CoiThienThai.com - The Largest Vietnamese Entertainment Network

Buy Sex Toy Sex! Do choi danh cho nguoi lon! Click here!

Xem phim phá trinh! Hấp dẫn tuyệt vời - Click here!

Bạn đã có bảo hiểm nhân thọ (life insurance) chưa? www.HaPhanInsurance.com !

ThanhHaFlower.com - Mua hoa, gửi quà về Việt Nam ! Giá rẻ nhất!

Official websites: www.CoiThienThai.com || www.CoiThienThai.net

GÂY QUỸ CÕI THIÊN THAI - MEMBERS V.I.P Đăng ký thành viên: Members Log in || » Members Sign up « || » Cancel Membership «

Bạn có biết ? CõiThiênThai.com là nơi phổ biến Truyện Người Lớn miễn phí đầu tiên? CõiThiênThai.com có kho tàng truyện người lớn lớn nhất?

  • facebook
  • google plus
  • twitter
  • youtube
  • linkedin
Page 2 of 3 FirstFirst 123 LastLast
Results 11 to 20 of 25
  1. #11
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,292

    Default Bà Thím Chịu Chơi (Phần 11) (Tác giả: Sịp)

    BÀ THÍM CHỊU CHƠI

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 11




    Như cặp dế được người ta phun rượu cho say mèm rồi thảy ra cho đá chết xác, nên khi hai thím cháu buông nhau ra thì người cũng bết bát coi hổng được. Thím nằm sải tay sải chưn, bỏ mặc người ngợm nhớp nháp, dính đàm dính dãi đầy, miệng tróc tróc và than : chu choa thấy rã rượi con đĩ ngựa mà sướng chi là sướng.

    Tôi nói cũng muốn hổng ra hơi, nhưng nghe bà thím càm ràm thì bực nên nhăn nhó : sướng sướng, có nhiu gào hoài, bà mần tui té re té tỏng, ở đó còn ca. Bà thím nào vừa, cự lại tươm tươm : bộ mình tui sướng thui sao, đú họ thứ tham ăn, người ta kẽo kẹt nắc một, cha nhún lấy đà, ôm cứng đẽo ngả đẽo nghiêng, cỡ tui như vầy còn chịu hổng thấu, mấy con nhỏ mới lớn, chắc tiêu lun mấy tán đường, chớ ở đó mà bảnh tẹ.

    Tôi nhìn ra cái chỗ vô lối của mình nên nói gượng : mệt bỏ bu hổng lo nằm ngáp cho phẻ, còn rổn rảng nói, bộ hổng sợ khô cổ, khản giọng hả. Bà thím câu mâu : thì tui sướng tui rên cho đã, kệ thây tui, mắc gì ông cự. Hồi nãy lúc ông đeo tui hích tới hích lui, sao ông hổng biểu tui rút ra cho ông nằm xả hơi mà ôm đẽo như chó, giờ còn lên mặt.

    Tôi quê đậm nên càng hạ giọng hơn : thì biết được rồi, nói một lần thui, kiu hoài, ai mà hổng ức. Bà thím gân cổ lên cãi : ông mần chi kệ ông, còn tui mấy bữa đang khan hơi đàn ông, vớ được ông tui đã cơn nứng thì tui khen, mắc gì ông mà phê phán.
    Hai người nói qua nói lại dai nhằng, tôi phải vội vả lả : bà nằm lấy hơi lên chút đi, rùi hai đứa vô tắm rửa cho sạch sẽ, còn ăn uống, chớ trưa lơ trưa lấc rồi. Bà thím nói tréo ngoe : tui ưng để của nả anh trên người tui, chờ chú anh dìa tui đưa ổng coi để ổng thưởng cho anh vài cái ba toong cho tởn.

    Tôi vờ rụt đầu rụt cổ, vồn vã mơn trớn cặp vú thím, bà hét lên : nọ, xúi tui nằm ngáo mà cha táy máy “ mù gió “ thì bố ai chịu được. Chưa chi nhướn thấy thằng nhỏ tôi nhịp nhịp gật gù như khen bà thìm nói hay, bả đế luôn : thứ gì hăng tổ chảng, mới ói lên ói xuống, giờ lại muốn nữa.

    Chẳng qua tại tui chạm vô 2 vú thím vò vò mát dạ tay, nên con cu nó mới ngỏng lên, vả chưng nó cũng mới được mở mắt lần đầu, nên mon men còn muốn tóp tép đòi thiếm xực mới ra nông nỗi. Tuy vậy thím cũng xí xóa nên khen nhăng khen nhít cho xong : con trai mạnh thiệt, chơi một cái đòi chơi hai, chơi lia chơi lịa cũng còn nứng.

    Tôi nghe những lời tục của thím, dẫu có lý, song cũng chỉnh nhẹ : thím nói gì tách bạch dzị trời. Làm ơn nói lịch sự chút đi. Ngờ đâu bà thím nổi sung thiên bắt chẹn : anh nói tui dùng lời lịch sự, thử hỏi anh giải thích cho tui nghe tên gọi đích xác mấy món của tui của anh như thế nào ? Hổng lẽ gọi là bông, là cùi bắp, toàn là thứ tiếng vay mượn hôn thui, chứ chính xác thì cha nào cũng khoái mà làm bộ đứng đắn nói trệch, nói trẹo.

    Chưa chi thím ồn ồn gọi inh ỏi : cặc thì nói là cặc, lồn thì gọi là lồn, bày đặt xí xọn nói kiểu phong tình, nhưng vừa chun vô ôm là cha nào cũng rổn rẻn cởi cởi, mò mò, lận dưới áo, lòn vô lưng quần, moi thiên móc địa, làm tụi tui rối tinh rối xèng lên hết trơn.

    Tôi ra điều như hiểu biết : bởi mấy bà đeo trong người toàn thứ độc, bom tấn tụi tui hổng sợ, chớ mấy bà chơi ác bắt nhịn là tụi tui “ đai “ liền. Bà thím ngộ nhận nên mắng inh ỏi : mò thì mò ai cấm, mắc gì đai nó lại chi cho khổ thân.

    Tôi cười ràn rụa : sao lúc bà ôm tui hối thì bà thông minh thế, còn bi chừ tui nói đơn giản bà lại nghĩ vòng vo. Và ra vẻ bác học, tôi cắt nghĩa luôn “ đai “ là chit đó má non. Bà thím cười ngặt nghẽo : úi, nói chiện chơi bời mà cha đem tây u vô nói thì ai mà hiểu. Chết thì kháo là chết đại đi cho gọn, mắc gì đâu mà đai với đeo.

    Rồi bà thím quay qua hỏi mắc mỏ tôi : mà kỳ heng, ông trời sanh thứ gì cũng cắc cớ, của người này chỗ lồi thì có cái lép của người kia bù vào nên mới ra nông nỗi. Tôi chặn lời ngang hỏi ngược : bà nói vú bà lồi thì của tui chỗ nào lép bù được đâu, bà chỉ coi.

    Thím bí rị nên nói lảng : ờ héng, nhưng như vừa khám phá ra cái kỳ tích bí nhiệm nào đó, bả vỗ bắp vế cái đét mà nói băng băng : tui nhớ rùi, mấy cha ăn gian, tụi tui có một mớ lồi, còn mấy cha lợi dụng dùng mấy thứ để bợ nó.

    Tôi ngơ ngác nên tròn xoe mắt. Bà thím lại ỏn ẻn : chớ không ư, vú tụi tui lồi mà mấy cha thì hết lấy tay bợ, dùng miệng bú, còn xàng xê chuồi chuồi con cu lên choe choét nữa, ăn gian tổ. Tôi phải chịu bà thím cực kỳ nên khen : giỏi, bà giỏi thiệt, mà bọn trai mần dzị thì mấy bà có ưng hôn. Bà thím nghiêm chỉnh : hổng ưng thì tui đạp mấy tía té lăn cù chớ ở đó để mấy trự hàm hồ nghịch dzú.

    Chợt bà hỏi trỏng tui : giờ thở được rùi, thì anh muốn mình đi rửa hay mình đánh tiếp bàn nữa. Tôi ngứa ngang nên gãi chí chách gáy, má và nói tơ lơ mơ : thì bà biểu mần gì thì tui chiều tới bến luôn. Bà thím lấy ngón tay xỉ vô trán tôi nói nhõng nhẽo : cái mặt thấy ghét, ai cho mà mần, thích ứ hơi còn bày đặt chê.

    Tôi lấy điểm với bà thím : để con lau sạch đi rùi tính gì thì tính. Tôi mừng líu lưỡi nên bất ngờ xưng con không để ý. Bà thím tinh nghịch phán : thứ con nít loạn luân, con mà leo chơi mẹ. Vậy mà bà lại ẩy người ra hối : muốn lau thì lau đi, còn ngó ngàng gì nữa.

    Tôi vớ lấy cái xì líp của thím lau quáng quàng. Chất ren mềm nên nó chui lọt đủ kẽ nách và gây cảm giác êm êm, thím nằm im re lim dim mắt. Tôi chăm chỉ lau trên ngực, bụng, vòng qua hai vú, lò dò xuống hông, quanh mông đít và chủ yếu chỗ cái bướm.

    Chả rõ tại hơi tay khác phái hay tại thím nhiều máu dê mà tôi lau tới đâu thì người thím nhúc nhích tới đó. Riêng ở khu háng lông nhổm nhảo dựng lên, hai mu giựt giựt, còn cái lỗ thì phun phì phì kêu chót chét như bong bóng.

    Tôi thấy ấm ấm nơi tay nên lau quết điệu nghệ. Thím phê thì lơi hai giò ra lần, nguyên cái gò Vệ Nữ nổi u như hầm chiến đấu, mấy sợi lông chúm chím coi giống tựa thứ cỏ giả ngụy trang. Tôi muốn vỗ cái đét lên khoảng lùm lùm đó hết sức, nhưng sợ phá đám giấc mơ của thím, bả phang cho một đạp có khi lỗ mũi ăn trầu thì phải vạ.

    Nên tôi chờn vờn bu lau hoài chỗ đó, o bế không muốn rời. Đã nghe bà thím khề khà, ngọ nguậy đầu hai ngón chưn cái và xục xịch lết trên nệm ra. Tôi giả tảng như không biết, cứ vón quanh cái mu, móc móc dồn nơi cái lỗ, lắm lúc khươi ngược lên làm cho cái mội nước xịt văng tung tóe.

    Thấy bà thím đam mê tợn, tôi lừa lừa thò ngón tay ra thay lớp ren của lót mà đút hẳn vào cái lỗ cọ quẹt như rửa cổ chai. Hai môi thịt dầy ở hai bên mút khít rịt ngón tay, tôi ấn vô sâu thì thím càng lấy hơi thở phào ra khoan khoái.

    Đột nhiên tôi rất muốn ngậm thử cái chơi cho biết vì thuở giờ nghe người ta nói hun hít, liếm láp hay bú gì chỗ đó cũng đều hay ho cả. Có người còn ba hoa là anh giai nào húp được cái món của các nữ rặn phún ra thì tuổi thọ kéo dài thêm mới lạ vì mấy chả đồn um là bao nhiêu chất bổ chất béo gì đều biến thành khí, nên ai có phước mới húp được chớ đâu phải dễ.
    Giờ thì bà thím nằm dạng tè he khoảng háng ra và há cái miệng cá ngão coi bắt mắt quá sức. Tôi kềm hổng được nên e hèm một tiếng. Đang mơ mơ bà thím choàng tỉnh hỏi hấp tấp : anh làm gì mà múp mát cái miệng coi ngon lành dzị ?

    Tôi sượng ngang nên chống chế : làm gì đâu, tại thấy lau mà có con gì nhúc nhích nhúc nhích nên hét cho nó sợ. Bà thím đâm hoảng : chết mẹ, hay tại khí anh có mùi ngọt nên kiến sâu nó bu. Sẵn dịp tôi a la xô vô đề nghị : đâu, thím để tui coi có con nào tui hốt nó ra để nó cắn sưng vều mu, lỗ thì khốn.

