CoiThienThai.com - The Largest Vietnamese Entertainment Network

Buy Sex Toy Sex! Do choi danh cho nguoi lon! Click here!

Xem phim phá trinh! Hấp dẫn tuyệt vời - Click here!

Bạn đã có bảo hiểm nhân thọ (life insurance) chưa? www.HaPhanInsurance.com !

ThanhHaFlower.com - Mua hoa, gửi quà về Việt Nam ! Giá rẻ nhất!

Official websites: www.CoiThienThai.com || www.CoiThienThai.net

GÂY QUỸ CÕI THIÊN THAI - MEMBERS V.I.P Đăng ký thành viên: Members Log in || » Members Sign up « || » Cancel Membership «

Bạn có biết ? CõiThiênThai.com là nơi phổ biến Truyện Người Lớn miễn phí đầu tiên? CõiThiênThai.com có kho tàng truyện người lớn lớn nhất?

  • facebook
  • google plus
  • twitter
  • youtube
  • linkedin
Page 1 of 4 123 ... LastLast
Results 1 to 10 of 36
  1. #1
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Lang Bạt Kỳ Hồ (truyện dài) (Tác giả: Út Hội)

    LANG BẠT KỲ HỒ

    Tác giả: Út Hội

    E-mail:
    xxx***@yahoo.com (Các bạn muốn gửi e-mail đến tác giả hãy gửi e-mail cho Cõi Thiên Thai - CTT sẽ forward cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Chương 1: Mở Mắt











    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    - Cu! Mày làm gì mà tối ngày cứ cắm đầu ngồi vẽ vậy. - Dượng Ba kêu. - Ra đổi lái chút coi. - Thằng Sáng lật đật nhét cuốn sổ nhỏ với cây bút chì vô túi rồi bò ra ngoài sau, vịn cái máy bốn đặt trên cây đà inox, lái chiếc ghe bầu cho ông dượng vô trong khoang nằm ngủ. Hồi khuya được con nước ròng nên ổng chạy quá trời giờ cũng gần tới Nhà Bè rồi.

    La cho vui vậy thôi. Chứ ông già ưng ý thằng nhỏ này lắm mới mướn nó theo phụ chuyến hàng này. Từ nhỏ đã ghiền máy móc, nghiên cứu chế tạo tùm lum hết. Lên mạng coi tài liệu tiếng Anh chi đó, mà ngồi tính ra là mấy ông thợ cơ khí đặt cái máy này cao quá. Cái vế đo đo tính tính sao đó mà hạ thấp xuống, rồi kéo dài cây đòn ra. Vậy thôi mà ghe dọt quá trời, lại còn ít tốn dầu hơn hồi trước nữa. Cứ tính coi. Một chuyến hàng cả chục triệu tiền dầu, tiết kiệm được 20% là hai triệu rồi, dư trả công cho nó. Một con nước đi gần chục chuyến, tính ra hỏng phải là cả chục triệu sao. Thỉnh thoảng nhìn thấy mấy cái hình tàu bè chi đó nó vẽ trong sổ ông già cũng phục lắm.

    Thằng Sáng kỳ vọng vô chuyến hàng này lắm. Quê nó ở Cái Mơn, là vùng trồng hoa nổi tiếng của Bến Tre. Đầu tháng Chạp là thương lái vô đặt mua rồi, xong lần lần chở đi các nơi bán dần. Chủ vườn sẽ dành lại một số, hoặc tập trung chăm sóc cho mớ hoa còn tồn lại rồi lấy ghê nhà chở lên Sài Gòn bán hốt vụ chót. Nhưng đó là hồi trước thôi, chứ mấy năm nay người ta cứ chờ tối 30 mới ra ép giá, có vụ lỗ tiền xăng dầu bến bãi. Nên mớ hoa này là chủ vườn giao hết cho ông dượng Ba luôn, cũng là bà con lối xóm chi đó, lời chia lỗ chịu. Thằng Sáng thì khác. Từ hồi hè nó đã me mấy nhánh bưởi trong vườn nhà người ta tính cưa bỏ, rồi mé dưới thì bọc bầu cho ra rễ, mé trên ghép cành cam sành với quít vàng vô. Giờ được gần hai chục giỏ. Cây chỉ có một trụ thẳng đứng, rồi ở trên quá trời cành chĩa ra vòng quanh, đầy quả bự chảng, mèng ra cũng đươc hai triệu một cây. Như ngoài Bắc có cây bưởi ghép bán được cả trăm triệu luôn. Còn trong này mấy cây tắc cũng cả triệu rồi. Được bao nhiêu nó sẽ mua cái máy thủy bự bấy nhiêu để ráp tàu câu chạy chơi.

    Mấy cái hình vẽ là mẫu thiết kế chiếc tàu câu của nó. Mấy chuyến trước phụ dượng Ba chở hàng lên Sài Gòn đi ngang qua bên du thuyền nó đã nhìn ngắm và lên mạng tìm hiểu để tính toán. VietYatch chủ yếu là bán tàu của hãng Jeunneau với hai loại chính - tàu câu nhỏ Merry Fisher hay NC và du thuyền bự Prestige. Dưới miền Tây bây giờ người ta chế máy âm cho vỏ lãi thành ca nô chạy rầm rầm trên sông, nhưng không đi lâu như ghe được, chỉ có tấm bạt che nắng trên đầu. Thằng Cu thích mấy chiếc ca nô cao tốc của Yamaha, nhưng phải tính làm sao để lắp máy nội Yanmar hàng bãi chứ kiếm đâu ra cả chục ngàn đô mua máy ngoại. Và cái khó nhứt là làm sao xử lý chuyện chân vịt bị quấn bao ni lông. Tình cờ sao đó nó gặp được một cái video người ta rao bán chiếc tàu cá cũ có một cái lỗ ngay giữa đuôi tàu để thò cây xuống cắt lúc vướng lưới, nên sáng nay dậy cái là chưa đánh răng rửa mặt đã ngồi vẽ tiếp. Dưới Cà Mau có xưởng ca nô composite chế ra một cái đà nước đằng sau vừa giúp chịu sóng vừa là chỗ đứng xuống để gỡ rác và lục bình, nhưng mà kiểu dáng thì nó chưa ưng lắm.

    Nhưng bây giờ thì nó bận cho ghe vào bến bên Khánh Hội, mà dân quận Nhứt chỉ cần chạy qua cầu Tân Thuận cua xuống khu cư xá ngân hàng là tới. Hồi trước chỗ xuống hoa là bến Bạch Đằng, nhưng sau này chính quyền qui hoạch đường Nguyễn Huệ thành chỗ trưng bày rồi đường đi bộ nữa nên lần lần chợ hoa phải dạt ra tứ tung. Năm nay nghe nói mua bán bết bát lắm vì phát dịch ngay trước tết. Nhưng mà mấy bữa trước có một trận mưa tầm tã làm cây trái đang bày bán gãy dập nát bấy nên tội nghiệp cho mấy người chủ đó, nhưng hi vọng cho đám kiểng dưới ghe mình vừa kịp lên để trám vô.

    Phụ ông dượng mang hoa lên bờ rồi chuyển cây của mình lên mui cho khách dễ thấy, thằng Cu không còn thời gian nào để nghĩ tới chiếc du thuyền của mình nữa, mà túi bụi bưng chậu ra xe cho khách. Không phải là việc của nó, vì ông dượng chỉ trả công chạy ghe thôi, nhưng phần vì thấy ổng già cả rồi, và phần mình cũng bán ké mớ kiểng, nên nó phụ vậy thôi. Mà thường thì tính nó cũng vậy, ở trên ghe lo luôn chuyện cơm nước rửa chén. Chiều 28 rồi, nên khách ghé vô mua cũng đông lắm. Nãy giờ bán được bốn cây, tròn chục triệu rồi. Khách là dân văn phòng mua tặng sếp, kiểu như chúc năm mới nhiều tiền của như mấy chậu quít vàng rực rỡ dưới ánh đèn led, nên mua dễ lắm. Nó nói hai triệu rưỡi để người ta trả lần lần xuống nhưng ai dè họ vừa mắt là lấy luôn. Bởi vậy mới nói dân trên Sài Gòn chớp mắt một cái là chi ra số tiền gần bằng công xá hai chuyến phụ hàng của nó luôn. Chỉ có cam sành coi bộ không bắt mắt vì trái bự nhưng màu vẫn xanh không gì nổi bật hết.

    - Cây này triệu rưỡi không biết tui chịu mua chưa nữa. - Một bà sồn sồn chê bai.
    - Khuyến mãi. Bán một kèm một đó. - Dượng Ba giỡn giỡn.
    - Thôi đi cha. Cỡ ông tui thổi kèn tới sớm mơi chưa chắc đã lên nổi mà bày đặt. - Bà già đanh đá. Vòng vàng trên người kêu lẻng xẻng. Trên Sài Gòn này giựt đồ ghê lắm. Phải thứ dữ mới dám đeo vàng ra đường kiểu vậy. Mà chắc bà này đi xe hơi. Khuya khuya đường vắng mấy người đi xe hơi mới bắt đầu ghé vô nhiều nhiều.
    - Tui nói kèm thằng kia. Hỏng phải tui. - Dượng Ba tỉnh queo chỉ nó.
    - Thằng đó thì 3 triệu tui cũng mua. - Bà già cũng tỉnh queo trả lời.
    - Thiệt không đó. Nó đang cần tiền mua ghe đi kiếm ăn đó. - Dượng Ba gài độ luôn.
    - Sao không. - Bà già ráo hoảnh. - Nhỏ. Bưng chậu này cho chị đi.

    Bả chỉ cái chậu cam bự nhứt. Dượng Ba nháy mắt gật đầu, hất hàm ra hiệu đi đi. Thằng Sáng cũng không biết vậy là cuối cùng bán giá bao nhiêu. Bê cái chậu ra xe cho bả.

    - Lên xe đi cưng. - Chờ Sáng ràng cây cam đâu ra đó đằng sau chiếc Range Rover thì bà già chỉ tay ra đằng trước. Thằng nhỏ vừa thở phào vì cây cam hồi ghép không có đo đếm chi mà hên sao vừa khít cái nóc xe. Giờ thì ngơ ngác, nghĩ bụng chắc bả kêu về tới nhà bê xuống rồi mới giao tiền. Nên cũng rón rén bước lên chiếc xe sang trọng, ngồi im.

    Nó gọi là bà già vì không đoán được bao nhiêu tuổi. Năm nay thằng Sang chỉ mới vừa học xong cấp hai. Bị gọi đi nghĩa vụ quân sự, huấn luyện mấy tháng trong trại xong cho về cho đỡ tốn tiền ngân sách, dặt dẹo làm thợ đụng cho mấy vườn bông và ghe hàng quanh xóm. Chuyện đụ đéo thì chỉ biết qua phim Nhật trên mạng thôi, hồi lâu mấy đứa cùng lớp chỉ cách vượt tường lửa chui vô coi. Tụi nó cũng giỡn giỡn chuyện sục cặc thì lúc tắm nó cũng làm thử thấy đã đã. Làm một hồi thì thấy da qui đầu lột ra bên ngoài, kêu bằng cu lõ, mà dượng Ba kêu là mở mắt. Rồi ổng nói bóng gió chuyến này rảnh sẽ cho nó đi mở mắt thiệt, nhưng chưa biết nó ra làm sao.

    - Đặt vô đó đi cưng. - Bà già chỉ tay vô giữa nhà. Cái cây ngoài kia nhìn bình thường, nhưng vô chỗ này sang hết biết luôn. Đồ gỗ nâu, đồ điện cái bạc cái đen còn nền nhà bằng đá mài trắng lấp lánh, cho nên cái cây màu xanh lá cây nổi lên hết biết luôn, nhứt là cái vỏ gân xù xì của mấy trái cam sành. Treo thêm vài dây lì xì màu đỏ nữa là bá cháy luôn. Bà già gật gù rồi chỉ tay qua hướng cầu thang. - Lên đó tắm đi.

    Không hiểu là sao, nhưng Cu Sáng cũng đi theo hướng tay chỉ, bước lên cây cầu thang đá mài rồi cứ đi theo cái đường đó tới trước một căn phòng đóng cửa. Loay hoay quay đầu nhìn lại thì thấy bà già đang lên tới gật đầu ngoắc tay ý là mở ra. Chu choa ơi bên trong là một cân phòng sang trọng từ nhỏ tới lớn nó chưa nhìn thấy bao giờ. Nền cũng trải bằng đá trắng lấp lánh như dưới nhà. Chỉ lạ một cái là sao ngay cạnh cửa là cái bồn tắm bự chảng nhưng lại không ngăn gì với bên trong là một cái giường gỗ khắc cẩn chắc giá cũng cả tỷ đồng, phủ drap nhung đỏ.

    - Tắm đi cưng. - Bà già nói rồi bấm nút một cái, nước xả vô bồn ầm ầm sủi tung bọt như đằng sau chân vịt. Thấy Sáng ngơ ngác, bả cởi luôn nút áo của thằng nhỏ, lột ra. Tiếp tới nút quần thì nó ngượng quá, chụp tay xuống giữ lại. - Ngoan đi cưng. Rồi tui bo cho. - Nói đoạn bả đập đập vô bắp tay thằng nhỏ khen. - Ngon nha.

    Lờ mờ đoán ra, nhưng cũng không chắc là chuyện gì, thằng Sáng nghe lời, xoay lưng lại cởi bỏ quần ngoài quần trong cùng lúc xuống, bước thẳng vô trong bồn không dám quay đầu lại.

    - Trời. Ngon nha. - Bà già lại nhắc lại sau khi vỗ cái chát vô mông thằng nhóc. Lúc nó ngồi xuống nước thì bả cũng đã lột xong hết quần áo bước vô rồi. Người nhăn nhăn nhưng có chỗ lại căng căng. Đặc biệt là cặp vú căng ưỡn ra trước như diễn viên phim trên kênh “vjav chấm com” vậy. Thằng Sáng nghĩ bụng hay bà này muốn mát-xa cho mình để bù lại tiền mua cây kiểng rẻ. Vậy thì tặc lưỡi cũng được. Nhưng mà bả nói sẽ cho thêm tiền mà?

    Mắc cười. Quí vị độc giả nghĩ thử coi, mấy người già hay bị “trên bảo dưới không nghe”, còn tụi nhóc mới lớn như thằng Sáng thì trên có bảo gì dưới vẫn ngóc dậy luôn khi nhìn thấy đàn bà cởi truồng. Bà già cười khúc khích chụp tay xuống nắm cu thằng nhỏ kiểm tra coi cứng chưa. Rồi không cần dạo đầu gì ngồi xuống luôn, cho con cặc cứng ngắc như rễ cây bần thọt ngược từ dưới lên vô lút cán trong lồn. Ngực ưỡn ra dí vô miệng cho thằng nhỏ mút chùm chụp, tay mân mê bên kia ngón cái vô tình chạm vô vết sẹo bên dưới chỗ bác sĩ thẩm mỹ cắt ra nhét miếng độn ngực vô bên trong. Lâu lâu mới có con hàng ngon như vậy, bỏ uổng. Chứ mấy thằng đĩ đực quen mặt chơi riết rồi cũng xuống sức, mắc công bú liếm cả buổi, rồi còn đòi xe đòi áo quần nữa. Lúc nãy ở ngoài kia là đã nhắm thằng nhỏ này rồi, nên mới nửa giỡn nửa thiệt với thằng cha già mắc dịch đó kiểu như vậy.Có tiền, chi bao nhiêu mà hỏng được chứ, chỉ có mở lời là khó thôi.

    Bám hai tay vô thành bồn để lấy thế cho người nhấp lên hạ xuống, bà già rùng mình vì sướng. Khúc gân của thằng nhóc quơ quơ không chạm vô đâu trong cái lồn rộng tác hoác, nhưng mà cứ mỗi lần ngồi xuống lại chọt vô một chỗ khác nhau không cách gì đoán trước được. Thêm cái cảm giác được sờ nắn thân hình trai tơ đang ngồi ngơ ngác khám phá lần đầu con cu được chui đầu vô trong lỗ lồn mà mở mắt. Nhưng không được bao lâu. Vì thằng nhỏ, cũng như bao lần sục cặc bằng tay, chỉ hơn chục cái ra vô là bắn xối xả ra ngoài. Nhưng mà tia nước mạnh khủng khíếp bơm sâu vô trong cái khe hẹp tuốt bên trong làm bà già vừa giựt mình vừa sướng tê người, buông tay ra ngã luôn xuống nước.

    Cặc thằng Sáng vừa rời ra lại co bóp thêm một lần nữa, bắn tung ra đằng trước. Sức mạnh của tia tinh trùng đủ để bay thẳng lên khỏi mặt nước, thành cầu vồng rót trúng ngay mặt bà già đang hớp hớp ngộp nước, vô giữa miệng mặn mặn.

    - Cô… cô cho con về. - Cu Sáng nói khi đã hoàn hồn trở lại.
    - Ở lại với… chị tới sáng đi cưng. - Bà già lúng liếng như gái đôi mươi, mồi chài. Nhưng thằng nhỏ nào đã hiểu những tín hiệu cử chỉ kiểu như vậy.
    - Dạ con phải về canh hàng cho dượng con.

    Bà già miễn cưỡng đứng dậy. Với tay quàng cái áo bông vô người, rồi đứng dậy bước ra chỗ cái bóp lấy 6 tờ 500k ra đưa. Thầng Sáng lí nhí cám ơn rồi bước xuống nhà. Chị người làm đang quét nhà bên dưới ra mở cửa, chỉ hướng cho nó đón xe ôm quay trở về ghe. Dọc đường, thấy xe thuốc lá, nó kêu dừng lại mua bao ba số với cái quẹt ga. Hồi đi nghĩa vụ chỉ bập bập chơi cho vui thôi còn bây giờ thì cần thật sự.

    Về tới ghe. Cả con đường vắng lặng. Chỉ có đèn là còn sáng đều. Từ ngoài nhìn vô khó biết ai thức ai ngủ. Ghe bên cạnh thấy có người nhổm dậy, nhận ra nó thì trùm mền nằm xuống trở lại. Dượng Ba nó thì đang ngáy khò khò trên mui. Thằng Sáng ngồi dựa cây cột bờ kè, châm điếu thuốc nghĩ mông lung. Mười ba triệu cồm cộm đằng sau túi. Bán thêm hai cây nữa là mua được cái máy 3T rồi. Mà vậy là đủ, chứ cái máy 4T như trên ghe dượng Ba thì cả trăm triệu lận.

    (Hết Chương 1 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 2 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  2. #2
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Lang Bạt Kỳ Hồ (Chương 2 ) (Tác giả: Út Hội)

    LANG BẠT KỲ HỒ

    Tác giả: Út Hội

    E-mail:
    xxx***@yahoo.com (Các bạn muốn gửi e-mail đến tác giả hãy gửi e-mail cho Cõi Thiên Thai - CTT sẽ forward cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Chương 2: Bến đỗ











    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    - Sao. Ngon không mầy? - Dương Ba hỏi lúc thức dậy, thấy nó lại đang hí hoáy với cuốn sổ. Lần này không vẽ mà đang tính toán chi đó. Thằng Sáng ậm ừ trả lời, nửa như gật đầu, phần lại giống như là lắc đầu. Kiểu có gì đâu mà hỏi, hay cũng đâu có gì mới lạ chứ. Mà thiệt là phần thì nó vẫn đang còn choang choáng sau cú vô cửa đầu đời, nhưng phần thì đang ngồi tính lại các thông số thuyền.

    Người ta thường đếm số đầu máy trong một máy để so sánh, vì dễ nhìn nhứt. Ví dụ như xe Honda hai bánh chỉ có một đầu máy, tức là một đầu piston thục trong một nòng xi lanh, cho nên chỉ cần một bugi, tức là một đầu đánh điện thôi. Còn xe Kia Morning thì mở nắp ra sẽ thấy ba đầu máy, hay xe Toyota có bốn đầu máy. Số đầu máy càng nhiều thì phân khối cộng lại sẽ càng lớn. Nhưng máy càng bự thì càng nặng, khiến ghe chìm sâu hơn dưới nước và như vậy là lực cản nhiều hơn, chạy chậm hơn. Ví dụ trên bờ máy 110cc của chiếc Wave là đủ để phóng 80-100k/hm dễ dàng. Nhưng dưới nước thì như cỗ máy mới tinh của Việt Nam ráp Vikyno 250cc kéo một chiếc vỏ lãi nhẹ hều cũng chỉ được chừng 40-50km/h là quá lắm rồi.

    Dân ghe lưới như dưới Kiên Giang xài toàn máy bốn như ghe dượng Ba, tức chừng 2000cc chạy vỏ lãi, vượt sóng bon bon. Nhưng nếu dùng máy bự chạy đường dài thì chết tiền dầu. Ngoài ra mức độ tiêu hao nhiên liệu còn phụ thuộc vào hình dáng vỏ tàu nữa. Ghe bầu chạy chậm nhưng hình tròn kiểu như là parabol bên dưới đáy tính ra là tối ưu nhất, chở nặng mà không tốn nhiều dầu nếu góc đẩy dưới 10o như nó chế lại dàn đuôi tôm mới. Ghe đáy nhọn rẽ nước nhanh nhưng lực cản mạnh. Còn đa số vỏ lãi hay ca nô composite của Việt Nam có đáy bằng để tiện lướt trên ruộng nông, vốn là thói quen từ sử dụng xuồng ba lá làm phương tiện chuyên chở, cho nên hễ ráp máy mạnh là bốc đầu, lên ga là nhảy chồm chồm như cưỡi ngựa vậy, kể cả người lái chịu được nhấp nhổm thì mỗi lần ngóc lên sức đẩy lại tụt xuống. Đó là chưa kể bị sóng đánh ngang là lắc ghê hồn luôn.

    Ngoài ra tốc độ của tàu thuyền còn phụ thuộc vào chiều dài phần thân nằm dưới nước nữa, là những con số rắc rối đo bằng bước sóng do mũi tàu tạo ra. Bởi vậy mà chiều dài của mấy con tàu luôn là số lẻ, một phần do tính từ đơn vị bàn chân - foot của Anh qua mét, phần nữa là do các nhà sản xuất vỏ composite thích làm sao cho nó cộng lại thành chín nút. Tính một hồi thì thằng Sáng thấy 6m3 hay tầm 21 feet là ổn nhứt, lắp máy ba hay máy bốn đều được. Tới hồi đi mua sẽ lựa coi con nào ngon nhứt thì lấy, vì cùng số phân khối bằng nhau nhưng kết cấu khác nhau như có thêm bơm nén turbo sẽ khiến công suất máy mạnh hơn nhiều. Do đó người ta tính bằng đơn vị mã lực - chữ HP viết tắt của horse power - tức là tương đương với bao nhiêu con ngựa kéo. Tại vì hồi xưa ở Anh người ta chở hàng bằng thuyền nhỏ trên kênh đào được một con ngựa kéo trên bờ, cho nên sau này chế ra động cơ hơi nước thì lấy sức ngựa làm đơn vị luôn.

    Nó sẽ ráng mua một con 3T của Yanmar, nhưng phải là máy thủy có sẵn hộp số, chứ không phải máy dùng cho động cơ phát điện, bơm nước hay máy cày, vòng tua không phù hợp tốn tiền chế lại chân vịt hay đầu lap. Động cơ thủy có chiều cao sàn tối ưu để lắp trên tàu, và giải nhiệt bằng hệ thống nước, chạy rồi là chở về ráp luôn.

    Cả ngày thằng Sáng cứ lơ mơ kiểu như vậy nên không tập trung chào mời khách mua cây của mình. Nhưng vậy mà lại bán được hơn mới lạ. Mấy cây cam sành rụng một trái nó cắt đôi bỏ dưới gốc, vàng ươm, vậy là ai cũng tán vô là mua về năm nay sẽ có vàng ẩn trong nhà chứ không giàu lộ liễu như mấy cây quít, cho nên bán gần hết luôn. Tính ra là thừa tiền mua cái vỏ cano để ráp máy trong, nhưng mà thằng Sáng vẫn chưa ưng cái bụng cho lắm. Nó định là sẽ mua vỏ lãi cũ về ráp lại còn tiền dư để ở lại Sài Gòn qua Tết học khóa tài công, nghe nói giá chừng triệu rưỡi gì thôi, dài hai tháng.

