CoiThienThai.com - The Largest Vietnamese Entertainment Network

Buy Sex Toy Sex! Do choi danh cho nguoi lon! Click here!

Xem phim phá trinh! Hấp dẫn tuyệt vời - Click here!

Bạn đã có bảo hiểm nhân thọ (life insurance) chưa? www.HaPhanInsurance.com !

ThanhHaFlower.com - Mua hoa, gửi quà về Việt Nam ! Giá rẻ nhất!

Official websites: www.CoiThienThai.com || www.CoiThienThai.net

GÂY QUỸ CÕI THIÊN THAI - MEMBERS V.I.P Đăng ký thành viên: Members Log in || » Members Sign up « || » Cancel Membership «

Bạn có biết ? CõiThiênThai.com là nơi phổ biến Truyện Người Lớn miễn phí đầu tiên? CõiThiênThai.com có kho tàng truyện người lớn lớn nhất?

  • facebook
  • google plus
  • twitter
  • youtube
  • linkedin
Results 131 to 139 of 139

Threaded View

Previous Post Previous Post   Next Post Next Post
  1. #1
    Join Date
    Mar 2003
    Location
    Cõi Thiên Thai
    Posts
    19,334

    Default Con Bạn Thân (139 Phần) (Tác giả thường trực Cõi Thiên Thai: Dạ Ảnh)

    CON BẠN THÂN

    Tác giả thường trực Cõi Thiên Thai: Dạ Ảnh
    E-mail: N/A


    Copyright © by CoiThienThai.com - All rights reserved - Truyện có bản quyền của Cõi Thiên Thai - Cấm sao chép lại.


    Phần 1






    THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


    Đang ung dung ngồi trong con xế về cái trường cấp ba để quyên góp ít tiền tạo cái quỹ học bổng thì tôi thấy một đám học sinh choai choai đang tụ tập ở cổng trường.

    Miệng lầm bầm tôi chửi “Mẹ chúng nó sao giống mình ngày xưa thế không biết, cứ đi học về là tụ tập gây tắc hết cả đường”

    Bấm cái còi tin tin thì bác bảo vệ già ra mở cổng, vẫn mái tóc bạc rồi trắng và trông cũng có vẻ gầy guộc hơn hồi tôi đi học. Tính ta thì đã mười tám năm từ khi tôi ra khỏi cái trường cấp ba.

    Kéo cái cửa kính xuống tôi hỏi:
    -Bác.. bác. Đỗ xe chỗ nào thế bác?

    Nhìn tôi với vẻ mặt không còn căng thẳng, các nếp nhăn giãn ra rồi bác bảo vệ nói:
    -Chú cứ vòng qua mấy cái hàng phượng rồi sâu vào bên trong, khu đó dành cho giáo viên nhưng tầm này tan học nên khách đỗ vào cũng được!
    -Dạ! Vâng ạ!

    Tôi kéo cái kính lên rồi lái xe vào, chầm chậm lăn bánh để ngắm lại cái ngôi trường tôi học cách đây mười tám năm. Nó thay đổi quá nhiều, khang trang và đẹp đẽ hơn nhiều.

    Liếc nhìn qua cửa tôi thấy học sinh bây giờ lớn phổng phao vô cùng, đúng là cơm gạo bây giờ có khác ngày xưa.

    Đóng cái cửa phập một cái rồi tôi ra hỏi lại bác bảo về phòng tiếp khách của nhà trường đâu rồi thong thả đi lên.

    Do tôi đã gọi điện cho cô chủ nhiệm cũ và cũng liên hệ được với thầy hiệu phó ở trường nên tôi phòng tiếp khách là gặp.

    Hóa ra là anh Phong, hơn tôi một khóa, cấp hai thì học cùng trường và cũng là cô chủ nhiệm cũ của tôi. Thấy tôi anh Phong cười rồi đưa tay ra bắt tay tôi, lắc nhẹ rồi nói:
    -Sao lạ không Phương?

    Tôi cười xiết nhẹ lấy bàn tay của anh rồi nói:
    -Hơi bất ngờ đấy, không ngờ ông anh của em hồi trước hổ báo nhất trường, đánh nhau rồi đủ kiểu bây giờ lại về làm đúng cái nghề gõ đầu trẻ thế này!

    Cười hà hà mời tôi ngồi xuống ghế anh Phong rót cốc nước trà nghi ngút khói rồi bảo:
    -Vận đổi sao rời mà, anh cũng chẳng biết vì sao lại gắn bó với cái nghiệp này đấy. Hồi trước công nhận nghịch nhất cái trường cấp hai nhỉ!