    Chả biết thím giả quê giả nai hay thím sợ thiệt nên nói áp theo : phải, anh vạch ra xem kỹ cho thím, cứ tìm sâu vào cho chắc ăn, cái giống sâu kiến là hay rúc vào khe vào mương sợ bị nhón đấy. Tôi mở cờ trong bụng nên tán : thím tin đi, con (lại con) mà truy thì bố kiến hay mẹ sâu gì con cũng bị tóm sạch.

    Thím có vẻ hỉ hả nên khen hùa : thế mới là tài năng chứ, không kiếm thì thôi, đã kiếm là phải làm sạch băng cái đám thập thò, thấp thỏm mới gọi là số dzách. Vừa nói thím vừa dựng chổng ngón cái lên như quả chuối mắn mà hô như hô khẩu hiệu : số một chàng trai của tui ơi !

    (Hết Phần 11 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 12 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  2. #12
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,292

    Default Bà Thím Chịu Chơi (Phần 12) (Tác giả: Sịp)

    BÀ THÍM CHỊU CHƠI

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 12




    Mãi đến khi cái đầu ngòn tay giữa cong vòng như lưỡi câu của tôi đụng ào ào vào cái cục bùi nhùi lợn cơn gì đó trong cái hang cua nhớt nhợt thì tôi thấy thím vừa dạng cao giò, vừa búng búng khoảng hông, vừa ển ển cái nây bụng, vừa giãy đành đạch, miệng kêu tán loạn : chết, chết, mày làm thím nhức nhối quá đi, Cún ôi !

    Miệng thì rên rỉ bất cập như vậy mà hai bàn tay thìm thì lấy gân tụm lấy cùi tay tôi giữ riết không cho cục cựa gì và thím rên rì rầm : chèn ui, nó thốn mà sao thấy sướng tột đỉnh. Thím tự ca, tự diễn một mình, rồi vùng vằng nhấn cùi tay tôi cho lọt sâu tuốt vô hang.

    Tôi đến lạ lùng về thái độ của mấy bà chắn lửa, thiệt hổng biết đâu mà phục vụ theo đúng ý các bà cho xuể. Từ đó tôi nghiệm ra các bà thiệt kỳ cục, lúc bình thường và lúc sướng nứng khác nhau một trời một vực. Các bà hành mấy thằng nhóc như điên, khốn nỗi có thằng nào kinh nghiệm chi đâu nên bị mấy mẫu nạt, chửi và mắng cho tối mặt.

    Thím ron rỏn hướng dẫn, uy nghi tựa ông tướng cầm quân nơi mặt trận, cắt đặt toán này xung phong, toán nọ yểm trợ, toán khác pháo xung thiên, còn toán kia chặn không cho địch chém vè. Tôi muốn điên cái đầu nên càng nghe thím hò hét càng quính dữ. Tay lóng cóng, móc bậy móc bạ cho xong.

    Nào dè trong cái chỗ tối tăm ngu đần đó, gặp bữa tổ đãi nên được thím khen rối rít. Thím gồng cứng hai cánh tay, trìu mến ôm trọn cổ tay tôi mà giữ trịt cho nó ịn trám lên cái hang cua, không cho nhức nhích.

    Rồi thím hí hửng : anh chạm đúng cái cục nứng của tui rồi, ráng giữ chặt lấy nó, cào móc xới tung lên dùm cái đi. Anh chớ làm thím rớt cơn hứng, cố đi rồi thím thưởng đậm. Tôi nháo nhác định hỏi, nhưng nhìn mặt thím đầy vẻ nghiêm trọng bạo liệt nên đành nín khe.

    Thím thấy tôi xi cà oe thì nực nên mắng một trận : làm ăn kiểu gì ba vạ thế, đang khi chọc cho người ta đứt mớ dây chằng, dây nứng thì cha khựng lại, bộ muốn nhìn tui nổi điên nổi khùng thì tía mới chịu sao đây ?
    Tôi chỉ biết lí nhí : bà quả tổ sư rắc rối, ai biết cái cục nứng của bà nó hình dạng ra sao, quơ tào lao thì đụng nhằm, vì nó ở tuốt trỏng thì bố ai mà thấy. Còn làm cũng phải từ từchớ , có cái ngón tay thì bà đã úm chặt ở trỏng, khiến tui còn thấy đường thấy ngõ nào mà lách qua, ẹo lại cho bà đã.

    Thím nghe có vẻ thủng lỗ tai nên trớt quớt nói xuội lơ : thì bởi anh làm tui cũng nhộn nhạo theo nên đầu óc đâu còn tỉnh táo. Chưa chi thím năn nỉ : tại anh chưa ở vào hoàn cảnh tụi tui nên anh không rõ. Chèn ui, khi nứng nó kỳ cục lắm, muốn thứ gì cũng muốn, giá anh có cào, có nạo, có lộn mề, rắc vôi, dẫu đau xót hay rã rời mấy, miễn hạ được cơn nứng là khoái.

    Tôi câu mâu cự cãi : mấy bà chỉ muốn phần hơn đứng về phía các bà, còn bọn tui bộ thảy chó nhá sao mà chả bà nào quan tâm dùm chút. Thiên hạ nhờ vả còn có chút công chút lênh, còn mấy bà bắt tụi tui mần tóe khói, có xu teng nào đâu, lại còn bị chửi mắng điếc óc. Mấy bà ỷ có hũ mắm ủ lâu năm bay mùi khắm điếc lỗ mũi rồi bắt na bắt nết tụi tui phục vụ chết đời luôn.

    Thím vả lả nên hạ giọng : biết rùi mà, có chút đó, càm ràm hoài, tại mấy ông ví tụi tui sướng da sướng diết nên tụi tui mới đòi hỏi tẩy sạch cơn nứng xong đi, chớ để lai rai nó cào nó cấu, chịu chi thấu. Tôi cũng lên mặt vai vế nên nói như lệnh : thì đó, bà muốn móc thì tui móc, muốn chơi thì tui chơi, sướng bỏ bu, còn đòi còn hỏi chi nữa.
    Thím có vẻ sửng cồ : tưởng đâu là anh thông minh chút chút, nhè đâu anh ngu tổ mẹ. Chơi nó có cái hay của chơi, móc có cái tốt của móc, nhưng mà phải kết hợp ba món ăn chơi lại thành một cục thì nó mới tuyệt đỉnh giang hồ. Đó nọ, như bây giờ mà anh thử đè đại tui ra mần một phát sơ sơ coi tui có phản đối gì không, hay sẽ tích cực cộng tác mí anh đấu một trận giao hữu đầy tài năng và nghệ thuật cho tỏ mặt anh hào ?

    Tôi biết thím đang muốn gạ, thâm tâm tôi cũng thích ứ hơi mà làm bộ cao : không thử gì hết, bà có thích thì tôi giúp thêm chặp nữa, còn không thì nghỉ, tui mệt rồi. Muốn thử thì đợi lúc khác rảnh rang, tui đâu phải lúc nào cũng rỗi mà chạy theo cung phụng bà miết dzị.

    Thím chắc là ngạc nhiên, nên đôi mắt tròn xoe, hỏi nhóng : anh nói thiệt hay cà rỡn dzị ha. Anh như chủ đưa miếng xương ra nhử, chó đánh hơi thấy thèm thì chủ biểu nhịn đợi lúc khác, anh có thấy là anh tàn nhẫn quá đáng chẳng ?

    Rồi mặt thím bụ xụ, hai bên má chảy dài, mắt nhìn ướt sũng, buồn cách chi là buồn, thím vừa nửa than bâng quơ, nửa muốn đánh động tấm lòng hào hiệp của tôi. Chắc là thím nắm được cái tẩy hay xúc động trước phụ nữ của tôi nên thím khào khào nói như người mệt muốn hết hơi, ỏn ẻn như con nít : tui rõ là anh bận rùi, nhưng anh thương tình giúp để vô chút nị cho tui đỡ cấn cái đi rồi rút ra. Thà anh làm ăn mờ ớ dzị còn được chút phước, chớ anh thẳng rẳng thì chắc tui sập tiệm quá, anh ơi !

    Nói rồi thím ủ đột nhìn tôi, đắm đuối và van lơn, tôi lao khao chép miệng nói : dào, chán bỏ mẹ, các bà chúa lằng nhằng, nhưng lại hối thúc nhẹ : muốn thì ngả bàn đèn ra, đánh vội một chiêu, tôi còn lo rút, ở đó làng chàng tới chừng nào nữa.

    Thím nhanh và hăng như sáo sậu, nhưng sợ để tôi rút tay ở cái hang ra thì dang dở mất hết cơn hăng, nên thím khệnh khạng ôm kẹp lấy cổ tay tôi, lết lết và ngả đùng ra tại chỗ. Bà lệt bệt nên khi thả tấm lưng bè bè thì khoảng ngực dồn lên ú nụ như một tảng phù điêu ngoạn mục.

    Tôi nhìn những muốn xốn xang và chưa chi nước miếng đã muốn ứa ra. Tôi xăm xăm bò lên trên bụng thím, cổ tay tôi vẫn bị giữ níu, cho tới lúc tôi đã đổ sấp lên hai cái vú to đùng thì thím mới vội chủ động kéo nhanh ngón tay của tôi ra mà giúi thằng cu con của tôi vào cái lỗ trơn nhờn đó.

    Tôi chưa kịp có hành động gì thì thím đã ôm nguyên hai vòng mông tôi và kéo nhấn xuống, lúc đó tôi mới nghe tiếng thím hả hê phát biểu : dữ hôn, làm khó làm dễ mãi giờ mới chịu đưa chuối cho cưỡng ngậm.

    Giả bộ sừng sừng, tôi nhấn liên tu chừng chục cái và líu bíu nói : bà muốn chết tui cho chết. Thím nằm êm rơ cho tôi dễ dàng tiền pháo hậu xung. Tôi giữ chắc hai vú và hơi nhích cao phần ngực lên cho cái dùi cắm sâu vào cái hốc đầy rêu và sương mốc, nhắm mắt nhắm mũi đâm xịch xạc.

    Thím sướng nên lim dim nhắm mắt. Hai vú cương cứng giòn, tôi bóp không nghỉ và cái chày liên tục thi gan đâm nhoáng nhoàng vào cái lỗ ướt. Tôi hăng phải biết nên phạt ngang phạt ngửa, thụi bên này, xóc bên kia, lật tung xới mạnh như người trở mớ rơm to uể oải.

    Thím im re, sợ điều tiếng ra, tui phát bực ngưng ngang thì uổng xị, nên chưa bao giờ tôi thấy thím ngoan như lúc này. Vẻ xấc xược, liều mạng, hỗn hào trốn lủi đâu mất, giờ thím hiện nguyên hình là một con cái đang ưỡn mình ra cho con đực phối dục. Tôi quết đều liên tục, miệng cối sẵn tươm tươm nước, nên bíu lấy chày dịu nhĩu, coi dễ thương làm sao.

    Tôi quá hăng nên thím bung hết chưn ra cho cái lỗ trồi vun lên để tôi giã cho gọn nhẹ. Tôi vò nhăn hai vú thím, chẳng nghe thím cự nự mà trái lại còn nghe thím ê a như con nít đang được nựng : mạnh thêm chút nữa đi anh, ráng giúp em, em đang sướng muốn ngất đi được.

    Hai tay thím đặt khuỷu dựa trên nệm, còn bàn tay thì nâng ịn vào cánh tay tôi vừa giữ cho tôi vững, vừa nhún nhảy phụ với tôi để làm cho thím sướng hơn. Nhìn thím hiện giờ không ai nghĩ thím là người lớn đang bị thằng nhỏ đè chơi, mà nghĩ rằng một người nữ đang được một người nam khỏe mạnh bù lỗ vào cái khoản rạo rực đang thiếu thốn.

