CoiThienThai.com - The Largest Vietnamese Entertainment Network

Buy Sex Toy Sex! Do choi danh cho nguoi lon! Click here!

Xem phim phá trinh! Hấp dẫn tuyệt vời - Click here!

Bạn đã có bảo hiểm nhân thọ (life insurance) chưa? www.HaPhanInsurance.com !

ThanhHaFlower.com - Mua hoa, gửi quà về Việt Nam ! Giá rẻ nhất!

Official websites: www.CoiThienThai.com || www.CoiThienThai.net

GÂY QUỸ CÕI THIÊN THAI - MEMBERS V.I.P Đăng ký thành viên: Members Log in || » Members Sign up « || » Cancel Membership «

Bạn có biết ? CõiThiênThai.com là nơi phổ biến Truyện Người Lớn miễn phí đầu tiên? CõiThiênThai.com có kho tàng truyện người lớn lớn nhất?

  • facebook
  • google plus
  • twitter
  • youtube
  • linkedin
Page 3 of 3 FirstFirst 123
Results 21 to 28 of 28
  1. #21
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Gái Tìm Của Lạ (Phần 21 ) (Tác giả: Lê Thị Quỳnh Lan)

    GÁI TÌM CỦA LẠ

    Tác giả: Lê Thị Quỳnh Lan
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã sáng tác truyện.


    Phần 21












    XIN HÃY QUYÊN GÓP CHO SERVER COITHIENTHAI.COM ĐỂ DUY TRÌ ĐỌC TRUYỆN MIỄN PHÍ! CLICK HERE!
    Click here xem Cõi Thiên Thai trả bill server $174.99/month!



    Rồi bỗng nhiên, bây giờ Báu trở nê n giàu có. Giàu hơn cả tôi. Tôi mở giùm cho Báu một trương mục ngân hàng, mới sơ sơ gần ba trãm ngàn. Dễ hiểu thôi. Tôi chỉ có một mình Vi là nguồn lợi tức duy nhất. Còn Báu mỗi ngày ít nhất là hai bà, mà bà nào cũng giàu sụ, tiền không biết để đâu cho hết. Có chị còn chơi sang "mua " hẳn Báu hai bà ngày đưa đi Đà Lạt, đi Vũng Tàu. Báu có chiếc xe gắn máy Yamaha, nhưng ít khi dùng tới. Toàn là có người khác mời đi xe hơi. Bà
    Vi nhờ Báu mà lên như diều gặp gió. Bà càng lên càng nhớ công lao của tôi. Và tôi cũng được hưởng lây ân phúc. Tôi trở nên là người tín cẩn nhất trong nhà . Mọi thứ chìa khóa bà đều giao cho tôi, và hứa sẽ. lo cho Thành được về Sài Gòn.

    Báu bây giờ là một thứ Bạch Công Tử. Tay đeo hai ba chiếc nhẫn hột xoàn sáng ngời. Nhưng tù" hôm có Báu ở đây tôi trở thành con sen bận rộn suốt ngày. Bận lo nlớc khách đánh bài. Rước khách chơi bời cho Báu. Rước mấy cu cậu đđực. Làm giường, thay ra, thay khăn. Khách khứa ra vào có vẻ tấp nập hơn xưa Báu không nói ra nhưng trong lòng luôn nhớ ơn tôi Vì không có tôi, bây giờ Báu cũng vẫn chỉ là thàng chăn bò vô danh, chỉ "đi khách" với mấy con mẹ chồng chết, hay mấy bà quá nứng lồn ở cái thôn quê mùa hiu hắt. Đi khách để ăn chè, ăn khoai luộc. Cuộc đời Báu sẽ tẻ nhạt biết chừng nào.

    Cho nên đêm nào rãnh rỗi, Báu thường rủ tôi vào phòng để tạ ơn. Thú thật, tôi nể sợ Báu. Đụ Báu là hao phí sức lực. Xong mỗi trận đụ với Báu là tứ chi rã rời mệt mỏl, mà khi lâm trận thì nhất định mình phải trở thành con nô lệ, một món đồ chơi cho Báu, không hơn không kém. Biết thế, nhưng người nào đã được Báu đụ, là không thể nào quên Báu dễ dàng. Cứ muốn trở lại xin gọi Báu là hoàng tử, là thánh thượng.

    Trong những người say mê Báu có Bích Trâm, một tài tử điện ảnh và cũng là một ca sĩ nổi tiếng. Cô này khoảng chừng 25, 26 tuổi. Tử khuôn mặt đến thân hình trông rất duyên dáng, đẹp không chê vào đâu được. Dĩ nhiên, vì Bích Trâm là tài tử điện ảnh. Cô ta mê Báu đến độ đưa Báu về nhà giới thiệu với các chị và luôn cả bà mẹ nữa.

    Báu kể. Có lần Báu đụ xong hai bà chị, định mặc đồ lấy tiền ra về, thì cửa phòng xịch mở. Bích Trâm dẫn mẹ vào. Mẹ nàng tóc bạc, nhưng tướng tá còn phương phi khỏe mạnh. Báu tưởng là Bích Trâm giới thiệu cho biết mặt mẹ của mình. Không dè Trâm đến nói nhỏ vào tai. Bảo Báu "lo cho bà " như đã lo cho hai người chị lúc nãy.

    Báu chơi rất nhiều đàn bà, nhưng chưa gặp ai tóc bạc, già nhưbà ngoại của Báu. Giới thiệu xong, Trâm để bà cụ đó, bước ra khỏi phòng, đóng cửa. Báu vẫn còn trần truồng. Bà cụ nhìn chàng không chớp mắt. Rồi bà đến ngồi gần bên Báu, để tay lên bắp vếBáu và nói:
    - Bác nghe mấy chị của Trâm và cả Trâm nữa, trầm trồ khen ngợi cháu lắm. Chúng nó bảo không có người đàn ông nào trên đời này có thể so sánh với cháu. Bác tò mò. Phần vì 18 năm rồi, kể từ ngày bác trai qua đời, bác chỉ thỉnh thoảng được diễm phúc gần gủi một vài đàn ông, vì nhà giàu sợ mang tiếng. Bác thèm lắm cháu biết không? Cứ vài đêm lại nằm mơ thấy mình đụ hoặc bác trai, hoặc đụ chó, hoặc đụ thằng taxi, thằng cu li nào đó. Lúc thức dậy người cứ mệt lã ra, vì bác bị ra ướt hết tấm trải giường.

    Chả là vì lúc đi ngủ không khi nào bác mặt áo quần. Cứ cởi hết ra, đắp chăn, mở máy lạnh. Ngủ như thế sướng hơn. Quen rồi từ bé, lúc còn ở Hà Nội lận. Năm nay bác 57 tuổi. Tưởng là nó đã tắt như ngọn đèn dầu. Nhưng bác vẫn phơi phới, vì ăn sung mặc sướng. Cháu biết có khi đi xem xi nê, thấy tài tử trên kia hôn hít, hay làm tình với nhau, dưới này bác ra ướt hết quần xì líp. Bác dâm như thế, cho nên
    sinh ra ba chị con gái, chị nào cũng chả thèm lấy chồng. Cứ cặp hết Tây lại đến Tàu, hết Tàu đến Nhật rồi bây giờ thì cặp với Mỹ. Mà Mỹ đen cơ, còn Mỹ trắng thì các chị cũng chê. Chúng bảo là Mỹ trắng cặc có to nhưng cứng không tới nơi, và chơi rất yếu Chỉ được cái món bú lồn. Còn Mỹ đen, Giời ơi! Bác thấy rồi, nó đã to mà lại dài và cứng như đá. Nó chơi dai lắm cháu à.

    Bà nói một hơi để làm quen với Báu, và cũng để khiêu dâm Báu cho Báu nứng lên. Vì Báu ngồi bên bác mà con cặc xìu như miếng xúc xích bị hư. Báu thấy bà này thuộc loại chịu chơi nên hỏi đại:
    - Vậy chớ cụ, ủa bác, có khi nào thử đụ Mỹ đen chưa?
    Bà cười ngất, rự nhiên:
    - Giờit Không thử mà bác biết nó dài, to và cứng à? Chúng nó khỏe lắm cháu à. Người nó to gấp hai người mình. Da thịt rắn rỏi. Hình như trời đất bù trừ, ban cho bọn da đen một vũ khí lợi hại như thế để họ có chút hy vọng, và tự tôn mặc cảm mà sống. Cháu thấy thể thao môn nào tụi nó cũng đứng nhất. Bác đã thử không phải một thằng, mà cả dăm mười thằng rồi đó cháu. Công nhận tụi nó khỏe thật, dai sức thật. Nhưng bác quần cho một hồi, rồi thì anh nào cũng ói. Tuy nhiên, theo lời các chị, thì bác được biết cháu là loại con trai không bao giờ mệt, vì con không thèm ra. Có phải không?
    - Dạ. Báu trả lời. Thưa bác đúng. Tại trời sinh cháu vậy.
    Bà cầm cặc Báu mân mê và hỏi tới:
    - Thế chả nhẽ từ hồi nào tới giờ cháu chưa ra với ai sao?
    - Dạ có. Có ra hai lần. Báu trả lời.
    - Với người yêu phỏng? Chắc là đẹp lắm?
    - Dạ không. Với chị của thằng bạn, lớn hơn cháu 15 tuổi. .
    Bà trố mắt ngạc nhiên vì biết thêm một thành tích dữ dằn nữa của Báu. Nhưng bà vẫn không tin, nên hỏi lại:
    - Cháu bảo sao? Cháu đã đụ chị ruột của bạn cháu à?
    - Dạ, có sao đâu. ở quê cháu chuyện đó hà rầm à! Như chị Hóa giúp việc cho bà Vi cũng đã ngủ với ông chủ và con trai nuôi của ông. Bà giả vờ ngạc nhiên chứ bà còn lạ gì ba cái chuyện ly kỳ đó. Bộ ở Sài Gòn không có à? Càng giàu sang phú quý, càng ở không, chuyện động cơn càng dễ xảy ra. Nó xảy ra nhưng kín đáo ít ai biết. Làm sao biết được chuyện nơi kín cổng cao tường, mà giai cấp phú quý thường che dấu cho nhau. Họ sợ đổ bể, đời sẽ khinh chung giai cấp giàu sang, trong đó có họ. Nghe Báu đã ngủ với chị ruột của bạn, bà tò mò:
    - Chắc là chị đó có nghệ thuật gì cao cường lắm nên mới làm cháu ra được?
    - Dạ không. Cháu ra được với chị đó vì cháu đụ chị lần đầu tiên. Nói là lần đâu nhưng cháu cũng cầm cự được trên nửa tiếng. Còn lần thứ hai cháu ra với chị bởi vì chị cũng giống cháu. Chơi rất lâu. Tụi cháu đụ từ sau bữa cơm tối cho đến nửa đêm. Hai chị em làm đủ kiểu. Đến lúc chị ra, chị có thiết tha xin cháu cùng ra để chị được có bầu. Nên cháu ra.
    - Rồi chị ấy có bầu không?
    - Có chớt Tưởng có bầu chị ngưng đụ. Không dè tối nào hai chị em cháu cũng dẫn ra rẫy, đụ trong cái chòi canh bắp. Những lần đó, cháu không ra nữa, mãi cho đến bây giờ...
    Nghe như thế, bà bèn cởi áo, tuột quần ra, và nói với Báu:
    - Nè. Bác nói cái này cho mình cháu nghe thôi nhé. Đụ với bác, bác trả cho cháu xộp hơn mấy chị. Có thể gấp ba bốn lần. Nhưng bác chỉ xin một điều, là phải ra với bác. Tốn bao nhiêu, cháu muốn cái gì bác cũng chịu. Bác muốn cháu phải ra trong lồn bác. Cháu thấy sao?

    Báu suy nghĩ một lúc. Báu không biết phải đòi hỏi cái gì cho tương xứng với một lần ra như thế. Trủớc đây khi chưa đeo nhẫn hột xoàn, chưa mở trương mục ngân hàng thì Báu chỉ chơi văn nghệ “Ai tới đâu, em tới đó.” Nhưng từ khi đã trở thành. Bạch Công Tử, Báu trở nên chín chắn hơn, thương mại hơn. Chị nào đụ lâu, Báu đòi trả gấp hai, nguyên đêm thì phải là chiếc nhẫn v.v... Nên Báu nói:
    - Bác có thể cho cháu một chiếc nhẫn hột xoàn không?
    Bà mừng quá. Tưởng cái gì to lớn lắm chứ nhẫn hột xoàn thì dễ dàng quá. Hột xoàn của bà cỡ ba ly trên có cả ô. Bà nói:
    - Được cháu. Dễ thôi, nhằm nhò gì.

    Báu chấp nhận điều kiện, nên bắt đầu ôm bà già tóc bạc. Tóc bà bạc nhưng da mặt hồng hào láng mướt: Hai vú hơi sệ nhưng vẫn còn cứng. Lông lồn bà rõ nhiều, và cũng bạc như tóc. Báu đè bà già ra bú vú, hai ngón tay Báu cho xuống móc lồn. Nước lồn bà nhiều quá khiến hai ngón tay Báu ra vào lỏng le. Báu sẽ ra cho bà nhưng phải đợi cho bà ra lần thứ ba hoặc thứ rư. Báu cho một ngón tay vào nữa. Chật hơn rồi Báu vừa móc vừa đụ vưa bú vú. Hai bắp đùi của bà kẹp chặt lại và mông đít bắt đầu nẩy nẩy.

    Tay bà vẫn vuốt ve, tưng tiu con cặc củạ Báu. Báu vừa đụ vừa xoay bàn tay qua lại, để ba ngón tay xoáy, khoan liên tục trong lồn bà. Bà rên:
    - Giời ơi? Anh ơi? Báu ơi! Anh đang khoan lồn em đó hả? Ai dạy cho anh kiểu này vậy? Giời ơi là Giời. Cặc người ta không thể làm được như vậy đâu anh Báu ơi? Sướng ngất người. Ôi đê mê quá. Không thể nào tả nổi. Lần đầu tiên lồn em sướng rân như thế. Giời ơi? Anh vừa nút đầu vú, vừa khoan lồn em, chịu thế đéo nào nổi hả anh? Hay hơn con cặc Mỹ đen nữa Báu ơi!

    Bà già sướng quá gọi Báu bằng anh. Thì ra người đàn nào khi ngất ngây cũng gọi nhân tình bằng anh, dù đó là thằng ở hay thằng cu li. Báu chỉ đáng tuổi cháu ngoại của bà mà thôi. Đây cũng là lần đầu tiên bà đụ một nhóc con. Kỹ thuật của Báu là khoan lồn. Chiến thuật của Báu là cứ thế khoan tới, cho đến khi nào đối phương vào chân tường, quỵ gối mới thôi. Bú một vú, tay kia bóp một vú. Nghĩa là bà già đang hưởng đến ba cảm giác cùng một lúc. Bà tha hồ la và hoàn toàn không biết ngoài cửa, ba chị em Bích Trâm đang xem lén.

    Bàn tay Báu ưđt như vừa nhúng vào thau nước cháo. Mớ lông lồn bạc thếch của bà cũng chẹp nhẹp cả nước lồn. Bà co hai chân, ểnh cál mông khỏi mặt giường độ một tấc. Mặt mày đỏ như gấc, miệng ú ớ không thành lời và bà ra với một trận vô cùng khoái lạc Bà ngắt bắp vế Báu, bóp mạnh con cặc Báu, rồi đưa miệng lại táp con cặc mà ăn, nhai ngấu nghiến như ăn lọn chả lụa.

    Báu nằm ngửa ra. Chàng nhìn xuống thấy một đầu tóc bạc trắng, đang ngồm ngoàm nhai con cặc của mình. Đây là lần đầu, Báu đụ một bà già quá lứa như thế. Báu nghĩ đến chiếc nhẫn hột xoàn mà phải gồng lên, cương lên cho bà già khoái. Báu bế cả cái mông bà lên để trên mặt chàng. Hai người nằm ngược đầu bú nhau. Báu xuất chiêu thứ hai.

    Lại cũng gồng cứng cái lưỡi, dũa cái mồng đốc cho bà già. Khoái quá, bà vừa bú cặc vừa ú ớ, quằn quại nhắp cái mông trên mặt Báu nghe bẹp bẹp. Một ngón tay Báu cho vào lỗ đít Bà để thụt, để đụ. Bà lại hưởng ba cảm giác bú cặc, bú lồn, thụt lỗ đít. Ba cảm giác ồ ạt dồn bà lên mây xanh và thình lình bà nhả cặc ra, rống lên một tiếng thật lđn, rồi la:
    - Em lại ra này. Giời ơi, tiên sư bố anh! Anh đổ hết bàn thờ ông bà nhà em ra đường đi. Em đéo thờ ai, chỉ thờ cặc anh thôi! Báu ơi! Em, em còn ra đó. Anh nuốt cho hết nước lồn em nhé. Đấy, đấy, đấy. Ối! Con chết thôi. Con đâu có ngờ một thằng nhóc mà nó bú hay đến như thế. Rõ ràng nó tài tình hơn Mỹ đen các chị ơi! ! ! Báu ơi! Cho em nghĩ một tí đi anh. Em ra nhiều quá. Hết mẹ nó nước lồn rồi còn đâu…

    Báu không cho bà già nghĩ. áp dụng chiêu thức luân phóng. Báu lật bà nằm ngửa ra. Lấy gối kê đít cho cái lồn bà chổng lên. Báu banh cái háng ra, cho lưỡi vào quét sạch hết nước lồn. Rồi Báu nhổ ba sợi tóc gấp đôi lại. Dùng ngón trỏ và ngón cái, Báu banh lồi cái hột le ra và Báu cho mấy sợi tóc vào đó mà vê. Mới đầu bà còn nằm yên. Khoảng năm phút sau cái đít bà giựt ngược lên liên hồi, bụng thì thoi thóp hai đầu gối như bị ai tra điện. Bà hỏi:
    - Lại cái trò gì đấy nữa hả anh? Em mđi ra hai cái, anh không thương mà tha cho em một ty hay sao? úi, úi. Giời ơi! Giời đất hai bên thánh thần. Nó tra điện con. ối Glời, giật quá, tê cáihạt le quá. Anh ơi! Anh lại muốn giết em phỏng? ối, kiến cắn. ối, ong đốt!!!

    Mặc kệ cho bà la, nói bậy thả giàn. Bà xé toạt tấm vải giường nghe đánh "tẹt. " Bà xé luôn cái bao gối. Bà xô cây đèn ngủ rớt xuống sàn nhà bể nát.
    Bà vò đầu tóc bạc phủ hết cái mặt trông nhưcon mẹ điên. Báu nói:
    - Chừng nào bác muốn đụ thì bảo cháu nhen.
    - Còn chừng nào nữa. Ngay bây giờ đi. Leo lên đụ em ngay đi nào. Anh đụ chúng nó hay ho thế nào thì đụ em như thế đấy, nhé anh. ối. Anh đang đút cặc vào đấy hả. ối, sao nó chật quá, nó sát quá. Cặc anh to quá Báu ơi! Đấy, nó đang bò vào. Giời ơi sướng quá. Sướng quá !

    Hai tay bà đè mông đít Báu. Mông bà hẩy lên. Bà hưởng hết những cái nắc tàn bạo và nghệ thuật của Báu. Cũng thế, Báu không nắc kiểu thường. Báu dùng hai tay đưa con cặc đâm lên phía chóp miệng lồn, dưới hột le. Mồng đốc bà sướng êm ả, sướng dã man. Bà chỉ còn biết ngậm miệng, lắc lư cái đầu mà thưởng thức. Vành cặc của Báu cọ sát mồng đốc và âm đạo làm nước lồn bà túa ra ướt nhẹp. Bà lại la:
    - Ối! Dặn anh chơi lâu mà em có giư được lâu đâu. Nó lại... Báu ơil Nó lại... nó lại... Giời. Giời ơi là Giời. Em ra nữa nè. Báu ra với em đi. Chiếc nhẫn hột xoàn đang đợi Báu đấy. Ra với em thật nhiều nhé ối
    - Cháu ra đây nè. Cháu bắn vô tử cung bác đây nè. Đó. Sướng, sướng quá. Lâu lắm, bữa nay mới ra đó !

    Bà nắc lên kinh hồn, liên tực. Hình như bà muốn vét cho hết nước khí ở hai hòn dái của Báu. Hai người lồng lộn, la hét, và rồi... im lặng, thanh vắng, một lúc thật lâu Cả khí của Báu lẫn nước lồn của bà làm ướt đẫm tấm ra trải giường một khoảng. Báu đã vận dụng trí tưởng tượng của mình để nghĩ đến Dung, bà chị ruột thằng bạn Báu, mới ra được với bà nhiều như thế.

    Điều này tôi không thể giải thích được.. Sao cứ phải nghĩđến người tình của mình thì mới hạnh phúc, thì mới khoái lạc. Báu thú thật, nhiều lúc đụ toi mà Báu lại nghĩ là đang đụ với Dung. Còn tôi thì nghĩ đến Thành.

    Bà nghỉ một iát, rồi đến mở tủ két lấy một chiếc nhẫn hột xoàn tặng Báu. Bà hôn Báu thật lâụ. Rồi bà điều đình với Báu là mỗi tuần sẽ cho tài xế đón Báu đến hầu hạ bà một lần.

    Từ khi có Báu trong nhà này, tôi lại có thêm một ngườỉ đàn ông nữa để làm tình, ngoài Vi, Lâm và Dũng. Sự thỏa mãn của tôi tạm đủ.

    Một hôm tôi đang ngồi ủi quần áo ở nhà ngang, Phấn tiến đến ôm cổ tôi và thân mật nói chuyện. Thì cũng ba cái chuyện đụ đéo tùm lum trong nhà như khoe Phấn đã thử qua Báu, thử thằng Jacque bồ của bà Vi v.v... Và bây giờ thì Phấn muốn đụ anh Lâm tài xế. Tôi biết là Phấn đã đụ Hợp, còn Lâm thì chưa. Nhưng Phấn bảo vì nghe Hồng khoe ông Lâm cũng là bậc "xích mi lão tổ" nên Phấn muốn thử qua một lần. Tôi bảo:
    - Chuyện đó đâu có gì khó. Em cứ lựa lúc nào thuận tiện.cho ảnh vô đại phòng của em, khêu gợi, tỏ ý thì dễ thôi.
    Phấn phụng phịu:
    - Nhưng biết Lâm có bằng lòng không? Có mấy lần đi tắm hồ bơi ở Catinat, em vờ bảo Lâm tập bơi cho em. Em ôm sát anh, cạ vú, cạ lồn ngay con cặc của anh mà sao anh chẳng có phản ứng gl hết. Hay là anh chỉ yêu có một mình con Hồng thôi?
    - Em lầm rồi Phấn ạ. Tôi bảo. Chị biết và hiểu Lâm nhiều hơn em. Em xem, suốt ba tháng đầu tiên khi chị bắt đầu giúp việc nhà này, sáng nào Lâm cũng đi ngang phòng khách. Nếu gặp chị thl anh rút tiền cho, mà không hề có cử chỉ gì đưa tình hay dê chị. Nói thực, chị thèm đụ không thể nào tả nổi. Chị chỉ mong anh nắm tay chị thôi, là chị sẽ liều lỉnh ôm ngay anh để hôn, để cho anh đụ. Nhưng Lâm vẫn lạnh lùng, vẫn tiếp tục cho tiền cho quà, ngày càng nhiều hơn. Không đêm nào trước khi ngủ mà chị không nghĩ đến Lâm. Và chị yêu Lâm lúc nào không biết. Chị sẵn sàng tất cả, chỉ chờ Lâm bật đèn xanh, rồ ga là chị dang rộng hai tay đón Lâm như đón một thiên thần.

    (Hết Phần 21 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 22 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  2. #22
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Gái Tìm Của Lạ (Phần 22 ) (Tác giả: Lê Thị Quỳnh Lan)

    GÁI TÌM CỦA LẠ

    Tác giả: Lê Thị Quỳnh Lan
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã sáng tác truyện.


    Phần 22












    XIN HÃY QUYÊN GÓP CHO SERVER COITHIENTHAI.COM ĐỂ DUY TRÌ ĐỌC TRUYỆN MIỄN PHÍ! CLICK HERE!
    Click here xem Cõi Thiên Thai trả bill server $174.99/month!



