LẦN ĐẦU TIÊN VỪA HẠNH PHÚC VỪA TỘI LỖI

Tác giả: Cutohangrong kểDo anh Quang Đô viết lại

Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã sáng tác và anh Quang Đô đã viết lại.


===============================

Tôi ở quê lên ở với ông chú ruột từ khi 9 tuổi, lý do là ông chú nói với ông già là để Tôi lên ở với ông ấy, học hành trên thành phố sẽ tốt hơn (ông chú tôi lên thành phố làm ăn cũng được, giàu thì cũng không giàu nhưng cuộc sống cũng tạm ổn nên cũng muốn giúp ông già tôi chăm cháu). Mọi chuyện không có gì đáng phải nói, cuộc sống êm ả với gia đình ông chú tôi cùng 2 ông anh 1 ông lớn hơn tôi 3 tuổi, 1 ông hơn 5 tuổi, 3 anh tôi rất thân nhau, sống với nhau rất vui vẻ.

Chuyện bắt đầu từ khi thím tôi mất. Thím tôi hiền lắm và cũng thương tôi, chăm tôi như con vậy, các ông anh họ tôi có gì, là tôi cũng có cái đó. Thím mất cả nhà suy sụp, không khí trong nhà cực kỳ đáng sợ. Hơn 1 năm sau, chú tôi dẫn về nhà 1 người đàn bà, bà này chỉ hơn ông cả nhà chú tôi 7 tuổi thôi, trẻ, đẹp, ngời chuẩn, rồi nói sẽ cưới người đó. Mặc dù bị phản đối nhưng đám cưới vẫn diễn ra, đủ cả các màn. Từ hồi đó, mấy ông anh tôi ghét bà ấy lắm, chỉ tìm cách gây sự, nhưng bà ấy rất hiền, từ tốn, nói năng thì chuẩn mực thành ra các ông ấy chả làm gì được nên càng cay cú. Hơn năm nữa sống như vậy, các ông ấy vẫn không ngừng gây sự, mục đích để bà ấy không sống được trong nhà. Rồi các ông ấy thoả thuận với tôi, cho tôi đi chơi cùng nhưng phải theo cách của các ông ấy là giả vờ đùa nghịch rồi đẩy tôi vào người bà ấy, khi thì túm vào ngực bà ấy, khi thì vào mông, lúc thì tụt cả cái váy ngủ xuống để cố làm bà ấy hở ngực ra, lúc thì lật lên v.v…

Mỗi lần vậy các ông ấy cho tôi đi chơi, đi uống trà đá với các ông ấy, tâng bốc tôi nên tôi cũng thích. Rồi các ông ấy cạy cái ván gỗ bịt cái hốc kỹ thuật thông gió phía sau phòng tắm ra để nhìn trộm, nhưng khổ cái là không thể chui vào vừa, vì cái khe đấy nó quá nhỏ. Các ông ấy bảo tôi chui vào nhìn rồi tả cho các ông ý, lúc đầu tôi không chịu vì sợ ông chú biết ông ấy nói với ông bà già thì tôi chết. Nhưng các ông ấy vừa dọa, vừa treo giải cho đi uống café cùng.

Lần đầu nhìn trộm thím tôi tắm, tôi run bắn lên, vừa sợ thím phát hiện, vừa sợ chú biết, mặc dù 2 ông anh canh ở ngoài nhưng tim vẫn đập thình thịch, mặt mũi máu dồn lên nóng phừng phừng, mồ hôi túa ra như tắm. Nhất là lúc thím cởi bỏ hết đồ trên người, lúc đó người tôi như mê đi, hổi hộp kinh khủng vì lần đầu tiên nhìn thấy cơ thể đàn bà, lúc đấy chẳng biết thế nào là đẹp, nhưng nhìn được 2 bầu vú với cái đám lông đen đen thì thấy sướng lắm rồi, thật ra thì thím tôi cũng đẹp chứ không phải không, chí có điều bây giờ mới nhận xét được.

