GIẤC MƠ ĐẦU NĂM
Tác giả: Ninh Sơn
E-mail: hsnb2001***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)
Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gửi truyện
Phần 1
Dắt vội xe vào nhà, Sơn chay ngay lên phòng và đóng cửa.
Đã 3 giờ sáng. Mọi ngày vào giờ này thì Sơn đã ngủ từ lâu rồi. Nhưng nay lại khác. Sơn cùng các bạn vừa đi đón giao thừa về. Vui, nhưng mệt.
Cơi?hết quần áo ngoài, Sơn lên giường nằm. Chỉ 2 chén rượu nhỏ mà làm Sơn choáng váng. Cũng tại mọi người ép quá, chứ ngày thường Sơn đâu có uống rượu đâu.
Vậy là đã sang một năm mới, năm Tân Tỵ. Năm con rắn, chắc mọi điều sẽ trơn tru thôi. ừ, mà năm nào bọn bạn cũng rủ Sơn đi chơi và cùng đón giao thừa, nhưng năm nay Sơn thấy có gì khang khác.
Sao vậy nhỉ? à, phải rồi, năm nay chúng nó có bạn gái cả, chỉ còn Sơn và Hoà. Nhưng mà, Hoà học tận Hà nội, chắc nó cũng có bạn gái ở trên ấy. Nhóm của Sơn có 4 đứa, Sơn, Hoà, Quang và Phong thì Quang và Phong có bạn gái ở cùng phố. Nhưng cũng như mọi năm, từ lúc giao thừa chúng nó đã gọi Sơn và cùng nhau kéo đến nhà Hoà. Năm nay đến phiên Hoà mà. Phong chưa có xe máy. Sơn giao chìa khoá cho Phong và nói:
- Chạy từ từ thôi nghe ông, ngày tết đường đông người lắm đó.
- Vâng, thưa tiểu thư.
Cùng là con trai cả, nhưng Sơn lại có vóc dáng thư sinh, nói năng nhỏ nhẹ nên toàn bị chúng nó gọi là tiểu thư. Lúc đầu thì Sơn thấy khó chịu, nhưng lâu rồi cũng quen. Mà cũng lạ, đi đâu Sơn cũng đưa chìa khoá cho Phong. Nếu không có Phong đi cùng thì Sơn tự chạy xe chứ không chịu ngồi sau ai cả.
Mà cũng lạ. Trong nhóm 4 người thì Sơn lại quý nhất Phong. Phong to, cao, và lại đẹp trai nữa. Và điều thú vị nhất là ngồi sau Phong được đặt tay lên vòng eo săn chắc mà không bị phản đối. Phong cũng quý Sơn lắm. Lúc nào cũng làm một vệ sĩ cho Sơn. Nhiều khi đi chơi xa, Phong thường giành mang hết đồ của Sơn. Lắm lúc Sơn cũng thấy ngại trước bạn bè, nhưng Phong gạt đi và nói: "Thôi đi tiểu thư, mang nặng về lại ốm, uổng công bạn bè lo lắng".
Sự thực thì Sơn cũng thích Phong lắm. Sơn không hiểu sao đã 2 năm nay, Sơn lại không thích gần gũi với con gái. Nhìn Phong cao và đẹp, Sơn lại ao ước giá mình cũng được vóc hình như vậy... Những lúc ngồi một mình, Sơn chỉ mong được có Phong bên cạnh, được Phong ôm ấp, vỗ về như với một người em nhỏ...
Đã đến nhà Hoà. Phong gọi to:
- Thằng Hoà đâu rồi, ra đón khách quý.
Hoà đi ra cùng với một người nữa. Anh nhìn và khẽ gật đầu chào. Tự nhiên Sơn bị cuốn hút bởi vẻ mặt rất đẹp trai của anh. Sơn nhìn anh chằm chằm. Anh cũng nhìn Sơn và cười thật đẹp.
- Trời, vui quá. Tôi đang lo các ông mải vui với bồ mà quên tôi. Vào nhà đi, nay chúng mình có khách quý đó.
Cả bọn ùa vào nhà Hoà. Hoà đã chuẩn bị sẵn, trên bàn đầy ắp bánh kẹo, một chai sâm panh và một ít trái cây. Quang và Phong ngồi vào 2 ghế đơn, Sơn muốn ngồi cạnh Phong lắm, nhưng đành ngồi vào đầu chiếc ghế dài, đối diện với Phong. Ngồi ở giữa ghế là Hoà, và người mới ngồi ở đầu phía kia.