    Cho đến tháng thứ tư, lúc chị đang say ngủ, Lâm mò đến. Chị như cơn hạn hán, khô cằn. Chị như đất nứt, bốc hơi. Lâm như vòi nước khỏe, mát. Đêm đó, không phải chị đụ Lâm, mà uống Lâm, nuốt Lâm, luôn cả những giọt mồ hôi trên lưng Lâm, trên trán Lâm. Vì như chị đã nói, chị thèm ân ái. Mà Lâm mang khúc thịt ngon qua lại, vờn trước miệng con cọp đói, rồi đi. Nước miếng chị nhỏ hàng giờ. Mất chị mỏi mòn rình rập. Chắng lẽ chị xông đại đến nắm cặc Lâm, dắt Lâm vào chỗ kín đáo mà quỳ xuống xin Lâm hãy đụ giùm. Hãy làm ơn banh háng chị ra, nhét đại con cặc vào đó. Không cần làm gì hơn. Phần còn lại chị lo. Chị sẽ lấp đầy lỗ trống. Chị sẽ tưới đất nẻ. Chị sẽ làm ướt ngập hạn hán. Miễn sao chị được thoả mãn cơn dục vọng là thỏa thê, là sung sướng, tê tái đê mê. Cho nên sau đêm vụng trộm ân ái đó, Lâm và chị trở thành tương đắc. Nhìn ánh mắt Lâm, chị biết anh muốn gì. Nhìn môi chị cười kín đáo, Lâm cũng biết phải làm sao cho chị vui.

    Sau này khi đã là nhân tình của nhau, chị mới biết rõ cái nghệ thuật của Lâm là làm cho chị mong chờ, suy nghĩ. Đó là cả một chiến thuật đưa địch vào trận mạc, bắt địch phải đánh theo lối mình muốn. Cho đến bây giờ, gần cả năm ân ái bên nhau, dù kín đáo không lúc nào chị ngừng suy nghĩ về Lâm.

    Lâm đã bú lồn chị, đã mặc áo quần cho chị. Chị muốn Lâm bú và liếm đít chị nữa. Nhưng Lâm có cái gì khó diễn tả lắm. Lâm bắt chị khi gần anh là như phải đứng dưới trướng, phải phục tùng, phải nô lệ Tóm lại Lâm là một người đàn ông lý tưởng. Lâm không suồng sả, vồ vập. Dù muốn lắm, Lâm vẫn im lặng, tỉnh bơ, bắt đối phương phải đối thoại, phải hành động trước. Nghĩa là ta phải dấn thân. Mà không muốn cũng không được.

    Không có người đàn bà nào quá cứng rắn trên cỏi đời này đâu. Lâm nói thế. Đàn bà nào cũng giống nhau khi họ nằm xuống. Cái khó là làm sao chọ họ bằng lòng nằm xuống. Phần còn lại là diệt gọn để hốt đồn. Cho nên chị nói em đã lầm là vậy.

    Phấn nghe xong tỉnh người như trước đây khi tôi nói cho Phấn nghe về Dũng. Phấn cười mỉm chi rồi nói:
    - Hèn chi thỉnh thoảng Lâm cũng cho em vài món quá rồi thôi. Không thấy tiến xa hơn chút nào nữa, mặc dù nhiều lần em ăn mặc thậtkhêu gợi, như mặc áo ngủ không đồ lót, bước vào phòng Lâm trong khi Lâm còn nằm nán trên glương. Em muốn dâng cho Lâm. Em muốn tìm khoái lạc với Lâm xem như thế nào, có đúng với lời Hồng kể không. Lâm chỉ ôm hôn trán em rồi thôi. Cũng như chị, em thèm gân chết. Từ trên giường Lâm tung chăn, mặc quần xì líp đi vào phờng tắm, đóng cửa hờ, khôngkhóa, vặn nước tắm. Em đẩy cửa thật nhẹ, lén xem như đã xem Hợp tấm. Lâm tắm thật lâu. Chà xà phòng lên người, lên cu, lên dái, đứng dưới vòi nước mà hát âm ư: "Hôm qua mơ dáng em đang ôm đàn dịu buông tiếng tơ Lâm vọc con cặc thật nưng rồi cầm nó mà xục. Không biết Lâm có biết là em đang xem lén không. Em muốn đánh liều chạy vào, đóng cửa lại, cầm cặc anh mà bú cho nó đã cái miệng. Nhưug trống ngực em đánh thùm thụp. Rồi em lại thôi. Bữa nay em.. nhờ chị. Chị được Lâm thương yêu. Chị có thể nóigiùm một em một chút được không?
    Tôi hôn tay Phấn và hứa: .
    - Quá dễ. Chuyện dễ như ăn bánh. Mà em muốn hôm nào?
    - Tối nay. Tối nay có tiện không? Chị nhường cho em một bữa đi! Giống như em nhương cho chị anh Hợp tháng rồi.
    - Được em gái. Em muốn là phải được. Nè, mà cũng như lần em đụ Hợp. Lần này em cho chị xem
    - Tha hồ. Phấn trả lời vui vẻ. Nhưng khoảng mấy giờ?
    - Thì chín giờ đi, em cưng.
    Rồi tôi gặp Lâm trình bày sự việc. Lâm cũng thú thực là chàng cũng đã dùng chiến thuật dụ địch vào rọ với Phấn. Trủớc chín giờ tôi vào đứng sau bức màn gần giường. Lâm đi tắm, xức nước hoa, mặc áo ngủ, nằm chờ đợi. Chín giờ mười, Phấn bước vào với chiếc áo ngủ không đồ lót. Phấn cài cửa, xong đi chậmrải đến giường, nhảy lên nằm một cách tự nhiên trên người Lâm, lấy cuốn sách Lâm đang cầm trên tay ném xuống đất. Phấn tự nhiên như đã từng ngủ với Lâm nhiều lần. Chống hai cùichỏ trên nệm, Phấn lắc lắc cái đít cho mu lồn cà sát cặc của Lâm:
    - Lâm phải ngủ với em tối nay. Lâm không chạy thoát được đâu Không lẽ anh chê em trong khi anh đã ngủ với chị Hóa, với Hồng? Lâm nhìn em có đẹp không? Có thua ai không?

    Lâm cười cười, tay vuốt nhẹ làn tóc thề của Phấn, tay kia kéo cổ Phấn sát xuống đòi hôn. Nhưng Phấn không cho. Phấn bắt Lâm phải ngắm Phấn. Giống hệt Hồng nhưng Phấn già dặn và sắc sảo hơn, khát tình hơn, nhất là đôi mắt. Biết tối nay gặp Lâm, Phấn đã trang điểm thật hấp dẫn để hưởng với Lâm một đêm ngà ngọc. Phấn nói:
    - Em có thua hai người kia không? Anh phải nói.
    - Không. Lâm trả lời. Phấn đẹp và tình gấp mấy lần. Anh không dám chê em, nhưng nhưHóa đã nói cho em biết. Anh "dụ địch vào rọ. " Chiến thuật sở trường của anh là thế. Anh chưa chinh phục ai mà thất bại với chiến thuật này. Kể cả mấy dì của em. Phấn tò mò, nên đè Lâm, bắt Lâm khai:
    - Dì em. Mà dì nào?
    - Dì Mai, Dì Hạnh, Dì Thủy Tiên.
    - Dì Hạnh? Dì Hạnh đã đi tu mà? Sao anh còn...
    - Tại em bắt buộc anh khai thì anh phải thành thật nói hết sự thật. Em có thể gọi anh là con quỷ, nếu em muốn. Nhưug có điều anh muốn cho em biết không có một người đàn bà nào quá khó trên thế gian này. Tất cả đều giống nhau. Dì Hạnh, em của mẹ em, cũng là một thử thách vô cùng khó khăn trong đời tình ái của anh. Anh nói vô cùng khó khăn chứ chưa phải là khó nhất. Còn nhiều con “nhạn” mà anh phải nói là impossible, nghĩa là được coi như không thể nào chiến thắng nổi. Thế mà...

    Phấn thầm phục Lâm. Phấn lấy một ngón tay để lên môi Lâm và.ngắm gương mặt đẹp trai, hấp dẫn của chàng:
    - Biết mà. Tới em mà em còn mê huống nữa là... Mà Dì Hạnh? Khó tin quá. Dì tu ở Tây Tạng, về nước lập riêng một giáo phál, có vài chục ngàn tín đồ Dì ăn rau quả mỗi ngày mộtbữa, uống nước dừa, chỉ giảng đạo, còn ngoài ra thì tịnh khẩu, không tiếp xúc với ai. Làm sao anh có thể lại gần được?
    Lâm vừa giải thích cho Phấn nghe vừa dạy Phấn:
    - Có bao giờ em nghe người ta nói: "Lấy vàng thử đàn bà, lấy đàn bà thứ đàn ông" chưa?
    - Có Em có nghe. "Test woman with gold, and test man with woman. " Nhưng Dì Hạnh đi tu, đâu còn ham vàng bạc, tiền bạc nữa mà anh thử?

    Lâm không cần đợi Phấn cho phép, níu cổ Phấn xuống đặt lên môi Phấn một chiếc hôn nồng nàn, rồi tiếp:
    - Có mộtđiều mà có lẽ đến bây giờ em cũng không biết. Có lẽ em tưởng anh là tên tài xế tầm thường. Không đâu? Anh là một sinh viên, học dỡ dang, rồi đi lính. Nhờ anh đẹp trai nên được má em làm quen rồi lo cho anh về đây làm tài xế. Gọi là làm tài xế, nhưng thực sự anh làm đ đực cho má em. Anh thay ba em để làm tình với bà hằng ngày. Tiền bạc bà cung phụng cho anh tới giờ này đã lên đến cả vài ba chục triệu mà không ai biết. Bởi ngoài việc đi khách với má em, anh còn được bà glới thiệu ngủ vói nhiều bà tai to mặt lớn. Anh là một thằng đ đực không hơn không kém. Nhưng em coi, anh còn trẻ mà ăn rồi chỉ biết đụ mấy bà già vú sệ, bụng to, lồn nhão... Buồn thê thiết.

    Muốn thoát ra khỏi nơi đây thì anh sẽ lại lâm cảnh nghèo và lại bị bắt lính. Nên anh mặc kệ, nhắm mắt đưa chân. Với lại ngay trong nhà này anh cũng đã có hai cô đào trẻ đó là Hồng và Hóa. Bây giờ có em nữa là ba. Anh là đ đực mà cũng là con quỷ râu xanh. Anh đụ không chừa một ai. Cứ ai bằng lòng và có tiền là 'anh nhào tới. Đó là các bà mệnh phụ phu nhân, có chồng ham làm chính trị, ham quan ham tước, ham tiền hô hậu ủng.

    Có bà đã thú thực với anh là một năm chưa được chồng đụ qua một lần. Dễ hiểu thôi. Vì các đấng ông chồng đó coi cái ghế tổng thống to hơn cái lồn vợ. Và khi chạy được cái ghế đó rồi thì muốn lồn nào mà không có. Vì làm tài xế ở đây nên anh có dịp rước mấy bà tới đây đi khách, và được họ tâm tình rằng chồng họ bây giờ có khi đi họp đến hai ba giờ sáng mới về. Em biết họp ở đâu không? Họ họp trong hotel Majestic, trong nhà hàng Bát Đạt, với các em nhí, ca sĩ có, gái nhảy có, tài tử điện ảnh có. Anh biết một ca sĩ nổi tiếng ở đây hiện là bồ ruột của ông Th...

    Tại em còn nhỏ quá không để ý. Không có một chính trị gia nào thực tình hy sinh, tranh đấu cho dân tộc, tổ quốc nếu họ không có chức vụ, quyền lợi. Và cũng không có người nào đi tu để tự giải thoát và giải thoát cho tha nhân. Đi tu mà còn nghĩ là khi chết sẽ lên thiên đàng, là đã có tham vọng rồi. Đi tu mà còn mang chức sắc bề trên, bề dưới, cha, ông, thượng tọa, tăng thống thì em nghĩ sao? Đi tu thì ở đâu chả được mà phải qua xứ Tây tạng huyền bí? Lúc về nước, Dì Hạnh còn lập riêng một giáo phái, bắt tín hữu coi bà như thánh sống. Điều tệ hại hơn nữa là ngửa tay nhận của cúng dường của tín đồ. Dì Hạnh giàu lắm, em blết không?
    - Biết. Nhưng em muốn anh cởi đồ, em cởi đồ. Em vẫn nằm trên người anh nghe anh kể chuyện anh đụ Dì Hạnh.

    Lâm để Phấn xuống, cởi truồng ra. Rồi anh cởi áo ngủ cho Phấn. Khi thấy cặp vú Phấn, Lâm không thể làm ngơ được, vì vú Phấn đẹp và hấp dẫn một cách lạ lùng. Vú Phấn không lớn lấm, như hai quả đào trắng hồng. Hai cái núm lớn như hai đầu chiếc đủa. Lâm dùng mũi hôn nơi vú Phấn. Hôn xong, lấy môi nút nơi núm vú. Rồi Lâm đỡ Phấn lên nằm trên người. Phấn lại lắc lắc cái mông cho mu lồn cạ sát với con cặc đã cương cứng của Lâm.

    Phấn dang hai đùi ra, đưa tay xuống cầm con cặc Lâm cho vào lỗ và dộng xuống. Cặc Lâm to, không vào dễ dàng như thế được. Cũng có thể vì lồn Phấn quá nhỏ. Nên Phấn trở bộ, ngồi thẳng lên, dùng sức nặng toàn thân nhấn xuống. Con cặc Lâm vào chậm rải. Phấn nhắm mắt hít hà, hưởng trọn cảm giác khoái lạc vì những gì Phấn muốn đã thành sự thật. Lâm cũng sướng quá. Có hai cô gái trong nhà này, Lâm hưởng hết cả hai. Lâm đề nghị:
    - Hay là hai đứa mình đụ một mách rồi anh sẽ kể tiếp chuyện anh lấy Dì Hạnh cho em nghe?
    Phấn không chịu. Phấn muốn vừa đụ vừa nghe câu chuyện dâm hấp dẫn cũng thuộc về đụ đéo thì mới khoái, nên nói:
    - Không. Em muốn anh kể tiếp. Và anh không được bỏ chi tiết nào. Em sẽ khoái hơn khi vừa đụ anh vừa nghe....

    Của cải của Dì Hạnh là do tín đồ góp lại ở mỗi tỉnh Dì đều có đất đai. Dì giảng dạy cho tín đồ là không được nghĩ tới dâm dục vì nó sẽ phá hoại căn tu làm cho trí huệ lu mờ, bạc nhược.

    Trong khi trời đất sinh ra vạn vật từ con người đến vi trùng, ai cũng phải có nhục dục, phải có thú vui xác thịt Hoa quả cũng thế huống hồ biết sống như con người. Nên anh lại gần Dì Hạnh tìm hiểu thì bà Dì cũng là con người sống bình thường như anh, nhưem, chớ không phải là thánh sống. Bà buồn miệng là bà ăn, mà phải ăn thật ngon. Mặc cũng thế Đồ lót loại đất tiền nhất từ Paris, Luân Đôn không thiếu món gì. Và đặc biệt Dì ấy rất yêu âm nhạc.
    "Gia hữu cầm, gái tắc dâm. " Trong nhà có đàn, con gái phải dâm. Từ đó anh tiến tới.

    Cái mông đít của Phấn nhấp đều đều để vừa nghe vừa hưởng. Và Phấn nghĩ: Sao trong nhà này không có lấy một cây đàn mà đàn bà con gái từ già tới trẻ ai cũng dâm. Phải sửa lại "Gia hữu cặc, gái tắc dâm" thì mới đúng. Lâm tiếp:
    - Anh vờ đến thăm Dì Hạnh với những món quà đấc tiền khủng khiếp. Anh tặng cho Dì mộtxâu chuỗi đầy hột xoàn đáng giá ba triệu. Đáng ra, nếu đã tư, không ai nhận như thế, mà Dì lại còn trầm trồ khen ngợi xâu chuỗi quả là bảo vật chưa bao giờ Dì thấy. Anh đích thân quàng vào cổ Dì để gài xâu chuỗi. Dì đứng trước gương soi, sãm se, tấm tắc khen ngợi không hết lời. Lần thứ hai anh mang đến một xe hơi thể thao mới tinh hiệu Cadillac màu đỏ. Chở Dì đi một vòng Sài Gòn, thiên hạ nhìn quá sá. Lúc về, anh kính cẩn riêng tặng Dì Hạnh. Dì há miệng trố mắt nhìn anh với sự ngạc nhiên tột độ. Dì không nói nên lời, cứđứng đó trong nếp áo nhà tu mà nhìn anh không chớp mất. Cái nhìn đó cho anh thấy cả sự mến phục, ái mộ của Dì em dành cho anh. Dì muốn nói lắm, mà không sao mở miệng nói được một tiếng. Anh lại từ giã ra về. Anh biết anh bỏ dì lại sau cánh cửa vớl nổi thắc mắc, bâng khuâng. Anh biết đêm đó và những đêm kế tlếp, trủớc khi ngủ, Dì Hạnh phải nghĩ đến anh, hoặc ít ra nghĩ đến cử chỉ hào hoa phong nhã của anh. Đúng như thế. Anh vừa về, thì điện thoại reo. Nhấc máy lên thì đầu bên kia có tiếng dì ngập ngừng, đầy xúc động cộng chút luyến thương xa xăm:
    - Anh Lâm đó hả? Em tưởng là... anh còn nán lại uống chén trà của em mới mua từ Nhật. Anh... anh... anh...

    Rồi im bặt. Điện thoại không cúp. Anh nghe dì thở mạnh. Anh đang chẩn mạch, anh đang lùa cá vào lưới. Anh chỉ lạnh lùng. Dĩ nhiên là anh đang diễn xuất. Nói với dì:
    - Ủa, điện thoại đằng Dì có gì trục trặc không. Tôi không nghe gì nữa hết. Tiếng được tiếng mất...
    - Dạ... em... đây. Em... không nói được nữa vì anh Lâm ơi "Không nói được nữa. "

    Dì đã ăn phải bã thuốc độc của anh rồi. Thuốc đang vào phá phách không những thân thể dì, mà luôn cả sự suy nghĩ của dì nữa. Một tuần, hai tuần, rồi mộttháng. Anhkhông đến thăm, cũng không điện thoại cho dì. Chắc chắn dì sôi lên, nóng ruột muốn gặp anh vì một lý do nào đó không thể giải thích được. Đợi cho dì tưởng nhớ anh một cách khủng khiếp Một buổi chiều mưa dông, trời gần tối, anh lái xe lại thăm dì với một món quà đặc biệt khác. Một chiếc nhẫn hột xoàn sáu ly. Và cũng đích thân anh đứng ở cửa phòng khách, cầm tay dì, deo chiêc nhản dắt tiền vào ngón tay búp măng tráng nuột. Anh vờ nhìn bàn tay nhưng mắt anh để ý thấy dì run và nhìn anh không chớp.

    Ngoài trời mưa lớn với những tiếng sấm ầm ầm. Đeo nhẫn xong mà tay anh vẫn còn cầm bàn tay run run đó của dì. Anh để ý không thấy dì rút tay lại. Những món quà đắt giá làm dì em mờ mắt, không nhớ anh là tài xế, và dì đã đi tu. Và anh lại diễn xuất vờ chào dì kiếu từ ra về.

    Em biết việc gì xảy ra không? Dì em ra khóa trái cánh cửa lớn của phòng khách. Xong quay người lại nhìn anh. Đôi mắt dì van nài một cách yếu ớt tiêu cực. Mưa vẫn rào rào trên mái ngói, trên cây cỏ ngoài cửa sổ. Tiếng mưa lãng mạn, tiếng sấm não nùng. Không khí ướt átcho một tình cảnh ướt át. Anh không làm gì, chỉ đứng thật sát vào người dì giữa lúc cơn gió lạnh ùa vào căn phòng sang trọng. Không ai nói một lời. Và... dì em chợt áp sát mặt vào ngực anh, hai tay dì quấn hông anh thật chặt. Rồi anh cũng ôm dì em. Anh hiểu dì muốn gì, và anh nâng mặt dì lên. Hai mắt dì nhắm lại. Đôi môi dì hơi hé mở. Khuôn mặt dì rất giống mẹ em, giống em, giống Hồng...

    Chưa bao giờ anh hôn ai lâu đến như thế. Dì em mặc áo nhà tu màu trắng xóa. Đầu tóc hơi mọc lổm chổm. Anh nhớ iời dì dạy đạo hữu là "không nên nghĩ đến thú vui xác thịt. " Mỉa mal không tả nổi. Rất nhiều đấng dạy đời phải như thế này nhưng họ thì làm thế khác. Dì em hôn môi anh nồng nàn. Dì níu tóc anh cứng ngắt, bấu cổ anh đau điếng. Dì thở dồn dập và quyện cái lưỡi cứng ngắt trong miệng anh không rời ra được.

    Dì với tay tắt bớt một ngọn đèn lớn trên trần. Chỉ còn cây đèn nhỏ trên bàn nơi góc phòng. ánh sáng mờ nhạt âm u, mùi khói nhang thơm ngát, tiếng mưa rơi trên ngói. Tất cả đã làm cho không khí trở nên lãng mạn trữ tình không cho phép bất cứ ai có thể không đa tình được. Anh bế dì lại nằm trên sofa.

    Dì ôm cứng anh sợ anh bỏ đi như những lần tnlớc. Dì tắt đèn là dì muốn anh phải hành động, phải "nói" vì sao anh tặng dì những món quà đắt giá như thế. Anh quỳ trên thảm tiếp tục để dì hôn, hôn cho đã. Anh không vội vàng gì cả, vì con mồi đã vào lưới. Mình nhai sống nuốt tươi lúc nào mà chả được.

    Dì em đang hồi sinh sau bao năm tháng chay tịnh. Dì đang trở về với nguyên hình một người đàn bà, sống đúng với thlên nhiên, không giả tạo, không gượng ép, không dối trá. Để được lời khen tặng và sùng bái, dì đã cố gắng khoác cho mình một bề ngoài đạo hạnh, khác với thế tục. Như thế là dì Hạnh đã ngang nhiên chống lại luật trời. Dì đã làm khác đi những gì tạo hóa đã ban cho con người để sống. Và tệ hại hơn, khi cố gắng làm như thế, dì đã không sống hài hòa với vũ trụ, với thiên nhiên. Như mạch máu đang luân chuyển, dì em cột chặt nó lại. Máu ứ mạch vỡ. Một số bệnh tật sẽ kéo theo, ăn mòn, phá phách, trí tuệ lẫn xác thịt.

    Dì em vẫn nhắm mắt cho tay vào ngực anh thoa nhè nhẹ. Anh vừa thỏa mãn những đòi hỏi của dì vừa quan sát xem dì đang trở lại nguyên thủy như thế nào. Em nên nhớ, từ trước đến giờ, khi lớn lên dì chỉ đi học, thôi học rồi đi tu. Chưa trải qua tình yêu. Vậy mà không biết ai dạy, dì đã biết hôn môi và hiện đang sờ ngực anh. Anh để dì tự do. Hơi nóng trên khuôn mặt dl tỏa ra. Hương trinh nơi gáy cổ, nơi mặt, nơi ngực của dì bốc lên thơm ngào ngạt. Anh rời môi dì để hôn lên má, lên mắt, lên trán xuống cổ rồi đến vành tai. Tới đâu dì em cũng hưởng ứng và rên thật khẽ. Lúc anh cho lưỡi vào bên trong vành tai để tà nhẹ,'dì em không nín được, la hơi lớn tiếng:
    - Anh Lâm. Anh muốn em bỏ tu theo anh phải không? Thôi anh! Em không muốn bỏ mất sự nghiệp đã khổ công gầy dựng nên. Bao nhiêu tín đồ của em sẽ khinh em. Họ sẽ nguyền rủa em. Anh ơi. Mình ơi. Đừng iàm em yếu lòng.

    (Hết Phần 22 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 23 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  3. #23
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Gái Tìm Của Lạ (Phần 23 ) (Tác giả: Lê Thị Quỳnh Lan)

    GÁI TÌM CỦA LẠ

    Tác giả: Lê Thị Quỳnh Lan
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã sáng tác truyện.


    Phần 23












    XIN HÃY QUYÊN GÓP CHO SERVER COITHIENTHAI.COM ĐỂ DUY TRÌ ĐỌC TRUYỆN MIỄN PHÍ! CLICK HERE!
    Click here xem Cõi Thiên Thai trả bill server $174.99/month!



