CoiThienThai.com - The Largest Vietnamese Entertainment Network

Buy Sex Toy Sex! Do choi danh cho nguoi lon! Click here!

Xem phim phá trinh! Hấp dẫn tuyệt vời - Click here!

Bạn đã có bảo hiểm nhân thọ (life insurance) chưa? www.HaPhanInsurance.com !

ThanhHaFlower.com - Mua hoa, gửi quà về Việt Nam ! Giá rẻ nhất!

Official websites: www.CoiThienThai.com || www.CoiThienThai.net

GÂY QUỸ CÕI THIÊN THAI - MEMBERS V.I.P Đăng ký thành viên: Members Log in || » Members Sign up « || » Cancel Membership «

Bạn có biết ? CõiThiênThai.com là nơi phổ biến Truyện Người Lớn miễn phí đầu tiên? CõiThiênThai.com có kho tàng truyện người lớn lớn nhất?

  • facebook
  • google plus
  • twitter
  • youtube
  • linkedin
Page 1 of 2 12 LastLast
Results 1 to 10 of 11
  1. #1
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Dì Tôi II (truyện dài) (Tác giả: Sịp)

    DÌ TÔI II

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả hãy gửi e-mail cho CTT, CTT sẽ chuyển cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 1

    Dì thình lình lên thăm mẹ khi tôi vừa bước vào kỳ nghỉ hè. Kết quả học tập cũng khá nên mẹ hứa sẽ có quà thưởng cho tôi. Sẵn dịp có dì, mẹ bảo ngắn gọn : mai chị gởi cháu về quê để dì chăm sóc nó mấy tháng hè. Dì nhanh nhẩu nhận lời.

    Phần tôi thuở giờ loanh quanh nơi thành phố, nên nghe về dưới quê thấy cũng ham, nhưng không lẽ mẹ vừa nói đã vội tớp lời ngay thì coi bộ không ổn. Phương chi tiếng tôi phải gọi bằng Dì,nhưng tôi e Dì không lớn hơn tôi mấy tí vì dáng dấp Dì cũng tầm tầm cỡ tôi thôi.

    Sở dĩ mẹ gọn lỏn ấn định vai vế như vậy là vì Dì là con nuôi của bà nên mẹ coi như em trong nhà. Còn tôi được đi là khoái, kể số gì khoảng cách và danh xưng lớn nhỏ mà tính toán. Trái lại có Dì bên cạnh,tôi còn thích và dễ nhõng nhẽo hơn.

    Có những điều xưa nay tôi háo hức tìm hiểu, hỏi xin mẹ nhưng đều bị mắng át nên còn lơ mơ lẫn lộn dữ lắm. Chẳng hạn có lần tôi xin mẹ cho tôi nhìn vú mẹ thì bị nạt : con trai lớn không được đòi hỏi kỳ cục như thế.

    Tôi đã ngây ngô hỏi lại : chớ hồi nhỏ con bú mẹ oạp oạp thì được mà giờ xin mẹ cho nhìn lại bị cấm là sao. Mẹ vẫn giữ nguyên quyết định : hồi trước khác, bây giờ khác.

    Tôi nào vội chịu đuối lý nên vẫn cố gân cổ cãi : sao mẹ cấm con mà bố thì được. Mẹ giật mình đỏ mặt lên quát : mày rình thấy hồi nào mà hồ đồ hỏi vậy. Tôi cũng quính nên bào chữa :con có rình và thấy gì đâu, nhưng nghe đồn ông nào cũng thích ôm vú vợ nên con muốn hỏi cho biết.

    Mẹ giận lắm nên hăm he :mày còn hỏi cắc cớ, tao méc ba mày trị thì đừng trách. Tôi nghe là run ngay vì tôi biết bố rất nghiêm, ông ra đòn thì có nước quắn đít, nên im bặt.

    Không hỏi thêm được mẹ, nhưng trong đầu tôi câu hỏi vẫn chưa có lời giải đáp. Định bụng cứ ghim gút như thế, nhất định chờ có dịp may nào sẽ hỏi người lớn coi tại sao.

    Có phải vì lý do đó mà nghe mẹ gởi tôi về Dì tôi đon đả nhận lời liền chăng ? Vì tôi nghĩ dù gì với đám sàn sàn tuổi nhau tôi dễ đặt vấn đề và dẫu có sai sót cũng không bị thẳng rẳng rầy la như với mẹ.

    Tôi yên chí đi ngủ sớm, mai kịp thức ra bến xe. Sáng mẹ thức tôi,lo cho điểm tâm rồi giao túi xách mẹ sắp sẵn mấy bộ quần áo để tôi lon ton theo Dì. Trời mát mẻ, lòng rộn ràng, tôi líu ríu đi bên cạnh Dì như chú chim non.

    Dì cũng tự nhiên nắm tay dắt đi như sợ tôi bị lạc. Chao ôi ! sao tay Dì ấm như thé, tôi như mê muội vì bị một luồng điện âm ỉ truyền nhanh sang. Tôi lén ngước nhìn Dì, nghe loáng thoáng lời nói : về quê sẽ thấy nhiều thứ lạ, hổng giống trên phố.

    Tôi làng màng không có ý kiến, Dì lại dặn dò thêm : tuyệt đối nghe nói sao phải làm vậy. Dì tránh lối xưng hô kẻ cả, không dùng tiếng Dì và cháu, có lẽ để tôi đỡ lúng túng và thoải mái hơn. Tôi ngắn gọn chỉ thưa Dạ như chấp nhận lời răn dạy.

    Suốt hành trình xe chạy qua những cánh đồng thơm mùi rạ mới, tôi thả hồn hít sâu ngọn gió ban mai và thỉnh thoảng loay hoay vì tà áo lụa của Dì khều nhẹ nơi tay.

    Xe đông khách, nên tôi phải rón rén sợ làm Dì phật ý, nhưng cảm giác được mơn trớn không làm tôi ngưng sự tưởng tượng về Dì ở ngay cạnh. Có lần tôi như ngây ngất khi loáng nhìn khoảng lụa áo bị gió nén chặt phấp phới nơi ngực Di làm tôi xao xuyến nghĩ chi chi đâu.

    Cho nên khi xe ghé bến hồi nào tôi không hay. Phải nghe Dì nói : tới nơi rồi, tôi mới bàng hoàng tỉnh mộng. Dì cùng tôi xuống xe, băng qua con hẻm nhỏ đầy vựa chành, leo lên chiếc đò băng qua rạch vô miệt xóm lèo tèo bên kia bờ rồi đi bộ một hơi mới tới nhà.

    Dì nói không chờ tôi hỏi : ở vườn ăn cơm sớm, không như ở phố trưa lắc mới ăn. Nghỉ chút cho ráo mồ hôi, rồi tắm rửa đánh chén và ngủ trưa cho lại sức. Dì vẫn dùng lối chỏn lỏn nói với tôi.

    Quả thực miệt quê thứ gì cũng lạ. Nhà cửa trống hoác, gió lùa tứ phía, như mặc muốn lòn đâu thì lòn và nhìn trước nhìn sau chẳng thấy ngăn che kiểu ở trển.

    Tôi đinh hỏi Dì, nhưng nghĩ sao lại im khe. Dì lại tưởng tôi nhớ mẹ nên treu : mới xa có mấy tiếng mà coi bộ ngơ ngáo nhớ má. Tôi cười cười, ngập ngừng, Dì gặn hỏi :bộ có điều gì thắc mắc hỏi trả lời cho nghe.

    Tôi bạo dạn nêu câu hỏi : ở đây đâu có che chạp thì tắm chỗ nào ? Dì cười ngặt nghẽo, rung cả người :thì ở quê như vậy đó. Đàn ông tắm lúc nào hổng được, cứ ra giếng múc mước xối là xong, đàn bà con gái chờ tối thì ai thấy.

    Tôi thú vị lối nói thiệt tình của Dì, nhưng vờ ngây thơ hỏi : tối hufcos thấy gì thì sao sạch. Dì lại cười rả rích : vậy chớ có ai chê hôi mùi đâu nà. Tôi định nhân cơ hội vặn thêm, song lần đầu nên cũng lơ đi.