    Nghĩ vậy nên tôi bỗng thấy thương thím làm sao. Tôi hôn vội hôn vàng lên mắt, môi, trán, miệng, vành tai thím mà hỏi như ru : thich không. Thím nũng nịu gật đầu. Tôi lại thỏ thẻ : nắc nữa nhé. Thím lại gật đầu. Tôi lại ướm thêm : có cho cắn vú để phụ vào cái sướng không ? Thím lại gật đầu. Thật hết biết tâm tính các bà khi nằm ngửa cho người ta chơi sao mà ngoan hiền thế nhỉ ?

    (Hết Phần 12 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 13 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  3. #13
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,292

    Default Bà Thím Chịu Chơi (Phần 13) (Tác giả: Sịp)

    BÀ THÍM CHỊU CHƠI

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 13




    Trong khi tôi đang phom phom cưỡi trên bụng bà biểu diễn những vó câu nước phi, nước kiệu thì bỗng dưng bà thím cười ré lên ngặt nghẽo. Tôi hoảng hồn tường bà lên cơn tốc kê, man man bất tử nên hỏi dồn hỏi dập : sao tự dưng bà bắng nhắng lên thế ?

    Bà thím dúm người lại, xịch xà xịch xụi, nhảy tưng tưng, hất tôi lên y như chiếc xe cũ đang chạy vào con đường ổ gà, ổ voi. Hai cái vú vẩy tít thò lò, cái cọc bị đùn ra đùn vô, chỗ húm nhớt nhợt và sùi cả bọt mép ra.
    Tôi cật vấn mãi, thím mới chặn được cơn cười mà rặn ra từng lời nhão nhẹt : chèn ui, cha chơi nước gì mà tui nhột tổ chảng. Nó như có cái mũi khoan, mùi dùi chọc ngoáy tứ tung, tui rung hết người, tay chưn lỏng lơ lỏng lẻo ráo.
    Tôi nổi cọc nên nói dỗi : vậy để tôi rút ra cho bà hết nhột nghen. Dè đâu bà thím níu chặt tôi lại, nói da nói diết : đừng mà, kệ tía nó đi, nhột thì nhột nhưng tui… sướng. Giọng bà nói nhẽo nhẹt, vừa như van lơn, vừa như hả hê.
    Tôi lắc đầu quầy quậy la rầm trời : thiệt tui hết biết nổi mấy bà, sướng mà cũng kêu như cháy nhà. Thím dùng phía sau bàn tay che miệng giữ không cho tiếng cười khục khục văng ra nữa, rồi khen lia khen lịa tôi : anh chơi kiểu đó, đàn bà tụi tui chết ngắc, còn con gái chịu gì nổi.
    Tôi ngớ ra, nào có hiểu rành rọt chi đâu, chẳng qua tại thấy thím ngon lành, vú vê láng mướt, đít đoi múp rụp, thì hứng phang đại phang để đó thôi. Nào dè thánh nhân đãi kẻ khù khờ nên trúng ngay cuộn dây nứng của thím mà ra nông nỗi.
    Tôi chồm tới trước thò hai tay bóp trẹo vú thím và dùng hết sức nắc một hồi không nghỉ. Thím loạng quạng dở cao hai giò lên khua khua một hồi, rồi quặp lấy hai bên hông tôi vắt vẻo mà hối điên luôn : anh tiếp tục đâm thấy tía cái cục cản đường, cản lối đó cho tui, mẻ đâu tui chịu, chết đâu tui nhận, hổng kèo nài hay bắt đền anh đâu.
    Nhìn thím lúc này tôi thấy cái thần của thím tăng cực độ. Hai mắt sáng rực lên, ngực ưỡn cao, hai giò lắc lư đùn ngoáy, còn õng ẹo đẩy đưa cái húm nữa chớ. Tôi tò mò hỏi để tìm hiểu : bộ thằng cún nó đâm vô sâu, cào cấu làm bà rụng mề, rụng ruột sao mà bà ắc ê như lính đi duyệt binh.
    Chừng như tui đánh trúng hồng tâm của bà nên xàng vẫn xàng mà miệng thì ron rỏn : đi duyệt binh đã nhằm gì, đằng này nó như bị anh dùng xà beng, con đội trục hết ốc, hết bu gi làm nó tanh bành té bẹ hết ra.
    Tôi chưa phản ứng thì thím đã huyên thuyên khen rối khen rít : đú họ, thiệt tình mấy bữa thiếu cu của chú anh, nay được anh đền bù cũng đỡ ngặt. Chưa gì thím đã gạ : mai kia chú anh dzìa tụi mình vẫn cứ xé lẻ đi đêm như thế này cho đã nhen.
    Tôi cự nự thím : đừng nói xà bát, ổng dzìa mụ nội tui cũng hổng dám rề rề cạnh thím chớ đừng nói đàn đúm đánh trận với nhau. Thím cười lên hích hích : ở đó mà lo cho bò trắng răng, sức ổng chỉ một phùa là nằm lăn ra ngáo, tui có khiêng thảy ra đường cũng hổng hay.
    Rồi thím nịnh tôi : có đâu như tuổi trẻ các anh, chơi một cái còn thiếm xực một cái, đã vậy còn chơi kiểu, chơi cọ làm tui muốn chết mê chết mệt. Tôi cũng phân bua lại : tại bà hết, con nít mới lớn, bà cù rủ dạy cho chiêu này phép nọ thì làm sao hổng ham. Kiểu này tía tui hay chắc trục dzìa dưới hổng cho ở đây nữa.
    Thím ngẩn ngơ ra điều tiếc đậm, ớ ra một hồi rồi nói lảng với tôi : ớ mà ba anh biết sao được, tui kín đáo vô cùng, còn ông chú anh thì coi như pha, hồi anh chưa tới, nhiều khi tui gạ mà ổng cằn nhằn xô đẩy than mệt để ông ngủ thì có khi được anh cày thay, chắc ổng còn mừng là khác.
    Thiệt ra thì tôi nghe cũng ưng bụng vì dễ gì gặp được một người nữ có cặp vú tàng trời và cái hang cua khít rịt như vậy đâu, song tôi vẫn nhát nên đưa đẩy : thôi thì tới đâu tính đó, giờ mình lo hưởng thụ cái đã.
    Thím ừ ừ và lại xiết hai giò quặp lấy hông tôi mà nhử : nắc đi anh, em đang sướng. Tôi nghe bùi tai vì vừa được nhún trên bụng thím, vừa được thím ngoan xưng em mới chết, té ra ruồi thường bị ngộp vì mật là vậy.
    Tôi lại cắn răng đẽo một hồi nữa, xìa bên này, xọt bên kia, cái đầu dùi xới tung lên trong cái hang ấm và ướt nước. Thím kêu eo éo : sướng, đã, nứng, chèn ui sao mà tê hết đì, liệt hết mông và rụng ráo lông dzị cà.
    Tôi cà rỡn hỏi nhử thím : bi chừ nếu tui tính chiện trốn gia đình, bà có dám đi theo tui hôn. Thím trợn tròn xoe mắt, có vẻ ngẫm nghĩ một hồi rồi đủng đỉnh đáp : theo anh để ăn cám sống à, ở đây đầy đủ mọi thứ còn tính dzọt đâu nữa.
    Tôi ra vẻ ăn năn nên thở dài than : đành rồi, nhưng dù sao cũng là nhà của ông chú. Bà xà lơ xà bát như rứa rủi ổng chộp được thì chết cả đám. Chưa chi thím đã nhấp nhứ muốn đưa tay tuyên thệ, nhưng tôi đã dọng ình ình một hồi cối nữa thì thím êm rơ, lo phục vụ trả lại cho tôi thấy vui.
    Bây giờ thì tôi hết ngượng ngập với thím nữa, bởi tôi đã chơi thím tới lần thứ hai rồi thì còn e dè chi nên tôi hùng hục vừa nắc, vừa cạp bú hai cái vú và mò bàn tay xoa xoa mớ lông của thím êm êm. Bà chằn lửa hung dữ, thấy tôi mần tới tấp ba bề bốn lần thì ưỡn bung phần mông cho tôi giã sát rạt.
    Tôi mần một thì thím mần hai, xoa đầu xoa tai, vít tôi phủ phục xuống mà chọt, nạy, khui, đè bả nát ngướu. Tưởng bà chửi nhè đâu bả còn ầu ơ ví dầu : coi bộ được đa, vậy mới gọi là công tử dân chơi chớ.
    Bởi tôi quá hăng nên mau đổ. Thấy tôi cập rập vơ quàng vơ đại và nhổm đít lên quất chảo quất quai, thím cũng hiến dâng hết trơn cho tôi làm tình làm tội bả. Bà cuống quít hỏi : bộ tới hả ? Tôi hào hển thở, rút người lại phạt chém tía lia.
    Thím vội bạnh rộng hai giò ra và đưa nguyên cái tổ chim cho tôi moi kiếm trứng. Tôi chằn chằn nén ép thím, có lúc đầu thím kê lên cạnh giường, vậy mà thím vẫn đu đưa dẻo quẹo, không than, không van, còn cho nước tôi mới ớn.
    Đến khi tôi lử cò bử, búng người đổ tháo tùm lum thì thím ôm chặt lấy tôi mà hướng dẫn : ráng nắc thêm hồi nữa cho còn bao nhiêu dầu mỡ nhớt cặn gì trút hết ra cho nhẹ người. Tôi đang oải cành hông mà cũng phải bật cười, chế diễu : chơi bời mà bà ví như xe cộ, dầu mỡ đâu chỗ đó, bà non.
    Thím ráo hoảnh chêm vô : thì mình ví von như vậy cho có vẻ tiểu thiết, chớ dầu mỡ mẹ gì đâu, có điều nó cũng sền sệt và dính dáp chớ bộ, thì coi tương tự đi cũng có sao ! Chưa chi thím đã cười hề hề pha trò : chơi được sướng mà còn bắt bẻ, nghe ớn chè đậu cách chi.

    (Hết Phần 13 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 14 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  4. #14
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,292

    Default Bà Thím Chịu Chơi (Phần 14) (Tác giả: Sịp)

    BÀ THÍM CHỊU CHƠI

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 14




    Chú tôi về bất chợt, không một lời báo trước. Nhìn 2 thím cháu tôi tương đắc ngồi giỡn hớt nhau nơi cái bàn ăn ở bếp, chú có vẻ vui nên khen : chà coi bộ thím cháu hợp nhau nghen, tui chưa kịp giới thiệu gì mà cả hai như đã quen nhau từ trước.

    Tôi lẳng lặng ngồi im, trong khi thím chúm chím miệng cười. Bất ngờ chú tôi đổ quạu ngang, mặt nghiêm lạnh nhìn trừng trừng thím. Tôi hoảng hồn định đứng lên chuồn, nhưng không biết trốn vào đâu.

    Nghe chú nạt thím : ở nhà tuy nó là cháu, nhưng bà cũng phải e dè một chút, ai lại để tơ huơ ra thế kia. Thì ra chú vừa kịp nhìn thấy cặp vú thím để trần dưới cái áo lụa mỏng nên chú bất mãn. Tưởng là thím sẽ sợ, nào dè bả tỉnh bơ, trả treo lại với chú : dào, có thế mà cũng làm um lên. Trời nóng bỏ bu, tôi mặc quàng cái áo là còn tử tế, chứ tôi cởi toẹt mẹ nó ra thì cũng phải thôi.

    Nói xong, thím co vai rụt cổ như bị ngứa ngáy vì mồ hôi và lảng lảng không nói rằng gì thêm. Tôi nghĩ trong bụng cảnh này chắc hai ông bà sẽ giận nhau chí chóe một thời gian, ngờ đâu loáng phút sau đã nghe hai ông nghịch nhau vui ra phết.