    - Cây này trồng xuống đất có bị cao lên không em? - Một chị phụ nữ xinh đẹp nhưng có ánh mắt buồn vô tả tới bên cạnh từ hồi nào, hỏi làm nó giựt mình, mùi dầu thơm sang trọng khiến người ta muốn khuỵu gối luôn. Chỉ mua một cây cam về chưng rồi, nhưng hỏi để mua thêm về trồng.
    - Ăn thua là do mình cắt tỉa đều hàng năm thôi chị. Nhưng mà phải đào hố làm đất cho kỹ không thì cây èo uột năm sau ra trái không nổi đâu.
    - Vậy mai em làm cho chị luôn được không? Chị trả em triệu rưỡi tiền công đủ không?
    - Dạ… được. - Thằng Sáng nhìn quanh nghĩ rồi gật đầu. Tính ra tiền bán cây ngoài mong đợi rồi. Còn lại mấy cây gửi dượng Ba bán luôn cũng được. Mà thiệt ra cũng tại nó thấy thích thích cái bà chị này, giọng miền Bắc dễ thương, ăn nói lịch sự, không trả giá mà còn mua nhiều nữa. Triệu rưỡi thì đào đất ba ngày cũng được chứ nói gì có mấy cái hố nhỏ xíu. Nhưng mà nó vớt vát thêm để dễ xin dượng Ba nghỉ. Mai 30 rồi, bông cũng không còn lại bao nhiêu chậu, mà ổng cũng sẽ về bên nhà con gái lấy chồng mé Nhà Bè ăn Tết, nó có đi theo cũng phải ngủ tạm trên ghe chứ đâu có lên nhà người ta kỳ cục. - Chị coi có mua thêm bông gì không thì em trồng luôn cho.

    Vậy là nó lựa cho chị Vy mấy chậu bông ít hoa nhưng gốc khỏe dưới ghe, rồi tháp tùng bộ váy đẹp rảo dọc bến. Hễ chỉ thích loại bông nào là nó xuống ghe người ta lựa luôn mấy cây xấu xí nhưng khỏe mạnh còn bỏ lại dưới đó. Xách lên khỏi trả giá cũng được chủ ghe nhiệt tình tính rẻ. Quá xá trời. Chất nhóc đằng sau chiếc Ford pick-up xám bạc. Cái chạy vô nói dượng Ba rồi xách cái ba lô quần áo ra xe.

    Chị Vy ở khu chung cư cao cấp sang trọng quá trời luôn. Xe khỏi xuống gara để sáng mai đi sớm, đậu ngay kế chốt bảo vệ, chỉ bê một cây cam lên nhà thôi. Đúng ra là nó nắm ngang thân cho cân rồi xách cho khỏi mỏi. Bên dưới nó đã bó bầu kỹ rồi. Trên nhà có con nhỏ giúp việc chắc cũng sàn sàn tuổi Sáng, sửa soạn để 4h sáng có xe trung chuyển của Mai Linh tới rước về quê ăn Tết tuối trên Sông Bé, người đen thui như củ khoai cháy, trái ngược với làn da mịn và hàm răng trắng đẹp khi cười của chị Vy. Căn hộ chung cư nhưng mua luôn tầng trên rồi đục thông xuống làm cầu thang, nên bên dưới này ngoài phòng ngủ và góc học tập vui chơi của thằng bé ra là một phòng khách rộng đẹp bự chà bá luôn. Sau vách ngăn là khu máy giặt có cửa thông ra ban công nhỏ để phơi đồ, đặt sẵn một cái giường đơn cho người giúp việc. Con Lan kéo một cái giường xếp ra cho thằng Sáng, tắt bớt đèn rồi lại sột soạt ra vô soạn đồ. Trên ghe máy nổ ầm ầm giữa trưa nắng mà nó vẫn ngủ ngon lành nên chỗ này thì nhằm nhò gì, vô cái nhà tắm nhỏ ngay góc đó xối người rồi xỏ cái quần đùi cùng áo thun mỏng lên người, cuốn cái quần jean đang mặc có nhét mấy chục triệu sau đít lại làm gối, rồi thiếp đi luôn.

    Tự nhiên nằm mơ thấy bà già đang ngồi bên giường bú cặc cho nó, nhưng thân hình thì lại mặc cái váy hoa đẹp như chị Vy, đùi bụng mông đều săn chắc để tay nó tha hồ bóp, mò mẫm lần lần vô cái lỗ ướt nhẹp giữa hai đùi. Mỗi lần ngón tay nó móc vô trong là bà già lại há miệng ra thở gấp, lưng co lại giựt giựt, miệng ngậm lại bấu chặt thêm vô cặc nó. Mà sao lại có ông dượng đứng há hốc miệng ngoài phòng khách nhìn vô, làm nó giựt mình mở choàng mắt ra, thì thấy dù mờ mờ nhưng rõ ràng là chị Vy không nhầm vô đâu được. Còn ở trong này là con Lan, cái quần đen kéo xuống để tay nó tha hồ chọc vô ngoáy ngoáy. Hai mắt chị Vy chạm vào mắt nó, giựt mình nhưng không rời ra được. Còn nó thì tự nhiên nghĩ giống như mình đang được chỉ thế chỗ con Lan, nên quơ bàn tay qua chỗ cặp vú cứng ngắc, cong chĩa ra trước, đầu nhũ hoa cương cứng, xịt khí ra tùm lum nhễu xuống thành dòng dọc theo bàn tay kia của nó. Căng quá, thằng Sáng một tay bóp chặt vú, tay kia kềm chặt, rung rung bấu vô bên trong lồn con nhỏ, bắn một dòng tinh trùng thẳng mạnh vô họng con nhỏ, chắc chạy tuốt xuống bụng luôn.

    Chát. Con Lan sặc nước, giựt ra đánh mạnh xuống đùi thằng Sáng đau điếng, rồi cười cười nhìn nó. Ngoài kia chị Vy cũng giật mình thức tỉnh, bước ra chỗ tủ lạnh rót ly nước cam, mà lúc nãy tủ lạnh trên phòng hết phải xuống dưới này lấy, mà nghe tiếng động lạ trong này nên nhìn vô.

    Nghe thấy tiếng mở cửa tủ, không biết lúc này bà chủ có nhìn vô, con Lan vội vàng kéo quần lên, rồi lấy bộ quần áo để bên cạnh chạy vô buồng tắm thay. Hồi nãy dọn dẹp sửa soạn xong hết rồi thì nó lấy bộ đồ ra tính thay. Đúng lúc thằng Sáng đang nằm mơ hay mắc đái sao đó mà cu ngổng lên, giương buồm ngay chính giữa luôn. Làm con nhỏ cầm lòng không được, cúi xuống bú luôn. Hồi nhỏ tụi dưới quê hay bày nhau chơi trò này, dựng lán bên bờ suối tắm táp bắt cá lên nướng ăn đã đời rồi bắt cặp làm vợ chồng, không đứa nào dám kể cho người lớn nghe sợ bị uýnh đòn tét đít luôn. Mà thường thì tụi con gái chỉ cho đám con trai bóp vú và cùng lắm là sờ mông thôi, vì sợ mất trinh. Nhưng bữa nay thì thằng Sáng quờ quạng sao đó mà dzọt thẳng vô vòng cấm địa sút tung lưới luôn rồi.

    Làm cho con nhỏ vô tới phòng tắm rồi mà vẫn còn run. Kéo cái vòi sen xuống rửa lồn cho hết bẹp nhẹp, nhưng mà đâu có thấy máu me gì đâu chứ. Con Lan nghĩ bụng chắc là phải chừng nào nhét cu vô thì nó mới rách cái màng trinh chi đó. Nhưng mà tiếng chuông điện thoại ngoài kia kêu rồi. Xe tới. Con nhỏ chạy ào ra quơ cái va li kéo sang trọng mà chị chủ đi du lịch về có cái mới nên cho. Quần áo trên người cũng của chỉ cho, nên bởi vậy mới nói, người đẹp vì lụa, trát lên người nhìn khác hẳn, giống sinh viên đi học trên thành phố về quê. Chắc chắn ba má nó sẽ mừng lắm.

    - Ra khóa cửa dùm tui đi. - Con Lan kêu thằng Sáng. Nhưng ra tới cửa thì chị Vy từ trên lầu xuống. Cầm một xấp tờ 500k đưa cho nó. Lương tháng nào cũng trả đủ hết vô ngân hàng rồi, để nó chuyển về quê cho ba má nó trả nợ. Tiền đi chợ dư ra được cho thêm nó cũng nhét hết vô, rồi tiền xe cũng được bao luôn, giờ lại thêm cả xấp tiền mặt còn nhiều hơn một tháng lương nữa. Con nhỏ vui quá chụp tay chị Vy hôn cái chụt lên má, rồi kéo cái va ly chạy ra tới thang máy mới xỏ đôi giày xịn vô, quay lại vẫy tay tạm biệt thắng Sáng.

    Đóng cửa lại quay vô. Chị Vy đang bấm cái máy cà phê Jacobs lên pha ra tách. Cái này thằng Sáng cũng mới thấy lần đầu nha. Lâu lâu có tiền ra tiệm cũng bày đặt gọi expresso nhưng chưa bao giờ thấy máy pha cà phê hết.

    - Em uống không? - Chị Vy hỏi rồi không chờ nó trả lời, đặt luôn cái tách mới vô thay chỗ, bấm nút rồi cầm tách cà phê đầy ra ngoài bàn. Bộ ghế xa lông bằng da thiệt là sang trọng, nhưng chưa bằng chiếc bàn đá cẩm thạch nguyên miếng màu trắng nhưng lại chạy những đường vân nhiều màu sắc hài hòa thiệt là khó tả. Với tay lấy bao thuốc lá Ba số năm oanh tẹc (555 International) trên bàn ra đốt một điếu, người phụ nữ đẹp dõi đôi mắt buồn ra phía xa xa trời mờ mờ chuẩn bị sáng thấy rõ cây cầu Phú Mỹ nối qua quận 7 và cả dàn cần cẩu ngoài cảng biển ngoài kia nữa.

    - Hút không? - Chị Vy cầm bao thuốc lên hỏi, nhưng mắt thì nhìn nó còn tay thì lại giơ sang hướng chiếc ghế đối diện. Tại pha cà phê xong thì thằng Sáng ngồi luôn trên cái ghế cao cạnh bàn bếp, cũng nhìn ra hướng chị Vy đang ngó nhưng lại ngắm bà chủ chứ lạ gì cảnh sông nước chỗ này nữa.

    (Hết Chương 2 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 3 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  3. #3
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Lang Bạt Kỳ Hồ (Chương 3 ) (Tác giả: Út Hội)

    LANG BẠT KỲ HỒ

    Tác giả: Út Hội

    E-mail:
    xxx***@yahoo.com (Các bạn muốn gửi e-mail đến tác giả hãy gửi e-mail cho Cõi Thiên Thai - CTT sẽ forward cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Chương 3: Dọn ổ











    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    Thằng Sáng rón rén cầm tách cà phê ra bàn, ngồi xuống, rút một điếu ra châm lửa. Trời má ơi, sao cùng hãng ba số mà mấy gói hai chục ngàn sao khác xa bao thuốc ngoại này. Không chỉ là cái màu nhũ vàng lấp lánh trên vỏ bao nhìn sang trọng hơn gấp nhiều lần, mà mùi thuốc cũng không khét lẹt chút nào, thơm lừng quện với mùi cà phê, và đặc biệt là mùi thơm kỳ lạ từ cơ thể người đàn bà kia, vô cùng kích thích.

    Bộ đồ ngủ coi bộ kín đáo, nhưng mà thiệt ra lại lộ hết ra những chỗ cần lộ, kể cả cái núm vú cồm cộm bên dưới kia. Chị Vy thì nhìn ra sông, còn thằng Sáng thì ngắm chị Vy, không chỉ quên uống cà phê mà quên luôn cả điếu thuốc đang ngậm mà không hít vô, cháy được chút xíu rồi lịm dần.

    Đang ngồi ngắm cảnh, nâng tách cà phê lên miệng nhấm nháp, quay qua dụi cái tàn thuốc thì Vy thấy cái cảnh kỳ lạ. Thằng nhóc trước mặt cứ ngồi nhìn trân trân vô mình. Điếu thuốc cũng cầm trên tay để vô miệng, nhưng đầu đỏ giờ chỉ còn bập bập chút đốm chừng sắp tắt, tàn dài cong xuống như con cu xìu lên không nổi. Còn đầu lõ bên dưới kia thì chĩa thẳng ra theo cái khe của quần xà lỏn, ngồi đây thấy rõ mồn một.

    Thằng Sáng không biết chuyện đó, chỉ thấy con cu ngổng không độn cái quần lên một cục là êm rồi. Mà thiệt ra thì nó cũng không nhìn thấy chị Vy đang nhìn mình. Vẫn đang bị hút hồn vào từng đường nét mỹ miều trên cơ thể người phụ nữ đang ngồi trước mặt mình, mờ mờ trong ánh sáng mặt trời vẫn còn chưa hề ló lên từ đường chân trời.

    Nước miếng thằng nhỏ chảy xuống đầy họng, phản xạ tự nhiên của cơ thể là nuốt xuống, kéo theo là cái đầu cặc lõ bên dưới giựt giựt. Vy mắc cười quá cười phá lên. Đứng dậy. - Ra thay đồ đi em. Rồi mình ra vườn cho sớm.

    Thằng Sáng giựt mình lai tỉnh. Nhưng không dám đứng dậy. Bập bập rít cho điếu thuốc cháy trở lại. Cũng hên là chị Vy đã rảo bước lên lầu. Cặp giò thon đẹp lướt nhẹ qua hướng ban công, để ánh sáng ngược chiều từ bên đó xuyên qua làn vải mỏng khoe trọn thân hình bên trong, thiệt là ngon lành luôn. Thêm vài hơi nữa cho hết rồi nó dụi thuốc, uống cạn cà phê, mang gạt tàn cùng hai cái tách ra bếp rửa, rồi mặc bộ quần áo vô sẵn sàng. Cục tiền bỏ vô cái ngăn bí mật trong ba lô mở từ sát lưng ra, xách theo luôn.

    Vy lên phòng nhìn ngắm mình qua tấm gương to trong riêng một căn phòng chỉ dùng để treo quần áo hai bên cùng hộp giày dép bên dưới. Đã lâu lấm rồi Vy chưa gần gũi với người đàn ông nào cả. Ngày xưa, hồi mới phát hiện bố thằng Bảo ngoại tình thì cô cũng hẹn hò hay thử gặp lại những người bạn trai ngày xưa. Nhưng dường như tất cả bọn họ đều giống nhau cả. Khi đã có tiền rồi thì đều muốn tìm kiếm đến những bến bờ mới lạ, nếu không phải là vợ bé hay bồ nhí thì cũng kiểu như ăn bánh trả tiền nhưng là khách hàng thường xuyên. Anh chồng con nhà nghèo nhưng đẹp trai, cố gắng chiều chuộng để lấy được cô vợ con nhà giàu và cũng thuộc loại xinh gái trong trường. Cả hai vào Nam lập nghiệp với các mối quan hệ của bố mẹ Vy thì phất lên rất nhanh. Ly dị thì Vy bỏ hết, tòa chia bao nhiêu thì chia, chỉ giữ lại thằng con và căn hộ chung cư cao cấp này, do chính bản thân mình thiết kế từ khi còn xây thô. Miếng vườn thì hồi trước bố thằng Bảo mua về coi như là để làm kho trung chuyển cho công ty, nhưng lại biến thành chỗ ăn chơi hú hí với tình nhân trong những vụ tiếp khách, không hiểu sao lại nằm trong danh sách tài sản chia cho Vy. Chắc là do bên đó kê giá khống lên để bớt phần bên này, nhưng Vy cũng chả quan tâm, mấy năm rồi bỏ đó, thỉnh thoảng kêu con Lan qua mở cửa quét dọn. Dạo này dân Sài Gòn bắt đầu có phong trào bỏ phố về vườn nên mấy căn nhà kiểu này lên giá, cho nên Vy mới tính trang trí lại để qua Tết rao bán.

    Vườn nằm bên quận 9. Nói xa xôi vậy chứ ngay Phước Long, giáp quận 2 nên đi xe giấc sáng sớm chắc chưa tới 5’. Đằng sau là đường nước thông ra Rạch Chiếc luôn, thông giữa sông Sài Gòn và sông Đồng Nai. - Chỗ này mà đào thêm cái mương sâu vô trong thì tha hồ kéo vỏ lãi lên ráp máy chế ca nô. - Thằng Sáng nghĩ thầm trong đầu. Nhưng mà cũng nhiều việc, vì bên ngoài kia là dừa nước trên bãi cát bồi, còn trong này rào lưới B40 ngăn trộm.

    Miếng vườn nhỏ chừng 2000m2 thôi, mà cỏ hoang tùm lum ngoài mé sông, chỉ có ngay cửa vô thì trồng mấy cái cây chắc là bứng sẵn về chôn xuống tạo bóng mát cho miếng sân chắc phải đậu được 3-4 chiếc xe hơi. Căn nhà nhỏ kiểu Nhật với một cái bể tắm lộ thiên nửa bên trong mái có dàn gỗ để ngồi trên thành, còn nửa bên ngoài thì gắn đá và một cái vách kín đáo che cái cổng nhỏ ra đằng sau, ở trên kéo giàn cũng là để ngăn trộm nhìn quá nặng nề luôn. Đó là chỗ mà Vy muốn thằng Sáng đặt cây và hoa.

    Mở cửa vô trong chỉ một vòng, Vy chờ nó bỏ mấy chậu cây xuống là chạy về luôn. Ngôi nhà này luôn khiến cô bực bội vì nghĩ tới chuyện bị cắm sừng. Bản thân hồi trẻ cũng nhiều người theo đuổi, và đẻ xong cũng chú ý giữ ngực và giảm cân, chống nhăn, ngay một vết rạn da cũng không có, vậy mà không hiểu sao vẫn không khác gì mấy bà bạn người thì già người thì xấu lẫn những người vẫn còn trẻ và xinh xắn lắm. Về tới nhà thay ra cái váy ngủ hồi sáng, Vy thấy mình trong gương thậm chí còn đẹp mặn mà hơn thời sinh viên nữa. Mỉm cười, cô nghĩ, hèn chi mà thằng nhỏ chỉ nhìn cái thôi là chào cờ luôn. Mà cái khúc gân của nó, như lúc bắn tung tóe vô trong miệng con Lan, thiệt là.... khiến nước lồn ra nhoe nhoét.

    Vy bước vô giường trùm chăn ngủ tiếp, cuộn tròn như con trăn quấn lấy cái gối ôm.

    Phần thằng Sáng thì dù đã quen sống rày đây mai đó nhưng cũng chưa hết ngỡ ngàng. Lúc sinh ra ông thầy bói đã gieo quẻ và nói nó có số Lang bạt kỳ hồ. Đó là do bà ngoại hồi còn sống kể lại với nó như vậy, chứ ba nó thì không biết là ai, còn má nó thì sau thời gian gá ghép với ông dượng Ba cũng đột nhiên chết vì xơ gan dù không có rượu chè gì hết. Vậy là nó đi theo ông dượng, hông phải là con mà cũng không phải là thợ. Có căn nhà với vườn dừa nhỏ xíu dưới Cái Mơn nhưng Tết nhứt có ai đâu mà về. Còn căn nhà này thì… hổng biết có được ở lại đây ăn giao thừa tối nay không? Mà tới đâu hay tới đó chớ lo gì. “Lang” là con chó sói, như bây giờ còn trong chữ “sài lang” hay “lang sói” đó. “Kỳ” là cờ, mà cũng là cái vây, như bờm ngựa, hay cũng có thể là trạng thái, giai đoạn, như trong chữ “duyên kỳ ngộ”, hay “ngộ kỳ thời” đó. Đại khái là con chó sói đi lang thang, mà tới lui không biết tính sao, thì sao cũng được vậy. Nay đây mai đó chỗ nào cũng là nhà hết.

    Mà thôi, đói bụng rồi. Lục lọi chút đã. Trong bếp có mì gói. Điện nước đầy đủ. Sẵn bó nhang dưới bàn ông địa nữa. Nên thằng Sáng làm một tô chờ hết nửa cây nhang nhỏ là đốt cho ông Địa điếu thuốc rồi bê tô mì ra ngoài vườn vừa ăn vừa đi, nhòm ngó xung quanh, tính toán cứ như nhà của mình vậy. Mà cũng đúng thôi, từ ngày khởi công tới giờ chỉ có nó là người thứ hai đốt nhang cho ông Địa. Hổng khấn gì hết, nhưng coi như nghiễm nhiên là ông chủ rồi. Cho nên không khấn thì chút nữa ổng cũng sẽ phò trợ cho nó được ở lại đây lâu lâu một chút.

    Ăn xong, châm điếu thuốc, sẵn chùm chìa khóa trên cửa thì nó mở luôn cửa kho và chạy hệ thống bơm lọc nước lên mái, xả vô bồn tắm, lau chùi cọ rửa sạch sẽ. Mấy cái cây thì dễ thôi, chỉ cần mai mốt cao thêm chút xíu thôi chứ không được cao quá vướng rào chắn bên trên, nên chỉ đào lỗ xuống là được, không cần cho thêm phân bón. Hoa thì sẵn mấy cái rãnh ven rào, đặt vô tưới nước, tới trưa gặp sáng là tưng bừng khoe sắc. Chị Vy đã chọn màu sắc rất hài hòa, còn thằng Sáng cũng biết ý tự sắp xếp phối màu nên giờ đây cái bể tắm lộng lẫy hẳn lên, đẹp hơn nhiều mấy cái trong phim sex Nhật vì bên xứ lạnh chỉ có màu xám của đá và cùng lắm là màu vàng của tre và màu đỏ của lá cây chứ làm sao xanh đỏ tím vàng các kiểu như Sài Gòn này được. Mai mốt đặt mua mấy gốc nho già ngoài Ninh Thuận người ta đào bỏ, đóng gói gửi vô, chừng vài trăm ngàn là đủ mấy tháng sau phủ xanh hết trên kia, ngắm trời qua kẽ lá và tới mùa còn có những chùm nho để ngắm nữa. Thôi thì sẵn một cây cà chua bi thì bó gốc rồi treo ngược nó xuống, lấp lánh trái màu đỏ ngắm cũng đỡ ghiền. Mấy chậu hồng trắng thì nó đặt vô chỗ khuất nắng, mai mốt cũng sẽ vươn cao phủ kín bức tường đó.

    Thằng Sáng mở cánh cửa sau để tính coi mặt bên kia sẽ trồng khổ qua hay mướp bí thì thấy một dây bầu bò rạp dưới đất. Nhẹ nhàng lần lần từng chút, nó vớt được nguyên một cụm dây dài rộng, bắc thang cẩn thận buộc nó vô cái giàn tạm leo qua bức tường cao 2m5 phủ trên mái. Chưa có nho thì mấy trái bầu nhỏ xíu kia mai mốt làm cái khuôn ép là nó thành hình bầu rượu như trong phim chưởng Tàu cũng đẹp rồi, như đèn lồng treo trong Chợ Lớn vậy.

