DÌ TÔI II

Tác giả: Sịp
E-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả hãy gửi e-mail cho CTT, CTT sẽ chuyển cho tác giả)

Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


Phần 11



Tôi tận tình săn sóc và giúp dì bằng tất cả sự kiên nhẫn và tài năng, nhưng xem ra dì chưa ưng bụng. Dì luôn mở miệng trách cứ tôi. Nào là " con trai con nứa làm ăn dở như hạch chèo đò " hoặc " tao thấy mày rờ rờ như xẩm ". Tôi chưa từng biết hạch chèo đò hay rờ như xẩm là sao nên hết sức tự ái.

Mấy lần tôi đã đinh ngưng quách công việc để mặc dì tự tìm ba con sâu, con rận đang rúc rỉa bả cho xong, nhưng nghĩ lại thấy uổng, nên đành nhẫn nhục chịu đựng. Chả gì thì tôi cũng đang nhìn thấy dì tênh hênh trọn bộ trước mặt, điều mà tôi hằng nài nỉ chỉ dám xin mẹ cho nhìn ti một tẹo đã bị cự um, giờ thôi thì ví ra đằng ví, sò ra đằng sò, dễ gì tìm đâu điều ngon ơ thế,còn vật nài chi nữa.

Thế nên tôi ề à thưa thốt :dì có từ tốn để con tập trung truy tìm quân giặc, chứ dì hét inh như thế thì con còn tâm trí nào lo cho xuể. Dì nghe có vẻ vỡ thông tí teo, nhưng vẫn ra cái điều kẻ cả, tiếp tục ron rỏn chê bai tôi : ai chẳng biết thế, khốn nỗi dì thì cấn cái tùm lum mà anh thì rề rà câu giờ, bố ai nhịn được.

Tôi bắt đầu căm rồi nha. Kiểu này tôi không giở thói lưu manh vặt thì e bà còn mắng nữa. nên tôi mau mắn nói : được rồi, để con làm theo ý dì. Chưa chi một bàn tay tôi đã úp chụp dưới lườn vú dì đẩy nâng nhỉnh lên, còn một tay bụm nguyên vào con sò mà vuốt ngược mấy sợi lông loe ngoe như rẽ ngôi tóc.

Tôi nghe dì á lên một tiếng, nhưng rồi lại chơt nín thinh, rên hừ hừ nhỏ giọng. Tôi vun vun đẩy bàn tay nâng vú dì cao thêm, vờ cong một ngón tay khều khều dưới da mềm mềm nhạy cảm và tay kia tôi bạo dạn thọc đại vô cái lỗ đâng há há chờ thì nghe dì kêu ríu rít : ái, nhột.

Mặc, tôi cứ tiếp tục đùn và móc mạnh, sâu thêm. Hai ngón chân cái dì nhón nhón và ngoắc ngoặc, trong khi nửa phần trên dì bưng lên như cánh cung giương thẳng.

Tôi xoe ngón tay ở miệng hang như vét lọ, còn bàn tay dưới vú thì gãi sột soạt làm dì lịm cả người. Dì không la, không cự, chỉ trợn tròn mắt nhìn và cương cứng mông, hông lên.

Tôi biết dì đang căng thẳng và kinh nghiệm cho tôi thấy đã thâm nhập đúng hồng tâm điểm của dì nên làm ra vẻ cự nự :dì có năm im để con lôi và gảy cho ba con róm văng ra hay là con ngưng.

Dì nói nhanh như chớp : tôi có la mắng gì anh đâu, tại anh làm tôi khó chịu phải gồng mới giải tỏa được, chứ anh mà ngưng để nó chui lận sÂu vào trong thì có nước tôi chết lăn đùng ra đây.

Tự nhiên tôi đâm ví von khôi hài hết mức,tôi khề khà bảo dì : không vào hang sâu thì sao bắt được cọp con. Dì lại nghĩ tôi nói thật nên đâm hoảng :ôi chao, loại sâu gì mà to thế, cỡ cọp con cơ à.