    Tôi cố tình không để ý chuyện của chú thím, song khốn nỗi xem ra hai ông bà chẳng ngại ngần gì nên dù đang sống riêng tư với nhau mà cửa nẻo cứ mở thông thốc, ai muốn nhìn cũng chẳng hệ trọng. Tôi vừa đi sớt qua phòng của chú thím thì kịp đã nhận thấy ông chú nằm ngửa mặt trên đùi thím, còn bà thím thì đã tốc hẳn áo lên chìa đôi vú ra cho chú khoắng.

    Tôi hình dung ngay cái sự khao khát của chú sau mấy ngày xa thím, hoặc là thím cao tay ấn nên mồi chài để chú xả bớt xì trét vì chuyện bà ăn mặc lình xình chăng ? Hai bàn tay chú đang vò vò trên ngực thím, vặn cho hai quả vú vẹo lệch hẳn đi, tôi thấy chú nghịch chẳng kém gì tôi.

    Phần thím thì êm ru bà rù, lẳng lặng để chú vồ xoắn đôi vú và cái miệng thím lại nhễu nhễu há ra coi hết sức tục. Có lẽ chú không nhìn thấy tôi, nên làm ăn ra vẻ bạo liệt lắm. Hai bàn tay chú xòe rộng, ôm trọn hai vú thím vò như vò lá sương sâm.

    Đã thế thỉnh thoảng ông còn rút người lên bóp thòi lòi hai vú thím ra và dùng răng cắn, rồi nhay nhay lên hai cục núm như nhai kẹo cao su. Thím cũng có vẻ thích nên xoa lia xoa lịa lên trán chú, đôi lúc lại thấy bà vít người xuống hôn ông kìn kìn.

    Tôi muốn nổi máu ghen một cách vô cớ, nghĩ rằng vú vê thím là để dành cho tôi, mặc tình mặc tội cho tôi vần vò, nghịch ngợm. Vậy rồi chợt nghĩ ra, tôi thấy buồn năm phút. Có lẽ thím nhận ra cái chỗ lấn cấn của tôi, nên cố dùng thân người che, đừng để chú biết, rồi quơ quơ tay ra phía sau nhứ nhứ như dặn tôi lỉnh đi.
    Tôi nào nghe vì trong lòng đang sôi sục lên những ý tưởng bị tước đoạt của quí, nên hậm hực vô cùng. Tôi làng xàng lượn qua lượn lại, mặt khó đăm đăm, nhăn như cái bị rách, nếu đừng là ông chú chắc tôi đã nhảy xổ vào giựt lôi bà thím ra hành hạ mới lại gan.

    Biết là tối ư vô lý, song bản tính nam nhi thấy người ta bú vú người của mình đang thích thì mấy ai chịu nổi. Tôi cứ nghĩ đến những cái tợp của tôi làm đau căng đầu vú thím và những cú nhay nhay đến sưng tếu hai núm thầy lầy mà trong lòng như bị đốt bởi ngọn lửa hàng ngàn độ nóng.

    Tôi bứt rứt vì cảnh “ đi thì không nỡ mà ở cũng không xong “, nên thấy thời gian càng lững thững trôi đi, lâu lơ lâu lắc, sốt cả ruột. Đã thế ông chú chừng đang lên cơn bởi bàn tay thím đang mò mò xục nơi giữa háng chú, khiến ông quặn người lên lục xục.

    Rồi thì ông nhoáng nhoàng ngồi lên, ôm xiết cứng người thím đè vật ra giường. Ông loi choi ví bà chỏng gọng trên nệm và líu ríu lo lột quần thím cũng như quần ổng ra. Tôi tối tăm mày mặt vì biết hai ông bà sắp sơi tái nhau đến nơi.

    Đã thế, nhìn con cu ông chú xật xà xật xừ vắt vẻo mà tôi muốn ớn lạnh. Nó trùi trũi như thỏi sắt tôi ngọt, cái đầu loe ra như quả nấm, hung hăng như muốn đâm, muốn xỉa loăng quăng. Thím vẫn tiếp tục vọc xục cu làm ông chú lật đật như cái đà nghiêng và chới với chụp tùm lum nơi người thím.

    Bất ngờ tôi thấy thím đằn ngửa ông chú ra và chõ miệng vào ngậm khúc gậy của chú. Chưa gì đã nghe thím nút chót chót còn bàn tay thì bóp chặt phía dưới gốc cu mà đẩy xục xục vô. Tôi tản thần vì cái trò thổi kèn có một không hai của thím.

    Tiếng là thím bú chú mà tôi cũng liểng xiểng theo. Tôi nghe nhộn nhạo khắp người, con cu tức tức vì bị cấn cái sịp và mấy lần tôi nghĩ là suýt bị ọc ra mới sợ. Dù đang say mê với tài nghệ của mình, bà thím vẫn khéo léo dịch xê người để che mà mắt chú, không để chú nhìn thấy thằng cháu đang nhìn trộm bên ngoài.

    Đến khi tôi thấy thím ngồi xoạc hai giò ra và cắm cái khúc gân của chú vào người bà mà nhún như nhún lò xo thì tôi ngơ ngẩn hết biết. Tôi chăm chăm nhìn mớ lông dầy của thím đang ngồm ngoàm nuốt trộng cái ba ghết của chú mà kinh.

    Đã thế thím còn ngồi xoay mặt ra phía tôi nên ông chú bị khuất sau tấm lưng rộng của bà, khiến tôi càng mãn nhãn khi thấy hai mu bà nhóp nhép như đang nhai quả chuối chín nhão. Thím nhấn ì ạch, có lúc tôi tưởng như thím đang nhồi cái béc mỡ vào cái ổ nhờn mà bẻ dẻo quẹo khúc gân của chú tôi chúi nhủi nơi cái hang sâu.

    Hai tay chú quơ lung tung, lúc thì nhấn ở hông thím, lúc quớ quớ mò tìm cặp vú, nhưng trông cảnh chú chịu trận mà tội. Thím cố tình chơi cho chú sớm tuột dên nên chả cần thúc bà cũng cưỡi ắc ê làm ông chú kêu lí nhí những gì tôi không nghe rõ.

    Một lát thì tôi thấy chú liên tục rùng mình, hai giò quíu quớ nhịp nhịp trong không trung, còn thím thì gồng người chuốt, xóc, nhồi và chúi nhủi để giúp chú tận hưởng cái sướng đang tràn dâng ngạo nghễ. Tôi nghe chú đĩnh đạc kêu róng lên : chu choa sướng tệ mạng, đú họ bữa nay được bà múm lồn cho đụ tanh bành, đã luôn.

    Thím bặm môi hổng nói một lời, cứ nhấp nhổm dồn chú vào cực điểm của khoái lạc. Rồi thấy chú bíu bíu hai tay, khua chàng ràng và nhấc cao người lên, lấy sức gồng và rặn rặn ì ì. Thím không chịu nương tay nên càng phạt tới tới lui cho chú quẹo cu lát mới được.

    Sau cùng nghe chú vỗ phạch phạch hai bên mông thím kêu ông ổng : bể, bể mẹ nó ống cống rồi, bà làm tôi tiêu tán thoòng, bà ui! Tôi nghe thím cười hềnh hệch, nói eo ẻo : ai biểu mới chun dzìa đã bày đặt đòi bú dzú và muốn nắc.

    Chú khao khao phân bua : tại bà chớ bộ, tui bú dzú mắc gì bà vọc cu tui cho nên nỗi, tại tui nhín mấy ngày hết chịu được phải đè bà ra nắc mới yên. Thím trề môi nói kháy : cha nào thấy dzú mà hổng lăn vô, để cái mặt ông chù bụ cự nự tui để vú trần mà thấy ghét. Tui cho ông ngậm để hết nghi hoặc ghen tuôn ầm cửa ầm nhà.

    Tôi khâm phục bà thím có nghề thấy rõ, biết cách chài ngải và trị chồng rất ư là nghệ thuật để gỡ cái hớ của mình. Chưa gì tôi lại nghe thím ca : tưởng ông tài ông giỏi, ai dè mới chơi một cái đã sùi bọt mép và ngáo thẳng re.

    Tôi mắc cười ứ nhựa mà hổng dám, sợ thím đang quạu lại mắng té tát tôi thì nguy. Đâu dè thím đã lăng xăng chạy ra, lôi tay tôi đi tuồn tuột về buồng và hăm dọa : giờ tới phiên anh, để hết thèm thuồng đứng rình mò, làm tui muốn teo ruột, chỉ sợ ổng bắt gặp thì bể dĩa cả đám.

    Tôi mừng nghĩ đến cảnh sắp bị thím làm thịt tới nơi.

    (Hết Phần 14 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 15 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  5. #15
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,292

    Default Bà Thím Chịu Chơi (Phần 15) (Tác giả: Sịp)

    BÀ THÍM CHỊU CHƠI

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 15




    Có lẽ sợ dây dưa làng xàng rồi ông chú thức dậy nên vừa thấy ổng ngáo là thím rút vội cái hang cua ra và chẳng cần quơ xống áo gì cứ đánh truồng thế mà lôi tôi đi như trốn giặc. Tôi cũng đang mãn nhãn nhìn quả chuối của ông chú bị cái miệng đầy lông của thím nuốt gọn ơ, nên thằng nhỏ còn sừng sừng, tôi không thèm phản kháng gì sất.

    Thím vừa kéo xền xệt tôi vừa mắng mỏ loạn xạ : sao có thứ ngu già đầu như anh dzị hổng hiểu. Mẹ họ, thấy vợ chồng người ta nắc nhau mà cứ xởn rởn đứng hổng chịu dông cho rồi. Cũng may lão đi xa về nên ham hố chớ gặp lúc lão tỉnh táo thì ăn gậy của lão là cái chắc.

    Tôi cũng câu mâu hết còn nể nang gì nữa, bởi ít gì tôi cũng đã là chồng thím mấy lần rồi chớ bộ. Thế nên tôi cũng gân cổ cãi ra trò : ai hổng biết mấy cha đi xa về nứng cặc, thấy dzợ là muốn chơi liền, nhưng cũng kín đáo chút chớ, ai dè ông bà tù tì tú tí nhau mà cửa để mở toang hoang.

    Thím cũng sừng sừng cự nự : tui để cửa mở thì mắc mớ gì cha ghé mắt dòm vô, vợ chồng người ta đấu võ mí nhau mà tía cũng muốn xía ăn có. Lần sau tui đếch che chắn gì hết để ổng nhìn thấy khện cho anh bò lê bò càn thì mới hết táy máy.

    Tôi cười khùng khục ngay được : chèn ui, thấy thiên hạ đụ mà biểu đừng dòm, bộ bà tưởng tui điên chắc. Người ta nói nhìn đụ còn sướng tản thần hơn là chính mình nắc đó nhen. Thím ra điều tò mò nên hỏi rỏn rỏn : nhìn thì còn nứng sùi bọt mép ra, chớ ở đó mà nói sướng.

    Tôi được dịp “ tám “ tới bến : bà đúng là hổng biết gì hết, nè để tui nói cho nghe. Bà biết hôn nhìn người ta đụ nhau có cái sướng là vừa thấy mà vừa nghiệm ra lắm kinh nghiệm bổ ích nữa. Nọ, bà nghĩ coi cái miệng lèm nhèm lông của bà nó ngoạm ngon ơ trái chuối già của ổng, rồi bà còn ngồi vắt vẻo đu đưa, mu mép và hột cợn gì nghe lụp cụp, tui muốn ọc ra luôn.

    Thím nói tréo ngoe : thì mần dzị chả mới mau thăng, chớ cù cưa cú cứa chả rà rà nhìn thấy cái bản mặt ngu ngu của anh thì chả la tanh bành té bẹ. Rồi thím nói vuốt đuôi : tại ổng là chồng thì tui phải xả hơi, chớ còn ổng dở ẹc. Ngó bộ hung hăng dzị chớ mà ọc ra chớp nhoáng.