    (Hết Phần 1 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 2 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  2. #2
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Dì Tôi II (Phần 2 ) (Tác giả: Sịp)

    DÌ TÔI II

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả hãy gửi e-mail cho CTT, CTT sẽ chuyển cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 2



    Đói với tôi, dưới quê thứ gì cũng thấy ngộ ngộ. Nhà nào nhà nấy rộng rinh, vườn tược tha hồ chó mèo rượt nhau hay gà vịt lăng xăng đi dạo. Dì ở một mình,coi bộ tỉnh queo, hổng sợ ai vô phá khuấy.

    Đã vậy dì còn rinh một cái khạp để trước nhà, có giá đỡ cao cao và lúc nào cũng đầy ắp nước, với cái gáo dừa có cán úp để sẵn. Tôi tò mò hỏi dì chớ để nước chi ngày này qua ngày khác, dì cười khặc khặc làm tôi mắc cỡ.

    Tuy vậy rồi dì cũng giải thích cho tôi hiểu người miệt quê hết lòng giúp đỡ nhau, để nước ai khát cứ việc múc uống, khỏi xin hay hỏi lôi thôi chi cả. Tôi còn định hỏi dì thêm nhiều chiện khác, nhưng dì làm tôi mất hứng đâm dè dặt chưa dám hỏi.

    Có điều từ khi đặt chưn vô nhà, tôi để ý hổng thấy ba cái món lỉnh kỉnh thường đàn bà, con gái trên phố ai cũng đua sắm. Chẳng hạn như mẹ, thôi thì đủ màu, đủ sắc, bày la liệt toòng teng khắp nhà.

    Một lần tôi cà rỡn chọc mẹ : chà bữa nay lễ lớn nên cờ treo la liệt. Mẹ ngẩn ngơ nhìn quanh,đến khi gặp cặp mắt gian manh của tôi lướt nghía qua mớ chuối chiên và quần lót của bà, mẹ liền nạt toáng lên : thằng này mất dạy, học ở đâu mấy điều ba láp rồi dìa chửi tao.

    Tôi quính lên thiệt sự nên xin lỗi rối rít và từ đó hổng dám bờm xơm với mẹ nữa.Thực thà mà nói, mấy cái áo lót của mẹ coi cũng ngộ. Có cái dầy cui giống như hai gáo dừa tròn trĩnh, có cái nhẹ tênh thêu hoa hòe chi chít, mới thoạt dòm thôi đã thấy mê liền.

    Tiếc rằng tôi chưa tận mắt nhìn mẹ mặc những thứ ấy bao giờ, nhưng mỗi lần liếc ngắm xe sửa soạn đi đâu ăn diện, khiến tôi cũng muốn nuốt nước miếng ực ực.

    Chả mẹ thuộc típ người rong rỏng, lại biết sửa soạn, nên khiến ai nhìn cũng bát mắt. Ba tôi có vẻ say mê nên dường như không mấy khi thấy xa rời.mẹ Ba có vẻ hãnh diện về mẹ nên đi đâu ba cũng dẫn mẹ theo. Nghe ai khen mẹ, ba mừng ra mặt và luôn liếc nhìn mẹ say đắm.

    Cũng vì thế mà tôi liều lĩnh nài nỉ xin mẹ cho nhìn vú một lần, nhưng bị mẹ mắng làm tôi không còn dám ho he, xin xỏ nữa.

    Bây giờ nhận ra dì không có thứ lót liếc như mẹ, tôi ngầm khoái chí tử. Như vậy chắc người dưới quê hồn nhiên nên không ưng bị bó rịt như mẹ chăng. Không nói ra nhưng tôi hứng chí vì tin rằng trước sau gì cũng sẽ có một lần dì hớ hênh khiến tôi địa được món tôi hằng ước ao được mẹ cho xem mà chờ đợi hoài.'
    ì
    Dì thấy tôi im bặt, nghĩ là tôi nhớ mẹ nên chọc : chèn ơi ! Con trai gì mới xa nhà chút đã nhớ má. Chắc thường ngày bả cho ngậm ti nên giờ hổng được, mặt buồn xo chớ gì.

    Tôi như bị mũi kim đâm vô chỗ làm mủ nên riết róng cự nự : có khi nào con xin coi một chút mà mẹ chịu đâu, huống chi xin ngậm dzú, chắc bị phang phù mỏ. Dì gập người cười quặn ruột, tôi sửng cồ càng gay gắt với dì : mà lạ, hồi nhỏ thì một hai cho ngậm bú,giờ xin coi thôi mẹ đã cự rân. Thì con cũng là con, lớn hay nhỏ cũng từ dzú đó mà ra, sao lại cấm con.

    Có lẽ nghe tôi nói hăng qúa nên dì nhợn..Dì nói lảng sang chiện khác : mẹ hổng cho thì cũng phải thôi, con trai lớn nhìn dzú mẹ thì ngu, học hành sao vô. Tôi cáu tiết nên hổng kịp suy nghĩ : con thì cấm mà ba thì coi hà rầm.

    Dì trố mắt nhìn tôi, bưng miệng hỏi dồn : chớ con nhìn thấy ba hồi nào mà con biết. Tôi lỡ trớn thì cũng đâm liều nói văng mạng luôn : con chưa thấy nhưng con biết. Con nghe nói ông nào cũng mê dzú vợ đâu rời xa.

    Dì quính quáng không biết nói sao với thằng cháu nên dì lúng túng: mấy ông người lớn nói dóc cho vui thôi, cháu đừng tin mà buồn mẹ. Nào dè tôi quá quắt nên dồn dì bất ngờ : giả tỷ bây giờ con xin dì cho nhìn dzú thì dì có cho không ?

    Dì ấp úng một hồi, chợt im lặng. Tôi càng cay nghiệt dồn hỏi dì : nọ, dì cũng như mẹ, con hỏi xin mà dì cũng ngập ngừng. Vậy con hỏi dì sợ gì chớ. Con nhìn thì có phai lạt màu hay làm hư hỏng gì mà dì cũng hổng cho.

    Dì điếng thiệt tình nên vội bỏ chạy ngay để tôi khỏi lèo nhèo xin xỏ nữa' Đến lúc này tôi mới sực tỉnh, lỡ dì giận bỏ đi luôn thì tôi biết xoay sở ra sao về việc ăn ở tại nơi lạ hoắc này "

    Tôi buốn ủ ê cả người, thầm van dì mau trở lại và xin hứa sẽ không bao giờ hỏi tầm bậy nữa.

    (Hết Phần 2 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 3 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  3. #3
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Dì Tôi II (Phần 3 ) (Tác giả: Sịp)

    DÌ TÔI II

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả hãy gửi e-mail cho CTT, CTT sẽ chuyển cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 3



    Quả thực tôi lo ể mình. Lỡ dì giận bỏ đi luôn thì chắc tôi chẳng biết xoay sở ra sao. Xưa rày ở với mẹ, hoàn toàn ỷ lại, tôi nào có học việc gì đâu nà. Nhứt nhứt mẹ đều lo hết thảy. Cơm bưng, nước rót, thậm chí cái quần, cái áo thay ra, tôi cũng liệng đại khắp phòng. Mẹ có nhặt giặt thì đỡ, còn không cứ để đó. Khi tìm hế cònt cái mặc thì quơ đại thứi nào còn sạch sạch mặc tiếp là yên chuyện.

    Đến nỗi mẹ mắng xa xả : mày ở dơ như hủi. Sau này vô phước đứa nào lấy mày chắc cũng bịt mũi chê hôi như cú. Tôi luôn cười xòa, mẹ lại đốn thêm : ăn ở như thời sống trong hang mà còn nhăn nhở cười, không biết nhục.

    Tính tôi thế, mẹ mắng thì có gì phải xấu hổ. Thế nên giờ dì bỏ đi cỡ chừng 3 bữa, chắc về thấy tôi chỉ còn là cái xác khô. Nghĩ vậy nên tôi run, lầm thầm cầu khấn dì sớm trở lại.

    Vậy rồi ôm bụng đói,tôi ngủ quên khuấy. Mãi lúc nghe lục đục tôi mới hé hé mắt nhìn. Mừng hết lớn thì ra dì về lúc nào khi tôi ngủ say, có biết trời trăng mây nước gì đâu.

