Tác giả: Tám Tàng

Năm đó tôi đang học năm thứ hai ở Duke University! Vì không có xe và nhà ở thành phố khác nên tôi xin nội trú trong trường! Tôi ở một mình trong một phòng tại tầng trên cùng của một building rất cũ, nó đã được xây trên 100 năm rồi! Bên kia hành lang đối diện với phòng tôi là một căn phòng rất lớn nhưng không có ai ở cả! Nó được dùng để chứa các vật dụng của trường thôi!



Sau khi trở lại trường sau những ngày nghỉ lễ Christmas, một cô bạn cảnh cáo tôi là cái phòng đối diện phòng tôi có ma ! Một nam sinh viên đã tự tử trong đó vào năm 1945, và nhà trường đã quyết định dùng nó để chứa đồ chứ không cho ai ở từ năm đó! Cô ta khuyên tôi đừng bao giờ chơi trò cầu cơ trong building này vì sẽ gặp con ma này ngay! Bạn của cô ta đã đối đầu với linh hồn này rồi trong một cuộc cầu cơ vào năm ngoái! Tôi không chơi cầu cơ nên chẳng lo gì cho lắm! Nhưng cái chuyện ma này làm cho tôi hơi áy náy nên tôi thường đưa mắt nhìn qua cái phòng đối diện mỗi khi ra vào phòng mình!



Một hôm nọ, trong lúc vội vã ra khỏi phòng để đi đến lớp, tôi nghe văng vẳng có tiếng hát điệu thánh ca bằng tiếng La Tinh vọng ra từ phòng đối diện! Nhưng vì vội đi học, và nghĩ là chắc có ai vào đó lấy vật dụng và hát nên tôi chẳng chú ý gì thêm! Trưa đó về lại phòng, tôi mở computer đọc emails, xong tắt máy, và vào phòng ngủ ! Tôi thường cho phép mình làm một giấc ngủ trưa ngắn trước khi đến các lớp vào buổi chiều! Trong khi tôi còn đang mơ màng thì nghe có tiếng "beep" như vẫn thường nghe khi có một email mới ! Vài phút sau tôi lại nghe thêm một tiếng "beep" nữa! Tôi nhớ là mình đã tắt máy trước khi vào phòng rồi mà! Chắc là tôi nghe lầm trong lúc mơ màng thôi! Khoảng một giờ sau, tôi thức dậy và ra phòng ngoài! Cái computer của tôi đã mở từ bao giờ! Tôi đến xem thì thấy mình có hai cái emails mới, và chúng đến sau khi tôi đã lên giường! Tôi đã nghe đúng hai tiếng báo "beep" trong lúc mơ màng. Tôi đâm ra ngờ ngợ không biết có đúng mình đã tắt máy chưa nữa! Tôi coi tên người gửi là một tên mà tôi chưa từng thấy bao giờ! Tôi mở emails xem thì chỉ thấy câu "Hi there!" trong cả hai cái emails đó! Nhưng đã tới giờ đi học nên tôi vội vơ vài cuốn vở, tắt computer, rồi bước ra ngoài khóa cửa phòng lại!



Khi tan lớp học tôi trở về phòng! Trước mắt tôi là cánh cửa phòng hé mở ! Phòng này chỉ mình tôi ở, nên khi thấy cửa bị mở tôi sợ run cả người lên! Ai đó đã lẻn vào phòng trong lúc tôi đến lớp! Thu hết can đảm tôi ghé mắt nhìn qua khe cửa ! Hú hồn, chỉ có cô bạn tôi đang ngồi dùng cái computer trên bàn thôi! Tôi đẩy cửa bước vào! Cô bạn thấy tôi và nhảy dựng lên, mắt tròn xoe vì kinh ngạc!

_ Mày ở đâu về đó ?!? Vậy ai ở trong phòng tắm vậy ?!?!?

_ Tao mới xong hai giờ toán về đây !!



Mặt cô ta bắt đầu tái xanh đi, mắt nhìn dáo dác, giọng như muốn líu lại:

_ Tao lên đây gỏ cửa và nghe có tiếng nói "cứ vào," tao xoay nắm cửa, thấy không khóa nên đẩy cửa vào đây và nghe có tiếng nước vòi sen chảy trong phòng tắm nên nghĩ mày ở trong đó ! Thấy computer mở sẳn nên tao check emails của tao, đang đọc chúng thì mày về tới! Tao nghe rỏ ràng có tiếng nước chảy trong phòng tắm mà! Vậy ai là người đang tắm trong đó ?!?!?



Tôi cũng thấy rợn cả người! Nhưng cũng làm gan đẩy cửa phòng tắm xem có ai không! Không có một ai cả ! Cô bạn tôi vội vã cáo từ chứ không nán lại tán chuyện như mọi khi! Lần này thì tôi không còn nghi ngờ gì nữa rồi! Có ai đó hiện diện trong phòng tôi! Tôi cảm thấy điều đó vì tôi đang có cái cảm tưởng là ai đó đang nhìn lén mình! Một điều tôi biết chắc là tôi đã tắt computer và khóa cửa phòng trước khi đến lớp rồi, nhưng khi về thì phòng không khóa và computer đã được mở lên! Chắc đó là con ma ở phòng đối diện sang viếng phòng tôi rồi! Không còn nghi ngờ gì nữa! Con ma đó thật sự hiện hữu chứ không phải là do lời đồn đại đâu! Dù sao đi nữa thì con ma này cũng không đến độ phá phách lắm, ngoài việc mở computer để gửi emails nó không chuyển dịch bất cứ vật gì trong phòng cả! Tôi cho nó chỉ là con ma hiền và thân thiện!



Nhưng cái cảm giác có người hiện diện trong phòng theo tôi cho cả khi lên giường đi ngủ! Tôi cứ thấy rờn rợn thế nào ấy ! Đến gần nữa đêm tôi mới bắt đầu chợp mắt được! Đột nhiên tôi cảm thấy có bàn tay ai đó rờ vào vai mình! Tôi ngồi bật dậy nhìn quanh! Không một bóng người, chỉ có tiếng tích tắc của cái đồng hồ báo thức trên đầu tủ! Tôi nằm xuống lại và lấy chăn trùm kín đầu như tôi vẫn làm hồi còn bé mỗi lần nghe bố mẹ kể chuyện ma! Nhưng tôi vẫn không sao ngủ lại được! Cái cảm giác đó vẫn đeo đuổi tôi và lưng tôi vẫn rờn rợn từng cơn sóng lạnh vì sợ! Cuối cùng tôi bật miệng nói một mình như nhắn với con ma vô hình đó "Tôi không phá gì bạn, xin bạn đừng phá tôi!" Lạ thay, vừa nói xong thì cái cảm giác rờn rợn bổng biến đi mất! Tôi thấy tâm thần yên ổn trở lại, rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết!



Kể từ đêm hôm đó, tôi không còn thấy computer bị mở lên một cách tự nhiên nữa, và cái cảm giác như có ai đó hiện diện trong phòng cũng không còn! Tuy thế thỉnh thoảng khi ở hành lang tôi vẫn nghe tiếng hát thánh ca bằng tiếng La Tinh vọng ra từ cái phòng đối diện! Tôi không sợ hãi nó nữa, vì con ma không còn vào phá tôi trong phòng, và nó chỉ là một con ma hiền lành thôi !



Chú thích:

Dựa theo lời kể của một nữ sinh viên trường đại học Duke, North Carolina, USA.

Tam Tang


Hết