CoiThienThai.com - The Largest Vietnamese Entertainment Network

Buy Sex Toy Sex! Do choi danh cho nguoi lon! Click here!

Xem phim phá trinh! Hấp dẫn tuyệt vời - Click here!

Bạn đã có bảo hiểm nhân thọ (life insurance) chưa? www.HaPhanInsurance.com !

ThanhHaFlower.com - Mua hoa, gửi quà về Việt Nam ! Giá rẻ nhất!

Official websites: www.CoiThienThai.com || www.CoiThienThai.net

GÂY QUỸ CÕI THIÊN THAI - MEMBERS V.I.P Đăng ký thành viên: Members Log in || » Members Sign up « || » Cancel Membership «

Bạn có biết ? CõiThiênThai.com là nơi phổ biến Truyện Người Lớn miễn phí đầu tiên? CõiThiênThai.com có kho tàng truyện người lớn lớn nhất?

  • facebook
  • google plus
  • twitter
  • youtube
  • linkedin
Page 1 of 10 123 ... LastLast
Results 1 to 10 of 98
  1. #1
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Đại Náo Học Đường (98 Phần) (Tác giả thường trực CTT: Ngọc Linh)

    ĐẠI NÁO HỌC ĐƯỜNG

    Tác giả thường trực Cõi Thiên Thai: Ngọc Linh
    E-mail:
    yenngoc_baolinh***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)

    Copyright © by CoiThienThai.com - All rights reserved - Truyện có bản quyền của Cõi Thiên Thai - Cấm sao chép lại.

    Truyện được viết theo đơn đặt hàng của CõiThiênThai.com


    Phần 1

    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới

    Đang ngồi nhâm nhi gói bim bim với cốc trà đá ở cổng trường thì thấy mấy thằng choai choai lớp mười hai vắt vẻo điếu thuốc trên môi lững thững bước từ quán nước ven đường sang đường vào lớp. Thằng Bảo vội vỗ vỗ đùi tôi nói:
    -Anh Nam ..anh Nam.. tụi lớp mười hai trông ngứa mắt thật, mẹ mấy thằng chó đó cậy hơn anh em mình có một lớp thôi mà ra vẻ bố đời.
    Tôi tặc lưỡi nói:
    -Kệ con mẹ chúng nó mày, nó với anh em mình có cùng đẳng cấp đéo đâu, chuẩn bị vào lớp thôi không lại bị mấy ông bà giáo càu nhàu. Nhìn mặt mấy mụ giáo viên ức chế bỏ mẹ lên được đấy. Mấy thằng lớp mười hai đó chắc chỉ bằng tuổi anh em mình thôi, có khi kém hơn đấy vì anh em mình được thầy cô “yêu quý” quá mà!

    Thằng Bảo cùng với thằng Bình “boong”, Tiến “tùng”, Mạnh “lé” cười hô hố gật gù. Rút tờ năm trăm ra đưa cho bà bán hàng nước rồi tôi bảo:
    -Bu cho con gửi tiền nước, thừa thiếu bao nhiêu cứ cầm đấy ghi lại khi nào hết ới cho anh em chúng con một tiếng.
    Bà hàng nước cười hề hề với cái khuôn mặt nhăn nhúm rồi bảo lại:
    -Được được.. dạo này lại thụt két được hay sao mà chịu chi thế con!
    Tôi bĩu mồm nói:
    -Bu nghĩ con là ai mà phải thụt két nhà cơ chứ! Mái thoải đê. Nào anh em mình vào.
    Lững thững được vài bước thì tiếng trống vang lên, vào đến cổng trường thì mấy em cờ đỏ giữ năm chúng tôi lại rồi nói:
    -Các bạn đến muộn, đọc tên với lớp ra đây.
    Tôi trợn mắt lên bảo:
    -Này! Cứ nghi Nam công tử 11C 5 ra nhé, tội đâu anh mày chịu còn mấy thằng này thì thôi khỏi:
    Mấy em cờ đỏ nghe thế thì bắt đầu run run nhưng vẫn có vẻ cứng miệng nói lại:
    -Không được, bao nhiêu người thì phải ghi hết vào, không bỏ sót ai được.
    Tôi cười hềnh hệch, vênh cái môi lên rồi nhìn vào cái quyển sổ trực ban sau đó nghiêm giọng nói:
    -Có thật thế không? Không nghe lời anh là rách việc đấy nhé, đừng để anh mày nóng lên, lúc đấy không vui đâu mấy em ạ.
    Đúng lúc đó thì có một em tóc đuôi gà búi cao vội chạy ra rồi nói:
    -Tôi sẽ ghi thêm cách anh lỗi hăm dọa cờ đỏ vào luôn.
    Tặc lưỡi một cái rồi tôi mút cái kẹo cao su thành tiếng tộp tộp rồi bảo:
    -Hộ cái! Năn nỉ đấy, dọa nhầm người rồi cô em, mà cô em tên gì lớp nào đấy? Nhìn cũng kháu ra phết đấy nhỉ. Có người yêu chưa?
    Em có tóc đuôi gà lườm một cái sắc lạnh, cái miệng chu ra với giọng điệu thách thức nói luôn:
    -Không phải việc của anh nhé! Tên gì!
    Tôi bâng quơ trả lời:
    -Anh nói một lần rồi, không nói lại lần nữa.
    Nói xong tôi ngoắc tay thì mấy thằng ong ve theo tôi hí hửng đi vào lớp. Thằng Mạnh “lé” nó bước sau bảo:
    -Em hơi bị cay con cờ đỏ ấy đấy, mẹ chỉ được cái chực chực ghi sổ thôi chứ chẳng được cái vẻ gì.
    Thằng Tiến “tùng” thì bảo:
    -Mẹ em ấy hơi bị được còn gì nữa, trông cái vẻ mặt đanh đá thế thôi nhưng tao biết thừa, hăm dọa các kiểu là em ấy xanh mặt ra ngay thôi mà, nhìn lùn lùn mà vú to phết, bóp sướng phải biết. Mông còn to nữa, khi nào anh em thử bóp mông nó cái!

    Tôi cười vì cái thằng Tiến này chuyên môn tia gái, em nào vú to vú sệ thậm chí là coóc xê màu gì nó cũng phải tia cho ra bằng được.

    Vào trong lớp thì nó nhốn nháo vô cùng, cái lớp tôi không phải dạng cá biệt nhưng cũng chẳng kém là mấy, không đứng thứ nhất trên xuống nhưng chẳng bao giờ mất vị trí thứ hai từ dưới lên cả.
    Mấy thằng mọt sách thì cầm mấy quyển truyện tranh hoặc mang điện thoại ra chơi điện tử. Tôi cùng với mấy thằng vào ngồi xuống bàn cuối cùng, gác chân lên chém gió.

    Đang hăng say thì cô giáo dạy Sử vào. Cô này tên Đào, mới chuyển từ trường khác đến, cái đặc biệt của cô này là giọng trong vắt nghe mả muốn thỉu đi liền. Cái lớp này toàn con dân buôn bán chợ búa nên cũng chẳng ham hố Sử gì cả nên ồn ồn khiến cô phải nói to lên.

    Đang ngồi vất quyển sách lên bàn ra vẻ chăm học lắm. Tôi cười nhếch một cái rồi lấy điện thoại ra chơi điện tử.

    Thực ra tôi không phải là một thằng học dốt mà thực ra là một đứa được đào tạo dạng gà nòi. Không có giải thưởng gì cả nhưng ít ra những cái phát minh lặt vặt gửi cho mấy cơ quan nước ngoài có bằng sáng tạo trẻ thì tôi đầy nhóc rồi. Hơn nữa vốn yêu thích Sử nên gần như mấy cái chương trình phổ thông này chẳng nhằm nhò gì với tôi.

    Không phải khen hay nhưng tôi chỉ khá được mỗi hai mấy môn là Lý, Sử Văn với Địa, còn toán thì học cũng bình thường, ngu nhất là môn Sinh.
    Đang chăm chú chơi thì có tiếng khe khẽ của cô Đào:
    -Nam! Đứng lên cho tôi biết là diễn biến nửa sau của Chiến tranh thế giới thứ hai.

    Tôi thầm nghĩ “Mẹ đúng phỏm của mình rồi, chơi COD bao nhiêu năm chẳng nhẽ mấy cái vớ vẩn này lại không biết, quả này cho mụ này bẽ mặt luôn”.

    Tôi nói luôn một đống các sự kiện rồi ý nghĩa mà cái quyển sách giáo khoa nó viết được vài trang sau đó tôi cười kiểu khinh thường bảo:
    -Còn thiếu gì không cô? Cần em bổ xung không! Mà chắc gì cô đã biết em thiếu cái gì mà bảo em bổ xung.
    Vừa nói xong thì cả lớp ồ lên một tiếng khiến cô giáo phải ổn định trật tự. Có vẻ cô Đào khó chịu với tôi rồi, nghe tôi nói thế thì cô Đào bảo luôn:
    -Vậy em cứ bổ xung đi xem có cái gì nữa!

    Đúng vào mạch của tôi, riêng cái ngày Dday ngày 6 tháng 6 năm 1944 lên bờ biển Normandie của nước Pháp khiến tôi không quên được. Chính xác là bao nhiêu màn game đã tái hiện lại được cuộc đổ bộ đó.

    Cô Đào há hốc mồm ra vì không nghĩ tôi nói được chuẩn ngày tháng rồi diễn biến như vậy. Chừng năm bảy phút trôi qua thì tôi hất hàm nói:
    -Như thế này đã đủ chưa cô?
    -Được! Ngồi xuống và cất cái điện thoại đi nhé! Không được chơi trong giờ đâu.
    Tôi nhăn nhở ngồi xuống thì thằng Mạnh “lé”quay sang chỗ tôi bảo:
    -Anh Nam được đấy, làm cho bà ấy cứng họng luôn.
    Tôi thổi kẹo cao su đánh cái tộp thật khẽ rồi nói:
    -Quá là bình thường với tao luôn.
    Lúc này thì thằng Tiến “tùng” hí hửng bảo:
    -Anh ơi.. em tia được rồi đấy, bà này hôm nay mặc coóc sê màu trắng ngà kiểu da người ấy, nhìn có vẻ nâng nâng vú anh ạ!
    Tôi quay sanh bảo nó:
    -Thế tao đố mày soi được bà ấy mặc xì líp màu gì đấy, soi được như vậy thì mới gọi mày tài chứ nhìn thấy coóc sê là quá bình thường.
    Nghe tôi nói như vậy thì nó cười hì hì bảo:
    -Được rồi! Em sẽ cố gắng xem! Chắc chắn là sẽ biết màu gì, tí nữa ra chơi thám thính nó xem.
    Mấy đứa chúng tôi ngồi bàn dưới to nhỏ như vậy thì đột nhiên nghe tiếng “bộp”. Cô Đào á lên một tiếng vội đưa tay lại xoa xoa mông của mình mặt đỏ lựng như gấc. Viên bi nhỏ màu trắng nảy tách tách dưới sàn gạch.
    Hóa ra có một đứa dùng súng bắn bi nhằm mông cô Đào bắn
    Có lẽ vừa đau vừa xấu hổ nên cô Đào vừa ngượng vừa tức, đôi môi mím lại còn đôi mắt thì đầy vẻ giận giữ. Nước mắt ầng ậc chuẩn bị chảy ra thì mấy thằng cười hô hố. Tôi vội quay sang thằng Bình “boong” hỏi:
    -Đứa nào làm gì đấy mày!
    Thằng Bình quay lại nói khẽ:
    -Thằng Quyền “thế” nó dùng súng bắn anh ạ, chắc là cũng đau đấy, súng bắn bi loại mới này bắn căng lắm.
    Tôi hất hàm hỏi lại nó:
    -Mày có nhìn thấy chắc chắn nó bắn không?
    Thằng Bình “boong” gật một cái rồi bảo:
    -Em trông thấy mà! Chính nó, nó còn đang cười hô hố kia kìa.

    Cũng thuộc dạng nghịch ngợm trong lớp nhưng tôi chưa bao giờ làm cho giáo viên đau cả, trêu cho sợ thì có chứ chưa bao giờ làm giáo viên đau. Nghe thằng Bình nói như vậy tôi lẳng lặng cúi xuống, vặn cái thang nghế ra thành một cai típ sắt hình hộp dài tầm 60 phân rồi nhảy luôn lên bàn tiến đến chỗ thằng Quyền “thế” giáng một phát mạnh vào vai nó.

    Quả thật tôi muốn đập vào đầu nhưng sợ nó lại giãy đành đạch nên đập vào vai nó thôi. Thằng Quyền vội nhảy lên bàn chạy thì tôi đập tiếp vừa đập tôi vừa chửi:
    -Địt mẹ mày chơi ngu này, mày thích lấy súng bắn linh tinh không bố mày đập cho mày chừa nhé, thằng chó. Bố mày nóng mắt với mày lâu lắm rồi đấy!

    Thằng Quyền vừa chạy vừa chửi lại:
    -Địt mẹ mày thằng chó Nam. Mày nhớ đấy, bố mày không để yên đâu. !

    Cả lớp ầm ầm lên, mấy thằng đệ tôi thì vội can tôi ra còn mấy đứa thì can thằng Quyền chạy, cô Đào cũng vội vã ổn định lớp rồi bảo lớp trưởng gọi giám thị lên.

    Nhanh chóng tôi và nó đều được xuống phòng hội đồng uống nước trà. Nhìn thấy tối nó gườm gườm mắt nói:
    -Nhớ mặt bố mày đấy, bố mày không để yên đâu!
    Tôi vểnh mặt cười cợt nhả bảo:
    -Hộ bố mày cái! Sợ quá cơ..

    Xuống phòng nói chuyện một lúc thì tất cả mọi việc cũng sáng tỏ. Thằng Quyền bị đình chỉ học một tuần còn tôi bị đình chỉ học ba ngày.

    Lên lớp thì thằng Quyền xách cái ba lô lững thững đi về, không quên được mối thù này, nó còn lẩm bẩm cái gì đó.

    Tôi thì kệ cứ ở trong lớp! Hết buổi mới về.

    (Hết Phần 1 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 2 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!







    Last edited by Congtu; 09-24-2019 at 01:34 AM.

    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  2. #2
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Đại Náo Học Đường (Phần 2 ) (Tác giả thường trực CTT: Ngọc Linh)

    ĐẠI NÁO HỌC ĐƯỜNG

    Tác giả thường trực Cõi Thiên Thai: Ngọc Linh
    E-mail:
    yenngoc_baolinh***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)

    Copyright © by CoiThienThai.com - All rights reserved - Truyện có bản quyền của Cõi Thiên Thai - Cấm sao chép lại.

    Truyện được viết theo đơn đặt hàng của CõiThiênThai.com


    Phần 2










    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    Lững thững đi từ phòng hội đồng về lớp Thằng Bảo đi cùng tôi nó khẽ nói:
    -Này anh Nam có sợ chúng nó úp sọt mình lúc về không?
    Tôi tặc lưỡi:
    -Sợ đéo gì, cùng lắm là bị một hai nhát thôi, không sao đâu, có gì anh bảo kê cho mày, tý anh bảo lúc tan học chưa về vội vào cái kho bàn ghế hỏng phía cuối trường ấy, bẻ mấy thanh tuýp dắt cặp, có gì còn có đồ mà ứng chiến với tụi nó.
    Thằng Mạnh “lé” thì hùng hổ lắm nó nói:
    -Anh cứ yên tâm, anh em mình sống chết có nhau, anh bị đình chỉ học thế ông bà già ở nhà liệu có mắng mỏ gì không anh?
    -Ôi dào! Ông bà già anh bận trăm công nghìn việc, bao nhiêu thứ phải lo đâu bận tâm nghĩ đến mấy chuyện này.

    Cuối cùng thì cũng hết buổi học, chúng tôi ra về, năm thằng nhảy vào kho bẻ đúng năm đoạn típ đút vào ba lô rồi ra lấy mấy cái xe đạp điện phóng về. Vừa cách cổng trường được hai ba trăm mét thì đã thấy tầm chục đứa hội của thằng Quyền đứng đó rồi.

    Thằng Tiến “tùng” bảo:
    -Anh em mình phải chiến trận này rồi, cẩn thận nhé!
    Cả lũ gật đầu, vừa thấy chúng tôi thì đội của thằng Quyền ào ào chạy đến, chỉ có thằng Quyền có một con bài bổ dưa còn mấy thằng kia cầm tuýp sắt và gậy bóng chày cả, quân số chúng nó đông nên chúng tôi phóng xe quay ngược lại.

