CoiThienThai.com - The Largest Vietnamese Entertainment Network

Buy Sex Toy Sex! Do choi danh cho nguoi lon! Click here!

Xem phim phá trinh! Hấp dẫn tuyệt vời - Click here!

Bạn đã có bảo hiểm nhân thọ (life insurance) chưa? www.HaPhanInsurance.com !

ThanhHaFlower.com - Mua hoa, gửi quà về Việt Nam ! Giá rẻ nhất!

Official websites: www.CoiThienThai.com || www.CoiThienThai.net

GÂY QUỸ CÕI THIÊN THAI - MEMBERS V.I.P Đăng ký thành viên: Members Log in || » Members Sign up « || » Cancel Membership «

Bạn có biết ? CõiThiênThai.com là nơi phổ biến Truyện Người Lớn miễn phí đầu tiên? CõiThiênThai.com có kho tàng truyện người lớn lớn nhất?

  • facebook
  • google plus
  • twitter
  • youtube
  • linkedin
Page 3 of 3 FirstFirst 123
Results 21 to 25 of 25
  1. #21
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Bà Thím Chịu Chơi (Phần 21) (Tác giả: Sịp)

    BÀ THÍM CHỊU CHƠI

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 21




    Tuy vậy khi thím đã bày sẵn cỗ để chờ tôi thưởng thức thì tôi lại lần khân chưa chịu lăn vào ăn ngấu ăn nghiến ngay. Tôi đủng đỉnh nằm ngay đơ cán cuốc ra cho thím vần tựa vần củ khoai lùi trong bếp lửa, còn cà khịa bắt thím phải làm thế này thế nọ mới ưng.

    Thím cũng có vẻ sốt ruột vì cái tính man man của tôi nên chiều theo ý tôi thì vẫn chiều mà cái miệng thì trèo trẹo trách mắng: trên đời tui chưa thấy ai khùng như cha nội, chèn ui, nứng điên nứng đứng cái đầu, một hai hằm hè đòi đục tới nơi mà tui bày ra hết trơn ra cha còn ngồi đó ba xí ba tú.

    Tôi cãi liền một khi chớ bộ : ngồi đâu mà ngồi, tôi nằm lăn ra đây nãy giờ mà bà nói oan cho tôi. Rồi mượn cớ thím đang vòng vòng bàn tay vuốt cho cái cùi bắp của tôi nó giãn cực độ ra, tôi nói xiên nói xỏ : ai biểu bà thấy nó sừng mà còn chê là ngắn, nên bà cố xoay xoay cho cây láp nó dài ra, chừng đó bà mới ưng cái bụng, bởi nên tui mới đủng đỉnh để bà đòi gì được nấy chớ.

    Thím nôn thiệt tình, bởi hồi nãy ông chú xà lơ hổng đụng đến bả nên bả thèm cực kỳ. Bà kể lể than với tôi : mẹ họ, chơi hổng chơi mà giữ miết để nó ôi, nó thiu, chảy nước hết trơn mới bực.

    Tôi cũng thông cảm cho hoàn cảnh của bà nên lúc nào thừa cơ ông chú giả lơ là tôi nhào vô ăn có cho bà thím đỡ rêm mình rêm mẩy một chút. Tôi thừa lúc bà đứng sau quầy bếp lui hui chùi lau khô từng món mới rửa xong, tôi lòn khom dưới cái bệ không cho chú thấy, tôi chui toách vô dưới cái củng của thím mà quậy 180 độ.

    Được cái thím cũng biết tẩy của tôi nên dù có mặc cái lót bằng ren nhưng cái dáng hoa nhỏ xíu nên nói là che mà che con mẹ gì đâu chớ. Tôi vừa trùm cái váy lên đầu là dùng ngay ngón trỏ kéo cái sịp của thím ra mà hít hà lên cái triện thiệt đã.

    Thím cắn chặt răng để đừng phát ra tiếng rên, thỉnh thoảng phải giả tảng chót chót cái lưỡi, xiết xiết hàm răng mới chịu và đánh lừa được ông chú tưởng là thím khó chịu vì ăn bị mắc đồ ăn mới kẽ hở của nướu.

    Tôi nghịch tinh vừa hít vừa dùng chót mũi day day lên cái sẹo, và khoèo hai ngón tay banh cái lỗ rộng ra thổi phù phù như rúc tù và nghe sướng tột độ. Thím nhột nhột nên chà hai đùi vào nhau, kẹp luôn cái đầu tôi làm tôi phải cấu nhẹ một cái cho bà dang lui bớt ra chớ để tôi bị ngộp.

    Vậy là tôi liếm, bú rè rè, quết cái miếng chả chiên đều đều làm nó nhẽo nhèo ra và lún phún có chút nước. Tôi thú vị khi thấy mấy nhóm lông ríu xoắn lại, các đầu sợi lăm tăm như người hắt nước lên chưa kịp khô.

    Tôi nhẹ nhàng banh rộng miệng lưỡi gà ra và đưa cái lưỡi vô chà lết làm thím rùng rùng người, khựng lại, hổng dám ron rỏn làm mạnh tay như lúc mới rồi vì sợ trợt tay buông bể chén dĩa thì chú biết.

    Tôi bú liếm ở dưới mà còn nhón người lên ăn có ở hai cái vú đẫy đà. Thím hiểu ý đâu còn dám đứng ngay phải vờ bị mỏi, nằm phục xuống mặt bệ cho tôi mò vú với liếm sẹo.

    Tôi chưa thấy một người đàn bà nào dâm như thím. Cha mẹ ui, tôi mới nhằn sơ sơ mà hai đầu vú cứng giòn như đậu phọng rang, còn con he thì ướt lủ khủ, hết đợt này tới đợt khác.

