dưới hai đùi nàng bú-mút mơn man hai mép hai mu … những tinh-khí trong nàng nhểu ra ướt sượt miệng Tâm mút hết những giọt tình thơm ngon ngào-ngạt vị con gái nồng-nàn của Tố, nàng run lên nắm chặt hai tay vào mép bờn tắm toàn thân rạo-rực đê-mê… Tâm đúng lên, của chàng thẳng cứng to xù thọc ngập sâu vào trong lỗ nàng trong kiểu đứng xiên kẽ chơi nàng tơi bời ào-ạt … Tinh khí Tố nhểu xuống mặt nước hồ tắm long tong … nàng sướng… ôm chặt đầu Tâm rên lên:
    - “Ư!…U!...”
    Hai mu nàng bóp lại, hai mép mấp máy thớ thịt hít chặt vào của Tâm … Chàng xịt ra ràn-rụa, hai người ôm lấy nhau rạo-rực … Ngồi trong hồ nước tràn đầy Tâm vừ kỳ-cọ lung cho chị vừa sờ- mó mơn man hai vú tròn to rung-rinh trên làn nước … hai mu Tố ướt nhầy bóp lấy những ngón tay Tâm…
    *
    Tố đứng dậy trần-truồng lồ-lộ trong bồn tắm, hai vú to tròn trên ngực như hai trái bưởi Biên-hoà mọng căng phúng-phính, những sợi lông đen lún phún loăn xoăn phía trên âm-hộ đẹp làm sao, âm hộ nàng khép lại hai mu mọng hồng hào nở to… Nàng nhìn Tâm nhõng-nhẽo:
    - Bế… lên?...
    Thấy bà chị mít-ướt, quá dâm như vậy, Tâm cười vòng tay dưới hai đùi Tố bế nàng lên bước ra khỏi bồn tắm mang nàng đặt trên nệm giường, vồ hai vù nàng mơn-man âu-yềm:
    - Chưa … đã sao?
    Tố nhìn Tâm đôi mắt lẳng-lơ:
    - Có giỏi?...
    Tâm cười banh ngay hai đùi nàng ra cúi xuống ngậm kín hai mu to mọng n1ng hổi bú mút thật sâu, lưỡi day-day rất nhi61t sẹo sần-sần kích-thích, ngòn trỏ ra sức chà-sát trên các “mấu” bên trong kích-thích tận cùng, lưỡi không ngừng bú mút cái hạt tròn-tròn liền-liền nhanh-nhanh … Tố vặn vẹo than mình, mông ưởn cao hai mu nàng mọng căng lên hết cỡ … Tố rên lên, co giật hai đùi:
    - U!...i … Sướng!...
    Nàng kéo mạnh tâm lên bụng …“Ọc!”...
    Tâm nhấn vào trong nàng thật mạnh thật sâu chơi người chị dâu một phen dữ-dội… Tố vặn-vẹo hai mông cho cái hạt cọ-sát thật nhiều âm hộ bóp lại hai mu hít lấy của Tâm … Chàng rùng mình lan tràn trong Tố…
    *
    Một hôm sau khi thỏa-mãn rồi, nằm ôm nhau, Tâm hỏi:
    - Nhiều … như vậy không mệt sao?
    Tố nhìn Tâm:
    - Mệt sao được!
    - Thiệt hông?
    Tố tâm-sự:
    - Nói ra cũng kỳ! Nhưng tụi Hải-tặc mắc dịch kia đã khiến cho bọn phụ-nữ con gái bị … kích thích không chịu được!
    - A?
    - Khi ở trên đảo hoang, chúng bắt uống rượu còn cho thuốc kích dâm vào nên lúc nào cũng … bị!...
    - À, hèn chi?
    Tố cười liếc Tâm:
    - Ráng sức bình-sinh?!...
    Tâm ôm hai vú nàng mơn-man nhè-nhẹ:
    - Càng khoái chứ làm gì phải ráng sức bình-sinh?… Voi cũng ngã ngay!
    Nàng khích thêm:
    - Có giỏi thì … nữa đi?...
    Tâm lật Tố ngửa ra giường … những ngón tay, những vành mu môi, miệng, lưỡi ào-ạt … tiến quân vũ-bão loạn cuồng như gióng trống khua chiêng, phất cờ đại tiến ào-ạt xông pha…
    Có khi “một ngày hai lượt” Tâm mới thoả-mãn những khát khao trong lòng người chị dâu dữ như … cọp cái!