    Vứt đống xe vào quán nước rồi tôi bảo:
    -Chúng mày cảm thấy đánh không được thì chạy đi nhé, có gì anh cản hậu cho.

    Năm đứa gật đầu rồi xông vào mà vụt, hai tay hai thánh tuýp tôi vụt hăng nhất nhưng cũng không thể nào mà tránh khỏi mưa tuýp của chúng nó, bị dính hai ba cái oằn lưng nhưng tôi gắng gượng mà đập.

    Thằng Quyền cầm con bài bổ dưa chém tôi nhưng hụt mấy phát, nó quay sang bổ cho thằng Tiến một cái nhưng may thằng này lại đưa cái cặp ở sau lưng ra đỡ nên dính một rách dài chứ nó không có sao cả.

    Đánh nhau một hồi thì con bài của thằng Quyền mẻ một miếng lớn nhưng cũng chính lúc đó nó chém được một cái ngang bắp tay tôi.

    Lưỡi dao không vào sâu lắm nhưng cũng đủ làm tay rách một mảng lớn, tuy vậy tôi cũng đập được mấy cái vào đầu và bàn tay của nó. Đột nhiên có tiếng hô “ Công an công an”
    Cả lũ sợ chạy toán loạn hết. Tôi với mấy thằng chạy lại chỗ xe, nó nhìn thấy cánh tay tôi máu đầm đìa ướt sũng cả cái áo trắng đồng phục.
    Thằng Bảo lắp bắp nói:
    -Anh! Bị sâu không anh?
    Tôi tặc lưỡi nói:
    -Không sâu nhưng chắc là dài đấy, vào quán đã!

    Vừa vào quán thì tôi xin bà bán quán nước gói thuốc lào. bọc qua một lớp vải rồi nói:
    -Tình hình này khéo phải đi khâu rồi, may mà tao phải nghỉ học ba ngày không thì đến trường lại to chuyện ra mà lúc nãy thằng nào gọi công an thế?

    Cả lũ ngơ ngác lắc đầu thì đột nhiên có tiếng:
    -Em! Em phải hô công an không mấy thằng đó đánh tụi anh nữa thì sao?
    Tôi quay lại thì hóa ra là cái em cờ đỏ lúc buổi sáng. Tôi cười hà hà trêu:
    -Lại tính ghi tụi này vào sổ tội đánh nhau nữa hả? Lần này là không có trong trường đâu đấy nhé!
    -Hứ! Sao mà con trai các anh để bụng thế, may cho em là hôm nay trực về muộn đấy không hô lên thì bọn nó còn chém anh nữa.
    Thằng Bảo xì một tiếng nói:
    -Mày nghĩ bọn anh sợ chúng nó sao, ngon nhảy vào xem thằng nào ăn thằng nào.

    Lúc này thì bà chủ quán bảo tôi bị rách sâu nên phải đi khâu đi không là không ổn. Quả thật lúc này nó mới đau và ngấm. Tôi không đi xe được nên em cờ đờ đỏ lấy cái xe đạp điện của tôi đèo tôi đi qua bệnh viện.

    Mấy thằng kia tính đi theo nhưng tôi bảo:
    -Thôi chúng mày về đi, đừng để ông bà già ở nhà biết, tao bị đình chỉ không sao nhưng mấy đứa chúng mày bị đình chỉ là to tội đấy! Đánh nhau thế này mấy thằng giám thị trường mình kiểu gì cũng soi mói đấy. Có gì tao lo được rồi, mấy anh em cứ về đi cẩn thận đấy nhé.

    Thằng Bảo dùng dằng nhưng nghĩ có em cờ đỏ rồi nên bảo tôi cẩn thận, chúng nó về nhà rồi tối tạt qua nhà tôi.
    Cô bé cờ đỏ đèo tôi đi đến viện, lúc này thì mới có cơ hội hỏi chuyện:
    -Này em tên gì thế?
    -Em tên Giang! Học 10C1
    -Ôi lớp chọn cơ à, giỏi nhỉ!
    -Bình thường chứ có làm gì mà giỏi đâu, à dĩ nhiên là giỏi hơn anh rồi.
    Tôi cười bảo:
    -Hơi nhầm đấy!
    -Vâng nhầm, à mà anh hơn em có một tuổi thôi nhỉ.
    -Ba tuổi vì anh nhớ trường quá nên ở lại mất hai năm cấp một hì hì.
    -Đấy! Giỏi hơn em còn gì. Mà công nhận hôm nay anh cũng hay thật đấy, trong lớp mà dám đánh nhau như vây!
    -Ô có gì mà không dám. Thế ai kể cho em mà em biết đấy?
    -Ầm ầm cả trường thì dĩ nhiên là phải biết rồi, công nhận cũng ga lăng đấy, tưởng anh chỉ được nghịch là giỏi thôi.
    -Bình thường… mà phóng nhanh lên, đau muốn chết đây này!
    Cuối cùng thì cũng đến bệnh viện, tôi vào trong chụp chiếu qua xem có bị gẫy xương không nhưng không sao cả, chỉ bị thương ở phần mềm và bị khâu mười lăm mũi. Hai tiếng sau thì mọi thứ mới xong. Lúc này tôi mới nghĩ đến Giang nên bảo:
    -Này! Về phóng xe của anh về đi không bố mẹ lo, anh đi xe ôm về nhà cũng được!
    -Không! Ai lại thế mà anh yên tâm đi em gọi điện về cho bố mẹ em rồi, không sao đâu. Em đưa anh về rồi về cũng được.
    Tôi cười hà hà nói:
    -Ô tự nhiên có người tốt thế nhỉ, không đanh đá như sáng nay nữa à?
    -Em hiền chứ đanh đá lúc nào! Nói em đanh đá là cho ăn đòn đấy biết chưa!
    -Ờ biết rồi! Hiền vãi cả ….
    Giang đánh tôi một cái rồi mới đưa tôi về. Trên đường nén đau lại tôi trò chuyện, Giang có hai chị em gái, chị gái bằng tuổi tôi nhưng học hơn tôi một lớp. Giang cũng thuộc dạng học sinh giỏi, nhưng giỏi văn nên lời nói đanh quánh lắm.
    Đưa tôi về đến nhà thì tôi bảo:
    -Đã vào đến nhà thì hộ anh nấu anh gói mì luôn.
    Giang ngạc nhiên hỏi:
    -Ô ! Bố mẹ anh không có ở nhà à?
    Tôi cười hì hì nói:
    -Làm gì có ai đâu! Anh ở nhà một mình mà, thôi anh đói rồi nấu cho anh gói mì đi.
    -Đã đau rồi còn ăn mì, thôi em đi mua cho anh cháo đây, ở đây có chỗ nào bán cháo không nhỉ?
    -Làm gì có mà anh cũng chẳng biết, anh có ăn cháo bao giờ đâu mà biết cơ chứ. Mà em cũng về đi, trưa trật thế này rồi, về còn đi học buổi chiều. Tí mấy thằng bạn anh sang là vô tư thôi mà có gì đâu.
    -Muộn rồi, em cũng xin cô giáo nghỉ rồi, có đứa lớp phó nó quản lý thay em là được!
    -Kinh ! Còn làm lớp trưởng nữa cơ à!
    -Chứ sao nữa!
    Nói xong rồi Giang phóng cái xe đạp điện đi mua đồ, còn tôi thì nằm ở cái ghế xalông, cầm cái điện thoại gọi cho mấy đứa là thằng Bảo thằng Tiến.. thằng Mạnh.. Nhìn đồng hồ bây giờ cũng đã hai rưỡi chiều rồi.
    Cố gắng gượng lấy cái tay đau tôi cởi áo của mình ra xem thì thấy người cũng tím bầm vài chỗ, đặc biệt là bả vai và lưng.
    Đang soi thì Giang đã về, cầm hai cái hộp cơm để xuống rồi nói:
    -Không có cháo, em mua tạm cơm về đây anh ăn đi rồi uống thuốc không khéo nhiễm trùng đấy!
    -Ừ! Em cũng ăn đi!
    Giang cười rồi nói:
    -Tí nữa trả em tiền cơm đấy biết chưa?
    -Rồi! Biết rồi.. còn tiền nào nữa không? À tiền viện phí nữa nhỉ, bao giờ thanh toán tiền bảo hiểm sau đúng không!
    -Ừ! Đúng rồi, gần hai triệu đấy nhé!
    -Ờ! Được rồi.. có mấy đồng mà cũng kì kèo..hìhì.. thôi ăn thôi.
    Tôi rệu rạo nhai cơm vì quả thật là đau, giờ nó ngấm nên nhấc cánh tay cũng khó tuy. Giang thấy vậy thì tủm tỉm nói:
    -Thôi lại gần đây em bón cho nào!
    Tôi đành tiến lại gần rồi để cho Giang đút từng thìa cơm vào miệng. Tôi chưa nuốt xong thì Giang lại đút, tôi giật người ra xa cố gắng nói:
    -Từ từ…đã nào.. anh chết nghẹn bây giờ!
    -Hì.. nuốt nhanh lên, có mấy miếng cơm!
    Giang lừ mắt nói:
    -Nhanh.. lên không ăn đòn đấy nhé!
    Tôi đành cố gắng nuốt hết miếng cơm để cho Giang đút tiếp. Vừa ăn cơm vừa nói chuyện gia đình nhà cửa, tôi đột nhiên nói:
    -Này! Người yêu em mà thấy cảnh này khéo nó cho anh thêm vài nhát nữa ấy nhỉ

    (Hết Phần 2 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 3 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  3. #3
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Đại Náo Học Đường (Phần 3 ) (Tác giả thường trực CTT: Ngọc Linh)

    ĐẠI NÁO HỌC ĐƯỜNG

    Tác giả thường trực Cõi Thiên Thai: Ngọc Linh
    E-mail:
    yenngoc_baolinh***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)

    Copyright © by CoiThienThai.com - All rights reserved - Truyện có bản quyền của Cõi Thiên Thai - Cấm sao chép lại.

    Truyện được viết theo đơn đặt hàng của CõiThiênThai.com


    Phần 3










    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    Giang hứ một cái rướn con mắt lên nhìn tôi rồi bảo:
    -Em làm gì có người yêu, tí tuổi đầu thế này yêu với đương vớ va vớ vẩn. Thôi ăn nhanh còn uống thuốc. Em còn sợ người yêu anh đến đánh ghen đây.
    Trệu trạo nhai miếng cơm nuốt xong tôi nói:
    -Anh xấu tính, suốt ngày đánh nhau như thế này thì làm gì mà có người yêu, hơn nữa anh chỉ thích giá xinh thôi, gái xấu là không thích đâu. Gái xinh thì nó yêu mấy đứa khác rồi thành ra ế. Hay em làm mối chị em cho anh nhỉ!
    -Vào rừng mơ bắt con tưởng bở đi nhé, không phải mỡ đâu mà húp. Hơn nữa chị em tính đồng bóng không yêu ai đâu hì hì.
    Tôi gật gù nói:
    -Ờ cũng đúng hay là em làm người yêu anh nhể, à mà thôi coi như nói. Lùn một mẩu được ba mét cưa đôi thế này hôn thì phải bế à. Hơn nữa lại còn xấu gái nữa.
    -Này! Chê xấu thì tự cầm lấy mà ăn nhé!

    Nói xong Giang giứ lấy cái hộp cơm lại phía tôi rồi tỏ cái vẻ mặt phụng phịu. Tôi cười cười rồi bảo:
    -Thôi không trêu nữa, cố gắng đút cho anh nào, nhanh còn uống thuốc.

    Giang chu môi lại xì một tiếng rồi bắt đầu đút tiếp cơm cho tôi. Đúng lúc này thì mấy thằng lâu nhâu phi xe máy điện qua thấy cảnh đấy thì hí hửng trêu:
    -Khiếp mới gặp nhau từ sáng đến giờ mà đã đổ nhau rồi à, kinh thật đấy!

    Thằng Bảo nhí nhảnh cười ha hả từ cổng vào. Được gán ghép thế đột nhiên Giang đỏ nựng cả mặt lên vì xấu hổ. Hai cái má phơn phớt hồng nhìn cũng đáng yêu. Ve vẩy cái lọn tóc đuôi gà Giang rít khẽ nói:
    -Đổ cái gì mà đổ, mấy người tự mà trông nhau đi, em đi về. Suốt ngày nghịch ngợm đánh nhau là không ai bằng thôi.
    Thằng Mạnh “lé” cười hì hì bảo:
    -Thôi đút thì đút nốt cho anh ấy đi, làm gì mà căng thẳng thế.
    Thằng Mạnh nói xong thì tiến lại chỗ tôi nói:
    -Sao anh bị khâu bao nhiêu mũi? Có bị thêm chỗ nào không?
    Tôi tặc lưỡi nói:
    -Mười lăm mũi nói chung là đau ra phết đấy, thế mấy thằng có thằng nào bị băm phát nào vào người không?
    Thằng Tiến cười hề hề nói:
    -Em thì may có cái cặp, mẹ nó rách bự chảng một mảng, về nhà lại vô tình bị bà già nhìn thấy chứ, may là bảo con bị vướng vào cái xe máy nó ngã nên rách, với lại quần áo bị bẩn nữa. Dấm dúi vác được lọ thuốc xoa bóp sang đây cho mấy anh em.
    Mấy thằng thi nhau vạch quần áo ra mà xoa, Giang thì cứ trợn tròn cái mắt ra mà nhìn mấy đứa tự nhiên như vậy.
    Bốn thằng xoa xoa cho nhau xong thì nói:
    -Bao giờ anh được cắt chỉ?
    -Một tuần sau, giờ uống cái thuốc đã, mẹ rách có một tí mà chảy bao nhiêu là máu luôn, mai lại đéo phải mặc đồng phục đến trường rồi. Kiểu gì tí nữa ông bà già cũng gọi điện về vì được thông báo đấy, chúng mày ở đây tỏ vẻ ăn năn hối lỗi cùng với tao nhé.
    -Tưởng gì chứ chuyện đó vô tư anh.
    Thằng Bảo nói với tôi xong thì quay sang phía Giang nói:
    -Này! Có cần anh đưa về không?
    Giang xì một tiếng bảo:
    -Thôi khỏi phiền mấy anh, em tự đi xe ôm về được, à anh Nam, trả lại em tiền thuốc đi!
    Tôi méo miệng giả vờ nhăn nhó nói:
    -Đợi hết đau đã nào, chưa gì mà đã đòi tiền rồi, thôi được rồi. Bảo mày vào trong nhà lấy cái ví ở cặp ra ba triệu trả cho Giang hộ tao.
    Giang cự lại luôn:
    -Mất bao nhiêu tiền em lấy đúng từng ấy, hơn cũng không lấy mà kém phải trả thêm.
    Tôi cười hì hì bảo?
    -Coi như tiền công giúp bọn anh được chưa hì hì, mà anh bảo này cứ cầm xe của anh đi học, hôm nào anh không bị đình chỉ học thì qua đón anh!
    Giang vội hét lên:
    -Anh bị hâm à? Ai lại làm thế, hơn nữa em với anh học khác buổi nhau đưa với đón cái gì, thôi giúp nhau như thế này là nhiều lắm rồi nhé. Em về đây bye bye!
    Nói xong con bé xách cái balô lên vai rồi đi ra ngoài. Thằng Bảo nhanh trí phóng cái xe ra theo sau rồi kì kèo mãi cũng đèo được con bé về nhà. Mấy thằng quay lại hỏi tôi:
    -Anh tính tán con bé này à?
    -Tán cái gì đâu, chẳng qua nó kêu cứu rồi giúp mình thôi mà chúng mày thấy đấy, nhìn cũng có xinh xắn gì đâu, được cái vú hơi to một chút thôi chứ mặt thì bình thường. Hơn nữa lùn có một mẩu này, thậm chí cái tính khó như ma yêu đương gì!
    Mấy thằng gật đầu đồng tình, thằng Mạnh “lé” nói:
    -Kiểu này thì chắc mấy thằng đó không tha anh em mình đâu, đảm bảo kiểu gì cũng đánh nhau nữa, anh em mình phải cẩn thận.
    Tôi gật đầu nói:
    -Không sao, cứ chuẩn bị sẵn tinh thần đi, chú ý đừng đem dao với kiếm, bị nghi ngay đấy, chúng mày cứ lấy mấy đoạn xích mèo loại lớn ấy, gập lại làm ba rồi hàn hai đầu vào. Cái loại đó để trong ba lô được, mà vụt thì cũng ác, thêm vài con dọc giấy loại nhỏ nữa, cái đấy mà rạch thì bén lắm!