    Chưa chi thím đã vuốt nựng má tôi mà khoe : có đâu như anh, khỏe vâm, chơi cái nào thốn tới mây xanh, đích đáng phải biết. Tôi cũng định cho nước thím, song nhìn thấy hai cái vú lù lù và lền lền dòng khí còn chảy dài dưới háng thì tôi chót chót miệng say sưa.

    Thím thấy lạ nên hỏi dồn : sao khi không anh mắc nghẹn dzị ? Tôi đưa lòng bàn tay rà rà chùi lên sống mũi, hít hà và kêu rột rột : nhìn bà tui nứng cặc dữ. Thím cười tồ tồ : tưởng gì, nứng thì chiều hết mình luôn.

    Tôi bợ cả hai tay nơi cặp vú bóp, măn và nhún nhún, còn miệng thì réo rít : chơi gì được mà chơi, nội nhìn khí lồn bà ròng ròng cũng đủ ớn chè đậu còn cương lên gì được. Thím bẽn lẽn chống chế : tưởng gì, có dzị mà cũng cự, lau sạch mấy hồi, còn không thì cứ kệ ên nó, sẵn trơn anh đút vô láng o có sao !

    Tôi hơi bực bực nên xa xả : đút vô mà hổng mút mát gì thì đút cũng vô ích. Người ta hơn nhau ở chỗ biết làm cho con cái nứng thiên nứng địa, rồi chờ nó chìa đùm ra quết mới thấy trời biển bao la. Thím có vẻ xăng xái : dzị anh muốn tui mần sao mới chịu.

    Sẵn trớn tôi gạ liền : thì bà để tôi lo dọn sạch sẽ, chải chuốt láng e rồi có giập thì mình giập. Thím ỏn ẻn như cô dâu mới về nhà chồng, hai tay bắt chuồn chuồn bẻ nghe răng rắc, hẩy cái đít, lắc cái hông, hai cặp vú đánh đòng xa coi thiệt đã.

    Chưa gì thím sợ tôi lo ra nên lắp bắp nói : giờ thì anh chỉ vẽ sao tui cũng nghe hết, chàn ràn hết mẹ nó giờ, lão mà tỉnh thì ăn cám sú. Tôi khìa thím vào phòng tôi cho an toàn, thím rột rột nắm con cu tôi lôi đi.

    Vừa vào phòng, tôi xô thím lăn chúi đầu ra nệm, mông chổng vắt lên trời, tôi vớ luôn cái sịp vừa thay chưa kịp đưa bỏ giặt và áp vô lồn thím mà lau xoạch xoạch. Mấy ngón tay tôi khùa khùa đụng tà la ở cái chỗ nhạy cảm nên thím lắc mông vì nhột.

    Tôi nhìn thấy hai vồng to chần vần thì dang tay phát một cái bép. Thím nẩy mình lên chửi tục : đụ má, vả gì đau điếng dzị. Tôi lầm bầm : cho chừa cái tật bẹo lồn, bẹo tĩ chọc tức người ta. Thím lồm cồm như con choi choi, ngoáy thần sầu khoảng mông, tôi phải lấy tay ghị lại rồi chọt chọt lau tiếp.

    Thím kêu ư a và nới rộng hai giò ra, tôi nhìn thấy nguyên con cái triện to thù lù, đỏ hỏn mà nhao nhao cả người. Tôi bụm nguyên bàn tay vào cái mớ thịt sần sùi đó sau khi liệng cái sịp đi. Hơi ấm từ lồn thím chuyền sang lòng tay tôi âm ỉ. Tôi nhắm tít mắt lại mà rà rà.

    Tôi lấy hai ngón cái và trỏ day day lên hai mu lồn thím và ấn ấn nhè nhẹ. Thím nhón người tới trước, cúi gục đầu xuống, chìa nguyên lồn ra cho tôi vọc măn. Tôi nặn nặn như đang vắt lát chanh, hai mu nhóp nhép và ứa ra chút nước.

    Tôi dùng tay quết dẻo nhẹo, cái mu ọp ẹp, dăm sợi lông bị giúi vào cái lỗ, thím nhột nhạt nên ghếch cao một chân lên. Tôi nhìn cái miệng lồn há đớp đớp nên hết nhín được, bèn hơi nghiêng mặt chui lọt vào giữa háng thím mà đớp luôn một phát.

    Tôi cắn trúng lớp da thừa đùn nhăn hai bên mép lồn mút soàn soạt. Thím lúng túng bật nghiêng, tôi liếm láp và lấy đầu lưỡi nhọn ngoáy ngoáy nơi cái lỗ. Thím phọt ra lời khề khà : chu choa nứng vá. Tôi như không nghe, xả dài cỡ lưỡi ra quết vét từ hột le đến mu khe và cả cái lỗ nhịp nhịp làm thím tê điếng.

    Tôi nghe thím chỉ vẽ : anh bú lồn mà phải bóp luôn vú nữa tui mới đã. Nói rồi thím xoạc hết cỡ giò ra, tôi giờ nằm ệch ngửa ra mà gặm, cắn, rê, mút thiệt gọn. Thím nào có nằm im mà loe ngoe như con sâu bị chưn người dẵm phải.

    Tôi phải cự : có nằm im để người ta bú không mà loay hoay như gà mắc tóc. Thím thủ thỉ thù thì : anh làm nứng chết cha mà biểu nằm im chịu gì thấu. Tôi làm cao nên dọa sẵng : không im thì dẹp nghỉ, ai hơi đâu chạy theo mấy bà rần rần.

    Tôi nghe thoang thoảng lời thím : đừng mà anh, em đang sướng đừng bắt tội em phải nhịn. Anh ráng chiều em bú cho em đã tới nơi tới bến chút đi. Tôi nghe lao xao như có ngọn gió heo may vừa tràn về khi mùa thu tới.
    Tôi dùng tay vuốt vuốt lồn thím, hai mu đùn ra ọp vào dưới mấy ngón tay tôi. Miệng lồn khi vêu ra nhọn lễu, lúc lại đì đì như tấm gương. Tôi banh hai mép ra, cái cục lồi lồi nhóp nhép và búng ra mấy sợi khí lồn lợn cợn màu đục.

    Tôi tinh nghịch vét hốt mớ khí này và giúi vào miệng thím bảo : mút đi, của bà đó. Thím ngoan ngoãn mút gọn ơ, còn kềm giữ bàn tay tôi đẩy vô đẩy ra như kiểu cái lồn đang được đụ vậy. Tôi nao nao cả người, con cu phừng phừng, thím nhìn mặt tôi nghệt ra thì hỏi nhóng : nứng hả. Tôi gật đầu.

    Thím nói lắp bắp : để em trị cho. Chưa gì thím đã ngồi thoắt dậy, đưa tay chộp bên ngoài quần tôi mà bóp nghiến thằng cu. Tôi tưởng là đau lắm, nhưng đâu dè thím chỉ gượng nhẹ, mục đích để cho tôi cứng đậm.
    Rồi thím vừa ôn tồn giục vừa phụ với tôi lột quần ra. Thằng cu được mở cũi nên bật lên hiên ngang và thật hùng dũng. Thím vớ ngay chiếc gậy thịt, ủ vào lòng hai bàn tay và xục cho nó có cảm giác. Tôi chao người thì những cú hích nhẹ của thím, nó đưa tôi bay bổng lên trời xanh.

    Thím cầm khúc dồi như người cầm đòn bánh tét, lắc lắc, vẩy vẩy, cái đầu buồi càng lúc càng giãn băng ra. Thím bụm luôn cả hai hòn dái tôi và lắc nguyên đùm làm tôi khao khao đã thiệt. Đợi tôi rạo rực tới tức cả mình thì thím bèn ghé miệng vào hôn hít và chưa chi đã ngoạm luôn đầy họng.

    Cái đầu lưỡi của thím thông minh đáo để, nó biết chỗ nào làm tôi gục nên nó tí toáy đùa với cu tôi. Thím dùng gai lưỡi liếm lết dài theo con cu, rồi lấy đầu nhọn của lưỡi mà chẻ tách cái lỗ đái ở nơi đầu rùa làm tôi xoay trở không kịp.

    (Hết Phần 15 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 16 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  6. #16
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,292

    Default Bà Thím Chịu Chơi (Phần 16) (Tác giả: Sịp)

    BÀ THÍM CHỊU CHƠI

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 16




    Dù đã tém gọn khúc dùi cui ngoéo đầu của tôi trong miệng, nhưng xem ra thím vẫn chưa hài lòng. Hai cánh tay bà khua loằn ngoằn trong không khí, đùn cái mông tôi rột rẹc. Tôi chả hiểu gì sất nên gắt gỏng : sao thế.

    Thím lụ bụ trong miệng vì đang mút khúc mía ngọt lừ nên chỉ nghe phát ra tiếng í ới chẳng ra đâu vào đâu. Thay vào đó, thím đủn tôi quay ngược người lại và đổ sầm lên người bà. Tôi suýt vỡ cười đến tè bậy ra, song may còn kịp giữ lại.

    Thì ra thím tôi muốn giở trò “ úp thìa “, hay trong Nam gọi là “ úp muỗng “, còn Phờ Răng Xe thì gọi là “ Xít Nớp “. Ối dào, ai mà ngờ thím tôi lại rành sáu câu đến thế, hèn gì bà có tục danh là “ chịu chơi “ quả cũng không ngôn.

    Tôi hiểu ra nên dễ dãi để bà xoay mòng mòng. Đến khi khoản mặt tôi đã chiếu tường với cái hũ mắm bà giáo Thảo của thím thì nghe bà giật huỵch giúi tôi phục xuống nơi chỗ háng. Tự động bà chìa con bướm cái ra, tôi nghe cái mùi hăng hăng thì riết ra ngọng quíu.

    Chẳng nói chẳng rằng, thím biểu diễn một đường hẩy mông hắt người như hắt nước và lụ bụ nói ục ục điều gì đó. Tôi biết bà muốn gì, nên bà lo phần bà, tôi giữ phận tôi. Bà thủ tay cầm chắc lọn bắp và đẩy ra đẩy vô mút mát coi tuồng thích ngon lắm.

    Còn tôi, nhìn hai cánh bướm của thím xập xòe, xập xòe thì cũng vội áp ngay miệng vào mà ngoạm tách một cái trơn lu. Thím giật nẩy người lên, song lại nằm im re khi cái đầu lưỡi của tôi rà rà nơi cái cửa bám đầy rêu nhớt nhợt.

    Thím vẫn gặm mía song miệng thì kêu khè khè, tôi ngỡ đâu con hổ mang nào vừa chui tọt vào đây quấy rầy thím. Tôi bụm hai tay giữ không để thím xục xịch, hôn tới tấp vào đì, rồi mắt nháo nhác nhìn xem liệu có gặp con rắn nào chăng.

    Nào dè đang từ trạng thái kêu khè khè, thím chuyển sang tắc tắc lưỡi và lấy hai gót chân xủi chà khít rịt vào nhau. Động tác này càng đùn cái gò dính lông cao chồm lên nên tôi càng mặn môi húp, rít và ngoáy đùng đùng bất kể.

    Thím đùa đùa khổ người, í ới kêu, tôi càng mút và la lết thì thím càng khua khua bụng, ngực và cặp đùi không dứt. Tôi chỉ muốn phát cho bà một cái để bà nằm im hộ cho, song tôi vừa nhá bàn tay định xáng thì thấy thím vội nhả ngay cái lõi bắp ra mà nói ngọng líu ngọng lo : đừng, đau nha, hun hít, liếm láp, chà xủi, bú mớm đủ rùi, cắn nhè nhẹ cũng được, nhưng vả là có dấu, ổng nhìn ra thì bỏ bú.