    Vả lại, tôi vui vui nên giả tảng như chuwq biết, cứ nằm ườn ra ăn vạ. Của đáng tội, tại khi hé mắt dòm, tôi chợt thấy ở mấy chỗ hở của chiếc áo bà ba dì mặc màu da dì trắng nuột, nên tôi khoái muốn nhìn thêm tí nữa.

    Dì vô tính đâu biết nên sán lại gần tôi lầm thầm trong miệng : con trai sướng thiệt, ăn rồi ngủ thẳng ro, khỏi lo gì ráo. Tôi cũng bực vì dì nói tôi ăn no mà thực tình bụng đang đói meo râu.

    Nhưng thôi dì nói gì thì nói, miễn là dì về thì tôi yên tâm rồi. Vả lại cũng từ mấy cái khoảng trống huơ trống hoắc mà tôi cũng dòm thấy một phần nổi u của bầu ngực dì dưới lớp lụa mềm làm tôi háo hức vô kể.

    Tôi ước có phép gì khiến tôi cứ nằm im như thế để được dì ân cần lay gọi tôi dậy hầu tôi được nhõng nhẽo thì sung sướng biết bao. Có lẽ dì thấy thằng cháu cà lơ phất phơ giận dỗi nên dì phải giải thích : tại sực nhỡ công chiện phải đi, chớ làm gì mà tính bắt đền nhau ha.

    Tôi vùng vằng ra điều lẫy tợn. Dì lại ỉ òn, tôi lụng bụng nói đứt quãng : dì bỏ đói, giờ đâu còn sức để tự dậy. Dì sót ruột vô ngần : tụi nghịp cháu tui, sao hổng la lên để nằm ngủ bụng đói, lỡ bịnh thì sao.

    Tôi càng được nê nên than vãn : dì bỏ đi mất đất thì kêu với ai. Dì có vẻ quính nên xin lỗi lia lịa : được rồi, dì hiểu rồi, dậy đi dì lo cho ăn no. Vậy mà cũng phải đợi dì chìa hai tay ra vời tôi mới chịu lấy đà vùng choàng lên.

    Nào dè thằng cháu nặng kí và dì bất ngờ, nên dì ngã nhào đè lên người tôi. Trời ơi ! mùi thơm từ da thịt dì như lluồng điện 200 vôn xộc thẳng vào mũi tôi. Đồng thời cái dáng mềm mềm của khoảng ngực dì đổ dồn lên gối tôi khiến tôi sững người một lúc.

    Dì làm như vô tình nên từ từ thoắt dậy nói vả lả : dì trợt chưn không gượng được. Và dì cười ngượng ngùng/ Còn tôi, dù sự va chạm thoáng nhanh mà cũng để lại dấu ấn sâu đậm với cái tuổi đang lớn của tôi.

    Nhớ lại vài lần khi ở nhà mẹ vào phòng nhặt nhạnh mấy món đồ đi giặt, bất giác mẹ thấy cái đũng quần xà lỏn dính bệt cứng ngắc, mẹ đã bảo :ăn lắm đồ nóng vào rồi ngủ mớ đái dầm ra quần.

    Tôi thẹn vô cùng, nhưng rồi mẹ khen : ờ mà lớn tướng thì cũng sửa soạn thành người lớn chớ. Bây giờ trước mặt dì, nghĩ lại, tôi bật cười vô lối. Tưởng là muốn ngạo nên dì bảo : chắc cháu nghĩ dì lụp chụp nên cười ha.:

    Tôi chống chế nên huỵch toẹt kể lại chuyện mẹ với tôi. Dì mở to mắt nhìn, nhưng không nói gì. Từ phút giây đó, tôi cứ lảng vảng về hình dáng và thịt da dì. Tôi càng thả bung suy nghĩ để cấu xin một dịp may nào đưa tới để tôi lại được va chạm dì như mới rồi.

    Tôi ngồi ăn mà hồn để nơi đâu. Dì một hai lại nghĩ là tôi nhớ mẹ nên ngồi một bên khuyên nhủ và chuyện vãn với tôi. Làm sao mà tôi bình thản nuốt trôi món ăn vì cái khoáng hở của áo dì cứ chình ình ngay trước mắt.

    Càng muốn quên, tôi càng bị ám ảnh. Còn cơn gió miệt quê cứ ào ào thổi, dán chặt lụa vào người dì làm tôi điếng người vì biết không có áo lót. Mấy lần tôi ngây người ra, dì phải giục : ăn đi để nguội.

    Cả buổi trưa tôi loay quay vì cái ngã đổ nhào của dì, một hai tôi mang theo hơi hướm vào từng tế bào kích thích của tôi. Mấy lần tôi chỉ muốn ôm chầm lấy dì nhõng nhẽo và kể lể cho thỏa mà tôi chưa dám.

    (Hết Phần 3 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 4 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  4. #4
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Dì Tôi II (Phần 4 ) (Tác giả: Sịp)

    DÌ TÔI II

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả hãy gửi e-mail cho CTT, CTT sẽ chuyển cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 4



    Tình hình giữa 2 dì cháu có vẻ dịu lại. Tôi thấy dì hòa hoãn cũng chẳng muốn xốc vào thêm, e dì giận, lại bỏ đi nữa thì khốn. Còn dì thấy thằng cháu lầm lì thì cũng nín luôn, càu nhàu nó lại khùng hỏi nhăng hỏi cuội, có khi dì khó trả lời. Thôi thì mỗi người nhịn một tí cho lành.

    Khốn nỗi tâm tính thì định thế mà đầu óc thì luôn bấn vì mấy cái khoảng hở nơi ngực áo dì. Da dì trắng đã là một nhẽ, còn cái khoản u u tròn trịa lùm lùm vừa gọn bàn tay tôi úp vào nó mới khiến tôi xốn xang làm sao.

    Tâm thì bảo đừng chuyên chú vào đó mà mắt thì muốn quay chỗ khác lại không nỡ. Mỗi lần gió đồng thổi se se, cái vạt lụa như chờn vờn nơi ngực dì làm tôi muốn nín thở.

    Rồi chẳng biết vô tình hay hữu ý tôi nhìn rõ hai hạt đậu ở chỗ đó nổi cộm lên. Cha mẹ ơi, chúng giống như hạt lựu rõ rành rành trên áo. nếu tôi không kềm chế, chắc đã nuốt ực ực nước miếng mấy lần thì còn ra thể thống gì.

    Đúng lúc đó, tôi nghe dì than : mới chớm hè mà oi dữ. Thời tiết lúc này kỳ cục, thay đổi chẳng ra làm sao..Tánh tôi ưa cà rỡn, định buột miệng xúi dại dì, may sao còn bưng kịp.

    Dì còn đủng đỉnh nói tiếp : trời nắng trưa, chứ gặp buổi tối, chạy ra giếng tắm ào cái cho sướng. Tôi nghe chữ sướng từ phía dì mà cũng thấm rần rần. Đó là tiếng kêu bộc tuệch, nhưng lại nói lên tâm trạng gì đó,tôi không sao phân tích được.

    Tôi tẩm ngẩm tầm ngầm nghĩ bụng : có gì cản mà dì ngại. Thử làm đại coi có chết thằng tây con đầm nào chăng. Phương chi giờ còn có tôi, bất quá dì bào tôi canh chừng thì còn sợ ai lẻn vô nhìn nhỏ gì nữa, hổng biết.

    Tuy vậy mà tôi lại nín khe. Còn dì càng lúc càng bứt rứt, vươn vai, vươn cánh làm 2 hạt lựu càng nổi luềnh duềnh. Thế này thì có bằng giết thằng tôi đứ đừ không chớ,vốn thằng cháu dì vẫn khát khao muốn nhìn vú đàn bà kia mà.

    Nghĩ vậy, tôi phải đánh trống lảng, tìm cách tháo lui: nóng quá, con ra vườn một lát cho mát. Dì gọi giật phắt tôi lại chỉnh sửa : đã dặn rồi mà không nghe, chỉ coi dì như người chị thôi, xưng con nghe làm sao ý. Dì đâu đẻ ra được anh mà gọi nghe già khằn cả đi.