    Mấy đứa gật gù vì ít ra mấy cái loại đồ như vậy mang trong cặp cũng chẳng mấy khi bị dòm ngó cả.

    Hơn một tiếng sau thì thằng Bảo mới phóng xe về. Vừa phanh cái két phát ở sân thì mấy thằng đã nhao nhao hỏi:
    -Mày làm đéo gì mà lâu thế, tính thịt em nó à?
    Thằng Bảo lắc đầu nói:
    -Mấy thằng mày chỉ thế là giỏi thôi, tao đèo em ấy về xong thì qua quán nước hỏi chuyện vu vơ, nói chung là cả trường biết đánh nhau rồi nhưng nghĩ chắc là không sao, hơn nữa trong thời gian kỷ luật nên trường cũng không để tâm lắm.
    Tôi gật gù rồi nói:
    -Không để tâm nhưng kiểu gì cũng soi anh em mình đấy, làm đéo có chuyện tỉnh bơ. Tụi giám thị với giáo viên mấy đứa chỉ mong sao có chuyện xảy ra còn vòi vĩnh tiền phụ huynh các kiểu, tao đảm bảo luôn.
    Thằng Bình “boong” nhai rồm rộp gói quẩy rồi bảo:
    -Anh có ông bà già đứng sau rồi, hơn nữa còn có các cốp to nữa sợ cái gì!
    Tôi tặc lưỡi trả lời:
    -Ờ thì thế! Xoắn gì đâu.. nó đến thì lại múc, nhưng chuyện tao bị chém thì đừng nói cho ông bà già biết để anh em mình xử không thì rách việc ra.

    Mấy thằng gật đầu rồi vào trong nhà, hai chúng nó mỗi đứa một cái máy tính bắt đầu chơi game, tôi đau quá nên uống thuốc xong rồi vào nghỉ.

    Chúng nó chơi đến tối mịt thì về, trước khi về cũng không quên mua đồ ăn rồi bảo có chuyện gì ới chúng nó luôn để chúng nó xin phép ông bà già qua nhà tôi.

    Cố gắng khóa cái cửa rồi tôi vào phòng ngủ trên tầng hai, thả nhẹ người xuống cái giường tôi lấy điện thoại nhắn tin cho Giang.

    Hai mươi phút sau thì có tin nhắn lại, nói chung là cũng chỉ là vài lời cảm ơn mà thôi. Hóa ra con bé khi nói chuyện bình thường thế này cũng đáng yêu ra phết.

    Sáng hôm sau đến gần chín giờ sáng tôi mới dậy, lọc cọc khóa cái cổng rồi tôi bắt taxi đi thay cái băng. Đang thay băng xong đột nhiên có điện thoại.

    Tôi chưa nghe được mà đến khi xong thì mới nhấc máy. Cái số lạ hoắc chưa thấy bao giờ. Vừa nhấc máy lên đã có giọng nói trong trẻo vang lên:
    -A lô Nam đấy hả?
    -Dạ! Ai đấy ạ?
    -Cô Đào dạy sử đây, em có nhà không? Cô với Giang đang ở dưới nhà em đây này.
    -Dạ vậy hả? Nhưng mà em giờ đang đi thay băng rồi cô ạ. Chắc nửa tiếng nữa mới xong về cô ạ!
    -Vậy hả? Cô với Giang chờ nhé!
    Tôi cúp máy thầm nghĩ “Quái lạ có việc đéo gì mà tự nhưng bà giáo viên này đến thăm mình nhỉ, lạ à nghe, chắc là cái Giang lại bép xép chuyện gì rồi”.
    Thay băng xong thì tôi lại bắt taxi về đến nhà. Vừa về đến thì đã thấy cô Đào và Giang đợi tôi rồi, tôi mỉm cười bảo:
    -Sao tự dưng cô lại đến thăm em thế ạ?
    Cô Đào mỉm cười nhỏ nhẹ với cái giọng giáo viên sử của mình nói:
    -Tại cô mà em ra nông nỗi này!
    Tôi cười hì bảo:
    -Em đánh nhau có liên quan gì đến cô đâu mà tại cô, cái Giang lại bép xép cái gì hả!
    Giang chu môi cự lại:
    -Em có nói gì sai đâu, có thế nào kể thế.
    Tôi mỉm cười hất hàm bắt Giang mở khóa cổng cho tôi, Cô Đào đi vào với túi cam và một gói bánh. Tôi lững thững đi vào thì Giang nói:
    -Sáng dậy ăn gì chưa mà đi thay băng đấy, mà cũng chuẩn bị ăn cơm trưa rồi, chắc tí nữa lại cơm hàng à?
    Tôi cười ha hả bảo:
    -Này! Không phải người yêu, cũng chẳng phải mẹ của anh mà lên giọng đấy nhé, cho ăn đòn đấy biết anh đánh nhau thế nào chưa!
    Giang trề môi nói:
    -Què mà còn ra vẻ!

    (Hết Phần 3 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 4 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  4. #4
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Đại Náo Học Đường (Phần 4 ) (Tác giả thường trực CTT: Ngọc Linh)

    ĐẠI NÁO HỌC ĐƯỜNG

    Tác giả thường trực Cõi Thiên Thai: Ngọc Linh
    E-mail:
    yenngoc_baolinh***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)

    Copyright © by CoiThienThai.com - All rights reserved - Truyện có bản quyền của Cõi Thiên Thai - Cấm sao chép lại.

    Truyện được viết theo đơn đặt hàng của CõiThiênThai.com


    Phần 4










    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    Cái giọng điệu trả treo của Giang làm tôi cứng họng không nói được câu nào. Cô Đào thì tủm tỉm cười rồi vào cùng với tôi và Giang. Vào trong nhà thì tôi bảo Giang đi lấy nước để mời cô Đào rồi ngồi nói chuyện.

    Cô Đào vẫn cái giọng nhỏ nhẹ nói:
    -Cô xin lỗi vì chuyện của cô mà em xảy ra thế này.
    Ra vẻ phớt đời tôi nói:
    -Có sao đâu cô, tuổi trẻ mà không đánh nhau thì mới lạ đấy, mà cái thằng đó thì cũng phải đánh cho nó chừa cái tội bố láo đi. Ở ngoài chúng nó muốn làm gì thì kệ chúng nó nhưng trong trường lớp học là phải cho ra học mà nó không học cũng phải để cho người khác học, tiếc là em không có đồ mà “băm” lại nó.
    Giang nghe thấy tôi nói vậy thì bảo:
    -Vâng! Không có đồ mà “băm” em nghe mấy đứa lớp anh kháo nhau là anh cũng đập nó gãy bốn ngón tay đấy.
    Tôi cười ha hả rồi nói:
    -Đập mấy cái vào tay mà gãy có bốn ngón thôi à, ít thế. Tưởng phải gãy cả bàn mới đúng chứ mà nó được nghỉ một tuần thì tha hồ mà dưỡng thương còn gì nữa.
    Cô Đào nghe tôi nói có vẻ muốn đánh nhau lắm thì bảo:
    -Thôi! Đừng đánh nhau nữa nhé, cô nói với giáo viên chủ nhiệm với thầy giám thị để ý đến Quyền không cho đánh em nữa.
    -Em không sao mà cô!
    Giang vừa nghe thấy vậy, bĩu môi nguýt dài nói:
    -Vâng! Không sao đâu cô, khâu có mười lăm mũi thôi mà, nhẹ không ấy mà!
    Trừng mắt tôi bảo:
    -Nói ít thôi không lúc bị ăn đòn lại bảo anh ác đấy nhé, anh là anh không đùa đâu!
    -Cứ đùa đấy, giỏi đánh em xem!
    Giang lừ mắt lại tôi, bình thường với một đứa con gái như vậy lấc cấc ở trường là tôi cho ăn cái tát rồi đấy nhưng không hiểu sao nhìn cái vẻ mặt của Giang tôi chỉ muốn véo cái má phính phính mà kéo mạnh thôi. Công nhận cái mặt làm tôi “ghét” không chịu được.
    Nói chuyện trường lớp một chút thì cô Đào hỏi:
    -Em thích học Sử hay sao mà nắm rõ mọi diễn biến thế?
    Tôi cười khì khì bảo:
    -Em chơi game nên nó miêu tả thực một chút thôi, nói chung là em cũng thích mấy cái này nhưng Sử ở trường học dạy có một kiểu ấy, không chân thực ở cả hai phía nên em cũng không thích lắm! Nhưng nói chung đủ để lên lớp!

    Cô Đào chỉ biết gật gì đồng tình, lúc này tôi ngồi đối diện nhìn ngắm cô Đào. Để ý kĩ thì mới thấy cô Đào cũng khá duyên, cái vẻ đẹp nền nã chân chất của phụ nữ nhà lành, có một phần gì đó cam chịu vậy.

    Bản chất của cô như vậy nên mới dạy bộ môn này và cũng bị học sinh trêu như vậy chỉ biết tức đỏ cả mặt mà không dám làm gì.

    Nói chuyện thêm một lúc thì cô Đào về, không quên để cái phong bì cho tôi, tôi chỉ nhận quà chứ không ham hố tiền gì cả. Cô Đào còn dặn tôi cứ ở nhà khỏe đi rồi hãy đi học. Giang thì cười cười với cái giọng điệu nhăn nhở rồi nói:
    -Lần sau mà còn đi học muộn nữa là ghi hết tên vào cho chừa luôn.
    Tôi cười khinh thường trước cái kiểu trẻ con của Giang. Hai người đi về thì mấy thằng bạn cũng tới.
    Thấy đồ trên bàn thì thằng Bảo hí hửng nói:
    -Em nào đến thăm anh đấy?
    Tôi cười nhẹ bảo:
    -Em Giang với cô Đào, đồ đấy chúng mày ăn đi. Mẹ nó đánh nó như thế mà thằng Quyền có gãy bốn ngón thì cũng nhẹ thật, tao bị khâu những mười lăm mũi.
    Thằng Mạnh “lé” thì hí hửng bảo:
    -Còn mấy thằng bạn nó nặng hơn anh, anh em đập thế mà chúng nó cũng bị khâu đấy nhưng hai ba mũi thôi, lúc đấy máu văng lung tung em tưởng mỗi của anh thôi hóa ra mấy đứa nó cũng bị, chắc bị mấy cái đầu sắc nó chém vào.

    Chúng tôi cười hì hì rồi lấy bánh với hoa quả ra ăn. Đúng lúc này thì bố mẹ tôi gọi về, có lẽ thầy Hiệu Trưởng biết việc của tôi.
    Vâng dạ một hồi thì mẹ tôi gọi thằng Bảo với thằng Mạnh ra dặn hai chúng nó. Gần như hai thằng lẻo mép này được bố mẹ tôi thuê để chơi cùng với tôi vậy. Hai chúng nó vâng dạ một lúc rồi cúp máy.

    Thằng Bảo nhăn nhó nói:
    -Vụ này căng đấy anh, ông bà già biết chuyện rồi, chắc là không bay về gặp anh nhưng sẽ có vụ với tụi thằng Quyền đấy!
    -Ừ cũng tốt, dù sao cứ phòng chúng nó đâm trộm cũng mệt mỏi, chắc hết ngày kia là tao được đi học rồi gì. Ông bà già có nói gì về chuyện đi học không?
    -À bảo anh cứ nghỉ đến cuối tuần cũng được, không sao cả còn nếu anh thích đi thì tùy, nói chung do anh, thấy khỏe thì đi, không khỏe thì thôi!
    -Ờ! Đã thế ngày kia đi!

    Thằng Bình “boong” nhai gau gáu miếng táo rồi nói:
    -Anh Nam à! Em thấy em Giang cũng được đấy, tính em nó khá hay, nếu được thì tán thử em ấy xem sao!
    Thằng Tiến vừa nghe thấy gõ cái bốp vào đầu thằng Bình rồi nói:
    -Mày dở à. Nếu anh Nam tán được em nó nghiễm nhiên mày phải gọi em nó là chị cả đấy nhé. Thích gọi không?
    -Thích chứ sao, em ấy làm chị cả cũng được.
    Tôi cười hà hà bảo hai thằng nó:
    -Chúng mày suy nghĩ được đấy nhỉ, nhìn em ấy cũng được nhưng có vẻ ngây thơ nên tao không có thích lắm.
    -Nó chắc chắn là có cảm tình với anh rồi hì hì..
    Tôi tặc lưỡi cười hề hề với mấy thằng rồi vào chơi game, tay đỡ đau hơn chút nên tôi chơi với chúng nó hai ba ván rồi lên trên nhà nằm một chút. Đến trưa thì mấy thằng kéo tôi đi ăn, không biết chúng nó có tiền ở đâu mà gạ tôi đi ăn lẩu chim.
    Hỏi chúng nó mãi thì mới biết tiền do mẹ tôi bắn vào tài khoản chúng nó có gì lo cho anh em. Vừa ăn chúng nó vừa hò hét rồi cụng cốc bia cành cạch. Bọn này uống bia cũng thuộc dạng giỏi. Ăn uống một hồi thì thằng Tiến hí hửng bảo:
    -Anh Nam này em đã tia được cô Đào mặc gì bên trong rồi nhé. Hóa ra bà này có sở thích mặc đồ xanh lơ anh ạ, chắc mua cả một lố quần luôn.
    Tôi cười bảo:
    -Sao mày biết?
    -Thì em tia thôi, hôm qua trường có tổ chức cái cuộc thi tìm hiểu về Phòng cháy chữa cháy gì đấy em tia được, mà phải nói bà này có cái mu thì to thôi rồi, em phan MU mà còn chảy nước miếng ra đấy.

    Thằng Mạnh “lé” đế thêm vào:
    -Công nhận anh ạ, hôm ấy thế nào bà ấy lại mặc cái quần bó, mu nó gồ lên nhìn chỉ muốn gặm. Tí nữa tụi em cũng đi giải xúi, he he.. anh đi không. Có mấy thằng lớp mười hai có số hàng của mấy em trường khác, mẹ trường cũng thuộc dạng trường chuẩn, top ba mà thế đéo nào lại có mấy em làm hàng.
    Cười ha hả tôi nói:
    -Cái đó đéo liên quan đâu! Thèm tiền đi làm hàng là chuyện quá bình thường thôi mà. Thôi nào nhậu đã rồi về chúng mày đi đâu thì đi!

    Nhậu lo say thì đi về nhà, tôi quấn băng chặt một chút rồi thả lỏng tay ra, nó hơi nhức thôi nhưng tayw đã bắt đầu kéo da non nên hơi ngứa. Khoác tạm cái áo sơ mi rồi tôi ra bắt taxi qua siêu thị mua ít đồ.

    Lượn vài vòng rồi tôi lỉnh kỉnh xách cái túi qua chỗ quán nước trước cổng trường ngồi. Đang nhâm nhi chén nước chè thì tôi thấy cô Đào ra cổng trường.

    Vẫn cái bộ quần áo đi dạy bình thường nhưng sao cô Đào hôm nay trông khép nép lắm chứ không đỉnh đang như mọi ngày.

    Cô Đào đứng nói chuyện với một người đàn ông, nhìn cũng có vẻ chơi bời nhưng kiểu nửa mùa chứ không phải dân chơi thứ thiệt.

    Tôi nghĩ trong đầu “ Cô Đào nhìn kiểu con nhà gia giáo thế mà lại quan hệ với cái thằng như du côn thế kia kể cũng lạ nhỉ” Đang thầm nghĩ trong đầu thì một hình ảnh bất ngờ đập vào mắt tôi.
    Thằng du côn đó nắm tóc và tát cho cô Đào hai cái. Cô Đào chỉ biết đứng im người run lên hai mắt đỏ hoe ầng ậc nước, mái tóc xoăn nhẹ bồng bềnh giờ xõa ra.

    Bất ngờ với hành động đó thì cô Đào có vẻ cam chịu, lặng lẽ rút ví của mình ra lấy ít tiền đưa cho thằng đó.

