CoiThienThai.com - The Largest Vietnamese Entertainment Network

Buy Sex Toy Sex! Do choi danh cho nguoi lon! Click here!

Xem phim phá trinh! Hấp dẫn tuyệt vời - Click here!

Bạn đã có bảo hiểm nhân thọ (life insurance) chưa? www.HaPhanInsurance.com !

ThanhHaFlower.com - Mua hoa, gửi quà về Việt Nam ! Giá rẻ nhất!

Official websites: www.CoiThienThai.com || www.CoiThienThai.net

GÂY QUỸ CÕI THIÊN THAI - MEMBERS V.I.P Đăng ký thành viên: Members Log in || » Members Sign up « || » Cancel Membership «

Bạn có biết ? CõiThiênThai.com là nơi phổ biến Truyện Người Lớn miễn phí đầu tiên? CõiThiênThai.com có kho tàng truyện người lớn lớn nhất?

  • facebook
  • google plus
  • twitter
  • youtube
  • linkedin
Results 1 to 8 of 8

Threaded View

Previous Post Previous Post   Next Post Next Post
  1. #1
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,298

    Default Số Trời Lận Đận (Truyện dài) (Tác giả: Sịp)

    SỐ TRỜI LẬN ĐẬN

    Tác giả: Sịp


    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 1



    Với tuổi đời ngoài 60, ai cũng nghĩ hẳn phen này ông sẽ “ rửa tay gác kiếm “. Điều đó âu cũng đúng thôi vì chính ông cũng đã tính như vậy. Hơn 37 năm miệt mài đi bên cạnh vợ, vui buồn có nhau, vinh hoa đã có, lận đận cũng từng, giờ trời bắt chia ly, ông tính bề nghỉ ngơi cho khỏe. Đèo bòng thêm, liệu được ích gì. Phương chi bạn bè ông, dẫu nhiều tay còn nhỏ tuổi hơn ông vẫn than vãn chẳng làm nên tích sự gì được nữa.
    Trong nhóm 10 ông thì hết 9 than gối mỏi chân chồn, đau lưng nhức cẳng. có ông còn huỵch toẹt kêu dạo này mắc thêm bênh “ trên bảo dưới không nghe “, nên thường bị các bà nhà chê lên chê xuống.
    Bản thân ông đằng đẵng mấy chục năm trung thành chỉ biết “ cơm nhà quà vợ “, chẳng bao giờ tơ tưởng đến việc lén lút vợ đi ăn phở, chén bún, ấy vậy mà vẫn sản xuất đủ 7 mặt con. Cũng may kịp thời ông chọn đi cột, chứ không giờ khoản con cũng phải tăng đến cấp trung đội trừ chứ không ít.
    Những năm tháng ngặt nghèo do thời thế, thiếu thốn gì thì thiếu, riêng cái khoản tình chồng nghĩa vợ xem ra chẳng khuyết mảy may nào. Chả thế mà bà hay cằn nhằn ông vì quấn quit làm bà mệt bã người, có khi chân tay bải hoải, đến chẳng còn muốn nhấc lên nữa.
    Trước sự ca cẩm của bà, ông chỉ một điều câm nhịn, bởi vì nói năng gì được. Âu đó là sự bù trừ cho cái khoản mất mát gia đình do thời cuộc tạo ra. Chẳng hạn có lúc ông chàng ràng bên bà dữ quá, bực bội bà phát ngôn không kịp giữ miệng : cha con nhà ông giành nhau một cái lỗ, con chưa kịp chui ra thì bố đã chui vào. Nghe cay đắng làm chứ, nhưng thuở ấy nếu không mặt dầy như vậy thì sao sống nổi với đời.
    Bước sang năm nay, chả hiểu thế nào ông lại vướng dây tình ái. Số là chỉ muốn đùa chơi đâu ngờ thành ràng buộc. Cái lần bất đắc dĩ làm con phe con phẩy, ăn dầm nằm dề trên chuyến tầu chợ, không dừng bỏ sót một ga hay trạm nào, lại xui cầu bị hỏng, tầu phải dừng dọc đường chờ sửa, vậy là ông dính chấu.
    Có gì đâu, chẳng qua tàu đông rặt con buôn kiếm sống, nên cảnh nằm vạ nằm vật tránh sao không xảy ra. Có bà đi thong dong cả tuần, người nhừ nên lên tầu lo lăn ra ngủ. Chỗ không đủ thì nằm đại nằm đến ra toa, có khi chạm vào nhau huỳnh huỵch.
    Chính một lần như thế ông gặp cô. Mấy hôm tầu dừng, trời nóng nực, cơm đong nước xẻn nên cái khoản mồ hôi khiến ai cũng bốc mùi. Quái lạ, cô thì nhận là chua hơn dấm, riêng ông lại tấm tắc khen thoang thoảng xem dễ chịu vô cùng.
