CoiThienThai.com - The Largest Vietnamese Entertainment Network

Buy Sex Toy Sex! Do choi danh cho nguoi lon! Click here!

Xem phim phá trinh! Hấp dẫn tuyệt vời - Click here!

Bạn đã có bảo hiểm nhân thọ (life insurance) chưa? www.HaPhanInsurance.com !

ThanhHaFlower.com - Mua hoa, gửi quà về Việt Nam ! Giá rẻ nhất!

Official websites: www.CoiThienThai.com || www.CoiThienThai.net

GÂY QUỸ CÕI THIÊN THAI - MEMBERS V.I.P Đăng ký thành viên: Members Log in || » Members Sign up « || » Cancel Membership «

Bạn có biết ? CõiThiênThai.com là nơi phổ biến Truyện Người Lớn miễn phí đầu tiên? CõiThiênThai.com có kho tàng truyện người lớn lớn nhất?

  • facebook
  • google plus
  • twitter
  • youtube
  • linkedin
Page 1 of 6 123 ... LastLast
Results 1 to 10 of 55
  1. #1
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Mùa Anh Đào Năm Ấy (Truyện dài) (Tác giả: Út Hội)

    MÙA ANH ĐÀO NĂM ẤY

    Tác giả: Út Hội
    E-mail:
    xxx***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 1 & 2










    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    1.


    Nằm ngửa mặt trên chiếc đệm mút cứng, mở mắt ra nhìn mây bay qua tấm kính lợp mái, thả một hơi thuốc thư giãn rồi cài phần đầu lọc vào cái gạt tàn trên nền nhà, ông Tuấn lim dim tận hưởng từng thớ thịt đang được người đàn bà cần mẫn nắn bóp. Đôi bàn tay nhấn nhá tới đâu là khoan khoái tới đó. Có lẽ phải ở cái tuổi ngoài 60 này người ta mới cảm nhận hết được từng công đoạn trong cái sự sung sướng mà dân chơi Sài Gòn hay trả tiền cho gói dịch vụ gọi là mát-xa VIP.


    Từng ngón chân được bấm rồi cả bàn bẻ ngược lên, vuốt giữa các đốt xương bàn chân. Rồi các ngón tay chuyển dần lên bắp chân, vừa nhấn vừa xoa theo hình xoắn lò xo đẩy chất thải trong cơ bắp ngược về tim. Bây giờ thì Hường đang ngồi, gác hai chân ông Tuấn lên đùi, rồi úp bàn tay lên đầu gối, ngón cái chạm đúng vô chỗ gân xanh, vuốt từ từ theo đường chỉ lờ mờ lên đến háng, thỏa mãn nhìn đầu dương vật dần dần cương lên, chỉ chờ được chạm nhẹ vô là ngóc đầu dậy.


    Thiệt ra thì Hường không phải là gái mát-xa. Mà nói cho đúng thì cô đã bỏ nghề này từ 19 năm trước, lúc qua Hàn Quốc lấy chồng rồi đẻ con Hoa. Lúc trẻ chỉ cần kéo áo xuống cho tung bộ ngực trần căng tròn ra là khách trẻ hay già gì cũng ngổng cu hết cả lên. Còn bây giờ phải có chút công phu học được từ cô bạn Thái Lan mới thay thế được sắc đẹp thưở xuân thì. Cho nên Hường mới có cảm giác thỏa mãn như vậ̣y khi làm cho người đàn ông đang nằm ngửa trước mặt mình hưng phấn, như một cô đào hát về già vẫn còn khiến khán giả đắm say. Cao hứng, cô ngắm mình phản chiếu qua tấm gương là cả bức tường phòng tắm, rồi cất câu hò cho bài vọng cổ nổi tiếng của soạn giả Viễn Châu.


    “Hò.. ớ… ơ ớ ơ, chiếu Cà Mau nhuộm màu tươi thắm, công tôi cực lắm mưa nắng dãi dầu, chiếu này tôi chẳng bán đâu, tìm em không gặp ơ ơ ớ ơ… tìm em không gặp tôi gối đầu mỗi đêm.”


    Ông Tuấn như bừng tỉnh. Vụt bật dậy. Rút hai chân ra. Gập gối lại rồi ngồi xuống. Giật phăng cái quần lót của người đàn bà đang chống cùi chỏ ra sau chờ đợi. Với tay kéo cái hộc tủ lấy bao cao su ra đeo vào. Đặt đầu cu vào đúng chỗ hồng hồng âm ấm vừa vạch ra, đâm lút cán, khiến cho câu hát lẽ ra đã phải kết ở chữ m lại bật ra thêm một tiếng ơ nữa thành như là mơ, không ăn nhập mẹ nó vô nhịp tía nào hết, lâng lâng giữa trời như cái thân hình dưới kia đang treo lơ lửng gữa hai khớp gối đang căng ra hết cỡ cùng hai bờ vai gầy đang cố trụ lại.


    Nâng mông lên cho dương vật mỗi lần hích vào rút ra vẫn đi thẳng, Hường ngoẹo đầu sang bên cạnh, tận hưởng. Những cú đâm mạnh của dương vật, mỗi khi chạm vào cái điểm sướng bên trong sâu âm hộ, là khiến cô sướng tới nỗi té đái. Nhưng lực đẩy quá mạnh của thân hình người đàn ông khiến cơ thể cô cứ trôi ngược dần lên phía đỉnh đầu. Hường thả phịch hai vai xuống tấm đệm. Tay không còn phải chống bằng cùi chỏ nữa thì vòng ngược ra sau, chống vào bức vách để chống chọi lại lực đẩy kia. Miệng há to đớp không khí. Chân co lên quặp vô cái lưng ngấn thịt. Dâm thủy tuôn trào. Cô bàng hoàng không ngờ mình bỗng lên đỉnh mau như vậy. Và cũng không ngờ mình lại dễ dàng trao thân cho người khách này mau lẹ tới như thế.


    Nhưng Hường càng bàng hoàng hơn nữa khi thấy bỗng dưng con cu đang trong mình xìu xuống, rồi nhịp ngừng lại. Ông Tuấn hôn nhẹ lên ngực cô gái, rồi quay đầu lại nằm úp mặt xuống đệm. Châm tiếp một điếu thuốc, rồi nghiêng mặt gối đầu lên cánh tay, nhẹ nhàng hút. Hường lật đật ngồi hờ lên lưng, bóp hai vai rồi đến cổ, lần từ từ lên đỉnh đầu, rồi chuồi mình xuống nằm lên trên người Tuấn, vuốt ve âu yếm như đôi tình nhân, thì thào xin xỏ rồi cầm điếu thuốc của Tuấn rít một hơi. Thế là cầm lên luôn không trả lại, hút cho đến hết, ngồi dậy dùng mông ấn vào từng đốt xương sống của người tình.


    Tuấn xoay ngửa người lại, châm điếu thuốc mới, với cái gối phao kê lên đầu, ngắm cô gái bây giờ đang ngồi hờ trên bụng, xoay lưng lại để mát xa cơ đùi. Bàn tay còn lại của người đàn ông xoa nhẹ vào mông rồi lên đến eo khiến cô ta nổi gai ốc vì sướng. Hai người vẫn chưa nói với nhau tiếng nào, tận hưởng lạc thú bất chợt ùa đến không hẹn trước, cũng không phác thảo chi cả, như bản năng đã được luyện tập của các nhạc công lâu năm, không chỉ khỏi phải đếm nhịp phách mà tới ngay cả dây đàn cũng vừa rao mới vừa chình luôn.


    Có tiếng chuông cửa. Hường giật mình ngồi sang một bên.


    Tuấn đưa ngón tay lên miệng ý dặn không gây ra tiếng động, rồi với tay bật điện thoại.


    2.


    “Dạ thưa anh, tui mua đủ hết mấy thứ đồ anh dặn rồi đây nè,” ông xe ôm trên chiếc xe Wave mới cáo thấy đèn trên cái camera ở cổng sáng lên thì nhìn vô nói.


    Tuấn bấm điện thoại mở cổng cho xe chạy vô, gần giáp vòng trên con đường nhỏ xíu bề rộng chỉ chừng bốn chục phân mới tới căn nhà bê tông nhỏ nằm giữa khu vườn lộn xộn cây trái như một đám rừng nhỏ. Ngoài sảnh là bộ bàn đá mài nhìn thì đơn giản, nhưng không phải là thứ người ta đúc đại trà rồi in chữ cúng dường cho chùa, mà thấy rõ là được làm theo thiết kế, vuông vức nhưng lại cong tròn, dáng khỏe mạnh như đồ gỗ của hãng IKEA.


    Ông già cẩn thận bỏ từng gói đồ ăn lên bàn. Đếm sơ cũng trên 15 bao nilon, chưa kể mấy bịch nho nhỏ kèm theo. Mắm để chấm cóc xanh. Muối ớt để ăn với khóm. Tương và đồ chua thì kèm với vịt quay. Cơm tấm. Chè. Bánh da lợn, bánh tiêu, bánh bò. Xong rồi là rút trong túi ra tờ giấy có kê đủ giá tiền của từng món, và công xá chạy xe nữa, cộng lại, rồi trừ với số tiền đã ứng trước cả cục, coi còn lại bao nhiêu, kẹp dưới cục đá chặn giấy trên bàn. Trước khi quay ra xe ổng còn cẩn thận ra chỗ góc nhà xách cái túi mủ đựng hộp vứt đi ra máng trên xe, chút nữa chạy ngang qua cái âu rác ngoài thị xã thì giục bỏ.


    Ông chủ nhà này không chỉ là khách hàng xộp mà còn là ân nhân lớn của ông xe ôm. Thấy chiếc xe cũ nát quá nên cho tiền mua chiếc xe mới này, rồi đưa trước một lần mấy triệu, để mỗi lần đi đâu đó hay kêu mua đồ về như lần này thì khỏi mắc công trả tiền thối tiền. Bởi vậy nên không kể trưa nắng như bữa nay, trời có sập xuống thì ông cũng chạy mua cho đủ các món mà ổng gửi trong tin nhắn. Ra tới ngoài cỗng thì nó cũng đang từ từ mở ra, ông xe ôm cười tươi vẫy tay đại vì không biết camera lần này lắp ở đâu, vọt thẳng ra lộ lớn.


    “Em xuống lấy đồ ăn lên phụ anh đi,” Tuấn vươn tay đứng dậy, bước qua chổ vòi hoa sen dội sơ, rồi tắt lò sauna, quấn khăn ngang bụng bước ra ngoài hiên.


    Hường cũng lấy một cái khăn quấn quanh ngực, theo ra ngoài hiên, xuống cầu thang mang đồ bên dưới lên, thầm tán thưởng người thiết kế căn biệt thự này. Nhìn bên ngoài vô thì thiệt là tầm thường hay thậm chí còn có phần nghèo khổ nữa. Chỗ thì bê thông thô, chỗ xây gạch không trát, chỗ lát mái tôn tấm mới tấm cũ. Nhìn từ mé dưới sông nhỏ kia lên thì không khác gì mấy căn nhà nghèo mới được con cái trên Sài Gòn gửi tiền về chụp vá tạm bợ cho khỏi dột. Vậy mà nội thất bên trong thì sân bay Incheon bên Seoul của Hàn Quốc không bằng. Về kích thước thì không tính, nhưng tầm cỡ thì chắc phài so ngang với khu vườn trong nhà kính ở sân bay Changi của Singapore. Nhà tắm thì còn hơn cả khách sạn năm sao, vì bên trong rất nhiều thứ cây lạ không thấy có ở Việt Nam. Kéo tấm kính ngang bự ra là thông với hàng hiên, cũng đầy cây kiểng trong chậu.