    (Hết Phần 1 - Tập 4 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 1 - Tập 5 )


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  5. #5
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Lâm Phương Tố (Phần 5 ) (Tác giả: Phương Trinh)

    LÂM PHƯƠNG TỐ

    Tác giả: Phương Trinh
    E-mail:
    khoailacphunu1***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)

    CoiThienThai.com xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    PHẦN I

    Tập 5: Louisiana - Người Anh Rể











    Năm 1998, có người chị họ lấy chồng Mỹ đón qua tiểu-bang Louisiana, Tố được giới-thiệu đứng bán hàng cho tiệm SafeWay.
    Một buổi trưa nắng chói-chang, chợt thấy chóng mặt, nàng xin về nhà sớm, khi bước vào nhà nàng bỗng ngạc-nhiên thấy người chồng Mỹ của chị đang ở trong bếp làm gì đó, anh ta nhìn nàng:
    - Tôi về sớm hôm nay…
    Tố nhìn Bob, cười nói:
    - Tôi cũng về sớm vì thấy chóng mặt quá!
    Người anh rể tốt bụng nghe vậy, nhìn nàng:
    - Chắc cô bị cảm, để tôi pha một ly nước chanh sẽ hết liền.
    Tố cũng biết là hễ cảm hay chóng mặt, uống nước chanh là hết, nàng tới ngồi trên ghế sofa, nói:
    - Cám ơn.
    Bob pha nước đá chanh cho Tố và nói chuyện, lát sau anh ta tử-tế bưng ly nước lại cho nàng:
    - Cô uống đi sẽ khỏe liền, có lẽ trời nóng quá?
    Tố:
    - Cám-ơn Bob, tôi cũng nghĩ là bị nắng hoa mắt thôi.
    Nàng đưa ly lên miệng uống một hơi, chất chua-chua ngọt-ngọt của chanh-đường và đá lạnh làm cho nàng tỉnh-táo tinh-thần, Tố dựa lưng ra thành ghế uống cạn hết ly, nghỉ-ngơi …
    Bỗng nàng nghe toàn thân nóng ran lên, hai má đỏ bừng và trong bụng luồng hơi nóng đưa lên rạo-rực, hai vú nàng căng lên phía dưới “của nàng” bị kích-thích nở phồng lên hai mu căng mọng mở ra mấp mí … đòi hỏi dục-tình!
    Tố hoảng-hốt biết mình đã bị uống thuốc khích-dâm, nàng run-run hồi-hộp hai má càng nóng bừng-bừng cơn đòi-hỏi làm-tình rạo-rực khắp người…
    Tố đứng lên, bước đi, nói:
    - Tôi vào trong phòng nghỉ...
    Bob mỉm cười bước nhanh tới sau nàng:
    - Tôi giúp cô...
    Hắn ôm nàng, bế bổng lên bước nhanh vào phòng ngủ.
    Tố kêu:
    - No!... Bob... No!...
    Hắn đóng ngay cửa lại, đặt nàng nằm ngửa ra giường.
    Tố kêu lên:
    - No! … No! …
    Nhưng Bob đã cúi ngậm miệng nàng hôn say đắm, bàn tay cho luôn vào trong quần sì-lip nàng sờ mó mơn man hai mu ướt nhờn của Tố, nàng run lên … tinh-khí trong âm-hộ chảy ra nhầy-nhụa … ngón tay Bob nằm sâu trong lỗ ướt nhầy tinh khí nàng chảy ra nhờn-nhớp hai mu ...