Thím tôi tắm xong là 3 anh tôi ra quán uống café, tôi ngồi kể tỉ mỉ cho các ông ấy bà ấy làm gì, như thế nào. Cứ thế tôi nhìn trộm được đâu gần chục lần gì đó, rồi các ông ấy cũng chán cái trò đó, không háo hức như lúc đầu nữa nên tôi cũng không nhìn nữa, 1 phần cũng là sợ không có ai canh chừng hộ, 1 phần là 1 mình cũng khó chui vào đó nhưng thật tâm thì vẫn muốn nhìn trộm thím tắm. Đến 1 lần tôi ở nhà 1 mình, thấy thím mang đồ đi tắm, người tôi rạo rực lắm, nên quyết định cố chui vào xem. Chui vào đến nơi thì thấy thím mặc vội quần áo đi ra, không hiểu có chuyện gì tôi cũng vội vàng tháo lui, nhưng bị kẹt không ra được, đang loay hoay thì thấy có người vạch cái tấm gỗ ra cho tôi.

Chui ra thì thấy thím đứng đó, hoá ra chính thím cứu tôi ra. Tôi cứ đứng đấy ấp úng không nói được câu nào. Thím kéo tôi ra ngồi ghế hỏi tôi:
- Tại sao lại làm vậy? Đã rình bao nhiêu lần rồi? Có biết là nếu chú biết cháu nhìn trộm thím tắm thì sẽ như thế nào không?

Tôi sợ lắm, không biết nói gì nên cứ ngồi ấm úng nói:
- Cháu xin lỗi thím.

Thím thấy mặt tôi tái dại đi thì không dọa nữa, nói là:
- Thím sẽ tha lỗi cho, nhưng phải nói thật với thím.

Rồi tôi cũng kể hết, kể các ông anh ghét thím nên bày trò đấy ra, rồi tôi kể cả lúc chúng tôi giả vờ đùa nghịch để sờ soạn vào người thím. Lúc đấy mặt thím xịu xuống, thím nói:
- Thím không ngờ lại như thế.

Rồi thím rơm rớm nước mắt và tâm sự với tôi rất nhiều. Hóa ra chú tôi giúp thím nhiều lắm, rồi để nghị thím về ở với chú, nhưng cũng nói thẳng chỉ yêu vợ cả thôi chứ không yêu thím, nhưng lại cần thím để quán xuyến việc nhà. Thím nghĩ là vợ cả mới mất nên chưa thể quên được, rồi thời gian sẽ thay đổi, nhưng thím nhầm, lấy nhau về chú vẫn như trước, ít khi quan tâm đến thím (cái đó thì tôi biết, tôi sống cùng nhà mà). Giờ lại biết chuyện chúng tôi rắp tâm làm nhục thím như thế, thím đau đớn lắm. Nghe thím nói xong, tôi thương thím kinh khủng, nhìn mặt thím tôi buồn mà tôi cũng muốn khóc luôn. Tôi xin lỗi nhiều lắm, hứa sẽ không làm chuyện gì để thím tổn thương nữa… Thím cũng cám ơn tôi đã lắng nghe thím, thông cảm cho thím.

Từ đó tình cảm của tôi với thím khác nhiều lắm, cứ lúc nào nhà không có ai (mà thời gian đó thì không hiếm trong nhà tôi, 2 ông anh không thích nhìn thấy bà mẹ kế nên đi suốt ngày, chú tôi cũng đi làm ăn suốt), mấy ngày trước thì tôi cũng vậy, nhưng từ ngày nói chuyện với thím, tôi hay về nhà hơn. Thích ở gần thím hơn, cứ thế thời gian trôi đi, năm đó tôi 17 tuổi, cảng lớn càng nhìn thấy thím đẹp, da trắng, ngực to, chắc nịch, nhất là thìm mặc mấy bộ đồ ở nhà bằng lanh nhìn đẹp mê hồn. Đến giờ tôi cũng chẳng biết là thật sự tình cảm của mình thế nào, hình như tôi đem lòng yêu thím mất rồi. Lúc nào cũng nghĩ đến thím, lúc nào cũng thấy thương thím, không biết phải bù đắp thế nào cho những tủi nhục, mất mát của thím.


Dài dòng quá các bro nhỉ, nhưng đấy là những chân tình của lòng tôi. Cái ngày định mệnh, cái ngày mà không biết là phúc hay họa là như thế này.