    Tôi tuôn đi như cơn gió vì biết nếu đứng lâu thêm chắc sẽ làm bậy. Ra ngoài vườn, tôi chợt nổi ngứa ngáy đầy người, y như có hàng triệu triệu con rôm con sẩy đang bu vào tấn công khó chịu.

    Tôi vớ lấy cái gáo dừa, múc đầy ắp, uống ực ực, mong dằn được cơn ấm ức đang phùn phụt trào dâng. Vì vội và tham nên nước đổ ào ra khỏi miệng gáo làm ướt người tôi như tắm.

    Nước mát và ngọt làm tôi tỉnh táo phần nào, nhưng điều làm tôi ngây ra và sợ là vì dì ra theo hồi nào tôi không hay. Mãi khi nghe dì kêu : uống chi mà ướt mem ra vậy, tôi giựt mình tỉnh lại.

    Tôi nói cho xuôi : tại nước mát nên ham. Tôi bỏ lửng danh xưng con để dì khỏi trách, nhưng dì lại cười hỏi vặn :chớ hổng tại muốn dằn cơn nóng trong người ha.

    Tôi như bị dì bấm đúng mạch nên ầu ơ ví dầu, dì lại buông lửng thêm câu khác : tuổi các cậu bây giờ dễ sợ lắm. Hỏa đâu lúc nào cũng bốc đùng đùng, chả biết có món thuốc nào hiệu nghiệm để giúp hạ mau đây nữa.

    Hai dì cháu tôi lằng nhằng với nhau như thế, ngô không ra ngô mà khoai cũng không ra khoai. Hình như cả hai đều bị cột chung vào một rọ do trời xanh cắc cớ muốn dìm chung vào nỗi đoạn trường nào vậy.

    Rồi như sực nhớ ra, dì kêu lên rối rít : có vào thay ngay áo ra, để nước ngấm vô, bịnh chết. Tôi ngần ngừ, chưa có phản ứng gì, dì lại dỗ : ngoan nghe dì đi, để dì phụ lau khô, trời nóng mồ hôi đang vã, lại bị lạnh đột ngột, dễ cảm lắm.

    Tôi lại vớ vẩn nghĩ bậy chữ cảm của dì. Tôi lầm bầm trong bụng :phải, nhất định tôi đang cảm dì chứ còn nghi ngờ dì nữa. Thế nhưng nghe dì hứa phụ giúp thì tôi ngoan ngoãn làm theo ngay.

    (Hết Phần 4 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 5 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  5. #5
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Dì Tôi II (Phần 5 ) (Tác giả: Sịp)

    DÌ TÔI II

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả hãy gửi e-mail cho CTT, CTT sẽ chuyển cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 5



    Tôi líu ríu đi theo dì, ngoan như chú chó con đi cạnh chủ. Còn dì cũng hạ giảm tư cách người lớn để tôi đỡ mặc cảm hơn. Dì âu yếm nắm lấy một bàn tay tôi,cùng đánh đòng xa thoải mái.

    Tôi cảm nhận ra tay dì cũng nóng hơn lúc trước. Tôi vờ ngây ngô hỏi dì : chắc dì cũng đang bốc hỏa nên tay nóng rực cũng nên. Dì bảng lảng chạy chữa : tại trời hôm nay nóng chứ dì có thấy ngột ngạt gì đâu.

    Tôi tủm tỉm cười khi liếc nhìn thấy mồ hôi đọng trên trán và hai bên tóc mai của dì. Dì không có vẻ giận, trái lại còn khen tôi : con trai mà để ý, để tứ gúm. Sau này cô nào lấy về ở chung chắc bị xét nét suốt ngày chứ chẳng chơi.

    Vào nhà dì điềm nhiêm mở xách tay chọn một áo thun và bảo tôi : anh lại gần đây dì lo cho. Xong dì từ tốn kéo cái áo đang mặc của tôi qua khỏi đầu, dùng chính nó lau những vệt nước còn loang trên ngực.

    Dì lau rất chậm, nhưng chính thái độ chậm đó làm tôi lịm đi vì được vuốt ve âu yếm. Tôi lim dim mắt lại để thưởng thức sự chà xát của dì. Dì xoa vòng vòng nhè nhẹ nơi cạnh sườn tôi, khỏa lấp lên hai núm vú, có lúc ngập ngừng như nghe ngóng khiến tôi nao cả người.

    Nhất là lúc dì xoay vòng tròn quanh vú tôi làm tôi lâng lâng sung sướng. Tôi nhận ra hai núm vú như săn lại, óc ách vô cùng. Có hồi tôi phải bặm mấy đầu ngón chân để trụ vững vì nó gây cho tôi nỗi bứt rứt quá.

    Tôi phải đưa tay giữ lấy bàn tay dì, lịm đi cả mấy giây. Dì phải hỏi gắt : sao thế ? Tôi chỉ ấp úng thưa khẽ : con nhột quá, chịu không nổi. Dì lại phê phán tôi : đã nói không được xưng hô con mà cứ vi phạm hoài.

    Đến lượt tôi lại phải dàn hòa : tại quính quá, không giữ được. Dì nhìn tôi đăm đăm : người ta đồn trai thành phố khôn ngoan, đáo để và lì lợm lắm cơ mà. Sao anh dở ẹc vậy.

    Tôi định nói với dì : tôi cũng không dở đâu, tại còn e dè, chứ thả cửa thì tôi cũng bạt mạng có căn. Dì nói vậy mà nào chịu ngưng, bàn tay vẫn xoa đều khắp ngực và chệch dần xuống bụng.

    Nhiều lúc tôi cứng cả người, phải gồng lên chịu đựng. Nhưng bàn tay của dì như có phù phép, xoa tới đâu làm tôi nổi da gà tới đó. Và ô kìa tự dưng tôi cảm nhận chỗ đũng quần tôi như vón lại.

    Một cái gì khang khác đang hành tôi đều đều. Tôi những muốn xin dì ngưng, song tôi lại muốn dì tiếp tục. Tôi nhìn dì, dì cũng hì hụi thở như nặng nhọc chứ không còn nhẹ nhàng như trước.

    Lắm khi dì còn mắng át tôi : có chịu đứng yên cho dì lo hay muốn để thành bịnh rồi uống thuốc. Tôi như người vừa nhắp một ngụm rượu cực mạnh lần đầu, lảo đảo, chỉ chực đổ chầm vào dì.

    Đã thế dì còn muốn thử thách hay sao mà bàn tay dì cứ ngập ngừng xoáy nới dưới rún làm tôi riết róng muốn chết. Chả lẽ tôi laị úp tay bịn tay dì giữ nguyên tại chỗ vì nó gây cho tôi nhức nhối, như có ai cù léc vậy.

    Trái lại dì thấy tôi ngủng ngoẳng thì càng trêu tợn, cứ nguyên xi cái nơi tôi nhột mà ngoáy tít thò lò. Của đáng tôi nếu cứ cái đà này lấn tới chắc tôi gãy độ, phun bừa phun bãi chứ chẳng phải chơi.

    Khốn nỗi làm sao tôi tìm ra cách để dì hiểu sự lấn cấn này. Thôi thì đành tới đâu hay đó, hên xui, phó mặc sự đời. Lạy giời, dì sẽ chóng nhận ra nỗi khổ của thằng cháu mà tha nó khỏi sớm gục ngoài quan ải.

    Ấy vậy mà nào dì có chịu tha. Dì khoắng tùm lum làm thằng cháu kieễng mãi chân lên, rồi mặt đỏ rần và không còn giữ được nữa, cứ gục gặc như con gà sống chết rũ.

    Dì hiểu ra thì đã muộn. Dì tội nghiệp thằng cháu hích hích nấc lên dập dồn và chấp nhận cho nó bíu lấy vai dì mà trút sạch cái của nợ đang như hỏa diệm sơn phun mạnh.

    Tôi chỉ kịp á lên một tiếng rồi buông xuôi. Cũng maydif biết lỗi tại dì nên lần đầu tôi nghe dì âu yếm bảo tôi : anh dựa vào dì, để mặc cho nó tuôn hết đi, đừng cố nán, không nên.

    Và như một triết gia sành điệu dì nhận xét : giai nào chẳng thế, lớn lên vỡ nợ là thường. Có vậy mới chứng tỏ thành người lớn và chưa gì dì đã trêu :chóng lấy vợ đi, cho dì ăn cỗ.