    Dọn cỏ tới đâu thì phát hiện cây quí tới đó. Trong vườn nhiều cây ăn trái lắm, nhưng bị cỏ lấn từ khi còn nhỏ nên không chống chọi nổi, chỉ có thể sống ngắt ngoải thôi. Cây khế nhỏ xíu, mềm oặt, dỡ cỏ một hồi thì cũng trở thành cao ráo, chống nạng trên chạc ba mới được ông chủ Sáng dựng tạm. Khế cũng có một hai trái gì đó, chờ mai mốt có chim tới ăn thì đổi thành vàng. Ha ha. Có bàn tay người chăm sóc, khu vườn tự nhiên đẹp ra, giống như tóc tai lâu ngày được thợ hớt tóc giỏi đụng vô vậy. Nước xả từ trong bồn tắm đã được người thiết kế nhà cho chảy ra một cái hố nhỏ bên ngoài. Chỗ đó không có tường mà là rào sắt, cho nên nếu đặt mấy cây sen là sẽ đẹp hết xảy luôn. Chưa có, thì thằng Sáng mở khóa cái cửa rào B40 dưới mé sông, vớt mấy cây lục bình đang nở hoa vô, nhìn lung linh tím rịm luôn. Mớ bông nhái và cúc họa mi còn dư đào xuống đặt quanh bờ cái cái ao nhỏ xíu nông choẹt đó, đẹp còn hơn mấy cái bùng binh nội thành nữa.

    Bụng hơi đói đói, thằng Sáng chặt luôn buồng dừa nước còn non ngoài kia, đập đập cái cuống rồi vít xuống cột bao ni lông vô mai có nước mật uống, còn thì lột mớ trái ra đĩa, mang vô bể tắm ngồi ăn. Xả nước cho đầy, cởi đồ chừa lại cái quần xà lỏn, lục tủ thấy có chai rượu gì gì mà Merlot Carlifornia, lấy cái ly cao mang ra vặn nắp rót vô, ngồi xuống nước xoải tay vắt lên thành, lim dim mà tưởng tượng như mình đang ở bên Mỹ.

    Nhưng giấc mơ bỗng vụt tắt khi mở mắt ra định với tay làm thêm hớp rượu. Chị Vy đang đứng ngay chỗ cánh cửa sau. Tay xách túi xốp. Nhìn nó trân trân.

    Số là đang ngủ ngon thì bị thằng chồng cũ gọi điện xin cho con trai qua nhà bên đó ăn Tết với ông bà nội đã ngoài Bắc vô từ hồi trước dịch. Rồi trưa thì đi ăn luôn với đám bạn. Tới chừng ăn xong dư quá trời mới nhớ là không biết cậu thợ làm vườn của mình lạ nước lạ cái có tìm được đường ra chợ mua cái gì ăn không, nên gói về. Nào ngờ ông oắt con không chỉ no mà còn say nữa. Nhưng điều làm Vy ngỡ ngàng nhất là khi dừng xe. Đằng trước vẫn như vậy, cửa chính đóng kín nhưng cửa hông từ ngoài sân vô thẳng vườn thì mở hé, bước vô một cái là ngợp luôn trước một quang cảnh hoàn toàn khác lạ. Chưa phải cây trái xum xuê um tùm nhưng khác hẳn vẻ hoang phế suốt mấy năm nay. Bước tới chỗ cây khế thì nhìn thấy ao lục bình. Qua khỏi cánh cửa sau thì là khu vườn nhỏ tràn ngập màu sắc đúng ý Vy vô cùng.

    Anh chàng Sáng thì, như người ta nói, cởi đồ nhà ngói cũng như nhà tranh, dáng ngồi thư giãn đẹp vô cùng, cơ bắp nổi lên như trong phim 007 lúc cầm cây tên bắn cá từ dưới nước bước lên vậy. Thật sự là mũi tên của thần tình yêu Eros đã bắn trúng đích. Nhưng mà thằng Sáng thì làm sao biết được điều đó. Lúc này đang luống cuống không biết phải làm gì. Bước lên lau tiếp phần sàn gỗ làm lối đi vô trong bếp.

    Vy đặt túi đồ ăn lên bàn bếp rồi ra xe, lấy cái loa bluetooth cùng chiếc khăn tắm trong túi quần áo dự phòng, rồi quay trở vô, bỏ bộ đồ nóng nực trên người xuống, quấn khăn, điềm nhiên bước vô bể tắm, đúng chỗ Sáng ngồi hồi nãy, hớp luôn miếng rượu trong ly rồi rót tiếp vô. Cũng xoãi tay ra y hệt vậy, ngửa đầu lim dim mắt thư giãn.

    Thằng Sáng bỏ đồ ăn ra cái đĩa. Không nghĩ là chị chủ mang cho mình, mà chắc là chỉ mang tới để xài cái bể tắm này. Lúc nãy đi ngang qua ngửi thấy có mùi rượu rồi, chắc là buổi trưa đi nhậu giờ về đây tắm cho giã rượu. Chỗ này cũng phải mở ngoặc nói với quí vị độc giả nha. Mắc cười kiểu ở Việt Nam uống cho say rồi móc họng nôn cho giã rượu, rồi uống nữa. Làm chi vậy. Người ta uống là để cho say. Say rồi thì uống nữa cho say thêm nó mới phê chứ.

    Đây chính là cảm giác của Vy lúc này. Hồi nãy tụ tập tất niên với đám bạn đàn bà nhiều chuyện cũng uống sương sương rồi. Bố mẹ kẹt bên Mỹ từ đầu mùa Covid nên Tết năm nay cũng không phải ngược ra Bắc. Cả thằng Bảo lẫn con Lan đều đi hết rồi thì giờ về nhà chỉ buồn thêm thôi. Trong khi chỗ này cho cây và hoa vào đẹp đến như vậy, sẵn rượu ngon nữa. Hơi hơi nhức đầu. Vy giơ tay lên đầu giựt giựt tóc.

    Bưng mấy đĩa đồ ăn ra, thấy vậy thì Sáng quì xuống lần lần tóm chừng chục sợi rồi giựt. Hồi nhỏ bà ngoại có chỉ cái vụ này. Nhiều tóc quá thì không có tác dụng gì hết. Ít quá thì rụng hết. Vừa đủ là chân tóc sẽ kéo da đầu giật lên, một kiểu như là mát-xa để giải thông các huyệt đạo và đường máu. Vy khoan khoái bỏ tay xuống cho Sáng làm.

    Ngửa ra sau một hồi mỏi cổ nên Vy nghiêng qua một bên. Tựa vô đầu gối Sáng không êm, nên lần tay kéo chân nó bỏ xuống nước rồi dựa một bên đùi.

    Giật trên đỉnh đầu một hồi thì tới lượt phần bên dưới ra sau ót thấy mệt. Vy giơ tay lên bóp vô đó thì Sáng nhẹ nhàng lấy ngón tay xoa xuống dưới đó. Xoa tới đâu thì chỗ thấp bên dưới hơn lại mỏi tiếp tới đó. Nên Vy cứ từ từ cúi gập đầu ra trước cho Sáng bóp dần hai bên gáy xuống tới dưới vai. Cái bể tắm này làm ghế chìm bên dưới, nhưng không có gì bám nên ngồi như vậy nó cứ trôi trôi người ra đằng trước, tức là phía ngoài xa.

    Cho nên Vy xoay người lại. Chỉnh chân Sáng ngồi trên thành bỏ hai chân xuống dưới nước, rồi đặt mình giữa hai chân đó, xoay đầu vô trong, rồi hơi hơi nghiêng qua một bên, tựa má vô một đùi, vòng hai tay ôm lấy cái chân bên đó để phơi ra toàn bộ lưng cho Sáng dễ bóp xuống bên dưới. Vy tháo lỏng cái chốt khăn phía trước ngực để chút nữa Sáng tiện kéo tấm vải ra.

    Mọi chuyện diễn ra thiệt là nhanh chóng và bất ngờ. Chưa cầu đã được. Chưa ước đã thấy. Hồi sáng mới được nhìn ngắm tấm thân ngọc ngà của chị Vy, mới vừa hoang mang vì bị bỏ lại một mình trong khu vườn hoang phế, thì giờ lại được kẹp nàng tiên nữ giữa hai chân. Chính xác là giữa ba chân.Cái chân giữa cương lên chọt khe quần tà lỏn giống hệt như hồi sáng, nhưng bây giờ đang được một bên vú kềm giữ ép chặt vô trong đùi.

    Nhưng mà thằng Sáng vẫn chưa dám nghĩ gì tới chuyện bậy bạ nào hết. Chỉ tập trung cảm nhận từng phản ứng từ cơ thể của người đàn bà để bấm bấm vuốt vuốt dọc theo hai bên xương sống. Từ trên đầu, xuống hai bên cổ, rồi bây giờ là khúc trên lưng, tới chỗ ngang tấm khăn chỉ dính hờ vô người. Kéo thêm tới đâu thì nó xuống tiếp theo tới đó. Bây giờ khúc đằng trước đã bung ra rồi, khiến cặc nó thêm căng cứng thòi cái đầu lõ ra bên ngoài quần, chạm vô bầu ngực mềm mại cũng đang dần nóng bừng lên.

    (Hết Chương 3 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 4 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  4. #4
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Lang Bạt Kỳ Hồ (Chương 4 ) (Tác giả: Út Hội)

    LANG BẠT KỲ HỒ

    Tác giả: Út Hội

    E-mail:
    xxx***@yahoo.com (Các bạn muốn gửi e-mail đến tác giả hãy gửi e-mail cho Cõi Thiên Thai - CTT sẽ forward cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Chương 4: Cắm cọc











    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    Chị Vy vòng nhẹ tay ra đằng sau, cầm lấy ngón tay nó, vạch một đường tiếp từ chỗ giữa lưng xuống tới đốt xương cùng. Lúc quay tay lại thì ôm ra bên ngoài ống chân khiến cho bầu vú còn lại cà vô cái bắp vế bên đó, thiệt là đã. Thằng Sáng nghe lời cứ từ từ nhấn ngón tay vô, rồi lại lần lần bóp vô kéo miếng thịt lên giống kiểu như người ta giựt tóc trên đầu đó, chầm chậm dọc theo hai bên xương sống, đi xuống bên dưới.

    Trong thoáng chốc. Vy không còn thấy ghét ngôi nhà này nữa, mà dễ chịu thỏa mãn vô cùng. Hồi nãy ngồi chỗ này nhìn xuyên qua khóm hoa lục bình pha lẫn với cúc họa mi và mớ sắc màu nhàn nhạt của hoa nhái trên nền xanh của đám dừa nước ngoài kia thì Vy đã bỏ ý định bán căn nhà vườn này rồi. Còn bây giờ khi được đôi bàn tay khỏe mạnh của người đàn ông đang vừa chăm sóc vừa khám phá cơ thể mình, thì Vy đã quyết định nguyên đợt Tết này sẽ dọn về đây ngủ để tuyệt đối cách ly.

    Mà ủa, thằng nhóc đang làm gì vậy chứ. Lúc nãy nó đã xuống tới dưới đốt xương cùng rồi. Xong chuyển qua xoa xoa hai cái mông. Thích thiệt là thích. Nhưng mà sao tự nhiên giờ lại quay trở lại cái xương cùng, xoay xoay tròn tròn quanh đó rồi chọt thẳng xuống chơi chơi quanh lỗ đít, vừa ngượng, vừa nhột, vừa sướng lạ kỳ mỗi khi nó cho ngón tay vô đúng ngay chính giữa.

    Thằng Sáng đâu có biết gì. Chỉ là hứng sao thì làm vậy thôi. Lúc đầu thì thấy như trong phim thử tò mò chạm vô coi sao. Sau thấy Vy cứ nhổm nhổm người sướng sướng thì quay trở lại nhiều lần thôi. Rồi lần hồi bỏ cái ngón giữa ra khỏi chỗ đó, chuyển ngón cái vô thế chỗ. Rồi cho ngón trỏ đi tiếp xuống dưới lỗ lồn.

    Phần Vy thì trước giờ mới chỉ bị chồng cũ móc từ trước ngực qua bụng xuống cái hĩm, chứ chưa bao giờ được đi theo đường ngược lại như bây giờ, nên sốc vô cùng. Mà Sáng không phải cái kiểu như chiếm đoạt, mà như là vừa đi vừa khám phá, một chút sợ sợ, một chút liều lĩnh, một chút sướng cho bản thân, một chút lại chờ coi phản ứng của bạn tình có sướng hay không.

    Thằng Sáng lần đầu tiên được tự do khám phá cơ thể người phụ nữ mà nó thèm muốn, nên thích thú lắm và tập trung vô cùng cho cái ván cờ người này. Mà chắc nhờ tập trung vậy mà con cu nó bớt căng thẳng, cùng nhịp nhàng lắc lư theo sóng nước với cơ thể người đàn bà đang cuộn tròn như con trăn no bụng ôm dưới chân. Một tay nó cùng với cái chân còn lại kềm dưới bụng nhấc người Vy lên, tay kia giữ ngón cái đúng ngay chính giữa lỗ đít để ngón trỏ từ từ trườn vô trong móc lồn, chạm vô cái chỗ nào đó cưng cứng bên trong nên bấu một cái, làm cho Vy giựt bắn người bật thẳng hai chân ra, bải hoải, chới với, chụp tay lên cổ nó ghị lại.

    Mất đà, thằng Sáng lao chúi nhủi luôn xuống hồ, ôm trọn lấy người Vy. Trụ hai chân xuống đáy để đứng cho vững, Sáng đặt Vy nhẹ nhàng ngồi vô cái băng ghế ngầm dưới nước trở lại, lột quần mình ra, cho con cặc tự do bơi lội trong nước tìm đường chọc thẳng vô âm hộ của Vy đang run rẩy dạng ra chờ đợi từ nãy giờ.

    Rột. Cả hai đều có cảm giác như piston chọt vô trong xi lanh tạo ra tiếng nổ rầm trời luôn, như máy Cummin trên tàu kéo rồ ga vậy. Vy sung sướng bấu chặt ngón tay vô lưng Sáng, đón nhận từng cúng dập của cậu trai mới lớn. Sáng hạnh phúc nhìn ngắm người phụ nữ diễm kiều đang ngoan ngoãn trong vòng tay mình, đâm đầu cặc lõ vô thiệt sâu càng lúc càng dồn dập, rồi bắn hết tốc lực vô bên trong.

    Đã lên đỉnh rần rần từ nãy giờ rồi, nhưng lực đẩy của dòng tinh trùng còn khiến Vy thăng hoa lên thêm mấy bậc nữa, rã rời xoãi tay duỗi chân ra không còn sức nào để gượng lại được nữa. Nếu không có thân hình Sáng đứng chặn giữa hai chân, con cặc vẫn còn móc nguyên trong lỗ hĩm như ốc với vít, thì chắc là đã trôi ngược ra ngoài ngợp nước rồi.

    Sáng ôm chặt lấy Vy, trao cho nàng nụ hôn đầu đời của mình.

    Vy sung sướng đón nhận, buồn cười khi nghĩ tới mấy câu chuyện bà tám của đám đàn bà, rằng thời nay người ta dập nhau bồm bộp rồi mới hôn, và sau cùng mới tới lượt những lời yêu thương tán tỉnh. Mọi chuyện thay đổi thật là nhanh chóng từ thái cực này qua thái cực kia chỉ trong đầy chưa tới 24 giờ đồng hồ nữa.

    Sợ người tình đói, Vy với tay bốc miếng đồ ăn đút vô miệng Sáng, rồi quấn chặt cả hai tay lẫn hai chân vô người. - Em ở đây chăm miếng vườn này cho… Vy nha. - Nàng hỏi, ngập ngừng mãi mới tìm ra được chữ để trám vô chữ “chị”. Nhưng câu hỏi thiệt là thừa thãi. Và Sáng cũng không ừ hử hay gật đầu, chỉ cười rạng rỡ mà thôi. Vậy là con sói này tối nay sẽ có tấm đệm da êm ấm để ngủ rồi.

    Nhưng mà chưa được. Chết cha.

    - Chị chở em qua Cằn Giờ chút nha.
    - Chi vậy?
    - Em hẹn người ta mua chiếc tắc ráng. - Thấy mặt Vy ngơ ngác, Sáng giải thích. - Là vỏ lãi đó.

    Nhưng cũng không khác gì hết. Trên xe chạy về hướng Cần Giờ nó mới giải thích. Là dưới miền Tây gọi xuồng, hay ghe nhỏ là vỏ lãi, vì trông dài dài trông như con sán lãi trong bụng, đầu nhọn đuôi bằng. Nhưng hình dạng thì lại giống ba miếng ván ghép lại với nhau mà người ta hay gọi là xuồng ba lá hay ghe tam bản, để phần bên dưới nằm êm trên bùn khi nước cạn, không lún sâu xuống sình dính chặt dưới đó nước lên thì chìm luôn. Nó đã thiết kế chiếc thuyền ba thân giống như tàu câu của hãng SeaBlade nổi tiếng bên đảo Hawaii, nhưng làm từ từ từng phần một, để chỉnh sửa dần. Hồi trưa dượng Ba đã bán hết sạch hàng rồi, từ từ dọn dẹp rồi chờ con nước để xuôi về nhà con gái ở Nhà Bè, nên hẹn nó ở phà Bình Khánh để giao tiền. Sẵn vậy nên nó mua máy và vỏ lãi luôn.

    Hàng bãi Nhật mậy chục năm trước từng tạo ra một cuộc cách mạng cho người dân đô thị với những chiếc xe máy nghĩa địa 78, 79, 80, 81 kim vàng giọt lệ rồi đèn vuông, lên DD, Dream, thì mấy năm trở lại đây lại một lần nữa tạo ra cách mạng nơi vùng quê. Nếu máy Trung Quốc xài một mùa là bể dầu rã bạc thì máy Nhật cân ký lô nhiều khi chở về tới nhà đổ dầu vô là chạy luôn. Máy bơm nước, máy phát điện, máy cắt cỏ, cho tới máy xe máy thủy đâu đâu cũng cần cho người dân: tát nước trên ruộng, kéo dây trên bè cá, chạy tàu đánh cá, chế máy đuôi tôm cho ghe chở lúa v.v. Rồi các loại máy điện để chơi DIY tức là tự làm cơ khí lắp ráp như cắt, hàn, cho tới máy tiện và xe nâng luôn. Thường các điểm bán máy nằm ở trục đường về các hướng như quốc lộ 1A ra các tỉnh miền Trung, hay lên các tỉnh Bình Phước, Đắc Nông, Lăm Đồng, và hướng ngược lại về Long An, Tiền Giang, Đồng Tháp.

    Cần Giờ thì gần đây rộ lên nghề nuôi hàu, kèm thêm hướng Long Sơn Vũng Tàu có bè cá, nên có mấy đại lý chuyển vỏ lãi composite từ tuốt dưới Cà Mau Kiên Giang lên. Sẵn ống thép, chân vịt và máy thủy luôn. Mắc hơn mấy vựa hàng bãi một chút nhưng đã được thợ máy lựa và chỉnh sửa ngon lành rồi. Hồi trưa nó đã liên hệ và coi qua video một cái máy Yanmar T3 có Turbo, nguyên vẹn cục đề và sẵn hộp số cùng một cây láp cũ bự chảng luôn.

    Cùng một cái máy thôi, nhưng tình trạng khác nhau thì giá dao động từ 15 triệu tới 6-70 triệu là bình thường. Mắc nhứt là máy nguyên zin, tức là chưa tháo ra bao giờ. Nhưng cũng cái máy đó mà đo hơi không còn cao nữa thì sẽ phải tháo ra lên cốt, tức là thay bộ piston xi lanh mới, gọi là từ cốt 0 lên thành cốt 1. Có những cỗ máy người ta lên tới cốt 3 luôn, tức là trục bên trong đã mòn nát rồi, không chỉ chạy kêu rầm rầm mà có thể gãy vụn bất cứ lúc nào. Mà đã một lần lên cốt thường là đồ lô, chẳng bao lâu sau sẽ phải lên cốt thêm lần nữa. Trừ khi dân chơi đua ghe mua máy về để độ lại, tức là gắn cái cốt phân khối cao hơn, chứ để xài thì không nên mua đồ cũ tới như vậy.

    Nhưng nếu là người không biết về máy đi mua, thì kể cả ốc vít còn zin thì vẫn có nguy cơ máy bị lột zên, tức là cháy bạc hay tệ hơn là cháy luôn xúc bắp nên người ta mới thải ra, thì mang về tới nhà cũng phải rã nát ra luôn. Hay là máy còn ngon, nhưng để ở bãi lâu quá nước ngấm vô trong rỉ sét hết thì cùng chịu thôi. Cho nên mua lại từ thợ máy quen không lừa đảo là tốt nhất, còn được họ tháo máy ra bảo trì lau rửa xong hết rồi, coi như là lấy công làm lời. Vy vừa lái xe vừa thích thú nghe Sáng giải thích. Cậu bé này hơn hẳn người chồng cũ về tất cả mọi mặt luôn. Nghe người tình nói một hồi mà Vy muốn nhanh nhanh được nhảy xuống chiếc vỏ lãi được Sáng lắp máy để thử tốc độ trên sông.

    Chuyện mua bán diễn ra mau lẹ vì mọi việc đã được đàm phán từ trước rồi, chỉ có mất thời gian chờ cưa lấy khúc ống inox bao trục lap thôi. Anh thợ máy còn chỉ chỗ để chút nữa trên đường về ghé mua máy cắt, máy khoan, đầu bào, búa vặn vít, trục ba lăng nâng máy lên xuống hay kéo thuyền ra vô và các loại đồ nghề hàng bãi Nhật, nhiều cái còn chưa qua sử dụng luôn. Chú chủ đại lý thì vừa giúp ràng chiếc vỏ lãi lên mui xe hơi nhìn như xe cẩu dị dạng, vừa khuyến mãi cho luôn bộ dây đó để về mà buộc thuyền và quấn làm bạc láp, rồi thêm cây dầm và một chai keo cùng mấy tấm sợi thủy tinh nữa, và thêm hai cây gố mập để lót máy trên xe mà mai mốt để gá máy xuống sàn thuyền luôn. Ghé vô đó thì Vy thích thú với mấy bộ dao làm bếp đẹp tuyệt vời, đứng lựa một hồi lâu. Rồi còn kêu nó lựa thêm một đống đồ để làm vườn nữa, phần ai nấy trả, cũng không bao nhiêu nhưng mà tính thằng Sáng thích rõ ràng.

    Về tới nhà đói bụng, Vy tạt xe qua mé An Khánh mua bánh xèo bỏ bịch xách về chung cư. Lên tới nhà thì biểu thằng Sáng đi tắm, rồi lên phòng quần áo lựa một bộ đồ thể thao mà hồi đó mua cho chồng cũ mà chưa đưa, rồi nằm luôn cả đống trong một hộc tủ bự chảng. Cầm xuống dưới nhà cùng cái khăn tắm mới, vô chỗ góc của con Lan thì cửa buồng tắm nhỏ mở toang, bên trong thằng Sáng đang xà bông khắp người, đôi chỗ lộ ra bắp đùi u vai gân guốc đầy kích thích, khiến Vy đứng như chôn chân ngay đó luôn.

    Chà xà bông xong, mùi Dove dễ chịu, xoay qua mở nước xối thì bỗng thấy chị Vy đang đứng sững ngoài kia, trên người đã thay ra đúng bộ váy ngủ hồi sáng sớm, thằng Sáng bạo gan bước ra nắm tay kéo vô luôn.

    (Hết Chương 4 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 5 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  5. #5
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Lang Bạt Kỳ Hồ (Chương 5 ) (Tác giả: Út Hội)

    LANG BẠT KỲ HỒ

    Tác giả: Út Hội

    E-mail:
    xxx***@yahoo.com (Các bạn muốn gửi e-mail đến tác giả hãy gửi e-mail cho Cõi Thiên Thai - CTT sẽ forward cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Chương 5: Lạc thú











    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    Vy chỉ kịp buông tay cho bộ quần áo và chiếc khăn tắm rớt xuống đất cho khỏi ướt, rồi là bị thằng nhỏ nhè nhẹ kéo vô cái động thiên thai bé nhỏ xíu. Nhà tắm này vốn thiết kế là chỗ cho khách đến đi vệ sinh, rộng ra thêm chút xíu để lắp cái vòi sen tròn bự bên trên, cùng tấm kính trong tường tăng thêm vẻ sang trọng và cảm giác rộng ra thêm cho các mặt lát đá phiến. Hàng ngày con Lan vẫn lau chùi sạch sẽ cho nên hầu như không có cảm giác bị ai đó sử dụng thường xuyên, và nãy giờ hơi nước bao phủ mờ mịt càng làm cho nó thêm huyền ảo lạc trôi.