    Giật lấy mấy tờ tiền trên tay cô rồi thằng đó cười hệch, chỉ vào mặt cô Đào nói gì đó rồi sau đó phóng xe mà chạy đi.

    Cô Đào hững hờ nhìn với ánh mắt thờ thẫn xa xăm rồi sau đó quay vào trường, trước khi vào không quên sửa lại tóc và lau đi hàng nước mắt đang lăn dài.

    Tôi chứng kiến cảnh đấy thì hơi lạ, định tìm hiểu xem thế nào. Trên đời này tôi ghét nhất là đánh phụ nữ, tính đi nhưng nghĩ tay hãy còn đau nên thôi.

    Về đến nhà rồi tôi gọi điện cho Giang. Cái giọng lanh lảnh vang lên:
    -Gọi em có việc gì thế?

    Tôi cười trêu:
    -Nhớ quá! Gọi không được à?
    -Hứ! Nhớ nhung cái gì, trò tán gái đó xưa rồi anh Nam ạ!

    Tôi cười ha hả bảo:
    -Nghĩ gì bảo anh tán, tỉnh lại đi, đập đầu vào tường mà tỉnh lại đi. Anh muốn nói chuyện với em thôi, chuyện này cũng gấp!
    -Gấp cái gì! Muốn gặp để ve vãn hã?

    Tôi hơi cáu nên nói:
    -Không đùa đâu nhé, chiều nay qua quán trà sữa gần trung tâm thương mại gặp nhé. Anh bắt taxi qua đó đây!

    (Hết Phần 4 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 5 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  5. #5
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Đại Náo Học Đường (Phần 5 ) (Tác giả thường trực CTT: Ngọc Linh)

    ĐẠI NÁO HỌC ĐƯỜNG

    Tác giả thường trực Cõi Thiên Thai: Ngọc Linh
    E-mail:
    yenngoc_baolinh***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)

    Copyright © by CoiThienThai.com - All rights reserved - Truyện có bản quyền của Cõi Thiên Thai - Cấm sao chép lại.

    Truyện được viết theo đơn đặt hàng của CõiThiênThai.com


    Phần 5










    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    Bắt taxi qua cái quán trà sữa ngồi đấy đợi Giang. Do chưa tan học nên tôi phải đợi đến hai tiếng thì Giang mới được về. Đế thấy một gói đồ lỉnh kỉnh ở trên bàn thì Giang nói:
    -Anh đi siêu thị mua đồ gì mà lắm thế?
    -Toàn đồ ăn vặt, với ít trái cây thôi. Em thích gì thì lấy mà ăn hì hì.
    -Gớm! Em có phải đến đây để chọn đồ ăn vặt của anh đâu. Nào có chuyện gì quan trọng thì nói đi, tiếng nữa là em phải đi học thêm đấy!
    -Gớm! Cứ như là học quan trọng lắm đấy, nghỉ một buổi học thêm thì cũng có làm sao đâu, anh trốn học suốt đây.
    -Ai lười như anh, thôi nói em xem có chuyện gì nào?
    -Hôm nay anh qua trường thấy có một thằng gọi cô Đào ra trước cổng trường, nói chuyện gì đó rồi tát cho cô Đào hai cái, có vẻ là người yêu hay gì đó.
    Giang nghe tôi nói thế thì mở to mắt ra ngạc nhiên hỏi lại:
    -Ô thế á?
    -Không thế á còn thế nào nữa, nói chung nhìn cô Đào có vẻ cam chịu lắm, chắc là có vướng mắc gì đó. Nếu mà gặp được thì hỏi han xem sao, nó mà ý kiến là anh bụp luôn thằng đó.
    -Thôi đi ông tướng, bị chém chưa lành đâu mà tinh vi, anh mà đến trường khéo thằng đó nó lại gọi người đánh tiếp đấy.

    Cười ha hả rồi tôi uống ốc trà sữa vênh cái mặt, thổi nhẹ nhẹ cọng tóc lòa xòa xuống mặt rồi khẽ nói:
    -Hộ anh cái, năn nỉ luôn. Không khéo đến trường nó còn vội vã đến xin lỗi anh không dám làm gì đâu, khéo mà cách xa anh năm mét.
    Nghe tôi nói như vậy, Giang lắc nhẹ đầu, chu cái môi đỏ mọng đầy nghịch ngợm lên, tay vuốt nhẹ cái đuôi tóc phía sau rồi tỏ vẻ khinh thường nói:
    -Nói phét mà không biết ngượng mồm.! Nó mà gọi đến đập cho là em kệ anh luôn.
    Tôi cười hì rồi trêu:
    -Ô thế từ lúc nào quan tâm đến anh vậy? Không lẽ thích anh à? Anh là anh không thích con gái lùn có một mẩu thế kia đâu.
    -Ai thích! Luyên tha luyên thuyên. Thôi em đi học thêm đây, hì hì, cho em xin vài quả táo nhé, cho mấy đứa cùng lớp!
    -Ừ! Hì hì, được rồi. Lấy hết đi, nhớ dò hỏi hộ anh nhé, mà ngày kia anh lên lớp rồi.
    Giang ậm ừ gật đầu rồi móc khay táo trong cái túi đồ của tôi và ra cái xe máy điện phóng đi học. Nhìn cái dáng con bé tôi thây cũng hay, hàng họ thì gần như mới phát triển nên không thể nói là to được nhưng có nét duyên vô cùng.
    Về đến nhà, tắm rửa qua loa rồi lau vết thương xong tôi đi ăn ngoài tiệm cơm rồi về. Mấy thằng bạn lại vào nhà tôi chơi đến tối mịt. Dĩ nhiên tôi kể chuyện đó cho mấy thằng nghe, thằng Mạnh “lé” hí hửng bảo ngay:
    -Anh có nhìn rõ mặt nó không anh?
    -Không! Anh bên đường còn nó gần cổng trường, làm sao rõ mặt được nhưng dáng người là anh biết. Thôi tìm hiểu từ từ, nếu họ hàng thì anh em mình bỏ qua không xen vào nhưng là người xã hội thì phải cho một trận.

    Thấm thoát hai ngày trôi qua, Tôi lại đi học bình thường, vết thương đỡ đau hẳn rồi, giờ chỉ còn cảm giác ngứa ngáy khó chịu vì cái da non nó mọc thôi. Như thường lệ thì mấy đứa vẫn tụ tập ở quán nước. Đợi trống thì chúng tôi mới lững thững đi vào.
    Lần này thì lại gặp Giang, tôi cười trêu luôn:
    -Biết hết tên rồi nhé, khỏi hỏi cứ ghi vào sổ đi!
    Giang lầm lì lẩm bẩm trong miệng:
    -Nhìn cái mặt thấy ghét, đi vào đi còn trêu tức em à!

    Đúng lúc đấy lại có mấy thằng lớp mười hai nhăn nhở đi theo tôi. Giang bỏ chỗ tôi ra ghi tên mấy thằng đó vào thì chúng nó cự lại, còn giật tóc con bé cười ha hả nữa.
    Tôi điên tiết lắm rồi đang định nhảy vào thì thằng Bảo kéo tay tôi lắc đầu nói:
    -Không sao đâu anh, cái này cái Giang trị được, bọn này chỉ to mồm thôi, tí nữa lão giám thị vào lớp thì mặt mày lại xanh như tàu lá chuối ngay ấy mà.

    Tôi lín nhịn đi lên lớp. Vừa qua cái hành lang thì thấy mấy thằng đệ của thằng Quyền. Dĩ nhiên thằng Quyền chưa thể đi học được vì còn bị đình chỉ học thêm mấy ngày nữa. Thấy tôi thì mấy thằng đó cụp mắt xuống, lấm la lấm lét tiến lại gần rồi nói nhỏ:
    -Chúng..em xin lỗi, có việc gì bỏ qua cho chúng em. Anh Quyền sẽ gặp anh sau vì chưa được đến trường ạ!
    -Ờ! Tao tạm tha, nói chung chúng mày muốn làm gì ngoài đường tao đéo quan tâm nhưng ở trong lớp thì ngồi yên, đừng có động đến giáo viên và cho mấy đứa khác học.
    Mấy đứa cúi gầm mặt rồi cúi đầu không nói thêm câu gì nữa. Tôi đi vào lớp rồi cùng mấy đứa cười đùa. Hôm nay có tiết Lý, mà cái môn này đối với tôi quá đơn giản, thậm chí giáo viên cũng biết kiến thức của tôi nên kệ tôi muốn làm gì trong lớp cũng được miễn đừng ảnh hưởng đến mấy đứa xung quanh.

    Mấy thằng chơi với tôi nó cũng thuộc dạng thông minh nên học cũng không đến nỗi tệ một chút nào. Tôi chỉ nữa nên mấy cái bài trên lớp cũng không là gì với chúng nó.
    Bình thường ra chơi thì chúng tôi không được ra khỏi cổng trường nhưng tôi thì muốn ra, mấy đứa đi thành tốp lững thững đi ra thì Giang chặn lại nói:
    -Ai cho các anh ra ngoài!
    Tôi cười trêu:
    -Anh thì cần ai cho, hơn nữa em cũng không quản được anh đâu nhá! Lo mà soi mấy thằng lớp mười hai lúc nãy đi!

    Giang tức xì khói nhưng không làm gì được, chúng tôi lại ra ngoài, lúc này thì thằng Tiến với thằng Bảo hí hửng nói về chuyện chơi gái hôm gì. Công nhận về gái gú thì bọn này trên cơ hẳn tôi vì chúng nó sống trong khu vực lao động, các em gái “ngành” cũng thuê trọ trong đó nên chúng nó dạn dĩ lắm.

    Nói chuyện một hồi thì thằng Bảo nói:
    -Anh Nam này, mấy bà giáo trong trường mình nhìn cũng sắc sảo ra phết đấy anh nhỉ. Có mấy bà dạy tiếng Anh lớp mười hai ngon vãi cả lồn anh ạ!
    Tôi tặc lưỡi nói:
    -Ờ ngon nhưng giáo viên trong trường đụng làm sao được!
    Thằng Bảo cười hì hì nói:
    -Trong trường thôi, ngoài thì khác ngay, hôm gì em bắt gặp bà Mai đi cùng với mấy đứa làm gái ở chỗ em. Mấy đứa này kiểu thuộc dạng trung cấp với cao cấp ấy, thuê hẳn cái nhà bốn tầng sáu bảy đứa ở!
    Tôi ngạc nhiên hỏi:
    -Mẹ giáo viên mà chơi cùng với mấy em ấy liệu có cùng một lò đào tạo ra không nhỉ?
    Thằng Tiến vỗ vai tôi bảo:
    -Em nghĩ chắc chơi bời thôi nhưng mà hôm đó em cùng với thằng Bảo nhìn thấy nó ngon thì thôi rồi luôn ấy, mặc váy xếp ly ngắn hơn đầu gối, lại còn mặc cái quần tất đen nữa, nhìn chỉ muốn tống vào háng.

    Mấy đứa cười ha hả rồi ra quán nước chém gió thêm một lúc thì lại có chuyện với cô Đào. Không như hôm trước, cái thằng này chỉ đến xin tiền rồi lại phóng xe đi.
    Tôi hất hàm bảo chúng nó:
    -Chúng mày rình rình thằng kia, xem nó là ai nhé. Rình được anh em mình đập cho nó trận, Nhìn qua cô Đào cũng là người tốt!
    -Ừ! Để chúng em xem, quan trọng là cái Giang nó có hỏi được tin gì không.
    Tôi gật gù rồi cùng chúng nó vào học. Giang thấy chúng tôi định chạy ra nói nhưng vào lớp rồi nên chẳng nói được.
    Đợi chúng tôi tan học thì Giang đợi sẵn ở cổng trường rồi bảo:
    -Anh! Em hỏi dò cô Đào rồi, người đàn ông ấy là bạn trai của cô Đào, nói chung chỉ biết ăn chơi rượu chè bóng bánh thôi.
    -Hỏi mỗi thế thì nói làm gì!
    Giang trề môi nói:
    -Đời nào cô ấy chịu kể, em gạ mãi mới moi được tí thông tin của bác bảo vệ, với mấy người ấy, để em tìm hiểu tiếp.
    -Ờ tốt lắm em gái. Tụi anh về đây!
    Thấm thoát lại một tuần trôi qua, thằng Quyền đến lớp khúm núm mà xin lỗi tôi. Có lẽ mấy người mà bố mẹ tôi thuê đã làm cho nó xanh mặt lên vì sợ. Không chỉ nó mà bố mẹ nó cũng có phần vào nể nể.
    Tôi đồng ý bỏ qua nhưng nhìn vào mắt nó tôi biết thừa trước sau gì cũng phải đâm tôi một cái. Vết thương của tôi thì lành rồi, chỉ cũng được cắt, nó chỉ để lại một vết sẹo dài trên cánh tay còn thằng Quyền thì vẫn phải bó bột cả bàn.
    Lại vào tiến sử, thằng Quyền im lặng cắm cúi mà học, nó không viết được nên phải nhờ một thằng bạn chép hộ. Tôi cười mỉa mai rồi lim dim mà ngủ gục trên bàn.
    Đang ngủ ngon lành thì thằng Bảo huých nhẹ tôi nói:
    -Anh Nam.. có biến rồi!
    Tôi mở mắt, ngáp dài nói:
    -Biến gì! Cô Đào xuống dưới phòng bảo vệ gặp người nào ấy bị đánh rím máu ở môi, đang ầm ầm bên dưới kìa.
    Giật mình tôi bảo:
    -Chắc thằng đó rồi, anh em mình tìm hiểu rồi đập cho nó một trận đi, anh cũng khỏe rồi, cắt chỉ là lại đập nhau được!
    Thằng Mạnh “lé” nói luôn:
    -Nhưng biết thằng đó ở đâu đâu!
    Tôi kéo chúng nó xúm đầu vào bàn bạc. Chỉ thằng Tiến và thằng Bình “boong” rồi tôi nói:
    -Hai chúng mày giả vờ đau bụng, cúp tiết này đi, giờ chắc đang lùm xùm ở bên dưới thì không biết chúng mày đi theo đâu. Cứ lần mò xem thằng đó đi đâu, rồi anh em mình tính tiếp.

    Hai thằng gật đầu rồi tót xuống,lớp trưởng đang định ngăn lại thì tôi đến nói rõ một chút bảo chúng nó đau bụng.

    (Hết Phần 5 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 6 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  6. #6
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Đại Náo Học Đường (Phần 6 ) (Tác giả thường trực CTT: Ngọc Linh)

    ĐẠI NÁO HỌC ĐƯỜNG

    Tác giả thường trực Cõi Thiên Thai: Ngọc Linh
    E-mail:
    yenngoc_baolinh***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)

    Copyright © by CoiThienThai.com - All rights reserved - Truyện có bản quyền của Cõi Thiên Thai - Cấm sao chép lại.