    Tuấn nằm trên chiếc ghế dài bằng gỗ như người ta thường thấy trên mấy bức hình chụp resort năm sao nhìn ra biển, chỉ khác là không phải dưới bóng dừa mà là dàn nho chỗ xanh chỗ đỏ nhiều loài giống khác nhau. Hường ngồi trên chiếc ghế nhỏ cạnh đó tiếp đồ.


    “Ủa, ông xe ôm quên lấy đũa rồi,” cô thốt lên.

    “Không phải đâu. Em vô bếp lấy đi,” Tuấn chỉ tay xéo xéo vô chỗ cái cửa nhà tắm, với theo: “và mấy chai bia nữa”.


    Hường mở cái ngăn kéo ra mà há hốc mồm trước cái khay các loại đũa khác nhau. Đũa nhỏ xíu mà cô biết là của người Nhật, có cái sơn mài cẩn xà cừ tinh xảo. Đũa bạc của người Hàn thì lấp lánh ánh vàng làm hoa văn. Nhiều đại gia ở Việt Nam hết lấy gỗ đại thụ làm bàn ăn tới ly Tây chén kiểu Trung Quốc, nhưng ăn bằng mấy đôi đũa nhựa rẻ tiền nhìn mắc ớn luôn. “Người này thiệt là biết hưởng thụ,” cô nghĩ thầm trong đầu và chọn bộ muỗng nĩa khắc logo hoàng gia Thái Lan mang ra, vì ăn cơm tấm là phải xài thứ này mới đúng kiểu.


    Nhai miếng cóc chấm mắm ớt rồi tu chai bia Sagota mát lạnh, chảy xuống tới đâu thấm tới đó, ông Tuấn gật gù tán thưởng cho sự lựa chọn của mình. Ông về Việt Nam không phải là để dưỡng già như người ta hay nói, mà đúng lý ra phải nói là hưởng thụ cho hết cá khúc đuôi của tuổi trẻ. Nhiều năm nay rồi súng của ông không còn lên đạn được nữa, vậy mà hôm nay nó tự ngóc lên thiệt là dũng mãnh. Chỉ có điều tự nhiên đang giữa cuộc chơi thì nó lại xìu xuống, tại vì chủ nhân bị mất hứng ở đâu đó. Nhưng mà từ từ rồi thì khoai sẽ nhừ.


    Tuấn cười cười với cái ý nghĩ trong đầu, ngồi ngắm con ghệ đẹp vừa vớt được ngoài thị xã về. Thiệt ra thì Hường nhìn bên ngoài trẻ hơn nhiều so với cái tuổi 38, nhưng mà kể có là gái một con đi nữa thì chỉ mòn con mắt lúc lên đồ thôi. Chứ còn cởi ra rồi thì bụng nhăn, đùi rạn, buớm thâm xì, làm sao mà không mất hứng cho được chứ, với hạng dân chơi sành điệu như ông.


    Hường cũng biết lắm chớ. Cỡ mình chỉ lôi kéo được đám đàn ông lao động lâu lâu mới dám bỏ thêm tiền gội đầu sau phần cắt tóc. Mà ở dưới Sa Đéc này giá dịch vụ làm sao so được với trên Sài Gòn chứ, nói gì tới hồi còn sống bên Hàn Quốc. Cho nên từ lúc chịu theo ông Tuấn về đây tới giờ, Hường chưa thỏa thuận gì về giá cả, và thậm chí còn chưa đả động gì tới chuyện có nằm ngửa ra cho ổng đút vô hay không. Tại vì, cô biết chắc, hay tin rằng, mình sẽ không thiệt đâu mà lo.


    Uống thêm miếng bia nữa cho sạch miệng, Hường quì xuống thảm cỏ nhân tạo mềm mại. Vén cái khăn trên đùi ông Tuấn lên, cô ngậm thằng bé vô miệng, từ từ dùng lưỡi vạch lớp da qui đầu ra, lướt chầm chậm qua đám xúc tu cảm giác quanh đầu khấc. Ngay lập tức, cây cần tăng dân số nơi ông Tuấn dần căng lên, khiến chủ nhân của nó cười khùng khục trong họng.


    Đúng lúc đó thì chuông điện thoại của Hường lại kêu.

    (Hết Phần 1,2 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 3 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!







    Last edited by Congtu; 12-01-2020 at 09:26 AM.

    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  2. #2
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Mùa Anh Đào Năm Ấy (Phần 3 & 4 ) (Tác giả: Út Hội)

    MÙA ANH ĐÀO NĂM ẤY

    Tác giả: Út Hội
    E-mail:
    xxx***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 3 & 4










    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    3.



    “Nè bồ, cái ông khách sộp hay cho thêm 50 ngàn mới vô cắt tóc đó, ra lẹ lên đi.” Điện thoại ngoài tiệm tóc gọi, nhưng Hường kêu mệt, báo nghỉ luôn buồi chiều.

    “Khỏi sài bao nha anh, lâu rồi em không có sinh hoạt với ai,” cô thì thầm xin phép, rồi ngồi lên trên người ông Tuấn, ôm trọn lấy dương vật đang căng cứng bằng âm hộ đang ướt nhẹp thèm muốn.

    Cái ghế này thiệt là đặc biệt. Phần dưới thì nằm, nhưng phần trên lại là ngồi nghiêng nghiêng, giúp cho người đàn ông không cần nhổm lên cũng dễ dàng ngậm vào cổ, xuống ngực, rồi nuốt trọn cả bầu vú ngon lành. Cái miệng của ông ta đi tới đâu là Hường sướng tới đó, uốn éo người cho ổng khỏi phải cử động nhiều. Tới lúc cái lưỡi rà quanh đầu ti thì ôi thôi chì muốn hét lên cho tới bên kia sông cũng nghe thấy.

    Tuấn vừa nhấp nháp đôi vú vừa nghe ngón đàn kìm văng vẳng ngoài cù lao. Tay rờ mông khiến cho người đàn bà đang cỡi ngựa trên kia nổi hết gai ốc lên. Thiệt là đã cho cái bữa trưa hôm nay. Không ngờ ở cái xứ miệt vườn này mà cũng có người có ngón nghề không kém trên Sài Gòn. Vòng tay đỡ lưng đặt cô ta nằm xuống, chống chân xuống đất đẩy hết ga, hai tay nặn bóp đôi vú hơi chảy xuống nhưng vẫn còn căng nẩy.

    Hường rất tự tin với cặp vú của mình. Giống như trên mạng facebook đợt rồi rộ lên mấy cái video clip của cô giáo Trang người Hải Phòng. Vú của phụ nữ sau khi đẻ con không còn cương cứng lên như thời trẻ, nhưng tùy cơ địa mà mức độ chảy xệ xuống như thế nào. Hiếm lắm mới có người chỉ hơi chảy xuống một chút thôi, muốn mặc cóc-xê nâng lên cũng được mà thả rông thì càng hấp dẫn. Các cô gái Việt Nam bây giờ cũng biết điều này cho nên cứ hễ đẻ con là lấy cớ đẻ mổ chích kháng sinh không có sữa để con khỏi bú, đầu vú không bị to ra và chảy xệ xuống. Độn vú thì chỉ đẹp lúc mặc áo hở cổ thôi, chứ còn bóp vô thì cứng ngắc, mà bọn đàn ông hay đùa là như hai trái banh căng phồng. Cho nên được như hai trái bưởi Cai Lậy là ăn tiền.

    Cũng nhờ cặp vú này mà Hường kiếm thêm được nhiều tiền bo ở chỗ gội đầu. Lúc ngồi lấy ráy tai chỉ cần cạ nhẹ vô tay mấy ông là ngon cơm. Nhưng cũng phải biết giữ thế, phải làm cho đàn ông sợ thì mới ăn tiền, chứ để bọn họ bóp tràn lan thì sớm mất giá. Mấy cái bí quyết này thì cô đã học được từ thời mới dậy thì, lên Sài Gòn làm nghề mát-xa. Tới khi giải nghệ thì ghi tên vô đường dây lấy chồng Hàn Quốc, cởi đồ ra thì đám gái mới dưới quê lên thi làm sao bằng. Rồi cũng chọn được một thằng chồng nhìn cũng được, sống ở ngay thủ đô Seoul, có nhà có xe hơi. Nhưng làm nghề vệ sinh ở khu chợ cá.

    Cho nên khi lục đục thì Hường đem con gái ra ở riêng, đi làm trong tiệm phở, nhưng rồi bị trục xuất về nước. Dồn vốn liếng đi kinh doanh thức ăn gia súc và phân bón nên cuộc sống của hai mẹ con cũng ổn. Nhưng mà rồi hết dịch cúm gà tới cúm heo, và cá ba sa cùng tôm xuất khẩu của người ta bị trả lại do thừa kháng sinh, cho nên các mối mua thiếu trốn hết trơn, phải bán nhà trả nợ tiền hàng. Con bạn cũ từ thời làm nghề mátxa giờ làm chủ tiệm hớt tóc gội đầu kêu về làm kiếm tiền chợ và nhà trọ.

    Bữa nay ông Tuấn vô gội đầu lấy ráy tai là lần thứ hai, nhưng đủ để Hường nhận biết là Việt kiều hồi hương. Thiệt ra thì từ lần trước đã biết rồi, vì người lâu ngày không lấy ráy tai bên trong lông mọc xoắn xít. Thêm thứ mùi nước hoa mắc tiền nữa. Cho nên dù có cố tình phơi nắng cho cháy đen thì cũng khó mà qua mắt được cô. Nghề nào có nghệ nấy mà. Chưa kể là quần áo mặc đơn sơ nhưng là thứ hàng hiệu thiệt, không phải đồ nhái ghi nhãn hiệu cho bự nhưng sổ lông lên hết trơn.

    Chỉ một chút mơ tưởng thôi mà ông già lại xìu xuống mất tiu. Hường vội vàng ngồi dậy, cúi gập người xuống thổi kèn nữa. Nhưng Tuấn kẹp chân vô lưng dìu cô nằm xuống, vỗ vỗ nhẹ nhẹ ý chừng là thôi. Có thể nói là tự ái nghề nghiệp của Hường nổi dậy. Bao nhiêu năm làm nghề mát-xa, có ông khách nào dám không xuất tinh dưới tay cô chứ? Vậy mà…

    Thỏa mãn. Tuấn chợp mắt cái là ngủ luôn. Đã lâu lắm rồi ông mới có một giấc ngủ trưa sâu và sướng tới như vậy.̀

    Khi tỉnh dậy thì trời đã xế chiều. Trên người đắp chiếc mền lụa mỏng. Hường đã mặc quần áo và dọn dẹp xong, ngồi uống bia, nghe tiếng nhạc tân cổ giao duyên từ bên kia sông vọng qua, đang tới khúc “anh Trí ơi,” khi Mai Đình gặp lại Hàn Mặc Tử.

    “Anh xin lỗi,” Tuấn giựt mình quấn lại khăn, đứng dậy vô trong nhà lấy bóp ra đưa tiền.

    “Em không nhận đâu,” mắt Hường ngấn nước.

    4.

    Nãy giờ ngồi đây, trong đầu Hường xẹt qua xẹt lại rất nhiều luồng suy nghĩ trái ngược nhau. Đầu tiên là tự ái nghề nghiệp, không làm cho khách xuất tinh mà cầm tiền thì rất ngại. Hồi mới vô nghề thì ai cho gì cũng vơ lấy, nhưng dần dà rồi thì cũng theo đẳng cấp mà sĩ diện dần lên chứ. Dù gì thì Hường cũng nghỉ khi còn đang trên đỉnh cao. Sau đó cả tháng trời khách vô Đệ Nhứt Khách Sạn vẫn cứ đòi số 15, làm mấy người chạy buồng lúc đầu còn kêu kẹt nhưng sau phải nói thiệt là đã nghỉ đi lấy chồng rồi.