    Sáng kéo tay Vy vô áp lên môi một nụ hôn nồng cháy khiến cho người đàn bà thiếu điều khụyu gối xuống đất, nhưng được vòng tay rắn chắc luồn qua eo chụp xuống mông ghì lại, khiến âm hộ áp sát vào dương vật đang ngóc ngóc vươn dậy giữa hai háng. Cái áo ngủ vướng víu nên Vy vòng tay lên kéo hai sợi dây đẩy nó rớt xuống để cho da thịt mình chạm sát vô hơn. Mớ lông măng cà vô cặc của thằng Sáng khiến nó càng thêm giựt giựt và trỗi dậy chọt thẳng ra đằng trước.

    Không cần phải để Vy tựa lưng vô tường như trong phim Nhật, Sáng lòn tay xuống nhấc một chân nàng lên rồi lựa thế nhét đầu cặc của mình vô đúng lỗ lồn, đâm ngược lên một cú lút cán luôn. Sức mạnh của cú đâm đâu có quá, nhưng sự đụng chạm của đầu cặc sâu bên trong lồn làm Vy giựt nảy tung người lên, ngửa ngược đầu ra đằng sau luôn. Tia nước từ trên vòi sen bắn vô cổ, vô ngực thiệt là dễ chịu. Đê mê.

    Thằng Sáng chỉ dập ngược lên thêm vài cái nữa là Vy rụng rời chịu hết nổi luôn. Đầu gối đã quị từ nãy, giờ còn đứng chỉ trên một chân nữa, nên không còn sức đâu mà chống đỡ, phải vòng hai tay lên cổ Sáng chịu lại.

    Thấy vậy Sáng vòng nốt tay còn lại xuống cái chân đó, rồi kéo nó lên luôn như bên kia. Hai chân Vy bây giờ kẹp chặt vô hông Sáng, được hai cánh tay chắc khỏe của cậu trai vòng xuống giữ, bàn tay ngược lên bợ lấy phần lưng dưới.

    Mông Sáng hẩy hẩy tới cho cả phần dưới của Vy bay ra sau, rồi lại rớt xuống đâm ngược ra trước cho đầu dương vật móc sâu vô giữa âm đạo, thốn thốn tới rùng mình bắn khí ra luôn. Vòi hoa sen bên trên vẫn cần mẫn bắn ra cả trăm tia nước ấm áp, quây tròn lấy cả hai người, vuốt ve, kích thích.

    Một lần nữa Sáng lại bắn thẳng một dòng tinh trùng cuồn cuộn vô đâu đó sâu thẳm trong tử cung Vy. Đẻ thằng Bảo xong là đặt vòng luôn rồi nên không cần phải lo lắng chuyện thai nghén, nhưng không hiểu sao tự nhiên đúng lúc này Vy lại thèm được đẻ con cho cậu bé này. Người nóng bừng lên vì hạnh phúc, ôm chặt lấy hôn thật sâu để cám ơn người tình đã đem lại cho mình những khoái cảm mà cái nào cũng là lần đầu tiên trong đời. Chồng cũ lúc trẻ thì khù khờ, khi già lại dành thời gian cho gái khác, chứ có đâu được sự quan tâm chăm sóc tuyệt đối như Sáng lúc này.

    - Em yêu chị. - Thằng Sáng ngứt nụ hôn, nhìn vào mắt Vy mà nói. Vy nhoẻn miệng cười hạnh phúc, áp má vào vai cậu bé.

    Một lúc, sợ Sáng mệt, Vy nhè nhẹ gỡ tay đứng xuống. Tắt nước. Kéo tay Sáng ra ngoài. Lấy khăn lau nhè nhẹ cho khô cả người cậu bé. Rồi mặc bộ quần áo Lacoste lên, như chăm sóc con trai, nhưng lại tận tụy phục tùng như cho chồng vậy. Quần short thun xanh, áo sợi cotton trắng, độ lên trông không khác gì cậu công tử nhà giàu cả. Rồi Vy lấy cái khăn tắm ướt đó quấn vô người, lên lầu sấy tóc.

    Khi Vy mặc bộ đồ bộ bằng vải cotton của H&M xuống thì Sáng đã bày xong bánh xèo ra bàn bếp. Miếng cá tầm còn lại trong tủ đang được cắt mỏng ra bỏ vô cái chảo dầu nhỏ chiên giòn lên. Vy lấy hai cái ly uống rượu mạnh cùng chai Cognac VSOP đã mở xuống, mở tủ lạnh lấy mấy viên đá mua từ hồi đi du lịch hầm rượu whiskey bên Anh về bỏ vô, rồi rót rượu ra ly, lắc lắc cho lạnh rồi nhấm nháp.

    Dân giàu ngoài Bắc thường hay uống whisky, kiểu như ông già đi bộ, làm từ lúa mạch, nhưng trong Nam này có vẻ người ta chuộng dòng Cognac hơn, tức là rượu vang ủ từ nho, rồi chưng cất lên cho thật là tinh khiết và nồng độ cao. Loại rượu này để càng lâu thì càng ngon, nên mới có thêm ký hiệu kèm theo là XO, tức là siêu lâu - super old. Nhưng uống thường thì mấy chai ủ hơi hơi là cũng được rồi, chỉ cần chú ý là đá thường có mùi vị khác làm hỏng cảm giác nên người ta hay dùng những viên sỏi thật mịn rửa thật sạch để mà ướp rượu cho lạnh thì mới cảm nhận được hết cái hay cái ngon của nó. Chứ còn muốn uống cho say thì nốc cồn y tế mà người ta hay dùng để pha các loại rượu đế tạp nham bán ngoài đường là đủ.

    Trong tủ lạnh thấy sẵn còn mấy thứ rau củ như cần, ớt Đà Lạt, hành tây v.v. Sáng cũng bỏ ra rồi khuấy bột gạo với trứng lên chiên kiểu như tempura của Nhật luôn. Hồi nhỏ thấy bà ngoại làm chuối chiên nên sau này coi phim Nhật nó cũng làm thử, ăn ngon ngon là lạ. Bữa nay sẵn cái bàn ăn của nhà này rất đặc biệt, có sẵn bếp trên bàn cùng cái chảo sâu đựng dầu để chiên xù thì nó cắt sẵn bày ra, chị Vy ăn tới đâu thì chiên tới đó thôi. Rau sống và nước mắm ớt cùng đồ chua thì đã có sẵn từ túi bánh xèo rồi.

    Vy bẻ miếng bánh xèo nhấm nháp, nhìn Sáng vừa lật lật miếng cá vừa cắt lát củ hành tây, rồi dõi mắt ra ngoài xa, hớp miếng rượu Pháp mà hưởng thụ cái giây phút có người đàn ông phục vụ cho mình. Nếu không tính những lần đi nhà hàng thì đây là trải nghiệm đầu tiên trong cuộc đời luôn. Đám chị em bà tám hay giỡn về chuyện tìm phi công trẻ, muốn bay giờ nào là bay luôn, không mắc công bơm như tình nhân già, thiệt là phải tới bây giờ Vy mới nghiệm ra được hết. Đúng quá xá trời luôn. Mà Sáng yêu Vy hết mình, nên niềm hạnh phúc còn tăng lên gấp bội phần nữa.

    Chấm miếng cá chiên giòn vô tương ớt ngọt kiểu Thái Lan, nhấp ngụm rượu thơm, rồi tiếp tục với cục bột bao khoanh hành tây ngọt lịm, Vy say mê ngồi nghe Sáng giải thích về kết cấu của những con tàu vượt biển.

    - Theo qui định thì tàu thuyền có chiều dài dưới 10m không được ra biển. Đó là vì người ta muốn nó phải vượt qua được con sóng cao trên 7m khi đâm mũi tàu vuông góc vô đó. Nhưng dân chơi thuyền thể thao có nhiều kiểu thiết kế để giúp con tàu vượt qua được sóng lớn ngoài khơi xa. Họ thích nhất các mẫu thuyền thô sơ của thổ dân trên các đảo quanh biển Thái Bình Dương, trải dài từ Philippines qua tới Hawaii luôn. Chỉ là một chiếc thuyền độc mộc nhỏ thôi, nhưng gắn thêm hai cái càng hai bên đuôi là lướt trên sóng mà giống như là chạy trên đường bằng vậy, ra khơi nhiều ngày đêm săn cá rồi quay về mà không sợ bão tố bất chợt. - Thằng Sáng giải thích cặn kẽ, ánh mắt say mê nhìn ra hướng biển tuốt ngoài xa khuất sau mấy cây cần cẩu cầu cảng. - Đi trên sông thì không cần tới như vậy, nhưng mà bây giờ tàu cao tốc qua lại nhiều, hay xà lan cả ngàn tấn chạy nhanh cũng tạo ra sóng lớn làm thuyền lắc lư, người không quen sông nước sẽ không chịu được.

    Nó bứt hai cái lá thon dài từ mớ rau rừng Tây Ninh ăn với bánh xèo, đặt một lá dài hơn xuống bàn, quay cái cuống dài ra đằng sau - Đây là chiếc vỏ lãi mình mua bữa nay. Gắn máy vô đuôi rồi cân chỉnh là chạy giống như mấy chiếc cano lắp máy âm. - Rồi nó xé dọc thân cái lá ngắn hơn ra thành hai miếng, đặt hai bên song song với cái cuống. - Còn đây là phần mình sẽ ráp thêm vô. - Thằng Sáng chỉ tay vô chỗ trống giữa ba miếng lá đang tạo thành hình tam giác nhọn, nói tiếp: - Đây là sàn tàu, mà chỗ này đục lỗ để mỗi khi vướng lưới hay lục bình thì thò kéo chuyên dụng tỉa cây xuống cắt, không phải lặn mà thao tác cũng nhanh.

    - Wow. - Vy thốt lên thán phục, ánh mắt lung linh nhìn lướt qua thân hình đang căng tràn nhựa sống của Sáng. Trong bộ quần áo sang trọng này nhìn anh chàng giống như một thuyền trưởng người Ý vừa mới ghé cảng Việt Nam chứ không còn là một cậu tài công nghèo chạy ghe bông từ dưới miệt Bến Tre sâu xa nào đó lên Sài Gòn. Cô nàng bước qua ôm lấy tình nhân, áp bộ ngực mềm từ đằng sau vào lưng, vòng tay sờ từ bụng xuống đùi.

    - Chỉ có một khuyết điểm thôi. Đó là vị trí đặt máy nổ. - Sáng nói tiếp, chỉ tay vô cái sơ đồ bằng lá để giải thích cho Vy. - Ở Việt Nam phổ biến trục láp thẳng, tức là một đường thẳng từ máy tới chân vịt. Muốn góc chân vịt tiếp nước không được lớn hơn 10 độ thì trục láp phải rất dài, cho nên máy sẽ nằm ra gần đầu tàu luôn, ồn ào bất tiện. Trên mấy chiếc ca nô gắn máy nội người ta làm trục láp hình chữ V, tức là gập ngược ra đằng sau, để cho máy nằm sát đuôi luôn. Còn trên du thuyền thì người ta dùng stern drive, tức là trục láp gấp khúc hai lần hao hao như chữ Z, giống như động cơ ngoại vậy, cũng đặt máy sát ra sau đuôi được.

    Tới khúc này thì tai Vy lùng bùng rồi, vì khó hiểu quá mà. Nên khóa môi Sáng. Lúc nãy tay vừa vuốt vô giữa hai háng là thằng nhỏ của Sáng đã lại chọc thẳng ra ngoài ống quần rồi. Không hiểu sao mà Vy thấy thích cái tư thế đó vô cùng, chắc tại hồi sáng nay lần đầu tiên nhìn thấy nó cũng là trong kiểu như vậy, chỉ khác là cái quần này mềm nên ôm sát lấy con cu đè nó vô đùi.

    Thằng nhỏ lần đầu tiên được bước vô cõi thiên thai, đâu có kinh nghiệm gì, cứ ngỏng cu lên thì phải tìm chỗ cho nó chọt vô bắn tinh thôi. Mà lỗ thì sẵn ngay đây rồi. Thơm lừng mùi dầu thơm sang trọng. Mềm mại cánh tay cùng từng làn da trên cơ thể. Sáng quay người lại, đứng xuống đất, lột quần mình ra cho con cặc đang nứng chĩa thẳng ra phía trước ghếch ghếch lên trên tìm chỗ đâm lên.

    Hoảng sợ trước thái độ dũng mãnh của thằng nhóc, nhớ lại hồi nãy rụng rời trong nhà tắm nhờ chật hẹp mà đôi lúc còn tựa vai vô tường cho khỏi tự rớt cái bịch xuống đất trên hai đầu gối run rẩy, Vy luống cuống lùi bước ra chỗ bộ xa lông, ngồi ghé lên cái thành gác tay hơi hơi cao nhưng thoai thoải xuống, lựa lựa thế dựa người vô lưng ghế. Cái quần trễ xuống quá mông bị Sáng giựt nhẹ một cái là bay ra luôn. Không còn chần chờ chi nữa, Sáng đâm lút cán vô, còn tay thì lần lần mở từng cái nút áo.

    Vy mất thế té ngửa xuống ghế luôn. Thành ra bây giờ vai thì thấp bên dưới, còn lồn thì hất ngược lên trên cho con cặc tha hồ dập xuống, hai chân tơ hơ chơi vơi trong không khí, hai vú thì bị tay vò bóp nhào nặn khiến cho khóe miệng xinh đẹp chỉ còn biết ơ ơ ú ớ không ngừng, mắt nhắm nghiền vì ngượng.

    Ngoài kia người ta Tết nhất gì không biết, trong này đúng là đang bắn pháo hoa nổ tưng bừng hoa lá hẹ luôn. Lưng ướt đẫm mồ hôi quẹt quẹt vô tấm đệm nghe lẹt quẹt như pháo tép. Miệng ú ớ như dàn nhạc chơi trong tiếng rầm rập đều đặn như pháo trung mỗi khi con cặc của Sáng cày xuống. Bạn nào còn nhớ tiếng pháo Bình ̣Đà tim giữa thì chắc sẽ thấy nó giống như vậy, nhưng càng ngày càng nhanh hơn, dồn dập hơn. Vy nín thở gồng người kềm cứng chờ tiếng pháo đại chót hết kết thúc trận đánh lớn. Tiếng nổ đó bên ngoài làm sao nghe thấy được vì nó chỉ là một cú co thắt để bơm tinh trùng hết sức chạy qua cổ tử cung mà vô tuốt sâu bên trong buồng trứng. Nhưng bên trong cơ thể người phụ nữ thì đang có hàng triệ̣u đầu dây thần kinh ở bên dưới bên trong đó thám thính chờ đón, cho nên thành một tiếng nổ làm cho tai mắt mũi miệng gì lùng bùng hết luôn. Tay bấu chặt vô nách Sáng kéo xuống áp chặt đè nặng lên người mình. Ngáp ngáp thở ra hít vô.

    - Em bế chị lên giường nha, dưới này lạnh đó. - Nằm một hồi lâu, sợ chị Vy bị trúng gió, Sáng thì thầm, rồi lòn tay xuống nhấc bổng cơ thể trần truồng của thần vệ nữ, lên từng bậc thang bước vô phòng ngủ. Nằm xuống bên cạnh, kéo tấm drap mềm mại lên đắp cho cả hai, rồi xoay qua ôm, hôn nhẹ lên cổ nàng, rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ say.

    (Hết Chương 5 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 6 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  6. #6
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Lang Bạt Kỳ Hồ (Chương 6 ) (Tác giả: Út Hội)

    LANG BẠT KỲ HỒ

    Tác giả: Út Hội

    E-mail:
    xxx***@yahoo.com (Các bạn muốn gửi e-mail đến tác giả hãy gửi e-mail cho Cõi Thiên Thai - CTT sẽ forward cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Chương 6: Tuần trăng mật











    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    Thằng Sáng tỉnh giấc lúc trời tờ mờ sáng. Căn phòng ngủ này còn đẹp hơn căn phòng khách bên dưới vì cửa sổ là một tấm kính bự bắt đầu gần như là từ dưới nền nhà luôn, nhìn thấy toàn bộ cảnh trí ngoài kia lúc mặt trời chuẩn bị sắp từ từ mọc lên phía xa xa. Nằm dài trên giường như một con thuyền đang hướng mũi vô đầu giường, cột buồm giương thẳng đứng, nhưng lại được bờ môi của chị Vy ôm trọn.

    Tối hôm qua lúc thằng Sáng đã ngủ rồi thì Vy nằm suy nghĩ lung lắm. Nửa thì chưa biết sắp tới sẽ xác định mối quan hệ như thế nào, nửa lại ngượng vì kiểu gì cũng sẽ phải show hàng với đám các bà tám nhiều chuyện. Nhưng có là thế nào đi nữa thì cảm giác hiện tại vẫn là hạnh phúc tràn trề khi có người ôm chặt. Gần sáng thì lại thấy cu cậu ta cứng ngắc, động lên một khúc, nên bỗng nảy ra ý nghĩ nghịch ngợm.

    Đàn bà ở tuổi này muốn được làm tình lâu hơn một chút, nhưng thằng Sáng chưa có kinh nghiệm, lên cái là thọc vô rồi bắn luôn. Cho nên tự mình phải điều chỉnh, như hội bà tám hay truyền nhau kinh nghiệm gọi là cỡi ngựa.

    Vy lật cái mền ra. Cúi xuống liếm dọc con cu Sáng từ đầu xuống tới gốc rồi vòng quanh hai hòn dái, khiến chúng nhảy tưng tưng lên đầy thách thức.

    Thế rồi trườn luôn xuống dưới đó, lựa thế ngồi lên. Hai tay nắm lấy hai cổ chân, mông ngược về phía bụng Sáng. Đầu gối dang ra lựa thế cho đầu lỗ lồn chạm được vô đúng đầu cu, thì ngồi xuống cái tọt. Thốn tới ngửa cổ ra luôn vì đã. Những tia nắng đầu tiên của buổi sáng xiên nhẹ qua mái tóc nhuộm hoe hoe vàng khiến cho bờ vai thon thật là lộng lẫy.

    Lên xuống một hồi thì Vy không còn sức nữa, phê quá, lịm dần, nước trào ra ngoài nhóp nhoép. Thằng Sáng chồm dậy chuyển luôn thành tư thế doggy đẩy Vy chúi luôn ra đằng trước thiếu điều bay luôn xuống đất nếu không tỳ cùi chỏ lẫn cả người xuống tấm đệm để kìm lại.

    Bên ngoài thì như vậy nhưng bên trong đầu con cu quét đúng một vòng cung luôn, vô cùng kích thích. Khiến cho Vy không còn biết làm gì hơn là cứ giữ nguyên người trong cái tư thế như vậy, để cơ lồn bên trong bóp bóp chụp lấy cái khấc đầu cu mỗi khi chạy qua chạy lại.

    Chỉ bị cái gì đó bên trong ăm hộ giật giật đập vô mé trên của dương vật vài lần là Sáng lại một lầ nữa bắn tung tóe. Lần đầu tiên trong ngày hôm nay mà cũng là lần đầu tiên trong ngày đầu tiên của năm mới.

    Người ta chọn ngày này làm Tết là để cầu cho mưa thuận gió hòa, vạn vật sinh sôi nảy nở. Ngoài Bắc cái chỗ mà thờ mấy ông vua Hùng dựng ra nước Văn Lang bây giờ được gọi là Việt Nam đó, mấy ngày này hay có lễ gọi tránh đi là Linh tinh tình phộc, mà thực ra là cho một đám rước cái lỗ lồn bằng cây, đi bên cạnh một đám rước khúc dương vật có cái đầu bè bè ra hai bên, cứ hai ba bước lại đập vô nhau phầm phập, gọi là tín ngưỡng phồn thực chi đó. Thực ra cũng chính là như thằng Sáng đang làm với chị Vy nó đây thôi.

    Một hai ba, dập vô, rồi lại rút ra, một hai ba, dập vô. Vài cú là tinh trùng bắn xối xả. Người ta nói đàn ông trong vòng 48 giờ đồng hồ sản sinh ra đủ số tinh trùng mà nếu ngồi đếm sẽ ngang bằng số dân đang sinh sống trên trái đất này. Bởi vậy một bầy dê cả trăm con chỉ cần một con dê đực, một bầy vịt đẻ cả ngàn con chỉ cần vài con đực màu đen thôi.

    Đàn bà lâu ngày không được chăm sóc, như thửơ ruộng từ hôm qua tới giờ được những dòng nước cam lồ tưới vô, khiến cho thay đổi toàn bộ. Người xưa hay có câu tuần trăng mật, không phải như bây giờ chỉ là một tuần lễ 7 ngày như người ta tính lịch dương đâu, mà có thể dài tới 30 ngày như một con nước, hay thậm chí cả một mùa lúa chín, hoặc nguyên một năm luôn. Thiệt là một ngày đầu xuân đủ đầy cho Vy, và một chuyến thương hồ mới đầy kỳ thú cho thằng Sáng.

    Nó gục xuống nằm phủ phục trên người Vy, lúc này đang dần dần hạ đầu gối xuống nằm bẹp xuống nệm. Cả hai sung sướng tràn trề, thỏa mãn nhục dục, hòa hợp cùng nhau trong cơn gió tình đầu xuân.

    Một hồi sau, tỉnh lại, Vy kêu: - Thôi mình ra vườn nha. - Sáng vui vẻ gật đầu.

    Vậy là Vy gom bộ ga giường mới mang theo. Sáng thì xuống tủ lại có bao nhiêu rau quả cho vô bao hết, cùng một bịch mấy cái chai lọ bằng nhựa cùng mớ hộp giấy mà con Lan gom ve chai luôn.

    Tới nơi, Vy tò mò ngồi nhìn Sáng mau lẹ làm rau cắt củ để ươm vô khay. Như trái xoài nha. Cắt hết bên ngoài ra đĩa cho Vy ngồi ăn, thì lấy cây kéo cắt cây chẻ luôn cái vỏ hột cứng ngắc để lộ ra một miếng hột mềm bên trong, rồi quấn giấy báo ẩm cho vô trong khay. - Mai mốt nó nhú rễ ra chỗ này thì cho vô chậu đất nhỏ ươm lên thành cây. - Sáng giải thích, rồi cắt tiếp qua nửa trái thanh long. Cái chỗ bên ngoài vát bỏ đi thì cho mấy cái miếng mỏng đó, quạ trời hột luôn, vô vỏ hộp trứng, chà chà cho sạch thịt đi chỉ còn hột thôi, rồi cũng bỏ vô khay. - Mai mốt trồng dọc mé rào bên này nè, vừa đẹp vừa có trái ăn.

    Rồi đầu củ cà rốt và củ cải trắng cũng vậy, cắt khúc trên ngâm vô khay nước nhỏ. - Vậy là mai mốt sẽ có cà rốt và củ cải để ăn đúng không? - Vy nhanh miệng hỏi thì bị thằng nhỏ cười sằng sặc. - Không phải đâu. Trồng vầy chỉ lên cây thôi, rồi sẽ ra hoa rất đẹp. Chừng đó mới lấy hạt gieo xuống thành củ được. Mà mấy cây này để trồng bên góc kia, có chút nắng, cùng với gốc hành này và củ tỏi kia lấy cái tép nhỏ, sẽ thành khóm hoa tự nhiên rất đẹp. - Nghe giải thích Vy mới giật mình nhớ tới bài hát về các mùa hoa của Hà Nội “tháng Mười Hai hoa cải vàng”. Đúng là phải lớn lên ở chốn đồng quê mới thấy được vẻ đẹp của các loài cây loài hoa mà mỗi năm chỉ hiện ra có một lần thôi.