    Truyện được viết theo đơn đặt hàng của CõiThiênThai.com


    Phần 6










    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới

    Hai thằng chúng nó xuống dưới, nhanh nhẹn tót ra khỏi cổng trường, nhờ có Giang giúp nên hai đứa nó lẻn ra dễ dàng hơn.
    Chúng tôi học xong thì về. Vừa xuống đến sân thì Giang đã í ới gọi tôi.
    -Anh! Đã biết tin gì chưa?
    Tôi ngạc nhiên hỏi:
    -Tin gì là tin gì?
    -Thì cô Đào bị đánh đấy, hóa ra nó đúng là bạn trai thật. Em cố gắng hỏi chuyện thì cũng ra vấn đề là bố thằng đó với bố cô Đào là kiểu bạn thân lâu lắm rồi ấy. Đi bộ đội cùng nhau rồi bố cô Đào được bố thằng kia cứu, vì cứu bố cô Đào nên bố thằng kia bị cụt hai chân thành ra bố cô Đào bắt phải yêu thằng đó.
    Tôi ngạc nhiên bảo:
    -Vậy hả? Thế chắc là bố bảo mới nghe đúng không?
    Giang gật gù nói tiếp:
    -Thằng kia trước cũng làm giáo viên, dạy thể dục hay gì đấy về sau bị đuổi vì đánh học sinh và sàm sỡ học sinh nên giờ lông bông. Nó cần tiền bóng bánh với bao mấy con choi choi cũng là học sinh bỏ học ăn chơi đú đởn. Không có tiền nên tìm cô Đào, cô Đào không đưa là bị nó đánh.
    -Được! Thằng này để anh trị!
    -Thôi em xin.. thằng này cũng thuộc dạng quan hệ xã hội đấy!
    -Kệ chứ! Xoắn gì! Thằng lớp anh giờ còn phải ngoan như cún thì thằng này còn mạt kiếp hơn nhé, Thôi anh về đây, chủ nhật này rảnh đi chơi với anh!
    -Hứ! Không đi, lại định tán tỉnh em hả?
    Điên tiết với cái kiểu trả treo của Giang tôi nói:
    -Ờ! Tán đấy, không đi đừng có trách.. thế nhé. Không nói nhiều đâu!
    Nói xong tôi đánh liều cúi xuống hôn một cái lên cái trán bướng bỉnh của con bé rồi cười hề hề ra ngoài đi cùng với thằng Mạnh và thằng Bảo. Giang tức lắm nhưng không làm gì đươc tôi đoán tức thì tức nhưng con bé cũng thích lắm.
    Hai thằng đi ra quán nước thì thì thằng Bình gọi về:
    -Anh! Em tìm đuợc phòng trọ của thằng đó về rồi, mẹ cái khu trọ chẳng có ai nó vác hai đứa em cũng chẳng biết là gái hay gì vào chơi đá rồi đang xả đồ anh ạ. Hì hì thằng Tiến đang quay lén đây này, phim sống động phết.
    -Được đấy! Tí nữa về anh cho xem!
    Ba thằng đợi ở quán nước đói meo cả bụng, uống nước chè với ăn bim bim nhãi cả ruột đến hai tiếng sau thì hai thằng đó mới về. Dựng cạch cái xe máy điện thằng Tiến nói:
    -Công nhận hôm nay được rửa mắt, mấy em choi choi này thế mà ngon lành thật đấy, em nào hàng họ cũng quá chất luôn.
    Tôi vò xoạt xoạt cái gói bim bim rồi nói:
    -Chất đéo gì, đói bỏ mẹ lên được đây này, đi đâu ăn đã rồi về nói chuyện sau đi mày!
    Mấy đứa gật đầu rồi cùng nhau đi ăn, trong lúc ăn thằng Bình nói:
    -Mẹ thằng này trông thế mà nát không thể tưởng tượng anh ạ, đầu tiên nó kéo hai con đấy vào cái khu nhà trọ thuê giờ ấy, mấy con kia chê bẩn bẩn thế là nó kéo về chỗ trọ của nó luôn. Em nhìn vào không khác đéo gì khu nhà hoang cả mà mấy con kia vẫn đâm đầu vào được.
    Thằng Mạnh hí hửng hỏi:
    -Thế mấy con đấy có xinh không?
    -Nhìn mặt chúng nó non choẹt ra, toàn kiểu mấy đứa nhà quê đú bẩn, em nghĩ chắc là cùng lắm vào cấp hai thôi. Cũng đá đẩm xong thằng này nó đóng cho đờ mẹ người ra. Hàng họ thì vú lép lắm chứ không to.
    Mấy đứa nhanh chóng ăn xong thì về nhà tôi. Thằng Bình đưa tôi điện thoại xem, công nhận là cái khu nhà trọ của thằng này không khác gì khu ổ chuột cả.
    Do tụi nó xả đá nên cửa nẻo tung hết, thằng Bình thập thò quay được rõ lét luôn, hai em gái thì tóc gập xù như gái ngành, bú đá xong thì bắt đầu đỡ đẫn ra rồi mở nhà mà xả.
    Cái thằng người yêu trên danh nghĩa của cô Đào bắt đầu cởi quần áo ra, con cặc của nó dựng đưng lên vằn vện gân guốc rồi đen thùi lùi.
    Thằng Mạnh nhìn con cặc nói:
    -Mẹ thằng này gầy gầy mà cặc dài phết nhỉ, so với anh em mình khéo nó cũng phải dài hơn ba phân đấy cũng chẳng ít.
    Thằng Tiến gật gù nói:
    -Gầy là thầy địt mà, tao cũng không nghĩ cặc thằng này nó lại dài như vậy đâu. Mấy con này được địt chắc thốn nên gào ầm lên mà.
    Nhìn qua màn hình cái điện thoại thì hai em kia bắt đầu cởi quần áo ra rồi. Công nhận đúng kiểu trẻ con tập đú, vú thì mới nhú lên, to hơn cái quả cam canh bán tết một xíu thôi. Hai núm vú thì lồi ra được bằng cái đầu đũa.
    Tôi nhìn chằm chằm vào rồi nói:
    -Mẹ vú bé vãi đái, nhưng được cái hồng ra phết.
    Thằng Bình gật gù nói:
    -Công nhận hai con này vú bé nhưng được cái hồng, lồn cũng chỉ lưa thưa vài cọng lông thôi mà thằng này nó dụ ác phết anh ạ.
    Chăm chú hơn vào cái màn hình thì tiếng của cái thằng tát cô Đào vang lên “Bú cặc cho anh đi, Thủy, Hồng. Hai em nhìn con cặc của anh chắc thèm lắm đúng không”. Đúng lúc này thì thằng Bình biết ý nó zoom luôn vào cặc thằng đó.
    Một đứa con gái tên là Thủy cúi xuống lấy tay cầm con cặc thằng này xóc xóc rồi nói “ Cặc anh dài thế, hôm qua thấy ngắn ngắn sao hôm nay thấy dài kinh lên thế này”. Thằng kia trả lời “Cặc dài mút mới sướng, địt mới đã chứ, nào ngậm vào mà mút đi em”.
    Con bé tên Thủy ngậm vào mút chụt chụt được vài cái thì con bé tên Hồng cũng nhảy vào mà mút luôn. Hai con bé chí chóe tranh nhau.
    Không thể hiểu nổi hai đứa phê đá như vậy mà còn mút hùng hục được. Thằng thanh niên kia nắm tóc hai đứa mà nhấp thật mạnh.
    Hai con bé nhiều lúc không chịu được, ọc ọc ra cả nước miếng. Ánh sáng hắt theo cái cửa sổ vào nên thằng Bình quay rõ nét lắm. Hai đứa kia bú chán chê thì thằng kia đẩy con bé thên Thủy xuống với cái giọng lè nhè nói “ Lồn chảy nước ra chưa em”. Con bé kia banh hai chân ra rồi tay day day cái lồn.
    Tôi đoán thằng Bình phải nhổm người lên mới quay rõ được cảnh này. Cái lồn con bé hơi gồ lên một chút, hai cái mép thì thâm thâm, đặc biệt là lông lồn lớt phớt được một ít trên cái mu mà thôi.
    Thằng kia cúi xuống mút xì xoạp lấy cái lồn thì con bé nấc lên từng tiếng rên “ Anh Đạo ơi..em sướng.. ư. Ư. sướng lồn quá.. bú mạnh đi….a.a tê lồn rồi” .
    Con bé tên Hồng còn lại cũng chẳng chịu thua kém, ngồi chành hành banh lồn ra rồi chọc luôn ngón giữa vào mà móc.
    Cái lồn con bé này thì khá hơn lồn cái con bé tên Thủy kia một chút vì nhìn nó múp máp hơn, lồn cũng nhiều hơn. Thằng thanh niên tên Đạo kia lại quay sang húp xì xoạp cái lồn của con bé tên Hồng.
    Cái thằng này cũng mút hăng say lắm, tôi phải tua đi một đoạn thì mới thấy nó đè lên người hai con bé mà nhấp.
    Tiếng rên rỉ cùng những tiếng da thịt va chạm vào nhau ồn ào vang lên, thỉnh thoảng đổi tư thế hay là nhấp mạnh thì cái giường được làm từ mấy cái phản gỗ lại kêu ẽo à ẽo ẹt. Xem thêm đoạn nữa thì hết.
    Tôi ngẩng lên hỏi thằng Bình “boong”:
    -Này còn cái đoạn thằng này xuất không quay à?
    Thằng Bình ngả người ra ghế nói:
    -Ôi anh ơi! Mấy thằng xả đá này thì phải vài tiếng, hơi đâu mà quay chúng nó, như thế này là được rồi. Có lên cho cô Đào xem không nhỉ.
    Tôi tặc lưỡi trả lời nói:
    -Chắc là cô Đào cũng biết rồi, cho xem làm gì. Lấy phim này anh em thủ dâm cũng được.
    Thằng Tiến xem video xong thì nói:
    -Mấy con này nhìn mặt múi được nhưng em thấy chúng nó cứ bẩn bẩn kiểu đéo gì đấy, nhìn mấy em hàng còn ngon hơn!
    Thằng Mạnh “lé” trả lời:
    -Mẹ! Mày nói như thật đấy, mấy con này nó chơi đá đẩm các kiểu thì chẳng bẩn, không mới lạ.
    Nó trả lời thằng Tiến xong thì quay sang chỗ tôi nói:
    -Anh! Tính thằng này thế nào, có nên úp xọt nó không?
    -Để xem đã, cần thì chỉ cần bốn thằng này ra mặt, kiểu gì nó hết tiền cũng đến tìm cô Đào thôi. Mấy đứa coi nhà cô Đào ở đâu, nó không đòi tiền được ở trường thì kiểu gì cũng tìm đến nhà đấy mà đòi đấy.
    -Ờ! Để mai em hỏi cái Giang, mẹ bé người mà cũng đanh đá ra phết.
    Tôi chỉ cười chợt nhớ đến buổi hẹn cuối tuần này, không biết con bé có dám đến nhà tôi không. Đến bây giờ tôi cũng chưa biết nhà con bé ở đâu nữa.
    Đến buổi chiều chúng tôi hai giờ đến trường để học thêm. Nói là học thêm nhưng năm thằng chúng tôi đến chơi là chính.
    Giờ ra chơi, đang ngồi ở căng tin thì thằng Mạnh vỗ vai bảo Giang đến. Thản nhiên ngồi xuống Giang hỏi:
    -Hôm nay mấy anh có tìm hiểu được gì không?
    Tôi tỉnh bơ gật đầu nói:
    -Được! Có nhiều chuyện ly kì lắm nhưng em trẻ con không nên xem, biết thế đủ rồi.
    Giang trề cái môi nói:
    -Có chuyện gì mà không lên xem, em mười sáu tuổi rưỡi rồi nhé, đủ tuổi vị thành niên rồi xem được tốt rồi. Có cái gì cho em xem đi.
    Tôi nhếch mép cười bảo thằng Bình:
    -Cho em nó xem đi, chú ý đừng có mà đập máy ra đấy nhé Giang.
    Giang đón cái máy điện thoại từ chỗ thằng Bình xem được một lúc thì á một tiếng rồi mặt đỏ nựng lên sau đó chìa máy đưa lại cho thằng Bình. Cả một lũ con trai cười hô hố như bắt được vàng. Chúng tôi càng cười thì Giang mặt càng đỏ như gấc.
    Tôi hất hàm hỏi:
    -Sao? Còn muốn xem nữa không?
    -Không, phim bậy bạ. Kinh khiếp!

    (Hết Phần 6 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 7 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  7. #7
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Đại Náo Học Đường (Phần 7 ) (Tác giả thường trực CTT: Ngọc Linh)

    ĐẠI NÁO HỌC ĐƯỜNG

    Tác giả thường trực Cõi Thiên Thai: Ngọc Linh
    E-mail:
    yenngoc_baolinh***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)

    Copyright © by CoiThienThai.com - All rights reserved - Truyện có bản quyền của Cõi Thiên Thai - Cấm sao chép lại.