    Bob lột hết áo quần nàng trần truồng ra, toàn-thân lõa lồ trắng nõn, hắn xoa nắn hai vú nàng, ngậm mút hai núm tròn-tròn kích-thích, rồi vòng tay kéo mông nàng đặt ngửa ra mép giường, hai chân nàng buông thõng xuống sàn âm-hộ ưỡn lên to mọng, lông đen lún phún kích-thích, hắn run-rẩy quỳ giữa hai đùi nàng, đẩy hai chân Tố dang rộng ra, đẩy lên cao cho áp sát vào bụng âm hộ nàng hả ra hai mu to mọng đẫy-đà như hai miếng bíp-tết lớn phồng lên hai mép bóp vào him-híp một khe giữa hai mu, hắn banh hai mép ra, lỗ nàng tròn nhỏ da-thịt hồng hào săn khít, hắn cúi xuống ngậm kín hai mu mọng đầy ắp kéo lưỡi dài lướt từ khe giữa lên cao … bú mút mơn-man cái hạt của nàng thật nhanh ào-ạt liền-liền… Nàng run lên rên-rỉ rạo-rực trong lòng cơn kích-thích khoái cảm lan tràn âm-hộ, tinh-khí trào ra ràn-rụa, Bob ngậm hai mu căng-mọng ướt nhầy mút những giọt nồng-thơm, lưỡi cho sâu vào trong lỗ ngó-ngoáy mơn-man và bú mút liền-liền nhanh-nhanh trên cái hạt …thuốc kích-dâm quá mạnh quá sướng… Tố run lên, một luồng điện tê-dần từ âm-hộ chạy khắp toàn thân, nàng giật mạnh hai đùi, hai mu bóp lại rên lên:
    - U!… Oh! …Bob! … U!...
    Hắn nhào lên bụng nàng, thẳng cứng to thù lù như cổ tay của Tố, dài thòng như quả mướp thọc sâu vào trong lỗ tròn săn…
    Tố nghe hai mép rãn căng ra âm hộ bóp khít khao da thịt cọ-sát vào … Hắn đẩy sâu vào hơn… nàng dang rộng hai đùi ra … Nó vào thật sâu ngập ngụa trong nàng chậm sát cổ tử-cung... Nàng kẹp hai đùi, hai mu bóp lại khít-khao ... Chưa bao giờ Tố thấy sự cọ sát tột cùng như vậy … Hai mu àng mọng hai mép phình ra đón nhận tột cùng cơn khoái-lạc giao-hoan …
    Hắn ôm ghịt hai vú nàng xoa bóp mơn-man, lại kéo ghịt mông nàng ưỡn lên cho cọ sát thât nhiều, thọc thật mạnh thật sâu cọ sát trong nàng trên những cục “u”, day-day trên cái hạt của nàng vô cùng dữ-dội, mặc dù đã trải qua hàng trăm lần bị bọn hải-tặc trên đảo hoang, nhưng lần này của Bob quá to và dài vào sâu vào thấu cổ tử-cung nàng c ọ sát đê-mê, cái đầ thật vĩ-đại tưởng không vô lột bên trong làm hai mép hai mu Tố bị rãn căng ra, nhưng chất nhòn tinh-khí trong âm hộ chảy ra dàn-dụa vì thuốc kích dâm đã giúp cái đầu lớn hơn quả quít đã chui lọt vào trong … Lần đầu tiên trong đời Phương-Tố cảm thấy hắn to-lớn vô-cùng cọ sát trong nàng tột cùng sướng khoái… Nàng run rẩy hai mu lắc-lư cho cọ sát vào bên trong và day nhiều lên cái hạt … đê mê ngây-ngất tkhoa1i-cảm chạy tê dần âm-hộ lan tràn khắp châu thân … hắn to-lớn vào sâu ngập-ngụa cọ-sát khít-khao chưa bao giờ Tố cảm-khoái như vậy … nàng ngây ngất đê mê rạo-rực toàn thân …