    - Mình trồng vầy sẽ có hoa quanh năm, nhiều màu sắc, hết cây này tới cây khác trổ bông. - Sáng giải thích, tay nạy cái hột từ bên trong trái chanh, cũng ươm ra khay làm từ cái hộp giấy đựng sữa cắt ngang. Từ nhỏ đã quanh quẩn phụ việc trong mấy vườn kiểng ở Cái Mơn, nên nó rành mấy vụ này lắm. Từ chiết cành ghép cây cắt tán sao cho năng suất cao, tới ép cho ra hoa trái mùa để không bị rớt giá, nó đều rành hết. Ngồi chỉ cho Vy mà giống như hồi nhỏ chơi đồ hàng với mấy con nhỏ trong xóm, bị sai vặt chạy đi lượm củi với nhóm lò, nhưng là ăn thiệt, bánh xèo hay tôm nướng.

    Chơi một hồi là tới trưa, Sáng bóc bánh chưng nhưng Vy thích ăn chiên nên chiều nàng, rồi vô dọn phòng mở máy lạnh hai người ngủ một giấc tới xế chiều mới thức dậy.

    - Mình ráp thuyền bơi ra sông chơi đi. - Vy đề nghị.
    - Còn lâu lắm. Phải khoan lỗ cưa sắt mất ngày lận. - Sáng trả lời, rồi thấy vẻ mặt tiu nghỉu của Vy thì nói thêm. - Nhưng mà sông này nhỏ, chèo tay được.

    Vậy là hai người tháo dây khiêng chiếc vỏ lãi nhẹ nhưng cồng kềnh xuống mé sông, đặt lên bãi sình nhưng xâm xấp nước vì triều bắt đầu cường. Sáng cho Vy ngồi lên trước, rồi trườn người đẩy ra sau, trèo lên lấy cây dầm chống ra ngoài xa. Con rạch này được gọi là Rạch Chiếc, chắc luồng lạch chỉ vừa đủ một chiếc ghe bầu đi qua, nhưng nhiều người gọi là Sông Rạch Chiếc luôn, nối liền giữa sông Sài Gòn và sông Đồng Nai, mà khúc qua cây cầu Rạch Chiếc trên đường Xa lộ Biên Hòa thì rất rộng.

    Chèo mé mé một đoạn thì Sáng quẹo vô ngả Giồng Ông Tố. Từ đây mà chèo thẳng nữa là ra tới khu Đảo Kim Cương được coi là giàu sang bậc nhất của Sài Gòn luôn. Nhưng mà thấy ngay mé chân cầu bắc ngang con rạch nhỏ có chiếc ghe bự neo ở đó, mà quán nước hay cửa hàng gì đó xế trên bờ có bầy gà con mới nở kêu chiêm chiếp nên thằng nhỏ ghé vô. Sài Gòn này mang tiếng là đô thị, và người ta phải đi tuốt xuống Hậu Giang để coi chợ nổi với cảnh sông nước. Nhưng thiệt ra không cần đi đâu xa vẫn thấy đâu đó cảnh người dân mần ruộng, mua bán trên sông, hay thậm chí nuôi vịt nữa, nhất là nơi những mố cầu là điểm giao nhau giữa đường bộ và đường sông, có thể dùng làm bến đỗ hay lên xuống hàng luôn.

    - Gà bán không vậy chị? - Người sông nước hay làm nghề bà cậu không có kiêng cữ giống như trên bờ. Mà mùng một Tết mình hỏi mua hàng cũng là điều may mắn cho bà chủ, đang ngồi phe phẩy cây quạt trên chiếc võng, có miếng ván bắc qua chiếc ghe.
    - Em mở hàng đi. Còn sót lại một khay ba chục con khách đặt trước Tết mà không kịp giao. Chị để rẻ một trăm ngàn luôn đó.
    - Dạ.

    Vậy là thằng Sáng lấy luôn mớ gà, vẫn còn nguyên trong cái khay giấy nhưng bắt đầu lớn biết nhảy choi choi ra ngoài, người ta phải lấy lồng rào lại, nhưng cho xuống khoang xuồng thì sợ không dám bước ra khỏi cái khay. Còn một mớ bắp xay coi như là khuyến mãi, cho luôn, đổ vô trong khay cho đám gà bươi mổ.

    Sẵn mở hàng rồi thì mở bán luôn. Chị chủ quán kéo bộ bàn ghế ra cho Vy ngồi uống nước. Nhìn thấy mớ nghêu với sò lông thì lấy luôn, cùng thau ốc ngon lành nữa. Hết sả nhưng chỉ kêu ông chồng dưới ghe ra mé sông cắt luôn. Nhưng Sáng ngăn lại, kêu nhổ để lấy gốc về trồng luôn. Thêm mớ rau răm, quế, diếp cá, gừng và tía tô nữa là đủ cho cả khu vườn ở nhà. Nó tính rồi, trồng xen giữa mấy cây bự phần để cho người phần để cho gà ăn chống bệnh. Thả rông, lớn thì cắt cánh cho khỏi bay, lấy lưới chia vườn thành bốn khu cho gà ăn vòng quanh, đào phá khu này thì khu kia kịp hồi phục. Anh chủ ghe chia luôn (tức là bán lại đó) cho tấm lưới cũ, rồi một mớ lưỡi câu và dây cước nữa.

    Rồi phần thì gặp khách sộp, hỏi là mua không trả giá, phần lại mến mộ cái cảnh cùng là dân sông nước, mà chủ nhà cũng dọn thêm mồi ra mời nhậu luôn, là mấy con cá ngát đặt 12 cửa ngục bắt được, nướng trui, ngon tuyệt vời luôn. Tất nhiên là Vy cũng biết ý mua nguyên thùng bia lạnh khui ra mời lại. Hai chị em tới lúc chạng vạng bước xuống thuyền chèo trở về thì lâng lâng bốc bốc luôn. Mang thêm xuống mấy trái dứa luôn, để về vặn khúc đầu xuống trồng dọc theo hàng rào mé sông che bớt đi.

    Sáng kéo chiếc ghe vô nhà, chỉ cho Vy cái đường nước mà mai mốt sẽ đào rồi hàn thêm phần bên dưới cho cánh cửa mé sông, để mai mốt thuyền vô thẳng nhà không phải lội qua khúc sình nữa, rồi bê hộp gà vô trong sân bể tắm cho tối nay khỏi bị sương hay rắn rết gì ngoài vườn cắn chết, lấy miếng nước sạch vô cái khay nhỏ cho uống.

    Cứ như vậy, suốt cả tuần trăng mật đôi tình nhân cứ quấn quít bên nhau trong căn nhà nhỏ, mà hàng xóm chung quanh hầu như không có ai, mà có thì cũng không qua lại thăm hỏi sợ mắc dịch Covid. Chàng khoan lỗ, đặt bát, hàn khung máy hay giò gà bánh lái thì nàng vừa ngồi nghe nhạc lướt facebook vừa tập băm bèo cho đám gà ăn thử. Có bữa chàng đóng xong cái giống như là sạp lợp mái dừa thấp thấp cho đàn gà mai mốt vô trú mưa, gôm mớ lá quay lại thì nàng đã khoanh tròn trong đó chờ đợi. Hai người họ cứ hễ nghĩ ra kiểu làm tình nào là đè nhau ra tại chỗ luôn, thiệt là thiên nhiên dân dã.

    Có bữa lười. Xế trưa thức dậy thấy bên ngoài nắng quá chưa muốn bước ra, Sáng chọt cu vô người Vy rồi lại bỏ đó, nằm ngửa ngược người ra cho con cu móc móc giựt giựt tê tê bên trong lồn, mở điện thoại ra coi mấy cái clip dưới miền Tây bán cano không chỉ xung quanh vùng mà còn chở tuốt lên Gia Lai hay ra ngoài Hà Tĩnh cho các đại gia vừa đi chơi vừa làm du lịch. Mấy chiếc dài 6m3 ngang 1m9 rất ăn khách, vỏ không chừng 25 triệu. Nhưng thiết kế kiểu đó chủ yếu là để ngồi chứ không thành không gian đứng được như kiểu dáng mà thằng Sáng đang có trong đầu, chưa kể chân vịt và bánh lái thòi thêm ra đằng sau và mỗi lần gỡ rác phải bước xuống sàn nước chứ không giấu giữa thân và có hộc chuyên dụng riêng để cắt dây vướng lưới.

    Ra Tết là phần đáy giữa đã làm xong, thằng Sáng lấy dầm làm bánh lái chạy xuồng qua bên mé trường cao đẳng giao thông vận tải học lấy bằng tài công. Cái bằng đầu tiên đóng có triệu rưỡi học trong hai ngày là xong, đủ để chạy mấy chiếc xuồng trọng tải nhẹ qua lại sông nước. Nhưng nó cứ tà tà học thêm lớp thợ máy và nâng cấp bằng để làm sao chạy được trong khu vực thủy nội địa, tức là đường sông và phần biển ven bờ cách 12 hải lý, nói kiểu dân dã là ra tới phao số không đó.

    Xong tự nhiên kiếm được cái xác vỏ lãi bị sóng tàu cao tốc đánh bể, mang về chế luôn bộ thân kép hai bên. Lớp hàn thêm khung sắt cho kết cấu sàn thiệt chặt, lớp mua nguyên cuộn vải composite về dán. Vừa coi trên mạng vừa mày mò tự làm khuôn rồi ráp chiếc thuyền bằng nhựa nhưng có hệ thống trục chữ L hay chữ U làm đà y như đóng thuyền gỗ hay hàn kết cấu mái nhà bằng sắt vậy, rất là tiện lợi và nhẹ nhàng. Sáng còn làm luôn thùng chứa nước sạch để lót cho khoang trước nữa, vừa mát, vừa cân bằng tải trọng cho thuyền khi tăng tốc. Lúc mới chỉ có thân giữa ra kéo một cái đo bằng điện thoại là 70km/h luôn. Ráp dần thân trên lên cản gió và thiết bị trên thuyền nặng thì vận tốc xuống còn chừng 40-50km/h, vậy là thuộc hàng tốc độ cao trên sông nước rồi, so với sà lan chạy còn chậm hơn xe đạp 10-15km/h hay ghe hàng cùng lắm là 20-25km/h. Chỉ chịu thua mấy chiếc ca nô siêu tốc và mô tô nước jetski thôi.

    (Hết Chương 6 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 7 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  7. #7
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Lang Bạt Kỳ Hồ (Chương 7 ) (Tác giả: Út Hội)

    LANG BẠT KỲ HỒ

    Tác giả: Út Hội

    E-mail:
    xxx***@yahoo.com (Các bạn muốn gửi e-mail đến tác giả hãy gửi e-mail cho Cõi Thiên Thai - CTT sẽ forward cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Chương 7: Hạ thủy











    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    Sáng đã đào xong đường nước từ ngoài rạch vô trong vườn, thành một cái đìa nho nhỏ, vuông vức. Chiếc thuyền cứ vài bữa lại kéo vô trong này, nằm yên trên nền đất lúc triều xuống, hay treo lên mấy cây cột để thi công. Bữa lắp tay lái ráp từ cái ghi-đông xe đạp, bữa lại hàn khung mái. Mấy cái vựa hàng bãi Nhật bên mé về miền Đông này coi như là quen mặt thằng Sáng hết. Nó mua được cái máy sơn xịt nhỏ xíu nên về chà nhám cái vỏ tàu cho láng rồi pha màu vàng chanh thiệt là lợt phủ lên. Nhìn sang quá trời luôn, giống cái bông súng vàng nổi lên giữa trảng lục bình, nên vẽ lên thân tàu cái tên SV01, tức là Súng Vàng chiếc đầu tiên. Nhưng Vy thì lại tưởng là nó ghép tên hai người vô, nên hạnh phúc lắm, đúng ngay bữa tàu còn nằm trong vườn thì sửa soạn đồ ra ngoài đó ngủ.

    Để cho quí vị độc giả dễ hình dung, thì có thể mô tả chiếc du thuyền tự chế này đơn giản như sau. Ba cái đáy xếp thành hình tam giác có chiều dài khoảng 21 feet tức chừng 6m3 theo kiểu người miền Tây hay thích số chín nút, nên làm chiều dài thuyền kiểu như là 3m6, 5m4, 6m3, 7m2, 8m1, ̣9m9 v.v. Bề rộng chiếc thuyền ở dưới đáy chỉ chừng 1m9, nhưng lên cao rộng nhứt ngay chỗ lái là 2m2 luôn, hơn bề ngang của con Mẹc A200, cho nên ghế lái đặt một băng ngang vừa hai người ngồi ôm nhau vẫn còn đường đi rất rộng bên trái, để vô toilet đặt ngay sau hệ thống lái.

    Chỗ này cũng phải khoe chút, vì ca nô Việt Nam hay thậm chí tàu câu nhỏ nhập khẩu cũng chưa chắc có phòng vệ sinh. Thằng Sáng nghiên cứu dữ lắm, vì nếu là du thuyền thì nhỏ cỡ nào cũng phải có chỗ đi ỉa cho kín đáo. Thiệt ra thì lúc khoét cái lỗ xuống chân vịt ở mé đuôi thì nhiêu đó là đủ rồi, nhưng với phụ nữ thì không được tự nhiên cho lắm, cho nên nó mới coi thiết kế của mấy chiếc du thuyền cỡ nhỏ mà đặt cầu tiêu ở ngay trước hệ thống lái, mở cửa ngang qua bên hông. Có điều nếu mua hay chế nguyên một dây chuyền bơm nước ra vô để sục bể phốt thì mắc và tốn công quá, nên nó chỉ mua một cái bồn cầu sứ gọn nhỏ rồi lắp ống thải thẳng xuống giữa hai thân, có van khóa hai lớp mở bằng cách đạp chân, không sợ nước từ bên ngoài ép vô mà dễ dàng thoát nước từ vòi xịt bơm ra.

    Phần nào làm được bằng bạt cho rẻ và nhẹ thì nó đều làm hết, như cái mái che phần mũi và trên đầu buồng lái. Lấy mớ drap giường vỏ chăn chị Vy bỏ đi nó cắt may thành mái che tạm, rồi mang nguyên như vậy ra chợ Thủ Đức tìm tiệm may đặt người ta lấy miếng bạt trắng kiên cố bây giờ hay dùng làm mái che nhà cột lều, cắt ráp vừa y. Rồi cũng tốt mớ tiền để mua và đặt người ta bẻ cong tấm kính chịu lực, có vài triệu thôi mà lên một cái là cái màu xanh đen che sáng của nó hòa trộn với màu bạt trắng, vỏ vàng, cùng tia sáng lấp lánh của bộ khung mái bằng inox làm cho chiếc du thuyền tự chế trở nên sang trọng vô cùng. Bạt mái không chỉ là che trên đầu mà còn có bộ nút gài để che xung quanh luôn, mà ở đằng sau phủ xuống rồi kéo phẹc-măng-tuya là kín mít luôn, như trong một chiếc xe hơi mui trần lúc phủ lại vậy.

    Ở đằng mũi là một gian phòng nhỏ. Hay chính xác hơn là một chiếc giường đệm mỗi bề cũng được 1m8. Thằng Sáng mua được tấm đệm mút cũ về giặt phơi rồi may riêng cái vỏ không thấm nước bao lại, đề vô cái là tự nhiên không khác gì hình chụp trên mấy chiếc du thuyền nước ngoài. Tường bao và vách ngăn cũng theo kiểu của người ta dán bằng vải bố vừa cách nhiệt vừa nhìn cho sang. Chỉ có là không làm cửa ra vô, phòng vệ sinh cũng vậy, chỉ nhìn từ ngoài vô thì khuất thôi chứ bên trong nhìn ra thì thông thống hết. Có bao nhiêu tiền thì làm tới bấy nhiêu thôi, chỉ có dầu diesel là chị Vy thỉnh thoảng đi đâu ghé đổ xăng xe lại nhớ chở về cho mấy thùng 20 lít.

    Dạo này Vy bắt đầu bận bịu trở lại với công việc ở công ty, nhưng mỗi khi nhớ Sáng lại tạt về khu vườn nhỏ này để ôm ấp người tình, như tối nay vậy.

    Khoang thuyền kín mít, nhưng lại hở phía đằng sau nên không khiến cho người nằm trong thấy bít bùng. Trên mái mũi lắp một tấm pin mặt trời, không đủ chạy máy lạnh nhưng thừa sức đẩy quạt suốt đêm, chạy đâu đó bên ngoài nên rất êm, thổi gió mát vô trong này rồi lại ngược ra. Toilet mở nhưng xịt rửa sạch sẽ, lại có sẵn chai nước mùi được đổ nước hoa mắc tiền Sáng tìm thấy còn bỏ lại trong tủ quần áo, nên quyện với mùi nước thơm giặt đồ từ chăn gối tỏa ra, thật là ấm cúng.

    Vy trần truồng, ngửa người nằm trên tấm đệm, hai tay đang móc lấy hai đùi của mình kéo cho háng banh ra, lồn chĩa tới đón nhận toàn bộ những cú lao từ trên xuống của Sáng. Thằng nhỏ chống tay qua hai bên, khiến cả người duỗi dài ra như tấm thép dẻo đàn hồi, nhấc mông lên rồi lại dập xuống.

    - A….a - Vy kêu mấy tiếng kéo dài sung sướng, hòa nhịp cùng mấy con ếch đâu đó chắc cũng đang làm tình, cùng dế hay ve gì đó trong vườn, và tiếng cá lóc cá trê thỉnh thoảng lại quẫy ngoài mé sống. Tuần trăng mật đầu khoái lạc đã kéo dài hơn tuần, hơn mười ngày, rồi hơn một tháng rồi mà mỗi ngày Vy lại khám phá ra thêm một tư thế mới đầy sung sướng cho mình.

    Thằng Sáng thì khỏi phải lo. Cứ thấy cu cứng lên là đâm vô lia lịa thôi. Vy nằm ngang thì đâm ngang, nằm dọc thì đâm dọc. Trong khoang thuyền vừa chật vừa thấp như vầy thì nằm ép xuống kiểu này là ngon ăn nhứt.

    Vy quíu hết cả người, ráng hết sức chồm lên hôn vô miệng Sáng. Thằng nhỏ liền nằm đè xuống luôn, ngực cạ cạ vô đầu vú Vy làm người đàn bà dù đã qua hàng trăm hàng ngàn lần đụ đéo hôn hít vẫn tê rần rần vì một cơn sướng từ đâu đó bốc lên, mông giựt giựt, lồn bóp bóp.

    Sáng thấy sắp ra thì vòng tay kẹp chặt cổ Vy, người sát người, chỉ còn bên dưới dập dập cho hết sức. Hai tay Vy không còn sức nữa, rã rời buông chân ra muốn chao đảo đi đâu thì chao đảo. Ráng gượng lái hai gót chân quào vô lưng Sáng kể kềm lại mà thôi.

    Con thuyền thường ngày đi trên sóng rất êm. Sáng đã thử giống như người chưa biết gì về sông nước, nhảy thiệt mạnh từ trên bờ xuống góc thuyền, nhưng sàn cũng không hề chìm sâu xuống một bên, hay lắc lư như ca nô một thân. Nhưng mà giờ đây thì không hiểu sao những cú đâm dồn dập của dương vật vô trong họng âm hộ lại làm cho mũi thuyền chúi xuống nước, rung bần bật luôn.

    Vy rõ ràng là đang nằm trên giường đệm, nhưng nguyên chiếc giường này lại chao đảo, lắc lư dữ dội cùng sóng nước triều cường đang dâng lên bên ngoài kia. Nằm ở đây mà nghe tiếng sóng đập rầm rầm bên ngoài vỏ, do cỗ máy một nhân lực bên trên kia đang tạo ra, thiệt là vô cùng kỳ quái.

    Vy không biết chứ mấy đôi chơi nhau trên xuồng ghe dễ bị lật chìm lắm đó. Vì nhịp đập cứ đều đều như nhau tạo ra lực cộng hưởng khiến sóng dồn ngày càng cao. Nhưng con thuyền này vô cùng chắc chắn và cân bằng nên chỉ tạo ra sóng lớn ra bên ngoài vậy thôi, ai mà lỡ đậu bên cạnh là bị nhấn chìm luôn đó.

    Mồ hôi vã ra, kềm lại hết nổi nữa rồi, Sáng bắn tinh trùng xối xả, hai ba đợt liền, rồi nằm phủ phục nguyên như vậy lên người Vy. Cô gái hạnh phúc đón nhận hết từng giọt nhựa sống của người tình rót hết vô bên trong người mình, liếm liếm những giọt mồ hôi mằn mặn trên cổ Sáng, vòng tay vuốt ve đầu cổ lưng thân hình cường tráng đang đè nặng trên người mình, lắng nghe cơn hưng phấn cực đỉnh bên trong mình đang dần dần lắng xuống và nhẹ nhàng trôi ra xa như mấy đám lục bình thơ thẩn ở ngoài kia.

    - Mình ra Cần Giờ chơi đi. - Buổi sáng, trời còn chưa thức mà chỉ có đám gà trống đâu đó trong xóm tự nhiên thi nhau gáy vang, thì thằng nhỏ bỗng đề nghị.

    Đi thì đi thôi. Túi đồ du lịch lúc nào cũng sẵn trong xe hơi. Tiền thì đầy trong bóp, hết đã có thẻ ngân hàng. Vy thấy có gì đâu mà phải lắc đầu chứ.

    Sáng thì khác. Tại lúc nãy nhìn ra ngoài sàn tàu thấy mấy thùng dầu đầy đủ hết, nên tính chuyện đi chơi xa thôi. Lúc đầu tính làm thùng chứa dầu bên dưới sàn, nhưng vậy lại gắn thêm máy bơm, nên nó chỉ đặt một thùng 50 lít ngay bên dưới hôp lái thôi, dẫn ống lên trên thành để bơm xuống. Còn thì cứ chứa trong thùng 20 lít bên ngoài, chứ trên Sài Gòn này không giống dưới miền Tây, bến du thuyền cũng không có cây xăng bơm thẳng xuống, mà dân chơi toàn phải ghé cặp bờ đá mua dầu tuốt bên kia đường vác qua rồi khiêng xuống, vất vả tốn sức, mà không chọn được nơi giá rẻ.

    Thấy Vy gật đầu là Sáng chạy luôn vô trong nhà gôm ly chén cùng chai cà phê cùng một bình nước lọc 5L. Tháo dây, đẩy thuyền rồi chạy thẳng ra ngoài cửa Soài Rạp luôn. Trong khoang Vy vẫn ngủ ngon lành, thỉnh thoảng tỉnh giấc nhìn hé ra ngoài cười cười. Sáng chạy chầm chậm cho tiếng máy không làm hỏng giấc ngủ của người tình. Hầm máy được chụp nắp lại, gắn xốp cách âm, còn ống bô zin được nối thêm mấy khúc ra đằng sau, nên thiệt ra nếu có chạy nhanh cũng không gầm rú cho lắm đâu.

    Qua khỏi phà Binh Khánh là sông Lòng Tàu rầm rập tàu biển chen với sà lan có những chiếc trọng tải 5-6000 tấn có ca bin đằng mũi để có chất 4-5 hàng công ten nơ cao trên lưng vẫn thấy đường ra vô. Chạy một khúc thì Sáng cho thuyền vô một con lạch rút ngắn được một đoạn nhưng tàu lớn không dám vô vì nước nông và không có phao xanh đỏ đánh dấu luồng lạch. Thấy chị Vy thức dậy thì Sáng mở hộc lấy cái bàn chải mới cho chị ra mé sau đánh răng, xong rồi thì trao tay lái còn mình thì mở cái hộp ngay sau ghế lái ra bật cái bếp ga nhỏ nấu nước sôi pha cà phê.