    Thấy vậy tôi khoái dẫu nên có bàn tay nào để hở là tôi tận dụng ngay. Trò đàn bà con gái khi được bú nút con trai mà mình lộng ngón tay vô ngoáy phụ thì trăm bà đều muốn lăn kềnh ra tại chỗ.

    Bởi sau này khi đã dụ khị được ông chú vào nghỉ trưa, thím bộc bạch hết với tôi về cái nỗi nứng điên nứng đảo của thím. Thím nói : tui mà hổng cố kềm thì tiêu dên cuộc đời mí anh rùi. Cha ác chi ác dữ, nút nút thui, còn móc móc cái lưỡi, lùa lùa ngón tay, tui vừa muốn xón đái vừa rêm hết cùi dừa, bánh đòn, bánh tét ráo nạo.

    Tôi cười hì hì nói khùng nói điên : cho chừa, ai biểu bạ đâu nứng đó chi, ráng chịu. Thím trợn tròn mắt cự nự : đú họ, móc tàn nhẫn, nạo sạch banh cội cùi chỏng gọng mẹ nó hết trơn biểu đừng nứng ai mà dằn cho nổi.

    Rồi thím xí xóa lảng sang chuyện khác ngay : ờ ờ, có nứng vậy thì khi để anh nắc nó mới đã banh ta luy ra. Tôi nghe thím lâu lâu dặm ba chữ phơ răng xe thì cũng nghe vui vui tai nên cố tình chọc và quậy cho thím phun thêm một mớ nữa cho sướng ý.
    Hổng biết ông chú có đoán mò đoán mẫm gì chăng mà một bữa khơi khơi tôi nghe ông nói với thím cháu tôi : hùi này tui thấy bà dzí thằng nhỏ coi bộ ăn ý nhau, bà hô thì nó hứng, nhiều khi tui tưởng hai người là vợ chồng.

    Tôi chột dạ nín khe, trong khi thím quyền biến trả lời mau và hay đáo để : tầm bậy tầm bạ, nói dzị hổng sợ người ta nghe cười thúi đầu. Tui già cỡ này, nó là con trai mới lớn lên, đâu thèm để mắt tới.

    Rồi bà ví von nói thêm : tui nói thiệt ông nghe, tại ông thấy tui tự nhiên thì ông nghi nghi ngờ ngờ. Chớ thiệt ra vú mớm tui như quả mướp ai thèm mà đụng rớ tới. Tại ông lỡ dính tui, bỏ hổng đang tâm nên tui mới làng xàng bên ông, chớ cỡ tui thảy ra chó cũng hổng nhá.

    Tôi phục lăn cái thói một hai ăn miếng trả miếng của thím. Nghĩ bụng : bà thử liệng ra coi tui có nhá cho sạch cả thịt lẫn xương hun, chớ đừng nói là chê. Nhưng khốn nỗi trước mặt ông chú tôi nào dám chuyển đến thím cái tín hiệu hay ho đó nên cứ câm để hai ông bà đối đáp với nhau.

    Lẳng lặng tôi về buồng, buồn ngủ muốn rịp mắt mà cái cùi bắp cứ ngay đơ dựng cột cờ. Tôi bực sẵn nên chửi nó : mày có biết vì mày mà tao bị mang tai mang tiếng dữ hun. Bây giờ mày còn hành tao thì chừng nào mày mới chịu buông tha ra chớ.
    Hai thầy trò đang nhỏn nhoẻn cự nhau thì thím ào vô. Thấy cột buồm của tôi dựng hiên ngang, thím chúm chím cười khen : nhạy thiệt, nhạy thiệt, chả có lò xo mẹ gì mà bật lên tách tách.

    Rồi thím xà vào ôm bụm lấy thằng cụ con nựng như nựng trẻ và đớt đát nói ngọng : ngoan, ngoan đi con, rồi tao cho bú tí. Tôi nghe mà sướng rần rần vì tôi biết thím nói rứa là nói với tôi, chớ thằng cóc con biết đếch gì mà dỗ dụ nó.

    Tôi ôm chầm lấy thím reo rẻo : bắt đền, bắt đền, bà làm tui nứng rên lên thì phải đền hông thui tui chết. Thím phì cười thách thức : chết thế chó nào được mà chết. Mẹ, cứ nứng mà chết được thì chả hóa cuộc đời này nhẹ nhõm thế sao.

    (Hết Phần 21 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 22 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  2. #22
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Bà Thím Chịu Chơi (Phần 22) (Tác giả: Sịp)


    BÀ THÍM CHỊU CHƠI


    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 22




    Ngoài cái nết chịu chơi, thím tôi còn có thêm nhiều chiêu khác khiến tôi phải luôn luôn bái phục bả. Bà chẳng ra man man cũng không ra tỉnh táo, thích gì làm đó, bất kể lúc nào, ở đâu và trước mặt ai cũng mặc. Lắm khi tôi cũng chột dạ vì lối nói luông tuồng của thím, vì có ông chú ở đó, nhưng thím vẫn tỉnh oeo. Đợi lúc chú đi khỏi tôi căn vặn thì thím cười hề hề, còn lên giọng thầy đời : ai biểu già ham cưới dzợ trẻ thì ráng mà nhịn, chịu hổng nổi thì bứt, đây khỏi lo.

    Đã thế thì thôi, càng ngày thím càng có vẻ lộng. Ai đời chồng sờ sờ ở đó mà bả bận thứ quần áo gì hổng có lót bên trong, mới khiến thiên hạ đau đầu. Tôi nhìn thích ý bằng chết, nhưng trước mặt chú phải giả lơ để ổng khỏi xi nẹc. Nhiều lúc tôi đã nghĩ chắc là ông sẽ méc lại ba tôi để lôi cổ tôi về, chớ con trai con nứa mà để sống chung với một bà tơ huơ như thế thì tránh sao không khỏi gây đại loạn. Thế mà chú cũng chẳng càu nhàu, nói năng hay trách cứ gì, trái lại ông còn nói tiếu lâm khiến tôi nghe cũng nhột nhột : hay đa, thím cháu bay coi tuồng ăn ý nhau dữ, tao già rồi nên kệ để sắp nhỏ mần chi thì mần.

