HƯƠNG VỊ TÌNH THÂN

Tác giả thường trực Cõi Thiên Thai: Dạ Ảnh
E-mail: N/A

Copyright © by CoiThienThai.com - All rights reserved - Truyện có bản quyền của Cõi Thiên Thai - Cấm sao chép lại.


Phần 12







THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: & gửi kèm CC 1 bản tới


Ngồi ở bàn thì cô giúp việc nấu cho tôi ít cơm, rau xào và một bát canh chua thêm con cá rán nữa. Thấy tôi ăn ngon lành thì cô giúp việc mỉm cười bảo:
-Thấy ngon thì ăn nhiều vào nhé.
Nhai nhồm nhoàm bát cơm rồi tôi bảo:
-Cô ngồi xuống đây ăn với cháu cho vui, cứ một người dọn một người ăn thế này khó chịu.
Cô giúp việc lau lại cái mặt bếp rồi nói:
-Thôi.. cứ ăn đi.. bình tĩnh mà ăn, xong cô dọn cho. Hôm nay hẹn về ăn cơm với con cô rồi.
Nghe như vậy tôi buông đũa bát xuống rồi bảo:
-Vậy thì cháu cùng với cô rửa xong rồi bê máy tính cho em, sợ cô đi đường không chở được nó lại rơi hỏng phí ra!
Cô giúp việc nhìn tôi cười rồi bảo:
-Cứ bình tĩnh mà ăn, không cần vội đâu.
Gật nhẹ đầu nhưng tôi cố gắng ăn xong rồi bảo cô để cái xe máy điện cũ ở chỗ tôi sau đó để tôi đưa về nhà mai tôi cho tiền xe ôm đến lấy. Hai cô cháu đi qua nhà, khu phố nghèo hiện ra trước mắt.
Đỗ xe ven đường rồi tôi bê cái cây máy tính rồi cùng cô vào ngôi nhà nhỏ. Cô này chồng tai nạn mất sớm có hai đứa thằng anh thì học cấp ba còn cu em thì học cấp hai nên cô làm việc cũng không để ra bao nhiêu.
Mâm cơm đã dọn sẵn ra rồi, thấy mẹ về thì hai thằng mừng quýnh, nhất là thằng cu anh khi thấy cây máy tính mới. Chắc được mẹ nói nên đã mua được cái bàn dọn dẵn hí hửng lắm rồi. Thấy tôi bê vào thì đỡ luôn rồi hỏi vẻ hứng thú vô cùng.
Trả lời qua loa rồi tôi bảo:
-Cố gắng mà học em nhé, khó khăn gì bảo anh, anh giúp. Nên nhớ là không giúp không công đâu đấy, học giỏi vào mai kia về giúp anh một tay.
Thằng bé cười tươi bảo:
-Dạ..em cố gắng ạ!
Tôi cười rồi đứng dậy không quên đưa cho cô giúp việc hai trăm nghìn để mai đi xe ôm. Cô từ chối mãi nhưng không được đành nhận.
Ba mẹ con ăn cơm thì tôi xin phép đi về, nhìn cảnh gia đình ba người ấm cúng ăn một bữa cơm đạm bạc thôi mà trong lòng thấy rưng rưng hạnh phúc.
Sống trong nhung lụa rồi ra đời cạnh tranh với nhau và đủ mọi mánh khóe khiến tôi nao lòng khi thấy cảnh bình dị như vậy.
Lên xe chợt nhớ đến lời hẹn của thằng Lâm mặt thộn nên tôi phóng xe qua chỗ khách sạn của chị Trầm Hương.
Nhìn cái dáng xe của thằng Lâm đỗ đấy tôi mỉm cười rồi nghĩ “ Bình thường thì các cụ vẫn cụ vẫn có câu “bụng to thì lò xo rụt” nhưng thằng này bụng thì to nhưng lò xo thì chẳng rụt tí nào. Vừa vào thì thằng cu em lễ tân đã bảo có bạn anh lên rồi.
Dò hỏi nó số phòng rồi tôi vào luôn phòng bên cạnh. Tắm qua một cái rồi tôi sang phòng nó gõ cửa.