Hôm đó là buổi trưa mùa hè, tôi đi ngang qua phòng tắm chợt phát hiên ra 1 cái ô kính khung nhôm bị móp tạo ra 1 cái khe rất bé, mà thím lại đang xối nước trong đó, định cúi xuống nhìn nhưng nghĩ đến lời hứa với thím, nghĩ đến việc mình làm sai trái (ngày xưa bé còn chưa nhận thức hết) nên tôi lại thôi, ra phòng khách ngồi thừ người ra nhưng cái phần con của tôi vẫn lấn chiếm nhiều hơn phần người, không chịu nổi kích thích, nghĩ là thím không biết được nên tôi đi ra cúi người xuống nhìn vào trong. Thật không may đúng lúc thím tắm xong, đang cúi xuống lau chân, 2 ánh mắt chạm nhau qua cái khe hở. Tôi vùng dậy chạy 1 mạch lên phòng đóng cửa, tim đập thình thịch, tự tát vào mặt mình vì xấu hổ, vì hối hận, vì đã đấu tranh tư tưởng rồi, vì đã định không nhìn trộm thím nữa mà lại để xảy ra như vậy, tâm trí tôi bị dày vò, tôi tự tát đến mức đỏ lựng cả má lên. Rồi tự nhiên có 1 bàn tay giữ tay tôi lại, ngước lên nhìn thì ra thím tôi đã lên từ lúc nào, đang đứng trước mặt tôi.

Thím ôm tôi vào lòng. Vỗ về tôi, nói không giận tôi đâu, tôi đừng hành hạ bản thân như vậy. Lúc đó tôi bật khóc, khóc nức nở như 1 đứa trẻ con. Tôi nói với thím rằng tôi đã chót yêu thím, tôi muốn được nhìn ngắm cơ thể thím, ốm thím vào lòng, tôn thờ thím nhưng tôi cũng biết là tình cảm đó không phải, nhưng cũng không biết làm thế nào…tôi không kìm chế được tình cảm của tôi, nên tôi đã thất hứa với thím, tôi đã làm thím tổn thương. v.v…

Thím ôm chặt tôi vào lòng rồi cũng khóc nấc lên, thím cũng nghẹn ngào nói đây là lần đầu tiên thím được yêu thương, lần đầu tiên 1 người con trai khóc vì thím. Thím không giận tôi, thím hiểu tôi… Rồi thím hôn lên trán tôi, hôn lên khắp mặt tôi cuối cùng dừng lại trên môi tôi. Còn tôi đây là 1 nụ hôn đầu đời, 1 nụ hôn ngọt ngào nhất mà tôi được biết, 1 nụ hôn nồng nàn, đắm đuối có vị ngọt đôi môi, vị mặn của nước mắt. Và rồi kết cục của tình yêu cũng như những đôi trai gái khác, chúng tôi lúc đó không còn lý trí, chỉ còn lại tình cảm lứa đôi, bản năng con người.

Tôi chậm rãi mà nâng niu tòa thiên nhiên tuyệt đẹp mà tôi hằng tôn thờ. Từ chút một, tỉ mỉ nâng niu như đang có trong tay 1 vật vô cùng quí giá, mong manh, dễ vỡ. Đầu óc tôi quay cuồng, tim đập liên hồi, tôi giống như đang ở trong 1 giấc mơ, mà giấc mơ thật đẹp, không thể tin được, tôi đang được người tôi thầm yêu thương, tôn sung lại ban cho tôi những đặc ân mà chỉ có trong mơ tôi mới dám nghĩ đến. Tôi hưởng thụ bằng thị giác, xúc giác, thính giác và cả bằng vị giác, tôi chỉ sợ mình tỉnh giấc mơ này. Mắt tôi hoa lên chập chờn khi cái váy ngủ của thím tuột xuống đất, bộ ngực căng tròn mịn màng của thím đang phập phồng chờ đợi, cái mảnh vải hình tam giác tuột xuống để lộ 1 hình tam giác khác đen nhánh, không nhiều nhưng trải dài xuống dưới. Tôi giống như 1 người khảo cổ, bỗng nhiên tìm được 1 pho tượng có từ mấy trăm nghìn năm trước, sững sờ, hồi hộp, luống cuống, không tin vào những gì đang diễn ra. Thím để mặc tôi trân trối nhìn thím, mặc tôi rón rén nâng niu ngực mình, mặc tôi cảm nhận bằng khửu giác và vị giác.