    Mà chỗ lấy chồng thì ngay kế bên. Ban ngày mấy ông Hàn Quốc qua coi mắt vợ, là cả trâm người đứng ngồi trên bãi cỏ ngoài bùng binh. Bên trong khách sạn Vân Anh là một phòng dành riêng cho 5-7 ông Hàn ngồi chấm điểm. Các cô gái được mấy ổng chọn vô vòng trong thì cởi đồ bên ngoài ra cho coi thử. Cô nào được chọn thì mừng quá quên cả gài nút chạy ra ngoài kêu má ơi con đậu rồi, như trúng tuyển đại học vậy. Mấy người đàn ông thì ngậm ngùi lo xe cho cả nhà về quê, mang theo món tiền mong ước để trả nợ. Hường cũng tại vì coi mấy bộ phim Hàn quốc mà muốn đổi đời, qua bển cho biết.

    Từ hồi về đây bể nợ tới giờ, cũng có nhiều đại gia ngắm nghía, thả lời ngỏ ý muốn Hường làm phòng nhì, rồi sẽ đầu tư này nọ, nhưng cô không thích. Tại vì tiền thì cũng không tới mức thiếu đói, và ở cái xứ này chưa thấy ông nào ưng ý. Mang tiếng là thành phố, nhưng Sa Đéc vẫn chì là một thị xã nhỏ không thay đổi gì mấy từ cái thời bà tác giả bộ phim Người Tình sinh sống từ hồi đầu thế kỷ trước. Nhưng mà gặp ông khách này, thì bỗng nhiên trong cô nhảy ra cái ý nghĩ muốn dựa dẫm. Tiền cho một lần đi khách, nếu ở nơi tỉnh lẻ này, mà ngay cả ở Sài Gòn đi nữa, cũng không là bao nhiêu.

    Mà còn trái ngang hơn nữa, là bất chất nguyên tắc đã làm gái thì không được yêu khách, cô lại thấy mến mộ người này, có thể nói là dân chơi đẳng cấp của đẳng cấp. Bên ông ta Hường thấy mình như một cô đào hát sau nhiều năm xa rời sân khấu bất ngờ được xuất hiện trở lại trên chương trình sáng giá nhứt cùng một bạn diễn đầy kinh nghiệm, khiến cô cứ muốn sống mãi trong vai diễn đó mà không quay trở lại thực tại đời thường.

    “Vậy anh tậng em cái này nhé,” ông Tuấn quay trở lại với chai nước hoa J’adore bự chảng, mà Hường biết giá mua bên kia thôi cũng đã là 5-6 triệu rồi.

    “Dạ,” cô lí nhí nhận, mặt ửng hồng như gái đôi mươi gặp hoàng tử bạch mã. “Anh cho em ở lại đây với anh tới tối thôi nha, giờ đó con gái em mới đi học về, ghé qua đón.”

    “Vậy vô đây sauna với anh,” Tuấn đề nghị.

    Phòng tắm có đủ từ hệ thống xông hơi ẩm kiểu Thổ Nhĩ Kỳ trộn thêm oxy khiến con người ta sung mãn hơn, hay lò điện với thùng gỗ khuynh diệp kiểu Phần Lan cùng bó lá xông thơm lừng thiệt là dễ chịu, vi rút covid có thấy cũng phải cao chạy xa bay. Bể nước thì có hệ thống sục jacuzzi Nhật Bản cho cơ thể được thư giãn. Từ bữa xây xong tới giờ nay mới có thợ mát-xa tới làm tại nhà, thiệt là sảng khoái quá đi mà.

    Hường biết ý, cởi đồ ra ngồi bắt đầu bóp tay cho Tuấn. Chỉ có quần xi-líp là cô vẫn mặc bên trong cái khăn quấn quanh bụng, vì mặc cảm với cái bụng rạn và em bé giờ đã đến tuổi nám đen của mình.

    Nếu mà kể ra, thì có rất nhiều kiểu mát-xa, nhưng với đàn ông thì có thể phân thành hai loại: trước và sau khi làm tình. Trước đó cần phải làm cho cơ thể hết mệt mỏi, cơ bắp sung sức muốn co bóp đẩy hết tinh trùng ra ngoài. Sau đó thì lại là những thao tác khiến cho con người ta sau khi lên đỉnh vẫn còn mệt sóng soài nhưng cơn đê mê vẫn còn tiếp tục kéo tới. Ví dụ như hồi nãy nhấn ngón tay cái vô mấy cái kẽ thịt giữa hai ngón tay để đẩy chất thải ngược về theo tĩnh mạch, xóa tan ngay đi cái sự mệt mỏi cho cơ bắp năng động trở lại. Thì giờ đây lại chỉ nhẹ nhàng kéo các ngón tay ra cho khớp xương co giãn, sắp xếp gân cốt trở lại tư thế nghỉ ngơi không còn phải căng cứng như lúc chuẩn bị xuất tinh. Giống như người tập gym quá sức sẽ tự mình trật khớp hay giãn cơ, thì mát-xa ngay sau khi làm tình không được kích động nữ mà đặt mục tiêu thả lỏng tối đa cho cơ thể nghỉ ngơi.

    Và Tuấn đúng là nghỉ ngơi đến hết mức thiệt. Người bỗng rũ ra và chợt thiếp đi. Thiệt ra thì trong giáo trình dạy cho mấy chỗ mát-xa ở Sài Gòn hồi đầu có đủ hết, nhưng dần rồi thì mấy cô nhân viên chỉ chăm “vót chông” cho khách ra rồi bo tiền cho nhanh, nên không còn lại được bao nhiêu cái sự chăm chút tỉ mỉ cho dân chơi sành điệu nữa.

    Điện thoại reng đánh thức giấc ngủ ngày của ông.

    (Hết Phần 3,4 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 5 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  3. #3
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Mùa Anh Đào Năm Ấy (Phần 5 ) (Tác giả: Út Hội)

    MÙA ANH ĐÀO NĂM ẤY

    Tác giả: Út Hội
    E-mail:
    xxx***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 5










    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    Là con Dung vợ thằng chăn vịt ở bên cồn: “Dạ thưa chú Năm, bữa nay con mót được mớ hột vịt lộn chú mua giùm con nha. Thêm một con chuột với chừng một lon guigoz ốc bươu nữa, chú lấy về nhậu luôn nha.”

    “Ờ, vậy làm sẵn luôn đi. Chuột ướp sả để nước. Ốc cũng vậy,” Tuấn trả lời.

    Con nhỏ này cũng tội nghiệp. Lấy thằng chồng bán kẹo kéo. Tuốt trên Bình Dương. Rồi không biết lang thang lưu lạc sao về tới dưới này. Dựng cái chòi bên cồn lùa đàn vịt chạy đồng. Đen nhẻm, nhưng có nhiều nét dễ thương. Nếu tẩy trắng rồi trang điểm thì cũng ngang ngửa diễn viên Ốc Thanh Vân. Bữa rày bầu bì tới tháng thứ sáu rồi nên ngực nhỏ nhưng bắt đầu căng lên nhìn mắc thèm. Bữa qua bên đó ngó nghiêng thấy mấy con ếch treo tòn teng thì Tuấn mua luôn, kêu Dung nấu ăn tại chỗ, rồi dặn hễ có gì ngon thì mang qua đây bán cho ông. Con nhỏ này hồi nhỏ có làm phụ bếp trong nhà hàng trên Sài Gòn nên cũng biết nêm nếm chế biến lắm.

    Từ hồi về đây ở Tuấn bắt đầu sống theo nhịp điệu của thế giới chung quanh mình. Thời trẻ hăm hở với cường độ tàn phá của cuộc sống châu Âu bao nhiêu, thì giờ đây thả mình theo thiên nhiên bấy nhiêu. Hồi đó muốn ăn gì thì tính trước, rồi ra siêu thị mua, về vội vàng nấu, rồi ăn, rồi rửa chén, rồi đi ngủ, rồi tiếp tục một ngày mới cũng như vậy. Bây giờ thì bữa nào gặp con gì ăn con đó, dư thì cho vô tủ đông, thiếu thì lấy ra nấu. Trong vườn bữa có măng, hôm có chuối, ngày có khoai, ngày có trái. Thiếu thì chuyển qua cơm hay pasta lúc nào cũng sẵn.

    Tính ra, nếu yên phận thủ thường thì cuộc sống nơi miền quê Nam Bộ rất hạnh phúc. Như vợ chồng con Dung đó, nghèo vậy nhưng đâu có chết đói được. Rảnh rỗi đi hát đám giỗ đám tiệc quanh đây là có thêm tiền chi tiêu. Tới mùa lễ còn sửa soạn lên đồ ra đình hát hội nữa, người ta kẹp tiền vô quạt ném rầm rầm lên sân khấu. Còn đàn vịt là để dành từ từ mua đất cất nhà. Nhưng mà cái sự giàu sang nhanh chóng của thành phố đã phá vỡ sự cân bằng vốn có nơi làng quê, cộng thêm cái chế độ vừa tham nhũng vừa thiểu năng khiến cho cuộc sống ở nơi này lúc nào cũng bấp bênh. Nghĩ thử coi. Bây giờ con Dung đi đẻ thì phải có tiền nằm viện. Mà nhà ở giữa sông tới hồi đau đẻ cũng chưa biết đi viện kiểu gì. Nếu già cả rồi mà phải chạy thận hay kể cả nhẹ như tiểu đường thì cũng coi như là mất trắng sản nghiệp tích góp cả đời, chưa nói tới ung thư.

    Con Dung nhanh tay mổ bụng con chuột, ướp sả ớt, rồi chẻ khúc tre ra kẹp banh thân xác nó ra. Ốc thì lượm về từ hôm qua, đã ngâm nước gạo cho ra hết nhớt. Chút nữa sẽ bỏ tiêu hột muối hột vô nướng chung với chuột. Xong rồi bỏ đó, múc thêm gàu nước dưới đìa lên xối cho sạch người, thơm mùi xà bông Camay, thay bộ quần áo mới rồi mới bơi xuồng qua bên nhà ông Tuấn.

    Tâm lý đàn bà lạ lùng lắm. Ở nhà với chồng thường ăn mặc bùi xùi, mà lúc nào cũng muốn chồng si mê mình như ngôi sao sân khấu. Ra ngơài đường gặp thằng đàn ông khác chút xíu thôi cũng phải sửa soạn kỹ càng, nhưng rồi mê mà tán tỉnh dữ quá thì dè bỉu là già dê hay dại gái.

    Tuấn đã sống tới cái tuổi không còn phải chạy theo tái gái nữa, mà trong đám đông đàn bà cứ thấy con nào thích mình thì bước tới ngã lăn ra tự đổ. Thiệt tình ra thì trẻ cũng vậy, chỉ là người ta không phải ai cũng biết điều đó đâu. Tưởng là đàn ông tán tỉnh đàn bà, nhưng mà đàn bà không tạo cơ hội cho tán tỉnh thì làm sao mà tán. Cho nên kết luận lại vẫn là đàn bà đi nước cờ đầu tiên. Chỉ là đàn ông có biết đọc cái tín hiệu đó hay không mà thôi. Có mấy cuốn sách đó. Ví dụ như ở loài vật cứ tới ngày rụng trứng là con cái đổi màu ở quanh bộ phận sinh dục để con đực nhìn thấy là hưng phấn, đánh nhau giành giựt, hay tiết mùi ra thật xa để có bao nhiêu con đực trong vùng kéo hết về đặng lựa chọn ra giống gien trội nhứt. Tán nhau thiệt ra chỉ là cái cớ để đàn bà có lý do thỏa mãn cái sự ham muốn mà không bị mang tiếng là dâm đãng thôi.