Thằng Lâm đi ra với cái bụng phệ đầy lông bên dưới thì quấn cái khăn tắm hí hửng bảo:
-Bảo đến sớm mà giờ này mới đến!
Tôi tặc lưỡi bảo:
-Tao có việc bận xíu, cho mày khỏi động tí còn gì nữa.
Lách người vào bên trong thì tôi thấy con bé hôm gì gặp đang nằm trên giường trùm chăn, chắc lần đầu thác loạn thế này tôi biết tỏng ý nghĩ của con bé bây giờ. Một luồng suy nghĩ vừa thèm thuồng muốn thưởng thức một luồng suy nghĩ còn lại thì sợ sệt ngượng ngùng.
Thằng Lâm khóa cửa lại rồi ra bàn hí hửng bảo:
-Công nhận khách sạn của chị mày đẹp thật.
Lúc này con bé mới bỏ cái chăn ra mở mắt to tròn nói:
-Ủa đây là khách sạn của chị anh hả?
Tôi nhếch miệng cười kiểu khinh thường mà nói:
-Không lẽ là cái khách sạn của cái thằng bụng to này! Anh còn nhiều cái bí hiểm lắm hì hì..mà giờ.. anh muốn khám xem thằng bạn anh làm được gì chưa!
Tôi nhảy lên giường rồi chui vào chăn vì tôi nghĩ chắc hai đứa này đè nhau ra xong thì chắc là mặc đồ vào rồi.
Vừa nhảy lên thì ai ngờ con ghệ của thằng này chưa mặc lại đồ thật. Cái đám lông lưa thưa với cái bộ ngực bé xíu lấp ló trong chăn.
Vẫn thản nhiên tôi nói:
-Ô thế chưa mặc đồ lại à!
Con bé giữ chặt cái chăn rồi nói:
-Hức.. sao mà chui vào đây.. em bắt đền anh đấy hứ.. chui ra đi!
Cười khì khì rồi tôi bảo:
-Kệ! Đã chui vào rồi thì ra làm gì.. thôi không thèm nhìn nữa.. tắt điện đi là hết ngại,
Lồm cồm bò dậy tôi tắt điện phòng để mỗi cái đèn ngủ. Giả bộ cúi xuống ngó nghiêng nhưng tôi nhảy luôn xuống giường rồi cười khì bảo:
-Anh đùa thôi chứ trêu em làm cái gì. Thấy khách sạn của chị anh như thế nào.
Con bé giữ cái mép chăn rồi nói:
-Đẹp thật chứ sao, em thích cái mùi của nó thơm nhẹ nhẹ !
Tôi quay lại vê vê cái cằm giả bộ dâm dê rồi nói:
-Thế có thơm như em không?
Lúc này thì thằng Lâm mặt thộn nhảy xuống bảo:
-Mày ngửi đi thì biết, đẩm bảo thơm như múi mít.
Quay lại phía thằng Lâm tôi bảo:
-Này! Mày không nói không ai bảo mày câm, dĩ nhiên tao không nghe không ai bảo tao điếc nhưng mày ngậm dùm cái mồm mày lại tránh tao phải bịt tai ok!
Thằng này bị tôi nói thẳng vào mặt á khẩu luôn không nói được câu nào. Quay sang chỗ cô bé tôi hỏi:
-Trêu em nãy giờ mà chưa biết em tên gì, anh giới thiệu anh trước anh là Minh còn em!
Con bé nhìn sang thằng Lâm và đúng cái mặt thộn của nó hiện nguyên hình khiến cho con bé cười khanh khách mà nói:
-Em tên là Thanh Trúc!
Nháy mắt hí hửng tôi lại trêu:
-Tức tọi là trúc xanh đấy đúng không nhỉ.
Trúc cười khì khì không nói gì còn lúc này thằng Lâm “mặt thộn” mới về nguyên lại cái bản mặt của nó. Trúc quay nhìn rồi bảo:
-Anh Lâm! Làm cái vẻ mặt lúc nãy em xem nào!