    À thì ra thế. Dì Hạnh muốn hưởng lạc thú nhưng sợ mất toi cái sự nghiệp tu hành. Sợ đạo hữu khinh khi nguyền rủa. Dì đã gọi anh bằng mình ơi! Trước tình dục con người mới thấy mình yếu ớt cỡ nào. Thánh thần trôi hết vào lãng quên. Hiện nguyên hình ở đây chỉ còn có anh, một thân hình vạm vỡ, một sức lực thừa để cung phụng bất cứ đòi hỏi nào của dì. Hàm râu của anh lúc bấy giờ đã xô ngã dì em một cách tội nghiệp. Nó như cái bàn chải chìa ra không biết bao nhiêu sợi tóc có khả năng làm nhột, làm đã ngứa, mân mê, thoa dịu, gợi lên nhlrng nhục cảm từ da thịt. Tất cả thần kinh nhục cảm đã đồng loạt vùng dậy làm việc khiến dì em mềm như sợi bún.

    Anhhôn xuống cổ, dì em ngước lên một cách đồng lõa. Cúc áo dì chưa mở nhưng anh vẫn cúi xuống hôn hai đồi ngực no cứng. Dì em thở mạnh, mạnh lắm khi anh hôn tới rốn. Và điều ngạc nhiên thích thú là hai đùi dì co lại, khép kín cửa mình. Nhưng khi thấy anh hôn dần xuống, hai chân dì duỗi ra và hơi hé mở hai bắp đùi. Anh áp sát mặt vào mu lồn dì thật lâu để ngửi mùi gái trinh. Lâu lấm. Có đến hơn
    mười phút. Anh chỉdùng mũi rà tới rà lui, lên xuống. Một chân dì hơi cử động. Đó là phản ứng tự nhiên khi có ai hôn chỗ kín của mình. Anh đưa tay lên mở cúc áo. Dì em cầm tay anh lại và nói:
    - Đừng anh. Em sợ lắm.

    Hình như dì phải có một chút phản ứng cho có lệ. Vì ngay sau đó bàn tay dì buông nhẹ ra, để mặc anh muốn cởi nút áo, muốn banh áo nơi ngực dì ra, và thoa nhẹ lên hai quả đồi vú thơm mát. Bằng miệng anh bú ngất ngây bú hal vú của dì em một lúc khá lâu Anh vô cùng sung sướng và thích thú. Tất cả những chiến lược anh đã áp dụng đều thành công, cộng thêm dì em còn hương trinh. Gái trinh có mùi thơm đặc biệt lắm em biết không? Nó ngào ngạt như dạ lai hương, nó ngọt như hoa lài và mùi thơm của da thịt thì không có thứ gì để so sánh nổi. Anh đê mê ngây ngất. Khi anh cho tay xuống lưng quần của dì định tháo, một lần nữa, dì em hai tay cầm cứng tay anh lại và khẩn khoản:
    - Mình chỉ hôn em như thế này thôi không được sao? Đừng anh ơi! Mình ơi! Em yếu đuối lắm. Em chết nửa thân người rồi. Em không còn tự chủ được nữa! Mình ơi!

    Anh vờ diễn xuất đạo đức, buông tay ra khỏi lưng quần. Chỉ áp mặt vào lồn dì mà hôn nồng nàn như lúc nãy. Bỗng anh liếc thấy tay dì tháo lỏng sợi dây lưng quần ra. Chiếc quần hơi tuột xuống cho anh thấy phần bụng trắng ngần của dì em. Nhưng anh làm bộ như không thấy, cứ tiếp tục hôn lồn từ ngoài quần. Một lúc lâu, dì tưởng anh không thấy dì cởi quần, nên dì lên tiếng rất dễ thương rất nhỏ:
    - Muốn làm gì thì làm đi...
    - Làm gì được mà làm. Em không cho anh cởi quần...
    - Cởi rồi. Em mở lưng quần ra rồi khỉ ạ. Khổ quá, em chìu mình đó.

    Anh vờ mừng rỡ, trồi lên, tuột hẳn quần dì xuống. Trời ơi, anh hôn chòm lông lồn của dì ngon như ăn một bữa cơm Tây đặc biệt. Tay anh dần lên tuột hết quần dì xuống, rồi anh leo lên sofa, hai tay bợ đít dì lên, đưa lưỡi vào lồn dì. Nước lồn đã ướt nhẹp từ bao giờ. Anh liếm sạch, dang hai đùi dì ra. Và anh cho lưỡi đánh lăng tăng nơi hột le. Dì quằn quại, vừa như rên vừa như phản đối:
    - Anh Lâm ơit Khổ em lắm. Em đã nói là không được mà ! Xác thịt... nó... làm mờ trí... tuệ... của mình, nghe không anh. Nhục dục làm mình không... đầu...thai được nghe không anh. Chết, ối! Phải tu thiền anh à... Đừng... Anh làm gì vậy? Cái bụng em nó giựt quá nè. Ôi, thú tính của con người... đã tạo nên... nghiệp... căn... luân... hồi... nghe chưa???

    Miệng dì nói như cái máy mà đít thì ểnh lên, mắt vẫn nhắm hờ, chỉ còn thấy tròng trắng. Nước lồn tiếp tục tưôn ra làm ướt hết hàm râu của anh, mặt anh, miệng anh. Anh tha hồ bú liếm. Ngon không tưởng tượng được. Lúc anh cho lưỡi vào cửa mình của dì, thì ôi thôi, dì níu tóc anh, đánh anh:
    - Anh Lâm. Địa ngục đang... chờ... đó nghe. Ôi ta bà, thiên Chúa, thánh tổ ơi! Giúp con. Lôi con ra khỏi chảo dầu... Lôi con, lôi con... Anh liếm ở ngoài thôi Đừng Lâm à, đừng liếm ở trong sâu em chịu không nổi... Anh ơi? Anh không tu nên không biết, xác thịt nó... Trời đất thánh thần ơi. Anh muốn làm gìđó thì làm. Lẹ lên đi... cho em sám hối, cầu nguyện. Khi anh dùng rãng cạp nhẹ, dùng lưỡi dũa mạnh ở mồng đốc của dì Hạnh thì bà hoàn toàn im bặt, không truyền giáo, không giảng kinh nữa. Nhìn lên anh thấy dì bặm môi, cắn răng một cách tội nghiệp. Dì muốn chống lại sự cám dỗ của xác thịt mà không được Dì buông xuôi để anh tự do tung hoành, tha hồ liếm, tha hồ dũa.

    Nghe đến đó, bị kích thích dữ dội, Phấn dộng lồn xuống đụ cặc Lâm dồn dập:
    - Anh ơi. Đã quá anh ơi! Vừa đụ vừa nghe kể chuyện dâm dục, thú vị quá anh ơi! Anh kể hết đêm nay nhen.

    Lâm gật đầu và hỏi Phấn xem có muốn đổi nằm dưới? Phấn không thích. Chỉ muốn nằm trên. Với tư thế đó, đàn bà muốn sướng bao nhiêu cũng được, vì tự động điều khiển. Thực tình, Lâm cũng thích kiểu này vì nó giúp cho chàng lâu ra. Có thể kéo dài mấy cũng được Lâm tiếp:
    - Thân hình của dì Hạnh cũng dài đòn như má em. Da thịt trắng muốt, thơm một cách kỳ lạ. Anh hôn không chừa một nơi nào. Các ngón chân, bàn chân, ngón chân, bắp chân và dì không tưởng tượng nổi khi anh đưa lưỡi vào ngoáy lỗ đít của dì. Dì nghĩ lỗ đít là nơi hạ tiện, dơ dáy nhất của cơ thể, vậy mà anh dám... Dì nghiêng hẳn người, áp sát cái mặt vô thành ghế sofa mà gào thê thảm:
    - Bao nhiêu công lao tư hành của em đổ hết xuống sông rồi. Mình biết không? úi, úi da. Lạ lùng quá anh Lâm ơi? Sao anh không biết dơ dáy là gì vậy? Ối chết. Chắc em mê anh rồi Lâm ơi! Anh đút hết lưỡi vô trong đó rồi hả? Nhè nhẹ anh. Anh đừng ngoáy. ối, làm gì cũng được. Đừng ngoáy. ối. Các thiền sư ơi, về giúp con!!!

    Dì khóa chặt cửa quá. Nếu có thiền sư nào đó muốn vào giúp, cũng không biết đi bằng lối nào. Những tia chớp sáng ngoài trời lóe nhanh trên các đồ vật sang trọng trong căn phòng mà dì làm nơi tiếp khách, nơi thuyết giảng những lời rao do dì tự
    chế ra theo óc tưởng tượng. Dì bảo dì là một trong những Bồ Tát được trên kia phái xuống để cứu thế. Dì thay mặt Phật, thay mặtChúa, dì có thể biến hiện thần kỳ nhưnhững nhân vật phim bộ Trung Hoa. Ai đau khổ, gọi tên dì sẽ được hoàn toàn giải thoát v.v... Không phải một hai người nghe mà có cả hàng ngàn người. Chẳng những tin mà còn mê mẫn tất cả những gì của dì. Tiếng nói của dì là lời hoa tiếng ngọc. Vậy mà bây giờ dì đã phải thốt lên: "Chắc em mê anh rồi anh Lâm ơi! "

    Anh đưa lưỡi của anh ngoáy lỗ đít của dì. Dì mê là phải, vì cái sướng nó có thực, chứ không từ tưởng tượng mà có. Nó chẳng rơi xuống từ từng trời thứ tư hay thứ năm nào hết. Nó đến từ hành động dì khóa chặt cánh cửa phòng lúc nãy. Nó đến từ cái ngước mắt của dì nhìn anh, và vòng tay ôm ngang hông anh chặt cứng. Nó đến từ lúc dì tháo dây lưng quần cho lỏng ra để mời anh. Còn mọi thứ khác phát ra từ miệng dì là những phản ứng miễn cưỡng, lấy lệ, che bớt phần đồng lõa của dì buổi tối đó.

    Dì hết nghiêng mặt vào thành ghếsofa, lại ngước cao cổ, hai tay cho lên trên kia ôm chặt thành ghế. Đầu tóc dì vừa mọc lên lổm chổm trông như kiểu demi garcon của Francoise Arnould. Sự khoái lạc hiện rõ trên mặt dì, lúc tàn bạo lúc êm đềm, lúc ngất ngây cuồng dại. Trông hấp dẫn như mr hoàng Cleopâtre. Dì Hạnh đẹp não nùng. Gương mặt trái soan, đôi môi mọng như hoa nở. Sóng mũi thắng, cao. Đôi mắt sắc, thông minh, to như hạt nhãn, đen huyền với cặp lông nheo rậm, cong vút. Sắc đẹp não nùng đó có ma lực ru hồn bất cứ ai cứng lòng nhất. Lạ thay, cả phái yếu cũng si mê đắm đuối dì. Anh sướng vì thế. Anh đã đốn ngã một thần tượng. Anh thỏa mãn vì đã chinh phục được một ngôi sao mà ai cũng tưởng là thánh sống. Dì có là thánh sống hay không, anh chưa thấy, nhưng dì thích ăn ngon mặc đẹp, thích nổi tiếng, thích được ái mộ, thích được thờ phượng và dì cũng thở, cũng ngủ, cũng tắm, cũng làm vệ sinh như năm tỷ người đang sống trên địa cầu Vì vậy anh kết luận một cách rất người, rất thực tế: "Dì em cũng phải biết thèm khoái lạc xác thịt Không phải tự nhiên mà anh ngu mang tiền ra mua cái khoái lạc xác thịt lập dị này. Với số tiền khổng lồ đó anh có thể nằm lên bụng ít nhất vài chục con đàn bà thuộc loại ưa hạng của Sài Gòn. Nhưng như thế thì anh không thích thú. "Nghề chơi cũng lắm công phu. "

    Chơi mà không công phu thì không còn là chơi. Tại sao lại phải ngồi cả ngày để chỉ câu được có vài con cá trong khi có thể dùng mười đồng ra chợ mua được năm sáu con về ăn? Cái lươi và hàm râu của anh bây giờ đang làm chủ chiến trường. Dì em đang thoát xác. Nói theo kiểu của dì: "Dì đang chìm đắm vào địa ngục. " Một thứ địa ngục hấp dẫn, thu hút đến độ từ người đến súc vật, và cây cỏ lá hoa, ai cũng muốn xông vào để được "chết. "

    Trong lúc dì em nhắm mắt chìm đắm trong khoái lạc như thế anh tự cởi hết áo quần. răng anh cạp, nhần nhẹ nhẹ cái mồng đốc. Lưỡi anh đánh vòng vòng miệng lồn. Dì em tuôn nước trinh ra thơm nồng. Tay chân dì ríu lại. Dì co quắp như một con vật bị nạn. Anh rời lồn dì, liếm thẳng lên, thẳng lên hai trái vú cứng ngắt đỏ hồng. Lên nữa, anh gặp môi dì đang khô khốc, mong đợi một nụ hôn say đắm. Và dì em nghe có cái gì dài, cứng, nóng đang nằm giữa hai bắp đùi. Anh lái rất khéo cho con cặc anh vào ngay miệng lồn. Dì nói:
    - Không anh Lâm! Chừng đó và bấy nhiêu cũng đủ rồi! Em không quên được anh đâu, dù là lúc chết. Anh, anh hãy để dành lại cho em một ngai vàng, một chỗ đứng trang trọng mà đời đang xây cho em. Để anh tiến lên bước nữa là em tự đốt hết bao nhiêu pho sách do em viết mà mọi người đang đọc như thánh kinh của em...
    Anh tự tin, vẫn cho lời dì em vừa ngăn anh là những phản ứng lấy lệ, vì nhưanh đã nói: "Mọi người đàn bà đều giống nhau khi họ nằm xuống. " Dì em đã nằm xuống, chắng những tự mở lưng quần mà dì đã biết quằn quại, chịu im lặng khi anh đút lưỡi vào lỗ đít lỗ lồn. Và bây giờ nữa, miệng dì thì ngăn anh mà hai đùi dì thì dang rộng ra. Mắt dì vẫn nhấm mơ hồ. Cặp lông mày hơi nhíu lại. Hai cánh tay dì bám sát bả vai anh, như sợ anh vuột mất. Giọng nói của dì không dõng dạt mạch lạc như lúc dì đang truyền giáo. Nó hơi vỡ ra, nhỏ lại, mang nhiều xúc cảm:

    Anh cứ rà con cặc qua lại ơ hở trước miệng lồn làm nhưkhông nghe thấy gì cả. Anh bịt miệng dì em bằng những nụ hôn nồng nàn, ngây ngất, say đắm. Nửa thân người dì từ rốn xuống đang cử động, rất nhẹ. Con cặc của anh đang ở trước cửa lồn. Nó nằm thật êm đềm ở đó và bất động. Một lúc lâu lắm, khi anh thấy gương mặt của dì đã tràn đầy thèm khát, thì anh bảo nhỏ:
    - Thôi. Em không muốn thì anh về vậy. Anh xin lỗi…

    Anh vờ chuẩn bị buông dì ra, thì dì bấu những móng tay dài vào da thịt anh, làm bả vai của anh hơi đau. Dì em chỉ làm thế, mà không nói gì hết. Anh tung thêm một nụ hôn đắm đuối nữa. Hai tay dì ôm mặt anh thật chặt. Anh nhấn nhẹ con cặc vào cửa lồn. Dì thở gấp. Vừa thở vừa rên âm ư thật nhỏ. Con cặc anh đã vào, vào nữa. Mưa ngoài trời vẫn nặng hạt. Gió tạt những giọt mưa vào cửa sổ nghe rào rào từng chập. Tiếng sấm nổ ầm ầm như những tiếng trống trữ tình đệm nhạc cho một đoạn phim dâm dật trên màn ảnh.

    Cặc anh cứ yên lặng vào nữa. Anh nghe dì run. Hơi nóng nơi cửa mình bó sát cặc anh. Anh nghe một tiếng "sực. " Dì Hạnh nhốm người lên một tí. Lông mày dì nhíu lại. Đôi mất trào lệ. Và con cặc to cứng của anh đã vào hết trong lồn dì một cách nhẹ nhàng. Dì Hạnh khẽ la:
    - Em đau quá anh Lâm ơi! Rút ra ngay, mau đi. Mau đi! ! !

    Miệng dì thì bảo thếmà hai tay vẫn quấn chặt lấy người anh. Anh kềm sát hai khuỷu tay của dì. Rồi anh nắc, rất êm ả, rấtnghệ thuật. Nhịp nắc tăng dần. Chưa bao giờ anh đụ sướng và lâu nhưlần đó. Dì em quên hết địa ngục với ta bà, chỉ còn nhắm mắt la:
    - Anh ơi! Anh bỏ em. Em giết anh cho anh coi. Anh là quỷ sống à ! Khi không dìm người ta vào chỗ... chỗ... sung sướng như thế này, làm sao người ta quên được.

    Kinh nghiệm hơn mười năm ái ân đã cho anh toàn thắng khi đã làm dì em ra ồ ạt, ra như nước trên nguồn tuôn xuống. Dì rống lên với tất cả sự khoái lạc đam mê. Dì không biết đó là ra, chỉ biết con cặc anh đã đưa dì lên trên cả từng trời thứ năm của tiên cảnh Nước mắt dì lại trào ra. Anh ngừng nắc, ôm dì hôn tha thiết trên gương mặt tuyệt vời:
    - Em đau lắm hả?
    Dì Hạnh chẳng trả lời một tiếng. Nhắm mắt nằm thở dốc. Dì không dám trả lời bởi vì có đau nhưng cũng có sướng. Một cảm giác khoái lạc không thể nào tả nổi. Cái đau thì đã hết rồi. Nhưng nỗi sung sướng lâng lâng, tuyệt diệu, vẫn còn tỏa lan khắp cả cơ thể chứ không riêng nơi cửa mình. Mồ hôi dì toát ra ướt lưng, ướt ngục, ướt trán và... ướt luôn cái ý chí muốn lên ngôi vương hậu để được mọị người tạc rượng, khắc hình treo lên thờ như một Bó Tát.

    Ít ra, lúc bấy giờ, vđi anh, dì đã không còn là thánh sống nữa. Một bà thánh đã chết ngất trong vòng tay, dưới sức nặng, và những cú nắc kinh hồn trong trận đụ của anh. Để dì nằm thở, anh cúi xuống liếm hết máu trinh hòa lẫn với nước lồn lai láng ở cửa mình, hai bên bẹn và trên chòm lông lồn đen rậm, dày như cỏ của dì.

    Dì cảm động lấm về hành động đó của anh vì một lần nữa, dì không thể tưởng tượng được anh đã yêu dì bằng cách uống máu trinh và nước lồn của dì thoátra từtửcung. ánh đèn mờ nhạt, soi xuống gương mặt Dì Hạnh nằm nghiêng, trông đẹp như một minh tinh màn bạc. Anh nhổm người lên đứng ngắm nhìn chiêm ngưỡng toàn thân Dì Hạnh. Hai đùi dì trắng nỏn. Hai bàn chân dài, thon. Cặp vú nhưhai quả đào to Một dung nhan anh có thể so sánh với những tài tử quốc tế.

    Một chân dì bỏ xuống đất nên cái lồn banh lớn ra. Anh chịu hết nổi. Anh yêu quá. Yêu một giai nhân chứ không phải là một nhà tu. Anh cúi xuống nhai, táp, nuốt cái lồn của Dì Hạnh một lần nữa. Anh cố ăn cho hết cái đạo hạnh, cho hết cái ngai khảm đầy kim cương của dì em. Và bây giờ, dì khác với lúc nãy, bừng lên như hỏa diệm sơn, cuồng nộ như thác lũ. Hai tay dì ấn mạnh cái đầu của anh sát vào lồn khiến anh gần ngộp thở. Hai chân dì quấn tréo lưng anh để lấy thế đưa mông đít lên mà hẩy. Dì la lớn:
    - Lâm ơi! Đêm nay Lâm ở lại đây với em nhen. Em không cho anh về. Phá đời em thì phải lấy em. Chắc chắn em sẽ có bầu với anh. Em sẽ bỏ xứ ra đi. Anh phải theo em cho đến khi bào thai chào đời. Lâm ơi? Em muốn chết ngay tức khắc. Sướng quá. Râu anh nó rúc rỉa hột le em, lồn em. úi! Đồ khốn nạn. Anh không cho em tu, em sắp thành chánh...quả. nghe chưa... Khốn... nạn?

    Nước mắt dì lại trào ra. Anh lại leo lên trên người dì, cắm cặc. Cắm thật sâu và đụ tàn bạo. Anh đụ như đã đụ mẹ em, đụ Hóa, đụ Hồng, đụ Dì Mai, Dì Thủy Tiên. Anh vác hai chân dì lên vai để đụ thật sâu. Anh bế dì lên, đứng thẳng nắc dì dồn dập. Rồi cứ như thế anh mang dì đi thẳng vào phòng ngủ của dì, đặt dì nằm xuống và anh tlếp tục đụ dì ào ạt. Mặc sức cho dì la, dì hét, và ra thêm hai lần nữa. Nước lồn của dì ướt chẹp nhẹp. Anh cứ nắc. Anh quyết làm cho dì em, dù sau này có ngủ với ai, cũng không thể nào quên được tên Lâm.

    Cả anh và dì rơi xuóng đất. Anh để dì nằm trên cái gối anh vừa đụ vừa đẩy dần dì ra lại phòng khách, qua khỏi cửa, đến hành lang, nơi treo những lồng chim và những cành lan. Lũ chim nghe động nhảy tung tăng và kêu ríu rít. Trời vẫn mưa ào ạt. Anh ngừng lại nơi mấy chậu thược dược. Nước mưa tạt nhưxối vào hai cơ thể trần truồng, dính sát vào nhau. Anh nàm sát xuống, truyền hơi ấm cho dì. Cả hai ướt sủng. Dì run run bảo anh:
    - Lạnh quá Lâm ơi! Sao Lâm muốn đụ em ở đây? Hãy ôm em thật chặt cho em ấm đi Lâm. Trời tối quá em không nhìn thấy mặt anh. Anh có nghe thấy em run không? Em cảm thấy hạnh phúc quá. Nhất định anh phải lấy em suết đời. Đứa con này ra đời sẽ mang tên Lâm Hạnh, nghe không mình?

    Anh ừhử thật nhỏ. Lần đầu tiên anh đụ dưới mưa. Không khí trữ tình lãng mạn này làm anh dai sức hơn, sung sướng hơn. Anh tỉnh táo hơn. Cho nên dù cả hai run như cầy sấy, anh vẫn ôm đụ dì dồn dập cho đến khi mưa dứt hạt. Anh lại bế dì vào phòng ngủ, lấy khăn lau khô cả hai, rồi đắp mền ôm nhau đụ tiếp cho gần đến nửa đêm. Anh ra trong dì em hai lần. Anh biết là không trủớc thì sau dì cũng thụ thai. Vì anh đã canh lúc dì đạt tột cùng sung sướng là anh bắn vào hàng vạn tia tinh tùng vào lồn dì. Dì.đã ngủ quên trên tột cùng khoái lạc. Dì chẳng còn nhớ mình đã ra mấy lần. Chl biết dì đã dồn hết tâm hồn vào cuộc truy hoan lạ lùng kỳ thú tối hôm đó với tất cả bao nhiêu trinh chất của người đàn bà. Anh cứ để dì gối trên cánh taý anh mà ngon giấc. Anh nằm yên lặng ngắm từng nét duyên dáng trên khuôn mặt đẹp như thiên thần của Dì Hạnh...

    Phấn nghe Lâm kể chuyện hấp dẫn quá ? Câu chuyện làm Phấn bị kích động tột độ. Phấn ngồi thẳng người lên, bặm môi, dộng lồn xuống con cặc cương cứng đụ Lâm liên tục. Phấn đụ lấy sướng không cần biết Lâm ra sao. Và Phấn ấp Lâm, để tuôn nước lồn ra dầm dề, tận hưởng một trận đụ cũng lạ lùng không kém. Vì đã có ai vừa đụ vừa nghe kể chuyện dâm tình.

    Từ đó, cứ vài đêm, Phấn lại xin tôi nhường cho Phấn một lần. Bốn người đàn ông trong nhà: Lâm, Vi, Dũng, Báu thay phiên nhau thỏa mãn cho ba con nữdâm tặc. Quên. Bốn chứ sao lại ba. Cả bà Vi nữa. Ông Vi thì bị bà Vi từ chối khi bà biết và bắt tại trận chuyện ông làm tình với Thủy Tiên, em gái của bà. Chỉ còn lại Lâm và Báu. Chuyện bà đụ Lâm cũng ly kỳ hấp dẫn không khác chuyện tôi đụ Thành, hay Hồng đụ Lâm. Nếu chắng được bà tín cẩn giao cho mọi chìa khóa trong nhà, thì chắng bao giờ tôi được xem một trận đụ tuyệt vời như thế.

    (Hết Phần 23 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 24 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  4. #24
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Gái Tìm Của Lạ (Phần 24 ) (Tác giả: Lê Thị Quỳnh Lan)

    GÁI TÌM CỦA LẠ

    Tác giả: Lê Thị Quỳnh Lan
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã sáng tác truyện.