    Nhưng mà đó là chuyện chút nữa. Bây giờ là chuyện của Hường.

    Người đàn bà này quyết tâm phải khiến cho ông khách này bắn xối xả thì mới yên lòng về nhà ngủ yên. Dù gì thì cũng là tự ái nghề nghiệp. Thời còn đi làm thì vừa là đào đẻ trứng vàng vừa ngang cơ má mì luôn. Vậy mà bữa nay đã hai lần dàn quân bố trận vẫn phải ngậm ngùi rút về tay không.

    Cho nên lúc ông Tuấn đứng dậy ra lấy điện thoại đứng nhìn ra ngoài bờ sông nói chuyện thì Hường xà xuống đất ngồi bệt rướn người lên ngậm trọn cái cần tăng dân số đã trải qua nhiều năm tháng hoạt động đang chảy xệ xuống chờ người biết trùng tu máy móc. Hai ngón tay cái bấm sâu vô phần cơ bên trong đùi, vuốt lên để dồn máu cho nó cương lên, một bí quyết trong nghề mà không phải ai cũng được truyền. Hường còn biết bẻ khớp dương vật để kéo dài công lực đàn ông nữa, nhưng hôm nay mục tiêu là súng phải phát hỏa.

    Nhưng mà Tuấn đang cương lên một phần là vì nghĩ tới con Dung. Bữa ông qua cồn có lý do cũng là vì nó. Sống trong chòi tuốt ở giữa sông, tưởng không ai nhìn thấy, nhưng từ chỗ ban công này bắc cái kinh viễn vọng đứng vững trên chân đế nhìn qua là tha hồ coi phim porno miễn phí, reality show, người thiệt cảnh thiệt, chỉ thiếu tiếng động mà thôi. Vừa coi vừa sục, sướng đã đời.

    Bãy giờ thì diễn viên chính trong phim đã chèo ghe qua tới, cặp vô mấy cái thân cây dừa dựng lại rồi bước lên, vạt áo bà ba bị gió lật lên lộ hết nguyên một vạt hông mà cái lưng quần bị cái bầu căng đẩy xuống thêm chút nữa. Xa xa nên trí tưởng tượng tha hồ bày vẽ.

    Cửa từ dưới mé sông lên có mã số để tự mở, nên con Dung bấm 1-2-3-1 rồi men theo con đường nhỏ vô nhà. Đã đi thẳng vô bếp để dọn mâm chén như mấy lần trước ông chủ đã dặn, nhưng không hiểu sao, có lẽ do hồi nãy thấy ổng đang đứng trên hiên gật đầu chào, mà nó xăm xăm xách con chuột lên cầu thang.

    Tới nơi thì cảnh tượng trước mắt khiến nó hụt chưn té chúi nhủi ra đằng trước. Ông Tuấn không phải chỉ cởi trần mà bên dưới cũng không có gì. Chính xác là có một người đàn bà đang ngồi bú cặc say mê. Cả hai nhìn nó cũng cùng giựt mình, ngơ ngác nhìn lại.


    (Hết Phần 5 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 6 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  4. #4
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Mùa Anh Đào Năm Ấy (Phần 6 ) (Tác giả: Út Hội)

    MÙA ANH ĐÀO NĂM ẤY

    Tác giả: Út Hội
    E-mail:
    xxx***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 6










    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    “Dạ con xin lỗi,” con nhỏ lí nhí trong miệng rồi chạy ù xuống nhà, chui vô bếp sửa soạn cái bếp than bưng ra ngoài đàng trước. Mặt đỏ bừng vừa làm vừa thở dồn dập. Trước giờ nó vẫn mang đồ qua bên này bán nhưng chưa bao giờ dám lên lầu.

    Căn nhà này thiết kế rất lạ. Bên dưới có đủ hết, bộ bàn ghế đá, bếp, nhà vệ sinh. Nhưng tất cả đều lạnh lùng giống như để cho người ngoài xài mà thôi, như mấy chỗ công cộng ở chùa lúc vắng khách vậy. Còn ở trên lầu mà lúc nãy nó nhìn thoáng qua thì đúng là có hơi người sinh sống.

    Rồi cái chuyện kia nữa. Nó cũng bán đồ cho nhiều nhà khác hai bên con sông này. Nhưng mà người ta dân quê, đều tự đi bắt được. Chỉ khi nào có đám tiệc gì thì mới đặt nó trước. Hay có mấy ông già thích dê, lâu lâu kêu nó mang đồ tới rồi tranh thủ sờ mó chút đỉnh đỡ thèm. Mấy cái vụ đó hồi nhỏ bán vé số nó cũng biết hết rồi. Còn ông Tuấn này thì khác lắm. Mua đồ đúng là mua đồ. Hỏng có trả giá gì hết trơn á. Ít ít thì đưa hai chục ngàn. Nhiều nhiều thì năm chục. Lần này cũng hỏi nó đủ chưa, chứ không kỳ kèo trả giá như mấy bà kia, cũng không lợi dụng đưa có năm mười ngàn rồi bóp mông vuốt lưng hay len lén sờ vú như mấy ông nọ. Cho nên cứ ba bữa một tuần là nó qua.

    “Có bịch chè Thái ba màu nè, lấy đá trong tủ trộn vô đi,” ông Tuấn đã mặc bộ đồ lụa mềm vô, cầm bịch chè trên nhà xuống.

    Mắt con Dung sáng rỡ. Lần trước nói thèm đồ ngoài quán chè bên hông chợ mà ổng nhớ mua cho. Nội bịch chè này cũng bảy ngàn rồi, quá cha tiền con chuột với mớ ốc. “Vậy bữa nay chú khỏi trả tiền con đi, coi như con mời chú.” Nó cũng hỏng biết tại sao lại nói vậy, kiểu như không muốn ở kèo dưới nữa mà bữa nay muốn chơi ngang hàng một bữa coi sao.

    “Ô-kê,” Tuấn cười sảng khoái. “Nhưng mà vậy thì phải ở lại nhậu một bữa cho công bằng.”

    “Dạ,” nó chịu liền.

    “Vậy mang hết lên nhà trên.”

    Chu choa ơi nhà gì mà sang dã man. Cũng giống như Hường, con Dung mắt tròn mắt dẹt nhìn nội thất bên trên. Cái nhà này nó cũng lạ lùng như chủ nhân của nó vậy. Sang trọng. Nhưng mà lại rất bình thường. Mấy đại gia mới nổi kiểu trưởng giả học làm sang trong nhà kiểu gì cũng phải đồ gỗ kềnh càng. Còn ở đây toàn ván ép đơn giản, nhưng là cái thứ chất liệu không có ở Việt Nam, tức là chắc chắn phải là đồ ngoại nhập. Gạch men bình thường, không có gì là bóng bẩy màu mè hoa lá hẹ, nhưng lắp ghép tinh tế đường nào ra đường nấy, còn hơn người ta lát đá hoa hương mà méo xẹo miếng cao miếng thấp tùm lum. Mà cái bếp ở trên này mới thiệt là … hết biết tả kiểu gì luôn.

    “Tôm trứng Hồng Hải, sò New Zealand, heo Yorkshire, bò Hàn Quốc, nhiêu đây chắc đủ đồ mặn,” Tuắn nói. “Trong kia có bánh hỏi khô và bánh tráng nữa, lặt thêm mớ rau nữa là đủ để cuốn rồi.”

    “Dạ để con làm nước mắm,” con Dung nhanh miệng. Một phần là phận sự của nó, nhưng phần chính là tại nó thích cái bếp này. Bản năng đàn bà thường muốn chiếm hữu cái mình yêu.

    Để mặc hai người đàn bà bận rộn với hai lãnh địa mà nước sông không phạm vào nước giếng, Tuấn lên tầng trên hái rau. Phải. Vườn rau nằm trên tầng thượng, đón toàn bộ nắng để sản sinh ra tối đa dưỡng chất cho người biết trồng và chăm sóc chúng. Xà lách trong ống thủy canh, rau thơm trong khay thứ nào ra thứ đấy, mà nhiều thứ kể cả dân sành điệu ở Việt Nam cũng chưa từng được nếm thử, như rau tên lửa - rocket leaves hay xà lách giòn iceberg salad. Nói cho cùng thì các loại rau thơm ở Việt Nam, đa số, như thì là nấu canh cá, cũng đều du nhập từ nước ngoài vào mà thôi. Rau tươi và ngon tới nỗi hầu như không cần phải rửa cũng ăn được luôn. Vậy mới xứng với những thứ đồ sang trọng chứ.

    Tuấn đứng dõi mắt bao quát hết miếng đất. To không phải là to, mà nhỏ thì cũng không phải là nhỏ. Của ông già để lại cho nên không được bán. Trước thì mỗi lần về anh đều đem mộ̣t thứ giống cây gì đó về trồng, cho nên giờ có đủ loại hết. Mà cũng tại vậy nên sắp tới đây mới xảy ra cái chuyện mùa hoa anh đào như tựa đề cuốn tiểu thuyết này. Và cũng tại dịch Covid cúm Tàu mà Tuấn kẹt lại bên Việt Nam, nên mới cất căn nhà này mà ở. Chỉ thuê nhóm thợ giỏi trên Sài Gòn về đúc bê tông rồi lắp đặt mấy thứ đồ nặng nhọc, còn thì tự mình hoàn thiệt hết.

    Vodka Nga nhưng sản xuất bên Mỹ rồi xuất về Việt Nam là Smirnoff Ice làm cho hai người đàn bà má đỏ hây hây bên lò than hồng dưới ánh trăng đêm rằm. Người ta hay nói là tâm lý đàn bà, hay con người nói chung, cũng bị mặt trăng làm cho ảnh hưởng giống như thủy triều vậy. Hường thì từ trưa tới giờ vẫn chưa nổ được phát súng nào. Còn Dung thì đang hận thằng chồng bỏ nhà theo con mụ nhà giàu ngoài thị xã thừa tiền bao kép hát.

    Nhưng mà cuộc chơi cũng phải tới lúc nghỉ giữa hiệp. Con gái Hường tới rước, và Dung ra xuồng trở ngược qua bên kia sông.

    Tuấn đưa cả hai ra hướng cồng chính, mà kế đó cũng là cái cổng nhỏ xuống bến sông. Chờ tiếng xe máy khuất ngoài đường lớn rồi quay trở vô nhà thì nghe dưới sông một tiếng “chủm”.

    “Chết mẹ rồi,” ông giựt mình lẩm bẩm. “Không biết con nhỏ có sao không.”

    Nó không sao. Chỉ là bước hụt chưn nên không lên xuồng mà đạp xuống dưới sình.

    “Thôi để chú đưa về cho an toàn, nước đang lớn.” Tuấn quay vô kéo cái xuồng phao gắn máy ra, cột chiếc kia vô kéo theo.

    Con xuồng chắc chắn, nhưng nhỏ xíu. Con nhỏ ngồi đối diện, gần kề, tóc bay lòa xòa dưới ánh trăng khêu gợi, khiến con cu ông già giựt giựt vì nghĩ tới một cảnh đêm trăng hôm bữa được nhìn qua kính viễn vọng.

    “Ủa thằng Dũng đi đâu mà nhà cửa tối thui vậy?” Tuấn thắc mắc lúc cặp bến, cuốn dây xuồng quanh cây cột

    “Nó bỏ con rồi,” cô gái nói giọng lạnh tanh, nhưng trên mặt thoáng lộ vẻ đáng thương vô cùng, một tay bất thần xoa quanh bụng.

    “Trời, thôi để qua lo cho hai mẹ con.” Tuấn đang lom khom vừa lo đỡ bà bầu bước lên bờ, vừa không để con cu ngổng không lộ ra trong cái quần không mặc xịp, xốc hai tay ôm lấy như muốn nhấc bổng cô gái lên, tấn vô gốc dừa.