    Vy châm điếu thuốc ngồi làm quen rồi bắt đầu tăng tốc độ. Tính ra lái thuyền còn dễ hơn xe hơi vì không mắc công đạp chân ga chăn thắng gì hết. Chỉ có hai cần gạt. Một là cần số để tới hay lui và về mo chạy không tải. Một là tăng ga. Chỉ vậy thôi. Tay lái thì không phải là vô lăng tròn mà là thanh ngang như xe máy hay mấy chiếc mô tô nước, có trợ lực cho nên khi kéo hết ga là thuyền lướt nhẹ trên dòng nước, mỗi khi vào cua là sóng đập ầm ầm vô hai bờ cảm giác thiệt là yomost luôn. Cà phê thơm để vô cái lỗ trên bàn điều khiển, khiến cho buồng lái ấm cúng như đang ngồi bên cửa sổ trong nhà vậy.

    Thằng Sáng đã mua một cái máy tính bảng hàng Tàu dỏm, cài phần mềm định hướng để hiện nguyên cái bản đồ hành trình lên, cùng nhiều thông số cần thiết như giờ thủy triều hay dự báo thời tiết, và kết nối với một cái đầu đo độ sâu. Nhưng đặc biệt nhất là có sẵn hơn 1G nhạc mp3 đủ mọi thể loại, phát ra từ hai cặp loa theo hệ thống stereo dolby nghe không khác gì phòng trà Nguyễn Ánh 9 hết.

    Hết đường tắt, chiếc du thyền nhập trở vô dòng tàu thuyền qua lại không ngừng. Dù trên sông phải đi theo tuyến nhưng các chiếc thuyền nhỏ tốc độ cao thoải mái chọn luồng, có thể chạy ngược chiều bên này thoải mái. Sáng nhắc Vy lúc chạy xuôi chiều thì đừng vô sát mấy chiếc tàu lớn quá sẽ bị xoáy nước tự nhiên của bên có quán tính mạnh kéo vô. Lúc này thì Vy lại thích ngắm trên bờ hơn là cảm giác mạnh lúc quanh cua giữa những rặng bần mắm đước và đám cá thòi lòi sợ hãi chạy rầm rập lên bờ, nhất là từ sau khi được Sáng giải thích mấy căn nhà bê tông cao bên đường không phải là khách sạn mà là nhà nuôi yến, cửa sổ nhỏ xíu là mấy cái lỗ cho chim chui ra chui vô, kêu ríu rít. Con đường lộ từ phà Bình Khánh ra đầu mũi Cần Giờ chạy dọc theo bên tay phải, đưa dân cư nghèo mất đất cho Phú Mỹ Hưng dãn bớt ra ngoài này, nhưng nước thì phải mua hoặc hứng mưa, nên có điện nhưng mà cuộc sống vẫn cơ cực lắm.

    Chưa đầu hai tiếng đồng hồ là ra tới cửa biển. Sáng cho thuyền tấp vô xã đảo Thạnh An. Chỗ này là điểm đến thường xuyên của các đại gia chơi du thuyền từ Sài Gòn vì có nhiều nhà hàng hải sản, và trên bờ chưa có cây xăng nhưng dưới bến có tàu dầu để tiếp nhiên liệu trước khi quay trở về. Làm thủ tục khai báo biên phòng xong là cho tiền bộ đội để gửi tàu dưới bến luôn, Sáng nắm tay dắt Vy rảo bộ lên chợ ăn sáng rồi vòng vèo đi dạo trên con đường nhỏ hai bên thỉnh thoảng lại có mấy người phụ nữ ngồi lựa tôm khô. Ra ngoài bờ kè chụp hình với cây cầu đá làm cánh tay chắn sóng cho tàu bè về đậu, rồi đi dạo một hồi chán hai người ghé vô một quán ăn trong rừng đước ngồi uống nước, nhìn người ta câu cá ngoài xa xa.

    Vậy là chiếc du thuyền Súng Vàng 01 đã có chuyến đi xa đầu tiên, coi như là hạ thủy đi. Nhìn Sáng bây giờ đi bên cạnh Vy không còn cách biệt nữa mà từ dáng vẻ cho tới phong thái đều là như một vị thiếu gia công tử. Một phần cũng là nhờ giao du với mấy anh đại gia mê du thuyền ca nô nên cũng đăng ký học lấy bằng lái để lướt sóng Sài Gòn.

    Trên đường về Sáng ghé lại vô chỗ người ta nuôi hàu quanh mấy khúc sông vắng nước cạn là trơ mặt bùn lên. Nhưng không có ai canh để hỏi mua. Nên chạy thêm khúc nữa ghé vô một cái đáy cho Vy coi cho biết. Đáy là một cây cột cắm gần ra tới giữa sông, chỉ chừa lại chút xíu cho tàu bè qua lại thôi. Rồi neo một chiếc ghe mà cũng là nhà ở vô đó. Trên ghe thiết bị quan trọng nhất là một cái máy tời, chạy riêng hoặc ráp trục gắn dây cu-ra vô máy chính để kéo lưới lên. Lúc nước lớn thì bỏ lưới xuống cho tới khi nước chảy ra mạnh thì kéo lên, mỗi ngày hai lần. Bây giờ đúng lúc nước ra thì vợ chồng ông bà già trên ghe kéo đáy lên. Sáng buộc thuyền vô, giúp Vy bước qua rồi phụ ông già kéo lưới.

    - Nghề này cực lắm cô chú ơi. - Bà già nói. - Nhưng mà vợ chồng tui ráng mấy năm cũng đủ tiền cho con cái đi học, mua nhà, và cưới vợ đó. - Lưới kéo lên xong thì ông chồng ngồi vấn điếu thuốc rê nghỉ mệt để bà già ngồi lựa tôm cá ra. Cái lưới to bự nặng nhưng kéo lên thì toàn là rác, bao mủ, chai lọ, từ Sài Gòn đổ ra.
    - Bữa nay hên là không có chà đó. Chứ mấy khúc cây bự mà dính vô gỡ đuối sức luôn. - Ông già cười góp chuyện. - Hồi trước nghề này được lắm, nhưng mà giờ thì chỉ lai rai thôi. Vợ chồng tui tại ở trên bờ chán xuống dưới này lai rai cho khỏi vướng bận con cái thôi, thương lái qua lại không cần phải ra chợ bán, cũng có đồng ra đồng vô, đủ hết nè. - Ổng chỉ tay vô bên trong khoang thuyền, có đủ chỗ ngủ lẫn các thứ nhu yếu phẩm và TV nữa, không biết là coi truyền hình hay youtube, nhưng mà chắc là chạy đầu DVD. Trên mái cũng có một tấm pin năng lượng mặt trời.

    Chia tay ông bà già, Sáng cùng Vy tiếp tục hành trình quay về Sài Gòn, nhưng nước bây giờ đang đổ ra biển, tốc độ của thuyền có nhanh bao nhiêu đi nữa thì cũng phải trừ bớt tốc độ chảy ngược lại của nước, cho nên máy ầm ầm nhưng thuyền thì chạy rì rì như rùa bò vậy.

    Nhưng Vy thì không quan tâm tới chuyện tàu bè, mà đang thèm muốn người lái tàu. Lắp tấm kính màu như xe hơi đằng trước, quây bạt kín đằng sau, không gian buồng lái giống như một chiếc xe van làm nhà di động vậy. Ghế lái cũng cao vót lên, mà Sáng thì không cần ngồi trên ghế, đứng ngay giữa thuyền vịn nhẹ tay lái thôi là cũng được. Bạn cứ tưởng tượng như đang lái một chiếc Roll Royce nhưng mà ghế bên cạnh không có, đứng bên đó lái cũng được. Mà chỗ để chân bên đó thì lại là đường chui ra đằng trước, thay vì cỗ máy là một chiếc giường ngủ to bự. Sáng đang đứng còn Vy thì đang quì bên trong đó, quay đầu ra kéo khóa quần Sáng xuống mút sâu vô họng.

    Một hồi thì Vy lột quần mình ra, quay ngược trở lại chổng mông đút hĩm mình vô cu Sáng, theo nhịp nhấp nhô của mũi thuyền mà cũng hẩy hẩy cho lồn trùm thiệt khít và sâu vô đầu cặc. Ở ngoài có ai nhìn kỹ thì chỉ thấy thuyền trưởng đứng lái mà thôi, huống hồ chi khúc này không còn tàu bè nào dám vô vì nước đang rút nữa.

    Sáng tắp vô ngay một khúc cua, mé bên chảy xiết để chọn một chỗ sâu vài ba mét, với tay lấy sợi dây móc luôn vô cây cột máy rồi quấn vô nhánh bần trên bờ đang vươn dài ra, buộc thuyền không theo công thức nào hết, miễn dính vô chỗ đó cho đừng trôi thôi. Rồi lôi Vy từ bên trong khoang ra. Vẫn cái tư thế chổng mông ra đằng sau như vậy, nhưng bây giờ ôm lấy cái ghế lái, ghị lại cho Sáng dồn dập đâm từ đằng sau tới, nghe hự hự trong cổ họng sướng tới bờ bên kia luôn.

    Sau nhiều lần làm tình thì Sáng cũng dần biết được những tư thế nào khiến cho Vy thích nhất, và cũng chịu khó đổi tư thế một hai lần cho đừng ra liền. Nên lúc này thì Sáng rút ra, quay Vy lại, đặt ngồi lên ghế, chân quặp lấy mông mình, rồi lại cho cặc vô trở lại. Đâm từ đằng sau thì có vẻ như là khiến cho đàn bà mau lên đỉnh. Nhưng khi đàn bà lên đỉnh lại muốn được bạn tình ôm từ đằng trước, áp ngực vô vú mình, như lúc này vậy. Vy ngồi trên ghế nhưng ngửa cổ ra, nổi đầy gân xanh, há hốc mồm, thở dồn dập. Mắt mở nhưng như không nhìn thấy gì cả, dồn hết tâm trí cho những cảm nhận đến từ những đầu dây cảm xúc nằm bên dưới kia.

    Cứ thế. Sáng cứ dập. Cứ dập. Cứ dập cho tới khi từ đâu đó bên dưới cơ bắp co nén lại bơm hết kho tinh trùng mới sản sinh ra từ sáng tới giờ qua bên kia, ép vô thành tử cung, rồi trào ngược ra ngoài, chảy toong tong vài giọt xuống sàn tàu.

    Vy ôm lấy người tình thiệt chặt một hồi lâu.

    Rồi Sáng gỡ người Vy ra, mở hộp bếp đặt cái khay sắt lên nướng mấy con tôm tích vàng bự chảng, hồi nãy mua của đôi vợ chồng già kéo đáy. Vy kéo quần lên rồi ngồi qua mé bên này, có cái hộc đựng áo phao mà nắp đậy cũng là ghế ngồi luôn, còn nắp capo máy thì thành một cái bàn nhỏ. Khung cảnh vắng lặng, thuyền đã tắt máy từ lâu, chỉ còn tiếng máy văng vẳng xa xa ngoài sông Lòng Tàu của những con tàu theo triều xuống bơi ra biển cho đỡ tốn nhiên liệu. Bầu trời dần dần tối, chỉ còn cái đèn chớp an toàn trên mái thỉnh thoảng hắt vô đám lá, và ánh lửa từ chiếc lò ga bây giờ đang nấu nồi lẩu với mấy con cá bống cùng trái bần chua vừa ngắt trên cây kia xuống.

    Sáng lột vỏ mấy con tôm thẻ bỏ vô chờ tới chín thì vớt ra rồi đổ nước canh vô hai ly mì tomyum Thái Lan. Mé đuôi thuyền có hai chậu đất làm từ thùng dầu cũ cắt đôi úp lại để nước tự thấm từ ngăn dưới lên lâu lâu mới cần tưới một lần, cắm mấy loại rau thơm dễ trồng. Cắt hẹ và hành lá thứ cây nhỏ xíu không hăng thành khúc dài dài, cùng mấy lá quế và ngò gai, bỏ vô, là được hai phần mì năm sao trên du thuyền sông nước. Vy vừa ăn vừa tràn đầy hạnh phúc. Nước hơi đứng là Sáng tháo dây luôn, bật cái đèn pha gắn ở đầu mũi rồi hướng ra sông lớn chạy về. Vy ngồi bên cạnh ngả người vào vai, rồi nằm luôn vô lòng tựa sang cánh tay bên kia, thầm nghĩ lái thuyền thiệt là thích, không qui định ngặt nghèo dây an toàn hay phải căng thẳng tránh xe hai bánh tạt đầu như xe hơi.

    (Hết Chương 7 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 8 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  8. #8
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Lang Bạt Kỳ Hồ (Chương 8 ) (Tác giả: Út Hội)

    LANG BẠT KỲ HỒ

    Tác giả: Út Hội

    E-mail:
    xxx***@yahoo.com (Các bạn muốn gửi e-mail đến tác giả hãy gửi e-mail cho Cõi Thiên Thai - CTT sẽ forward cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Chương 8: Đi khách











    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    Chị Vy phải bay ra Bắc để giải quyết hợp đồng thuê mướn nhà cửa gì đó cho bố mẹ vẫn kẹt lại bên Mỹ chưa về được, không có ai mua dầu, nên một bữa đi học về Sáng chạy con du thuyền qua mé bến Bạch Đằng tìm cây xăng thử coi sao.

    - Có đi Bến Dược không anh? - Sáng giựt mình khi hai cô gái trên bờ hỏi bằng giọng Bắc. Chính xác là cô bạn lùn hơn, đeo kiếng.
    - Đi hai người hả?
    - Bao lâu tới? - Không trả lời mà cô gái chân dài hơn hỏi trống không.
    - Hai ngày một đêm. - Sáng nhìn trời rồi trả lời gọn. Thiệt ra ngược sông Sài Gòn lên Củ Chi chừng 60km chạy hai tiếng là tới. Nhưng giờ đang là con nước ngược ra biển, phải chờ tới chừng nước lớn tràn vô thì đi mới đỡ tốn dầu chứ. Rồi tới nơi là tối, phải ngủ lại chờ tới sáng mai vô coi rồi chờ tới nước ròng lại ngược về, không phải hai ngày một đêm sao.
    - Chạy gì mà còn chậm hơn rùa bò nữa. Thôi mình đi. - Cô chân dài kéo tay, nhưng cô bạn không đi.
    - Hết bao nhiêu tiền vậy anh?
    - Tám trăm, bao luôn phòng ngủ. - Sáng lại nhìn trời, rồi chỉ tay vô khoang, lúc này đã gói chăn gối ga vô trong túi vuông rồi. Bạt đằng sau và hai bên cũng đang cuốn lên nhìn rất thoáng và đẹp. Thiệt ra thì hỏi tới đâu nó mới tính tới đó. Tiền dầu 5 trăm, tiền phòng 3 trăm, vậy là cộng lại thôi.
    - Thôi đi, đúng là người ta nói ở Sài Gòn cái gì cũng chém ghê lắm. - Cô chân dài dè bỉu. Sáng tần ngần không biết trả lời sao, vì đúng là nếu đi xe buýt lên Bến Dược thì chỉ vài chục ngàn thôi. Nhưng mà đi taxi thì vừa đi vừa về cũng hơn triệu đó. Phải sau này Sáng mới biết chỗ bến du thuyền ở Tân Cảng cho thuê hai tiếng thôi là triệu rưỡi, còn qua đêm mèng nhứt cũng phải là 5-8 triệu.
    - Anh bớt cho sinh viên được không? - Cô mập lùn đeo kính nhẹ nhàng hỏi. Trông dáng vẻ thì rõ ràng là giàu hơn cô bạn, và mới đúng là người trả tiền. Sinh viên nhưng không phải là dạng nghèo.
    - Không bớt được đâu. - Sáng trầm ngâm lắc đầu. Thiệt tình hai cô hỏi thì đi thôi, vì cũng muốn chạy thử lên đó coi cho biết. - Nhưng có thể bao thêm ăn uống được.
    - Vậy đi. - Nói xong là Vân, cô gái lùn hơn, bước luôn xuống tàu. Móc túi lấy ra một tờ 500k đưa cho Sáng. - Bây giờ đặt trước từng này, khi nào về đến chốn thì em sẽ trả nốt phần còn lại nhé. - Chi, cô bạn còn lại, cũng theo bạn xuống thuyền.

    Cầm tiền rồi thì Sáng cũng hơi ngơ ngác, vì chỉ nói vậy thôi chứ còn vẫn chưa biết đổ xăng ở đâu, nói chi tới nấu nướng. Hồi trước khu Thủ Thiêm bên kia tấp nập lắm, cặp qua là chợ, còn giờ chỉ là một dãy bờ kè trống vắng bên dưới mấy cái bảng khẩu hiệu, có chăng là quán ăn cho dân vãng lai. Trong hộc đầy mì gói nhưng thịt cá thì phải tìm mua. Còn cây xăng thì ở Sài Gòn này chủ yếu là dọc theo mấy con lộ chính, chứ ngay đầu cầu cũng khó kiếm.

    Cho nên cứ nhắm theo bản đồ gú gồ mà chạy qua kinh Thanh Đa rồi tắp vô cây cầu bắc ngang qua rạch Cầu Sơn mà buộc thuyền rồi xách hai can dầu lên bờ vác xuống. Một hồi thì qua mé chân cầu Bình Lợi có một dãy nhà hàng và quán nước, hai cô gái kêu ghé lại mua nước uống và mấy thứ đồ ăn vặt. Vân thích thú được ngồi ghế từ khúc đó lái thuyền chầm chậm nhìn hai bên bờ sông, cảnh quan đổi dần từ đô thị sầm uất sang vắng vẻ lác đác nhà phố rồi bỗng thoáng chốc chỉ còn những ngôi nhà ngói miền quê nằm im lìm bên sông, khói lam chiều bốc lên sau bụi chuối hàng tre.

    Đây rồi. Mắt thằng Sáng mừng rỡ khi vừa quẹo qua một khúc cua là nghe tiếng vịt kêu râm ran và tiếp theo là cả ngàn con vịt đẻ hiện ra ngay mé góc sông. Vịt không phải chạy đồng mà nhà người ta nuôi bằng cám phụ thêm bằng rau bèo quanh đó. Cặp thuyền vô cây cầu nhỏ xíu cho Vân và Chi tha hồ chụp hình hết với mấy bụi tre gốc chuối và đàn vịt lại tới chiếc du thuyền sang trọng giữa dòng sông xanh thẳm êm đềm, Sáng vô gặp anh chị chủ nhà mua một con vịt cùng một chục trái vịt lộn ấp thải ra. Sẵn thì chia lại của chị hai lít gạo đổ vô một cái chai Coca Cola, và một lọ dấm dừa tự nuôi chiết từ khạp ra. Trong lúc chờ chị mần giúp con vịt, chặt và ướp sẵn sả vô mấy miếng ngon để lát nướng thì Sáng ra góc vườn xin mớ rau răm và rau ngổ rồi tiện tay ngắt một mớ rau tập tàng cùng mấy trái ớt hiểm luôn.

    Qua khỏi Lái Thiêu là hết địa phận Sài Gòn qua tới Bình Dương. Khúc sông ngang qua địa phận Thủ Dầu Một thì rác mắc vô chân vịt liên tục nhưng chỉ cần quay ngược động cơ hoặc cùng lắm về mo thò kéo cán dài xuống cắt là đi tiếp được luôn. Thêm chút nữa là khu du lịch Đại Nam nghe nói nổi tiếng lắm, thì con sông chỉ còn lại như một cái hồ nhỏ bơi vài sải là qua lại được, thỉnh thoảng có người nuôi bè cá nhỏ xíu hay làm dớn chạy ngang ra gần giữa sông. Tới một chỗ cua vô trên bờ trồng đầy cao su thì Sáng tấp thuyền vô làm đồ ăn cho hai nàng.

    Thiệt ra thì từ nãy đã luộc trứng vịt lộn ăn với rau răm rồi, nên em Chi khó tính mới im mồm chứ không thì chắc càm ràm điếc tai luôn. Từ từ rồi cũng quen dần với nhịp sống chậm chạp ở miền quê, phải chờ tới vụ mùa mới có cái ăn chứ không phải lúc nào cũng sẵn trong tủ lạnh hay ngoài siêu thị, đi lại phải chờ con nước mà biết tính toán thì chỉ cần chèo nhẹ bằng tay cũng tới được nơi chứ không phải tốn kém xăng dầu. Vân thì ngược lại, ngay từ đầu đã say mê với sông nước của đất rừng phương Nam mà trước giờ chỉ đọc qua sách và xem qua phim. Vân muốn đi thuyền cũng là để có thể quan sát được hết.

    Nhà Vân giàu lắm, không cần phải lo học để kiếm việc, cho nên cứ theo ý thích mà chọn trường văn hóa rồi ngành nghiên cứu các nền văn minh bản địa. Ngược lại Chi thì có chút nhan sắc nên mong sau này kiếm được một chỗ tiếp tân đâu đó cho nhàn, vừa mới chia tay thằng người yêu cùng quê ngày xưa cũng thuộc loại khá giả nhưng bây giờ sa sút phải xuống chạy xe giao hàng, cho nên bám càng theo Vân bay vô Sài Gòn chơi, mọi chi phí đã có bạn chi trả hết, cả chỗ ở là căn hộ chung cư mini của bố mẹ Vân mua từ lâu ở góc Lê Lợi vừa hay đợt này chưa có ai thuê.

    Vân say mê chụp ảnh tất cả những gì được gặp, được thấy trên sông. Từ những chiếc xà lan chở công-ten-nơ to khủng ngoài kia cho đến những chiếc xuồng gỗ chèo tay phía trong này. Và không cần đâu xa, chính chàng thuyền trưởng đẹp trai đằng sau lái kia mới là đối tượng nghiên cứu dễ tiếp cận nhất - một người đàn ông nam bộ chánh hiệu con nai vàng. Lúc nãy khi Vân và Chi đùa nghịch hết cho thuyền sang phải lại về trái thì Sáng đứng đằng sau lấy cây kéo dài móc mấy cây lục bình lựa nhánh nào cao dài mới lấy, rồi qua chỗ có đám bông súng đẹp ghê hồn thì kêu tắt máy, tưởng để cho Vân và Chi tha hồ chụp hình, thì lại thò tay xuống nhổ lên để chút nữa ăn như ngó sen.

    Sáng lột vỏ lục bình, ngâm với đọt súng trong nước muối một hồi, rồi trộn dấm đường làm gỏi ăn với vịt nướng cùng mớ rau tập tàng luộc. - Rau tập tàng là tất cả những loại rau dại mọc trong rừng hay quanh nhà mà ăn được, mỗi thứ một chút góp lại để ăn sống, luộc, hay nấu canh. - Sáng giải thích khi thấy Vân chụp hình lia lịa từng loại trước và sau khi luộc để mai mốt cho vô luận văn tốt nghiệp. Rồi quay qua bỏ mớ thịt lẫn trong xương còn lại vô trong nồi, cho chút xíu gạo vô đảo cho mỡ săn lại thì đổ nước vô nấu nồi cháo vịt thơm lừng luôn. Trong hộc có sẵn chai vang đỏ Đà Lạt mở ra uống trong tiếng nhạc của một bài nhạc đỏ mà Vân và Chi chọn từ cái màn hình, khiến hai cô gái ngất ngây bên một cánh rừng miền Đông nam bộ đất đỏ: “tổ quốc ơi, ta yêu người mãi mãi”.

    Sáng thì đi vòng quanh trên bờ tìm chỗ lát nữa giăng võng ngủ, trước đó đã lấy cái mùng treo kín mé ngoài khoang ngủ rồi dặn hai cô gái miền ngoài ra vô cẩn thận để tối nay khỏi bị muỗi khiêng đi.