    Tôi cũng đinh ninh lời thím nói đúng nên để thưởng công tôi hun lia lịa lên cái triện son mà a ấp lời khen : ngon, ngon hết xảy. Thím nhõng nhẽo rên như con mèo được chủ nựng : ai, nhột thấy má mà khen ngon.

    Tôi phì cười tấn lướt tới : bởi ngon mới khen, chớ khi không ai khen hớt làm chi. Như một con công được mọi người trầm trồ khi đang múa, thím bạnh hẳn người ra cho tôi dùng trọn vẹn con he của bà. Chèn ui, nó ngọt đậm, lại hăng hăng mùi mằn mằn của nước biển và ngầy ngậy mùi khí dâm. Tôi sực nhớ ra dẫu tôi có lau mấy cũng nào có sạch hết mớ bầy hầy ông chú vừa để lại. Chừng thím cũng nghiệm ra ý này nên bà hơi lắc để cái hũ mắm xịch sang một bên và hỏi nhóng tôi : có cần để em đi rửa chút rồi bú tiếp cho sạch.

    Tôi ra cái điều quân tử tàu nên đây đẩy : khỏi, cứ để vậy cho nó dậy mùi hít hun và bú mới thấy thích. Thím e e làm nũng, ngoe nguẩy như a tòng với sự làm dáng, làm cách của tôi. Vậy là tôi lại bú thêm một hồi dài thiệt dài, thím xun xoe lắc hai đùi và nghe ục, mẹ ui, đê vỡ, nước nó trào ra lênh láng.

    Phản xạ, tôi lách miệng ra, lấy tay bụm chặt con he, dùng ngón cái đè vô cái mội đang bể để chặn không cho cái quặn nước nó xịt tùm lum. Thím rên hừ hừ, nói chẳng ra câu ra cú : bể cha nó cái vòi rùi, cha bú bạo quá làm nó văng mất cái vẩy nên không ai giữ được cho nó đừng xịt.

    Bất giác tôi cười lên hô hố. Thím nổi cục nên chửi om : bộ sướng lắm hả, làm cho người ta gãy gọng sứt cùi rùi ở đó cười nhạo sao ta. Tôi ngỏng cái cổ cò lên trả treo : ai biểu ưng bày trò thì ráng chịu, để người ta mần từ tốn hổng ưng, thích xông pha thì giờ ráng mà chịu.

    Thím cũng chẳng vừa nên ăn miếng trả miếng : ở đó mà nói dóc, cỡ anh mà tui hổng làm cho đã thì cái mặt anh chì bì ra coi như mặt… ai mà chịu nổi. Bà định vung cái ví như ra, song nghĩ sao lại bưng kịp, nhưng tôi hiểu nên dọa : bà mà ví cái mặt tôi như cái đó, tôi cắn cho rách bươm đừng than là xui !

    Tôi thấy thím rùng mình ra vẻ sợ. Tôi đùa kéo dạng hai giò thím ra thì nghe thím la bải hải : đừng cắn mà, cắn rách cha nó ra thì lấy gì chơi. Thấy thím co cụm, tôi càng trêu : rách thì đi kiếm cái khác, thiếu gì, bộ chỉ mình bà có sao mà lên mặt.
    Thím tròn xoe mắt hạ giọng năn nỉ : lỡ lời mà, anh sao hay để ý chiện nhỏ nhặt rồi bắt tình bắt tội tui. Tôi ra vẻ xí xóa nên thím mừng húm. Để không khí bớt căng thẳng, thím khề khà bỏ nhỏ tôi : ngoan đi, em cho cưng muốn làm gì cũng được, miễn là đừng nổi xung cắn rách của em là được rùi.

    Tôi nghe bùi bùi lỗ tai nên bắng nhắng góp vô : ờ, bà cũng phải ngoan, đưa con he cho tôi gặm chút rồi hai đứa tù ti tú tí kẻo để ổng dậy thì chết giấc cả nút. Thím ờ ờ, thỏa hiệp ngay được, dạng tếu cả hai giò ra đưa nguyên đùm cả lông, cả mu, cả lỗ, cả cồi cho tôi xì xà xị xụt bú biếc chết bỏ.

    Tôi ham hố chừng nào thì thím càng rên hừ hừ to tiếng chừng đó. Có lúc tôi sợ bả hứng chí rít lên, ông chú tỉnh bắt tại trận thì coi như hết đường tương chao, nên phải háy hó để thím đừng la toáng lên như thế.

    Khốn nỗi đàn bà mà nứng cơn rồi thì còn kể số chi đâu. Dù tôi ngoáy sâu ngoáy đậm, khều đánh sach băng mấy cái vẩy bên trong húm mà thím vẫn lăn lộn vì nó châm chích và làm thím băng xiên băng nai hết. Cứ tôi chọc cái đầu lưỡi lởm chởm gai vào khoắng cái rìa thịt mềm mềm và chọt chọt cái lỗ là y như thím lại nhỉnh người lên.

    Tôi húp soạp soạp thì thím giãy đành đạch, miệng thả lỏng ra, đập mũi giúi giụi vào cùi bắp của tôi mà la oai oải : nứng quá, nứng thấy con đĩ mẹ luôn. Tôi vừa mần tiếp vừa nói lúng búng lời suỵt suỵt mà dường như không ngăn được thím.

    Cuối cùng thì tôi thấy thím quặn bổng người lên mà rít róng hối : đụ, đụ dùm cái, nứng mờ cả mắt rùi. Anh cù nhây hồi nữa chắc tui dựng đầu ổng dậy vì hết chịu dung nủi. Mần ơn mần phước nắc dùm chút đi rùi bú tiếp.

    Tôi sướng còn hơn người chỉ huy phá được trận nên ôn tồn lênh cho thím : nào, muốn nắc thì nằm lại hẳn hoi rùi đây ban ơn huệ cho. Thím ba chớp ba nháng ngồi lên nhanh như chớp, rời khỏi tôi và vội lăn đùng ra, xạng giò xạng tay, mắt sáng như sao mà hăng còn hơn ăn cướp : đó, tui sẵn sàng rùi đó, leo lên dùm cái đi, tía non, rềnh rang tui chết ngắc bây giờ.

    (Hết Phần 16 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 17 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  7. #17
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,292

    Default Bà Thím Chịu Chơi (Phần 17) (Tác giả: Sịp)

    BÀ THÍM CHỊU CHƠI

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 17




    Miệng nói dẻo đeo nghe đâu tưởng ngon lành lắm, nhưng nào thím có nằm ra hồn ra vía gì đâu. Thím lăng xăng lít xít như con bò cạp bị giẵm trúng, rối rít lung tung xòe. Tôi phải phụ lôi thím kê vô cạnh giường, hất nảy ngửa người thím ra giống như một người bị trợt té không gượng được.

    Một giò thím đòng đưa nhún nhảy, còn một giò bị tôi chẹn cứng ngắc dưới bắp đùi tôi. Nhìn thím chao chao, đưa nguyên cái hũ mắm ướt mẹp mà tôi thấy sướng con mắt.

    Tuy vậy tôi vẫn cố ý đùa cợt thím : sao bây giờ bà muốn tôi nằm ngó thui hay tính chiện gì nữa. Thím nhăn nhó như khỉ cắn phải trái ớt hiểm, rên hừ hừ : con lạy cha, cha làm ơn nắc cho một thôi một hồi đi, đừng giỡn hớt hành hạ tui nữa mà tía. Nứng lên tới đầu rùi nè, cha còn lần khân chắc tui hận cắn giập dái cha vá đi.

    Tôi nghe đủ thấy ớn nên vả lả : nắc chớ, nắc chớ, ngu gì hổng nắc. Tôi lừ lừ nhìn cái hoa nở thè lè, tấm tắc miệng, rồi kê đẩy cái giò nhủng nhẳng trong không lên, quết một cái ngon ơ làm thím rụng rời nín thở.

    Tôi lia cái đầu rùa dọc theo cái lỗ, vét cho bọt nhớt văng hết ra rồi khi thím đang lim dim thả hồn về cõi mộng thì tôi thả quả bom tấn vào cái hố nghe ngọt lịm.

    Thím thở hắt ra kêu nhoáng nhoàng : chui cha, dữ hôn, giờ mới chịu cho cưỡng ăn chuối. Chưa gì thím quặp cái giò vô cần cổ tôi và lắc háy cái hông, hũ mắm xệch xạc gặm ui là gặm đến hổng còn chừa chút nị nào rơi rớt ra ngoài.

    Sẵn thấy nó khít rịt nhau, thím dùng một tay đeo vô cổ tay tôi mà chém, phạt, xả, băm kịch liệt. Cái miệng châu hẩu của cái húm mút da mút diết ngon lành khúc gân nổi bạnh của tôi.

    Thím có vẻ đã, nên rên ông ổng : phái, phái à nha, đang nứng mà được nắc, tỉnh phải biết. Cái miệng thím dẻo nhẹo làm tôi hình dung nó đang nắc oạp oạp cái dùi cui của tôi.

    Đâu dè thím tôi chơi tới bờ tới bến như thế nên tôi cũng phải cất tiếng khen : bà xung quá, hèn chi ông chú mới đá một phùa đã lăn quay ra ngủ há mõm không biết gì hết.

    Thím cười hặc hặc : thì bởi biết anh sức trai nên tui mần mau mần lẹ cho ổng thăng, rùi còn lo thiếm xực dzí anh chớ. Tôi nghe ớn da gà, kiểu này chắc tôi phải đem thân ở đợ để được thím nuôi vỗ béo rùi bắt trèo cật lực thì tiêu dên.

    Thím nào hay cái ý suy nghĩ của tôi nên một hai khen tới : anh còn trẻ, chơi đã thiệt, thấy nó lùi xùi mà quết sâu tổ chảng, tui nói thiệt, anh chơi sướng hơn ổng nhiều.

    Tôi hứ hứ nạt : tầm bậy tầm bạ, ai chơi mà hổng dzị. Tại bà xung nên diễn ra thêm, chớ ai nhét dzô thì cũng bóp bóp hai dzú, rồi nắc kịt kịt cho tới khi nào ói hết thì thôi. Bày đặt cho đường cho sữa, mại hơi để tui phí sức bà mới tận hưởng sao.
    Thím đang níu cứng lấy tôi mà nắc phụ vô cũng ron rỏn đáp : tui nói thiệt tình mà ông hổng tin, cỡ ông con nhỏ nào xía vô chắc là vừa ôm vừa la khi bị ông nắc dồn dập. Tới như tui mà còn xính dzính nữa là nó. Đú họ ông có nghề thiệt nha, con cu ngó khoằm khoằm mà móc đâu cạo láng e tới đó mới chết một cửa tứ.

    Tôi phát bật cười, giả lơ thì nghe thím hối : nghe tám thì nghe mà phải nắc đi chớ, bộ mại hơi sao mà câu giờ dài dài, cha nội ! Tôi xẩu mình ê chề, nên banh cái giò vắt vẻo của thím lên càng làm thím chênh vênh như bị té vũng sình mà cưa thôi là cưa chết bỏ.

    Thím thở phì phì mà còn ráng hòa lời cho tôi hăng chí : nọ, nắc rứa mới gọi là nắc, dẫu tui có bị ông đè loạng choạng cũng ưng bụng dữ nghen. Và chưa chi thím đánh đu lên bỏ nhỏ tôi nghe ngọt xớt : ráng sức phạt cho em sụm đi anh hai, em đã muốn bung lồn lên nè cưng.

    Tôi nhìn mặt thím dại khờ, hai mắt lạc hồn và cái miệng phù mỏ ra mới nể. Tôi giả bộ chọc tức : thui, mệt rồi, nghỉ, mai chơi tiếp. Thím ngỡ thiệt nên ôm chầm lấy tôi, lủng lẳng như khúc bẹ dừa và tự động nắc ra nắc rít, sợ tôi ngưng bất tử.