    Tôi gật gù rồi hai anh em bắt đầu nhớ về hồi đó. Tôi bảo:
    -Vâng! Hồi đó định đi làm đàn em của anh mà không được đấy, em mới vào cấp hai thì anh đã học cuối cấp rồi, lại còn học với em gái anh nữa!

    Anh Phong thấy tôi kể cười hà hà bảo:
    -Lúc đó còn muốn làm em rể anh nữa chứ nhỉ!

    Cả hai đều cười rồi anh Phong kể về những ngày tháng thăng trầm rồi bước ngoặt vì sao lại vào trường giảng dạy.

    Ôn lại chuyện cũ một hồi thì anh Phong hỏi về thực tại:
    -Dạo này làm gì rồi mà nghe khấm khá vậy em?

    Tôi nhâm nhi tách nước trà nghi ngut rồi nói:
    -Em kinh doanh trên mạng với bên mấy lĩnh vực công nghệ ấy mà. Hôm gì gặp qua đứa bạn học cùng lớp nên quay về tài trợ cho trường. Chẳng là con nó có học ở đây nhưng bảo là máy tính cũ lắm rồi.

    Anh Phong thấy tôi nói vậy thì gật gù bảo:
    -Cũng đúng đấy! Cơ sở vật chất thay liên tục nhưng quan trong là xây dựng phòng học rồi bàn ghế thôi chứ hệ thống máy tính và máy chiếu thì chưa có điều kiện kinh phí để thay thế, nó cũng cũ quá rồi!

    Cười hì tôi nói thêm:
    -Lại còn với tốc độ phá hoại của tụi nhóc thì sao mà chịu được nhỉ!

    Anh phong gật gù rồi nói:
    -Ừ! Thế bạn học cùng mà đã có con lớn học cấp ba rồi cơ à? Thế em được mấy đứa rồi!

    Đáp lại bằng một giọng nhẹ nhàng tôi bảo:
    -Em đã lấy vợ đâu, già rồi! Ế rồi ông anh ạ, giờ mà anh còn nhận em làm em rể là em chiều luôn đấy, thế Hồng em gái anh được mấy đứa rồi?
    Anh Phong đáp lại:
    -Nó được một đứa con trai thôi hai vợ chồng cũng ly hôn rồi, khổ thân con bé. Cũng xinh xắn tài giỏi thế mà sống với chồng không hợp, chắc có lẽ do cả hai chúng nó giỏi quá nên khắc khẩu mới như vậy. Còn em nữa tầm tuổi này rồi, cưới đi thôi còn đợi gì. Bạn nó có con học cấp ba rồi đấy!

    Lại làm một ngụm nước trà tôi nói:
    -Em muốn lắm nhưng mà chưa gặp đối tượng phù hợp, hơn nữa đặc thù công việc như vậy nên đi ra ngoài giao lưu cũng khó!

    Nháy mắt hí hửng, tính thanh niên của anh Phong trỗi dậy nói:
    -Hay muốn nuôi các cháu học cấp ba đấy!

    Vỗ đùi rồi tôi bảo:
    -Nuôi được thì em đã nuôi rồi, không có thời gian mà nuôi đấy anh ạ. Bận lắm! Thế anh được mấy đứa rồi!
    -Anh được hai đứa, cũng một đứa chuẩn bị vào cấp ba một đứa học lớp bảy, hai trai!
    -Thế là được rồi, cứ tà tà mà tiến, vài ba năm nữa phấn đấu lên hiệu trưởng là được.

    Lắc nhẹ đầu anh Phong nói:
    -Không phải lên là dễ đâu em có nhiều vấn đề lắm em ạ. Thế hôm nay định quyên góp cho nhà trường bao nhiêu nào, để anh cho số tài khoản, đợi một chút có kế toán lên làm việc nữa, kế toán này em cũng quen đấy!
    Tò mò cùng ngạc nhiên tôi hỏi lại:
    -Thế học cùng khóa với em à?
    Anh Phong lắc đầu nói:
    -Không! Dưới em ba năm thì phải, em ra trường thì em ấy vào, tính ra là kém anh bảy tám tuổi gì đấy, nhưng anh đảm bảo người em quen!

    Đúng lúc đó thì có tiếng “cộc cộc”. Anh Phong đứng dậy ra mở cửa còn tôi thì theo bản năng quay lại xem ai, quả thật hơi ngỡ ngàng đó là Hoàng Anh, cô bé là mối tình đầu của tôi luôn.