Con bé bảo thế thì thằng này mặt nó lại nghệt ra, tuy không buồn cười như lúc trước nhưng suy cho cùng thì cũng chẳng kém hơn bao nhiêu.
Thằng Lâm quay sang chỗ tôi bảo:
-Thôi mày đi tắm đi! Lắm lời quá ha, chỉ được cái đá xoáy bạn là không ai bằng thôi.
Cười khì rồi tôi bảo:
-Xoáy đâu mà xoáy, tao đá thẳng, mà công nhận cũng nóng thật. Thôi tao đi tăm đây.
Ở nhà tôi tắm rồi nhưng vào muốn thử xem cái bồn thắm mà bà chị dâu tôi quảng cáo ok lắm không biết nó như thế nào.
Đi ra thì vẫn thấy thằng Lâm đang cầm cái điện thoại chơi game. Đặc điểm của thằng này là rất thích chơi game, rảnh cái là có thể cầm bấm điện thoại rồi.
Ngước lên điều hòa nó để mười chín độ, rùng mình một cái tôi nhảy vào ngay chỗ Thanh trúc mà trùm cái chăn chung rồi nói:
-Thằng kia mày cho điều hòa lên chút coi.
Vẫn bấm liên tục vào cái điều hòa rồi nó nói:
-Mày tự bấm đi, mà tao nóng chảy mỡ lên đây này, bật lên làm gì!
Hừ một tiếng tôi bảo:
-Cái loại nhiều mỡ không thèm chấp nhé. Thôi tao ôm Trúc cho ấm đây!
Thằng này thấy tôi bảo cũng mặc kệ tôi quay lại ôm luôn ghệ thằng bạn xem nó làm gì nhưng nó vẫn dửng dưng và tôi thấy Thanh Trúc đã mặc đồ lót lại rồi.
Không biết có phải do mới làm tình với thằng bạn tôi xong hay do mùi tự nhiên mà từ cơ thể nõn nà của Thanh Trúc toát lên mùi hương nhẹ nhẹ.
Vòng tay qua bụng tôi xoa xoa sang cổ tay bên kia rồi nói:
-Ôm cái em nhé! Cho đỡ lạnh!
Thanh Trúc mỉm cười không nói gì mà chỉ gật đầu nhẹ một cái. Ờ thôi thì cũng ôm đỡ rồi tôi bắt đầu đưa tay đan nhẹ vào lòng bàn tay của Trúc.
Đúng là trên người chỉ được mỗi cái mông, đan vào tay tôi cảm nhận được vẻ non nớt của từng ngón một nhất là lòng bàn tay mềm mềm.
Thầm nghĩ cái bàn tay này mà cầm lấy con cặc vuốt thì sướng phải biết. Vê vê cái lòng bàn tay rồi tôi đưa lên bụng.
Đúng lúc này thì thằng Lâm quay ra bảo:
-Này ôm thôi nhé!
Tôi cười khì bảo:
-Ô kệ tao, tao muốn làm gì kệ tao nhỉ, câu này phải là do Thanh Trúc nói thì nó mới có trọng lượng nhé.
Nghe thấy vậy thì Thanh Trúc cười khanh khách nhưng tôi chưa vội chọc tay xuống xoa mu lồn hay đưa tay lne mà bóp vú.
Mấy ngón tay mới chỉ mân mê trên cái eo nhỏ nhắn thôi, đúng là người nhỏ thì eo cũng nhỏ. Vẽ từng vòng tròn bằng đầu ngón tay lên bụng rồi tôi bảo:
-Thế có cho anh làm gì khác ngoài ôm không?
Thanh Trúc quay lại hỏi luôn:
-Làm gì là làm gì hả anh?
Tặc lưỡi tôi trả lời:
-Làm gi là làm những cái mà em thích ấy, hay nói cách khác là em đang tưởng tượng hì hì.. nhìn mặt anh biết em tưởng tượng gì rồi.

(Hết Phần 12 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 13 trở đi dành cho Members - Log in Members Area tại http://www.coithienthai.net/members/ )

Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!