    Có lẽ tại hăng dẫu nên thím gầm gừ như sư tử cái, quấn xiết lấy tôi và đẽo thui là đẽo. Tôi có cảm tưởng như bẹ dừa, bẹ cau gì cũng xệch xạc hết ra và thím vẫn hăng nên phạt ngang, phạt ngửa, băm vằm bất kể.

    Tôi quặn cả người, cây láp thịt hung hăng còn hơn xe chạy hết tốc độ. Nó dùi chúi nhủi vô cái lỗ, lôi móc ra cái mớ bầy hầy trắng đục và lại nhét vội vào. Tôi thấy thất kinh vì ở đâu mà nước đổ tháo dữ tợn.

    Thím đeo cứng lấy cổ tôi đau điếng, nắc, hẩy, chà, lết không ngưng. Tôi xịt tùm lum trong người thím mà bà vẫn không chịu tha cứ chém tiếp. Tôi đừ cả người nên thả lỏng để bà quậy cỡ nào thì quậy.

    Bà ngả tênh hênh ra, trao nguyên cái triện cho tôi sử dụng. Tôi giện không biết mấy chục lần, nhòe nhoẹt hết dấu ịn này đến dấu ịn khác mà mực vẫn còn đầy nhóc. Thím lại chêm phụ mực vô làm con dấu vốn đã nhòe càng nhòe đậm thêm.

    Cuối cùng thím cũng thở hồng hộc và kêu tưởng như bất kể sự đời. Tôi phải vội vàng bịt ngay miệng thím lại để thím đừng la mà bể dĩa. Chỉ đến khi thím xả bung hết cái mớ khí nứng thì bà mới chịu nằm oặt ra, lấy hơi lên mà thở.

    Tôi biết lúc đó bà mới sướng hung tột bực vì chỗ giữa háng bà trông như một cái đầm bị vỡ, lênh láng cả ra. Tôi thở phảo : cho chết, để đừng ấm ức nhèo nhẹo mãi.

    Thím im lừ, chả còn hơi sức đâu trả lời trả vốn.

    (Hết Phần 17 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 18 )


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  8. #18
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,292

    Default Bà Thím Chịu Chơi (Phần 18) (Tác giả: Sịp)

    BÀ THÍM CHỊU CHƠI

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 18




    Có bữa tôi vừa chợp mắt thiu thiu ngủ thì thím ào cái rẹc vô làm tôi tản thần kinh hãi. Tôi nói khào khào sợ khuya nghe rõ mồn một : ẩu dzị, lỡ ổng hay thì sao ?
    Dè đâu thím tỉnh queo, lăn đại vô giường kéo mền úm tôi kín mít. Tôi run bằng chết, rị nẹo đẩy thím ra và nói gần như năn nỉ : bà dzìa bển đi, đừng nằm đây mà chết cả đám.
    Thím hứ hứ coi bộ xem pha cuộc đời, tôi càng run thêm. Mãi rồi mới nghe thím giải thích : ổng chết rồi, tui nhứ ổng chơi mà ổng hết xí oách nên một hai đòi ngủ. Giờ anh mí tui có qua thiến bộ đồ lòng của ổng, ổng cũng hổng hay biết gì ráo.
    Tôi hơi có vẻ yên tâm, nhưng vẫn còn mại hơi : thì ổng chết kệ ổng, bà nằm cạnh bên có sao, chớ bà lỏn qua đây tui thấy đầy tội lỗi bằng chết. Thím lại hấm hứ một hồi : tội lỗi gì đâu nà, cái mặt thuỗn ra coi bộ muốn ứ hơi còn bày đặt, thấy mà ghét.
    Thím kéo dài cái chữ ghét nghe nhão nhợt như cái bánh bao thiu. Rồi thím tự động tốc mền ra, vạch bung áo và gạ gẫm : nè, ngậm ti thì ngậm mẹ nó đi, còn ở đó “ em chả “.
    Thực tình tôi cũng đang nằm mơ mộng như rứa nên khi thấy hổng có tôi đã nhuốm nhuốm ghen tương. Bây giờ nghe thím bỏ nhỏ, tôi mừng rơn nên cựa quậy ra cái điều như căn dặn “ thôi mà “.
    Thím biết thừa cái tánh nói lẫy của tôi nên một hai lôi rị mặt tôi gần lại hai cái vú to đùng và nhét luôn một bên vào miệng tôi. Tôi giả đò quay quắt né đầu tránh, nhưng rồi cũng tọm luôn khi bị ví không còn thoát chỗ nào được.
    Thím ển một phần người, chỉnh cho cái vú chè bè nằm gọn nơi miệng tôi nói thẳng rẳng : bú cho yên đi, đừng làm trò làm trống nữa. Tôi nghe bùi tai nên chưa chi đã bợ tay ôm gọn cả hai vú, còn cái miệng thì tóp tép nút cái nuốm như con nít ngậm vú mẹ.
    Thím nhìn tôi bú gọn bâng thì thả lỏng người, mắt nhắm lim dim theo đà phê cúa cơn dâm đang lù lù nhón tới. Tôi bú bạo liệt, ngậm chặt cái nuốm và nút giựt giựt làm thím càng lim dim thêm.
    Hơn nữa, hai tay tôi vò nát cái bầu êm êm đầy thịt của thím, và ở bên phía vú chưa bị ngậm, tôi dùng bên trong làn da ngón cái khảy búng te te làm cái đầu vú thím cương lên như quả nhót.
    Tôi bú mà nào chịu yên, còn dùng răng nhay nhay khiến cho những đầu dây thần kinh nứng của thím lộn tùng phèo lên hết trọi. Thím í ới tắc tắc cái lưỡi như thằn lằn tiếc của, rồi õng ẹo nhúc nhích người đạp bung cái áo ngủ ra.
    Dưới ánh đèn tôi nhìn sững thím. Bà hổng bận lót các cụ ạ, nên chỗ giữa háng dầy lên và đen thui một cục. Tôi bất giác vón cái đầu vú thím se mạnh và cắn một cái hơi đau, nghe thím kêu “ ui da “, nhưng lại ôm chầm lấy tôi hôn hít như thưởng công.
    Tôi say sưa vừa bú vừa nghịch hai cái vú của thím. Bà mê mẩn tâm thần nên xệch xạc buông lơ thân mình cho tôi phá. Tôi nghịch tinh, đã bú còn rúc cái mặt vào chỗ lõm của hai vú mà khoắng. Tóc tôi gây nhột nhạt nên thím xiết cứng lấy tôi mà nói đớt xả cảng : chu choa, bú chi mà thốn dữ.
    Tôi giả bộ ngây ngô hỏi : bú thì mắc gì thốn ? Thím lục bục lấy hơi lên đáp đứt quãng lại tôi : thốn chớ sao hổng thốn, bao nhiêu dây nứng, dây sướng đều tụ ở mấy chỗ đó, ông ngoạm một nơi thì tất cả đều ré lên báo động hết trơn.
    Thím gật gà gật gù, ôm xiết tôi và nói tiếp : cái miệng ông như miệng hùm miệng sứa, nút chết tía người ta còn nói. Ông ngậm cái dzú mà ở dưới cũng nhão nước ra hết rồi.
    Tôi lăng xăng hỏi nhóng : đâu, đâu, để tui coi bà nói trúng hay trật. Chưa gì tôi vội bỏ bàn tay đang se đầu vú của thím ra mà bụm ên nơi giữa háng. Quả đúng vậy các cụ ạ. Mớ lông ướt sũng như người chải gôm chưa kịp tém gọn, nó lền lền làm nhớp cả da tay tôi.
    Tiện đã úm thì úm luôn để uổng. Thế nên tôi bóp nguyên con he và nghiêng cạnh bàn tay mà cà cà dọc nơi cái vết chẻ. Thím giựt đùng đùng, ghếch ngay cái giò lên vì nó cấn cái cồi làm thím lao chao không nằm im được.
    Tôi khà lên một tiếng và nói thủng thỉnh : kiểu này tui mà ngậm vô bú chắc bà ưng heng. Thím nhìn sững tôi, mắt mở to và lừ lừ không nói. Tôi uốn cong cái ngón giữa lên và đút vô cái lỗ hẻ mà cứa cứa như người ta dùng gai trái thơm gãi chỗ ngứa.
    Thím rướn người lên, dạng toẹt hai giò rộng ra để tôi móc dằng dai. Tôi chăm chú khều, moi và xới coi ở trỏng có bị lỏng khỏng gì không, nhưng chỉ nghe thím kêu dzé, dzé, ô kê, đu ít, đu ít làm tôi phải bật cười.
    Thì ra bà thím nứng tệ hại nên phun tiếng anh tiếng mỹ ra mới chết một cửa tứ. Tôi moi thêm một hồi, chắc là chạm vào sâu đụng thứ gì nghe lụp cụp lạc cạc thì thấy thím bưng nguyên cái đì mà hét rong rỏng : đai, đai.
    Tôi bực nên nạt : có nhỏ tiếng dùm chút đi được hun. Mẹ họ, sướng mà kêu toáng lên như thế thì có nước bị đập vỡ đầu chớ ở đó mà đai với bện. Thím càu nhàu nhỏ bớt giọng : tại anh móc trúng cái tử cung nên tui quíu thằn lằn, phải riết ra nói hớt như rứa mới bớt nứng, còn không chắc tui phải đè anh mà nắc mới lại cơn.

    (Hết Phần 18 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 19 )


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  9. #19
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,292

    Default Bà Thím Chịu Chơi (Phần 19) (Tác giả: Sịp)

    BÀ THÍM CHỊU CHƠI

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 19




    Càng ngày thím càng tỏ ra ẩu xị, bất cần đời. Cho dẫu chú lúc nào cũng nhăn nhó, nhưng thím coi như pha. Chú có đe nẹt lắm thì thím vẫn tìm cách chống chế rất điêu luyện. Chả là vì lúc nào thím cũng mặc cái váy liền áo mỏng tang, khốn nỗi lại không lót liếc gì hết nên coi bắt mắt thấy đã.

    Có lần tạt ngang phòng hai ông bà, tôi nghe tiếng chú khào khào : nhà có con trai mới lớn mà bà tuềnh toàng vậy, có ngày nó chịu hết nổi, nó đè bà ra thì đừng trách.

    Thím trả lời tỉnh queo : ông làm như ai cũng giống ông thấy gái gú là tươm tướp. Rồi để lấp liếm cái khoản hở hang của mình, thím tôi vuốt chú : dào, tại trời nóng chớ bộ, ấy là vì có nó, chớ không tôi lột tuốt tuồn tuột ra cho nó mát.

    Và để ra cái điều thìm tôi còn lịch sự nên bà ỏn ẻn để chú hết ý cò ý kiến gì thêm : ông thấy đó, tôi còn giữ ý giữ tứ nên chỉ để hở cặp vú ra thôi, chứ cái của nợ tôi vẫn bưng dấu kín mít. Chớ nếu tôi ba vạ thì ông còn nhăn nhó cỡ nào.

    Chú tôi vốn hay cả nể nên nói như hắt nước đổ đi : ấy là tôi dặn dò thế, còn bà chẳng kể thì có chuyện gì đừng bắt tôi phải can thiệp vào. Tôi chỉ nghe thím cười khục khục, nhưng phải vội lảng kẻo chú tôi biết tôi đang rình nghe thì khốn.

    Từ đó, mỗi lần thoáng nhìn thấy tôi đâu là thím nháy nhó a tòng như đánh moóc cho tôi biết bà đang chài ngải tôi vậy. Nói nào ngay tôi cũng khoái thấy mồ, bởi tự dưng được thím cho không biếu không thì làm gì chẳng thích.

    Huống chi đã lỡ nhâm nhi cái vú, sờ mó cái đì, lại còn lén lút ắc ê cưỡi thím thì bảo sao tôi không mết. Có lúc tôi đã nghĩ vớ vẩn hay là tôi bỏ học quách, cù thím dắt đi đâu đó sống cảnh vợ chồng thì đỡ khổ biết bao.

