Chú Ba của tôi bị bắt, lúc đó quá nhỏ tôi không biết vì lý do gì. Thím bán nhà dọn về chung sống với ba mẹ tôi. Chúng tôi không còn không gian riêng biệt chỉ có 3 đứa ngủ chung giường. Tôi được ngủ chung với anh và em trai. Ánh và Thu thì chung phòng với hai chị của tôi. Đêm đầu tiên về nhà chúng tôi trăn trở khó ngủ, Nhưng không dám manh động vì sợ bị phát hiện việc làm của chúng tôi. Chúng tôi chỉ gần gũi nhau vào ban ngày, sau giờ học ở trường về, ăn cơm xong là lúc ngủ trưa. Ba tôi là công chức nên về nhà ăn và ngủ trưa xong mới đi làm lại, vì vậy ba bắt chúng tôi lên giường nằm tất cả. Anh chị của tôi đều học buổi chiều, nên tôi canh lúc ba dậy đưa anh chi đi học và ba đi làm thì cũng rón rén bò ra khỏi giường và không quên khều Ánh và Thu. Chúng tôi phải thật nhẹ nhàng sợ làm thức mấy đứa em đang ngủ.

Nơi chúng tôi tập chung lại là trên gác lửng chứa đồ tạp, nhưng cũng rất rộng rãi vì dài gần bằng với chiều dài căn nhà rất rộng của ba mẹ tôi. Trên này vẫn được chi Hai giúp việc quét dọn thường xuyên nên sạch sẽ và ngăn nắp. Tôi kiếm được một góc khuất kín đáo nếu đi từ dưới cầu thang lên không dễ gì phát hiện được. Chúng tôi cũng bầy đồ hàng ra chơi nhằm che mắt nêu có ai vô tình lên gác khỏi nghi ngờ. Đầu tiên Thu ngồi chơi đồ hàng trước còn Ánh và tôi chui vào góc với chiếc mền cũ trải rộng dưới sàn. Sau mấy ngày xa nhau, tôi và Ánh mới có dịp gần gũi. Hôm đó tôi tò mò muốn khám phá thân thể của Ánh, nên khi Ánh vừa nằm xuống, tôi đã vội vén áo và lần đầu tiên kéo quần của Ánh xuống đâu gối. Cơ thể cô gái 9 tuổi phơ bầy trước mặt. Ánh nhìn tôi chờ đợi, tôi chỉ biết nằn đè lên và hôn vào môi Ánh. Ánh hé miệng ngâm lấy môi của tôi. Chúng tôi vẫn chưa biết hôn như thế nào nhưng cảm thấy khích thích vô cùng. Tới phiên Thu vào với tôi, tôi cũng vén áo và kéo quần của Thu xuống, nhưng phản ứng của Thu khác với Ánh. Thu nhắm măt và có vẻ mắc cở không dám nhìn vào mắt tôi, khi tôi nằm lên người và hôn Thu thì nàng vòng tay ôm cứng lấy tôi. Với một thằng bé 7 tuổi như tôi lúc đó phải nói là ma lanh hơn hẳn những đứa cùng trang lứa, nhưng cũng chỉ biết nằm đè lên người hai cô em gái họ mà hôn thôi chứ không biết làm gì hơn.

Chú tôi cũng được thả sau cuộc đảo chánh một tháng 11 một thời gian. Chú cùng gia đình dọn về Rạch Giá còn tôi ở lại SàiGòn với gia đình mình. Ngày chia tay tôi Ánh và Thu đều khóc, tôi nhất định đòi đi theo nhưng ba mẹ và chú thím đều không bằng lòng. Chú thím nói sẽ đón tôi khi nào ổn định nhà cửa. Tôi tủi thân vì bị bỏ lại không được theo cùng nên lủi lên gác ngồi khóc một mình....

Sân sau nhà tôi rất rộng chung quang trồng cây, không biết kêu tên gì, chỉ biết thường được mọi người trồng quanh sân thay hàng rào, nhưng được cắt tỉa ngay hàng và rất dầy lá phía trên và dưới gốc không lá nhưng khít khó hể chui qua. Mỗi buổi chiều sau giờ ngủ trưa tôi hay ra đây chơi một mình, với một thùng caton lớn được tôi khoét những lỗ châu mai để nhìn ra ngoài quan sát khi nắp thùng được đóng lại, tôi tưởng tượng đây là chiếc xe tăng. Có một hôm tôi đang trong xe tăng hành quân tiêu diệt quân địch tưởng tượng, thì chị Sáu người làm nhà hàng xóm xuất hiện và đi lại hàng rào cây ngay sát xe tăng của tôi đang đậu, tôi im lặng nín thở theo dõi qua lỗ châu mai, thình lình chị tụt quần ngồi xuống tè…. Người tôi rung lên vì chứng kiến cảnh này ngay sát tầm mắt, cả tiếng nước tiểu bắn xuống đất sè sè vang lên tôi cũng còn nghe thấy, có nghĩa là rất gần chỉ cỡ chưa bằng một xải tay của tôi và dĩ nhiên tôi cũng nhìn thấy rõ bướm của chị ấy rất lớn nhưng sao lại có râu đem trên mu chứ không như của Ánh và Thu.