    Hắn vừa chơi nàng xong lại tiếp-tục chơi thêm lần nữa, thuốc kích-dâm chưa hết trong nàng, biết Tố còn rạo-rực chưa thôi, bị kích thích vì thân hình săn chắc quá khít-khao của c6 gái Việt trẻ đẹp … Hắn lại banh hai mu nàng ra bú mút tận cùng tràb lan thác lũ … chơi nàng thêm lần nữa vô cùng dữ-dội vốn thèm khát cơ-thể nàng đã lâu!...
    Cơn khoái-lạc như luồng điện chạy lan-man khắp trong cơ thể, trong thớ thịt nàng đê-mê sung-sướng tột-cùng … Bob kéo sát mông nàng lên, cho mu nàng ưỡn ra phồng mọng gồng mình ra sức chơi nàng điên-dại cuồng-si…
    *
    Sau khi bị người anh rể cho uống thuốc khích dâm, nàng bị kích-thích không sao chống lại được cơn dục vọng thể-xác bừng-bừng đòi hỏi làm-tình, nàng đành đón nhận cho người anh rể tha hồ thoã mãn những cuộc làm tình, Tố không dám hé răng cho người chị họ biết, nàng nghĩ:
    - Sự việc đã rồi, có nói ra cũng chẳng ích gì, bà chị còn nổi tam bành nữa!
    Nhưng có câu:
    “Ăn quen thấy vị ngon càng thèm! Món ngon của lạ được ăn rồi cứ đòi ăn mãi!”
    Lần đầu được chơi Tố, cô gái Việt-Nam quá khít-khao ngon lành bóng nhẫy, Bob càng thèm khát cơ-thể nàng hơn và từ đó hôm nào hắn cũng đè Tố ra chơi những cú dữ-dội tưởng như tan hoang cả vùng cấm-địa, Tố sướng vô cùng không hề phản đối, cho hắn chơi nhiều lần suốt mấy tháng trời rất sướng vì nó bú nó mơn thật tuyệt vời, nhưng Tố e sợ lỡ bị bà chị bắt gặp khi đang cho nó chơi thì phiền-toái, nàng không muốn dây-dưa thêm, nên một hôm bàn với Tâm:
    - Chị muốn chúng mình đi Houston, Texas, em nghĩ sao?
    Thấy chị muốn như vậy, Tâm chiều chị ngay:
    - Chị muốn là được, bây giờ chỉ có hai chị em, mình ở đâu cũng thế thôi.
    Nghe Tâm chân thành như vậy, Tố rất cảm động, cầm lấy tay Tâm áp vào ngực:
    - Em tốt với chị quá, hy vọng ngày nào chúng mình có được một nơi chốn đàng hoàng cho yên phận là may.
    - Nắm bàn tay mềm mại của Tố, Tâm nói:
    - Chị yên lòng, em sẽ cố học, khi ra trường có có công việc khá và mình sẽ tìm cách mua nhà.
    Tố cảm động, thấy thương Tâm rất nhiều, nghĩ:
    - Mình phải cố gắng giúp Tâm học thành tài.
    Thế là hai chị em bỏ Louisiana mướn xe U Haul dọn đi Texas.