    Có lẽ số trời lận đận buộc chân ông phải vấp vào duyên nợ lần nữa nên mới khiến xui ông có ý khen quơ quào cô. Chỉ đến khi cô nhờ ông ra canh chỗ gần cầu cho cô rửa tạm mặt mày để trông bẩn khiếp, ông mới lơ mơ thấy cái điều “ từ chết tới bị thương “ sắp xảy đến nơi.
    Chả hiểu vô tình hay cố ý, hôm ấy cô trau chuốt rửa rất lâu. Lại còn cởi luôn 2 khuy áo cổ để lau sạch, khiến ông bần thần khi thấy khoảng hõm sâu hun hút giữa 2 tảng trắng ngần nung núc ở người cô.
    Ấy chỉ có vậy cũng thành duyên, thành nợ. Hai người xoắn nhau như quen tự bao giờ. Cô hết còn e dè khi ở cạnh ông. Còn ông cũng thấy vui vui trong lòng nên cứ lết tới. Thậm chí khi mò vào xóm mua cơm ăn tạm, cô cũng không quên phần cho ông và tối đến khi đi nằm ông cũng không quên lăng xăng lo trải cho cô cái tổ ấm.
    Suốt đêm tầu tối thui, ông cố lịch sự ngồi canh để cô nghỉ, nhưng rồi sực thức giấc cô áy náy lại giục giã ông nằm xuống một tẹo cho đỡ mỏi lưng. Từ chối đi từ chối lại, cuối cùng cũng đành làm theo ý cô vì cái lưng đau buốt không kham nổi nữa.
    Cô tủm tỉm khi thấy ông nằm mà ké né, như con tôm luộc. Vậy rồi đêm thanh gió mát 2 người cũng vùi sâu vào giấc ngủ triền miên. Chỉ đến khi ông nghe có cái gì mềm mềm chạm vào mũi mình, sực tỉnh ông nhận lờ mờ khoản ngực cô đang ịn vào đó.
    Ông không dám nhúc nhích, phần sợ cô ngượng, phần cũng tiếc nếu phải xê dịch ra. Thế nên ông mặc nhiên chịu trận để “ xem con tạo xoay vấn đến đâu “ cho biết. Ác nỗi gió đêm hun hút lạnh khiến cô càng lăn xả vào tìm hơi ấm. Thành ra chẳng đặng đừng ông phải nhận cái hơi hướm thơm tho truyền ra từ khoản ngực thanh tân đó.
    Ông liên tưởng tới cái rãnh sâu hun hút đã trộm nhìn thấy hồi chiều nên sinh lòng mơ tưởng xa xăm. Ông nghĩ hẳn là nước da cô trắng lốp, cái rãnh chia đôi cặp vú khỏe, chắc nịch, đẫy đà của cô và ước bâng quơ giá gì được úp mặt vào đó mà hít cho đã.
    Ý nghĩ tội lỗi khiến ông chép chép miệng vì chợt thấy khô rang họng. Vô hình dung môi ông bặp bặp chạm vào cái đầu vú cương nhọn của cô. Chả hiểu cô cảm nhận ra không mà cô lại ôm chầm lấy ông xiết chặt.
    Đến nước này ông ví như tên tù bị nhốt kỹ và quẩn quanh sực nức mùi phụ nữ của cô. Ông lim dim nhắm mắt, tớp tớp miệng, tựa con cá dính lưỡi câu vừa bị quẳng lên bờ. Ông đớp từng đợt không khí, làm cái miệng ông càng dính sát vào đầu vú của cô.
    Từ đây ông dần nhận ra cô không mặc lót nên vú cô nhanh nhạy cương dữ. Ông lẳng lặng chiêm ngưỡng cái vụ mút bú của mình, còn cô thì cũng hòa đồng bằng cách ôm sát ông để mặc ông mầy mò cặp vú.
    Cả toa đều say ngủ vì hơi thở đều đều nên ông mạnh dạn chuồi ngón tay tìm mở khuy áo nơi ngực cô. Nhẹ nhàng, ông giải thoát để một bên vú thò ra ngoài và duùng đầu lưỡi lia quầng quầng lên núm vú.
    Ì ạch, ông nghe cô thở mạnh, nhưng lại không tỏ vẻ cự nự gì. Trái lại cô còn làm như vô tinh đun người cho vạt áo cơi rộng ra. Vậy là cô muốn tạo cơ hội để ông thừa hưởng liếm láp cái vú cô cho ông.
    Điềm nhiên như không, ông liếm ướt nhòe cái vú như khiến tự nó chảy vỡ nước ra. Rồi nhẩn nha ông chõ miệng vào ngậm và mút như trẻ mỏ. Cô hơi quằn quại,nhưng vẫn để ông nghịch vú mình. Có lúc ông thấy cô ôm chầm lấy phía sau đầu ông giúi vào ngực, xòe bàn tay xoa mớ tóc ông.