Vậy là tôi đã có quân địch để theo dõi, quan sát và tò mò tìm hiểu tại sao bướm của chị Sáu lại có râu. Chị Sáu cùng quê Bến Tre với chị Hai giúp việc bên nhà tôi, chị Hai đã có chồng làm tài xế cho dượng Ba của tôi làm trưởng ty hiến binh, chị ấy khoảng 23-24 tuổi, chị Sáu trẻ hơn chắc 19-20 thôi, vì tôi nghe xưng hô em với chị Hai. Tôi thường theo chị Hai qua chơi bên hàng xóm mỗi khi chị rảnh tay, chị Hai ngồi nói chuyện với chị Sáu còn tôi thì ngồi trong lòng của chị Hai. Tôi biết chị Hai rất thương tôi, vì có lần tôi chơi trên gác khi bước xuống bị hụt chân té lăn từ trên xuống sàn nhà làm đầu bị chảy máu không ngừng, ba mẹ tôi băng bó cho tôi nhưng vẫn không cầm được máu còn chị thì ôm tôi vào lòng mà khóc. Chồng của chị Hai phải lấy xe đưa tôi và mẹ vào nhà thương có chị Hai đi theo bồng tôi để khâu vết thương trên trán, thấy tôi không khóc chị càng lo, sợ tôi chết, từ đó chị luôn chăm sóc cho tôi và tôi cũng hay quấn quýt bên chị mỗi khi có dịp. Tôi quyết khám phá xem chị Hai có râu đen trên mu giống như chị Sau hay không. Hàng ngày chị Hai thường tắm cho tôi và hai đứa em xong, rồi đến lượt chi tắm, vì nhà lúc đó không có ai là người lớn để trông coi anh em tôi nên chị để tui tôi trong phòng tắm luôn, có lúc chị tắm cùng nhưng lau người và thay quần áo cho 3 anh em tụi tôi trước rồi mới đến chị quay lưng lau người và thay quần áo, khi tắm chị không cởi áo quần. Hôm đó sau khi mặc áo quần cho chúng tôi xong, đến lượt chị như mọi lần, tôi canh đến khi chị cởi hết đồ đang lau người thì tôi giả bộ té lăn xuống sàn phòng tắm ướt, chị hốt hoảng vội quay lại đỡ tôi lên dùng khăn chị đang xài quân lấy tôi. Mặt tôi lúc đó căng thẳng làm chị càng lo.
- Có sao hông cưng?

Tôi cúi mặt nhưng mắt không rời bướm của chị Hai, vậy là tôi đã khám phá ra người lớn đều có râu nơi bướm, tuy không nhìn rõ lắm nhưng tôi thấy mầu đen rất đậm hình tam giác giữa háng của chị Hai, sự hiểu biết của tôi tăng thêm một phần.

Những ngày kế tiếp sau đó tôi thường xuyên lài xe tăng săn lùng cái hinh tam giác đen đó, tôi để ý sau khi ăn trưa chị Sáu rửa chén xong sẽ đi giặt đồ, trong khoảng thời gian này chị hay ra sau nhà, có lúc rửa chén xong thì đi ngay, có khi giặt đồ xong mới đi. Cứ mỗi trưa khi có thể tôi liền phóng lẹ ra sân sau chui ngay vào xe tăng và mở các lỗ châu mai ra quan sát, cứ như vậy vài hôm tôi lại được thấy con bướm trưởng thành đủ lông đủ cánh của chị Sáu, tôi cũng có dịp nằm trên người của chị Sáu để so sánh cảm giác khác với Ánh và Thu như thế nào.

Đó là hôm ba mẹ của tôi có vé mời đi xem cải lương tại rạp Quốc Thanh của đoàn Kim Chung vào tối thứ Bảy, gia đình của tôi đều đi hết chỉ riêng tôi không thích nên ở nhà với chị Hai, vở tuồng đó tôi không nhớ tên nhưng có trực tiếp truyền thanh nên chị Sáu sau khi làm hết việc bên nhà hàng xóm thì qua nhà tôi để nghe. Tôi nằm trong lòng của chị Hai nghe một lúc thì thiu thiu ngủ, chị Sáu thì nằm trên võng, lúc chị Hai bận dọn dẹp thì chuyền tôi qua nằm trên lòng của chị Sáu, đã làm tôi thức giấc nhưng vẫn giả như đang còn say ngủ. Đầu tôi được gối trên ngực êm ả của chị Sáu còm mông thì đè lên bướm, chị đong đưa võng như để ru cho tôi yên giấc ngủ còn tôi lợi dụng mỗi lần võng di chuyển là mông của tôi di động trên mu sào sạt của chị Sáu. Không biết kéo dài được bao lâu nhưng khi tôi tỉnh dậy đã là sáng chủ nhật và đang nằm trên giường của mình.

Ba tôi bị bệnh nên phải bán nhà lo thuốc, từ đó tôi mất đi căn gác kỷ niệm và trận địa nơi sân sau. Nhà tôi dọn vào một xóm đạo, tôi được đi học trường dòng. Tôi bắt đầu làm quen với những bài kinh mỗi sáng vào lớp hàng ngày và mỗi thứ Năm hàng tuần phải vào nhà thờ để học giáo lý dù gia đình tôi không theo đạo…. Trong một buổi ra chơi tôi đã leo lên cây bồ đề ở góc sân trường cũng là bên hông nhà của tôi để nhìn chung quanh từ trên cao, mải ngắm cảnh đến khi nghe tiếng kẻng vào lớp tôi mới vội leo xuống, thấy chậm nên tôi đã chọn một cành lớn với những tàn dài rũ xuống mà tụt cho lẹ. Tay bám chắc và chân kẹp vào nhánh cây thế là tôi thả người tụt xuống, với trong lượng của tôi làm cành cây cong vòng gần chấm đất, tôi yên tâm thả lỏng tay chân cho thân thể trôi xuống thật nhanh. Ối trời! Một cảm giác không diễn tả được làm tôi khích thích phát xuất từ thằng em khi bị những nhánh nhỏ và lá chà bên ngoài quần short. Nếu không phải vào lớp tôi sẽ trèo lên để tụt xuông vài lần nữa cho đã với khám phá này.

Đón đọc Phần 3: “Nhà chú Tư”.