    Tôi ể mình vì tính bạo dạn của thím. Mười đêm như chục, thím mò vào phòng tôi, một hai đòi ngủ chung. Tôi thiếu điều năn nỉ lạy lục bả mà bả lăn đùng ra hổng nhúc nhích gì hết. Bà ôm cứng lấy tôi, cạ vú, quặp chưn làm tôi muốn điếng. Tôi cảm thấy những sợi lông hứng tình của bả cứng òm, xỉa xỉa lên, cù léc bắp vế tôi châm chích muốn chết. Tôi nói nhỏ xin bà về bển để ổng lên cơn ghen sang làm thịt tôi thì bỏ bu.

    Bà cười khanh khách chê là tôi đàn ông đàn ang mà nhát òm, muốn chơi lại sợ. Rồi bà giải thích : người sợ là tui nè mà còn chưa ngán, anh việc đếch gì phải ngại. Ổng hỏi tui nói tại nằm cạnh bên ổng ngáp lớn quá, tôi cóc ngủ yên, nên sang nằm ké anh đánh một giấc, chớ để càm ràm cả đêm thì sống sao được. Tôi đến thua cái nước liều của bà. Tôi nằm yên không dám cựa quậy chưa được mấy hồi thì nghe bả rọ rạy hỏi móc : bộ nằm ên thiệt sao ta, đú họ, tại nứng mới mò sang mà tía non lờ đi rồi chịu đời sao thấu nè.

    Chưa gì thím ôm chầm lấy tôi như nhốt con chó con dấu yêu vào lòng, hôn loạt xoạt khắp mặt mũi, tai, mắt, môi, miệng rồi giúi bàn tay tôi bắt phải sờ vú bả mới ưng. Lúc đầu tôi còn “ em chả “ mại hơi, nhưng khi thấy lòng bàn tay ấm ấm thì tự phát quơ ôm tròn hai vú bà hồi nào mà vê, xe, lăn, day, nhuyễn đáo để. Bà thấy tôi nựng nịu cặp vú thì ra vẻ hài lòng, đôi mắt lim dim, hít hà rồi ra cái điều mắng yêu : vậy mà còn làm bộ chó như ta đây đứng đắn.

    Tôi thấy mình quê tột độ, nhưng thực tế là tôi đang bị mà mắt vì cặp vú to đùng của thím thì còn chống chế gì được. Thím biết tôi chịu đèn nên cũng không lải nhải nói lâu hơn mà để im cho tôi vần nghịch hai cái vú vì chúng cũng gây nơi bà một sự kích thích nào đó. Tôi vò cặp vú nát nhão, bóp nặn hai núm đến sưng vỉnh lên và rảy rảy như người ta rảy nước hoa. Thím ê a kêu những tiếng gì như bị động đực.

    Bà ôm choàng lấy tôi xiết chặt, trân mình để độn cặp vú cao lên cho tôi tha hồ nắn bóp. Con cu tôi xem chừng chịu cứng cựa nên cũng ngỏng bừng bừng cạ vào bắp vế thím, làm thím càng nôn nao xuýt xoa cái miệng dẻo nhẹo. Tôi cũng lùng bùng không kém, lắm lần đã định rúc mặt vào ngậm bú cái vú của thím mà còn giả bộ làm cao. Chừng thím cũng đoán ra nên xục xịch sửa lại thế nằm rồi nói rót vào tai tôi nghe mà thương : ngậm vú em bú một hồi đi, cưng mằn thét làm em rạo rực muốn xón đái.

    Chừng đó tôi mới nhẩn nha một tay bóp, một tay ấn cái vú đầy òm vào miệng mà nút chụt chụt. Thím cong người lên, giúi sâu cái vú vào miệng tôi, miệng đánh nhịp chậc chậc rên liến láu : chu choa nó thốn chi thốn lạ, như ai đang xẻ thịt xẻ vú mình. Tôi được khen nên khoái càng bóp căng hai vú mà thay phiên dùng miệng nút để chúng không tị nạnh nhau. Tôi bú hả hê và thỉnh thoảng lại nhay nhay cái núm cứng còn hơn hòn sỏi làm thím càng xiết tôi mãnh liệt.

    Tôi nhìn thấy thím loay hoay, lật đà lật đật như sợ bị bỏ sót. Thím chộp lấy cái bàn tay đang ôm bên cái vú được nút mà nói thoang thoảng như hơi thở : bỏ bớt một tay mò bên dưới cho em đỡ nứng đi cưng. Tôi nghe sao mà sướng. Tôi lãng đãng vờ như nghe chưa rõ nên đủng đa đủng đỉnh vẽ loằn ngoằn trên vú bà. Thím sốt ruột nhắc lại lời đanh chiết hơn : mò chút đi, cứ vẽ luệch nguệch hoài.

    Đến lúc đó tôi mới bụm nguyên bàn tay vào cái sẹo thịt, nghe nóng hổi và lem nhem có chút nước. Tôi biết thím thường dễ xuất khí như thế, nhưng vẫn đùa trêu : chưa ăn mà đã ói. Thím nạt và mắng : đồ quỉ, ăn nói kém qui tắc. Tôi đã tính sẵn nên khi thím đang lòm thòm thì tôi đã bẻ cong ngón giữa nhấn mạnh và sâu vào lỗ mà ịn chặt một lúc. Thím nhũn người ra, ngáp ngáp gió và í a khen : giỏi dữ, mới nhấn một cái đã trúng phóc.