    Phần 24












    XIN HÃY QUYÊN GÓP CHO SERVER COITHIENTHAI.COM ĐỂ DUY TRÌ ĐỌC TRUYỆN MIỄN PHÍ! CLICK HERE!
    Click here xem Cõi Thiên Thai trả bill server $174.99/month!



    Giữ đúng lời hứa, bà Vi đã tậ n tình lo cho Thành được về Sài Gòn, phục vụ ngành Quân Cụ ở Gò Vấp. Tiếng chuông cửa reo, tôi ra mở cửa. Thành đứng lù lù trong bộ nhà binh và ba lô . Tôi mừng rỡ, hạnh phúc lạ kỳ rồi ôm Thành hôn nhau như cả mấy năm chưa gặp Tôi đưa Thành vào tắm, thay áo quần để lên lầu chào và cám ơn bà Vi.

    Bà Vi nhìn Thành như đã nhìn Báu khi Báu mới đến ngày đầu tiên. Cái nhìn của bà có vẻ một "cai gà một tú bà, và cũng là của một bà khách chuyện chơi kép trẻ. Bà đích thân pha cà phê mời Thành: Chả việc gì' phải cám ơn, cám nghĩa. Hóa, bồ của em, cũng đã làm ơn cho chị khá nhiều. Đây là dịp chị trả lại cho Hóa thôi. Mà... em mới 18, sao trông to lớn như 25, 26. Đã có nhân tình chưa?
    Thành đỏ mặt. Cái đỏ mặt của một anh nhà quê chớ không phải thẹn khi bị hỏi về nhân tình. Còn thẹn gì nữa khi Thành đã ngủ với tôi, với Cô út, và cả với Hồng con bà. Bà hỏi vậy để biết xem Thành đã rành về việc chăn gối chưa. Một câu hỏi dò la. Tôi đỡ lời:
    - Một cây đó chị. Hoàng tử của lòng em đó !
    Bà Vi tròn môi, trố mắt cười:
    - Hì, hì... Dữ hén! Tưởng đâu chân chỉ hạt bột chứ! Vậy là Thành sẽ có nhiều cơ hội kiếm khá tiền nhưBáu cho coi. Em cứ ở đây, trong nhà có rất nhiều phòng. Tối nay hai đứa em ngủ một phòng hay hai phòng tùy ý. Mà chắc là một phòng phải không?

    Thành dạ. Tôi lại hạnh phúc. Tôi định cho Thành về ở ngôi nhà của tôi ở Hàng Xanh. Nhưng bà Vi cho phép như thế càng tốt. Bà bảo tôi đưa Thành xuống ăn cơm và nói nhỏ:
    - Tối mai cho chị mượn Thành vài tiếng nhen? Đẹp trai quá hà.

    Tôi đồng ý ngay. Cái gì trong nhà này bây giờ cũng thành của chung. Chỉ cần nói trước một tiếng là xong. Tối hôm đó tôi với Thành đụ nhau tơi bời hoa lá. Đụ trong sung sướng giàu có. Đụ trong hân hoan không sợ chiến tranh cướp mạng. Tôi yêu Thành như yêu người chồng cho nên làm tình với Thành tôi trọn tình, hết sức. Làm như tôi chỉ hạp với Thành chỉ vì mùi mồ hôi, vì cái hôn da diết, nhất là
    Thành biết tôi muốn gì. Thành có thể nằm trên người tôi cả tiếng đồng hồ để tôi chìm đắm vào khoái lạc hai ba lần. Tôi mê Thành gọi tôi hai tiếng mình ơi! Dù hai đứa đụ trong bóng tối hay ngoài ánh sáng, tôi với Thành ở dưới vào trong nhau, ở trên môi dính liền nhau.

    Tôi thích nhất là ngồi trên mặt Thành. Cà cái lồn trên mặt Thành, rồi tôi bắt Thành thè lưỡi ra cho tôi đụ Sướng lạ lùng, sướng ngất ngây. Hay tôi bắt Thành bế tôi lên mà đụ giống hệt đêm nào ở cành mận. Không thể nào quên được buổi tối đầu tiên ở cành mận. Ngày đó đụ mà trong lòng tôi thấp thỏm lo âu vì sợ ngày mai tôi sẽ không còn Thành nữa. Nhưng đêm nay, tôi có Thành trong tay, bóng dáng tử thần không rình quá gần sau lưng Thành. Nên tôi càng hạnh phúc.

    Cám ơn điều đó. Nhớ đến ơn sâu đó của bà Vi mà cả hai, tôi và Thành, bằng lòng cho bà chứng kiến từ đầu đến cuối. Không biết tôi bắt đầu dạn dĩ đụ trước mặt mọi người từ bao giờ. Tôi không cảm thấy gì mắc cở. Mà ngược lại, càng dạn dĩ tự nhiên, mặc kệ ai muốn ngó, muốn nhìn. Mà hình như người nào trong nhà này cũng có thói quen đó. Cả những bà khách giàu có, sang trọng đến đây tìm lạc thú. Họ cũng quan niệm giống hệt tôi. Nghĩa là đói thì ăn, khát thì uống. Tại sao phải mắc cở khi mình hưởng lạc? Cho nên dù biết bà Vi đứng đâu đó trong phòng, tôi vđi Thành vẫn hồn nhiên nhưđang ôm nhau ngoài suối sau vườn... ở nhà quê.
    Thành bắt tôi đứng trên bàn, dạng hai chân ra cho Thành bú. Tôi ấn cái đầu Thành vào thật sâu, ngứa mặt lên trần nhà mà hú, mà la:
    - Mình ơi! Đụ với ai rồi cũng không bằng đụ mình. Đụ ai rồi em vẫn nhớ gọi tên anh. Anh ăn cho hết nước lồn em đi, cho em không đem lồn ngoại tình với kẻ khác. Em muốn chỉ một mình cặc anh độc quyền vào đụ lồn em thôi. Nhưng không được Thành ơi Xa anh là em lại nứng, lại thèm, lại lăng loàn. Nhưng anh tin em, chỉ quả tim và bộ óc của em luôn thuộc về anh. Bú đi. Uống cho hết đi! Ôi!!!

    Tôi vừa đụ vừa xưng tội. Lòng tôi thoải mái. Mà ...Thành cũng vui lòng. Vì thà là bạch hóa hết cõi lòng với người yêu những gì mình nghĩ, mình làm. Còn hơn giả nghĩa, giả ơn, gian dối đụ cả trăm thằng, mà trước mặt chồng thì làm gái chính chuyên, thiếu phụ .... trung trinh. Như thế dã man, lường lọc hơn, đáng khinh hơn. Thành cũng thế, cũng xưng hết các tội, nếu muốn gọi đó là tội, với tôi như đã đụ một con Thượng ở giữa rìlng hành quân, đụ con bán mía ghim ở Bắc Cầu Nổi, đụ bà bán quán ở Bến Tre v.v... Cây cỏ trênrìlng không ngừng mọc. Nước dưới suối không ngừng chảy. Quả đất không ngừng quay. Làm sao tôi có thể bắt Thành ngừng đụ, để được tôi kính trọng như người chồng chung thủy? Cả hai đứa đều biết thế Hiểu rõ những gì phải làm cho nhau khi gặp nhau, và nhất là tấm lòng vẫn của nhau, là đủ.

    Không thế, sao lên ở đây, tiền bạc tôi phủ phê, đàn ông cũng không thiếu mà tôi vẫn một mực khăng khăng xin bà Vi đưa Thành về với tôi? Thành ôm tôi ái ân đêm nay mà miệng không ngừng thì thào:
    - Cám ơn em đã đem anh về với em! Anh sợ chinh chiến không cho phép mình gần nhau.

    Tôi ôm Thành thổn thức, hơi tủi thân khi làm con dân một nước tràn ngập hận thù. Tôi lấy làm lạ, đụ với Thành, chẳng bao giờ tôi chán, hay biết mệt. Thế mới biết khối óc giữ phần thật quan trọng trong mọi đòi hỏi của cơ thể. Ăn sắn luộc mà nghĩ là ngon thì nó ngon hơn cao lương mỹ vị. Đêm đó tôi ra với Thành ba lần. Nhưng chỉ cho Thành ra một lần vì không muốn chàng phí sức.

    Đêm sau đúng ra Thành vào phục vụ cho bà Vi như tôi đã hứa, nhưng Thành lên phiên gác, nên phải ở lại trại và hẹn đêm kế. Bà Vi tâm sự với tôi:
    - Xem hai đứa em đụ, chị ra hết một lần, em biết không? Chị thèm cái hạnh phúc của "vợ chồng" em. Chị mê khi nghe em gọi Thành là anh. Mê quá. Chị mê nhất lúc em thú tội, xưng hết các lần ngoại tình cho Thành nghe. Em hơn chị nhiều quá, hơn rất xa, hơn tất cả những mệnh phụ phu nhân ớ Sài Gòn này. Hèn chi tụi chị ra đường là phải trét phấn, tô son. Không muốn ai nhìn bộ mặt thật, gian dối, lừa lọc của mình. áo quần giày dép đắt tiền thì che tấm thân nhơ nhớp phụ tình, để chồng thương, chồng quý, trong khi lương tâm mình nhỏ nhen, ích kỷ, muốn chồng mình là của riêng.

    Chứng kiến đêm qua xong chị thấy chị có lỗi với Vi, chồng chị. Em có biết chị đi đụ bậy với không biết bao nhiêu người, kể không hết, kể cả những cậu kép nhí. Vậy mà chỉ có một buổi tnla, do người điềm chỉ, chị về nhà mẹ chị, chứng kiến Vi đụ cô Thủy Tiên, em út của chị. Sự ích kỷ chứ không phải ..lòng ghen, khiến chị tung cửa vào hành ung túi bụi hai người. Từ đó chị lạnh nhạt, xa lánh Vi, coi Vi như người chồng bất xứng.

    Cứ cho rằng Vi bất xứng. Vậy chị có là người vợ xứng đáng không? Vi vẫn thường hỏi chị câu đó sau khi đã không còn chăn gối với nhau nữa. Chị vờ như không nghe. Hay có nghe mà chạy trốn, không dám trực diện với tội lỗi của chính mình. Chị khỏa lấp hết những gì mình có, chôn nó, đốt nó, phi tang nó, .. để chỉ còn nhớ tội của Vi mà hận thù, mà chia rẻ.

    Và cũng từ đêm qua, khi nhìn hình ảnh hai đứa .. em, chị chạnh lòng thương Vi, yêu Vi. Yêu hơn ngày còn là vợ chồng. Lương tâm chị bừng dậy, đuổi xua sự gian trá, ngụy tạo. Thà cứ gian trá trong thành thật Thà cứ phụ tình trong trung thành như em, như Thành, chị thấy đời sống có ý nghĩa hơn. Chị bảo đảm với em có không biết bao nhiêu triệu người khi chết đi mang theo cả bầu gian dối lừa đảo, không những với chồng, với vợ, mà còn với cuộc đời.

    Như thế có ích chi? Sốkhông! Sao ta không sống hồn nhiên nhưcây cỏ, chim chóc, vũ trụ??? Đạo đức để ngăn ngừa tội ác, chị đồng ý. Nhưng lấy tội ác che lấp tội ác là điều còn tệ hại hơn tội ác. Có lẽ, sẽ có một đêm, chị tình nguyện vào phòng Vi, ôm anh ấy mà khóc, inà xưng tội, và rước lễ. Mà phải "rước lễ , vĩ đại hấp dẫn như đêm qua em với Thành. Và xưng hết tội ngoại tình, kể cả tội ngủ với Hợp, với cả bốn anh tài xế, một phu xích lô, và hằng hà kép trẻ. Nhất là với thằng tài xế Lâm.

    Tôi hỉnh mũi hãnh diện. Vì, ít ra trong cuộc đời đã có một người vỗ tay tán thưởng sự suy nghĩ của tôi. Sung sướng hơn nữa, là hàn gắn Vi với bà sau một thời gian đổ gãy. Nghe bà xưng tội với tôi là đã ngủ với Hợp, tôi khoái, nên hỏi bà:
    - Chị đã ngủ với Hợp bao lâu rồi?
    Bà Vi hồn nhiên trả lời. Nét hồn nhiên của bà rõ ràng khác hắn với mọi ngày:
    - Cũng lâu rồi. Hồi nó mới 18 tuổi. Bữa đó chị có chuyện đi Nha Trang dự đám cưới con của bà bạn. Chị mang Hợp theo. Tới Phan Rí thì trời tối. Chị ngừng xe, đưa Hợp đi ăn uống xong, mướn phòng ngủ. Chị hoàn toàn không có dự định sẽ ngủ với Hợp cho đến khi lên phòng tắm rửa, nằm xuống cạnh Hợp.

    Đúng ra nếu chị đàng hoàng thì nên mướn hai phòng riêng biệt. Hoặc một phòng mà hai giường để không có sự đụng chạm xác thịt không tránh khỏi, dù là người dưng... Cho nên nói rằng chị không có dự định ngủ với Hợp cũng không đúng. Vi trước đó, khi ngang qua Rừng Lá, Hợp đòi ngừng xe ở một khoảng vắng để đi tiểu. Không biết Hợp vô tình hay cố ý, vạch quần đứng đái để chị thấy trọn con cặc to, trắng dài của Hợp. Từ lúc đó, đầu óc chị vương mãi một ám ảnh kỳ quặc. Nửa như chị bị cám dỗ, nửa như thèm khát cái gì đó vì tò mò.

    Khi ra đến Phan Rí, dù trời tối, ăn uống xong, nếu muốn chị vẫn có thể chạy đêm thêm vài tiếng nữa là đến Nha Trang. Nhưng chị không làm thế, vì sự tò mò khiến chị quyết định mướn phòng ngủ qua đêm. Và khi tắm xong, thay vì mặc đồ ngủ, Hợp đã chỉ quấn một khăn lông sơ sài phía dưới, bước ra, đi nghênh ngang trước mặt chị và nhào lên giường nằm tỉnh bơ. Rồi Hợp lăn đến ôm chị. Dù là đàn bà dâm đãng và đã từng loạn dâm trước kia, chị vẫn bàng hoàng, hơi sững sốt về cử chỉ táo bạo của Hợp. Vì thân hình Hợp là một thanh niên, cộng thêm những bắp thịt nở nang vì tập tạ của Hợp.

    Hợp đòi lót tay dưới ót chị, và chị đã nhốm cổ lên. Hợp gác một chân qua người chị. Cái đầu gối Hợp để ngay ở mu lồn. Tay kia Hợp choàng qua ngực chị. Và chị nghe có cái gì cứng cứng, cà sát hông gần nơi bắp vế. Chị nhìn Hợp. Hợp nhìn chị thăm dò. Thăm dò chứ không phải xin phép. Dưới ánh đèn, Hựp đẹp trai lạ. Hai cặp lông mày rậm đen. Đầu tóc xum xuê còn hơi ướt vì mới vừa tắm xong. Hàng lông măng trên mép mờ mờ xám. Hmh ảnh đó làm chị động tình. Chị choàng qua ôm Hợp như mườinăm trước đây đã ôm Vĩnh, người bồ đầu tiên, tại một căn phòng ở Thủ Đức.

    Thấy chị ôm, Hợp khoái quá siết mạnh chị. Hợp siết rất mạnh. Lý trí chị đã đi vắng, chết ngắt, nó chẳng còn thò tay níu chị lại. Nhục cảm bừng lên đốt cháy hết, phun khói che mờ hết biên giới chủ tớ. Rồi một ý nghĩ táo bạo bay đến biện bạch cho chị:
    - Đã vài lần loạn rồi, có loạn thêm chút nữa đêm nay cũng đâu có sao. Hãy thử xem có gì khác lạ không Biết đâu?

    Tay chân chị cũng siết thân người Hợp. Chị đưa tay xuống để ôm đít Hợp thì cái khăn lông đã sút ra tự lúc nào. Hoàn toàn trần truồng, Hợp ôm, cọ xát, đê mê với chị. Chị biết thế bởi vì lúc ôm chị, Hợp nhắm hờ đôi mắt, đôi môi mọng lên màu đỏ, hàm răng trắng tinh loang loáng sáng.

    Mặt kề mặt, chị và Hợp ôm nhau quằn quại như thế rất lâu. Con cặc Hợp nằm ngay mu lồn chị ở ngoài quần, mà chị cũng nghe rần rần như lửa đốt. Hằng vạn con kiến bò, làm nhột hết vùng da thịt phía dưới. Khi chịthò tay xuống cầm con cặc to tướng của Hợp để bóp, để nựng, thì cũng là lúc Hợp kéo mặt chị sát vào, đặt môi hôn một cái nồng nàn bốc lửa. Chị quên hết. Quên Hợp là thầy dạy con chị, và chị là bà chủ. Thần dâm dục hiện diện sáng ngời hơn cả Thượng Đế. Tay chị nựng con cặc Hợp ngon lành con cặc mà trước đó ở Rừng Lá, chị đã nhìn trộm, thèm khát.

    Hơi nóng từcặc Hợp chuyền qua tay chị. Sựcương cứng dễ thương của khúc gân to dài làm chị muốn có một cái gì tức khắc, làm cho chị sướng tột cùng, chị mới thỏa mãn. Nhưng Hợp vẫn đê mê nút lưỡi chị một cách say sưa. Chị không còn nói được. Chỉ bằng hành động, chị đòi Hợp phải tiến tới. Chị nhốm đít tuột cái quần xoa trắng mỏng. Tuột luôn cái xì líp bikini. Cầm cặc Hợp, dang hai đùi ra, chị cà đầu cặc vào miệng lồn đang tẫm đầy nước.

    Công nhận Hợp bình tỉnh lạ. Hợp từ từ cởi nút áo chị ra, bóp vú. Trời ơi! Chị cứ tưởng sau khi chị cà cặc Hợp ở miệng lồn, thì Hợp phải trèo lên ngay. Chị hụt hẫng một phút. Hơi chới với, nhưng những cảm giác lạ lùng vẫn còn nguyên, vẫn choán ngợp ra đó. Rồi Hợp cởi hết áo cho chị. Hợp quỳ lên ngắm chị như ngắm một người yêu. Tay chị không rời khúc gân cứng nóng hổi của Hợp.

    Bây giờ, chính chị chứ không phải Hợp, ngước nhìn, xin xỏ, cầu cạnh. Bộ ngực nở nang, những thớ thịt săn chắc vun hai bên lườn bụng, hai bả vai to của Hợp làm lưỡi chị nóng như nước sôi. Chị thều thào:
    - Đụ chị đi! Chị chịu hết nổi rồit Đụ liền đi em!!!

    Hợp làm khác đi. Hợp quỳ hai chân hai bên người chị, cầm con cặc đút vô miệng chị như ông vua bắt một nô lệ phải bú. Em biết không? Chị bú ngon lành như chưa bao giờ được bú. Con cặc Hợp trắng tươi, đầu cặc đỏ hồng. Không có gì có thể sánh được cái ngon lạ lùng của tối hôm đó. Chị ngoạm luôn hai trứng dái nhai ngồm ngoàm, chị ăn chòm lông đen ngòm, chị liếm rất thần tình để hy vọng Hợp sẽ bắn khí vào miệng chị hoặc bắn lên mặt, lên mắt, lên tóc chị. Chị sẽ bôi hết nước khí đó lên mặt chị. Nhưng Hợp quả thật lì lợm. Mười lăm phút chị thổi đến mỏi miệng, mà Hợp vẫn như không. Chị xin Hợp:
    - Xuống bú chị đi Hợp!

    Hợp cũng làm khác. Hợp nằm hắn lên người chị đè chị ra nút lưỡi, bóp vú, cứ để con cặc vòng vòng trên mu lồn. Chị như sa mạc mùa hạ. Nhưkhúc sông khô nước. Không thể dừng được, chị thò tạy cầm con cặc dễ thương đó của Hợp cho ngay vào miệng lồn. Hai tay chị đè Hợp xuống. Hồn chị lìa khỏi xác. Người chị nhẹ như bông giấy. Bay lên, bay lên. Trong khi con cặc Hợp đút vào lồn chị một các chật chội, sít sao, mặc dù nước lồn chị đã ứa ra ướt đẫm. Nếu có ai hỏi chị nhớ gì nhất trên đời, có lẽ chị sẽ thành thật trả lời rằng chị nhớ cái đụ ngàn vàng của chị và Hợp tại phòng ngủ ở Phan Rí.

    Đâu phải đây là cái đụ đầu đời, mà quái lạ, chị sướng một cách kỳ lạ huyền ảo, giống như thời con gái trong đêm tân hôn, khi được Vi leo lên người chị để phá trinh. Toàn thân chị rung như cánh hoa trước gió. Nó giao động không phải vì cặc Hợp đã vào lồn chị mà vì cả trăm cảm giác dị thường: kép trẻ, ngoại tình bất ngờ v.v...Toàn thể những cảm giác đó ùa tới ôm chị. Và chỉ mới chừng ba phút, Hợp chưa kịp nắc, vẫn nằm trong đó bất động, mà chị đã đạt tột cùng sung sướng. Rồi chị bắn ra không biết bao nhiêu là nước lồn. Chị la lớn:
    - Hợp ơi! Chị đã ra rồi Hợp ơi! Cho chị ra trước em một cái nhen? Đó em. Sướng, sướng quá đi Trời ... đất ơi? Chúa ơi! Con có tội không? Có thì cho con chết ngay trong cơn sung sướng này con cũng toại nguyện. Con đang lấy thầydạy của con con đây nè Chúa ơi! Tha tội cho con. ối! Nó ra nữa đó... Hợp ơi!

    Hợp ôm chị, ghìm chị, giữ cho chị an toàn qua cơn sướng. Rồi nằm sát xuống nói:
    - Chị yếu quá vậy? Chưa được nãm phút. Mà em ...đã chơi đâu. Làm gì lẹ quá vậy? ..
    Chị ôm Hợp thú nhận:
    - Em không yếu đâu! ít ra phải nửa tiếng và mỗi đêm phải ba đến bốn lần. Nhưng.... không hiểu sao...

    Chị nghiêng mặt nhìn chỗ khác, hơi mắc cỡ về lời chê của Hợp. Mà thật. Gì mà lẹ vậy? Bất lực à? Không đâu. Em không sao hiểu được chị sướng đền cỡ nào. Chị đã nói chị có thể chết lúc đó mà cũng vui lòng. Thì em phải biết chị đã tột cùng khoái lạc. Tuyệt vời, vĩ đại...

    Đến lúc đó Hợp mới rút cặc ra, xuống bợ đít chị lên mà bú và liếm. Phải nói thật rằng nếu chồng mình liếm thì cái sướng nó khác hẳn. Vì chỉ có cọ xát giữa lưỡi và mép lồn. Đằng này, đây là thằng kép nhí. Hóa hiểu chị không? Mà Hợp lại bú một cách sở trường thì thánh thần linh thiêng cũng phải ngất chớ đừng nói là người ta.

    Chị chỉ biết dang rộng hai bắp đùi ra, hai tay bóp vú nằm cứng người mà thưởng thức từng phút, từng giây. Hợp cong cái đầu lưỡi nhọn lại mà móc vào cái mồng đốc của chị nghe sực sực. Hợp chà hết khuôn mặt khôi ngô vào lồn chị. Ôi! Biết nói, biết diễn tả làm sao cho đúng đây? Chị nói với Hợp:
    - Em ơi! Chị đã cơn không thể nào nói được. Cám ơn Hợp! Hai chị em mình đụ sáng đêm nay nhen? Mình ơi! Em muốn chết liền có được không? Lồn em tê hết rồi mình ơi? ối. Trời ơi! Chúa thánh thần ơi! Con đâu có dè được một người con trai bú lồn nhưvầy nè Trời! úi! Nó nút hột lecủa con. Ôi, chết. Chết thiệt mình ơi. Anh Hợp ơi? ối, anh làm gì mà em sướng quá vậy? Hả? Anh đút tay vô lồn em hả?
    ối chết! Má ơi? Đụ mẹ Hợp! Đụ má Hợp! Tổ cha Hợp! Em đã quá đi Hợp ơi. Lên đụ em đi. Đụ cho lâu đi Lần này em đợi mình ra với em. Ra nhiều cho em?