    Houston, Texas.
    Bổi tối mướn phòng ngủ trong Hotel Ramada-Inn gần xa-lộ.
    Nhận chìa khoá vào phòng rồi, Tâm đi tắm ngay vì trời quá nóng, trong khi Tố mở vali lấy bộ quần áo ngủ mầu hồng để sẵn mặc buổi tối.
    Khi Tâm tắm xong bước ra, Tố nhìn chàng khen:
    - Đẹp trai hè…
    Tâm mỉm cười:
    - Chị vào tắm xong cũng đẹp lắm mà.
    Tố liếc Tâm một cái đôi mắt sang long-lanh, cầm bộ áo ngủ bước vào phòng tắm.
    Tâm tới ngồi lên giường cạnh chiếc bàn ngủ cố đặt telephone và những cuốn quảng-cáo các nhà hàng vv… Chàng nhấc điện thoại gọi nhà hàng Pizza đặt mua một bánh Pepperoni cheese sausages 12 inches mang tới, rồi mở tũ lạnh có sẵn nước ngọt và rượu, bia đê bán trong phòng ngũ cho khách, lôi ra hai chai coke và một chai rượu vang, trong khi chờ Tố tắm xong trở ra và người mang pizza tới, chàng mở nắp chai vang rót ra hai ly, một ly cho Tố và cầm một ly uống lai-rai … Người mang Pizza tới, chàng trả tiền cho tip, rồi chờ Tố ra.
    Cánh cửa phòng tắm mở, Tố bước ra, mái tóc đã sấy khô loà xoa trên đôi vai, bộ quần áo mgủ mầu hồng nhật trên người nàng dính sát vào da thịt ỏng ả mền mại như tơ … Hai vú Phương-Tố tròn căng phồng lên tưng-tưng trên lồng ngực trắng nỏn mát tươi, chiếc quần mỏng nhìn thấy rõ quần lót trong… Tâm chồm tớ, ôm lấy Tố hôn say đắm trên môi nàng, bàn tay sờ nhẹ hai vú mơn man …
    Tố cười nheo hai mắt:
    - Muốn gì nữa đây? Lại muốn bắt-nạt chị nữa sao?
    - Không phải bắt nạt chị, mà yêu chị rất nhiếu…
    Chàng cằm ly vang ề vào môi Tố:
    - Uống vang nghen?
    Tố chùn lại:
    - Chưa uống rượu bao giờ?
    - Uống đi, vang nhẹ lắm, không sao đâu!
    Chàng đưa ly vang lên môi Tố.
    Nàng cầm ly uống một chút, nhăn mặt:
    - Hơi đắng!
    - Cứ uống hớp nữa sẽ quen.
    Tố uống hớp nữa, nói:
    - Cũng hơi ngọt, rượu này ngon…
    Tâm nhấc ly của mình đang đặt trên bàn dơ ra:
    - Cụng ly mừng …
    - Mừng gì?
    - Mừng em được chị …thương…
    “Cốp!”
    Hai ly cụng vào nhau, Tố cười:
    - Thích hôn?
    - Thích muốn… chết chị ơi! Rượu này là rượu…
    - Giao-bôi.
    Tâm:
    - Tân-hôn, Giao-hoan, Uống đi?
    Hai ly cùng cạn.
    Tố nhăn mặt:
    - Sắp say rồi nè!...
    Tâm cười, vòng tay ôm eo-ếch Tố, hai má Tố đỏ rực hồng-hào thật đẹp gợi tình… nàng ngả vào Tâm thấy hơi rượu nóng bừng bừng chạy ran trong cơ-thể:
    - Say … rồi nè!...
    Nàng liếc nhìn Tâm hai mắt long-lanh tình-tứ, nàng nhớ lại “rượu-thuốc” trên hoang đảo ngày nào nghe long cơn rạo-rực trào lên …
    Tâm bế nàng lên giường, rượu thắm tình nồng-say chan-chứa dục tình ngây ngất, Tâm cởi áo quần Tố ra nàng trần truồng lồng-lộng, chàng úp mặt vào giữa hai đùi nàng:
    - Thơm qúa! Nồng-nàn như con gái hãy còn trinh… Chỗ này thơm nhất Nè…