    Tôi vòng ngược ngón giữa cong như cái móc câu cào cào bên trong cái lỗ làm thím tuột dên lập tức. Thím quặp hai đùi kẹp chặt lóng tay tôi mà rên đà điểu : sướng, sướng ghê nơi, sao chưa chi mà nứng tràn nứng trề dzị hà. Tôi bắt tức cười mà không dám cười, sợ thím bị quê. Tôi chọc ngang chọc ngủa, xiên nạy tứ tung, nghĩ là gạn rác hay rong rêu gì cũng bị cào hốt sạch. Còn thím thì bật sạng giơ cao hai giò ra khoắng loạn xạ mà kêu như bị hiếp : nứng quá, làm ơn cạo tróc hết vảy nhớt cho em, để nó lấn cấn em chịu hết nổi.

    Tôi khoái phải biết vì không ngờ tài năng mình tiến bộ chóng vậy. Tôi móc đến độ thím phải bật cong ngửa người như cái lá hứng mưa và quẫy lao nhao như cây bị bão thổi. Tôi vói bóp cái vú nên cái này chằng chịt bổ sung sự khoái cho cái kia làm thím bổ nháo bổ nhào như con tò vò bị thui lửa. Có lúc thím sướng quá, lịm đi nên dùng tay níu chặt lấy cánh tay tôi đang mò háng thím để nhét chặt trong cái lỗ, giữ cho nó đừng làm thím nhộn nhạo nữa.
    Thú thật tôi đã muốn đè thím ra dộng một phát mà còn tiếc tiếc nên lại tiếp tục nghịch. Tôi theo dõi nhìn cái khoảng gồ bám đầy lông của thím múa lòe xòe trước mắt tôi mà nhấp nhổm không yên. Tôi hỏi cho có hỏi : nứng tới độ dữ dzị a. Thím chỉ còn biết gục gặc đầu xác nhận. Tôi bỗng móc ngược lên một lần nữa thì nghe thím á lên một tiếng và xịt thứ gì ấm ấm, dính dính vào đầy lòng bàn tay tôi.

    Nhìn thím thật thương hại. Thím như con cá ngão bị thiếu nước nên đớp đớp bọt và chu chéo kêu : nắc, nắc, đừng mò nữa, em nứng ráo riết rồi. Tôi sướng mê người, tai lùng bùng như bị điếc. Thím lại bíu chặt cánh tay tôi nài nỉ : đụ em cái đi, em nứng lồn quá. Chao ôi ! tới lúc này mới nghe bà thím phụt ra cái tiếng thống thiết và chẳng còn e dè tục tĩu chi nữa. Tôi lẳng lặng nói một cách điềm tĩnh : chi mà nhắng lên rứa, nứng cũng từ tốn chứ đâu mà la toáng lên vậy.

    Nào dè tôi bị thím xỉ vả nặng : nói như lỗ đít người ta mà cũng nói. Đú họ, anh móc muốn lòi lồn người ta ra mà biểu đừng la, hay anh muốn tôi đằn anh ra rồi leo lên chủ động địt phịt phịt thì anh mới chịu. Giả sử anh có nứng lồn như tui anh mới thấu nỗi cơ cực của tui lúc này. Tôi im thin thít vì biết có nói càng làm thím giận hơn thôi.

    (Hết Phần 22 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 23 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  3. #23
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Bà Thím Chịu Chơi (Phần 23) (Tác giả: Sịp)

    BÀ THÍM CHỊU CHƠI

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 23




    Nãy giờ tôi đến khổ đến sở với bà thím. Bà hành thằng cu con của tôi thiếu điều muốn chạy hột lên cổ. Bà vùi nó như vùi củ khoai từ vào tro, vào lửa, khiến nó trùi trũi đen lừ, thẳng đuột ra và nóng như được tôi kỹ trong bễ, thế mà xem ra bà vẫn chưa ưng. Bà hậm bà hực, bà trì bà níu, bà lôi bà lật, miệng ron rỏn những lời chẳng ra ngô ra khoai. Bà làm tôi hết dựng lên lại xẹp xuống. Ôi thôi, còn tài năng, kỹ thuật nào bà lôi ra sử dụng hết, không còn để lại một chút làm vốn.

    Bà hết dùng hai bàn chân kẹp cùm thằng nhóc tội nghiệp của tôi mà xe như xe kẹo kéo, bà lại dùng hai tay nhuyễn nhuyễn lọn như nhằng nhịt lọn mớ tơ, đã thế mà thôi đâu, bà còn chơi ngẳng di di cái đầu rùa lên hai núm vú bà như cây cọ quẹt sơn, quẹt màu. Tôi chết điếng lên vì nhoi nhói, vì nhột và vì trăm thứ hầm bà lằng sắn cấu, nên thỉnh thoảng lại kêu nhi nhoe “ ối, ối “. Bà thím đâm khoái chí tử mới độc, một hai nói hùa vào : thế mới đã.

    Tôi nói mãi bà cũng chả nghe, giả lơ giả điếc, nên tôi cóc nói nữa. Bà muốn làm trời làm bể gì thì làm, chán thì thôi, vì dẫu tôi có kêu ba làng chín xóm vào giúp bả cũng hổng khe nữa là. Thế nên bà đã im thì tôi cũng im, thi gan xem ai thua trước cho biết. Được cái bà hành tôi cật lực, nhưng đôi lúc cũng tình tứ và điệu đàng ra phết. Bà lật ngang lật ngửa thằng cu con, ngắm ngắm nghía nghía, xuýt xoa cái miệng, rồi bất đồ bà hôn chụt chụt lên đầu thằng nhóc và mút mút vài cái làm tôi tưởng như bị lôi tuồn tuột hết mề, hết lõi ra ngoài.