    Sáng sớm. Chắc chỉ chừng bốn năm giờ gì đó thôi. Người ta đi cạo mủ. Từng bóng người lặng lẽ bước trong đêm tối. Sáng bò xuống thuyền chui vô đánh thức Vân dậy chụp hình. Hai cô gái ngủ say sưa trong khoang, nhưng vú của Vân bự hơn, căng phồng lên chỉ muốn thò tay vô đó mà lay lay. Sáng nuốt nước miếng để tay lên cổ Vân lắc lắc nhẹ, thấy mở mắt thì chỉ tay ra bên ngoài rồi bò ngược ra, khép mùng lại cho kín như cũ.

    Vân lên bờ, bám theo đoàn người cạo mủ, đẹp như trong bộ phim Đông Dương, chỉ thiếu có ai đó đốt đuốc lên cho giống mà thôi. Mấy chị phụ nữ này cạo mủ quen rồi, cần chi mà đèn đóm chứ. Đi vòng quanh thân cây, dùng con dao sắc khía cái rãnh ăn xuống dưới thêm chút xíu, rồi đặt cái chén hứng mủ để chút nữa quay lại trút vô thùng, rồi lại đi tiếp. Không hấp tấp vội vàng, nhưng nhanh chóng lướt đi chỉ để lại khóe miệng cười tủm tỉm khi thấy Sáng bỏ cái võng dù, mà hồi đêm vừa ngủ vừa quấn quanh người giờ tháo ra thì lại làm áo khoác cho khỏi lạnh, qua người Vân vừa bắt đầu run cầm cập vì lạnh.

    Vân được choàng võng lên người, nhưng hai tay lo chụp nên võng lại rớt xuống, nên Sáng phải vòng tay giữ luôn từ đằng sau tới, thành ra giống như cảnh chàng họa sĩ ôm cô Kate ngoài đầu thuyền Titanic. Vân bỗng chơt nhận ra và không bước tới nữa, cứ đứng yên như vậy cho tới đi đoàn người lướt ra xa rồi biến mất sau làn sương sớm. Chỉ còn lại hai người đứng ôm nhau im lặng trong màn đêm tĩnh mịch. Sáng nhẹ nhàng cúi xuống hôn Vân.

    Vân đứng yên đón nhận. Bỏ chiếc máy ảnh xuống thõng tay quờ quạng khi Sáng lòn tay không chỉ vô bên trong tấm võng mà cả tay áo phông rộng chạy vô giữa ngực, nhấc mép áo su-chiêng lên ôm trọn lấy bầu vú căng đang phập phồng bên dưới.

    Tim Văn như ngừng đập. Không phải là kén cá chọn canh gì, nhưng đây là lần đầu tiên cô gái mới được sờ vô ngực như vậy. Giai miền Bắc có thể nói là nhát cáy so với trai Nam bộ, nhưng một phần cũng là vì Vân chưa từng rung động với ai bao giờ, hay đi chơi với bạn trai trong kiểu như thế này. Mọi việc nối tiếp nhau cứ như trong một bộ phim tình cảm lãng mạn vậy. Nhanh tới mức không thể kiểm soát được luôn, mà chỉ biết thả mình trôi theo dòng cảm xúc. Lúc này thì tay kia của Sáng đã mò ra tới đằng trước âm hộ rồi.

    Từ tuốt trên ngực, nhưng không biết sau chạy dần, chạy dần xuống bụng, rồi luồn vô bên trong quần, chạm vô mớ lông măng nhồn nhột. Quíu người lại, Vân chéo hai chân lại với nhau vì phản ứng tự nhiên chứ không phải ngăn mấy ngón tay Sáng đang từ từ bươi móc, hai bên dọn chỗ banh thịt ra cho ở giữa day trúng ngay hột le, xoáy xoáy rồi xuống giữa hai miếng thịt mồng đốc, chui vô trong.

    Trời. Đã quá. Bé Vân như gồng cứng người ngoèo hai tay vô cánh tay Sáng, rụng rời hai chân không đứng vững nổi, hay chính xác hơn là chỉ muốn nhấc lên luôn thôi. Bên dưới âm hộ cứ ước mong được dương vật chọc vô, móc thẳng lên cho bay bay. Không phải một cây dương vật bất kỳ mà chính là cây mà tay Vân đang nắm trọn đây. Lúc nãy Sáng đã lôi khóa quần xuống, kéo vòng tay Vân ra đằng sau cho được biết thế nào là cơ thể của người đàn ông.

    Tay dẫn tay chuẩn bị lột quần Vân xuống phá trinh thì một tiếng kêu lanh lảnh ngoài mé sông thất thanh vọng vô.

    - Vân ơi. Mày ở đâu? - Chi gọi, khi thức giấc không thấy Vân ngủ bên cạnh.
    - Tao đây. - Vân đáp trả, có vẻ hơi bực mình nhưng vẫn khách sáo vui vẻ nhẹ nhàng, cầm máy ảnh lên bước về thuyền. Sáng lại ra chỗ hồi nãy buộc võng lên ngủ tiếp. Cách buộc dây của người quen sông nước rất chắc và cũng rất nhanh, chỉ cần vài vòng là cứng và khi tháo chỉ cầm một đầu dây rút mạnh là ra luôn.

    (Hết Chương 8 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 9 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  9. #9
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Lang Bạt Kỳ Hồ (Chương 9 ) (Tác giả: Út Hội)

    LANG BẠT KỲ HỒ

    Tác giả: Út Hội

    E-mail:
    xxx***@yahoo.com (Các bạn muốn gửi e-mail đến tác giả hãy gửi e-mail cho Cõi Thiên Thai - CTT sẽ forward cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Chương 9: Khai động











    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    Sáng dậy Sáng làm mì tôm với mấy trái trứng vịt có trống nhưng chưa thành con, chỉ là miếng mề trắng cùng cùi vàng bên trong ăn rất ngon. Thường người nuôi vịt bầy nhỏ như anh chị mới quen bên sông chỉ bắt đầu bằng vài chục con rồi tự ấp rồi gầy đàn lên. Máy ấp đơn giản chỉ là một cái vỏ tủ lạnh nhỏ bỏ đi hay thùng xốp cách nhiệt rồi gắn bóng đèn sưởi ấm là đủ. Trứng có trống thì sẽ từ từ lớn, có nghĩa là soi lên đèn sẽ thấy phần không khí tách giữa vỏ cứng bên ngoài và vỏ mềm bao bên trong ngày càng bự ra. Soi quen sẽ phát hiện được luôn tim trứng lúc vừa mới đẻ vài ngày luôn, và sắp đếp để lò ấp nở đều đặn mỗi ngày để vừa có bán cho mối vừa có thêm vịt cho đàn, cứ xoay vòng như vậy, bán bớt vịt để xong một lứa là dư ăn.

    Ngoài Bắc chủ yếu là trứng gà, cho nên Vân và Chi ăn rất ngon. Cũng là mì ly thôi, nhưng có thêm rau thơm đằng sau lái, và mấy đọt rau muống nước ngay chỗ đậu thuyền, mà bữa ăn sáng ngon vô cùng. Xong rồi là Sáng chở hai nàng tới Bến Dược để vô thăm khu di tích địa đạo Củ Chi.

    Buổi trưa thì hai cô ra quán đặc sản bò lụi còn Sáng thì chạy xế lên gặp vô bè cá câu. Thường bè cá là nơi thu hút rất nhiều cá trên sông vô ăn đồ thừa, cho nên câu quanh đó rất dễ trúng cá. Có điều sông Sài Gòn bây giờ nước chỉ chảy ri rỉ thôi, vì bị đập Dầu Tiếng chặn dòng chảy mé trên kia, đưa nước sang hai con kinh. Hồi sau 75 ở Sài Gòn có phong trào đi đào kênh thủy lợi chính là con kênh Đông dẫn nước qua Củ Chi, còn bên mé kênh Tây thì có sẵn cánh đồng lúa phì nhiêu Dương Minh Châu. Cả hai nơi trước đây đều ngập phèn ít người cư ngụ nên trở thành căn cứ địa của quân cộng sản, hễ lính từ Sài Gòn càn lên là chạy dạt qua Campuchia trốn. Chia nước chính là chia nguồn sống. Vì mục tiêu chính trị mà con sông Sài Gòn giờ phủ đầy rêu xanh và lục bình, dấu hiệu cho thấy nguồn ôxy cho tôm cá bên dưới không còn bao nhiêu. Câu cả buổi Sáng chỉ bắt được mấy con cá mè nhỏ, kho tiêu làm món chấm rau ăn cơm mời chú Hai được người ta thuê coi bè.

    Vân quay trở ra chỉ có một mình. Chi ăn xong thì đón xe buýt về Sài Gòn luôn rồi. Sáng quay ngược lại chân cầu Bến Súc đón. Chỗ này mới đúng gốc là địa danh Phú Mỹ Hưng nổi tiếng, mà bây giờ đem đặt tên cho khu đô thị mới ở Sài Gòn, cũng giống như thủy lợi Dầu Tiếng được Nhật Bản hồi đó chuẩn bị thi công, đều từ kế hoạch hậu chiến do chuyên gia Mỹ Lilienthal và giáo sư Vũ Quốc Thúc soạn thảo, tức là đề ra phương hướng để phát triển Sài Gòn sau ngày hòa bình. Vân gặp ai đó ngoài quán ăn mà nghe được như vậy nên rất hào hứng với vùng đất này, muốn đi ngược tiếp lên nữa, nên Sáng lại xách can lên bờ mua dầu, và chuyến sau thì ghé chợ mua thịt heo hột vịt xuống thuyền kho, cùng dưa leo, khổ qua nấu canh cá thác lác, và không thể thiếu được mấy lon bia 333 lát-xe trong thùng đá nhỏ luôn.

    Nhưng mà giờ bỏ đó, Sáng chạy lên chỗ có mấy cái quán ở Bến Củi, buộc thuyền rồi thuê xe máy của chủ quán chạy lên hồ Dầu Tiếng chơi. Vân tra trên mạng để coi mấy chỗ cần ghé thì có nhà bảo tàng của Cao su Dầu Tiếng ghi lại toàn bộ lịch sử của hãng vỏ xe Pháp nổi tiếng Michelin hồi đó đã đầu tư cho nơi này như thế nào, có nguyên một sân bay mà giờ đường băng hàng ngày vẫn họp chợ. Bờ hồ thơ mộng đẹp tuyệt vời nhưng Vân muốn Sáng chở ngược lên núi Cậu. Phong cảnh trên này mới thiệt là trên cả tuyệt vời. Hoa lau mọc hai bên đường hoang vắng như chào đón hai người khách lẻ loi. Có một con thác nhỏ đổ xuống rất đẹp, mấy chiếc xe hơi đậu lại cho cô dâu chú rể lên đây chụp hình cưới. Một con đường khác thì lá vàng xào xạc đẹp đến ngây ngất, mở ra ngay một vách đá trầm tích ô xít đồng lộ rõ những đường đứt gãy của bề mặt trái đất.

    Vân ngồi đằng sau ôm chặt lấy Sáng, tra điện thoại đọc tiếng Anh một hồi lại dịch cho nghe. Sáng thì câu được câu chăng, chỉ tập trung vô bộ ngực căng đang tì vô sau lưng. Có một chỗ đang nắng nhưng lại có vệt đường nhỏ để chạy xe máy lên đồi, trên cao nhiều cây mát. Sáng lao luôn vô đó để thấy mình đã quyết định đúng vì qua bên kia dốc là nhìn xuống một không gian bao la thấp thoáng mặt nước phía xa xa còn ngay đây thì bằng phẳng mà lại cỏ êm nữa.

    Dựng xe để chắn được một góc, cùng gốc cây và ổ mối gần đó che thêm góc nữa, Sáng trải cái võng nhét trong ba lô ra, cùng chai nước suối vẫn còn mát lạnh cho Vân uống. Ngồi xuống thì cỏ chung quanh che kín hết người, chắc chắn nếu có ai đó lên đây thì cũng không nhìn thấy gì hết từ xa.

    Sáng nằm đè lên Vân, hôn tiếp nụ hôn dang dở hồi khuya. Vân nằm yên đón nhận, cởi trước nút quần ra để chút nữa Sáng có muốn thò tay vô cũng dễ dàng. Mở túi. Vân lấy bao cao su ra để lên trên tấm thảm. Không nói gì. Nhưng mà lúc này thì cần gì phải nói nữa chứ. Phải không quí vị độc giả?

    Cho nên Sáng lần lần cởi từng cái nút áo. Rồi kéo nịt vú xuống ngập mặt vô nút hai cái đầu vú. Vân móc tay ra đằng sau mở khóa cho khỏi căng. Thì Sáng đẩy cái áo lót lên trên cho dễ bề xoay trở. Nằm qua một bên, tay chống đầu, miệng nút lưỡi, tay còn lại hết bóp vú lại chạy xuống dưới luồn vô giữa hai háng móc móc. Nứng quá Vân tự tụt quần mình xuống lần lần luôn. Sáng giúp một phần bằng cách lấy tay kéo cái quần jean xuống quá gối, còn thì Vân tự lấy hai chân lột nó xuống.

    Rồi Sáng cởi quần mình ra, cho con cu ngóc dậy chĩa thẳng ra thiệt là hùng dũng. Hồi đó giờ có xài bao cao su đâu mà biết cách vuốt nó xuống, nhưng vòng vèo một hồi thì cũng bao vô xong xuôi. Xong rồi lần xuống mé dưới, chầm chậm đâm vô cái ót. Vân hự lên vì quá đã, hai tay mò lên ngực tự bóp vú mình, nhìn lên phía trời xanh qua kẽ lá mà đón chào anh chàng đẹp trai đang khoan rầm rập vô cửa hang rồi đâm sầm vô tuốt trong sâu động đào, cứ vậy ra vô dồn dập khiến dâm thủy chảy lênh láng.

    Lưng có hơi đau vì mấy viên đá đâu đó bên dưới, nhưng nhằm nhò gì vì lực vô chủ yếu là xuống mông, mà mông thì phòng thủ vô biên đi, cũng giống như hàng công trên ngực vậy, cho nên Vân cứ eng éc như con heo trắng hếu nằm ngay đơ cho chàng chơi phầm phập xuống. Sáng vừa nhấp vừa vò nặn cặp vú làm Vân sướng đê mê luôn.

    Thêm mấy cái nữa, chừng thấy đủ nên Sáng không kềm lại nữa, phun khí ra đầy căng phần đầu bao cao su Durex siêu mềm siêu nhẹ chi đó. Rồi để nguyên vậy nằm đè lên người Vân, hít vô thở ra điều hòa khí vận, nhìn cô gái đang nhoẻn miệng cười với cú dậy thì coi như là thành công trên đỉnh núi cao dù nắng gắt nhưng lại mát mẻ không thua gì Đà Lạt luôn. Người Pháp chọn chỗ này để làm trụ sở cho hãng cao su lớn nhất Đông Dương cũng là sự tính toán rất văn minh của họ, chỉ có điều sau này người Việt không biết cách hưởng thụ mà thôi. Từ Sài Gòn lên đây qua đường Củ Chi không hề xa, nhưng rất ít người biết tới, hoặc có chăng chỉ là quanh quẩn ven bờ hồ cắm trại qua đêm mà thôi.

    Nhưng đó là chuyện của người ta. Phần mình Sáng chở Vân quay trở lại thành phố Dầu Tiếng, mua mấy bịch chè kiểu miền nam, rồi bì cuốn và bò bía, thêm đủ loại trái cây như cóc lắc hay xoài ngâm nữa, mang hết xuống dưới ghe, ăn thử hết món này qua tới món kia. Cứ vậy mà Vân ngồi giữ lái, nổ máy nhè nhẹ cho thuyền xuôi theo dòng nước về tới khu vila Sunset Side ở Lái Thiêu thì thịt cũng kho vừa xong.

    Sáng quẹo vô con rạch chỗ trước đây từng là bến thuyền tấp nập, rồi kè vô cạnh mấy chiếc ghe hàng cho Vân đi ké lên bờ vô thăm khu làng gốm cổ truyền nơi đây. Chính xác là Sáng phải dắt, dìu, hay thiếu điều là ẵm Vân bước qua mấy tấm ván run run. Phần mình thì lái du thuyền, nhưng vốn là tài công ghe hàng, cho nên Sáng quá quen thuộc với mấy chỗ này rồi, chào hỏi xung quanh, thăm hỏi đáy nước và giờ giấc phải tháo dây cột lại cho thuyền khỏi mắc cạn, rồi bắc nồi cơm nấu nồi canh chờ khi Vân quay trở xuống thì dọn ra ăn thôi. Tối nay sẽ ngủ lại chỗ này.

    Sống quen trên sông nước nên lúc mua hàng bãi Nhật Sáng chọn đồ gọn lắm, và một phần cũng là nhờ người Nhật sống rất chật chội cho nên thứ gì cũng gọn nhẹ và dễ sắp xếp cất giữ khi không dùng đến. Ly bằng sắt không chỉ đẹp mà còn giữ nước đá cả tiếng không tan luôn. Nồi thì bằng thủy tinh hay gốm sứ gì đó loại không bể, nấu xong cho lên bàn luôn không cần sang qua tô. Nhìn qua mấy chiếc ghe hàng bên cạnh mà Sáng tự hào vì mình đã cất được chiếc du thuyền thiệt là vừa ý mà giá cả không có bao nhiêu hết, chỉ ngoài trăm triệu thôi.

    Từ trên bờ bước xuống, Vân vui vẻ nhắm nhìn quang cảnh khu bến đỗ mà thấy mình quá may mắn có được một chuyến đi điền dã thật là ý nghĩa và chất lượng. Lúc này Sáng đã ủi mũi thuyền lên bờ cho nằm yên rồi, nước xuống nước lên cũng không phải thức dậy dời thuyền, mà trên bờ xuống cũng dễ dàng, chỉ cần bước qua một tấm ván nhỏ thôi. Thức ăn đã bày sẵn trên bàn, mở nắp ra vẫn còn bốc khói, đầy đủ thịt kho dưa leo canh khổ qua. Hạnh phúc như cô dâu về nhà chồng, Vân bật nắp lon 333 đưa Sáng nhắp một ngụm rồi uống một hơi dài như ly rượu hợp cẩn vậy. Cả ngày mệt, lúc nãy đi một vòng bắt đầu đói, nên Vân ăn sạch.

    Trong toilet có vòi xịt, nhưng chật, nên ăn xong thì Sáng mở nắp chân vịt cho Vân tắm ngoài đằng sau này luôn. Ba bề kín mít còn kính đằng trước thì che miếng giấy bạc chống nắng lên là không nhìn vô được, tha hồ cởi hết đồ ra ngồi tắm rửa. Chỉ thiếu vòi sen treo trên đầu cho nên Sáng lấy tay cầm vòi xịt cho Vân, chỉnh tốc độ máy bơm chậm lại cho nước ra nhè nhẹ thôi.

    Vân cởi hết đồ, lộ thân hình tròn trùng trục, đùi mông vú vê căng tràn. Lúc đầu còn khép nép ngồi khép chân che tay nhưng sau một hồi bị Sáng tinh nghịch bắn tia nước vô mấy chỗ nhạy cảm thì bắt đầu bị kích thích, người nóng bừng lên lột quần áo Sáng kéo vô tắm chung.

    Chân kẹp chân, tay sờ tay một hồi thì Vân chụp lấy cái khăn tắm lúc nãy treo trên thành ghế lái, lau khô người cho mình rồi đưa cho Sáng, chui vô trong khoang, nằm yên như con mèo chờ đợi.

    Sáng bò vô. Mở hai chân Vân ra giống như tư thế hồi trưa trên ngọn đồi cỏ tranh, nhưng giờ đã có đệm êm dưới lưng và ván nhựa composite bao quanh che kín, xé tiếp cái bao cao su Vân mới đưa, đặt vô đầu dương vật rồi cuốn xuống mở ra, từ từ cho vô trong âm đạo, lúc này chưa sờ mà đã ướt nhẹp vì bị kích thích cao độ. Cách trên bến có mấy bước chân thôi, thỉnh thoảng người ta vẫn qua lại nhưng không xuống thuyền được vì ván đã rút rồi, và cũng không nhìn qua kính được, ở bên trong này trần truồng làm tình như vậy, sao không kích thích cho được cơ chứ.

    Đó là Vân thôi. Chứ Sáng thì không có gì lạ, ngoài cảm giác mới mẻ khi chụp tay vô vú là căng hết nguyên bàn tay, đâm vô mông là phành phạch êm êm căng căng đàn hồi, có độ sướng riêng. Ở bên dưới Vân rung bần bật vì vã, còn ở trên thì Sáng không cần phải kềm nén chi hết, cứ vậy mà lại một lần nữa xả kho thôi.

    Thỏa mãn, Vân nằm ôm chặt lấy Sáng. Còn Sáng thì ngủ nhưng vẫn tỉnh giấc theo thói quen của người sống trên thuyền, lắng nghe đáy tàu cựa quậy khi thủy triều bắt đầu dâng lên trở lại, đủ sức thì bật lên khỏi bãi sình lún. Thêm bốn năm tiếng đồng hồ nữa là nước bắt đầu đứng. Sáng nhẹ nhàng ra đằng sau coi rồi quay trở vô, lật úp Vân xuống đâm thêm một chập nữa.

    Từ đằng sau, nhìn Vân như một khối bông gòn trông rất đã. Hơi nhấc mông lên, gồng căng đùi để âm đạo hở ra mời mọc. Lần này thì Sáng tự lôi túi của Vân ra moi đúng chỗ hồi sáng móc bao Durex, lấy cái cuối cùng ra đeo vô, rồi hùng hổ đâm chếch chếch hơi hơi ra trước mà lại hơi hơi xuống dưới, tay chống xuống đệm lấy thế.

    Chết cha con Vân rồi. Mới có mất lần đầu mà bị cặc đâm theo kiểu như vậy rất sâu và rất xa vô tuốt bên trong. Làm sao mà chịu cho thấu được chứ. Ý là không phải không chịu nổi. Mà là chịu đèn rồi là mai mốt thằng nào khác biết mà cho vô đúng được như vậy chớ. Đàn ông thường so nhau cặc to, nhưng thiệt ra cặc dài mới là ngon. Và trong tư thế kiểu như vầy thì cặc vươn dài ra thêm, chỉ cần nửa cm nữa thôi là khác nhau lắm rồi. Tiếp nữa là đầu cặc phải bự để cào cào sang hai bên. Thằng Sáng chưa có kỹ thuật kinh nghiệm chi mấy nhưng tự nhiên là được hai điểm này rồi, cứ từ từ mà phát huy thôi.

    Con Vân không còn giữ ý gì nữa, nằm dưới rên hừ hừ. Tay chống ra đằng trước chịu lại để người đừng trôi theo từng cú dập của thằng Sáng. Hai đứa, một đứa nằm một đứa cưa cây như vậy một hồi là ướt đẫm hai bề chiếc bao cao su luôn. Bề trong thì tinh trùng trào ra, đục đục, nhầy nhầy, dính dính. Bề ngoài thì dâm thủy lúc đầu chỉ rịn rịn trăng trắng nhưng một hồi thì chảy tràn không có hồi dừng lại luôn. Hai thứ chất dịch bị ngăn cách nhau bằng một lớp cao su trong suốt, kiên cố, nhằm giúp cho các đôi trai gái mặc sức thỏa mãn nhục dục mà không phải lo lắng gì tới mấy cái chuyện cưới hỏi hay con cái. Thiệt là một sáng chế văn minh của loài người.

    Xong trận cũng là lúc nước triều bắt đầu rút ra ngoài biển, Sáng dậy mặc quần mở bạt lên cho dễ quan sát xung quanh, lùi thuyền rồi xuôi dòng chảy về Sài Gòn. Hút hết vài điếu thuốc là là tới kinh Thanh Đa, không đi thằng tắt qua đó mà xuôi dòng vòng qua mé Bình Qưới. Vân đã tỉnh giấc, mặc quần áo ngồi im lặng bên cạnh tay lái, dựa vô vai. Sáng cho thuyền từ từ trôi xuống An Phú Thảo Điền, chui qua cầu Sài Gòn, rồi cặp bến Bạch Đằng cho Vân xách túi lên bờ, thả bộ qua hết đường Nguyễn Huệ là về tới nhà, không bịn rịn chia tay nhưng lưu luyến chân không nỡ bước đi miệng không biết nói gì.