    Truyện được viết theo đơn đặt hàng của CõiThiênThai.com


    Phần 7










    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới

    Thằng Bình cười hô hố nói:
    -Đấy! Tưởng thích xem lắm, nhưng phim này cũng bình thường mà, có cái gì là kinh khiếp đâu.
    Giang lừ cặp mắt đen láy bảo thằng Bình:
    -Như thế này mà không kinh còn cái gì kinh nữa, tụi con trai các anh toàn xem phim bậy bạ không à.
    Tôi cười hì hì, đưa lon nước ngọt cho Giang rồi nói:
    -Làm gì mà cứ giật đùng đùng lên thế. Đây không phải là phim tụi anh lấy trên mạng mà là hôm nay quay được cái thằng tát cô Đào đấy. Nhìn nó thác loạn không.
    Lúc này thì Giang mới ớ người ra, lắp bắp nói lên từng tiếng nghẹn nghẹn:
    -Đấy là cái người mà đánh cô Đào đấy á, mà sao lại rủ hai đứa kia về làm chuyện ấy. Em thấy hai đứa kia cũng chỉ tầm tuổi mình thôi, có khi còn trẻ hơn nữa ấy.
    Lúc này thì thằng Mạnh “lé” mới nói:
    -Thì chúng nó cũng chỉ bằng tuổi anh em mình thôi nhưng thuộc dạng đú đấy. Em xem biết rồi còn gì, lúc đầu chơi đá vào sau đó mới như vậy. Thằng này đến nó vòi tiền của cô Đào để mua đá về đập đấy.
    -Vậy hả? Cô Đào có biết chuyện đó không?
    Tôi cười hỏi lại:
    -Theo em thì cô Đào có biết không?
    Giang tỏ vẻ ngập ngừng không nói nhưng tôi biết trong đầu tự suy nghĩ được là cô Đào có biết chuyện hay không. Gác chuyện đó qua một bên, chúng tôi ngồi chém gió với nhau một lúc thì mấy thằng lớp mười hai lững thững đi đến. Chúng nó có đến hơn chục đứa, thấy chúng tôi thì một thằng ra nói:
    -Chúng mày nhường chỗ cho tụi tao cái, ra chỗ khác mà ngồi.
    Thằng Bảo đứng dậy nói:
    -Tụi em đến trước chứ, các anh đến sau thì phải đợi!
    “Bốp” ! Chưa kịp dứt lời thì thằng Bảo ăn ngay một cái tát nổ đom đóm mắt. Chúng tôi vội đứng dậy, tôi rút luôn hai chai nước thì định nhào vô thì mấy cô bán căng tin nói:
    -Thôi! Nhường nhau, đánh nhau là cô gọi bảo vệ với giám thị đấy nhé. Thằng Nam! Bỏ chai xuống!
    Tôi chưa muốn bỏ thì thằng Bảo đứng dậy, xoa xoa cái má. Giang thấy vậy mặt xanh như tàu lá chuối, có lẽ lần đầu dính đến đánh nhau như vậy. Thằng Bảo quay lại ra hiệu cho tôi là không chấp bỏ đi. Đây là trong trường hơn nữa chúng nó cũng đông gấp đôi chúng tôi.
    Trả tiền xong chúng tôi đi thì cả nhóm chúng nó cười hô hố rồi ngồi xuống mà đánh chén. Tiếng cười hô hố vang vọng vào tai làm tôi bực mình lắm, tính quay lại thì thằng Bảo khẽ nói:
    -Anh Nam, bình tĩnh. Đây là ở trường, mình còn nhiều cơ hội trả thù.
    Giang thấy thằng Bảo nói vậy thì vôi nhăn mặt cau có nói:
    -Các anh đừng đánh nhau nữa có được không? Anh Nam vừa bị chém xong đấy!
    Giang vừa nói thế thì mấy đứa kia chỉ mặt Giang rồi cười ha hả đến sái cả quai hàm. Giang chợt thấy mình lỡ miệng vì quan tâm tôi quá.
    Thằng Tiến “tùng” ra vẻ đạo đức nói:
    -Đấy! Anh Nam có người quan tâm đến rồi nhé, giờ anh em mình khỏi lo có chuyện rồi. Có khi phải gọi là “chị” Giang mới đúng nhỉ.
    Thằng Bình lắp bắp trêu tiếp:
    -Chị.. chị Giang.. của em.. hí hí..
    Giang đỏ nựng mặt vì ngượng, vùng vằng chạy đi trước đồng thời nói lại một câu:
    -Không thèm chơi với các anh nữa! Toàn bắt nạt em!
    Tôi cười nói thêm một câu:
    -Làm chị của chúng nó cũng được chứ có làm sao đâu nhỉ em nhỉ!
    Giang quay lại lườm lườm rồi đưa nắm đấm dứ dứ vào mặt tôi rồi sau đó chạy về lớp. Mấy thằng học thêm một tiết nữa rồi về. Trên má thằng Bảo vẫn còn hiện rõ ràng năm đầu ngón tay của thằng kia. Thấy nó xoa xoa má thì tôi bảo:
    -Đau lắm hả, mày nhớ mặt thằng đó không để anh em mình xử nó, nó học cùng buổi với mình mà, kiểu gì cũng lùa nó được.
    Chúng tôi nhịn để xem mấy thằng lớp mười hai này hổ báo đến cỡ nào. Học thêm hai buổi nữa thì cũng đến cuối tuần. Tôi không gọi điện cho Giang mà mong đợi xem Giang có đến không mà thôi. Chiều thứ bảy tôi đã mua một ít đồ để trong tủ lạnh rồi.
    Sáng chủ nhật, dậy sớm từ bảy giờ tôi bắt đầu hóng, nhiều lúc ngập ngừng cầm cái điện thoại lên muốn bấm số cho Giang lắm nhưng lại thôi, trong lòng tự dưng nổi lên một cảm giác phấn chấn mong đợi đến lạ kì, chưa bao giờ tôi lại có cái cảm giác như thế này. Tình đầu thì cũng không phải nhưng sao nó khác lạ lắm.
    Tám giờ.. rồi tám rưỡi.. chín giờ.. Từng phút trôi qua trong lòng tôi lại bồn chồn hơn. Đến chín giờ mười lăm rồi mà chưa thấy Giang sang tôi đoán chắc là không sang nhà tôi rồi nhưng đúng đến lúc đó thì tiếng chuông “tính toong” vang lên.
    Mong muốn gặp Giang lắm nhưng tôi vẫn ra vẻ thản nhiên ra mở cửa. Giang mặc cái áo phông với hình chú vịt Donald to bự chảng cùng với cái quần jean bó sát.
    Mở của cho Giang vào rồi tôi mỉm cười nói:
    -Tưởng em sợ anh ăn thịt em nên không dám đến.
    Giang chu môi lại nói:
    -Anh mà dám. Loạng quạng em đánh cho trận chứ ở đó mà ăn thịt à!
    Tôi cười khì khì dựng xe của Giang rồi bảo Giang vào nhà chơi. Nhìn thấy mấy bộ chơi game của tôi thì Giang nói:
    -Ủa! Anh ở nhà chỉ chơi game thôi à?
    Tôi cười nói lại:
    -Em nghĩ anh chỉ máu game thôi à, mà tưởng sang sớm cơ, ai giờ mới sang.
    Giăng tưng tửng nói:
    -Sang sớm để làm gì?
    -Để chơi với anh chứ còn làm gì nữa, hì hì. Có vẻ ở trường rất thích làm cờ đỏ đấy nhỉ. Chỉ chăm chăm phạt nữa chứ.
    -Em có muốn thế đâu, lớp cử đi thì phải đi thôi, nhiều lúc gặp những người như anh làm em hơi bị ức chế đấy, người gì đâu mà cứng đầu cứng cổ.
    Không nói gì tôi vào tủ lạnh lấy cho Giang lon nước rồi bảo:
    -Tại cái mặt em ấy, nhìn chỉ muốn trêu nên anh mới thế chứ anh có cứng đầu cứng cổ đâu. Không thấy hôm kia anh mà không kìm được là đánh nhau to à.
    Giang uống nước xong nói:
    -Ai biết các anh ủ mưu tính toán cái gì cơ chứ. Nhìn cái mặt này nghi ngờ lắm. À sao mà anh quậy ở trường như vậy mà chẳng ai nói đến anh nhỉ.
    Tôi chậc lưỡi một cái rồi nói:
    -Em nhìn thì biết, một mình anh ở nhà thì bố mẹ anh đâu? Sau lưng cả đấy. Hơn nữa anh có bí mật, muốn xem bí mật của anh không.
    -Anh thì có bí mật gì, chắc là mấy kiểu làm trò đánh đấm chứ gì nữa.
    Không nói không rằng tôi kéo Giang vào cái phòng mà tôi hay nghĩ ra mấy thứ sáng chế linh tinh, Giang há hốc mồm ra rồi bảo:
    -Ôi anh giỏi thế! Bí mật của anh đây à?
    Tôi mỉm cười gật đầu rồi chỉ cho Giang xem mấy cái sản phẩm mà tôi đoạt được giải. Giang mải mê ngắm nghía thì tôi nói:
    -Với mấy cái giải này, thêm một số các công trình mà anh được tham gia với mấy vị giáo sư quốc tế thì thừa sức anh lên mà dạy các em chứ không phải là học đâu. Thầy hiệu trưởng biết nên kệ cho anh quậy, miễn đừng phá hoại quá là được mà em thấy đấy, có việc gì quá đâu đúng không!
    -Ừ cũng đúng nhưng mà cứ đánh nhau thế không lên!
    -Khì khì chuyện đó cũng quản anh hả? Mà em là gì quản anh cơ chứ! Nếu là người yêu thì còn xem xét!
    -Xí! Yêu với đương cái gì! Em không thích yêu, học đã!
    -Vâng học! Học giỏi lắm…
    Nói xong tôi quay lại hôn tiếp một cái vào trán của Giang, Giang bất ngờ lườm tôi rồi nói:
    -Sao mà cứ hôn trán em như hôn con nít thế!
    Vừa muốn trêu Giang vừa nói ra sự thật tôi tưng tửng bảo:
    -Anh cũng muốn hôn vào môi lắm chứ có muốn hôn vào trán đâu nhưng mà do em lùn quá nên không hôn được!
    -Anh…. Không chơi với anh nữa..a.a.. anh làm em tức chết lên được đây này.. Em lùn cũng không có lùn quá chứ!
    -Vậy thích hôn vào môi hả?
    Câu nói chặn họng của tôi làm cho Giang không nói thêm được lời nào nữa, mặt đỏ ửng lên. Nhìn cái vẻ mặt tôi biết thừa con bé có phần thích tôi rồi nhưng vẫn rỏ ra cứng rắn. Xoa nhẹ đầu con bé cái tôi bảo:
    -Anh đùa đấy, hôm nay nấu cơm cho anh ăn nhé!
    -Em không biết nấu, anh đi mà nấu đi.
    Tôi cười hì một cái rồi đóng cái cửa phòng nghiên cứu linh tinh của mình lại sau đó xuống dưới bếp, lục tủ lạnh được có ít đồ nên nấu bừa, tôi cũng thuộc dạng nấu ăn không ngon lành gì lắm, chỉ là đủ để đút vào mồm thôi.
    Thấy tôi lóng ngóng thế Giang bảo:
    -Đợi anh nấu xong đến chiều mới có cơm, thôi để cho em!
    Tôi cười toe toét chạy ra ngoài, nhìn khuôn mặt tròn tròn thánh thiện của Giang khiến con tim nảy tưng tưng trong lồng ngực, đánh liều ôm Giang một cái rồi tôi hôn nhẹ lên môi. Giang đỏ mặt vì ngượng sau đó tím lên vì giận rồi lấy con dao làm bếp chỉ vào tôi rượt rồi nói:
    -Ai cho anh cái quyền hôn em.. dám cướp nụ hôn đầu đời của em này.. hứ.. Cho anh một nhát sang tay kia cho cân.. đồ đáng ghét!
    Tôi vừa chạy vừa la!
    -Thôi thôi.,.anh xin.. anh xin..

    (Hết Phần 7 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 8 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  8. #8
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Đại Náo Học Đường (Phần 8 ) (Tác giả thường trực CTT: Ngọc Linh)

    ĐẠI NÁO HỌC ĐƯỜNG

    Tác giả thường trực Cõi Thiên Thai: Ngọc Linh
    E-mail:
    yenngoc_baolinh***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)

    Copyright © by CoiThienThai.com - All rights reserved - Truyện có bản quyền của Cõi Thiên Thai - Cấm sao chép lại.

    Truyện được viết theo đơn đặt hàng của CõiThiênThai.com


    Phần 8










    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới

    Giang hứ một tiếng rồi quay lại bếp, cầm con dao sáng loáng băm băm chặt chặt ít rau củ trên cái thớt gỗ. Tiếng cộp cộp vang lên một lúc thì đống rau củ đã vụn thành một đống. Lườm tôi thêm một cái nữa rồi Giang mới tiếp tục nấu ăn.

    Nhanh chóng mọi thứ được bày biện lên cái bàn ăn. Quả thật khéo phải vài tháng rồi thì mấy thứ đồ này mới được bày ra cái bàn này vì tôi toàn ăn ngoài. Hí hửng kéo cái ghế ra ngồi xuống hít hà đám khói từ bát canh tỏa ra thơm lừng tôi nói:
    -Thơm quá! Công nhận con gái nấu ăn có khác!
    -Đây là mấy món bình thuờng thôi có gì đâu mà phải nịnh. Thôi ăn đi em đói lắm rồi đây này!
    Vừa ăn hai đứa vừa tíu tít nói chuyện. Câu chuyện chỉ xoay quanh mấy cái vấn đề về học hành rồi chơi bời ở trường.
    Đôi lúc tôi ngắm Giang vuốt mái tóc mình tránh cho cái tóc mái xòa xòa xuống mặt mới thấy Giang xinh xắn. Khung cảnh lãng mạn với mối tình tuổi học trò.
    Nếu nói là tình yêu thì cũng chẳng phải, có chăng là sự quý mến nhau mà thôi. Thấy tôi ngây như phỗng ngắm mình thì Giang nói:
    -Mặt em có nhọ à mà nhìn kinh thế?
    Tôi mỉm cười lắc đầu nói khẽ:
    -Xinh thì anh nhìn thôi. Ăn xong trưa rồi đi nghỉ nhé, lên phòng anh mà ngủ, nếu sợ anh sàm sỡ thì qua phòng của bố mẹ anh, hay phòng cho khách cũng được, tóm lại là phòng nào cũng được vì anh ở dưới này. Anh không có thói quen ngủ trưa!
    -Ừ! Anh mà lên là em cho ăn đòn đấy!

    Tôi gật đầu rồi ra cái máy tính, chơi game một chút rồi tôi nghĩ đến chuyện mấy thằng lớp mười hai hôm nay tát thằng Bảo. Tôi nghĩ mua dùi cui điện dí một phát thì đảm bảo thằng ôn đó không sợ mới lạ.

    Lùng trên web một lúc thì tôi có số điện thoại luôn. A lô mua hàng đến hơn một tiếng sau thì đã có người giao ở cửa rồi, cái roi điện giá triệu hai, dùng cũng được. Tôi lấy liền ba cái rồi cắm vào xạc điện mọt chút thì mấy thằng bạn đã í ới rồi thàng Mạnh mở cửa vào.

    Vừa nhìn thấy cái xe ở sân nó đã hỏi:
    -Ủa xe ai đây? Nhìn quen quen!
    Tôi tặc lưỡi bảo:
    -Xe của cái Giang chứ của ai!
    Thằng Tiến “tùng” hí hửng hỏi luôn:
    -Đại ca đã thịt được rồi à, nhanh hơn tụi em tưởng đấy. Không ngờ em này cũng hay thật, thấy đại ca mình phong độ vậy là tiến tới luôn.
    Tôi cười hì hì bảo:
    -Tiến cái gì! Anh em chơi thân thôi, mẹ lùn như thế muốn địt thì có mà phải bế em ấy lên à. Chuyện em ấy tính sau đi, anh vừa mua ba cái roi điện rồi, kiểu này cả tụi chúng nó ăn đòn nhừ xương luôn.

    Thằng Bình thấy tôi nói vậy thì cười như bắt được vàng nói:
    -Anh chơi thế! Ba cái thế thì còn thiếu hai! Bộ hai đứa dùng tay không chơi lại với tụi nó à?
    Tôi vỗ vỗ vai nó mà nói:
    -Không! Chơi tay không thì đánh làm sao được, anh thủ sẵn hai cái gậy cao su mét hai của tụi cơ động rồi, cái đó dao chặt mút mùa không gãy, đập thì ươn người nhưng không thể chết được.
    Thằng Bảo thấy vậy gật đầu nói:
    -Được! Được đấy, dí roi điện cho chúng nó tê hết cả người rồi cứ thế anh em mình nện. Anh Nam đúng là cao tay!
    Chúng tôi vào trong nhà thì thằng Mạnh bảo:
    -Ủa em Giang đâu anh?
    Hất hàm lên tầng trên tôi nói:
    -Đang ngủ trên đó mà tao cũng đéo biết phòng nào luôn, bảo em ấy lên ngủ rồi tao ở dưới này mò mẫm kiếm hàng. Tao nghe là tuần sau nữa kiểu gì cũng có giao lưu giữa vài trường cấp ba liên hoan văn nghệ gì đấy nhỉ, đến bảy giờ tối mới tan kiểu gì anh em mình rình cũng được.
    Mấy thằng gật đầu đồng tình thì tiếng của Giang vang lên:
    -Lại bàn mưu tính kế hãm hại ai đấy hả?
    Thằng Bảo nghe tiếng Giang quay lại trêu luôn:
    -Dạ! Em chào chị Giang ạ!
    Mấy thằng còn lại hùa vào trêu:
    -Dạ! Em chúng em chào chị.
    Giang tức xì khói, chạy lạch bạch từ trên xuống rồi đuổi đánh mấy thằng, dĩ nhiên là mấy thằng còn lâu nó mới cho đánh. Tức không làm gì được Giang lớn giọng:
    -Chị bảo đứng lại có đứng không!
    Cả bọn đang cười thì nún bặt, sau đó quay lại chỗ tôi hí hửng bảo:
    -Đấy! Nhận là chị nghiễm nhiên là người yêu anh Nam rồi nhé! Giờ chúng em tuân lệnh chị ạ! Đừng có đánh tụi em mà tội nghiệp!
    -Này thì tội nghiệp này!
    Giang tiến tới hùng hổ đánh mấy đứa bạn tôi rồi sau đó ra ghế ngồi, ánh mắt thì vẫn không quên lườm nguýt mấy đứa nó. Thằng Mạnh “lé” tiến lại bảo:
    -Thôi không đùa nữa, Giang em biết nhà của cô Đào không? Mấy anh em đến thăm cô ấy, chắc là có cú sốc không dám đi dạy nữa đâu.
    Giang không đùa nữa trả lời:
    -Em cũng không rõ, chỉ biết ở trong mấy khu tập thể thôi, chắc là hỏi được. Thế giờ đi luôn à?
    Tôi gật đầu rồi bảo:
    -Không đi luôn ở nhà làm gì.

    Chúng tôi lấy xe đi mau ít quà rồi theo hướng của Giang chỉ chạy qua cái khu tập thể. Hỏi mãi thì mới tới được nhà vì có ba cô đều tên là Đào và cũng làm giáo viên cả. Đến nơi thì Giang gọi cửa, phải năm phút sau thì cô Đào mới ra.

    Nhìn thần sắc cô Đào não nề vô cùng, mặt mày thì ủ rũ phờ phạc, hai mắt thì thâm rồi mọng lên có lẽ khóc cũng nhiều, trên khóe môi thì hơi sưng một chút có lẽ bị thằng kia nó lại mới tới. Tóc thì xõa ra khiến cô Đào phải buộc túm lại, cái dáng vẻ tiều tụy hơn hẳn so với khi lên lớp dạy chúng tôi .

    Mời chúng tôi vào nhà rồi cô Đào đi lấy nước. Căn hộ tập thể được bài trí đơn giản vô cùng, có một gian nhỏ bên ngoài làm phòng khách, phía cửa sổ là cái bàn làm việc để cô Đào soạn giáo án còn phần không gian còn lại là bộ bàn ghế nhỏ với cái bàn xinh xinh.

    Phòng phía sau là phòng ngủ với chiếc giường mét sáu, cuối cùng là khoảng sân để phơi đồ chắc chỉ khoảng ba mét vuông, cạnh phòng khách là vách ngăn nhỏ có bếp và nhà vệ sinh.
    Lấy nước cho chúng tôi rồi mấy cô trò tâm sự với nhau.

    Mới đầu cô Đào còn p mở chuyện nhưng sau đó thì khóc thút thít mà kể lại với chúng tôi. Cô Đào cự tuyệt thằng đó rồi nhưng nghĩ lời của bố nên không dám cãi. Hơn nữa bố cô Đào ở nhà sức khỏe cũng yếu nên cô không dám kể rõ.