    Tôi chỉ kịp “ á “ lên thì bà đã nhăng nhít chữa cháy : ui, xươn, xươn, xươn cách chi là xươn. Đấy, các cụ nghĩ thế thì còn ăn vạ bà vào đâu cho được. Cho nên nhất thời đành bấm bụng chịu trận cho xong. Cứ thế bà ôm ấp, nựng nịu đã đời, mệt nhoài bò sấp cả ra giường ra chiếu mút mút, tâng tâng, ve ve vuốt vuốt. Đến khi nhìn thấy tôi bắt đầu khờ ệt mặt ra, thiu thiu như bún thiu thì lúc ấy bà mới nhắn nhe : được rồi, được rồi để thím đền cho anh, để cái mặt anh ỉu xìu như cái bánh bao chiều, tội nghiệp quá.

    Vậy là bà đằn ngửa tôi ra và nhảy phóc lên bụng, ngồi chễm chệ, cưỡi nhún nhún, như người cắm cái cọc vững vàng và bắt đầu ê a càn lướt vô tội vạ. Tôi cũng nhợn cành hông vì thằng cún nó trơn lũi ấn sâu vào cái lỗ nẻ của thím và êm rơ không cục cựa gì cả. Tôi còn đang nghe ngóng xem sự thể ra sao thì thím đã ngoáy lia ngoáy lịa bản mông quay mòng mòng như quay cho xe hơi nổ máy.

    Tôi nhìn hai cái vú của bà tung tăng đánh nhịp thì tôi nhận ra ngay bà thím cực ký thích chơi kiểu này. Thế nên tôi phải phụ giúp bà để bà sướng té khói lên mây xanh cho rồi. Tôi tóm lấy hai cổ chân thím, giở hổng lên và đẩy bả ngã lăn chiên, ngửa người ra chịu trận. Từ thế đó tôi co gót chân chịu tấn mà bung phần háng lên đâm chí chát. Bà thím tênh hênh lọp ngọp mà lại reo kêu mới lạ : ui, con mẹ nó, đâm gì đâm hổng nghỉ làm người ta sướng muốn bể khu luôn.

    Tôi nghe khoái lỗ nhĩ nên bèn áp dụng kiểu cọ, tôi lôi xềnh xệch bà thím cấn vào cái cùi và tôi quậy tít thò lò, hăm hăm như đang đánh răng buổi sáng. Bà thím xóc mãnh liệt, chẳng thua gì chiếc xe đi vào đoạn đường ổ gà, loạng choạng ngã giúi giụi mà vẫn kêu ra cái điều rất sảng khoái. Tôi thấy thế nên càng hét : đã muốn chết thì cho chết. Tôi xoạc chân bà thím rộng ra, kéo gác lên vai và bịn lấy hông thụt moóc chê không hở, khiến bà nhảy cồm cồm.

    Chả nghe bà cự nự mà chỉ nhận toàn lời khen : chơi được đa, dzị mới sướng tới. Tôi lùng bùng cả người : chèn ui, đúng là bà già giết giặc, chịu đời hổng thấu. Tôi bơm một hồi nữa thì kêu : mệt rồi, đổi tài. Thím cũng ừ ào phê phán theo : ừa, ừa, đổi tài đi. Tôi vội hất thím ra và chộp lấy thím, đè khum lưng xuống và tăm tắp thay tay lái, đun bà như đun xe bị chết máy. Bà thím lao chao chịu đựng.

    Tôi hích chừng chục lần thì níu lấy một giò thím gác lên cạnh chân giường mà cưa sột soạt. Thím nghiêng nghiêng người, ngước nhìn ngang như dò hỏi tôi cung cách kiểu cọ gì, tôi nhủng nhỉnh bảo : bà thích kiểu chó đái thì tôi áp dụng kiểu chó đái. Thím chỉ cười xuề xòa. Tôi thụt mạnh bạo, bà thím lung lay tựa nhà bị bão thổi, trong khi hai tay tôi níu lấy cặp vú thím giữ chặt mà bắn ầm ầm.

    Thím xệch xạc cả người mà vẫn nhỏn nhoẻn cười khiến tôi điên tiết. Tôi cấm cảu cự nự : cười đếch gì mà cười lắm thế, trên cười, dưới cũng cưỡi, tềnh hệch ra cả lũ, nhếch nhác không thể tả. Bà thím cũng nào vừa nên vả lả nói lại : tôi cười thì mặc xác tôi, mắc gì anh ngứa mắt mà chõ mõm vào lào xào. Tôi cười miệng tôi và nó cười miệng nó, thích thì cười, sướng thì cười, anh nắc thì lo nắc đi, nói làm xàm, mất cả nứng.

    Tôi quê nặng. Đúng là bà già trầu, tốc kê thậm. Tôi chẳng hơi đâu đi cãi tay đôi với các bà, nên tôi lượn là đẽo cật lực. Bà thím đang oang oang chợt nín khe, chổng cao mông lên cho tôi đẵn và miệng kêu ông ổng : chu choa, sướng, sướng giàn trời, sướng cực ký, sướng thấy con đĩ mẹ luôn. Cái bà này hễ sướng là nói tục, nên tôi cáu tiết bóp nhoẹt hai đầu vú thím và đay nghiến : này nói bậy, này nói tục, ông thì nặn cho lòi hột ra, hết xoen xoét cái miệng.

    Tôi không ngờ mình cũng láo toét như thế. Dù sao thím cũng là bậc trên mà dám xưng ông với bả. Thế nhưng nghĩ đi nghĩ lại có cha say nào mà nói cho ra lời ra lẽ đâu, thì người đang nắc cũng y như thế, nó cương cực độ lên thì còn biết gì là trên là dưới. Tôi tự tha thứ lỗi mình như thế, nhưng thím thấy tôi lo ra, ngưng nắc thì lại giục giã : nắc tiếp đi chứ, đang sướng mà khi không rồi ngưng re. Tôi phải quáng quàng chạy chữa, tại ngứa bất tử nên câu dầm cho bớt bớt. Rồi chưa chi tôi se se ngay hai đầu vú, dọng liền tù tì chừng dăm ba chục cái, nên thím ca ví von : nắc thế mới gọi là nắc kinh tế, sướng ngộp mình lun, anh ơi !