    Hợp leo lên, vạch hai bắp vế chị ra, cầm con cặc ngoáy ngoáy miệng lồn. Chị la làng muốn bể căn phòng. Phòng bên cạnh nghe la quá, họ đấm bịch bịch vô tường, nhắc chị la nhỏ lại. Chị cắn răng cứng ngắt, nhăn mặt, lắc đầu chịu trận. Tức một điều là đây không phải nhà mình. Nếu ở nhà chắc bữa đó tường phải bể vì chị sẽ hét lên thiệt lớn chớ không thể nào chịu nổi. Hợp ngoáy con cặc như thế khoảng mười phút thì đá cũng mòn chớ nói chi đến da lồn người ta. Sướng quá. Sướng hơn đụ nữa Hóa ơi?

    Và khi Hợp thấy chị rướn người lên, tê tái, Hợp mới đút cặc vô đẩy mạnh. Cũng như hồi nãy, chị thần lạc hồn kinh. Người chị bay bổng lên, rồi hạ xuống nệm giường hứng đỡ những cái nắc tàn bạo của Hợp. Và Hóa ơi? Hợp chê chị là phải rồi. Đến phút thứ hai mươi, chị rùng mình, chị ưỡn người lên, nâng hẳn Hựp lên cao. Chị rên nho nhỏ, vừa đủ cho Hợp nghe:
    - Anh ơi! Đừng chê em. Em lại ra nữa rồi đó !

    Mình ra với em đi. Hay quá, mình ơi! Chắc em... yêu mình rồi mình ơi! Ra đi, ra với em đi. Đó, em ra đó.. ối? Chúa ơi!!!
    Có một mình chị ra khơi khơi. Vì Hợp lại chê:
    - Chắc chị bệnh quá hà. Chưa được nửa tiếng.
    Chị không đợi em gì hết. Người ta đang nắc mà phọt, ra à?

    Chị không nói nổi nữa. Toàn thân chị đông cứng lại. Cứng ngắt. Như khúc thịt đông. Không cục cựa. Chết mềm. Và, em ơi! Hợp lại ân cần xuống liếm hết nước lồn chị mớira. Chị không nhúc nhích, nhưng nghe rõ từng đường lưỡi của Hợp. Làm sao không nghe được khi Hợp banh rộng hai mép lồn của chị ra, cho lưỡi vào quét như quét nước vôi ở vùng da non đó.

    Bỗng có tiếng gõ cửa. Hợp quấn cái khăn bước lại mở hé cánh cửa, nhìn ra. Người quản lý nói nhỏ vào:
    - Ông vui lòng nói với bồ ông la nho nhỏ một chút. Phòng kế bên ngủ không được. Họ than phiền. Người quản lý nói nhỏ, nhưng nằm trong này chị cũng nghe. Hợp đóng cửa, trở lại giường, miệng cười chúm chím:
    - Ổng bảo bồ la nho nhỏ một chút kìa.

    Chị cũng cười theo vì chữ "bồ" của ông quản lý. Hợp lại leo lên nằm ôm chị. Con cặc Hợp vẫn cương cứng như khúc xúc xích. Lúc đó, chị hoàn toàn tự nhiên, không còn mặc cảm chủ tớ gì nữa cả. Chị nằm tênh hênh ra đó cho Hợp vọc, bóp, bú vú, rồi nút lưỡi, móc lồn. Hai chị em đùa giỡn với nhau như đôi nhân tình thực sự. Hợp hỏi:
    - Mình lấy nhau luôn được không? Em muốn đụ chị suốt đời. Vì chị đẹp quá! Với lại... khó nói quá !
    - Khó nói quá là làm sao. Có cái gì mình nói cho em nghe đi. Mình cứ nói đi, em nghe.

    Chị vẫn gọi Hợp bằng mình, xưng em. Chị tự đánh lửa mình cũng có, để che mặc cảm chủ tớ cũng có. Hợp bảo:
    - Tại em thích có mối tình kỳ lạ mới thích thú. Em đọc báo, xem phim dâm thấy những cảnh loạn dâm, trong lòng em thường mơ ước đưọc như thế. Không ngờ hôm nay được làm chồng chị.
    Chị nói thật nhỏ với Hợp:
    - Đừng làm vợ chồng. Mình làm nhân tình thích hơn. Vì khi em già, anh vẫn còn trẻ, khó coi lắm. Chi bằng lúc nào anh muốn, cứ đến em và mình tha hồ hưởng...

    Rồi Hợp ôm hôn chị nồng nàn. Hơi thở Hợp thơm như mùi trái nhãn. Da thịt Hợp cũng giống hệt mùi da thịt của Vi. Hai tay chị sờ bộ ngực nở nang, bờ vai lực lưỡng của Hợp để đê mê, khoái lạc. Chợt Hợp quỳ thẳng lên bảo chị:
    - Chị nàm yên cho em ngẩm chị cho đã con mắt, cho thỏa cơn thèm, chớ để lâu nay chỉ được nhìn trộm chị tắm. Trời ơi? Thân người chị hấp dẫn thế này mà ông Vi còn bỏ đi ngoại tình. Cái gì cũng đẹp Vú lồn, nhất là cặp đùi dài. Chắc từ nay đêm nào em cũng mò vô phòng chị.

    Nói xong Hợp sà xuống hôn khắp người chị. Nhất là khi hôn xuống bàn chân. Hợp nút từng ngón chân của chị. Chị chưa từng được ai làm cho chị như vậy trước đây. Hợp bảo đẹp như chị mà Vi còn đi ngoại tình. Hợp đâu có biết chị đã đưa kép về tận nhà để đụ Chị đụ tài xế Lâm trên xe. Chỗ nào đụ được là chị làm, bất kể.

    Hôn đã, Hợp lại leo lên, banh hai chân chị ra, cắm cặc vào đụ tiếp. Không hiểu sao mỗi lần Hợp đưa cặc vào là chị sảng khoái sung sướng một cách lạ lùng? Con cặc Hợp lớn quá. Nên nó vào chậm chạp. Càng chậm chị càng muốn chết. Hay tại vì Hợp là kép trẻ mà chị sướng? Có lẽ đúngt Kép trẻ đang nằm trên người mình làm chuyện ái ân. Chỉ cần nghĩ đến đó là chị muốn ra ngay lập tức.

    Chị lót thêm cái gối dưới đít cho cặc Hợp nắc thật sát vào lồn chị. Chl co hai chân lên, vòng qua bắp vế Hợp, bám thật chặt, nhắm mắt hưởng những cú nắc êm đềm Hợp đang tặng chị. Gái lớn lên gặp tay chơi như Hợp là phải mê. Chị nằm yên, không dám hẩy đít theo nhịp nắc của Hợp. Chị sợ lại ra sớm, Hợp sẽ chê. Hợp vòng hai tay dưới ót chị, hôn đắm đuối môi chị. Chị xin Hợp sú nước miếng cho chị nuốt. Ôi? Không có bút mực nào tả nổi cái hạnh phúc lúc đó Không ngờ Hợp hay quá, nghệ thuật cao cường quá. Nằm đụ với Hợp chị quên tất cả mọi tình nhân trước đây.

    Hợp bắt chị nằm nghiêng, lộn ngược đầu lại. Chị bú Hợp, Hợp bú chị. Bú đã rồi lại đụ. Chị ra đến bốn lần. Lần cuối cùng khi Hợp sắp ra, chị xin Hợp đút cặc vào miệng chị mà ra. Trời ơi. Nước khí của Hợp mặn mặn, bắn mạnh hàng loạt vào đốc họng chị. Chị nuốt ngon lành như nuốt một ngụm cà phê. Chị nút thêm để Hợp xịt hết mấy tia chót cho cạn, cho thật hết. Rồi hai chị em trần truồng ôm nhau ngủ. Năm giờ sáng, thức dậy đụ nhau một mách nữa mới ngủ tiếp tới sáng.

    Ra Nha Trang, sau khi xong công việc, Hợp đề nghị mướn một chiếc tàu nhỏ. Chị và Hợp lái ra gần đảo neo lại nấu ăn. Rồi cả hai, giữa biển, trần truồng, tha hồ đụ và la làng chả ai nghe. Khi trở lại bở, giọng chị khàn không nói ra tiếng. Hai đầu gối chị rã rời, mệt lã.

    Tôi hỏi bà Vi:
    - Tới bây giờ chị còn tiếp tục đụ Hợp khộng?
    Bà tỉnh bơ, tự nhiên. Sự tự nhiên mới lạ mà trước đây tôi chưa từng thấy ở bà. Bà trả lời:
    - Còn chớ? Sao lại không? Cũng nhưem vẫn còn với ông già, vớí Thành.
    Tôi nghe mà đã lỗ tai. Đúng, cũng như tôi với ông chủ tôi, với Thành. Tôi im lặng và mơ màng một phút.
    - Sao em im lặng vậy? Bà Vi hỏi tôi.
    - Tại em đang nghĩ câu chị vừa nói. Hôm Tết, về quê em đụ lại hai người đó. Với những khung cảnh ngày trước, em cảm thấy sướng lạ kỳ. Nỗi sung sướng này khác hẳn với những lần ân ái với người lạ. Bà Vi nói tiếp:
    - Tối nay. Phải, tối nay. Thay vì sẽ gặp Thành. Vì Thành kẹt gác, chị sẽ hẹn Hợp. Em muốn xem không?

    Tôi bẻn lẻn gật đầu. Bà Vi hỏi như thế là để trả ơn đêm qua đã được tôi cho bà xem tôi và Thành đụ nhau. Bà bảo nếu muốn xem thì tôi vào phòng bà trước chín giờ rưỡi.

    (Hết Phần 24 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 25 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  5. #25
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Gái Tìm Của Lạ (Phần 25 ) (Tác giả: Lê Thị Quỳnh Lan)

    GÁI TÌM CỦA LẠ

    Tác giả: Lê Thị Quỳnh Lan
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã sáng tác truyện.


    Phần 25












    XIN HÃY QUYÊN GÓP CHO SERVER COITHIENTHAI.COM ĐỂ DUY TRÌ ĐỌC TRUYỆN MIỄN PHÍ! CLICK HERE!
    Click here xem Cõi Thiên Thai trả bill server $174.99/month!



    Phòng ngủ của bà Vi đẹp lộng lẫ y. Đá c.ẩm thạch màu ngà có vân màu gạch cua, chẳng những lót dưới nền, mà cẩn cảtrên tường. Một hồ cá Tàu vĩ đại làm sâu trong tường được bắt đèn đủ màu. Khi bật đèn lên giống như đang đứng dưới đáy biển sâu. Hệ thống âm thanh nổi với bốn cái loa đặt bốn góc phòng và giàn stereo đồ sộ Những chậu hoa lan rừng màu tím nhạt, màu trắng, treo lủng lẳng nơi cửa sổ xen kẻ với vô số tượng khỏa thân kiểu Âu châu nằm rải rác quanh phòng.

    Chiếc giường ngủ Hồng Kông hình tròn có thể tự động xoay tròn, rung chuyển như máy đấm bóp. Ra trải giường là một tấm nhung màu tím đậm, thêu những đóa hoa màu hồng. Phòng luôn luôn mát lạnh kín đáo. Có la lớn tiếng cũng chẳng ai nghe. Ông thầu khoán Ngô Vi, chồng bà, đã thiết trí đẹp như thế để hưởng lạc với bà suốt gần 20 năm chăn gối.

    Đêm nay bà Vi tắm xong, người thơm nức mùi nước hoa Chanel. Bà khoác chiếc áo ngủ mỏng như vải mùng, màu hồng nhạt, nằm tréo chân đọc báo đợi… tình nhân.

    Bà đưa mắt nhìn nơi cửa vì Hợp vừa bước vào, trong chiếc áo ngủ kimono. Hợp đóng cửa, khóa trái, bước lại giàn stereo bấm nút. Tiếng nhạc vang lênnhè nhẹ lãng mạn, buồn như ru, làm cănphòng thêm phần sang trọng. Chàng đến bên giường ngắm bà Vi đẹp khêu gợi. Dù có phủ chiếc áo, nhưng trông bà như lõa thể, không còn chút che đậy.

    Đã ngủ với nhau nhiều lần, nhưng lần nào gặp ...nhau họ cũng giữ không khí trang trọng, mới tinh, lịch sự như lần đầu hẹn hò. Bà Vi lẫn Hợp thích như thế để thêm phần lãng mạn, tình tứ. Hợp hỏi:
    - Chị đợi em có lâu không?
    Bà Vi phụng phị, nhỏng nhẻo như một cô tình nhân trẻ:
    - Còn hỏi nữa. Trể hơn mười phút. Để người ta chờ gần chết. Không biết đâu, bắt đền đó...

    Nếu ai chứng kiến cảnh này lần đâu tiên, không thể nào biết liên hệ giữa hai người là chủ tớ. Dĩ nhiên bà biết tôi đang hiện dlện trong phòng, nhưng vẫn tự nhiên tình tứ với Hợp. Bà ném tờ báo xuống nền gạch, một tay bà xoa nhè nhẹ chòm lông lồn phía trong áo. Tay kia mơn trớn một đồi vú:
    - Đêm nay Hợp ngủ đây với em à nhen. Một tuần nhịn thèm rồi. Đừng bắt người ta chảy nước miếng nữa.

    Hợp vẫn đứng chống nạnh nhìn, ngắm, chiêm ngưỡng nét quyến rủ, nét kiêu sa đẹp sầu mộng của bà Vi. Chàng cũng không thể tưởng tượng được là hôm nay, chàng sẽ là chủ nhân cái thân thể tràn nhựa sống, tràn lửa ái ân, tràn sức dâm đãng của bà Vi. Trước kia, mỗi lần bà vào nhà tắm, là Hợp bằng mọi giá, lén nhìn cho được lúc bà cởi áo quần, vặn nước tắm, kỳ cọ, rửa iồn, rửa vú. Hợp thèm. Thèm đến nằm mơ hoặc tưởng tượng đang đụ bà, rồi Hợp thủ dâm.

    Có phải Hợp là loại thanh niên nghèo, xấu trai? Có phải Hợp chưa từng nằm trên bụng một giai nhân? Không! Chỉ trong nhà này thôi, Hợp đã đụ hai cô học trò: Phấn và Hồng. Ngoài ra thì không kể hết. Nhất là nữ sinh Gia Long, Trưng Vương, Mariè Curie. Lý do gì khiến Hợp mê đắm đuối bà Vi? Không ai, kể cả Hợp và bà Vi, có thể giải thích được.

    Trường hợp của tôi cũng thế. Tôi ghiền Thành, thèm Thành như ghiền ma túy mặc dù bất cứ lúc nào tôi cũng có thể được thỏa mãn tình dục bởi một ngưởi đàn ông, ngoài Thành. Yếu tố dâm đãng chăng? Chưa hẳn! Vì chủ tôi với tôi ngoài suối không là dâm đãng à? Hợp với hai cô học trò không ià dâm đãng à? Mà còn trẻ, còn tươi mát. Sao Hợp phải vào đây gần như hằng đêm để được đụ, được bú bà Vi. Chịu thua. Con tim có những lý lẽ mà lý trí không giải thích được. Tôi đụ,Thành một cách hồn nhiên không áy náy, không sợ sệt. Tôi có đời sống tình ái dễ dàng, thoải mái nhưmuôn ngàn sinh vật, thực vật sống ngoài kia, nơi đồi núi, nơi sông ngòi, nơi ruộng nương. Tôi tưởng chỉ có mình tôi lập dị lạ đời. Không ngờ có bà Vi, ông Vi, Phấn, Dũng và Hồng... Có sự sắp đặt mầu nhiệm của Thượng Đế cho tôi vào giúp việc ở nhà này chăng?

    Ngắm đã mắt, Hợp mở tung chiếc kimono màu trắng, để rơi xuống nền đá cẩm thạch. Cặc Hợp bung lên, chỉa ngang một cách ngổ ngáo. Bà Vi nhìn nó, liếm môi nuốt nước miếng. Hai mắt bà nặng trên mi, cặp lông nheo trệ xuống sầu mộng. Hợp bảo bà:
    - Làm gì cho em sướng đi. Em cũng nhớ chị, thèm chị chớ không hay sao?

    Bà Vi chồm dậy, ngồi sát Hợp, cầm con cặc Hợp hôn bằng mũi, hôn đắm đuối, say sưa:
    - Nhớ cái này nhất đây nè. Xinh quá anh ơi! Sao to và dài quá vầy nè? Trắng hồng. Cái đầu đỏ như thoa son.

    Hợp thích thú nhìn bà Vi đang hôn con cặc mình. Bà thật đẹp. tông nheo bà thứ thiệt, dài, cong vút. Mắt bà màu nâu đậm, lớn, đa tình, lãng mạn. Cặp môi như hai cánh hoa, lúc hứng tình, cong lên, mời mọc. Bà lấy lưỡi lướt nhẹ trên thân cặc, liếm dái, liếm luôn hai kẻ háng. Hợp nhắm mắt, ngửa mặt lên mà hít hà. Chàng thích nhìn thân hình khêu gợi của bà trong chiếc áo ngủ mỏng tanh này. Đó là lý do bà chưa cởi áo. Bà chiều Hợp. Chiều mọi thứ để girl Hợp cho riêng mình. Hèn chi dạo này không thấy Hợp léng phéng hẹn hò với tôi. Chàng trở nên ít nói, trầm tư. Hồng và Phấn phải tìm đến Lâm và Báu để kiếm dâm.

    Rồi bà Vi ngậm con cặc Hợp nút, bú. Mắtbà nhắm khít Một tay bà cầm cặc, tay kia nâng nựng hai hòn dái. Hợp ểnh đít ra cho cặc thọc sâu vào đốc họng bà Vi. Bà bú ngon lành nhưđang ăn một bữa tiệc đắt tiền. Hợp để bà tha hồ muốn làm gì thì làm. Bà cầm con cặc ướt nhẹp nước miếng chà lên trán, lên mắt, lên tóc, lên cổ và nói:
    - Mình ơi? Cục cưng, cục vàng của em đây. Em xa lìa hết mọi tình nhân, đề chỉ còn yêu mình không thôi đó.

    Hợp sướng tái tê khi nghe bà Vi xưng em và gọi Hợp bằng mình. ánh đèn mờ ảo của căn phòng làm tâm hồn Hợp chìm sâu trong cơn đê mê. ánh đèn dâm loạn, khung cảnh dâm đãng của khoái lạc xác thịt kéo Hợp, đưa chàng xuống tận đáy vực của thú tính. Chàng cảm thấy sướng. Sướng ngất ngưkhi nhìn thấy bà Vi phục vụ chàng như một nữ nô lệ. Hợp bặm môi vì bà bú quá tuyệt trần. Mỗi lần gặp nhau trong hẹn hò nhưđêm nay là mỗi lầnbà xổ một tuyệt chiêu. Vì thế Hợp cũng chắng thắc mắc, chẳng ăn năn, khi xem bà Vi như một nhân tình, để hiến cho nhau khoái lạc.

    Tôi khoái nhìn, theo dõi tững động tác của hai người, vì nó hạp với điều tôi từng suy nghĩ. Xác thịt là xác thịt Nó là công cụ giúp ta khoái lạc. Vậy có gì khác biệt giữa xác thịt này với xác thịt kia? Hợp và bà Vi đang sống trong tuyệt đỉnh với vai trò tình nhân. Còn hỏi tại sao không chọn một người đàn bà khác mà chọn bà chủ lớn tuổi? Điều đó chỉ có Trời mới giải thlch nổi. Cũng như có người hỏi tại sao anh không ăn cơm để no bụng mà phải chọn concua Bắc Kinh? Làm sao trả lời?

    Bà Vi liếm dần lên, dần lên, rồi đứng thầng ngang tầm với Hợp. Bà nâng mặt Hợp ngắm nhưđang ngắm một đóa hoa tự tay trồng trong vườn. Hai khuôn mặt gần nhau, Hợp hơi nghiêng qua phải, bà Vi qua trái. Và môi dính môi, tóe đom đóm, tóe lửa. Bốn bàn tay đan vào tóc nhau. Hai người hít, nút, âm ư, rên khe khẽ trong khi dưới kia, cặc của Hợp chỉa ngay miệng lồn của bà Vi. Bà Vi lắc lắc cái mông cho miệng lồn cạ sát vào cặc Hợp. Tôi ngất ngư theo cơn sướng của hai người.

    Sao họ có thể đàng hoàng, lịch sự và trầm tỉnh đến thế? Họ buông thả mọi thứ, tự nhiên tìm nhau. Rồi bà hơi dạng hai chân ra. Cặc Hợp đã vào một khúc. Chàng nhấn thêm, nó vào nữa, sâu hơn. Và Hợp bếhẳn bà lên. Bà Vi quấnhai chân quanh mông Hợp. Hai người hẩy tới rất êm đềm, dìu dặt. Như hỏa diệm sơn đang bùng vỡ. Tôi nứng lồn một cách cực độ. Tôi đê mê. Đê mê hơn lúc xem Xiểm và Lộc đụ nhau ở lò đường, hơn lúc xem Sào và chủ nó đụ nhau ở bờ suối. Vì hình ảnh này nhẹ ru, êm như tiếng'nhạc vô cùng tình tự đang réo rắt, mà bên trong, niềm khoái lạc đã bốc lên chín từng mây. Hợp bế bà Vi đi tới đi lui như chủ tôi đã bế tôi đêm Mồng Ba Tết ở ngoài sân. Bà nhúc nhích cái mông tới lui lên xuống để điều khiển cho cặc Hợp cà sát vào hột le. Bà làm với tất cả yêu thương da diết. Cả hai im lặng để tận hưởng hết cuộc truy hoan vàng ngọc. Bà Vi ngẩng lên nhìn Hợp:
    - Mình yêu em không? Đừng bao giờ bỏ em nhen!
    - Không bao giờ đâu chị. Hợp tìm tới chị. Hợp xung phong liều mình, nhào vô xin chị mà. Đâu có chuyện quên chị dễ dàng được. Bởi vậy Hợp đã đề nghị mình làm vợ chồng mà chị không chịu. Hợp đặt bà Vi nằm xuống giường. Hai chân bà thòng xuống đất. Đít bà ểnh lên làm mu lồn nhô ra với chòm lông lồn đen rậm. Hợp chống hai tay tiếp tục đụ dồn dập, nắc tới tấp. Bà Vi nằm dưới, hai tay ôm chặt chàng, mở mắt nhìn Hợp, miệng chu lên hưởng trọn nỗi khoái cảm, và la:
    - Trời ơi là Trời? Anh đụ em đó hả? ối thánh thần thiên địa ơi! Chết em anh ơi! Anh đụ dã man quá.Đụ sướngkiểu này làm sao em quên anh được nè Trời. Ối! Ối!

    Hai bàn chân trắng nõn của bà nhón lên. Hai trái vú rung theo nhịp nắc của Hợp. Bà Vi đưa tay lên bấm cái nút trên đầu giường. Toàn thể cái giường rung lên. Hợp không cần nắc nữa. Chàng nàm sát xuống, ấp bà Vi để tận hưởng. Hợp nút lưỡi, bóp vú. Hai tay bà ôm chặt cổ chàng. cái giường rung độ năm phút thì tự động ổi kiểu uốn lượn sóng. Hợp kéo bà Vi lên nằm ngay ngắn, rồi tiếp tục đụ ào ạt theo nhịp lượn của nệm giường. Bà Vi la muốn bể căn phòng. Tôi chịu không nổi, nứng quá, bèn cho hai ngón tay vô sâu trong lồn thủ dâm. Khi cái giường bắt đầu quay tròn, và nệm uốn lượn dợn sóng lớn hơn, Hợp nằm xuống bảo bà Vi lên ngồi trên người chàng mà đụ xuống. Chính vì kiểu đụ này mà bà Vi chỉ chịu được có 15 phút là sà xuống ôm Hợp. Bà nắc kêu phạch phạch trên bụng Hợp và la lớn:
    - Chết rồi anh ơi? Em ra nè ? Em chịu hết nổi. Bắt em lên ngồi làm chi vậy? ối. Nó bắn ra đó. Đó Sướng, sướng quá trời đất ơi? Bớ làng xóm, ai cứu tôi Tôi đang ra nè. Ra với chị đi em! Ôi! Ối!

    Bà ra xong rồi mà cái đít còn giật giật nhưbị điện giật. Cái giường vẫn quay. Nhạc vẫn du dương réo rắt. Hợp lật bà Vi ra, banh hai chân bà cho lồn mở rộng, rồi liếm sạch nước lồn. Chàng liếm một cách ngon lành. Bà Vi nằm im bất động. Hai môi bà sưng mọng lên vì đã làm việc nhiều với con cặc của Hợp. Mắt bà khép kín với lông nheo dài cong vút. Vì nhà giàu, nên dù đã ba mặt con, bà vẫn giữ được nét quyền rũ của những đường cong thời con gái. Nhất là hai bầu vú và chiếc eo thon nhỏ. Hai bắp vếtrắng tinh nối liền cặp đùi dài "chân sếu chân vang của bà làm Hợp say mê. Hợp vẫn loay hoay tận tình liếm lồn bà Vi.