    Tâm đẩy hai đùi Tố dang rộng ra cúi xuống đam mê ngụp-lặn trong cơn bão-lửa dục-tình,
    Tố run-run nghe toàn thân rạo-rực vô cùng …
    - Lại bắt nạt người ta nữa!...
    - Ai bảo chị đẹp quá mà?...
    Tố nhấm nghiền hai mắt, hai bàn tay nắm vào nhau ôm chặt lấy đầu, mông lắc lư run rẩy rên lên:
    - “U… i!... Sướng … U!...u!...”
    Chiếc giường rung lên mãnh-liệt, hai mông nàng dán chặt xuống nệm giường … khít-khao cọ-sát tột cùng, cơn hoái-lạc lan tràn cơ-thể đê mê rạo-rực tột cùng …
    Trong đầu nàng trời đất mênh mang sâu thẳm những đám mây quay vòng trong vũ-trụ …
    *
    Tâm tốp nghiệp kỹ-sư điện, xin được việc làm cho hãng Texas Instrument.
    Tố xin làm cho tiệm Utotem ở Stella Link, đứng bán-hàng từ nửa đêm tới sang, hai chị em đùm bọc lấy nhau trong những ngày tháng cô đơn vất vả trên xứ người.
    Biết chị đã hy-sinh nhiều cho mình, nên Tâm rất thương chị, luôn-luôn săn-sóc và giúp đỡ chị những ngày cuối tuần nghỉ học hay bất cứ giờ nào khi ở nhà.
    Những ngày trên đảo, bị hải-tặc cho uống rượu, thuốc kích-dâm thay phiên nhau hãm-hiếp như Tâm đã thấy và Tố đã kể cho Tâm nghe … thuốc kích-dâm ngấm trong nàng như thuốc phiện làm cho Tố bị đòi-hỏi rạo-rực rất nhiều nhưng nàng cố nén những cơn thèm khát dục-tình.
    Khi bị Bob cho uống thuốc kích-dâm càng làm cho nàng đòi hỏi nhiều hơn, Tố tự biết sau khi bị uống thuốc kích-dâm trên đảo và bị rất nhiều lần cơ-thể nàng phát triển âm hộ nở ra, hai mu mọng to đòi hỏi nhiều hơn, nàng thấy của mình nở to ra đẫy đà hơn trước,mỗi khi đi lại cọ sát đòi hỏi lạ kỳ?!
    Công-việc hàng ngày bạn-rộn, nhưng đêm về thật cô-đơn, trống-vắng vô-cùng, nàng nhớ lại những ngày đã qua, càng rạo-rực, những âu-yếm đê-mê, cái lưỡi và tất cả những mơn-man kích-thích trong lòng rạo-rực thêm, Tâm đã mang lại cho nàng những sung sướng đam mê…Nàng thầm ao ước một cuộc tình lâu dài với Tâm như vậy.
    Ba-mươi tuổi dậy-thì chan chứa xuân-tình, mà thiếu-vắng đàn-ông lâu ngày trong lòng nàng nổi lên những cơn xác-thịt đòi-hỏi xuân-tình rạo-rực khát-khao! … Mặc dù những ve-vuốt, mơn-man, những khao-khát tự mình “giải-quyết” bằng bàn-tay, và những ngón tay… nhưng sự thèm-khát thể-xác làm tình càng nhiều hơn, không đè-nén được những cơn rạo-rực trong lòng, đêm-đêm thèm-muốn khao-khát một cuộc làm tình thực-sự với những “hành động” của đàn ông nhiều “nghệ-thuật” ái-ân, may sao Tâm, nàng đã yêu thương từ lâu, biết mơn man bú mút kích-thích những thớ thịt hai Mu mọng căng nhầy-nhụa mang lại cho nàng những cơn rạo-rực đê-mê khôn tả ...

    (Hết Phần 1 - Tập 5 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 1 - Tập 6 )


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!











    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

Tags for this Thread