    Đó là lúc ông đang ngậm đầy ọc vú cô mà nhay, múm, nhào, nặn làm cô hổn hà hổn hển, rên ư ử. Cảm thấy cô chịu đènnên ông cũng mạnh dạn thêm. Trong bóng tối, ông lẳng lặng thò tay mở banh ngực áo cô, miệng vẫn ngậm một bên vú nhay, mút, liếm láp, còn ngón tay cái của bàn tay kia ông dùng lớp da nhẵn phía trong mà chà vê nột bên vú để ngỏ.
    Có lẽ cô chịu đời hết nổi nên cứ rúc đè chặt lấy ông mà vùi như ta vùi trái bắp trong tro. Ông càng bú, nút chừng nào thì cả hai vú cô cứng đanh lại như tảng đá. Ông nghe cô rên hư hừ, nhưng lạ là không chịu đẩy ông ra mà còn bện lôi ông vào sát vú cô nữa.
    Thét rồi đến lượt ông cũng không kìm nín được. Ông nghe có cái gì cứng độn và nóng hực ở đáy quần. Ông quàng ngay chân quắp lấy cô, đun đẩy cho có sự va chạm dồn dập. Ông nghịch cặp vú rồi ầu ơn ví dầu bàn tay ông rớt tõm xuống lưng quần lúc nào không hay.
    Đánh bạo ông xòe rộng bàn tay ra xoa đều trên vải quần lãnh Mỹ A cô đang mặc. Cô cũng lại để yên cho ông nghịch lần xần. Giời ạ, đúng lúc đó ông nhận ra đáy quần cô ướt mẹp. Ông miết ngón tay vào thì cô kẹp chặt hai đùi nhốt bàn tay ông trong đó.
    Hai người kéo cò cưa,ông thì cố móc còn cô thì cố kẹp. Bây giờ ông nhận ra thêm có thứ gì lùng nhùng như mớ rong sũng nước bám lệu rệu chỗ đáy quần cô. Ông cố tình cắn mạnh vào đầu vú khiến cô nhảy nhổm phải bung giò ra.
    Tiện dịp, ông vội lòn ban tay vào cạp quần mò . lấy mò để. Cô bất lực chịu trận, ông càng căng rộng ban tay xoa đều đều như bà mẹ âu yếm xoa tóc con. Dẫu nước ướt đẫm mà ông vẫn nghe nho nhỏ tiếng lào xào, có lẽ vì đêm thanh vắng nên hễ tiếng gì dù nhỏ cũng nhận nghe được.
    Ông càng xoa thì nước càng phún ra. Mấy lần cô hổn hển, nhưng chưa kịp ra thành lời thì đã bị ông lám quíu nên chịu trận. Ông lại quái ác cong một ngón tay nhét vô cái lỗ nhầy nhợt nước mà móc ngược lên ngược xuống, làm cô chới với muốn xón đái luôn.
    Nước ra càng lúc càng nhiều, lông bết lại và cô phải búng người lên từng chặp mới cẳn răng để không bật ra tiếng. Ông ngoáy cái lỗ như vét cống, cô phải lôi sátđầu ông vào cho miệng cô ghé lỗ tai mà nài nỉ : em nứng quá, đừng phá em nữa, em chịu hết nổi, em la tá hỏa lên bây giờ.
    Thương tội thì cũng thương tội, nhưng ông cũng đang bị khống chế vì cái nứng hừng hực trong người, nên nửa muốn tha, nửa lại muốn móc khều tiếp. Trong đầu ông đang toan tính phải giải quyết sao đây.
    Giả như đây là một phòng trọ hay ở nhà riêng thì ông nhất định sẽ chẳng tha cho cô. Vì chưng cô nứng thì ông cũng nứng gấp bội đâu có kém. Ông tin rằng trong thâm tâm cô cũng đang ước ao cách gì để ông trèo lên bụng cô một lần cho cô sướng trọn vẹn mà ông cũng được vùi dập cô mới hạ cơn ghiền.
    Thấy ông có vẻ dung dẳng, cô lại kéo giựt ngược ông mà thỏ thẻ : em nứng long quá, nhưng ở đây chơi nhau không được. Anh rang kềm chế, khi cầu sửa xong, mình kéo nhau xuống trạm tới rồi em để anh tha hồ vần vật em.
    Nghe cô nói cũng có lý nhưng ông cũng còn thắt buộc thêm : em nói thì giữ lời đa. Một hai, cô gật lia gật lịa : em hứa mà, hứa mà. Tuy vậy, ông cũng vớt vát trách mf như khen : bộ lâu em không được chơi sao mà khí tươm nơm mớp. Cô im không đối đáp gì.

    (Hết Phần 1 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 2 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!







    Last edited by Congtu; 09-06-2017 at 01:04 AM.

    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

Tags for this Thread