    Nhìn người phụ nữ dưới lời hứa của bố mẹ mà tiều tụy như vậy khiến tôi cũng chạnh lòng. Cô Đào xụt xùi kể tiếp:
    -Hôm qua nó lại đến bảo cô đưa tiền. Cô dạy môn phụ, có đi làm thêm cũng không đủ để cho nó đập đá với nhậu nhẹt. Cô chuyển chỗ ở rồi nhưng bố mẹ ở quê lại cho biết, thêm vào nữa là bố thằng đó năn nỉ cô giúp đỡ nó hoàn lương.

    Thằng Bảo mạnh mồm nói:
    -Cái thằng chó đó thì hoàn lương cái gì cơ chứ! Nhìn cái mặt của nó là muốn đấm rồi, nó còn dụ con gái nhà người ta toàn bọn mới lớn.
    Cô Đào xụi xùi lau nước mắt nói tiếp:
    -Cô cũng biết nhưng nhìn cảnh bố anh ấy vì bố cô bị cụt hai chân rồi nằm nhà nghĩ tôi lắm.

    Nghe như vậy tôi biết tính cách của cô Đào rồi, bó buộc thân phận của mình, không dám phản kháng, kiểu nhu nhược vậy.

    Chúng tôi cũng chẳng biết nói gì chỉ biết an ủi cô Đào một chút rồi về. Giang vừa lái xe vừa tức nói:
    -Em mà là cô Đào em thiến nó luôn!
    Tôi cười ha hả bảo:
    -Thiến nó thì lấy cái gì mà dùng!
    Giang đỏ mặt lên nhưng mà vẫn nói cứng:
    -Kiếm người khác, thiếu gì cơ chứ. Lúc mấy anh ra ngoài cô Đào nói với em , chuyện phụ nữ nhưng em phải nói cho các anh biết. Hôm qua nó đến chắc làm tình làm tội cô lắm, đau đến hôm nay mới dậy được đấy.
    Thằng Bảo cười ha hả nói:
    -Hèn gì mà em bảo thiến nó.
    Giang nói tiếp:
    -Cho nó hưởng nhưu thế mà nó còn làm cho không chịu được thì phải thiến chứ con thế nào nữa, hôm ở trường nhìn cái mặt thế là ghét lắm rồi.

    Tôi thì không nói gì chỉ cười thôi tôi biết mấy anh em phải làm gì, tính thời gian cũng phải đập cho thằng này một trận.

    Cả lũ đi uống trà sữa xong thì Giang đi về còn tôi cùng mấy thằng ai về nhà lấy. Về đến nhà thì thấy bố mẹ cùng về. Nói chuyện giáo huấn tôi một đợt làm gì cũng phải nghĩ đến bản thân. Nói như vậy thôi chứ bố mẹ biết tôi chẳng làm gì sai cả.

    Nghỉ một đêm rồi bố mẹ cho tôi thêm ít tiền mặt tiện thể cho thêm mấy số điện thoại của mấy ông anh mà bố mẹ thuê được bảo sáng mai gọi điện.

    Sáng hôm sau phi con xe máy điện đi học thì bố mẹ hãy còn ngủ ở nhà. Tôi bảo thằng Mạnh xin phép cho tôi nghỉ tiết đầu rồi điện thoại cho mấy anh.

    Chừng hai mươi phút thì đã thấy bốn người phi con Ford everest đến. Trông mấy người này không thuộc dạng bặm trợn nhưng có vả ai cũng có võ và khá chuyên nghiệp.

    Thấy tôi thì một anh bảo:
    -Em là Nam con cô Phương và chú Quân hả?
    Tôi đứng lên rồi nói:
    -Dạ vâng ạ, em mời cách anh ngồi.

    (Hết Phần 8 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 9 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  9. #9
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Đại Náo Học Đường (Phần 9 ) (Tác giả thường trực CTT: Ngọc Linh)

    ĐẠI NÁO HỌC ĐƯỜNG

    Tác giả thường trực Cõi Thiên Thai: Ngọc Linh
    E-mail:
    yenngoc_baolinh***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)

    Copyright © by CoiThienThai.com - All rights reserved - Truyện có bản quyền của Cõi Thiên Thai - Cấm sao chép lại.

    Truyện được viết theo đơn đặt hàng của CõiThiênThai.com


    Phần 9










    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới

    Bốn người ngồi xuống thì một anh tên tự giới thiệu:
    -Anh tên Hùng, còn anh này là Đạt, Quý, và Trí, bố mẹ em thuê bốn bọn anh bảo vệ em. Có chuyện gì thì thông báo với anh và hợp tác với bọn anh nhé!
    Tôi gật đầu rồi bảo:
    -Vâng! Câu chuyện cũng chẳng có gì, chỉ là em bị một thằng ở lớp nó chém thôi. Đầu đuôi là thế này!
    Tôi kể tỉ mỉ từng chuyện cho bốn anh nghe, đồng thời cũng kể mối hiềm khích của tôi với mấy thằng lớp mười hai, và cái thằng bạn trai của cô Đào nữa. Nghe xong câu chuyện thì anh Trí cười nói:
    -Chú mày cũng lo chuyện bao đồng gớm nhỉ.! Lo mà học hành đi rồi quản lý công ty,
    Tôi cười hì hì nói:
    -Chuyện quản lsy công ty ít ra cũng năm bảy năm nữa anh ơi, em mới lớp mười một à. Câu chuyện của em chỉ có vậy.
    Anh Hùng với bộ mặt thật ngầu, đầy nghiêm túc hình sự nói:
    -Khi nào bọn kia có động tính gì thì gọi cho anh nhé, một trong bốn số mà em có đều được cả. Sau mười lăm hai mươi phút là bọn anh có mặt. Nhớ đừng có gây chuyện linh tinh đấy nghe chưa.
    Tôi gật đầu rồi nói chuyện thêm với mấy anh một chút nữa rồi đi vào lớp. Mấy thằng bạn thấy tôi vào thì nói:
    -Có chuyện gì vậy anh Nam?
    -À không có chuyện gì đâu, mọi chuyện vẫn bình thường thôi, chuẩn bị sẵn tâm lý để đến khi tổ chức cái buổi giao lưu xong là anh em mình bụp, nó có mấy thằng bụp hết, mẹ roi điện mà dính thì đảm bảo là ngất luôn.

    Mấy thằng cười hả hả rồi chuẩn bị., Thời gian trôi nhanh chóng đến khi buổi giao lưu cuối cùng cũng diễn ra.

    Giang có mặt trong ban tổ chức ở trường nên bận lắm. Cô Đào thì cũng phụ trách một mảng nên cũng không có thời gian rảnh. Chỉ có bọn tôi là thoải mái. Buổi giao tổ chức vào buổi chiều nên sáng đi học về chúng tôi chuẩn bị kĩ rồi.

    Ba cái roi điện thì để ở cặp còn gậy cao su thì chúng tôi giấu ngay cái quán nước, chỉ cần hết buổi giao lưu phi ra trước là ok.
    Đến bảy giờ tối. Buổi giao lưu kết thúc, tụi học sinh đi ra như ong vỡ tổi. Tôi bảo thằng Mạnh với thằng Tiến ra trước, lấy hai cái gậy rồi đợi sẵn.
    Chúng tôi có năm thằng nên đi hai xe thôi, trời lúc này nhá nhem tối, vào tháng mười một rồi nhưng hãy còn nóng lắm, tất cả đều mặc áo đồng phục chứ không mặc áo khoác gì cả. Tôi hỏi thằng Bảo:
    -Mày nhớ mặt thằng ôn đó không?
    -Có chứ! Kìa chúng nó ra kìa.
    Mấy thằng lớp mười hai thong dong đi với nhau rồi lấy mấy cái xe máy điện đợi sẵn. Có vẻ chúng nó cũng gây hiềm khích với mấy thằng trường bên rồi nhưng mấy thằng đó có vẻ sợ nên không dám làm gì mà lỉnh về trước.
    Tôi bảo thằng Tiến với thằng Bình cầm tài
    -Chúng mày đi chầm chậm theo sau chúng nó, kiểu gì bọn này cũng qua cái đường tối tối chỗ đối diện siêu thị, lúc đó anh em mình ra tay. Thằng Bảo với thằng Mạnh cầm gậy cao su vụt trước, sau đó đến anh!

    Phân công nhau xong rồi chúng tôi đợi mấy thằng chúng nó. Hôm nay chỉ có bảy thằng thôi chứ không hơn mười thằng như lúc trước, chúng nó đi bốn xe còn chúng tôi chỉ có hai xe mà thôi. Có vẻ bọn nó đang chú trọng về game hay về cái vấn đề gì nên nói chuyện oang oang dọc con đường.

    Tầm này thì mọi người đang quây quần bên mâm cơm vì vậy cửa siêu thị vắng vô cùng, hơn nữa chỗ này đèn đường mới sửa nên tối thui. Có thể hai người cách nhau tầm mười mét là không rõ mặt nhau nữa. Đúng là thiên thời địa lợi.

    Tôi ra hiệu cho thằng Bình với thằng Tiến phóng nhanh hơn, gần xong xong với tụi nó thì thằng Mạnh và thằng Bảo rút hai cái gậy cao su cứ thế mà vụt. Một đám xe đạp điện loạng quạng vướng vào nhau đổ cái rầm.

    Thằng Tiến và thằng Bình vứt xe đấy, nhanh chóng rút hai cây roi điện ở ba lô ra cùng với tôi rồi bấm lút cái rẹt cho nó dài ra ba khúc sau đó nhảy vào vừa vụt vừa hô “Đánh chết mẹ chúng nó đi”.
    Mấy thằng ôn lớp mười hai quýnh lại, vội vã ôm đầu co cụm vào một chỗ rồi gào lên “Em xin các anh, các anh tha em” , Tiếng á, hự vang lên hòa cùng với mùi khét khét có lẽ thằng Bình với thằng Tiến dí quá tay.

    Hai thằng Mạnh và Bảo thì cứ thế mà trút cơn bực tức vào bảy thằng đang ngồi co cụm lại. Chúng tôi quây bảy thằng lại dưới vệ đường. Nhìn quần áo chúng nó vừa rách vừa lem luốc khiến chúng tôi hả dạ lắm.

    Thằng Bảo tiến lại nói:
    -Địt mẹ chúng mày thằng nào hôm nọ tát tao đi ra đây!

    Một thằng lom khom đứng dậy đi ra phía thằng Bảo. Ngay lập tức thằng Bảo lấy dùi cui vụt, đến nỗi thằng kia không còn biết đường nào mà đỡ, đỡ bằng tay thì không chịu được thì thằng Bảo vụt vào lưng rồi vào đùi.

    Đánh chán thì thằng còn túm tóc, đấm mấy phát vào mặt khiến máu mồm máu mũi thằng đó phun ra rồi nó nói:
    -Địt con mẹ mày nhớ mặt bố mày chưa. Lần sau thì thấy bố mày đứng cách xa mười mét nhé.
    Nó nhổ phát nước miếng vào mặt thằng kia rồi sau đó chúng tôi lên xe phóng về. Tôi quay ra bảo thằng Bảo:
    -Mày đánh nó ác quá, có sợ gãy chân gãy tay gì không?
    -Em nghĩ không đâu anh, xương nó cứng lắm hì hì.

    Chúng tôi hỉ hả với cuộc trả đũa đó lắm. Năm đứa đi nhậu luôn rồi sau đó cả lũ phóng về nhà tôi cất đồ. Về nhà một mình cũng chán, tôi chẳng biết làm gì. Gọi điện cho Giang thì Giang nói đi với lớp.
    Ở nhà cũng buồn tôi chợt nghĩ đến cô Đào, nên phóng xe qua nhà cô chơi coi cô làm sao vì hôm nay ở trường thấy vui vẻ lắm.
    Phóng xe đến cửa khu tập thể thì tôi thấy ánh đèn leo lét từ cái cửa sổ khép hờ hắt ra. Tôi thầm nghĩ bình thường thì cô Đào phải mở cửa chứ, tầm này ai cũng ở nhà, sớm thế tự dưng đóng cửa làm gì.

    Lạ là một cái thấy cái xe wave dựng ở cửa thì tôi nghĩ chắc thằng kia lại đến rồi. Dựng cái xe đạp điện ở sân tôi lò dò đến xem thế nào, định gọi cửa nhưng tôi thấy cửa khóa trong rồi, tiếng của cô Đào yếu ớt vang lên “Anh..em xin anh đấy.. nhẹ thôi â…em xin anh” “ Này thì xin này.. ai bảo mày không cho tao tiền.. hôm nay tao địt cho mày toét cái lồn ra cho mày chừa.. hôm gì .. chưa đã hay sao”.

    Tiếng cô Đào lại vang lên” Em sợ rồi..em xin anh đấy..em đau..a.a.a. em khôngchịu được nữa anh ơi…ứ…ứ..

    Cố gắng mái tôi với nhìn qua khe cửa sổ mở hé, Cô Đào đang phải nằm xõng xoài trên cái bàn uống nước, mặt quay vào trong với cái quần bị tụt xuống quá đầu gối, thằng thanh niên kia đứng phía sau cứ thế mà thúc vào cái lồn.

    Nhìn ngang như vậy không thật rõ nhưng tôi thấy được rõ cặp mông trắng bóc của cô Đào nhô lên, trên mông thì tấy đỏ một mảng do thằng kia vừa địt vừa tát.

    Nó nhấp hùng hục mạnh hơn cả so với hôm mà thằng Bình quay được nó xả đá với hai em kia. Cô Đào thì dàn dụa nước mắt van xin.

    Nghĩ nếu tôi vào bây giờ thì cô xấu hổ mất nên đành nén nhịn. Thằng thanh niên kia nhấp một lúc nữa thì rút con cặc ra. Nó dùng cái bao gai đôn zên gân guốc vô cùng.

    Cười ha hả nó nói “ Lồn địt hùng hục thế này mà vẫn khít ra phết đấy nhỉ, khà khà quá là ngon luô, banh ra anh địt tiếp nào”.
    Tiếng cô Đào lại một lần nữa vang lên “ Em xin anh đấy anh Đạo ơi.. cho em nghỉ đi.. ư.s…hôm gì anh làm em vẫn còn đau lắm…”.
    “Đau càng sướng chứ sao, cái giá phải trả cho cặp chân của bố tao ở nhà.. đấy.. tao phải địt cho mày chừa”. Từng tiếng này như xé nát tâm can cô Đào.
    Hai hàng nước mắt dàn dụa chảy ra hòa cùng nỗi căm phẫn tột độ. Giằng xé nội tâm đến vô hạn. Chưa chán thằng đó hỏi tiếp “Mày đã địt nhau với ai chưa ? À mà có rồi.. cái thằng học sinh của mày.. , đã thế tao cho mày toét cái lồn ra đây”.

    Càng nói nó càng nhấp mạnh. Địt chán thì nó còn đòi địt lỗ đít nữa nhưng cô Đào không còn sức nữa nên nó đành buông tha. Giật lấy cái túi xách nó móc những đồng tiền còn lại cuối cùng của cô Đào sau đó mở tung cánh cửa mà phóng cái con wave đi.

    Tôi giận lắm không biết làm gì, bèn nhắn tin cho Giang sau đó gọi điện cho cô Đào. Nghe tiếng tôi, cô Đào cố gắng mà sửa lại quần áo sau đó khom người mà ra mở cửa.

    Tôi đứng bên ngoài đau lòng đỡ hai tay cô dậy rồi dìu cô vào ghế nói khẽ:
    -Em nhìn thấy hết rồi, em sẽ trả thù cho cô.
    Vừa nghe thấy tiếng của tôi như vậy thì cô Đào òa khóc luôn, khổ thân một người phụ nữ cam chịu như vậy.
    Nửa tiếng sau thì Giang cũng đến, hiểu ý của tôi Giang cùng cô Đào đến viện còn tôi thì đợi, dĩ nhiên tôi không quên rút tiền mà hỗ trợ cho cô.
    Cầm ít tiền trên tay cô Đào rưng rưng nói:
    -Cô sẽ trả lại cho em!
    -Hì! Không sao đâu cô! Cứ về nhà nghỉ ngơi đi còn đâu mọi việc để em lo.
    Nói xong tôi về nhà không quên gọi chúng nó đến. Cái Giang đưa cô về nghỉ xong thì qua chỗ tôi nói:
    -Thằng này phải thiến thật. Mẹ nó chứ, đi khám mà bác sĩ bảo tổn thương nghiêm trọng, may chưa rách.. hích hích!
    Thằng Bảo thấy vậy thì nói:
    -Gớm chỉ được cái to mồm, nhìn thấy phát sợ rồi còn có dám cầm mà thiến ấy!
    -Hứ! Dám sao không, lúc đấy em không sợ đâu
    -Ô thật thế á? Tin được không?
    Thằng Tiến nhăn nhở nói lại, làm Giang cụt cả hứng. Dù câu chuyện đáng sợ như vậy nhưng tôi biết là Giang nói đến chuyện đó cũng có đôi chút ngại ngùng.
    Đợi Giang về thì tôi nói:
    -Đêm nay chúng ta đến đập chết mẹ nó đi. Kiểu gì nó có tiền cũng mua đồ về nhậu đấy. Tiền đó không đủ để nó mua đá về đập đâu.
    Thằng Bảo gật gù nói:
    -Vậy để em xin phép ông bà già ở nhà.

