THO* PHANDINHTOAN(HAI` HU*O*C ,QUE^ HU*O*NG ,TINH` YÊU)
Làm thơ tôi vốn Không ham
lan man, lãng mạn lại ham chốn này
thôi thời có chút đôi câu
nghe chơi, có tức tôi thâu lại liền
(he he), thơ tôi nghe cũng không phiền
lợi không tốn tiền, mời quí vị nghe......(.hi..hi....hi.)
(CÂU CHUYỆN TÌNH QUÊ NGOẠI)
Đã nhiều lần được về thăm quê ngoại
Kể từ khi tôi mới được sinh ra
Nơi chốn sinh của người mẹ hiền hòa
Đầy kỷ niệm của một thời con gái
Mẹ thường kể quê mẹ nghèo con ạ
Sống miệt vườn cùng đồng ruộng bao la
Đi chân không gần nửa kiếp cuộc đời
Vì bận bịu việc đồng nương ruộng rẫy
Tôi còn nhớ khi tôi về quê ngoại
Qua nhiều đò sông lạch lối giăng ngang
Con đường làng nho nhỏ uốn cong cong
Chạy theo mé sông buồn miền quê khó
Trên đường ấy gập ghềnh nhiều cầu nhỏ
Chỉ làm bằng một khúc gỗ băng ngang
Mẹ dắt tôi qua mấy đoạn khó nầy
Như từng dạy cho tôi nhiều lẽ sống
Trên đường đi mẹ thường đùa đôi chút
"TIẾN VỀ NỘI THOÁI VỀ NGOẠI NGHE CON"
Nghe câu trên tôi không hiểu được nhiều
Vì lúc ấy tôi còn đang quá nhỏ
Nói đến ngoại tôi thương bà nhiều lắm
Tuổi về chiều sống trong cảnh cô đơn
Nơi quê xa trong một mái tranh nghèo
Vì không chịu rời xa vùng thương nhớ
Mỗi chiều về ngoại già thêm một ít
Tôi sợ bà như chuyện trái chín cây
Bỏ lại tôi cùng mẹ chốn dương trần
Thương cho mẹ đêm về luôn nhỏ lệ...............
Bắt đầu làm .....................12 giờ trýa
Làm xong.........................2 giờ pm chiều
Động lực làm................... nghi đến chuyện thế nhân
Cách làm .........................liên tục không gián đoạn
Ngày tháng....................thứ năm dec 11 - 2003
Chỗ làm.......................... Newyork city ,tiểu bang Newyork, Hoa kỳ (USA)
Tác giả...........................Phandinhtoan@yahoo .com
Một thoáng lướt qua thấy chuyện tình nhân thế
Bỏ lại vài hàng để cùng bạn cùng ta
Vui vẻ hôm nay mai tôi lại lên đường
Làm thân lữ khách trên bến đời vô định