    Bà Vi nhớ lại lúc bà nhìn con cặc Hợp ở Rừng Lá, một nơi thật vắng vẻ, chỉ có cây rừng trùng điệp, có chim chóc hoang thú và gió rừng man mát. Một khúc gân to, dài có sức hút như nam châm tù quần Hợp. Dù bất chợt nhìn thấy, bà cũng dán mắt ở đó một lúc khá lâu. Tư cách làm chủ khiến bà Vi phải ngoảnh mặt đi nơi khác. Nhưng tình dục của xác thịt, sự thèm khát của lạ, đã kéo nhãn quan bà lại. Vì nó đã trở thành một vũ khí của dục tình. Chiêm ngưỡng khúc gân của Hợp có sướng và cũng có hồi hộp. Không phải bà sợ Hợp bắt gặp, vì chính chàng cố tình bày ra để triển lãm của quý giữa khung cảnh quạnh hiu vắng vẻ chỉ có hai người. Hợp dự tính nếu hôm đó bà Vi chịu không nổi, chàng sẽ bạo gan rủ bà vào sâu trong rừng để ái ân rồi. Đó là âm mưu của Hợp. Nhưng sau khi thấy khúc gân tràn nhựa sống của Hợp, bà Vi thẩn thờ suy nghĩ dữ dội. Lý trí bà vật lộn với con tim suốt đoạn đường dài heo hút từ đó đến Phan Rí.

    Có lúc bà suýt lạc tay lái vì đầu óc mãi theo đuổi những tưởng tượng thần tiên, những cảnh đụ lạ lùng, mà bà cũng sẽ chẳng tìm thấy nơi bất cứ một người đàn ông nào ngoài Hợp. Tay thì lái, mà thần trí bà thì ngao du tận đâu đâu, mơ hồ, hoang dã. Hình ảnh con cặc Hợp vẫn chập chờn trước mắt. Câu hỏi làm bà băn khoăn nhất lúc đó là Hợp đã có ý gì khi cố tình cho bà thấy con cặc cứng ngắt của chàng. Nên thỉnh thoảng bà liếc sang nhìn Hợp, đang ngồi bên cạnh Bà bắt gặp ánh mắt của chàng. Hợp chăm chú nhìn vào nhan sắc quyến rũ của bà để nhđ lại những lần bà tấm dưới vòi sen.

    Nước và xà phòng làm thân người bà trở nên khêu gợi hơn. Chàng đã ước gì mình là cục xà phòng, là cái khăn tắm để được đi du lịch khắp nơi trên thân thể của bà, kể cả cửa mình. Chàng thèm dễ sợ. Thèm đến độ muốn liều nhảy đại ra hôn cái lồn nhiều lông đó một cái, rồi tới đâu thì tới. Nhưng chàng đã không dám. Và chàng mãi ôm kín ước mơ đó với mình, để đêm đêm, trên giường, Hợp lặng lẽ thủ dâm, kêu khẽ “Chị ơi! Em đang đụ chị đây nè. Em ra với chị đây nè.”

    (Hết Phần 25 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 26 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  6. #26
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Gái Tìm Của Lạ (Phần 26 ) (Tác giả: Lê Thị Quỳnh Lan)

    GÁI TÌM CỦA LẠ

    Tác giả: Lê Thị Quỳnh Lan
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã sáng tác truyện.


    Phần 26












    XIN HÃY QUYÊN GÓP CHO SERVER COITHIENTHAI.COM ĐỂ DUY TRÌ ĐỌC TRUYỆN MIỄN PHÍ! CLICK HERE!
    Click here xem Cõi Thiên Thai trả bill server $174.99/month!



    Vì thế hôm ở Rừng Lá, Hợp không còn cách nào hơn là đánh ván bài thật liều lĩnh, còn ăn hết nhịn. Nhưng việc gì phải sợ chứ. Cứ bày hàng ra. Nếu bà khoái thì nhìn, không thì thôi. Chắng chết thằng Tây nào hết.

    Và tuy là một trận du kích tầm thường, nhưng chàng đã đốn ngã được cái đồn to lớn, đã nằm trong ước mơ của chàng tữ hơn một năm nay. Khi nhận chìa khóa từquày quản lý khách sạn, chàng thấy lão quản lý tò mò quan sát bà Vi và chàng. Chắc lão nghĩ lại một bà muốn chơi trống bõi, mang kép trẻ vào giải trí ở phòng ngủ. Lão hoàn toàn không biết gì về sự liên hệ giữa bà Vi và chàng.

    Phòng ngủ hạng A nên có máy lạnh. Vừa bước vào cả chàng lẫn bà Vi đếu có cảm giác hơi ngỡ ngàng, lạ lùng vừa thu hút, vừa như có cái gì đó tựa như một hợp đồng thỏa thuận hợp tác của hai bên, tuy không ghi rõ điều khoản và chữ ký.

    Hợp rất thú vị khi đưa bà Vi đến quyết định này. Trước đó, ở tiệm ăn, bà Vi không biết vô tình hay cố ý gọi toàn món thượng hạng như cước cá hầm với con chình, vây cá tiềm thuốc Bắc, hào chiên với óc heo, yến hầm hột sen v.v... Bà gắp thức ăn vào chén cho Hợp liên tục, như ép chàng ãn để chàng đủ sức.. "qua" đêm đó.

    Thú nhất là lúc cả hai để hành lý xuống, bà quay lại đóng cửa. Rồi sau khi khóa chặt cửa, bà quay người lại dựa lưng vào cửa, nhìn Hợp chăm chăm, không nói. Đáng lẽ nếu bạo gan, Hợp đã lấy được đồn ngay lúc đó, vìbà Vi đã chín mùi. Địch đã buông khí giới, đưa tay lên, bước tới trước mặt chàng mà quy hàng. Hợp đứng cách bà nửa thước. Im lặng Đèn chưa bật lên. ánh sáng ngoài hành lang rọi vào chỉ đủ cho hai người thấy nhau mờ mờ. Nam châm đã tỏa từ trường, cố hút, nhưng hai khối sắc chưa xáp lại gần nhau. Không biết vì lý do gì? Thăm dò? Không? Không phải thăm dò. Còn thăm dò gì nữa khi một nam một nữ đã vào trong phòng ngủ. Cửa đã khóa. Đèn không bật. Hợp nghe bà Vi thở hắt ra một tiếng. Có lẽ bà đang chiến đấu với chính mình. Mà cũng có thể là tiếng thở của những rắp tâm, tính toán gì đó. Nên liền sau đó, bà đưa tay bật đèn, thay đồ vào phòng tắm. Cứa đóng, tiếng nước xòa xòa làm Hợp sung sướng tê người. Chàng nằm sấp, ôm gối, dàn trong trí không biết bao nhiêu là những trận kế tiếp. Nhất định phải hạ, phải diệt gọn bà Vi đêm hôm đó.

    Tiếng nước ngưng độ một lúc, cửa phòng tắm mở rộng, bà Vi bước ra với chiếc áo ngủ, không mỏng nhưđêm nay, nhưng cũng đủ cho Hợp thấy vú, thấy lồn của bà bên trong. Bà tới lui, thong thả xức nước hoa, lau khô tóc, tô lại tí son trên môi. Bà cố tình khêu gợi, trình bày ra để làm cho Hợp phải mê mệt. Bà liếc thấy mắt Hợp theo bà thật sát khi bà đi tới đi lui trong phòng. Bà nhắc Hợp:
    - Đi tắm đi em.
    Hợp nằm sấp, ôm siết cái gối trong khi nhìn bà khiêu khích. Chàng cứ nằm đó ngắm cái thân hình hấp dẫn, mê ly sau chiếc áo ngủ mỏng tanh. Bà Vi vừa tô môi vừa liếc liếc Hợp. Tim bà cũng đang đánh lô tô Không phải vì sợ. Sợ gì nữa mà sợ. Nhưng trống ngực đánh vì bà mừng khấp khởi trước những hứa hẹn vô cùng ngoạn mục, lạ lùng giữa bà và Hợp. Một "bữa ăn" vô tiền khoáng hậu do cả hai cùng nấu, cùng dọn. Bà lại dục Hợp:
    - Đi tắm đi em. Mau lên...
    Bà kéo dài chữ "lên" thật sâu. Nghĩa là mau lên chị thương. Mà bà không nói hết. Hay là mau lên... mình đụ !!!

    Hợp vùng dậy chạy nhanh vào phòng tắm. Dù chạy nhanh qua trước mặt bà, bà Vi vẫn thấy con cặc chàng đội lên một đống thù lù. Tiếng nước xối mạnh trong kia. Ngoài này bà nằm ôm gối, nhìn bâng quơ lên trần nhà mà tủm tỉm cười một mình với bao nỗi sung sướng khó tả...

    Bà không thề ngờ cuộc đời của bà lại có những khúc quanh kỳ ảo, lạ lùng nhưthếđược. Đã đành bà là loại dâm nữ, vô cùng lãng mạn. Với tiền bạc, bà đã thực hiện cho bàng được không biết bao nhiêu là trận đụ ly kỳ, không thể nào tưởng tượng nổi. Nhưng chưa bao giở bà nghĩ là có buổi tối hôm nay, hai chủ tớ của bà đã thỏa thuận mướn phòng ngủ chung. Bà nhắm mắt lâng lâng sung sướng không biết những gì sẽ xảy ra lát nữa đây, sau khi Hợp tắm xong.

    Cũng như tài xế Lâm, Hợp là sinh viên nghèo, tuổi lính và là bạn học của Dũng, nên được bà bảo bọc cho tá túc, làm thầy kèm toán và dạy đàn piano cho Phấn và Hồng.

    Thỉnh thoảng bà có nhìn Hợp. Nhìn để hãnh diện đã nuôi nấng Hợp trở thành một thân hình tráng kiện như ngày hôm nay. Và cũng đôi lần, bất chợt, một tà ý thoáng qua đầu óc bà, mơ hồ không thành hình. Do cái tính dâm của bà mà tà ý đó hiện lên. Nó bay nhanh qua rồi tan đi như mây khói.

    Bà chưa hề dám nghĩ sẽ cùng Hợp mướn khách sạn. Bởi vì khó có cơ hội để thực hiện được như thế. Mà nếu có cơ hội, biết Hợp có chịu đồng lõa với bà không? Khó lắm. Vậy mà trưa nay ở Rừng Lá, chính bà là tòng phạm khi thủ phạm Hợp cố ý phô trương dương vật trước mặt bà. Bà như chiếc thuyền êm đềm trôi trên sông, bỗng gặp cơn bão lớn. Bà không biết phải đối phó thếnào. Bởi vì hành động của Hợp đánh thẳng ngay vào những sợi thần kinh dâm dật của bà, bắt toàn bộ trí óc bà phải thức dậy làm việc. Hoặc quên đi hình ảnh Hợp đứng đái, hoặc bước thêm một bước vào cuộc phiêu lưu.

    Quên thì không thể nào quên được. Dâm tính của bà bắt bà tò mò muốn tìm cảm giác lạ, phần vì trên xe Hợp ngồi bên cạnh, chăm chú nhìn bà như thôi miên. Cái nhìn lộ liễu, tục tỉu, phàm phu của Hợp như ngụ ý: "Chị nghĩ thế nào sau khi thấy cặc em? Có thể nào mình cùng tạo cơ hội để... "

    Vừa lái xe, bà cứ thở ra, thao thức mãi vđi những ý nghĩ kỳ quái cứ lởn vởn trong đầu bà. Nếu Hợp vô tình để bà thấy cặc chàng, thì tại sao bây giờ Hợp cứ nhìn bà như trêu chọc, như thách đố. Bà như một con mồi ngon đang bị chàng đuổi theo, bắt cho kỳ được Bà cố chạy chừng nào thì đầu óc và đôi chân cứ muốn đi ngược lại để cho thợ săn Hợp bắt trói cho rồi. Bà biết Hợp đang muốn nói gì, mặc dù chàng vẫn câm như hến. Chỉ biểu lộ bằng cái nhìn. Mà trong đời sống tình ái, cái nhìn đôi khi quan trọng gấp triệu lần lời nói. Hợp nhìn mà bà biết là chàng muốn nói gì hỏi gì. Quãng đường từ Rừng Lá đến Phan Rí, bà đã sống lại cái cảm xúc thời con gái. Muốn mà không dám nói. Chờ lắm mà đằng kia không mở lời.

    Bà làm những hành động thừa thải như xê dịch cái bóp để ở đùi đưa xuống sàn xe. Mở cái gạt tàn ra rồi đóng lại. Vuốt vuốt mái tóc, ngắm nhanh vào kiếng chiếu hậu... rồi thở dài vô cớ. Trong khi Hợp đang bắt mạch bà. Chàng hiểu là bà đang chạy trốn, đang muốn làm cái gì đó cho có việc để tay chân không thừa, mà rồi vẫn thừa. Bởi đầu óc bà có yên ổn đâu mà bảo bà phải tỉnh. Một câu hỏi duy nhất lúc bấy giờ làm bà khắc khoải là tại sao Hợp muốn cho bà thấy dương vật của chàng như thế? .

    Hợp đã đánh một cú, mà địch thủ choáng váng, ngất ngư gần đo ván. Lúc đến Phan Rí, đỗ xe lại trước một nhà hàng Tàu, Hợp đã táo bạo cầm tay bà bước vào tửu quán, lên lầu. Bà mềm nhủn. Những cảm xúc kỳ lạ của thời xa xưa chạy rần trong da thịt bà: "Trời ơi! Hợp lại nắm tay mình nữa. " Quái lạ. Là một người dày dạn như bà mà vẫn còn cái cảm xúc ban đầu như thế? Tại sao? Bà không biết! Bà sung sướng mới lạ lùng chớ! Giống hệt như cái nắm tay của Vi với bà lần đầu mới quen nhau. Nhưng nếu nghĩ Hợp là bạn của con mình thì bà cứ hồn nhiên mà bước theo. Tại sao bà thắc mắc? Lúc ngồi cũng thế. Bàn có bốn chiếc ghế mà Hợp nhất định ngồi kế bà. Thực tình, bữa đó, bà chẳng biết ngon là gì Thì cũng tại thần trí phân tán theo những ý nghĩ, những đột biến. Và cũng tại bà bận gắp các món ăn ngon bổ vào chén Hợp như đã hầu cho Vi ngày nào. Và cũng vì bận ngắm cậu em ăn ngon lành một cách vô tư Hợp không vô tư đâu. Hợp bình thản ăn bởi vì biết con mồi đã vào rọ của chàng. Việc còn lại là chàng hạ dao.

    Trong lòng bà vui sướng nôn nao khó tả. Nó xôn xao lên một niềm hy vọng không tên. Ăn xong bà róthai cốc nước. Hợp không uống cốc của mình. Mà chàng đợi cho bà Vi vừa hớp một hớp để xuống, chàng vồ lấy nuốt ực. Chàng làm một cách tự nhiên nhưng bà Vi thấy chàng cố ý xung kích. Rời khỏi nhà hàng, Hợp lại nắm tay bà bước xuống lầu. Ra đến đường cả hai dừng lại một lúc. Hợp bóp bàn tay bà. Bà nhìn bâng quơ qua bên kia dãy phố, nói một câu lãng xẹt:
    - Tỉnh nhỏ mà phố đẹp quá há !

    Rồi họ đi bách bộ một quãng. Có lúc chàng bóp tay bà rõ mạnh. Bà la “đau” nhưng không rút tay lại Gió biển thổi mát lạnh. Những chiếc lá bàng khô bay xào xạc, trên hè phố. Đèn đường tỉnh nhô thì có gì hấp dẫn, mà bà vẫn khen. Bà lính quýnh thấy rõ. Bà càng làm như không có gì xảy ra, Hợp càng thấy tim bà đang khiêu vũ. Hai người đến gần chiếc xe đang đậu. Cả hai lên xe. Bà vừa định đưa chìa khóa vào nổ máy xe thì đột nhiên Hợp cầm cứng tay bà:
    - Chị định chạy đêm ra Nha Trang?

    Bà không nhìn Hợp, mà nhìn bâng quơ ra phía trước không trả lời. Vì Hợp hỏi tữ'c là đã trả lời rồi còn gì. Một lúc lâu, chàng lại bóp bóp tay bà rồi nâng lên hôn nồng say:
    - Mình kiếm khách sạn ngủ lại đêm nay đi...

    Điều bà muốn nói, Hợp đã nói. Nhưng trong xe có ai nghe đâu mà Hợp phải thấp giọng khi nói câu đó Bà im lặng, cứ để Hợp tiếp tục nắm tay, gối mặt trên tay lái, nhìn chàng không chớp. Càng lúc chân bà càng bước sâu vào cuộc phiêu lưu. Bà cứ để cho Hợp xỏ mũi dắt đi. Hợp chơi ác thả một câu thật vô cùng khó trả lời:
    - Hay chị muốn chạy đêm thì tùy...
    Bà vẫn nhìn Hợp. Cái nhìn như muốn nói: "Thôimà, tha cho người ta đi mà. " Hợp lại tiếp thêm:
    - Hay mình ra biển ngồi hóng gió?

    Bà vừa cắn môi cười đầy ý nghĩa, vừa bóp trả lên tay Hợp một cái, rồi mở máy xe chạy. "Ra biển ngồi hóng gió. " Thôi mà Hợp. Đừng chín hấu mại hơi nữa. Bày hàng ra cho người ta thấy rồi bây giờ đòi ra biển ngồi hóng gió.

    Xe chạy lanh quanh trong tỉnh lỵ nhỏ xíu rồi ngừng ở khách sạn Đông Hưng, tương đối lớn và sang. Xe vào bãi đậu. Hợp đồng tình ái đã được hai người ký từ lúc đó. Hợp xách hai va li cùng bà vào lấy phòng. Hợp nói với quản lý:
    - Cho một phòng có máy lạnh!
    - Dạ. Hai giường chiếc hay một giường lớn?
    Một giường lớn...

    Hợp vừa nói vừa véo tay bà một cái nhè nhẹ. Lão quản lý, qua cặp kiếng cận, liếc thật nhanh nhìn đôi nhân tình không đồng tuổi tác. Lão thản nhiên một cách nghề nghiệp, không cần xem căn cước, không cần hỏi tên tuổi khi Hợp thảy cho gã ba ngàn, trong khi giá phòng ngủ chỉ có bảy trăm đồng.

    Hợp và bà Vi bước lên cầu thang, đi dọc hành làng dài với ánh đèn mờ mờ từ trên trần rọi xuống. Hợp sung sướng khấp khởi khi nghĩ đến những gì sắp xảy ra. Hai người dừng lại ở phòng số 26. Chìa khóa tra vào, hai va li vào trủớc. Hợp đưa tay ngang eo ếch bà Vi đẩy nhẹ bà vào rồi theo sau. Chàng cố ý không bật đèn, đưa cái chìa khóa cho bà Vi để bà tự đóng tự khóa... Hợp cố ý kéo bà vào tự nguyện tham gia cuộc phiêu lưu...

    Nhưng sướng nhất, tự do nhất và cũng là thần tiên nhất phải nói ià lúc bà với Hợp mướn chiếc tàu nhỏ ra đảo. Trên tàu có bếp, tủ lạnh, giường ngủ, bàn nhỏ. Bà mua. đủ loại thức ăn, trái cây và rượu chát, cognac...

    Tàu đến gần hòn Yến, bà bảo Hợp dừng lại thả neo ở một nơi thanh vắng. Đứng trên tàu, bà có thể nhìn những cây cối mọc ở một khu rừng, có những tảng đá đẹp cạnh bờ biển, sóng vỗ trắng xóa. Hai người cởi truồng, sống thoải mái hồn nhiên như người tiền sứ. Bà nấu ăn. Hợp lấy rượu uống, ngồi ngắm bà Vi lõa thể không mảnh vảo che thân đầy khêu gợi, đi tới đi lui. Hợp chẳng bao giờ dám nghĩ giấc mơ của mình đã hiện thành sự thực một cách huyền thoại như thế. Trời, mây, non, nước. Gió biển thổi mát rượi. Tiếng sóng đập nhẹ vào mạn tàu nghe rõ mồn một. Tàu lắc lư êm đềm, im lặng. Bà Vi đứng đó nấu ăn. Hợp cầm ly rượu đứng sau lưng. Một tay Hợp choàng cổ bà, hôn lên tóc, lên gáy.

    Cặc Hợp cứng ngắt chỉa thẳng vào mông đít bà. Có lúc Hợp thò tay bóp vú nhè nhẹ. Đôi vú căng tròn. Hợp đưa tay xuống vuốt vuốt chòm lông lồn xum xuê. Bà cười hạnh phúc. Nhất là những khi chàng hôn gáy bà. Bà nổi ốc rần rần lên nơi bả vai, cườm tay. Bà nói:
    - Mình đừng chọc em nổi nứng lên, là embỏ không nấu ăn nữa cho mà coi. Hôn em được rồi, đừng bày đặt sờ lông lồn em...
    Bà bớt lửa xuống, khi tay Hợp vê vê đầu vú của bà. Hợp muốn hôn bà. Bà quay lại, đưa tay cầm con cặc của Hợp:
    - Mình dâm hơn em nữa đó. Để ăn tối xong cái đã Hôn hoài làm lồn người ta ra nước ướt nhẹp à. Đợi chút được không? Ôi! Sao em vẫn mê con cặc của anh quá đi!
    - Thì chị cứ nấu ăn tự nhiên đi. Em yêu, em phải sờ mó nó cho thỏa cơn thèm chớ? Em thích vậy.
    - Mới đụ hồi tối ở Phan Rí ba bốn cái chưa đã hả?
    - Chưa! Chưa đã chút nào hết. Em muốn ăn, muốn nhai hết da thịt của chị. Chị có biết chị đẹp lắm không? Thân hình và gương mặt của chị là ước mơ to lớn và duy nhất của đời em.

    Bà nhón chân lên, quàng cổ Hợp, níu xuống. Hai người nút lư('i say đắm trong khi chiếc tàu nhỏ cứ chòng chành, lắc lư theo những gợn sóng nhỏ. ở đây hoàn toàn tự do. Chẩng ai thấy, biết và nghe. Thú vị là như thế Hai tay Hợp xoa nhẹ hai mông đít no tròn của bà. Lưỡi chàng đưa qua là bà ngoạm lấy, nút cho no, cho đã cơn dâm. Con cặc Hợp chỉa thẳng vào chùm lông dày rậm của bà như khiêu khích. Chàng hỏi:
    - Chị muốn cái gì không? Em tặng...
    Bà cứ níu đầu Hợp xuống mà nút môi, nút lưỡi, rồi gật đầu rất nhẹ. Cũng như lần ở khách sạn, hai bắp vế bà dang rộng ra. Đầu cặc Hợp tự động tìm vào hang đào nguyên. Hợp phải dạng hai chân ra cho người chàng thấp xuống, cặc mới vào thong thả dễ dàng. Mông đít bà Vi nhấn tới. Và trọn con cá lóc của Hợp đã vào trong hang Bắc Bó. Hợp la:
    - Đây là thiên đàng phải không chị? Em chẳng muốn đụ ai nữa sau khi đã đụ được chị. Em sung sướng tột cùng khi được bắn khí trong lồn chị đêm hôm qua ở phòng ngủ. Đụ với chị em không biết mệt là gl. Sao lạ lùng quá vậy? Vừa ra xong cặc em
    lại cứng như lúc chư đụ. Em muốn khí của em hòa với nước lồn của chị tiết ra từ tử cung. Em không liều thì chẳng bao giờ mới có những trận đụ ly kỳ như vầy Đụ nhau mà không gây khổ cho kẻ khác là được rồi. Sao phải thắc mắc? Vì thế mà em muốn ngủ với chị suốt đời. Sướng quá chị ơi!
    - Em cũng hạnh phúc lắm Hợp ơi! Em chẳng có gì thắc mắc hết. Nếu thắc mắc em đã chẳng đồng ý ở lại khách sạn với anh cùng phòng, cùng giường rồi để anh leo lên người em đụ em như đụ một nhân tình. Em ra đến ba bốn lần với cả nhiệt tình chân thật Em chỉ còn biết mình là nhân tình của nhau, có thể yêu nhau, hợp nhau, làm cho nhau đã cơn hạnh phúc, là được rồi. Nếu, nếu thôi nhé, nếu ai có biết thì tùy họ suy nghĩ. Có thể họ ghê tởm anh và em. Hoặc có thể họ tôn thờ mình như thần tượng vì mình đã làm một việc ngoại hạng mà họ đã không dám làm, dù đã có lần họ ước mơ, thèm thuồng. Loạn dâm có đáng ghê tởm không? Nếu đó là hành động mang ý nghĩa nhưhiếp dâm thì đáng ghê tởm. Nghĩa là chỉ đơn phương tấn công một kẻ không đồng ý, không thích. Còn đây, cả hai đã hạ tay ký đồng thuận, dẫn xác tới cho nhau, tình nguyện phục vụ cho nhau để cùng hưởng, thì theo em, là một hành động tình ái yêu thương. Mình ăn vịt Bắc Kinh thế cơm. Kẻ khác ăn rau quả thếcơm. Còn kẻ ăn rau quả chê bao người ăn vịt Bắc Kinh là tội lỗi, thì phải hỏi lại. Nếu giết vật để ăn mà có tội, tại sao chẳng ai ngăn được con người chế tạo những vũ khí tàn độc, kể cả bom nguyên tử để giết nhau. Và nếu giết nhau một cách dã man mà được dung tha, khuyến khích thì loạn dâm cũng phải được công khai, được nhân loại dung tha, khuyến khích. Vì dù gì, cái dâm vẫn nhân ái, vẫn hạnh phúc, mang đầy yêu thương hơn bom nguyên tử. Nghĩ như thế mà em lập cho mình một nhân sinh quan riêng để mà sống.