    (Hết Phần 9 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 10 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  10. #10
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,262

    Default Đại Náo Học Đường (Phần 10 ) (Tác giả thường trực CTT: Ngọc Linh)

    ĐẠI NÁO HỌC ĐƯỜNG

    Tác giả thường trực Cõi Thiên Thai: Ngọc Linh
    E-mail:
    yenngoc_baolinh***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)

    Copyright © by CoiThienThai.com - All rights reserved - Truyện có bản quyền của Cõi Thiên Thai - Cấm sao chép lại.

    Truyện được viết theo đơn đặt hàng của CõiThiênThai.com


    Phần 10










    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới

    Mấy thằng gọi điện về cho gia đình rồi về nhà tôi, chúng tôi chuẩn bị băng keo, mấy cái roi điện và hai cái gậy cao su sau đó phóng xe đạp điện đến chỗ trọ thằng Đạo. Trời thì tối mà cái xóm trọ nó heo hút hoang sơ, hai bên bờ lại cóa mấy bụi cây xi rậm rạp che khuất. Do khá muộn tầm này cũng phải mười giờ hơn rồi nên muỗi bay vo ve đến nhức đầu.
    Thằng Bình vạch quần ra đái xè xè bên cạnh rồi nói:
    -Mẹ chỗ ở vừa tối vừa lắm muỗi thế này mà nó cũng ở được nhỉ!
    Tôi tặc lưỡi nói:
    -Đi ăn bám thì lấy đéo đâu ra tiền mà thuê chỗ xịn, chỗ này năm trăm một triệu một phòng là quá được còn gì nữa. Đợi tao vào xem thằng đó có nhà không đã.
    Thủ sẵn cái roi điện, tôi tiến vào mở khẽ cái cổng sắt han rỉ nâu xỉn rồi đến đúng phòng thằng này. Nó đang nằm vắt chân lên cái giường, tay thì bấm bấm cái điện thoai chơi game, trên cái bàn bên cạnh hãy còn lăn lóc cái hộp giấy đựng đồ ăn.
    Đúng là có tiền lànó mua đồ về nhậu liền, phía dưới cái nền xi măng còn xót lại vài cái bao cao su dính nhơm nhớp rồi mấy cái vỏ kẹo lăn lóc. Sát đầu giường là cái coóng bằng chai nước mà thằng này dùng để đập đá.
    Có thể gọi thằng này ra được thì tôi ngoái đầu lại, ngoắc tay mấy đứa. Bốn thằng nhẹ nhàng lách vào, qua hai phòng trọ đóng cửa im ỉm thì chúng nó ngồi thụp xuống, thằng Bảo nói nhỏ hỏi tôi:
    -Giờ thế nào anh?
    -Giờ chúng mày ra cổng, phục sẵn hai bên, tao vào gạ là có người gửi đồ cho nó, ra ngoài cổng là úp xọt luôn. Sau đó kéo nó qua cái nhà xây thô bỏ lâu ngày ngay ngoài ngã ba rồi làm thịt.
    Bốn thằng gật gù làm theo hành động. Tôi ráo hoảnh đứng dậy tiến đến phòng trọ hỏi:
    -Anh có phải anh Đạo không ạ?
    Thằng Đạo bỏ cái điện thoại xuống nhìn ra rồi bảo:
    -Có chuyện gì thế chú em?
    Tôi ra vẻ quan trọng nói:
    -Dạ! Có người gửi cho anh ít hàng, xe em giao nhiều quá mà tối muộn rồi, chuyến cuối anh ra ngoài xe nhận giúp em với ạ.
    Thằng Đạo bỏ điện thoại rồi lững thững đi ra khỏi phòng, tôi giả vờ dẫn đường. Nó vừa ra khỏi cổng thì ba thằng cầm dùi cui điện cứ thế mà dí.
    Thằng Đạo vừa á lên một tiếng thì thằng Bảo đã cầm cái giẻ nhét một phát vào mồm rồi nó tỏ vẻ bặm trợn nói:
    -Im mồm, la lên bố mày đâm chết. Khôn hồn thì đi theo tụi tao.
    Thằng Đạo vẫn ngơ ngác chưa biết chuyện gì xảy ra cả, nhưng nghe thằng Bảo nói thế, lại thêm tiếng roi điện lẹt xẹt ngay bên cạnh nên thằng bé cun cút nghe theo.
    Mấy thằng lấy dây rút nhựa trói tay lại rồi lột cái áo nó ra, bịt mắt lại kéo nó đến cái nhà xây thô bỏ hoang lâu ngày. Trói nó vào cái ghế gãy rồi thằng Bảo lấy đèn pin soi thẳng vào mặt nó rồi rút cái áo ra đồng thời nó nói:
    -Mày biết mày tội gì chưa?
    Nó không lắc đầu mà vội vã xin xỏ?
    -Dạ! Em xin các anh, chắc các anh nhầm người rồi đấy ạ, em có làm gì đâu!
    Thằng Tiến bực mình quá chửi luôn:
    -Địt con mẹ mày, hôm nay mày làm gì mày nhớ không, mày địt ai mày nhớ không. Hôm nay chúng tao đến cho mày một bài học đấy, nhớ cái mặt bố mày đấy.
    Nói xong nó tát một phát vào mặt thằng Đạo làm nó ngã dúi dụi. Thằng Bình nhấc cái ghế gãy cho ngồi ngay ngắn thì thằng Mạnh nói:
    -Đéo nói nhiều với thằng này, cho nó tiệt đường sinh sản luôn, mày mà hó hé thì xác định làm diễn viên chính phim “mất tích” luôn mày hiểu chưa, giờ thằng Bảo kéo quần nó xuống đi.
    Tôi lắc đầu bảo:
    -Thôi khỏi, dí có cả quần mới có cảm giác.
    Thằng Bình vội bắt thằng kia há mồm ra nhét cái giẻ vào miệng rồi giữ người. Tôi vừa nói xong thì thằng Bảo cầm cái dùi cui điện dí vào và bấm. Tiếng tạch tạch vang lên hòa cùng tiếng ứ ứ trong cổ họng vì cái giẻ đã ngăn âm thanh phát ra rồi.
    Dí hai ba phát cho thằng bé đau đến phát ngất thì chúng tôi cười hì hì, thằng Mạnh cắt cái dây rút ở tay ra rồi mấy thằng phi xe về.
    Có lẽ trận đòn này cũng đủ làm cho thằng đó nhớ đời rồi. Thằng Bình cười ha hả nói:
    -Không biết dí điện vào cặc thế này mai kia khéo nó có con lại thành siêu nhân ấy nhỉ.
    Thằng Mạnh thì nói:
    -Thành siêu nhân thế đéo nào được! Mày không thấy điện dí cá mà còn tê giật giật cứng đơ tình “nòng nọc” bơi sao được.
    Chúng tôi cười ha hả rồi về nhà ngủ. Sáng hôm sau thì tôi đánh thức thằnh Bảo dậy nói:
    -Mày đi xem nó có làm sao không? Anh em dí như thế nhỡ có án mạng thì chết!
    Thằng Bảo tặc lưỡi nói:
    -Không sao đâu anh, nó trông còm còm thế thôi đau tí là dậy được đấy mà, trước khi về em cũng rút cái khăn ra khỏi mồm nó với cởi dây được rồi, khéo nửa tiếng đến tiếng sau là nó lại tinh thôi không sao đâu.
    Tôi cũng thấy như vậy nên gật gù. Ngủ vạ ngủ vật đến sáng rồi chúng tôi tạt qua nhà chúng nó lấy tạm sách vở rồi đến trường.
    Vừa đi tôi vừa nhắn tin cho Giang. Giang bảo hôm qua ở cùng với cô Đào sáng nay mới về, cô hôm qua cũng ngủ được, ôi lúc còn hoảng sợ một chút nhưng đỡ rồi.
    Đang chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại thì tôi thấy nhói một phát phía bả vai. Buông cái điện thoại thõng ra thì thấy một thằng đang cầm dao bấm mà đâm tôi phát nữa.
    Nghiêng người một cái thì tôi bị trúng xuyên qua vai. Cảm giác nhói buốt vô cùng, cố gắng đạp thằng đó một cái rồi tôi la to:
    -Địt mẹ mày dám đâm tao à! Nhớ đấy thằng chó!
    Tôi ngã dúi xuống, máu lúc này đã tuôn ra ướt hết cả lưng áo và cả cái vạt áo phía trước rồi. Bốn thằng kia quay lại vội vã cầm gạch và đá đuổi theo. Tôi lả đi thì được thằng Bảo đỡ sau đó đưa đến viện.
    Tôi không quên bảo thằng Bảo gọi điện cho anh Trí. Chỉ khoảng mười lăm phút sau thì anh Trí đã cùng anh Hùng đã đến viện, thấy tôi đang nằm nghiêng để bác sĩ băng tạm chuẩn bị chụp chiếu.
    Gố gắng anh Trí hỏi tôi:
    -Mày biết thằng đâm mày là ai không?
    Tôi lắc đầu rồi nói:
    -Em không? Nhưng anh điều tra mấy thằng lớp mười hai ấy, anh hỏi tụi thằng Bảo.. bạn em.
    Lúc này tôi đau quá rồi thiếp ngủ đi một chút. Cũng chẳng biết ngủ lúc nào nhưng khi tỉnh dậy tôi thấy nằm trên giường bệnh luôn. Cả người đau ê ẩm. Mẹ tôi thì đã ở bên cạnh rồi, thấy tôi tỉnh thì nói:
    -Có còn đau lắm không con?
    Tôi mỉm cười nói:
    -Hơi hơi thôi mà mẹ..vết thương ngoài da thôi sao con phải nằm viện thế này!
    -Ngoài da cái gì mà ngoài da, gần thủng phổi đấy, phẫu thuật ba tiếng đấy chứ không ít đâu nhé. Con với chẳng cái, lo chuyện bao đồng lắm vào. Lần này mẹ xử mấy thằng đấy ra bã. Có khát nước không để mẹ lấy sữa cho.
    -Hơi khát thôi mẹ ạ!
    Mẹ tôi pha cốc sữa cho tôi rồi đỡ tôi dậy uống. Ngồi nói chuyện một lúc thì đến giờ tiêm, với uống thuốc nên mẹ tôi phải ra ngoài. Trước khi đi thì mẹ tôi nói:
    -Ở đây là phòng VIP rồi, mọi thứ được lo hết nên con yên tâm nhé, mẹ về công ty tối mẹ vào.
    Vâng dạ rồi tôi cầm lấy cái điện thoại, bấm bấm cho Giang. Giang vôi nhấc máy lên lắp bắp nói:
    -Anh..anh có sao không?
    -Anh.. sắp chết thôi không có sao..
    -Hứ! Chết luôn đi! Đáng ghét, nằm phòng nào tí nữa em đi học về em vào thăm. Giờ tỉnh lại cũng hai ngày rồi đấy ông tướng ạ.
    Hóa ra từ lúc tôi ngất đi rồi làm phẫu thuật và chuyển sang phòng này đã bước sang ngày thứ hai rồi, mới buổi sáng thôi tôi đoán chắc là Giang đang học thêm. Nói chuyện một lúc đến trưa thì có ngườ mang cháo vào cho tôi và cũng là lúc mấy thằng bạn chí cốt cùng mấy anh Trí, Hùng và anh Đạt đến.
    Anh Đạt cười rồi khẽ xoa nhẹ cái vai không bị băng của tôi nói:
    -Anh xin lỗi, tại anh sơ xuất quá không chú ý mấy thằng này nó dám thuê người đâm lén như vậy, may là không sao?
    Tôi nở nụ cười đắng ngắn, liếm nhẹ bờ môi khô rồi bảo:
    -Không sao đâu anh, cắn trộm như thế thì làm sao mà mình phòng tránh được, đập lại cho nó chừa thôi.
    -Ừ! Nó muốn chơi kiểu giang hồ thì anh em mình chơi kiểu giang hồ với nó. Thôi nghỉ đi! Tụi anh ra ngooài.
    Ba ông anh hỏi chuyện một lúc rồi ra ngoài, thằng Bảo đến lại gần nói:
    -Số anh với cái Giang gắn với nhau rồi, lúc vào viện thế đéo nào anh lại mất máu kinh, hết máu nên cái Giang nó bỏ học đến không ngờ cùng nhóm máu nên nó truyền cho anh đấy.
    Tôi cười trêu mấy thằng:
    -Mẹ mấy thằng vô tích sự, có thế mà cũng không làm hộ được!
    Thằng Mạnh “lé” nó đảo mắt đúng cái quả lé xịn của nó rồi nói:
    -Bảo chúng em cùng nhóm máu thì có mà bắc thang nên nhờ ông trời à. Tìm ra mấy thằng đó rồi, kiểu gì mấy thằng chúng nó cũng ăn đòn, mà có kễ hoạch trả thù này anh tính sao.
    -Trả thù là xiên lại nó đấy hả?
    -Nói thế thì làm gì, cho chúng nó sợ, chúng nó có mấy đứa em gái, phang hết em chúng nó luôn, vừa đánh vừa được phang em gái chúng nó cũng sướng, hội đồng luôn!
    Tôi lắc đầu bảo:
    -Nó bắt tội hiếp dâm đấy!
    -Yên tâm đi anh, tụi này toàn lớp mười với mười một, học mấy cái trường còn đú hơn cả anh em mình nữa, khéo anh em nó cũng địt nhau như gà ấy!
    -Ờ để anh khỏe lại xem thế nào.
    Thằng Bảo thì thâm nho hơn nói:
    -Em còn điều tra chúng nó có con dì, em ruột mẹ nó học đại học năm cuối nữa, xinh phết, cái thằng mà thuê đâm anh ấy, tối hôm qua có đến lạy lục cả rồi. Mẹ nó dì nó với bố nó luôn, mà mẹ thằng này cũng trẻ ngon lắm anh ạ!
    Tôi cố gắng chịu đau nói:
    -Không lẽ mày tính chơi cả nhà nó sao?
    Thằng Tiến cười khà khà nói:
    -Vừa được trả thù vừa được địt mẹ nó thì còn cái gì sướng bằng nữa. Đúng là vừa chửi vừa làm luôn hì hì!
    -Ờ biết thế đã!
    Mấy đứa nói chuyện với nhau một lúc thì có Giang mới đến. Vừa thấy tôi đã lườm nguýt nói:
    -Tỉnh dậy một cái mà cái mặt đã nhăn nhăn nhở nhở được rồi!
    Tôi gượng cười bảo:
    -Cười là mười thang thuốc bổ đấy!
    -Vâng bổ lắm đấy!
    Mấy thằng bạn thấy Giang đến thì mỉm cười nói:
    -Dạ em chào chị Giang!
    Giang lừ mắt thì thằng Bảo biết ý kéo mấy thằng kia đi ra ngoài để tôi với Giang nói chuyện. Ngồi bên cạnh Giang hỏi:
    -Đỡ đau chưa anh?
    -Vẫn còn đau nhưng cũng đỡ hơn lúc mới bị đâm rồi, cảm ơn em nhiều nhé!
    -Có chuyện gì mà cảm ơn.. hì hì! Hiến máu là bình thường mà, anh không được kiểu gây sự nữa biết chưa!
    -Ừ anh biết rồi, hì.. này anh yêu cầu em một thứ được không?
    Giang mỉm cười nói:
    -Được! Nhưng mà phải trong điều kiện cho phép em làm được!
    Tôi gật gù nói:
    -Được mà! Em làm người yêu anh nhé!

    (Hết Phần 10 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 11 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

Page 1 of 10 123 ... LastLast