    Chứ còn chịu cảnh “ già nhân ngãi, non vợ chồng “ này xem ra nực hết thấu. Tối tối làng xàng nghĩ giờ thím đang nằm trần truồng với chú để ổng mò, ổng phá, tôi đã muốn nổi xung thiên.

    Có lần tôi đã nổi khùng định chui đại vô phòng hai ông bà, nhưng kịp thấy mình quê và vô lý nên dằn lại được. Tuy vậy, tối đó thế nào tôi cũng phải nhờ chị Năm phụ vô tự giải quyết cho trút sự óc ách ra thì mới xong.

    Thế mà ngủ lơ mơ tôi vẫn thấy đè nghiến thím ra, leo lên bụng dận uỵch uỵch, thấy sướng đầy đầu, sáng tỉnh dậy thấy quần ướt mẹp, dính đầy hồ đầy cháo mà tẽn tò, mắc cỡ quá đỗi.

    Lừa lúc thím loay hoay đứng rửa chén ở bếp một mình, tôi khìa vô nức nở kể cái bịnh của tôi, thím cười rinh rich, bỏ nhỏ : tội chưa, sao không tằng hắng để tui sang giải quyết cho.

    Tôi lụ bụ cự cãi : lúc đó bà đang sướng thì kêu thế đéo nào được. Thím trợn mắt nhìn tôi, song chợt nhận ra cái sự ghen tuông thì phì cười mà nói lảng : sướng, sướng cái má tui, ổng nghịch ngợm chọt chọt thốn thốn, tui cồn cào cả ruột, thì chả đã lăn quay ra ngáp.

    Tôi càng bực mình hét lên : vậy sao bà hổng chịu sang, còn ở đó lào khào, bắt ghét. Vì những bất ưng như thế nên tôi càng đâm liều. Tôi dáo dác nhìn ngang nhìn ngửa, cẩn thận đi hẳn lên nhà trên coi xem chú ở đâu. Đợi khi biết chắc ổng đã vô buồng ngủ trưa thì tôi vội vội vàng vàng tuôn vô bếp sục thím một hồi.

    Mặc cho thím đang quay lưng đứng rửa bát, tôi ập áp vào phía sau ôm chầm lấy thím, hai tay vò vò nơi cặp vú. Thím vờ ẩy người ra, tôi càng đeo rúc vô như con sam và thọt hẳn hai tay vào cổ áo rộng mà bóp choẹt cặp vú sừng trâu của thím.

    Hai bầu vú đầy đặn tạo cho tôi cảm giấc tròn, ấm và nở nang. Tôi bẹo mớ mỡ lùng nhùng, đàn ra và vê vê vào hai nuốm vú để chúng cứng đanh lại. Thím làm gì còn tỉnh táo, nên tay chân bà đờ đẫn ra, sợ đánh rơi chén dĩa, bà phải vội vàng để nhẹ vào sink, rồi đứng ực ra cho tôi nắn bóp.

    Tôi lùng nhùng vì cái vạt áo của thím nên vừa bóp, vừa kê cái cằm lên bả vai thím mà bỏ nhỏ : vướng quá đi, bà tuột nới cái vạt áo ra cho tôi nhờ. Thím như người bị bỏ bùa nên dại mặt ra, riu ríu làm theo lời tôi bảo.

    Đến khi hai cái vú thím bày tô hô ra không còn bị dằn buộc thì tôi như đứa bé khát sữa vội ập vào hôn hít, bú oạp oạp làm thím tê cả người, co vai rụt cổ lại. Tôi vừa bú vừa e hèm, cái miệng chún chím hôn, cái lưỡi lè dài ngoằn ra liếm, quết từ đầu vú đến cái lọn thịt tròn tròn, khiến cặp vú thím nhúc nhích nơi môi miệng tôi coi vô cùng hấp dẫn.

    Tôi măn hai đâu vú sưng tếu, đôi khi lại cắn nhẹ nơi cái cục dai dai, tôi thấy thím hồi hộp e tôi ham hố cắn dập núm vú ra, nhưng khi thấy tôi nhay nhè nhẹ và hôn thưởng, hít hà thì thím thở dài như trút được sự lo toan vừa nhớm.

    Nhìn thấy thím xun xoe, tôi biết thím sướng cực kỳ. Cho nên một mặt tôi vẫn ôm một bên vú, miệng ngậm một bên, nhưng bàn tay còn để không đã lòn luôn vào cái sịp của thím mà thăm cái cồi thịt đang vun cao.

    (Hết Phần 19 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 20 )


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  10. #20
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,292

    Default Bà Thím Chịu Chơi (Phần 20) (Tác giả: Sịp)

    BÀ THÍM CHỊU CHƠI

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 20




    Lắm hôm bất chợt ông chú đi đâu vắng nhà, thím luôn tỏ ra rất hào phóng với tôi. Hai thím cháu hối nhau ăn đại ăn đến cho có cái lót bụng, rồi chưa chi thím đã lôi tôi xềnh xệch vào buồng của chính hai ông bà.

    Hẳn nhiên lúc ấy thím tỏ ra hết sức từng trải và luôn chủ động chỉ huy mọi sự cho tôi. Bà vẫn diện cái váy mỏng tang, nhưng chẳng có thứ gì bên trong kèm theo, cả trên lẫn dưới.

    Ngồi ăn ngắm bà cũng đủ nghẹn không sao nuốt trôi được, nó ách tắc no ngang, thế mà bà lại còn cởi bỏ hết xiêm y ra kháo với tôi : để anh nhìn cho no mắt kẻo ấm ức thèm rõ dãi khi có chú anh ở nhà.

    Tôi nhìn hai cái vú chum hum của thím đã muốn cắn cho nát ngướu ra, còn nói chi cái mớ bòng bong ở giữa háng thím tùm hum những lau cùng sậy, những giếng cùng khe, lại chẻ hoe dăm con he lượn lờ lún phún thì tôi có chết đứ đừ ra cũng không là điều lạ.

    Đang ngồi ăn tử tế, thím chơi gác thượng lên ngồi lên khoảng dưa lưng của ghế, mở chành bành hai đùi ra phe phẩy quạt rồi hỏi móc tôi : sao anh thấy nó thế nào.

    Tôi nuốt ực ực cục nghẹn nơi càng cổ, ấp úng như bị nhét cái hột thị to tổ bố mà ngọng líu ngọng lếu nói đẩy đưa : ẹp, ẹp ứ hơi, ứ nhựa lun. Thím cười hà hà rồi dạng toác hai giò ra, con he chìa cái yếm lều phều nhóp nhép, phún ra một giọt bong bóng làm tôi muốn bổ ngửa.

    Nói nào ngay thím tuy trọng tuổi, nhưng cái khoản trai he sò ốc của thím phải nói con gái thua xa. Lông dầy cum, nhưng múi nào múi ấy to phải biết, đã thế nó còn khinh khỉnh nhe răng ra cưới trừ, tôi tối tăm vì hai bên môi của cặp mu thè lè, coi vừa khêu gợi mà vừa say đắm mới chết.

    Tôi mắng yêu thím : dẹp hộ tôi con sò lông của bà đi, để tênh hênh ngứa mắt tôi đợp một phát lại kêu toáng cả giời. Thím cười hề hề : giỏi thì anh mần cho tôi xem tài năng anh ra răng mà hù dọa nghe khiếp, mẹ kiếp tôi chỉ sợ anh cạp no đến đầy họng mà tôi bảo thôi vẫn cứ lì lợm không nhả ra.

    Tôi cũng pha trò nào kém : người ta ăn ốc phải pha nước mắm cho cay, lại phải lấy gai lể, móc, moi còn đằng này con he của bà chưa chi đã nhăn nhở cười thì ngon phải biết.

    Chưa gì tôi chép chép cái miệng làm thím rùng cả mình. Chẳng cần chờ bà ra lệnh, tôi xung phong vào chiếm mục tiêu luôn. Tôi dùng hai ngón tay mở banh hai mu ra và chọc luôn đầu mũi vào cái lỗ mà khoắng rẹc rẹc.

    Úi chu choa, thím loạng quạng nẩy bật lên, may chỗ dựa của ghế được kê sát vào tường chứ không chắc bà đã lăn chiêng ra tại chỗ. Tôi giúi cái chót mũi xoạch xoạch, chưa gì nước nhờn đã ứa ra.

    Tôi bị cuốn lôi nên áp ngay miệng vào quắp nguyên con he mà mút như người ta húp con ốc len sột soạt. Thím chao đảo la ré ré : úi, sao nhột dzị cà, anh giỏi thiệt, ăn ốc mà tui nghe rùng mình hết trơn.

    Tôi ngước liếc lên hai cái vú của thím cũng rung tung rung tóe, hai đầu vú chĩa nhọn hoắt ra, phần hồng hồng của quầng đậm lên như được tô son đỏ choét. Tôi tiếp tục bú, móc lưỡi sâu vào mà quét sạch mớ lợn cợn dính nhằng làm thím nẩy bung người lên, thu thu hai giò định dấu.

    Như có phản xạ, tôi dùng tay giữ nghiến hai cổ chân thím cố banh ra và mút ti ti làm thím thốn, nhấp nhỏm tự động nhún như tập thể dục buổi sáng. Tôi bú da diết lại còn hùa bằng những tiếng hầm hừ làm thím quíu xà cảng.

    Thím nhóc nhách trách cứ mà thực ra là khen tặng tôi : bữa nay anh bú tôi sướng ngất, cái miệng dẻo queo, lưỡi móc rột rột, con bé nào nó chìa he ra cho anh ngoáy nó cũng chết tía nó luôn, anh có hốt xác nó cũng để yên cho anh hốt.

    Tôi hứng chí thiệt tình. Nói nào ngay tôi hận thím, cứ chợt nghĩ đến cảnh thím nằm ngửa ra cho chú bú như tôi hiện giờ tôi đã muốn vật cho thím chết đi cho rồi.

    Cho dù trăm lần nghe tôi trách móc thím đều cãi băng băng : ổng bú lẹt quẹt rồi chán ngay, có đâu như anh say sưa hơn điếu đổ mà ghen chi cho mệt. Vả chăng tôi cũng phải đưa đò cho ổng ngủ rùi tui mò qua anh chớ có bỏ bê đâu mà anh la.

    Tôi quạu một cách kỳ quặc, nói ngang như cua : nhưng tôi chỉ muốn cái húm của bà chỉ để mình tôi hưởng thôi, tôi bất kể nhường cho ai khác. Thím sướng tổ chảng nhưng cũng đôi co cho có chuyện : hay chưa ổng là chồng tui mà anh đi ghen ngược, bộ anh hổng sợ ổng đánh phù mỏ sao.

    Nổi khùng lên, tôi nào còn nhận ra lý với lẽ, nên hậm hự : chồng, chồng cái con củ kẹc, tui chỉ muốn chồng lên bụng bà năm này sang tháng khác thui, bà để ai chơi tui cũng ghen, coi chừng có ngày tui xẻo ráng chịu.

    Thím có vẻ khoái nên cười râm ran : chèn ui, đâu dè anh mê tui dữ ha. Và chưa chi thím đã nịnh : thui để tôi đền, anh ngưng bú đi, tui cho anh leo lên bụng tui nắc cho hạ cơn tức.

    Tôi thích bỏ bu mà vẫn mại hơi : đếch thèm nắc nữa, ăn cơm thừa tui đếch cần. Biết cái tật dỗi hờn của tôi nên thím vuốt ve vả lả : thui mà, giận chi giận hoài. Và thím ôm nựng tôi, đưa tay mò cái cán cuốc vọc ào ào làm tôi hết cứng cựa, lăn đùng ra cho bà bảo sao tôi làm theo vậy.

    (Hết Phần 20 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 21 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!










    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

Page 2 of 3 FirstFirst 123 LastLast

Tags for this Thread