    (Hết Phần 26 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 27 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!







    Last edited by Congtu; 02-21-2018 at 09:07 AM.

    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  7. #27
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Gái Tìm Của Lạ (Phần 27 ) (Tác giả: Lê Thị Quỳnh Lan)

    GÁI TÌM CỦA LẠ

    Tác giả: Lê Thị Quỳnh Lan
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã sáng tác truyện.


    Phần 27












    XIN HÃY QUYÊN GÓP CHO SERVER COITHIENTHAI.COM ĐỂ DUY TRÌ ĐỌC TRUYỆN MIỄN PHÍ! CLICK HERE!
    Click here xem Cõi Thiên Thai trả bill server $174.99/month!



    Đêm ở Phan Rí, anh thấy em ngập ngừng, bước từng bước cẩn thận vào cuộc phiêu lưa, vì em tránh đơn phương tấn công. Em muốn cả hai, ở một lúc nào đó, thật chín mùi, cùng nắm tay xông vào chết, sống, ăn, thua. Cuộc mây mưa chiều nay dưới tàu này là sự kéo dài của bước phiêu lưu lý thú. Lý thú nhấtđời em. Tùy anh. Em đã tận tình trải hết ra những điều em nghĩ. Bao lâu còn yêu nhau, muốn tìm nhau, cho nhau hạnh phúc, anh cứ đến.

    Đến thật hồn nhiên như con chim đỗ trên cành, nhưcon ong sà vào hút nhụy hoa, không đắn đo lưỡng lự Vì hồn nhiên cho nhau, gần với thiên nhiên hơn.

    Hợp thích quá khi nghe, lần đầu tiên, bà Vi bộc bạch hết tư tưởng của Dà. Nghĩa là bà có ý thức khi thực hiện cơn dâm. Chứ không nhưchàng, vì say mê xác thịt. Chàng chỉ biết khi ân ái với người khác giống mà không gây hậu quả đau khổ cho kẻ thứ ba thì đủ Nên chàng càng yêu bà thêm hơn. Đặt bà lên ngôi cao hơn là nhân tình thuần túy.

    Con tàu vẫn chòng chành lắc lư. Cả hai vẫn ôm nhau hôn nồng say và đụ nhau da diết. Trận đụ chiều nay ià để được hạnh phúc chớ không phải tìm tuyệt đỉnh khoái lạc. Họ trong nhau cho thật gần nhau để tâm sự. Bà Vi kẹp hai bắp đùi lại để cặc Hợp nằm cho chật. Cả hai vẫn hôn nhau, đi tới đi lui trong khoang tàu. Nhìn xuống, Hợp thấy nước biển trong xanh, nên chàng có sáng kiến cả hai cùng nhảy xuống đụ nhau dưới nước. Vì ở gần đảo nên nước chỉ lên tới cổ Hợp xuống trước, bà Vi theo sau.

    Lông lồn bà dài nên nó vờn lên vờn xuống như chùm rong biển. Hợp lặn xuống nhìn rồi trồi lên ôm bà đụ tiếp. Lần đầu tiên cả hai thử một kiểu đụ lạ lùng nên cả hai sướng quá là sướng. Bà Vi nhắm mắt, ôm cổ Hợp nói:
    - Mình đụ dưới nước nhưvầy cho đến khi nào trời tắt hẳn nắng mới lên nhen anh. Anh cố gắng đừng ra, em cũng không ra. Em muốn trời đất, cả nước nữa chứng kiến anh với em đụ nhau. Muông thú và người trên vũ trụ này đều phải đụ. Em vẫn yêu anh, vẫn muốn đụ với anh không rời. Nếu còn cách gì trong nhau thắm thiết hơn, em vẫn cho anh. Đêm đó họ mang nhau lên, sau buổi cơm tối, hai người ôm nhau đụ ngất trời...

    Và đêm nay, trong phòng ngủ của bà với sự trợ giúp của chiếc giường tối tân, bà Vi đã ra, trong khi Hợp vẫn còn mạnh khỏe. Liếm đã khô hết nước, mà Hợp vẫn miệt mài hôn lồn bà Vi như hôn một chiếc hoa quý, thơm ngát, chưa từng thấy.

    Chàng dúi hết cái mặt vào đó cho mũi, trán, cằm nơi nào cũng phải dính chất nhờn ngọt ngào từ cửa mình của bà Vi. Chàng hôn chòm lông dày rậm, âm u dài quắn tít. Chàng dí đầu mũi vào miệng lồn để hít, hít mạnh mùi thơm tho của lồn bà. Chàng banh nó ra để chiêm ngưỡng. Hai mép lồn đỏ au, ở giữa là một vùng da non có cái lỗ nhỏ sâu hoắm. Và lúc nãy, cặc chàng cũng chui vào đó. Bà Vi nằm sóng soải bình an, cho Hợp muốn khám phá, đào xới, tìm kiếm gì đó mặc kệ. Bà như là cô nhân tình rồi, như bản hợp đồng đã ký, sau khi nhận chìa khóa từ quản
    lý để bước lên cầu thang cám dỗ, vào phòng. Bà bình thản chấp nhận vì đã trót phiêu lưu. Cặc Hợp đã vào sâu trong lồn bà đụ chí chóe gần một tiếng đồng hồ. Lao đã phóng, thì phải bay theo lao. Hợp hôn lồn bà khá lâu. Đầu Hợp cứ dúi dúi vào đó, không đi xa hơn.

    Đúng ra với một nữ dâm như tôi, thì phải chán lắm khi nhìn cảnh đó. Nhưng không, Hợp làm với hết cả tâm tình, với hết quả tim, với hết chân thành. Hợp quý lồn bà Vi như một kho báu hiếm thấy. Rồi đột nhiên, Hởp đưa chiếc lưỡi dài ra hành động. Lưỡi thì phải hoàn toàn khác với mũi. Cộng thêm sự trợ lực của cặp môi nữa, nên tôi thấy bà Vi giật giật cái mông đít.

    Bụng bà nhấp nhô hụp xuống trồi lên. Hai bàn chân thon dài, móng đỏ, trắng ngần, gác lên mông đít Hợp. Mồng đốc của bà đang bị lưỡi Hợp dũa thê thảm. Bà quằn quại như con cá sống nằm trên bờ. Tiếng nhạc chìm đâu mất vì tiếng rên của bà lấn át hết, choán hết diện tích căn phòng:
    - Mình ơi! Mình giết em luôn đi chớ em sống làm gì nữa? Mới ra đó, bây giờ nó lại sướng nữa. Mình muốn em chết phải không? Mình muốn em làm vợ mình phải không? Ôi! Cái lưỡi mình lợi hại quá đi Hợp ơi! Nó như lưỡi kiếm vậy mình ơi. Mà không, nó nhám và dài quá ' ối, chết, tôi không muốn sống nữa. Ngày mai không có cái sướng này làm sao tôi sống được hở mình. Mình lấy đầu cặc ngoay cho em như hôm ở Phan Rí đi. Em chịu cái món đó. Đó, đó, mình ơi! úi da! Đã quá, đã quá! Đâm vô một cái thật sâu rồi rút ra ngoáy tiếp! Đó, nhớ nhen. Lâu lâu làm một lần như vậy nhen mình. Mình phải cho em la, chớ ngậm miệng là em đứng tim lập tức!!! Ngoáy đi, mạnh hơn nữa đi!!!

    Hợp quỳ, cầm đầu con cặc, tha hồ ngoáy lồn bà Vi chàng ngoáy như người ta chùi chảo hay súc lọ. Bà Vi hết la, chỉ còn âm ư, hẩy hẩy cái lồn mà hưởng. Ngoài kia Hợp ngoáy lồn bà Vi bao nhiêu, hai ngón tay tôi trong này cũng y hệt trong lồn tôi bấy nhiêu.

    Rồi bà Vi lật Hợp nằm ngửa ra cho bà bú cặc trong khi lồn bà nhận sâu vô ngón chân cái của Hợp mà đụ. Xong Hợp với tay lấy chai coca cola ở bàn nhỏ gần cạnh giường, đưa cho bà:
    - Chị, chị đút chai này vô lồn cho em xem. Em muốn xem chị thủ dâm. Làm mau lên. Em muốn xem!
    Bà Vi lắc đầu:
    - Nếu anh muốn, để em lấy con cặc giả ra làm cho anh xem. Cặc giả có pin, dài và bự hơn...

    Bà mở hộc bàn lấy con cặc bằng cao su. Hình thù giống hệt con cặc, cũng màu đỏ hồng, có gân guốc, nhưng to hơn cặc thường. Bà nằm ngửa ra. Banh hai háng. Bấm pin cho cặc rung. Tay bà đưa con cặc quanh cổ, rà xuống vú, xuống rún và hai bên cạnh háng. Con cu hờ hững nằm trên chòm lông, rung một lát, rồi bà cho nó nằm dọc theo chiều dọc khe lồn. Bà lấy hai ngón tay banh hai mép lồn ra chà chà con cặc đang rung. Và bà cầm nó đâm nhè nhẹ vào miệng lồn. Bà nhắp nhắp cho nước nhờn trào ra để con cặc vào cho dễ. Và nó vô. Nó rung chừng nào bà Vi la to chừng ấy:
    - Ối mình ơi! Mình có thấy cặc Mỹ vô lồn em không? Đó. Nó bự, mà còn rung nữa. Mê lắm mình ơi! Mình ngồi lên mặt em trở đầu xuống coi, để em bú cặc mình cho.

    Hợp ngồi lên như bà nói. Bà vừa bú cặc thiệt vừa chơi cặc giả. Con cặc to quá chừng mà vô hết trong lồn của bà. Bà thụt, bà đụ. Đụ đã bà buông tay ra, để nó nằm yên trong lồn mà rung. Hợp nhìn khoái quá Thình lình, Hợp rút con cặc giả của bà ném xuống đất. Rồi Hợp banh lồn bà ra cắm cặc vô đụ. Lần này anh đụ thật dã man. Dụ như cái máy:
    - Chị ơi! Để em đụ cặc thiệt chứ đừng chơi cặc giả. Em ghen quá. Chị muốn bao lâu em cũng kéo dài được. Đó, đã không?

    Đã lắm mình ơi! Tại mình muốn xem thủ dâm nên em phải làm. Chớ em đâu có muốn chơi cặc giả. Đó, mình nắc mạnh đi. Nắc cho bể cái lồn em ra đi. Lấy em làm vợ luôn nghe mình. ối! Sướng gấp mấy lần thủ dâm anh ơi! Em nhìn anh đụ, em ngắm anh, em mê anh quá đi Hợp ơi!

    Bà đưa cao hai chân lên không trung và hét gần muốn bể căn phòng. Hợp đụ tàn bạo vì chàng ghen với con cặc giả. Đụ được hơn nữa tiếng, bà Vi co hai chân lại, ngẩng mặt lên, nhắm cứng đôi mắt la:
    - Ối! Hợpt Hợpt Gì vậy. Cháy nhà hả? Hay động đất? Trờl ơi! Tử cung của em nó hừng hực như hỏa lò anh ơi! Cặc anh nó dộng vô trong lồn em nghe rõ quá Chuẩn bịra với em. Em sắp ra đó. Hai đứa mình ra cùng một lúc mới tận cùng khoái khoái lạc. Anh sẵn sàng chưa?
    - Rồi! Anh cho em đây nè ? Mình ơi! Vợ ơi? Ôm anh cho chặt. Anh nắc dồn dập một chút nữa, mình ra với anh nhen. Đợi.

    Hợp chống hai khủyu tay, trân thẳng hai chân. Chàng nắc ầm ầm. Tiếng giường hêu cót két. Đít bà Vi hẩy lên hứng những lần Hợp dộng mạnh cặc xuống. Bà la, bà gào, bà thúc Hợp phải ra. Bà không đợi được nữa, tới tột cùng rồi:
    - Ối! Mình ơi! Chồng ơi! Em không đợi được nữa. Ra với em đi! ! ! Ra đi!
    - Dạ, một lượt nhen. Đó, khíem bắn ra trong lồn chị đó ! Chị ơi! Sướng quá chừng đi chl ơi? ối, không thể nào tả nổi. Ôi, bắn. Đó, anh bắn tinh trùng vô lồn em đó. Em ra nhiều với anh nhen. ối, ối. Chết, vợ ơi? Anh, anh lên mây rồi rồi mình ơi!!!

    Hai thân thể quyện sát nhau, vật nhau. Lồn, cặc, môi, lưỡi tơi bời, rát rạt. Cả hai thở hồng hộc. Dù có máy lạnh, mồ hôi của hai người vẫn vã ra. Họ im lặng tận hưởng cái dư vị của trận đụ dữ dội, hung tàn. Hợp nói:
    - Mình ơi! Yêu anh suốt đời nhen?
    - Dạ.

    Bà Vi "Dạ " một tiếng rất nhỏ nhưgói cả tâm tình rào rạt. Tiếng dạ ưng thuận, tự nguyện tràn ngập yêu thương. Nó ngắn mà diễn đạt cả câu nói dài cả mấy trang. Vì Hợp gọi "Mình ơi! " nên bà phải "dạ. " Bà đã cho hết, hiến tặng hết, có còn giữ gì lại cho mình đâu từ hôin vào khách sạn. Bà tự coi mình đã thuộc về Hợp, với Hợp nhập một. Bà là Hợp, Hợp là bà. Bà đã bảo: "Nếu có cách nào nhập vào nhau thắm thiết hơn cái đụ, em vẫn cho. " Chỉ còn cách nhập vào nhau bằng ý tưởng, bằng tim óc thôi. Dù nó trừu tượng, nhưng bền chặt đến thiên thu.

    Hợp không muốn rút cặc ra khỏi lồn bà Vi. Làm như thể rút cặc ra, chàng sẽ chẳng bao giờ còn có cơ hội đút vào được nữa. Cho tới bây giờ, sau nhiều lần ái ân với bà Vi rồi, mà Hợp vẫn miên man nghĩ là chàng đang nằm mơ, hay đã chết rồi, hay đang lạc vào thế giới thần tiên khác.

    Và có lần, đang ân ái, chàng nhìn kỹ bà Vi, mà tâm hồn vẫn không tin đó là chủ của chàng. Không tin cái da thịt, thân thể gợi tình mà chàng từng nhìn lén trong phòng tắm, bây giờ đang nằm trong vòng tay của mình. Cho nên trong cuộc mây mưa, có đôi lúc bà Vi chợt hỏi: "Anh đang nghĩ gì vậy?" Hay là:
    "Anh đang làm tình với em, mà anh lại nghĩ đến người khác hả?" .

    Hợp không dám nói ra điều mình nghĩ, chỉ cúi xuống hôn miên man trên khuôn mặt đẹp sầu mộng của bà. Bây giờ cũng thế. Hai người đã cùng ra ào ào và dứt. Như vậy là trận đụ đã kết thúc. Sao Hợp vẫn cứmuốn cắm dùi, ăn vạ trên thân thể trắng ngần hấp dẫn của bà Vi. Chàng chưa thỏa hết nổi đam mê say đắm. Chàng vẫn thường tự thú: "Làm tình với chị, em không bao giờ biết mệt. " Cặc chàng vẫn nằm sâu trong lồn bà Vi, giữa vùng nước ướt nhẹp. Lông dái của chàng, lông lồn của bà Vi, đều như bị ngập chìm trong cơn mưa.

    Bà Vi ngạc nhiên. Bắn tinh khí ra rồi mà cặc Hợp vẫn cứng như khúc củi. Hợp vẫn nhắp thật nhẹ. Chàng lập lại điệp khúc ái ân lúc nãy. Chàng nhớ từng tiếng bà Vi gào thét, trong cơn sung sướng. Mới mười tám tuổi, Hợp cũng chưa nhiều chữ nghĩa, đủ để diễn tả hết tấm chân tình yêu thương rào rạt cho bà Vi nghe. Chàng hỏi:
    - Hay chị leo lên trên mình em mà nằm?

    Bà Vi lắc đầu. Với bà không kiểu làm tình nào lý tưởng như cái kiểu cổ điển do ông bà để lại. Trai nằm trên, gái nầm dưới. Có chơi kiểu gl do loài người chế ra, thì cũng chỉ là thêm mắm, dặm muối. Bữa cơm chính vẫn là Nam thượng, Nữ hạ. Bà Vi vẫn giữ chặt Hợp trên bụng bà, rồi với tay lấy dĩa nho xuống, rí(t t~ng quả bỏ vào mồm, sú cho Hợp ăn. Vì lãng mạn bà Vi tựnhiên cảm thấy khoái. Đầu óc bà trở về sống với chuỗi ngày Hợp mới lên 14, 15. Vậy mà bây giờ... Hợp đã nằm đụ bà trên bụng.

    Hợp như một trái cây đang chín tới. Hết chua mà chưa ngọt. Hết măng tơ nhưng cũng chưa mùi rệu. Dù cốbắt chước cho bằng được cái lịch lãm của người lớn, chàng vẫn còn vụng dại thơ ngây. Bà Vi khoái nhất điều này. Trong cuộc mây mưa Hợp muốn làm ông vua, nhưng bà Vi thành hoàng hậu lúc nào không biết. Bà có thua trận trước là bà muốn thế, muốn điễn xuất như vậy cho Hợp có tự tôn mặc cảm. Bà đã tạo cho chàng cái chiến thắng của kẻ nằm trên, cho chàng hãnh diện. Chứ nếu đọ sức ngang tay, mấy khi bà chịu nhường bước cho ai. Mấy chú tài xế đã nghỉ việc ở đây, hễ nghe đến tên bà là dựng tóc gáy.

    Thực ra, của lạ là của ngon. Vì ngon mà bà Vi mau dễ thấm cái ngon đó của Hợp rồi ra thật nhanh, để cho Hợp phải chê: "Chị yếu quá. "

    Rồi cứ thế, chẳng al chịu rút ra lau cho khô để bắt đầu lại "Đường trơn ướt mưa. " Hợp cứ đi. Bà cứ đi. Trận đụ êm đềm vẫn ngấm ngầm tiếp nối. Hai cái, ba cái... Đến gần sáng, khi cả hai đều mệt lã vì thiếu ngủ, thì sốlượng đã lên đến năm lần. Và, cũng chẳng rời nhau. Hai người nằm nghiêng, ôm nhau như sam, ngủ một giấc dài đến trưa hôm sau.

    (Hết Phần 27 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 28 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  8. #28
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Gái Tìm Của Lạ (Phần 28 ) (Tác giả: Lê Thị Quỳnh Lan)

    GÁI TÌM CỦA LẠ

    Tác giả: Lê Thị Quỳnh Lan
    E-mail: N/A

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã sáng tác truyện.


    Phần 28 (Cuối)












    XIN HÃY QUYÊN GÓP CHO SERVER COITHIENTHAI.COM ĐỂ DUY TRÌ ĐỌC TRUYỆN MIỄN PHÍ! CLICK HERE!
    Click here xem Cõi Thiên Thai trả bill server $174.99/month!



    Tưởng như thế là bà Vi và Hợp sẽ đẹ p đôi nên lứa. Họ sẽ tìm nhau mỗ i đê m, làm nhân tình với nhau, đem khoái lạ c đến cho nhau. Không! Vì ngay chiều hôm sau bà vẫn nhắc lại cho tôi biết là đêm đó "cho bà mượn Thành vài giờ. Tôi phải thầm gọi bà là đồng chí. Tôi cũng chẳng hơn gì. Nhớ hôm về quê ăn Tết. Thành chỉ vắng mặt vào làng trong thãm nội của anh, thì ở nhà tôi đã liên tục đụ hai người khác: Hữu và Báu. Tôi đụ say sưa ngây ngất, tận tình, cho đến có lúc tôi quên mất trong tim tôi có Thành. Đảng tôi là thế đấy. Trong cuộc mây mưa thì da diết với tình nhân. Nhưng rời nhau nửa bước, bất cứ đảng viên nào của chúng tôi cũng sẵn sàng tuột quần ra ngoại tình một cách trắng trợn.

    Đêm đó trong khi bà Vi đụ với Thành một cách cuồng nhiệt, tàn khốc, thì Dũng cũng mò đến với tôi xin ân ái.

    Riết rồi chúng tôi có thói quen không màng đến sự trung thành của nhau nữa. Cứ hễ trần truồng nằm với nhau, là biết mình bên nhau. " Còn lát nữa đây, ngày mai đây, đêm mai, và có thể chỉ một giờ sau khi đã rời nhau, một trong hai đứa, hoặc cả hai lại ngã vào vòng tay kẻ khác thì cũng là chuyện thường. Nó thường như sáng ăn, trưa ăn, chiều và khuya lại ăn. Và không thể nào còn thú vị nữa nếu cả bốn bữa đều cùng ăn một món.

    Có ăn là phước rồi. Có kẻ nước còn không có để mà uống nữa kìa. Như má của ca sĩ Bích Trâm chẳng hạn. Năm mươi bảy tuổi, chồng chết sớm, nhưng xuân tình trong bà vẫn còn phơi phới. Nhưng tiến thêm một bước nữa thì sợ thiên hạ cười là "con mẹ già mất nết. " Mà bà có muốn bồ bịch thì chả ai thèm để ý đến. Vì trong một nước chiến tranh, con trai chết nhiều quá Gái thừa ra cả khối. Ai mà thèm bắt bồ với một con mụ già năm mươi bảy tuổi. Cho nên bà tung tlền mua Mỹ đen hoặc đ đực như Báu để thoả mãn những cơn thèm khát. Bà có trong tủ nhiều loại cu giả mua từ Hồng Kông, Thái Lan, Pháp, Mỹ. Nhưng chung qui chẳng cái gì sướng hơn, tự nhiên hơn là đuợc đụ cặc người ta thật. Cho nên bà thèm chết đi được. May mà bà giàu có, tung tiền ra mua dâm. Còn nghèo mạt rệp thì đành phải chịu làm kiếp sa mạc thiếu mưa.

    Nhưng ở đây, trong nhà bà Vi thì trái lại. Đàn ông có thừa. Nào Dũng, Hợp, ông Vi và tài xếLâm. Anh chàng tài xếđẹp trai này đã chiếm được Phấn, Hồng và cả tôi nữa. Lâm là một tài xế trá hình. Ngoài công việc mỗi ngày hai lần đón đưa Phấn và Hồng đến trường, Lâm còn làm đ đực, đi khách không những với bà Vi, mà còn luôn cả mấy bà tai to mặt lớn trong thành phố.

    Nhưug từ hôm có Báu tăng cường, công việc của Lâm trở nên bớt bận rộn. Cho nên Lâm thường trở lại đụ Phấn, Hồng và tôi thường hơn. Và cũng chính Lâm là người khai phá Dì Hạnh đều tiên. Rồi sau đó chàng đã quá chán mới chuyền Dì Hạnh qua tay ông Vi.