Lỡ trớn, tôi phải nói chữa : nào đã bắt được đâu mà biết to cỡ nào. Có điều dì phải phụ giúp con thư giãn tí ti thì mới mong con lôi đầu nỏ ra được. Quân náy lì lợm lắm, chui được vào người dì là đếch còn muốn ra.

Vừa nói tôi vừa cong ngón tay móc ngược lên ngoáy sâu vào trong lỗ, con bướm bị ngộp, ọc ra ngay một mớ bọt nhớt nhớt. Dì lựng khựng vặn người, tôi bóp luôn vú giữ cho dì bớt quẫy, rồi tôi ụm nguyên bàn tay giữ cho ngón tay ngập ngụa trong lỗ hang mà ráy như ráy dế.

Dì há hốc miệng, nói chẳng ra tiếng mà bọt đâu trào ra ồng ộc. Tôi hết ngưng nhẹ tay mà xiết cứng cả vòm hang mà khảy, mà cào, mà vét, mà xúc tỉ mỉ như đám đào giếng.

Dì ối a tình tang, khép vội hai giò kẹp chặt bàn tay tôi. Dì tưởng đâu sẽ thấy dễ chịu, nào dè thằng cháu ranh mãnh cứ úm chặt miệng hang mà thụt như thụt dầu. Dì la lên hắc hắc, nẩy mông, nẩy đít. Hai vú dì cũng quăng quật theo.

Tôi cũng mụ đi làm theo phản xạ, như một người bị thôi miên. Tuy xưa giờ đã có lần nào tôi móc ai đâu mà biết rõ cảm giác thế nào, nhưng nhìn dì lúc này tôi nhận ra dì đang ở trạng thái bị kích thích tột độ.

Thế nên, còn bao nhiêu sức lực tôi dồn hết vào hai bàn tay, cào, vuốt, bóp, thọt cho dì đứt đuôi con nòng nọc cho rồi. Ấy vậy mà nào tôi có được yên đâu. Chả là dì càng chông chênh uốn éo ra sao thì thằng cu con của tôi nó cũng lồng lộn theo dì mới khổ.

Bình thường nó bị cứa vào đũng quần như thế là nó kêu inh lên vì rát và xót, thế mà hôm nay nó tỉnh queo, gật gà gật gù, như thầm bảo với dì : bà muốn xí lắc léo tôi cho bà biết một mẻ để hết lờn.

Vậy là dì cong bật phận dì, tôi bóp thì cứ bóp, trước dì còn lăng xăng bằng hành động, lần lần dì hầm hừ như cọp cái ,cuối cùng hết chịu đựng nổi thì dì phun lời tung tóe : thằng mất dậy, mày làm gì mà tao nứng kiệt quệ luôn.

Tôi vờ như không nghe, càng bóp mạnh vú và móc sâu thêm vào cái lỗ. Dì đạp vung hai chân, hít hà, xiết răng và chửi thôi là chửi : mày xỏ lá, mày muốn tao chết mày mới hả dạ mà.

Tôi đâm liều thọt một hồi thì dì run bắn người lên và rên : ui, sướng, sướng bà cố luôn ! Tôi nghe những tiếng dâm ô của dì cũng bật hét theo : con cũng đang sướng đây, dì ơi !

Thế là hai dì cháu thi nhau rúc như bầy gà lỡ nuốt dây thun. Dì cà hích cà hác, tôi giựt giựt liên hồi, rồi dì rặn, rồi tôi rặn, hai dì cháu ôm chầm lấy nhau, tha hồ để vòi nước xịt vỡ ráo nạo.

Dì như bị ai quăng tít lên không, tôi như bị rơi từ trên cao không dù bọc. Dì nhợn nhợn, tôi lụp chụp. Bàn tay tôi nhớp nháp, còn đũng quần như bị một vòi chữa lửa xịt không ngưng.

Khi cả 2 dì cháu dứt cơn thì dì bần thần than :mệt muốn xỉu luôn, còn tôi thì nói lí nhí : vỡ bu nó vòi rồi.

Ấy vậy mà dì cười ngay được mới lạ kỳ.

(Hết Phần 11 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 12 )

Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!