    (Hết Phần 6 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 7 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  5. #5
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Mùa Anh Đào Năm Ấy (Phần 7 ) (Tác giả: Út Hội)

    MÙA ANH ĐÀO NĂM ẤY

    Tác giả: Út Hội
    E-mail:
    xxx***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 7










    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    Bốn mắt gặp nhau. Ngưng tròng lệ trao thân. Tay thả lỏng, dựa lưng chờ đợi. Tay giựt cái quần bà ba xuống, kéo chân lên lột cái ống qua, tiện thể gác luôn lên quắp lấy hông mình, rồi lôi con cu đang căng thẳng hết mức ra đâm vào. Mà chính xác là đâm ngược lên nghe một tiếng “ót” khiến ai cũng phải rùng mình, miệng há hốc. Con nhỏ không còn biết mình đang kiễng cái chân còn lại hay đang treo người trên cái chân đang quặp chặt, rần rần tận hưởng. Răng cắn vào môi tới đau điếng đặng đừng la chài bải cho cả cái khúc sông này phải thức dậy hết. Một dòng tinh dịch ấm nóng bắn thẳng từ bên dưới ngược lên chui sâu vào trong âm đạo. Con bé trong bụng bị đè cấn cấn quẫy đạp đánh thức đôi tình nhân đêm trăng.

    “Con nó nhận ba nó đó,” con Dung e lệ.

    “Đây là con,” ông Tuấn chỉ vô bụng con Dung, rồi chỉ vô trán nó, “đây cũng là con.”

    Con nhỏ sung sướng úp đầu vô cổ người đàn ông, rút cái chân còn lại lên quặp luôn vô người. Còn ông ta cứ để nguyên con cu mình nằm trong cái lồn ấm nóng ̣̣đang tiếp tục gợn sóng bóp chặt, vòng tay ôm mông con bé bế vô nhà. Cả ngày được mát-xa, cơ thể sung mãn trở lại như thời còn trẻ.

    Vô tới trong chòi, Tuấn vén mùng đặt Dung xuống chiếu rồi nằm vật xuống bên cạnh, kéo quần lên cái là ngủ luôn mặc kệ trời đất với trăng sao.

    Buổi sáng nơi miền quê tới rất sớm. Mà buổi sáng trong cái chòi lá này tới còn sớm hơn nữa, vì không có gì để che nắng hết. Tuấn mở mắt ra nhìn đám khói bốc lên từ đám rơm rạ đun nồi cháo trắng thơm phức hương gạo non. Trên bàn là đĩa mắm dưa gang cắt thiệt là khéo, với mấy con tép rang lá chanh chắc là mới xúc dưới mé sông lên. Dung ̣̣́đang băm khúc thân chuối cho đám vịt ăn. Tự nhiên Tuấn nhớ tới bộ phim The Big của Tom Hank một bữa đang là trẻ con thành người lớn được ngủ với cô gái xinh đẹp, còn mình thì đang là ông lão về hưu được hóa thành thằng nhóc chăn vịt sống với con vợ đào hát chưa gặp thời.

    “Đất này của mình hay của người ta?” Tuấn bước ra ngoài vươn vai cho thẳng người.

    “Dạ của mình. Người ta mần lúa từ cái chỗ này trở đi. Còn từ cái chòi này dọc theo bờ nước tới đằng kia là của mình. Đúng ra thì con mua lại của bà Bảy cái chòi này, còn chỗ đất khoanh lưới kia thì nước lớn như bữa qua thì ngập lút hết, không có trồng cấy được gì hết.”

    “Vậy mai mốt gần đẻ thì dọn qua bên kia đi. Qua dựng cho cái nhà ngoài bờ sông mà ở. Chứ chỗ này tạm bợ thì được, không có điện nước tiện nghi gì hết nuôi con nít không được đâu.”

    “Dạ.” Con Dung đón nhận lời đề nghị vượt quá sức mong đợi và tưởng tượng, thầm cám ơn trời xui đất khiến mình uống chút rượu tối qua.

    Thiệt ra thì nếu sửa soạn lên nó cũng đẹp lắm, chỉ là bản thân lúc nào cũng tự kỷ với làn da bánh mật và bộ ngực khiêm tốn mà thôi. Mà thằng chồng bỏ nó theo cháu bà Bảy cũng là tại vì như vậy, ngoài chuyện nghèo hèn. Mà người ta giàu thì mới có điều kiện sửa soạn. Giàu mới có tiền mua kem tẩy trắng, sửa ngực, nâng mũi, cắt mắt, bơm môi. Nhưng mà con Dung chưa biết rồi đây mình sẽ còn nhiều tiền hơn gấp nhiều lần như vậy nữa, như con diều bỗng gặp gió bay vút lên thoát khỏi cái chòi vịt tăm tối nhưng đầu nhục dục này.

    Dung thì chưa biết, nhưng Hường thì cả đêm đã trằn trọc với những tính toán kinh doanh mà cô chắc chắn là người đàn ông này đủ sức hỗ trợ. Cái khác giữa người đàn bà đào mỏ và người đàn bà biết dựa dẫm vào đàn ông để làm ăn là ở chỗ cần thật nhiều tiền hay cần thế lực, mà trong đó tiền chỉ là một phần, của ông ta.

    Hường ̣đang cùng con gái đứng trước cửa nhà Tuấn, bấm chuông, tay cầm hộp bánh tằm ăn với thịt heo quay, và bịch bánh canh giò heo. Thiệt ra đi một mình là được rồi, nhưng Hường vẫn muốn con Huyền theo.

    “Em mang đồ ăn sáng cho anh,” Hường giơ túi đồ ăn lên lúc cái camera ngoài cửa sáng đèn. Cánh cổng sắt từ từ mở ra cho hai mẹ con chạy xe vô, cũng là lúc xuồng phao của ông Tuấn từ bên kia sông về.

    (Hết Phần 7 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 8 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  6. #6
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Mùa Anh Đào Năm Ấy (Phần 8 ) (Tác giả: Út Hội)

    MÙA ANH ĐÀO NĂM ẤY

    Tác giả: Út Hội
    E-mail:
    xxx***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 8










    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    Con Huyền người lùn xỉn, giống ba nó. Mắt một mí, mặt bự tròn. Cái tên cũng là ba nó đặt, lấy từ chữ Hyon của cô ca sĩ nổi tiếng Hyon Song-wol, dáng dấp hao hao mẹ nó. Hên là nó giống mẹ được cặp vú. Bự nhưng không xệ, mà chĩa thẳng ra trước, nhọn hoắc, đàn ông nhìn cái là nứng liền. Mai mốt có đẻ con rồi thì cũng chỉ hơi chảy xuống một chút thôi, lại càng đẹp, giống cô Trang dạy sex trên mạng Facebook. Hường muốn nó đi cùng chính là vì bộ ngực đó.

    Mang tiếng đẻ bên Hàn Quốc nhưng về Việt Nam với mẹ từ khi còn nhỏ, nên tính tình nó không khác gì gái quê miền Tây thời nay, suy nghĩ đơn giản. Được cái rất nghe lời mẹ. Và vô tư nữa. Đang có thằng bồ nghèo ăn ngủ với nhau từ thời cấp ba, nhưng nếu phải chịu đèn ông già này một lần thì cũng không sao. Con gái tới tuổi rồi nên đang tính cho nó đi làm nghề mátxa, bạn bè mối mai cũ vẫn còn. Nhưng sợ là không có nhan sắc nổi bật thì phải ra tuốt ngoài miền Trung hay miền Bắc chứ không ngon ăn như Sài Gòn. Cho nên nếu có người bao thì coi như là yên tâm, mỗi tháng chục triệu mà không phải cực khổ như đi làm công nhân bên khu chế xuất.

    “Mày giúp má đi,” tối qua Hường thủ thỉ. “Coi như là học nghề luôn. Hổng có lỗ đâu, ổng sộp lắm.” Cô giải thích. “Mà chưa biết ổng có chịu mày không nữa.”

    Bây giờ thì hai mẹ con đang trần truồng quây lấy Tuấn trong bồn tắm jacuzzi. Chính xác thì Huyền ngồi trọn trong lòng Tuấn, kỳ cọ nắn bóp đôi bàn chân, còn Hường thì ôm Tuấn từ phía sau, bấm vuốt từng ngón xương bàn tay. Tuấn ngồi mơ màng nghe tiếng nhạc Paul Mariat, con cu cảm nhận cái mông tròn lẳng của đứa con gái mới lớn cò cọ, lưng thì đầu ngực của mẹ nó chạm bên trên, đám lông mu vuốt ve bên dưới. Bàn tay còn thừa xoa vú con bé đằng trước, thiệt là sảng khoái. Người ta nói nhứt da nhì dáng. Mẹ nó dáng vẫn còn đẹp như thời trẻ, nhưng da không còn căng mẩy như con nhỏ này, trắng như tuyết trong bộ phim Bản tình ca mùa đông bên Hàn Quốc.

    Mấy ông bạn sống ở nước ngoài thường kháo nhau sao về Việt Nam ai cũng sung sức, không xìu xìu ển ển như bên cạnh bà vợ già. Một phần là gái trẻ, nhưng phần nhiều cũng là do cơ địa của người Việt Nam quen với không khí nóng ở quê nhà rồi. Nhiệt độ tăng thêm một độ là mạch máu cũng lưu thông mạnh hơn một nhịp, cho nên chỉ cần bước xuống máy bay là cơ thể hừng hực muốn tìm gái rồi. Huống hồ chi giờ còn đang nằm trong bồn sục nóng đỏ người, hơi nước thơm dịu mùi dầu tắm cát biển, trong tiếng nhạc du dương được phát ra từ hệ thống âm thanh không bị vô nước lắp ẩn sau mấy bộ đèn và kiếng.

    Thấy cặc đã cương đủ, Tuấn banh chân con Huyền ra, nhấc nhẹ người nó lên, tìm đúng vị trí rồi hạ xuống. Con nhỏ loóng ngoóng nhưng cũng nhanh chóng thích nghi, co đầu gối lên trụ trên hai bàn chân, tay chống xuống nền lên xuống nhịp nhàng. Mông nó nhấp nhô bầng cơ eo săn chắc, nhưng lưng cúi ra đằng trước không thể với tay sờ vú được nữa. Biết ý Hường ngồi qua một bên cho Tuấn ngả người ra, chống khuỷu tay xuống, miệng chỉ cần há ra là ngậm trọn được bầu vú tròn lẳng của mình.

    Tuấn căng người ra, hẩy lên mỗi khi con Huyền dập xuống. Sóng nước trong bồn tràn ra ngoài sàn dồn dập như thác đổ. Hưng phấn quá, ông kéo nó đứng dậy vẫn giữ nguyên thằng nhỏ bên trong đó, từ đằng sau đâm tới lút cán.

    “A….a…..a,” con nhỏ nứng quá gào lên. Chân trụ xuống nền, tay chống lên thành bồn tắm, tay kia chịu vô tường, gìm lại. Mông nẩy trở thành tấm đệm đàn hồi chịu từng nhịp dập của người đàn ông lão luyện. Mỗi lần vô là mỗi lần đầu khấc nong cái lỗ nhỏ ở đâu đó bên trong âm đạo, sướng tê sướng dại. Mỗi lần rút ra là hụt hẫng sợ nó chạy mất ra ngoài, cứng người kềm giữ, mà cái vòng bên ngoạ̀i lại căng ra, run té đái.