*
* *
Chao ôi, sao mà thơm đến thế, sao mà ngọn mát đến vậy. Thời gian như ngưng lại, tôi hôn khắp nơi trên cơ thể thím tôi. Tôi quì xuống đặt 1 nụ hôn lên cái vùng tam giác huyền bí kia của thím, rồi ngẩng mặt lên như con chiên đang quì trước chúa, đợi chúa ban cho phước lành. Gương mặt đang đẫm nước mắt kia thoáng có nụ cười khi nhìn thấy con chiên ngoan đạo đang hướng ánh mắt cầu xin về mình.

Thím nhẹ nhàng xoa đầu khuyến khích. Tôi mạnh dạn khám phá cái phần mà trước đây tôi chỉ được nhìn trộm, chỉ được nhìn xa xa mà thôi, thế mà giờ đây tôi được sờ được nhìn tận mắt, được khám phá tỉ mì từng centimet, được nếm cái thứ nước tiên, được ngửi cái mùi thơm quyến rũ từ cơ thể cái người tôi tôn thờ, còn gì hạnh phúc hơn lúc bấy giờ, tất cả ngũ giác đều được tận hưởng...

Tiếp đến thì tôi lại là 1 chú bé mới lớn, lúc vào cái hang ấm áp róc rách nước chảy, rêu bám trơn tuột, tôi chỉ chưa được đến lần thứ 4 là đã đầu hàng rồi. Thím vẫn để tôi nằm trên người thím, vuốt ve tôi rồi nói với tôi rằng:
- Cháu đã làm thím biết thế nào là hạnh phúc.

Chẳng hiểu là thật hay thím động viên tôi, nhưng tôi đã rất vui và hạnh phục vô bờ. Sau cái lần đấy, chúng tôi ngập chìm trong cảm giác tội lỗi, tội lỗi với bản thân, với gia đình, với lương tâm. Đôi khi giáp mặt nhau trong những lúc bình thương như bữa cơm tối, chúng tôi cũng tự cảm thấy ngại ngùng. Tôi với thím ít nói chuyện với nhau hơn, thường thì gần như tránh gặp mặt nhau, trừ những lúc bất khả kháng. Cả hai đều buồn, nghĩ về nhau nhiều nhưng không vượt qua được mặc cảm bản thân.

Khoảng hơn 1 tháng sau đó tôi không mấy khi ngủ được 1 giấc ngon lành, tối tối tôi nhớ thím nhiều lắm, nhưng lại tự dằn vặt bản thân. Suy nghĩ mình là thằng khốn nạn, vô ơn, khi làm chuyện có lỗi với người chú ruột của mình làm tôi không thể ngủ được. Tối hôm đó cũng như mọi hôm, gần 3h sáng mà tôi vẫn không ngủ được, học mãi cũng không vào. Tôi châm điếu thuốc rồi lên sân thượng hóng gió. Tôi ngồi đó dưới trời sao nhấp nháy, gió hiu hiu làm lòng tôi cũng đỡ đi 1 phần nào đó, lúc đó thấy chỉ còn một mình mình dưới vòm trời, cũng thấy cô đơn nhưng cũng thấy lòng thư thái vì lúc này dường như trên trái đất chỉ còn 1 mình tôi, không còn sợ ai biết chuyện của tôi, không còn lo có lỗi với ai, giá như cứ thế này thì tốt biết bao. Đang ngồi như vậy thì tôi thấy 1 bàn tay đặt lên vai tôi, tôi ngẩng đầu nhìn lên thì thím đứng sau tôi từ lúc nào… Thím nói:
- Sao cháu không ngủ đi, mai còn đi học, đừng nghĩ nhiều thế nữa.

Tôi hỏi lại:
- Thím sao cũng không ngủ, khuya rồi còn lên đây.

Thím không nói gì, ngồi xuống bên cạnh tôi… Tôi đưa tay sang nằm lấy bàn tay thím, thím cũng nằm chặt lấy tay tôi như sợ tôi chạy mất. Cả hai ngồi đó, tay trong tay yên lặng… rồi thím nói với tôi rằng:
- Đừng nghĩ nhiều về chuyện của thím với cháu, hãy cố gắng quên đi đừng để ảnh hưởng đến học tập, thím biết cháu nghĩ nhiều lắm, thím hiểu cảm giác của cháu như thế nào, vì thím cũng đang ở trong tâm trạng như thế.
- Cháu hứa với thím sẽ không để ảnh hưởng đến học tập, nhưng để quên thím đi thì cháu không thể, cháu yêu thím vô cùng.