    Tôi nghe mà khoái rần rần nên còn ngón nào tôi xả láng hết. Tôi ủi bà văng tới văng lui như tàu há mồm ủi bãi, sỏi đá văng rào rào, cái giò gác lên cạnh giường đảo như điên, bà thím gồng người đưa đít ra cho tôi đục. Có thể nói tôi chơi cú này có nghè đàng hoàng, nên nghe bà thím ưng cho nước lia lịa : anh quất chết bỏỏcho tui, để nó lợn cơn làm tui mất ăn mất ngủ vì nó, anh làm bể tan bể tác tui cũng chịu, miễn hết ngứa và khiến tui nứng rực là được.

    Tôi nghe những chỉ muốn xẩu mình.

    (Hết Phần 23 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 24 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  4. #24
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Bà Thím Chịu Chơi (Phần 24) (Tác giả: Sịp)

    BÀ THÍM CHỊU CHƠI

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 24




    Mãi tới khi nghe bà thím than nhong nhóng kêu mỏi khu, mỏi đít thì tôi biết là bả rêm mình thiệt. Tôi lẳng lặng đỡ và đẩy cho bả trườn mình nằm sấp lên nệm giường, y hệt con sáu trườn bãi. Bả lại kêu rêu là một giò trụ đứng dưới đất lâu, trong khi cái giò kia gác lên cạnh giường làm bả tê cóng, không còn cảm giác gì nữa nên tôi cũng lại phải bưng hổng giò bà lên, kẹp khệ nệ vô cạnh sườn, như anh biệt kích kè kè ôm khảu súng AR-15 sẵn sàng nhả đạn. Tôi nhìn bà thím lui cui mà thương.

    Thế nhưng kêu thì kêu, than thì than, mà cái mông bả ngỏng hếch lên, đưa nguyên cái phao câu ra một đùm cho tôi giã mới dễ nể. Bởi vậy tôi cười sằng sặc khiến bả nổi cọc : cười cái đế gì mà toàng hoạc mồm ra như cái… song nghĩ sao bả thắng kịp. Tôi thủng thẳng cắt nghĩa cho bả thông : ai cấm bà rên, bà than, nhưng đã kêu mỏi thì nằm phục xuống cho nó phẻ, mắc gì bà đưa nguyên bàn tọa lên thì tôi sao chế ngự đừng cười được.

    Bà thím cố chống chế : nắc hổng lo nắc, để ý chi ba cái chiện tầm xàm cho rắc rối con tim. Người ta mần chi thì kệ xác người ta, ông lo phận ông cho được việc, chuyện đàn bà con gái mà ông xét nét thì đời nào cho dứt. Tôi thông cảm nên vội bù lỗ cho bả một hồi đạn ghim, coi mòi bả chịu đèn, nên nằm xục xịch, xục xịch cho tôi bằm, tôi đâm, nhát nào nhát nấy kêu chách chách.

    Hai mắt bả lim dim như mắt sấu phê, hai cánh tay bả duỗi thẳng, cào cào lên mặt nệm, làm nhăn nhúm một cục. Tôi cắn răng phang thêm một hồi nữa thì bà mềm èo như cái bánh bao, mặc cho ai muốn nhào, muốn nặn sao thì làm. Phải nói là bà thím sành đời tổ chảng. Tôi mệt đứ đừ mà cái miệng con ngao của bả mút da mút diết, vuốt từ trong vuốt nhằn ra, tôi chịu đời hết thấu. Tôi nghĩ là bả đang làm xiếc chớ hổng phải là đang được tôi chơi.
    Tôi khen thành thực, nào dè bả gạt đi mà lớn tiếng : cha hổng lo dọng cho êm, ở đó léo nhéo nghe sốt cả ruột. Tôi lại vội vàng phục vụ bà, một bàn tay đè lên lưng lấy thế và một tay bưng giò bà mà ủi tới ủi lui. Bà bị xóc còn hơn xe xả ga xuống đèo, tôi thấy bả bốc lên mà tự nhận mình thua là cái chắc. Hứng chí tôi vả vào đít bả lấy nhịp, bả cong vồng mông lên hứng hổng một tiếng kêu ca.

    Tôi đẽo tận tình như anh thợ rừng chặt cành, chặt nhánh, mặc dù cái rựa cùn đơ tôi cũng phang tới nơi tới chốn. Bà thím oặt xà lai nhưng lại thich chí kêu um. Tôi phải dặn chừng chừng : rên nho nhỏ thui, để bất chợt ai nghe thấy, dị òm. Bả tỉnh queo cự nự lại tôi : kệ tía tui, tui sướng thì tui rên, ai biểu rình mò nghe chi mà cười. Rồi bả gân cổ lên thách thức : nhà tui tui ở, húm tui tui xài, sướng thì kiu cho ngon, tội gì nín cho ấm ức.

    Tôi lại thiếu điều năn nỉ : nhưng mà nó sướng ở trỏng, sao bà lại dùng cái miệng mà rên. Bà thím quặc lại : anh nói dzị mà nghe lọt tai ha, tui sướng ở dưới nhưng anh bít mẹ nó miệng thì kiu chỗ nào, hổng kiu bằng chính cái lỗ đó thì mượn cái lỗ khác kiu cho đã thì thôi. Tôi bàng hoàng ngẩn tò te, đúng là lý luận của mấy bà sướng khu kêu nhăng nhít. Còn đang te te chưa biết nói năng thế nào thì bà thím đã phun ra một câu xanh dờn hơn nữa : thì nào có khác gì mấy cha đâu mà làm dóc. Trời sinh ra cái chỗ để mấy cha đút mà có cha nào khư khư đút mãi một chỗ. Cha nào cũng hậm hẹ đòi đút vô miệng, vô giữa hai khe vú và còn có cha chơi khăm xài luôn lỗ đít nữa, sao mấy cha hổng nghiệm ra mà tự kiểm điểm mình.