    Tôi còn nói được lời nào, chỉ biết đu lấy dì mà mửa thốc, mửa tháo...

    (Hết Phần 5 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 6 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  6. #6
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Dì Tôi II (Phần 6 ) (Tác giả: Sịp)

    DÌ TÔI II

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả hãy gửi e-mail cho CTT, CTT sẽ chuyển cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 6



    Tôi thở hào hển, người rũ ra như hết sinh khí. Có lẽ lần đầu dì nhìn thấy cảnh này nên cũng nhốn nháo hỏi dồn dập : có sao không ? Tôi vừa mỏi lại vừa muốn tức cười. Khi không dì quậy cho tôi trào nhựa tèm lem rồi lại sợ hỏi líu tíu.

    Và để chọc dì, tôi phang ngang bửa củi : ai biết, nó phun như vòi rồng chữa lửa rồi giờ tay chưn mềm oặt nhấc lên không nổi, thì trăng sao thế nào, ai giảng giải được.

    Dì càng đăm chiêu nên thả máy dò: thuở giờ có biết thứ này bao giờ đâu mà hiểu. Tưởng giúp anh khỏi bệnh ai dè làm anh nổi bệnh ngang xương. Tôi nín cười không nổi nên oạp oạp phun ra : có chết đâu mà dì lo, tai nó ứ nên phụt mạnh, chỉ một lúc là hết.

    Dì như vỡ lẽ nên hớn hở : dzị mà làm người ta hết hồn, tưởng đâu bịnh rồi chớ. Tôi đột ngột thấy thương dì nên thành khẩn kể lại những trường hợp ngủ mớ cũng bị vỡ vòi phun ra như thế.

    Dì có vẻ chăm chú lắng nghe, bớt dần nỗi lo toan rồi nhong nhóng hỏi : hay ạ, con trai có những thứ kỳ cục, mơ mà phun ì ầm. Rồi như tò mò, dì khích bác hỏi tôi : mà anh mơ thấy gì lại phun tà la như thế ?

    Tôi ngượng chín cả người, lúng túng như gà mắc để. Tôi gãi muốn bứt hết tóc ra mà vẫn không tìm được câu đáp suông sẻ. Dì thấy tôi lúng túng, càng nâng cao độ muốn biết thêm, nên khuyến khích tôi : dì cháu trong nhà cả, có ai người ngoài đâu mà anh ngại. Kể thật dì nghe, biết đâu may ra dì có kế giúp anh chăng ?

    Tôi nghe cũng có lý, nhưng vẫn rào đón : nhưng chuyện này nói với dì không tiện. Dì có vẻ chưng hửng : sao lại không tiện, bộ anh làm điều gì bậy bạ nên muốn dấu chăng ?

    Tôi lại gãi trầy cả đầu lần nữa. Dì thì trợn tròn mắt hong hóng chờ nghe. Tôi phân vân, nửa đành nửa đoạn. Rặn mãi tôi mới nói trọn lỏn : tại có dính líu tới giới nữ nên ngại, sợ dì chê cười.

    Dì không kịp bưng miệng nên cười xả láng : ô hô, nghe coi bộ dzui nha. Thì liên can giới nữ có gì mà ngại, anh có trực tiếp dính dáng vào đâu mà lo, anh ngủ mơ mà.

    Nghe nói thế tôi bạo dạn lên nói lí nhí : tại mơ thấy gần giới nữ rồi bị kích thích không giữ được đành chịu vỡ đê kè. Dì phá ra cười nắc nẻ : hà hà, coi bộ lạ nhen. Anh nói anh thấy gần giới nữ, vậy anh học ai mà biết gần người ta.

    Khoản này làm tôi bí nặng. Mà nào dì có chịu để tôi yên, một mực dì mở rộng vùng trời ra bất tôi phải kể hết .Dì dọa tôi : anh mà không thành thật, dấu diếm quanh co chỗ nào, tôi méc mẹ thì đừng trách.

    Tôi sợ rúm người, mẹ mà biết tôi mơ tầm phào chắc no đòn của bố. Tôi tìm cớ hoãn binh : dì để thư thả, suy nghĩ rồi sẽ nói hết. Dì không chịu, một hai đòi kể ngay, không mai dì sẽ trả về mẹ cho mẹ xử.

    Khi không ách giữa đàng tự đâu quàng vào cổ. Thì đành nói quấy nói quá miễn sao dì nghe lọt, chấp nhận cho rồi. Tôi cũng phải ụ ợ mấy lần rồi mới lấy hết can đảm mà khai.

    Dì khoanh tay ngồi nghiêm như quan tòa, xét nét khuôn mặt và giọng nói tôi để đánh giá hư thực. Tôi kể vanh vách : nào ai biết thế nào gọi là gần, chỉ nghe mấy ông mấy chú nói loáng thoáng gần vợ, gần gái thì cũng nói đại như thế.

    Dì có vẻ khoan khoái cứ ngồi lắng nghe giọng đều đều của tôi. Chợt dì chặn ngang lời tôi : anh nói lờ mờ trong đêm anh không thấy gì rõ mà sao anh lại bể vòi phun ồng ộc ra vậy ?

    Tôi lại phải cố nhớ thêm chi tiết mà mở lời khai : thú thiệt vì thấy cô ta ở truồng xinh quá, cái gì cũng rành rành, lồ lộ nên hứng chí, cho nên dù không biết thực sự chỗ nào cũng thọt đâị mà ra nông nỗi.

    Đoạn này dì gập cả người mà phê một câu búa bổ : không biết chỗ mà thọt đại lỡ thọt xuống chiếu thì sao. Tôi cũng ờ hơ vì ngạc nhiên, nhưng nói phứa : bởi mới ngu, cũng may chưa đến nỗi mà chỉ bể vòi thôi.

    Đến nước này thì dì mới chịu buông tha tôi : tội nghiệp chưa, may mà cháu chỉ mớ, chứ thực tế mà cháu thọt đại như vậy có ngày vỡ nợ. Dì còn lên mặt kẻ cả an ủi : lần sau chớ dại mớ tầm xàm, không hiểu phải hỏi cặn kẽ người lớn rồi có thọt, hãy thọt.

    Dì nói tỉnh bơ, như người ăn củ khoai bùi, còn tôi thì trơ mắt ếch ra uống những lời dì phán. Đột nhiên tôi hỏi một câu a thần phù hết sức vô duyên :vậy dì chỉ coi ai là người lớn có thể hỏi để học những điều dì dặn ?

    Dì đâm ú ớ ngang nhưng rồi cũng nói chắc nịch :không ai chỉ, thì hỏi dì vẽ cho.

    (Hết Phần 6 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 7 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  7. #7
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Dì Tôi II (Phần 7 ) (Tác giả: Sịp)

    DÌ TÔI II

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả hãy gửi e-mail cho CTT, CTT sẽ chuyển cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 7



    Tôi vốn đã khổ vì kém bản lãnh, không kềm giữ được để vấy đầy ra quần trước mặt dì, giờ càng đến khổ thêm vì dì khăng khăng buộc tôi phải đi tắm gột ngay cho sạch sẽ.

    Tôi buồn ngủ muốn chết, hai mí muốn sụp xuống, chỉ mong đánh một giấc, nhưng một hai nhất định dì không chịu. Dì hối tôi còn hơn hối chạy giặc. Dì la toang toang : con giai con nứa mà dở như hạch, mới xoa sơ sơ đã xịt vòi rồng. Có đi mà rửa ngay, để nó bết vào có mà toi.

    Tôi già mồm năn nỉ dì : bị ra nhiều nên mệt quá, dì cho nhắm mắt một tẹo rồi con rửa. Một cũng không, hai cũng không, trăm vạn lần cũng không, dì ra uy quyền kẻ cả hỏi móc tôi " tao bảo mày nghe ngay hay muốn tao lôi mới chịu đi ? "

    Tôi cũng thử làm già xem dì tính thế nào nên nói lẫy :nhất định không đi,dì muốn làm gì thì làm. A lê hấp, một tay dì túm gáy áo sau lưng tôi, một tay dì nắm lấy cạp quần, mồm lảm nhảm : này thì thi gan xem đứa nào thiệt.