    Do sự sắp xếp của tôi. Một buổi tối bà Vi đã bước vào phòng ông Vi. Bà muốn xưng hết tội với chồng bà như tôi đã làm với Thành. Rồi bà cũng sẽ bắt Vi xưng lại như thế, xong cả hai sẽ cùng nhau “rước lễ.” Bà cho lối sống chân thật như tôi với Thành có lẽ mới đúng và gần với thiên nhiên hơn, và gọi đó là lối sống "lừa dối trong chân thật. " Nghĩa là sau khi quả tim vẫn của nhau, mà thân xác vẫn phụ rẫy nhau. Bà nghĩ rằng lý trí có thể kềm hãm lửa dục vọng, có thể dập tắt những khát khao xác thịt. Nhưng như thế là giết chết mất sự sống tự do, một ân huệ Thượng Đế đã ban cho con người. Tối hôm đó, bà Vi vào phòng ông Vi để làm mới lại cuộc tình như lần đầu bà đã hẹn với ông Vi ở khách sạn. Ông Vi vặn mờ chiếc đèn trong phòng. Bà Vi vẫn mặc chiếc áo đầm hồng nhạt với những đóa hoa màu rượu chát. Ông Vi ôm bà say đắm sau gần sáu năm "ly thân", và nói:
    - Gió nào thổi em đến phòng này?
    Bà Vi, mắc cở không dám nhìn thẳng ông:
    - Chẳng gió nào hết. Tự nhiên em giác ngộ, thấy mình không đúng khi hờn giận anh. Thân thể em đã bao nhiêu lần bước vào phòng ngủ, vào nhà riêng, ngay trên xe hơi, trong rừng... Để nằm dưới những người đàn ông đã từng làm em thổn thức. Kép cải lương, chính trị gia, phi công, sĩ quan, thương gia và ngay cả Hợp, thầy dạy cho Phấn và Hồng. Em đã ích kỷ kéo tấm màn đen phủ hết những lần ngoại tình rùng rợn của chính mình, em khóa kín nó lại, để rọi đèn, vén lưng anh lên tìm những vết thẹo, những tội lỗi mà em cho là tội lỗi ghê gớm không thể tha thứ được!!!

    Lần em về nhà mẹ, khi bắt quả tang anh dang ngủ với Dì Thủy Tiên. Lửa ích kỷ, chớ không phải máu ghen, đã thiêu rụi em, khiến em hành động mà người ngoài nhìn vào tưởng em là một người vợ yêu chồng, trung trinh với chồng, đã quá đau khổ vì chồng ngoạitình mà em phải thượng cẳng tay, hạ cẳng chân, làm cả chồng và nhân tình phải chịu nhiều nhục nhã. Thiên hạ hoàn toàn không biết, không tài nào đoán nỗi, trước đó một đêm, em đã vào khách sạn Thái Đạt ở chợ Lớn để làm tình với một tay bơi lội hai mươi mốt tuổi, lai Tây.

    Lần thứ nhì, ở Cấp, em đã vào hất đổ cả bàn ãn xuống đất khi bắt gặp anh ngồi với Dì Quỳnh Mai, em ruột của em. Nhưng anh đâu có hay rằng em tình cờ gặp anh. Vì trên khách sạn Palace, phòng số 208, tên nhân tình em đang nằm đợi em đi mua canh chua, cá kho tộ thịt kho dưa giá, lên hầu hắn. Em đã ngủ. với hắn ở đó hai đêm. Hai đêm cuồng loạn mưa bão.. Đó là Hoạch, chủ hảng bột ngọt Vị Phương. Em hẹn hò với hắn chỉ vì hắn to con, chơi dai sức. Lần nào đánh ghen em cũng cố tình cho thiên hạ thấy em là nạn nhân, và anh là người chồng sở khanh, thiếu trách nhiệm, không xứng đáng. Sau khi làm ồn ào ở. quán, em xé được áo quần của Dì Quỳnh Mai, cào tay anh rướm máu, em... đã trở lại phòng 208 một cách kín đáo, tự tay múc thức ăn dâng tận miệng Hoạch, coi như chẳng có gì xảy ra. Và... dĩ nhiên Hoạch và em lại tiếp tục đụ nhau cuồng loạn như mưa bão.

    Biết bao lần như thế mà lương tâm em vẫn dững dưng, lý trí em vẫn ngủ quên. Em tự đã lừa dối vớỉ lương tri, cứ cầm thương lên ngựa, tìm mọi dịp bôi xấu anh, trong khi em như con chó đã chết lâu ngày, mùi thối xông lên nực nồng cả thành phố.

    Cho đến một buổi tối, em chứng kiến Hóa đụ Thành. Cả hai không còn là bồ bịch trong cuộc mây mưa, mà là một chồng một vợ. Cách xưng hô và giao tình như là chồng vợ thắm thiết. Tử đó họ xưng tội của nhau. Bạch hóa hết. Và ly kỳ hơn nữa là họ càng yêu nhau hơn sau khi đã nói hết những phản bội lớn tày đình. Anh biết vì sao không? Vì tim họ vẫn của nhau?

    Anh và em chỉ có một điều giống họ. Đó là tim vẫn của nhau. Xa em rồi mà anh vẫn không muốn em ngoại tình với mấy người tài xế. Và anh phải mướn Hóa làm tài xế. Còn em vẫn lo lắng, săn sóc từng bữa ăn cho anh, dù không trực tiếp, để anh có sức khỏe mà làm việc. Vợ chồng mình hèn quá. Thua xa Hóa với Thành, là những người nhà quê. Mình đã cố tình mang mặt nạ để không nhìn mặt nhau, trong khi quả tim chưa ngừng nghỉ đến nhau. Mình không dám trực diện cho nhau thấy những vết thẹo, những đường nhăn, những kẻ nứt để từ đó xây dựng một chân tình.

    Nghe trái cựa quá phải không anh? Xưng những lừa dối của nhau để được sống trong hạnh phúc ! Em muốn anh với em có một hạnh phúc như thế. Mình không thể thiếu tự do, và hồn nhiên. Bóp nghẹt sự ham muốn đam mê là sấy khô đời sống ! Cho nên mình cứ sống nhưđời sống của vạn vật, thiên nhiên, trong khi vẫn cho nhau quả tim trong mối tình rất người.

    Lần đầu tiên ông Vi nghe vợ xưng tội. Ông bàng hoàng, ù tai như nghe một loạt đại liên bắn rất gần. Thì cũng giống hệt bà Vi trước đây. Muốn che dấu hết tội lỗi của mình để chỉ soi mói tìm tội lỗi của người phối ngẫu, để hờn, để ghen. Rồi từ từ ông thấm vào những lời thú tội của vợ. Ông chui ra khỏi tấm màn đen, hít thở không khí tự do, chắp cánh bay tung lên với cuộc sống thiên nhiên đã hằng có tự thuở nào. Toàn thể lý trí, toàn thể thần kinh ông được rửa sạch, nhẹ nhàng thảnh thơi.

    Ông đưa hai tay qua ôm chặt bà Vi để hôn những nụ hôn cám ơn, để tạ tình cùng bà. Bằng gíọng trầm, ngọt ngào ông cũng kể hết tên những người đàn bà đã đi qua đời ông. Dì Quỳnh Mai, Thủy Tiên, Nguyệt Hạnh, v.v... Dĩ nhiên là có cả tôi.
    Gương mặt bà Vi đang thản nhiên, đang vô tư, bỗng đanh lại khi nghe tên Dì Hạnh:
    - Dì Hạnh? Dì ấy đi tu, đạo hạnh lắm mà ! ...
    - Nhưng Dì ấy cũng là người chứ đâu phải Bồ Tát sống. Dì ấy cũng rất bình thường như anh với em. Và dĩ nhiên dì cũng có những đam mê, tham vọng,
    và dục vọng rất người. Anh ngủ với Dì Hạnh không phải là để thỏa mãn dục vọng xác thịt với một người đẹp mà là để trắc nghiệm những huyền thoại thần thánh đã thần thánh hóa về dì ấy. Dì không phải là Phật sống, cũng không là những đấng tái thế như Đức Thích Ca hay Chúa Ky Tô !
    - Phục anh thật. Núi nào anh cũng phá vỡ. Sông nào anh cũng lội qua. Đến Dì Hạnh mà còn ân ái được thì...
    - Không! Em phải phục Dì Hạnh. Đừng phục anh?
    - Tại sao?

    Vì dì đã can đảm chiến đấu với dục vọng bao nhiêu năm. Dì đã phải giả điếc, giả đui trước những cám dỗ của xác thịt để cố gắng tạo cho mình một chỗ ngồi, chớ không phải chỗ đứng, trong những vĩ nhân bậc nhất của thiên hạ. Dì hất đổ hết những thần tượng đang được thờ xuống đất, để chỉ còn một mình dì choán ngự hết từ trong nhà, trong tivi, trong sách vở, trên cổ, trong thần trí của đám tín đồ cuồng tín. Anh phải phục Dì Hạnh vì dì đã dùng thông minh biết phịa ra những điều mà tín đồ của dì nghe tới họ cảm thấy như khuôn vàng thước ngọc. Dì bắt tín đồ của dì lúc nào cũng phảl nghĩđến dì, mê dì nhưngiện ma túy. Dì mới là sự thật, là cứu cánh, là vua độc nhất. Ngoài ra là tà giáo, là số không. Nhưng điều anh phục dì nhất phải nói là cái đêm dì đã can đảm tự nhận mình thật sự không phải là Bồ Tát khi ngã vào vòng tay anh... Dì đã thực sự sống rất người, rất tự nhiên, rất đam mê, lãng mạn.
    - Nhưng vì dì là em gái của em. Và em biết dì chưa từng lăng nhăng với bất cứ một người đàn ông nào!
    - Ừ thì dì ấy là một gái còn trinh. E)iều đó thực sự một trăm phần trăm. Anh không chối. Nhưng dời sống của một cô gái còn trinh với Thượng Đế không thể nằo so sánh với nhau được. Cũng như cây đèn và mặt trời đều có khả năng cho ta ánh sáng. Nhưng ngọn đèn chẳng thể nào là mặt trời cả. Có ai can đảm dám dùng cả cuộc đời mình để chứng minh ngọn có là cây cổ thụ hay vũng nước là biển cả thì chỉ làm việc huyễn hoặc, không tưởng. Và em biết gì không? Đêm đó ngọn đèn Nguyệt Hạnh bỗng tắt ngúm, vỡ tan từng mảnh vụn, lặn ngụp trong khoái lạc trần tục. Dì đã đê mê say đắm những điều mà dì đã lớn tiếng khích bác, chỉ trích, cấm đoán. Dì bảo: "Ai dính dáng đến dâm dục, thì trí tuệ sẽ bị lu mờ. " Vậy ra cả năm tỷ người trên trái đất, trong đó có cha mẹ của dì cũng đã lu mờ trí tuệ? Chắc dì quên là con người hiện đang có trạm không gian. Năm 1997, một phi thuyền sẽ phóng từ đó để thám hiểm Mộc Tinh.

    Sau khi đã ăn phải trái cấm do tài xếLâm và anh mang tới, dì tự nhiên lột xác. Sự trở về với tự nhiên đã hoàn toàn thay đổi cuộc sống của dì. Mỗi khi dì bước ra đường, không còn ai nhận biết dì là nhà tu nữa. Dì vứt bỏ luôn những ngôn tữ', cử chỉ mị dân lố bịch để sống thật hài hòa với chính mình. Dì nhận biết, nếu còn tiếp tục làm kẻ nói láo, sống giả dối, thì những điều nguy hiểm sẽ phải đến, không sớm thì muộn. Ví dụ, dì tự bảo là có phép thần thông, biến hóa, vậy mà dì vẫn phải di chuyển bằng xe hơi. Một lần dì bị tai nạn xe cộ đến bất tỉnh, dì vẫn phải điều trị ở nhà thương. Tại tín đồ của dì không để ý hay không chịu quan sát, chớ chỉnhìn mộtngày trong đời sống của dì, ắt họ phải giác ngộ tnlớc khi được dì "giác ngộ. "

    Sáng, trưa, chiều, tối dì vẫn phải ăn, phải uống, phải làm vệ sinh, và phải ngủ. Anh chưa thấy Thượng Đế, nên không hiểu Thượng Đế có cần làm những điều đó hay không. Nhưng khi thấy dì cũng có những nhu cầu bình thường của con người bình thường, thì anh khẳng định: Dì không phải là Thượng Đế. Vì ngọn đèn không thể nào là mặt trời.

    Ông Vi thao thao như một nhà hiền triết. Ông lý luận sắc bén, làm câu chuyện trở nên hấp dẫn lôi cuốn. Bà Vi là người có học. Bà hiểu ngay những gì ông Vi đang nói. Lâu nay bà tưởng lầm ông là người tầm thường. Ông Vi tiếp:
    - Từ đó anh nảy óc tò mò, muốn làm một cuộc thám hiểm. Anh mang lửa thử vàng. Khối vàng Nguyệt Hạnh đã chảy mềm dưới bụng anh. Không những thế, sau khi ăn trái cấm, Dì Hạnh quấn quít bên anh, ràng buộc anh không rời. Bây giờ thì dì như tiên vào tục. Dì đã bằng lòng đầu hàng những gì trước đây đã gọi là cám dỗ, là sa đọa. Và cũng bây giờ, dì hiểu rằng mình đã sai lầm, đánh mất một khoảng trăng tròn của tuổi thanh xuân từ năm 17 đến năm 24 tuổi. Nghĩa là tám năm chẵn. Đó là khoảng thời gian nụ hoa hàm tiếu đang nở rộ. Những chồi non tràn đầy sức sống vừa mới vươn ra. Nhụy hoa mơn mởn phơi dưới nắng, sẵn sàng đón nhận bất cứ cánh bướm nào đáp xuống. Thếmà dì đã tình nguyện khép kín lại, vùi thân vào chỗ im mát thanh tịnh cố chiến đấu tững phút với những phát triển tự nhiên của đời người con gái. Dì chiến đấu gần như kiệt sức, vã hết mồ hôi, mà những cám dỗ vẫn ào ạt dồn tới. Dì đã mang hết nhưng kỹ thuật tu hành để diệt dục, cố hết sức bận tâm, tận sức mỗi ngày 16 tiếng để không còn nghĩ gì nữa.Vậy mà, dì tâm sự: "Em chẩng thể nào kiểm soát được những giấc mơ
    trong khi ngủ. "
    - Những giấc mơ gì? Anh hỏi.
    Dì thành thật thố lộ ra hết với anh:
    - Em phải nói dù anh có cười em. Có khi nào anh bị sốt mê man, rồi mơ thấy mình được uống một trái dừa tươi hay không? Hoặc lúc nhỏ, đêm nằm ngủ mắc tiểu quá, mà mơ thấy mình đang đái ở bờ ruộng có gió mát? Lúc tỉnh dậy thấy quần, giường chiếu ướt đẫm nước tiểu mới hay mình vừa đái dầm theo giấc mơ.

    Cũng thế, ở em suốt từ tuổi 13 chứ không phải tuổi 17. Nghĩa là từ lúc bắt đầu có kinh, âm hộ em lún phún mọc lông, vú đã tượng hình, đùi đít hơi nở ra, thì tâm lý em hoàn toàn đổi khác. Em thường mơ một một điều gì đó không tên, không nguyên cớ. Em thích đọc tiểu thuyết tmi tình, xem phim tình cảm, hay nhìn hoa, nhìn bướm, nhìn lá cây bay rung rinh trong gió... Em thích ôm gối nằm một mình khi trời có mưa. Nhiều lắm. Kể không hết. Cho đến suốt những năm "tu hành". Những giấc mơ mà lúc bấy giờ em thường gọi là ma quỷ, đến với em gần như hằng đêm.

    Em thấy mình đi chơi với một thanh niên trong vùng rừng núi. Em thấy mình lỏa thể tắm và đụng chạm thân thể một người đàn ông lớn tuổi. Em thấy mình bị một toán thanh niên đè ra hiếp ở một quãng đường vắng. Em thấy chính em mò vào giường một thanh niên đẹp trai, tự hiến thân cho hắn làm tình. Bú, đụ, chơi đủ thứ kiểu. Lúc thức dậy mới biết nước lồn ra dầy ắp, làm quần em ướt hết. Nỗi khoái lạc vẫn còn vương vấn trong em suốt cả tuần lễ. Bây giờ thì em hiểu đó không phải là ma quỷ, không phải là cám dỗ. Đó chỉ là sự phát triển tự nhiên của sự sống, như cây bông đến mùa thì nở hoa. Em đã ngu si nghĩ đó là ma quỷ nên muốn dùng hai tay để chận đứng một ngọn thác. Và em đã không ngăn được dòng nước mà toàn thân lại ướt sủng như một con mèo mắc mưa.

    Bà Vi nghịch ngợm hỏi chồng:
    - Em hỏi thiệt. Dì Hạnh có dâm không anh?
    - Anh đã bảo. Dì Hạnh là ngọn thác thì em cũng hiểu. Bây giờ dì xuất thế, để tóc dài, ăn diện như một tiểu thư đài các, giàu sang. Tuy anh không có hoàn cảnh để chung sống với dì. Nhưng hầu như ngày nào cả hai cũng gặp nhau. Và những đêm mưa vẫn cứ "trút nước. " Dì giống em ở cái cao ráo, trắng trẻo, nhất là lúc vào trận. Không khác chút nào. Gần với dì, anh đỡ nhớ em...
    - Nhớ em? Thật không?
    - Bây giờ chẳng còn gì để phải dấu em. Em bảo anh phải thật; em phải thật, để khai hết những lừa dối nhau, sau đó mình mới hưởng chân hạnh phúc. Đúng quá!!! Không ngờ hai đứa mình phải học cách sống của Hóa và Thành. Không dễ gì tìm được một người để mình yêu, mình nhớ suốt đời. Tối nay , ôm lại em, dù anh đã đụ, đã bú lồn không biết bao nhiêu là đàn bà con gái, nhưng anh vẫn cảm thấy hạnh phúc như ngày mình mới lấy nhau. Hay quá ! Bà Vi bỗng hứng tình, cầm tay ông Vi đưa vào lồn bà:
    - Yêu em đi mình! Em không ghen nữa mà hãnh diện đã có một người tình, người chồng như anh. Quỳnh Mai, Nguyệt Hạnh, Thủy Tiên. Ba cô em gái đầy kiêu ngạo, chanh chua, hách dịch mà anh đã đụ hết rồi... Thì em phải chắp tay khâm phục anh sát đất Cả ba cô đều là gái đẹp, con nhà giàu... Em nể anh thật!
    Bà yêu ông Vi thật tình. Và bà càng yêu ông tha thiết hơn sau khi nghe ông xưng tội. Bà ngồi dậy tuột cái quần ngủ của chồng. Con cặc ông Vi thù lù một đống. Bà cởi xì líp của mình, để nguyên áo đầm, ngồi lên đụ trên mình ông Vi, và hỏi:
    - Mình nhớ lần đầu đụ em ở khách sạn không? Lúc đó, em vẫn mặc áo vén lên đụ anh vội vàng. Tối nay, cũng lần đầu, sau sáu năm ly thân. Chiếc áo đầm ngày trước em đang mặc đây. Mình ơi? Đụ em đi! Đụthật mạnh, đụ sao cho lồn em chảy máu, càng tết. ối! Sướng quá trời đất ơi! Sướng như em đang đụ Hợp, thầy dạy toán của các con.

    Ông Vi thích thú khi nghe bà nhắc đến tên Hợp. Ông bảo:
    - Em nói tiếp đi. Em đụ Hợp ở đâu? Hồi nào? Mấy cái?
    Bà Vi sà xuống ôm ông Vi thủ thỉ bên tai:
    - Em xưng tội nghe. Hồi tháng Tưkhi lái xe ra dự đám cưới con chị Xuân ở Nha Trang. Giữa đường, ở Rừng Lá, Hợp bảo em dửng xe cho Hợp xuống đi tiểu. Không ngờ Hợp cố tình cho em thấy con cặc của Hợp. Con cặc của Hợp to lắm mình ơi! Không thua gì của mình đâu. Cho nên ra tới Phan Rí em và Hợp mướn phòng ngủ. Đêm đó, mình ơi, em với Hợp đụ với nhau năm lần. Đang đụ mình mà em nhớ đến con cặc của Hợp vì nó giống của mình quá, cũng như em giống Dì Hạnh vậy đó. Mình ơi? Em cũng nằm lên người Hợp như đang nằm trên người mình bây giờ nè. Hợp bắn khí trong lồn em. Em bắn nước lồn trong miệng Hợp. Chưa đã, khi ra Nha Trang, em và Hợp lại mướn một chiếc tàu nhỏ. Rồi em và Hợp lái ra gần hòn Yến, neo lại, cởi trần truồng đụ nhau suốt hai ngày. Lúc vào bờ, giọng em khàn nói không ra tiếng...

    Ông Vi nhắm mắt hưởng lạc, tâm trí vẫn theo đuổi câu chuyện bà Vi đang kể. Đâu có khác gì chuyện ông đụ dì Hạnh, Quỳnh Mai... Nhưng ông vẫn muốn nghe. Những chi tiết trong câu chuyện bà Vi đang kể khiến ông'tăng thêm phần khoái lạc. Ông tò mò hỏi tiếp:
    - Rồi bây giờ, em có còn đụ Hợp không?
    - Còn. Gần như hằng đêm. Em giao cho Hợp một chìa khóa phòng. Nên chẳng cần phải hẹn hò. Hễ thích là Hợp mò vào. Anh biết em dâm mà. Một ngày thiếu đụ là em trở nên cộc cằn, nóng nảy. Một phần nữa, khi đụ Hợp em cũng nhớ anh. Cho nên, có đôi lúc khi đạt tuyệt đỉnh khoái lạc, dù là đang giao hoan với ai, em thường họi thầm: "Vi ơi! "

    Bà nói giống hệt những điều ông Vi nghĩ trong đầu Ông cũng thế. Dù đang đụ Thủy Tiên, hay Nguyệt Hạnh v.v... Ông cũng, chẳng những gọi thầm, mà tâm trí vẫn nghĩ rằng mình đang đụ vợ.

    Ông vùng chồm dậy xé toạt cái áo đầm bà Vi ra. Cả thân ngưới bà trần truồng, trắng bóc. Ông Vi đè bà nằm ngửa ra, cho miệng vào cắn nhẹ nơi miệng lồn của bà. Ông dùng bộ ria, chìa ra như bàn chải, quét nhè nhẹ nơi hột le của bà. Bà Vi chu miệng hít hà. Khi ông dùng bộ râu cằm cà lên cà xuống cái mồng đốc, thì bà Vi ểnh người lên, hai tay níu chặt đầu ông Vi mà la:
    - Ối! Hợp ơi! Chị ngoại tình nè. Đêm qua em không đụ, bữa nay chị vác lồn qua đụ chồng chị nè. Ôi! Anh Vi ơi? Lâu lắm, sáu năm rồi, em mới được hưởng hàm râu đẹp trai của anh cà lồn. Trời ơi! Cha mẹ ơi! Hợp ơi? Vi ơi! Anh làm em không sống nổi đâu Hàm râu dưới của anh lợi hại quá anh ơi! Em cảm thấy sướng hơn đụ nữa, anh ơi! Anh bú nghề như thế này thì làm sao mấy dì chịu nổi. Hàm râu kinh khiếp quá. Em mở mắt không lên nữa đây nè. Môi em khô rang rồi. Bóp vú em đi mình. Đó. Mạnh lên. Tối mai em đụ Hợp đó. Anh có muốn xem thì qua phòng em nhen.

    Ông Vi trườn người lên. Có một điều gì khó nói lắm đã làm người ông sung sướng đến tê tái, mỗi khi bà Vi nhắc đến tên Hợp. Ông banh rộng hai bắp đùi bà ra, nhét con cặc cứng và to kinh hồn vào lồn bà và đụ dã man. Có lúc ông gọi tên Dì Hạnh. Ông hứa là nếu bà Vi muốn, ông sẽ mang Dì Hạnh về đây đụ một bữa cho bà chứng kiến. Bà Vi gật đầu. Vì lúc nãy bà có mời Vi qua phòng bà để xem bà đụ với Hợp. Ông Vi rút con cặc ra, đứng lên. Ông ôm chặt hai chân của bà để bà Vi thả người ngược xuống đưa sát mặt vào bú cặc ông. Và trên kia ông cũng say sưa bú lồn bà.

    Tôi chưa từng thấy ai chơi kiểu kỳ cục như vậy. Bà Vi quay đầu ngược xuống đất bú cặc ông mê mệt. Một lúc lâu hai người mới hạ xuống đè nhau đụ trên nền thảm hoa mãi cho đến gần sáng. Tôi trở về phòng tôi, lay Thành dậy, bắt Thành cầm hai chân tôi để tôi chổng đầu xuống đất để tôi bú cặc Thành và Thành thì bú lồn tôi, nhưông bà Vi đã làm...

    *
    * *

    Chuyện Gái tìm Của Lạ đến đây xin tạm ngưng. Mời quý độc giả theo dõi tiếp chuyện Trả Thù Dân Tộc cũng do nhà văn Nguyễn Thị Quỳnh Lan phóng tác sẽ phát hành nay mai.

    Hết


    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

Page 3 of 3 FirstFirst 123

Tags for this Thread