    Thiệt tình là bà già giết giặc, nói hổng còn nể nang bầu cua cá cọp gì ráo. Tôi nín thinh đẽo, phang cho bà khỏi léo nhéo nữa. Mặc kệ cho bả rên, bả rẩm, bả la, bả hét, bể nhà cũng được, điếc ráy cũng xong, cho nó qua đi cuộc đời đắng cay, đầy nghịch lý. Bà thím được tôi xài võ nghệ hết mình thì úp sấp ra thoải mái hết ga. Tôi kềm một tay nơi lưng, một tay bợ cái giò, thọt ngang, quơ dọc, đẩy lên, chặt xuống. Đôi lúc bà bị đẩy tôi vô sâu làm tôi muốn chới với trong cái thế đứng lồm cồm, tôi phải vội kéo lôi bà thím xuống cho cái bàn hậu đừng bị chông chênh, và còn bao nhiêu đạn tôi nhồi hết vô bắn một quả thấu đáy.

    Bà thím ồ lên một tiếng và kẹp chặt hai mông lại, tôi bị bóp liên hồi và mấy ổ nhớt bị bể vụn, chảy è è ra lênh láng. Bà thím nhỏng cong đít lên, dùng thủ thuật vuốt để chặn không cho một giọt nhớt nào rớt ra ngoài. Bả im lìm chịu trận, coi như vừa lượm được một túi tiền toàn kim cương, vàng lá. Bả hí hửng ra mặt khen tôi nức nở : chơi một cú để đời, đú họ giờ có chết cũng sướng.

    Tôi mệt bỏ bu, thở nấc lên như hớp hơi, bả còn õng ẹo hỏi : anh chơi như dzị đã chưa, hay còn muốn chơi nữa. Tôi bực cành hông muốn chửi cho bả một trận, song sợ mang tội loạn sòng đành nhịn cho qua. Bà lững thững nhìn tôi dò xét rồi nói như nói ở đâu : cha mửa cho cố rồi phều phào, coi tức cười tổ chảng. Tôi nhăn nhó như bị ai cho ăn quả ớt hiểm.

    Tôi giục bà thím : lo đi rửa ráy hổng lo, nằm đó nói lăng nhăng. Bà thím choàng ngỗi dậy, chèn ui tôi thấy cặp vú bả bị đè có lằn có nếp mà xót xa vô cùng.

    (Hết Phần 24 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 25 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  5. #25
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Bà Thím Chịu Chơi (Phần 25) (Tác giả: Sịp)

    BÀ THÍM CHỊU CHƠI

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 25




    Hẳn nhiên cuối năm học tôi làm bài thi không được nên hỏng cái đụi. Điều này tôi đã hình dung biết trước nên không lấy gì làm lạ, tuy nhiên với bố tôi và gia đình thì không dản dị như thế. Gần ngày thi ba tôi lên trông chừng và đốc thúc tôi. Trong tâm trí ông cả một sự hãnh diện và tin tưởng là thế nào tôi cũng sẽ tốt nghiệp. Bởi vì vùng quê chỉ riêng một mình tôi lên tỉnh học và cũng chỉ riêng gia đình tôi mới đủ khả năng làm chăm chút đầy đủ cho tôi như thế.

    Mấy hôm tôi cố tình lánh mặt thím, nhưng ngược lại thì thím ngang nhiên tận tình vào ra chăm lo cho tôi như để khuyến khích tôi chu toàn việc thi cử. Miệng thím oang oang dễ làm ai cũng nghĩ là thím cũng muốn dự phần vào sự thành công của tôi. Chả thế mà ba tôi hí hửng khuyên bảo : mày được thím chu toàn lo lắng mà mày không làm nên cơm cháo gì thì hỏng, con ạ.

    Ba tôi đâu có ngờ rằng một khi thím vào phòng, thay vì lo cho tôi ăn miếng cháo hay các món tẩm bổ thì thím lại đè tôi ra bắt ngậm ti. Tôi năn nỉ thiếu điều gãy lưỡi xin tạm thời tha cho để đầu óc tôi tỉnh táo ôn bài, nhưng thím gạt phăng : dào, lo gì cho mệt, năm nay chả đậu thì sang năm, sang năm nữa, hay là bỏ quách cũng có sao. Học lắm có lợi lộc gì, chi bằng thím cháu mình ôm ấp nhau thấy lợi cả hai trước mắt.

    Có lúc tôi đã gài khóa cửa phòng, nhưng thím da diết kêu gọi, tôi lại thua. Tôi vừa mở chốt là thím len vào khóa nghiến lại và đè tôi ra hôn hít. Thím tốc cái váy ngủ lên, tôi nhìn thấy nguyên con he của thím đỏ lửng, nhe răng cười tềnh hệch. Tôi chóa mắt nên còn biết né vào đâu, vậy là thừa thắng xông lên, tôi bê nguyên thím lên choàng chân ngồi dạng háng trước mặt và tôi mút ôi là mút.

    Thím tôi rất nhạy, mới bặp bặp vài cái đã đổ tháo tóe nước ra. Tôi cố tình mút nho nhỏ, nhưng thím khích bác gào mút mạnh vào mới đã. Tôi nghe tiếng nước kêu róc rách, chỉ e bất chợt ba tôi tìm vào, song thím nói chắc như bắp rang : hai anh em nhà nẫu lâu ngày gặp nhau, họ lo tán hươu tán vượn, thì giờ đâu mò vào mà anh ngại. Thế là thím ắc ê ngồi nhún tới nhún lui, vừa đủ để cái húm ướm vào miệng tôi, ra dấu cho tôi mút mạnh bạo.