Thím nói:
- Thím biết điều đó, điều đó làm thím hạnh phúc nhất mà cũng là đau khổ nhất. Trên đời này không có ai yêu thương thím như cháu, cuộc đời thím có chồng, nhưng chỉ đúng nghĩa trong 1 thời gian ngắn, đến giờ thì gần như không, chú của cháu cả tháng nay rồi chưa 1 lần hỏi thăm đến thím, chứ đừng nói chuyện quan hệ vợ chồng. Thím tủi thân, đau đớn cho kiếp đàn bà.

Tối hôm đó tôi và thím ngồi bên nhau rất lâu, trải lòng ra với nhau, thấu hiểu cho những dằn vặt đau đơn trong sâu thẳm cõi lòng của nhau.. sương xuống lành lạnh, chúng tôi ngồi sát lại với nhau từ bao giờ không rõ, tay trong tay, đầu sát bên đầu, những giây phút thật tuyệt vời biết bao. Từ hôm đó chúng tôi như trút được gánh nặng trong lòng, tôi và thím không còn ngại ngùng khi chạm mặt nhau trong nhà nữa. Cả hai dường như phấn chấn hơn, vui vẻ, hoạt bát hơn.

Lần thứ 2 tôi với thím gần nhau là ngày 8-3, hôm đó chú nói cơ quan tổ chức cho chị em đi chơi, rồi đi ăn nên về muộn, không ăn cơm nhà. Còn 2 ông anh tôi thì đương nhiên là xin tiền chú tôi để đi tặng quà bạn gái nên cũng báo cắt cơm nốt. Nhìn thìm tôi trong ngày phụ nữ tôi thương thím quá, không 1 bó hoa, không 1 lời chúc mừng, trong khi ngoài đường người ta nườm nượp đi mua hoa cho những người con gái mình quan tâm. Lớp tôi cũng tổ chức mừng ngày phụ nữ cho bọn con gái, tôi nộp tiền nhưng lấy lý do người không được khoẻ, xin phép không tham gia cho bọn bạn nó đỡ nói. Thấy mặt tôi buồn buồn chắc chúng nó nghĩ tôi mệt thật nên cho về. Tôi chạy 1 vòng tuy kinh phí eo hẹp nhưng cũng đủ 1 bó hoa, 1 cái bánh gato nhỏ và 1 bộ váy ngủ cho thím. Mua được quà cho thím tôi vui lắm, chạy như bay về nhà. Thím đang dọn dẹp trong bếp, tôi chạy ào vào đưa quà cho thím, líu ríu nói tặng thím nhân ngày 8-3, thím ôm bó hoa, hộp quà bất chợt nước mắt tràn ra. Tôi luống cuống chẳng hiểu sao.. thím chấn an tôi nói:
- Thím cảm động quá, thím không nghĩ ngày hôm nay lại được nhận những món quà này.

Thím ôm lấy tôi hôn lên má tôi nói:
- Cám ơn cháu nhiều lắm.

Lau nước mắt rồi thím ra tìm lọ hoa cắm rồi đặt lên bàn, ngồi xuống háo hức bóc hộp quà của tôi tặng. Tôi quì dưới chân thím nhìn thím xem cái váy ngủ, mặt thím đỏ hồng lên, mắt long lanh khi nhìn thấy bộ váy ngủ, thím xuýt xoa khen:
- Đẹp quá, thím thích màu này.

Rồi lật đi lật lại, ướm lên người rồi hỏi tôi:
- Có đẹp không?

Niềm vui như 1 đứa trẻ khi được nhận quà của thím làm tôi cũng vui lây. Tôi nói:
- Thím vào thử cái váy đi, nếu không vừa còn đổi cái khác.

Thím vui lắm, đứng dậy cầm cái váy lên chạy vào phòng tắm thay đồ. Tôi ra ghế sofa ngồi chờ. Lúc sau thím đi ra, mặc cái váy ngủ tôi mua, cái váy ngủ ngắn lộ đôi chân thon thả, trắng muốt của thím, phần trên thật vừa vặn, ôm sát lấy cơ thể thím cứ như may riêng cho thím vậy. Tôi thốt lên rằng:
- Thím mặc đẹp lắm.