    (Hết Chương 9 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 10 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

  10. #10
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,304

    Default Lang Bạt Kỳ Hồ (Chương 10 ) (Tác giả: Út Hội)

    LANG BẠT KỲ HỒ

    Tác giả: Út Hội

    E-mail:
    xxx***@yahoo.com (Các bạn muốn gửi e-mail đến tác giả hãy gửi e-mail cho Cõi Thiên Thai - CTT sẽ forward cho tác giả)

    Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


    Chương 10: Song nữ











    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    Sáng rời bến quay đầu bơi ngược một khúc rồi quẹo vô mé cầu Rạch Chiếc rồi về nhà, lòng cũng bâng khuâng sau cuộc chia tay với cô gái Bắc. Chạy thẳng thuyền vô ụ, Sáng tiếp thêm nước xuống khoang, tiện thể xịt rửa luôn, rồi kéo tạm bạt vô đó đã, vô nhà châm thêm nước và đồ ăn cho đàn gà. Bây giờ đã bắt đầu rõ con nào trống con nào mái rồi, nên Sáng chỉ chừa lại hai thằng đực thôi, còn thì thiến hết, tức là buộc sợi thun vô đằng sau đuôi làm cho con gà trống không đâm thọt chi hết được từ trên con gà mái, ăn no chóng lớn chừng tháng nữa là làm thịt được rồi. Bầy gà cũng quen với việc lên chuồng lúc nào cũng sẵn đồ ăn nước uống, nên cần gia cố mấy chân cột cho kiến và đặc biệt là chuột không leo lên được. Rào lưới cho rắn và lỡ có chồn cáo gì đó cũng không thể xâm phạm.

    Mai mốt Sáng sẽ ngăn ra nuôi chim cút một bên luôn, cũng theo kiểu nhân đàn tự nhiên như vầy để có gà, chim và trứng ăn quanh năm. Chỉ có điều là trứng không ăn liền sẽ thành trứng lộn, nên cần phải chú ý lấy vô là đem đi luộc liền thôi. Đảo một vòng chăm tưới mấy cái cây cũng hết nguyên ngày. Hoa trồng thì phải biết cắt tỉa, cũng giống như cây muốn sai trái hay quả ngọt thì phải biết chăm sóc vậy. Cho nên làm vườn coi vậy mà tốn nhiều thời gian lắm, dù rằng nếu biết cách thì cũng khá là an nhàn.

    Loay hoay ngoài vườn cả ngày cũng chưa vô tới trong nhà nữa, đồ ăn nước uống sẵn trên thuyền còn thì ăn nốt luôn cho hết. Sáng ngậm lon bia mà nhớ lại mới hồi sớm vẫn còn dập dìu trên sóng nước Lái Thiêu, giờ thì thuyền vẫn còn đây nhưng người thì đã lên bờ rời xa mất rồi, biết ngày nào gặp lại.

    Thì tiếng chuông điện thoại kêu. Vân gọi. Hỏi bây giờ có đi Đồng Nai được không. Trả lời là sáng sớm mai sẽ ghé đón ở bến Bạch Đằng như cũ. Thì nàng rủ đi cà phê. Nhưng Sáng ậm ừ từ chối, vì trong túi bây giờ đâu còn tiền. Từ bữa giờ kiếm được nhiêu là sài hết bấy nhiêu trong bóp lúc nào cũng chỉ vài trăm ngàn thôi.

    Sáng sớm, chưa tới giờ hẹn, tàu mới qua khỏi chân cầu Sài Gòn là Vân đã réo gọi ầm ầm rồi. Hai nàng đang đứng chờ sẵn trên bến từ lâu rồi. Phải, cả hai nàng, không chỉ Vân mà còn cả em Chi sang chảnh nữa. Còn mua bịch khoai mì nóng rắc dừa nạo đậu phộng thơm lừng cho thuyền trưởng điểm tâm nữa.

    Tới cầu Tân Thuận thì Sáng quẹo vô, có cây xăng trên bờ, nhưng phải băng qua bên kia đường. Cũng hên là du thuyền hay ghé vô đây đổ xăng trên đường ra biển chơi nên nhân viên kêu cái là chạy qua vác can giúp. Vân đã biết rồi nên không hỏi giá cả gì hết, nhét trước vô túi Sáng hai tờ 500k, rồi tiền dầu hay các chi phí gì về sau đều trả hết.

    Chạy thêm một đoạn ra tới ngã ba là quẹo ngược lên Biên Hòa rồi. Khúc chỗ này người ta hay có câu ca dao đó: “Nhà Bè nước chảy chia hai, ai về Gia Định Đồng Nai thì về.” Là vì ngày xưa chưa có đường lộ trên bờ, vua quan từ ngoài miền Trung vô đây thường đi bằng ghe bầu chạy bằng buồm và sức người chèo ven biển, vô tới ngã ba sông chỗ này là thành như vậy.

    Mà đúng ra là trước đó người Hoa, với kỹ thuật đi biển học được từ nền văn minh Hồi giáo với ông tướng Trịnh Hòa, mới là các nhóm cư dân đầu tiên khám phá ra cửa sông này. Họ không chạy vô nhánh sông nhỏ về Sài Gòn, mà theo dòng sông Đồng Nai ngược lên phía Cù Lao Phố. Tới thời Nguyễn Hữu Cảnh năm 1698 mới lập ra hai khu vực hành chính cho nơi đây, mà Sài Gòn hồi đầu là huyện Tân Bình của vùng đất còn được gọi tạm là Phiên Trấn (trấn giữ) sau thành ra là Gia Định, rồi quay trở lại tên gốc không còn ai biết nghĩa là nơi có nhiều cây gòn hay cá sấu nhiều quá kêu như Bến Nghé vậy.

    Đồng Nai cũng tương tự. Có người giải thích là vì hồi trước nơi đây còn nhiều hươu nai sinh sống. Cũng có lý vì khi tách ra thành Đồng Nai Hạ và Đồng Nai Thượng, thì phần trên cao giờ là Lâm Đồng hay Bình Phước gì đó. Nhưng cũng có người nghĩ đó là phiên âm của chữ Nông Nại, kiểu như Blao thành Bảo Lộc vậy. Nhưng dù có là tên gì đi nữa thì đích đến cho bữa nay là Cù Lao Rùa, một vùng đất kiểu như là hòn đảo bị dòng sông Đồng Nai chia thành hai nhánh bao xung quanh. Thấy Vân đi về thu hoạch được nhiều tư liệu quá để viết luận văn, nên Chi cũng chọn theo hướng này để khảo sát, vừa được bạn tài trợ vừa xài ké được nhiều tư liệu có sẵn.

    Nhưng mục tiêu đằng sau của Chi thì lại hoàn toàn khác. Vân thì không để ý nhưng Sáng thì từ lúc gặp đã thấy thái độ của Chi không hề chảnh chọe tinh tướng như hồi đầu, mà thỉnh thoảng lại kín đáo chạm vô người hay có cử chỉ gì đó giống như là mời mọc vậy. Thực sự thì Chi không mê thích gì Sáng, nhưng tự nhiên ghen tị và muốn mình cũng có được những gì cô bạn luôn luôn giàu hơn luôn luôn đầy đủ kia sở hữu.

    - Mày đừng có bảo tao là bị thằng ngố ấy chịch rồi nhé.- Trưa hôm qua nằm ôm nhau trên giường Chi hỏi đùa. Thấy Vân không nói gì thì ngồi dậy nhìn thẳng mặt gặng hỏi cho đến khi cô bạn phải gật đầu xác nhận, nhưng khóe mắt mở một nụ cười hạnh phúc.

    Với Chi thì yêu đương chỉ là cớ để bọn trai phịch với chịch mà thôi, nào biết lên đỉnh với sung sướng ngất ngây là gì. Hạnh phúc là áo quần đẹp, ăn chơi sang chảnh, seo phì nơi quís tộc. Vân chụp bộ ảnh sông nước với chiếc du thuyền màu vàng nhạt lướt trên dòng sông xanh làm cả đám bạn nhà giàu ngoài Hà Nội ồ lên xuýt xoa, cho biết giá cả ngoài Hạ Long, thì Chi mới giật mình đó chứ. Thế là khéo léo gạ để bạn gọi điện luôn cho Sáng book tour đi tiếp tuyến sông Đồng Nai.

    Mé bên này thì tàu bè tấp nập hơn cho nên bên phía Đồng Nai của phà Cát Lái có cây xăng dưới nước, nhưng ghé vô đó rủi mà bị mấy chiếc xà lan sắt to bự ép là ghe gỗ sao núi mới đóng còn bể nát, cho nên tiện thì Sáng đổ ở Sài Gòn luôn. Chui dưới gầm cầu Phú Mỹ cho Vân và Chi tha hồ chụp ảnh, rồi Sáng cặp sang phía Nhơn Trạch, vòng vèo trong con rạch nhỏ, ghé bờ cho Vân mua đồ ăn trưa từ một cái quán bờ sông, rồi chạy ra ngoài mé cù lao Ông Cồn, ngang qua bến du thuyền Đại Phước rồi gác đầu lên bở sân golf Takewang Jeongsan ngồi ăn, vừa coi người giàu chơi trên bờ vừa xem dân nghèo giăng lưới thả câu bên dưới sông.

    Chi thì chăm chú vô mấy bộ quần áo của các ông Hàn quốc trên bờ còn Vân thì nghe không biết chán về cách mà người dân Nam bộ săn bắt cá. Dớn là kéo một chiếc lưới ra giữa sông lùa cá vô ven bờ chui vô một khu vực bị quây lại hễ nước xuống là cứ việc lấy vợt mà xúc thôi. Lú là từng khoang từng khoang kiểu như mấy cái rọ bằng lưới nối với nhau để con cá nào ham mồi là cứ chui vô không biết đường lần ngược trở ra. Giăng lưới là cứ thả ngang thả dọc thôi, con nào bơi ngang qua vướng vô là dính. Có lưới phao bắt cá bơi gần mặt nước còn lưới neo là bắt cá bơi sâu dưới đáy. Đăng thì là lưới bao ven bờ. Rồi giăng câu là thả một dây cả trăm lưỡi như vậy, giống như cái ghe ngoài xa kia. Rồi bắt hay câu cá màu đen thì ở chỗ bóng râm, còn cá màu trắng thì giữa dòng vì cá cũng ngụy trang theo môi trường sống. Nhiều lắm. Vừa nghe vừa ghi chép vừa ngắm anh chàng đẹp trai, thỉnh thoảng Vân lại hôn nhẹ Sáng một cái khiến Chi đứng bên cạnh xốn xang.

    Một hồi ăn xong chán rồi thì sẵn được nước lớn Sáng nổ máy chạy thẳng vô hướng Biên Hòa luôn. Trời nắng bên ngoài chắc chắn là rất nóng, nhưng bên trong thuyền mát vô cùng, phần vì hệ thống mái che chắn hết nắng, phần vì hệ thống thông gió được thiết kế để không cần quạt vẫn thổi vô trong khoang. Chạy xuôi nước nên máy nổ êm, hai nàng nhanh chóng rơi vào giấc ngủ trưa lật phao câu. Hai cái lồn bên dưới quần thun thể thao căng căng khiến nhìn vô chỉ muốn thò hai ngón tay vô móc rồi lần lượt đâm cặc vô mỗi bên vài cái cho bớt nứng.

    Sáng bỏ qua Biên Hòa thẳng lên cù lao Rùa luôn. Không phải lo lắng chuyện đồ ăn tối vì hồi nãy Vân đã mua nguyên con cá hấp giấy bạc rồi, chỉ cần tối nấu cơm là ăn luôn thôi. Chưa kể mớ sò ốc chem chép xa cạ người ta mò được bán gần mé phà nữa, tha hồ nướng lên mà nhậu. Kiếm chỗ nước êm bên mé trong buộc thuyền lên gốc cây bự trên cạn, Sáng đưa Vân và Chi lên bở khảo sát xong là quay qua tìm rau tập tàng về ăn, thì thấy trên này người ta trồng quá trời rau củ quả. Tìm giáp vòng mới thấy người chủ để hỏi mua nhưng bà nói cứ lựa mấy thứ xấu mà bẻ, khỏi tính tiền, đằng nào người ta cũng phải mất công loại bỏ. Vậy là được một trái bí bị ong chích quéo lại, mấy trái khổ qua đèo, thêm mấy cây xà lách dư gốc lớn không lại, là ú ụ cho bữa tối rồi. À mà còn thêm mấy củ sắn, tức là củ đậu đó, giựt đại nữa, vì thèm quá, chấm muối ớt. Và khế, seri, xoài non và ổi sâu thì khỏi phải kể luôn. Mang xuống thuyền đầy nhóc, nhưng lấy thau mang dao ngồi trên bờ lựa thì sướng hơn.

    Thì không hiểu sao Chi lại quay về. Nói là phụ Sáng nấu cơm nhưng sao lại giống trình diễn thời trang vậy. Một hồi lại nóng, không thấy chảy mồ hôi mà cũng lau lau giấy vô trong cổ, rồi vô trong nách, vô trong ngực nữa. Một hồi nữa lại chồm từ đằng sau tới, ịn nguyên con ngực, nhưng lép chứ không đầy đặn như Vân, vô lưng, để nhìn cho kỹ con sâu đục trong trái ổi. Sáng vẫn tập trung làm cho xong để chút tối ăn ở mé vườn này. Đã gom củi lại để nướng đồ và chuẩn bị xong hết rồi, chỉ chờ Vân về là nhóm lửa lên thôi. Càng lúc Chi càng vẻ như thêm gấp gáp. Tới khi Sáng ngồi tựa gốc cây châm thuốc hút thì con nhỏ ngồi luôn lên người, đối mặt lại hỏi thẳng.

    - Anh không thích em hả?
    - Có thích chứ.
    - Vậy sao không hôn em?
    - Thì hôn. - Và hôn phớt lên môi cô nàng.
    - Chỉ vậy thôi sao?
    - Vậy thì sao nữa? - Sáng cười cười.
    - Cái anh này. Dở hơi. - Thế là Chi đứng dậy, ngúng nguẩy bật điện thoại gọi cho Vân: - Đi đâu mà lâu thế. Tao đói hết cả bụng rồi đây này.

    Không hiểu. Và cũng chẳng mất thời gian tìm hiểu. Sáng mang bếp ga mini dưới thuyền lên đặt nồi cơm, rồi xào bí chung với khổ qua và cả xà lách non nữa, cho vô sau cùng cho khỏi nát. Còn trên đống lửa thì đặt cái vỉ nướng mớ sò ốc đã rửa sạch rồi ngâm với chút gạo từ sáng giờ cho hết nhớt và đất cát bên trong. Trong ánh lửa bập bùng, Sáng kể về món chuột đồng nướng, và con sâu đuông trong cây dừa ăn sống với nước mắm ớt. Vân thì lắng nghe với ánh mắt hào hứng, còn Chi thì vẫn thế, kiểu dè bỉu, ăn gì mà mọi văn rợ kinh khủng khiếp thế. Sáng mặc kệ. Đã vậy bữa nào ông cho mày bú cặc ông cho bỏ ghét. Rồi cười khùng khục trong miệng, nhân một câu chuyện buồn cười vu vơ nào đó.

    Chi thì đã chụp hình ghi chép di chỉ khảo cổ gì đó trên cồn xong rồi. Còn Vân thì chưa muốn về mà mai vòng vô trong Cù Lao Phố ghé khu làng bè Tam Hiệp - Tân Mai coi cuộc sống của người ta cho biết. Thiệt tình thì Vân chỉ muốn cùng chàng thuyền trưởng đẹp trai như thằng Cò trong bộ phim Đất Rừng Phương Nam hằng say mê từ ngày còn bé mà thôi, đêm nào cũng bồng bềnh trên nước như cái buổi tốm hôm đó ở Lái Thiêu.

    Ăn xong thì Sáng dọn dẹp còn hai cô gái thì khúc khích ngồi tắm rửa dưới thuyền. Chỗ này tối thui, bên kia sông cũng không có người nên hai cô gái không thả bạt xuống, mà trần truồng đùa giỡn dưới ánh trăng khuyết, lấp lánh xanh đỏ dưới ánh đèn chớp trên nóc. Sáng dọn xong thì châm điếu thuốc, mở chai bia mới, ngồi ngắm. Hai cô biết có người nhìn nên cũng thì thầm vào tai nhau rồi cười phá lên. Chi thì ánh mắt như mời chào cứ đong đưa bắn lên bờ.

    Thấy họ đã chui vô trong khoang thì Sáng xuống thả bạt cho khuya khỏi bị sương lạnh, rồi mở hộc cầm chiếc võng dù tính lên bờ chút nữa mắc, thì Vân từ trong gọi ra.

    - Anh ngủ với tụi em đi. Không sợ bị con Chi ăn thịt đâu. - Bên trong ré lên một tràng cười khúc khích của hai cô gái nghịch ngợm.

    Ngủ chung thì ngủ chung chứ. Sợ gì. Sáng lồm cồm bò vô tính nằm bên phía Vân thì cô nàng chỉ tay vô chỗ đã xích ra để Sáng sẽ nằm giữa hai người.

    Thế là con lợn bản mũm mĩm ôm một bên, con cào cào chân dài kẹp bên kia. Bên này lột quần ra, thì bên kia lần lần tay sục cu. Sáng chỉ thích đâm thiệ̣t thôi chứ không thích sục bằng tay, cho nên lần tay qua kéo Vân nằm lên người mình. Nhưng Vân loay hoay hoài không dám cho vô hay là cho không được chi đó nên bị Chi gạt ra, nhanh tay xé vỏ trùm bao cao su lên cặc Sáng rồi thành thạo ngồi lên nhún nhảy.

    Vân nửa như ức nửa như nhường nhịn bò qua ngậm ngậm đầu vú của Sáng rồi liếm vòng quanh, đúng như kiểu nếu có ai đó làm cho mình thì thích được như vậy. Sáng thì đâu có mặn gì với chuyện được liếm vú, mà chỉ muốn chút nữa cho Chi mút cu thôi, nên đẩy người Vân qua, đầu vú chĩa xuống đúng ngay miệng mình, kiểu chờ sung rụng, cứ nằm mà mút mút rồi liếm liếm cho đã.

    Vậy là Vân sướng cong người, lại còn bị tay Sáng móc vô lồn ngoáy ngoáy nữa, nên sướng cực đỉnh không thể nào chịu nổi. Sáng đẩy Vân lồm cồm bò chúi ra đằng trước, lật người ngồi dậy trong sự ngỡ ngàng của Chi, đâm doggy từ đằng sau lút cát vô lồn Vân, lại khiến cho cô nàng lên đỉnh cao thêm một chút xíu nữa. Ngày xưa có một nhà vô định nhảy sào người Nga nói bí quyết năm nào ông cũng phá kỷ lục của chính mình, mỗi năm chỉ 1cm, 5 năm liền. Là vì ông biết có thể nhảy cao hơn kỷ lục thế giới 5cm, nhưng không phá ngay vì chỉ ăn quảng cáo được một lần, còn như thế này thì đủ tiền sống trong 5 năm. Làm tình chắc cũng phải vậy, nếu làm cho người tình sướng một lần rồi sau đó ngày càng kém đi thì dễ chán và bỏ nhau lắm.

    Thấy Chi ngồi bơ vơ tội nghiệp một góc, Sáng vừa đụ Vân vừa móc tay vô mồm Chi, rà rà trên lưỡi làm cô nàng rùng mình. Cũng không hiểu tại sao mà mình nghĩ ra được như vậy, Sáng cứ thích sao thì làm theo luôn như vậy thôi. Thế rồi bèn hẩy mạnh cho Vân văng tới trước, Sáng kéo Chi qua vật ngửa đè lên lưng Vân, rồi đâm cặc vô cái lồn rộng của Chi, nhưng tay thì vòng sâu xuống bên dưới bóp vú Vân.

    Bình thường thì bây giờ là xuất tinh rồi, nhưng không hiểu sao bữa nay chiến mã của Sáng hung hăng đạp lia lịa mà vẫn chưa thấy xi nhê gì. Sáng rút cu ra khỏi lồn Chi, rồi đấy qua một bên, kéo chân Vân lên lựa thế nhét cặc vô dập nữa, tay xoay qua móc lồn Chi dồn dập. Hình như hễ một cô gái lên đỉnh thì cô kia cũng mau lẹ như vậy hay sao đó mà cả Vân lẫn Chi ngáp ngáp rên rỉ la lối chài bãi trong cổ họng, lăn lê bò toài vòng quanh.

    Đây là lúc Chi phải làm lại cái tư thế hồi chiều dưới gốc cây đây. Sáng ngồi dậy tựa lưng vô thành tàu thoai thoài, rồi kéo Chi ngồi vắt qua người, chọc cu ngược lên xuyên sâu vô lồn, nảy nảy chân hướng nhịp cho Chi lên xuống. Ngực lép bóp không đã, nhưng đầu vú nhọn hoắc chĩa ra cắn nhè nhẹ hơi bị sướng. Chi nhăn mặt không biết vì đã hay vì đau, mà mỗi khi như vậy lại dập người xuống mạnh hơn trước, rầm rầm bên dưới sàn luôn, như hôm bữa ra ngoài cửa biển bị sóng lớn đánh thằng vô hông tàu cũng kêu như vậy.

    Vân đã xụi lơ nhưng vẫn chưa được Sáng buông tha, phải trườn trườn đẩy người qua bên này cho Sáng bóp vú, nhào nhào nặn nặn. Bây giờ thì Chi chịu hết nổi rồi, la a á thành tiếng luôn, không biết xung quanh có ai nghe thấy không nữa. Sáng buông Vân ra, xoay người chống tay ra sau, nâng người lên, tạo thế để mỗi khi Chi dập xuống thì lại hẩy mông từ dưới đâm lên nghe chát chát phạch phạch luôn, căng thiệt là căng.

    Rã rời hết sức rồi mà sau Sáng vẫn chưa ra. Chi lần đầu tiên thấy như vậy, cả ở đối phương lẫn bản thân mình. Cái kiểu sướng lần này lạ lắm, rã rời, bã sức, không thể nào chịu nổi khi con cu chọc vào nữa, mà vẫn cứ bị ra vô, rồi ra vô, khiến mất sức vô cùng. May quá. Một hồi thì Sáng chán, bỏ Chi đó, quay qua Vân, chỉ mệt không ngồi dậy nổi thôi, chứ trong lòng thì sướng đê mê tơi tả lắm, đầy vẻ biết ơn mút ngón tay người yêu nãy giờ.

    Tuấn xoay người Vân lại, nhét cặc vô dập như chưa bao giờ được dập, chỉ là tư thế cổ điển thôi chứ không mô đi phê chi hết, tay bóp vú tay móc lồn Chi giật giật, dồn hết sức bắn ra thật mạnh, rồi rút ra bỏ bao sang một bên, nằm vật xuống. Bên ngoài bao tràn trề khí trắng không biết là của Vân chạy qua Chi, hay của Chi chạy qua Vân, hay cả hai chạy qua chạy lại rồi bây giờ đang đổ tràn xuống dưới đệm nhớp nhúa, nhưng không còn ai chú ý tới nữa.

    Kéo tay Vân nằm gối vào vai mình, rồi đẩy đầu Chi xuống kẹp giữa hai đùi cho ngậm cu, Sáng chìm dần vào giấc ngủ say.

    (Hết Chương 10 ... Xin mời đón xem tiếp Chương 11 )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!








    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

Page 1 of 4 123 ... LastLast

Tags for this Thread