Hoà nói oang oang (tính nó vẫn vậy):
- Bây giờ chúng mình vui nha. Không lo gì đâu, tao xin phép bố mẹ rồi. Chúng mình vui thật lâu như mọi năm nhé. Cả năm mới có một ngày mà.
Quang vội lên tiếng:
- Không được đâu, tao nói trước là tao chỉ vui đến 1 giờ thôi, tao có hẹn với nàng là cùng đi hái lộc rồi.
- Tao cũng vậy - Phong tiếp lời - Nàng hẹn tao 1 giờ đến xông nhà và ra mắt với cha mẹ đó.
- Mới 20 tuổi à, mày định tảo hôn hả?
- Không phải vậy đâu - Phong phân trần - Chúng tao thân nhau lâu rồi, phải báo cáo để được đi chơi với nhau cho đàng hoàng chứ. Còn việc kia á, còn lâu.
Sơn xụi mặt khi biết Phong đã có người yêu. Bao nhiêu hứng thú trong ngày đầu năm tiêu tan đi hết. Vậy là, Phong đã có người để che chở, nó khong còn được Phong chiều chuộng như mọi khi nữa.
- Vậy hả? Còn tiểu thư?
Sơn giật mình khi nghe Hoà hỏi đến mình.
- Gì cơ?
- Mày cũng có người yêu rồi hả? Nay có phải về sớm không?
- Tao á ..... Tao không thèm yêu.
- Bộ mày pê đê hả?
- Ai bảo chúng mày cứ gọi tao là tiểu thư.
Sơn thấy anh bạn mới quay lại nhìn và trong ánh mát anh có vẻ gì đó rất lạ. Nhưng, Sơn đang buồn vì Phong đã có người yêu nên thở dài và nói tiếp:
- Tao không bận gì cả, nhưng lúc nãy mẹ tao dặn là phải về sớm.
- ừ, vậy thôi, chúng mình chơi đến 1 giờ, sau đó tính sau. - Thằng Hoà có vẻ tiếc - à, mà quên chưa giới thiệu. Anh Hoàng học cùng với tao, nhà ở Hà nội, nhưng ông bà lại ở gần đây. Anh Hoàng hơn chúng mình 2 tuổi, là con một đấy.
- Rất hân hạnh được làm quen với các bạn - Hoàng nói - Quê Hoàng ở gần đây, ông bà già rồi. Năm nay Hoàng về quê ăn tết với ông bà, nhung Hoà rủ ở lại đêm nay cho vui, vì quê Hoàng là miền núi, chưa có điện. Sáng mai Hoàng mới về với ông bà. Nay các bạn cho Hoàng vui chung với nhé.
- Thế thì tốt rồi. - Thằng Quang lại nói - Đã có thằng Hoà và tiểu thư dẫn anh đi chơi tết. Tiểu thư nhớ nhé.
- ừ, tao cũng chỉ đi được một lúc thôi, tao phải về sớm mà - Sơn buồn bã trả lời.
Thằng Hoà đứng lên, có vẻ trịnh trọng:
- Tao mở sâm panh nhé. Hai .... ba....
Một tiếng nổ "bốp", cả bọn cùng vỗ tay.
- Tiểu thư uống gì? - Phong quay sang hỏi Sơn - Nước ngọt nha.
Lòng Sơn như ấm lại được Phong quan tâm như mọi ngày.
- Không được, cứ phải uống một ly đã.
- Nhưng mà nó không biết uống - Phong nói như quát
- Tập mà uống đi chứ, ai lại con trai mà....
- Thôi, cố mà uống lấy một ly - cả bọn phụ hoạ.
- Vậy tao uống một ly thôi nhé. Sau tao không uống nữa đâu.
- Nào, dzo..... 100% nhá.
Sơn nhăn mặt đưa ly rượu lên môi. Nó không dám uống ngay mà chỉ từ từ nuốt thứ nước vừa cay, vừa đắng đó. Rất nhanh, Sơn thấy anh Hoàng uống cạn ly rượu của mình và anh đổi ly cho Sơn, sau đó lại uống cạn. Bọn kia đang mải ngửa cổ uống nên không nhìn thấy.
(Hết Phần 1 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 2)