    Vừa gặp mặt Hoàng Anh ngỡ ngàng run run rồi gượng cười, hình ảnh xưa cũ lại hiện về. Tình đầu thì không bao giờ có thể quên được.

    Thấy hai chúng tôi có vẻ mất tự nhiên một chút thì anh Phong cười hỏi:
    -Sao hai người quen nhau à?

    Hoàng Anh cầm cái cặp tiến đến ngồi cạnh anh Phong còn tôi thì chỉ mỉm cười mà ngắm nhìn Hoàng Anh.

    Không còn là cô bé nữ sinh ngây thơ đầy cá tính lớp mười nữa, trên khuôn mặt có vẻ xạm đi một chút. Thời gian đã thêm những nét trên khuôn mặt.

    Thấy tôi mải ngắm nhìn như vậy thì Hoàng Anh có đôi chút ửng đỏ gò má, cái vẻ ngượng ngùng năm xưa lại tái hiện lại.
    Tôi mỉm cười rồi trêu:
    -Vẫn còn thích ăn bánh mặn nữa không em ?
    Hoàng Anh lườm tôi rồi bảo:
    -Vẫn còn, không chỉ em thích ăn mà con gái em cũng thích ăn đấy.
    Tôi cười ha hả thì anh Phòng ngồi xuống nói:
    -Anh em thân nhau à mà sở thích của nhau cũng còn biết vậy!
    Tôi nháy mắt với anh Phong rồi bảo:
    -Người tình đầu tiên của em thì dĩ nhiên là em phải biết sở thích rồi chứ anh!
    Quá ngạc nhiên anh Phong hỏi:
    -Ô tình đầu cơ à! Đúng là trái đất tròn nhỉ, không hẹn mà gặp. Thế Phương nó nhớ sở thích của em rồi còn em có còn nhớ gì không.

    Hoàng Anh lườm tôi với một ánh mắt vừa buồn, vừa giận hờn, xen lẫn vào đó một chút gì đó nuối tiếc rồi bảo:
    -Quên cuộc tình buồn vào dĩ vãng rồi anh ơi, làm gì có cái gì mà nhớ đâu cơ chứ. Thôi chúng ta vào việc nào.

    Hơi vô tình một chút nhưng tôi thì chỉ cười vì biết tính Hoàng Anh chỉ nói như vậy thôi chứ gặp “người xưa” tình cảm nhưu vậy gần ba năm cấp ba mà không có một chút gì rung động thì không phải là phụ nữ.

    Đọc số tài khoản cho tôi thì tôi ngay lập tức bắn luôn vào số tài khoản hai trăm bốn mươi triệu. Ngỡ ngàng Hoàng Anh ngướng đầu lên nhìn tôi rồi bảo:
    -Nhiều vậy anh?
    Tôi cười rồi bảo:
    -Vì các cháu.. ừ đúng rồi vì các cháu chứ tuổi mình như vậy gọi là cháu cũng đúng rồi.
    Lúc này thì anh Phong mới ngó sang cái số dư trong tài khoản rồi nói:
    -Hai trăm bốn mươi triệu.. ư..hừ.. tương đương mười ngàn đô la nhỉ!
    Tôi gật đầu rồi nói:
    -Em nhẩm tính tầm đó thôi nhưng chắc là đủ. Hi vọng số tiền ủng hộ này sẽ đủ để sắm được một cái phòng lab cho các cháu
    Anh Phong cười rồi bảo:
    -Chắc cũng tàm tạm thiếu đâu thì lại xin phụ huynh rồi các mạnh thường quân ủng hộ. Cứ hai người như em thì chẳng mấy! Thế hai người có cần ôn lại tình xưa không?
    Hoàng Anh chưa kịp trả lời thì tôi trêu:
    -Ôn lại tình xưa mà ở môi trường sư phạm này nó cứng nhắc mất tự nhiên anh ơi, ôn ở chỗ nào nó thoải mái một chút,
    Cười khì liếc nhìn Hoàng Anh một chút rồi bảo:
    -Dù sao thì cũng có chuyện để nói chứ, thôi anh xuống hỏi thầy giám thị xem hôm nay mấy cháu nó có nghịch ngợm gì không!

    Tôi biết anh Phong tạo điều kiện cho tôi thì tôi chỉ gật đầu rồi bắt tay chào tạm biệt.

    (Hết Phần 1 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 2 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )

    Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!




    Last edited by Congtu; 07-26-2023 at 08:44 AM.

    Em nào chồng bỏ, chồng chê
    Anh dzớt 1 quẻ, chồng mê.. ụa lộn ... em mê tới già

Tags for this Thread