    Tuấn chụp hai tay con nhỏ kéo ngược ra sau, khiến nó chơi vơi không còn biết định hướng là đâu nữa, lềnh bềnh trôi trong cơn sóng thần organ, tức là cực sướng đó, mà người Việt hay gọi là lên đỉnh. Đàn ông thì bắn ra một cái là hết. Còn đàn bà thì nó cứ lâng lâng như triều cường bị xe tải chạy qua đánh vô hết đợt này tới đợt khác không còn biết trời trăng đất hỡi gì nữa.

    Kéo tiếp hai tay con nhỏ ngược về phía sau, Tuấn ghì ngực nó kéo về phía mình, tăng tốc độ dồn dập. Mất con nhỏ trợn ngược trong gương, mồm há hốc thở gấp gáp. Đầu khấc lúc nãy đâm vô giữa cái vòng, còn với tư thế này thì chuyển dần ra cái đường chỉ phía trước, trượt tới trượt lui. Trời ơi má ơi cũng không biết tả ra làm sao nữa. Má nó thì còn lấy tay nhấn vô cái chỗ bên ngoài của hột le nữa. Con nhỏ lớp bị dập bên trong dâm thủy tuôn trào ròng ròng, lớp bị kích thích bên ngoài nước đái phun tung tóe, lạc trôi trong cơn dâm loạn của ái tình nhục dục. Đó cũng là lúc khẩu súng của Tuấn khạc lửa, bắn xối xả ra đằng trước, thả xuôi tay cho con nhỏ cúi xuống trở lại. Mỗi cú nhích là thêm một chút, bơm thêm một chút tinh dịch vô bên trong sâu thẳm.

    Ở bên cạnh Hường cũng hết chịu nổi. Đẩy con Huyền ra đằng trước, ngồi thụp xuống ngậm trọn con cặc nóng hổi vô miệng, mút sâu như xài ống hút uống xá xị, vét sạch tinh trùng trong ống dẫn. Lưỡi cố sức đẩy vô cái lỗ nhỏ, nếm cái vị có người kêu là tanh nhưng lại dễ nghiện của tinh trùng lẫn với chút mặn mặn, sướng rùng mình. Bên này thì Tuấn sướng tới tận sâu thẳm bên trong tinh hoàn, mãn nguyện.

    (Hết Phần 8 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 9 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  7. #7
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Mùa Anh Đào Năm Ấy (Phần 9 ) (Tác giả: Út Hội)

    MÙA ANH ĐÀO NĂM ẤY

    Tác giả: Út Hội
    E-mail:
    xxx***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 9










    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    “Anh thấy nó được không?” Lát sau Hường thì thào, lúc con Huyền vô bếp uống nước. “Anh bao nó đi, một tháng năm mười triệu gì đó…”

    “Ít quá, phải từ một ngàn trở lên,” Tuấn nói làm Hường khấp khởi, rồi lại hụt hẫng. “Nhưng anh không đủ tiền bao nó đâu.” Rồi lại mở ra tia hi vọng mới. “Để anh tìm mối cho nó trên Sài Gòn. Bữa nay ở lại đây đi, nếu chưa tìm được thì tháng này anh trả.”

    Tuấn mạnh miệng tại vì là quen biết nhiều lắm. Hai chục năm trời trên diễn đàn Cõi Thiên Thai, ai mà không biết tới tác giả truyện Cô giáo Thủy của ông, khởi đầu từ cái thời mà con nít Việt Nam chỉ có duy nhứt hai cuốn sách chép tay để học môn giáo dục sinh lý là Cô giáo Thảo và Chú Kim. Trong mấy nhóm kín có đủ thông tin truyền tay về số máy của gái gọi, lẫn sugar baby, phong trào của bây giờ, du nhập từ kiểu chơi gig bên Thái Lan qua. Mấy bữa trước một thằng nhận là đệ tử còn nhắn tin nhờ ông kiếm cho một em gái mưa trên Sài Gòn cho nữa, vì giá sàn bây giờ cao quá mà sinh viên thì chảnh quá, còn công nhân ở khu chế xuất cũng không còn dễ kiếm vì dịch bệnh khiến nhà xưởng đóng cửa về quê hết rồi.

    “Nè, có mối ngon lấm, tối nay chơi không?” Tuấn gọi điện hỏi Nam, năm nay chừng 50, mới bỏ vợ ôm cục tiền được chia về mua căn hộ khu rẻ tiền bên quận Hai, chưa có tính toán gì cho sắp tới. Tại Nam than cứ ăn xài kiểu này thì chỉ vài tháng là hết sạch tiền. Giá cả trên Sài Gòn mắc mỏ, một lần đi mát xa là vài triệu, còn gọi gái về thì hết biết. Nên ông mới chỉ vô mấy phòng kín trên Facebook rao làm sugar daddy, nhưng chưa tìm được ai vừa ý, trông ngon mắt mà giá cả lại phải chăng. Thiệt ra con Huyền mà lên Sài Gòn làm nghề này một thời gian thì sẽ lên giá, nhưng mà bước đầu một ngàn đô một tháng cầm tay là được rồi.

    “Ở đây vậy anh? Chút tối anh ghé em luôn đi, rồi mình đi coi mắt.” Nam gấp gáp.

    “Khỏi, để tao dắt tới nhà mày luôn. Ưng thì tao để lại, không ưng thì tao mang về nuôi.” Tuấn cười thông cảm cho cái sự thiếu vắng đàn bà của thằng đàn em.

    Vậy là về nhà cho Huyền sửa soạn đồ đạc vô cái va li nhỏ, còn Hường thì ra tiệm tóc, rồi ra bến xe ân trưa, lên xe máy lạnh ghế ngả gật gà một chút là tới bến xe miền Đông, bắt taxi thẩng qua Thủ Thiêm.

    Khu này hồi giải tỏa người ta xây mấy cái chung cư lên để dồn dân vô trong đó. Rồi mấy người có nhà thì chật chội làm sao ở nổi, nên bán ra lấy tiền về mé Cát Lái Đồng Nai mua đất cất nhà sinh sống. Việt Kiều về thì mua nhà bên khu Sala giàu có, còn bên này thì ít người biết, và cũng không mặn mà với cái giá không phải là mắc, mà cũng không phải là rẻ, gần 2 tỷ. Nhà của Nam ở đầu hồi, trên tầng 16 cao nhứt, nhìn về hướng Sài Gòn.

    Tới nơi thì Nam đã chờ sẵn dưới chưn nhà, tay xách bịch bánh xèo. Nhìn thấy Huyền từ trên xe bước xuống là mắt hấp háy, quay qua Tuấn gật đầu lia lịa. Yên vị ở trên nhà rồi, lấy Budweisser đóng chai ướp lạnh sẵn trong tủ ra uống, Nam mới ân cần hỏi Huyển. “Nhà em có chuyện cần tiền hả?”

    “Dạ, má em đi mổ, mà nhà ở trọ, không có gì để dành hết.” Tuấn đã dặn trước nên Huyền trả lời gọn.

    “Vậy anh gửi em một ngàn tiền tháng này, cộng thêm một ngàn tặng cho má em nghen.” Tuấn đưa cái phong bì cho Huyền. Hồi nãy lúc con nhỏ vô nhà tắm rửa ráy Nam đã đưa cho Tuấn một ngàn coi như là hoàn lại số tiền mà Tuấn nói đã bao Huyền tháng này, còn rủ ở lại chơi tay ba tối nay nữa. Tính ra thì thằng này cũng biết ân biết chơi, biết đối nhân xử thế, tình nghĩa anh em trên dưới đầy đủ. Tuấn cũng mừng cho con Huyền bước đầu lập nghiệp vô được nhà tử tế. Cái một ngàn đó chút về Tuấn cũng đưa lại cho Hường thôi. Cùng với số tiền hai ngàn con nhỏ gửi cầm về cho má nó, chắc cũng đủ để cô nàng nhanh nhạy này khởi nghiệp trở lại.

    Nhưng mà bây giờ thì tập trung vào bữa tiệc bia này đã. Thiệt ra thì Tuấn sống bên châu Âu, thích gu Budvar của Tiệp Khắc mà bây giờ hay kêu là Cộng hòa Séc đó, là xuất xứ của nhãn hiệu Budweisser bên Mỹ, nơi Nam sống. Nhưng về Việt Nam thì nếu ăn mấy cái món nhạt nhạt như bánh xèo thì gu Mỹ hợp hơn. Huyền đã thay qua đồ bộ từ nãy, không mặc lót, mông với vú nổi rõ trên mặt vải, im lặng tiếp bia cho hai người đàn ông đang kể cho nhau chuyện bia rượu, rồi mấy kiểu chơi ngoài quán bia ôm. Ngồi trên nền nhà lót gỗ mềm mại, con nhỏ chỉ biết nghe vì hồi nào tới giờ đã lui tới mấy chỗ đó đâu.

    “Quay chai đi, đầu quay về ai thì người đó lãnh phần trên.” Nam chốt. Lúc cái đít chai quay về phía mình, nó hít hà sung sướng, vì chút nữa toàn quyền xử nửa bên dưới của con Huyền.

    Con nhỏ ngây thơ. Thấy vậy thì ngồi xoay chân qua chỗ thằng Nam, cởi quần ra lộ tơ hơ cái lồn non màu hồng ẩn hiện sau mớ lông tơ phơn phớt.

    Gã đàn ông giựt mình với cái hành động không giống ai đó, cười sằng sặc dụi đầu vô xuýt xoa. “Trời ơi đã quá. Bữa nay anh em mình nhậu thiệt là đã quá anh Tuấn ơi.”

    Tuấn cũng bật cười với cái sự ngây ngô ngộ nghĩnh của con nhỏ. Cuốn tiếp miếng bánh xèo nhấm nháp. Nhìn đôi bạn trẻ dạo khúc intro. Người ta thường cởi phần trên rồi mới xuống phần dưới. Còn con nhỏ này tơ hơ hết bên dưới. Phía trên áo xống còn nguyên xi. Mà thường thì vậy nó mới kích thích, giống như con Dung bên gốc cây dừa tối hôm qua vậy. Chớp mắt chưa đầy 48 giờ đồng hồ trôi qua, mà những sự tình dù có kể lại tóm tắt ở đây cũng sắp tới chương thứ 10 rồi. Thiệt là cuộc đời có những lúc dai dằng đợi chờ, nhưng cũng có khi dồn dập mang tới cho người biết hưởng thụ. Như một phút thư giãn được đọc truyện sex trên Cõi Thiên Thai trong cả ngày dài mệt mỏi vật lộn với cuộc sống vậy.

    “Anh cho em mượn chút phần trên nha,” Nam hỏi rồi không chờ Tuấn gật đầu, giựt luôn mấy cái khuy sắt mở tung chiếc áo, giải thoát cho đôi vú căng nhảy dựng lên. Con Huyền mắt nhắm nghiền đê mê với màn bú liếm bên dưới. Thằng bồ dưới quê chỉ biết nứng lên là đè ra nắc thôi chứ nào biết khởi động hay kích thích điểm G là gì. Hồi sáng thì nó được ông Tuấn mở cửa động đào điểm chỉ hết những chỗ sướng bên trong. Còn bây giờ là lưỡi của anh Nam rà hết chỗ nào có thể thích ở bên ngoài.

    (Hết Phần 9 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 10 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  8. #8
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Mùa Anh Đào Năm Ấy (Phần 10 ) (Tác giả: Út Hội)

    MÙA ANH ĐÀO NĂM ẤY

    Tác giả: Út Hội
    E-mail:
    xxx***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 10










    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    Bây giờ thì con Huyền hết hự hự lại e é với những cú dập của Nam. Những dồn nén của bao ngày qua được trút hết vào đầu cu đang nắc lấy nắc để vô sâu bên trong lỗ lồn của con nhỏ gái bao lần đầu biết tới cuộc chơi. Thân thể cứ trôi dần ra phía trước tới khi chạm vô tường thì hai tay gồng lên chặn lại. Gã đàn ông không còn quì gối mà ngồi lên đong đưa từng nhịp sung sướng.