    Tôi thất kinh ra mặt, đâu ngờ dì thẳng tay như thế. Đành líu ríu bước theo dì. Dì lôi tôi ra giếng sau nhà, ra lệnh thẳng boong ; lột quần ra rửa cho sạch tao xem. Mày ương với ai thì được, chứ ương với tao có nước bị bẻ gãy mẩu gậy hồi nào không hay.

    Khốn nỗi trước giờ có khi nào tôi tắm truồng trước mặt liền bà con gái nên tôi lúng túng làm sao. Dì chẳng oong đơ gì sất, áp ngay vào ấn tôi kẹt nơi thành giếng rồi phăng phăng tuột quần xà lỏn tôi ra.

    Điếng cả người, nổi da trăn gờn gợn, nhưng tôi đâu dám chống cự. Thằng cu con của tôi đúng lúc này dở chứng ngỏng phắt lên thách đố mới kinh. Dì có vẻ cáu : mày còn muốn thách thức tao nữa hả.

    Vậy là tiện tay dì tóm lấy cái lõi ngô, xoay một vòng, làm tôi nhăn cả măt : mày muốn nhìn, tao cho nhìn. Tôi còn chưa hoàn hồn thì dì đã lôi và xoắn thằng cu con làm cho nó nhừ tử.

    Trời lành lạnh, tôi vừa run vì ở nơi trống, vừa bị dì hành nên bải hoải cả chân tay. Dì chẳng nói chẳng rằng cú cầm thằng em tôi mà thụt. Tôi đau nhói vì da qui đầu còn múm, nhưng tay dì nắm chặt quá tôi không sao cục cựa.

    Dì cũng có vẻ chùn tay khi nhìn tôi mỗi lần dì thụt mạnh thì tôi lại phải nhón chân lên mà hét. Dì hơi lơi tay nhìn chằm chằm, gật gù, chả hiểu dì định thế nào. Tôi định bụng dì sẽ buông, nhưng không dì vẫn nắm thằng em hơi lỏng, còn người dì xoay tìm cục xà bông.

    Khi đã với được cầm trong tay cái món làm trơn rồi thì dì xoa đều lên khắp thằng cù lần. Xà bông nổi bọt bong bóng, dì xoay cho ngấm đều rồi cà khịa nói với tôi : mày thư giãn tự nhiên đi, đừng lo lắng gồng người mà đau đấy, con ạ !

    Giờ phút này nghe dì gọi tôi là con làm tôi phắt rùng mình. Nhưng biết làm sao gỡ ách nạn đang đeo vào mình nên tôi ngây ra. Thình lình dì giả vờ nói tào lao xịt bột gì đó cho tôi không để ý, chỉ thấy nhột nhột ấm ấm suốt dọc dài khúc mía, hồi hộp chi lạ.

    Bỗng dưng tôi nghe dì gắt bẳn : này muốn cương, tao cho cương.Thế là tôi nghe xoẹt một cái như có ai cầm dao cứa vào khúc mía lùi, đau đến chảy nước mắt.

    Dì chẳng gượng thì chớ, còn sẵn đà xốc thêm vài cú mạnh nữa. Tôi la toáng lên : ôi, đau quá, chết con rồi. Dì lơ đãng nhứ không nghe, cố dằn tay mà tuốt như tuốt cỏ.

    Tôi tưởng như muốn đổ nhào vì xót và buốt quá, chừng đó mới nghe dì thở phào gọn lỏn : xong rồi. Dì lơi tay ra, một chút máu vấy lên lòng tay dì, tôi vẫn còn đau rát.

    Chỉ nghe dì lẩm bẩm :có chút đó mà bà chị cũng chẳng đưa đi cắt, để túm túm, khí đóng dầy cui, thằng bé ngứa ngáy, nên mớ bậy. Còn tôi càng rúm người thêm và sợ nữa, bởi thấy máu thì lo.

    Có lẽ biết tâm lý cháu nên dì nói cho tôi yên tâm : không sao đâu, chỉ một hai hôm là khỏi thôi. Tuột ra được,nó sạch sẽ, rửa ráy dễ dàng, và đột nhiên dì cười chúm chím nói " sau này lấyvợ sẽ được nó khen và nể.

    Tôi ngây ra, chả hiểu mô tê ất giáp gì. Mơ hồ tôi dự đoán vậy là tôi đã bị lột vỏ chuối nhưkhi nghe lóm các bác, các chú kháo nhau như thế. Từ đó tôi nghiễm nhiên thành người lớn và nhớ đời cách trị tội của dì.

    (Hết Phần 7 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 8 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  8. #8
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Dì Tôi II (Phần 8 ) (Tác giả: Sịp)

    DÌ TÔI II

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả hãy gửi e-mail cho CTT, CTT sẽ chuyển cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 8



    Tôi vừa bực vừa cáu với thằng em của tôi. Dường như nó không nhận ra nỗi khốn khổ của tôi lúc này nên nó khinh khỉnh hành tôi đến phát ghét. Ngoài việc tôi phải rón ra rón rén khi đi, khi đứng, khi ngồi, tôi còn phải ngầm dỗ dành nó : Ku ôi ! mày có thương bố thì mày đừng ngỏng liền tù tì, như thế là mày giết tao không bằng.

    Thực vậy các cụ ạ, từ khi quả chuối bị lột vỏ trật ra ngoài, cái phần bên trong thùi lũi ra, trâng trâng tráo tráo như cái dèn pin trong đêm lục lọi tìm những nơi ẩn khuất. Nó cứ thao láo ngọ nguậy như muốn tìm CÁI chi chi.

    Cho dù tôi chỉ mặc cái xà lỏn mỏng tanh, ấy vậy mỗi lần tình cờ tôi cọ thằng Ku vào đũng quần, tôi cũng thấy đủ 72 ngôi sao trên trời. Chèn ui, nó vừa rát, vừa xót, vừa thốn, vừa đau, bắt tôi phải nhẩy nhổm la oái lên một tiếng.

    Dì ở gian sau nghe tôi hét cũng phải nhộn nhạo hỏi : gì mà la làng lên thế. Đang bực sẵn, tôi quên béng lịch sự lẫn kiêng dè, tôi nổi cục : con cặc làm tôi đau thấy mẹ. Dì hứ một cái : con giai con nứa nói với dì mà văng cặc, văng giái.

    Tôi càng tức hơn nên kể tội dì : tại bà hết ! Cặc tôi đang múm bà đè ra thụt cho nó rách da bọc ra, để bây giờ đụng đâu cũng nhói. Dì vỡ lẽ ra nên ngạo : chớ không phải anh thích được tôi bóc vỏ để sau này chơi vợ cho sướng à.

    Tôi ù cả tai, đỏ hào quang nơi mắt nên cãi cự : sướng, sướng đâu chẳng thấy, giờ đang ôm nó để khỏi bị xót và thốn đây nè.

    Nghe nói vậy dì lăng xăng chạy ra ngay : đâu đưa tao xem nó làm gì mà mày kêu inh kêu ỏi lên vậy. Ấy đấy, dì khôn bỏ mẹ, lúc nào muốn kiểm soát là lên giọng bề trên mày tao chi tớ, ra cái điều tôi là thằng con nít, mà dì là người lớn có nhiệm vụ phải săn sóc cho tôi.

    Nói nào ngay tôi vốn giả thử nếu chỉ có mình tôi ở nhà, thì tôi đã để truồng ra cho xong để khỏi vướng víu bị cạ. Khốn nỗi bà dì chằn lửa của tôi có khi nào vắng nhà khiến tôi cắn răng mà chịu vì cái cảnh bị vải quần cứa vào buồi.

    Dì nghe chừng tôi à uôm không để dì xem xét nên lại giằn mặt tôi : mày có để tao xem, hay mày muốn cho nó mưng lên làm độc, thúi bố nố giái với chim thì làm mặt liều, mặc xác mày.

    Tôi sợ thật sự nên năn nỉ : con đau quá nên chậm rãi, đâu dám cãi dì, nhờ dì xem giúp con. Chưa gì dì đã lệnh ngon xoẹt : kéo quần xuống tao xem. Tôi riu ríu thực hiện ngay vì e bị thúi ku và đồng thời cũng có dịp tránh cho giái khỏi bị cạ.

