LỤM

Tác giả: Sịp
E-mail: N/A (Nếu bạn muốn gửi e-mail cho tác giả, hãy gửi e-mail đến cho Cõi Thiên Thai, CTT sẽ chuyển cho tác giả)

Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


Phần 23




Đến lúc này thì Lụm hết còn õng ẹo chê bai tôi khoản nào nữa, trái lại em nắm chặt lấy tóc tôi mà thi nhau giã bưng bưng vào cái chỗ đang gây nhức nhối cho em.

Lụm thở còn hơn tên ăn trộm bị rượt, hổn hà hổn hển, líu quíu lăng xăng, chẳng đâu ra đâu. Còn tôi thì mải miết cung phụng cái lồn Lụm bị tác động không ngơi một phút.

Tôi ngậm chặt lấy một bên mu, nhai rau ráu như ăn món rau sống, nước phọt tươm ra, trông càng tươi, càng hấp dẫn. Tôi cắn lấy cái mẩu thịt xần xần, lôi dài ra và nhả cho nó búng thun vào nghe cái chách.

Lụm sướng nhũn cả người, quàng cả hai bàn tay chụp lấy phía gáy tôi mà tương một phat uỳnh vào cái lỗ. Chót mũi tôi chạm vào cái miệng đỏ như ăn trầu và huých vào cái cục lồi lễnh đễnh bên trong.

Tôi nghe Lụm á lên một tiếng rồi khư khư giữ không cho mặt tôi trượt ra khỏi cái lỗ giữa háng. Tôi ngửi thấy dậy lên cái mùi hăng hăng rất đàn bà, tiết ra từ mớ khí đặc ứ đầy chỗ lồn, dằn lòng không được, tôi há miệng húp toẹt một nhát.

Ối chao ui ! Lụm nhảy nhổm lên, xiết gáy tôi và hét như ran : mút, mút nhanh, mút mau cho em nhờ. Tôi băn khoăn chẳng hiểu mô tê răng rứa gì thì nghe Lụm lắp bắp : nứng, em nói nứng, anh nghe ra chưa, mút dùm em cái đi, để nó nứng muốn tuột quần ra rùi.

Tôi bật cười. Đúng là khi các bà sướng hết còn biết phân biệt đầu cua tai heo gì nữa. Ai đời nãy giờ tôi lột truồng em ra, sờ bóp, liếm mút thiếu điều muốn rụng hết lông, sưng bố nó mu, mà em còn nghĩ nứng muốn lột quần.

Ấy vậy mà cũng nhờ cái kiểu nói quàng nói xiên này tôi mới hiểu ra khi nứng người đàn bà nó tưng tửng như thế đó. Có lẽ vì trời ban cho nơi họ thứ gì cũng nhạy cảm và bén ngót nên khi chạm vào cái cục nứng thì như một ổ điện cao thế truyền tùm lum ra khắp ngõ làm cho họ không còn nhận đâu vào với đâu.

Tự dưng tôi liên tưởng đến sự màu nhiệm của vũ trụ, thứ gì quá phản xạ thì dường như tạo hóa đều nhét nó vào bên trong, đàn bà ở vào trường hợp như vậy.

Cứ để không đừng ai đụng tới thì nó âm ỉ chẳ biểu hiện ra gì, ấy nhưng khi có ngón tay hay cái lưỡi của đàn ông đá vào là y như họ lật đà lật đật như con chão chuộc.

Họ rống riết bưng mông, vật háng, giúi giụi cái lồn vào để lũ trai phục vụ hết mình, rồi thì kêu, thì hét, thì van, thì xin. Nói chi khi nứng quá là hùng hổ đè nghiến ngay trai tơ ra bắt đụ nhanh, đụ gấp.

Với ý nghĩ đó, tôi ẽo ợt hỏi đùa em : chớ giờ em đã biết lên cơn là thế nào rồi chứ ! Lụm gật đầu thoăn thoắt, thay cho câu đáp, mải lo vít sau gáy tôi mà giập bưng bưng vào lồn không ngưng.

Tôi nhìn em khờ khạo, buông lỏng cả thân mình, tôi nghĩ giờ có ai phụ vô bóp hai vú trong khi tôi chi chuyên lo việc nút bú lồn thì chắc Lụm cũng không phản đối mảy may.

Thế nên tôi cứ thong dong như người cưỡi ngựa xem hoa. Tôi chà lết, bặp bặp, bú nút khiến cái lồn em nhão nhe nhão nhoẹt, phần vị bị tôi mần không cho nghỉ, phần em sướng cực nên khí xịt lềnh lan, Lụm nhúc nhích người lầm bầm kêu nhủng nhẳng.

Tôi nghe tiếng được tiếng mất : nứng đéo gì mà nứng tê cả lồn, điếng cả đít, nứng như giá xẻo được cái gì vứt bớt đi cũng để mặc không cản ngăn.

Tôi vói lên bóp hai cái núm vú cũng căng như đang nút cái hạt le của nàng, Lụm càng xoay trở khó khăn và gào inh ỏi: thui, đừng hành em nữa, em chết đến nơi rồi, đụ, nắc cho em nhờ tí đi, nứng lồn quá, nứng cứng cả người rồi.
Tánh tôi vốn dĩ ưng nghe ngọt, đàn bà sướng mà hét rinh là chói lói cả tai nên tôi lơ đi, cứ rỉ rả gặm nhắm hết mu, lông lại đến lồn Lụm, làm cho em đã xửng vửng càng thêm xửng vửng.

Em xòe xòe bàn tay, rà rà như cái máy dò mìn đang tìm kiếm khắp nơi. Em bấn bíu như bao xương cốt gì đều lỏng le hết ráo. Em nói khao khao không ra hơi, ra tiếng, nghe láo xáo như tiếng chim : đụ, em bảo đụ, đừng bú nút em nữa và kế đó là tiếng rền rền : chết, em chết mất thôi.

(Hết Phần 23 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 24 )

Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!