    Cũng phải nói thêm là mỗi người có một cơ địa khác nhau, và tùy theo cặp đôi mà các tư thế khác nhau tạo ra những sự sung sướng khác nhau. Ngày trước ở bên Ấn Độ người ta đã tạo ra cái đạo tu luyện gọi là Kamasutra để nghiên cứu cái sự khoái của loài người. Sau rồi những sự văn minh đó được chuyển thành tranh vẽ lưu truyền trong các gia đình giàu có bên Trung Quốc, rồi sang Nhật mà hôm nay vẫn tiếp tục nổi tiếng với các thể loại phim sex hấp dẫn. Người ta đã chỉ ra những chi tiết trên người đàn bà dễ đem lại khoái lạc cho người đàn ông. Ví dụ như con Huyền này mông bự, cho nên lúc nằm trên mặt đất thì lỗ lồn vừa ngang với con cu, mà nếu thằng Nam đang ngồi thẳng lên thì sẽ giang ngang, đạt độ dài tối đa, và đâm vô sâu nhứt.

    Tuấn tựa lưng vô tường, cầm chai bia nhâm nhi ngắm cặp đôi bên cạnh đang hành sự, tay con lại vân vê cái đầu vú của con nhỏ vừa hé mắt nhìn mình đầy vẻ biết ơn, không biết là do đã giúp nó thêm phần kích thích, hay kiếm được cho nó một công việc chỉ cần nằm ngửa ra vừa sung sướng lại vừa có tiền. Huyền chụp lấy tay của Tuấn cho vô miệng mút chùn chụt khiến con cu của ông bên dưới kia cũng bắt đầu giựt giựt khởi động.

    Thiếu một tay chống nên cả người Huyển giờ đây bị xô ép vô tường. Con nhỏ chống hai khuỷu tay lên dựa vai vô tường chọi lại, mặt ép sát vô ngực Nam. Đầu vú mỗi lần gần nhau lại cọ vô bụng người đàn ông, thiệt là phấn khích. Cười hớn hở, anh chàng bắn thẳng vô trong, rồi rút ra đâm vô trở lại, nhưng hưng phấn quá nên trượt ra ngoài, chọt lên bụng, bắn thêm một loạt nữa, tung tóe lên tới mặt con nhỏ, hai tay đang sóng xoài rên hừ hừ.

    “Nè anh, tiếp đi”. Nam quay qua mời, nhưng Tuấn lắc đầu. “Hết xíu quách rồi.”

    Thiệt ra thì từ lúc nhận lời mời chơi tay ba của Nam ông Tuấn cũng đã tính toán rồi. Phần thì sáng nay đã bắn một cú kinh hoàng khi vẫn còn chưa hồi phục sau trận phục kích tối hôm qua. Phần thì cũng muốn con nhỏ Huyền này có chốn nương tựa lâu dài, mà mới đem về nhà chồng đã đè nó ra chơi ngay trước mặt thì sau này nó khó mà ăn nói. Nét mặt thơ ngây của con gái mới lớn khiến ông nhớ tới câu chuyện hồi hai mươi năm trước, cười bí hiểm. “Với lại còn để dành sức cho chút nữa. Có độ mời hẹn sẵn rồi,” Tuấn chốt.

    “Ông anh thiệt là đáng mặt đại ca à nha. Đi đâu hồi lâu về Sài Gòn vừa tới đã có gái chờ rồi nha,” Nam cười thán phục, nhưng phần nào cũng bỏ bớt được chút ít hờn ghen khi phải chia con ghệ mới coóng cho ông bạn. Con Huyền không phải loại đẹp khi mặc mấy bộ đồ tây ra ngoài đường, nhưng khi tròng đồ ta vô thì phải 10 bộ phim Nhựt Bổn mới có được một cơ thể hấp dẫn tới như vậy. Bởi vậy, con vợ cũ của Nam nói hoài không nghe. Bỏ cả đống tiền ra mua hàng hiệu Burberry hay H&M chi đó mặc cho mấy con đờn bà ngoài shop nails khen chê, còn về nhà với chồng xụt xùi mấy thứ quần áo cũ, không biết là đồ ngủ bán còn mắc hơn đồ mặc ra đường sao. Có lần công ty từ bên Mỹ gửi qua Brasil làm, Nam vô một khu mua sắm dành cho người giàu mới giựt mình là người ta ngăn nguyên một tầng không cho đàn ông vô để phụ nữ tự nhiên thử đồ lót. Đàn bà Nam Mỹ dù sao cũng biết cách quyến rũ chồng hơn… (thôi không dám nói xấu mấy bà nữa, hi hi). Cho nên năm nào thi hoa hậu thế giới cũng có Venezuela trong top 10.

    Nói là làm. Tuấn đứng lên đi ra cửa, xuống nhà bắt xe qua quận 3.

    Ở trong nhà, không bỏ phí thời giờ, Nam ẵm con Huyền vô trong giường.

    Bạn thích nghe tiếp chuyện của hai người này, hay dõi theo bước chân của ông Tuấn?

    (Hết Phần 10 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 11 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  9. #9
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Mùa Anh Đào Năm Ấy (Phần 11 ) (Tác giả: Út Hội)

    MÙA ANH ĐÀO NĂM ẤY

    Tác giả: Út Hội
    E-mail:
    xxx***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 11










    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    Hỏi tức là trả lời. Thời gian để ông Tuấn chờ thang máy, xuống lầu, chờ xe, chui hầm Thủ Thiêm, quẹo vô đường Calmet chỗ nhà chú Hỏa, tìm lối băng qua quận 1 để về tới cái quán nhỏ trong hẻm Lý Chính Thắng, gần kề khu Trần Quang Khải nổi tiếng bia ôm, thì ở nhà Nam đã kịp quần Huyền thêm một hiệp nữa rồi.

    Nhét con cặc còn đang xìu vô trong cái lồn non đang rỉ tinh trùng ra lã chả, Nam gác chân nó lên vai rồi nhịp nhịp như hồi nhỏ từng say mê đọc Chú Kim rồi tập tành tưởng tượng ra tư thế. Con Huyền vẫn nhắm nghiền mắt sung sướng. Lúc nãy cũng sướng nhưng chưa thực sự lên đỉnh dồn dập như sáng nay, nên vẫn còn đang chờ thêm một cao trào nào đó. Mấy người đàn ông ở độ tuổi 40 có kinh nghiệm hơn bọn trai trẻ nên xong rồi là phải bồi tiếp thêm nữa mới có cơ giữ được con bồ của mình nếu có cạnh tranh trong chuyện giường chiếu. Nó thấy thèm được bóp ngực nên kéo tay anh Nam đặt lên, cảm nhận khúc gân bên trong cửa mình đang căng dần lên cùng với tiếng phập phập của da thịt đập vô nhau bắt đầu dồn dập trở lại.

    Nam đẩy nó lui vô trong rồi nằm đè lên, ngậm chặt đôi môi mỏng của con bé đang đỏ hồng hết cả mặt lên vì kích thích đến cao độ. Huyền cắn chặt răng đón nhận cơn sướng đang dần dần kéo tới từ nơi người đàn ông đang vòng tay quay cổ và lưng siết lấy, mỗi lần thả người xuống cho rơi tự do là khúc gân lại chạy theo một lộ trình thiệt là không thể đoán trước là sẽ chạm vô đâu. Người ưỡn lên như đón chờ luồng tinh dịch bắn thẳng vào bên trong. Tất nhiên là má nó đã đưa thuốc khẩn cấp cho uống từ sáng, chỉ cần bồi thêm một viên nữa rồi sau đó là sang vỉ thuốc đều đặn hàng ngày là xong, đâu đó đã được dặn dò kỹ càng hết rồi.

    Làm tình mà không đeo bao cao su đúng là sướng hơn rất nhiều. Nhưng cũng không hoàn toàn như vậy. Vì có những loại bao có gân có gai có đốt bên ngoài thì còn sướng hơn nhiều. Mấy ngày sắp tới nó sẽ được nếm thử cho biết mùi hương khoái lạc. Lúc này thì nó chỉ sung sướng nằm lim dim hưởng thụ, tay vòng lên vuốt ve dọc sống lưng của người tình, âu yếm liếm những giọt mồ hôi mằn mặn đang rị ra trên da thịt.

    “Cám ơn em,” Nam xuất tinh, thì thầm, rồi nằm lịm người nguyên như vậy luôn, thở dồn dập.

    Nhớ lời má nó chỉ dạy, con Huyền bóp các thớ thịt mà tay có thể chạm tới được trên người ông chồng hờ. Rồi nhẹ nhàng lăn qua, lật ngửa Nam xuống, ngồi lên bụng xoay người lại bóp cái chỗ cơ đùi vẫn đang còn căng cứng vì hoạt động mạnh hết cỡ. Chợt nhớ ra thêm điều nữa, nó ra tủ lạnh lấy cho ổng ly nước lọc, rồi lại tất tả quay lại bật ấm nước cho có chút nước nóng ngâm khăn mặt rồi lau khấp người, mà khởi đầu từ chỗ đó, kéo bao da qui đầu xuống lau cho thật sạch bên trong. Đàn ông muốn đi chơi gái thì chỗ nào cũng có, nhưng chỉ có vợ bé là luôn giữ được chồng vì biết cách chăm sóc, mà ngày nay các bà cứ nói với nhau là phải chiều chồng nhưng thực sự không có biết đàn ông muốn được chiều như thế nào. Dễ thôi. Hễ cứ làm đúng thì họ cũng sẽ giống như ông Nam bây giờ, nằm nhắm mắt, môi hơi mỉm cười thỏa mãn, giống như thằng bé ăn no sữa mẹ vậy.

    Tuấn không cần nhìn cũng biết ở nhà Nam đang diễn ra chuyện gì, bởi vì hồi mấy chục năm trước cũng tương tự như vậy, mà thay cho chỗ con Huyền là bé Ngọc.

    Bây giờ nói địa chỉ ở Sài Gòn thì người ta phải hỏi quận nào, chứ hồi trước tới quận 3 là hết Sài Gòn rồi, mà con kênh Nhiêu Lộc coi như là ngoài rìa. Bây giờ thì cầu Công Lý lọt thỏm giữa trung tâm thành phố. Chứ còn hồi đó người nhập cư đổ về đây dựng chòi sống tạm trên bờ kênh. Nhà con Ngọc là như vậy. Cho tới thập niên 1980s bị người ta giải tỏa không còn chỗ sống nữa. Má nó có cái gánh bán ốc. Hai mẹ con thuê phòng trọ tá túc trong mấy con hẻm nghèo. Bây giờ dân tứ xứ đổ về mua nhà tuốt ngoài Bình Tân nhận mình dân Sài Gòn, trong khi thực sự nếu mà nói là dân Sài Gòn chính gốc chắc phải là mẹ con nó.

    Thấy con nhỏ nhanh nhạy và rành địa hình nên hồi đó Tuấn hùn hạp với nó mua một căn nhà nhỏ sửa lại cho người nước ngoài thuê. Giờ thì căn hộ của Tuấn vẫn còn nguyên đó nhưng còn bé Ngọc thì đã là bà chủ của nguyên một dãy biệt thự airb&b rải rác trong con mấy con hẻm này. Sẵn một căn ngoài đầu hồi thì mở luôn một quán ăn mà chỉ chuyên bao cơm tháng sáng trưa chiều tối khuya cho khách trọ ở khu này cũng đã đủ bận rộn. Vì Tuấn từng đi gần hết các nước trên thế giới trừ châu Phi, cho nên khẩu vị nào cũng đã nếm qua, cho nên dĩ nhiên là gương mặt đại diện cho quán. Khách complain thì giải quyết liền qua video link. Cứ vài tháng lại xoay chuyển thực đơn, thêm món mới, cho nên các cô cậu trẻ học nước ngoài về cũng hay tìm đến và đặt tiệc buffet cho công ty. Coi bé xíu vậy mà thu nhập còn hơn nhà hàng lớn vì không mất chi phí mặt bằng trang trí lẫn nhân viên, vì tận dụng được tối đa công lao động nhàn rỗi.