    Tuy vậy tôi cũng hồi hộp quá ể. Dì nhìn tôi rón rén tuột quần thì vội quơ nắm lấy cạp giúp lôi ra cho nhanh. Lạ thật, đang đau như thế mà nghe hơi tay phụ nữ lướt gió vèo, thằng thổ tả vội bung giương ra ngúc ngắc, khiến dì cũng phải bật cười.

    Dì khen tăm tắp : xung dữ ha, rồi dì ngang nhiên cầm ngang giữa con cu tôi vẩy vẩy mấy cái và lật qua lật lại xem xét. Trong đầu tôi nổi loạn rần rần. Mấy ngón tay quỉ quái của dì cà cà cọ cọ nơi đoạn da bị trùn vón lại gây cho tôi một cảm giác sướng sướng.

    Tôi rục rịch ngón chân cái hai bên bàn chân di di ngoáy ngoáy trên mặt đất trong khi con cu dần giương ngóc lên. Dì vẫn xoay qua xoay lại như bác sĩ khám bệnh nhân rồi phán ngon ơ : tao có thấy gì đâu, chẳng qua tại mày chưa quen nên có cảm tưởng hãi hãi. Chỉ dăm hôm là hết lại tinh quái ngay liền.

    Dì phán thế vì thấy cu tôi cứng thêm, dì pha trò : may mà tao cầm sơ sơ nó đã vênh váo như thế, nó mà thấy... chắc sừng sỏ dữ tợn. Chưa gì dì vỗ đít tôi đánh phẹt một cái nhí nhố : mẹ kiếp, con nào vớ phải mày, chắc đêm bảy ngày ba, vào ra không kể, con ạ !

    Đúng là dì lộn xộn. Khi mày tao chi tớ, lúc anh anh tôi tôi, giờ lại con con mới lạ. Còn tôi nghe dì nói quả mù tịt chả hình dung ra cái gì. Dì nho nhoe nếu tôi nhìn thấy... mà nhìn thấy cái gì, các bà chúa bí hiểm, gì thì nói phứt ra cho nhẹ, cứ quanh quanh co co, tức bỏ cha

    Lại thêm cái khoản bảy ba và vào ra gì đó, chu choa, nó mới là rắc rối làm đầu óc tôi mụ mị hết trơn. Thế nên tôi vụt hỏi đại dì : chớ thấy cái gì mà dì bảo con sừng sỏ.

    Dì túm tím cười, lúc đầu còn từ từ, sau ré dần lên, và nắc nẻ như nghe được một câu chuyện thú vị. Dì cười lâu lắm khiến tôi đợi đến sốt ruột, mãi rồi mới hé được tiếng còn tiếng mất : cái của đàn bà con gái chứ còn cái gì nữa mà vờ hỏi.

    Tôi choáng váng cả người. Có thế mà dì cũng úp mở, làm tôi cứ ngớ ra. Tôi mạnh bạo liến thoắng : có phải dì định nói cái.... nhưng dì vội ngăn lại : anh không được phun tên ấy ra ở đây, nghe dị lắm !

    Tôi lại tò mò hỏi dì : còn dì nói thứ gì bảy ba là sao con không hiểu. Dì đã nạt trước khi đáp lời tôi : đã dặn bao lần không xưng con mà lì không nghe. Còn bảy ba và vào ra, cứ tìm con nào khoắng cuỗm về đi rồi khắc biết.

    Tôi đến chịu thua mấy bà thôi !

    (Hết Phần 8 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 9 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!









    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  9. #9
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Dì Tôi II (Phần 9 ) (Tác giả: Sịp)

    DÌ TÔI II

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả hãy gửi e-mail cho CTT, CTT sẽ chuyển cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 9



    Trời sập tối bất chợt, tôi ngồi thu lu một xó ôm thằng cún của tôi rên ư ử vì rát và xót. Chợt tôi nghe tiếng dì gọi réo lên : mày ở đâu, vô tao nhờ chút coi, Nhỏ. Tôi bực mình vì lối gọi xách mé này. Tôi đâu có thua bả nhiu tuổi mà bả lên mặt trịch thượng kêu tôi là Nhỏ, bộ bả lớn lắm sao.

    Thế nhưng tôi không câu mâu, bắt bẻ bả làm chi, dẫu gì bả cũng ở bậc Dì, tôi có thua một chút cũng đâu xấu mặt. Phương chi xưa rày phụ nữ thuộc vào hàng cung phi,mỹ nữ đến vua cũng yêu, chúa cũng thích, thì tôi có là cái thá gì.

    Ngặt vì con cu đau rền rền nên tôi đâm làm biếng, chỉ muốn ngồi một chỗ nghiền ngẫm cai sự đời, đâu muốn ai kêu réo làm chi. Chờ lâu lâu hổng nghe tôi rục rịch, dì lại hét : tao kiu mày có nghe hôn, còn lần khân ở đó.

    Bất đắc dĩ tôi phải lên tiếng : dạ, con đây, dì cần gì con. Rồi ba chưn bốn cẳng tôi a vô cho xong việc. Thấy mặt tôi, dì phán : mày theo tao ra sau giếng canh chừng cho tao tắm.

    Mèn ui, có dzị mà dì cũng dựng ngược tôi, làm như bị cha nội nào ẵm định hiếp.Vả lại tôi có phần cũng thấy là lạ, trước giờ hổng có tôi thì lấy ai canh cho dì tắm. Song thôi, hơn thua với mấy bà được ích gì, thà im im phục vụ cho rồi..

    Thấy tôi nhấp nhổm tính dông ra giếng, dì gọi giựt ngược lại : mày ôm mớ quần áo dùm tao, để mình tao lính quính rớt đâu, hổng lẽ ở truồng chạy vô tìm cái khác thay.

    Đột nhiên tôi cười hí hí trêu dì : ở truồng thì có sao, tối hù ai thấy gì đâu mà sợ. Dì hứ một cái dài như đường xe lửa từ Nam ra Bắc và chê tôi : mày ngu thấy mẹ,mắt đàn ông con trai như cú vọ, hổng đèn đóm gì mà nhập vô cái ót hổng trệch chút nào.

    Chợt dì biết mình nói hớ nên xà lơ bẻ quẹo sang hướng khác : mà thôi, tao muốn thì mày phải nghe tao. Rồi dì te te đi trước, tôi mộtj nước theo sau, như con Tô Tô theo chủ.

    Ra tới giếng, dì giao hẹn : tao chỉ đâu, mày ở yên đó, cấm lỏn lẻn tìm cách lại gần tao, hổng nên. Khi nào tao kêu, mày vô đưa quần áo mà phải nhắm mắt lại. Tao thấy mày hí hí là mày chết.

    Tôi nghĩ trong bụng : bà này đúng là xạc lô cô lô ni an nặng. Mẹ kiếp trời mờ lu,dẫu tôi có banh mắt ra thì cũng như bị che vải đen tối hù,thấy gì đâu mà dì sợ, hổng biết. Nhưng thôi, mấy bà cô mới lớn, bà nào hổng đỏng đảnh,,chịu nhịn phứt cho lành.

    Tự dưng tôi thành thằng tà lọt ôm khư khư mớ đồ của dì chờ bả tắm. Chèn ui, nghe tiếng xối ào ào, tôi sốt cả ruột. Bả tắm chi lâu lơ lâu lắc, cả đỗi vẫn chưa xong. Tôi thì tưởng tượng lung tung làm tâm trạng càng căng thẳng.

    Tôi đoán mò chắc da dì trắng lắm, thứ gì trên người dì chắc cũng hay ho. Đánh bạo tôi đưa mớ quần áo trên tay hít lấy hít để. Một mùi thơm đặc biệt con gái làm mụ mị khứu giác tôi.

    Đột nhiên tôi nhớ mấy cái khoản hở của áo dì cho tôi lờ mờ thấy một chút ngực dì và vô thức tôi nút nút cái miệng, như vừa được chạm vào đó. Dì à uôm, dội miết, dội miết, dường như bả muốn chọc tức tôi hay sao.