Nhìn mặt thím được tôi khen rạng rỡ hẳn lên, má hồng lên, môi đỏ thắm, tôi ngắm nhìn thím mà lòng ngây ngất, thím đẹp thật, cái đẹp mặn mà, đằm thắm, kiêu sa của 1 người phụ nữ Á đông thuần khiết, cái đẹp dịu dàng hơi có chút cam chịu số kiếp… bộ ngực trần không bị bó buộc bởi cái áo con nhưng vẫn chắc nịch, hằn lên 2 cái núm nhòn nhọn, căng cứng, bụng thím phẳng phiu dưới lớp vải lanh. Thím đi ra gần tôi, dang tay ra ôm tôi vào lòng, áp đầu tôi vào người thím, tôi ôm lấy thím thật chặt, thím vuốt tóc tôi nói rằng:
- Ngàn lần cám ơn cháu, trên đời này chỉ có cháu mới mang đến cho thím những phút giây hạnh phúc vô bờ như vậy mà thôi.

Tôi tha hồ mà đắm chìm trong cái hương thơm quyến rũ, quen thuộc dưới lớp vải lanh mềm mát, tôi vẫn cảm nhận được mùi da thịt đàn bà thơm tho mà tôi đã từng được biết. Tôi lần sờ như một con cún con đi tìm vú mẹ, mắt nhắm nghiền, thỉnh thoảng chỉ hé mắt xem phản ứng của thím. Thím thấy tôi cứ rúc rúc, rụi rụi, hít hà thì thim xoa đầu tôi rồi kéo tôi đứng dậy, thím ngồi xuống ghế dang tay ra như đón một đứa con đang lẫm chẫm biết đi vào lòng, tôi sà xuống người thím, cúi đầu hôn lên đùi thím rồi dần dần từ tí một. Cảm giác lần đầu tiên ùa về, tràn ngập trong tôi và thím, chỉ có điều lần này tôi và thím bình tĩnh hơn, có thời gian hơn nên chúng tôi tận hưởng theo cách khác. Tôi cẩn trọng khám phá từng cm da thịt thím, nếm từng vị một trên đầu lưỡi, ngọt mát của da thịt, mặn mặn của mồ hôi… Đoạn đường không dài nhưng tôi đi rất lâu, thím ngồi đó xoa đầu khuyến khích tôi khám phá. Gần cuối đường thím ngồi dịch ra mép ghế. Một mâm cỗ thịnh soạn bày ra trước mắt một người đang đói lả thì không phải nói cũng có thể hiểu được nỗi thèm khát, được đánh chén thoả thuê như thế nào.

Tôi không còn đủ bình tĩnh để biết cần phải làm gì nữa, người tôi đang nóng lại càng nóng hơn, mồi hôi chảy thành ròng trên mặt, thỉnh thoảng thím còn phải vuốt mồ hôi trên trán tôi. Tôi lao vào như 1 con hổ đói lâu ngày, tôi ngấu nghiến nhai nuốt, mút mát những gì có thể. Thím gác chân lên vai tôi, nằm đó 1 tay đặt lên đầu tôi, một tay kê làm gối, mắt đang ngắm tôi giống như một bà mẹ có đứa con lâu ngày đi xa về, bà nấu 1 bữa ăn tối thịnh soạn, rồi ngồi nhìn 1 cách trìu mến. Không còn e ngại gì nữa nên tôi phấn khích lắm, giá như miệng tôi to hơn chắc tôi cố mà càng ra để nuốt gọn những gì tôi có thể. Đê mê ngụp lặn trong cái khe suối nhỏ, xinh xắn, róc rách nước, mềm mại rong rêu, làm thím cũng không chịu đựng nổi, người cứ run bắn lên theo. Rồi chúng tôi ngập chìm trong nhau, lúc khoan, khi nhặt. Không nói nhưng thím điều khiển tôi như 1 người lái tàu chuyên nghiệp, lúc nào cần nhanh, khi thì phải chậm tránh những con sóng ngầm đang chuẩn bị dâng trào trong tôi, tôi làm theo sự chỉ đạo không lời của thím và cuối cùng là cái đích của sự đê mê, sung sướng, của người chinh phục đỉnh Everest, chúng tôi đã cùng nhau đặt chân lên cùng một lúc…


Hết

Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!