    Tôi nhìn lông, mu, môi yếm của thím mà thèm rỏ dãi nên bao nhiêu e dè trôi biến hết. Tôi xạng chưn thím ra và bú ôi là bú. Những sợi lông của thím dắt vào kẽ răng tôi nghe nhột nhột, tôi mút phều phào, hai mu bóng lưỡng và sưng đại lên, ướt và múp rụp làm tôi nôn quá xá. Thím cũng sướng nên bẹt hết hai giò ra cho tôi bú nút hả hê. Có lúc rôi rúc như cú rúc, thím tê dại đi, đổ kềnh bật ngửa ra, thả lỏng con sò cho tôi muốn mần chi cũng được.

    Tôi làm thím lấn cấn nên thím rạo rực cả người, nào đâu chịu ngồi yên, hai tay vơ đùm vơ núm, quào quào hốt đại vào sịp quần tôi, thoăn thoắt lột nhanh lột đến, rồi cầm con cu tôi mà lắc đảo như vẫy khúc côn. Tôi cũng rần rần cả người, bú thì bú mà phải gồng lấy tấn, nhích hổng người lên mới chịu trận được. Thím hành thằng cún của tôi nghe rát rát, thụt như thụt dầu, tha như tha mỡ, vuốt như lau ly, tôi căng người lên vừa bú vừa rên hừ hừ.

    Thím bặm trợn vừa xục vừa chà bóng, làm cho tôi quặn tê hết khúc háng hết trơn. Tôi phải kêu cho hả : nứng quá, thím ui, nứng con cu quá. Thím tựa như được cho nước khi đang lên dốc nên dùng luôn hai tay mà nựng thằng cu con ngất ngưởng. Một bàn tay thím thụt cái đầu rùa, một bàn tay thím bụm hai hòn giái, mằn mằn giống như bẻ vụn lớp bột vón thành cục hồi nào vậy.

    Tôi càng rên thì thím càng hùng hục mần, thím chuốt cái da qui dầu y hệt như ta vặn đáy cây viết kaolo để cái ngòi chỉa ra. Tôi tức giái nên phải bóp hai vú thím và nắc nắc gió, trong khi miệng toạp toạp bú cho thím chạy hột. Thím cũng rên theo tôi : mẹ nó nứng đì quá, sướng muốn chết ngất luôn, cái miệng anh bú ác chi là ác. Tôi sung sướng vì được khen nên càng moi móc tợn. Tôi cong đầu lưỡi ngoáy vào những chỗ mềm làm thím đổ ngửa đổ nghiêng và co co hai đầu gối vì nứng thốn.

    Tôi làm thím chênh vênh, tuột dốc, giống chiếc xe xuống đèo bị đứt phanh. Xe tuôn bất kể, nhớt dầu nhễu chừng chừng. Tôi phải kềm tay lái, gạt cần số, banh chỗ ngồi để giữ xe khỏi lọt hố. Thím lảo đảo bật kêu : nứng, nứng quá, nắc, nắc dùm cái đi, nắc đi, đừng nút nữa, tuột hết ra rồi. Tôi nhìn thấy mớ nước đục ngầu, đặc sệt phun ra có vòi và dính lam nham lên lông, mu, mà thấy thương cho thím.

    Tôi còn chưa kịp làm gì thì tự thím đã đạo diễn nhảy phóc lên ngồi banh giò và nhét vội nhét vàng khúc gân vào cái lỗ đang phun bọt phì phì. Thím thở mạnh và giập ạch đụi không cần ai chỉ vẽ. Thằng cún lút tuồn tuột vào cái lỗ, nhầy nhợt và hung hăng hích đâm chí chát. Thím càng banh rộng chưn và cù cưa cú cứa cho hạ cơn bấn bíu đang làm giông làm gió trong người.

    Thím la nhoen nhoẻn : nắc sướng cách chi là sướng, vầy hỏi tại sao không ưng được nắc hoài. Tôi nghe thím oang oang nên phải dặn chừng chừng : nói khẽ chứ, nứng mà cũng la. Thím càu nhàu với tôi : anh thì biết củ kiệc gì mà cản tui, đú họ để anh thử bị nứng sâu hoắm như tui coi anh có xách quần chạy la làng khắp xóm, chớ ở đó mà lên giọng phách lối. Tôi đến chịu mấy bà già trầu, trông điềm đạm mà khi nứng thì nói năng chẳng còn ra sổ sách gì ráo.

    Thế rồi dẫu tôi cố tình dấu diếm thì đến ngày treo bảng ba tôi cũng biết. Ổng mắng tôi mắng tàn mắng hại, lôi xềnh xệch tôi một hai về quê ngay. Bà thím năn nỉ hết nước hết cái mà ba không nghe, lầm bầm : nó làm mất mặt tui, để về dưới trị cho nó một mẻ. Tôi buồn vì ba nư thì ít mà áy náy vì một điều ba xưng với thím là vai vế, trong khi tôi lại là đứa đã ăn nằm với thím hà rầm, tưởng rằng không còn thứ gì của thím mà tôi chưa biết rõ.
    Tôi xa thành phố bất chợt cũng vì tình cờ tôi tạt đến. Bà thím xốn xang khi nhìn cảnh tôi riu ríu theo gót chưn ba. Thím muốn giữ tôi hết sức nhưng vô phương. Ông chú thì lừ lừ không nói không rằng. Tôi bước đi mà đau nhói trong lòng. Rồi đây mỗi khi nhớ thím, lấy đâu ra vú và húm để tôi rờ, moi móc hay bú nút đây hè.


    Hết

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

Page 3 of 3 FirstFirst 123

Tags for this Thread