    Thình thoảng tôi còn nghe bả ư ử nói lối mấy câu như đám cải lương sắp xuống xề vô vọng cổ làm tôi bức bách quá ể. Mấy lần tôi phải hỏi nhóng : rồi chưa, tắm gì lâu dữ vậy, nhưng chỉ nghe dì đáp : sắp sắp rùi, ráng chờ thêm chút đi.

    Bất đồ tôi nghe tiếng dì kêu inh ỏi, tiếng xô múc nước quăng mạnh trong bóng tôi. Dì gọi cấp bách : Nhỏ đâu, mày vô coi con gì nó nhảy vào người tao, làm tao hoảng hồn.

    Tôi cũng quính nên chần chừ, dì cáu tiết chửi toáng lên : đú họ,thằng mặt hâm, nghe tao kêu còn lừng khừng đứng đó. Bộ mày muốn trả thù để nó cắn tao chết mày mới ưng ha ?

    Bất đắc dĩ tôi vội chạy vô. Dì ôm chầm lấy tôi la bải hải : mày coi giúp sau lưng tao. Dì nói mà ôm tôi cứng ngắc. Còn tôi, dù rối beng theo dì mà cũng thấy cả bộ ngực dì đang đổ gọn nơi ngực tôi.

    Chả cần lắng tai, tôi nghe tim dì đập thình thình. Dì hối tối hất tay nơi lưng rồi a thần phù lại ré lên : nó nhảy ra trước ngực tao rồi. Tôi vung tay gạt huyên thuyên, đụng đâu bất kể.

    Dì run chằm chặp, bíu khuỵu lấy tôi. Bây giờ thì dì hết còn e dè mà ra lịnh cho tôi : mày ôm dì đưa vô nhà coi có con gì hun mà nó làm tao đi hổng nổi. Tôi ngơ ngác một lúc, đúng là thánh nhân đãi kẻ khù khờ nên tăm tặp ôm gọn dì và líu quíu với mớ quần áo chạy vô.

    (Hết Phần 9 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 10 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  10. #10
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Dì Tôi II (Phần 10 ) (Tác giả: Sịp)

    DÌ TÔI II

    Tác giả: Sịp
    E-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả hãy gửi e-mail cho CTT, CTT sẽ chuyển cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 10



    Tôi bê dì nặng như cái cối đá trên tay, vậy mà dì nào chịu nằm yên cho tôi đỡ nhọc. Trái lại hai chân dì đạp vung vít, giãy giụa, tru tréo lên khiến cả hai muốn nhào đầu té xuống đất.

    Nhiều lúc cáu sườn tôi nghĩ bụng : giả thử dì không ở truồng như hiện giờ thì tôi đã quẳng dì để khỏi bị hành cho rồi. Khốn nỗi, nào tôi có nhìn thấy con sâu, con kiến nào đâu mà dì hết kêu nó cắn sau mông, lại nhằn nhằn trước cổ,làm tôi cũng quính theo.

    Đưa được dì vào nhà rồi, dưới ánh đèn, tôi càng nhận rõ cái lối mại hơi của dì, Nhưng tôi tương kế tựu kế góp lời vô cho dì thêm hoảng : chèn ui ! ba cái con mờ ớ chết tiệt này làm dì phát sợ lên. Đâu, dì để con lo, diệt hết chúng nhen dì.

    Dì thuận liền. Tôi nghĩ bụng đúng là thánh nhân đãi kẻ khù khờ, khi khổng khi không được dòm dì hả hê. Chưa chừng tôi giả vờ săn tìm cái thứ mắc dịch còn được thỏa thuê sờ mó dì là cái chắc.

    Chả lẽ tôi lại đòi xâm phạm vào các vùng cấm nhạy cảm e dì sẽ nhận ra ngay cái trò bịp bợm của tôi, thế nên tôi vờ khám tìm ở các khoeo chân dì trước. Nói là chỉ cầm chân dì, thế nhưng ở người nữ trần truồng thì thứ gì tôi chẳng thấy.

    Tôi co hết chân trái đến chân phải dì trong thế nằm sấp, đưa ngược cao về phía trước, săm soi nhìn. Hẳn nhiên mớ lông lún phún của dì he hé ra khiến tôi nao nức như vừa tợp ngụm rượu mạnh. Tôi đẩy qua đẩy lại, ra cái điều chăm chỉ lo giúp dì mà đôi mắt tai quái của tôi thì đang mần mò nhìn kỹ vô cái đốm nổi u ở giữa háng dì.

    Mấy lần tôi suýt á lên, cũng may còn kìm được. Trong khi đó dì hỏi dồn : mày tìm ra con nào chưa mà coi bộ im im lâu vậy. Tôi choàng tỉnh lắp bắp : xong rồi, không thấy gì ở chưn hết.

    Tôi vội chuyển lên tìm sâu bọ ở mông. Chèn ui, đôi mông dì no úc núc, thấy chưa chi đã bắt thèm. Tôi nghĩ giá bây giờ được đặt môi lên hun rồi bất ngờ cắn một phát, chắc là ngon đáo để.

    Tuy vậy tôi nào đã dám ló mòi dê ra để dì chửi toáng lên thì uổng, nên vờ lấy hai tay banh kẽ mông dì ra xem xét. Mẹ ui, mông dì sâu hoắm, lỗ địt thanh gọn, nhìn giống như cái nút áo nhấn sâu vào, đồng thời cái múi lổn nhổn lông hé chìa ra coi bắt mắt hết sẩy.

    Tôi thầm nuốt nước miếng ực ực,rồi từng chặp banh mông đít dì ra mà nghía ngắm thêm. Dì chắc nhột nên vô tâm nhón người lên, tôi nhìn rõ nguyên con sò lông nhấp nha nhấp nháy trước mặt.

    Tôi không kịp giữ ý tứ nên kêu lên : cho mày chết. Dì hỏi giựt giọng: sao mày tìm ra nó rồi ha. Lỡ trớn, tôi rủa tầm bậy : con bà nó, nhanh như cát,mới đó lủi mất tiêu.

    Sở dĩ tôi nói khống lên để dì mới dễ dàng cho tôi khám phá mớ sâu ăn hại đái nát đang làm khiếp đảm dì. Như vậy là tôi được khuyến khích ngang : Nhỏ, mày dở như hạch chèo đò, có chút đó cũng để vuột. Đâu mày vạch kỹ coi nó có rúc ở đâu không ?

    Được lời như cởi tấc lòng, tôi xăng xái : dì để đó con lo. Chuyến này con sẽ nắm đầu tụi nó ráo, hổng chừa một con. Dì cười khục khục khen : tao tưởng mày bư mà cũng ngon lành đó chứ.

    Tôi bưng nguyên hai bên mông dì lắc qua lắc lại, rồi cố tình lòn một bàn tay vô nưng phía háng dì lên. Dì nằm im re, lặng thinh theo dõi. Bàn tay tôi chạm vô mớ lông lún phún, tôi xê dịch lên xuống, theo dõi thấy hai ngón cái chưn dì ngo ngoe.

    Tôi vờ ngưng rồi lại măn nhẹ, dì nhổm lên một phát, nhưng không cự. Tôi sẵn đà xốc ngón tay vào gỡ ngôi cho mớ lông loe hoe. Dì gồng lên, xiết xiết hàm răng.

    Tôi xục xạo thêm tí nữa thì dì tự động doãi rộng hai chưn, thế là bàn tay tôi lọt thỏm chỗ con sò lông của dì. Tôi cảm thấy ấm vô cùng nên từ từ xoa xoa đám lông, ngộ nha,nó đang mềm mà cứng ngay được.

    Tôi úp nguyên bàn tay lên con sò, nhịp nhịp như người gõ ma níp, dì thở hổn hển và ư a điều gì đó trong miệng. Tôi mạnh bạo nắn nắn hai múi thịt dầy cộm ở hai bên thì cảm thấy có gì ướt ướt túa ra.

    Tôi khìa khìa mấy cái thì dì bung lật ngược người để mặc tôi vọc con sò lông của dì. Tôi thấy dì lim dim hai mắt, nhắm nghiền lại như hai sợi chỉ viền ngang mí, ôi ! sao dì đẹp vô ngần.

    (Hết Phần 10 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 11 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!







    Last edited by Congtu; 05-08-2017 at 12:06 AM.

    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

Page 1 of 2 12 LastLast

Tags for this Thread