    Từ trưa, lúc nhận được tin nhắn của ông Tuấn là bé Ngọc, bây giờ đã là một bà chủ hay người ta hay gọi là quí bà doanh nhân thành đạt, bồn chồn ra vô, thay hết mấy bộ đồ vẫn chưa ưng ý. Chỉ có phòng ngủ là có sẵn mấy tấm drap đệm Hàn Quốc hồi đi du lịch qua bển mua về đúng ý ổng. Thực ra chưa bao giờ Ngọc coi ông Tuấn là daddy sugar, mà luôn là một người tình mà cũng là người thay thế người cha đã mất sớm, hay người anh mà cô không có, đỡ đần trong cuộc sống. Cô cũng không giấu ông chuyện lúc thì cặp với thằng này khi thì bồ với thằng kia cho vui, và luôn dành chỗ cho người đàn ông này trong phòng ngủ của mình, nơi hầu như không có đàn ông nào khác ra vô. Mấy bộ quần áo thể thao mặc ở nhà cũng được mà chạy luôn ra đường cũng được vẫn luôn nằm sẵn trong tủ quần áo chờ Tuấn về mặc. Hôm nay được lôi ra để sẵn trên giường, để chút chủ nhân của nó thích chọn bộ nào thì chọn.

    Nhưng chủ nhân của nó bữa nay tắm xong ra không mặc đồ, mà lôi chủ nhân của căn phòng ra lột đồ, ngồi xuống giường chờ được thổi kèn.

    (Hết Phần 11 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 12 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  10. #10
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Mùa Anh Đào Năm Ấy (Phần 12 ) (Tác giả: Út Hội)

    MÙA ANH ĐÀO NĂM ẤY

    Tác giả: Út Hội
    E-mail:
    xxx***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Phần 12










    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    Bé Ngọc biết ý, ngồi thụp xuống thảm gục đầu vô mút. Cái giường này lúc thiết kế là đo đếm theo đúng chiều cao của cô và người tình. Nhiều người mua giường không có biết rằng ngoài chức năng để ngủ nó còn là nơi ân ái của vợ chồng. Vậy thì lúc vợ nằm trên giường chồng đứng dưới đất thì cao cỡ nào là vừa? Bạn không tin hả, hỏi mấy người thợ sửa ống nước Ba Lan đi, giờ làm việc ở khắp châu Âu, là chiều cao của cái bồn rửa mặt là bao nhiêu thì vừa? Câu trả lời là ngang bằng con cu là được. Nhìn cái giường ngủ của bạn là biết liền vợ chồng sinh hoạt tình dục mạnh yếu ra sao.

    Quay lại cái giường của bé Ngọc. Nó vừa khít cái tư thế làm sao con nhỏ ngồi dưới nền thảm, chồm qua là bú liếm được cho ôngTuấn. Nó cũng lùn lùn cỡ con Huyền, nhưng ngực thì còn bự hơn nữa, bây giờ đang được bàn tay điêu luyện của Tuấn vuốt ve. Mà cũng phải nói, không phải thằng đàn ông nào cũng biết bóp vú đàn bà đâu. Có cái bóp cho sướng tay. Có cái bóp để khuất phục đứa con gái. Có cái để kích thích con đàn bà hưng phấn. Lúc này thì ngón tay của Tuấn đang vuôt bên hông vú, không quá gần nách gây nhột mà cũng không quá ra ngoài nhũ hoa. Không quá cao mà cũng không xuống thấp.

    Thấy con nhỏ bắt đầu mút nồng nhiệt hơn thì Tuấn nhấc tay nó lên, cúi xuống liếm đúng cái chỗ mà này giờ sờ xoạng. Biết ý, Ngọc nhấc người đặt mông lên giường cho người tình được thoải mái. Tuấn xích vô trong rồi nhẹ nhàng banh chân người đàn bà ra, vuốt qua cái lỗ đít làm cặp mông nảy lên vì rùng mình. Lồn ướt nhẹp.

    Thoải mái ngả lưng ra sau tựa vô cái gối để hưởng thụ cái tư thế thích nhứt, Tuấn đẩy nhẹ chân Ngọc ra trước. Biết ý, người đàn bà ngồi lên trên, đối mặt với người tình, đôi vú đong đưa thách thức, rồi cầm lấy dương vật hướng vào đúng chính giữa âm hộ, ngồi xuống kêu cái “ót”.

    Ngậm miệng kềm giữ tiếng kêu sung sướng phát ra ngoài. Dù sao thì nhà cửa trên này cũng chật chội, cửa nẻo lỏng lẻo, người qua kẻ lại liên tục bên ngoài, cũng phải giữ ý chút. Biết ý nhau cả chục năm nay rồi, Ngọc gồng người lên xuống thật nhanh.

    Chỗ này cũng phải nói. Với đàn ông chưa biết nhiều mùi đời, thì chỉ cần hồi nãy là xong rồi. Hay như ông Tuấn hồi trai trẻ, thì từ bên dưới nắc lên phối hợp một hồi là phun. Nhưng người thủ dâm nhiều, hay thường được mát xa thằng nhỏ ngoài tiệm, thì phải hết tốc độ mới kéo cung lên được mà bắn. Ngọc hơn hẳn Hường ở cái khúc đó. Không biết nghề mát xa nhưng được Tuấn chỉ dạy từng chút từ thời mới lớn, cho nên đẳng cấp hoàn toàn khác.

    Nhưng mà dù vậy thì cô ta cũng phải vật lộn giữa hai luồng tư tưởng. Một là ráng kềm giữ để làm cho người tình lên đỉnh. Một là cái sự đụng chạm với người tình đang làm cho bản thân mình chuẩn bị bắn tung tóe ở bên trong. Chịu hết nổi, Ngọc bấu lấy Tuấn bỏ mặc cho dâm thủy chảy tràn trề xuống dưới, không còn sức nhấc người lên mà nước vẫn trào dồn dập ra ngoài.

    Không để cho lỡ nhịp, Tuấn lật ngược Ngọc ra. Nhưng không thiếu kinh nghiệm, mất sức như Nam, Tuấn lấy tay ̣đẩy mông Ngọc xuống nệm, rồi chờ cho sức bật lò xo đẩy cái lỗ lồn từ bên dưới chạy lên ôm khít lấy dương vật mà trượt dài, khiến con nhỏ chỉ dám rên hự hự trong họng, tay nắm chặt. Cái này gọi là lên đỉnh kéo dài, không còn lần một lần hai gì nữa mà cả triệu lần cùng nhau dồn về.

    Thấy coi bộ đã đủ, Tuấn lấy tay Ngọc vòng lại kềm cho chặt hai khoeo gối, banh hai chăn lên hết cỡ, rồi đâm vô 1-2-3-1, rồi lại 1-2-3-1, rồi lại 1-2-3-1… Vài lần như vậy là tinh trùng trào ra, trộn lẫn với dâm thủy nhạt nhòa lểu nhểu bên trong.

    Và khúc này mới là quan trọng nè. Người ta nói chiến thắng một cuộc chiến không quan trọng bằng giữ thành sau chiến thắng. Phải biết giữ nguyên con cu, lúc này đã mềm nhũn chực rớt ra, bên trong cái hĩm, mà nằm xuống. Không phải nằm vật ra ngủ, mà sao đó vẫn chạm vô người ta mà vuốt ve, thể hiện vai trò chủ sở hữu.

    Cả hai cùng im lặng một lúc lâu. Ngọc đang lúi cúi dưới kia bóp chân.

    “Mỗi ngày em nhập bao nhiêu con vịt vậy?” Tuấn hỏi.

    “Bữa nhiều bữa ít, nhưng mổi tuần được chừng 50 con vịt quay. Thêm chừng hai ba chục con bán bún măng vịt lai rai nữa.”

    “Vậy mỗi ngày anh gừi xe chục con làm sẵn lên cho em. Vịt chạy đồng thịt cứng và thơm hơn nhiều khi mua nhằm vịt nuôi công nghiệp ăn cám không hà.”

    “Dạ. Lâu lâu anh lên giao hàng nha. Chứ ở dưới đó hoài em nhớ.” Ngọc ôm cái bắp chân nhõng nhẽo. Lâu quá mà không gặp thì cũng nhớ thiệt là nhớ. Kiểu như là thiếu hơi, hay là thiếu hình dáng đi ra đi vô của một ông chủ nhà hàng khách sạn, dù chỉ là tượng trưng thì cũng là như vậy. Mặc dù không hoàn toàn là đúng, nhưng một phần tới giờ Ngọc chưa lấy được thằng nào vì cứ hễ muốn tính chuyện lâu dài là so dáng vẻ và đầu óc với người tình già này.

    “Anh còn dặn gì nữa không?” Ngọc quay đầu trở lên ngả đầu vô vai Tuấn.

    “Không. Chút nữa anh ra bến xe về dưới.”

    “Ở với em một đêm đi nha anh.” Ngọc muốn níu kéo hình ảnh người chồng già nhưng vẫn còn rất phong độ ở lại thêm với mình chút xíu nữa. Cô thèm ngồi ôm eo cho ảnh chở lòng vòng Sài Gòn như hồi xưa, rồi xuôi đường Trần Hưng Đạo vô Chợ Lớn, ghé quán chè đêm trên đường Nguyễn Trãi gần chợ vài Soái Kình Lâm, ăn trái trứng chà rồi về. Hay ra góc Nguyễn Huệ, hồi đó còn là con đường, mà trước nữa là khu đua xe, ngồi ghế đẩu nhấm nháp khô mực. Ôi còn đâu Sài Gòn của một thời với những thú vui mà dân nhập cư hay kể cả vùng ven cũng không thể nào hiểu nổi. Như người ta nói chơi gái đó. Nó là một thú chơi, như chơi nhạc, chơi cờ, phải hiểu biết, luyện tập, có qui luật và nề nếp riêng để phân biệt đẳng cấp, chứ nào chỉ là đút vô rút ra như đụ, hay đéo, địt v.v.

    Tuấn ôm lấy Ngọc vô người, đặt nhẹ bàn tay ôm lấy bầu vú tròn, đập nhẹ nhẹ. Ở thêm một vài bữa nữa cũng được. Đằng nào lên Sài Gòn cũng là về nhà, còn về quê mới là đi tránh cái nhịp sống ồn ào giờ đang dần trở thành xa lạ. Tuấn nhìn lên đầu tủ quần áo, lờ mờ qua ánh sáng từ đâu đó bên ngoài lọt vô vẫn đọc rõ tên mấy cuốn sách của anh mà Ngọc cẩn thận cất lên đó. Bản thân không được đi học từ nhỏ, tại vì nhà trên kênh thì lấy đâu ra hộ khẩu mà vô trường, nên Ngọc không đọc nổi mấy cuốn này, nhưng rất trân trọng kiến thức của người tình. Mà cũng nhờ có kiến thức của ảnh thì cuộc sống của hai mẹ con cô mới có được tới như ngày hôm nay.

    “Anh cho em một đứa con nha. Bây giờ có mốt làm mẹ đơn thân đó.”

    (Hết Phần 12 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 13 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

Page 1 of 6 123 ... LastLast

Tags for this Thread